63.2
"Ha ha, nhà chúng tôi có người làm cấp cao, nội tình gì là ấy biết?" Người phụ nữ vừa mới xong, hả hê xoay người, cẩn thận tạt cà phê vào người chưa từng thấy qua.
Vẻ ngoài của nhìn xinh đẹp, trong lòng ghen tỵ, có thể tạo thành uy hiếp đối với ta hay ?
"Mới tới?" Người phụ nữ vênh váo hống hách, Cảnh Tô nhìn người này, Cảnh Thái Lam đề cao rèn luyện hàng ngày đối với nhân viên.
"Ừ, mới tới!" Trước mắt mà , tại đúng là mới tới.
"Vậy hãy dọn dẹp phòng giải khát!" xong người phụ nữ cao quý rời .
Lúc này, người đàn ông cầm tài liệu vội vã chạy tới, thầm toát mồ hôi dầm dề, vừa rồi hiểu chuyện, biết tính khí vị tổng giám đốc mới tới này như thế nào.
"Người nọ là ai?"
"A, a, đó, đó là thư ký quản lý hành chính của chúng ta!" Người đàn ông cảm thấy mồ hôi đầm đìa.
"Sa thải !" Trong công ty nuôi người rảnh rỗi, hay là nuôi sâu mọt.
"Tổng giám đốc, đây là thư từ chức của Lý tổng!" ta do dự lâu, rốt cuộc đưa lá thư lên.
"Công ty tổn thất bao nhiêu?" Cảnh Tô nhanh chóng tính toán ở trong đầu.
"Lượng khách hàng của công ty bị Lý tổng mang ít, những năm này khách hàng bị Lý tổng nắm giữ ít!"
"Người mới của công ty?"
"Buổi sáng hôm nay, người dưới quyền Lý tổng và mấy Phó tổng cũng rối rít bày tỏ muốn từ chức!"
"Công ty cho phép?"
" có, có điều Lý tổng khư khư cố chấp rời trước, những người khác vẫn còn ở công ty!"
"Mời những Phó tổng kia tới uống cà phê!" Nếu người còn chưa , như vậy có biện pháp.
"Tổng giám đốc, người đến!" Ở trong phòng họp rộng rãi, Cảnh Tô mở đèn chiếu, nhìn từng người chuẩn bị án tử, trong lòng hài lòng lắm.
"Cho bọn họ vào !" Trong giọng của mang theo cảm giác xa cách.
"Chào Tổng giám đốc!" Người tiến vào lên tiếng chào hỏi Cảnh Tô, trực tiếp kéo ghế ra ngồi xuống. Dĩ nhiên còn có mấy người nhìn sắc mặt Cảnh Tô, dám ngồi xuống.
"Biết hôm nay tôi gọi các ngài tới là vì chuyện gì chứ?"
"Có chuyện gì, tổng giám đốc cứ , dù sao chúng tôi cũng ở lại chỗ này!" Người dẫn đầu lên tiếng.
" sao? Vậy các ngài hãy xem cái này, còn chứ?" Cảnh Tô lấy khoản nghiệp vụ ra, hơn nữa mỗi bút toán đều qua tay bọn họ, quan trọng nhất là khoản tiền của những nghiệp vụ này đều có vấn đề, đây là đồ sáng nay mới vừa nhận được từ kế toán, học ngoại thương, cực kỳ quen thuộc những thứ đồ này, mỗi bút toán đều phải chịu trách nhiệm về luật pháp.
"Này, tổng giám đốc, những thứ này phải do chúng tôi làm, chúng tôi đều biết!" Người dẫn đầu luống cuống, đây là sao?
" ư? Vậy phải các ngài muốn rời khỏi sao? Chúng tôi đưa lên tòa án giải quyết những thứ này !" Cảnh Tô biết những khoản tiền bị đào rỗng thế nào, nhưng biết lưu lại những người này là pháp bảo.
“Tổng, tổng giám đốc, này chúng tôi đều từ chức, này…”
“Từ chức, sao? Ở lại chỗ này, tôi xé thư từ chức, nếu muốn , chờ lệnh tòa án truyền !” Cảnh Tô đặc biệt khinh bỉ mình tại sao giọng điệu chuyện của đặc biệt giống như xã hội đen ác ôn.
“Tổng giám đốc, tôi lưu lại, tôi lưu lại!” Nhìn mọi người tích cực lưu lại, Cảnh Tô cười thầm.
“Nếu lưu lại, vậy tôi điều tra kỹ chuyện này! Lão Mạc, ông tổ chức hội nghị, chúng ta phải tiến hành triển khai sửa chữa và nêu phương án mở rộng sản phẩm, những thứ này cũng chỉ là tham khảo, chẳng lẽ công ty to như vậy ngay cả nhân tài mới cũng có sao?” Cảnh Tô rất tức giận trong lòng, ra đối với những Phó tổng này, đại khái có thể cho bọn họ rời , chỉ là trong thời gian ngắn chuyện tìm người cũng khó khăn, hơn nữa tay bọn họ nắm giữ tài liệu khách hàng, cho nên tại phải nắm giữ tài liệu trước, rồi mới bồi dưỡng nhân tài của mình.
“Dạ, tổng giám đốc!” Vào lúc này lão Mạc có chút lo lắng về vị tổng tài trẻ này, kiên quyết và đảm đương, hơn nữa thành thạo những thứ này, so với đại tiểu thư, làm tốt hơn biết bao nhiêu lần.
“Lão Mạc, hội nghị cử hành sau 2 giờ, buổi chiều tôi muốn đến nhà xưởng!”
“Dạ, tổng giám đốc!” Lão Mạc xuống, Cảnh Tô bắt đầu sắp xếp tư liệu, lần đầu tiên xuất trước mặt nhân viên của Cảnh Thái Sinh, trước những dư luận bất lợi đối với mình, cho nên tại vừa muốn tạo hình tượng tốt, hơn nữa càng thêm gây dựng uy tín cắm vào lòng người.
Ân uy tịnh thế, từ trước đều là biện pháp thi hành của các công ty lớn, Cảnh Tô nghĩ ra chế độ thưởng.
“Mang theo các tài liệu này, tổng giám đốc triệu tập hội nghị!” Khi lão Mạc xong đám phụ nữ vẫn còn sơn móng tay, trang điểm, lão Mạc lắc đầu cái, nơi xa, Cảnh Tô thu tất cả trong mắt, quan mới nhậm chức dâng lên ngọn lửa, hơn nữa rất hừng hực.
“Lão Mạc, thành tích các ngành của công ty chúng ta như thế nào?”
“Tổng giám đốc, ra công ty chúng ta rất yếu ở khoản thành tích, mọi người ngược lại cảm thấy hứng thú với đối sách!” Cảnh Tô yên lặng nhớ kỹ. Công ty có cạnh tranh vĩnh viễn thể tiến tới.
Hai giờ sau, hội nghị bắt đầu cử hành, các nhân viên cũng ngồi trong phòng hội nghị, , đây là lần đầu tiên Cảnh Tô đối mặt với hoàn cảnh lớn như vậy, hơn nữa lên tiếng rất có khí thế.
“Chúng ta bắt đầu hội nghị!” Giọng giảm bớt bình thản trước kia, trong giọng của mang theo nhàng khoan khoái, lão luyện, lôi thôi.
“Đầu tiên, để tôi báo cáo với các ngài hai tin tức! tin tức tốt, tin tức xấu!” Cảnh Tô thầm nghĩ, muốn trực tiếp loại trừ người vô dụng.
“ tại tôi muốn cho các ngài tin tức tốt. Các ngài có thể lĩnh tiền lương tháng này rồi.” Người phía dưới thể tưởng tượng nổi, nhất là người phụ nữ kia nghĩ rằng quả nhiên là ưu tú nhất.
“Tin tức xấu là, từ hôm nay trở , Cảnh Thái Lam thuê các người vĩnh viễn!” Có thể ngồi vào vị trí quản lý cao cấp của Cảnh Thái Lam, nhất định cũng có thủ đoạn, hơn nữa Cảnh Thái Lam có sản nghiệp trụ cột ở thành phố Đàm Sơn, thế nào, tiền lương của quản lý cao cấp cao là rất hợp lý.
Rời khỏi cương vị này, bọn họ chưa chắc có thể tìm được chỗ tốt hơn!
“Tổng giám đốc, chúng tôi phục!” Người phụ nữ kia bật người, hơn nữa ta dựa vào thân thể của mình từng bước bò đến vị trí này, ta thể cứ thế rời .
“ phục có phải ? Đây là camera theo dõi hành động của các vị, muốn nhìn xem vụ bê bối của thế nào phải ?” Cảnh Tô hướng về phía người phụ nữ có ấn tượng sâu nhất, công khai làm mấy chuyện này trong thang máy, sợ ảnh hưởng tới công ty ư?
“Vậy bây giờ tôi để cho mọi người xem thử, tôi cũng vừa tới công ty, chưa gì tới quan báo tư thù, nhìn vừa mắt, tôi là ông chủ mới của các vị, chỉ muốn các vị có thể cho tôi giá trị sáng lập, đối với tôi mà , chính là tốt nhất!” Cảnh Tô ra tâm của ông chủ.
nhìn từng người phía dưới cúi đầu, hiển nhiên bọn họ ý thức được ông chủ mới phải dễ đối phó.
“ chuyện xấu với các vị, giờ trở lại về chuyện tốt, dĩ nhiên chúng ta phải vui vẻ tiễn những thành viên sắp rời !” Cảnh Tô mang theo ý tốt nhìn những người đó cam lòng rời .
“Chuyện tốt chính là người đứng đầu được tăng thêm hoa hồng của công ty vào cuối năm, lợi ích của nhân viên phía dưới dĩ nhiên do các vị phân, hoa hồng cuối năm của chúng ta cũng tương đối lớn, các vị điều động người phía dưới thế nào, đây chính là nhiệm vụ nặng nề, tôi hi vọng buổi tối có thể nhận được phương án của các vị?”
“Bộ phận tiêu thụ có ý kiến gì ?” Cảnh Tô nhìn về phía bọn họ, ở trong đôi mắt bọn họ, Cảnh Tô thấy được thiết tha. Cảnh Tô gật đầu với bọn họ.
“Tiếp theo, chúng ta chuyện tới bộ phận lập kế hoạch. Ngành các vị là thoải mái nhất trong công ty chúng ta hử? Nhưng mà ở trong mắt tôi, công việc của các vị là kém nhất, xem thử màn hình máy chiếu, lôi cuốn chứ? Đẹp mắt chứ? Nhưng nội dung đâu? Các vị đưa nội dung ra cho tôi xem thử? Hay là giám khảo! Công ty chúng ta cần chính là sáng tạo cái mới!” Hình như Cảnh Tô tìm được cảm xúc mạnh mẽ.
“Nếu như bộ phận lập kế hoạch đưa ra được phương án của mình, thành công hấp dẫn khách hàng, đội các vị có tiền thưởng ngoài định mức, bằng chờ khai trừ! Các vị trở về phân những người luộm thuộm kia vào từng tổ cho tôi, mỗi tổ trực tiếp tới chỗ tôi nhận nhiệm vụ, nếu thất bại, cả tổ rời cho tôi!” Cảnh Tô luôn tin tưởng vào sức mạnh đồng đội.
“Tổng giám đốc! Cái này công bằng, chúng tôi phải đưa ra bao nhiêu phương án, cho tới bây giờ chúng tôi đều có gì, nhưng bây giờ quá công bằng đối với chúng tôi!” Trưởng bộ phận lập kế hoạch kêu gọi đầu hàng, nhưng cấp trực thuộc của bọn họ trực tiếp sử dụng ánh mắt giết người, ta nhận được ánh mắt cảnh cáo khí thế yếu xuống.
“Tiếp theo chính là bộ phận nhân và bộ phận tài vụ…” Cảnh Tô cải tổ từng bộ phận, người phía dưới có vị sung sướng, có vị lo lắng, lãnh đạo mới chính sách mới, tư tưởng mới, bất luận là bất đắc dĩ hay tự nguyện, đều ở đây tích cực tiến lên.
Buổi chiều, Cảnh Tô vội vã chạy tới nhà xưởng, nhìn các công nhân hầu như còn sinh khí, Cảnh Tô vội vàng tới quan tâm.
“Các chú bác, các vị sao vậy?” Cảnh Tô mặc đồng phục làm việc, nhìn qua khác gì nhà bên cạnh.
“Ai a, bé, cháu biết đấy thôi, chúng tôi rất sợ nhàn rỗi, tại, cần phải làm việc, trước kia bận tối tăm mặt mày!” bác dùng giọng điệu bất đắc dĩ, nếu có công việc để làm, bọn họ phải đối mặt với cắt giảm biên chế bất cứ lúc nào!
“Các vị yên tâm, lập tức có thể khai công!” Cảnh Tô mang lão Mạc và trưởng phòng vật tư tới.
Last edited by a moderator: 3/6/15
Bạch Phụng thích bài này.