1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng - Nguyên Cảnh Chi (Hoàn Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 64.1: Tiểu Tiểu Binh xuất , lừa gạt cưới (2)

      "Tiểu thư Cảnh Tô là đả thương lòng ~" Đầu kia điện thoại là giọng tà mị truyền vào tai Cảnh Tô, Cảnh Tô liếc mắt nhìn Tư Mộ Thần, sau đó chuyển ống nghe qua bên tai khác.

      " gì, vì sao tôi nghe hiểu?" Cảnh Tô hiểu ý của ta.

      "Tiểu thư Cảnh Tô, chính là người hôm nay cầu hôn em ở quán hải sản ~" nếu biết ta là dạng đàn ông gì, Cảnh Tô nghĩ ta người đàn ông .

      " xin lỗi, tôi cũng chưa từng gả cho !" Lúc Cảnh Tô ra những lời này, ràng cảm nhận được người đàn ông bên cạnh khác thường.

      "Tiểu thư Cảnh Tô, tin tưởng em nhanh tới tìm , tin tưởng em nhất định gả cho !" Tại sao dáng vẻ và giọng của người này giống với người kia vậy?

      Cảnh Tô nghĩ nhiều, bởi vì điện thoại di động của bị Tư Mộ Thần cướp rồi cúp điện thoại.

      "Điện thoại của ai? Cầu hôn?" Tư Mộ Thần nổi giận, nhóc con chỉ sống ở bên cạnh cũng trêu hoa ghẹo nguyệt, để cho mình bớt lo.

      " có việc gì, người bạn giỡn!" Cảnh Tô thu hồi điện thoại di động trong tay , sau đó nhét vào trong túi xách, người kia có điện thoại nữa.

      "Thực láo!" Tư Mộ Thần rất bất mãn đối với lời của Cảnh Tô.

      "Tư Mộ Thần, có thể dừng trò hề nhàm chán của ? Bây giờ cảm xúc của em rất loạn, em biết mình bỏ được , nhưng em chưa nghĩ tới chuyện kết hôn với , tại nhà họ Cảnh cần em!" Cảnh Tô xong cũng xuống xe, Tư Mộ Thần nhìn Cảnh Tô xa, lái xe chạy về phía nhà họ Tư!

      —— tuyến phân cách ——

      "Cha, cha về?" Tư Mộ Thần nghe thanh này, bước chân ngừng lại chút, xem như là gặp quỷ, thân thể cứng ngắc quay lại, sau đó chuẩn bị tức giận.

      "Tiểu Tiểu Binh, sao con chạy về?" Tư Mộ Thần nhìn tiểu quỷ trở về tức giận thêm, phải con bé ở nước chơi với bà nội sao?

      "Ai u, cha, phải vì con trở lại thăm cha, rồi sau đó thuận tiện xem xem cha mang mẹ về cho con hay chưa?" Tiểu Binh lập tức đâm chọt chỗ đau của , Tư Mộ Thần ôm chầm Tiểu Tiểu Binh mặc quân trang, sau đó vuốt ve mái tóc dài của con bé.

      "Còn có, mẹ con chịu gả cho cha!" Tư Mộ Thần nhìn dung nhan Tiểu Tiểu Binh giống Cảnh Tô như đúc, nhàng nhéo, lát sau, lại bắt đầu nhớ nhung.

      " là CMN đần!" Tiểu Binh ghét bỏ gạt tay Tư Mộ Thần, sau đó chu cái miệng , lên lầu.

      "Ai, Tiểu Tiểu Binh, con đứng lại đó cho cha!" Tư Mộ Thần cảm thấy mất thể diện, đứa bé ba tuổi rưỡi lời thô tục, còn để người cha như ở trong mắt.

      "Cha Tư, con tên là Tư Tiểu Binh, phải Tiểu Tiểu Binh, khó nghe muốn chết, con muốn đổi tên!" Tư Tiểu Binh ghét bỏ nhìn Tư Mộ Thần.

      "Con...con, thôi, ngủ lát !" Tư Mộ Thần có chút bất đắc dĩ nhìn con , chờ Tiểu Tiểu Binh ngủ, chạy đến trong phòng của con bé nhìn nó.

      Cảnh Tô bởi vì ngoài ý muốn sinh non ở bệnh viện, lúc sinh con bé ra, nếu như kịp thời cứu trị, con bé sớm tồn tại thế giới này rồi, tồn tại của con bé dễ dàng dường nào, ba năm nay con bé vẫn ở nước cùng bà nội, con bé trở lại phải nghĩa là bà nội cũng trở về chứ?

      Tư Mộ Thần nhức đầu, bà cụ trở lại là phiền toái nhất! Bà ép mình cưới người phụ nữ Dương Tử Hi.

      Quả nhiên, ngày hôm sau, đầu đội mũ, đeo mắt kính, "Hello, cháu trai quý của bà, gần đây cháu khỏe ?" Bà cụ thỉnh thoảng phe phẩy quần áo hoa của bà, ông cụ Tư nhìn vợ nhà mình, tức thể làm gì.

      "Bà lão, nếu phải là thể ly hôn, tại tôi lập tức CMN muốn cho bà !" Ánh mắt của Tư lão gia lộ ra ghen ghét, ông làm quân nhân nên thích việc như vậy, hình dáng lòe loẹt như gì?

      "Ông có bản lãnh để cho tôi à? Dù sao tôi cũng phải là ai
      [​IMG]
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      64.2

      "Đúng vậy, đợi chút nữa cha mang con vào, sau đó con phải tự mình hành động? Bất luận dùng biện pháp gì cũng phải lừa dì kia về làm mẹ con!"

      "Con cũng thích dì này, nhưng mà cha, dì này cũng bắt nạt Tiểu Tiểu Binh sao?"

      " , ấy rất thương con! Tựa như bà nội cố, Tiểu Tiểu Binh cũng muốn nhiều người thương chứ? Còn có rất nhiều mễ mễ~"

      "Được, con muốn rồi!" Nghe mễ mễ, Tiểu Tiểu Binh hưng phấn, bé muốn dành tiền mua vàng, thích ánh vàng rực.

      "Được, chia nhau hành động ~" Tư Mộ Thần dặn dò cụ thể xong, liền dẫn lên.

      Ở dưới lầu Cảnh Thái Lam, bọn họ vừa hay đụng phải lão Mạc, lão Mạc nhìn Tư Mộ Thần, dĩ nhiên là biết, nhưng nhìn đứa bé của bọn họ, thầm đoán là ai?

      Lão Mạc dẫn Tư Mộ Thần lên, Tiểu Tiểu Binh theo nhưng có khoảng cách nhất định, cho nên bọn họ nhìn nhưng dám ngăn trở, đến nỗi tất cả mọi người suy nghĩ xem là con nhà ai.

      "Thiếu tướng Tư, sao ngài rảnh rỗi tới đây? Là tới thăm Tổng giám đốc à?"

      "Đúng vậy, để tôi xem thử ấy có tốt hay !" Tư Mộ Thần cũng biết chuyện tổn thất của bọn họ, khẳng định Cảnh Thái Sinh có tiết lộ với .

      Tiểu Tiểu Binh dựa theo trình tự của cha, tiến hành từng bước , bé nhìn cha dẫn dì xinh đẹp ra, thấy tất cả mọi người vùi đầu làm việc, bé len lén bò vào từng bước , ngoan ngoãn núp dưới mặt bàn chỗ cái ghế Cảnh Tô hay ngồi.

      "Hắc hắc, chờ dì ấy trở lại cho dì ấy bất ngờ, đợi chút, mình muốn khóc, nhưng làm sao khóc đây?" Tiểu Tiểu Binh sinh ra khóc, làm thế nào đây?

      "Có rồi, hắc hắc", bé lấy túi tỏi trong túi đặt ở bên mắt, nước mắt của
      [​IMG]

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      64.3

      "Lão Mạc, buổi chiều tôi qua công ty, tôi mang theo đứa này về nhà trước! Ừ, bên công ty có tình hình gì báo cho tôi bất cứ lúc nào!" Cảnh Tô cúp điện thoại, nhìn bóng dáng ấm áp bên cạnh, trong lòng cảm thấy rất là hạnh phúc, nếu con còn, cũng lớn bằng chừng này chứ?

      "Mẹ xinh đẹp, từ nay về sau mẹ phải luôn làm mẹ con!" Tiểu Tiểu Binh cho rằng, bé chắc chắn phải có được người mẹ này, cho nên bé phải giúp cha, thích dì Dương.

      —— tuyến phân cách ——

      Cảnh trạch, Cảnh Thái Sinh nhìn lớn vào cửa, tinh thần hơi hoảng hốt, ông lôi kéo vạt áo của lão quản gia, ngây ngốc , "Cảnh Tô nhà chúng ta biến ? Văn Phi cũng trở về?"

      "Lão, lão gia, tôi cảm thấy người lớn là tiểu thư, nhưng người là ai?"

      "Cha, con trở về! Đây là", Cảnh Tô vừa nghĩ, biết tên bé, "bảo bối, cho dì, con tên là gì?"

      " cần, mẹ là mẹ, mẹ là mẹ"

      "A, a, được, được, vậy con cho mẹ, con tên là gì?"

      "Mẹ, mẹ hãy nghe cho kỹ, con tên Tiểu Tiểu Binh!" Hình như bảo bối rất kiêu ngạo, nhưng nhiều năm sau, nghe được người ta là Tịch, tên Nguyệt, thấy hối hận, tên đàn ông như vậy, làm sao khi còn bé có thể thích như thế?

      "A, Tiểu Tiểu Binh!" Mọi người bừng tỉnh hiểu ra, nhưng tại sao đứa bé có thể bình tĩnh như vậy? Bởi vì tên của biết là lấy hoa tuyệt thế nào.

      "Cảnh Tô, đây là chuyện gì?" Cảnh Thái Sinh mơ hồ? có con ? Con , đúng rồi, , khi đó bị nhà họ Tư mang , nhưng biết bé kia có còn sống thế giới này hay , Cảnh Thái Sinh kịp chờ đợi muốn chứng thực.

      "Bảo bối, cho ông ngoại, có phải cha của con họ Tư hay ?" Bảo bảo nghe xong sùng bái nhìn người ông này, trong đôi mắt giống như ông ngoại lợi hại, nhưng cha cũng lợi hại, cha từng , có ông hỏi vấn đề này, bé phải lắc đầu.

      Nhìn ông cười khúc khích, lắc đầu, gương mặt Cảnh Thái Sinh thất vọng, nhìn nhóc con này có vấn đề. Cảnh Tô của bọn họ biết, điều này ràng chính là nhà họ Tư phái tiểu gian tế tới.

      "Cảnh Tô, vậy con chơi với đứa bé, cha và bác quản gia ra ngoài dạo vòng!" Cảnh Thái chỉ sợ là mình nhịn được tâm tình vui sướng, quyết định ra ngoài tâm với lão quản gia.

      "Mẹ xinh đẹp, phòng của mẹ đẹp ~" Tiểu Tiêu Binh chưa từng thấy căn phòng đẹp mắt như vậy, phòng của bà nội cố có vật dụng, mà trong phòng của cha, ông nội, và ông nội cố đều là sách, trong phòng của mẹ xinh đẹp có Đại Hùng, còn có bàn trang điểm xinh đẹp, về sau bé nhất định phải xinh đẹp như mẹ.

      "Con thích là tốt rồi, vậy sau này ở lại đây được ?"

      "Dạ!"

      Cảnh Tô nằm ở giường, Tiểu Tiểu Binh tự nhiên nằm ở người của , vươn cánh tay đặt đầu Tiểu Tiểu Binh gối ở phía , Tiểu Tiểu Binh nhìn gò má xinh đẹp của Cảnh Tô, buồn ngủ ập tới, sau đó an tâm nép ở trong ngực ngủ thiếp .

      Đối với sắp xếp hoàn mỹ của Tư Mộ Thần, lá bài chủ chốt quả nhiên ra tay, những thứ ban đầu Lục Phạm sắp xếp tính là gì, liền gõ hai chân chờ mẹ đứa sa lưới.

      —— tuyến phân cách ——

      Dĩ nhiên chỉ dựa vào đứa bé mà có nhân vật chính ra sân cũng được, ngày Tư Mộ Thần báo cáo, Tiểu Tiểu Binh trừ kề cận Cảnh Tô ra, còn thích bảo Tư Mộ Thần ôm chơi khắp nơi, Cảnh Tô vài lần hoài nghi, có phải Tiểu Tiểu Binh là sắc quỷ hay ? Thích dính Tư Mộ Thần chiếm tiện nghi.

      Tư Mộ Thần mang theo Tiểu Tiểu Binh chơi, Tiểu Tiểu Binh nhất định cầu xin Cảnh Tô cùng , mang theo cơm, Cảnh Tô có cách nào, lâu lâu, cảm thấy ba người giống như là nhà ba người, rất là hạnh phúc, Cảnh Tô cũng bị ý nghĩ này dọa sợ.

      Cho nên mỗi khi ngẩn người, Tiểu Tiểu Binh che miệng cười, sau đó nhìn Tư Mộ Thần tràn đầy hài lòng.

      Cảnh Tô nhiều lần bảo Tư Mộ Thần cần trở lại, nhưng Tiểu Tiểu Binh thích, thừa cơ hội này, Tư Mộ Thần có nhiều cơ hội gần gũi Cảnh Tô hơn, ban ngày Cảnh Tô mang theo Tiểu Tiểu Binh tới công ty chơi, buổi tối Tư Mộ Thần mang theo bọn họ ăn cơm, Cảnh Tô dần dần cũng quen.

      Nhìn thời cơ đến, Tiểu Tiểu Binh và Tư Mộ Thần phải làm ra kế hoạch!

      ngày này, mặc dù phải sinh nhật của Tiểu Tiểu Binh, nhưng muốn tạo ra sinh nhật, phải làm gì đây? Chỉ Tiểu Tiểu Binh biết, Tư Mộ Thần cũng biết, nhưng Cảnh Tô biết, phải làm gì đây?

      Tiểu Tiểu Binh lật quyển vở chuẩn bị xong từ trước, sau đó đau lòng nhìn nó, Cảnh Tô tới nhìn Tiểu Tiểu Binh khổ sở, biết làm thế nào, làm sao bé khóc đau lòng như vậy?

      “Sao vậy? Đây là?” Cảnh Tô ngồi ghế sa lon ôm lấy bé, để cho bé ngồi ở đầu gối mình, sau đó theo ánh mắt, nhìn vào quyển vở , hóa ra phía vẽ bánh kem lớn! Chẳng lẽ hôm nay là sinh nhật của bé?

      “Mẹ xinh đẹp, con muốn ăn bánh ngọt thổi cây nến!” Cảnh Tô sờ sờ đầu đứa bé.

      “Mẹ mua bánh ngọt cho con có được hay ?”

      “Mẹ xinh đẹp, con muốn chú A Thần cũng ăn chung bánh ngọt với con!” Năm trước đều là cha và bé cùng nhau thổi cây nến sinh nhật, mặc dù lần này phải sinh nhật , nhưng bé cũng muốn cha vắng mặt, mặc dù bé còn là đứa trẻ, nhưng rất nhiều chuyện, bé đều biết. Có thể mẹ xinh đẹp chính là mẹ cũng chừng, bởi vì bé len lén lấy gương nhìn, hóa ra mẹ xinh đẹp và mình đều xinh đẹp!

      “Được, chờ chút mẹ gọi điện thoại cho chú ấy, tại chọn bánh ngọt với mẹ trước!”

      “Tư Mộ Thần, hôm nay là sinh nhật Tiểu Tiểu Binh, hôm nay qua chỗ của nhé!”

      “Được, làm xong thức ăn chờ hai người tới đây!”

      Cảnh Tô cũng tại sao muốn đến nhà đầu tiên để tổ chức sinh nhật cho bé, có lẽ coi nơi đó trở thành nhà của mình ư?

      “Mẹ xinh đẹp, chúng ta đâu vậy?” Tiểu Tiểu Binh nhìn từng đoạn đường núi uốn cong, trong lòng đều là tò mò, nhìn thấy cảnh sắc!

      “Oh, so beautiful!” Cảnh Tô nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn bé, bé học Tiếng chính tông này với ai?

      “Bảo bối, con được dạy tiếng à?” Cảnh Tô lái xe, sau đó hỏi Tiểu Tiểu Binh.

      “Đúng vậy, học cùng người !” Tiểu Tiểu Binh nghiêm túc đáp trả câu hỏi, bởi vì người nước ngoài kia bé học tiếng rất giỏi~

      “Mẹ xinh đẹp, trong mấy bạn học tiếng con học tốt nhất!” bé tự hào, bởi vì người nước ngoài kia cũng sánh bằng bé kia mà.

      “Con giỏi!” khi đứa trẻ nhận được cổ vũ rất vui vẻ, Tiểu Tiểu Binh rất vui vẻ, dì Dương đó hề thích mình, chỉ ghét bỏ mình.

      “Mẹ xinh đẹp, về sau mẹ có thích Tiểu Binh hay ?” bé hỏi thận trọng, bởi vì bà nội cố làm người phải thành thực, nếu thành thực bị người ta ghét.

      , mẹ rất mến con!” Cảnh Tô an ủi đứa đáng .

      “Leng keng leng keng~” Tiểu Tiểu Binh hô ra ngoài cửa, Tư Mộ Thần mặc tạp dề vui vẻ tới mở cửa, nhìn hai mẹ con trong lòng ấm áp.

      “Mau vào, bên ngoài lạnh lắm!” Tư Mộ Thần bên trái bàn tay to, bên phải bàn tay , hạnh phúc lan tràn ở trong lòng .

      “Chú A Thần ~ chú chuẩn bị món ăn ngon à?” Tiểu Tiểu Binh ngó đầu vào phòng bếp.

      “Ai ai, cẩn thận chút!” Những thức ăn kia đều nóng, da trẻ con mỏng, dùng tay ẵm bé ra khỏi phòng bếp, sau đó đặt bé ở ghế sớm chuẩn bị xong!

      “Ngoan ngoãn chờ chú mang thức ăn lên!” Cảnh Tô nhìn động tác thuần thục của Tư Mộ Thần, cảm thấy có chút kỳ lạ, tại sao Tư Mộ Thần quen thuộc mọi chuyện của bảo bối vậy, theo biết, Tư Mộ Thần có đứa ?

      “Cảnh Tô, mau ngồi xuống, chúng ta khai tiệc!” nhà ba người ngồi xuống tổ chức sinh nhật cho con , ngày đáng giá kỷ niệm này đáng nhẽ nên chụp lại làm kỷ niệm, nhưng đây phải sinh nhật , cho nên muốn chờ đến thời điểm để chơi đùa vui vẻ.

      “Cha, mau tới thổi cây nến cho con!” Tiểu Tiểu Binh thuận miệng gọi Tư Mộ Thần, Cảnh Tô sững sờ, cha? phải là chú A Thần? Nhưng nhìn thấy bọn họ chơi vui vẻ như vậy, Cảnh Tô cũng gắp thức ăn cho bọn họ!

      có dấm!” Tư Mộ Thần ôm tiểu quỷ khó dây dưa, ý bảo xuống, nhưng tiểu quỷ đâu chịu, cứ nghe theo, biết Cảnh Tô thích ăn hải sản, mới nấu trứng tôm, nhưng mà.

      có việc gì, em , em biết ở nơi nào!” Cảnh Tô tới nhà bếp.
      Last edited by a moderator: 7/6/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      64.4

      Tư Mộ Thần nhìn mấy lần, hung ác cảnh cáo, "Tiểu Tiểu Binh, nhân vật chính của hôm nay là mẹ con, phải con!"

      Tiểu Tiểu Binh bừng tỉnh hiểu ra, hoá ra là như vậy, "Cha, được rồi, con ngoan ngoãn ngồi ghế, sau đó nhìn cha và mẹ chơi!"

      Chờ Cảnh Tô lấy dấm liệu ra, nhìn hai người ngoan ngoãn ăn cơm, là kỳ lạ!

      "Mẹ, mẹ uống rượu , uống rượu!"

      "Lát nữa mẹ còn phải lái xe, thể uống rượu!"

      "Huhu, mẹ, mẹ phải uống rượu à?"

      Đứa bé khóc, người lớn đau lòng. " có việc gì, nhóc con, em uống ! Buổi tối có thể ngủ ở bên này!" Tư Mộ Thần tốt bụng đưa ra đề nghị.

      "Được rồi, bảo bối, đừng khóc, mẹ uống ~" uống từng ly, biết là bao nhiêu ly, Cảnh Tô rốt cuộc có chút bất tỉnh nhân .

      "Bảo bối, trông mẹ con, cha lấy cái này!"

      Gian kế của Tư Mộ Thần được như ý, lấy ra tài liệu kết hôn, phía đều điền xong, tại chỉ cần Cảnh Tô ký tên là ok, tiếp theo chính là xúi giục cha vợ đưa hộ khẩu để nhập khẩu. Trong lòng Tư Mộ Thần cảm thấy mỹ mãn.

      "Tổng giám đốc, đây là tài liệu muốn ngài ký tên!" Tư Mộ Thần học giọng điệu của lão Mạc, để Cảnh Tô ký tên, trong mông lung Cảnh Tô giơ tay lên ký tên. Sau lại tựa vào bàn.

      "Cha, cha quá gian trá, đợi lát nữa mẹ tỉnh lại, quỵt nợ, cử hành hôn lễ với cha, cha cũng chỉ là uổng công!"

      hiểu, bây giờ trẻ con chín chắn như vậy, Tư Mộ Thần cũng được coi là thiên tài mà vẫn bị đả kích.

      " cũng phải, vậy có phải lưu lại chút chứng cớ gì cho mẹ con hay ?" Tư Mộ Thần nghĩ nghĩ lại, liền móc máy ghi ở trong túi ra, hôm nay mới vừa dùng qua.

      "Bảo bối, con muốn dì xinh đẹp này là mẹ con chứ?" Đứa đáng thương gật đầu mạnh, ở thời khắc mấu chốt hồ đồ, rơi vào trong hang sói của cha. "Vậy con hỏi giúp cha, mẹ xinh đẹp có thích cha con hay !"

      "Cha, con nên hỏi như vầy sao? Mẹ xinh đẹp, mẹ thích cha con chứ?" Tiểu Tiểu Binh hồn nhiên đáng . "Ngốc, nên hỏi như vầy, mẹ xinh đẹp à, mẹ thích chú Tư Mộ Thần chứ? Mẹ nguyện ý gả cho chú ấy ?"

      Ánh mắt Tư Mộ Thần hơi khinh bỉ, Tiểu Tiểu Binh ra hình tổn thương, "Cha, cha tổn thương con!"

      "Vậy con có bản lãnh lặp lại lời cha , cha con thông minh!"

      "Được, ngốc, nên hỏi như vầy, mẹ xinh đẹp à, mẹ thích chú Tư Mộ Thần chứ? Mẹ nguyện ý gả cho chú ấy ?"

      Tiểu Tiểu Binh lặp lại nguyên si, nhưng giống như là muốn tức chết mới bỏ qua cho. "Cha, con lại sai rồi sao?" Tiểu Tiểu Binh khiêm tốn hỏi.

      "Mẹ xinh đẹp à, mẹ thích chú Tư Mộ Thần chứ? Mẹ nguyện ý gả cho chú ấy ?" Lúc này Tư Mộ Thần nhảm nữa. Tiểu Tiểu Binh cũng hiểu đại khái, sau đó bọn họ lay Cảnh Tô, Cảnh Tô ngẩng đầu lên nhìn thấy ba bốn cái đầu.

      "Mẹ xinh đẹp à, mẹ xinh đẹp ơi, mẹ thích chú Tư Mộ Thần chứ? Mẹ nguyện ý gả cho chú ấy ?" hơi hỏi xong, sau đó nhìn Tư Mộ Thần, Tư Mộ Thần mới phát có mở máy ghi .

      "Hả?"

      "Hỏi lần nữa, bảo ~"

      "Mẹ xinh đẹp à, mẹ xinh đẹp ơi, mẹ thích chú Tư Mộ Thần chứ? Mẹ nguyện ý gả cho chú ấy ?" Tiểu Tiểu Binh rất lớn, Cảnh Tô chấn động,
      Tư Mộ Thần hoảng sợ, chỉ sợ Cảnh Tô đột nhiên tỉnh.

      “Ừ, bảo bối, đúng, đúng, phải, tên bại hoại đó dạy con ?”

      có, có!”

      “Ừ ~ mẹ thích tên bại hoại đó, cũng nguyện ý gả cho ta, nhưng mẹ muốn trừng trị tên bại hoại này , tên bại hoại lừa gạt mẹ, về sau nếu ta còn dám gạt mẹ, mẹ dẫn con bỏ trốn!” Lời hùng hồn của Cảnh Tô hù sợ hai người.

      “Nhóc con, dẫn em ngủ!” Tắt máy ghi , Tư Mộ Thần có cái này trong tay, kết hôn, mới tin.

      Tiểu Tiểu Binh nhìn người cha phúc hắc, người mẹ điên cuồng, trong lòng mặc niệm, về sau cuộc sống của mình bi thảm. bé leo lên cái ghế uống rượu vang.

      “Ngọt quá”, sau đó bé tiếp tục uống.

      Chờ Tư Mộ Thần ra, Tiểu Tiểu Binh nhà bọn họ đỏ mặt nằm mặt đất, sau đó ngừng liếm liếm đầu lưỡi, Tư Mộ Thần lắc đầu cái, hai mẹ con này đều là tửu quỷ ( quỷ rượu).

      Tiểu Tiểu Binh uống rượu được, sau đó ngừng nôn, Tư Mộ Thần đêm ngủ, chăm sóc đứa , còn có trông người lớn.

      Tỉnh lại, Tư Mộ Thần ngủ ở bên cạnh , Tiểu Tiểu Binh ngủ bên cạnh, thời tiết ấm áp, xoa xoa cái trán, tối hôm qua lại uống nhiều quá.

      Chạy vào phòng bếp nấu chén trà giải rượu, uống hớp, nấu cháo xong, chờ hai người ăn cơm.

      Nhưng có đợi đến lúc bọn họ ăn cơm, Cảnh Tô nhận được cú điện thoại vội vã rời .

      ---------------------tuyến phân cách--------------------------

      “Chuyện gì xảy ra?” Cảnh Tô nhìn lão Mạc mang theo vật phẩm chờ trong phòng làm việc, khiến trong lòng mơ hồ lo lắng.

      “Tổng giám đốc, những vật liệu muốn chúng tôi mua, thiếu hàng rất nghiêm trọng, bây giờ ở trong thành phố đều còn vật liệu, tại trong nhà xưởng ngừng sản xuất rồi, các công nhân cảm thấy lo lắng, nhanh nhất ba ngày sau chúng ta mới lấy được vật liệu, nếu vượt qua nguy cơ này, cổ phiếu của Cảnh Thái Lam sợ là sụt!”

      “Trước tiên nên hốt hoảng, những vật liệu này do ai mua?” Cảnh Tô tỉnh táo, đây là chuyện cấp bách nhất kể từ khi nhậm chức.

      “Nghe , là có hai nhóm người mua những vật liệu này, hơn nữa còn điên khùng giành lấy!”

      “Xem ra có người cố ý muốn Cảnh Thái Lam qua được! Như vậy, bên ngoài mua sản phẩm trước, tuyên bố với công nhân là nghỉ phép có lương!”

      “Tổng giám đốc, này, ngày chúng ta tổn thất mất 10 mấy vạn, các đổng nhất định đồng ý!”

      “Bên đổng cứ để tôi làm việc, tại các vị giải quyết hết tất cả công việc tay!”

      Hai nhóm người, nhóm là Thẩm Xuân Linh, cha bài thuốc bí truyền biến mất, đoán chừng là bà ta mang , còn nhóm kia?

      Vào lúc khổ sở suy nghĩ, điện thoại reo, “Tiểu thư Cảnh Tô, tôi có thể giúp gì ?”

      làm?” Giọng Cảnh Tô lạnh bức người, muốn bị ép, đây mới là chuyện khó chịu.

      “Cảnh Tô, như thế nào? Điều kiện của tôi, em có nghĩ qua? Đây chỉ là bước đầu tiên!” Người đàn ông ép sát từng bước, ta uy hiếp, ta muốn lấy được người phụ nữ này.

      “Nếu tôi đồng ý?” Cảnh Tô càng thêm kiên định, muốn gả cho Tư Mộ Thần, đây là suy nghĩ trong lòng . Nếu Tư Mộ Thần nghe được, đoán chừng vui vẻ chết rồi.

      “Cảnh Tô, em biết ? Nếu có tôi, em chịu tổn thương, hơn nữa phải chịu tổn thương rất sâu! Em khó chịu, cho nên trước lúc em khổ sở hãy gả cho tôi… tôi giúp em giải quyết khó khăn!” rất đường hoàng, nhưng mà vào tai Cảnh Tô chói tai, cúp điện thoại.

      “Nhóc con”, Tư Mộ Thần mang theo Tiểu Tiểu Binh ôm chặt Cảnh Tô, trời mới biết buổi sáng thấy được bóng dáng của sợ dường nào, nhất là lúc nghe được điện thoại của lão Mạc, mang theo Tiểu Tiểu Binh chạy đến.

      “Ăn cơm chưa?” Cảnh Tô ở ngực buồn buồn ra tiếng.

      “Chưa ăn! tại chưa ăn!” Cảnh Tô đẩy Tư Mộ Thần ra, mắt đỏ ửng, sau đó ôm Tiểu Tiểu Binh ra phía ngoài.

      “Mẹ xinh đẹp đừng khóc, cha, à, , có chú A Thần ở đây!” Tiểu Tiểu Binh chỉ vào Tư Mộ Thần, thu hồi ngón tay mập mạp còn gặm hai cái.

      “Tốt lắm, chúng tôi ăn cơm, em muốn ăn cái gì?”

      “Cháo bí đỏ!” Cảnh Tô kinh ngạc, cũng thích ăn, ra Cảnh Tô còn biết Tiểu Tiểu Binh là con trai hay con .

      “Tư Mộ Thần, gần đây có tiệm cháo rất ngon!”

      “Được, hai say rượu thích hợp ăn thứ khác!” Tư Mộ Thần nhìn Cảnh Tô còn đỏ mặt giống Tiểu Tiểu Binh, đáng , hai mẹ con di truyền vẻ đáng .

      “Cảnh Thái Lam gặp phải phiền toái gì?”

      “Nguy cơ thiếu hàng!”

      “Chuyện gì xảy ra?”

      “Hàng của bọn em bị người ta tranh mua hết sạch, tại chúng em phải chỗ khác trong nội thành tìm nguồn cung cấp”, Cảnh Tô hơi lo lắng, đây chỉ là tấn công , nếu là tấn công lớn, biết là thế nào, được, nhất định phải duy nhất trận đánh!

      “Hàng, giải quyết cho em!” Tư Mộ Thần nhìn Cảnh Tô, gương mặt kiên định!
      Last edited by a moderator: 7/6/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 65: Hội triển lãm, khách thần bí tới

      editor: nhuandong

      Cảnh Tô có chút tin nhìn Tư Mộ Thần, tất cả nguồn cung cấp cũng bị hai người kia mua rồi.

      tin ? theo , hủy bỏ kế hoạch lúc trước của bọn em !” Cảnh Tô nhanh chóng gọi điện thoai cho lão Mạc, cẩn để cho công nhân chạy, tiến hành trấn an.

      từ đâu mà có được nguồn cung cấp? Cho dù là Thiếu tướng cũng thể…” Cảnh Tô sốt ruột, nếu phạm phải vào chuyện sai lầm, ngộ nhỡ mọi chuyện vỡ lở, dưới nhà họ Tư đều bị liên lụy.

      “Biết em lo lắng cái gì, nhưng lúc nào Tư Mộ Thần đánh trận mà nắm chắc chiến thắng?” Nghe đến câu này, cuối cùng lòng thấp thỏm của Cảnh Tô cũng rơi xuống.

      “Ăn cơm, sai Lục Phạm mang đồ qua!”

      Mặc dù Tiểu Tiểu Binh nghe hiểu bọn họ cái gì, nhưng bé nỗ lực tự mình ăn cơm, sau đó để cho Cảnh Tô ăn cơm. Đột nhiên Cảnh Tô hâm mộ cha mẹ ruột của bé, nếu là cha mẹ bé đến tìm bé, phải mang bé , bỏ được sao?

      “Tống Mộ Thanh, tìm cha mẹ cho Tiểu Tiểu Binh chứ?” Cảnh Tô ra biết là tốn bao nhiêu khí lực, nhìn Tiểu Tiểu Binh ở bàn, cầm cái muống ăn ngon lành, miệng đều là cháo.

      “Tiểu Tiểu Binh có cha mẹ, đến lúc trở về!” Tư Mộ Thần biết phải trả lời sao với Cảnh Tô, cứ như chuyện lạ mơ hồ. Nhưng dường như Cảnh Tô hài lòng với kết quả này.

      “Tư Mộ Thần, sớm điều tra rồi?” Giờ phút này, Tư Mộ Thần mới phát giác được lời , nhóc này thích truy đến tận cùng.

      “Lão đại, hàng chúng em đưa đến, nhưng chờ đến khi chúng em đến, có người đưa cho!” Đường Tuấn xuất ở trước mặt bọn họ, hình như là trải qua chuyện lần trước, cậu thành thục ít, khi giơ tay nhấc chân hơi thở lạnh lẽo, mơ hồ mang theo cảm giác của cái chết.

      “Biết là ai ?” ra trong lòng Cảnh Tô mơ hồ nghĩ tới có phải là người đàn ông thần bí đó hay , nhưng lại cảm thấy có thể phải.

      “Chị dâu, chúng em vẫn tra được tin tức.” Giọng điệu của Đường Tuấn hoàn toàn thay đổi, dáng vẻ cứng rắn khiến cho Cảnh Tô thích ứng được,
      có lẽ phải gặp cái gì đó, Cảnh Tô cũng nghĩ như vậy, hơn nữa kể từ khi Đường Từ trở lại trại giam, mất tích rất lâu cho tới bây giờ mới xuất !


      “Mẹ, chú đẹp trai này là ai vậy? Con rất thích ! Chú ôm cháu cái!” Tiểu Tiểu Binh chạy đến chân của cậu ta bắt đầu dựa vào chân cậu, muốn cậu ta ôm. Nằm ngoài ý nghĩ của mọi người, Đường Tuấn luôn luôn có hứng thú với chó mà đụng vào phụ nữ lại ôm nhóc này, điều này làm cho bọn họ rất lo lắng, cha mẹ luôn thích suy nghĩ nhiều, hơn nữa nhất là tại bé còn cha mẹ càng thêm thích loạn tưởng, ngộ nhỡ lại người lớn tuổi, vậy phải làm gì bây giờ?


      được!” Cảnh Tô và Tư Mộ Thần đông thời hô to, bọn họ lại dám tưởng tượng tiếp, truyện như vậy tuyệt đối thể xảy ra người bọn họ.


      “A Tuấn, cậu về trước thôi! đưa Tiểu Tiểu Binh và Cảnh Tô trở về trước! “


      “Con muốn, con muốn sống chung cùng với chú!” Tiểu Tiểu Binh kháng nghị, vất vả mới tìm được mỹ nam, nếu là có được tiền, may mắn khi có chuyện đó. Nếu phải bé thích mỹ nam thu tiền tài, bé mới cần cùng làm việc với người cha chết tiệt này, tại lại để bé chơi đùa với chú đẹp trai này nữa.


      “Tiểu Tiểu Binh, con quên sao?”


      “Lão già đáng chết này, chẳng lẽ cha quên sao?” Tiểu Tiểu Binh học giọng điệu uy hiếp của , khiến Tư Mộ Thần tức giận gần chết.


      “Xem như con lợi hại !” Tư Mộ Thần mang theo Cảnh Tô . Dọc đường Cảnh Tô cười rất hạnh phúc, chỉ thấy nhìn Tư Mộ Thần mặt đen .


      nhóc, cười đủ chưa?” Cảnh Tô thể được cái gì, chỉ có thể gật đầu cái.


      “Nhóc con, nếu em còn cười nữa, trừng phạt em!”


      ..., dám!” Cảnh Tô dáng vẻ thở hồng hộc, Tư Mộ Thần nhìn thấy sắc mặt đỏ ửng, nắm lấy mặt , cúi người hôn xuống.


      Cảnh Tô như sơm dự liệu có thể chết như vậy, cũng đẩy Tư Mộ Thần ra. tại Cảnh Tô mặc kệ, theo cảm giác trong lòng là được rồi, những thứ khắc đều phải là vấn đề quan trọng, cho nên đổi bị động thành chủ động, vòng lên cổ Tư Mộ Thần, ở trong xe khí ngọt ngào vậy quanh.


      Tư Mộ Thần cũng bị khiếp sợ bởi hành động của Cảnh Tô, cố gắng của uổng phí rồi. tại nhóc của đồng ý rồi, sau này mình cần gạt cưới nữa~


      “Lên , cần phải bắt đầu công việc, hội triển lãm Cảnh Thái Lam sắp bắt đầu chứ?” Tư Mộ Thần lưu luyến buông Cảnh Tô ra.


      “Lái xe cẩn thận chút !” Cảnh Tô quả quyết lên, tại còn chưa có thể chiếu cố hạnh phúc của mình, còn có hạnh phúc dưới công nhân viên Cảnh Thái Lam; thể để cho bọn họ thất nghiệp. tại tự mình phát mình có thể trở thành người lãnh đạo tiêu chuẩn, thoát khỏi nguy cơ này cũng với Cảnh Thái Lam.
      Đúng lúc vừa đến phòng làm việc, lị nhận được điện thọai ở bệnh viện Giang Phỉ Aí khi dễ hai mẹ con kia, tại ở bệnh viện hôn mê bất tỉnh, đều này làm cho lòng dạ độc ác của Cảnh Tô có chút ngứa. phải dễ chuyện, chỉ là đành lòng tổn thương là thôi. Lần này dưới uy hiếp này, chẳng lẽ nhất định mình phải lộ bộ mặt ngoan hay sao?


      Hôm nau điên cuồng làm việc, đến khi màn đêm buông xuống, mới để cho mình ngừng lại.


      mở rượu đỏ, để cho chất lỏng chảy xuôi theo chiếc ly cao cổ, giống như máu cổ mình được tĩnh lặng, giống như vui mừng.


      Giơ đế ly rượu cao lên, nhàng lắc lắc chất lỏng màu đỏ trong ly, ngón tay nhàng đùa giỡn tóc của mình, đứng ở tầng cao nhất ở thành phố, quan sát cái thành phố này.


      Ba năm, dài nhưng đủ để thay đổi mọi chuyện, thậm chí là cả đời.


      Tất cả mọi chuyện ba năm trước đây mồn trước mắt, giống như đóa hoa sói có độc, lấy máu tươi làm chất dinh dưỡng, so với túc chỉ có hơn chứ kém.


      thương, cũng hận, nhưng độc.


      Nhân chi sơ, tính bổn thiện, i vừa sinh ra là như vậy, có số việc vì tình thế bắt buộc.


      Những vết thương kia, những thứ khổ kia, những thứ đau kia, những thứ hối hận kia, những thứ hận kia, đều là chất xúc tác.


      nhớ tới người đàn bà vẫn hôn mê bất tỉnh ở giường bệnh đến nay kia.


      hi vọng đến mức nào bà ta đứng ở trước mặt mình, sau đó bá đạo đoạt ly rượu của mình, bĩu môi nhìn .


      nhớ lại người đàn ông cùng lớn lên với mình.


      Khi nghèo túng chìa tay giúp đỡ mình.


      Khi mất ý chí chiến đấu, nghiêm khắc huấn luyện mình.


      Khi ...


      Cũng ba năm, có ổn ? Xoa trái tim của mình, nơi đó lại nhảy lên giống như bình thường.


      Lần này tuyệt đối mình chạy trối chết.


      “Tổng giám đốc, hội triển lãm sắp bắt đầu rồi!” Thư kỳ theo nhắc nhở hành trình của !

      Cảnh Tô nâng ly rượu đỏ trong tay uống hơi cạn sạch, tia bén nhọn thoáng qua trong mắt, bắt đầu, lại muốn nhìn xem trò cười này mở màn thế nào?

      “Những người bảo mời đến đông đủ chưa?”

      “Vâng, tổng giám đốc, toàn bộ đều đến đông đủ, tiểu thư Cảnh Linh và Thẩm phu nhân sớm đến hội trường!”

      “Hôm nay Cảnh Linh mặc dạng dạ phục gì?” Cảnh Tô nhàng hỏi, như là muốn cùng so cao thấp với Cảnh Linh.

      “Là dạ phục mà vàng tơ!”

      “Giúp tôi mua bộ giống y như vậy!”

      “Nhưng, tổng giám đốc, cái này phải là bản số lượng hay sao?”

      tới cửa hàng, với bà chủ của chỗ đó rằng Cảnh Tô muốn, ấy đưa cho ngay! Làm việc phải thông minh, cơ trí chút!’

      “Tôi biết rồi, tổng giám đốc!” thư ký rất cơ trí, nhanh chóng lái xe mua y phục. Hội triển lãm cử hành sau giờ nữa, sớm sắp xếp thợ trang điểm cho Cảnh Tô, Cảnh Tô cần trang điểm quá mức diễm lễ, mặc dạ phục màu vàng tơ, thanh lệ thoát tục, lãnh diễm gì sánh được. Trong lúc này, còn phải làm vài chuyện xen vào để mọi người say sưa chuyện.

      “Khổ cực mọi người rồi!” Cảnh Tô luôn rất lễ phép với bọn họ, điều này làm cho thợ trang điểm thú ủng nhược kinh, dáng vẻ giống tổng giám đốc như vậy rất ít khi được thấy rồi, ở trong mắt bọn họ chủ phải là kiêu ngạo hay sao?

      “Tổng giám đốc, rất đẹp!” người trẻ tuổi trong đó tự xưng là có mấy phần tài hoa nhìn người khẽ khen Cảnh Tô. Con luôn thích được người khác ca ngợi, nhưng từ đến lớn luôn bị người ta là người đẹp, còn quá lạ, chỉ cần có mấy phần tư sắc ddeefp là đẹp, ch nên Cảnh Tô cũng thản nhiên đáp lại, ngay sau đó rời .

      Nhìn Cảnh Tô vừa khỏi, người dẫn bọn họ liền bắt đầu mắng tên tiểu tử kia, có con mắt độc đáo: “Cái tên nhóc con này, cậu người ta từ đến lớn đều là mỹ nhân, còn cần cậu phải khen sao? Muốn lấy lòng con cũng phải có câu có phong cách chứ? Thằng nhóc này, nếu phải là thấy cậu có thiên phú tốt như vậy, tôi mới muốn mang cậu tới nơi này, về sau cậu ngoan ngoãn ở trong tiệm mà làm cho tôi!”

      , em biết em sai rồi!”

      Mọi người nhìn người phụ trách nổi giận, cũng rối rít khuyên bảo.

      màn này bị Cảnh Tô quay lại nhìn vào trong mắt, Cảnh Tô nhìn cậu nhóc kia mặc dù thái độ kiêu ngạo để bị mắng, nhưng mà dạy dỗ này cũng rất tốt!

      Khi mặc dạ phục ra sân, ánh đèn màu trắng chiếu lên người , ở trận chiến hội nghị này, giống như tinh lại trong đêm tối, trong mắt đều là quyến rũ, môi là màu son đỏ chót khiến nhìn càng thêm trong trẻo lạnh lùng, màu đen đồng tử khiến mắt Cảnh Tô càng thêm lãnh khốc, dáng vẻ Cảnh Tô như vậy khiến mọi người dám nhìn, nhưng lại thể nhịn được nhìn được.

      “Đây chính là tổng giám đốc mới nhậm chứ của Cảnh Thái Lam?”

      Người phía dưới đều là dáng vẻ tin tưởng, đây phải là nhị tiểu thư phong lưu của nhà họ Cảnh đó hay sao?

      Cảnh Tô nhìn ánh mắt mọi người nhìn với dáng vẻ như là nhìn bình hoa(ở đây có nghĩa là người chỉ có bề ngoài), mặt hề gợn sóng, tối nay, muốn trả lại toàn bộ mọi thứ Cảnh Linh đưa cho .

      “Dưới đây tôi xin mời Cảnh Linh đại tiểu thư nhà họ Cảnh lên sàn!” Người dẫn chương trình tình huồng lấy hai mẹ con làm chủ, chính là để bêu xấu Cảnh Tô, nhưng tại Cảnh Tô làm sao có thể để cho người khafc tùy ý lấn át?

      Tin tức quá chậm?

      “Người dẫn chương trình là thích giỡn, lại đọc sai tên tuổi của tôi rồi, khiến cho các vị chê cười rồi, tôi là con lớn nhà họ Cảnh, Cảnh Tô, sao lại là Cảnh Linh được? Nhà họ Cảnh khi nào có người con tên Cảnh Linh vậy?” Cảnh Tô khinh thường nhìn Cảnh Linh, phải Cảnh Linh cái gì của Cảnh Tô tôi đều là của sao? tại tới tranh đoạt . Trong mắt đều là khiêu khích, cũng mặc váy màu vàng khiến Cảnh Linh tức chết, cộng thêm tại người điều khiển chương trình trầm mặc có tiền đồ, cho nên Cảnh Linh càng tức giận.


      Người ở phía dưới ngược lại thích nhìn bọn họ cùng diễn xuất, thanh rì rầm cũng quá lớn, nhưng Hàn phu nhân cùng lại có chút hoài nghi nhìn hai mẹ con Cảnh Linh, đây lại là trò gì của nàh họ Cảnh đay?



      “Cảnh Tô chính là muốn cho mọi người, nhà họ Cảnh có người con tên Cảnh Linh này, xin các vị bạn truyền thông viết tin này cho tôi! Đây chính là ý của tôi, càng là ý của cha tôi !”


      ... bậy!” Cảnh Linh chạy lên bục, giật mic tay Cảnh Tô, vội vàng .


      Xem ra, Cảnh Linh bảo vệ nhà họ Cảnh, để cho em này của mình xấu mặt, cái dạng kia càng khiến Hàn phu nhân thêm hài lòng.


      Đột nhiên màn ảnh bắt đầu sáng lên, màn hình rộng được chiếu lên.


      Mà ở bên trong, bọn họ cũng ý thức màn ảnh rộng ở phía sau phát hình gì.


      “Đây đều là những thứ gì?” Người ở phía dưới nhìn lên màn ảnh trăng lòa đoàn, thỉnh thoảng thoát ra vài tiếng rên rỉ.


      phải video của người nào đó chứ?”


      “Tôi cảm thấy có thể là như vậy, nghe thanh này, hình như là vậy!”


      “Ai, mấy tháng trước phải Cảnh Tô có hình ảnh kiều diễm hay sao?”


      “Ý của chẳng lẽ chính là ta?” đám phụ nữ ở cỗ ríu rít , đều nhìn Cảnh Tô bằng ánh mắt khinh bỉ.


      Đột nhiên màn ảnh sáng lên, người ra ngoài chính là người phụ nữ mặc tất đen, ở bên trong kieu ngợi nhảy múa thoát y, sau đó quyến rũ đàn ông, tay trong tay người đàn ông cầm roi, vừa nhìn chính là khẩu vị nặng, mọi người nuốt ngụm nước bọt, choáng nha, đây phải là Cảnh Linh hay sao?


      Những đôi mắt chán ghét đồng loạt nhìn về phía Thẩn Xuân Linh, Cảnh Linh vẫn chưa giải phẫu, tóc trong lúc điều trị hóa chất sơm rụng mất, người trong phim hào sảng lấy tóc giả xuống, câu đàn ông xinh đẹp, người đàn ông này vừa vặn chính là Ngưu Lang.


      “Đây chính là con của bà?” Hàn phu nhân nhìn người đàn bà hạ lưu như vậy, tức giận nổi điên tại chỗ. Người đàn bà này còn vu oan Cảnh Tô, nhìn tại Cảnh Tô cũng là người chủ của Cảnh Thái Lam, là có chút biết vậy chẳng làm.


      nên nhìn, các người nên nhìn!” Cảnh Linh xé rách màn ảnh ở bục, nhưng làm nên chuyện gì, Cảnh Tô cũng sửng sốt chút, đoạn video này là ai phát?


      “Xem xong cái này rồi, tôi cầm lòng được có chút đồng tình với , từng, từng đối với tôi như vậy. A, đúng rồi, hôm nay còn có chuyện rất muốn tuyên bố, từ hôm nay trở nhà họ Cảnh chưa từng óc người con Cảnh Linh này, về phần là Thẩn Xuân Linh cũng còn là phu nhân nhà họ Cảnh!” Cảnh Tô nhìn thẳng vào mắt hung ác dưới khán đài.


      bừa, bậy!” Cảnh Linh ở bục hồ đồ , gừng càng già càng cay, Thẩn Xuân Linh vẫn bình tĩnh nhìn Cảnh Tô, trong mắt là ác độc.


      Người phía dưới rơi vào sương mù, biết bọn họ cái gì, nhưng ít nhất là biết người con Cảnh Linh của nhà họ Cảnh phải của nhà họ Cảnh, hơn nữa người con tác phong tốt của nhà họ Cảnh là Cảnh Linh chứ phải là Cảnh Tô đẹp như thiên nhiên này.


      “Cảnh Tô, tại sao, tại sao chịu bỏ qua cho tôi... tại tôi muốn chết!”


      “Cảnh Linh, làm trò gì vậy? Thích làm trò cười vậy à?” Cảnh Tô cười nhìn Cảnh Linh, ban đầu mình khóc, nhưng khi mà ở trước mặt truyền thông ít nhất mình cũng là kiêu ngạo.


      “Này này, nghe Cảnh Linh tiểu thư mắc phải bệnh hiểm nghèo, người nào đó nhanh chóng đỡ ấy xuống đây !” Cảnh Tô vốn muốn làm chuyện như vậy, nhưng các người lần lượt làm tổn thương tới người bên cạnh tôi, tại chính là muốn thấy bộ dạng chuột chạy qua đường người đánh người kêu.


      “Các vị, hôm này là hội triển lãm Cảnh Thái Lam!” Mời các vị đồng và cổ đông xem chút!” ra tại mở hội triển lãm Cảnh Thái Lam cũng là vì trấn an trạng của Cảnh Thái Lam, lời đồn qua vìa lần tự sụp đổ.


      Cảnh Tô ở bục báo cáo những việc qua cùng với sản phẩm qua trọng

      Cảnh Thái Lam đưa ra, báo cáo bằng hình ảnh. Điều này cũng khỏi làm cho người ta cảm khái uy lực sản nghiệp củ cái đầu rồng Cảnh Thái Lam

      ở Đàm Sơn Thị này.


      Thẩn Xuân Linh nhìn Cảnh Tô ở bục cao, an tĩnh uống rượu của mình, Cảnh Linh sớm mất hết mặt mũi, hận thể đào cái hố để chui xuống ở ngay tại chỗ, khắc nơi này đều linh tinh, khắc nơi đều chuyện linh tinh, điều này là cho Cảnh Linh từ ăn mặc sung sướng có chút chịu nổi.


      “Mẹ, chúng ta trở về thôi!” Cảnh Linh năn nỉ, nhưng Thẩn Xuân Linh giống như có chút cử dộng, ít nhất bà ở trong lòng mọi người mẹ vẫn còn là mẹ của Cảnh Tô, con độc ác với mẹ, mẹ sao có thể độc ác lại đây?


      Qủa nhiên, Hàn phu nhân liền bu lại:” Cảnh phu nhân là có phúc lớn, xem xem Cảnh Tô nhà các người có thể làm gì kìa, nhưng tại sao lại muốn thiện vị đứa con phải mình sinh ra này vậy? phải mình sinh chính là thân, còn phải làm chuyện mất thể diện như vậy!”


      “Hàn phu nhân, lời này của này phải, dù sao Cảnh Linh cũng là đứa của nhà họ Cảnh!”


      “Có lẽ dứa con này Cảnh Tô đố kị, đứa Cảnh Tô này từ tôi thương nó nhiều, đoán chừng là như vậy !”


      Cảnh Linh muốn lại bị bàn tay của Thẩn Xuân Linh nắm chặt, bíp chết cả ý tưởng muốn lên tiếng.


      “Ai, vậy phải rồi, bà nhìn , nhất định con bà muốn bà thương, bà nhìn Cảnh Tô và Tử Dương nhà chúng tôi tốt như vậy, bà xem khẳng định tại Cảnh Tô quên được Tử Dương nhà chúng tôi, bà thân gia này, bà chúng ta nhất định phải làm gì!” Sắc mặt Hàn phu nhân khiến Cảnh Linh rất tức giận, bà để cho tôi chuyện, vậy tôi , cho nên Cảnh Linh dậm chân rời .


      Hàn phu nhân và Thẩn Xuân Linh vui vẻ chuyện, tại Thẩn Xuân Linh thế nào cũng muốn có được ủng hộ của Hàn phu nhân.


      “Hàn phu nhân, tôi hợp tác Cảnh Tô và Hàn Tử Dương giúp bà”


      “Được được, vậy tốt rồi!” Hàn phu nhân , Thẩn Xuân Linh tính toán đánh cho rất vang, nhưng màn bục kia khiến cho mọi người khiếp sợ.


      “Mọi người chúng ta cùng hoan nghênh bà Tống Văn Phi!” Đột nhiên người dẫn chương trình nhận được thông bào kích động này, Tống Văn Phi là thần tượng của mình, năm ấy dứt khoát ly hôn cùng với Cảnh Thái Sinh để thân mình khai sáng nghiệp của mình, nhưng tại bà sáng tại nên trong những sàn diễn lớn nhất Châu Á, hơn nữa còn lấy được thưởng thức của người Đức luôn kiêu ngạo.


      “Mọi người khỏe, tôi là Tống Văn Phi, tôi muốn , tôi trở về!” Giọng điệu của bà nhanh chậm, phương thức chuyện rất giống với Cảnh Tô, khí chất bên trong cũng giống, quan trọng hơn là dáng vẻ bên ngoài cũng vậy.


      Từ khắc bà bước ra kia, Cảnh Tô gắt gao nhìn, đây chính là bà ấy sao?
      Last edited by a moderator: 17/6/15
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :