1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 9: Sóng gió

      Chương 131: Tình huống hỗn loạn tình

      Kỳ Hinh biết bản thân mình như thế nào để đến được cửa phòng cấp cứu, giữa lông mày của lên vẻ lo lắng yên khiến Chúc Bích Doanh phải chú ý.

      "Hinh Nhi, con làm sao vậy?" Chúc Bích Doanh lo lắng hỏi.

      muốn lại có chuyện gì đó xảy ra nữa, tại chồng bà nằm đây là đả kích rất lớn với bà, bà muốn nhìn thấy con của mình gặp thêm khó khăn nào nữa.

      Kỳ Hinh miễn cưỡng tươi cười, muốn thả lỏng bản thân chút, nhưng cảm thấy việc này khó đối với mình.

      "Hinh Nhi, con cần dọa mẹ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải chuyện liên quan đến Kỳ thị ?"

      Trong lòng Chúc Bích Doanh vô cùng bất an, bà sốt ruột hỏi.

      Kỳ Hinh giật mình, muốn đem toàn bộ cho mẹ biết, nhưng hành động của Lăng thị lớn như vậy nhất định lừa được bà bao lâu, vì thế thở dài hơi, lời ít nhưng ý nhiều với Chúc Bích Doanh câu: "Lăng thị tài phiệt vừa mới bắt đầu thu mua Kỳ thị rồi !"

      "Cái gì? Kỳ thị bị Lăng thị thu mua rồi hả ?"

      Thân thể Chúc Bích Doanh nhoáng lên cái, suýt chút nữa té ngã.

      "Mẹ - -" Sắc mặt Kỳ Hinh lên vẻ kinh hãi, vội

      vã tiến lên đỡ lấy Chúc Bích Doanh.

      “Người mau ngồi xuống!” đỡ Chúc Bích Doanh ngồi xuống ghế, lo lắng .

      Chúc Bích Doanh chậm chạp thở hơi, vẻ mặt bi thương : “Nếu bố con mà biết Kỳ thị bị thu mua, mẹ sợ ông ấy....”

      “Mẹ, chuyện này thể lừa gạt bố được, hơn nữa lần này Lăng thị đem toàn bộ tình tuyên truyền khắp nơi!” Mắt Kỳ Hinh lộ ra vẻ buồn rầu .

      “Lăng thị, đúng rồi, Hinh Nhi, phải tại con cũng có cổ phần ở Lăng thị sao? Vì sao Lăng Thiếu Đường làm như vậy cũng với con tiếng? phải con cùng cậu ta .....” Chúc Bích Doanh vội vàng hỏi.

      “Mẹ, con nghĩ Thiếu Đường làm vậy hẳn là có nguyên nhân của ấy, trước hết người nên gấp gáp, con nhất định hỏi ấy ràng xem chuyện gì xảy ra!”

      Trong lòng Kỳ Hinh cũng bất ổn, bởi vì biết rốt cuộc Kỳ thị tổn thất bao nhiêu tiền, hay có cách gì để bù đắp lại, cho nên khó có thể biết được Lăng Thiếu Đường làm như vậy là có lợi hay có hại cho Kỳ thị.

      “Mẹ nghi ngờ tất cả mọi chuyện là do Lăng Thiếu Đường giở trò, lúc trước cậu ta cũng có tham dự buổi đấu thầu cạnh tranh mảnh đất này, nhất định là do cạnh tranh được, tìm người để hãm hại bố con!” Chúc Bích Doanh tức giận, bà hung hăng .

      “Mẹ, chúng ta hoàn toàn biết gì về tình hình trước mắt, mẹ thể người ta như vậy, Thiếu Đường tuyệt đối làm như vậy! ấy phải là người như thế!” Kỳ Hinh khuyên giải, vài câu an ủi Chúc Bích Doanh.

      “Hừ, cậu ta phải là người như thế cậu ta là loại người gì? Lúc trước cậu ta đối xử với con như thế nào? Tuy rằng lúc con gặp tai họa cậu ta cứu con, nhưng Hinh Nhi con đừng quên, vì Lăng thị con mới lâm vào khốn cảnh này, cậu ta làm như vậy là đạo lý hiển nhiên, tai vừa đúng lúc, con còn giúp cậu ta. Cậu ta biết rành rành bố con và bố cậu ta là thế giao (quan hệ nhiều đời), còn xuống tay độc ác như thế, cậu ta coi ai ra gì rồi!” Chúc Bích Doanh dùng ngôn ngữ thâm sâu, nghiến răng nghiến lợi .

      “Mẹ...” Kỳ Hinh còn muốn gì, đúng lúc này, đèn phòng cấp cứu tắt.

      “Mẹ, bố ra rồi, trước tiên mẹ nên chuyện này với bố!” Kỳ Hinh vội vàng với Chúc Bích Doanh.

      Chúc Bích Doanh cố nén lửa giận trong lòng gật đầu.

      Bác sĩ đẩy Kỳ Chấn Đông ra ngoài, Kỳ Hinh và Chúc Bích Doanh lập tức về phía trước.

      “Bác sĩ, bố tôi sao rồi?” Kỳ Hinh sốt ruột lập tức hỏi.

      Chúc Bích Doanh ở bên cũng sốt ruột nhìn bác sĩ.

      Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, mỉm cười nhìn thoáng qua hai người, : “Trước mắt bệnh tình của ông Kỳ tạm thời ổn định lại, có vấn đề gì lớn!”

      Kỳ Hinh chau mày, nhanh chóng hỏi tiếp: “Tạm thời ổn định? Bác sĩ, rốt cuộc bố tôi bị làm sao?”

      Bác sĩ than chút, sau đó nhìn Kỳ Hinh : “Lúc ban đầu chúng tôi nghi ngờ ông Kỳ do chịu kích thích quá độ khiến cho trái tim co bóp đều, nhưng hôm nay ông Kỳ lại té xỉu lần nữa, đây đơn giản chỉ là kích thích khiến cho tim co rút lại nữa rồi!”

      “Xảy ra chuyện như vậy như thế nào thưa bác sĩ?”

      Kỳ Hinh thở gấp, sốt ruột truy vấn bác sĩ.

      Mắt bác sĩ lộ ra vẻ lo lắng, thở dài hơi, giọng : “Có khả năng dẫn đến bệnh suy tim!”

      Thân thể Chúc Bích Doanh run lên, bà vội vã tiến lên: “Cái gì? Suy tim? Làm sao có thể? Chấn Đông rất coi trọng việc chăm sóc bản thân!”

      Bác sĩ lắc đầu: “Bà Kỳ, thực có rất nhiều yếu tố dẫn đến bệnh suy tim, bình thường nếu để ý phát bản thân có gì đó khác lạ, nhưng khi bệnh phát tác rất nguy hiểm, may mắn bệnh tình của ông Kỳ có gì nghiêm trọng, tôi vừa mới tiến hành kiểm tra lại nhịp tim của ông ấy, chờ đến khi có kết quả tôi thông báo lại cho hai người.”

      Kỳ Hinh vô lực gật đầu, đỡ Chúc Bích Doanh qua bên nhường bác sĩ trước.

      “Hinh Nhi, tại sao bố con lại bị như vậy? Làm sao có thể?” Chúc Bích Doanh kéo tay Kỳ Hinh, nghẹn ngào .

      Kỳ Hinh cố gắng ép bản thân mình phải kiên cường chút, kỳ thực cũng sắp té xỉu: “Mẹ, người phải kiên cường chút, chúng ta trở về phòng xem bố sao rồi !”

      Chúc Bích Doanh gật đầu.

      Kỳ Hinh cảm thấy rất mệt, vào giờ phút này muốn Lăng Thiếu Đường ở bên cạnh mình, vào giờ phút này mới biết được bản thân mình yếu ớt ra sao, đồng thời, cũng cảm thấy sợ hãi, thực tại sao Lăng Thiếu Đường lại quyết định làm như vậy, tại thân thể của bố thành như vậy, nếu cho ông biết mọi chuyện, hậu quả là gì đây?

      Trong lòng Kỳ Hinh khẽ rùng mình.

      được, tuyệt đối thể để cho bố mình xảy ra chuyện gì được!
      Last edited by a moderator: 30/12/14
      hitory, thienbinh2388Fuu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 9: Sóng gió

      Chương 132: Ra lệnh đuổi khách


      Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ phòng bệnh chiếu vào bên trong phòng, nhìn qua cảm thấy ấm áp, nhưng trong lòng Kỳ Hinh lại rất lạnh.

      và Chúc Bích Doanh luôn luôn ngồi trước giường Kỳ Chấn Đông, dám rời nửa bước.

      Kỳ Chấn Đông nằm giường bệnh, từ khi ra khỏi phòng cấp cứu ông vẫn mê man cho đến bây giờ, ánh sáng nhàn nhạt chiếu vào khuôn mặt ông, khiến ông càng thêm tiều tuỵ và già nua.

      Kỳ Hinh nhìn ông, trong lòng dâng lên cảm giác chua xót.

      cảm thấy bản thân rất vô dụng, thể giúp được bố bất cứ việc gì, ngay cả lúc bố mê man như vậy, bản thân cũng có cách nào khiến bố tỉnh lại.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Kỳ Chấn Đông cũng dần dần tỉnh lại.

      "Chấn Đông, ông tỉnh rồi à!" Chúc Bích Doanh vui mừng, lớn tiếng .

      "Bố bố - -" Kỳ Hinh cũng vui vẻ, lập tức lên phía trước

      Đôi môi Kỳ Chấn Đông động chút, chậm rãi : "Hinh Nhi, con đến rồi, vừa lúc nãy bố bị làm sao vậy?" Giọng của ông cũng hơi khàn khàn.

      Chúc Bích Doanh vội vàng cầm cốc nước lên, đưa đến miệng Kỳ Chấn Đông sau đó nhàng : "Mới vừa rồi ông té xỉu, khiến tôi và Hinh Nhi rất sợ hãi!"

      "Bố, con là con của người, xảy ra việc như vậy tại sao người lại muốn gạt con?" Kỳ Hinh oán trách .

      Kỳ Chấn Đông nỗ lực cười: "Bố muốn con phải lo lắng, nên để mẹ cho con biết!"

      "Bố- -" Kỳ Hinh kéo tay bố, trong lòng rất khổ sở.

      "Hinh Nhi, có phải bên ngoài có tin tức gì về Kỳ thị rồi đúng ?" Kỳ Chấn Đông lo lắng hỏi.

      Kỳ Hinh nao nao, lập tức, rất nhanh che giấu hoảng loạn trong lòng : "Bố, lúc này người đừng quan tâm đến tình của công ty nữa, tại có gì so với thân thể của bố quan trọng hơn!"

      Kỳ Chấn Đông thở dài hơi, nữa, trong đôi con ngươi già nua chứa đầy vẻ tiều tụy, đục ngầu, ông lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, biết lại nghĩ đến cái gì.

      "Chấn Đông, ông nghe lời con , dưỡng sức tốt, nếu như ngay cả ông cũng ngã xuống, ai quản lý công ty đây?" Chúc Bích Doanh giọng an ủi.

      Kỳ Hinh nhìn bộ dáng của bố, nỗi đau trong lòng càng tăng thêm.

      Chính vào lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa lễ phép- -

      "Cốc cốc cốc - - "

      Kỳ Hinh hơi sững sờ, có thể là ai đây?

      đến cạnh cửa, nhàng mở cửa phòng - -

      Dáng người cao lớn đột nhiên che ở trước mắt Kỳ Hinh.

      cả kinh, lập tức ngẩng đầu - - ngũ quan tuấn vô cùng giống như là sử dụng đá cẩm thạch để điêu khắc nên, đường nét góc cạnh ràng, ánh mắt thâm thuý sắc nhọn.

      "Đường!" Thời điểm Kỳ Hinh thấy người tới đây là Lăng Thiếu Đường, bỗng chốc vui mừng kêu lên.

      Vẻ lạnh lùng từ trước đến nay mặt Lăng Thiếu Đường dần dần chuyển thành ý cười trìu mến, nhàng mở miệng : " đến thăm chú Kỳ!"

      Kỳ Hinh sững sờ chút, lập tức nở nụ cười tươi: "Đường, mau vào !"

      "Bố, người xem ai tới này!" quay đầu nhìn về phía giường bệnh Kỳ Chấn Đông .

      Lăng Thiếu Đường vào, cầm trong tay bó hoa tươi đặt ở đầu giường Kỳ Chấn Đông, giọng câu: "Bác Kỳ, mong bác mau chóng bình phục!"

      Kỳ Chấn Đông gật đầu: "Thiếu Đường có lòng, nghe tại thân thể của bố con cũng tốt cho lắm, bây giờ ông ấy trị liệu như thế nào rồi?"

      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, đáp: "Trước mắt bố con vẫn phải trị liệu, nhưng dù sao bệnh tình của ông ấy cũng ổn định lại, bác Kỳ cần quá mức lo lắng!"

      "Ừ, nếu có cơ hội bác thăm bố con!" Kỳ Chấn Đông gật đầu, nhìn Lăng Thiếu Đường .

      Người thanh niên này ông rất xem trọng, tuy rằng trước kia cậu ta đối xử với Hinh Nhi rất quá đáng, nhưng thời gian gần đây những gì cậu ta làm ông cũng nghe được ít nhiều, hơn nữa vừa rồi khi cậu ta đến vẻ mặt Hinh Nhi vui sướng như vậy, lòng ông cũng trùng xuống rồi.

      Lăng Thiếu Đường vừa mới nhìn vào ánh mắt Kỳ Hinh, ánh mắt kiên nghị khiến những người đứng xem vừa nhìn thấy hiểu.

      Nhưng mà, Chúc Bích Doanh lại nghĩ như vậy, khi bà nhìn thấy Lăng Thiếu Đường trong phút chốc, lửa giận cũng tăng dần lên.

      "Lăng Thiếu Đường, cậu còn tới đây làm gì? Chẳng lẽ cậu muốn nhìn thấy chú Kỳ bị cậu chọc giận đến chết cậu mới cam tâm?" Bà tức giận quát lên.

      "Mẹ - - người đừng như vậy!" Kỳ Hinh phát hoảng, bước lên phía trước ngăn cản bà.

      Thái độ của Lăng Thiếu Đường cũng có gì khác thường, tức giận, chỉ là khóe môi hơi hơi mím lại, giống như là người ngoài cuộc, giống như phải đến .

      Trong mắt Kỳ Chấn Đông lên tia kinh ngạc, ông nhìn nhìn Chúc Bích Doanh, lại nhìn Lăng Thiếu Đường, hiểu hỏi: "Sao lại thế này?"

      Lúc này Chúc Bích Doanh mới phản ứng kịp , nhưng cũng còn kịp nữa rồi, hiển nhiên Kỳ Chấn Đông nhìn ra có điều gì đúng.

      Kỳ Hinh cũng ngẩn người biết nên mở miệng như thế nào.

      Lăng Thiếu Đường giọng cười, rất bình tĩnh : "Bác Kỳ, bác cháu như vậy cũng là chuyện bình thường, bởi vì, hôm nay giữa, trước 12 giờ, Lăng thị tài phiệt tiến hành xong về mọi mặt công tác thu mua Kỳ thị vòng thứ nhất!"

      Ngôn ngữ bình tĩnh khiến Chúc Bích Doanh hít vào hơi.

      Mà Kỳ Hinh cũng theo bản năng kéo cánh tay Lăng Thiếu Đường, giọng ngăn cản : "Đường, cần nữa, thân thể của bố chịu nổi!" xong, hơi lo lắng nhìn phản ứng của Kỳ Chấn Đông.

      mặt Kỳ Chấn Đông hề có biểu cảm gì, chỉ lẳng lặng nhìn Lăng Thiếu Đường, thể nhìn ra giữa đôi con ngươi tiều tuỵ có ý nghĩ gì.

      Lăng Thiếu Đường quay sang, cười dịu dàng với Kỳ Hinh, giọng : "Yên tâm , nghĩ sau khi bác Kỳ nghe xong, có cách nghĩ khác với hai người, có phải , bác Kỳ?"

      đưa mắt nhìn sang giường bệnh của Kỳ Chấn Đông, giữa con ngươi thâm thuý chứa đầy khôn khéo.

      "Lăng Thiếu Đường, cậu quá đáng rồi đấy, cậu ra ngoài cho tôi, nơi này chào đón cậu - - "

      Chúc Bích Doanh cảm thấy khí thế của Lăng Thiếu Đường có phần bức người, bà lập tức ra lệnh đuổi khách.
      thienbinh2388, hitoryFuu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 9: Sóng gió



      Chương 133: Có biến số cũng có kỳ ngộ
      (Chuyện xảy ra theo chiều hướng xấu nhưng vẫn còn cơ hội)


      "Bích Doanh, bình tĩnh chút chớ vội nóng nảy!"

      Kỳ Chấn Đông ngắt lời Chúc Bích Doanh, nhưng ánh mắt vẫn đặt ở người Lăng Thiếu Đường.

      Nhìn lâu, sau đó Kỳ Chấn Đông mở miệng :

      "Cháu nắm hết tình hình tài chính của Kỳ thị rồi sao?"

      Khoé miệng Lăng Thiếu Đường nhàng nâng lên, đến gần Kỳ Chấn Đông, nhàn nhạt :

      "Từ nửa năm trước cháu chú ý đến tình hình thực tế của Kỳ thị rồi, có thể là như vậy, bản báo cáo thành tích và sản nghiệp thực tế của Kỳ thị gần hai năm qua cháu đều rất !"

      Đột nhiên thân thể Kỳ Chấn Đông chấn động, ông dùng ánh mắt khó tin nhìn Lăng Thiếu Đường, trong ánh mắt ông ngập tràn vẻ kinh ngạc và khó có thể tin, ông nghĩ cậu thanh niên này tìm hiểu kĩ càng như vậy.

      "Ba - -"

      Kỳ Hinh lo lắng yên gọi Kỳ Chấn Đông tiếng.

      Trong lòng cảm thấy hoảng sợ, vì sao Lăng Thiếu Đường muốn những lời này, chẳng lẽ biết những lời này chỉ khiến bố kinh ngạc mà ngay cả cũng vậy sao?

      Trời ạ, sớm chú ý đến Kỳ thị từ trước, hơn nữa toàn bộ hoạt động của Kỳ thị đều nắm trong lòng bàn tay, người đàn ông này ― vì sao chưa từng với những điều này?

      Kỳ Hinh cũng giống như bố dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lăng Thiếu Đường, bày ra vẻ mặt khó hiểu .

      Ai biết - -

      Đột nhiên Kỳ Chấn Đông cười ha ha, ông vỗ vào tay Lăng Thiếu Đường :

      "Tốt, tốt! So với cha của cậu, cậu giỏi hơn ông ấy rồi [Nguyên bản là 青出于蓝胜于蓝 (thanh xuất vu lam thắng vu lam) = "trò giỏi hơn thầy" nhưng mình thấy dịch như này hay hơn mà nghĩa vẫn đúng nên để như này nha mn. Miudღđ☆L☆qღđ] , quả nhiên hổ là vương giả trời sinh trong hoạt động thương nghiệp , xem ra bác già rồi! chịu thua cũng được !"

      Trong giọng thẳng thắn chứa đầy hàm ý khen ngợi!

      Lăng Thiếu Đường hờ hững, khoé miệng gợi lên ý cười:

      "Nào có, dù sao cháu vẫn là thế hệ sau, còn muốn học hỏi rất nhiều thứ từ bác Kỳ, về sau những chuyện có liên quan đến hoạt động của Kỳ thị, bác Kỳ còn phải nhắc nhở nhiều mới tốt!"

      Kỳ Chấn Đông cười lắc đầu:

      "Thiếu Đường, có cháu quản lý Kỳ thị, bác yên tâm, dù sao bác Kỳ cũng già rồi, ý tưởng và hành động cũng được như những người trẻ tuổi!"

      Lăng Thiếu Đường khẽ mỉm cười, gì.

      Kỳ Hinh thấy Kỳ Chấn Đông phản ứng như vậy. Kinh ngạc ra lời. Đồng thời. Hiển nhiên Chúc Bích Doanh cũng kinh sợ , làm sao có thể như thế này?

      Kỳ Chấn Đông hoàn toàn nhìn thấy phản ứng của hai người, ông giọng :

      "Kỳ thực Thiếu Đường làm như vậy là vì muốn trợ giúp Kỳ thị, chẳng phải hành vi bỏ viên đá xuống giếng.

      "Tại sao có thể như vậy, Chấn Đông? tại Kỳ thị bị cậu ta thu mua rồi !"Chúc Bích Doanh dường như thể tin vào tai của mình.

      Kỳ Chấn Đông nhàn nhạt cười:

      "Sau khi Kỳ thị trải qua lần này, căn bản thể trở mình, trừ phi có thể kiếm được nhiều tiền trong khoảng thời gian ngắn, nhưng thực tế điều này thể làm được, hơn nữa tại Kỳ thị còn dính đến chuyện buôn bán lừa đảo, giá cổ phiếu rớt xuống, lúc này nếu Lăng thị thu mua Kỳ thị, tương đương với việc kéo Kỳ thị đứng lên, như vậy đến này, Kỳ thị phải đóng cửa ! Nhưng mà - - "

      tới đây, Kỳ Chấn Đông ngừng lại, nhìn Lăng Thiếu Đường.

      Trong lòng Kỳ Hinh cả kinh. Sau khi hiểu chuyện, lập tức nhìn về phía Lăng Thiếu Đường. Tiếp lời của bố:

      "Nhưng mà nếu làm như vậy, Lăng thị tài phiệt gặp rất nhiều vấn đề, thậm chí kéo theo việc Lăng thị có thể suy sụp, rối loạn, thứ nhất, Lăng thị phải hoàn toàn tiếp nhận các món nợ của Kỳ thị, nhưng vẫn thể cứu vớt được giá cổ phiếu rớt của Kỳ thị trở về như trước; thứ hai, Lăng thị còn phải trả lời các câu hỏi đối ngoại thoả đáng, hơn nữa Kỳ thị còn liên quan đến việc buôn bán lừa đảo, Đường, làm như vậy rất nguy hiểm!"

      vội vàng .

      biết cục diện tại của Kỳ thị thể cứu vớt được nữa, tuy rằng lòng rất đau, nhưng cũng muốn nhìn thấy Lăng thị vì Kỳ thị mà lấy mình ra làm vật thử hiểm.

      Buôn bán là buôn bán. Nó tồn tại làm người ta khó có thể tính ra những tình huống xấu ập đến. sợ Lăng Thiếu Đường bị loại chuyện xấu này cuốn vào muôn đời muôn kiếp trở lại được.

      Mà Chúc Bích Doanh cũng dần dần chứa nước mắt:

      " Thiếu Đường, hoá ra cháu - - hoá ra cháu muốn trợ giúp bác Kỳ, vừa này bác - - bác còn - - " Bà đến đây, mặt tràn đầy vẻ áy náy.

      Lăng Thiếu Đường lạnh nhạt trả lời:

      "Các người cần nghĩ tình phức tạp như vậy, bởi vì cái gọi là chỗ có người có chuyện xấu, thời điểm có biến số cũng có kỳ ngộ, Kỳ thị còn được giúp đỡ, cho nên cháu mới làm như vậy!"

      " Đường - - "

      Nước mắt Kỳ Hinh chảy xuống, cắn môi nhìn , trong mắt chứa đầy cảm tạ cùng lo lắng.

      " bé ngốc, đừng khóc, bằng hai bác cảm thấy lo lắng nếu giao em cho đấy!"

      Lăng Thiếu Đường cưng chiều nhàng lau nước mắt cho .

      bé đáng , chẳng lẽ biết nước mắt của khiến rung động như thế nào sao? Chỉ cần có thể nhìn thấy nụ cười rực rỡ của , chẳng ngại nhường hết toàn bộ mọi thứ cho !

      Chúc Bích Doanh thấy thái độ của Lăng Thiếu Đường đối với Hinh Nhi, cũng cảm động rơi nước mắt, còn Kỳ Chấn Đông cũng vui mừng cười.

      Lúc này, đột nhiên di động của Kỳ Hinh vang lên.

      " bé, ngoan, đừng khóc, nghe điện thoại .

      Lăng Thiếu Đường e dè ánh mắt của hai người khác, trìu mến hôn cái lên trán , giọng .

      Trong lòng Kỳ Hinh xao động tràn đầy hạnh phúc, khóc thút thít, nhưng với động tác vô cùng thân thiết của Lăng Thiếu Đường say đắm như những dải lụa màu tung bay , gật đầu, cầm lấy di động ra khỏi phòng bệnh.

      Kỳ Chấn Đông vui mừng thở dài hơi, từ đáy lòng với Lăng Thiếu Đường:

      "Thiếu Đường, hôm nay cháu giúp Kỳ thị, bác biết nên như thế nào, nhưng bác nhịn được muốn hỏi cháu cậu, về sau nếu Kỳ thị phát triển cháu có kế hoạch chi tiết gì chưa?"
      hitoryFuu thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 9: Sóng gió

      Chương 134: Thay đổi cách xưng hộ

      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, giữa lông mày tràn ngập vẻ tự tin, : "Bác Kỳ, cháu nghĩ bác hiểu lầm rồi !"

      "Là sao?" Kỳ Chấn Đông nghe Lăng Thiếu Đường như vậy, thắc mắc tăng lên gấp bội.

      Rất nhanh Lăng Thiếu Đường giải thích điều Kỳ Chấn Đông thắc mắc: "Tuy rằng Lăng thị thu mua Kỳ thị, nhưng mà cháu định để cho Kỳ thị kinh doanh độc lập."

      "Thiếu Đường, cháu - - "

      Kỳ Chấn Đông nghĩ Lăng Thiếu Đường có quyết định như vậy, ngay sau đó, ông thở dài hơi, nhìn Lăng Thiếu Đường : "Thiếu Đường. Cháu vì Kỳ thị như vậy, bác sợ liên lụy đến các hoạt động bình thường của Lăng thị!"

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường lộ ra ý cười, hời hợt nhưng lại lộ ra tác phong nhìn xa trông rộng:

      "Bác Kỳ, cháu chưa bao giờ quyết định làm chuyện gì nếu chưa nắm chắc tình, lại , cháu tin tưởng Hinh Nhi đưa công ty trở lại hoạt động bình thường !"

      Những lời này khiến Kỳ Chấn Đông kinh ngạc, thân mình ông hơi hơi nghiêng về phía trước: "Cái gì? Hinh Nhi?"

      Lăng Thiếu Đường rất bình tĩnh gật đầu:

      "Bác Kỳ. Kỳ thực cháu nghĩ bác cũng nắm tình hình hoạt động của Kỳ thị nửa năm qua. Thời điểm cháu nhìn thấy tờ báo cáo đó. Liền sắp đặt cho Hinh Nhi đến làm ở Lăng thị để tích luỹ kinh nghiệm về việc buôn bán, Hinh Nhi rất thông minh, hơn nữa cháu tin tưởng vào năng lực của ấy."

      Đáy mắt Kỳ Chấn Đông lộ ra ý khen ngợi sau: "Thiếu Đường, cháu suy nghĩ kỹ càng, Diêu Hồng có đứa con trai như cháu, rất có phúc!"....

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường tối sầm lại. Ngay sau đó, chậm rãi mở miệng : "Lúc đầu cháu tính toán muốn để Kỳ Hinh trở thành chủ tịch tập đoàn Kỳ thị tập, nhưng tại cháu thay đổi dự tính ban đầu."

      "Thiếu Đường ý của cháu là - -" Kỳ Chấn Đông đoán ra ý nghĩ của .

      Lăng Thiếu Đường cười : "Cháu muốn bác Kỳ đảm nhiệm chức vụ chủ tịch tập đoàn Kỳ thị lần nữa, còn Hinh Nhi, cháu để ấy tạm thời thay bác đảm nhiệm chức vụ chủ tịch trong thời gian bác dưỡng bệnh!"

      Thân mình Kỳ Chấn Đông chấn động, ông cảm thấy thể tin nổi nhìn Lăng Thiếu Đường.

      Mà Chúc Bích Doanh cũng dùng ánh mắt vui sướng nhìn Lăng Thiếu Đường ngồi ở ghế đối diện.

      "Thiếu Đường, Kỳ thị bị chính tay bác huỷ hết, cháu có thể hỗ trợ Kỳ thị vượt qua cửa ải khó khăn này, bác rất cảm kích, bây giờ cháu còn muốn bác tiếp tục đảm nhiệm chức vụ chủ tịch, chẳng lẽ cháu sợ chuyện này xảy ra lần nữa sao?" Môi Kỳ Chấn Đông phát run .

      " Bác Kỳ, tập đoàn Kỳ thị là tâm huyết cả đời của bác, do tay bác sáng lập, vài năm nay Kỳ thị huy hoàng như thế nào chúng cháu có mắt đều có thể thấy được, thể chỉ vì chút sai lầm lúc này mà phủ nhận hoàn toàn nỗ lực của bác, trong giới buôn bán ai ai cũng biết bác Kỳ là người tinh thông vận tác, cháu làm như vậy phải vì tình cảm, mà vì cháu hoàn toàn lo lắng với tình hình thực tế! Lăng thị mời dự họp để tuyên bố tin tức. Cháu hoàn toàn có biện pháp để thị trường chứng khoán của Kỳ thị từ chết đến sinh!"....

      Lăng Thiếu Đường trôi chảy, mỗi câu đều để lộ ra hiểu biết chính xác của mình.

      Kỳ Chấn Đông vui mừng cười, ông vỗ vào tay Lăng Thiếu Đường, : "Tâm tư của cháu bác Kỳ hiểu rất , cám ơn cháu!"

      Ngay sau đó, dường như ông lại nhớ tới chuyện gì đó, hỏi: "Bác muốn biết vì lý do gì cháu lại thay đổi dự định ban đầu?"

      Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Chấn Đông, quả thực gừng càng già càng cay, ngay sau đó khóe miệng nhếch lên, chậm rãi mở miệng: "Đúng có chuyện gì có thể qua mắt bác Kỳ!"

      dừng chút, ngay sau đó còn thêm: "Cháu chỉ muốn sau này khi Hinh Nhi gả cho cháu, còn phải ra ngoài làm việc vất vả!"

      Trong lòng Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh đồng thời sửng sốt, hai người hai mặt nhìn nhau, lát sau, Chúc Bích Doanh cố nén tâm tình kích động hỏi: "Thiếu Đường, cháu vừa mới cái gì?"

      Kỳ Chấn Đông cũng khẩn trương nhìn Lăng Thiếu Đường.

      Lăng Thiếu Đường nghiêm trang nhìn Kỳ Chấn Đông, lại nhìn Chúc Bích Doanh, ngôn ngữ kiên định :

      "Cháu cùng Hinh Nhi cử hành hôn lễ lần nữa, cháu muốn cưới ấy làm vợ, mong hai người giao Hinh Nhi cho cháu!"

      Tiếng trầm thấp ngập tràn vẻ kiên định và chút khẩn cầu.

      Nước mắt Chúc Bích Doanh chảy xuống, bà vội vã lau những giọt nước mắt.

      Mắt Kỳ Chấn Đông cũng sáng như đuốc nhìn Lăng Thiếu Đường:

      "Thiếu Đường, nếu trước kia cháu vậy, bác tuyệt đối bao giờ tin, nhưng mà, hôm nay rốt cuộc bác cũng biết cháu đối với Hinh Nhi là tâm, bác và bác cũng an tâm, về sau cháu phải đối xử với Hinh Nhi tốt!"

      Trong lời chứa đựng chúc phúc và dặn dò.

      Bên môi Lăng Thiếu Đường xao động nâng lên nụ cười kiên định, gật đầu, càng giống như lời hứa hẹn.

      "Thiếu Đường, vì sao Hinh Nhi chưa từng đề cập với bác chuyện này?" Chúc Bích Doanh nghĩ đến chuyện này giọng hỏi.

      Kết hôn là chuyện lớn như vậy, Kỳ Hinh thể với bà.

      "Hinh Nhi cũng chưa biết quyết định này của cháu, đợi đến khi cạnh tranh đầu thấu công trình địa chấn của thế giới kết thúc, cháu lập tức cầu hôn Hinh Nhi ! Hai người là cha mẹ của Hinh Nhi, là trưởng bối, về lý cháu nên thông báo trước với hai người tiếng!"

      Lăng Thiếu Đường cười , lúc này nghĩ đến bộ dáng của Kỳ Hinh, đáy mắt lên vẻ dịu dàng.

      "Tốt, tốt, chúng ta chỉ cần Hinh Nhi vui vẻ, cái gì cũng quan trọng nữa, Thiếu Đường, về sau ngàn vạn lần cháu được để cho Hinh Nhi phải chịu ủy khuất!" Kỳ Chấn Đông vui mừng cười, đồng thời cũng quên dặn dò.

      Lăng Thiếu Đường đứng dậy, khẽ khom người, với thái độ cung kính của vãn bối (thế hệ sau) với Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh:

      "Bố, mẹ. Hai ngươi yên tâm!"

      hoàn toàn thay đổi cách xưng hô, câu ngắn gọn lại khiến cho người ta cảm thấy an tâm.

      Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh nghe xưng hô với mình như vậy, đều vui mừng cười toe tóe.

      Mà Kỳ Hinh vừa tới cửa phòng bệnh, bỗng chốc nghe được câu cuối cùng của Lăng Thiếu Đường, tim nhảy dựng lên.

      Bố? Mẹ? Vì sao Lăng Thiếu Đường lại xưng hô như vậy- -

      Lòng của nàng bắt đầu kinh hoàng chỉ, chẳng lẽ muốn - -

      ....

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Hồi 9: Sóng gió

      Chương 134: Thay đổi cách xưng hộ

      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, giữa lông mày tràn ngập vẻ tự tin, : "Bác Kỳ, cháu nghĩ bác hiểu lầm rồi !"

      "Là sao?" Kỳ Chấn Đông nghe Lăng Thiếu Đường như vậy, thắc mắc tăng lên gấp bội.

      Rất nhanh Lăng Thiếu Đường giải thích điều Kỳ Chấn Đông thắc mắc: "Tuy rằng Lăng thị thu mua Kỳ thị, nhưng mà cháu định để cho Kỳ thị kinh doanh độc lập."

      "Thiếu Đường, cháu - - "

      Kỳ Chấn Đông nghĩ Lăng Thiếu Đường có quyết định như vậy, ngay sau đó, ông thở dài hơi, nhìn Lăng Thiếu Đường : "Thiếu Đường. Cháu vì Kỳ thị như vậy, bác sợ liên lụy đến các hoạt động bình thường của Lăng thị!"

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường lộ ra ý cười, hời hợt nhưng lại lộ ra tác phong nhìn xa trông rộng:

      "Bác Kỳ, cháu chưa bao giờ quyết định làm chuyện gì nếu chưa nắm chắc tình, lại , cháu tin tưởng Hinh Nhi đưa công ty trở lại hoạt động bình thường !"

      Những lời này khiến Kỳ Chấn Đông kinh ngạc, thân mình ông hơi hơi nghiêng về phía trước: "Cái gì? Hinh Nhi?"

      Lăng Thiếu Đường rất bình tĩnh gật đầu:

      "Bác Kỳ. Kỳ thực cháu nghĩ bác cũng nắm tình hình hoạt động của Kỳ thị nửa năm qua. Thời điểm cháu nhìn thấy tờ báo cáo đó. Liền sắp đặt cho Hinh Nhi đến làm ở Lăng thị để tích luỹ kinh nghiệm về việc buôn bán, Hinh Nhi rất thông minh, hơn nữa cháu tin tưởng vào năng lực của ấy."

      Đáy mắt Kỳ Chấn Đông lộ ra ý khen ngợi sau: "Thiếu Đường, cháu suy nghĩ kỹ càng, Diêu Hồng có đứa con trai như cháu, rất có phúc!"....

      Đáy mắt Lăng Thiếu Đường tối sầm lại. Ngay sau đó, chậm rãi mở miệng : "Lúc đầu cháu tính toán muốn để Kỳ Hinh trở thành chủ tịch tập đoàn Kỳ thị tập, nhưng tại cháu thay đổi dự tính ban đầu."

      "Thiếu Đường ý của cháu là - -" Kỳ Chấn Đông đoán ra ý nghĩ của .

      Lăng Thiếu Đường cười : "Cháu muốn bác Kỳ đảm nhiệm chức vụ chủ tịch tập đoàn Kỳ thị lần nữa, còn Hinh Nhi, cháu để ấy tạm thời thay bác đảm nhiệm chức vụ chủ tịch trong thời gian bác dưỡng bệnh!"

      Thân mình Kỳ Chấn Đông chấn động, ông cảm thấy thể tin nổi nhìn Lăng Thiếu Đường.

      Mà Chúc Bích Doanh cũng dùng ánh mắt vui sướng nhìn Lăng Thiếu Đường ngồi ở ghế đối diện.

      "Thiếu Đường, Kỳ thị bị chính tay bác huỷ hết, cháu có thể hỗ trợ Kỳ thị vượt qua cửa ải khó khăn này, bác rất cảm kích, bây giờ cháu còn muốn bác tiếp tục đảm nhiệm chức vụ chủ tịch, chẳng lẽ cháu sợ chuyện này xảy ra lần nữa sao?" Môi Kỳ Chấn Đông phát run .

      " Bác Kỳ, tập đoàn Kỳ thị là tâm huyết cả đời của bác, do tay bác sáng lập, vài năm nay Kỳ thị huy hoàng như thế nào chúng cháu có mắt đều có thể thấy được, thể chỉ vì chút sai lầm lúc này mà phủ nhận hoàn toàn nỗ lực của bác, trong giới buôn bán ai ai cũng biết bác Kỳ là người tinh thông vận tác, cháu làm như vậy phải vì tình cảm, mà vì cháu hoàn toàn lo lắng với tình hình thực tế! Lăng thị mời dự họp để tuyên bố tin tức. Cháu hoàn toàn có biện pháp để thị trường chứng khoán của Kỳ thị từ chết đến sinh!"....

      Lăng Thiếu Đường trôi chảy, mỗi câu đều để lộ ra hiểu biết chính xác của mình.

      Kỳ Chấn Đông vui mừng cười, ông vỗ vào tay Lăng Thiếu Đường, : "Tâm tư của cháu bác Kỳ hiểu rất , cám ơn cháu!"

      Ngay sau đó, dường như ông lại nhớ tới chuyện gì đó, hỏi: "Bác muốn biết vì lý do gì cháu lại thay đổi dự định ban đầu?"

      Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Chấn Đông, quả thực gừng càng già càng cay, ngay sau đó khóe miệng nhếch lên, chậm rãi mở miệng: "Đúng có chuyện gì có thể qua mắt bác Kỳ!"

      dừng chút, ngay sau đó còn thêm: "Cháu chỉ muốn sau này khi Hinh Nhi gả cho cháu, còn phải ra ngoài làm việc vất vả!"

      Trong lòng Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh đồng thời sửng sốt, hai người hai mặt nhìn nhau, lát sau, Chúc Bích Doanh cố nén tâm tình kích động hỏi: "Thiếu Đường, cháu vừa mới cái gì?"

      Kỳ Chấn Đông cũng khẩn trương nhìn Lăng Thiếu Đường.

      Lăng Thiếu Đường nghiêm trang nhìn Kỳ Chấn Đông, lại nhìn Chúc Bích Doanh, ngôn ngữ kiên định :

      "Cháu cùng Hinh Nhi cử hành hôn lễ lần nữa, cháu muốn cưới ấy làm vợ, mong hai người giao Hinh Nhi cho cháu!"

      Tiếng trầm thấp ngập tràn vẻ kiên định và chút khẩn cầu.

      Nước mắt Chúc Bích Doanh chảy xuống, bà vội vã lau những giọt nước mắt.

      Mắt Kỳ Chấn Đông cũng sáng như đuốc nhìn Lăng Thiếu Đường:

      "Thiếu Đường, nếu trước kia cháu vậy, bác tuyệt đối bao giờ tin, nhưng mà, hôm nay rốt cuộc bác cũng biết cháu đối với Hinh Nhi là tâm, bác và bác cũng an tâm, về sau cháu phải đối xử với Hinh Nhi tốt!"

      Trong lời chứa đựng chúc phúc và dặn dò.

      Bên môi Lăng Thiếu Đường xao động nâng lên nụ cười kiên định, gật đầu, càng giống như lời hứa hẹn.

      "Thiếu Đường, vì sao Hinh Nhi chưa từng đề cập với bác chuyện này?" Chúc Bích Doanh nghĩ đến chuyện này giọng hỏi.

      Kết hôn là chuyện lớn như vậy, Kỳ Hinh thể với bà.

      "Hinh Nhi cũng chưa biết quyết định này của cháu, đợi đến khi cạnh tranh đầu thấu công trình địa chấn của thế giới kết thúc, cháu lập tức cầu hôn Hinh Nhi ! Hai người là cha mẹ của Hinh Nhi, là trưởng bối, về lý cháu nên thông báo trước với hai người tiếng!"

      Lăng Thiếu Đường cười , lúc này nghĩ đến bộ dáng của Kỳ Hinh, đáy mắt lên vẻ dịu dàng.

      "Tốt, tốt, chúng ta chỉ cần Hinh Nhi vui vẻ, cái gì cũng quan trọng nữa, Thiếu Đường, về sau ngàn vạn lần cháu được để cho Hinh Nhi phải chịu ủy khuất!" Kỳ Chấn Đông vui mừng cười, đồng thời cũng quên dặn dò.

      Lăng Thiếu Đường đứng dậy, khẽ khom người, với thái độ cung kính của vãn bối (thế hệ sau) với Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh:

      "Bố, mẹ. Hai ngươi yên tâm!"

      hoàn toàn thay đổi cách xưng hô, câu ngắn gọn lại khiến cho người ta cảm thấy an tâm.

      Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh nghe xưng hô với mình như vậy, đều vui mừng cười toe tóe.

      Mà Kỳ Hinh vừa tới cửa phòng bệnh, bỗng chốc nghe được câu cuối cùng của Lăng Thiếu Đường, tim nhảy dựng lên.

      Bố? Mẹ? Vì sao Lăng Thiếu Đường lại xưng hô như vậy- -

      Lòng của nàng bắt đầu kinh hoàng chỉ, chẳng lẽ muốn - -

      ....
      Fuu, thienbinh2388hitory thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 9
      Chương 135: Bệnh Tình

      Ánh mặt trời lẳng lặng chiếu rọi vào văn phòng Bác sĩ - -

      "Bác sĩ, rốt cuộc bố cháu xảy ra vấn đề gì!"

      Kỳ Hinh lo lắng hỏi, Lăng Thiếu Đường ngồi ở bên cạnh , bàn tay to nắm chặt lấy bàn tay bé hơi hơi lạnh của .

      Bác sĩ cầm tấm phim chụp X-quang đưa ra trước mặt bọn họ, giải thích:

      "Theo như quan sát, chúng tôi phát cơ tim của Kỳ tiên sinh dày hơn, bởi vậy, cơ tim của ông ấy dần yếu khiến trái tim thể bơm máu. Hoặc bởi vì cơ tim cứng ngắc khi khiến trái tim thể hoạt động bình thường, triệu chứng lâm sàng bao gồm ngực đau, hô hấp ngắn ngủi, mắt cá chân sưng đến choáng váng đầu óc, loại bệnh này thường gọi là 'Bệnh cơ tim' ".... (Giải thích chút là QT dịch bệnh này ra là 'Nguyên phát tính cơ tim bệnh biến' bệnh này ở Việt Nam gọi là bệnh cơ tim, hay là loại bệnh tim hiểu nguyên nhân)

      " Bệnh cơ tim?" Thân thể Kỳ Hinh run lên, quá sợ hãi .

      "Hinh Nhi - -" Lăng Thiếu Đường vỗ vào bờ vai , ý bảo trước tiên nên kích động như vậy.

      Ngay sau đó, chuyển hướng nhìn Bác sĩ, bình tĩnh hỏi: "Mắc phải loại bệnh này bệnh nhân ra sao??"

      Hiển nhiên Bác sĩ cũng biết ngừơi ngồi đối diện với mình là tổng giám đốc Lăng thị - Lăng Thiếu Đường, cho nên dám trả lời hàm hồ, vội vàng :

      "Bệnh tình tiến triển nảy sinh những vấn đề nghiêm trọng. Tim đập thất thường hoặc ứ máu khi đó dẫn đến suy tim, sau thời gian dài sống còn của bệnh nhân ngày càng thấp, tình huống tệ nhất là dẫn đến đột tử."

      "Cái gì? , làm sao có thể như vậy?" Kỳ Hinh cả kinh, thân thể run run, theo bản năng nắm chặt khuỷu tay Lăng Thiếu Đường, giống như tìm phần sức lực. Nếu truyện được đăng ở trang khác mong mọi người ủng hộ vì ăn cắp là hành vi xấu.

      Lăng Thiếu Đường cũng nhíu mày, hỏi Bác sĩ: "Bệnh tình của Kỳ tiên sinh tiến triển đến mức độ này sao?"

      Bác sĩ nhàng cười:

      "Hai người cần lo lắng quá, bệnh tình của Kỳ tiên sinh được phát sớm, còn ở giai đoạn đầu, bởi vậy, nếu có thể chuẩn đoán bệnh cùng giải phẫu, các triệu chứng của cơ tim có khống chế, hơn nữa trong mấy năm có thể tránh nảy sinh bệnh suy tim."

      Kỳ Hinh nghe thấy Bác sĩ như vậy , trong lòng được an ủi chút, vội vàng hỏi: "Loại bệnh này nên làm phẫu thuật như thế nào? Chúng tôi cần chuẩn bị những gì?"

      "Tiểu thư Kỳ, nếu như phẫu thuật, chủ yếu chúng tôi phải thay van tim, đây là phương thức trị liệu hàng đầu, nếu người nhà của tiểu thư đều đồng ý, chúng tôi sắp xếp để phẫu thuật!"

      Bác sĩ nhìn Kỳ Hinh giải thích....

      ☆☆☆☆☆

      Kỳ Hinh biết bản thân mình ra khỏi văn phòng Bác sĩ , tùy ý để Lăng Thiếu Đường ôm mình vào trong ngực, hướng về phía cửa bệnh viện chuẩn bị ra.

      "Reng - -" Tiếng điện thoại vang lên.

      tay Lăng Thiếu Đường cầm di động, tay vẫn gắt gao nắm lấy bàn tay bé của Kỳ Hinh như cũ.

      "Chuyện gì?" Trong giọng hề có chút nhiệt độ.

      "Lăng tiên sinh, ở cửa bệnh viện có rất nhiều phóng viên, đề nghị ngài hãy ra ngoài theo hướng khác, ở bên ngoài tôi cố gắng dẫn đám phóng viên này rời !"

      Trợ lý ở bên ngoài luôn luôn đứng canh ở cổng bệnh viện gọi điện thoại thông báo tình hình.

      "Được rồi, tôi biết rồi!" Lăng Thiếu Đường xong cúp máy.

      Kỳ Hinh cũng hiểu được ít. mờ mịt nhìn Lăng Thiếu Đường. giọng hỏi: "Sao vậy?"

      Lăng Thiếu Đường nhàng ôm lấy bờ vai , : " có gì, , chúng ta ra ngoài theo đường bên kia!"

      hời hợt đường khác giấu việc có phóng viên đứng ngoài cửa.

      Chẳng phải Lăng Thiếu Đường cố tình giấu diếm, mà cảm thấy lúc này cần phải để Kỳ Hinh lo lắng những chuyện nhặt này, bây giờ Lăng Thiếu Đường cũng muốn đối mặt với đám phóng viên đó.

      Bọn chúng đúng là Thần Thông Quảng Đại, có thể tra được hành tung của mình, kỳ thực hề đơn giản. Truyện này được đăng tải duy nhất ở l.ê qu,ý đô.n nếu được đăng ở chỗ khác đồng nghĩa với việc ăn cắp mong mọi người ủng hộ hành vi ăn cắp vì đó là hành vi xấu thể chấp nhận. Chắc cũng bởi vì muốn biết cụ thể nội tình chuyện Lăng thị thu mua Kỳ thị, mà chuyện này, Lăng Thiếu Đường tự tuyên bố và thuyết minh trong buổi dự họp tới.

      lòng Kỳ Hinh luôn nghĩ đến bệnh tình của Kỳ Chấn Đông bệnh, vì quá nhập tâm nên chú ý lời của Lăng Thiếu Đường, rồi sau đó Lăng Thiếu Đường kéo mình vào trong xe.

      "Hinh Nhi - - "

      Sau khi Lăng Thiếu Đường ổn định chỗ ngồi, thấy vẻ mặt vô hồn của Kỳ Hinh, tự mình cúi người xuống giúp cài dây an toàn xong, đem thân thể của lật lại hướng về phìa mình, giọng kêu.

      "Ách?"

      Ánh mắt Kỳ Hinh nao nao, khi nhìn thấy quan tâm trong mắt Lăng Thiếu Đường , chậm rãi mở miệng :

      "Đường, em lo lắng cho bệnh tình của bố!"

      Lăng Thiếu Đường gật đầu,

      "Hinh Nhi, hiểu tâm tình của em lúc này, cho nên nghĩ hẳn là em lo lắng về lời đề nghị của bác sĩ!"

      Kỳ Hinh ngẩng đầu, nhìn Lăng Thiếu Đường, trong đôi mắt có những gợn sóng dao động, hơi nhăn mày: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Miu

      "Phẫu thuật tim? Nhưng mà bác sĩ cũng , nếu phẫu thuật cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng! Em sợ - - "

      Ngón tay thon dài của Lăng Thiếu Đường nhàng xoa gó má của Kỳ Hinh, trìu mến :

      "Hinh Nhi, thừa dịp bệnh tình của bác Kỳ ở giai đoạn đầu, chúng ta phải kịp thời chữa trị cho tốt, bằng bệnh tình kéo dài càng lâu, nguy hiểm lại càng cao, hơn nữa, vừa nãy bác sĩ cũng có ý dùng phương pháp này có thể nguy hiểm nhưng khả năng chữa khỏi cũng rất lớn!"

      Giọng của Kỳ Hinh có chút cứng rắn, nhíu mày , giọng đáp:

      "Em cũng biết việc này, nhưng trong lòng em luôn cảm thấy bất an, em rất sợ giải phẫu xảy ra vấn đề gì!"

      Bàn tay bé của lành lạnh, vừa nhìn cũng biết trong lòng kinh hoảng và bất an như thế nào.

      Ngay sau đó, Lăng Thiếu Đường liền nắm chặt bàn tay bé của ở trong lòng bàn tay mình, bàn tay to truyền ấm áp cho bàn tay bé lành lạnh của Kỳ Hinh, đau lòng nhìn bất an trong mắt , cảm thấy hận chính bản thân mình thể xoá bỏ nỗi bất an trong lòng .

      "Hinh Nhi, cần sợ, nhờ người mời bác sĩ William qua bên này để tiến hành trị liệu cho bác Kỳ!" Ánh mắt dịu dàng nhìn Kỳ Hinh .....
      Fuu, thienbinh2388hitory thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :