1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng - Nguyên Cảnh Chi (Hoàn Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      có đâu! Mẹ muốn mang con theo để gặp chú này!” Cảnh Tô ôm Tiểu Tiểu Binh, bộ dạng rất là vui vẻ, xa Tư Mộ thần, người phụ nữ này quật cường cũng tốt, tỉnh táo vài ngày cũng tốt.

      “Tô Tô, em đến rồi à?” Diêu Tuyết Thần hỏi Cảnh Tô, nhìn khuồn mặt đầy tâm của .

      có việc gì, tịnh dưỡng cho tốt, cần phải ngồi dậy!” Cảnh Tô nhanh chóng đè Diêu Tuyết Thần muốn ngồi dậy ở giường.

      “Tiểu ca ca, đây là con của em!” Cảnh Tô từ phía sau lôi ra bóng dáng béo ục ịt.

      Ánh mắt của nó nhìn Diêu Tuyết Thần đều là vẻ vô tội, rất là đáng .

      "Bé trắng trẻo, giống y chang em hồi !” Diêu Tuyết Thần nhớ lại khi còn bé, sau đó trong lòng và vẻ mặt đều hạnh phúc.

      Thấy bộ dáng của hạnh phúc như thế, ra hạnh phúc của đơn giản như vậy.

      Diêu Tuyết Thần ngoắc tay gọi Tiểu Tiểu qua, nhìn bé, trong nội tâm đều là vui vẻ.

      “Làm sao vậy? Thích trẻ con à?” Hàn Tử Tuấn ôm Diêu Tuyết Thần sau đó hỏi, nếu như ta thích trẻ con ngại nhận nuôi đứa.

      “Tôi đúng là rất ưa thích trẻ con, ngược lại biết có thích ?” Diêu Tuyết Thần nhìn Hàn Tử Tuấn cười , “Tử Tuấn, mang đứa bé ra ngoài dạo ! Để xem và đứa ở cùng chỗ có thích !”

      “Được! Tôi biết rồi!” Mấy ngày nay, tình cảm giữa bọn họ ấm lên ít, Hàn Tử Tuấn lĩnh mệnh mang theo Tiểu Tiểu Binh ra ngoài.

      "Tô Tô, em có gì muốn với sao?” Diêu Tuyết Thần nhìn thấu .

      “Tiểu ca ca, em…” Cảnh Tô ấp úng, làm cho trong nội tâm Diêu Tuyết Thần đều là nghi hoặc.

      "Tô Tô, rốt cuộc làm sao vậy?"

      "Tiểu ca ca, nếu như em em và Tư Mộ Thần là em, em nên làm gì bây giờ?” Cảnh Tô thống khổ nhìn Diêu Tuyết Thần, trong thanh của đều là bất đắc dĩ.

      “Nha đầu ngốc, em cỗ vũ nên cố gắng ! Nhưng khi đến bản thân mình tại sao lại băn khoăn hả? Em lo lắng cái gì? Tư Mộ Thần thương em? ta quan tâm em là em của ta? Hay là lo lắng em sinh ra đứa trẻ dị dạng? Tô Tô những vấn đề này đều tồn tại! Như vậy em có thể lo lắng cái gì? Là tiền đồ của Tư Mộ Thần sao? Chẳng lẽ ta vui vẻ khi có tiền đồ mà có em? Cảnh Tô em nên tin tưởng tình giữa bọn em !”.

      Nghe lời của Diêu Tuyết Thần, Cảnh Tô sáng tỏ thông suốt! Đúng vậy! xoắn quýt cái gì? Tư Mộ Thần, cần quan tâm bất cứ cái gì!

      "Tiểu ca ca, em hiểu rồi ! Em trở về! Hoàn toàn lo lắng gì cả! Là em suy nghĩ quá nhiều!”

      Nhưng mà lúc về nhà, Tư Mộ Thần vừa lúc ra khỏi, hôm nay muốn làm chuyện, chuyện này làm cho khổ sở như vậy.

      “Dương gia gia, theo chúng tôi chuyến!” Tư Mộ Thần nhìn lão chiến hữu ngày xưa của ông nội, cũng nhìn lớn lên, dù thế nào cũng muốn xúc phạm tới tình hữu nghị của hai nhà!

      “Ai ai…Mộ Thần! Chuyện sai lầm nhất đời này của tôi là tin tưởng con sói vô hại như cậu!”

      “Dương gia gia, ông cũng tôi là con sói, trước kia ông cũng phát !”

      “Ha ha…Được! Tư Mộ Thần! Tôi nhìn xem cậu rat ay với tôi như thế nào!”

      " nhọc Dương gia gia quan tâm! Tôi nhất định căn cứ theo pháp luật quốc gia xử lý chuyện này!”

      “Cậu sợ mũ ô sa của cậu bảo đảm sao?”

      Tư Mộ Thần trầm mặc , ông ta cho là mình quan tâm cái danh hiệu này sao?

      “Ông nghĩ rằng tôi và ông quan tâm sao?” Khi nhìn ông ta vào nhà tù quân nhân chuyên dụng Dương lão tư lệnh đến câu đấy, bây giờ Dương gia là có bất luận quyền lợi gì, con của ông hoàn toàn là người vô dụng, ngược lại vợ của ông ta có vài phần lợi hại! Ông nội nhung mã cả đời, đến cuối cùng có mấy người ở chùng chỗ!

      ra nhìn trung, đột nhiên rất muốn ôm nha đầu của mình.

      "Tư Mộ Thần!" nghĩ như vậy, thực tế, nguyện vọng của hình như trở thành rồi, nhưng xem ra là thực tế.

      "Nha đầu, là em sao?"

      "Ừ, là em!" Tư Mộ Thần càng thêm dùng lực ôm Cảnh Tô, thân thể run rẩy cho Cảnh Tô biết, hình như tầm thường.

      " chạy?"

      " chạy, đời này đều là chạy!"

      "Kỳ em phải em của , ông nội của em và ông nội của phải em ruột!” Ai kêu em chạy nhanh như vậy!

      “Két?” Cảnh Tô vốn chuẩn bị cảm động nhưng mà câu cũng ra được

      Tại chỗ khác ở Tư gia, bởi vì Tư Kiến Quốc liên quan đến tham ô, tội danh bán đứng bí mật quốc gia bị bắt, mà người xin lệnh bắt này chính là Tư Mộ Thần

      “Nha đầu, tự bắt ba của mình!” Nghe giọng của Tư Mộ Thần mang theo rung động, Cảnh Tô biết đau khổ, chỉ có thể tùy ý Tư Mộ Thần ôm, cho dù là thân thể bị ôm bắt đầu đau lớn

      “Chúng ta thăm ông chút!” Biết trốn tránh được, cho nên bọn họ muốn đối mặt. người từng là người ba mình kính trọng nhất, nhưng bây giờ là tội phạm tham ô, quan trọng nhất là ông còn bán đứng bí mật quốc gia, như vậy cũng bị hình phạt nặng nhất, hoặc là bị phán tử hình

      Tư Mộ Thần biết nên cái gì, nhưng mà Cảnh Tô mang theo đến nhà tù chính phủ

      Tư Kiến Quốc là phạm nhân số , theo lý mà thể thăm hỏi. Nhưng hạ lệnh bắt là Tư Mộ Thần, cho nên Tư Mộ Thần có thể tiến hành thăm hỏi, cơ bản, có khả năng chính Tư Mộ Thần thụ lí án kiện này

      “Ba, chúng con tới rồi!” Cảnh Tô cầm điện thoại, nhìn Tư Kiến Quốc, biết nên là cái gì, lại kéo Tư Mộ Thần từ phía sau ra ngoài

      cảm thấy cha con bọn họ nên trong lúc này, nếu giải quyết, biết trong lòng Tư Mộ Thần có vướng mắc, có thế bất an cả đời

      “Mộ Thần, em ở bên ngoài chờ !” tiếp xúc với cha chồng nhiều lắm, nhưng mà cũng biết quả thực cha chồng là nhân vật

      “Ba!” Vẻ mặt Tư Mộ Thần khẩn trương nhìn Tư Kiến Quốc, môi của giật giật, chỉ phun ra chữ này

      đến đây rồi, ngồi !” Tư Kiến Quốc chỉ vào ghế bên ngoài nhà tù. Tuy nhiên Tư Mộ Thần nghe được thanh, nhưng nhìn động tác tay, cũng biết

      Tư Mộ Thần ngồi xuống, nhìn Tư Kiến Quốc chỉ chỉ điện thoại phía ngoài

      "Ba!" thanh của Tư Mộ Thần từ trong microphone truyền ra ràng

      " cần khẩn trương, chúng ta chuyện lần, chỉ là giữa cha và con, Mộ Thần, ngẫm lại lâu rồi chúng ta chuyện!” Tư Kiến Quốc thoáng qua như già vài tuổi, trong nội tâm Tư Mộ Thần có hối hận, vì cái gì mình thể ích kỷ chút hoặc là hồ đồ chút?

      “Mộ Thần, con muốn biết cái gì, con đều có thể hỏi, cần bận tâm, trong lúc này chỉ có hai người chúng ta!”

      “Ba, tại sao phải làm như vậy?” Tư Mộ Thần nhớ tới những chuyện kia, mặc dù giọng mang theo oán hận, nhưng cũng che giấu được nồng đậm quan tâm

      “Mộ Thần, kỳ ba vẫn cho con biết thân thế của con, kỳ ba phải là con ruột của ông nội con, con ruột của ông nội con là ba của Cảnh Tô, Cảnh Thái Lam!”

      “Con biết !” Kỳ lúc trước Tư Mộ Thần điều tra, biết thân thế của mình

      “Con biết , sao tới hỏi ba vấn đề này! Con cũng biết rằng, Cảnh Lam phu nhân chính là người sáng lập hắc bang, mà ba chính là người nối nghiệp hắc bang!”

      sớm biết đáp án này, nhưng mà từ trong miệng ba mình xác nhận, vẫn là đau lòng như vậy

      “Cho nên, ba liền lợi dụng Cảnh Tô để che giấu, đuổi giết, những gì muốn từ người Cảnh Tô đều là giả dối đúng ? Cũng đều vì để cho ánh mắt của người ngoài dời đến người Cảnh Tô! Phải hay ?"

      "Đúng! Nhưng mà, Mộ Thần, người Cảnh Tô quả có vật người của xã hội đen cần tìm, đó chính là mật mã mở két sắt của ngân hàng Thụy Sĩ, bên trong lưu lại tài sản lớn của Cảnh Lam”

      "Phải ? Ba, tài sản kia phải sớm là của ba sao?” Tư Mộ Thần liền vì Tư Kiến Quốc di chuyển số tiền lớn mà bắt đầu sinh nghi

      “Con, Mộ Thần, khi nào con biết?”

      “Khi nào sao? Ba, từ sau khi con gặp được Cảnh Tô lấy di động, ba đến nhà của con, đúng ? Mặc dù ba tránh khỏi tất cả các camera, nhưng mà tại góc chết ghi lại ba trong nháy mắt.”

      “Ba, phải ba muốn chuyện ràng sao? Vậy ràng ? cần giấu diếm con, ba giấu diếm, con đều biết !”

      “Mộ Thần, con trưởng thành, cho Cảnh Tô, ba có lỗi với nó! Trong lòng ba muốn như vậy!” Tư Kiến Quốc thừa nhận tất cả hành vi phạm tội với Tư Mộ Thần

      “Mộ Thần, con trở về ! Ba trách con, kỳ ba sớm chuẩn bị tốt ngày hôm nay, từ chức phó thị trưởng, cũng là muốn hưởng thụ thời gian nhàn hạ, cùng mẹ con hưởng thụ cuộc sống! Từ nay về sau cũng cần đến thăm ba, chăm sóc tốt cho mẹ của con!”

      Trong đầu Tư Mộ Thần mực vang vọng lời ba mình vừa , về đến nhà ngày hôm sau, bọn họ nhận được bản án của Tư Kiến Quốc, xét thấy thái độ tốt bụng của Tư Kiến Quốc, còn điều tra chuyện bán đứng bí mật quốc gia phải là , mà số tiền tham ô được bổ sung toàn bộ, cho nên Tư Kiến Quốc được án tù chung thân, từ nay về sau xem xét thái độ của ông để giảm hình phạt

      Kết quả này đối với gia đình bọn họ là tin tức tốt

      Từ dạo đó, mấy người thích làm xằng làm bậy trong Đàm Sơn thị đều bị bắt vào phòng giam, chỉ còn lại vài người kéo hơi tàn

      “Nha đầu, ngày mai là giao thừa rồi! qua ba mẹ ăn tết sao?” Tư Mộ Thần ôm vợ con của mình, trong nội tâm rất là hài lòng.

      "Đương nhiên là muốn , chỉ có điều con rể như phải là nên chủ động qua sao? Lúc trước cũng biết là ai cưng chiều em cả đời, cho tới bây giờ liền muốn cưng em nữa rồi hả? Có phải cảm thấy em già rồi ?” Cảnh Tô hờn dỗi, nhìn ông xã nhà mình, muốn trêu cợt chút

      “Bà xã, có thể ?” Tư Mộ Thần đen mặt, kêu đón ba mẹ vợ, đây phải là đường chết sao?

      còn nhớ lần trước, qua nhà ba vợ, chẳng qua là kêu mẹ vợ ra ăn cơm, ba vợ nhà đen mặt từ trong phòng ra, bộ dạng chưa thỏa mãn dục vọng

      Là đàn ông đều hiểu được, cắt ngang chuyện gì, ngay sau đó mẹ vợ đỏ bừng cả khuôn mặt ra

      “Bà xã, em muốn sống qua mùa xuân năm sao?” Tư Mộ Thần khẩn cầu vợ của mình

      “Nếu , em liền cho tin tức tốt!” Cảnh Tô cố ý treo khẩu vị của mình

      “Được, được! !”

      Mấy ngày trước Tư Mộ Thần có chuyện treo rồi, bây giờ lại bị hứng thú của mình câu lên

      "Con rể đến đấy à? Tranh thủ thời gian ngồi chút!" Vẻ mặt Cảnh Thái Sinh hoan nghênh nhìn Tư Mộ Thần, xuân phong đắc ý

      Nhưng tại sao nhìn dáng vẻ mẹ vợ lại quái dị như vậy, khó hiểu

      "Ba ba, nha đầu Tô Tô kia bảo con tới mời hai người qua ăn bữa cơm đoàn viên!”

      "Tốt lắm, cảm tình tốt! Bà xã, em cần vất vả nấu cơm!” Cảnh Thái Sinh thoải mái tùy ý nâng Tống Văn Phi dậy

      "Mẹ vợ ngã bệnh sao? Sắc mặt tốt lắm!" Tư Mộ Thần chỉ muốn bệnh viện kiểm tra chút!

      Nào biết, "Tư Mộ Thần, tên tiểu tử này, cậu mới bệnh đó!” Cảnh Thái Sinh nhìn bụng tức giận.

      "Ba ba, con xuống chờ mọi người!” Tư Mộ thần vội vàng từ bên trong ra, khí bên trong là quỷ dị

      "Cậu cũng ra đây?” Ở bên ngoài còn có Tống Tường, trong miệng ngậm điếu thuốc, ngậm mây nhả khói

      "Chuyện gì xảy ra?" Tư Mộ Thần hoài nghi, ba mẹ vợ của mình làm cái quỷ gì đây, thoạt nhìn tầm thường!

      " có việc gì, ra tôi đáp ứng chị của tôi, muốn giữ bí mật, cho nên cứ chờ chị của tôi tự mình !” Tống Tường vứt tàn thuốc xuống chui vào bên trong Ferrari

      "Mộ thần, lái xe!" vất vả mới chờ đợi ba mẹ vợ tới nơi, nhưng mà sắc mặt mẹ vợ thoạt nhìn tốt

      "Đến đây, đến đây, tranh thủ thời gian xuống xe!" Tư Mộ Thần đưa tay đỡ mẹ vợ của mình ra ngoài, nhưng mà đều bị ba vợ đẩy ra

      "Cứ để ba!” Cảnh Thái Sinh từng bước mời Tống Văn từ trong xe ra ngoài, sau đó vào trong nhà, chính bản thân ông từng bước ôm vào!

      "Mẹ, uống ly trà!" Cảnh Tô vui vẻ nhìn mẹ của mình, sau đó chờ người Tư gia tới, là có thể ăn cơm rồi.

      "Tô Tô, con cho ma ma con uống cái gì, mấy thứ này thể uống loạn!”

      "Ba yên tâm , ba ba, con hiểu!" Thiệt là, ông già này liên tục lo lắng

      "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Ba chính là sợ con quên!" Cảnh Thái Sinh liên tục gật đầu.

      "Bà xã nhà bếp thế nào rồi?”

      "Nhanh tốt lắm, xem!"

      Cơm tất niên tương đối phong phú, mỗi năm có cá, Tư Mộ Thần liền làm tốt món ăn, mẹ vợ của bị nôn làm được

      "Bà xã, thấy thân thể mẹ vợ tốt lắm, vừa mới hỏi ba vợ, nhưng mà ông thóa mạ trận!” Tư Mộ Thần trăm mối vẫn có cách giải.

      "Đổi lại là em, em cũng mắng !” Cảnh Tô liếc Tư Mộ Thần, trong mắt đều là lời

      “Bà xã, em cho biết

      !”

      “Xem có trị được em hay ” Tư Mộ Thần ra sức chọc lét Cảnh Tô, nhưng mà hình như Cảnh Tô rất bình tĩnh, trời mới biết nhịn cười gian khổ đến cỡ nào

      được! cần náo loạn! Ông nội bà nội sắp đến đây!”

      Tư Bang Kỳ mang theo Lý Mục, còn có Tiểu Tiểu Binh, đằng sau còn có mẹ Tư sắc mặt tiều tụy

      “Ông nội bà nội, mẹ, các người tới rồi à?” Cảnh Tô vội vàng mời bọn họ ngồi xuống

      “Ừ! Nếu là bữa cơm đoàn viên, nhưng mà thiếu người, cho nên, thời gian sung sướng như thế nào, đều thiếu phần tư vị.

      "Leng keng!" biết lúc này, ai đến nhà bọn họ.

      "Ba, ba, sao ba lại tới đây?" Cảnh tô ngạc nhiên nhìn Tư Kiến Quốc.

      "Ba chỉ ra đây ăn bữa cơm liền !” Đằng sau đương nhiên vẫn có hai người đồng chí cảnh sát

      "Dạ, dạ, mau vào ! Ba ba, hai vị đồng chí, mời hai người vào!” Cảnh Tô vội bảo nhóm người bọn họ tiến vào, sau đó cho bọn họ ly nước ấm

      “Nha đầu, gọi điện thoại cho A Tuấn !” Tư Mộ Thần cũng đỏ hai mắt của mình, chính mình ném cục diện rồi rắm kia cho Đường Tuấn rồi

      Kỳ sau khi qua sang năm Tư Mộ Thần muốn dỡ trọng trách đó xuống, từ đó về sau người dân bình thường, biết nha đầu nhà vui vẻ như thế nào!

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      “Được! Con gọi” Vốn định gọi điện thoại cho bọn Giang Phỉ Á, nhưng nghĩ bọn họ có nhà của mình, trong lúc này cũng ăn bữa cơm đoàn viên, nhất định là bọn họ tới được rồi!

      “Ông xã, A Tuấn đến, tựa hồ là có cái gì, có cái gì hẹn à?" Cảnh Tô hoài nghi, Tiểu A Tuấn nhà bọn họ cũng đương rồi à?

      “Hẹn hò? Tiểu tử kia, càng tốt chứ sao! biết là ai đó?"

      "Ông xã, ta ta muốn cùng chỗ!”

      “A?” Lần này Tư Mộ Thần cả kinh ném tạp dề xuống đất

      “Tiểu Tử này đến?”

      “Em làm sao biết? Bằng đến hỏi !” Cảnh Tô đối với ông xã nhà mình cũng đều là bất đắc dĩ

      “Được rồi! ăn cơm trước!”

      “Tô Tô, con mau tới đây, cho ma ma con túi thuốc!”

      “Dạ!” Cảnh Tô tranh thủ thời gian lấy túi thuốc, nhưng mà biết có phải là do gấp gáp quá hay , cẩn thận run tay lên, lọ thuốc lăn vòng trước mắt mọi người

      "Khụ khụ, thông gia, chúc mừng!" Vẫn là Tư Kiến Quốc kịp phản ứng trước nhất

      "Đúng vậy, chúc mừng, chúc mừng, " Tư mẫu rất vui vẻ rồi, thấy bà thông gia nhà mình tuổi này lại mang bầu, trong ánh mắt đều là hâm mộ.

      "Khụ khụ " Thấy tất cả mọi người đều biết, ngược lại Cảnh Thái Sinh có chút lung túng

      “Ba vợ à, ba đúng là càng ngày càng dẻo dai!” Ông cụ này quả quý giá vô cùng

      “Tiểu tử, đó là do con vô dụng!” Tức chết ông, tiểu tử này tại sao lại sợ chết như vậy!

      “Ba vợ, phải con thể mà do Tô Tô chịu!” Tư Mộ Thần ủy khuất nhìn lão trượng nhân

      “Tư Mộ Thần, món ăn trong bếp khét rồi!” Lúc này Cảnh Tô cảm thấy sắc mặt hồng từng khối từng khối

      Nhìn vợ chồng son ngọt ngào như vậy, trong lòng hai người già cũng đều an ủi

      “ai uy uy, nha đầu, em mau tới giúp !” Nhìn trong nhà tình huống này, chỉ sợ là muốn vây quanh tra khảo Cảnh Tô

      “Tô Tô, con tới với mẹ, ba ba phòng bếp!” Trong phòng bếp, con rể cùng ba vợ trình diễn đại chiến, cái này gọi là mẹ con thích khẩu vị giống nhau cũng đúng là phiền toái

      “Nha đầu Cảnh Tô, tới đây với bà nội!” Lý Mục bảo Cảnh Tô ngồi bên cạnh bà, sau đó Tiểu Tiểu Binh nhân cơ hội nhào lên người Cảnh Tô. Cảnh Tô theo bản năng che chở bụng mình, Lý Mục vội vàng tóm lấy Tiểu Tiểu Binh người Cảnh Tô xuống. Xem tình huống này, có lẽ tiểu tử Mộ Thần kia vẫn chưa biết tình hình của bà xã mình

      “Bà cốc, con muốn mẹ ôm thôi, đêm nay con muốn ngủ với mẹ! Trước kia lúc ở nhà, ba ba cũng cho con ngủ với mẹ, chưa có lần cảm giác mẹ ngủ với con, bà cốc, ô ô” Tiểu Tiểu Binh càng càng ủy khuất, căng lên

      “Ai uy uy, tiểu tổ tông của bà, đêm đoàn viên, con khóc cái gì! Bà cốc cho con nghe, bây giờ thân thể mẹ con thoải mái, con thể quấy rầy mẹ con ngủ, con muốn ngủ chung, mẹ con còn phải chăm sóc con, con xem, như vậy có phải buổi tối mẹ con thể ngủ ngon nữa ?” Mặc dù Lý Mục như vậy, nhưng mà Tiểu Tiểu Binh vẫn thể hiểu

      “Đến, uống sữa!” Vừa nghe uống sữa, Tiểu Tiểu Binh khóc náo loạn, có sữa liền là mẹ, bé ôm bình sữa của mình . Mặc dù qua năm là hết bốn tuổi rồi, nhưng mà bé vẫn còn thích bú sữa

      “Bà nội, bà làm sao vậy?"Lý Mục nhìn Cảnh Tô, trong mắt đều là mập mờ.

      "Nha đầu ngốc, con vẫn còn muốn gạt bà?”

      “Bà nội, bà khoan hãy nha, người ta muốn cho Mộ Thần kinh hỉ!” Cảnh Tô thẹn thùng cúi đầu.

      "Mấy tháng? Chưa tới nửa tháng!”

      “Nửa tháng?” Lý Mục kì quái, nửa tháng có thể bị phát như vậy

      “Hôm nay kiểm tra thân thể, bác sĩ nửa tháng rồi!”

      “A a, may mắn là phát sớm, bằng tết lịch cũng bận bịu, đây còn phải là, phi phi, cái miệng ăn mắm ăn muối này, đến, con ngồi xuống , đợi chút bà nội bưng thức ăn ra!” Lý Mục cao hứng hỏng rồi, bà chút suy nghĩ tới phòng bếp

      "Dạ!"

      Theo Tư Mộ Thần hô to tiếng, cuối cùng món ăn là kết thúc công việc

      Năm nay tất cả mọi người thu hoạch rất nhiều, sau bữa cơm chiều, tất cả mọi người vây tại chỗ đón giao thừa.

      Theo khói lửa nở rộ, Cảnh Tô lặng lẽ tin vui vào tai Tư Mộ Thần

      " ?" Giọng của Tư Mộ Thần đều là thể tin

      "Ừ!"

      "Tư Mộ Thần tôi sắp làm cha, Tư Mộ Thần tôi sắp làm cha rồi!” Bóng dáng của theo pháo hoa vang lên lâu

      Mọi người trong phòng nhìn vợ chồng son hạnh phúc đều là vui vẻ

      Nhưng mà Tư Mộ Thần rối rắm, mẹ vợ của mình mang thai, nha đầu nhà cũng mang thai, đứa trẻ này sinh ra là, là, loạn!

      Nhưng mà bất kể như thế nào, tất cả mọi người vẫn là hạnh phúc, đều trải qua thời gian vui vẻ

      Đời người mười phần có vài phần như ý, quanh quẩn lại, có lẽ đều là gặp phải cái việc ấy

      Thịnh thế, làm chuyện gì tốt? Đương nhiên là cưng chiều vợ con của mình, vợ con của mình, nhìn lên phi cơ bay qua đầu, sau đó nhìn con của mình ầm ĩ trong phòng khách

      - - phân cách tuyến - -

      Qua sang năm ngày đầu tiên, Tư Mộ Thần tháo xuống tất cả gánh nặng vai, bắt đầu lằm thiếu tướng hữu danh vô thực

      Qua sang năm, tháng chín, Cảnh Tô bắt đầu sinh nở

      “A!” Trong phòng sinh, từng tiếng kêu gào làm cho Tư Mộ Thần chảy mồ hôi ròng ròng, tại sao sin hem bé lại thống khổ như vậy?

      “Tư Mộ Thần, vào đây cho em!” Cảnh Tô quả nhiên trung khí mười phần, rầm rộ.

      Tư Mộ Thần nghe được thanh này, giống như đứa trẻ chuồn mất mặc quần áo tử tế vào

      “Tư Mộ Thần, em đau!” Cảnh tô cảm thấy ủy khuất vô cùng, sinh đứa bé thống khổ như vậy, trước kia là mổ bụng, sớm biết như vậy mổ bụng là tốt rồi

      “Được, được, ngoan, đừng khóc, nha đầu của , lần sau cũng muốn sinh” Làm sao Tư Mộ Thần còn quan tâm về sau, bây giờ vậy sau này bàn lại

      “Tư tiên sinh, tình hình tại của sản phụ cực kỳ ổn, chuyện cần làm là trấn an sản phụ tốt, làm cho sản phụ nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình, để cho sản phụ có lòng sinh con!

      “Được, được, tôi biết rồi!” Tư Mộ Thần nhìn Cảnh Tô biết nên gì, cho nên lớn tiếng hát lên bài “Tôi tham gia quân ngũ” trong phòng sinh

      Tôi tham gia quân ngũ

      Có gì bất đồng

      Đơn giản là vì chúng tôi đều mặc quân trang giản dị

      Tôi tham gia quân ngũ

      Có gì bất đồng

      Từ khi rời khỏi quê hương

      Liền khó gặp cha mẹ!

      “Được rồi, được rồi, đừng hát nữa, biết tham gia quân ngũ rồi! Đây là lần đầu tiên nhìn thấy sản phụ cười mà sinh em bé ra.” Bác sĩ nữ đỡ đẻ là bất đắc dĩ, người chồng hoa tuyệt thế

      Nếu như bác sĩ đỡ đẻ là bác sĩ nữ, ở bên trong làm việc đều là nữ, cũng biết viện trưởng thu bao nhiêu tiền, mới an bài cái dạng này

      Nhìn Tư Mộ Thần, trong ánh mắt nữ y tá đều là khinh thường, thoạt nhìn ngược lại tiền rất nhiều, hẳn là đút lót rồi.

      "Dạ, đây là con của !” Nữ y tá muốn đưa con cho , thoạt nhìn là người đàn ông tệ, cũng muốn nhân cơ hội này góp lời

      Nhưng mà người ta lấy cũng chưa lấy, trực tiếp vào phòng bệnh của bà xã mình

      là chưa thấy qua người cha như vậy, ngay cả con mình cũng thích, chỉ thích chạy theo bà xã!”

      “Ai, lại hiểu? Đây là biểu xót bà xã!”

      "Điều này cũng đúng!" Nữ y tá cũng là hâm mộ, "Chẳng qua là cảm thương đứa trẻ này!” Nữ y tá ôm cục cưng vào phòng giữ ấm

      Tư Mộ Thần mực canh giữ ở bên giường Cảnh Tô, Cảnh Tô ung dung xoay đầu nhìn Tư Mộ Thần, trong lòng cũng là tràn đầy hạnh phúc.

      Tư Mộ Thần mực canh giữ bên giường Cảnh Tô, nhìn chằm chằm Cảnh Tô, Cảnh Tô ung dung xoay đầu lại nhìn Tư Mộ Thần, trong lòng cũng là tràn đầy hạnh phúc.

      "Nha đầu, em tỉnh?" Tư Mộ Thần nhanh chóng truyền ngụm nước môi

      “Ông xã, cục cưng đâu?”

      “Cục cưng?” Tư Mộ Thần hậu tri hậu giác mới nhớ tới, cục cưng của bọn họ đâu?

      “A, cục cưng ở chỗ y tá!” nhớ lại, có y tá muốn ôm cục cưng chút

      “Ừ, ôm cục cưng đến cho em xem chút!”

      “Được!”

      Nữ y tá vừa vặn thả cục cưng đến giường, Tư Mộ Thần đến. nhìn Tu Mộ Thần cười cười, “Tới đòi cục cưng?”

      “Ừ!”

      Tiếp nhận cục cưng, Tư Mộ Thần chạy tới phòng bệnh “Nha đầu, em xem nó là ..”

      (⊙o⊙ ). . . Con trai hay con ?

      “Tiểu tử!” Mặc kệ, mình cứ bừa

      “Phải ! Cục cưng đến đây với mẹ!”

      Có con trai của rồi, con trai liền muốn cướp đoạt bà xã của ba, Tư Mộ Thần nghĩ Cảnh Tô đối với đứa trẻ này tốt như vậy, từ nay về sau cuộc sống của mình phải trải qua như thế nào?

      Từng người hạnh phúc, lại đến xem Dung Thiểu Tước ở nước ngoài

      Dung Thiểu Tước ở đầu đường lớn, gặp bị giật túi tiền

      Nhưng mà bé này đối với mình đúng là, bá đạo?

      Túi tiền bị mất, lại hung hồn kêu mình nuôi . này đúng là vô lại

      Kiều Tử Ân, nhìn người đàn ông trước mắt cực kỳ thích, cảm giác mình nhất định phải ở cùng với người đàn ông xinh đẹp này, cho dù ngốc nghếch ở bên cạnh, cũng nguyện ý

      “Này, tên là gì?” Kiều Tử Ân hổn hển đuổi theo Dung Thiểu Tước

      “Này, tôi cho biết, tôi tên Kiều Tử Ân, phải nhớ kỹ!”

      Dung Thiểu Tước nhìn khí trời đúng làm cho người ta vui vẻ, rất là thích hợp ở lại, quả nhiên là thích hợp Cảnh Tô

      “Này , Tô Tô, bây giờ em khỏe ?” Dung Thiểu Tước nhìn giống như là gọi điện thoại thông thường

      Kỳ chỉ có mình tinh tường, chỉ giả vờ gọi điện thoại cho Cảnh Tô, hình như chỉ có như thế, mới có thể lời trong lòng cho nghe

      “Tô Tô, bây giờ muốn ăn cơm, cần phải lo lắng cho !” Kiều Tử Ân ở sau lưng nhìn bộ dáng của Dung Thiểu Tước, nghĩ cái người gọi là Tô Tô kia hạnh phúc! làm cho ghen ghét

      “Ông chủ, tôi cũng muốn phần ăn giống như ta!” Kiều Tử Ân ngồi đối diện Dung Thiểu Tước, gọi người bán hàng bữa ăn y như đúc

      “Rốt cuộc muốn lằm gì?” Dung Thiểu Tước trầm thấp hỏi, muốn bảo trì phong độ ga lăng, tốt đẹp được rèn luyện hằng ngày cho phép nổi giận ở bên ngoài, Nhưng mà này dường như khiêu chiến nhẫn nại của .

      “Mặc kệ, túi tiền của tôi bị mất, tôi muốn theo !” Nét mặt Kiều Tử Ân quấy nhiễu

      Quay mắt về phía Kiều Tử Ân quấy nhiễu, trực tiếp thanh toán rời , nhưng mà nghĩ tới Kiều Tử Ân dùng tiếng hô lớn ở trong phòng ăn

      "Em có con của , sao có thể nhẫn tâm bỏ em lại!" Kiều Tử Ân diễn kịch, cho nên bọn họ đều đồng tình tiếng trách móc, Dung Thiểu Tước bất đắc dĩ trở về. Sau đó ngồi đối diện Kiều Tử Ân, nhìn Kiều Tử Ân ăn uống cực kỳ vui vẻ

      "Ăn xong rồi, tôi cho số tiền, chúng ta mỗi người ngã!" Sauk hi ra khỏi cửa, Dung Thiểu Tước từ trong ví móc ra khoảng tiền đặt trong tay Kiều Tử Ân

      Kiều Tử Ân nhìn bóng dáng xa, thầm quyết định

      "Này, tôi quyết định trả tiền cho , cho nên trước kia trả xong tôi !" Kiều Tử Ân bá đạo xong theo , có thể cái gì. đám người đường đều dùng ánh mắt ái muội nhìn bọn họ

      "Vậy cứ theo!" Dung Thiểu Tước mở công ty, đúng lúc thiếu quản lý? Đúng, này muốn theo , vậy để cho trả thù tốt, đúng, trả thù phen, sau này ta chịu hết nổi, tự nhiên rời

      "Được!"

      "Tới công ty của tôi làm!" Dung Thiểu Tước nhìn bộ dáng của Kiều Tử Ân luôn cảm thấy từ người có thể tìm được hình bóng của Cảnh Tô

      "Oa, ra làm việc ở Tô Cẩm?" Kiều Tử Ân hâm mộ nhìn Dung Thiểu Tước, nghe ông chủ là người trong nước Z, nếu như có thể nhìn thấy ông chủ kia tốt rồi!

      "Ừ, từ nay về sau làm việc ở chỗ này!" Dung Thiểu Tước , sau đó phân phó người trông coi Kiều Tử Ân, thấy Kiều Tử Ân là người Dung Thiểu Tước mang tới, như vậy có khả năng được chiếu cố quá mức

      "Xin hỏi là?"

      "A, xin chào, tôi là Kiều Tử Ân!"

      "A, Tử Ân tiểu thư, ông chủ của chúng tôi muốn làm việc chỗ đó," nhân viên chỉ phòng làm việc xong, nơi đó ràng viết ba chữ phòng giải khát, Kiều Tử Ân thể tin, muốn làm việc phòng giải khát sao?

      "Tôi làm việc ở trong đó sao?"

      "Đúng vậy, việc của là dọn dẹp phòng giải khát!"

      "Được, được rồi!" Kiều Tử Ân cứng rắn dùng bất cứ giá nào để tiếp cận người đàn ông kia

      Nhưng mà, vừa rồi người kia cái gì? ta , ông chủ? Người vừa rồi chính là ông chủ?

      Dung Thiểu Tước? Trời ạ, Kiều Tử Ân quả thực thể tin, cỡ nào muốn gọi điện cho trai, nhưng điện thoại di đọng của cũng bị cướp rồi, liền cầm tiền trong tay mua điện thoại di động

      ", đoán xem em đến Italy nhìn thấy người nào?" Kiều Tử Ân lén lút trốn ở góc phòng

      "Em nhìn thấy Dubg Thiểu Tước rồi, à, Dung Thiểu Tước đó!" Kiều Tử Ân là nha đầu biết trời cao đất rộng, vừa vặn sau lưng hình như có cảm giác lạnh lẽo

      tự giác ôm chặt thân thể của mình.

      " làm gì thế?"

      " là ai thấy tôi gọi điện sao?" Kiều Tử Ân ghét nhất lúc gọi điện thoại bị người ta cắt ngang

      " xem tôi là ai?" Dung Thiểu Tước cắn răng nghiến lợi.

      "A a a, à, em cúp mày trước!" Kiều Tử Ân vội vàng cúp điện thoại nhìn Dung Thiểu Tước, cực kỳ khẩn trương

      "Kiều Tử Ân?" đặt điện thoại xuống bàn làm việc, tại sao tên lại quen thuộc như vậy?

      "Đến!" chào theo kiểu nhà binh!

      "Làm việc cho tốt, nếu lại để cho tôi nhìn thấy, liền cút !" Dung Thiểu Tước nhìn Kiều Tử Ân sau đó rời

      Buổi chiều Dung Thiểu Tước lại tới nữa

      Mặt hướng về nha đầu Kiều Tử Ân ngủ thiếp trong phòng trà, hơn nữa phòng tà nước lộn xộn

      “Kiều Tử Ân!” Dung Thiểu Tước nâng cao đề xi ben, này là khiêu khích kiên nhẫn của mình, làm cho bốc hỏa

      nên quấy rầy người ta ngủ! Buồn ngủ quá!” Kiều Tử Ân trở mình, nhưng mà quên mình ghế, sau đó là từ ghế ngã xuống.

      Dung Thiểu Tước bước bước dài lên ôm Kiều Tử Ân, nhìn đôi môi đỏ mọng trong gang tất, Kiều Tử Ân nghĩ nếu có thể hôn cái tốt rồi

      Nghĩ như vậy, cũng làm như vậy, dung hăng hôn môi Dung Thiểu Tước cái

      Ăn ngon ! Ngọt ngào, còn mang theo chút hương vị thuốc lá?

      Giống như là như vậy.

      biết thẹn!” Dung Thiểu Tước ràng là cảm thấy trong lòng biến đổi, nhưng mà miệng lại ra lời này

      !” Kiều Tử Ân phẫn hận nghĩ, cái này phải mình muốn, ủy khuất ngay cả nước mắt đều là phát ra.

      “Dung Thiểu Tước, tôi nhất định làm cho tôi, nếu như tôi, tôi nhất định hung hăng bỏ mặc !” Kiều Tử Ân hung hăng nghĩ, nghĩ như vậy, chính là quá khó chịu rồi

      Kiều Tử Ân bắt đầu làm việc rất nhanh, nếu như vui vẻ làm tốt công việc, nhất định phỉa làm cho Dung Thiểu Tước nhìn bằng ánh mắt khác xưa

      “Kiều Tử Ân, hôm nay pha cà phê ngon, pha lại lần nữa!” Mỗi ngày Dung Thiểu Tước đều tới phòng giải khát nho này nhìn Kiều Tử Ân, sau đó mỗi ngày bới móc.

      biết từ lúc nào, tiến vào trong lòng , Dung Thiểu Tước ở trong phòng làm việc nghĩ có thể là do giống Cảnh Tô, tính tình cũng quật cường như vậy

      “Kiều Tử” Chữ Ân cũng ra, nhìn phòng giải khát rỗng tuếch, đột nhiên cảm thấy hoảng hốt

      “Kiều Tử Ân đâu?” Thấy vẻ mặt Dung Thiểu Tước khẩn trương như vậy, tại sao cảm thấy có chuyện xấu xảy ra? thể là , tự an ủi mình

      “Kiều Tử Ân, ấy, ấy nhập viện rồi!” Hôm nay mấy người phụ nữ câu dẫn ông chủ của mình, cho nên bọn họ muốn giáo dục này cho tốt. Cho nên mình cũng mắt nhắm mắt mở cho xong

      Nhưng ngờ bọn họ làm Kiều Tử Ân bị thương, bây giờ đưa bệnh viện rồi

      “Chuyện gì xảy ra!” Dung Thiểu Tước nhìn người ấp úng, thoạt nhìn là xảy ra chuyện.

      “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nếu muốn , liền tự mình rời !” Dung Thiểu Tước hạ thông điêpk sau cùng

      “Ông chủ, tôi, tôi, thực xin lỗi!”

      Hoàn

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :