1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Ân Tầm (Hồi 13 c226)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      HỒI 5: GỢN SÓNG


      CHƯƠNG 60: SAY MÊ (2) [H]




      Edit: BB[o]
      ---------------

      biết tại sao nhưng lúc này Lăng Thiếu Đường rất muốn nghe Kỳ Hinh những lời này!


      Trái tim Kỳ Hinh vẫn còn đắm chìm trong cuồng nhiệt, dính sát người vào người Lăng Thiếu Đường, nức nở:


      - Em... Em...


      Men rượu làm cơ thể Kỳ Hinh như nổ tung! Trời ơi, khó chịu quá!


      Lăng Thiếu Đường muốn gì đây?


      cái gì cơ? Cái gì nhỉ?


      Toàn thân Lăng Thiếu Đường bị dục vọng khống chế đến mức căng cứng nhưng vẫn ra lệnh bên tai Kỳ Hinh, giọng thô cát vang lên cho thấy nhẫn nhịn rất vất vả:


      - Ngoan, tôi!


      Lồng ngực Kỳ Hinh phập phồng lên xuống bất định, câu từ bật ra từ khóe môi:


      - ... Đường... em ...


      Câu ấy hoàn toàn khiến trái tim Lăng Thiếu Đường tan chảy, chẳng quan tâm những lời này là hay giả, chỉ cần giờ phút này Kỳ Hinh chân là được...


      Cảm giác cả người thả lỏng, rốt cuộc cũng nhịn được nữa, cúi người xuống, tiến thẳng vào người .


      Trong thoáng chốc, khoái cảm mạnh mẽ bao trùm khắp cơ thể Kỳ Hinh, bấu chặt lấy bả vai , nghênh đón ...


      - Ưm... Ưm...


      Kỳ Hinh còn biết gì nữa! ở Thiên Đường sao? Nếu tại sao lại có cảm giác lạ thế này? Vừa như lửa lại có cảm giác vui mừng muốn phát điên?


      Từng đợt sóng mạnh mẽ ập tới, mười ngón tay nắm chặt vào nhau điên cuồng hết lần này đến lần khác, tình cảm mãnh liệt dâng trào...


      Ngày hôm sau!


      Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng chiếu vào phòng, khí tươi mát của hòn đảo dường như bao phủ trọn phòng ngủ.


      Lăng Thiếu Đường thức dậy từ lâu, ánh mắt nhìn chăm chú nằm trong ngực mình.


      Lúc này Kỳ Hinh ngủ say sưa, vì phải đáp ứng tham lam của Lăng Thiếu Đường nên tốn khá nhiều sức lực, cộng thêm men rượu tác động nên nằm trong lòng Lăng Thiếu Đường, ngủ cực kì say! Khi tỉnh lại thấy nằm co người về phía mình, lúc này trông ôn hòa!


      Khóe miệng hơi cong lên! biết từ lúc nào lại có cảm giác muốn rời khỏi xinh đẹp trong lòng?


      Kỳ Hinh ngủ yên như nữ thần nhưng lại tạo ra cảm giác lưu luyến.


      Ngón tay nhàng vuốt ve gò má , tham lam hưởng thụ cảm giác trơn mịn truyền đến từ đầu ngón tay!


      “… Đường… Em …”


      Lời tối hôm qua của Kỳ Hinh cứ quanh quẩn trong đầu Lăng Thiếu Đường, cảm động trước những việc hôm qua làm cho sao?


      Nếu biết được chân tướng việc thế nào?


      Hàng lông mày của Lăng Thiếu Đường hơi nhíu lại, sao lại chú ý đến tâm trạng của vậy?


      Khi trầm tư suy nghĩ, hồi chuông điện thoại đột nhiên vang lên kéo Lăng Thiếu Đường quay lại thực.


      nhận máy rồi ngắn gọn:


      - Đến phòng họp rồi báo cáo ràng cho tôi!


      xong, Lăng Thiếu Đường cúp điện thoại, nhìn Kỳ Hinh ngủ say chút rồi xoay người xuống giường.


      vào phòng họp trong biệt thự, bắt đầu hội nghị bằng video.


      - !


      Lăng Thiếu Đường ngồi xuống, châm điếu xì gà rồi với Tra Đức ở đầu kia màn hình!


      - Lăng, trước mắt tập đoàn Kỳ thị có vấn đề về tài chính, thậm chí có số bộ phận nghiệp vụ cũng đà suy thoái!


      Tra Đức gửi tập tài liệu điều tra cho Lăng Thiếu Đường xem qua.


      Lăng Thiếu Đường cầm tập tài liệu, bình tĩnh xem xét!


      - Còn nữa, Lăng, tôi thu xếp, lấy danh nghĩa tập đoàn Lăng thị để mua hòn đảo Celebes!


      - Chuyện này quan trọng lắm! Tra Đức, cậu hãy nhớ kỹ, Kỳ Chấn Đông ngốc đến mức biết chuyện liên quan đến hòn đảo Celebes. Nếu ông ấy muốn tìm hiểu biết chuyện mua lại hòn đảo Celebes đó chỉ là giả!


      Lăng Thiếu Đường đứng lên, đến bên quầy rượu rót ly.


      - Vâng, Lăng! – Tra Đức đáp.


      - Tình hình trước mắt của Kỳ thị thế nào rồi?


      Lăng Thiếu Đường uống ngụm rượu rồi cất giọng hỏi.


      - tại cổ phiếu của Kỳ thị rớt giá, xem ra Kỳ Chấn Đông tìm mọi cách để nắm giữ cổ phiếu, nếu ông ấy chẳng vội bán hòn đảo Celebes mà đợi được đến lúc mở rộng phát triển đảo!


      - Ừ! – Lăng Thiếu Đường hơi gật đầu.


      - Đảo Celebes vốn là quà sinh nhật Kỳ Hinh của ông Kỳ Chấn Đông, hơn nữa đảo có nguồn tài nguyên phong phú có thể khai thác và lợi dụng, ông Kỳ Chấn Đông gấp rút như vậy, xem ra tập đoàn có vấn đề!


      Do Tra Đức tìm hiểu nên Lăng Thiếu Đường mới biết được mọi chuyện, nhân đó cũng biết ngày sinh nhật của Kỳ Hinh. Sau khi biết được Kỳ Chấn Đông muốn bán đảo Celebes, mua nó mà hề do dự.


      Nhưng những chuyện này thể để Kỳ Hinh biết được!


      - Lăng, Lăng thị chúng ta có thể tiếp nhận hạng mục khai phá tài nguyên, xem chúng ta có cần...


      - ! Mọi thứ hòn đảo phải giữ nguyên trạng, dù có mỏ vàng ở đây cũng được động vào hòn đảo Celebes này!


      Lăng Thiếu Đường cắt ngang lời đề nghị của Tra Đức!


      - Lăng...


      Tra Đức nghi hoặc trong lòng, sao Lăng lại bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền như vậy?


      Lăng Thiếu Đường lại gần cửa sổ, đưa mắt nhìn cảnh sắc bên ngoài.


      thể thừa nhận, hòn đảo này rất đẹp, hơn nữa nó còn mang vẻ yên tĩnh và hòa bình!


      biết tại sao, khi nghĩ đến nụ cười tươi rạng rỡ của Kỳ Hinh, quyết định muốn hòn đảo này có bất cứ dấu vết khai phá nào! Chỉ vì nguyên nhân này mà dù cơ hội kiếm tiền có nhiều đến mức nào cũng bỏ qua!


      - Giá cổ phiếu rớt à? thể có chuyện tự dưng tập đoàn Kỳ thị lại bị như vậy, nhất định có kẻ giở trò phía sau, có điều tra ra được gì ?


      Lăng Thiếu Đường hỏi Tra Đức.
      Fuu thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      HỒI 5: GỢN SÓNG


      CHƯƠNG 61: VÔ TÌNH NGHE LÉN (1)




      Edit: BB[o]
      -------


      - Theo điều tra tại có ba tập đoàn nhòm ngó tập đoàn Kỳ thị, là tập đoàn lớn trong nước, là tập đoàn của Đức và tập đoàn của Mỹ. Bề ngoài cả ba tập đoàn đều có chung vài hạng mục kinh doanh nhưng biết liên quan gì đến nhau , vì khó có thể điều tra ra kẻ khống chế sau lưng nên điều này tôi dám khẳng định! – Tra Đức lên tiếng.


      Lăng Thiếu Đường đăm chiêu nhìn ly rượu đỏ trong tay!


      Sau đó, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh, lắc ly rượu trong tay rồi hỏi:


      - tại cổ phiếu của Kỳ thị ở mức bao nhiêu?


      - Hôm nay cổ phiếu Kỳ thị từ 2.0 xuống còn 1.5! – Tra Đức đáp.


      Lăng Thiếu Đường hơi gật đầu, sau đó đôi mắt đen của lóe sáng! Sau đó uống hơi hết rượu trong ly!


      - Tra Đức, cậu hãy chú ý sát sao đến giá cổ phiếu của Kỳ thị, tìm thời điểm thích hợp để Lăng thị mua vào!


      - Lăng! ... định thu mua Kỳ thị?


      Giọng cung kính của Tra Đức có chút gì đó xác định.


      ta nhớ là Lăng đồng ý với con của ông Kỳ Chấn Đông rằng thu mua tập đoàn Kỳ thị mà!


      Lăng Thiếu Đường trả lời, chỉ nở nụ cười lạnh rồi với Tra Đức:


      - Cứ làm theo lời tôi!


      Giọng uy nghiệp cho phép người khác thương lượng gì thêm.


      - Lăng, tôi biết rồi!


      Chòm sao Lạp Hộ* và ánh trăng nhường lối cho ánh rạng đông dần lấp ló, bầu khí tươi mát và hơi dịu của buổi sớm lay động Kỳ Hinh.



      * Chòm sao Lạp Hộ, tên gốc là Orion – nhân vật giỏi săn bắn trong thần thoại Hy Lạp! Đây là chòm sao có nhiều sao sáng với nhiều hình ảnh tưởng tượng khác nhau.


      Trong phiên bản của thần thoại Hy Lạp, Orion tự cho mình là người thợ săn vĩ đại nhất thế giới. Hera, vợ của thần Zeus, nghe được điều này và cho con bọ cạp xuống giết Orion. Orion bị con bọ cạp dùng nọc đốt chết. Thần Zeus cảm thấy thương tiếc cho Orion và đặt chàng bầu trời.



      Mi mắt hơi mấp máy, Kỳ Hinh dần mở to đôi mắt ra...


      duỗi cái lưng mỏi, sau đó vô lực nằm giường.


      thoải mái!


      Bầu khí buổi sớm khiến tâm trạng Kỳ Hinh rất tốt, những chuyện phát sinh ngày hôm qua cũng dần lên trong đầu Kỳ Hinh.


      Tất cả đều là thực!


      Tất cả mọi thứ hòn đảo như trong mộng ảo này đều là , lãng mạn như ở trong thế giới cổ tích cũng là , những cánh hoa tung bay giữa khung cảnh đầy ánh sáng, thậm chí cả những chuyện sau bữa tối...


      Cũng là thực!


      Nghĩ đến đây, nhịp tim của Kỳ Hinh lại đập dồn dập!


      bất giác quay đầu lại, phát bên giường trống trơn nhưng chiếc gối bên cạnh vẫn còn lưu lại mùi hương và hơi thở quen thuộc của Lăng Thiếu Đường như lúc nào là nhắc nhở ...


      Những hình ảnh lưu luyến tối qua của hai người!


      kéo chăn trùm kín người, tay che ngực, cảm giác như trái tim sắp nhảy vọt ra ngoài! Tối hôm qua phóng túng như vậy sao?


      Tại sao lại có thể như vậy?


      lấy tay xoa xoa lên trán, đây là tác hại của việc say rượu, đau đầu quá!


      Nhưng Kỳ Hinh vẫn có thể nhớ lại từng chút từng chút tâm trạng của lúc đó.


      Tối hôm qua, Lăng Thiếu Đường có khí thế của bậc quân vương và cực kì phong độ khiến phụ nữ thể nào kháng cự lại, chỉ có thể trầm luân cùng !


      Khi hôn , miệng lưỡi như muốn hòa tan mọi thứ, đáy mắt cũng ngập tràn dịu dàng và thương, phòng bị trong lòng dần tan rã, thể cản bước .


      Trời ơi...


      Tuy rằng đây phải lần đầu phát sinh quan hệ với Lăng Thiếu Đường nhưng về cơ bản lần nào cũng là cưỡng ép cả.


      Nhưng tối hôm qua, lại thẹn thùng mà còn đón ý hùa theo , phố hợp cùng , thậm chí còn hy vọng mãi được như vậy.


      làm sao vậy?


      Đâu cần phải như thế chứ?


      “Hinh Nhi, đêm nay tôi muốn hoàn toàn có được em!”


      “Hinh Nhi, tôi!”


      “... Đường... Em ...”


      Những câu quanh quẩn trong đầu Kỳ Hinh, đột nhiên mở to hai mắt!


      Hoàn toàn có được? có ý gì? Rốt cuộc muốn làm gì?


      Chẳng lẽ muốn có được lòng của rồi sao đó lại hung hăng chà đạp lên?


      Phải chăng đây là phương thức để khiến phải nhục nhã?


      A...


      được! phát điên lên mất!


      Kỳ Hinh hít hơi toàn khí lạnh, buộc bản thân phải bình tĩnh lại.


      Thôi, nghĩ đến nữa, coi như say rượu rồi thể khống chế được bản thân !


      Có lẽ Lăng Thiếu Đường cũng như vậy!


      Kỳ Hinh đưa mắt nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, tâm trạng cũng dần tốt lên!


      Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống người Kỳ Hinh, dường như còn nghe thấy tiếng chim hót líu lo quanh đây.


      Xa xa là tiếng sóng vỗ vào đá ngầm mặt biển, quanh bờ cát trắng là cây cối xanh um khiến hoàn toàn cảm nhận được tuyệt đẹp của cuộc sống.


      mỉm cười, gạt bỏ mọi phiền muộn trong đầu rồi vào nhà tắm, nhanh chóng rửa mặt, sau đó quyết định tận hưởng bầu khí buổi sớm hòn đảo xinh đẹp này.


      Sau khi mở cửa phòng, người giúp việc lập tức tiến lên, cung kính với Kỳ Hinh:


      - Kỳ, Lăng sau khi tỉnh lại đến nhà ăn dùng bữa sáng!


      Kỳ Hinh nao nao trong lòng:


      - ấy cũng ở nhà ăn à?


      - có! Kỳ, Lăng ở trong phòng họp!


      Người giúp việc đáp lời.


      Kỳ Hinh dần thả lỏng, biết phải đối mặt với Lăng Thiếu Đường trong nhà ăn như thế nào!


      - Tôi dọn bữa sáng cho ! – Người làm lên tiếng.


      Sau khi người làm rời , Kỳ Hinh dọc theo hành lang gấp khúc trong biệt thự để tới nhà ăn.


      Vì phòng ngủ nằm tầng ba, còn nhà ăn ở dưới tầng nên khi xuống tầng hai, bước chân trở nên nhàng và nhanh hơn.
      bornthisway011091Fuu thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 61.2: vợ xinh đẹp.
      HỒI 5: GỢN SÓNG.
      CHƯƠNG 61: VÔ TÌNH NGHE LÉN (2)
      Edit: BB[o]
      -------------------
      Kỳ Hinh mặc bộ quần áo thoải mái, chân đôi giày gọn để tản bộ, chiếc mũ lưỡi trai đầu che khuất mái tóc dài và hơn nửa gương mặt , đôi mắt trong veo ánh lên ý cười, khóe miệng cũng hơi cong cong!
      chưa bao giờ thấy thoải mái như vậy! Có thể nghỉ ngơi ở hòn đảo tuyệt đẹp như vậy quả thực là chuyện vui vẻ biết bao! Nếu có thể muốn ở đây cả đời!
      Khi nghĩ đến mình được tắm trong ánh mắt ấm áp ban mai hòn đảo xinh đẹp, tâm trạng cũng trở nên tốt lên rất nhiều.
      Kỳ Hinh dọc theo cầu than để xuống dưới tầng. Khi đến góc hành lang, khóe mắt liếc nhìn về phía phòng họp.
      thấy cửa phòng họp đóng kín, có khe hở rất dường như dụ dỗ lại gần để tìm hiểu xem trong đó có gì!
      Kỳ Hinh hơi do dự, ngẫm nghĩ rằng mình nên làm vậy, vừa định nhưng....
      biết nghe lén như thế nào, còn Lăng Thiếu Đường chắc ngốc đến mức xử lý những chuyện cơ mật của công ty ở đây chứ!
      Với suy nghĩ như vậy, Kỳ Hinh như bị ma xui quỷ khiến lại gần phòng họp.
      Tuy khe hở rất khiến nhìn được cảnh bên trong phòng nhưng đủ để khiến nghe cuộc đối thoại bên trong.
      theo bản năng dán sát tai vào cánh cửa
      - Tra Đức, chú ý sát sao đến giá cổ phiếu của Kỳ thị, tìm thời điểm thích hợp để Lăng thị mua vào!
      - Lăng! ... định thu mua tập đoàn Kỳ thị?
      - Cứ theo lời tôi mà làm!
      - Lăng, tôi biết rồi!
      Những lời của Lăng Thiếu Đường như sét đánh giữa trời quang khiến Kỳ Hinh hoàn toàn sững sờ.
      Kỳ Hinh bịt chặt miệng lại, từng bước lùi dần về phía cầu thang, như chạy trốn lao xuống dưới tầng, trốn ra khỏi biệt thự.
      Sau khi chạy được quãng xa, vô lực ngồi xuống bờ cát.
      Thu mua tập đoàn Kỳ thị!
      Lăng Thiếu Đường muốn thu mua tập đoàn Kỳ thị!
      Trái tim Kỳ Hinh như bị ai đó bóp nghẹn lại!
      Lăng Thiếu Đường, vì sao? Vì sao lại lật lọng như thế?
      từng đáp ứng với rằng động đến Kỳ thị, vậy mà hôm nay lại ra quyết định thu mua Kỳ thị!
      quá đáng!
      Kỳ Hinh siết chặt tay lại! Mọi thứ tuyệt đẹp mà hôm qua Lăng Thiếu Đường dành tặng giờ hoàn toàn biến mất còn chút tăm hơi!
      Mọi thứ đều là giả! Tất cả đều là giả dối!
      Ánh mắt lóe ra lửa giận như có thể thiêu đốt toàn bộ hòn đảo này, bỗng nhiên cảm thấy phải ở hòn đảo này rất chán ghét! tức đến thở nổi!
      được! thể ở lại đây thêm giây nào nữa, phải rời khỏi đây, lập tức khỏi đây!
      Bố!
      Đúng, bố! nhất định phải báo cho bố biết tin mới được!
      Nghĩ đến đây, như có tia sáng lóe lên trong đầu Kỳ Hinh. vội vàng lấy điện thoại, gọi cho Kỳ Chấn Đông.
      Điện thoại vang lên báo tút tút!
      Kỳ Hinh sốt ruột, dán lỗ tai vào điện thoại di động!
      - Alo?
      Điện thoại vang lên giọng của Kỳ Chấn Đông.
      - Bố, bố, bố!
      Sau khi nghe được giọng của Kỳ Chấn Đông, vội vàng lên tiếng.
      - Hinh Nhi đấy à? Sao thế con?
      Giọng của Kỳ Chấn Đông cũng trở nên sốt ruột.
      - Bố, con muốn báo cho bố tin, Lăng Thiếu Đường muốn thu mua tập đoàn Kỳ thị, ấy ra quyết định rồi!
      Kỳ Hinh lớn tiếng .
      - Cái gì? Hinh Nhi, con cái gì? lại lần nữa xem nào!
      biết do giọng gấp gáp của Kỳ Hinh hay tín hiệu di động được tốt mà ông Kỳ Chấn Đông nghe con gì.
      Kỳ Hinh gấp gáp dậm chân xuống đấy, lại lần nữa:
      - Con Lăng Thiếu Đường muốn thu mua Kỳ thị!
      - Alo? Hinh Nhi?
      Kỳ Chấn Đông sốt ruột
      - Hinh Nhi, giờ bố ở sân bay, phải lên máy bay rồi. Đợi khi nào bố xuống máy bay gọi lại cho con nhé!
      Xem ra vấn đề nằm ở phía Kỳ Chấn Đông! còn cách nào khác, ông chỉ có thể như vậy.
      - Alo... Alo? Bố, bố đừng dập máy....
      Tút! Tút!
      Kỳ Chấn Đông cúp máy!
      Kỳ Hinh sắp phát điên rồi! Trời ơi, sao đúng lúc này bố lại phải lên máy bay chứ!
      Làm sao bây giờ? Phải làm gì bây giờ?
      được, phải bình tĩnh, thể rối loạn lên được!
      Đúng rồi! Mẹ!
      Sau đó, Kỳ Hinh bấm số của bà Chúc Bích Doanh, nhưng đầu bên kia chỉ vang lên giọng máy móc:
      "Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi liên lạc được!"
      Trời ơi! Sao có thể như vậy, sao mẹ lại tắt máy?
      Kỳ Hinh cảm thấy trước mắt hoàn toàn mờ mịt, bầu trời cũng như sập xuống! Chẳng lẽ bố và mẹ cùng nhau? việc cấp bách sao có thể trì hoãn? Nếu Kỳ thị có chuyện sao?
      Bờ cát trắng lưu lại dấu chân hỗn loạn của Kỳ Hinh, phải làm sao bây giờ?
      nhất định phải mau chóng rời khỏi đây, thể ở lại bên cạnh Lăng Thiếu Đường được nữa!
      Nhưng rốt cuộc phải làm gì đây?
      Kỳ Hinh theo bản năng nhìn xuống điện thoại, ánh mắt chăm chú nhìn vào dãy số đó...
      Đúng rồi!
      Sao vừa rồi nhớ ra chứ?
      Last edited by a moderator: 26/10/14
      bornthisway011091Fuu thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      HỒI 5: GỢI CẢM


      CHƯƠNG 62: THOÁT




      Edit: BB[o]
      ------------


      Kỳ Hinh thấy hơi yên tâm chút, dù thế nào nữa, nhất định phải rời khỏi nơi này.


      vội vàng gọi điện thoại…


      - Alo?


      Giọng lười nhác nhưng đầy gợi cảm vang lên.


      - Thiếu Nghị…


      Sau khi điện thoại kết nối, Kỳ Hinh rất vui mừng.


      Lúc này, giọng quen thuộc của Lăng Thiếu Nghị khiến cảm giác bất an trong lòng Kỳ Hinh được xoa dịu.


      - Kỳ Hinh?


      Điện thoại cũng truyền đến giọng vui vẻ của Lăng Thiếu Nghị.


      - Là em đây! Thiếu Nghị, giờ ở đâu?


      Kỳ Hinh như bắt được chiếc phao cứu mạng!


      - Giờ ở Mykonos*! Sao vậy? Có chuyện gì à?



      * Mykonos là khu tự quản ở vùng Nam Egeo, Hy Lạp.



      Lăng Thiếu Nghị cảm thấy kỳ lạ, vội hỏi.


      - Cái gì? ở Mykonos sao? Thiếu Nghị, giờ em ở đảo Celebes, có thể đến đây được ? Giờ em phải lập tức rời khỏi đây!


      Kỳ Hinh vội lên tiếng.


      - Đảo Celebes? À, biết rồi, cả vừa mua hòn đảo, chắc là ở gần biển Aegean đúng ?


      Sau khi nghe tên hòn đảo, Lăng Thiếu Nghị cảm thấy khá quen, sau khi nhớ ra, lập tức hỏi.


      - Đúng, đúng rồi, chính là ở đó. Phiền đưa em rời khỏi đây, em muốn rời khỏi đây nhân lúc cả chưa phát ra.


      Giọng của Kỳ Hinh đầy sốt ruột và khẩn trương.


      - Kỳ Hinh, xảy ra chuyện gì vậy? Sao em lại đến Hy Lạp? – Lăng Thiếu Nghị hiểu gì.


      - Thiếu Nghị, gặp mặt rồi chuyện, giờ em muốn rời khỏi đây ngay lập tức! – Kỳ Hinh vội .


      giờ có nhiều thời gian để giải thích với Lăng Thiếu Nghị, chuyện duy nhất muốn làm là phải rời khỏi hòn đảo này.


      - Em đợi lát! Khoảng hai tiếng nữa tới nơi!


      Lăng Thiếu Nghị lập tức trả lời.


      Sau khi cúp điện thoại, bất an trong lòng dần vơi nhưng cảm giác bi ai lại trào dâng trong lòng.


      Tiếng chim hót cùng hương thơm của những đóa hoa hòn đảo chẳng thu hút nổi Kỳ Hinh.


      Những cây cổ thụ và cây ô liu xanh um tươi mát che bóng mặt trời, những bụi hoa rực rỡ lấp ló trong bầu khí yên tĩnh, thậm chí còn có mây trắng bồng bềnh trôi, sóng biển dập dềnh, những đàn chim di trú, tất cả mọi thứ càng lúc càng xa dần, càng ngày càng đến nơi sâu nhất trong trí nhớ.


      Kỳ Hinh cảm thấy rất mệt mỏi, ngơ ngẩn ngắm nhìn mặt biển xanh thẳm. Ngày hôm qua còn vui chơi thỏa thích, vậy mà hôm nay lại chẳng thấy có chút hứng thú nào.


      chỉ còn biết cười buồn, rốt cuộc vận mệnh là thế nào đây?

      Hai năm trước, vì tập đoàn Kỳ thị, làm vợ của Lăng Thiếu Đường. Còn hai năm sau, cũng lại vì tập đoàn Kỳ thị, phải làm tình nhân của Lăng Thiếu Đường! Cuối cùng Lăng Thiếu Đường lại lật lọng, quyết định thu mua tập đoàn Kỳ thị!


      Tình nhân! Hẳn là làm tròn chức trách này, nếu cũng giống như những người phụ nữ khác học cách lấy lòng , liệu hôm nay có bảo vệ được Kỳ thị hay ?


      Nhưng làm sao có thể vui cười cách giả tạo như vậy được?


      Hai năm trước, tình của sâu đậm đến mức như lan vào tận cốt tủy, nhưng đổi lại chỉ có nỗi đau thấu xương…


      Hai năm sau, khi ở lại cùng với hận thù, tùy tiện để khống chế lại lạnh lùng tuyên cáo kế hoạch trả thù.


      Kỳ Hinh vô lực cúi người xuống…


      Mệt quá, sao lại mệt mỏi như vậy chứ?


      lúc sau, Lăng Thiếu Nghị tìm được Kỳ Hinh. hỏi nhiều lời mà chỉ mặc cho Kỳ Hinh vô lực ngồi ghế lái phụ, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để rời khỏi đảo Celebes.


      ***


      Buổi trưa, ánh nắng gắt kiêu ngạo chiếu xuống từng góc hòn đảo Celebes, tất cả mọi thứ đều ánh lên nét rạng ngời.


      Khi Lăng Thiếu Đường rời khỏi phòng họp là giữa trưa! Từ sáng sớm tới tận bây giờ, bận rộn ở trong phòng xử lý công việc, quên cả thời gian.


      lập tức lên tầng ba, đẩy cửa phòng ngủ nhưng lại thấy căn phòng có ai…


      Lăng Thiếu Đường hơi nhíu mày lại, ánh mắt trầm xuống.


      bước đến cầu thang, gọi xuống dưới.


      - Lăng! – người làm cung kính cúi người trước Lăng Thiếu Đường.


      Lăng Thiếu Đường gật đầu, sau đó hỏi:


      - Kỳ Hinh đâu?


      - Lăng, Kỳ ra ngoài rồi!


      Người làm cúi đầu đáp.


      - Ra ngoài? ấy ra ngoài lúc nào?


      Lăng Thiếu Đường lạnh giọng hỏi, đôi mắt đen láy lóe sáng.


      - Sau khi thức giấc Kỳ ra ngoài luôn, cả bữa sáng cũng ăn!


      - ấy dậy lúc mấy giờ? – Lăng Thiếu Đường hỏi.


      - Kỳ dậy sau khi ra ngoài khoảng nửa tiếng!


      Người làm vội vàng đáp.


      Ánh mắt Lăng Thiếu Đường lóe lên tia sáng khó nắm bắt! Nửa tiếng sao? Thời gian đó cũng là lúc và Tra Đức bàn chuyện liên quan đến tập đoàn Kỳ thị!


      Chẳng lẽ…


      nghe được gì rồi sao?


      Chết tiệt!


      Lăng Thiếu Đường vui, hàng lông mày tuấn nhíu chặt vào nhau, khuôn mặt khôi ngô cũng bắt đầu lạnh dần .


      vung tay lên, quát to:


      - Gọi tất cả người làm trong biệt thự tìm Kỳ Hinh về cho tôi!


      - Vâng, Lăng!


      Người làm sợ hãi đáp lời.
      bornthisway011091Fuu thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 63: GIẬN DỮ




      Edit: BB[o]
      --------------


      lúc lâu sau, những người làm ủ rũ quay trở lại biệt thự, vẻ mặt đầy hoảng sợ và bất đắc dĩ, họ sợ biết mình bị phạt như thế nào.


      - Lăng, chúng tôi tìm khắp mọi nơi nhưng thấy Kỳ đâu cả!


      Bốp!


      Lăng Thiếu Đường đập tay xuống bàn.


      - tìm được? Chẳng lẽ người có thể mọc cánh bay mất à?


      Giọng lạnh lùng đầy tức giận của vang lên.


      Những người làm sợ tới mức run người.


      - Xem lại tất cả camera đảo cho tôi, khi nào phát ra mới thôi!


      - Vâng!


      hòn đảo tư nhân việc có camera gắn ở mọi nơi là chuyện hết sức bình thường, nhưng nếu có vấn đề gì đặc biệt phát sinh phải xem lại camera. Phải biết rằng việc xem lại toàn bộ các camera đảo là chuyện cực kỳ hao công tốn sức.


      Lăng Thiếu Đường dựa người vào thành ghế sofa, đôi chân thon dài đầy mạnh mẽ tao nhã gác lên nhau. tay dựa lên thành ghế, còn tay kia cầm ly rượu đỏ.


      Nhưng ánh mắt lại sắc bén như ánh mắt của loài chim ưng, nhìn chằm chằm vào những bức ảnh, hề bỏ qua chút gì.


      Đột nhiên, tấm ảnh lọt vào mắt Lăng Thiếu Đường.

      Bên bờ biển, chiếc xe thể thao dừng lại bên cạnh Kỳ Hinh.


      Kỳ Hinh có vẻ hơi lúng túng, đợi người nọ xuống xe vội vàng mở cửa ngồi vào ghế lái phụ, sau đó chiếc xe nghênh ngang phóng .


      - Phóng to biển số xe lên! – Lăng Thiếu Đường ra lệnh.


      Khi hình ảnh được phóng to lên, từng con số biển số xe lên ràng trong mắt Lăng Thiếu Đường.


      Đôi môi mỏng gợi cảm của mím chặt vào nhau, đôi mắt bắt đầu tràn ngập tức giận, vẻ mặt đột nhiên trở nên hung ác.


      Choang…


      Sau khi thấy vậy, Lăng Thiếu Đường đứng phắt dậy, ném ly rượu trong tay xuống sàn đá cẩm thạch trơn bóng.


      Chỉ trong nháy mắt, từng mảnh vỡ thủy tinh bắn tung tóe khắp nơi.


      Còn tại quán café yên tĩnh khác…


      - Kỳ Hinh, hỏi thăm được rồi, giờ bố mẹ em ngồi máy bay về nước, hai bác về sớm hơn em!


      Lăng Thiếu Nghị với Kỳ Hinh ngồi phía đối diện.


      - Vậy à! Cám ơn , Thiếu Nghị!


      Kỳ Hinh mỉm cười.


      Sau khi Lăng Thiếu Nghị đưa rời khỏi đảo Celebes, hai người đến Athen rồi vội vàng mua vé máy bay về nước.


      Có lẽ giờ Lăng Thiếu Đường phát ra đảo, hơn nữa cũng tin rằng với năng lực của Lăng Thiếu Đường, nhất định tra ra ngọn nguồn cách nhanh chóng.


      Sau khi biết được thế nào? Liệu làm ra những chuyện điên rồ gì nữa đây?


      Kỳ Hinh còn nghĩ ngợi được gì nhiều nữa, giờ chỉ muốn rời khỏi Hy Lạp ngay lập tức, rời khỏi Lăng Thiếu Đường.


      - Kỳ Hinh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?


      Lăng Thiếu Nghị cảm thấy Kỳ Hinh rất kỳ lạ.


      Giữa hàng lông mày của Kỳ Hinh lộ ra bi ai và lo lắng, biết phải thế nào nữa.


      Lăng Thiếu Nghị lẳng lặng ngồi đó, ánh mắt dịu dàng và ấm áp như nắng mặt trời, chờ Kỳ Hinh mở miệng chứ sốt ruột thúc giục .


      - Thiếu Nghị, em suy nghĩ rất lâu, có lẽ chỉ có mới giúp được em!


      Kỳ Hinh ngẩng đầu, nhìn thẳng về phía Lăng Thiếu Nghị.

      - Sao vậy?


      Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị đầy nghi hoặc, giọng trầm thấp nhưng cũng hết sức nhàng vang lên.


      Kỳ Hinh cảm thấy có chút ngẩn ngơ.


      - Thiếu Nghị, cả muốn thu mua tập đoàn Kỳ thị, em muốn để tâm huyết của bố mình bị hủy hoại như vậy. Nhưng… nhưng giờ em biết phải làm thế nào để ngăn cản hành động của ấy. Em… em biết phải làm gì bây giờ…


      Ngữ khí dịu dàng của Lăng Thiếu Nghị khiến Kỳ Hinh cảm thấy ấm áp, muốn phải chịu đựng loại áp lực này nữa, cảm giác đó khiến chỉ muốn suy sụp.


      giờ còn hy vọng gì vào Lăng Thiếu Đường nữa, ngay từ đầu có ý định thu mua tập đoàn Kỳ thị rồi!


      Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị vụt qua tia phức tạp.


      Khi thấy Kỳ Hinh hơi rụt vai lại, nhịn được liền vươn tay ra, nắm chặt lấy bàn tay ngó sen trắng nõn của Kỳ Hinh trong tay mình, hy vọng an ủi được .


      Lúc này Kỳ Hinh cực kì đau xót trong lòng, hề phát ra ánh mắt khác thường của Lăng Thiếu Nghị khi nhìn mình.


      - Kỳ Hinh, em bình tĩnh , em vừa cả muốn thu mua Kỳ thị?


      cảm thấy rất kì lạ.


      - Đúng! Chính miệng ấy như vậy!


      Kỳ Hinh gật đầu, như vớ được chiếc cọc cứu mạng, nắm chặt lấy tay Lăng Thiếu Nghị:


      - Thiếu Nghị, hãy giúp em, hãy giúp em ngăn cản quyết định này của Lăng Thiếu Đường!


      Lăng Thiếu Nghị nhìn dáng vẻ sốt ruột của Kỳ Hinh, đành lòng:


      - Kỳ Hinh, rốt cuộc là như thế nào?


      Kỳ Hinh ổn định lại tâm trạng, kể hết những gì nghe được khi ở đảo Celebes cho Lăng Thiếu Nghị nghe.


      Hàng lông mày của Lăng Thiếu Nghị nhíu chặt vào nhau, đôi mắt đen của cũng lập tức thay đổi…


      - ngờ cả lại quá đáng như vậy!


      Sau khi nghe Kỳ Hinh xong, Lăng Thiếu Nghị cảm thấy rất bất bình.
      bornthisway011091 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :