1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng - Nguyên Cảnh Chi (Hoàn Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 66: Tư Mộ Thần, nếu mở cửa em liền gả cho

      Editor: nhuandong

      “Tổng giám đốc, cha đến rồi!” Lão Mạc nhìn người phụ nữ xinh đẹp bục, trong lòng trận rung động, qua hai mươi mấy năm rồi, bà ấy vẫn mỹ lệ như xưa.

      “Cha, thân thể của người tốt, sao lại tới nơi này?” Cảnh Tô tiến lên đỡ Cảnh Thái Sinh, mà Thẩm Xuân Linh thấy Cảnh Thái Sinh tới đây, vội vàng tiến lên đứng ở bên bên cạnh ông, hỏi han ân cần, giả vờ hiền thê lương mẫu, xem ra ở trong mắt người khác Tống Văn Phi vẫn còn vô cùng xinh đẹp, người phụ nữ như vậy chỉ thích hợp làm người tình?

      “Chồng à, sao chứ?” Cảnh Thái Sinh liếc bà ta cái, hất tay bà ta xuống. Cùng dẫn Cảnh Tô lên bục: “Đây chính là mẹ của con!”

      “Con biết , nhìn thấy liền biết!” Cảnh Tô cúi đầu lẳng lặng , ra phải người phụ nữ này mình sớm thấy hay sao? Ngay từ lúc ở trong nhà Tống Tường, tại sao khi đó Cảnh Tô lại phát được ra?

      “Văn Phi, trở về?” Khi Cảnh Thái Sinh nhìn Tống Văn Phi, trong mắt đều là thâm tình, như muốn biểu mảng thâm tình trong nhiều năm hết ra trong khắc này! ra Tống Văn Phi cảm thấy phải vậy! Bởi vì hiểu lầm mà tách ra nhiều năm, đây cũng là vì gì? Bị tiểu nhân thừa lúc vắng mà vào, là chính mình cũng chịu được. Nếu khiến mình tức giận, hay là tự ngược đãi mình, lời dẽ nghe, chính là tự lãng phí mình.

      “Các vị, vui mừng khi các vị tham gia hội triển lãm Cảnh Thái Lam, nhưng Cảnh mỗ tôi đây cũng muốn ở trước mặt mọi người lời xin lỗi, bởi vì muốn chiếm dụng chút thời gian chuyện, đúng như đứa con của tôi vừa , Cảnh Linh phải là con nhà họ Cảnh chúng tôi, mà ngày hôm trước bà Thẩm Xuân Linh cũng ly hôn với tôi rồi. Qua nhiều năm như vậy, chúng tôi vẫn có chút cảm tình gì, cho nên tôi cưới bà ấy, cũng bởi vì trong tay bà ấy có đứa con ruột thịt Cảnh Tô của tôi!” Cảnh Thái Sinh hơi nhiều như vậy, thở hổn hển, hơi mệt, bước về phía sau hậu đài.

      Thẩm Xuân Linh ở dưới bục chưa từng nghĩ, người đàn ông này hung ác như vậy, ngày ân ái cũng là vợ chồng, nếu như tại bà ta ra ngoài, ở thành phố này, bà ta còn có thể sống sót sao? , bà ta cam lòng, bà ta mưu tính lâu như vậy, bà ta đâu hết.

      Bà ta yên lặng lui khỏi hội triển lãm, tới vườn hoa, sau đó bắt đầu gọi điện thoại.

      “Alo, là tôi!”

      Người đàn ông trong điện thoại người được giọng của bà ta, trong giọng điệu có chút rung động.

      “Phu nhân, bà… bà có chuyện gì ?”

      “Tôi muốn làm chuyện!”

      “Cái… chuyện gì?”

      “Sửa đổi di chúc của Cảnh Thái Sinh giúp tôi!” Điều duy nhất Thẩm Xuân Linh nghĩ tới chính là cái này, ly hôn, ông ta cho mình rất nhiều tiền, nhưng lại phần cổ quyền của Cảnh Thái Lam. giờ Cảnh Thái Lam bị mình làm cho nửa sống nửa chết rồi, mà Cảnh Linh lấy hết tiền của công ty để mua cổ phiếu của Cảnh Thái Lam, nhuandongd.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n chỉ cần thêm chút nữa là được 10% cổ phiếu của Cảnh Thái Lam, bà ta có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc, đến lúc đó nhất định phải trả lại tất cả ức hiếp của hai mẹ con họ!

      “Phu, phu nhân, Cảnh tiên sinh vẫn chưa có xác lập bất kỳ di chúc nào!”

      có xác lập? Lão già này cũng sắp chết, sao lại chưa có xác lập?”

      “Đúng, đúng vậy!” Thẩm Xuân Linh biết người này là luật sư chuyên nghiệp của Cảnh Thái Sinh, nhiều năm như vậy, thói quen của Cảnh Thái Sinh bà ta đều như lòng bàn tay.

      “Nhớ kỹ, nếu Cảnh Thái Sinh bắt đầu làm di chúc liền cho tôi biết!”

      ------tuyến phân cách---- ----

      “Văn Phi, chúng ta về nàh !” Cảnh Thái Sinh bộ dáng tiều tụy nhìn Tống Văn Phi, trong mắt đều là đau lòng.

      “Thái Sinh, nhiều năm như vậy, ông gầy !” Nghĩ tới ông năm đó hăng hái ra sao, tại gầy gò như thế, chỉ còn đôi mắt thâm thúy còn lấp lánh có hồn.

      “Mẹ!” Tống Tường đón Tống Văn Phi lên, nhìn Cảnh Thái Sinh, chuyện. Cảnh Tô nhìn bộ dáng Tống Tường, ý nghĩ to gan nổi lên trong lòng, chẳng lẽ là em trai của mình?

      “Đây là Tống Tường!!” Tống Văn Phi hào phóng giới thiệu cho mọi người, ra bà cũng muốn xem phản ứng của Cảnh Thái Sinh chút, bà cần Tống Tường trở lại mà cái nhà này bị thương tổn. Cảnh Thái Sinh tính khí được, bà sợ.

      “… Cho tôi nhìn chút, con trai của Văn Phi!” ra Cảnh Thái Sinh sớm nghĩ tới Tống Văn Phi lập gia đình, sinh con rồi.

      Tống Văn Phi nhìn Cảnh Thái Sinh, thở dài hơi: “Thái Sinh, đây là con trai của ông!”

      ra tin tức này đâu chỉ có rung động tới hai cha con họ, ngay cả Tống Tường

      ....

      cũng đến giờ phút này mới biết: "Mẹ, mẹ cái gì vậy?"

      "Đứa bé ngốc này, coi chính mình có cha, chỉ có cậu của con thôi hay sao?" Tống Văn Phi nhìn con trai ngốc của mình rồi lại có chút hổ thẹn nhìn con mình.

      ra năm đó Tống Văn Phi tức giận Cảnh Thái Sinh rồi ly hôn, khi bay trở về đến nhà mới biết mình mang thai, nhưng khi đó người nhà làm sao có thể đồng ấy, đường bà bị mang đến bệnh viện, Văn Hạo mang mẹ con bọn họ , cho nên căn bản bệnh viện có tin tức của Tống Văn Phi, nếu có lúc đó Cảnh Thái Sinh sớm biết.

      Sau khi sinh Tống Tường, cậu nhóc vẫn theo cậu của mình. Tống Văn Hạo là lão đại của hắc đạo, gọi Tống Tường tiếng thái tử cũng hề quá.

      "Cảnh Tô, mẹ thực xin lỗi con, con có thể tha thứ cho mẹ ?" Tống Văn Phi áy náy nhìn Cảnh Tô, Cảnh Tô muốn trách bà bà cũng mặc kệ, nhưng lời đến bên miệng lại bị ép trở về.

      "Mẹ, tại trở về là tốt rồi!" Cảnh Tô mở miệng, lời vừa ra cũng đành lòng trách cứ.

      "Con chuẩn bị phòng!" Cảnh Tô biết đối mặt làm sao, cho nên lựa chọn trốn tránh.

      "Chạy?" Cảnh Tô mới vừa lên lầu, Tống Tường biết theo từ khi nào dựa vào cửa. Nhìn bóng dáng bận rộn phủ ga giường, loại cảm giác ấm áp đó mình chưa bao giờ gặp.

      "Sao em lại tới đây? Mau vào!" Cảnh Tô nhìn Tống Tường, vội vàng bảo vào.

      "Em biết chị là chị của em, nhưng em lại biết chị là chị ruột của em!" Tống Tường, tại phải là Cảnh Tường?

      Bên kia, Tống Văn Phi kì quái nhìn Cảnh Thái Sinh: "Thái Sinh, hoài nghi sao? Có lẽ Tống Tường phải con của ?"

      "Văn Phi, tại phải là Cảnh Thái Sinh năm đó, chuyện Thẩm Xuân Linh làm sai quá nhiều, ban đầu xúc động để cho em rời , cho nên bây giờ chỉ muốn cũng em, sau đó bồi thường Tống Tường!"

      "Tại sao lựa chọn trở lại vào lúc này?"

      "Biết xuống được!" Tống Văn Phi lặng lẽ nắm tay của ông: "Thái Sinh, chúng ta bỏ qua quá nhiều!"

      " chịu nổi mẹ!" Cảnh Tô vừa định dẫn Tống Văn Phi xem phòng ngủ liền nhìn thấy màn này, Cảnh Tô yên lặng dựa ở cửa, nhưng Tống Tường cũng phải cái tính đó.

      " ngủ mẹ! Ngày mai cậu tới đây! Bảo là muốn đưa chị thời gian!"

      "Đúng, ngày mai Văn Hạo muốn qua, biết là vì chuyện gì, là nhất định phải manv Cảnh Tô ra ngoài thời gian!"

      "Vậy cũng được!" Cảnh Thái Sinh vừa nghe tình huống đúng, nếu nó ra ngoài, phải là kế hoạch của Tư Mộ Thần bị lỡ hay sao?

      Cảnh Tô cho là Cảnh Thái Sinh lo lắng chuyện Cảnh Thái Lam cũng nhanh chóng từ chối, Tống Văn Phi liền gọi điện cho em trai.

      "Tống Tường, em theo chị chút!" Cảnh Tô có mấy vấn đề muốn hỏi cậu, ngay từ sớm muốn biết cậu rất quen thuộc với Diệu Mộng Lan?

      "Sao vậy?"

      "Em có biết Diêu Mộng Lan ?"

      "Biết!" Khi đó cậu còn giúp cậu ra lệnh buộc Cảnh Tô trở lại hắc đạo, ra tình cảnh Cảnh Thái Lam tại nhất định có chút quan hệ với cậu, hiểu cậu suy nghĩ gì nữa, nếu Tống Tường có thể biết tâm tư của cậu mình tốt rồi.

      "Vậy, việc làm của Diêu Mộng Lan có quan hệ với hắc đạo ?"

      "Chị, sao chị lại suy nghĩ như vậy?" Mặc dù Tống Tường biết Diêu Mộng Lan bị sai khiến chút chuyện, nhưng cũng phải là toàn bộ.

      "Chị sợ Nha Nha, chính là nhà Giang Phỉ Á chọc phải Diêu Mộng Lan có quan hệ với hắc đạo!" Cảnh Tô chỉ thuận miệng như vậy, nhưng thực tế đúng là có việc như vậy.

      "Được rồi, em ngủ trước ! Chị xem cha mẹ chút!"

      "Chị, rể, chính là Tư Mộ Thần, ra ấy rất chị! Năm đó ấy thà mình bị thương cũng cam lòng để chị bị chút tổn hại, hơn nữa vài năm chị bị đưa ra nước ngoài kia, ấy luôn thăm dò tin tức của chị, ghê tởm nhất là ả đàn bà họ Thẩm kia, làm chuyện như vậy!"

      "Huống chi, chuyện chị bị chiếu cảnh mát mẻ lần đó, thu được cuộn phim kia, đó chính là do lính đặc biệt, thuộc hạ của ấy làm! Chị phải biết, khi chuyện kia bại lộ, ấy phải chịu kỷ luật của quốc gia!"

      "Chị, mọi người đều Tư Mộ Thần chính là người đàn ông chiều vợ như mạng, đối với chị ấy có chút tiết chế, giống như là sủng ái theo thói quen!" Tống Tường từng câu đề lọt vào trong tai Cảnh Tô, khiến Cảnh Tô cảm thấy tâm tình nhộn nhạo.

      kích động, nghĩ muốn Tư Mộ Thấn, chúng ta ở chung chỗ !

      Dường như Tống Tường nhìn thấu kích động của Cảnh Tô, cho nên cậu cổ động.

      "Còn mau ?" Tống Tường đẩy ra ngoài, muốn xem hình ảnh Cảnh Tô và Tư Mộ Thần ở chung, như vậy cậu cũng có thể sớm ngày đạt được trái tim mỹ nhân.
      Last edited by a moderator: 16/6/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      “Tiểu Uyển Minh Nguyệt”

      Cảnh Tô đứng bồi hồi lâu trước cửa, biết phải làm sao để mở miệng.

      “Tư Mộ Thần, chúng ta ở chung chỗ !”

      “Tư Mộ Thần, em suy nghĩ kỹ rồi, chúng ta kết hôn !”

      “Tư Mộ Thần, chúng ta hãy cùng nhau chăm sóc Tiểu Tiểu Binh tốt !”

      Tư Mộ Thần trong phòng vội muốn chết, khi Tống Tường gọi điện thoại cho , liền bắt đầu nhìn cửa sổ rồi. Cho nên trong khi mực chờ đợi Cảnh Tô đến, nhưng lại nghĩ tới nhìn thấy là cảnh Cảnh Tô đứng ở bên ngoài miệng cử động, hình như là lẩm bẩm. ở bên ngoài có việc gì, nhưng mà bên ngoài lạnh lắm nha, nhiều lần muốn cầm áo khoác ra ngoài, nhưng vì hạnh phúc sau này, vẫn là ngừng lại. Nhưng…

      “Tư Mộ Thần, nếu trong vòng năm giây nữa ở bên trong mở cửa cho em, em lập tức gả cho !” Rốt cuộc Cảnh Tô quyết định, cho nên vừa mới ra khỏi miệng, Tư Mộ Thần khoác thêm áo khoác cho .

      “Đồng ý gả cho ?” Tư Mộ Thần từ phía sau nhốt chặt Cảnh Tô lại, nhìn gò má hồng hồng của vô vô cùng đẹp mắt.

      “Ừm!”

      đổi ý?”

      “Ừm!”

      câu đồng ý cuối cùng, Tư Mộ Thần ôm xoay vòng nền đất trống trải, trong mắt toàn bộ đều là nụ cười, đều là hạnh phúc.

      Lúc này, chỉ thấy Tiểu Tiểu Binh trong phòng vội vàng gọi điện thoại báo cáo.

      “Thái gia gia, Thái gia gia, con muốn báo cáo với ông, ông nhớ mua bảo vật cho con nha!”

      “Giỏi lắm, bé con mê tiền, con mau !”

      “Ba và mẹ ôm nhau!” Bé còn vô cùng nghiêm túc, nhưng phía kia bắt đầu hộc máu, bảo bảo lại muốn mua bảo vật!

      “Giỏi lắm, bé con ngoan, con tiếp tục theo dõi nha, nếu là lên đến giường lớn, cứ tiếp tục báo cáo với Thái gia gia nha!”

      “Được! Thái gia gia!” dáng vẻ Tiểu Tiểu Binh nghĩ tới bảo vật, vô cùng vui vẻ, sau đó bé liền lặng lẽ ngủ ở giường cha, chờ bọn họ. Thái gia gia muốn bé ngủ chung với mẹ nha.

      “Tư Mộ Thần, chúng ta mau vào thôi!” Bên ngoài cũng lạnh khiến chết rét rồi, lại cũng nhớ Tiểu Tiểu Binh rồi, đây chính là nỗi nhớ của người mẹ.

      “Tiểu Tiểu Binh đâu?”

      “Con ở phòng ngủ của !”

      “Em nhìn con chút!”

      “Đừng!”

      “Tại sao?”

      “Bởi vì em còn chưa thỏa mãn !” Tư Mộ Thần ôm Cảnh Tô, ngay cả đến Cảnh Tô cũng cảm nhận được lửa nóng dưới người dán vào người mình.

      .. được!” Cảnh Tô khẽ đẩy, cẩn thận lại làm rơi áo khoác khoác người, nhưng động tác này ở trong mắt lại khích lệ muốn tiếp tục.

      nhóc, em thành thực!” ôm Cảnh Tô từng bước về phía phòng ngủ.

      “Tư Mộ Thần, con còn ở đây!” Đây chính là nhắc nhở , về phía phòng nhìn Tiểu Tiểu Binh ngủ an ổn, nhàng kéo chăn giúp bé, sau đó khóa cửa lại.

      Cảnh Tô còn chưa kịp phản ứng, Tư Mộ Thần trở lại nhào lên người của , giở trò với .

      “Tư Mộ Thần, xuống!” Cảnh Tô nào có đồng ý, ở trong
      [​IMG]

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 67: Dương Tử Hi xuất , ra sức đánh tiểu tam

      Editor: nhuandong

      Tư Mộ Thần và Cảnh Tô bọc chặt cái chăn lại, nhìn mấy người bộ dạng bắt gian tại trận, trong tâm bọn họ gào thét.

      “Cha, là con làm!” Tiểu Tiểu Binh từ phía sau ra, hài lòng nhìn hai người bọn họ, ai cho cha nhốt con ở trong phòng? Kết quả là, nhóc liền bò ra từ cửa sổ trong phòng mình, lại từ hành lang bò đến bên trong phòng khách.

      Gọi điện thoại báo cáo tình trạng với Thái gia gia, bọn họ ngược đãi mình, Thái gia gia thích mình chính là thích như vậy, trong mắt Tiểu Tiểu Binh đều là hài lòng.

      Gương mặt Tư Bang Quốc uất ức, phải là cháu của mình và cháu dâu ở chỗ này nỗ lực chế tạo chắt trai cho ông hay sao, nơi nào có ngược đãi gì chứ, ông nhìn nhóc con xảo quyệt Tiểu Tiểu Binh này, là muốn rút lại vọng đồng của mình, hối hận kịp rồi.

      Tư Mộ Thần nhìn hai người, lại nhìn sắc mặt hề tốt của bà nội, lập tức cũng biết ông nội mua được tên tiểu quỷ này, được rồi, ba tuổi bé làm gián điệp cho mình rồi, xem ra con của mình có khiếu làm gián điệp, ném vào quân đội tôi luyện phen là phụ với thiên phú này rồi?

      “Thái gia gia, cứu con!” Nhìn sắc mặt của cha, Tiểu Tiểu Binh vẫn biết sợ, nhưng như vậy như thế anof? tại bé có Thái gia gia, còn có gia gia mình chưa từng gặp mặt, nhất định cũng rất thương mình.

      “Ông nội, các người ra ngoài trước !” Gương mặt của Tư Mộ Thần đỏ bừng, bao giờ gặp qua trận chiến nào như vậy? Nhìn Cảnh Tô vùi đầu trong chăn chút, nghĩ đến còn mặt mũi gặp người nữa rồi.

      “Nhóc con, em ngủ trước, ra ngoài xem chút!”

      “Ừm!” Cảnh Tô buồn bực gật đầu ở trong chăn cái, phát ra giọng buồn buồn.

      Tư Mộ Thần bằng tốc độ nhanh nhất ra ngoài nhìn sắc mặt có chút lúng túng của Tư Bang Quốc, trong lòng vừa tức vừa buồn cười: “Ông nội, sao ông lại tới đây!” Giọng điệu của rất trầm, nhìn lại sắc mặt tốt của bà nội, càng thêm nhức đầu. Vốn thích Cảnh Tô, sau lần này chắc lại càng thêm ghét Cảnh Tô rồi?

      “Ông với bà nội của cháu tới đây nhìn Tiểu Tiểu Binh đói bụng hay , sau đó cho bé ăn cơm!” Ông vô cùng thẳng khí hùng hồn, vốn chính là con nhóc con kia trước.

      “Cháu con nhóc con kia, sao hai người lại nghe theo? Cái nhóc con đó là quỷ linh tinh hai người biết à.”

      ngược lại, nếu chúng ta đến sao có thể nhìn thấy con bé kia quyến rũ cháu… cháu làm như vậy phụ lòng Tử Hi sao?” Bà nội vô cùng đau đớn với Tư Mộ Thần, cũng người ả kia cho bà bùa mê thuốc lú gì, khiến cho bà nội cứ nhận định mình ta.

      “Bà nội, nên để nhất thời che mắt của bà, đến lúc đó bà phải hối hận!” nhuandongd.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n Tư Mộ Thần nghe lời khó nghe của bà mình xong, trong bụng thoải mái, biết ông của mình có qua lại với bà nội của Cảnh Tô, nhưng mà cứ như vậy mà giận chó đánh mèo ghét Cảnh Tô khiến Tư Mộ Thần thất vọng đau khổ.

      “Được rồi, nếu còn gì để nữa, hai người về trước ! Nhân tiện mang Tiểu Tiểu Binh dùm cháu!” Cái tên gián điệp này ở bên cạnh mình an toàn, Tư Mộ Thần ôm lấy Tiểu Tiểu Binh nhét vào trong ngực ông nội mình.

      “Lão cha, sao cha có thể đối với con như vậy? Con muốn với mẹ xinh đẹp!” Tiểu Tiểu Binh giùng giằng, nhưng vẫn vô dụng, chỉ có thể nước mắt lưng tròng nhìn cửa “Tiểu Uyển Nguyệt Nha” đóng lại.

      “Đều rồi ạ?” Cảnh Tô biết ngồi dậy từ lúc nào, sắc mặt nhìn tốt chút nào.

      “Đều nghe thấy rồi?”

      “Ừm! Bà của thích em?”

      “Bà, có lẽ là bởi vì bà nội của em!” Tư Mộ Thần ngồi xuống ôm Cảnh Tô, kể lại tất cả chuyện của bà nội Cảnh Lam và Tư Bang Quốc trải qua cho Cảnh Tô nghe.

      Cảnh Tô ngẩn người, ra còn có đoạn tình này, nhưng bọn họ vẫn biết cuối cùng bà nội Cảnh Lam gả cho người nào, chỉ biết bà có ba đứa con, cũng tay bà tạo dựng lên Cảnh Thái Lam.

      Cảnh Tô mặt kiên nghị nhìn Tư Mộ Thần: “Tư Mộ Thần nếu lựa chọn em, vậy sợ khó khăn, bà nội của nhất định em giải quyết, em chính là Cảnh Tô người gặp người thích!” Nụ cười mặt Cảnh Tô lây nhiễm , dường như trong nụ cười của Tư Mộ Thần luôn dễ bị lạc mình.

      Cảnh Tô xinh đẹp, nhưng người của Tư Mộ Thần sao có thể nông cạn? Trong mắt , nụ cười của Cảnh Tô chính là rực rỡ đoạt lòng người, cho nên sớm biết từ nào người phụ nữ ấm áp đó, người phụ nữ thích mang nụ cười mặt.

      “Được rồi, còn sớm, ngủ ! Ngày mai còn phải quân khu!” Cảnh Tô vội vàng lôi kéo Tư Mộ Thần ngủ, vừa rồi chơi đùa quá mức, tại sớm còn tinh lực rồi.

      ra dường như Tư Mộ Thần muốn cho Cảnh Tô biết, đơn kết hôn của được thông qua, tại cần quân khu nữa, chỉ muốn ở nhà làm chú rể cho tốt mà thôi.

      “Được rồi, ngủ !” Ngày mai vẫn nên chuyến, ít nhất phải mang cái giấy chứng nhận đó trở về.

      Ngày hôm sau, Cảnh Tô chống thân thể đau nhức dậy, đến buổi trưa mới đứng lên sửa sang cho mình xong, dù như thế nào, bây giờ muốn đến công ty bắt đầu xử lý việc, vẫn biết chưa biết cách điều chế nguyên ban đầu có chính xác hay .

      Nhưng Cảnh Tô vừa mở cửa ra liền thấy người, chính xác là người phụ nữa, lớn lên vô cùng xinh đẹp, nếu như Cảnh Tô là khoảng rộng trong cốc U Lan, như vậy người phụ nữ trước mắt chính là đóa hoa mẫu đơn, hoa lệ phú quý, cả người có vẻ quý khí bức người.

      chính là Cảnh Tô?” Trong khi chuyện mang theo cường điệu khinh thường, tay trái của ta ngừng vuốt ve bụng của mình, nhìn qua dường như có chút khác thường.

      “Tôi là Cảnh Tô, xin hỏi tìm tôi có chuyện gì ?” Cảnh Tô nghi hoặc nhìn người này, trong ấn tượng của hình như là biết người này.

      “Tôi tới tìm Tư Mộ Thần!”

      “Cảnh Tô tiểu thư, dường như đứng ở cửa chuyện hợp lý lắm?” Người phụ nữ nhìn dấu vết cổ Cảnh Tô, ghen ghét dữ dội, trực tiếp lướt qua vào trong phòng.

      Mặc dù Cảnh Tô bất mãn trong lòng, nhưng vẫn cố nén, còn tặng cái mỉm cười.

      “Tôi là Dương Tử Hi, là bạn Tư Mộ Thần,
      [​IMG]
      Bạch PhụngTrâu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 67: Dương Tử Hi xuất , ra sức đánh tiểu tam

      Editor: nhuandong

      Tư Mộ Thần và Cảnh Tô bọc chặt cái chăn lại, nhìn mấy người bộ dạng bắt gian tại trận, trong tâm bọn họ gào thét.

      “Cha, là con làm!” Tiểu Tiểu Binh từ phía sau ra, hài lòng nhìn hai người bọn họ, ai cho cha nhốt con ở trong phòng? Kết quả là, nhóc liền bò ra từ cửa sổ trong phòng mình, lại từ hành lang bò đến bên trong phòng khách.

      Gọi điện thoại báo cáo tình trạng với Thái gia gia, bọn họ ngược đãi mình, Thái gia gia thích mình chính là thích như vậy, trong mắt Tiểu Tiểu Binh đều là hài lòng.

      Gương mặt Tư Bang Quốc uất ức, phải là cháu của mình và cháu dâu ở chỗ này nỗ lực chế tạo chắt trai cho ông hay sao, nơi nào có ngược đãi gì chứ, ông nhìn nhóc con xảo quyệt Tiểu Tiểu Binh này, là muốn rút lại vọng đồng của mình, hối hận kịp rồi.

      Tư Mộ Thần nhìn hai người, lại nhìn sắc mặt hề tốt của bà nội, lập tức cũng biết ông nội mua được tên tiểu quỷ này, được rồi, ba tuổi bé làm gián điệp cho mình rồi, xem ra con của mình có khiếu làm gián điệp, ném vào quân đội tôi luyện phen là phụ với thiên phú này rồi?

      “Thái gia gia, cứu con!” Nhìn sắc mặt của cha, Tiểu Tiểu Binh vẫn biết sợ, nhưng như vậy như thế anof? tại bé có Thái gia gia, còn có gia gia mình chưa từng gặp mặt, nhất định cũng rất thương mình.

      “Ông nội, các người ra ngoài trước !” Gương mặt của Tư Mộ Thần đỏ bừng, bao giờ gặp qua trận chiến nào như vậy? Nhìn Cảnh Tô vùi đầu trong chăn chút, nghĩ đến còn mặt mũi gặp người nữa rồi.

      “Nhóc con, em ngủ trước, ra ngoài xem chút!”

      “Ừm!” Cảnh Tô buồn bực gật đầu ở trong chăn cái, phát ra giọng buồn buồn.

      Tư Mộ Thần bằng tốc độ nhanh nhất ra ngoài nhìn sắc mặt có chút lúng túng của Tư Bang Quốc, trong lòng vừa tức vừa buồn cười: “Ông nội, sao ông lại tới đây!” Giọng điệu của rất trầm, nhìn lại sắc mặt tốt của bà nội, càng thêm nhức đầu. Vốn thích Cảnh Tô, sau lần này chắc lại càng thêm ghét Cảnh Tô rồi?

      “Ông với bà nội của cháu tới đây nhìn Tiểu Tiểu Binh đói bụng hay , sau đó cho bé ăn cơm!” Ông vô cùng thẳng khí hùng hồn, vốn chính là con nhóc con kia trước.

      “Cháu con nhóc con kia, sao hai người lại nghe theo? Cái nhóc con đó là quỷ linh tinh hai người biết à.”

      ngược lại, nếu chúng ta đến sao có thể nhìn thấy con bé kia quyến rũ cháu… cháu làm như vậy phụ lòng Tử Hi sao?” Bà nội vô cùng đau đớn với Tư Mộ Thần, cũng người ả kia cho bà bùa mê thuốc lú gì, khiến cho bà nội cứ nhận định mình ta.

      “Bà nội, nên để nhất thời che mắt của bà, đến lúc đó bà phải hối hận!” Tư Mộ Thần nghe lời khó nghe của bà mình xong, trong bụng thoải mái, biết ông của mình có qua lại với bà nội của Cảnh Tô, nhưng mà cứ như vậy mà giận chó đánh mèo ghét Cảnh Tô khiến Tư Mộ Thần thất vọng đau khổ.

      “Được rồi, nếu còn gì để nữa, hai người về trước ! Nhân tiện mang Tiểu Tiểu Binh dùm cháu!” Cái tên gián điệp này ở bên cạnh mình an toàn, Tư Mộ Thần ôm lấy Tiểu Tiểu Binh nhét vào trong ngực ông nội mình.

      “Lão cha, sao cha có thể đối với con như vậy? Con muốn với mẹ xinh đẹp!” Tiểu Tiểu Binh giùng giằng, nhưng vẫn vô dụng, chỉ có thể nước mắt lưng tròng nhìn cửa “Tiểu Uyển Nguyệt Nha” đóng lại.

      “Đều rồi ạ?” Cảnh Tô biết ngồi dậy từ lúc nào, sắc mặt nhìn tốt chút nào.

      “Đều nghe thấy rồi?”

      “Ừm! Bà của thích em?”

      “Bà, có lẽ là bởi vì bà nội của em!” Tư Mộ Thần ngồi xuống ôm Cảnh Tô, kể lại tất cả chuyện của bà nội Cảnh Lam và Tư Bang Quốc trải qua cho Cảnh Tô nghe.

      Cảnh Tô ngẩn người, ra còn có đoạn tình này, nhưng bọn họ vẫn biết cuối cùng bà nội Cảnh Lam gả cho người nào, chỉ biết bà có ba đứa con, cũng tay bà tạo dựng lên Cảnh Thái Lam.

      Cảnh Tô mặt kiên nghị nhìn Tư Mộ Thần: “Tư Mộ Thần nếu lựa chọn em, vậy sợ khó khăn, bà nội của nhất định em giải quyết, em chính là Cảnh Tô người gặp người thích!” Nụ cười mặt Cảnh Tô lây nhiễm , dường như trong nụ cười của Tư Mộ Thần luôn dễ bị lạc mình.

      Cảnh Tô xinh đẹp, nhưng người của Tư Mộ Thần sao có thể nông cạn? Trong mắt , nụ cười của Cảnh Tô chính là rực rỡ đoạt lòng người, cho nên sớm biết từ nào người phụ nữ ấm áp đó, người phụ nữ thích mang nụ cười mặt.

      “Được rồi, còn sớm, ngủ ! Ngày mai còn phải quân khu!” Cảnh Tô vội vàng lôi kéo Tư Mộ Thần ngủ, vừa rồi chơi đùa quá mức, tại sớm còn tinh lực rồi.

      ra dường như Tư Mộ Thần muốn cho Cảnh Tô biết, đơn kết hôn của được thông qua, tại cần quân khu nữa, chỉ muốn ở nhà làm chú rể cho tốt mà thôi.

      “Được rồi, ngủ !” Ngày mai vẫn nên chuyến, ít nhất phải mang cái giấy chứng nhận đó trở về.

      Ngày hôm sau, Cảnh Tô chống thân thể đau nhức dậy, đến buổi trưa mới đứng lên sửa sang cho mình xong, dù như thế nào, bây giờ muốn đến công ty bắt đầu xử lý việc, vẫn biết chưa biết cách điều chế nguyên ban đầu có chính xác hay .

      Nhưng Cảnh Tô vừa mở cửa ra liền thấy người, chính xác là người phụ nữa, lớn lên vô cùng xinh đẹp, nếu như Cảnh Tô là khoảng rộng trong cốc U Lan, như vậy người phụ nữ trước mắt chính là đóa hoa mẫu đơn, hoa lệ phú quý, cả người có vẻ quý khí bức người.

      chính là Cảnh Tô?” Trong khi chuyện mang theo cường điệu khinh thường, tay trái của ta ngừng vuốt ve bụng của mình, nhìn qua dường như có chút khác thường.

      “Tôi là Cảnh Tô, xin hỏi tìm tôi có chuyện gì ?” Cảnh Tô nghi hoặc nhìn người này, trong ấn tượng của hình như là biết người này.

      “Tôi tới tìm Tư Mộ Thần!”

      “Cảnh Tô tiểu thư, dường như đứng ở cửa chuyện hợp lý lắm?” Người phụ nữ nhìn dấu vết cổ Cảnh Tô, ghen ghét dữ dội, trực tiếp lướt qua vào trong phòng.

      Mặc dù Cảnh Tô bất mãn trong lòng, nhưng vẫn cố nén, còn tặng cái mỉm cười.

      “Tôi là Dương Tử Hi, là bạn Tư Mộ Thần, lần này tôi tới muốn cho biết, muốn bao nhiêu tiền để rời khỏi Tư Mộ Thần?” Dương Tử Hi là đại tài khí thô, điều Cảnh Tô có thể nghĩ tới là, với người nào ta cũng dùng cách này. phải trước kia đều dùng cách này để đánh đuổi những người phụ nữ muốn theo đuổi Tư Mộ Thần đấy chứ? Cho nên lão thái thái lần thành công!

      Dương Tử Hi coi Cảnh Tô là người tùy tiện, giống những người phụ nữ quấn Tư Mộ Thần kia, cho nên ta vừa mới về nước tính toán cẩn thận rồi, tới nơi này, nghe Tư Mộ Thần vẫn còn vô cùng sủng ái ta. Đúng là đoán chừng với trình độ sủng ái của Tư Mộ Thần với ta ta cũng ngu như vậy, vội vàng lựa chọn đối sách.

      “Dương tiểu thư, tôi nghĩ lầm rồi phải ? Tôi chưa từng nghe thấy Tư Mộ Thần từng có bạn ! Hơn nữa, về phần tiền tài trong miệng Dương tiểu thư, tôi nghĩ là đủ trình để cho!” Cảnh Tô vốn vội muốn rời , có ý định dùng bữa sáng Tư Mộ Thần làm, nhưng tại có người gây khó khăn, trước cứ ăn rồi tiếp, thể uất ức mình.

      , …” Dương Tử Hi có khi nào bị đối xử như vậy? có nước trà, người trong cuộc lại trực tiếp ăn đồ ăn trước mặt ta.

      ta tiến lên hất đồ ăn : “Này, cái con tiện nhân này, mày có nghe nghe tao chuyện hay ha?” Dương Tử Hi đạp giày cao gót của mình, cao ngạo đứng ở trước mặt .

      “Tao cho mày biết, chẳng lẽ mày muốn làm tiểu tam hay sao? tại trong bụng tao có đứa con của Tư Mộ Thần! Thức thời ngoan ngoãn cầm tiền , bằng đến người mày cũng còn!” Dương Tử Hi dương dương hả hê, nhìn Cảnh Tô bằng nửa con mắt.

      Chỉ chỉ bụng của ta: “Cái này sinh được ?” Trong mắt đều là châm trọc, Tư Mộ Thần nguyện ý cùng ta sao? Nhìn tư thế liền biết bào thai này này là giả, nào có người nào mang thai lại còn dám giày cao gót? Cho dù hóa trang cũng chẳng ai dám lấy nữa, nhìn ta nhiều son nhiều phấn, trong lòng Cảnh Tô từng trận thoải mái, phải đánh mất đứa con bảo bối của Tư Mộ Thần hay sao? Sao giày vò như vậy?

      “Mày hoài nghi tao?” Mặc dù bị người phơi bày, nhưng Dương Tử Hi hoảng hốt chút nào, ta giống như khiêu khích tới trước mặt Cảnh Tô, trong mắt đều là tính toán.

      “Tôi hiểu muốn làm gì? Nếu là cái kiều này, tôi sao lại thành toàn cho chứ?” Cảnh Tô biết ý đồ của ta, để cho ta sung sướng phen, sao mình có thể làm… thất vọng hành động lần này của ta sao?

      Cảnh Tô tát cái làm cho Dương Tử Hi ngã xuống đất, Dương Tử Hi bị tát cái định trả lại, chỉ nghe Cảnh Tô : “Dương Tử Hi, hiệu quả này vừa lòng ? Hay là muốn cộng thêm bộ dáng này nữa?” Cảnh Tô đá phát lên bụng của ta, Dương Tử Hi dám động, ngay từ lúc ta vào ta bắt đầu quan sát khu vực này, ta phát nơi này thủ vệ sâm nghiêm, hơn nữa máy theo dõi dày đặc, nghe Tư Mộ Thần đều đặt máy theo dõi ở bên trong, cho nên ta muốn lợi dụng điểm này để hành .

      Trong công kích của Cảnh Tô, Dương Tử Hi chảy đầy máu tươi, ta yếu đuối nằm đất, Cảnh Tô liếc mắt nhìn ta, bản thân rời khỏi.

      Cảnh Tô cảm thấy căn phòng này dơ bẩn, máu gà chảy đầy đất/

      Khi Cảnh Tô rời khỏi, Dương Tử Hi nghiêng người, trong nháy mắt sắc mặc trắng bệch, khéo lúc này Lục Phạm đến “Tiểu Uyển Nguyệt Nha” để lấy tài liệu, nhìn cảnh này, cậu ta bị làm cho sợ hãi.

      “Dương Tử Hi? Dương Tử Hi! tỉnh tỉnh, mau tỉnh tỉnh!” Lục Phạm bị bộ dáng của Dương Tử Hi dọa sợ, vũng máu như vậy, rốt cuộc là bị thương ở đâu?

      “Lục, Lục Phạm! Ô ô, tôi sảy thai, mau đưa tôi bệnh viện!”Ngược lại lúc này lại biến thành con cừu non, ríu rít khóc thút thít trong ngực Lục Phạm.

      “Được, tôi đưa bệnh viện!” Lục Phạm ở cửa xe ra, nhưng sao lại ngửi thấy mùi lạ, nhưng suy nghĩ nhiều, sau đó đặt Dương Tử Hi ở ghế ngồi bên cạnh ghế của mình.

      “Dương Tử Hi, rốt cuộc là ai làm, đến cùng có chuyện gì xảy ra?” Nhìn bộ dáng của Dương Tử Hi như sắp hôn mê, Lục Phạm nhanh chóng hỏi.

      “Là, là Cảnh Tô!” xong cũng hôn mệ, là giả bộ rất tốt, ngờ tâm treo ngược mãi chỉ vì để cho người ta hỏi câu này.

      Sau khi đưa Dương Tử Hi vào phòng cấp cứu, Lục Phạm lập tức gọi cho Tư Mộ Thần.

      “Lão đại, lão đại, xong, có chuyện xả ra!”

      “Có chuyện gì?”

      “Chị dâu làm cho Dương Tử Hi sảy thai! Hơn nữa nhìn tình huống vô cùng nghiêm trọng!” Lục Phạm thần thần bí ní trong điện thoại, như là muốn tốt nhất là nên mang chị dâu tránh nạn !

      Nhưng Tư Mộ Thần sợ cái gì?

      có việc gì, chị dâu cậu thu thập người phụ nữ kia, tôi cũng phải dọn dẹp!” Tư Mộ Thần trong điện thoại nặng xong, như là chuyện liên quan đến , dám đến gia đình gây chuyện, cũng phải trả giá chứ!

      “Cậu giúp tôi gọi người dọn dẹp đồ trong phòng chút, thuận tiện lấy mẫu máu nữa!”

      “Lão đại, đứa bé kia phải là của sao?” Lá gan Lục Phạm run rẩy hỏi câu.

      “Tôi cũng muốn biết có phải của tôi hay , nhanh chóng kiểm nghiệm cho tôi, đừng có mà nghĩ sai!” Tư Mộ Thần cười giỡn , người đàn bà này cần giải quyết!

      biết, lão đại, nhưng chị dâu có phong phạm năm đó của nha!” Lục Phạm suy nghĩ tới Dương Tử Hi cũng bị thương nha? Hơn nữa mặt còn có dấu tay hồng hồng!

      “Lục Phạm, tôi còn nhớ được cái nhóc Giang Phỉ Á kia vẫn còn ở trong bệnh viện, hôm nay tỉnh chưa?” Tư Mộ Thần giống như nghe thấy tiếng thở ở trong điện thoại, sau đó cúp điện thoại.

      Cảnh Tô buồn bực, đầu năm nay tiểu tam sao vây? đến việc quang minh chính đại tới khiêu khích, lại có thích người khác là tiểu tam, điều này làm cho những người vợ cả đứng ở vị trí nào vậy, lại còn ngã vào tiểu tam, được, xem ra phải tổ chức khóa học cho nữ nhân viên công ty mới được, khi phát tiểu tam, trực tiếp khai trừ, cần lưu lại cá nhân đó ở công ty, khi phát quy tắc ngầm cũng khai trừ, là cái dạng gì biết!

      Cơn giận của Cảnh Tô thịnh vượng, người trong công ty đúng là lần đầu tiên nhìn thấy, Lão Mạc nhìn tổng giám đốc của mình, quýnh lên hỏi thăm có phải hài lòng với công việc hay , nào biết bởi vì vô cớ bị tiểu tam nắm quyền, ảnh hưởng tâm tình của mình.

      Bên này Dương Tử Hi vừa nằm viện sớm tạo quan hệ tốt với bác sĩ, tại chờ người nhà hai người đến đông đủ, sau đó trước mặt đại gia đình để cho bọn họ thấy bộ mặt độc ác của người phụ nữ kia, còn muốn cho bọn họ thấy tình cảm của mình với Tư Mộ Thần, Tư Mộ Thần nhìn dáng vẻ độc ác của Cảnh Tô còn có thế thích ta sao? Ít nhất ở tron lòng của ta, đàn ông đều thích dịu dàng hiền huệ, thiện lương khả ái, cho dù giả bộ chút cũng được, đồ trong tay, cho dù trước đó có hình dạng gì, sau này có hình dạng gì, dù sao đồ tới tay, lại , quân cưới là được ly hôn, vậy mình là phu nhân thiếu tướng vô cùng uy phong rồi.

      Nghĩ nghĩ lại ta cười thành tiếng, cũng phát a Tư Mộ Thần sớm đứng ở bên cạnh mình rồi.,

      “Rất vui sao?”

      “Đương nhiên rồi!” ta trả lời theo bản năng, cũng nghĩ tới Tư Mộ Thần ở bên cạnh mình, sau đó ta mới phản ứng được, bắt đầu ngẩng lên.

      “Mộ, Mộ Thần, đến rồi à? Đều, đều là em tốt, là em bảo vệ tốt được con chúng ta, con của chúng ta còn!” Dương Tử Hi khóc lóc than thở, vô cùng hoài nghi Diêu Mộng Lan diễn còn chưa chắc hơn được ta.

      “Cái gì mà đứa bé còn?” Lúc này lão thái thái đứng ở trươc cửa nghe được, đứa bé? Đứa bé của nhà họ Dương cũng là cháu của mình nha!

      “Tư Mộ Thần, tiểu tử này, chuyện gì xảy ra? Cháu cho ràng!” Lão thái thái nóng nảy tới, lúc này, thế nào bà cũng phải làm chủ cho đứa nhà họ Dương, để cho tên tiểu tử Tư Mộ Thần kia cưới, dù sao con bé nhà họ Dương này mình lòng thích, tốt hơn so với con bé nhà họ Cảnh kia.

      “Bà nôi, bà phải là chủ cho con!” Dương Tử Hi nhìn bà giống như là thấy được thuốc cứu mạng, khóc giống như kinh thiên động điện, khiến tâm can lão thái thái đau lòng run lên cái, lão nhân gia vội vàng tiến lên đỡ đứa , để cho nằm xuống.

      “Tư Mộ Thần, cháu xin lỗi Tử Hi , giấy kết hôn cháu cũng vừa lấy được, vừa đúng có thể kết hôn với Tử Hi, chọn thời gian đưa sính lễ cho chú Dương của cháu !”

      “Ai u, ai muốn đưa sính lễ cho nhà chúng ta đây vậy?” Cha Dương Tử Hi cười híp mắt vào, vừa nhìn thấy mặt quỷ khuê nữ nhà mình, mặt đen lại: “Cha còn cho là người ta đùa cha, ra đây là ? Hi Hi, con cho cha biết con có biết người làm ra chuyện này ?” Cha Dương thoạt nhìn là vô cùng đau đớn!

      “Dương Tử Hi, từ cha dạy bảo con tam tòng tứ đức, phải hiền huệ, trước khi xuất giá, làm sao có thể làm ra loại chuyện như vậy? Con biết xấu hổ!”

      “Cha, con sai rồi, con nên đồng ý với Tư Mộ Thần! Là con sai rồi!” Dương Tử Hi tốt rồi, lời vừa ra, phải đều là Tư Mộ Thần muốn Dương Tử Hi làm chuyện người ta biết sao?

      Sắc mặt lão thái thái tốt, vẫn là cháu nội mình phải xin lỗi khuê nữ nhà người ta, lập tức muốn người ta đồng ý.

      “Ai nha, Tử Hi, cha Tử Hi, chuyện này là do Mộ Thần nhà chúng tôi đúng, nhưng nhất định Mộ Thần nhà tôi phụ trách đúng ?” Bà nhìn Tư Mộ Thần mặt chút cử động, vô cùng lúng túng.

      Chỉ thấy Tư Mộ Thần từ ghế đứng lên, cầm báo cáo trong tay, từng chữ từng câu .

      “Trình diễn đủ rồi chứ? Dương Tử Hi?” Tư Mộ Thần lạnh lùng đứng bên nhìn màn này.

      “Có ý tứ gì? Tư Mộ Thần, khuê nữ nhà tôi bị như vậy đều vì cậu, cậu còn muốn như thế nào?” Xem ra Cha Dương vô cùng giận dữ.

      “Dương Tử Hi, tự , máu của nhóm máu gì?” Tư Mộ Thần cảm thấy là buồn cười, vì những chuyện này mà mang máu gà tới nhà bọn họ la lối om sòm ư?”

      “Mộ Thần, máu của em, gì vậy?’

      đừng giả bộ thêm nữa, chính xem chút đây là cái gì?” Tư Mộ Thần ném cho ta xấp giấy.

      “Mộ Thần, đây là có người hãm hại em, đây tuyệt đối phải máu gà!” Cùng lúc ra, toàn bộ đều biết, đầy đều là máu gà.

      “Con… con đứa này,chuyện tốt - con làm.”

      “Đúng, con chính là như vậy, con bởi vì thích ấy, vì thích ấy chuyện gì con cũng làm được!” Dương Tử Hi năng hùng hồn.

      “Dương Tử Hi, đừng có lấy thích tôi làm cái cớ, nếu thích tôi mà có thể làm ra rất nhiều chuyện làm tổn thương người bên cạnh tôi, tôi thà rằng muốn thích tôi!” Tư Mộ Thần cũng định tiếp, sợ rằng thêm lời nữa, nhịn được đánh người đàn bà này.

      “Được rồi, Mộ Thần, như thế nào Tử Hi đều là người của cháu! Ở trong mắt thế hệ trước, chỉ cần là người của cháu, vậy phải chịu trách nhiệm với người ta. Bằng ** như thế nào, lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết khi đều là giở trò lưu manh.

      “Cháu chưa từng đụng vào Dương Tử Hi!” Tư Mộ Thần nhắc tới chuyện này, trong lòng đều là lửa giận, mình bị giăng bẫy hai lần, lần mình cam tâm tình nguyện, được người vợ, lần hai, bị buộc, suýt nữa gieo họa cho nửa đời sau của mình rồi.

      “Tự , hay là muốn tôi ?’

      “Ha ha, Tư Mộ Thần, cho rằng tôi sợ sao? Lúc này mạng của đều ở tay tôi! Tôi muốn cầu xin tôi!” Đột nhiên giọng của Dương Tử Hi điên cuồng, thương, vậy hận thôi, dù sao cũng khiến cho nhớ mình!

      có ý gì?” Trong lòng Tư Mộ Thần có chút hoảng loạn.
      Last edited by a moderator: 7/10/15
      Bạch PhụngFriendangel2727 thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 68: Trói người phụ nữ ác, cứu người
      Editor: nhuandong

      tại Tiểu Tiểu Binh tay tôi!” Bộ dạng Dương Tử Hi dường như rất hài lòng, chỉ cần con của tay tôi, tôi nhất định có thể khống chế được phải là người con như mạng hay sao? Bộ dạng như vậy, Tư Mộ Thần thỏa hiệp chứ? Tôi tin Dương Tử Hi tôi có được đồ tôi muốn.

      “Dương Tử Hi, tốt nhất thu hồi lại trò xiếc của lại, nếu chọc giận tôi, xem tôi thu thập như thế nào!” Ngàn vạn lần nên, ta nên lợi dụng Tiểu Tiểu Binh, trước kia đối với con như thế nào, vẫn còn chưa tính toán với ta, tại vừa đúng lúc cùng xử.

      “Muốn như thế nào mới thả Tiểu Tiểu Binh?” Tư Mộ Thần thỏa hiệp, Dương Tử Hi kích động ở trong lòng, vốn dĩ chủ ý này chính ta cũng thích, nhưng Diêu Mộng Lan hiến kế tệ, đáng giá ta bỏ ra cái giá cao đó.

      “Được, chiều nay chúng ta tới cục dân chính!” Tư Mộ Thần xong cũng quay đầu lại ra khỏi phòng bệnh, lão thái thái vội vàng ra ngoài, chỉ còn sót hai cha con ở trong phòng bệnh, biết là có cảm xúc gì.

      Lão thái thái rất vui mừng, rốt cuộc cũng thành, uống nỗi khổ tâm của bà.

      “Mộ Thần, mặc dù Tử Hi dùng thủ đoạn, nhưng cũng chỉ muốn hai người các cháu có thể ở chung chỗ, như vậy cũng tốt!” Lão thái thái vui vẻ xong, cũng thấy mặt của Tư Mộ Thần đen lại.

      Tư Mộ Thần lạnh mặt nhìn bà nội của mình, trong lòng biết là cảm giác gì.

      “Bà nội, nếu bà tham dự chuyện này, cháu để cho Tư Tiểu Binh trở lại nhà họ Tư!” Tư Mộ Thần biết nhà họ Tư bảo vệ sâm nghiêm, người bình thường sao có thể bắt người của nhà họ Tư !

      “Mộ Thần… bà… bà…,” Lão thái thái sợ, cháu nội nhà bọn bọ hai, nếu cho Tiểu Tiểu Binh trở lại, bà già như bà sao có thể sống nổi đây?

      “Mộ Thần, Mộ Thần, Tử Hi cho bà biết Tiểu Tiểu Binh ở nhà họ Diêu!” Dù sao cháu nội nhà mình cũng đồng ý kết hôn,, tại cho Tư Mộ Thần cũng có việc gì.

      Nhưng nghĩ đến Tư Mộ Thần vừa nghe được tin tức này, lập tức xông ra ngoài, trong lòng chỉ có suy nghĩ, Tư Tiểu Binh, tự con thông minh lanh lợi chút, ngàn vạn lần được có chuyện gì.

      Bên kia, Tiểu Tiểu Binh bị nhốt ở trong căn phòng tối ở nhà họ Diêu, vô cùng sợ hãi. Dù sao vẫn chỉ là đứa bé ba tuổi, bị giam trong phòng tối hoàn toàn như vậy, nhưng bé vẫn nhớ tới: “lão cha đến cứu mình, mẹ xinh đẹp, mẹ xinh đẹp!” Tiểu Tiểu Binh vừa chảy nước mắt vừa kêu, nhưng trả lời bé vẫn chỉ là tiếng vang trống rỗng.

      “Lão cha, lão cha!” Tiểu Tiểu Binh biết kêu bao lâu, bé dần mất ý thức, từ từ hôn mê, ở trong bóng tối, dường như bé thấy được rất nhiều con kiến bò.

      “Mộng Lan, thả Tiểu Tiểu Binh ! Tư Mộ Thần đồng ý với tôi!” Dương Tử Hi vô cùng vui vẻ ở đầu dây bên kia.

      Diêu Mộng Lan xì mũi coi thường, sao có thể vì lời của ta mà để lại người được?

      “Tử Hi, thả người hả? Tôi thả ngay!” Diêu Mộng Lan bắt đầu giả bộ vô tội, tại muốn giữ chặt Tiểu Tiểu Binh ở trong tay, đây là con át chủ bài tốt bao nhiêu chứ.

      “Mộng Lan, tôi là vất vả rồi!” tại Dương Tử Hi là đường làm quan rộng mở, có chuyện gì đáng lo lắng nữa.

      có việc gì, Tử Hi, hiếm có khi chúng ta có chung kể địch!”

      Hai người chuyện lâu,sau cùng họ cũng cúp điện thoại, Diêu Mộng Lan ý thức được nếu Tư Mộ Thần tìm được con nhất định đến nhà họ Diêu, nhưng tại nếu dời địa điểm, còn bằng để cho nó sống ở đây, tối thiểu bị phát .

      “Tiểu thư, Tư Mộ Thần tiên sinh đến rồi!” Người giúp việc vội vàng báo lại, Diêu Mộng Lan cười, tới là nhanh!

      Dung Thiểu Tước vừa xuống lầu cũng nghe được những lời này, sau đó nhìn Diêu Mộng Lan, trong lòng nghi ngờ, Cảnh Tô xảy ra chuyện? Trong long của nghĩ vậy, nhưng Cảnh Tô nhẫn tâm đối với như thế, dù hận cũng giúp Diêu Mộng Lan hả giận!

      “Thiểu Tước, sao lại xuống, ngủ thêm chút nữa sao?”

      , chút nữa phải đến công ty, Tư Mộ Thần tới, có chuyện gì à?”

      “Ai biết được? Thiểu Tước, em rất sợ, ngộ nhỡ Cảnh Tô phái tới em vô cùng sợ hãi!”

      có việc gì, còn có , có chuyện gì xảy ra!” Dung Thiểu Tước thản nhiên ôm ta vào trong ngực.

      “Tư Thiếu tướng, đến rồi!” Diêu Mộng Lan nhìn Tư Mộ Thần, trong mắt đều là khách khí.

      “Diêu Mộng Lan, thả người!” Tư Mộ Thần trực tiếp thẳng vào vấn đề, sợ bảo bối của bị đối xử tệ, nhất định trong lòng đứa bị đả kích rồi. Cả đời này, hy vọng của là con có thể có cuộc sống hạnh phúc.

      “Tư Thiếu tướng gì vậy? Mộng Lan hiểu!”

      “Tư Mộ Thần, muốn cái gì, nên ép ấy, có cái gì cứ nhằm vào tôi, có phải Cảnh Tô sai đến gây hay ?” Ấn tượng của Dung Thiểu Tước đối với Cảnh Tô kém vài phận, trong lòng Tư Mộ Thần thầm cười.

      “Dung Thiểu Tước, là cái thá gì? Đáng giá để Cảnh Tô nghĩ như vậy sao? Diêu Mộng Lan nên ép tôi!” Tư Mộ Thần nhìn hai người này, trong lòng con mẹ nó là lửa giận, vô dụng, ngay cả con mình xũng bảo vệ được!

      “Tư Mộ Thần, nơi này có người muốn, mời về cho! Bằng tôi báo cảnh sát kiện nhiễu dân!” Vốn trong lòng Dung Thiểu Tước rất để ý Cảnh Tô, vào lúc này chưa bao giờ thích mình, trong lòng cũng có mất mát, vốn nghĩ tới có chút quan hệ với Cảnh Tô có thể giúp tay, tại nghĩ chuyện có liên quan tới Cảnh Tô tránh càng xa càng tốt.

      “Diêu Mộng Lan, cần hối hận!” Tư Mộ Thần muốn tức chết, đều là người đàn bà đầu óc đó, lại gian kế của ả đàn bà này nữa chứ.

      Mà đổi lại, Cảnh Tô cũng ở khắp nơi tìm Tiểu Tiểu Binh, bởi vì nhận được điện thoại của Tư Tư lệnh, Tiểu Tiểu Binh mất tích, qua ngày rồi mà vẫn chưa về, lão thái thái cũng hốt hoảng, trong lòng hối hận.

      “Ông nội, bé con về chưa?” Tư Mộ Thần đến bệnh viện hỏi Dương Tử Hi, Dương Tử Hi thả người, vội vàng chạy về tỏng nhà.

      Mọi người lắc đầu cái: “Dương Tử Hi thả người!” Trong mắt Tư Mộ Thần đều là tức giận, nháy cái nhìn bà nội tốt của , bà làm sao nhẫn tâm có thể lợi dụng cháu cố của mình chứ?”

      “Bà nội, bà là độc ác, bé mới ba tuổi, bà nhẫn tâm để người xa lạ mang cháu , bà có nghĩ bé sợ ? Bà có nghĩ rằng tại bé bị giam ở đâu, có được ăn cơm ? Bà có nghĩ bé có lạnh hay ? Tư Mộ Thần vừa , giọng mang theo nghẹn ngào, người đàn ông dễ dàng rơi lệ, nhưng mà trong tình trạng con mình sống chết, rất sợ Tiểu Tiểu Binh rời khỏi bọn họ.

      “Mộ Thần, Mộ Thần, bà nội cố ý, bà nội chỉ tin lời của Tử Hi thôi, lại Tử Hi thiện lương như vậy!” Đến cuối cùng vẫn tốt cho Dương Tử Hi.

      “Bà nội, bà sao vậy hả? Chẳng lẽ bởi vì Cảnh Tô là nhà họ Cảnh hay sao? Bà nhất định muốn hợp tác cháu với Dương Tử Hi, phải bà muốn biết tại sao cháu muốn ở cùng chung chỗ với Dương Tử Hi sao? Được, cho bà xem, tất cả đều cho bà xem!” Tư Mộ Thần móc ra xấp hình, từng hình từng hình lộ ra.

      Tờ nhất, ta mang Tiểu Tiểu Binh , khiến cho Tiểu Tiểu Binh giành đồ ăn với chó, để cho bé ăn thức ăn cho chó, bé hiểu chuyện, coi thức ăn cho chó như bánh bích quy, bé cũng so đo.

      Tờ thứ hai, ta khiến Tiểu Tiểu Binh bò mặt đất quét sân, đột nhiên lão thái thái nhớ đến ngày đó Tiểu Tiểu Binh về nhà dì Dương dạy bé làm việc nhà rồi, bé cảm thấy mệt quá muốn chơi với dì Dương nữa. Nhưng mình cũng hề để ý.

      Tờ thứ ba, Dương Tử Hi dẫn Tiểu Tiểu Binh làm hầu , để cho bé làm người phục vụ cho người ra, ở số nới chính là kiểu như vậy, những đứa bé ba bốn tuổi từ được dạy làm người hầu, trưởng thành chính là làm người hầu . Lão thái thái càng nhìn càng kinh hồn bạt vía, chẳng lẽ Dương Tử Hi muốn bán Tiểu Tiểu Binh làm hầu ?

      “Đây chính là Dương Tử Hi thiện lương của bà, bà thấy được , ta muốn bán con của Tư Mộ Thần cháu làm hầu cho người ta! Bà nội, nếu Tư Tiểu Binh có bất kỳ chuyện gì, cháu gọi bà tiếng bà nội!” Tư Mộ Thần tiện tay ném xuống CD, sau đó bắt đầu ra khỏi nhà tìm kiếm, nhất định nhà họ Diêu cất giấu bảo bối nhà , nhưng tại phải chờ đến khi trời tối, muốn tự mình lẻn vào trong đó.

      Nghĩ đến Cảnh Tô cũng lo lắng, điện thoại của cũng sắp bị làm hỏng.

      nhóc, nhóc, nên gấp, nên gấp!” Chờ khi nhìn thấy Cảnh Tô, tâm Cảnh Tô hoàn toàn có ở đây, cả người nóng ruột, chảy nước mắt, biết vì sao có bất kỳ quan hệ máu mủ với bé, mà lại đau lòng như vậy, hơn nữa có thể cảm nhận được đứa gọi mình.

      “Tống Mộ Thanh, nhanh cứu con, nhanh cứu con, biết ? Con gọi em, từng tiếng càng ngày càng , em rất sợ con gặp chuyện may!” Tư Mộ Thần biết cảm nhận của Cảnh Tô, cũng biết cái gọi là huyết mạch tương liên, cho nên Tiểu Tiểu Binh gọi cũng là chuyện bình thường, muốn cho Cảnh Tô? Nhưng cho biết, cũng chỉ càng thêm gấp gáp.

      nhóc, đợi khi trời tối hẳn, được ? Đợi đến khi trời tối lập tức !”

      “Được!” Cảnh Tô biết gấp gáp cũng chỉ tăng thêm áp lực cho Tư Mộ Thần: “Em… em làm việc!”

      “Ừm!” nhìn ra Cảnh Tô giả vờ, cũng cảm tạ thông cảm.

      “Đường Tuấn, cùng tôi đến nhà họ Diêu chuyến! thẩy Tiểu Tiểu Binh, tôi đoán được bé ở nơi nào!” Tư Mộ Thần chuẩn bị đồ, tính toán để Đường Tuấn ở bên ngoài tiếp ứng.

      “Lão đại, em biết rồi!” Đường Tuấn nhớ tới bé đáng đó trong lòng mềm , bọn họ còn có lực hấp dẫn.

      Thu đông, trời rất nhanh tối, khi mặt trời thu hồi tia sáng cuối cùng, Tư Mộ Thần bắt đầu hành động.

      Bọn họ cẩn thận quan sát, Diêu Mộng Lan ở nhà mình, tại đúng lúc dùng bữa tối, nhưng vô cùng kỳ quái, ta lấy phần thức ăn, Tư Mộ Thần khẳng định là cho Tiểu Tiểu Binh, bọn họ chờ ta đưa thức ăn.

      Nhưng sau bữa cơm, đợi ta ăn xong, ta lấy thức ăn chuẩn bị cho chó của ta, Tư Mộ Thần tức giận, sau đó nhìn thấy những người giúp việc mang đĩa thức ăn theo những hướng khác nhau.

      Diêu Mộng Lan ở chỗ này giữ lại, tại thể làm chậm trễ thời gian, nhất định phải vào nhìn chút.

      “Lạo đại, em cùng với !”

      “A Tuấn, cậu chờ ở bên ngoài, dầu gì cũng có người tiếp ứng!” TMnt ném móc sắt chuẩn bị lên nóc nhà họ Diêu, sau đó bò lên theo sợi dây, Tư Mộ Thần tự cho rằng lựa chọn nơi đột nhập tốt nhất, nhưng biết rằng tất cả đều ở trong mắt Diêu Mộng Lan.

      “Tư Mộ Thần, tôi chờ tự chui đầu vào lưới!” Phía sau ta có hai người áo đen đứng, giống như là lúc nào cũng đợi Diêu Mộng Lan ra lệnh.

      “Hai người các canh chừng cái phòng kia, nhớ mang theo súng lục!”

      “Dạ!”

      Dù gì cha của ta cũng làm ăn tệ ở hai nhà hắc bạch, vẫn có thể điều động được ít người, khiến cho Tư Mộ Thần bí mật chết ở chỗ này, để cho bọn họ có thể đối phó Cảnh Tô dễ hơn.

      “Khi cần thiết, có thể xuống tay!”

      Diêu Mộng Lan cảm giác muốn ngủ, tại cảm thấy mình già rồi, xem ra chính mình nên dưỡng nhan thôi, phụ nữ đẹp có bao nhiêu người xem trọng đây?

      Tư Mộ Thần nhanh chóng tới, ngay cả cũng cảm thấy mình tiến hành quá thuận lợi, chẳng lẽ bảo bối ở đây?

      Có lẽ là cảnh giả, Diêu Mộng Lan dùng kế thành, mình thể buông tha!

      Khom người vượt qua tất cả, Tư Mộ Thần biết có phải trong lòng bởi vì quá lo sợ hay , sau đó mất phương hướng nhận biết, biết tìm kiếm ở đâu.

      Ở tầng bốn, cuối cùng cũng thấy giống được như với chỉ dẫn, theo trực giác mà tới. Trong giấc ngủ, Diêu Mộng Lan cảm thấy cổ mình lạnh lẽo, ta mở choàng mắt ra, ràng ta thấy Tư Mộ Thần hướng tầng bốn cơ mà?

      là ai?” Nhưng ta lại cảm thấy phải Tư Mộ Thần.

      “Thả con Tư Mộ Thần ra, mệnh lệnh của cấp !” Giọng của khàn khàn, Diêu Mộng Lan vừa nghe được là phía ra lệnh lập tức thở phào nhõm.

      “Bên ra lệnh cái gì, tôi biết, tôi thả người!”

      “Thả người, giết Tư Mộ Thần!” Người bịt mặt lấy ra tờ giấy ném ở mặt ta.

      “Được!” biết Diêu Mộng Lan thuận theo mệnh lệnh của mình, cho nên theo Diêu Mộng Lan đến nơi đó.

      Diêu Mộng Lan muốn lợi dụng đứa trẻ này, cho nên ta thả người, phải là tại.

      Khi tiến vào phòng kia, trong phòng ánh đèn, sau khi bươc vào Diêu Mộng Lan lập tức đóng cửa lại, người bịt mặt ngờ ta bố trí đường ở đây.

      lục lọi tất cả các góc, biết đứa bé bị thương tổn trong gian bịt kín này rồi, cuối cùng trong góc, đụng phải bóng dáng nho kia, ngồi xổm xuống ôm lấy bé, thân thể của bé lạnh lẽo, hơi thở yếu ớt, vội vàng ôm lấy đứa bé, sau đó sưởi ấm cho bé

      ra cảm giác có con là như vậy, rất mong đợi có cuộc sống như vậy.

      “Bảo bối, tỉnh” trong mông lung Tiểu Tiểu Binh dường như nghe được tiếng gì đó, trực giác của bé cảm thấy là lão cha.

      “Cha, cha tới cứu con!”

      “Đúng, con phải chống đỡ, nên ngủ gật nha!” Bé biết là có người tới cứu mình.

      Tư Mộ Thần tìm lúc lâu mới đại khái tìm kiếm được chỗ này, thị giác và thính giác của hơn người thường rất nhiều, cho nên vừa có động tĩnh, đều biết đến. Mặc dù gần đây có tiếng bước chân, nhưng tiếng hô hấp của bọn họ, thậm chí dường như có tiếng chuyện với nhau phát ra, cho nên Tư Mộ Thần đề cao cảnh giác.

      “Ai đó!” người hình như cảm nhận được hơi thở của Tư Mộ Thần lập tức đề cao cảnh giác.

      “Này này, suy nghĩ nhiều rồi? có ai!” Người nọ vừa mới dứt lời, phát thấy người sau lưng , mới ý thức được chuyện lớn, nhưng vì vì tiểu thư họ Diêu kia cho phép bọn họ mở đèn, đây chính là muốn hại chết bọn họ!

      “Ra ngoài, phải tới cứu người sao? Nếu đánh thắng được tao, tao để cho mày vào!” Tư Mộ Thần im lặng, đây là những ai? Nếu mình ra tay với người như vậy, là con mẹ phát đánh chết bọn họ.

      “Được!” Tư Mộ Thần phát ra tiếng giống như ở nhiều phương hướng phát ra, để cho được là từ đâu tới.

      “Mau ra đây, bằng lão tử vọt vào nhát đánh chết con nhóc kia!” cái này may, vừa Tư Mộ Thần nhanh chóng ra tay, quyền rơi vào mặt ta, lỗ mũi để lại đầy máu tươi, người nọ sờ lỗ mũi, miệng oa oa kêu to!

      “Rầm rì gì thế?” Diêu Mộng Lan nghe tiếng động lớn ở bên này làm sao còn có thể an tâm được, lập tức rút sung ra chạy tới nơi này.

      ta vừa đến, lập tức bị Tư Mộ Thần trong bóng tối bóp chặp cổ.

      “Tư Mộ Thần là bản lãnh! Tôi xem thường !”Diêu Mộng Lan chỉ ngón tay, mở đèn điện lên, đồng thời nhìn, Tư Mộ Thần quan sát, hai tên hộ vệ nằm mặt đất, còn có tên bịt mũi chảy máu, nhìn lại Diêu Mộng Lan, đưa dao lên trước: “Mở cửa!”

      “Tư Thiếu tướng, thế này là cưỡng ép tôi, uy hiếp tôi là phạm pháp!” Vào lúc này Diêu Mộng Lan vẫn cười, Tư Mộ Thần nhìn có chút mờ ám, nhưng vẫn cố chấp muốn mở cửa.

      “Nếu như vậy, vậy mở cửa !” Ánh đèn phía bên ngoài chiếu vào trong, bên trong có gì cả, là kỳ quái, làm sao lại có.

      “Người đâu?”

      “Tư Mộ Thần có bản lĩnh? Có bản lĩnh chính là vào tìm ! Người ở bên trong!” Diêu Mộng Lan sớm sắp xếp xong xuôi, hai người kia cũng kỳ quái , người ở đây, nhưng sao ở bên trong bóng người vậy?”

      “Diêu Mộng Lan, con mẹ chớ chọc tôi, ả đàn bà ngốc nghếch có ngực, cho rằng làm mấy chuyện kia tôi biết?” Tư Mộ Thần phen đẩy ta vào trong, Diêu Mộng Lan ra hiệu bàng mắt với người chảy máu mũi, người nọ còn chưa kịp động thủ, Tư Mộ Thần xoay người lại cái, đá cước, nặng hơn cái đầu bị thương của ta.

      Đẩy Diêu Mộng Lan tiến vào bên trong, sau khi vào, dùng dao găm uy hiếp tìm cơ quan rất lâu, cuối cùng mở ra được góc, nhìn thấy người áo đen, trong tay bé con, nhìn quần áo chính là bảo bối nhà , nhưng~

      “Ừ, đây phải là bé con nhà ! Tôi thấy tình huống có gì đúng a!” Giọng Diêu Mộng Lan còn mang theo vui mừng, điều này làm cho Tư Mộ Thần tức hận đánh tại chỗ được, vốn hưng phấn làm cho đầu óc choáng váng, dao của Tư Mộ Thần vừa rời khỏi cổ ta, tại lại xuất trở lại.

      ả đàn bà trí tuệ phát triển, lúc này phải là muốn thầm bất động tiếng vang, mình chạy trốn mới là thượng sách hay sao!

      “Ả đàn bà ngu xuẩn!” Người áo đen cũng xì mũi coi thường, phụ nữ dại dột như vậy lại là con của lão hồ ly họ Diêu, thực hiểu nổi.

      “Tư Thiếu tướng, đây là con nhà ! Tôi đưa cho , ả đàn bà này giao cho tôi xử lý!” Tư Mộ Thần ngờ vực nhìn người áo đen, chẳng lẽ bọn họ sớm liệu đến? Sau đó động tay chân?

      “Nếu là hai người này, ai tôi cũng muốn dẫn ?”

      “Vậy cứ thử chút!” người tới cũng hề sợ Tư Mộ Thần, nhưng tiếp theo Diêu Mộng Lan lại điên cuồng cười to.

      “Ha ha ha, muốn làm giao dịch với tôi? Các người cũng phải xem lợi thế trong tay các người có đủ hay ? Trợn tọ mắt của xem , Tư Mộ Thần, đây có phải Tiểu Tiểu Binh con của ?”









      Chương 69: Nguy hiểm, bộ mặt
      Editor: nhuandong

      Tư Mộ Thần nhận lấy đứa bé trong tay, nhìn lại phải là Tiểu Tiểu Binh nhà bọn họ, đứa bé này cũng sợ , hiển nhiên có chút hôn mê.

      “Ha ha, Tư Mộ Thần, là hại chết chính con của , nếu hpair tới cứu nó, tôi sớm mang nó gặp Cảnh Tô rồi. Chỉ cần gặp Cảnh Tô, lấy được thứ tôi muốn, tôi thả nó, đều là do , Tư Mộ Thần, đều là do !” Diêu Mộng Lan sớm để cho người của mình mang Tư Tiểu Binh cho cha mình, cha ta mang Tư Tiểu Binh đến để có được đồ họ muốn.

      Tư Mộ Thần nhanh chóng phản ứng, lôi Diêu Mộng Lan ra bên ngoài, Đường Tuấn ở bên ngoài nhìn thấy Tư Mộ Thần ra ngoài, trong tay còn nắm Diêu Mộng Lan mặc đồ ngủ run lẩy bẩy, gương mặt chán ghết.

      “Lão đại, xảy ra chuyện gì?” Đường Tuấn nhận Diêu Mộng Lan trong tay .

      “A Tuấn, cậu mang Diêu Mộng Lan trở về, nghĩ biện pháp cạy miệng ta ra, vừa có tin tức lập tức báo cho tôi biết!” Tư Mộ Thần nhanh chóng rời khỏi, trước khi , vẫn quên liếc mắt nhìn Diêu Mộng Lan ánh mắt đầy sợ hãi. Cho nên Tư Mộ Thần biết nhất định Tư Tiểu Binh có việc gì, cho nên động tác của phải nhanh.

      tới bọn họ, Tiểu Tiểu Binh, lúc này bé ngồi ở xe, ánh mắt sợ hãi nhìn người đàn ông, bé rất sợ, bé rất sợ bị tiêm, chỉ cần là mũi tiêm, bé có hơi sức. Chiều hôm qua, vốn bé nghĩ la to ở bệnh viện, nhưng có bất kỳ chút hơi sức nào, tại cái tên xấu xa này lại muốn mang bé chỗ nào đây?

      “Tiểu Tiểu Binh, cháu sợ sao?” Cha Diêu Mộng Lan sờ sờ đầu của bé, nhìn đứa bé muốn khóc nhưng vẫn chịu đựng nhẫn nhịn, ngược lại cảm thấy rất muốn trêu chọc.

      sợ!” Trong cái miệng nhắn quật cường ra vô cùng kiên định.

      “Quả nhiên khí thế của cháu rất giống với cha của mình, biết đợi lát nữa mẹ cháu có mạnh mẽ giống như cháu hay , xem mẹ cháu có bỏ được để chứ cháu hay !” Cha Diêu Mộng Lan vô cùng mong đợi cảnh tượng đó, theo như ông ta biết, Cảnh Tô còn chưa biết con bé này là con ruột của mình?

      “Ông là người xấu, ông bị báo ứng, bà cố nội làm thiện thiện báo, làm ác ác báo, nhất định ông bị ác báo!” Bé con có lúc lá gan cực kỳ lớn, mặc dù biết mình trong tình trạng nguy hiểm, nhưng mà trong mắt bé, chỉ cần lời trong trái tim là được rồi!

      sao? Vậy tao rất mong đợi báo ứng ấy!” Người đàn ông thấy khoảng cách tới mục tiêu càng ngày càng gần, trong lòng vô cùng kích động, cuối cùng cũng tới rồi, cuối cùng cũng lấy được rồi.

      Chỉ cần lấy được những thứ kia, những gì Hắc đạo quốc tế hứa hẹn cho mình đều ở trước mắt. của mình.

      “Tổng giám đốc. ở lầu dưới có người tìm !” Cảnh Tô nóng ruột lo lắng ở trong phòng làm việc, lão Mạc cũng gấp gáp, cũng biết tổng giám đốc nhà mình lo lắng cho đứa , chính mình cũng rất lo lắng, đứa đáng làm sao, chính mình cũng đành lòng nhìn bé xảy ra chuyện gì.

      “Biết là người nào ?” Cảnh Tô hỏi, mấy giờ này đều trôi qua cách kinh hồn bạt vía, cảm giác rất tốt.

      “Đối phương đeo kính đen, hình như là muốn cho người khác nhận ra! Tổng giám đốc, tôi nghĩ chị cần xuống đâu, chờ Tư Thiếu tướng tới rồi tính tiếp!”

      cần, nếu tôi xả ra chuyện, Tư Mộ Thần tìm được tôi, hơn nữa tôi tim tưởng ấy!” Khi Cảnh Tô câu này, trong lòng rất kiên định, vô cùng may mắn có người đàn ông như vậy mình.

      “Vậy, tổng giám đốc, chính chị cần phải cẩn thận chút, tôi phái người theo sau chị!”

      “Cũng tốt, khi nếu phát ran guy hiểm bảo bọn họ rút lui!”

      “Vâng, tổng giám đốc, tôi biết rồi!”

      Cảnh Tô lấy áo khoác ra ngoài, khi thấy xe, biết là người nào!

      “Lên xe!” Người đàn ông chỉ chỉ chỗ người phía sau, bảo Cảnh Tô lên.

      Cảnh Tô vừa lên xe, cửa xe lập tức bị khóa lại, nhìn thấy người đàn ông ôm Tiểu Tiểu Binh ở trước mặt, cái bộ dạng khát máu kia, lại nhìn Tiểu Tiểu Binh yếu ớt, vô cùng lo lắng, rốt cuộc bọn họ làm cái gì với bé?

      “Mẹ!” Giọng đáng thương của Tiểu Tiểu Binh vang lên, Cảnh Tô nhìn ngừng đau lòng.

      “Đưa con cho tôi! Dù sao tôi cũng tới! Chú Diêu, chú có thấy được ?” Cha Diêu Mộng Lan nghe được câu này hạ mắt xuống.

      “Ha ha, ánh mắt cháu Cảnh Tô đúng là tốt!” Cha Diêu Mộng Lan vừa vui vẻ vừa chuyện, dường như vô cùng hài lòng với cách gọi này.

      “Chú Diêu, chú đặt bé xuống , có chuyện gì cứ hướng về phía người lớn!” Cảnh Tô có chút tức iganaj, làm gì cũng nên để đứa gặp chuyện may.

      “Vì cháu còn gọi chú tiếng chú, con đưa cho cháu!” Cha Diêu Mộng lại lấy tiền lễ hậu binh, như là phần đầu cuộc đàm phán có, tiếp theo có thể làm cái gì đây?

      “Mẹ ~” Tiểu Tiểu Binh yếu đuối nằm trong ngực của , Cảnh Tô cảm giác lòng mình rỉ máu.

      khóc, mẹ ở đây, sao!” giọng dụ dỗ, đặt bé ở chỗ thoải mái nhất.

      đến, xuống xe !” Bất tri bất giác bọn họ đến nơi muốn dến, nhưng Cảnh Tô phát cái đuôi theo bọn họ sớm thấy.

      “Cháu giá Cảnh Tô nhìn tai mắt của cháu sao? Bọn họ sớm bị mất dấu!” Dầu gì Cha Diêu Mộng Lan cũng là nhân vật bên trong Hắc bang, điểm kỹ lưỡng này cũng biết đến.

      , chú muốn thứ gì!” Cảnh Tô hiểu mình trốn thoát được, chỉ có thể làm như vậy.

      “Chú muốn cháu lấy thứ ở chỗ cậu của cháu!” Cảnh Tô nhìn người đàn ông trước mắt, biết số vật vô cùng quan trọng, thậm chí quan trọng đến mức có thể lấy mạng vợ con cậu mình!

      “Thứ gì?”

      “Sổ sách!” Cảnh Tô lắc đầu cái: “Chú Diêu muốn sổ sách, Cảnh Tô làm được!” Cảnh Tô bảo vệ Tư Tiểu Binh, muốn lực sát thương của ông ta hại đến bé.

      “Con nhóc Cảnh Tô, mày cần mạng?” Ông ta dừng chút: “Cho dù mày muốn sống nữa, chẳng lẽ mày cũng muốn con ruột thịt của mày còn mạng?”

      Trong câu , chỉ nghe bốn chữ “con ruột thịt” này được cắn đặc biệt mạnh, Cảnh Tô bị kích thích trở nên ngốc lăng.

      “Ông… ông có ý gì!” Cảnh Tô cảm thấy bé con trong ngực mình cũng bình thường.

      “Ha ha, xem ra Tư Mộ Thần gạt mình mày! Mày hỏi con mày chút , hỏi nó , có phải cũng biết chuyện này?”

      trách được tại sao mình lại quan tâm đứa này như vậy, rốt cuộc lại là con ruột của mình, quả nhiên là như chân với tay, ra là con mình như vậy.

      “Mẹ, nên làm! khuất phục người xấu!” Giọng bé con yếu ớt vang lên, tại có mẹ ở đây, bé cái gì cũng sợ nữa, với khái niệm chết choc bé cũng hiểu lắm, cho nên bé sợ.

      Nhưng lời của bé khiến trong lòng Cảnh Tô rất khổ sở, cũng bởi vì như vậy Cảnh Tô càng thêm đau lòng, muốn cảm tạ những người nuôi dưỡng bé thành người như vậy! Bé con thiện lương như vậy, bé con tri kỳ như vậy.

      “Chú Diêu, chú cho rằng tôi làm sao?” Mặc dù trong lòng Cảnh Tô kiên định, nhưng suy nghĩ tạo thành trong đầu. Chờ chút, chỉ cần chút là được! Đợi chút nữa nếu Tư Mộ Thần tới tốt, nếu , cũng có dự tính xấu nhất.

      “Cảnh Tô, tao tin tưởng mày làm!” Cha Diêu Mộng Lan thoạt nhìn tương đối tự tin, vuốt vuốt dao giải phẫu trong tay, khiến cho người ta khỏi liên tưởng đến mấy người biến thái trong phim truyền hình, những bác sĩ thích giết người bàn phẫu thuật kia.

      Cha Diêu Mộng Lan ở cương vị bác sĩ này là tận trung công tác, nhưng khi biến thành người xấu, ông ta cũng tương đối thành công, cho nên ông ta lăn lộn thuận buồm xuôi gió ở hai nhà hắc bạch.

      “Suy nghĩ kỹ chưa? Thời gian có nhiều để mà đợi mày!” Ông ta bắt đầu lau dao giải phẫu của mình.

      “Chú Diêu, chú cho tôi hai tiếng, sau hai tiếng tôi cho chú câu trả lời chắc chắn, tại chú kiếm chút đồ ăn cho đứa trẻ được ?” Cảnh Tô cũng cầu nguyện ở trong lòng, Tư Mộ Thần em cho hai giờ để tìm được chúng em, ngàn vạn lần đừng để cho chúng em thất vọng!

      “Nhóc con Cảnh Tô, đồng ý suy nghĩ là chuyện tốt, chỉ là, cũng nên làm quỷ ăn no! Đừng để bữa này là bữa cuối cùng của hai mẹ con nhà mày!” Trong hoàn cảnh đêm tối, ánh đèn vụt sáng, làm cho Cảnh Tô chú ý tới hoàn cảnh xung quanh, hienj tại lại cảm thấy vô cùng sợ.

      được, thể sợ, nếu luống cuống, con phải làm sao?

      Cha Diêu Mộng Lan mang đồ ăn tới, Cảnh Tô tận lực đút cho bé con, nhưng lại ăn gi đó đều phun ra, nhanh chóng làm Cảnh Tô quanh mòng.

      “Bảo bối, con ăn chút có dược hay ?” Cảnh Tô sợ là bé đói bụng, nhưng nhìn sáng vẻ Tư Tiểu Binh như vậy như ăn vào nữa.

      Cảnh Tô nhìn con muốn ăn, chỉ có tự đút cho mình ăn, chính mình cũng ngày chưa ăn gì rồi, bé ăn việc gì, nhưng nhất định mình phải ăn, chờ chút nữa vẫn còn phải tìm được chạy.

      trong lúc ăn, Tiểu Tiểu Binh bị đoạt : “Nhóc con Cảnh Tô, tao biết mày trì hoãn thời gian, tại tao thay đổi chủ ý! Tao muốn mày lập tức đồng ý chuyện này.”

      nhìn thấy dao giải phẫu ở trước mặt bé khiến hoảng hốt, Tư Mộ Thần, rốt cuộc em nên làm gì? Rốt cuộc em nên làm gì? Trong lòng Cảnh Tô kinh hồn bát vía.

      “Chú Diêu, sao chú có thể nhẫn tâm như vậy!” Cảnh Tô khàn khàn giọng hô lên, tiếng hô này của khiến cho Tư Mộ Thần truy tìm tung tích hưng phấn trong lòng, cuối cùng cũng tìm được.

      “Con nhóc Cảnh Tô, tao đếm đến ba, mày nhất định phải đồng ý, ngày hôm nay con dao giải phẫu này của chú Diêu phải muốn cứu người, mà là muốn giết người!” Cha Diêu Mộng Lan đưa con dao phẫu thuật tới gần cổ bé con, dường như rỉ ra chút máu.

      “Đừng!” Cảnh Tô đau lòng kêu: “Tôi đồng ý, tôi đồng ý!”

      “Đây mới là chúa tốt của tao!” Cha Diêu Mộng Lan vừa buông lỏng thần kinh, trả lại đứa bé trong tay cho Cảnh Tô, Cảnh Tô chưa tỉnh hồn.

      Tư Mộ Thần giơ súng lục bắn về phía ông ta, tên thuộc hạ che trở cha Diêu Mộng Lan: “Cẩn thận!”

      “Lão tiên sinh, ông trước !” Thuộc hạ che chở ông ta vội vàng chui vào trong xe.

      “Được!” Tư Mộ Thần nhanh chóng chạy về phía trước, bảo hộ hai mẹ con vào trong ngực: “ nhóc, có sao ?” Tư Mộ Thần nhìn trán Cảnh Tô chảy đầy mồ hôi lạnh, trong lòng thở ra hơi dài.

      có việc gì!” Cảnh Tô kích động nhìn Tư Mộ Thần, nhưng lại nhớ tới con, trong lòng vô cùng lo lắng.

      “Bảo bối, con sao chứ?” là ngoài dự liệu của Cảnh Tô.

      Đứa bé bình thường dưới tình huống như thế sớm khóc, Cảnh Tô cũng hiểu vừa rồi Tiểu Tiểu Binh rất sợ, nhưng tại thấy được trong mắt Tiểu Tiểu Binh lại mang theo hưng phấn.

      “Lão cha, để cho con !” Tiểu Tiểu Binh muốn lấy súng trong tay Tư Mộ Thần.

      “Cái này cho con!” Tư Mộ Thần đưa khẩu súng nặng luôn mang theo bên mình cho bé, nhìn con nhà mình chơi rất vui vẻ, ở trong hoàn cảnh bóng tối như vậy mà bị dọa hỏng, là quá tốt!

      “Lão cha, súng này nặng!”

      “Tạm thời con giữ sĩ diện cho cha ! Nhanh!” Tư Mộ Thần cũng nhịn được, nếu để cho chạy thoát ở đây chính là hậu hoạn vô cùng.

      “Bằng bằng!” Mấy phát, xe lái rất nhanh, biết tình huống như thế nào rồi, Tư Mộ Thần vui vẻ dang theo hai mẹ con quay lại.

      “Kỹ thuật bắn của lão cha chính xác!”

      “Con cho cha con là ai! Cha muốn để lại mạng cho bọn họ, bọn họ chết đầu mối còn, con với mẹ con vẫn còn nguy hiểm!”

      biết, lão cha, con cho là cha tới kịp cứu chúng con rồi!” Bé con cười bò người Tư Mộ Thần, giúp vuốt hai hàng long mày.

      “Về nhà !” Cảnh Tô ôm hai cha con bọn họ.

      “Tư Mộ Thần, phải muốn lấy em sao? Tại sao còn chưa thấy hành động? Sauk hi Cảnh Tô biết Tư Tiểu Binh là con của mình lập tức muốn nhanh chóng kết hôn với Tư Mộ Thần, để bù đắp thiếu sót tình thương nhiều năm của mẹ cho bé.

      nhóc, ra có chuyện muốn cho em! Tiểu Tiểu Binh là con của em!” Tư Mộ Thần vô cùng nghiêm túc nhìn Cảnh Tô, chỉ sợ Cảnh Tô đồng ý chuyện cầu hôn.

      “Em biết!” Cảnh Tô rất bình tĩnh xong, Tư Mộ Thần nhắm hai mắt lại, chờ Cảnh Tô tuyên bố.

      “Tư Mộ Thần, tại sao còn chưa kết hôn?” Cảnh Tô hỏi Tư Mộ Thần, hù sợ , thế nào cũng nghĩ đến kết quả như vậy.

      “Em xác định, nghe lầm?”

      có” Cảnh Tô ôm con trong lòng qua.

      “Cảnh Tô, này này, nhóc, hai người chờ chút!”

      Tư Mộ Thần cảm thấy cũng may, may, tại bắt đầu, muốn bảo vệ hai mẹ con bọn họ tốt.

      --- -----tuyến phân cách---- -------

      Ở nhà họ Diêu, sau khi Dung Thiểu Tước trở về, nhìn nhà lộn xộn, lập tức nghĩ tới Diêu Mộng Lan xảy ra chuyện.

      ta chạy đến trong phòng Diêu Mộng Lan, cũng phát bóng người, nhưng ta nhìn laptop mở bàn, phía có video, khiến cho trong lòng ta hoài nghi.

      “Mộng Lan, Mộng Lan!” ta gọi,nhưng đều là tiếng vọng lại, nhất định ta xảy ra chuyện.

      Cho nên ta ngồi trước máy tính bắt đầu nghiên cứu video, nhìn băng ghi hình ta phát Tư Mộ Thần mang ta , nhìn bộ dáng bọn họ, dường như là xảy ra tranh chấp gì đó, bộ dáng hung ác kia của Diêu Mộng Lan mình hề biết, chẳng lẽ Diêu Mộng Lan có chuyện gạt mình?

      Mặc kệ như thế nào, vẫn muốn đưa Diêu Mộng Lan về, ta vừa mới sinh non, thân thể của ta cũng bằng lúc trước.

      Dung Thiểu Tước khoác áo khoác hướng nhà họ Cảnh.

      Cảnh Tô và Tư Mộ Thần vừa về đến nhà liền bị khách mời đến bái phỏng.

      biết tổng giám đốc Dung đêm khuya đại giá quang lâm là có chuyện gì quan trọng?” Cảnh Tô để cho cha con bọn họ tắm rửa, bẩn rồi!

      “Cảnh Tô, Tư Mộ Thần mang Mộng Lan , các người cần đối phó với ấy! Cảnh Tô, nên vì chuyện của chúng ta gây họa cho người vô tôi được ? Em có biết ? người Diêu Mộng Lan còn có chứng cứ em cho người cưỡng gian ấy!” Dung Thiểu Tước đau lòng nhìn Cảnh Tô

      “Dung Thiểu Tước, em tôi phái người cưỡng gian ta?”

      “Cảnh Tô, đến tình trạng này rồi, em còn phủ nhận sao? Em biết ? sống bên cạnh Diêu Mộng Lan cũng là vì em! Chỉ vì để em phải ngồi tù!” ra trong lòng Cảnh Tô chút cũng cảm động.

      “Dung Thiểu Tước, ở trong mắt Cảnh Tô chính là người như vậy sao?”

      ,.. phải vậy, biết em cố ý, Cảnh Tô tin tưởng , .. … này, Cảnh Tô em nên thả Diêu Mộng Lan !”

      “Ha ha, tôi muốn Diêu Mộng Lan, là buồn cười! …” Cảnh Tô còn chưa dứt lời, Tư Mộ Thần vừa tắm xong xuống cắt đứt lời của .

      theo tôi! Tôi cho biết chân tướng!” Tư Mộ Thần phức tạp nhìn tình địch trước mặt, suy nghĩ chút vẫn rất đáng thương.

      Trong lòng Dung Thiểu Tước cũng nghi ngờ Diêu Mộng Lan, cho nên khi Tư Mộ Thần chuyện, Dung Thiểu Tước lên tiếng lên.

      “Đến!” Tư Mộ Thần để bọn họ xuống xe, mặc dù muốn Cảnh Tô nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhưng tại có Cảnh Tô thể lấy được tin gì trong miệng Diêu Mộng Lan

      “A Tuấn, tại Diêu Mộng Lan ở đâu?”

      “Ở tay em!”

      “Mang ta tới đây !”

      “Được!” Đường Tuấn lái xe, khi xuất , Tư Mộ Thần để Dung Thiểu Tước nấp ở nơi bí mật.

      tới?” Tư Mộ Thần nhìn Diêu Mộng Lan, vô cùng vui vẻ.

      cứu được ra? là xem thường , Tư Mộ Thần!”

      “Mộng Lan, tại sao lại biến thành như vậy?” Cảnh Tô đứng ở bên người Tư Mộ Thần.

      “Cảnh Tô, người có tư cách chuyện ở đây nhất chính là mày!” Diêu Mộng Lan điên cuồng, nếu phải vì ta, theo cha tiến vào hắc đạo.

      “Tại sao?”

      “Tại sao? Cũng bởi vì người mày lấy được vị trí khoản tiền tham nhũng kia, tao vào cha tao bị quấn vào hắc đạo!” Khoản tiền kia có bao nhiêu hấp dẫn đối với nhà nghèo túng của bọn họ, chính là chí mạng mà, ta lên con đường siêu sao quốc tế, đây hết thảy đều là hắc đạo mang tới vinh dự cho ta.

      “Nhưng, cũng bởi vì mày, khiến cho tao hiểu những ngày kham khổ ở nước ngoài như thế nào!”

      “Diêu Mộng Lan, vậy Dung Thiểu Tước sao? ta là cái gì với ?” Tư Mộ Thần chính là cho Dung Thiểu Tước biết chân tướng.

      “Ha ha, Dung Thiểu Tước? Dung Thiểu Tước chính là kẻ ngu! KHi còn bé, tao cứu ta lần, ta liền cảm tạ! ra ta biết những người kia tao gọi là , tao cảm thấy dáng dấp ta quá đẹp, tao thích ai đẹp hơn tao, nhưng Cảnh Tô mày cũng biết nếu ngày đó phải là mày, tao cho đám người kia dừng tay! Nhưng ai biết được, thằng ngốc kia vẫn coi tao là ân nhân cứu mạng! là khờ! Lại càng thêm buồn cười, ta cho tao là xử nữ, phải phụ trách tao, chỉ là Cảnh Tô à, phải mày cũng hài lòng sao? Sau đó ta lại coi trọng mày? Mày phải tính chứ? Nhưng mà tao có thủ đoạn ? Áo cưới của mày là tao cho sửa đổi thành kích cỡ của tao! Mày biết tại sao sau khi Dung Thiểu Tước thả mày lại căm hận mày ? Bởi vì tạo , mày phái người cưỡng gian tao, ra mày biết đúng ? Ngày đó khi mày tới nhà họ Dung nghe được phải là cuộc chuyện của tao với Dung Thiểu Tước, đó là tao cùng người học cách của ta, chúng tao còn lăn lộn giường lớn, nhưng mà tao lại cho ta biết, tao bị cưỡng gian! ta tin, phải là ta nghe lời tao sao? Sớm muộn có mộ ngày tao lấy được “thịnh thế” vào trong tay tao! Sau đó cước đá văng!” Diêu Mộng Lan vẫn còn ở trong mộng đẹp của mình.

      Trong bóng tối ánh mắt Dung Thiểu Tước sớm trong cơn giận dữ.

      “Diêu! Mộng! Lan!”
      Last edited: 7/10/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :