1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 146: Màu tím lãng mạn động lòng người

      Người Kỳ Hinh bị nhiễm toàn bộ mùi hương thơm ngát của hoa Lavender, đến Lăng Thiếu Đường.

      "Nhìn em chơi đùa mồ hôi chảy đầy đầu rồi này!"

      Lăng Thiếu Đường cưng chiều vươn tay ra nhàng lau những giọt mồ hôi trán Kỳ Hinh, ngay sau đó, giọng : " Hinh Nhi, vị này là ông Jean !"

      Ông cụ dùng lễ nghi của người Trung Quốc với , sau đó : "Xin chào, tiểu thư Hinh Nhi !" Ông ấy tiếng Hoa được , hơi khó nghe khiến người ta nghe hiểu lắm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được thành ý của ông ý.

      Kỳ Hinh khẽ mỉm cười, ngay sau dùng tiếng Pháp với ông: "Ông Jean, xin chào !"

      Jean trong tiếng Pháp có nghĩa là" Thượng Đế nhân từ cho" Bởi vậy, Kỳ Hinh có thể biết ông là tín đồ Phật Giáo

      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường đặt lên vai Kỳ Hinh , sau đó : "Ông Jean, Kỳ Hinh biết tiếng Pháp, cho nên, ông cần tiếng Hoa khó nghe như vậy!"

      Ông Jean cười ha ha.

      Kỳ Hinh ngạc nhiên nhìn Lăng Thiếu Đường, nhìn cách chuyện của bọn khó nhận ra bọn họ quen biết nhau từ lâu.

      Lăng Thiếu Đường nhìn thấy phản ứng của Kỳ Hinh, tốt bụng giải thích:

      " và ông Jean quen biết nhau nhiều năm, mỗi lần đến nước Pháp đều giành chút thời gian để tới nơi này gặp ông, em cũng nên coi thường ông ấy, ông Jean là ông chủ của trang viên. Rượu của ông có lượng cực kì tốt, trong đó có 20% thuộc loại rượu cao cấp nhất."

      Kỳ Hinh ngưỡng mộ nhìn ông, tuy hiểu về rượu cho lắm, nhưng biết Lăng Thiếu Đường có sở thích đặc biệt về rượu, cho nên, có thể để khẳng định đây là loại rượu tốt, nhất định nó là loại rượu ngon nhất nhì thế giới

      Nếu hoa Lavender là chiếc áo xinh đẹp của Provence rượu vang là máu của Provence.

      Ông Jean dẫn hai người thăm quan, Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh cùng tới vườn nho, vừa vào trang viên, Kỳ Hinh lập tức bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp lãng mạn và hương vị thơm ngon của những quả nho.

      Toàn bộ trang viên chỉ manh màu tím của hoa Lavender, hơn nữa chuỗi các dây nho dài kết lại với nhau tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp rung động lòng người...

      Chiếc bàn cách điệu dài và hẹp, ông Jean mở chai rượu vang màu hồng ra.

      Lập tức mùi rượu tỏa ra bốn phía, chất lòng màu đỏ trong ly chậm rãi thu hút ánh nhìn của Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, ánh sáng lấp lánh chiếc ly hòa với màu đỏ của rượu khiến người ta mê mẩn, chỉ nhìn thôi cũng thấy say mê.

      Lăng Thiếu Đường lay động ly rượu, mùi thơm của rượu quanh quẩn bên mũi, cười khiêu gợi:

      "Rượu đỏ năm 1953, xem ra hôm nay tôi có phúc để hưởng rồi!"

      Kỳ Hinh hiểu về rượu, chỉ cảm thấy ly rượu này rất đẹp mắt, nghi hoặc ngẩng đầu hỏi Lăng Thiếu Đường:

      "Đường, rượu đỏ năm 1954 với các loại rượu ở các năm khác có gì đặc biệt?"

      Lăng Thiếu Đường tao nhã lắc lắc ly rượu trong tay, con ngươi thâm thúy nhàng đảo qua chất lỏng màu đỏ trong ly.

      " ra nó có liên quan đến câu chuyện tình lãng mạn về Evita ở Saint Tropez."

      Môi đào của Kỳ Hinh hơi nâng lên:

      " chai rượu đỏ lại có thể cất giấu câu chuyện tình cảm thời xưa sao? Evita? Hình như đây là tên ca sĩ nổi tiếng!" hứng trí hỏi.

      Lăng Thiếu Đường nhìn bộ dáng ngạc nhiên của mỉm cười đáp:

      "Đúng vậy, Evita là người làm rượu của trang viên trồng nho tại Saint Tropez, bởi vì đam mê ca hát, cho nên giọng hát của thường hay vang vọng trong vườn nho, sau này Allen Rayner - đạo diễn nổi tiếng của nước Pháp mời đóng bộ phim "Đường ven biển", sau khi quay xong phim, Philip Luther - nam chính trong phim đem lòng mến Evita."

      chậm rãi uống ngụm rượu, giọng cực kì tao nhã giải thích về câu chuyện tình lãng mạn ngày xưa.

      "Về sau sao?" Ánh mắt Kỳ Hinh sáng lấp lánh như vì sao thần đêm tràn ngập vẻ tò mò.

      "Dân bản xứ ghi lại như vậy: Dọc theo đường Philip Luther bị tiếng hát của Evita hấp dẫn nên đến vườn nho, lúc đó Evita hái nho, Philip Luther chạy đến trước mặt Evita quỳ xuống cầu hôn , Evita cảm động trước thành ý của Philip Luther, trước mặt mọi người tuyên bố đính hôn với Philip Luther."

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường chứa ý cười, bàn tay to nhàng mơn trớn sợi tóc của Kỳ Hinh.

      " lãng mạn! Người đàn ông ấy rất thâm tình, có thể ngàn dặm xa xôi đến vườn nho để theo đuổi Evita!"

      Đôi mắt Kỳ Hinh lên vẻ dịu dàng, thích nhất những câu chuyện tình viên mãn ngày xưa.

      Ông Jean ngồi ở bên cạnh cũng cười ha ha, ông thấy Kỳ Hinh đúng là mang dòng máu Á Châu, nhóc này còn hâm mộ người khác, chẳng lẽ biết bản thân mình cũng có hạnh phúc khiến người ta phải ngưỡng mộ sao?

      Ông và Lăng Thiếu Đường quen biết nhiều năm nhưng từ trước đến nay ông chưa thấy Lăng Thiếu Đường có thể nhẫn nại giải thích việc gì đó cho nghe.

      Hiển nhiên hôm nay cậu ấy còn có tâm trạng thoải mái đến trang viên nghỉ ngơi, tâm tình của cậu ấy thoải mái như vậy chứng tỏ người con này ở trong lòng cậu ấy chiếm địa vị rất quan trọng, thậm chí ông còn thấy cậu ấy cưng chiều, cười với kia.

      Kỳ Hinh biết ông Jean suy nghĩ cái gì, vẫn mở đôi mắt to tròn chờ đợi Lăng Thiếu Đường tiếp tục giải thích.

      Lăng Thiếu Đường nhìn vẻ mặt đầy tò mò của , cảm thấy vô cùng uất ức, tiếp tục :

      "Năm 1953, vào thời khắc lãng mạn này, nho chín, đây cũng là lúc gặt hái tình . Ở Saint Tropez người ta cho rằng, cho đến tận bây giờ các vùng ở Provence, nho thu hoạch còn tốt như những quả nho năm 1953."

      Kỳ Hinh nhìn ly rượu đỏ trong tay, hóa ra ly rượu đỏ này xuất trong bối cảnh lãng mạn như vậy...
      Last edited by a moderator: 3/2/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành


      Chương 147: Bởi vì có mới có lãng mạn


      Ông Jean đứng ở bên cười :

      "Đúng rồi, bởi vì mùa này trong năm thường rất nóng, nhiệt độ bình quân cao tới 40 độ. Hơi ẩm ở Địa Trung Hải đặc bịêt phong phú, hơn nữa năm nay hiếm khi có thể thấy bình minh ở Provence, vì rạng sáng thường đổ mưa, sau đó cả ngày đều nắng ấm. Thời tiết như vậy giúp nho có thể sinh trưởng tốt. Đương nhiên tình của Evita đem lại vườn ngập tràn nho cho Saint Tropez"

      Ông dừng chút, sau đó với Kỳ Hinh:

      "Nếu ngại nếm thử xem, rượu vang năm 1953 ở Provence vô cùng quý đấy!"

      Kỳ Hinh mỉm cười, đưa ly rượu lên miệng nhàng nhấp chút, mùi thơm trực tiếp thấm vào trong lòng .

      Kỳ Hinh uống ngụm, hình như rượu này mới ủ hôm qua, có vị chua nồng đậm như lại ngọt lành tươi mới.

      Thậm chí còn cảm thấy vị cam thảo hòa cùng với mùi vị của hoa Violet. Cả khoang miệng của đều tràn ngập mùi rượu.

      Dưới ánh đèn, ly rượu có màu hồng nhạt lãng mạn.

      sắp chìm đắm trong lãng mạn này, vì thế, tựa đầu vào ngực Lăng Thiếu Đường, giọng :

      "Đường, uống này rượu bỗng nhiên em nhớ tới câu danh ngôn của Roman Roland!"

      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường đặt lưng Kỳ Hinh, môi của cuồng nhiệt chạy đến bên tai: "Câu danh ngôn gì?"

      Kỳ Hinh nhàng cười, :

      "Sở dĩ người Pháp lãng mạn, là vì ở đây có Provence! Mà em đựơc hạnh phúc như vậy, là vì - - em có !"

      Bên môi Lăng Thiếu Đường gợi lên nụ cười, thương vuốt tóc , giọng :

      " mới chỉ nghe qua nửa câu đầu!"

      Kỳ Hinh ngẩng khuôn mặt nhắn của mình lên, con ngươi dịu dàng trong như nứơc, đôi môi đào của hé mở:

      "Câu sau - - là do em thêm vào!"

      xong, chủ động hôn lên môi Lăng Thiếu Đường.

      Mùa hạ như càng thích hợp để thương hơn, chỉ ngập tràn mùi thơm của hoa Lavender, mà còn có cả những mảnh màu tím cực kì lãng mạn, ai nhau lại càng nhau hơn, ai nuối tíêc nhau lại càng nuối tiếc hơn...

      Khí nóng vây quanh, cảnh xuân xao động trước mắt, ái muội mà lại kiều diễm.

      Thân thể của Kỳ Hinh mềm mại như nước, ánh sáng mặt trời chiếu rọi lên làn da trắng mịn của càng khiến người ta phải mê muội, ở ngoài trời hai ngày liền cũng thể cướp làn da trắng mịn của .

      Kỳ Hinh cực kì thích Provence, hai ngày nay chơi nhiều đến muốn phát điên luôn rồi, vườn hoa Lanveder mộng ảo, rượu đỏ thơm ngát, Provence đẹp long lanh, thậm chí còn tự tay chế tạo nứơc hoa.

      Quả thực cảm thấy rất vui sướng!

      Hôm nay là buổi tối cuối cùng cho cuộc cạnh tranh đấu thầu, Lăng Thiếu Đường mới mang trở về khách sạn ChateauDeLaPi-oli-ne.

      Kỳ Hinh ngửa đầu, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác những giọt nứơc tạt vào mặt.

      "Hinh Nhi, lâu như vậy chờ đựơc!"

      Chẳng biết từ lúc nào, Lăng Thiếu Đường xuất trong phòng tắm, tiếng trầm thấp tà mị lộ vẻ khó nhịn đựơc khát vọng của bản thân.

      Đôi mắt dán chặt thân thể mê người của , giống như nữ thần khiến người ta phải si mê.

      "A - - "

      Bỗng chốc Kỳ Hinh mở mắt, kinh ngạc quay đầu lại - -

      Lồng ngực rắn chắc mê người của Lăng Thiếu Đường lộ ra ngoài, mặt Kỳ Hinh đỏ lên, ngượng ngùng nhìn xuống đất.

      "Đường - - đáng ghét, mau ra ngoài!" vội vàng .

      Khóe miệng Lăng Thiếu Đường nhếch lên nụ cười quỷ dị, trong mắt đều chứa đựng vẻ cưng chiều - -

      "Vật đáng , em là người phụ nữ của rồi, mà vẫn còn thẹn thùng như vậy sao?"

      Ngay sau đó, tiến về phiá trứơc vài bước, bàn tay to duỗi ra, ôm Kỳ Hinh ra khỏi phòng tắm.

      "Đường..."

      Kỳ Hinh cảm thấy tim mình đập rất nhanh, đem khuôn mặt nhắn nóng lên của mình dính sát vào ngực , nhịp tim vững vàng của Lăng Thiếu Đường truyền đến bên tai .

      Lăng Thiếu Đường đặt lên giường, mỉm cười cúi đầu, bỗng nhiên hôn lên đôi môi non mềm của , nhấm nháp hương vị ngọt ngào của .

      "Đường..." Trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp.

      Lăng Thiếu Đường bá đạo giữ chặt , thừa lúc chuyện, chíêc lưỡi ấm áp xâm nhập vào bên trong cái miệng nhắn của .

      bừa bãi đùa bỡn bốn phiá, dùng sức hút lấy hương vị ngọt ngào trong miệng , hấp thu toàn bộ mật ngọt của , khiến bất lực chỉ có thể thào rên rỉ.

      Kỳ Hinh mở đôi mắt mê ly ra, đôi mắt nhiễm tầng sương mù, cực kì mê hoặc nhìn .

      "Đường...em rất ..."

      giọng nỉ non, giống như giọt nứơc thẩm thấu vào chỗ sâu nhất trong nội tâm của Lăng Thiếu Đường.

      " bé ngoan...để thương em tốt..."

      nằm ở bên dưới đẹp như vậy khiến dục vọng của đạt đến điểm cao nhất.

      Thân thể của Kỳ Hinh dần dần bị hòa tan, cánh tay trắng mịn tự chủ đựơc đặt lên cổ , mê loạn đáp lại, trầm luân trong thứ tình cảm điên cuồng mà Lăng Thiếu Đường đem lại...

      Tình cảm mãnh liệt tạm dừng, Kỳ Hinh lười nhác ghé vào khuôn ngực nóng bỏng của Lăng Thiếu Đường, từng đợt chiến đấu hăng hái khiến như người bị gây mê.

      "Vật , mới như vậy mệt mỏi?"

      Lăng Thiếu Đường hôn lên tấm lưng trắng nõn của , nỉ non hỏi, bàn tay to vỗ về lên da thịt trơn nhẵn của giống như muốn đòi hỏi thêm thứ gì đó.
      hitory thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 148: Người thọc gậy bánh xe

      " cần!" mệt mỏi còn chút sức lực chỉ có thể phẩy qua bàn tay tà ác của , nhưng giọng của lại như chú chim non hoảng sợ.

      Kích tình kịch liệt vừa mới qua, giống như muốn cướp mạng sống của khiến trong lòng vẫn còn sợ hãi.

      Lăng Thiếu Đường bắt được tay , nụ hôn ngừng từ mu bàn tay dọc đến cánh tay trắng nõn của .

      " cần như vậy! xấu lắm!" Kỳ Hinh mắc cỡ đỏ mặt, muốn thu tay trở về.

      " rất hư sao? Vừa đúng lúc lại có người bày ra bộ dáng hưởng thụ đấy!"

      Ngón tay thon dài của Lăng Thiếu Đường nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng của , nó hơi sưng lên, nhưng lại rất mê người, nhanh chóng hôn trộm lên môi rồi cười ha ha nhìn biểu cảm của Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh trừng mắt nhìn .

      Lăng Thiếu Đường ôm vào trong ngực, biết mệt muốn chết rồi, cho nên quyết định để cho nghỉ ngơi chút.

      "Buổi cạnh tranh đấu thầu ngày mai chắc cũng căng thẳng lắm đâu!" tỉ mỉ giúp lau những giọt mồ hôi
      trán.

      Nhất thời trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp, bàn tay bé vỗ lên ngực : “Đường, cám ơn !”

      biết vì muốn mình giảm bớt áp lực nên Lăng Thiếu Đường mới dẫn ra ngoài hai ngày, tuy rằng ngoài miệng nhưng vẫn có thể cảm nhận được.

      Lăng Thiếu Đường trìu mến hôn cái: “Đúng rồi, đêm đó em tham dự buổi đấu giá có mua được gì ?”

      Khuynh quốc nhan - -

      Bỗng chốc Kỳ Hinh nghĩ tới thứ vật phẩm quý giá đó, nhưng lập tức, nhăn mày lại bởi vì đồng thời cũng nhớ ra chuỗi dây chuyền!

      Đây là vòng cổ Cung Quý Dương tặng cho !

      Vừa nghĩ đến đây, đầu muốn nổ tung!

      “Hinh Nhi, sao thế?” Tâm tư kín đáo của Kỳ Hinh bị Lăng Thiếu Đường thu hết vào trong đáy mắt, thấp giọng hỏi.

      Kỳ Hinh thở dài hơi, sau đó mặc chiếc váy ngủ màu trắng lên, đến ngăn tủ bên cạnh, từ bên trong lấy ra chiếc hộp tinh xảo.

      “Đường - -” Giọng của ngọt như đường, đưa cái hộp đến trước mặt .

      Kỳ thực do dự muốn vụ này cho Lăng Thiếu Đường nghe, cuối cùng vẫn quyết định cho nghe, bằng nếu sau này bị phát , với tính cách của nhất định giận dữ.

      Lăng Thiếu Đường nhướng mi, cảm thấy vẻ mặt của Kỳ Hinh có chút kì quái, vì thế, liền mở chiếc hộp ra - -

      chuỗi dây chuyền màu vàng đính kim cương lóe sáng, ánh sáng trong phòng càng làm chuỗi dây chuyền nổi bật hơn, mà những khối kim cương này được chế tác rất khéo léo, nhìn chỉ số Carat cũng biết chuỗi dây chuyền này rất đắt tiền.

      “Hinh Nhi, em có mắt nhìn! Sắc màu của chuỗi dây chuyền này được quốc tế đánh giá là ‘Fancy Intense Yellow’ đấy!”

      Lăng Thiếu Đường cười , kỳ thực cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì Kỳ Hinh bao giờ có hứng thú với các loại trang sức đắt tiền.

      Nhưng thể thừa nhận, chuỗi dây chuyền này cực kì có giá trị.

      Kỳ Hinh cúi đầu, cắn môi, câu nào.

      “Hinh Nhi, em có chuyện gạt !” Lăng Thiếu Đường liếc mắt nhìn vẻ mặt muốn rồi lại thôi của , bàn tay to nhàng kéo thân thể của qua, vây ở trong ngực mình, nhàng hỏi.

      Kỳ Hinh thở hơi, ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt của Lăng Thiếu Đường: “Đường, chuỗi dây chuyền này là người khác đưa cho em, em chỉ thích hộp trang sức chứ phải chuỗi dây chuyền này!”

      Lăng Thiếu Đường nhẫn nại ngắt lời , chỉ lẳng lặng nhìn chằm Kỳ Hinh, chờ xong.

      “Người đưa cho em sợi dây chuyền này là - - Cung Quý Dương!” Kỳ Hinh giọng .

      Lăng Thiếu Đường nhăn mày lại!

      Cung Quý Dương! Hóa ra là ! ngờ đến Provence từ trước!

      môi xẹt qua nụ cười như có như , giống tự hỏi, lại giống như tìm tòi điều gì đó.

      Lăng Thiếu Đường đùa bỡn chuỗi dây chuyền trong tay, Cung Quý Dương, kiểu chơi đùa của cậu càng ngày càng khác người, bây giờ lại muốn đào khoét từng xó nhà của mình, ngay cả người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường cũng buông tha.

      Kỳ Hinh thấy Lăng Thiếu Đường lâu câu, lại nhìn sắc mặt chút biểu tình của , trong lòng cảm thấy sợ hãi.

      “Đường - - ” nhàng gọi tên của .

      Đôi mắt nghiêm nghị của Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh, rồi dần dần ánh mắt của cũng trở nên dịu dàng, cúi đầu nhìn vào đôi mắt trong như nước của Kỳ Hinh.

      là vật báu quý báu kiếm tìm cả đời, làm sao có thể chắp tay nhường cho người khác được đây? buồn cười!

      “Đường, có phải tức giận ? Kỳ thực em thích chuỗi dây chuyền này, là do nhét vào tay em- - em nhất định tìm cơ hội trả lại cho !”

      Kỳ Hinh cho rằng Lăng Thiếu Đường tức giận nên vội vàng giải thích.

      Lăng Thiếu Đường nhìn sắc mặt lo lắng của Kỳ Hinh, mỉm cười nhàng kéo Kỳ Hinh qua, để tựa lên bả vai của mình - -

      “Hinh Nhi, tức giận, tin em!” Lăng Thiếu Đường xoa đầu .

      vậy sao? tốt quá, Đường, em rất sợ tức giận!” Giọng của Kỳ Hinh giống như mật ngọt rót vào trong lòng Lăng Thiếu Đường.

      Đáy mắt hay vẻ mặt của Lăng Thiếu Đường đều tia hờn giận, khẽ cười : “Đối với phụ nữ Cung Quý Dương luôn như vậy, thích dùng thủ đoạn cứng rắn, cho nên có thể tưởng tượng được em là bị ép buộc!”

      Trong lòng Kỳ Hinh căng thẳng! có thể tưởng tượng được sao? Nếu bị phát tại buổi đấu giá Cung Quý Dương cường hôn mình như thế nào? Cùng lúc đó, nhớ đến câu khác của Cung Quý Dương.

      Khuôn mặt nhắn trở nên bi thương: “Đường, Cung Quý Dương với em, phụ nữ ở bên cạnh chỉ có hơn chứ có kém ! Đây là sao?”

      ghen tị tràn ngập trong lòng Kỳ Hinh.

      Lăng Thiếu Đường nắm chặt tay - - Cung Quý Dương, nhất định tôi bẻ gãy xương cốt của cậu!
      Last edited by a moderator: 9/2/15
      Fuuhitory thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 149: Chủ nhân trước của "Khuynh quốc nhan"




      Kỳ Hinh nhìn Lăng Thiếu Đường, đáy mắt có chút ghen tuông nhưng lập tức bị thu lại, cúi thấp đầu xuống, theo bản năng hai bàn tay bé xoắn lấy nhau.

      Lăng Thiếu Đường thấy bộ dáng như vậy của Kỳ Hinh, trong lòng cũng cảm thấy đau.

      Cung Quý Dương!

      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường xiết chặt làm cho người ta phải sợ hãi, hận thể lập tức túm cổ tên Cung Quý Dương này lại đánh cho trận.

      Nhưng mà Kỳ Hinh cũng biết được trong lòng Lăng Thiếu Đường suy nghĩ cái gì, tâm của vẫn trở nên hỗn lại vì câu lúc đó của Cung Quý Dương.

      "Đường - - - - có rất nhiều người phụ nữ ở bên cạnh sao?" Giọng vang lên, kỳ thực cũng muốn hỏi như vậy, việc này phải quá ràng rồi sao? phải có mắt để nhìn thấy có rất nhiều người phụ nữ say đắm Lăng Thiếu Đường.
      Lăng Thiếu Đường - khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ, mạnh mẽ khiến người phụ nữ nào ở bên cạnh cũng cảm thấy an tâm, cũng là người có quyền lực, người đàn ông như vậy, nhiều người phụ nữ quanh quẩn bên người cũng là chuyện bình thường.

      Tuy rằng Kỳ Hinh tự an ủi bản thân mình như vậy, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất đau.

      Ngón tay dài vuốt ve mặt : "Hinh Nhi, em ghen tị!"

      Giọng nhàng êm ái nghe hề cảm thấy như giận, con ngươi sâu thẳm của Lăng Thiếu Đường nhìn , ánh mắt chứa đựng nuông chiều.

      Hoá ra người thay đổi nhiều như vậy, ngay cả ý nghĩ và hành động cũng thay đổi luôn. Nếu đổi lại là người phụ nữ khác những lời như vậy, có thể khẳng định quá hai lời xoay người rời , nhưng mà những lời này là do chính miệng Kỳ Hinh ra khiến cảm thấy ấm áp vô cùng.
      Kỳ Hinh gì, chỉđem khuôn mặt nho của mình chui vào trong ngực Lăng Thiếu Đường, muốn nghe chính miệng cái gì đây? Nếu muốn lừa , có hỏi cũng chỉ là lừa mình dối người thôi.

      hoài nghi , phải sao?

      Động tác của khiến trong lòng Lăng Thiếu Đường cảm thấy thương nhiều hơn, cười rồi nâng khuôn mặt nhắn của lên, hôn lên môi :

      "Hinh Nhi, sai, bên cạnh có rất nhiều người phụ nữ!"

      Kỳ Hinh run lên, nhưng đôi mắt vẫn sáng như sao nhìn Lăng Thiếu Đường, lòng vô cùng đau đớn, tuy rằng biết đây là .

      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, đem bàn tay bé của đặt lên tim mình, để cảm nhận được nhịp tim của lúc này.
      "Nhưng mà, Hinh Nhi, chỉ có em là người duy nhất có khả năng chiếm giữ vị trí quan trọng nhất trong lòng !"
      Tiếng trầm thấp, cực kì có sức hút.

      " vậy sao?"

      Kỳ Hinh chớp mắt, nhàng hỏi người đàn ông đến tận xương tuỷ.

      Lăng Thiếu Đường cưng chiều cười: "Đương nhiên rồi!"

      Trong lòng Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp:

      "Đường, em rất !"

      Giọng của giống như say tình, khiến trái tim băng lạnh cũng phải tan chảy.

      Bàn tay to phẩy những sợi tóc mềm mại mặt , động tác dè dặt cẩn trọng và vô cùng nhẫn nại, cúi người hôn lên mặt .

      Trái tim đập bất quy tắc, rất quan tâm tới mình, chuyện này vẫn biết, nhưng ----

      Sao chưa từng lời với mình.....

      Cảm giác đau nhói xẹt qua lòng Kỳ Hinh, dám hỏi, bởi vì, sợ câu trả lời khiến tiếp nhận nỗi.

      "Đường, em cho xem cái này, rất tuyệt đó!"

      lát sau, Kỳ Hinh rời khỏi ngực Lăng Thiếu Đường, giống như đứa con nít phấn khởi .

      Thôi, muốn nghĩ gì thêm, chỉ cần ở trong lòng Lăng Thiếu Đường chiếm vị trí quan trọng, như vậy cũng thoả mãn rồi.

      Lăng Thiếu Đường gật đầu, buồn cười nhìn khuôn mặt đầy nhiệt tình của Kỳ Hinh.

      Là thứ gì mà khiến vui vẻ như vậy?.

      Kỳ Hinh dè dặt cẩn trọng đem" Khuynh quốc nhan " đến trước mặt .

      "Đường, xem, có đẹp ?" giống như khoe vật báu gì đó, nhưng ngay sau đó nhìn thấy thứ tay - -

      Nụ cười dịu dàng trong đáy mắt đông cứng lại, đôi con ngươi xẹt qua tia ngạc nhiên.

      Làm sao có thể?

      "Đường?" Kỳ Hinh thấy vẻ mặt Lăng Thiếu Đường hơi giật mình, lo lắng khẽ gọi .

      Lăng Thiếu Đường lại nở nụ cười, nhìn ra vẻ sững sờ và kinh ngạc lúc nãy, luôn biết cách cất giấu cảm xúc của bản thân.

      "Rất đẹp!" giọng , ngay sau đó, bàn tay to kéo Kỳ Hinh qua:

      "Chỉ cần em thích là được rồi!"

      Đối với phản ứng vừa rồi của Lăng Thiếu Đường, Kỳ Hinh cũng để ý lắm, quan trọng là nghe được lời khen ngợi "Khuynh quốc nhan" của .
      "Đường, cũng thấy đẹp sao, kỳ thực ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em thích nó, phải vì nó cóđính viên ngọc lục bảo đắt tiền, mà chính vì thời đại thiết kế ra nó khiến em bị hấp dẫn!"
      cẩn thận cầm chiếc hộp trang sức trong thay, thích nó đến nỗi muốn buông nó xuống.

      Ngọc lục bảo lạnh lùng chiếu sáng, là ánh sáng của đèn thuỷ tinh chiếu vào nó, đồng thời cũng là ánh mắt rực sáng của Lăng Thiếu Đường hướng về phía nó.

      Đáy mắt tối sầm lại, giọng trầm thấp mang theo cảm xúc: " sai, nó thực rất có giá trị!"

      Đáy lòng Lăng Thiếu Đường cười khổ, làm sao biết hộp trang sức này được chứ, bởi vì, từng đưa hộp trang sức vô giá này cho An Vũ Ân!

      Vì sao hộp trang sức này lại xuất ở khách sạn? Lại còn được Kỳ Hinh mua về, nếu biết chủ nhân trước của hộp trang sức này, nhất định trong lòng rất đau.

      Bởi vậy, quyết định cho cho Kỳ Hinh biết.
      Fuu thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hồi 10: Công khai tranh giành

      Chương 150: sợ Tiêu lang thành người xa lạ

      Kỳ Hinh lười biếng dựa đầu vào khuỷu tay của Lăng Thiếu Đường.

      "Đằng sau hộp trang sức này chắc hẳn có đoạn kí ức đau buồn nhưng đẹp đẽ. Khi xưa, phi tần chỉ quan tâm tới việc tranh sủng đa phần đều cảm thấy tịch mịch. Nhưng em nghĩ người phụ nữ này nhất định là rất xinh đẹp. "

      " Vì sao?" Lăng Thiếu Đường hơi khó hiểu.

      Kỳ Hinh mỉm cười:

      "Là trực giác. xem, kỳ nguyên liệu này rất quý giá ở thời Minh. Hơn nữa, ở chỗ mối nối kia của hộp là hạt phỉ thúy đẹp, đủ để thấy được người phụ nữ cũng rất được Hoàng thượng thích, nếu phải là diện mạo xinh đẹp sao mà có được vinh hạnh đặc biệt đến như vậy."

      Lăng Thiếu Đường gì, kì , lúc trước nhận được hộp trang sức này, chỉ nghĩ nó là vật phẩm đấu giá thuộc hạng xa xỉ. Mặt khác, mua món đồ này từ cuộc đấu giá, đơn giản chỉ bởi giá trị của bản thân nó, suy nghĩ quá nhiều về chuyện xung quanh.

      nghĩ đương nhiên phải tặng món trân phẩm này cho An Vũ Ân.

      ngờ quanh quẩn lại cái hộp này lại rơi vào tay Kỳ Hinh.

      Từ môi đào của Kỳ Hinh bật ra tiếng than , đôi mắt của cũng ánh lên vẻ bi thương:
      "Em nghĩ phi tần này nhất định cũng đơn, bởi vì cái gọi là 'Thâm cung như biển sâu, từ nay về sau Tiêu lang chỉ là người qua đường!'"
      Trong lòng Lăng Thiếu Đường vô cùng chấn động. Bởi vì, nhớ rất , lúc An Vũ Ân nhìn vào hộp trang sức này cũng ra những lời như thương tiếc này.

      nhớ rất lúc đó mình hỏi , nếu là người phụ nữ sầu thảm này như thế nào? Lăng Thiếu Đường nhớ là An Vũ Ân nhìn thẳng về phía mình, : "Em rất hận người đàn ông di tình biệt luyến (có mới nới cũ) này."

      ra còn làm như vậy An Vũ Ân biến mất chút tin tức.

      "Đường...." Kỳ Hinh nhàng gọi Lăng Thiếu Đường, trong lòng cảm thấy ấm áp rồi dựa vào .

      Lăng Thiếu Đường thôi nghĩ về hồi ức, nhìn khẽ cười hỏi:

      "Làm sao vậy? Chỉ là hộp trang sức mà thôi, cần thương cảm như vậy!"

      Kỳ Hinh ngẩng đầu lên rồi nhàng dùng tay phác họa bộ dáng cương nghị của Lăng Thiếu Đường:

      "Đường, em suy nghĩ, nếu như ở thời cổ đại, nhất định vị hoàng đế cao cao tại thượng."

      Lăng Thiếu Đường cười tà mị, sau đó, theo bản năng hỏi:

      "Nếu là hoàng đế em chính là vị phi tần kia, em cũng than thở vì đơn sao? Hoặc là hận ?"

      Kỳ Hinh nhắm mắt, rồi nhàng cười, lắc đầu.

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường lên chút kinh ngạc.

      Đôi mắt Kỳ Hinh sáng ngời nhìn về phía Lăng Thiếu Đường, nếu có ngày phải ly biệt với , nhất định hề oán hận, bởi vì chính là người đàn ông mà nhất, hơn nữa, cùng nhau tạo ra nhiều kỉ niệm đẹp, thể bỏ lại chúng mà hận được?

      Trong lòng Lăng Thiếu Đường căng thẳng. phát đối với phản ứng như vậy của An Vũ Ân quá để tâm nhưng còn đối với Kỳ Hinh, lại cảm thấy sợ, sợ có ngày mang theo ý nghĩ như vậy mà rời bỏ .

      !

      tuyệt đối để cho ngày này xảy ra!

      Cuộc cạnh tranh đấu thầu diễn ra ba lần, thời hạn hoàn thành là nửa tháng, trong nửa tháng này, toàn bộ tình hình được tiến hành và phát sóng trực tiếp.

      Vòng thứ nhất chủ yếu là xí nghiệp có liên quan hoặc là người phụ trách hạng mục của các tập đoàn diễn thuyết về dự án của mình để ủy ban tiến hành lập kế hoạch tổng thể. Ở giai đoạn này, ban giám khảo xem xét kĩ càng về giá thầu mà mỗi xí nghiệp đưa ra.

      Vòng thứ hai là phần mở rộng phát tán. Trong vòng đấu thầu này, ban giám khảo tham khảo giá thầu phù hợp với tài chính được cung cấp bởi các ngân hàng lớn thế giới, đồng thời ban giám khảo xem xét kinh phí của từng hạng mục và được các tổ chức tài chính thế giới đồng bộ hóa trực tiếp, mỗi số liệu được công khai trực tiếp.

      Vòng cuối cùng nhìn qua có vẻ đơn giản, thực chất là vòng khó khăn nhất, bởi nó có thể phân thắng bại chỉ trong trận đấu.

      Chỉ trong vòng 1 ngày, lần lượt từng người phụ trách hạng mục phải tận dụng 15 phút ngắn ngủi để trình bày chi tiết về dự án của công ty mình, nhưng đối thủ của người này phải chỉ là các xí nghiệp có mặt trong buổi đấu thầu mà còn là tất cả khán giả thế giới dõi theo buổi đấu thầu.

      Hôm nay chính là ngày đấu thầu, các phương tiện truyền thông lớn thế giới đều trông chờ vào ngày này. Từ sáng sớm, họ tới buổi đấu thầu vô cùng xa hoa, ngoài ra họ còn tích cực đưa tin ở khu vực ngoài, các thiết bị chuyên nghiệp sớm được sắp xếp tốt để quay tất cả các góc độ.

      Kỳ , điều làm cho truyền thông cảm thấy hứng thú nhất phải là kết quả cuối cùng như thế nào, thực lực cùng phạm vi ảnh hưởng của tứ đại tài phiệt đều ngang ngửa nhau, hơn nữa cũng có thể là mối quan hệ đôi bên cùng có lợi.

      Dù có như vậy, tứ đại tài phiệt cùng cạnh tranh trong giới kinh doanh khiến cho tình hình trở nên tốt đẹp cách ấn tượng.

      Có thể tạo ra môi trường cạnh tranh tốt như vậy chỉ cần quyết định của tứ đại tài phiệt, bốn người đàn ông này vừa là bạn bè vừa là đối thủ cạnh tranh, họ vẫn luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp.

      Mà hôm nay, toàn bộ thế giới sôi sục bởi --

      Tứ đại tài phiệt tụ họp lại cùng cạnh tranh, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho các phương tiện truyền thông tranh nhau chỗ ngồi trong buổi đấu thầu.
      Last edited by a moderator: 13/2/15
      Fuu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :