1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      HỒI 6: CẠNH TRANH


      CHƯƠNG 82: CHÂN TƯỚNG CỦA VIỆC THU MUA




      Ánh mắt rối bời ấy của thu hút chú ý của Chad, đôi mắt màu xanh lam của ta khẽ xao động dưới ánh mặt trời chiếu rọi.


      Nét buồn bã của này khiến trái tim người khác rung động, đáng tiếc là hoa có chủ, hơn nữa đối thủ còn là người xuất sắc như Lăng Thiếu Đường, ta chỉ có thể coi là bạn bè mà thôi.


      ta thầm thở dài hơi rồi với Kỳ Hinh:


      - cho rằng Lăng thị cố ý nhắm vào Kỳ thị sao?


      ta cảm thấy Kỳ Hinh hiểu lầm Lăng, tuy rằng trước nay ta chưa hề bận tâm đến chuyện riêng của ấy.


      - Chẳng lẽ đúng sao?


      Kỳ Hinh cười châm chọc, giọng cũng toát lên bất mãn trước thủ đoạn hèn hạ của Lăng Thiếu Đường.


      - phải Lăng Thiếu Đường luôn muốn thu mua Kỳ thị sao?


      Chad nhìn Kỳ Hinh, hai hàng lông mày nhíu chặt lại đầy nghi hoặc.


      - Có phải có hiểu lầm gì ? Theo tôi được biết trước mắt Lăng thị hề có kế hoạch thu mua gì cả!


      - Sao có thể được, chính hôm đó ở đảo Celebes tôi nghe thấy…


      Kỳ Hinh thấy rất kỳ lạ, nhất thời lỡ lời.


      Khi ý thức được điều này, vội che miệng lại.


      Trời ơi! Lỡ miệng rồi!


      Chad lại có vẻ rất hứng thú trước đáng của Kỳ Hinh, ánh mắt ta cũng tràn đầy ý cười.


      - À, tôi nhớ ra rồi! ra lần đó là vì cổ phiếu của Kỳ thị sụt giảm, Lăng vì muốn điều tra nguyên nhân nên mới nghĩ cách !


      Kỳ Hinh kinh ngạc: “Cái gì? Sao có thể thế được?”


      Chad cười rồi tiếp tục giải thích:


      - ra lúc đầu tôi cũng cho rằng Lăng định thu mua Kỳ thị, nhưng sau này tôi mới biết, ấy làm như vậy chỉ là muốn dồn ép ba công ty ép giá cổ phiếu của Kỳ thị mà thôi!


      - Theo như lời giá cổ phiếu của Kỳ thị sụt giảm là do các công ty liên hợp? điều tra ra được rồi ư?


      Kỳ Hinh sốt ruột hỏi.


      Chad tiếc nuối lắc đầu.


      - ra đợi chúng ta ra tay, ba công ty này dường như biết Lăng thị muốn nhúng tay vào nên nhanh chóng có hành động gì nữa. Vì sắp tới Lăng thị muốn cạnh tranh đấu thầu công trình lớn nên chưa có nhiều thời gian để điều tra ràng về những công ty này, hơn nữa thân phận của người đứng sau cũng là vấn đề, có khả năng được chính phủ bảo vệ.


      Kỳ Hinh vô lực dựa người vào ghế.


      ra hiểu lầm Lăng Thiếu Đường!


      Chad cho rằng Kỳ Hinh vẫn còn lo lắng, liền an ủi :


      - yên tâm , nếu Lăng muốn điều tra ra chuyện gì chắc chắn làm được, huống hồ còn là chuyện liên quan đến Kỳ thị, Lăng tuyệt đối bỏ qua!


      Kỳ Hinh hơi chấn động, những lời này của Chad khiến trong lòng dần nổi lên từng lớp sóng.


      * * * * *


      Hương cafe dịu quẩn quanh trong bầu khí.


      - Kỳ Hinh?


      Giọng trầm thấp vang lên đầu Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh ngẩng đầu lên.


      Viên Hoàn Vũ tươi cười đứng cạnh .


      - ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây!


      ta mỉm cười, sau đó quay sang Chad.


      - Xin chào Chad!


      Chad khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh mỉm cười, với Chad:


      - Viên Hoàn Vũ là học trưởng của tôi hồi học ở Chambridge, lúc đó ấy rất quan tâm tới tôi!


      Chad mỉm cười, đứng dậy.


      - Hai người là bạn cũ nên tôi xin phép trước để hai người ôn chuyện!


      Kỳ Hinh mỉm cười, gật đầu.


      Khi Chad qua người , ta đè thấp giọng chỉ đủ để hai người nghe thấy:


      - Đừng để cho Lăng thấy!


      Kỳ Hinh hơi nao nao, ngẩng đầu nhìn vào mắt Chad.


      Chad cúi đầu cười rồi thẳng.


      Viên Hoàn Vũ thấy nét mặt Kỳ Hinh có chút đỏ, liền quan tâm hỏi:


      - Sao vậy? Chad gì với em vậy?


      - Hả? có gì đâu, ấy đùa ấy mà!


      Kỳ Hinh vội vàng che giấu.


      - Là sao?


      Viên Hoàn Vũ ngồi xuống đối diện Kỳ Hinh.


      - Xem ra em quen với ta nhỉ, ta cũng giống như tổng giám đốc, nổi tiếng tuyệt tình.


      Kỳ Hinh cúi đầu cười, gì.


      Bởi vì đối với , Chad dịu dàng hơn Lăng Thiếu Đường.


      - Đúng rồi, chưa chúc mừng em trở thành thành viên của Lăng thị, hơn nữa còn là trợ lý của Chad.


      Viên Hoàn Vũ sang sảng cười to.


      - Chỉ là trợ lý mà thôi, sao có thể so sánh với được chứ?


      Kỳ Hinh cười.


      tại Viên Hoàn Vũ chịu trách nhiệm về bộ phận tài chính của Lăng thị, chủ yếu chuyên về thị trường châu Âu, rất phù hợp với chuyên ngành học bên Cambridge.


      Viên Hoàn Vũ tươi cười nhìn Kỳ Hinh. vẫn xinh đẹp như vậy, đôi mắt lấp lánh đầy lạc quan.


      Trong ấn tượng của ta, Kỳ Hinh hoàn toàn khác biệt với những chủ nhà giàu khác, vừa dịu dàng lại cực kì thông minh.


      Lúc học đại học, ta thích Kỳ Hinh, nhưng ta biết gia thế của mình xứng với nhà họ Kỳ nên chỉ có thể buông tay. Nhưng hôm nay khi gặp lại Kỳ Hinh, ta cảm thấy ông Trời cho ta cơ hội tốt, ta nhất định phải quý trọng lấy nó, tuyệt đối buông bỏ hạnh phúc trong tay.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Vợ của TGĐ tàn ác

      Hồi 6: Cạnh tranh

      Chương 83: Dù là tình nhân hay nhân viên cũng đều phải biết tầm quan trọng của thời gian.

      “Kỳ Hinh, phải là em ... Chad đấy chứ?”

      Viên Hoàn Vũ dè dặt hỏi.

      ra ta nghi ngờ cũng chẳng có gì khó hiểu. Chad vốn là người lạnh lùng, nhưng mà lại luôn mỉm cười với Kỳ Hinh, điều này khiến ai ai cũng phải nghi ngờ mối quan hệ của hai người bọn họ.

      “Khụ ... khụ ...”

      Kỳ Hinh nghe xong liền bị sặc cafe.

      “Kỳ Hinh, em sao vậy?”

      Viên Hoàn Vũ luống cuống, ta ngờ Kỳ Hinh lại có phản ứng lớn đến thế, vội đứng lên rồi đưa tay vỗ vỗ lưng .

      “Học trưởng Viên, em... em sao!”

      Kỳ Hinh bị nghẹn tới nỗi đỏ bừng cả mặt, điều chỉnh lại hơi thở rồi với Viên Hoàn Vũ.

      Viên Hoàn Vũ thở phào nhõm rồi ngồi xuống.

      “Em chỉ là trợ lý của Chad mà thôi, sao lại nghĩ bọn em đương gì chứ?”

      Kỳ Hinh hơi buồn cười.

      Thông qua biểu cảm của Viên Hoàn Vũ, có thể thấy ta biết quan hệ giữa và Lăng Thiếu Đường. Như vậy cũng tốt, càng ít người trong công ty biết quan hệ của hai người càng tốt.

      à?”

      Ánh mắt Viên Hoàn Vũ đầy vui mừng và hưng phấn, vậy là Kỳ Hinh phải là bạn của Chad!

      “Học trưởng Viên, sao vậy?”

      Kỳ Hinh cảm thấy hơi kỳ lạ trước phản ứng của ta.

      “À, có gì, có gì.”

      Viên Hoàn Vũ lập tức giải thích.

      phải từ từ mới được, muốn mình kích động quá lại khiến Kỳ Hinh sợ.

      “À, đúng rồi, tháng này có tổ chức họp mặt bạn cũ, trong đó cũng có những người em quen, lúc đó em nhất định phải tham gia đấy nhé!”

      Ánh mắt Viên Hoàn Vũ đầy chờ mong khi nhìn Kỳ Hinh.

      “Vậy à? Họp mặt bạn cũ ư? Từ sau khi tốt nghiệp đến giờ em liên lạc gì với mọi người, buổi họp mặt diễn ra vào lúc nào thế?”

      Kỳ Hinh cũng rất có hứng thú.

      Viên Hoàn Vũ thấy vậy cũng rất vui vẻ.

      “Trong tháng này, đến sát ngày báo với em!”

      “Được! đừng quên đấy!”

      Khuôn mặt nhắn của Kỳ Hinh đầy phấn chấn.

      Viên Hoàn Vũ gật đầu, ánh mắt đầy say đắm trước Kỳ Hinh.

      Đúng lúc này, chuông điện thoại của Kỳ Hinh vang lên.

      “Ngại quá, em phải nghe điện thoại !”

      Kỳ Hinh nhận máy.

      “Alo?”

      “Hinh Nhi!”

      Điện thoại từ đầu kia vang lên giọng trầm thấp lạnh lùng của Lăng Thiếu Đường.

      Sau khi nghe giọng này, Kỳ Hinh vô thức đứng bật dậy, muốn để người khác biết người gọi đến là Lăng Thiếu Đường.

      “Hả?”

      biết phải gì vào điện thoại.

      “Lập tức tới văn phòng của tôi!”

      Giọng trầm thấp của Lăng Thiếu Đường lộ uy nghiêm.

      “Bây giờ ư?”

      Kỳ Hinh hơi mất tự nhiên khi nhìn Viên Hoàn Vũ.

      Thấy Kỳ Hinh nhìn mình, Viên Hoàn Vũ liền mỉm cười.

      “Có vấn đề gì à? Trong vòng ba phút, em phải xuất trước mặt tôi!”

      Lăng Thiếu Đường xong liền cúp điện thoại, để Kỳ Hinh có cơ hội lên tiếng.

      “Alo? Này ....”

      Kỳ Hinh còn định thêm, nhưng đầu bên kia điện thoại chỉ truyền đến tiếng “Tút..tút..”

      Ba phút ư? Trời ơi! Kỳ Hinh vội vàng nhìn đồng hồ.

      “Kỳ Hinh, sao vậy? Sao lại trông như mất hồn thế kia?”

      Viên Hoàn Vũ cảm thấy sắc mặt của Kỳ Hinh tốt liền quan tâm hỏi han.

      Kỳ Hinh có phản ứng, vội vàng nắm chặt lấy điện thoại.

      “Xin lỗi học trưởng Viên, em có việc phải làm rồi!”

      Sau đó, vội vàng chạy về phía thang máy.

      Phía sau là khuôn mặt mờ mịt của Viên Hoàn Vũ.

      .......

      Lăng Thiếu Đường nhàn nhã dựa người vào ghế, châm điếu xì gà, nhìn Kỳ Hinh rồi hờ hững lên tiếng: “Quá ba phút rồi!”

      Khóe miệng hơi mím lại, giọng trầm thấp cùng với khuôn mặt có biểu cảm gì khi nhìn Kỳ Hinh.

      Kỳ Hinh thở hổn hển, ngước mắt nhìn người đàn ông cách đó xa.

      “Hinh Nhi, em để tôi phải chờ em lâu hơn nửa phút!”

      Khuôn mặt tà mị của Lăng Thiếu Đường có chút vui.

      “Rốt cuộc gọi tôi tới đây làm gì?”

      Kỳ Hinh cố gắng điều hòa hơi thở rồi .

      “Lại đây!”

      Lăng Thiếu Đường vẫn ngồi yên chỗ, chỉ ngoắc ngoắc ngón tay về phía , khuôn mặt là nụ cười tà mị.

      Kỳ Hinh hơi xao động, chầm chậm về phía .

      Lăng Thiếu Đường nở nụ cười mê người, sau đó vươn bàn tay to ra, kéo bàn tay bé của Kỳ Hinh lại.

      Sau đó Kỳ Hinh liền ngã ngồi xuống đôi chân rắn chắc của Lăng Thiếu Đường, hai tay khoác lên bả vai rộng lớn của .

      “A!”

      Kỳ Hinh vội buông tay xuống, đôi mắt cũng hơi hoảng loạn, gò má trắng mịn nõn nà hơi ửng hồng.

      Lăng Thiếu Đường bật cười, sau đó thu tay lại khiến Kỳ Hinh càng sát lại gần hơn.

      “Dù là nhân viên hay tình nhân của tôi em cũng phải biết rằng thời gian là rất quan trọng!” – Hơi thở ấm áp của quẩn quanh bên Kỳ Hinh.

      “Nhưng cũng quá ... ưm...”

      Kỳ Hinh vừa định mở miệng giải thích lại bị đôi môi của Lăng Thiếu Đường bịt kín.
      Last edited by a moderator: 20/11/14

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      HỒI 6: CẠNH TRANH


      CHƯƠNG 84: VĂN PHÒNG RIÊNG XA HOA RIÊNG TƯ





      Hơi thở cực nóng cùng bá đạo và ngông cuồng của Lăng Thiếu Đường khiến cả người Kỳ Hinh mềm nhũn, gần như hòa tan cùng với nụ hôn của .


      Lăng Thiếu Đường siết chặt cái đầu giãy giụa của , đôi môi mỏng khêu gợi trêu đùa chiếc lưỡi , đầu lưỡi nóng bỏng tiến quân thần tốc, nhàng nhảy múa cùng chiếc lưỡi thơm tho của .


      Trái tim Kỳ Hinh đập thình thịch, sợ cảm giác cuồng dã mà Lăng Thiếu Đường mang lại cho mình.


      Sau khi Lăng Thiếu Đường rời khỏi đôi môi , mới giọng bên tai: “Đây là hình phạt em bắt tôi đợi lâu hơn nửa phút, nếu còn có lần sau tôi ‘hành quyết’”.


      -


      Kỳ Hinh nghẹn lời, khi nhìn vào đôi mắt dâng lên ngọn lửa quen thuộc của Lăng Thiếu Đường, lập tức tránh khỏi vòm ngực ấm áp của .


      - Nếu có chuyện gì tôi muốn làm việc!


      Kỳ Hinh hơi chau mày lại.


      xong, định quay người rời .


      - Đứng lại!


      Lăng Thiếu Đường ra mệnh lệnh.


      Kỳ Hinh giật mình, lập tức quay đầu lại.


      Lăng Thiếu Đường đứng dậy, bàn tay to siết chặt eo Kỳ Hinh, nhìn xuyên qua chiếc áo mỏng vào nơi mềm mại của .


      - , đến phòng làm việc của em!


      xong, kéo Kỳ Hinh ra ngoài.


      * * * * *


      Kỳ Hinh giật mình khi phòng làm việc của lại ở ngay bên cạnh phòng làm việc của tổng giám đốc, thậm chí giữa hai căn phòng chỉ ngăn cách nhau bằng tấm kính thủy tinh.


      Phòng làm việc của Kỳ Hinh được trải tấm thảm màu trắng, giống với phòng làm việc của tổng giám đốc. Đây là loại thảm được làm từ lông sơn dương thuần Kashmir, cực kỳ dày và trông hết sức xa xỉ.


      Cửa sổ sát sàn trong văn phòng cũng khiến người ta có thể phóng tầm mắt nhìn xuống khung cảnh bên dưới.


      Ánh nắng chiếu rọi vào trong phòng, hòa quyện cùng ánh sáng của đèn thủy tinh.


      - Thích ?


      Lăng Thiếu Đường nhàn nhã dựa người vào sofa rồi hỏi Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh thể thừa nhận cách thiết kế của căn phòng này cực kì xa hoa, nhưng mà…


      Ánh mắt của dừng lại ở tấm kính thủy tinh ngăn cách phòng mình với phòng của tổng giám đốc, hơi chau mày lại: “Tôi thậm chí còn gian riêng tư tối thiểu!”


      - Riêng tư?


      Những lời này của Kỳ Hinh khiến Lăng Thiếu Đường cúi đầu cười.


      - Hinh Nhi, tôi rồi, tôi muốn em cách trọn vẹn!


      câu ngắn gọn khiến Kỳ Hinh biết phải trả lời thế nào.


      Kỳ Hinh siết chặt hai tay lại, ánh mắt dần dấy lên lửa giận.


      Lăng Thiếu Đường đứng dậy, đến bên cạnh Kỳ Hinh, ôm lấy hai vai :


      - Ngày mai tôi châu Âu xử lý số chuyện, em phải ngoan ngoãn đấy!


      Giọng trầm thấp đầy uy quyền vang lên.


      Kỳ Hinh hơi kinh ngạc, ngẩng đầu rồi lên tiếng: “ công tác? trong bao lâu?”


      - Sao? Lưu luyến tôi à?


      Thấy dáng vẻ khẩn trương của Kỳ Hinh, trong lòng Lăng Thiếu Đường nhất thời lại thấy vui mừng.


      - Hả?


      Kỳ Hinh vội vàng che giấu cảm xúc của bản thân, sửa lại miệng: “Lưu luyến ? Tôi chỉ muốn biết bản thân có thể được tự do bao nhiêu ngày thôi!”


      Lăng Thiếu Đường đưa tay siết cằm , buộc phải nhìn vào mắt : “Nếu phải vì sắp xếp em làm việc trong công ty trong vòng ba tháng tôi nhất định đưa em theo”.


      Ánh mắt Kỳ Hinh lộ ra tia châm chọc, khóe miệng hơi cong lên: “Vậy à, chẳng qua chỉ là muốn tôi thỏa mãn chức trách tình nhân của mà thôi!”


      Lăng Thiếu Đường nghe ra ý châm chọc của nhưng lại hề tức giận, khuôn mặt đẹp như điêu khắc của chợt nở nụ cười tà ác.


      cúi người xuống gần tai , thấp giọng những lời ái muội: “Cho nên em chuẩn bị cho tốt , đêm nay tôi dự chi cho nửa tháng tới!”


      Câu của Lăng Thiếu Đường như quả bom nổ tung trong lòng Kỳ Hinh.


      kinh ngạc hít sâu hơi, đôi mắt mở to.


      Lúc này trong mắt , Lăng Thiếu Đường như con quỷ Satan mới từ địa ngục lên, toàn thân tỏa ra cảm giác ác ma và tà mị.


      - Dọa đến em rồi à?


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường lấp lánh ý cười.


      - Sợ đêm nay hay là vì tôi phải nửa tháng?


      ra hết suy nghĩ trong lòng Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh bỗng đỏ mặt.


      Đáng lẽ khi nghe tin nửa tháng, phải vui mừng mới đúng, nhưng tại sao lại cảm thấy có chút mất mát?


      Lăng Thiếu Đường hơi nhếch môi lên: “ thôi, tôi dẫn em ăn cơm trưa”.


      Kỳ Hinh vừa định cần, nhưng ngước mắt lên thấy ánh mắt cho phép từ chối của Lăng Thiếu Đường, lập tức cụp mắt xuống rồi : “Tôi... tôi vào toilet chút!”


      xong, quay người rời .


      Lăng Thiếu Đường thu tay lại, ôm Kỳ Hinh vào lòng, sau đó hôn lên đôi môi non mềm của rồi khẽ : “Còn chưa thấy nhớ nhung rồi”.


      Giọng trầm thấp nhưng tràn ngập thương vang lên tựa như đôi tình nhân sắp ly biệt.


      Sau đó Lăng Thiếu Đường ôm chặt lấy Kỳ Hinh, dường như chỉ muốn nhập vào người mình.


      Kỳ Hinh ở trong lòng hề nhìn thấy ánh mắt đầy chân tình cùng phức tạp của Lăng Thiếu Đường.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      HỒI 6: CẠNH TRANH


      CHƯƠNG 85: PHẪN NỘ KHI PHÁT RA THUỐC TRÁNH THAI





      Kỳ Hinh chợt cảm thấy hoang mang, ánh mắt có phần biến đổi.


      nhớ sao?


      Là lưu luyến trái tim ?


      Hay chỉ là cơ thể mà thôi?


      tham lam ngửi mùi hương nam tính dễ chịu người Lăng Thiếu Đường, dường như muốn lưu giữ sâu mùi hương này.


      Thời gian lúc này dường như ngừng lại.


      Lát sau, Kỳ Hinh thoát khỏi vòng ôm ấm áp của Lăng Thiếu Đường, ràng hơi xấu hổ.


      - tôi chút!


      xong, về phía toilet.


      Đôi mắt thâm thúy của Lăng Thiếu Đường nhìn theo bóng Kỳ Hinh có phần đăm chiêu.


      Chẳng lẽ hề có ý định bước vào trái tim sao?


      Chỉ công tác có nửa tháng thôi mà sao lại thấy nhớ nhung thế này?


      Nửa tháng đó, được nhìn thấy nụ cười tươi hay hờn giận của , còn được ngửi thấy mùi hương thơm ngát người , thể cảm nhận được cơ thể xinh đẹp có thể khiến điên cuồng được nữa!


      Vừa nghĩ đến đây, Lăng Thiếu Đường lại có ý định muốn bỏ ngang công việc sang bên.


      Lăng Thiếu Đường à, từ khi nào mày lại trở nên có tiền đồ gì như vậy hả?


      cười khổ trong lòng.


      Khi Kỳ Hinh rời chưa được bao lâu, chuông điện thoại của chợt reo vang…


      Lăng Thiếu Đường nhìn về phía phát ra thanh.


      tiện tay lấy túi xách của , cầm điện thoại ra, cũng chính lúc đó, lọ thuốc nho rơi xuống mặt đất.


      Đôi mắt đen láy của Lăng Thiếu Đường thoáng qua chút nghi hoặc, để mặc di động kêu, cúi người nhặt lọ thuốc lên…


      Trong nháy mắt…


      Sắc mặt Lăng Thiếu Đường thay đổi hoàn toàn, đôi mắt thâm thúy cũng trong thoáng chốc ngập tràn lửa giận, hàng lông mày kiếm nhíu chặt vào nhau, cả người tản ra sắc bén kiêu ngạo và phẫn nộ.


      siết chặt lọ thuốc trong tay, dường như chỉ muốn bóp nát từng viên thuốc trong đó ra, gân xanh mu bàn tay cũng như trái tim trong lồng ngực vì lửa giận mà trở nên ràng nổi bật.


      - Là điện thoại của tôi sao?


      Ngoài cửa truyền đến giọng dịu dàng của Kỳ Hinh.


      Khi vừa đẩy cửa văn phòng ra, liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại.


      vừa dứt lời mới phát ra tay Lăng Thiếu Đường cầm chiếc di động réo chuông, còn tay kia nắm chặt lại thành nắm đấm, vẻ mặt cực kì đáng sợ.


      Trong lòng Kỳ Hinh run lên,


      Sao lại như vậy?


      Ánh mắt như chim ưng của Lăng Thiếu Đường nhìn chằm chằm vào vẻ mặt vô tội của Kỳ Hinh, bước từng bước lại gần , lạnh lẽo như băng toát ra từ người giờ chỉ muốn đâm thẳng vào người .


      Kỳ Hinh cảm nhận được nguy hiểm ngày càng gần kề mình, bất giác lùi về phía sau.


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường sắc bén như mũi tên, đôi môi mỏng vì phẫn nộ mà hơi nhếch lên.


      vất chiếc điện thoại của Kỳ Hinh xuống đất, sau đó kéo lại.


      - làm gì vậy?


      Kỳ Hinh cảm thấy Lăng Thiếu Đường rất kỳ quái thể lý, sao tự dưng lại vứt điện thoại của ? tức giận, trách cứ.


      - Kỳ Hinh, em to gan !


      Lăng Thiếu Đường nghiến răng nghiến lợi , giọng lạnh lẽo như băng tràn ngập tức giận.


      Sau đó, mở bàn tay kia ra để Kỳ Hinh nhìn thấy lọ thuốc.


      Kỳ Hinh hít vào từng ngụm khí lạnh, ánh mắt đẹp giờ cũng lộ sợ hãi, ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt phẫn nộ của Lăng Thiếu Đường.


      - Đây là cái gì?


      Ngữ khí của Lăng Thiếu Đường cực kì lạnh lẽo, dường như phong ba bão táp sắp ập tới.


      - !


      Ngữ khí lạnh như băng bức người.


      Khi thấy dáng vẻ chột dạ của Kỳ Hinh, lại càng thêm tức giận.


      Sao lại dám uống loại thuốc này?


      Phụ nữ bên cạnh Lăng Thiếu Đường nhiều vô số, nhưng chỉ có khi cùng Kỳ Hinh hàng đêm sênh ca, mới dùng biện pháp phòng tránh nào, vì trong tiềm thức, luôn cho rằng Kỳ Hinh giống với những người phụ nữ khác.


      Chỉ có mới có tư cách có được !


      cũng bất giác muốn cho tất cả!


      Nhưng, tuyệt đối ngờ được rằng…


      lại chẳng thèm để tâm gì cả!


      khinh thường tâm ý của !


      Lăng Thiếu Đường càng nghĩ lại càng giận, sắc mặt cũng ngày càng nặng nề và thô bạo.


      Lửa giận hừng hực của như muốn thiêu đốt cả tòa cao ốc thành đống tro tàn!


      Kỳ Hinh hoảng hốt, lọ thuốc trong tay chính là thuốc tránh thai vẫn thường uống, cách khác, biết rồi ư?


      nuốt nước bọt, tại sao khi đối mặt với , lại có cảm giác tội lỗi thế này?


      làm vậy là chuyện bình thường, đâu có sai!


      Lăng Thiếu Đường vung ta, lọ thuốc đập vào khung cửa sổ sát sàn, sau đó lại đập mạnh vào bình hoa.


      Choang!


      Bình hoa rơi xuống, trong nháy mắt vỡ vụn thành trăm mảnh.


      Như loại tình mỏng manh, bỗng chốc bị phá hủy thành hàng ngàn mảnh !


      - Tổng giám đốc…


      Bên ngoài, thư ký vội gõ cửa, lo lắng hỏi.


      - Cút!


      Lúc này cả người Lăng Thiếu Đường cực kỳ phẫn nộ như con báo dũng mãnh, ánh mắt quét về phía cửa mang theo rét lạnh của ngày đông khiến người ta rét mà run.


      bước vài bước tới cửa, sau đó thanh chợt vang lên…


      Cửa phòng bị khóa lại.


      Ngay sau đó, ánh mắt hung ác của Lăng Thiếu Đường lập tức liếc nhìn về phía đứng sát bên tường.


      thư ký đứng ở ngoài cũng bị tiếng thét của Lăng Thiếu Đường dọa, hai chân mềm nhũn, cả người run rẩy, vội chạy tới văn phòng của Chad.


      ấy muốn tìm viện binh!


      Kỳ Hinh toát mồ hôi lạnh: “ muốn làm gì?”


      Lăng Thiếu Đường sải vài bước, nhanh chóng bắt lấy Kỳ Hinh khiến muốn trốn cũng kịp.


      - muốn sinh con cho tôi! Cái đồ chết tiệt nhà dám sinh con cho tôi!


      Tiếng rống to phẫn nộ như muốn phá vỡ màng nhĩ của Kỳ Hinh.


      Bàn tay to của như chiếc kìm sắt, bóp chặt lấy hai tay Kỳ Hinh, áp chặt người vào tường, còn tay kia vung lên…


      Kỳ Hinh hoảng sợ nhắm chặt hai mắt lại, dường như có thể cảm nhận được phẫn nộ của .


      muốn đánh sao?


      Bàn tay to vung lên của Lăng Thiếu Đường bỗng chốc đổi thành nắm tay đấm vào giá sách bên cạnh. Giá sách chịu nổi sức mạnh vĩ đại, chẳng mấy chốc đổ sập xuống.


      Kỳ Hinh bỗng mở to hai mắt, nhìn mấy quyển sách nằm ngổn ngang, rồi lại đưa mắt nhìn bàn tay to đầy mạnh mẽ của Lăng Thiếu Đường.


      Nếu bàn tay đó của vung xuống có phải sắp được giải thoát rồi ?


      Dáng vẻ lúc này của đáng sợ…


      Khi tức giận, từ người toát ra hơi thở cực kì khủng bố.


      Kỳ Hinh có thể cảm nhận được cảm giác chết chóc ngày càng tiến lại gần .


      run lên, giãy giụa, nhân lúc phát tiết vào giá sách, định thoát khỏi tay để chạy ra phía cửa, nhưng còn chưa kịp đứng dậy mái tóc dài bị túm lại.


      - A…


      Kỳ Hinh cảm thấy đầu óc tê dại.


      Sau đó, thân hình cao lớn của Lăng Thiếu Đường đè lên sofa, dường như cho chút khí để hít thở.


      Kỳ Hinh hít sâu hơi, nhìn thẳng vào người đàn ông bên , Lăng Thiếu Đường muốn đánh chết sao?


      tuyệt vọng nhìn gương mặt đầy sợ hãi của , khuôn mặt vốn tuấn giờ phút này lại nhuốm màu phẫn nộ cực kì khủng khiếp.


      Lăng Thiếu Đường cố định hai tay đỉnh đầu, còn tay kia xé rách quần áo ra…


      - dám uống thuốc tránh thai! Được, giờ tôi khiến phải mang thai con tôi!


      Vẻ mặt của lúc này đầy hung tàn.


      - Tại sao lại bắt tôi phải sinh con cho ? căn bản có tư cách làm bố!


      Kỳ Hinh bị biểu cảm và hành động của Lăng Thiếu Đường dọa sợ, nước mắt chảy ra.


      Cảnh tượng hai năm về trước, vĩnh viễn thể nào quên.


      Khi vui mừng muốn cho biết rằng mang thai, cảnh tượng trong phòng khách lại khiến cảm thấy rất nhục nhã.


      tàn nhẫn phá bỏ cốt nhục của mình, còn dùng thủ đoạn buộc phải ở lại bên cạnh , để phát tiết, để vũ nhục.


      coi là cái gì?


      Giờ thông minh hơn rồi, thể để bản thân bị tổn thương được nữa, vậy mà lại tức giận !


      - gì? Chết tiệt, lại lần nữa xem nào!


      Lăng Thiếu Đường gầm lên giận dữ, bàn tay to siết chặt cổ Kỳ Hinh.


      - Lăng Thiếu Đường, bóp chết tôi , vĩnh viễn đừng vọng tưởng rằng tôi sinh con cho !


      Kỳ Hinh tuyệt vọng, nhìn chằm chằm Lăng Thiếu Đường, từng câu từng chữ.


      - Chẳng lẽ tình nguyện sinh con cho thằng khác chứ sinh con cho tôi ư? ...


      Lăng Thiếu Đường cực kì tức giận, hai tay bóp chặt lấy bả vai !


      Lời của Kỳ Hinh như chà xát vào miệng vết thương cực lớn trong lòng Lăng Thiếu Đường, cảm giác đau đớn nhanh chóng khuếch tán ra khắp cơ thể .


      Nỗi hận thù bỗng chốc lại được nhen nhóm.


      vĩnh viễn thể quên nụ cười mờ ám của Kỳ Hinh và bố , vậy mà sau đó còn vui mừng với rằng mang thai con của !


      Kỳ Hinh phải là An Vũ Ân, có thể có tình cảm mờ ám với bố của !


      Trong đầu Lăng Thiếu Đường đan xen hình ảnh của Kỳ Hinh và An Vũ Ân, bóng dáng của Kỳ Hinh và bố , cả hình ảnh An Vũ Ân nước mắt lưng tròng nhìn ...


      Kỳ Hinh cảm thấy cực kì choáng váng, muốn ngăn cản động tác của Lăng Thiếu Đường nhưng vô lực.


      tin rằng đứa trẻ hai năm trước chính là con , đúng là thảm thương làm sao!


      Khóe miệng cong lên nụ cười, tuyệt tình lên tiếng: “Lăng Thiếu Đường, đừng quên, tôi chỉ là tình nhân của !”


      còn muốn thế nào nữa? Chẳng lẽ còn muốn bản thân phải trơ mắt nhìn đứa con trong bụng bị phá bỏ lần nữa sao?


      - ...


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường bị lửa giận nhuốm đỏ.


      Nếu đủ nhẫn tâm tuyệt đối bóp chết ngay lập tức, sau đó lăng nhục, xúc phạm !


      Dưới cơn thịnh nộ, chỉ cần đấm là phá nát khuôn mặt xinh đẹp của , sau đó khống chế nổi mà bạo hành .


      nhìn chằm chằm chiếc áo bị xé nát, ở ngực và cổ vết máu dài chảy ra...


      buông ra rồi xông ra ngoài!


      thể làm tổn thương , thể nhẫn tâm ra tay khiến bị thương tổn.


      - Lăng, ...


      Khi Chad vội vàng tới liền bắt gặp khuôn mặt đầy nộ khí của Lăng Thiếu Đường, ta hoảng hốt, lập tức bước nhanh vào trong văn phòng của Kỳ Hinh.


      - ai được vào!


      Lăng Thiếu Đường gầm lên giận dữ như muốn làm sập cả tòa cao ốc!


      Trong văn phòng, Kỳ Hinh ngã ngồi tấm thảm trải sàn màu trắng, khuôn mặt đầy nước mắt.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      HỒI 6: CẠNH TRANH


      CHƯƠNG 86: LẤY TRỘM TÀI LIỆU MẬT (1)




      7 ngày trôi qua!


      Kỳ Hinh dựa người ngồi thoải mái ghế, nhìn lịch bàn làm việc.


      Tuy rằng phải diễn trong bộ phim truyền hình nào đó nhưng ngày nào cũng cầm bút đánh dấu tờ lịch.


      cũng hiểu nổi bản thân nữa, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn về phía cửa kính, nơi đó chỉ có phòng tổng giám đốc trống trơn.


      Vì muốn có chút riêng tư nên cầu làm cái cửa chớp.


      Lăng Thiếu Đường công tác được bảy ngày rồi, chưa hề nhận được điện thoại hay nghe được tin tức gì của , chỉ có Chad là thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm tình hình công việc của .


      Chắc chắn là rất tức giận, từ phản ứng ngày hôm đó, biết rồi.


      Nhưng, dựa vào đâu mà bực tức như thế?


      Đến giờ Kỳ Hinh vẫn hiểu nổi, tại sao khi đó Lăng Thiếu Đường lại tàn nhẫn như vậy, tại sao lại nhẫn tâm phá bỏ cốt nhục của chính ?


      Như , trong lòng , chẳng có tư cách gì sinh con cho , ngoài ra, còn vu oan cho bố , điều này khiến Kỳ Hinh sao tưởng tượng nổi.


      Kỳ Hinh thở dài hơi, cảm thấy lo lắng cho con đường tương lai của mình, sau này và Lăng Thiếu Đường thế nào đây?


      Cốc! Cốc! Cốc!


      Tiếng gõ cửa vang lên.


      thanh có tiết tấu đều đặn này kéo suy nghĩ của Kỳ Hinh lại.


      - Mời vào!


      .


      Thư ký của tổng giám đốc, Kelly mỉm cười vào, trong tay là tập tài liệu dày.


      - Kỳ, tổng giám đốc cầu phải xem hết chỗ tài liệu này!


      - Được rồi, cảm ơn !


      Kỳ Hinh mỉm cười, sau đó nhận lấy tài liệu.


      - có gì đâu! Nếu còn chuyện gì nữa tôi ra ngoài đây!


      Kelly cười .


      Kỳ Hinh gật đầu.


      Khi Kelly vừa xoay người định , Kỳ Hinh như nghĩ ra điều gì đó, vội gọi ấy lại.


      - Kelly…


      - Sao vậy?


      Kelly hơi kinh ngạc, quay đầu nhìn Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh hơi mấp máy đôi môi đào nhưng vẫn thể ra lời.


      Sau đó, nở nụ cười tự giễu rồi với Kelly: “À, có việc gì đâu!”


      Kelly cười cười: “Vậy được, tôi ra ngoài làm việc, có gì cứ gọi tôi!”


      Kỳ Hinh gật đầu.


      Sau khi Kelly ra ngoài, Kỳ Hinh dựa người vào ghế, cảm thấy hành động vừa rồi của bản thân có chút nực cười.


      Sao lại như thế nhỉ? Tại sao lại muốn thông qua Kelly để biết hành trình của Lăng Thiếu Đường ở châu Âu, muốn biết thời gian cụ thể về.


      Điên rồi!


      Kỳ Hinh à, mày điên rồi!


      Chẳng lẽ mày còn người đàn ông đó sao?


      Chẳng lẽ sau khi bị tổn thương như vậy, mày có thể làm như chưa hề có chuyện gì sao?


      Kỳ Hinh cười khổ, thể! thể như vậy được!


      Sau đó, đưa mắt nhìn tập tài liệu dày!


      Đây cũng là lượng công việc trong nửa tháng cần phải làm.


      Tất cả các hạng mục liên quan đến Lăng thị trong suốt năm năm vừa qua.


      nhanh chóng ổn định lại tư tưởng hỗn loạn trong đầu! nghĩ nữa, tập trung vào công việc hơn!


      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chẳng mấy chốc, hoàng hôn buông xuống.


      Kỳ Hinh mệt mỏi duỗi cái lưng mỏi, lúc này mới phát ra muộn rồi.


      Tiến hành phân tích tất cả các hạng mục kinh doanh của Lăng thị trong năm năm phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa còn phải nghiên cứu rất chi tiết.


      Nếu các hạng mục chỉ đơn thuần đưa vào hoạt động cách đơn giản, có nhiều hạng mục liên kết với nhau có vấn đề gì. Nhưng có rất nhiều hoạt động kinh doanh liên quan đến nhiều hạng mục khiến việc trở nên khá phức tạp.


      Có đôi khi Kỳ Hinh rất nghi ngờ tinh lực của Lăng Thiếu Đường.


      Hai mươi tám tuổi tiếp quản tập đoàn Lăng thị, là người trẻ nhất trong số các cổ đông của tập đoàn có quyền đưa ra các quyết sách. Vậy mà chỉ trong vòng hai năm, vượt lên tất cả, đánh đâu thắng đó, có thể thấy được năng lực và thủ đoạn trong công việc của mạnh mẽ đến mức nào.


      Tập tài liệu với đầy những thông tin về các hạng mục trước mặt khiến Kỳ Hinh đau đầu, khó có thể tưởng tượng được nếu để quản lý công ty, hơn nữa còn đưa được công ty đó ra quốc tế thế nào.


      Kỳ Hinh thở dài, ngón tay tùy tiện lật giở trang tài liệu đến hoạt động trong tương lai và các kế hoạch dự trù.


      Đột nhiên, cái tên quen thuộc đập vào mắt Kỳ Hinh.


      Ánh mắt lóe lên tia sáng, sau đó lập tức lật giở đến trang đó.


      Kế hoạch xây dựng đất đai lập tức ra ràng trước mắt Kỳ Hinh.


      Đôi mắt xinh đẹp của nhìn chằm chằm vào bản kế hoạch này. lật giở từng tờ , ngạc nhiên khi phát ra miếng đất Lăng thị muốn tham gia cạnh tranh lại chính là miếng đất Kỳ thị muốn có.


      Nếu lúc nãy chẳng thấy tên miếng đất này quen đến thế.


      Kỳ Hinh nhớ , lúc trước bố từng , chỉ cần đấu thầu thành công mảnh đất này Kỳ thị được xoay chuyển.


      Điều khiến khó tin hơn nữa là ra Lăng thị cũng có hứng thú muốn tham gia cạnh tranh đấu thầu, hơn nữa còn điều tra ràng về các đối thủ, trong đó có tập đoàn Kỳ thị.


      hít sâu hơi.


      Làm sao bây giờ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :