1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 159: Gặp được Cung Quý Dương khi bị làm nhục



      Ánh nắng mặt trời giữa buổi trưa càng làm nổi bật dáng người hoàn mỹ của Kỳ Hinh.

      chú ý nhìn vật đặc sắc, ba gã đàn ông cao lớn chăm chú nhìn
      , thân hình nhắn của Kỳ Hinh được họ thu hết vào trong tầm mắt.

      sau khi Kỳ Hinh thanh toán tiền, mới phát ba gã ở ngay sau lưng mình.

      “ Các người- - ” hơi giật mình.

      Ngay sau đó, ba gã tiến lên kéo .

      Trong cái ngõ hẻo lánh, Kỳ Hinh hoảng sợ nhìn ba gã đàn ông cao lớn đứng ở trước mắt, nhìn những ánh mắt mê đắm kia, có thể đoán ra ý đồ của bọn chúng.

      Nơi này là chỗ sắp bị phá bỏ và hầu hết mọi người rời nơi khác ở, cho nên ở đây cũng giống như bãi đất hoang.

      “ Mỹ nữ Á Châu, nhìn ta . biết là người Trung Quốc? Người Hàn Quốc hay là người Nhật Bản? Nhìn cũng tệ!”

      gã mặc áo T-shirt màu đỏ bước lên, cười dâm đãng, chuyện bằng tiếp Pháp.

      Hai gã khác cũng cười dâm đãng, bọn chúng nhìn về phía Kỳ Hinh từ từ tiến đến, gã kéo thân thể mềm mại của ôm vào trong ngực.

      “ Các người - - - các người muốn làm gì?”

      Kỳ Hinh dùng sức giãy dụa, kinh hoàng hô to.

      xem bọn tôi muốn làm cái gì? Mỹ nữ, chỉ cần ngoan ngoãn theo bọn tôi, chúng tôi cam đoan dịu dàng chút - - - ”

      xong, gã mặc áo màu trắng cười to thích thú.

      “ Ha ha, mỹ nhân có dáng người đẹp. Chúng tôi còn chưa được nếm qua mùi vị của con Á Châu, hôm nay phải nếm thử chút!”

      xong, ba gã đó để ý đến phản kháng của Kỳ Hinh, đẩy ngã mặt đất.

      “ Các người buông tôi ra!” Kỳ Hinh sợ hãi, liều mạng giãy dụa, hơi thở của những người đàn ông xa lạ càng làm cho hoảng sợ.

      Đường, ở đâu?

      Ánh mắt dâm dục lóe sáng, cười dữ tợn, thân thể của cho biết dục vọng của mình đối với Kỳ Hinh nhiều như thế nào.

      Hai gã khác cố định thân thể ngừng giãy dụa của Kỳ Hinh, cánh tay duỗi ra, dễ dàng xé rách áo của Kỳ Hinh- -

      Thân thể trắng nõn làm bọn chúng mê mẩn.

      đẹp, giống như tác phẩm nghệ thuật, khà khà - - đến đây, hôn cái nào!”

      trong ba gã đó kìm nén nổi, dục vọng lấp đầy hai mắt, tham lam cắn cổ Kỳ Hinh,gần xương quai xanh lưu lại vết răng - -

      “ Mỹ nhân, da thịt của mỹ nhân mềm mịn, hương vị ngọt ngào. Chờ tao hưởng thụ xong rồi cho hai chúng mày nếm thử mùi vị ngọt ngào này.”

      xong, vội cúi người xuống, bàn tay to thô lỗ kéo khóa quần của mình ra - -

      thể - - ” Kỳ Hinh cảm thấy trời như muốn sập xuống, có cái gì đó dè nặng lên người mình, hai tay của bị giữ chặt!

      Ngay tại lúc này - - -

      bàn tay to lớn giữ chặt bàn tay lưu manh đặt người Kỳ Hinh, bàn tay khác ra sức đấm vào miệng !

      “ Con nhà người ta muốn, mày còn cố tình làm?”

      “ A - - ”

      rất muốn mở miệng mắng chửi người, nhưng bới vì cú đấm lúc nãy dùng lực rất mạnh, muốn cử động cũng khó.

      Hai gã còn lại cũng hoảng sợ, ngẩng đầu lên thấy có người tới gần, hơi thở nguy hiểm của làm bọn chúng khiếp sợ.

      Bọn chúng đứng dậy, liếc mắt nhìn nhau, run sợ buông tay Kỳ Hinh ra.

      “ Mày là ai?”

      Bọn chúng coi ai ra gì lớn tiếng kêu gào.

      Bọn chúng cảm thấy người đàn ông trước mắt phải dạng vừa.

      nở nụ cười tươi, tỏ ra bất cần đời .

      “ Tao là Cung Quý Dương “

      xong, tay phải của chợt giơ lên cao - - -

      Bốp !

      chậm mà làm nhanh, Cung Quý Dương bắt được gã, vật ngã mặt đất, sau đó bàn tay to duỗi ra, xách đứng lên ép vào góc tường - -

      Bàn tay to ấn áp sát lên bờ tường, bỗng dùng lực rất mạnh, thanh của tiếng gãy xương truyền ra bên ngoài.

      “ A - -” Tiếng hét thê thảm quanh quẩn trong cái hẻm .

      Tóc đen che nửa con mắt, nụ cười tà mị xao động ở môi, ngay sau đó, quay người cái đá quyền vào tên lưu manh cuối cùng, xương cốt như muốn vỡ vụn ra, cánh tay của kẻ lưu manh còn lại bị trật khớp.

      Ba gã thể phản khánh ngay cả hơi cũng hỏi được, vết thương chồng chất vết thương.

      Cung Quý Dương !

      Cung Quý Dương thu lại nụ cười tàn nhẫn mặt, nhìn Kỳ Hinh run sợ nép ở kia, vội vàng sải bước tiến lên,, đem áo khoác của mình choàng lên người .

      Sắc mặt của ba gã xanh mét, chính là Cung Quý Dương – Tổng giám đốc Cung thị ?

      Cung Quý Dương thoải mái phủi bụi ở tay áo, lười nhác cười :

      “ Bọn mày còn chưa di ? Hay bọn mày muốn tao “ đưa ” bọn mày ? ”

      “ Chúng tôi - - chúng tôi tự , cần phiền đến ngài- Tổng giám đốc Cung !”

      Hai gã trong số đó cố nén đau đớn người, vội vàng .

      “ Tốt lắm, vậy nhanh , lần sau nếu tao còn gặp chúng mày làm chuyện này lần nữa, tao cũng dám cam đoan chúng mày còn có thể nhìn thấy mặt trời nữa đấy !”

      Tuy rằng cười, nhưng nụ cười của làm người ta lạnh xương sống.

      Ba người đỡ nhau, vội vàng chạy .
      Last edited by a moderator: 15/3/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 160: Vạn kiếp bất phục

      "Kỳ Hinh, sao rồi?" từ từ tới, thấy Kỳ Hinh hoảng sợ, giọng hỏi.

      Môi Kỳ Hinh run lên,
      mặt vì sợ hãi, mặt khác, bởi Cung Quý Dương ra tay quá tàn nhẫn.

      “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, đáng lẽ tôi nên tới sớm chút!” Cung Quý Dương đau lòng nhìn Kỳ Hinh hoang mang lo sợ, áy náy .

      , luôn luôn chú ý tới Kỳ Hinh, vừa mới nghe cuộc điện thoại, thấy bóng dáng ở đâu nữa. cảm thấy có cái gì đúng, liều mạng tìm kiếm ở mỗi con phố.

      Nước mắt Kỳ Hinh lăn dài: “Cung…Cung Quý Dương…”

      Giờ khắc này, cảm thấy giống như người thân của mình, nắm chặt cánh tay của .

      đau lòng ôm lấy thân thể của , quyết định hỏi ý kiến của , trực tiếp bế bổng lên, tới xe của mình ở đằng kia.

      Cung Quý Dương biết Kỳ Hinh sợ hãi!

      Ngồi ở vị trí tay lái phụ, Kỳ Hinh dần dần khôi phục lại bình tĩnh, gắt gao ôm lấy cánh tay mình, nhằm tìm kiến chút ấm áp và an toàn.

      người khoác chiếc áo tràn ngập hơi thở nam tính của Cung Quý Dương, vẫn xem người đàn ông này là người xấu, nhưng hôm nay lại có mặt tàn nhẫn, ngay thẳng, mạnh mẽ, tàn ác rất giống với Lăng Thiếu Đường.

      Quả nhiên bọn họ cùng là loại người!

      “Cung tiên sinh, cảm ơn ngài!”

      thanh run rẩy, Kỳ Hinh giọng lời cảm ơn xuất phát từ đáy lòng, nếu hôm nay , sớm

      dám nghĩ tới!

      Cung Quý Dương buồn cười nhìn Kỳ Hinh: “Nhất định phải đối xử với tôi như người lạ sao? Gọi tiếng Quý Dương cũng quá khó khăn chứ! Dù sao tôi cũng là ân nhân cứu mạng của đấy!”

      Kỳ Hinh hơi mất tự nhiên cười: “Quý Dương!” giọng .

      Cung Quý Dương định câu, cũng muốn lái xe tiếp, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn

      lúc lâu sau, đôt nhiên cúi gần xuống chỗ Kỳ Hinh khiến khỏi ngạc nhiên, hai tay che chắn trước ngực giống như tự bảo vệ mình.

      ra, muốn giúp cài dây an toàn.

      “Cảm ơn!” Kỳ Hinh hơi ngượng ngùng thấp giọng , vừa nãy mình hiểu nhầm .

      “Hình như rất sợ tôi?” Cung Quý Dương tươi cười, khiến Kỳ Hinh hơi thất thần.

      quả là nghiệt!

      , có!” Kỳ Hinh ấp úng .

      Kỳ , biết phải ở chung với như thế nào, người đàn ông ba phần tốt, bảy phần xấu, khiến hiểu được suy nghĩ trong lòng của .

      Cung Quý Dương giọng cười : “ yên tâm, tôi phải sắc lang!”

      , hiểu lầm, tôi nghĩ như vậy, tôi rất cảm ơn cứu tôi!”

      Kỳ Hinh sợ hiểu nhầm nên vội vàng giải thích, dù sao là người cứu mình, nhớ lại cảnh tượng kia là lại cảm thấy sợ hãi.

      Cung Quý Dương giúp kéo chặt áo khoác người, giọng : “Kỳ Hinh, thực tôi muốn lời cảm ơn của em, mà là lòng em…”

      Trong mắt Kỳ Hinh lên tia bối rối.

      “Kỳ Hinh, em cần khẩn trương, nghe tôi hết !” Cung Quý Dương thấy bộ dạng trốn tránh của Kỳ Hinh vội vàng .

      ngẩng đầu nhìn .

      cảm giác thất bại lên trong đáy mắt Cung Quý Dương, khẽ thở dài tiếng: “Chỉ là, tôi thể buông tay, em là người phụ nữ Lăng Thiếu Đường sâu nhất, tôi thể động vào người phụ nữ của Thiếu Đường hoặc Tước hay Dục.”

      Những lời này khiến Kỳ Hinh ngạc nhiên!

      Theo như lời , hoàn toàn có thể cảm nhận được tình bạn của bốn người này có đủ các nguyên tắc sâu sắc cùng những mâu thuẫn.

      Bọn họ là bạn bè tốt, đằng sau tình bạn đó, họ còn là đối thủ cạnh tranh buôn bán của nhau.

      Cung Quý Dương mỉm cười, nhìn đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Hinh: “Kỳ Hinh, nếu em chỉ là người phụ nữ bình thường bên cạnh Lăng Thiếu Đường, tôi từ thủ đoạn nào giữ em ở bên người, hơn nữa tôi tin tưởng có ngày em tôi!”

      Kỳ Hinh ngờ như vậy, cúi đầu xuống, nhất thời biết cái gì.

      Cảm giác ấm áp truyền đến lòng bàn tay, cầm lấy tay , chìm trong ánh mắt dịu dàng, trái tim khẽ rung động.

      sai, thể thừa nhận là Cung Quý Dương , có thể khiến phụ nữ điên cuồng .

      “Kỳ Hinh, em… Lăng Thiếu Đường sao?” Cung Quý Dương quay đầu, nhìn Kỳ Hinh chớp mắt hỏi.

      Kỳ Hinh chút do dự gật gật đầu: “Tôi ấy!”

      chút bi thương lướt qua đôi mắt của Cung Quý Dương, giấu tình cảm của mình rất nhanh, lại hỏi: “ tới mức độ nào?”

      Kỳ Hinh mỉm cười, nụ cười xinh đẹp, giống như đóa hoa nở rộ: “ đến tận xương tủy, đến…vạn kiếp bất phục!”

      Thân hình cao lớn của Cung Quý Dương ngẩn ra, nhìn lúc lâu, giọng : “Tôi thực bắt đầu hâm mộ Lăng Thiếu Đường, có điều…chân thành chúc phúc hai người!”

      Kỳ Hinh vô cùng cảm động, nở nụ cười thanh nhã, : “Cảm ơn , Quý Dương!”

      Cung Quý Dương cũng thả lỏng rồi cười to, trầm thấp mà lại sang sảng: “Có thể nghe những lời xuất phát từ đáy lòng em, cuối cùng tôi cũng cảm thấy em còn sợ tôi!”







      Chương 161 (p.39): Kỳ Hinh ngất xỉu

      Mặt Kỳ Hinh hơi đỏ: “ , tôi thực cũng hơi sợ ! Bộ dạng lúc nãy thực đáng sợ!”

      “Ồ? Phải ?” Cung Quý Dương từ chối cho ý kiến, khẽ cười thành tiếng, tiếp: “Thực ra tôi muốn hạ thủ lưu tình, nhưng nếu hôm nay, người nhìn thấy cảnh này là Thiếu Đường, em có biết cậu ta như thế nào ?”

      Kỳ Hinh lắc đầu, như thế nào? Chẳng lẽ đánh chúng thảm hại như Cung Quý Dương làm ư? Bộ dạng vừa rồi của Cung Quý Dương rất giống Lăng Thiếu Đường mà.

      Cung Quý Dương thu lại khuôn mặt tươi cười, nhìn Kỳ Hinh, nghiêm túc : “Kỳ Hinh, tôi rất hiểu tính cách Lăng Thiếu Đường, em chính là người mà cậu ấy coi trọng nhất, cho nên cậu ấy tuyệt đối cho phép ai làm tổn thương em, nếu hôm nay cậu xuất như trong lời tôi , chắc chắn ba người kia thể sống sót mà ra khỏi chỗ đó được nữa.”

      Kỳ Hinh kinh ngạc thở gấp, ngực bắt đầu phập phồng: “Cái kia…vậy bọn họ như thế nào?”

      cảm thấy toàn bộ máu trong người như đông lại.

      Cung Quý Dương cười tà mị, từng chữ từng câu: “Em nhìn thấy – ba thi thể!”

      Kỳ Hinh kinh hãi, vì lời của Cung Quý Dương mà mắt trừng to.

      nhìn vẻ tuấn dật của Cung Quý Dương – xem lại ba người kia, Đường, Lãnh Thiên Dục, Hoàng Phủ Ngạn Tước, bốn người này đều có hơi thở tương tự nhau, như vậy họ bao giờ tha cho những kẻ ngỗ ngược hay phản bội!

      Rốt cuộc bọn họ là người như thế nào, có thể xem thường tính mạng con người đến vậy sao?

      Kỳ Hinh nghĩ tới đó, đột nhiên xuất cơn choáng váng, ngay sau đó, bụng bắt đầu đau ỷ.

      “Đừng…” nhíu mi, tay ấn bụng.

      lái xe, Cung Quý Dương đột nhiên phát ra, lập tức đỡ Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh lắc đầu, khuôn mặt nhắn trở nên tái nhợt! cũng biết tại sao, thực rất đau!

      “Kỳ Hinh, chịu đựng chút, tôi lập tức đưa em tới bệnh viện!”

      Cung Quý Dương hai lời, lập tức nhấn ga, chạy xe thẳng tới bệnh viện.

      Kỳ Hinh vào bệnh viện, được đưa ngay vào phòng chăm sóc đặc biệt, ngất , còn tri giác.

      Cung Quý Dương ở ngoài phòng cấp cứu chờ đợi, khuôn mặt nhẫn của cũng lộ ra vẻ lo lắng từ tận đáy lòng.

      lâu sau, Kỳ Hinh được các y tá đẩy ra, trực tiếp đẩy vào phòng bệnh tư nhân.

      “Bác sỹ, cơ thể của ấy sao rồi? Vì sao lại bị như vậy?” Cung Quý Dương vừa nhìn thấy bác sỹ ra, lập tức tiến đến hỏi.

      Bác sỹ nhận ra người đứng trước mặt mình là Tổng giám đốc Cung thị - Cung Quý Dương, ông cung kính : “Chúc mừng Cung tiên sinh, bạn của ngài mang thai!”

      Ông hiểu nhầm lo lắng trong mắt Cung Quý Dương, nghĩ Kỳ Hinh là bạn của , lập tức báo tin vui.

      Trong lòng dâng lên cảm giác mất mát nhàn nhạt, lập tức được che giấu .

      “Tại sao ấy lại đau như vậy?” Cung Quý Dương lười giải thích với bác sỹ, mặc kệ hiểu nhầm đó!

      Bác sỹ vội vàng : “Huyết áp của vị tiểu thư này rất thấp, cho nên sau khi mang thai thường xuyên cảm thấy chóng mặt, ấy đau bụng như vậy, bởi vì ấy có dấu hiệu sinh non!”

      “Cái gì?” Trái tim Cung Quý Dương đập nhanh liên hồi.

      Ở phòng bệnh, Kỳ Hinh dần tỉnh lại, vì quá đau nên ngất .

      Đây là đâu?

      dịu dàng ôm trán nghĩ lại, phát mình truyền nước.

      Đây là bệnh viện ư? nhíu mày lại, cẩn thận nhớ lại mọi chuyện.

      người đàn ông cao lớn bước vào phòng bệnh.

      “Kỳ Hinh, em tỉnh rồi à?”

      Kỳ Hinh rên rỉ tiếng rồi ngẩng đầu: “Quý Dương, bây giờ tôi ở bệnh viện à?” giọng hỏi.

      Cung Quý Dương đến bên người Kỳ Hinh, ngồi xuống, nhàng cười: “Đúng vậy, cơ thể em vừa mới xuất điều khác lạ, tôi liền đưa em tới bệnh viện!”

      Kỳ Hinh vô lực gật đầu, lại nhìn tới bình nước truyền, vẻ mặt nghi hoặc: “Quý Dương, bác sỹ có gì về tình hình của tôi ?”

      Cung Quý Dương nhất thời khó , che giấu vẻ lo lắng nơi đáy mắt: “Kỳ Hinh, em mang thai!” giọng .

      “Cái gì? Quý Dương, vừa cái gì?” Kỳ Hinh kinh ngạc, vội vàng hỏi lại Cung Quý Dương.

      Cung Quý Dương chạy nhanh đỡ lấy dựa vào thân mình, chân thành lặp lại lần nữa: “Bác sỹ vừa cho tôi biết, em mang thai! Em có cục cưng rồi, Kỳ Hinh!”

      Kỳ Hinh dùng tay kia nhàng che môi lại, hơi khó tin nhìn Cung Quý Dương.

      “Quý Dương, tôi – tôi mang thai ư?” runn rẩy .

      Trong lòng Cung Quý Dương sinh ra ghen tuông nhàn nhạt nhưng cũng biểu ra ngoài, giọng cười lắc đầu : “ sai, em làm mẹ rồi, con bé ngốc!”

      Kỳ Hinh kinh ngạc trừng mắt, đội mắt dần dần trở nên đỏ, ẩm ướt, sau đó ngân ngấn nước mắt.

      ?

      Đây là đúng ?
      Last edited: 20/3/15
      trangtrongnuoc thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 162: Che giấu

      Hạnh phúc, giống như triều cường ập vào trong lòng Kỳ Hinh .

      mặt Kỳ Hinh nở nụ cười xinh đẹp như Hoa cúc.

      Đúng vậy, vịêc diễn ra bất ngờ khiến thể tin tưởng nổi.

      Mỗi lần Lăng Thiếu Đường làm chuyện đó đều sử dụng bịên pháp tránh thai, nhất là sau lần phát dùng thuốc tránh thai, chỉ mạnh mẽ cưỡng chế bằng thứ tương tự dược vật
      (thuốc kích dục ý), hơn nữa chuyện đó về sau ngày càng nhiều hơn, giống như - -

      Giống như muốn mang thai đứa của .

      Nghĩ đến đây, trong lòng Kỳ Hinh.khẽ rung động, sắc mặt chuyển sang màu đỏ ửng mê người, chẳng lẽ muốn mình - - mang thai sao?

      " Hinh Nhi, sinh cho đứa con, đựơc sao?"

      Những lời này của Lăng Thiếu Đường đột nhiên quanh quẩn ở trong đầu Kỳ Hinh, lấy tay đè lên ngực, sợ trái tim nhảy ra ngòai.

      " Kỳ Hinh, em làm sao vậy? Chẳng lẽ - - chẳng lẽ em muốn đứa này?"

      Cung Quý Dương thấy biểu cảm phức tạp mặt Kỳ Hinh, hiểu lầm ý tứ của , hơi lo lắng hỏi.

      " ! Quý Dương, tôi - - tôi rất vui sướng!"Kỳ Hinh vội vàng .

      Cung Quý Dương yên tâm , nhưng lập tức, lại nghĩ tới lời của bác sĩ:

      " Kỳ Hinh, sau khi kiểm tra, tại em mang thai đựơc 40 ngày, bởi vì em bị thiếu máu, cho nên - - " dừng chút vì biết nên như thế nào.

      Trời ạ! lớn đến từng này rồi nhưng chưa từng trải qua những chuyện mâu thuẫn như vậy! Cũng chưa từng bị làm cho khó xử như vậy!

      "Cho nên cái gì?"

      Kỳ Hinh cũng cảm thấy tình có cái gì đó thích hợp, có thể khiến người luôn luôn bất cần đời như Cung Quý Dương khẩn trương như vậy, nhất định phải là chuyện !

      Theo bản năng đưa tay đặt lên bụng, giống như nghĩ bản thân mình phải bảo vệ cục cưng.

      Cung Quý Dương nhìn bộ dáng của Kỳ Hinh, cũng cảm thấy đành lòng:

      "Cho nên em có xuất triệu chứng sinh non!"

      Đột nhiên thân thể Kỳ Hinh chấn động, trái tim cũng sắp nhảy ra ngoài, đầu ngón tay run run, tất cả vui sướng lúc nãy gìơ phút này đều biến thành lo lắng!

      "Quý Dương, cái gì?" Theo bản năng lấy tay che bụng.

      Cung Quý Dương thấy dáng vẻ khẩn trương của Kỳ Hinh, trong lòng cũng rất khó chịu, tỏ ra tươi vui, :

      "Kỳ Hinh, cần khẩn trương như vậy, Bác sĩ chỉ cần em an tâm tĩnh dưỡng, cam đoan huyết áp của em trở lại bình thường, sau đó có vấn đề gì!"

      Kỳ Hinh thở ra nhõm hơi, cảm giác khẩn trương lúc nãy dần dần biến mất.

      "Quý Dương, hôm nay cám ơn , may có ở đây, bằng tôi chịu nổi nữa!" ra lời từ trong đáy lòng mình.

      "Tôi đợi để làm cha nuôi của cục cưng!"Cung Quý Dương mê muội nhìn mỉm cười.

      Kỳ Hinh hé miệng cười: "Đựơc, thành vấn đề!".

      " lời định nhé, em đáp ứng tôi, cho nên phải an tâm tĩnh dưỡng, cần nghĩ lung tung, để sinh ra cục cưng khỏe mạnh cho Thiếu Đường!" Cung Quý Dương .

      Kỳ Hinh mỉm cười gật đầu, bỗng chốc nhớ tới cái gì, khẩn trương với Cung Quý Dương:

      "Quý Dương, có thể đáp ứng với tôi việc ?"

      "chuyện gì?"Cung Quý Dương hỏi.

      Kỳ Hinh rũ mắt xuống, cắn môi, lập tức đón nhận hai ánh mắt nghi ngờ của Cung Quý Dương:

      "Chuyện tôi mang thai tạm thời đừng cho Thiếu Đường bíêt!"

      "Cái gì? Tạm thời cho Thiếu Đường biết? Kỳ Hinh - - "

      Cung Quý Dương nhíu mày, di chuyển tầm mắt nhìn chằm chằm Kỳ Hinh, lát sau, mở miệng lần nữa :

      "Là vì vòng cuối cùng của buổi cạnh tranh đấu thầu?"

      nghĩ Cung Quý Dương có thể bíêt đựơc ý đồ của mình, kinh ngạc chút, sau đó dùng sức gật đầu
      Dù sao, thực tế, Cung Quý Dương vẫn là đối thủ cạnh tranh của Lăng thị, muốn trợ giúp mình như vậy, làm khó người khác.

      Cung Quý Dương bất đắc dĩ lắc đầu: "Kỳ Hinh, tôi chỉ có thể quyết định này của em có lý trí! Tôi cũng tán thành vịêc làm này của em!"

      "Quý Dương, chỉ còn vòng mấu chốt, Lăng thị thể chỉ vì mình tôi mà kéo dài thời gian, uổng phí tâm huyết đựơc!"Kỳ Hinh hơi sốt ruột .

      "Kỳ Hinh, hẳn là em rất hiểu về thực lực của Lăng thị, Thiếu Đường hoàn toàn có thể cạnh tranh đấu thầu, hắb có thể giao vịêc cho các thành viên khác đảm nhiệm, tại em mang thai, hơn nữa trứơc mắt để làm mọi chuyện rất vất vả!"Cung Quý Dương có ý muốn thuyết phục ý tưởng cố chấp của Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh hiểu Cung Quý Dương lo lắng cho thân thể của mình, cười , :

      "Quý Dương, yên tâm , tôi chăm sóc bản thân cẩn thận, dù sao đây cũng là đứa của tôi và Thiếu Đường, làm sao tôi dám lơ là đây?"

      Cung Quý Dương nhìn Kỳ Hinh, biết lời khuyên nhủ của mình là vô dụng, cho nên than , :

      "Vậy em tính khi nào cho Thiếu Đường biết?"

      Kỳ Hinh trầm tư chút, sau đó :

      "Cạnh tranh đấu thầu kết thúc, tôi lập tức cho Thiếu Đường biết! Cho nên, Quý Dương, nhất định phải đáp ứng tôi, trong thời gian này đựơc cho Thiếu Đường bíêt tôi mang thai, đựơc ?"

      Con ngươi xao động cùng vẻ mặt khổ sở động lòng người khiến Cung Quý Dương đành lòng cự tuyệt , cho nên, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
      Last edited by a moderator: 22/3/15
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Chi k noi luc nay. K biet se co chuyen gi nua k day.:yoyo59::yoyo59::yoyo59:

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 163: Bộ phận chiến đấu ban đêm của Lăng thị

      New York - thủ đô nước Mĩ, phân bộ ở tài phịêt Lăng thị.

      gần đến rạng sáng , tòa nhà này như có buổi đêm lúc nào cũng sáng rực, ngoài cửa sổ là mảnh phồn hoa rất nổi bật, mà phân bộ bên trong của tài phịêt Lăng thị còn rất bận rộn.

      Ngôi sao lấp lánh, các nhân viên ở tài phiệt Lăng thị phải làm tăng ca.

      Bên ngoài, nhiệt độ rất nóng bức, nhưng chỉ cần bứơc vào Lăng thị, trong nháy mắt nhịêt độ cơ thể đựơc hạ xuống, thậm chí máu trong người trở nên lạnh như băng.

      giọng nghiêm khắc, lạnh như băng mang theo ý trách móc của vị tổng giám đốc nào đó truyền ra:

      "Đây là thành quả sau tuần của các người sao? Quả thực chỉ là đồ bỏ ! Lập tức sửa lại!"

      "Nếu còn vấp phải sai lầm lần nữa, có thể nghỉ việc đựơc rồi! ra ngoài!"

      Tập hồ sơ bị ném ra phía sau, mặt mày trưởng phòng Vương xám như tro, sắc mặt trắng bệch như giọt máu.

      Ở văn phòng này mọi người nhìn nhau, ai cũng sợ tới mức thở cũng dám thở ra tiếng.

      trán mỗi người đều đổ mồ hôi lạnh, kỳ thực, trong tay bọn họ có rất nhiều việc phải làm, nhưng mà bọn họ tình nguyện bị mệt chết, cũng muốn trở thành người bị tổng giám đốc Lăng khai đao!

      Buổi trưa hôm nay đột nhiên tổng giám đốc Lăng máy bay tư nhân đến phân bộ ở Mĩ, tham gia hội nghị lâm thời khẩn cấp, làm toàn bộ nhân viên đều phải kêu khổ với trời.

      Tất cả mọi người đều biết tổng giám đốc Lăng là người điên cuồng trong công việc, hơn nữa dù tối, tuy rằng danh nghĩa là tham gia hội nghị lâm thời, nhưng trong lòng bọn họ đều , có thể khiến tổng giám đốc Lăng bay đến Mĩ ngay lúc này, tình phải rườm rà chút, mà bọn họ cũng đừng mơ tưởng có khoảng thời gian thoải mái cho mình.

      Mỗi người chỉ có thể thầm với nhau, nhưng công việc tay vẫn phải làm, cho dù tăng ca đến nửa đêm cũng dám lơi lỏng, bởi vì Lăng thị có chế độ đãi ngộ khiến người người phải ca ngợi, bọn họ cũng muốn đánh mất chén cơm vàng này.
      Bọn họ luôn luôn biết tổng giám đốc Lăng rất lạnh lùng và hung dữ, đôi khi điên cuồng. Nhưng hôm nay lại phá lệ làm mọi người phải dè dặt cẩn trọng hơn!

      Chính là đến ngày, như gió bão muốn nhấn sụp cả tòa nhà lớn, tuy rằng mắng chửi người, nhưng ngôn ngữ nghiêm khắc cùng con ngươi lạnh như băng khiến người khác sợ muốn chết.

      Từ ban ngày đến ban đêm, giống như thấy ai cũng vừa mắt, kể cả thư ký mang trà cũng thoát khỏi, đều bị chém gọt đến nỗi thương tích đầy mình!

      Phòng tổng giám đốc lại truyền ra tiếng vang, sau đó, thư ký MIKI mang vẻ mặt cầu xin ra ngoài.

      "MIKI, cũng bị Lăng tiên sinh trách móc sao. Tôi nghe thấy tiếng gầm gừ của ngài ấy!" nhân viên trong đó dè dặt cẩn trọng hỏi ta.

      "Đúng đó, MIKI, nghĩ giống chúng tôi sao? Tôi thấy cho dù có bị mắng cũng vẫn thích thú đó"! nhân viên khác .

      MIKI hung hăng trừng mắt nhìn đám ngừơi vui sướng khi đồng nghịêp gặp nạn, sau đó hắng giọng cái, với mọi người: "Tôi nghĩ mấy người nên lo lắng cho chính mình trứơc , chuẩn bị cho tốt vào, vừa nãy Lăng tiên sinh năm phút sau mọi người vào họp!"

      Tất cả nhân viên thở dốc vì kinh ngạc, mặt mày của mọi người xám như tro tàn...

      thể nào? Bây gìơ gần rạng sáng, năm phút sau còn muốn họp sao? Chẳng lẽ thân mình của tổng giám đốc Lăng làm bằng sắt hay sao?

      Trong lòng mỗi người muốn khóc thét! Nhưng mà có cách nào, ở Lăng thị, hiệu suất làm việc là điều quan trọng cần chú ý đến, bởi vậy, bọn họ hai lời, lập tức chuẩn bị tư liệu, báo cáo để dùng trong cụôc họp.

      Phòng họp phát ra các tia sáng lạnh lùng, cửa sổ to như vậy, bọn họ có thể nhìn thấy cảnh đêm phồn hoa ở New York.

      Nhưng mà mỗi người đều rảnh để thưởng thức cảnh đêm gì đó, bọn họ ngồi nghiêm chỉnh, cố nén lại bối rối.

      Lăng Thiếu Đường ngồi ở đó, mày rậm nhíu lại, con ngươi đảo quanh tất cả những người tham dự hội nghị, người mặc bộ tây trang màu đen, biểu cảm lãnh khốc có thể khiến người ta chết lạnh.

      Trong lòng mỗi người đều giống như con thỏ , rất sợ tổng giám đốc Lăng hạ câu ở chỗ mình.

      Ngay tại lúc người người cảm thấy bất an, đột nhiên lại nghe được tiếng của Lăng Thiếu Đường.

      "Phân bố ở nước Mĩ nửa năm nay lập công vượt qua tỉ lệ phần trăm.dành cho cả năm, tốt lắm, tồi!" Giọng trầm thấp nghe ra nửa điểm vui sướng

      Tiền tài đối với Lăng Thiếu Đường mà , trở thành chữ số bình thường!

      Khi mọi người nghe được câu cuối cùng của tổng giám đốc Lăng, mặt lộ ra biểu cảm vui mừng, tốt lắm, tồi! Đây là đánh giá rất cao mà bọn họ nhận được!

      Lăng Thiếu Đường thu hết biểu cảm của mỗi người vào trong đáy mắt, bất động thanh sắc, nhàn nhạt câu:

      " tại đến phần báo cáo tổng kết cuối tháng và kế hoạch cuối năm!"

      Đám nhân viên lại bắt đầu nơm nớp lo sợ.

      Trong máy tính lên khuôn mặt lạnh lùng của Lăng Thiếu Đường, bộ mặt nghiêm nghị lạnh như băng, từ mặt thể nhìn ra bất cứ biểu cảm gì.

      người chú trọng thời gian và hiệu suất làm việc, hiển nhiên, bản quy hoạch và báo cáo của mọi người thể làm vừa lòng.

      Lăng Thiếu Đường ném cái bút trong tay, ngón tay gõ mặt bàn có tiết tấu.

      Con ngươi thâm thúy, tuy rằng khép hờ nguy hiểm, nhưng dần dần tâm tư bắt đầu phản bội ánh mắt.

      biết tại Hinh Nhi như thế nào?

      lo lắng thân thể của .

      Lo lắng bởi vì có mình bên cạnh ngoan ngoãn ăn cơm.

      Trong lòng dần dần nảy lên cảm giác lo lắng, Hinh Nhi, khiến đau lòng.

      Chỉ cần cạnh tranh đấu thầu vừa kết thúc, lập tức cầu hôn , cho người làm nhẫn cầu hôn dựa theo sở thích của Kỳ Hinh, muốn bất ngờ và hạnh phúc tột cùng.
      Last edited: 23/3/15
      thienbinh2388trangtrongnuoc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :