1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      HỒI 8: TÌNH ĐONG ĐẦY


      CHƯƠNG 126: GIẢI THOÁT (2)




      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường vuốt tóc , chậm rãi :

      - Em phát tiết mọi thù hận lên bố của mình, cũng vì vậy nên mới làm tổn thương em. Hinh Nhi, em có biết ? Khi nghi ngờ em và bố có quan hệ mập mờ, khi em muốn ly hôn, suy nghĩ duy nhất của chính là phải giữ lại em, dù có dùng cách gì, thủ đoạn thế nào chăng nữa.

      - Vì sao...

      khẽ . Nếu An Vũ Ân phải người Lăng Thiếu Đường nhất, chẳng lẽ...

      bắt đầu kinh hoàng, hơi thở dồn dập.

      - Bởi vì ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em, nụ cười của em như loại mê dược khiến lạc lối, khó có thể nắm giữ! – Lăng Thiếu Đường cất giọng dịu dàng như người .

      - Lần đầu tiên? Trong hôn lễ? – Kỳ Hinh giật mình hỏi.

      Lần đầu tiên mà chắc là trong hôn lễ. Vì lần đầu tiên gặp , căn bản là chưa từng nhìn .

      Lăng Thiếu Đường lắc đầu cười, bên môi cong lên nụ cười chiều:

      - Lần đầu tiên thấy em chính là bữa tiệc của tập đoàn Kỳ thị.

      vẫn nhớ mãi ngày hôm đó...

      Xung quanh ngập tràn mùi rượu, ăn uống linh đình, Kỳ Hinh lại dường như chân thực, như đám mây trắng trong u cốc, đẹp đến động lòng người.

      Nụ cười bên môi như ánh rạng đông, chiếu rọi cả vào trái tim Lăng Thiếu Đường, khiến sương mù nhiều năm trong lòng tản , làm tan chảy cả trái tim băng đá.

      Kỳ Hinh run run, che miệng lại, ánh mắt thể tin:

      - Sao có thể chứ? Đường, lúc đó căn bản hề chú ý tới em, sao có thể...

      - Hinh Nhi, em đúng là ngốc khiến người ta biết phải làm sao. Em có biết , chỉ có mình em mới có thể khiến điên cuồng và mất lý trí!

      Lăng Thiếu Đường đợi Kỳ Hinh xong, kìm chế nổi liền ôm vào lòng.

      Trái tim Kỳ Hinh đập thịch tiếng, tùy ý để ôm mình.

      Đừng đập loạn lên nữa! Mau yên tĩnh ! ngừng ra lệnh cho bản thân mình, nhưng trái tim vẫn rất thành , hưng phấn mãi thôi.

      - Hinh Nhi, Hinh Nhi của ...

      thầm lên tiếng bên tai .

      * * *

      Mọi chuyện lại khôi phục quỹ đạo như bình thường.

      Càng gần tới ngày đấu thầu, Kỳ Hinh càng bận rộn, còn Lăng Thiếu Đường cũng luôn chân luôn tay, từ cách sắp xếp bố trí công việc, có thể thấy đều cố gắng dành thời gian cho Kỳ Hinh.

      Văn phòng của Kỳ Hinh ngập tràn hương hoa, đây là thói quen của Lăng Thiếu Đường.

      Mỗi buổi sáng, dù có ở đâu cũng đều sai người đem bó hoa tươi đến văn phòng của . Vậy nên ngày nào cũng đắm chìm trong hạnh phúc.

      Cuối cùng cũng xử lý xong tài liệu, Kỳ Hinh miễn cưỡng duỗi cái lưng mỏi, sau đó dựa hẳn người vào ghế.

      Mệt quá! day day huyệt thái dương, sau đó nhìn qua cửa chớp, lén nhìn Lăng Thiếu Đường làm việc.

      lúc làm việc hoàn toàn còn vẻ ngông cuồng mà trông hết sức thâm kín.

      Kỳ Hinh nhìn rời mắt, nhìn mãi, mặt chợt đỏ lên.

      Trong phòng tổng giám đốc, như có tâm linh tương thông, Lăng Thiếu Đường ngẩng đầu lên, đôi mắt chim ưng nhìn chuẩn xác về phía cửa chớp, đập thẳng vào đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Hinh.

      Sau đó, khóe miệng nhếch lên, ý cười đầy trong ánh mắt.

      Trái tim Kỳ Hinh đập loạn, vội vàng cúi đầu xuống, dường như có thể nghe ra cả rối loạn trong lòng mình.

      Đúng là ngượng chết mất!

      Reng! Reng! Tiếng chuông điện thoại bàn vang lên.

      - Alo!

      Kỳ Hinh vội vàng nghe điện thoại, muốn nhanh chóng thoát khỏi ánh mắt nóng như lửa từ bên phòng tổng giám đốc.

      - Hinh Nhi...

      Giọng trầm ấm đầy từ tính của Lăng Thiếu Đường vang lên.

      Kỳ Hinh ngẩng đầu nhìn qua lớp cửa kính, ràng thấy Lăng Thiếu Đường cong môi cười.

      Khuôn mặt đỏ ửng, hơi mất tự nhiên hỏi: “Sao thế?”

      Điện thoại từ đầu kia truyền đến tiếng cười: “Hinh Nhi, vào văn phòng !”

      Kỳ Hinh đặt điện thoại xuống, ra ngoài như có ma xui quỷ khiến.

      - Lại bên cạnh !

      Lăng Thiếu Đường vẫy tay với Kỳ Hinh, rồi vỗ vỗ lên đùi mình, ý bảo ngồi xuống.

      Kỳ Hinh ngoan ngoãn ngồi lên đùi , hai tay ôm cổ .

      - Công việc chuẩn bị thế nào rồi? – Lăng Thiếu Đường hôn lên mũi rồi hỏi.

      Kỳ Hinh cau mũi, cố ý :

      - Tổng giám đốc của Lăng thị thích dùng cách này để nghe nhân viên báo cáo công việc à?

      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường đầy ý cười:

      - bé, em đúng là vu oan giá họa rồi, em thấy ôm ai nghe báo cáo như vậy chứ? – xong, cười sang sảng.

      Kỳ Hinh mím môi cười, sau đó :

      - Công việc chuẩn bị vẫn tốt, nhưng mà... Đường...

      khéo léo gọi tên khiến trái tim Lăng Thiếu Đường rung động.

      - Sao? Có chuyện gì thế? – Lăng Thiếu Đường ôm rồi hỏi.



      --- ------ -----
      hitoryFuu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      HỒI 8: TÌNH ĐONG ĐẦY


      CHƯƠNG 127: HẠNH PHÚC




      Kỳ Hinh cắn môi, ánh mắt toát lên vẻ điềm đạm đáng , ngẩng đầu nhìn Lăng Thiếu Đường, giọng đầy nũng nịu:

      - Hôm đấu thầu còn có phần phải thuyết minh ý tưởng, em hơi sợ. Đường, hôm đó đổi sang người khác được ?

      Ngữ khí nhàng lại có chút sợ hãi.

      Lăng Thiếu Đường thấy rất ấm áp, buồn cười khi thấy sợ hãi trong mắt Kỳ Hinh, hôn lên môi rồi :

      - Hinh Nhi, em sợ à?

      hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng căng thẳng của Kỳ Hinh, bởi vì lần đấu thầu này được chiếu trực tiếp qua vệ tinh, trong đó người thuyết minh ý tưởng tương đương với việc đối diện với toàn bộ người xem thế giới, Kỳ Hinh lo lắng cũng là chuyện đương nhiên.

      Kỳ Hinh chọc chọc ngón tay vào người Lăng Thiếu Đường, sau đó bị nắm chặt lại.

      - Hinh Nhi, hôm đó tạm dừng mọi công việc, đến đó cùng em. – Lăng Thiếu Đường nở nụ cười với .

      - ? – Ánh mắt Kỳ Hinh bỗng sáng ngời, ôm lấy cổ Lăng Thiếu Đường, vui mừng .

      Lăng Thiếu Đường mỉm cười gật đầu.

      Chụt! Kỳ Hinh cao hứng hôn chụt lên mặt cái.

      - Hai ngày nay em mệt lắm rồi đúng ? – Lăng Thiếu Đường đau lòng hỏi.

      Mấy ngày nay Kỳ Hinh phải tăng ca, làm thêm giờ, lại thấy đau lòng. Giờ thấy hơi hối hận vì bảo đến Lăng thị làm việc, vì Lăng Thiếu Đường hy vọng sau khi về đến nhà được Kỳ Hinh ôm chầm lấy như con chim bé .

      Nhưng... nghĩ đến đây, ánh mắt Lăng Thiếu Đường tối sầm lại, tạm thời chỉ có thể làm như vậy!

      - Đúng thế! Cơ thể lúc nào cũng thấy mệt, làm ông chủ, định bổ sung dinh dưỡng cho em thế nào đây!

      duỗi cái lưng mỏi, ngáp cái, rồi lười biếng dựa vào lòng Lăng Thiếu Đường, cơ thể mềm mại như nước.

      Lăng Thiếu Đường mỉm cười, biết mấy ngày vừa qua rất mệt.

      Thấy như con mèo nằm trong lòng mình, trái tim lại khỏi phiêu du. cúi người, thầm bên tai :

      - Tối nay đền bù cho em tốt!

      Ngôn ngữ mờ ám của khiến trái tim Kỳ Hinh đập rộn ràng. lập tức giơ bàn tay trắng như phấn lên đánh vào ngực .

      - đáng ghét, linh tinh gì vậy?

      Lăng Thiếu Đường cười ha ha, cố tình trêu :

      - Ý của là, tối nay có vị đầu bếp siêu đẳng từ Pháp bay sang đây, đặt chỗ rồi, sau khi tan làm, dẫn em tới đó. Em cho rằng có ý gì thế?

      Mặt Kỳ Hinh đỏ bừng, ra vẻ tức giận: “... trêu em! cho phép, còn cười...”

      lấy bàn tay bé bịt miệng lại, nhưng lại tạo cho cơ hội hôn lên đó.

      - Đồ đáng ghét! – Kỳ Hinh run tay về, rồi lập tức muốn thoát ra khỏi lòng Lăng Thiếu Đường.

      Lăng Thiếu Đường giữ chặt lại: “ đâu? Giận rồi à?”

      Kỳ Hinh vui vẻ: “Em còn có thể đâu được chứ? Đương nhiên là phải làm việc rồi, nếu bị trừ tiền lương mất!”

      Lăng Thiếu Đường buồn cười, nhướng mày. bé này đúng là, sao có thể bị trừ tiền lương chứ? Chỉ cần , có thể đem toàn bộ tài sản của mình cho mà chẳng hề nhíu mày. Sao trong mắt , lại biến thành Hoàng Thế Nhân rồi?

      Những lời của khiến dở khóc dở cười, chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.

      - Đường, phải tối nay có việc sao? – Kỳ Hinh nghĩ tới điều này.

      Lăng Thiếu Đường vuốt cái mũi của , giọng : “ quan trọng, có thể từ chối!”

      - Đường, tốt! – Kỳ Hinh cực kỳ hạnh phúc, rất thích loại cảm giác này.

      Lăng Thiếu Đường nhìn dáng vẻ hài lòng thỏa mãn của Kỳ Hinh, cũng thấy vô cùng hạnh phúc.

      - Đường! – Kỳ Hinh dịu dàng dựa vào người .

      - Hả? – thương hôn lên cổ .

      - Nếu lúc ăn tối, em bảo tắt di động có phải là quá đáng ? – Kỳ Hinh hỏi.

      - Đương nhiên là ! – Lăng Thiếu Đường cũng muốn thế giới của hai người bị người khác làm phiền.

      Kỳ Hinh lại cười: “ đấy, bữa tối đừng mở điện thoại nữa!”. nũng nịu, hệt như làm nũng.

      - Được rồi! Toàn bộ đều theo ý em, bé ạ!

      Làm nũng là hành động thường thấy ở các bé còn tuổi, nhưng chưa từng thấy Kỳ Hinh làm vậy.

      - lời định, ngoắc tay ! – Ánh mắt lóe lên ý cười.

      nghe thấy tiếng đập của trái tim mình.

      - Ừ, nhưng mà ngoắc ở đây ! – cúi xuống hôn lên môi .

      - Đường, đừng đối xử tốt với em như vậy, làm hư em đấy. Em sợ... em sợ...

      Khi Lăng Thiếu Đường lưu luyến buông Kỳ Hinh ra, vùi khuôn mặt nhắn của mình vào trong lồng ngực .

      Thời gian dài như vậy, Lăng Thiếu Đường rất thương , chuyện gì cũng chiều theo ý . sợ ngày còn cảm nhận được loại cảm giác này nữa. Nếu có ngày đó ra sao? Nhất định đau khổ đến chết!

      Lăng Thiếu Đường căng thẳng, lo lắng của Kỳ Hinh khiến càng thêm đau lòng:

      - Ngốc ạ, đương nhiên phải chiều em rồi. chỉ như vậy, còn muốn thương em cả đời!

      Trái tim Kỳ Hinh như bị va chạm, ngẩng khuôn mặt nhắn lên, ánh mắt đầy hạnh phúc.

      Lúc này, Kỳ Hinh hoàn toàn đắm chìm trong bể tình, hề biết... tập đoàn Kỳ thị đứng trước mối nguy rất lớn...


      HẾT HỒI 8 ~



      --- ------ ------ ------ --------​
      hitory, thienbinh2388Fuu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 128: Kế hoạch thu mua Kỳ Thị (1).


      Ngày nào đó

      Ta bồi hồi ở cũng vựng cũng huyễn phòng

      vì tìm hoan

      Chỉ vì tập trung ngươi chăm chú nhìn phương hướng

      Kia tháng

      Ta bôn ba ở lịch sử vô tận tang thương

      vì cảm hoài

      Chỉ vì ôn lại ngươi từng ưu thương

      ………………………

      khí buổi sáng sớm tản ra hơi thở lạnh lung kiên định khiến người khác bất an, mặc dù rât nhưng vẫn mệt mỏi vẫn chưa tiêu tan.

      Sau khi từ nước ngoài trờ về, Lăng Thiếu Đường có thói quen về nhà mà đến thẳng công ty.

      , Kỳ Thị xảy ra chuyện rồi!” Lăng Thiếu Nghị vừa thấy bóng dáng Lăng Thiếu Đường xuất ở cửa thang máy liền tiến đến trực tiếp báo cáo.

      Lăng Thiếu Đường luôn vẫn giữ phong thái lạnh lung, vẻ mặt có đôi chút mệt mỏi dừng lại, vừa vừa trả lời:

      “Đến văn phòng rồi .”

      Vừa đến văn phòng nghe tiếng Kelly vào:

      “Lăng tiên sinh, đây là những văn kiện cần ngài xem qua.”

      “ Để đó , lấy cho tôi tách cà phê đen.”

      Lăng Thiếu Đường ra hiệu bảo Lăng Thiếu Nghị ngồi, rồi quay ra phân phó Kelly.

      “ Vâng, Lăng phó tổng còn ngài?” Kelly hỏi.

      “ Tôi cần, cảm ơn!” Lăng Thiếu Nghị mỉm cười đáp.

      Kelly mỉm cười ra ngoài.

      Lúc này, Lăng Thiếu Đường nhíu mày : “Ở nước ngoài cũng nghe qua tình hình của Kỳ Thị, cụ thể là có chuyện gì xảy ra?”

      còn nhớ trước đây Kỳ Thị bỏ vốn tham gia đấu thầu mảnh mảnh đất phải sao? Tất cả đều là cái bẫy được tính toán sắp đặt sẵn!”

      Khuân mặt tuấn dật của Lăng Thiếu Nghị lên vẻ tức giận hướng Lăng Thiếu Đường :

      Lăng Thiếu Đường xoa mi tâm: “ Cái bẫy? Vậy bây giờ tình hình Kỳ Chấn Đông thế nào?”

      Đưa tập văn kiên cầm tay cho Lăng Thiếu Đường.

      Hai, xem .”

      Lướt qua tập văn kiện, đôi mày kiếm của Lăng Thiếu Đường khẽ cau lại hỏi:

      “ Đây là chuyện gì?”

      Đây là thông tin của báo chí đăng vào ngày mai mà Lăng Thiếu Nghị ngăn lại được, đó có đưa thông tin liên quan đến Kỳ Thị.

      Ném phần văn kiện lên bàn, trong đó có chứa thông tin khiên Kỳ Thị rơi vào cảnh lao đao.

      “ Theo đó, Tập đoàn Kỳ Thị bị điều tra do nghi ngờ phạm pháp.”

      “Trong quá trình điều tra đóng băng mọi tài sản liên quan, kéo theo đó cổ phiếu của Kỳ Thi rớt giá mạnh. Chủ tịch Kỳ Chấn Đông bị tạm giam để điều tra, trong quá trình thẩm tra bệnh tim tái phát nhập viện.”

      Đó là tin tức được trang nhất!

      Mà tin tức này được ngăn lại phát tán ra, khi bị tiết lộ Tập đoàn Kỳ Thị có thể bị phá sản trong nháy mắt.

      Hai, tin tức lần này lấy danh nghĩa tập đoàn Lăng Thị mà phong tỏa với giới truyền thông. Nhưng mấu chốt vẫn là vấn đề từ Kỳ Thị, nếu để Kỳ Hinh biết chuyện này ….” Lăng Thiếu nghị thản nhiên .

      Lăng Thiếu Đường khoát tay : “ Kỳ Hinh sớm muộn gì cũng biết, chuyện này thể giấu được ấy, nên cho Kỳ Hinh biết toàn bộ.”

      Lăng thiếu nghị gật gật đầu.

      “ Cốc, cốc, cốc …..”

      “ Vào !” tiếng trầm ổn của Lăng Thiếu Đường vang lên.

      “ Lăng tiên sinh, Cà phê đen của ngài.”

      Kelly bưng tách cà phê tỏa mùi thơm nồng vào.

      “ Đúng rồi, Kelly! Kỳ Hinh đâu? Tại sao thấy bóng dáng ấy?

      Lăng Thiếu Đường từ lúc vào văn phòng thấy Kỳ Hinh đâu.

      Kelly lắc lắc đầu:

      “ Thực xin lỗi, Lăng tiên sinh, Kỳ tiểu thư sáng nay đến công ty, sau đó vội vã khỏi,tôi cũng là có chuyện gì.”

      Lăng Thiếu Đường gật đầu: “ Được rồi, ra ngoài .”

      “ Vâng, Lăng tiên sinh!” Kelly nhàng ra ngoài.

      mặt lên vẻ suy nghĩ thoáng qua rất nhanh khiến người khác thể nắm bắt được, miệng nhấp cà phê, Lăng Thiếu Đương khẽ : “ Có lẽ Hinh Nhi biết rồi.”

      Đáy mắt của Lăng Thiếu Nghị ánh lên tia nhẫn: “ Hai, xem lần này Kỳ Chấn Đông thực rơi vào đường cùng rồi, ông ấy đem toàn bộ vốn đầu tư vào miếng đất kia, muốn lợi dụng miếng đất này để lôi kéo đầu tư từ nước ngoài. Đương nhiên, hề nghĩ tới các khoản đầu tư nước ngoài rót vào với mục đích rửa tiền… Kết quả gậy ông đập lưng ông, còn có nguy cơ hầu tòa. tại, cổ phiếu công ty rớt giá, bản thân nhập viện.”

      Lăng Thiếu Đường dựa thân hình ngang tàn vào ghế tay day day thái dương, đưa điếu xì gà Cuba hảo hạng cho Lăng Thiếu Nghị rồi tự châm cho mình điếu.

      “Trong làm ăn buôn bán, với cái bẫy như thế này phải rất tinh ý mới có thể nhận ra được. Với tâm lý kém và năng lực đủ chắc chắn bị kéo rơi vào, khi bị kéo vào chỉ có nước nguyện chịu thua. Mà Kỳ Chấn Đông luôn cho rằng mình khôn khéo trong kinh doanh, lần này mất nhiều như vậy, chịu nổi đả kích là bình thường!”

      Lăng Thiếu Đường thản nhiên , trong giọng lộ ra chút cảm xúc nào.

      Hai, ba mà biết giận như thế nào? Dù sào Kỳ Chấn Đông cũng là thông gia.” Lăng Thiếu Nghị lo lắng .

      Lăng Thiếu Đường nhếch môi: “ lừa ông ấy”

      Hai, Vậy định làm gì? Lăng Thiếu Nghị hỏi.

      ... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ....
      thienbinh2388hitory thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 128: Kế hoạch thu mua Kỳ Thị (2)
      khí trong phòng ngột ngạt đến khó thở, hơi lạnh phả ra từ điều hòa cái lạnh trong lòng kiến người khác cảm thấy rùng mình.
      Lăng Thiếu Đường khi nghe Lăng Thiếu Nghị hỏi như vậy, nhếch miếng gằn từng tiếng :
      “ Bắt đầu từ bây giờ, Tập Đoàn Quốc Tế Lăng Thị tiến hành kế hoạch thu mua toàn bộ Tập Đoàn Kỳ Thị.”
      “Cái gì?”
      Lăng Thiếu Nghị giật mình đứng phắt dậy, quả nhiên quyết định của Lăng Thiếu Đường làm cho kinh ngạc thôi.
      , điên rồi! Thu mua toàn bộ Kỳ Thị? Như vậy, chẳng phải là ôm bật lợi cho Lăng Thị sao?”
      Vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Lăng Thiếu Đường bật thốt.
      “ Ân? Có gì bất lợi?”
      Lăng Thiếu Đường nhàn nhã, nhưng thái độ kiên định hề giảm khi đưa ra quyết định quan trọng này.
      Gương mặt Lăng Thiếu Nghị lộ ra tia lo lắng: “ tại, tình hình Kỳ Thị nhưng thế nào trong giới làm ăn ai cũng biết. Hai, cũng biết giá cố phiếu của Kỳ Thị cũng xuống đáy rồi, dù bán ra cũng được bao nhiêu, kết cục duy nhất là phá sản. , chúng ta cần mang tiền đồ của Lăng Thị ra mạo hiểm như thế. Nếu thu mua Kỳ Thị, ăn sao với các cổ đông? Còn ba nữa, giải thích như thế nào? Và Kỳ Hình phải làm thế nào?”
      Lăng Thiếu Đường cười lạnh lùng, hướng thân mình về phía trước, đôi mắt ánh lên tia sắc lạnh như chim ưng …..
      “ Lăng Thiếu Đường làm việc chưa bao giờ để ý đến bất kì ý kiến của ai, cho nên cần em phải lên tiếng nhắc nhở nên làm việc thế nào.”
      Hai, em có ý đó. Chỉ là đành lòng nhìn Lăng Thị mạo hiểm! Nếu muốn giúp Kỳ Chấn Đông chúng ta có thể dùng danh nghĩa Lăng Thị tìm ra công ty rửa tiền lừa đảo kia, chứ nhất thiết phải thu mua.”
      “ Tìm ra công ty rửa tiền kia?
      Lăng Thiếu Đường khoát tay, nhíu mày, môi mỏng khẽ động cất tiếng lạnh lùng: “ Thiếu Nghị, em hãy nhớ kỹ điều quan trọng này, là thương nhân, trách nhiệm của thương nhân chính là lợi nhuận. Về việc điều tra tội phạm kinh tế như thế này phải việc của thương nhân cần làm, đó là việc của cơ quan chấp pháp quan tâm. Nếu thương nhân mà phải điều tra cả tội phạm như em , vậy chẳng phải lãng phí tiền thuế của dân sao?”
      Lăng Thiếu nghị bị Lăng Thiêu Đường giáo huấn hồi, thầm thở dài dường như còn có điều muốn nhưng bị Thiếu Đường ngăn lại.
      “ Thiếu Nghị, em bây giờ chỉ cần tập trung làm việc duy nhất, đó là thu mua Tập Đoàn Kỳ Thị, đó là quyết định của , chuyện khác cần em lo.”
      Giọng trầm thấp của Lăng Thiếu Đường khiến cho người ta dám phản đối.
      “ Ách? , cái gì? mình em thực kế hoạch thu mua Kỳ Thị? Đây…?”
      Vẻ mặt kinh ngạc tin nổi, Lăng Thiếu Nghị hề nghĩ tới Thiếu Đường giao kế hoạch lần này cho mình phụ trách.
      Lăng Thiếu Đường nhàn nhã nâng tách cà phê đen lên miệng nhấp ngụm, khuân mặt lạnh lùng đổi sắc: “ Thế nào? Đừng là em làm được, đơn giản chỉ cần mua lại toàn bộ cổ phiếu của Kỳ Thị, phải em từng làm sao? Giống như lần em thu mua Tập Đoàn Thụy Dương, tốc độ cũng rất nhanh mà!”
      Hai, việc thu mua Tập Đoàn Thụy Dương lần trước đáng ra em phải bàn bạc với trước, nhưng thời gian cấp bách mà em muốn thua đối thủ, cho nên mới….” Lăng Thiếu Nghị vội vàng giải thích.
      Lăng Thiếu Đường khoát tay muốn nghe giải thích: “ rồi, là thương nhân, cho nên hết thẩy mọi chuyện liên quan đến lợi ích có thể bàn bạc, nghĩ em cũng suy nghĩ giống , chỉ cần có lợi cho Lăng Thị em có thể làm nhưng muốn nhắc nhở em….. Trăm ngàn lần nên có ý đồ bất chính sau lưng , nếu , mọi bất lợi em gánh nổi đâu.”
      Lăng Thiếu Nghị hướng Lăng Thiếu Đường, giọng: “ Hai, . Em nhớ kỹ!”
      Lăng Thiếu Đường môi mỏng khẽ nhấc cười như cười: “ hoàn toàn tin vào năng lực của em, lần trước gặp nạn ở khu vực thiên tai, dẹp mọi dèm pha và bất ổn thị trường chứng khoán của Lăng Thị đều nhờ em ra tay, cho nên tuyệt đối tin tưởng kế hoạch lần này em thực tốt.”
      Lăng Thiếu Nghị khẽ thởi dài gì thêm.
      Lăng Thiếu Đường nâng cổ tay nhìn đồng hồ, gương mặt tuấn mỹ đẹp như điêu khắc cùng với giọng lạnh lùng cất lên hề có độ ấm: “ Bây giờ, là chín giờ sáng, nửa giờ nữa muốn mở họp báo công bố mọi thông tin với truyền thông. Trước 12 giờ trưa đưa ra tuyên bố hoàn thành giai đoạn của kế hoạch. Cho em từ đấy thời gian, có vấn đề ?”
      Mặc dù là hỏi nhưng giọng điệu của Lăng Thiếu Đường khiến người khác thể có ý kiến.
      Hai, thực quyết định làm như vậy?”
      Lăng Thiếu Nghị tận lực muốn cản lại.
      “ Thiếu Nghị, em biết quyết định của !”
      Lăng Thiếu Đường nhíu mày mất kiến nhẫn.
      Lăng Thiếu Nghị bất đắc dĩ gật đầu: “ Được, em nhanh chóng thực !”
      Lăng Thiếu Đường gật đầu, như nhớ ra chuyện gì liền : “ Đúng rồi Thiếu Nghị, về việc em đem sản nghiệp của Tập Đoàn Thụy Dương hoạt động độc lập, đồng ý! Đây là công ty em thu mua, kiến nghị gom toàn bộ tài sản về công ty mẹ bán toàn bộ công ty con cùng với nghiệp vụ.”
      “ Bán công ty con và Nghiệp vụ sao?”
      Lăng Thiếu Nghị nghĩ tới Lăng Thiếu đường làm như vậy.
      “ Đúng, muốn xem qua tất cả các báo cáo tài chính của Thụy Dương trong vài năm gần đây, nếu dã dùng danh nghĩa của Lăng Thị để thu mua. em hãy nhanh chóng chính đốn toàn bộ từ xuống dưới, thiết lập hệ thống quản lý toàn bộ tài sản có liên quan.”
      Đáy mắt lăng Thiếu Nghị ánh lên kinh ngạc: “ Hai, có ý định tiến hành cải tổ điều chỉnh toàn bộ Thụy Dương sao?”

      hitorythienbinh2388 thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Hồi 9: Sóng gió

      Chương 129: Kỳ Hinh kinh sợ



      Lăng Thiếu Đường gật đầu cái: " sai, nhưng khi thu mua Kỳ thị áp dụng cách tương phản, muốn giữ lại chức năng hoạt động độc lập của Kỳ thị."

      "Vâng, em hiểu rồi cả!"

      Lăng Thiếu Nghị hơi run sợ chút, sau đó gật đầu .

      "Ừ, ra ngoài làm việc , về phần cổ đông bên kia, chắc em cũng biết mình phải làm gì rồi!" Lăng Thiếu Đường hơi mệt mỏi .

      "Yên tâm , em biết phải làm sao rồi, em ra ngoài đây!" Lăng Thiếu Nghị đáp.

      Sau khi Lăng Thiếu Nghị ra khỏi văn phòng, Lăng Thiếu Đường thầm thở dài hơi, đưa mắt sang nhìn về hướng văn phòng của Kỳ Hinh, con ngươi dần dần tan bớt những tảng băng lạnh.dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

      "Hinh Nhi, em cũng biết chỉ để ý đến suy nghĩ của mình em, biết làm như vậy sau này em cảm thấy rất mệt, nhưng sao cả, có ở đây, bên cạnh em là được rồi!" Lăng Thiếu Đường thào, ánh mắt sâu thẳm có vẻ đăm chiêu.

      Cho là biết mọi việc , liệu có thể hiểu được nỗi khổ tâm của sao? Hay là lại cho rằng bản thân là người có được lợi ích lớn nhất?

      Sau đó, Lăng Thiếu Đường bất đắc dĩ nở nụ cười tươi, dịch chuyển thân hình to lớn của mình, ấn máy nội bộ: "Kelly, lập tức tra bệnh viện tại Kỳ Chấn Đông nằm!"

      ☆☆☆☆☆

      Bệnh viện Ái Nhân

      Ở trong phòng bệnh, Kỳ Chấn Đông nằm ở giường bệnh, vẻ mặt ông tiều tụy, trong đêm ông già ít, mà vợ ông - Chúc Bích Doanh luôn ở bên cạnh ông từng phút, hốc mắt chứa đựng nước mắt.

      "Chấn Đông, ông cần nghĩ quẩn như vậy, tiền có cũng quan trọng, quan trọng là thân thể của ông, nếu ngay cả ông cũng - - ông xem về sau tôi phải sống thế nào đây?"

      Kỳ Chấn Đông vô lực xoay đầu về hướng Chúc Bích Doanh, kéo tay bà, thanh run rẩy : "Ở bên ngoài mọi người bàn tán xôn xao về Kỳ thị đúng ?"

      Chúc Bích Doanh lắc đầu: " tại ông còn lo lắng việc này làm gì, ông nên để ý đến thân thể của mình hơn!"

      Bà vừa nhớ đến tình cảnh lúc đó trong lòng kinh khiếp, may mắn lúc đó bác sĩ kịp thời cứu chữa nên ông ấy mới có thể tỉnh lại, bằng , hậu quả như thế nào cũng thể tưởng tượng nổi- -

      "Aiz- - tôi lo lắng sao được, Kỳ thị là tâm huyết của tôi, nếu Kỳ thị phá sản, tôi - - tôi thà rằng sống nữa!" Kỳ Chấn Đông vô cùng đau đớn .

      Ông tuyệt đối nghĩ tới, bản thân đến cái tuổi này rồi nhưng lại khó giữ được mọi thứ, những bảo đảm được cho Kỳ thị, còn bị tổ thanh tra điều tra về việc buôn bán của công ty, lại bị người nghi ngờ có dính dáng tới tổ chức rửa tiền, cái này bảo ông làm sao cho phải

      "Ông cái gì vậy? Ông sống, tôi phải làm sao bây giờ? Kỳ Hinh phải làm sao bây giờ? Ông vì chúng tôi mà lo lắng chút sao? Sao ông có thể ích kỉ như vậy được?" Chúc Bích Doanh khóc .

      "Hinh Nhi? Đúng rồi, Hinh Nhi có biết chuyện này hay ?" Kỳ Chấn Đông cả kinh, vội vàng hỏi.

      Chúc Bích Doanh hơi mất tự nhiên trả lời: "Vừa rồi tôi hoang mang lo sợ quá, mới gọi điện thoại cho Hinh Nhi, nó bây giờ nó đến bệnh viện!"

      "Aizz! Hồ đồ ! Sao bà có thể để cho Hinh Nhi lo lắng thay tôi chứ? Bà là - - "

      Kỳ Chấn Đông gấp đến độ muốn vùng vẫy ngồi dậy, nhưng thân mình mới nhoáng lên cái, lại ngã xuống giường, lập tức ngất .

      "Chấn Đông, ông đừng làm tôi sợ - - Chấn Đông - - "

      Chúc Bích Doanh choáng váng, luống cuống tay chân đứng dậy.

      "Mẹ, xảy ra chuyện gì? Bố bố - - "

      Kỳ Hinh vội vàng tới đây, vừa mới tới thấy màn như vậy, lập tức chạy vội về phía trước, thấy Kỳ Chấn Đông hôn mê, lập tức ấn cái nút gọi cấp cứu ở đầu giường!

      "Mẹ, con gọi bác sĩ, mẹ đừng có gấp - - "

      Sau khi bác sĩ vội vàng tới, xem qua bệnh tình cho Kỳ Chấn Đông, thoáng cả kinh, vội vàng dặn dò y tá đẩy ông đến phòng cấp cứu.

      Kỳ Hinh và Chúc Bích Doanh đứng ở bên ngoài phòng cấp cứu, trong lòng bất an, lo lắng yên.

      "Mẹ, tại sao đột nhiên bố lại bị như vậy?"

      Kỳ Hinh sốt ruột nhìn chằm chằm đèn đỏ cửa, hỏi Chúc Bích Doanh.

      Chúc Bích Doanh nghẹn ngào đem hết những chuyện xảy ra kể hết cho Kỳ Hinh, cuối cùng lo lắng : " tại mẹ rất sợ truyền thông bên ngoài viết loạn, bố con mà biết bệnh tình lại nặng thêm!"

      Đôi mắt đẹp của Kỳ Hinh thoáng qua vẻ nghi hoặc: "Nhưng ở bên ngoài hề có tin tức gì của Kỳ thị, nếu nhất định con biết rồi!"

      Chúc Bích Doanh nghe như vậy, cũng cảm thấy kinh ngạc.

      "Mẹ, người cũng mệt rồi, con lấy cho mẹ chén nước! Đừng suy nghĩ lung tung nữa !"

      Kỳ Hinh đỡ Chúc Bích Doanh ngồi ở ghế chờ, nhàng .

      Chúc Bích Doanh gật gật đầu, vụng trộm lau giọt nước mắt đọng lại ở khóe mắt.

      Kỳ Hinh cảm thấy trong lòng loạn lên, tại chuyện lo lắng phải là tình huống của Kỳ thị lúc này như thế nào, mà là thân thể của bố, chỉ cần thân thể của ông việc gì, tất cả mọi chuyện đều quan trọng.

      Vẻ mặt tiều tuỵ, nhét đồng tiền xu vào máy, tiếp nhận đồ uống, theo bản năng đưa ánh mắt nhìn vào màn hình LED truyền tin tức đầu tiên, mẩu tin tức này hoàn toàn khiến tâm tình của Kỳ Hinh rối loạn hơn - -

      "Theo bản tin mới nhất, buổi sáng ngày hôm nay vào lúc chín giờ 30 phút Lăng thị chính thức tuyên bố với bên ngoài thu mua tập đoàn Kỳ thị, có tin tức rằng ngoài việc thu mua công ty, tất cả công ty con dưới cờ cũng tiền hành mua, làm xong, vào buổi trưa ngày hôm nay Lăng thị hoàn thành giai đoạn thứ nhất công việc hợp mua. . ."

      Đồ uống tay Kỳ Hinh bỗng chốc rơi xuống, trong nháy mắt khuôn mặt của tái nhợt , cảm thấy máu ngừng chảy, tay cũng bắt đầu run run.

      Lăng thị - -

      Lăng Thiếu Đường thu mua tập đoàn Kỳ thị rồi sao ?
      Fuu, AnAnhitory thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :