Chương 35: Chị dâu đốt phòng bếp!
Editor: Tinh Linh Tuyết
"Cho !" lâu sau: "Cho !"
"Lão đại, lão đại!" xa nghe thấy tiếng gọi của Lục Phạm, Tư Mộ Thần lập tức bày ra mặt thối.
"Các em, Lục Hán Tam tôi quay về rồi !" Lục Phạm nhìn về phía người vừa đứng đó, ra câu cực kỳ phấn khởi.
"Thằng nhóc nhà cậu, quay về chịu phạt sao?" Ánh mắt của Tư Mộ Thần chính là con dao sắc bén, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng của Lục Phạm.
"Chị dâu, chị phải làm chủ cho tôi!" Lục Phạm quay lại sau lưng lớn tiếng gào thét, chẳng được bao lâu, người nữa xuất ở trước mặt bọn họ.
bộ quân trang màu xanh lá cây, chiếc dây nịt thắt lưng, đôi ủng quân nhân cổ cao màu đen, tóc cột cao thành đuôi ngựa. nhóc của , cắn răng nghiến lợi nhìn .
"A Tuấn, cậu hãy nhéo tôi cái , xem thử tôi có thấy đau ?" Sắc mặt Đường Tuấn cứng đờ: "Quên , vẫn là tự nhéo mình !" Đường Tuấn yên lặng xoay người, sau đó đạp mạnh Tư Mộ Thần cái.
Thân thể Tư Mộ Thần bổ nhào về phía trước, lao về phía Cảnh Tô. Cảnh Tô vội vàng đỡ lấy . Hai người bốn mắt đối diện nhau, khuôn mặt Cảnh Tô khẽ ửng đỏ, cảnh đẹp như vậy là muốn chia sẻ với người khác. Tư Mộ Thần quay đầu lại, cực kỳ ảo não: "Nhìn cái gì vậy, tất cả đều giải tán ngay cho tôi!"
"Hai người các cậu, đợi tôi quay lại tìm các cậu tính sổ sau!"
"Còn em sao?" Cảnh Tô nghiến răng nghiến lợi hỏi .
"Em? Em theo vào đây, xem có trừng phạt em tốt ?" Tư Mộ Thần vội vàng kéo về phía lều của mình.
"Nhóc con, đưa em quay về nhé!" biết lúc nhìn thấy bọn họ, lo lắng biết bao nhiêu đâu. rất sợ hãi, nếu như mới vừa rồi ra lệnh thả cho , có phải con thuyền chở Cảnh Tô bị đánh chìm, nhóc con của cũng còn nữa hay .
" đến đây rồi, em cũng thể nào quay về nữa!"
"Nhóc con, đừng cố chấp!" muốn ôm chặt vào lòng, nhưng Cảnh Tô lại mức tránh né.
" muốn đánh em ngất xỉu từ phía sau, rồi đưa em phải ?"
"Em cho biết, thể nào!" Cảnh Tô tiến lên nắm chặt tay của Tư Mộ Thần, từng bước từng bước ép sát. Tư Mộ Thần lập tức hốt hoảng, mất trọng tâm, cả hai cùng đồng thời ngã xuống giường.
Đợi đến khi kịp phản ứng lại, bắt đầu nghĩ cách thoát khỏi bàn tay của Cảnh Tô: "Nhóc… "
Cảnh Tô nằm ở người Tư Mộ Thần hề nghĩ ngợi gì, lập tức cúi đầu xuống chặn miệng của lại, ngăn chặn tất cả nhưng lời mà sắp ra.
Đối với chủ động của Cảnh Tô, Tư Mộ Thần hoàn toàn chìm đắm trong hương vị ngọt ngào của người đẹp, cả hai người cùng đắm chìm trong nụ hôn này. Kỹ thuật hôn mới lạ này của Cảnh Tô, khiến cho Tư Mộ Thần hơi bất mãn. vừa mới tìm được quyền chủ động, tiếng xôn xao ầm ỹ trong lều cắt đứt chuyện tốt của bọn họ.
Sắc mặt của Cảnh Tô đỏ bừng, tư thế nữ nam dưới của hai người dễ khiến cho người ta nghĩ tới chuyện đứng đắn, hơn nữa họ còn say sưa nhìn hai người diễn xuân cung sống ngay trước cửa lều.
"Cái đám nhóc ranh này, có phải là muốn ông đây ném tất cả các cậu vào trong hồ nuôi cá ăn thịt người hay ?" Cái đám nhóc thối tha này, lều của mà cũng dám tùy tiện ra vào như vậy.
"Hít đất trăm cái cộng thêm kéo xà hai trăm cái, bắt đầu ngay bây giờ!"
"Lão đại!" Từng trận kêu la inh ỏi.
"Vẫn chưa đủ à? Được, chạy vòng quanh vùng phụ cận cho tôi đến khi đến trời tối mới được quay về!"
"Lão đại, tha cho chúng tôi , được ?"
"Tất cả đứng lên chạy cho tôi, nhất là sau người các cậu, dám dẫn đầu xem lén, Đường Tuấn phạt thêm vòng, Lục Phạm phạt them hai vòng!"
"Cảnh Tô phạt thêm ba vòng!" giọng nữ vang dội vang lên giữa bọn họ.
"Nhóc con, đừng quấy rối!" Tư Mộ Thần kéo vạt áo của Cảnh Tô, vẫn mỉm cười nhìn mọi người như cũ.
"Nếu tới đây rồi, em chính là lính của !"
"Nhóc con, em cũng đừng trách huấn luyện binh lính quá hung dữ nhé!"
" có bao giờ em từng là sợ chưa?" Cảnh Tô khiêu khích nhìn Tư Mộ Thần, tràn đầy khinh thường.
"Tất cả các cậu nghe cho tôi, đây chính là chị dâu của các cậu tự đấy nhé!" Tư Mộ Thần bình thản tuyên bố thân phận của Cảnh Tô.
"Ai là chị dâu của bọn họ?" Cảnh Tô đạp cái rồi vào lều.
" nhóc này, cũng chịu cho chút thể diện nào cả!" Sắc mặt của Tư Mộ Thần xám như tro tàn.
Chạy bền, huấn luyện thể năng. Dưới giám sát của Tư Mộ Thần, Cảnh Tô càng ngày càng lên tay. Cảm giác giống như trời sinh vốn có khiếu làm lính vậy. Cảnh Tô cũng biết, tại sao trong xương cốt của lại cảm thấy quen thuộc với những chuyện này như vậy. Trong đầu thoáng qua rất nhiều rất nhiều hình ảnh, nhưng lại vĩnh viễn thể bắt được nó.
Từ xa, Tư Mộ Thần nhìn thấy Cảnh Tô ôm đầu kêu đau, cũng thấy đau lòng thôi, nhóc con, em muốn nhớ lại sao? Phải ?
"Lão đại, làm gì vậy? Tôi thấy chị dâu xảy ra chuyện rồi!" Đường Tuấn lo lắng trùng trùng, nhìn sắc mặt Cảnh Tô trắng bệch, rồi lại nhìn nhìn lão đại thất hồn lạc phách, nghĩ xem xảy ra chuyện gì.
"A Tuấn, cậu dẫn theo các em bắt đầu chuẩn bị ! Ngày mai là trận đánh cuối cùng rồi, hòn đảo này, sao nữa cũng thể rơi vào tay bọn giặc lùn*."
*Giặc lùn: Bọn hải tặc người Oa Nhật Bản, thường quấy phá vùng ven biển Triều Tiên, Trung Quốc, thế kỷ XIV – XVI.
"Lão đại, chị dâu…!"
"Ngày mai, lúc vừa mới khai chiến, cậu dẫn theo số em rút lui trước, đến lúc đó tôi giao nhóc con cho cậu! Hãy chăm sóc tốt cho ấy!" Đoạn đối thoại của bọn họ, vừa vặn bị Cảnh Tô cúi lưng tới gần đó nghe được.
Tư Mộ Thần, được lắm! Lại muốn vứt bỏ em lần nữa sao? khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Cảnh Tô thoáng qua tia căm hận.
lập tức quay đầu chui vào phòng bếp. Dáng vẻ đầy khí thế lao tới như vậy khiến cho Tiểu Quách và Tiểu Lý bưng đồ ăn từ phòng bếp ra ngoài bị dọa sợ.
"Chị, chị dâu, chị...chị đây là?"
"Các nấu cơm à?"
", phải, chúng tôi nấu cơm xong rồi. Những thứ này chỉ cần dọn ra là có thể ăn, ăn cơm!" Sắc mặt Tiểu Lý sung huyết đỏ bừng, chuyện cũng lắp bắp. Cậu chưa bao giờ nhìn thấy nào xinh đẹp như vậy, còn có thể mặc quân trang mà mang lại cảm giác giống như tiên nữ, đây chính là người đầu tiên. Tiểu Lý ở đây tưởng tượng , Cảnh Tô hạ lệnh đuổi khách.
"Này, như vậy nhé, các cậu ra ngoài , tôi muốn ở lại chỗ này! Nhớ là thể cho người khác biết tôi ở chỗ này đó!" Mỹ nhân kế, mỹ nhân kế trần trụi, hai bạn đồng chí cứ như vậy bị khuất phục. Cho đến khi ~
"Lão đại, xong rồi, xong rồi, chị dâu đốt phòng bếp rồi!" Tiểu Quách hốt ha hốt hoảng chạy vào bẩm báo.
" sao, có thể xây lại cái khác!" Tư Mộ Thần nhấc tờ báo lên, rất dễ dàng, nhưng mà kịp phản ứng lại.
"Cái gì? Đốt phòng bếp? Còn nhanh chóng cứu chị dâu của các cậu !" Tư Mộ Thần hấp tấp chạy .
"Lão đại, lão đại, aiz, lão đại!" Tiểu Quách nhìn Tư Mộ Thần vội vàng rời , than thở tiếng, chị dâu của bọn họ ở đó có chuyện gì đâu, còn vui vẻ lắm!
Cảnh Tô nhìn phòng bếp bốc cháy, rất vui, lại có thể lợi dụng nguyên liệu trong phòng bếp để làm thành thuốc nổ.
"Em cười cái gì?"
"Em à, em rất vui vì phòng bếp bốc cháy rồi!" Cảnh Tô hậu tri hậu giác đáp lại.
"Cảnh Tô!" Vào lúc này, quả là lửa giận của Tư Mộ Thần cháy bừng bừng.
"Sao em có thể đem tính mạng của mình ra đùa như thế chứ? thấy em đúng là trừng phạt được phải ?" Tư Mộ Thần ôm ngang người của Cảnh Tô lên về phía lều của mình.
thuận tay ném cái, ném Cảnh Tô vào giường, chỉ nghe thấy tiếng ‘ rầm ’, thanh kia khiến cho đáy lòng của Tư Mộ Thần thắt chặt đau nhói. rất muốn hỏi có đau , nhưng thể mềm lòng. rất muốn , nhóc con, muốn em bị đau dù chỉ là chút xíu, nhưng mà bây giờ là con mẹ nó khốn kiếp.
"Nhìn xem em làm những chuyện gì? Cảnh Tô, lý trí trước đây của em đâu rồi? Tại sao mấy ngày nay em luôn làm chuyện ấu trĩ như vậy? Ở nhà đợi về được sao? Ngoan ngoãn ở trong lều đợi được sao? Tại sao em cứ phải khiến cho luôn luôn lo lắng như vậy?"
"Nhóc con, rất sợ phải mất em!"
"Tư Mộ Thần, vậy từng suy nghĩ cho em chưa? So với mất , em lại càng sợ thể cùng với hơn!" Giọng của Cảnh Tô cực kỳ bình tĩnh, câu như vậy đâm thẳng vào trong lòng của Tư Mộ Thần. Nhóc con của , cuối cùng cũng , nhưng mà bây giờ làm sao khiến cho yên lòng đây.
bò dậy từ giường, sửa sang lại quần áo định ra ngoài, nhưng mà tay trái lại bị người kia nắm lại.
Chương 36: Kế hoạch lớn thành công
Editor: Tinh Linh Tuyết
" phải là em muốn cùng với sao? Như vậy tại sao bây giờ lại gấp gáp rời vậy?" Bàn tay to lớn kéo cái, thân thể của chạm vào lồng ngực của .
Nhắm ngay môi của , nhanh chóng ngậm chặt. Đầu lưỡi bá đạo chiếm lĩnh lãnh địa của mình. Quăng người cái, bọn họ cùng ngã lên chiếc giường mà họ cùng nhau ngủ đêm. Khi Tư Mộ Thần cởi đến chiếc cúc thứ ba quần áo, Cảnh Tô lập tức nắm tay lại.
"Nhất định muốn dùng cách này để ép em rời sao? Mộ Thần?" Trong giọng điệu của Cảnh Tô mang theo tia ảo tưởng, nhưng mà Tư Mộ Thần kiên định lắc đầu cái.
"Được, em rời !" Đẩy Tư Mộ Thần ở người ra, trong lòng Cảnh Tô rất khó chịu.
"Lục Phạm, dẫn chị dâu của cậu rời khỏi đây!" Sau khi Tư Mộ Thần rời khỏi lều, ảo não nhìn mặt Lục Phạm.
"Lão đại, chắc là chưa thỏa mãn dục vọng phải ?"
"Cút, cậu còn nhanh !"
"Lão đại, cho dù chúng tôi muốn rút lui, phải nơi nào đây?"
"Hải Lục , còn mau lên đường!"
"Lão đại, ngộ nhỡ gặp phải bọn quỷ xâm lược sao? Còn có bọn giặc tây nữa!"
"Yên tâm, đến lúc đó nếu như bị bắt được, cậu hãy dùng phần tình báo này để đổi chác là được!"
"Bán tình báo? Tôi làm! Lão đại, tôi ngờ lại là hán gian, muốn hại chết nhiều em của chúng ta như vậy!"
"Lục Phạm, tên nhóc thối nhà cậu làm phản đúng ? Bảo cậu làm cứ làm, ông đây giống hán gian sao? Tôi thấy dù nhìn thế nào cậu cũng tương đối giống hán gian hơn, mau cút cho tôi!" là làm cho tức chết mà, làm bộ bán phần tình báo này phải là vì muốn dẫn dụ giặc xâm lược sập bẫy sao?
"Tên nhóc thối này đáng tin, vẫn là phải cho nhóc con biết!" Tư Mộ Thần nhìn khuôn mặt đen căng cứng này, trong lòng run sợ.
"Hì hì, hì hì, nhóc con à ~". Tại sao vẻ mặt đó của Tư Mộ Thần lại đáng đánh đòn như vậy chứ?
"Ẻo lả!" Quả là dáng dấp của Tư Mộ Thần rất dễ nhìn, nhưng mà dáng vẻ lấy lòng tại của nhìn thế nào cũng giống như lấy lòng mẹ.
"Nhóc con, muốn thương lượng với em chuyện này!"
"!"
"Nhóc con, lá thư này để ở người em, nhóc con, đây chỉ là để đề phòng chuyện vạn nhất !"
Cảnh Tô nhìn bức thư tay: "Mộ Thần, đây là thư tình báo sao? Hơn nữa còn vô cùng quan trọng!"
"Đúng vậy, nhóc con, em phải đưa nó đến chỗ ông nội của chúng ta!"
"Mộ Thần, em rời khỏi đây, em giữ lá thư này cẩn thận!"
Bọn họ dõi mắt nhìn Cảnh Tô lên máy bay trực thăng rời , tảng đá trong lòng Tư Mộ Thần cũng rơi xuống. Nhưng mà, dù thế nào bọn họ cũng nghĩ đến, Cảnh Tô ở máy bay lại hủy lá thư này, sau đó quả quyết cho máy bay hạ cánh.
Phải , xuống máy bay bằng cách nào? Chính là, vác chiếc dù nhảy rồi mở cửa cabin ra đứng ở đó, nếu hạ máy bay xuống, tôi nhảy xuống, sống chết biết. Bọn họ còn có thể làm sao nữa, đương nhiên là phải cẩn thận hầu hạ bà tính tình bướng bỉnh này rồi.
"Chị dâu của tôi ơi! Tôi thành với chị, cái đó chỉ là tình báo giả thôi."
"Giả tốt, tôi bán nó cho quân địch!" Cảnh Tô mỉm cười vô hại: "Lục Phạm, cậu nghĩ cách truyền lá thư này đến cho bọn chúng ."
"Chị dâu, đây là giả, đừng làm vậy, nó chỉ dùng để lừa gạt quân địch thôi!"
" phải là lão đại của các cậu ước gì cái này bị truyền ra ngoài sao?"
"Đúng vậy, đó là đợi lúc chúng ta gặp nạn!"
"Nhất định phải gặp nạn sao? Chúng ta thể làm ‘ giặc bán nước ’ sao?"
"Chị dâu, ý của chị là…?"
"Đúng vậy, chính là ý đó, mau phát sóng vô tuyến, tốt nhất là mã hóa luôn!"
" ! Quả là kỹ thuật của chị dâu rất lão luyện."
" nhảm gì đó, mau làm !" theo Tư Mộ Thần lâu, tính khí nóng nảy này cũng học theo Tư Mộ Thần ít!
"Lão đại, trời sập rồi! Chị dâu bán tình báo của chúng ta cho quân địch!" Đường Tuấn nhìn tình báo bị mã hóa, trong lòng nổi lên sợ hãi.
" có việc gì, cái tình báo đó đáng bao nhiêu tiền, bảo các em rút lui là được!" Tư Mộ Thần bình tĩnh gõ gõ mặt bàn. Tại sao nhóc này lại thông minh như vậy chứ? Nếu như để cho biết được em quay về, hãy chờ đánh nát cái mông của em !
Trời vừa rạng sáng, bên phía giặc xâm lược đột nhiên cảm ứng được làn sóng điện mạnh mẽ, trải qua quá trình giải mật, nội dung của bức thư như sau:
Tất cả tướng sĩ đảo Quyển Quyển đều bị sinh vật lai lịch tấn công bất ngờ, bị chết và bị thương nghiêm trọng, đề nghị xin trợ giúp! tại, chúng tôi ở trong tầng hầm ngầm dưới căn nhà gỗ của dân cư chờ cứu viện! Cấp dưới, Tư Mộ Thần đề nghị xin trợ giúp!
Thủ lĩnh nước R vừa nhận được tin tức này vỗ bàn vui mừng. Trước đây lúc Cung Bổn Kỳ Tuấn quay về cũng là bởi vì bị sinh vật lai lịch tập kích, đây chính là trời cao trợ giúp bọn họ. xua tan tất cả nghi ngờ, phát động tất cả người ngựa quyết định tiến công vào đảo DY.
Hải vào lục quân đồng thời tiến công, quân chỉ chiếm số ít. Nhanh chóng tiến tới mục tiêu duy nhất chính là nhà gỗ .
Nhưng dù thế nào bọn họ cũng nghĩ ra được, tại sao lần này lên đường toàn quân đều bị tiêu diệt.
Trong lúc bọn họ đến gần đảo Quyển Quyển, khi còn cách đảo tới trăm dặm, cơn sóng biển khổng lồ đột nhiên dâng lên. Đây là chiến hạm, chỗ sóng biển đột nhiên dâng lên báo trước, thế nhưng lại có vật khổng lồ màu đen rất kỳ lạ đột nhiên nổi lên.
đội quân chiếm hạm trầm lặng đậu ở đó, quân địch đông như vậy nhưng chỉ trong vòng giờ toàn bộ đều chìm sâu vào đáy biển, khắp mặt biển nổi lên chất lỏng màu đỏ, vùng biển bốc mùi tanh hôi. Thấp thoáng, còn có thể nhìn thấy cá mập cắn xé cái gì đó.
Lại chút về tình hình sau khi quân hạ cánh an toàn. Lúc bọn họ tiến vào căn nhà gỗ , chỉ cảm thấy hết sức kỳ quái. Tầng hầm ngầm phải là nên ở dưới căn phòng này sao? Nhưng tại sao căn phòng này lại được xây dựng mặt nước?
Chẳng lẽ tầng hầm ngầm ở dưới nước? Những người nước R này là cực kỳ ngu xuẩn, tất cả đều ở trong khống chế của Tư Mộ Thần, bọn họ vừa mở sàn nhà ra, lập tức rơi vào trong giếng nước.
Giếng nước này là do Tư Mộ Thần vô tình phát được, cho nên vừa tới đây, Tư Mộ Thần bắt đầu chuẩn bị cho kế hoạch này. xây căn nhà gỗ ngay giếng nước, mà bên trong giếng nước lại cất giấu bảo bối thượng hạng. đàn cá ăn thịt người, được vớt lên ở hồ nước lúc bọn rút lui trước khi bị đưa vào.
Nhìn nhóm người bị tiêu diệt, còn lại nhóm người khác, Tư Mộ Thần chờ thời cơ xuất , những tên ngu ngốc cảm thấy xa lạ với địa hình nơi đây đương nhiên là thể đánh lại đội quân hoạt động ở vùng này suốt nửa tháng qua rồi.
"A Tuấn, đánh nhanh thắng nhanh, bọn họ giỏi về dùng khí độc, phải tiêu diệt sạch bọn họ trước khi bọn họ dùng khí độc!"
"Vâng, lão đại!"
Từng khẩu súng ống giấu ở trong bụi cỏ được nhấc lên, từng viên đạn xuyên qua lồng ngực của quân địch, đánh ngã bọn họ cách yên lặng tiếng động, hơn nữa còn tìm được bất kỳ miệng vết thương nào. Bọn họ cúi đầu nhìn chính mình, ngay lúc bọn họ thống nhất muốn ném đạn khí độc, bọn họ cũng cùng nhau ngã xuống rồi.
"Hoàn hảo, mất người nào, khiêng những xác chết đó ném cho những tướng sĩ cá ăn thịt người của chúng ta được ăn bữa no nê !"
"Vâng, lão đại!" Hào khí đảo DY vang xa vạn trượng, tiếng kèn vang lên lanh lảnh.
Tư Mộ Thần đứng lên từ sườn núi , lớn tiếng thổi kèn!
Trong lúc bọn họ hả hê, ai cũng ngờ được còn có tên địch sống sót, móc khẩu súng ra. Trong đám người chỉ có Cảnh Tô phát hành động này, thân hình nhắn của lập tức xuyên nhanh qua đám người Tư Mộ Thần.
"Mộ Thần, cẩn thận!"
Last edited by a moderator: 20/4/15