1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      HỒI 8: TÌNH ĐONG ĐẦY


      CHƯƠNG 116: THƯƠNG (1)



      Khi nhìn vào khuôn mặt nhắn trắng bệch của Kỳ Hinh, biết ngốc nghếch này luôn kìm nén, luôn tin tưởng và hy vọng vào .

      Trong cả quá trình, hề nhìn thấy luống cuống hay điên cuồng và tuyệt vọng của , từ đầu tới cuối chỉ có dáng vẻ lạnh nhạt của Kỳ Hinh khiến càng thể buông tay.

      Chad ở phía đối diện Lăng Thiếu Đường cũng mím môi lại, ta uống ngụm rượu vang rồi giọng :

      - Xem ra trận thiên tai này xảy ra cũng phải là tốt, còn có thể tạo nên chuyện tốt!

      Lăng Thiếu Đường nghe ra ý của Chad nhưng vẫn hề tức giận, khóe môi lại cong lên nụ cười, ánh mắt chưa hề rời khỏi Kỳ Hinh.

      - Nếu bây giờ tôi bảo lập tức quay về có cho rằng tôi lạnh lùng quá ? – Chad có vẻ buồn cười, nhìn Lăng Thiếu Đường.

      ra, Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh có ngày hôm nay, ta cũng thấy vui mừng.

      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường nhìn Kỳ Hinh hệt như nhìn người , hề rời mắt chỗ khác. Xem ra cơn dư chấn này kéo hai người lại gần nhau hơn, chuyện xấu biến thành chuyện tốt, đúng là “Tái ông mất ngựa, chưa biết họa phúc thế nào”.

      Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên, die✩nd✗anlequyyyyd✩on tựa lưng vào ghế, lười biếng :

      - Cậu phải là lạnh lùng đâu, mà cực kỳ lạnh lùng!

      Chad bật cười, nếu so về độ lạnh lùng sao có thể bì được với Lăng Thiếu Đường chứ?

      - Thiếu Nghị ổn định giá cổ phiếu à? – Lăng Thiếu Đường nhàng hỏi.

      Chad gật đầu: “Đúng, mấy ngày nay ấy luôn ứng phó với đám cổ đông và thị trường chứng khoán. Trải qua chuyện lần này, phó tổng giám đốc Lăng quả thực tốn ít công sức”.

      Lăng Thiếu Đường có chút đăm chiêu rồi gật đầu.

      - Chỉ cần Thiếu Nghị toàn tâm toàn ý với công ty, với năng lực của nó, tôi cũng vội quay về.

      Ngữ khí điềm nhiên, nghe ra chút cảm xúc nào.

      Chad hơi nhíu mày: “Nhưng, mọi người đều nhất trí cho rằng nên xuất trước phiên giao dịch cuối tuần, nếu nhất định thị trường chứng khoán bị ảnh hưởng. Dù sao Thiếu Nghị cũng phải tổng giám đốc của tập đoàn, chuyện này các cổ đông để yên”.

      Lăng Thiếu Đường uống cạn ly rượu rồi :

      - Tôi giải thích qua truyền thông, lần này tôi muốn gây ồn ào thêm, cần mời nhiều phóng viên, hai người đại diện có uy tín là được!

      Chad trầm ngâm, đó cũng phải vấn đề quá khó, nhưng...

      - Các cổ đông nhất định cầu câu trả lời thỏa đáng của !

      - Tôi tham dự cuộc họp hội đồng quản trị, diễn✲nnđànnnlêqqquý✲đôn nhưng mọi chuyện phải chờ Hinh Nhi bình phục .

      Ngữ khí của Lăng Thiếu Đường hết sức kiên định, cho phép thương lượng thêm.

      Lúc này, ngoài Kỳ Hinh ra, trong lòng có gì là quan trọng cả.

      Kỳ Hinh hôn mê, vì mất nhiều năng lượng nên ngủ rất lâu, ngủ giường hai ngày rồi, cho đến sáng sớm ngày thứ ba...

      Ánh mặt trời tươi đẹp xuyên qua cửa sổ sát sàn trong phòng bệnh cao cấp chiếu vào, tỏa sáng cả căn phòng, thấm đượm cả vào chiếc thảm trải sàn, mọi thứ trông đều đầy sức sống.

      đầu giường là hương thơm dịu của những đóa hoa, trong ánh nắng sớm mai, mùi hương vương vít khắp căn phòng.

      Lăng Thiếu Đường mặc chiếc áo sơ mi, cúc áo phía cài để lộ ra làn da khêu gợi, xuống dưới là chiếc quần Âu tôn lên đôi chân thon dài của .

      Đôi mắt hết sức rạng rỡ, có thể thấy hoàn toàn khôi phục lại trạng thái bình thường.

      Khi xem xong tạp chí New York, đặt tờ báo xuống sofa rồi về phía giường bệnh.

      Kỳ Hinh ngủ yên hệt như thiên sứ, vẻ mặt có sắc hồng, hàng lông mi dài còn run lên bất an như trước nữa.

      Lăng Thiếu Đường khẽ thở dài, ngón tay dài xoa lên gò má mềm mại của Kỳ Hinh, cảm giác trơn láng khiến rung động.

      biết qua việc lần này, cực kì hoảng sợ và tuyệt vọng khi cái chết cận kề.

      Trong lòng Lăng Thiếu Đường cảm thấy cực kỳ áy náy. di❖ễnnnđàn❖lêêêqqquýđô❖n Nếu gặp , có lẽ Kỳ Hinh giống những con nhà giàu khác, hưởng thụ cuộc sống ấm áp nhàn nhã.

      Đôi mắt đầy đau lòng, cúi người xuống, dịu dàng hôn lên trán .

      Sau đó, vào phòng tắm, lấy khăn mặt rồi quay lại bên giường, nhàng mở cúc áo ra, cẩn thận lau mặt, cổ, xương quai xanh khêu gợi của .

      Lúc này, đôi mắt của Lăng Thiếu Đường đầy si mê, cẩn thận và nhẫn nại chăm sóc người nằm giường bệnh.

      “Đường... ra em... em luôn tin rằng, chỉ cần có ở bên cạnh... dù có chết em cũng thấy hạnh phúc”.

      “Hinh Nhi... em sao?”

      “Đường... em luôn ... đến đau đớn... nhưng vẫn cứ ...”

      Mỗi khi nhớ tới những lời này, trái tim lại như bị bóp nghẹn, tim đập liên hồi. đến đau đớn, nhưng dù là vậy, vẫn !

      Đôi mắt thâm thúy của giờ tràn đầy tình cảm. Trong tình cảnh như vậy, giao hết toàn bộ lòng tin cho , vậy nên cho phép chết, vì là người phụ nữ muốn nắm tay đến trọn đời.

      Tất cả vẫn chưa muộn!

      Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười thương, trong lòng , chỉ có Kỳ Hinh mới có tư cách trở thành thiếu phu nhân của nhà họ Lăng. đột nhiên lại phát ra muốn được đứng trong nhà thờ cùng Kỳ Hinh.
      bornthisway011091Fuu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      HỒI 8: TÌNH ĐONG ĐẦY


      CHƯƠNG 116: THƯƠNG (2)




      Khuôn mặt Kỳ Hinh trắng trẻo như hòn ngọc Minh Châu sáng loáng dưới ánh mặt trời.

      Tia sáng chiếu vào phòng càng làm nổi bật làn da non mịn trắng như tuyết của .

      người tỏa ra mùi hương dịu ...

      Lăng Thiếu Đường chỉ cảm thấy mùi hương ấy di động quanh chóp mũi, lượn lờ thể tiêu tan, khuôn mặt tuấn nở nụ cười trìu mến:

      - Khuôn mặt đẹp như trăng Trung thu, sắc đẹp như đóa hoa mùa xuân!

      nhàng cuốn mấy sợi tóc của Kỳ Hinh vào ngón tay, đôi mắt đen láy như ánh sao phát sáng rực rỡ.

      Lăng Thiếu Đường yên lặng ngắm nhìn , ánh mắt đầy tình cảm.

      nghiêng người xuống, hôn lên đôi môi non mềm của nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước, nhưng cảm thấy đủ, lại vươn đầu lưỡi ra trêu đùa môi ...

      - Ưm... – Trong cơn mê man, Kỳ Hinh cảm thấy đôi môi mình bị cắn nuốt.

      Lăng Thiếu Đường hơi nhíu mày lại, rồi cúi đầu cười:

      - Em xem em kìa, hại nhịn được lại phải “trộm hương hoa”, quên mất em vẫn còn mê man.

      Dường như nghe thấy giọng thủ thỉ của Lăng Thiếu Đường, đôi mắt Kỳ Hinh hơi lay động, rồi mở to mắt ra.

      Đôi mắt lập tức đầy vui mừng.

      - Hinh Nhi...

      giọng gọi tên , sau đó bàn tay to nhàng nâng người Kỳ Hinh dậy, để dựa vào đầu giường.

      - Đường... – Giọng của Kỳ Hinh hơi khàn, nhưng còn nghiêm trọng như trước.

      - Em... em nằm đây lâu chưa?

      Lăng Thiếu Đường véo mũi , rồi mỉm cười đầy chiều: “Em ngủ hai ngày rồi!”

      Kỳ Hinh hơi đỏ mặt, ngờ mình lại nằm ngủ lâu như vậy.

      cảm giác cả người đều hết sức mệt mỏi, ngay cả ánh mặt trời cũng lười biếng miễn cưỡng chiếu vào trong phòng. Căn phòng có màu trắng tinh, xung quanh thoang thoảng hương hoa khiến cảm thấy cực kỳ thoải mái.

      Nhất là Lăng Thiếu Đường! Lúc này mặc bộ quần áo tối màu, nhưng khuôn mặt tuấn hề có chút gì lạnh lùng mà lại đầy tình cảm và ấm áp, khiến mỗi lần nhìn lại cảm thấy mình lạc.

      Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười ấm áp, đưa tay chạm vào phần mắt cá chân của , nhàng vỗ về miệng vết thương, ánh mắt đầy đau lòng.

      Vết thương ở chỗ mắt cá chân của được điều trị, cũng khôi phục rất nhanh, may mà tổn hại đến xương cốt, có thể điều trị bằng thuốc được.

      Lăng Thiếu Đường cẩn thận chạm vào làn da ...

      Cảm giác buồn buồn từ chân truyền ra khắp người khiến Kỳ Hinh thở gấp, hai chân động đậy ngừng.

      - bé mẫn cảm này! Nào, để đỡ em xuống giường, thử xem chân còn đau ! – bật cười, rồi đỡ dậy.

      Trước mắt là bàn tay to của , ánh mắt lúc này đầy phức tạp và cảm động.

      Đây là bàn tay có thể hô mưa gọi gió, bàn tay chinh phục, cũng chính bàn tay này cứu lúc gặp nguy hiểm, khiến hoảng sợ và lo lắng...

      Nhìn bàn tay này, trong lòng lại cảm thấy lúng túng.dien✗danl✩lllequy✩don

      nhạy cảm cảm nhận được, quan hệ giữa biến đổi đầy kỳ diệu, biến đổi ấy khiến chờ mong, nhưng lại khiến có phần sợ hãi.

      biết mình sợ cái gì, tại sao khi con người vừa thoát khỏi nguy hiểm, việc suy xét vấn đề lại cảm thấy phức tạp như vậy?

      - Hinh Nhi... – Lăng Thiếu Đường nhẫn nại chờ , hề cưỡng ép kéo tay . biết suy nghĩ trong lòng , ánh mắt tựa hồ có thể nhìn thấu tất cả.

      Lúc này ánh mắt của Kỳ Hinh hết sức nhàng khiến trái tim Lăng Thiếu Đường bồi hồi thôi.

      mỉm cười, thanh nhã như đóa hoa cúc, càng như bầu trời lúc nhuộm đỏ ánh mặt trời, bàn tay nhàng giơ ra, chậm rãi đặt vào bàn tay dày rộng và ấm áp của .

      Lăng Thiếu Đường chậm rãi nắm tay lại, vây kín lấy bàn tay bé của . Trong lòng Kỳ Hinh đột nhiên dâng lên cảm giác ổn định và vững chãi.

      Đúng vậy, cảm giác này giống như lữ hành lặn lội đường xa, rốt cuộc cũng tìm được nơi có thể yên tâm ở lại, trong lòng còn cảm giác mệt nhọc gì nữa, có thể yên lòng chìm vào giấc ngủ ngon.

      Mũi chân nhàng đặt xuống thảm trải sàn, bên hông là cánh tay rắn chắc của . Kỳ Hinh dám ngẩng đầu lên, hoàn toàn còn dũng cảm và kiên cường khi ở trong khu vực bị thiệt hại.

      Hơi thở đàn ông vây quanh lấy , thân hình cao lớn của Lăng Thiếu Đường lại càng sát lại người hơn.

      - Sao rồi? Còn đau ? – hỏi đầy quan tâm.

      Kỳ Hinh được Lăng Thiếu Đường dẫn vài bước.

      - còn đau lắm, chỉ hơi bất tiện thôi!

      Ngữ khí dịu dàng có chút gì đó xác định.

      Lăng Thiếu Đường yên tâm thở phào hơi, dường như hoàn toàn yên tâm.

      - A... – Kỳ Hinh đột nhiên thở gấp, cả người nghiêng về phía Lăng Thiếu Đường.

      Lăng Thiếu Đường lập tức kinh hãi, khuôn mặt đầy căng thẳng: “Em sao thế?”

      Kỳ Hinh hơi nhíu mày lại, nhưng trong chốc lát lại mỉm cười:

      - sao! Chắc vừa rồi em dùng sức nên mới thấy thoải mái! sao rồi!

      Lăng Thiếu Đường đau lòng vuốt tóc , giọng trầm thấp vang lên:

      - được, lát nữa bảo bác sĩ chụp X-quang cho em, như vậy mới yên tâm được.

      hoàn toàn biết rằng khuôn mặt mình lúc này căng thẳng ra sao, giọng điệu cũng dịu dàng và trìu mến đến mức nào.


      --- ------ -----
      bornthisway011091, hitoryFuu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      HỒI 8: TÌNH ĐONG ĐẦY CHƯƠNG 116: THƯƠNG (3)

      Lăng Thiếu Đường hoàn toàn bị nước mắt của Kỳ Hinh làm cho hoảng sợ. nhanh chóng lau nước mắt cho , động tác dịu dàng như che chở, sau đó ôm chặt vào lòng.

      - Hinh Nhi, em đừng khóc, em mà khóc là trái tim đau đớn lắm!

      So với vết thương ở tay, lúc này, trái tim Lăng Thiếu Đường còn đau hơn. Kỳ Hinh như giấc mơ vậy!

      Chỉ cần khóc, khuôn mặt nhắn đầy nước mắt là Lăng Thiếu Đường lại hốt hoảng. - ... mãi đối xử với em như thế này

      ư?
      hỏi câu nhàng và có phần xác định.
      Kỳ Hinh rất sợ lúc này Lăng Thiếu Đường đối xử tốt với chỉ là nhất thời, sau khi trở về, liệu có còn được sống trong những người được thương trìu mến như thế này ?
      Lăng Thiếu Đường dịu dàng nâng mặt Kỳ Hinh lên, cúi người hôn lên những giọt nước mắt của . vội trả lời câu hỏi của mà bỗng bế bổng lên, sải bước đến bên giường rồi đặt xuống.
      Trong lòng Kỳ Hinh thấy rất bất ổn. nhìn vào đôi mắt sâu thấy đáy của Lăng Thiếu Đường, đôi mắt thoáng chút bất an, liền cụp mắt xuống.
      hy vọng xa vời sao?
      Kỳ Hinh giận chính bản thân mình, tại sao lại tưởng rằng mình được chứ?
      Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường nhàng vuốt ve mặt Kỳ Hinh, sau đó nâng cằm lên...
      - Nhìn vào mắt ! - Giọng trầm thấp đầy dịu dàng vang lên.
      Kỳ Hinh ngẩng mặt lê, bỗng chốc như rơi vào vực sâu thấy đáy trong đôi mắt .
      - Hinh Nhi, em có biết em quan trọng thế nào với ? Vì em, tình nguyện buông tay tất cả, bao gồm cả sinh mệnh! Em hiểu ?
      ràng từng câu từng chữ, hề có chút do dự nào.
      Kỳ Hinh kích động ra lời.
      Sao có thể tin tưởng lời chứ? Ngay cả khi súng ở ngay sau gáy, cũng chẳng hề nhíu mày lấy cái, mà chỉ nắm chặt tay . Lúc dư chấn xảy ra, dùng cơ thể rắn chắc để che chở cho . Khi cánh cửa sập xuống, cũng để ý đến tay mình mà cứu . Khi bị nhốt trong bóng tối, tuyệt vọng, cũng chính sức mạnh kiên cường của chống đỡ cho .
      Tất cả mọi chuyện xảy ra, sao còn có thể nghi ngờ tấm chân tình của được chứ?
      Kỳ Hinh cảm thấy cực kỳ ấm áp. Đôi tay trắng như tuyết của ôm chặt lấy cổ Lăng Thiếu Đường, gương mặt xinh đẹp dán sát vào phần cổ của .
      Lăng Thiếu Đường thỏa mãn nhắm mắt lại, hưởng thụ mềm mại trong lòng, bàn tay to cũng đặt sau lưng .
      - Hinh Nhi, Hinh Nhi của ....
      Mùi hoa dịu cùng ánh mặt trời lan tỏa, tất cả yên tĩnh đến mức hoàn hảo.
      Thời gian trôi qua dường như rất nhanh, có Lăng Thiếu Đường cẩn thận chăm sóc, vết thương của Kỳ Hinh hồi phục rất nhanh.
      Thời tiết rất đẹp, mây trắng trời cũng lững lờ trôi, giống như tâm trạng của Kỳ Hinh lúc này.
      Khi ánh mặt trời xuyên qua đám lá cây day đặc, chiếu những vệt nắng loang lổ xuống dưới, Lăng Thiếu Đường nhàng với Kỳ Hinh: "Em mệt rồi, nghỉ lát !"
      Ngay sau đó, bàn tay to của nhàng lau mồ hôi trán .
      Mấy ngày vừa rồi, Kỳ Hinh luôn tản bộ trong khu phòng bệnh, chân cũng hồi phục rất nhanh.
      Nghe xong, gật đầu, sau đó bị Lăng Thiếu Đường bế lên.
      - Đường, mau thả em xuống ! - Kỳ Hinh vội vàng .
      Tuy rằng đây là khu giường bệnh cao cấp, nhưng nếu có người vào, thấy cảnh này xấu hổ lắm.
      Lăng Thiếu Đường cười ha ha, tiếng cười sang sảng như chưa bao giờ thoải mái đến vậy. để ý tới thẹn thùng của Kỳ Hinh, trái lại vẫn bế đến chỗ ghế ngồi dưới gốc cây.
      vây hai tay lại, hoàn toàn cố định thân hình bé bỏng của trong lòng mình, cằm nhàng tỳ vào đỉnh đầu , hưởng thụ mùi hương ngát từ cơ thể tỏa ra.
      Xem ra mê muội rồi.
      - Đường, bỏ em ra , em ngồi ghế là được rồi! - Kỳ Hinh nhàng xoay người lại, hơi đỏ mặt .
      - Sao thế? Em sợ màn ân ái của chúng ta bị người khác bắt gặp à? - Lăng Thiếu Đường cọ trán với Kỳ Hinh, ngữ điệu đầy cưng chiều.
      - Ai ân ái với chứ? - Kỳ Hinh ngây thơ kháng nghị.
      Sau đó, đôi môi đào của bị Lăng Thiếu Đường ngậm lấy, đầu lưỡi của nhàng tiến vào khoang miệng , đôi mắt đen dần trở nên thâm trầm.
      - Ưm.... - Kỳ Hinh khẽ thở dốc, tim cũng đập dồn dập, dịu dàng đáp lại nụ hôn của Lăng Thiếu Đường.
      cũng học theo , dùng đầu lưỡi của mình phác họa lại khóe môi gợi cảm của , hô hấp bắt đầu trở nên nặng nề hơn.
      - bé, em dụ dỗ đấy, có biết ?
      Lăng Thiếu Đường thầm bên tai , giọng thô cát.
      Cũng khó trách lại như vậy. Thời gian này vì sợ làm ảnh hưởng tới vết thương của Kỳ Hinh nên vẫn cố nín nhịn. Hôm nay lại bị khiêu khích như vậy, dục vọng bị đè nén mấy ngày qua lại bị châm lên.
      Kỳ Hinh thở gấp, vì ngồi đùi Lăng Thiếu Đường nên có thể hiểu ý của .
      - đúng là đồ đáng ghét! - xấu hổ giơ tay trắng trẻo lên đánh .
      Lăng Thiếu Đường cúi đầu cười. Đúng vậy, giờ chưa phải lúc, thể nóng vội được.
      Lát sau, Kỳ Hinh nhàng hỏi: "Đường, hôm đó.... những người muốn giết là loại người nào?"
      Đôi mắt đầy bất an.
      Tình cảnh ngày hôm đó vẫn nhớ , nhất là khẩu súng ấy, mỗi lần nhớ lại là lại thấy run rẩy.
      Last edited by a moderator: 20/12/14

    4. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Oi dug la mot khi thuc su thieu duong nhan ra minh yeu chi ky hinh toi mut nao thi se mot long che cho cho chi thuong yeu chi, du danh doi bang tinh mang ban than. Dung that la ngot ngao.

    5. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Minh nghi co gai than bi chat la nguoi yeu cu cua a thieu duong do

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :