1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu nữ cảnh sát của thượng tướng - Tiểu Dã Áp (293c - Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 75: Cùng tôi kết giao

      Sính Đình nhìn , khẽ mỉm cười.

      "Diệp Thần Băng, phải đùa với tôi chứ?"

      Đến tụ họp mà cũng có người theo đuổi, từ lúc nào trở nên tay đỏ nhưng lại nóng như thế?

      Diệp Thần Băng nắm tay , rất nghiêm túc : "Sính Đình, đấy, tuyệt đối giỡn với em, trước kia khi còn học trung học rất thích em, nhưng dám thổ lộ, tại muốn mất em nữa, Sính Đình, cho cơ hội được ?"

      Ánh mắt Diệp Thần Băng chân thành, nồng nàn tỏ tình, Sính Đình nhất thời ngây ngẩn cả người, sững sờ nhìn chằm chằm cầm tay của mình!

      "Ô hô!. . . . . . Sính Đình đồng ý Thần Băng !"

      Bạn học chung quanh lập tức ồn ào, Sính Đình có chút ngượng ngùng nhìn Diệp Thần Băng, muốn rút tay của mình về, tuy nhiên lại bị cầm chặt.

      "Diệp Thần Băng, buông tay, rất nhiều người nhìn đấy!"

      Sính Đình ngượng ngùng, bị nắm tay, vậy mà cũng đỏ mặt, nhịp tim cũng tăng nhanh!

      Nhưng Diệp Thần Băng lại có ý buông ra!

      "Sính Đình, cho cơ hội được ? dùng thời gian để chứng minh, tình của đối với em tuyệt đối phải là nhất thời, cũng phải là dối trá!"

      "Sính Đình, người đàn ông tốt như vậy, còn chần chừ cái gì, nhanh chóng mang về nhà thôi!"

      Tề Yến_ nữ bạn học cười nhàng trêu ghẹo, ấy ôm Phong Tử Lăng, bạn học của bọn , giờ trở thành người đàn ông tuấn mỹ, lại là tổng giám đốc, nhân vật giàu có điển hình!

      Sính Đình thẹn thùng cúi đầu, bị nhiều người biết Diệp Thần Băng thổ lộ như vậy, Sính Đình mặc dù bình thường tùy tùy tiện tiện, nhưng lúc này cũng xuất tư thái thẹn thùng kiều của .

      Diệp Thần Băng nhìn Sính Đình, nhàng : "Em phải vội vã trả lời ... từ từ theo đuổi em, cho đến khi em đồng ý mới thôi!"

      Trong lòng Diệp Thần Băng rất ràng, các đều muốn người khác theo đuổi, trước kia bận việc học, sau đó chính là nhận điều hành công ty của ba, hôm nay trở thành tổng giám đốc, hơn nữa công ty cũng phát triển ngừng, muốn tìm , thành thổ lộ tình , sau đó kết hôn sinh con, có cuộc sống hạnh phúc, cũng giống như ba mẹ vậy!

      "Thần Băng, càng ngày càng thân sĩ rồi!"

      Phong Tử Lăng trêu ghẹo , và Diệp Thần Băng là bạn bè, sớm biết thích Sính Đình, chỉ ngờ đến bây giờ mới thổ lộ.

      Diệp Thần Băng cười tiếng, nhìn Sính Đình, mà lúc này điện thoại của Sính Đình lại vang lên, cúi đầu nhìn, là Mạc Thiên Kình, nhìn đồng hồ, vậy mà hơn bảy giờ!

      Tên kia nhất định là đói bụng, Sính Đình nhìn bọn họ cái, xin lỗi.

      "Tôi nhận điện thoại!"

      "Ngọc Sính Đình, em cần về nhà nữa sao?"

      Mạc Thiên Kình hét lớn, người phụ nữ đáng chết, trời tối mà còn chưa về nhà, xem ra là chơi đùa đến điên rồi!

      Sính Đình bĩu môi, bất mãn .

      "Mạc Thiên Kình, kêu đồ ăn ngoài mà ăn, đến khuya tôi mới về được!" xong cũng để ý tới Mạc Thiên Kình, trực tiếp cúp điện thoại, Mạc Thiên Kình tức giận cắn răng, lại dám cúp điện thoại của , nếu vậy, cũng để chơi thoải mái!

      Gọi tiếp số điện thoại của , vừa vang lên, điện thoại lại bị cúp, Mạc Thiên Kình cam lòng, lại gọi: "Xin chào, số điện thoại này tắt máy!"

      Mạc Thiên Kình tức giận cầm điện thoại di động đập mặt đất, hận thể bóp chết !

      "Sính Đình, cú điện thoại đó của Mạc Thiên Kình gọi sao? Vừa rồi ta cũng gọi điện thoại tới, hình như rất tức giận!"

      Diệp Thần Băng lạnh nhạt , giọng có chút áy náy, Sính Đình gật đầu cái.

      "Vâng, ta là người nay tôi phải phải bảo vệ, chắc tại tôi ra ngoài lâu, nên ta đói bụng! Tôi về trước đây, nếu để cấp biết tôi làm tròn nhiệm vụ bị xử phạt!"

      Sính Đình lạnh nhạt , rất ràng, ta chỉ là nhiệm vụ của !

      " đưa em trở về!"

      Chương 76: Mạc Thiên Kình bên ngoài!

      "Tôi có lái xe tới!"

      Sính Đình thản nhiên , Diệp Thần Băng cười : " có thể theo phía sau em, tối thiểu cũng phải cho biết em ở đâu, cũng để cho có cơ hội theo đuổi em chứ!"

      Diệp Thần Băng xong liền cười khẽ, Sính Đình thấy cố chấp, dù sao mình cũng có quyền đồng ý, cứ xem như là bạn học cũ lui tới, cùng cũng có gì, dù sao bây giờ mình cũng nhàm chán, có bạn nam giới cùng, cũng đến nỗi bị Mạc Thiên Kình bóp méo!

      " thôi!"diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn.

      Sính Đình cười , tạm biệt những bạn học khác xong xoay người ra khỏi quán bar!

      Hai người lái xe trở về biệt thự của Mạc Thiên Kình, Sính Đình vừa xuống xe, Diệp Thần Băng tới.

      "Được rồi, tôi đến nơi rồi, đây là chỗ ở tạm thời của tôi, Diệp Thần Băng, về , đường lái xe cẩn thận chút!"

      Sính Đình cười , Diệp Thần Băng vừa liếc nhìn biệt thự trước mặt, thầm nghĩ chủ nhà bên trong giàu cũng quý, cũng kém cạnh gì !

      "Chủ nhà chắc ngủ rồi, thấy mở đèn!"

      Diệp Thần Băng nhìn biệt thự đen như mực, .

      "Chắc vậy, tôi dùng đèn của di động, về !"

      Sính Đình liếc nhìn biệt thự tối đen, biết Mạc Thiên Kình ngủ chưa?

      "Được, tối về gọi điện thoại cho em!"

      Diệp Thần Băng khoát khoát tay, có chút muốn .

      Sính Đình gật đầu đáp: "Được, lái xe chậm chút!"

      xong liền cầm túi xách vào nhà, tiện tay mở đèn, bị Mạc Thiên Kình ngồi im lìm ở ghế sofa làm cho giật mình, chỉ thấy băng gạc trắng cánh tay của toàn bộ bị máu nhuộm ướt, vẻ mặt tức giận ngồi ở chỗ đó, lời!

      Sính Đình tới, còn chưa mở lời, nghe thấy thanh lạnh lẽo của Mạc Thiên Kình.

      "Em còn biết trở lại?"

      "Mạc Thiên Kình, làm sao vậy, sao tay lại chảy nhiều máu như vậy!"

      Sính Đình tới tủ thuốc, tìm băng gạc và dung dịch sát trùng, rất buồn bực nhìn tay Mạc Thiên Kình, êm đẹp thế này làm sao lại chảy máu!

      Mạc Thiên Kình nâng tròng mắt đen lên, lãnh kinh khủng, nhìn chằm chằm, gầm hét lên.

      " trễ thế này, em đâu, bây giờ mới trở về, em có biết tôi chờ bao lâu rồi hay , vậy mà bây giờ mới trở về, cùng người đàn ông khác ở bên ngoài lêu lổng sao!"

      Sính Đình nghe thấy cũng nổi giận!

      Khẽ ném đồ tay, hai tay chống nạnh, nhìn chằm chằm: "Mạc Thiên Kình, tôi chỉ ra ngoài buổi chiều, gào thét cái quỷ gì, tôi theo người đàn ông khác lêu lổng mắc mớ gì tới , là gì mà hạn chế tự do của tôi, là gì mà can thiệp vào việc kết giao bạn bè của tôi?"

      Chẳng qua là bọn họ chỉ có đính ước đầu lưỡi, có hôn ước từ bé, ta cho rằng ta là ai, can thiệp tự do của , tính làm gì chứ!

      lại thể kết giao bạn bè, lại thể có thời gian tự do, nhất định phải theo phía sau sao?

      Ánh mắt Mạc Thiên Kình lạnh lẽo, nhìn chằm chằm: "Ý của em là, do tôi cưỡng ép ...Em chút nào thích tôi?"

      "Vốn chính là như vậy, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng thích , lên giường với là do bị ép buộc!"

      Sính Đình bất mãn hét lớn!

      Vốn chính là như thế, nếu phải ông nội lừa , tuân theo ước định sao?

      Hôn ước từ bé cái cứt chó gì, tập tục cổ hủ 8000 năm nay rồi, là cái thá gì!

      Mạc Thiên Kình nhìn , ánh mắt trở nên vô cùng lãnh!

      "Được, em có chút nào thích tôi, vậy tốt, ngày mai em có thể rời được rồi!"

      Mạc Thiên Kình xong quay người lên lầu.

      Sính Đình đứng ở nơi đó, nhìn bóng lưng rời , tất cả tức giận đều biến mất!

      Vốn muốn nấu ít đồ ăn cho ăn, nhưng cửa phòng của khép chặt, Sính Đình thể làm gì khác hơn là ngủ.

      Nửa đêm, Sính Đình bị thanh mập mờ đánh thức, thanh kia, rất quen thuộc, mấy lần xem phim cấm, còn có chính cũng tự thể nghiệm, nên biết đó là thanh gì.

      "Thiên Kình, giỏi, nhanh lên chút!"

      Giọng gấp gáp của phụ nữ, tiếng thở dốc nặng nề của đàn ông, Sính Đình nghe thấy thanh sát vách, cả người trở nên cứng ngắc.

      "Ưmh. . . . . . Ah. . . . . . Kình, quá tuyệt vời!"

      thanh mê hoặc đến tận xương của khiến Sính Đình cũng thấy bối rối!

      Mạc Thiên Kình ở sát vách cùng người phụ nữ khác XXOO?

      Đây là thực sao?

      Sính Đình biết vì sao a, đột nhiên muốn khóc, trái tim như bị ai bóp nghẹt rất khó chịu, ở đây làm vệ sĩ, thế nhưng ta lại ở đó cùng người phụ nữ khác làm chuyện kia!

      phải có hôn ước với mình sao?

      Tại sao bây giờ cư nhiên có thể lập tức tìm người phụ nữ khác làm chuyện như vậy?

      Sính Đình uất ức ngồi ở giường, mắt chua xót, rất muốn khóc!

      Tiếng sát vách lại gào thét, Sính Đình gần như có thể nghe ràng tiếng va chạm của hai cơ thể, vang lên rất có lực!

      Trọn đêm, Sính Đình nghe chấn động ở sát vách, cả đêm ngủ!

      Trong đầu chỉ có tiếng va chạm của đàn ông, cùng tiếng rên của , còn những thứ khác hề nghe được!

      Cho đến khi trời sáng thanh sát vách dừng lại, Sính Đình mới nhắm mắt lại, khóe mắt ẩm ướt, khóc!

      Sính Đình cũng biết tại sao mình lại khóc, là uất ức, hay là cái gì, cũng biết!

      Nhắm hai mắt, biết ngủ bao lâu, cho đến khi sát vách vang lên lần nữa tiếng va chạm của thân thể, mới mở mắt ra, rửa mặt qua quýt, rồi mở cửa phòng!

      Ở dưới lầu dưới, Mạc Thiên Kình áo mũ chỉnh tề ngồi ở ghế sofa, trong bếp làm bữa sáng, Sính Đình thản nhiên nhìn, loáng thoáng có thể nhìn thấy bề ngoài xinh đẹp của ta, còn có dáng người nóng bỏng!

      Xách theo túi của mình xuống lầu, xoay người ra cửa, nhìn Mạc Thiên Kình cái!

      "Ngọc Sính Đình, hôn ước của chúng ta từ nay giải trừ!"

      Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , Sính Đình đứng ở cửa thân thể chấn động, nước mắt lã chã chảy xuống, cũng quay đầu lại xoay người rời .

      Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình lái xe rời khỏi biệt thự, tròng mắt đen thâm thúy làm cho người ta nhìn ra tâm tình của , gương mặt tuấn dật tỏa ra sắc lạnh dọa người!

      Đêm qua rất tức giận, vừa lúc có người phụ nữ thích tìm tới, cho nên kêu ta ở lại, ngờ người phụ nữ kia rất lợi hại, chỉ cần ba cái liền đem lên giường, điên cuồng cả đêm!

      vốn muốn cho Sính Đình tới gõ cửa, ngờ đêm, cũng đến, có lẽ là tức giận, và người phụ nữ kia làm cả đêm!

      Chỉ là ngờ, trời vừa sáng, cũng chút lưu luyến xoay người rời , có lẽ, thích chút nào!

      Mạc Thiên Kình cảm giác trong lòng mình đau, biết, mình , nhưng lại hề mình!

      Thay vì đem buộc chặt ở bên người, bằng tha cho , để tìm người trong lòng của !

      Mạc Thiên Kình khổ sở nhắm mắt lại, Lina từ phòng bếp, xinh đẹp quyến rũ bưng tô mì ra, nhìn Mạc Thiên Kình, nghĩ đến biểu tối hôm qua của , rất kích động.

      vẫn luôn thích đàn ông mạnh mẽ giống như Mạc Thiên Kình vậy, mà sau khi trải qua đêm, càng thêm khẳng định, chính là người đàn ông muốn.

      Vóc người tuấn, rắn chắc, có tiền có thế! Lại trẻ tuổi!

      "Kình, ăn cơm!"

      thanh mềm mại xương của Lina vang lên, Mạc Thiên Kình liếc cũng liếc cái, lạnh lẽo : " có thể , đây là chi phí bồi thường!"

      Mạc Thiên Kình xong liền ném ra chi phiếu trăm vạn!
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 77: và người phụ nữ khác lên giường

      Lina liền biến sắc, vẻ mặt hiểu nhìn Mạc Thiên Kình, tới, ôm cổ của , nhàng hôn lên môi .

      "Kình, đây là ý gì, ăn xong liền quăng sao? Người ta là con trong trắng!"

      Lina thẹn thùng , cũng muốn buông tha khối thịt béo như Mạc Thiên Kình, muốn sử dụng tất cả thủ đoạn để có được !

      "Buông ra!" Mạc Thiên Kình lạnh lùng , Lina bị thanh lạnh lẽo của làm giật mình.

      Nhưng ta vẫn buông tay:" Kình, em thích , em muốn gả cho !"

      Lina thẹn thùng thổ lộ, Mạc Thiên Kình lạnh lùng hất tay của ra, giọng hề có nhiệt độ.

      "Lina, tốt nhất nên tỉnh táo đầu óc chút, đừng xem tôi như kẻ ngu, có phải trong sạch hay , chỉ có chính biết, đây là trăm vạn, cầm rồi cút cho tôi!"

      Nếu phải đêm qua quyến rũ , sao có thể mất khống chế làm chuyện có lỗi với Sính Đình?

      Nếu như Ngọc Sính Đình tới gõ cửa, còn có thể giải thích, nhưng suốt cả đêm, đều chẳng quan tâm, chút quan tâm và người phụ nữ kia cả đêm triền miên.

      biết trong tim của đau đớn nhiều như thế nào, Mạc Thiên Kình đè nén chán ghét trong lòng, nhìn Lina muốn tốn hơi thừa lời, lần nữa quát lên.

      "Lập tức cút!"

      Lina chu đôi môi đỏ mọng, mặc dù muốn buông tha, nhưng lại dám vâng lời , cầm túi xách của mình cùng chi phiếu xoay người rời .

      Sính Đình đường lái xe trở lại biệt thự của chính mình, lần đầu tiên đua xe, từ từ lái xe trở về, khóe mắt ướt át, khiến tầm mắt có chút mơ hồ!

      Mạc Thiên Kình đáng chết, Mạc Thiên Kình thối tha, cư nhiên tìm người phụ nữ khác, còn thích mình!

      Quỷ mới tin, đều là lời dối!

      Trở lại biệt thự, Sính Đình nằm giường, hai mắt sưng đỏ, cả người như có lực, càng nghĩ càng cảm thấy uất ức.

      Tại sao tất cả đàn ông đều là như thế, chỉ cần kích thích liền cùng người phụ nữ khác lên giường, mà phụ nữ cứ mỗi khi cùng đàn ông lên giường là kêu lên rất phóng đãng, công bằng!

      Mệt quá, Sính Đình cũng biết tại sao mình lại để ý khi thấy Mạc Thiên Kình và người phụ nữ kia làm chuyện đó, trong lòng rất thoải mái!

      Bĩu môi, Sính Đình nằm giường, đúng lúc này điện thoại vang lên, Sính Đình lơ đãng liếc mắt nhìn, thiếu chút nữa bị hù khiến trái tim nhảy vọt ra!

      "Alo, ông nội!"

      Ông nội thối, lần này cũng biết gọi điện thoại đến rồi!

      "Sính Đình, cháu và Thiên Kình chung sống thế nào, ông về rồi đây!"

      Hình như tâm trạng của Ngọc Kỳ Lân tệ, nếu như tình báo của ông sai, trong bụng cháu bảo bối của ông chắc thằng nhóc rồi!

      Ông rất mau có chắt trai để ẵm, nghĩ đến đây, tâm tình vô cùng tốt!

      " có gì, ta và cháu giải trừ hôn ước rồi !"

      Sính Đình còn hơi sức , khi đến câu giải trừ hôn ước trong tim của mình lại có cảm giác đau đớn, là gặp quỷ, lỗ mũi cũng vô cùng chua xót!

      Ngọc Sính Đình, mày có tiền đồ!

      Sính Đình thầm mắng mình, Ngọc Kỳ Lân nghe thấy câu của thiếu chút nữa tròng mắt rớt ra!

      "Sính Đình, cháu cái gì, giải trừ hôn ước rồi hả?"

      Tiểu tử thối kia phải tuyệt đối giải trừ hôn ước sao? Tại sao lại giải trừ hôn ước, hơn nữa thanh của Sính Đình nghe rất mệt mỏi, có điểm giống như chịu uất ức?

      "Sính Đình, cho ông nội, sao các cháu lại giải trừ hôn ước?"

      lên giường rồi, lại còn chơi trò giải trừ hôn ước, cái tên tiểu tử thối Mạc Thiên Kình kia có phải muốn đánh đòn hay , ngay cả cháu của ông mà cũng bỏ rơi!

      Đáng ghét, đợi trở về, xem ông xử trí tiểu tử kia như thế nào.

      "Ông nội, trở về hẵng ! Cháu mệt mỏi, muốn ngủ!"

      Sính Đình xong liền cúp điện thoại!

      Giải trừ hôn ước, đó phải là điều mình muốn sao!

      Thôi, thèm nghĩ nữa, Sính Đình che chăn, ngủ say.

      "Bùm bùm. . . . . ."

      Cho đến khi ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa vang dội, Sính Đình mới cau mày rời giường mở cửa, gương mặt đẹp tức giận đùng đùng, nghiêm mặt mắng to.

      "Người nào muốn sống, lại dám gõ của nhà bản tiểu thư. . . . . ."

      Lời vừa thốt khỏi miệng, Sính Đình mở cửa nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của ông nội đứng ở cửa, tay vẫn còn giơ lên!

      Sính Đình nhất thời dừng lại, ra cái người muốn sống đó chính là ông nội!

      Ngọc Kỳ Lân liếc nhìn cháu , nét mặt già nua trầm xuống, xem ra trong khoảng thời gian này Sính Đình vui, nếu làm sao lại gầy như vậy!

      "Ông nội, ông đến tại sao gọi điện thoại cho cháu?"

      Sính Đình nhàng , cầm hành lý trong tay ông nội, Ngọc Kỳ Lân vào nhà, nhìn nhà cửa lộn xộn, khỏi cau mày!

      "Sao gọi chị Chu tới đây quét dọn, căn phòng này trở thành ổ chó được rồi !"

      Ngọc Kỳ Lân bất mãn dạy dỗ, Sính Đình tới ghế sofa ngồi xuống, nhìn ông nội.

      "Ông nội, phải ông phải thời gian nữa mới trở về sao, phải đợi qua ngày giỗ của bà nội mới trở về sao? Sao nhanh như vậy về rồi !"

      Sính Đình nhìn thấy ông nội, cũng quên mất Mạc Thiên Kình, ôm ông nội làm nũng .

      Chỉ có lúc này, mới cảm nhận được mình còn có người thương, có người quan tâm!

      Ngọc Kỳ Lân nhìn cháu , rất nghiêm túc hỏi.

      "Sính Đình, cháu xem cháu và Mạc Thiên Kình có chuyện gì xảy ra?"

      Sính Đình mở to mắt, vui .

      "Ông nội, chúng ta có thể tới ta hay ?"

      Vừa đến , liền đặc biệt phiền lòng!

      Ngọc Kỳ Lân nhìn cháu , tuyệt đối có chuyện, chỉ là đến tột cùng có chuyện gì xảy ra?

      "Sính Đình, cho ông nội, có phải tiểu tử kia khi dễ cháu hay ? Ông nội giúp cháu đánh nó!"

      "Ông nội, ông tiết kiệm chút sức , cháu thích ta, ta cũng thích cháu...cháu liền giải trừ hôn ước, về sau cháu tìm cho ông cháu rể siêu cấp!" Sính Đình , trong đầu lên gương mặt tuấn tú của Cody, tâm tình khỏi tốt hơn nhiều!

      " được!" Ngọc Kỳ Lân lập tức ngăn lại, vui : "Hôn ước do ta và lão Mạc quyết định, thể giải trừ liền giải trừ, trừ phi tiểu tử Mạc Thiên Kình kia xin lỗi cháu, nếu ông nội tuyệt đối đồng ý giải trừ hôn ước!"

      Ngọc Kỳ Lân rất bảo thủ, ông cho rằng tiểu tử thúi Mạc Thiên Kình kia chính là cháu rể mình, những người khác ông nhìn rất thuận mắt!

      "Ông nội!"

      Sính Đình bất mãn kêu lên, nhìn ánh mắt của ông, rất nghiêm túc.

      "Nếu như Mạc Thiên Kình có lỗi với cháu, có phải ông đồng ý giải trừ hôn ước hay ?"

      Nếu ông nội chưa từ bỏ ý định, cũng đành phải ra.

      Ngọc Kỳ Lân gật đầu cái, trong đầu thoáng qua N nỗi nghi hoặc, chẳng lẽ tiểu tử kia có lỗi với Sính Đình?

      "Ông nội, nếu lúc có mặt của cháu ta cùng người phụ nữ khác hoan ái, điên cuồng cả đêm, ông xem ta có lỗi với cháu ?"

      Nghĩ tới và người phụ nữ kia làm cả đêm, thanh mập mờ vang lên đêm, cảm thấy mình rất uất ức, rất uất ức!

      "Cái gì!" Ngọc Kỳ Lân từ ghế salon nhảy bắn lên, nổi trận lôi đình nhìn Sính Đình, tức giận đến nỗi khuôn mặt già vặn vẹo.

      "Cháu lúc cháu có mặt ở đó nó lại tìm người phụ nữ, cái tên tiểu tử thúi này, nó lại dám tìm người phụ nữ khác, lão tử thiến nó!"

      "Ông nội, ông đừng kích động!"

      Sính Đình liền vội vàng đứng lên, kéo tay ông nội, Ngọc Kỳ Lân nổi giận, vung tay lên, đập đúng vào mắt .

      Sính Đình che mắt, đau đến nước mắt chảy như bão tố, khiến Ngọc Kỳ Lân cho rằng cháu vì uất ức nên khóc, vội vàng .

      "Sính Đình, đừng khóc, đàn ông tốt trong thiên hạ còn rất nhiều mà, ông nội tìm người tốt hơn cho cháu, cần tiểu tử thối kia nữa!"

      Chương 78: chỉ có thể cưới !

      Sính Đình dở khóc dở cười, có khóc vì ta đâu, là bị tay của ông đập vào đau đến chảy nước mắt có được hay , nhưng nếu ông nội hiểu lầm, vậy đâm lao phải theo lao !

      "Ông nội, về sau đừng ở trước mặt cháu tới người đàn ông kia nữa!"

      Sính Đình tức giận , Ngọc Kỳ Lân gật đầu cái, "Được, chờ ta đánh nó trận rồi ta để ý tới nó nữa!"

      Ngọc Kỳ Lân nắm quả đấm, lại dám khi dễ cháu bảo bối của ông, lại cùng người phụ nữ khác làm loạn, nhìn trừng trị tiểu tử thối kia thế nào!

      Sính Đình nhìn bộ dáng ông nội nổi trận lôi đình, nhíu nhíu mày.

      "Ông nội, ông cũng cần để ý tới bọn họ, đánh ta cũng đánh thắng được ta!"

      Sính Đình tức giận dội nước lạnh!

      Ngọc Kỳ Lân vừa tính mở miệng, lại bị câu kia của cháu chận ngang đến thốt nên lời.

      "Ông nội, ông già rồi, đánh thắng được ta đâu, bây giờ ta là thượng tướng, nếu đánh ta, đến lúc đó ta trả đòn, ông liền ngẻo mất!"

      "Nó dám!"

      Sính Đình nhìn ông nội cái, "Tại sao ta dám, ông đánh ta, phản kích cũng rất bình thường, thôi , về sau chỉ cần ông nội và cháu sống với nhau Sính Đình cũng rất vui vẻ!"

      Sính Đình ôm ông nội, Ngọc Kỳ Lân vỗ vỗ lưng Sính Đình, thở dài.

      "Chỉ cần Sính Đình thích là tốt rồi!"

      là cháu bảo bối của ông, cháu ông thích thôi, dù sao tiểu tử thúi kia cũng phải là vật gì tốt!

      " thôi, ông nội, cháu mua đồ nấu cho ông ăn!"

      Sính Đình kéo ông nội, Ngọc Kỳ Lân mặc dù mệt chết , nhưng vừa nhìn thấy nụ cười mặt cháu , liền theo ra ngoài.

      Trong biệt thự của Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình ngồi, bàn là đống tàn thuốc lớn, xung quanh khói thuốc dày đặc.

      Mạc Tử Khiêm vừa vào cửa liền nhíu mày, nhìn thấy cháu trai vẻ mặt đáng ghét ngồi ghế sofa, khỏi nhíu mày.

      Ông và Ngọc Kỳ Lân vốn dự tính quay về cho phép hai đứa kết hôn, ngờ lão Ngọc lại cho ông biết cháu trai bảo bối của ông và cháu bảo bối của lão giải trừ hôn ước rồi.

      Như trái bom phát nổ, khiến đầu óc ông kêu ong ong, vội vàng chạy về xem tên tiểu tử thúi này có chuyện gì xảy ra!

      Mạc Thiên Kình ngẩng đầu lên, liếc nhìn ông nội, ánh mắt thoáng qua tia kinh ngạc, ngay sau đó lại cúi đầu, băng trắng ở cánh tay bị máu nhuộm ướt, đỏ tươi đến chói mắt!

      "Tiểu tử thối, vết thương bị sao thế, phải là chỉ trúng phát đạn sao? Sao bây giờ lại chảy nhiều máu như vậy!"

      Mạc Tử Khiêm tới, sau khi thấy tàn thuốc bàn, gương mặt già càng thêm trầm!

      "Cái tên tiểu tử thối này, có việc gì học người ta hút thuốc hả, chẳng lẽ biết mình bị thương sao?"

      Nhìn bây giờ ra cái gì, râu ria cạo sạch , gương mặt đẹp trai tiều tụy, tóc cũng bù xù, áo sơ mi màu trắng dính đầy máu khô!

      Mạc Thiên Kình lên tiếng, bạy giờ cảm thấy rất phiền lòng, căn bản có ý định nghe ông nội càu nhàu.

      "Tiểu tử thối, cháu và cháu Ngọc Kỳ Lân có chuyện gì xảy ra, cũng lên giường rồi, làm sao lại giải trừ hôn ước, cháu có biết như vậy là có trách nhiệm hay ?"

      Dáng vẻ Mạc Tử Khiêm có chút tiếc rèn sắt thành thép, đứa này học điều xấu, lại học kiểu đùa bỡn tình cảm của con người ta!

      Mạc Thiên Kình nghe thấy ông nội chuyện của Sính Đình, gương mặt đẹp trai càng thêm trầm.

      "Ông nội, có việc gì cháu nghỉ ngơi trước!"

      Nhàn nhạt xong, xoay người chuẩn bị lên lầu lại bị mạc Tử Khiêm rống lại: "Tiểu tử thối, cho ràng, nếu hôm nay cháu đừng mơ tưởng ngủ!"

      Cháu dâu của ông, ngay cả chắt trai của ông cũng có, nó còn có tâm tình ngủ, là quá ghê tởm mà!

      Mạc Thiên Kình nhìn ông nội, thở dài, quay người lên lầu.

      Mạc Tử Khiêm cầm điện thoại lên gọi điện thoại của lão Ngọc!

      dạo siêu thị điện thoại di động Ngọc Kỳ Lân đột nhiên vang lên, vừa nhìn thấy số của lão Mạc liền cau mày bắt máy.

      "Lão Mạc, về sau cần gọi điện thoại tới, hôn ước của hai nhà chúng ta giải trừ!"

      Khi dễ cháu bảo bối của ông chính là khi dễ ông, ông tuyệt đối đứng ở bên Sính Đình!

      Mạc Tử Khiêm lúng túng ho khan hai tiếng.

      "Lão Ngọc, ông cái gì thế? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

      Sao ông lại biến thành người hàm oan rồi, xem ra tức giận của lão Ngọc , đến tột cùng những ngày qua Thiên Kình làm chuyện gì mà thể tha thứ thế, sao lại chọc cho lão Ngọc cũng muốn tuyệt giao với ông?

      "Chuyện gì xảy ra, sao ông lại hỏi tôi, hỏi cháu trai bảo bối của ông !" Dám trước mặt Sính Đình lên giường với người phụ nữ khác, vậy mà hỏi ông chuyện gì xảy ra!

      Mạc Tử Khiêm cau mày, xem ra Thiên Kình đích xác làm chuyện thể tha thứ: "Lão Ngọc, ông nên ràng cho tôi biết chuyện gì xảy ra, tiểu tử thối Thiên Kình kia chịu !"

      Ông đứng ở giữa khó khăn a!

      "Cháu trai của ông lên giường với người phụ nữ khác ngay trước mặt Sính Đình, Mạc Tử Khiêm, tôi với ông, hôn của hai nhà chúng ta giải trừ!"

      Ngọc Kỳ Lân tức giận cúp điện thoại, quay đầu lại nhìn cháu bảo bối tỉ mỉ chọn lựa món ăn, khỏi đau lòng.

      Cháu của ông ưu tú như thế, vậy mà tiểu tử thúi Mạc Thiên Kình kia lại còn làm ra chuyện như vậy, là quá ghê tởm!

      Ông thề, tuyệt đối tha thứ cho nó!

      Mạc Tử Khiêm nhìn điện thoại, lão Ngọc đều là sao?

      Thiên Kình lên giường với người phụ nữ khác ngay trước mặt con bé Sính Đình kia?

      Chuyện này. . . . . . là quá đáng!

      Tức giận đùng đùng lên lầu, mạnh mẽ gõ cửa, Mạc Thiên Kình chịu được mở cửa, lại phát ông nội gõ cửa ở gian phòng bên cạnh: “Có chuyện gì?"

      Mạc Thiên Kình nhíu mày hỏi, nhìn khuôn mặt già của ông nội tràn đầy lửa giận, có dự cảm chẳng lành!

      Mạc Tử Khiêm lúc này mới phát ra cháu trai lại ngủ ở phòng sát vách!

      Tay chỉ vào , tức giận đến toàn thân phát run!

      "Tiểu tử thúi, càng ngày càng có bản lãnh, dám mang phụ nữ tới đây chơi đùa!"

      Cho dù có muốn làm cũng cần ngay trước mặt Sính Đình mà làm chứ, đây phải là thuần túy làm cho con bé khổ sở sao?

      Mạc Thiên Kình cau mày, lạnh nhạt .

      "Ông nội, có số việc ông hiểu!"

      Sao lại muốn cùng người phụ nữ khác làm loạn, chỉ là. . . . . .

      Nếu như Sính Đình có chút thích mình cũng được, nhưng ấy lại thích mình chút nào, Lina lại quyến rũ mình, mình trong cơn tức giận mới có thể làm ra loại chuyện đó!

      Mạc Tử Khiêm trợn to hai mắt: " hiểu, ta hiểu, vậy cho ta biết, tại sao lại lên giường cùng người phụ nữ khác ngay trước mặt nha đầu Sính Đình kia?"

      Mạc Tử Khiêm rất tức giận, mặt già vặn vẹo, nhìn gương mặt tuấn tú của Mạc Thiên Kình khẽ trầm xuống, biết chuyện đúng là !

      "Ông nội, chuyện cũng qua, ông yên tâm, cháu tìm cho ông cháu dâu!"

      Người ta thích mình, chẳng lẽ mình lại cứ dính lấy sao?

      Phụ nữ, tiện tay phải là cua được bó lớn sao, chắc hẳn có đống phụ nữ nguyện ý vì mà sinh con dưỡng cái!

      Mạc Tử Khiêm tức giận cả người run lên .

      "Ta muốn người phụ nữ khác làm dâu của nhà họ Mạc ta, ta chỉ muốn Ngọc Sính Đình, trừ nó ra, ai cũng đừng nghĩ vào cửa chính nhà họ Mạc ta!"

      Mạc Tử Khiêm vừa thở phì phò vừa hét lớn, Mạc Thiên Kình bất đắc dĩ nhìn ông nội, thanh minh lần nữa.

      "Ông nội, ấy căn bản cháu, ngay cả khi cháu cùng người phụ nữ khác lên giường, ấy cũng có phản ứng, ấy hoàn toàn thích cháu!"

      "Tiểu tử thúi, ta cho biết, mặc kệ dùng biện pháp, dù sao, cũng chỉ có thể lấy nó làm vợ!" Mạc Tử Khiêm lớn tiếng khiển trách cháu trai bất hiếu!

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 79: Diệp Thần Băng, người hoàn mỹ

      Mạc Thiên Kình nhìn chằm chằm ông nội, tức giận : " ấy thích cháu, ông nội, chuyện này ông cần phải lo, cháu tìm cho ông cháu dâu tốt hơn!"

      Giọng chứa đầy uất ức, đẹp trai, vóc dáng cao lớn rắn rỏi, có tiền có thế, là người đàn ông cực phẩm của những người phụ nữ, tại sao người phụ nữ Ngọc Sính Đình kia lại thích chứ?

      Trước kia vẫn còn rất tự tin cảm thấy cúi đầu trước mình, nhưng bây giờ hình như mình lại quỳ gối dưới váy rồi!

      Ai, có tiền đồ!

      Mạc Thiên Kình thầm thở dài, xem ra phải tìm người phụ nữ thôi, phải sau khi thất tình, người phụ nữ khác là thuốc chữa vết thương tốt nhất sao?

      "Ta mặc kệ, trừ Ngọc Sính Đình ai cũng thể vào của chính nhà họ Mạc, tiểu tử thúi thành với ta, Sính Đình lên giường với chưa?"

      Mạc Tử Khiêm mặc dù biết bọn họ có quan hệ, nhưng vẫn muốn chính miệng cháu trai ra, tối thiểu cũng tương đối đáng tin!

      Mạc Thiên Kình gật đầu đáp: "Lên rồi, phải ông cháu mau sớm giải quyết ấy sao?"

      Nghĩ tới việc ở dưới , tiếng kêu mất hồn, Mạc Thiên Kình rất buồn bực, tại sao lại thích mình, buồn bực!

      Mạc Tử Khiêm nhìn : " bao lâu?"

      Lên giường, giữa bọn họ mà có thể có em bé rồi?

      Mạc Tử Khiêm ngăn chận kích động trong lòng, nếu Sính Đình gả cho tiểu tử thúi này, vậy chắt trai của ông chẳng phải có sao?

      Mạc Thiên Kình suy tư: "Lần trước khi thương thế khá hơn, đại khái khoảng chừng mười ngày!"

      Mạc Thiên Kình cũng biết ông nội có ý tứ gì?

      Lần trước phải cũng hỏi mình có ngừa thai hay sao? đoán chừng người phụ nữ này nhất định là sợ mang thai, nếu như mang thai, chẳng phải ấy đem con của mình phá hủy sao?

      Mạc Thiên Kình càng nghĩ trong lòng lại càng thoải mái!

      "Tiểu tử thối, mau thay quần áo, chúng ta qua nhà bọn họ!"

      Mạc Tử Khiêm vội vàng , vì chắt trai của ông, ông chỉ có thể xuất ra tuyệt chiêu!

      Mạc Thiên Kình nhìn ông nội, hỏi: " qua nhà ấy làm gì?"

      tin tưởng, nếu tới nhà ấy, nhất định bị đuổi ra khỏi cửa, đến lúc đó mất mặt!

      Mạc Tử Khiêm vỗ cái lên đầu : "Tiểu tử thối, ông nội dạy theo đuổi vợ thế nào, Sính Đình có thể mang thai con của rồi, còn ở đây , đến lúc đó bị người khác theo đuổi, cũng còn hy vọng!"

      Lời của ông nội khiến Mạc Thiên Kình khỏi nhớ tới người đàn ông đêm qua đưa Sính Đình trở về kia, đoán chừng chính là người giúp Sính Đình nghe điện thoại, giữa bọn họ có quan hệ gì?

      Còn có Cody, Sính Đình phải rất thích Cody sao? Hôn ước của bọn họ giải trừ, liền có thể quang minh chánh đại kết giao với Cody rồi?

      Nghĩ tới Sính Đình như chim nép vào lồng ngực bọn họ, Mạc Thiên Kình cảm thấy tức giận, gương mặt đẹp trai tệ tới cực điểm!

      "Ngọc Sính Đình, em là của tôi, ai cũng thể cướp em!"

      Tuyên bố với khí thế hào hùng, Mạc Tử Khiêm vui mừng vỗ vỗ bờ vai của .

      "Tiểu tử thúi, tốt lắm, ông nội dạy cháu làm sao để đoạt Sính Đình về! Mau thay quần áo !"

      Sính Đình và ông nội ở siêu thị mua nhiều sách dạy nấu ăn rồi chuẩn bị về nhà.

      "Sính Đình!"

      Diệp Thần Băng mừng rỡ kêu lên, Sính Đình quay đầu lại, nét mặt kinh ngạc, ngờ ở chỗ này lại gặp .

      "Diệp Thần Băng !" Sính Đình cũng rất kinh ngạc, nhìn nụ cười mặt Diệp Thần Băng, hôm nay mặc bộ âu phục màu vàng nhạt sang trọng cắt may vừa vặn, gương mặt tuấn dật, tinh thần phấn chấn, càng lộ ra vẻ đẹp trai!

      "Sính Đình, vị này là?"

      Ngọc Kỳ Lân nhìn cậu bé đẹp trai trước mắt, dáng dấp thực tồi, so với tiểu tử thúi Mạc Thiên Kình kia kém cạnh chút nào, nhìn cậu ta toàn thân mặc hàng hiệu Ferrari cũng biết giá trị cậu ta rẻ chút nào!

      Trong lòng đánh giá 80 điểm!

      "Ông nội, ấy là bạn học của cháu, Diệp Thần Băng !"

      Sính Đình giới thiệu đơn giản!

      "Cháu chào ông!"

      Động tác rất nho nhã của Diệp Thần Băng khiến Ngọc Kỳ Lân thoả mãn gật gật đầu, lịch lễ phép, tăng lên 100 điểm!

      "Ừ, là chàng trai tệ!"

      Ngọc Kỳ Lân nhàng , giọng mang theo tán thưởng!

      "Cám ơn ông nội khích lệ!"

      Diệp Thần Băng có chút ngoài ý muốn, nhìn trong mắt ông nội Sính Đình tràn đầy tán thưởng, trong lòng kích động.

      "Tiểu tử, có rảnh , cùng ăn bữa cơm!"

      Ngọc Kỳ Lân cười hỏi, Diệp Thần Băng liền vội vàng gật đầu.

      "Có rảnh ạ!"

      Mắt rơi vào túi mua hàng trong tay Sính Đình, cười hỏi.

      "Là về nhà mình nấu ăn sao?"

      Sính Đình gật đầu, Diệp Thần Băng vội vàng cầm túi mua hàng trong tay !

      "Vậy để giúp tay!"

      mặt vẫn là nụ cười thản nhiên như cũ, Sính Đình nhìn ông nội, khỏi cau mày.

      "Tiểu tử, theo sát, tài lái xe của Sính Đình rất tốt!"

      Ngọc Kỳ Lân xong, liền lên xe, Sính Đình dặn Diệp Thần Băng tiếng, liền lái xe trở về nhà.

      Diệp Thần Băng vào siêu thị, mua thêm ít đồ nữa liền lái xe đuổi theo!

      Sau khi đến biệt thự, Diệp Thần Băng vội vàng giúp xách túi mua hàng, cầm đồ mình mang tới theo vào biệt thự, kinh ngạc nhìn căn phòng có chút bề bộn.

      Sính Đình có chút xấu hổ, nhìn ông nội cái, có chút được tự nhiên giải thích: "Đây là nhà tôi, còn chưa kịp dọn dẹp, để chê cười rồi!"

      xong cười gượng hai tiếng: " có việc gì, để giúp dọn dẹp chút!"

      Diệp Thần Băng xung phong nhận việc, cởi áo khoác ngoài vắt lên thành ghế sa lon, rồi định xắn tay áo lên, Sính Đình vội vàng giải thích: " cần, để tôi được rồi!"

      Gọi người tới dùng cơm, sao lại thành tới nơi này quét dọn, Sính Đình rất lúng túng.

      Ngọc Kỳ Lân nhìn Diệp Thần Băng, hỏi.

      "Tiểu tử, trước kia cháu thường làm việc nhà sao?"

      Diệp Thần Băng lúng túng nhìn ông nội, thanh có chút trầm thấp!

      " có, thỉnh thoảng cháu chỉ thu dọn phòng của mình!"

      Ngọc Kỳ Lân gật đầu cái” "Được, cứ coi như nơi này là nhà của mình!"

      "Dạ, ông nội!"

      Diệp Thần Băng nghe thấy câu này rất kích động vội vàng cầm cây chổi lên bắt đầu quét dọn, mặc dù thuần thục, nhưng lại rất nghiêm túc, rất cẩn thận.

      Sính Đình cũng vội vàng giúp đỡ, hai người vừa vừa cười, giống như đôi vợ chồng son vậy!

      Ngọc Kỳ Lân nhìn bọn họ, ngồi ở ghế sa lon, mặc dù mở TV, nhưng ánh mắt lại vẫn quan sát Diệp Thần Băng .

      Càng nhìn lại càng thấy hài lòng.

      Sau khi hai người quét dọn vệ sinh xong, Sính Đình cầm thức ăn xuống bếp, Diệp Thần Băng vội vàng giúp tay.

      "Sính Đình, để giúp em!"

      Sính Đình nhìn , mặt mang nụ cười .

      "Diệp Thần Băng, biết làm cơm sao?"

      Diệp Thần Băng gật đầu đáp: "Biết, làm cơm có thể tương đương với đầu bếp, em tin tưởng ?"

      xong liền tự tin mỉm cười, hấp dẫn mê người!

      "?"

      Sính Đình giật mình nhìn , trong ánh mắt đầy nghi ngờ.

      "Diệp Thần Băng , tôi rất muốn biết rốt cuộc có phải là đàn ông , sao cái gì cũng biết, so với phụ nữ như tôi còn biết nhiều hơn!"

      Sính Đình trêu ghẹo, Diệp Thần Băng cười nhìn , rất nghiêm túc .

      "Em và thử lui tới xem, tuyệt đối là người đàn ông tốt!"

      Chương 80: Quá tay!

      Sính Đình nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Diệp Thần Băng đột nhiên cười lớn, "Diệp Thần Băng, theo đuổi con sao?"

      Gương mặt đẹp trai của Diệp Thần Băng hơi bối rối o(╯□╰)o, đây chính là lần đầu tiên theo đuổi phụ nữ, bị thẳng ra như vậy, gương mặt đẹp trai liền khẽ ửng hồng.

      "Sính Đình, thích em!"

      xong mặt càng đỏ hơn, Sính Đình nhìn , nhịn được cười ra tiếng!

      Diệp Thần Băng nóng nảy, nhìn Sính Đình cười đến rực rỡ, liền vội vàng hỏi: "Sính Đình, em có đồng ý lui tới với thử xem sao ?"

      "Leng keng. . . . . . Leng keng. . . . . ."

      lúc hai người chuyện, chuông cửa vang lên, Sính Đình liếc nhìn ông nội ngồi ghế sa lon, rồi ra ngoài mở cửa.

      "Ông nội Mạc!"

      Sính Đình rất kinh ngạc nhìn ông lão trước mắt, vì sao ông nội Mạc Thiên Kình lại tới đây?

      Chẳng lẽ Mạc Thiên Kình cũng tới, suy nghĩ, thấy Mạc Thiên Kình mặc bộ âu phục màu bạc tới, xem ra vết thương ở tay tốt hơn, cả người đầy sinh lực, lại vô cùng đẹp trai!

      Mạc Thiên Kình nở nụ cười, tự cho là mình rất tuấn tú nhìn Sính Đình.

      "Sính Đình, mời ông vào nhà sao!"

      Mạc Tử Khiêm cười , nụ cười kia rất hiền từ, căn bản có phương pháp khiến người ta cự tuyệt!

      "Mời ông nội Mạc vào!"

      Sính Đình mở cửa, Mạc Tử Khiêm liền vào nhà, Sính Đình cau mày liếc nhìn Mạc Thiên Kình theo vào, khỏi cau mày.

      có cho vào ? Sao Mạc Thiên Kình lại biết xấu hổ như vậy!

      Sính Đình buồn bực nhìn Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình cầm bó hoa hồng đỏ tươi ướt át, tới trước mặt Sính Đình!

      "Sính Đình, tặng cho em!"

      Trong ánh mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng, Sính Đình nhận, tức giận nhìn .

      "Mạc Thiên Kình, lại muốn giở trò gì, chúng ta phải giải trừ hôn ước rồi sao? tới nhà tôi làm gì!"

      Sao còn chưa tỉnh táo, mới từ người của người phụ nữ khác leo xuống, bây giờ lại tới tìm , chẳng lẽ muốn nhận hàng xài như sao?

      Mạc Thiên Kình để ý đến vẻ mặt tức giận của , áy náy .

      "Sính Đình, xin lỗi, tối hôm qua phải tôi cố ý, đó là bởi vì. . . . . ."

      "Được rồi, Mạc Thiên Kình, đừng giải thích với tôi, giữa chúng ta xong rồi, xong rồi hiểu ? Sau này nên quấn lấy tôi, sau này cùng ai lên giường, cùng ai triền miên cả đêm cũng liên quan tới tôi, tôi cũng mời sau này nên tới phiền tôi!"

      Sính Đình cắt ngang lời của , hơi về suy nghĩ của mình cho biết.

      Xem Ngọc Sính Đình là cái gì, cùng người phụ nữ khác lên giường, rồi chỉ cần quay đầu lại xin lỗi là được sao?

      mới phải là loại người phụ nữ kia!

      Sắc mặt Mạc Thiên Kình trở nên rất khó coi, hoàn toàn cho cơ hội để giải thích!

      "Sính Đình, cho Thiên Kình cơ hội để giải thích , có lẽ trong việc này có hiểu lầm gì đó?" Mạc Tử Khiêm cũng làm mặt dày giúp cháu trai cầu cạnh!

      Sính Đình nhìn ông, rồi lại nhìn Mạc Thiên Kình, hít sâu hơi, nhìn chằm chằm.

      "Được, tôi cho cơ hội, giải thích !"

      "Tôi. . . . . . xin lỗi!"

      Mạc Thiên Kình biết mình nên giải thích như thế nào, đêm đó lên giường với LiNa, hơn nữa còn là cả đêm, mặc dù là cố ý để Sính Đình nhìn, nhưng lại hiệu quả như mong muốn, hơn nữa chính mình cũng phát tiết ở người Lâm Na!

      Sính Đình lạnh lùng liếc cái xem thường!

      "Mạc Thiên Kình, giải thích xong rồi, về !"

      xong cũng quay đầu lại vào bếp!

      "Sính Đình, ai vậy! Chọc em tức giận như vậy!"

      Diệp Thần Băng ở trong bếp chỉ nghe thấy Sính Đình chuyện ở bên ngoài có vẻ rất tức giận, vốn định ra, nhưng lại nghĩ tới Sính Đình có lẽ muốn chứng kiến, cho nên ở trong bếp đợi !

      " người đàn ông rất đáng ghét!"

      Sính Đình , Diệp Thần Băng nhíu mày, nhìn thấy người đàn ông rất có khí phách tới!

      "Sính Đình, chúng ta chuyện chút !"

      Mạc Thiên Kình cam lòng, vào bếp, ngờ lại nhìn thấy người đàn ông khác!

      Vốn trong lòng tia áy náy bây giờ toàn bộ biến mất, ngược lại biến thành lửa giận hừng hực, chỉ vào Diệp Thần Băng, lạnh lùng hỏi.

      "Ngọc Sính Đình, em còn tôi cùng người phụ nữ khác lên giường làm loạn, em sao? Em và ta trốn ở trong bếp làm gì!"

      Diệp Thần Băng bị hỏi thể giải thích được, chỉ biết đưa mắt nhìn người đàn ông rất đẹp trai và khí phách này.

      "Mạc Thiên Kình, cút ra ngoài cho tôi!"

      Sính Đình nổi trận lôi đình, và người khác ở chung chỗ, làm gì, mắc mớ gì tới , bây giờ muốn nhìn thấy chút nào!

      "Em muốn tôi , tôi mạn phép , em đừng quên, em là người phụ nữ của tôi!"

      Mạc Thiên Kình khí phách , Sính Đình tức giận mặt đỏ rần, hướng về phía bụng cước đá tới, nhanh mà hung ác, Mạc Thiên Kình vội vàng né, hai người liền đánh nhau trong bếp.

      Diệp Thần Băng cau mày, nhìn hai người đánh nhau lửa giận hừng hực, vội vàng khuyên nhủ: "Hai vị, có chuyện gì từ từ , nên đánh nhau! Ưmh. . . . . ."

      Diệp Thần Băng còn chưa dứt, liền bị cước của Sính Đình đánh về phía Mạc Thiên Kình đá trúng giữa bụng, đau quá ngồi chồm hổm mặt đất, toát cả mồ hôi lạnh!

      "Diệp Thần Băng, sao chứ!"

      Sính Đình thấy mình đá phải Diệp Thần Băng , vội vàng thu hồi quả đấm lại, ngồi xổm xuống, khẩn trương hỏi.

      Mạc Thiên Kình nhìn quan tâm cái tên mặt trắng đó, tức giận sắc mặt xanh mét!

      "Sính Đình, ta là ai!"

      Lời cứng rắn càng khiến Sính Đình nổi trận lôi đình.

      "Mạc Thiên Kình, hãy nghe cho kỹ, ấy là bạn trai của tôi, bây giờ có thể lăn !"

      Quá ghê tởm, cho rằng là ai, mà lại cuồng vọng bá đạo như thế!

      "Em cái gì, bạn trai, vậy tôi tính là gì! Tôi là chồng chưa cưới của em!"

      Mạc Thiên Kình nổi giận hầm hừ, Sính Đình lạnh lùng nhìn chằm chằm.

      "Mạc Thiên Kình, chúng ta xong rồi, hôn ước cũng giải trừ, cút ra ngoài cho tôi!"

      Sính Đình tức giận, nhìn Diệp Thần Băng ôm bụng, đau đến đổ mồ hôi lạnh, trong lòng áy náy tới cực điểm!

      "Sính Đình, em đồng ý làm bạn của rồi hả ?"

      Diệp Thần Băng chịu đựng đau đớn, vừa rồi Sính Đình muốn làm bạn của , nhất định phải hỏi ràng!

      Sính Đình gật đầu đáp: " sai, em đồng ý với !"

      Sính Đình đỡ , ra ngoài cửa.

      Hai ông lão ngồi ghế sa lon, vẻ mặt bình tĩnh ngồi thưởng thức trà, hoàn toàn thấy bọn họ ồn ào.

      Sính Đình đỡ Diệp Thần Băng ngồi ghế, Mạc Thiên Kình vội vàng ra theo, nhìn Sính Đình rất quan tâm tới người đàn ông kia, đau đớn từ cánh tay đột nhiên truyền đến thấu tim.

      Máu tươi liền từ tay áo tràn ra, trong nháy mắt từ cổ tay giọt ra ngoài!

      Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, trước mặt bỗng tối sầm, đau đớn đến hôn mê bất tỉnh, “phịch” tiếng té xuống đất!

      "Thiên Kình, cháu làm sao vậy!"

      Mạc Tử Khiêm nghe thấy tiếng vang, quay đầu nhìn lại, nhất thời sợ hãi chạy tới, sắc mặt đại biến!

      Sính Đình cũng trợn tròn mắt, khi nhìn thấy màu máu đỏ tươi chói mắt cánh tay trái ti, chợt lỡ nhịp đập, nhớ tới vừa rồi hai người đánh nhau, hình như mình đá phải cánh tay của ?

      Hỏng bét!

      "Sính Đình, mau chở bệnh viện!"

      Diệp Thần Băng phản ứng kịp, liền vội vàng tới cõng Mạc Thiên Kình chạy ra ngoài, Sính Đình vội vàng lái xe, ba người lên xe, Sính Đình đường đua xe đến bệnh viện!

      Bệnh viện vừa nhìn thấy Mạc Thiên Kình lập tức đưa vào phòng cấp cứu!
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 81: Hai nhà Ngọc Mạc tuyệt giao!

      Sính Đình đứng ở ngoài phòng phẫu thuật, tay vẫn còn dính máu của Mạc Thiên Kình, mới vừa sắc mặt của đau đớn, lòng của cũng treo lên, sợ hãi, chết chứ?

      Nếu sớm biết chưa hồi phục, cũng đánh nhau với , làm hại bây giờ thành cái bộ dáng này!

      Sính Đình tới lui ngoài phòng mổ, mặt tràn đầy căng thẳng, trong ánh mắt cũng đầy lo âu.

      Diệp Thần Băng nhìn , trong lòng khỏi khổ sở cười tiếng.

      đối với Mạc Thiên Kình phải là có cảm giác, nếu tại sao phải khẩn trương như thế, nhìn bộ dáng như bây giờ, đúng là người phụ nữ lo lắng cho an toàn của chồng mình!

      Xem ra còn chưa ra tay thua!

      "Sính Đình, ta việc gì đâu!"

      Diệp Thần Băng tới an ủi, nhìn sắc mặt tái mét tới lui, rất đau lòng.

      Sính Đình nhìn Diệp Thần Băng, nắm chặt hai cánh tay lại, ánh mắt nhìn chằm chằm, giống như chính là thần thánh, rất nghiêm túc hỏi.

      "Thần Băng, sao? ấy có chuyện gì đúng ?"

      Diệp Thần Băng gật đầu: "Ừ, ta có chuyện gì, ta phải là thượng tướng sao? Em thử suy nghĩ xem người lợi hại như vậy sao có thể dễ dàng chết như thế?"

      Đưa tay vuốt tóc của , dịu dàng khuyên nhủ, lôi vào trong ngực của mình, cho thêm lòng tin!

      "Đúng, ấy có việc gì!"

      Sính Đình nghe Thần Băng như thế cảm thấy bớt lo lắng hơn rất nhiều, còn sợ hãi nhiều nữa!

      Khi Mạc Tử Khiêm và Ngọc Kỳ Lân chạy tới bệnh viện, nhìn thấy hai người ôm nhau, sắc mặt càng thêm lo lắng.

      Nghiêm mặt tới, ho khan mấy tiếng, Sính Đình lập tức đẩy vòm ngực ấm áp của Diệp Thần Băng ra, nhìn hai người, phát sắc mặt ông nội Mạc rất khó coi, mà ông nội mình lại giống như có xảy ra, rất bình tĩnh!

      "Sính Đình, Thiên Kình mới vừa vào phòng phẫu thuật, ta hi vọng cháu có thể tiết chế chút, thế nào cháu cũng là người phụ nữ của Thiên Kình, chừng trong bụng bây giờ còn có hương khói của Mạc gia ta, cùng người đàn ông khác ấp ấp ôm ôm như vậy, có vẻ hay lắm!"

      Giọng Mạc Tử Khiêm rất lạnh, rất cay nghiệt, khiến Sính Đình nghe rất khó chịu.

      Sắc mặt Ngọc Kỳ Lân cũng tốt, nhìn Mạc Tử Khiêm, còn chưa mở lời nghe thấy thanh vui của Sính Đình.

      "Ông Mạc, hình như ông lầm, bây giờ cháu vẫn còn tự do, cho dù cùng Mạc Thiên Kình lên giường, cũng là quá khứ, cũng là do ta ép buộc, thậm chí cho dù cẩn thận mang thai con của ta, cũng phá bỏ, tuyệt đối ảnh hưởng tới ta cả!"

      Con bà nó, kêu là gì, người phụ nữ của Mạc Thiên Kình?

      buồn cười, ông ta đưa Mạc Thiên Kình tới nhà đoán chừng cũng vì có thể mang thai hương khói của Mạc gia !

      còn tưởng rằng Mạc Thiên Kình thích , ra là chỉ muốn tìm người phụ nữ sinh con thôi!

      "Còn nữa, ấy phải người đàn ông khác, ấy là bạn trai của cháu, rất có thể là chồng của cháu sau này!"

      Sính Đình chính thức giới thiệu Diệp Thần Băng, sắc mặt của Mạc Tử Khiêm càng thêm khó coi.

      "Cháu cùng Thiên Kình lên giường, hơn nữa có thể trong bụng có đứa bé, mà lại còn muốn gả cho người đàn ông khác, biết xấu hổ!"

      Mạc Tử Khiêm càng càng tức giận, khỏi mắng ra miệng.

      Sính Đình cười lạnh, nhìn ông nội.

      "Ông nội, đây chính là gia đình tốt mà ông muốn gả Sính Đình sao? biết xấu hổ, Đúng!Cháu biết xấu hổ, nhưng cho dù tìm được người đàn ông nào khác, cũng gả cho cháu ông!"

      Cho dù có mang thai con của Mạc Thiên Kình, cũng gả cho ta!

      "Mạc Tử Khiêm, lời của ông khó nghe!"

      Ngọc Kỳ Lân nãy giờ vẫn im lặng bắt đầu lên tiếng, cho dù ông ta từng là em tốt của mình thế nào, bây giờ ông ta cư nhiên cháu của mình biết xấu hổ, đó phải là cái tát mạnh vào khuôn mặt già nua của mình sao?

      "Hừ, Lão Ngọc, đây là ông quản giáo nghiêm! cùng cháu của tôi lên giường, lại còn muốn gả cho người đàn ông khác, người phụ nữ như vậy chẳng lẽ phải là biết xấu hổ sao? Quả chính là hạ tiện!"

      Mạc Tử Khiêm càng càng quá đáng, Sính Đình giận đến nỗi tay nắm chặt thành quyền, nếu phải xem ông là bề , muốn đấm cho ông đấm!

      Ngọc Kỳ Lân cũng nổi giận, cháu của mình cư nhiên bị ông ta là hạ tiện!

      Trong sạch của cháu ông cũng bị tiểu tử thúi nhà ông ta cướp , ông ta lại còn dám chỉ trích nó.

      "Cháu của tôi hạ tiện, vậy cháu trai của ông sao? Ngay trước trước mặt cháu tôi lên giường với người phụ nữ khác, ông quản giáo tốt chỗ nào!"

      Tính tình nóng nảy của Ngọc Kỳ Lân cũng bộc phát, miệng cũng bắt đầu mắng to.

      Mạc Tử Khiêm nhìn giận ít, cười khinh miệt .

      "Đó là do cháu trai tôi có bản lĩnh, đàn ông tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, nhưng người phụ nữ nên giữ bổn phận, ai dám lấy người phụ nữ hạ tiện như vậy!"

      Sính Đình nắm tay, cả người run rẩy, ông ta còn thêm câu nào, đánh chết ông ta.

      "Tôi dám!" Diệp Thần Băng đứng ra ôm bờ vai Sính Đình, vẻ mặt kiên định .

      "Sính Đình là tốt mà đốt đèn lồng cũng rất khó tìm, cái gì mà hạ tiện, cái gì mà xấu hổ, tôi đều quan tâm, chỉ cần Sính Đình nguyện ý gả cho tôi, cho dù ấy có mang thai con của Mạc Thiên Kình, tôi cũng nguyện ý cưới ấy!"

      Lời của Diệp Thần Băng khiến mạc Tử Khiêm và Sính Đình cũng ngây ngẩn cả người, Sính Đình ngờ lúc này lại đứng ra trợ giúp mình, hơn nữa còn ra những lời như vậy.

      Mạc Tử Khiêm nhìn , đầy khinh bỉ.

      "Tôi thấy cậu là diễn trò , còn chưa kết hôn vợ cho đội nón xanh, chấp nhận được ? Tiểu tử!"

      "Mạc Tử Khiêm, từ hôm nay trở , Ngọc Kỳ Lân tôi tuyệt giao với , hôn của hai đứa cũng kết thúc, sau này Ngọc gia tôi cùng Mạc gia ông còn liên quan gì nữa!"

      Ngọc Kỳ Lân tức giận gầm lên, kéo tay Sính Đình bỏ .

      Diệp Thần Băng vội vàng theo, mạc Tử Khiêm nhìn bóng lưng họ rời , trong ánh mắt tràn đầy chán ghét.

      tiếng đồng hồ sau, Mạc Thiên Kình được đưa ra phòng hậu phẫu, bị mất máu quá nhiều, nhưng cũng thoát khỏi nguy hiểm!

      Mạc Tử Khiêm lập tức gọi điện thoại cho người tới trông chừng, ngày đêm chăm sóc bên cạnh cháu trai mình!

      Kể từ sau ngày gây gổ đó, Ngọc Kỳ Lân và Mạc Tử Khiêm đoạn giao, Ngọc Kỳ Lân mỗi ngày đều ở nhà chơi với Sính Đình, Những lời xúc phạm ngày đó của Mạc Tử Khiêm là đòn nghiêm trọng giáng xuống Sính Đình, khiến tâm trạng mấy ngày nay tốt!

      Diệp Thần Băng gần như mỗi ngày đều đến thăm , hoàn toàn coi như bạn mà chăm sóc!

      Sính Đình nằm giường, mấy ngày qua rồi, biết Mạc Thiên Kình có an toàn hay , ở nhà nên nghe được gì, bên đồn cảnh sát lại nghỉ phép, cần phải tới, gọi điện thoại cho Cody, Cody tại có việc gì làm, kêu tiếp tục nghỉ phép!

      Thời gian vội vã trôi qua, mới đó mà hơn nửa tháng, Sính Đình nghe lời ông nội tiếp nhận theo đuổi của Diệp Thần Băng, hai người chính thức lui tới, Mạc Thiên Kình cũng xuất viện, hình như Mĩ làm việc, có ở trong nước!

      Sính Đình biết vì sao, trong lòng mình rất trống rỗng, có chút nhớ nhung thời gian mình hay gây gổ với Mạc Thiên Kình!

      Suy nghĩ này khiến hoảng hốt, tim đập rộn lên, có chút nghi ngờ có phải mình thích Mạc Thiên Kình hay !

      Ngày lại trôi qua như bình thường, khác biệt duy nhất là tại có thêm người bạn trai, mà với Cody hình như cũng còn cảm giác như trước nữa, có lúc Sính Đình cũng biết tình cảm của mình dành cho Cody trước kia là gì?

      "Sính Đình, ngày mai có rảnh ? Theo tham gia buổi tiệc khiêu vũ!"

      Giờ tan việc, Diệp Thần Băng gọi điện thoại cho !

      Chương 82: Sính Đình mang thai!

      "Tiệc khiêu vũ?" Sính Đình lẩm bẩm .

      "Ừ, buổi tiệc khiêu vũ thương nghiệp, phải dẫn theo bạn , em là bạn của , muốn dẫn em , sau này những trường hợp như thế này em phải thường xuyên có mặt!" Diệp Thần Băng dịu dàng giải thích.

      Sính Đình mặc dù rất muốn, nhưng bây giờ cùng lui tới, cầu của cũng phải là quá đáng , nhưng. . . . . .

      "Thần Băng, em biết khiêu vũ!"

      Sính Đình rất lúng túng, mình cái gì cũng tốt, chỉ có biết khiêu vũ thôi!

      " sao, có ở đây, để cho em được tự nhiên!"

      Diệp Thần Băng dịu dàng , khoảng thời gian chung đụng này khiến tình cảm của dành cho Sính Đình ngày càng sâu hơn, quyết định chờ khi buổi tiệc khiêu vũ kết thúc giới thiệu cho ba mẹ biết, sau đó tìm cơ hội để cầu hôn Sính Đình!

      "Vậy cũng được!"

      Trong lòng Sính Đình rất sợ, chưa từng tiệc khiêu vũ bao giờ, dường như phải mặc lễ phục?

      Nhưng chưa từng mặc lễ phục, nên làm sao đây?

      "Sính Đình, cái này cho ăn!" Cody đến phòng làm việc của , cầm trong tay quả sầu riêng, nhớ hình như rất thích ăn, còn lại thích cái mùi kia, những tên kia mua để lót dạ đấy!

      "Sầu riêng!"

      Ánh mắt Sính Đình sáng lên, thích ăn sầu riêng nhất nha, vừa nghe thấy mùi vị đó, liền rất muốn ăn.

      "Cody, cho tôi ăn sao? Cám ơn a!"

      Sính Đình nhận dĩa sầu riêng trong tay , cầm nĩa xỉa miếng đưa vào trong miệng. . . . . .

      "Ọe. . . . . ."

      cảm giác buồn nôn mãnh liệt khiến buông miếng sầu riêng ra cắm đầu vào thùng rác ngừng nôn mửa, dạ dày cũng vô cùng khó chịu.

      Cody cau mày nhìn , rồi bưng cho chén nước.

      Sính Đình nhận lấy, sau khi súc miệng xong, thoải mái hơn rất nhiều, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng nhợt nhạt!

      " làm sao vậy, có phải thoải mái hay ?"

      Cody cau mày nhìn , vẻ mặt Sính Đình ngơ ngác.

      "Tôi cũng biết, mấy ngày gần đây khi đánh răng cũng nôn mửa, chắc bị cảm lạnh rồi !"

      Sính Đình nhàng giải thích, Cody nhìn sắc mặt tái nhợt của , trong lòng cảm thấy lo lắng, nhưng vẫn ra.

      "Có muốn bệnh viện kiểm tra chút hay ?"

      " cần, chỉ bị cảm sơ sơ!"

      Sính Đình cười nhạt , bị cảm, về nhà mua ít thuốc cảm uống là được rồi, chuyện thích nhất chính là bệnh viện!

      Sính Đình cầm sầu riêng ăn tiếp, nhưng vừa cắn miếng, lại chịu được bỏ qua hướng về phía thùng rác nôn mửa liên tục.

      Cody cau mày, khẩn trương .

      "Tôi thấy đừng ăn nữa, bệnh viện kiểm tra xem, sao lại luôn nôn mửa!"

      Sính Đình nhíu nhíu mày: "Được rồi, tôi kiểm tra chút!"

      Cody gật đầu: "Vậy tan việc sớm chút , dù sao cũng có chuyện gì làm!"

      Sính Đình dọn dẹp rồi lo lắng khi phải bệnh viện, nên gọi tổng đài tư vấn hỏi thăm, thế nhưng họ lại khuyên nên đến khoa sản để khám !

      " y tá, xác định là khoa sản sao?"

      Sính Đình cau mày, khoa sản, nôn mửa liên quan gì đến khoa sản chứ?

      y tá rất lễ phép gật đầu.

      "Đúng, nên đến khoa sản khám !"

      Sính Đình còn muốn hỏi thêm, nhưng tổng đài còn phải cố vấn cho rất nhiều người, Sính Đình thể làm gì khác hơn là tới khoa sản.

      ngờ sau khi vào, bác sĩ lại kêu xét nghiệm nước tiểu, Sính Đình có chút bình tĩnh, nhớ lại hình như gì cả của mình mấy ngày nay chưa tới, khỏi nghĩ đến mấy lần mình quan hệ với Mạc Thiên Kình!

      đúng lúc như vậy chứ, để trúng thưởng !

      Tâm thần thấp thỏm chờ đợi kết quả kiểm tra ở ngoài, ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy bóng người quen thuộc.

      "Đó phải là người phụ nữ cùng Mạc Thiên Kình lên giường sao?"

      Sính Đình lẩm bẩm , nhìn thấy tới, mặt lên nụ cười, tay cầm trang giấy, hơn nữa còn là từ khoa phụ khoa ra.

      " mang thai?"

      Sính Đình xác định hỏi, Lina nhận ra Sính Đình, cười nhạt .

      "Đúng vậy a, tháng, ngờ chỉ lần mà có!"

      Lina cười đến mức vô cùng sáng lạng, nụ cười làm đau nhói mắt Sính Đình, theo thời gian mà tính ra, đứa bé này là của Mạc Thiên Kình!

      "Chúc mừng ... tại sao bạn trai cùng !"

      Sính Đình giả bộ bình tĩnh hỏi, Lina kiều cười : "Tôi và ấy mới chỉ lên giường lần đầu tiên, ấy còn chưa biết tôi mang thai, tôi nghĩ khi có thai hất định ấy đồng ý lấy tôi!"

      Lina cười thẹn thùng, còn Sính Đình có cảm giác ngực mình giống như bị kim đâm, đau đớn khó chịu!

      " sao? Xem ra ta rất !"

      Sính Đình vô tâm hỏi, Lina gật đầu: "Tôi cũng rất ấy!"

      Lina vừa nghĩ tới chuyện có thể kết hôn với Mạc Thiên Kình, mặt liền dâng lên nụ cười ngọt ngào.

      " hạnh phúc!" Sính Đình lạnh nhạt , Lina nở nụ cười, với :

      "Tôi phải về rồi, hôm nay ấy về nước, tôi phải tới tìm ấy!"

      xong liền lắc mông rời , Sính Đình nhìn theo bóng lưng của .

      Hôm nay về nước, kể từ sau ngày đó cũng tới tìm mình, xem ra ta phải lòng thích , Sính Đình cười cười vẻ tự giễu.

      Xem ra rất hạ tiện, ràng mình cự tuyệt tình của , nhưng bây giờ lại để ý chuyện và người phụ nữ khác ở chung chỗ!

      " Ngọc Sính Đình!"

      Phòng khám phụ khoa truyền đến tiếng kêu của bác sĩ, Sính Đình vào, nhìn thấy nụ cười tươi rói của bác sĩ, có loại dự cảm rất xấu.

      "Chúc mừng , mang thai! Em bé được 35 ngày!"

      Sính Đình cảm thấy trong đầu nổ tung, trống rỗng, sau đó bác sĩ cũng biết, nắm kết quả kiểm tra, cũng biết mình về nhà như thế nào!

      "Ông nội, cháu trở về!"

      Sính Đình còn sức để , Ngọc Kỳ Lân nhìn bộ dáng của cháu bảo bối như vậy, vội vàng hỏi:

      "Sính Đình, cháu làm sao thế?"

      Mắt rơi vào tờ xét nghiệm tay !

      Sính Đình tới ngồi vào ghế sofa, nước mắt bất ngờ chảy ra!

      Sau khi Ngọc Kỳ Lân xem xong, sắc mặt cũng rất nặng nề, ngờ Sính Đình mang thai con của Mạc Thiên Kình, chuyện này nên làm thế nào!

      tại lui tới với Diệp Thần Băng, nếu như ta biết Sính Đình mang thai đứa con của Mạc Thiên Kình, ta tiếp tục lui tới với Sính Đình sao?

      Đứa bé này nên giữ hay nên giữ, đống câu hỏi làm cho Ngọc Kỳ Lân đau đầu nhức óc!

      tới, ngồi bên cạnh Sính Đình, còn chưa kịp mở lời, Sính Đình :

      "Ông nội, chiều nay khi con tới bệnh viện kiểm tra cũng nhìn thấy người phụ nữ lên giường với Mạc Thiên Kình, ta cũng mang thai!"

      xong, nước mắt uất ức càng tràn lan!

      "Sính Đình, cháu có muốn đứa bé này ?"

      Trong khoảng thời gian này ông phát hình như Sính Đình cũng phải là vô tình với Mạc Thiên Kình, nhưng chuyện xảy ra như vậy, và Mạc Thiên Kình còn khả năng, bây giờ đứa bé vấn đề, đặc biệt là đối với Diệp Thần Băng!

      "Cháu cũng biết, dù sao đây cũng là sinh mạng!"

      Hai tay Sính Đình ôm ngực, mấy năm làm cảnh sát, cho tới bây giờ đều sống với vẻ kiên cường, nhưng tại, đứa con đột nhiên đến, khiến rất kinh hoảng!

      Mạc Thiên Kình cùng người phụ nữ kia kết hôn sao?

      "Sính Đình, bây giờ cháu cùng Diệp Thần Băng lui tới, nó dễ dàng tha thứ khi trong bụng cháu có đứa con của Mạc Thiên Kình sao?"

      Lời của ông nội khiến Sính Đình giống như rơi vào hầm băng, cả người cũng cứng ngắc thể động đậy, đúng lúc này chuông cửa vang lên!

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 83: Chúng ta chia tay !

      Nghe thấy tiếng chuông cửa, Sính Đình rất hồi hộp, cảm giác như có tật giật mình, chỉ là Ngọc Kỳ Lân lại có chủ ý.

      Bình tĩnh tới cửa, vừa mở cửa liền bị mùi hoa hồng xông vào mũi khiến ông nhảy mũi mấy cái.

      Diệp Thần băng vội vàng xin lỗi: " xin lỗi, ông nội!"

      Ngọc Kỳ Lân treo nụ cười thản nhiên, cho vào.

      " có việc gì, mới vừa còn suy nghĩ sao chưa có tới, ngờ tiểu tử chuẩn bị bó hoa to đến như thế !"

      Ngọc Kỳ Lân nhìn Diệp Thần Băng, đứa này càng tiếp xúc càng thấy hài lòng, chỉ nó tiếp nhận chuyện Sính Đình có đứa thực sao? Nó ghét bỏ Sính Đình?

      Tâm trạng của Ngọc Kỳ Lân rất nặng nề, nếu mình cố chấp muốn Sính Đình gả cho Mạc Thiên Kình, cũng xảy ra những việc này.

      Có lẽ Mạc Thiên Kình cũng thích Sính Đình, kể từ sau chuyện đó, tháng qua, vậy mà nó cũng tới tìm Sính Đình, có lẽ có tình cảm.

      Ngọc Kỳ Lân càng nghĩ càng tức, Lão già Mạc Tử Khiêm đáng chết kia, trở mặt liền trở mặt, em mấy chục năm, vậy mà lão chỉ vì cái ôm của Sính Đình và Diệp Thần Băng liền dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ.

      Ông tức a, ông hối hận a, sao ông lại kết giao với người bạn như vậy, hôm nay còn lừa gạt Sính Đình!

      "Sính Đình, tặng cho em!"

      Diệp Thần Băng cầm bó hoa hồng rất lớn đưa đến trước mặt Sính Đình, mùi hoa xông vào mũi khiến dạ dày Sính Đình nhộn nhạo, đẩy bó hoa của ra, vội vàng chạy vào phòng vệ sinh, ngừng nôn ọe!

      Diệp Thần Băng ngơ ngẩn, lại nghĩ rằng tất cả phụ nữ đều thích hoa hồng, cho nên mới hào hứng mua 99 bông, ngờ làm hại Sính Đình ngừng nôn mửa.

      Sau khi nôn xong, sắc mặt Sính Đình tái nhợt như tờ giấy, khiến ai nhìn thấy cũng đau lòng, Diệp Thần Băng bỏ bó hoa, vẻ mặt áy náy xin lỗi.

      "Sính Đình, xin lỗi, nghĩ rằng em thích, ngờ em lại dị ứng với mùi hoa, xấu hổ!"

      Gương mặt Diệp Thần Băng áy náy, càng làm cho nội tâm Sính Đình phiền loạn dứt.

      Muốn mở miệng cho biết chuyện mang thai, lại biết phải mở miệng như thế nào, nếu biết rồi, còn có thể mình sao?

      Trong khoảng thời gian này, rất cảm ơn , ở cùng với , rất vui vẻ, rất săn sóc, khiến có cảm giác được hưởng thụ quyền lợi của người phụ nữ, chỉ là biết vì sao mình đối với phát sinh được tình cảm nam nữ, cảm giác tình cảm chiều chuộng mình giống như tình cảm của trai dành cho em .

      "Thần Băng, sao lại đối xử tốt với em như vậy?"

      Sính Đình đột nhiên hỏi, Thần Băng sững sờ, cười đỡ ngồi xuống, vẻ mặt tràn đầy tình cảm nhìn .

      "Sính Đình, em là bạn của , đối tốt với em tốt với ai đây?"

      Giọng cưng chiều khiến Sính Đình càng thêm áy náy.

      "Thần Băng, em có thai!"

      Sính Đình cúi đầu, cắn răng ra này, nội tâm rất phức tạp, len lén liếc Thần Băng cái, nhìn thấy thân thể chấn động.

      Ngọc Kỳ Lân tới ngồi xuống bên, nhìn thân thể ràng chấn động, trong lòng cũng rất hồi hộp, xem ra đàn ông đều quan tâm tới chuyện này.

      Diệp Thần Băng ngồi thảng người bên cạnh Sính Đình, hai tay đặt ở đầu gối.

      " ta có biết ?"

      Giọng rất rất mềm, khiến người ta biết cảm xúc của vui hay buồn, nhưng lại có cảm giác quan tâm như người thân!

      Sính Đình lắc đầu cái: " biết!"

      ta làm sao có thể biết được? ta bây giờ cùng lúc có hai đứa bé, nếu biết chỉ là đứa bé của người phụ nữ kia, nghĩ chắc chắn người phụ nữ kia cho biết, chuyện ta có đứa , sau đó hai người kết hôn !

      Nghĩ tới,trong lòng cảm thấy rất thoải mái!

      lát sau, Diệp Thần Băng nhìn , rất nghiêm túc hỏi.

      "Em định làm như thế nào?"

      Sính Đình cắn môi: "Em muốn sinh đứa bé!"

      "Sính Đình, cháu điên rồi, đứa bé này là con của Mạc Thiên Kình, cháu sinh đứa bé này, Thần Băng phải làm thế nào?"

      Ngọc Kỳ Lân ở bên vội vàng , ông biết, Sính Đình có tình cảm với Mạc Thiên Kình, nhưng bây giờ hai đứa thể nào ở cùng nhau, đứa bé còn để làm gì!

      "Vậy sao?"

      Diệp Thần băng nhàng hỏi, tim rất đau, người thích mang thai, nhưng đứa bé lại phải của .

      Bọn họ ở chung gần tháng, thậm chí còn chưa hôn qua , hai người quá lắm cũng chỉ là nắm tay, bước phát triển thêm cũng có.

      tại lại muốn sinh đứa bé của ta, vậy sao?

      tính là gì? Giúp ta nuôi đứa bé sao?

      Thần Băng biết tại sao mình lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng trong nội tâm lại là nghĩ khác!

      "Nếu như muốn cùng em nuôi dưỡng đứa bé, chúng ta chia tay !"

      Sính Đình ra quyết định, đúng!

      muốn sinh em bé, muốn vì ở cùng Thần Băng mà bỏ đứa bé.

      Dù sao đứa bé chỉ là của riêng Mạc Thiên Kình, cũng là mẹ đứa bé, đứa bé trong cơ thể cũng có máu của , thể ích kỷ tước đoạt sinh mạng của nó!

      Thần Băng nghe câu của Sính Đình xong dám tin nhìn , kềm chế đau đớn, nhắm hai mắt lại, gương mặt đẹp trai cũng run rẩy.

      "Sính Đình, em có biết em gì hay ?"

      Vì đứa bé của Mạc Thiên Kình mà chia tay với , chẳng lẽ có tình cảm với Mạc Thiên Kình, còn đối với chỉ là vui đùa chút mà thôi?

      Tức giận trong lòng nhất thời vọt lên, đè nén, trong lòng rất thăng bằng.

      Sính Đình nhìn , biết mình rất ích kỷ, nhưng nếu chọn lựa giữa con mình và đàn ông, tình nguyện lựa chọn đứa bé.

      " xin lỗi, Thần Băng, đáng được tốt hơn !"

      xong liền xoay người vào phòng, ở đây nhìn vẻ mặt biến chuyển thành tức giận, Thần Băng nhìn Sính Đình, tức giận ra cửa!

      Ngọc Kỳ Lân ngồi ở đó, nhìn bọn họ, trong lòng rất khó chịu, lên lầu.

      "Ông nội, ông ủng hộ cháu đúng ?"

      Sính Đình nhàn nhạt , tại rất cần ông nội ủng hộ, nếu , người phụ nữ 23 tuổi như biết phải làm sao đối mặt với chuyện như vậy.

      Ngọc Kỳ Lân thở dài, ngồi ở bên giường.

      "Sính Đình, Thần Băng là người đàn ông tốt, cháu như vậy quả có chút hơi quá ! Dù sao nó đối với cháu rất chân tình, người đàn ông chấp nhận người phụ nữ của mình ôm đứa con của người đàn ông khác cũng là chuyện bình thường!"

      "Ông nội, ông đừng nữa, cháu hiểu, Thần Băng là người đàn ông tốt, cho nên cháu muốn ấy tiếp tục trễ nải vì cháu nữa." Sính Đình khổ sở cười tiếng, kể từ khi gặp Mạc Thiên Kình, tính tình thay đổi rất nhiều.

      "Sính Đình, ông nội thực xin lỗi cháu! Nếu phải do ông nội, bây giờ cháu vẫn vui vẻ làm việc ở đồn cảnh sát, có những phiền não này, có lẽ còn có thể tìm được người chồng tốt! Bây giờ. . . . . . Ai!"

      Ngọc Kỳ Lân vô cùng tự trách!

      Sính Đình nhìn ông nội, rồi ngồi xuống bên cạnh ôm cánh tay ông: "Ông nội, đừng vậy ahhh... Mọi chuyện đều qua rồi, cháu chỉ cần có ông thôi, ra như vậy lại tốt, tối thiểu có ai đoạt bảo bối, cục cưng có thể ở với chúng ta, ông thấy đúng ?"

      Sính Đình vội vàng thu hồi bi thương, rất nghiêm túc.

      "Ông nội, cháu muốn nghỉ việc ở đồn cảnh sát!"

      Tác giả: Tiểu Dã Áp

      Chương 84: Phá bỏ đứa bé!

      Ngọc Kỳ Lân nghe được khỏi cau mày, vẻ mặt trầm, nghiêm túc nhìn Sính Đình hỏi.

      "Cháu muốn nghỉ việc ở đồn cảnh sát sao?"

      Ngọc gia gần như mọi thế hệ đều là cảnh sát, thêm vào đó mỗi thế hệ đều để lại tiếng thơm, nhưng đến phiên Sính Đình, ông bất hạnh chỉ còn lại mỗi mình

      Trước kia ông từng khuyên Sính Đình đừng làm cảnh sát, nhưng Sính Đình quật cường lại dai như trâu, thế nào cũng chịu, nghĩ tới bây giờ khi mang thai đứa bé lại chủ động muốn buông tha công việc cảnh sát.

      Sính Đình gật đầu cái, nhìn ông nội.

      "Cháu muốn, vì tương lai của con cháu, cháu nghĩ cháu làm cảnh sát nữa, cháu muốn đứa bé về sau cũng vào ngành này!"

      "Có lẽ ông nội cảm thấy cháu rất ích kỷ, từ ba mẹ cháu chết, chính vì làm cảnh sát, trước kia cháu vì muốn báo thù, cảm thấy người xấu đều là hung thủ sát hại ba mẹ, cho nên cháu hận bọn người xấu kia, nhưng bây giờ cháu lại càng muốn để cho mình có gia đình hoàn chỉnh hơn."

      Sính Đình nhàn nhạt xong, ra còn có nguyên nhân muốn tới đồn cảnh sát, nếu chuyện mang thai nhất định Mạc Thiên Kình biết, thể phủ nhận sợ Mạc Thiên Kình cướp đứa bé.

      "Ông đồng ý với cháu!" Ngọc Kỳ Lân lạnh nhạt , thở dài.

      "Ngọc gia chúng ta cũng nhiều năm làm cảnh sát, bảo vệ nhân dân lâu như vậy, bây giờ cũng nên để cho người khác giúp ta rồi !"

      Sính Đình nghe ông nội như vậy khỏi cảm thấy chua xót, nhào vào ngực của ông gọi: "Ông nội!"

      Sau khi xuất viện Mạc Thiên Kình liền Mĩ, hôm đó tỉnh lại nghe thấy ông nội vô tình nhìn , hôn ước của và Sính Đình giải trừ, cái gì mà Sính Đình câu được Diệp Thần Băng, trong khi cấp cứu trong phòng phẫu thuật, hai người ở bên ngoài trái ôm phải ấp.

      Lúc ấy nghe xác thực rất tức giận, nhưng lại cho là đến bệnh viện chăm sóc mình, ngờ cho đến khi xuất viện cũng nhìn thấy bóng dáng của , khỏi thất vọng!

      Vốn nghĩ rằng Mĩ, có thể quên lãng chút, ngờ mỗi tối trong đầu luôn xuất dáng vẻ tức giận của , làm hại luôn mất ngủ.

      Hơn tháng qua, cũng biết như thế nào, nếu như nhớ lầm, có thể phải kiểm tra xem có thai hay !

      Mạc Thiên Kình long đong mệt mỏi chạy về, ngờ khi trở lại biệt thự, ông nội có ở đây, lại nhìn thấy người phụ nữ mình muốn nhìn thấy!

      Lina sáng sớm tới đến biệt thự của Mạc Thiên Kình, hôm nay mặc cái váy hoa màu vàng nhạt, cả người ăn mặc đơn giản nhưng xinh đẹp, vẻ mặt vốn rất mị, giờ phút này cũng trở nên trong sáng vô cùng, đôi mắt quả hạnh chớp chớp, nhìn thấy Mạc Thiên Kình trở lại, cả người giống như bươm bướm bay tới.

      Mạc Thiên Kình cau mày xuống xe, thân tây trang màu đen, cắt may rất vừa vặn, dáng người cao lớn rắn rỏi, màu da lúa mạch, ngũ quan lạnh lùng cương nghị, vô cùng tuấn mỹ.

      Nhìn thấy Lina, môi mỏng mím chặt, vẻ mặt biểu gì.

      "Thiên Kình, trở lại!"

      Lina cố làm ra vẻ thanh thuần, thanh mềm mại khiến người nghe cực kỳ thoải mái, nhưng Mạc Thiên Kình lại tia cảm giác, nghiêm mặt vào biệt thự.

      Lina vẫn vẻ mặt tươi cười như cũ vào biệt thự, nhìn Mạc Thiên Kình bỏ áo khoác, vắt thành ghế sa lon, tùy tiện ngồi ghế salon, bộ dáng kia, có chút tà mị, lại làm cho càng thêm động lòng.

      Nắm chặt tíu xách trong tay, Lina tới bên cạnh ngồi xuống.

      "Có chuyện gì sao?"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, liếc nhìn biệt thự sạch , xem ra những người làm thêm giờ ăn ngồi, dọn dẹp rất sạch !

      Tùy ý rót chén nước, uống từng ngụm lớn!

      Lina ngồi ở bên cạnh , trong tay tất cả đều là mồ hôi, bây giờ có nên cho biết hay ?

      biết phản ứng của thế nào, có đồng ý cưới hay ?

      "Có chuyện , có việc gì về, tôi muốn nghỉ ngơi!"

      Mạc Thiên Kình rất khách khí hạ lệnh đuổi khách, đối với , chưa bao giờ có tính khí tốt, gần đây xử lý vụ án, có thời gian nghỉ ngơi tốt, tại chỉ muốn nghỉ ngơi chút, sau đó xem người phụ nự tên Ngọc Sính Đình kia làm gì!

      Có phải như ông nội , hẹn hò với Diệp Thần Băng mà quên mất !

      "Thiên Kình, cần như vậy nha, người ta tại cũng phải là người bình thường, bác sĩ , phụ nữ có thai phải giữ gìn cho tốt!"

      Lina thẹn thùng xong, ý đồ đến gần , Mạc Thiên Kình nhíu mày: "Phụ nữ có thai?"

      Lina gật đầu đáp: "Vâng, em mang thai!"

      Mạc Thiên Kình khinh thường nhìn : "Chuyện có liên quan gì tới tôi!"

      Hôm đó rất ràng, giữa bọn họ chỉ là cuộc giao dịch, cũng cầm trăm vạn rời , cũng phải biết, nên xử lý khắc phục hậu quả như thế nào.

      Lina bất mãn bĩu đôi môi đỏ mọng.

      "Đây chính là con của , đêm đó, đêm bảy lần, em có con của !"

      Lina nhớ tới đêm điên cuồng đó, trong lòng liền nhịn được run rẩy, người đàn ông này, rất thích!

      "Phá !"

      Lời chút tình cảm từ trong miệng Mạc Thiên Kình phun ra, Lina nhất thời trợn tròn mắt, chính mình thể tin được vừa .

      " phá bỏ đứa bé?"

      Lẩm bẩm hỏi câu, Mạc Thiên Kình phiền não liếc cái, tuyệt tình:

      "Tốt nhất là nên phá bỏ đứa bé, tôi hy vọng đứa bé này ra đời!"

      biết vì sao, vừa nghe có đứa bé, điều đầu tiên nghĩ tới chính là phá bỏ đứa bé này, dám đứa bé này phải là của mình, nhưng muốn đứa bé này!

      "Mạc Thiên Kình, đó là con ?"

      Lina cố gắng dịu dàng khuyên nhủ, phải hổ dữ ăn thịt con sao?

      Mạc Thiên Kình lại còn phá bỏ đứa bé, tuyệt tình như thế sao?

      Mạc Thiên Kình nhìn , rất lạnh lùng:

      "Phá bỏ, tôi hy vọng con của tôi ra đời trong gia đình hoàn mỹ!"

      muốn sinh con cũng phải cùng người phụ nữ mình sinh, chứ phải với người phụ nữ phóng túng như vậy!

      thể nào cưới người phụ nữ như vậy, mà đứa bé trong bụng của , cũng dám hoàn toàn bảo đảm là của mình.

      Lina vốn phải xử nữ, ai biết có phải là đứa bé của người khác hay !

      khoảnh khắc, Mạc Thiên Kình rất hi vọng đứa bé này phải là của mình!

      Lina nghe được câu này, nhất thời sắc mặt trắng bệch, ý tứ của rất ràng rồi, vì đứa bé mà cưới !

      "Mạc Thiên Kình, thể tuyệt tình như thế, đứa bé là sinh mạng!"

      Lina cắn răng , nặn ra vài giọt nước mắt, hi vọng nước mắt của mình có thể cảm hóa .

      "Ha ha ha, tốt, vậy trước đây khi lên giường với người đàn ông khác rồi mang thai, vậy cũng đó là sinh mạng của đứa bé sao?"

      Lời độc ác của Mạc Thiên Kình khiến Lina nhất thời im lặng. . . . . .

      Trước kia khi lên giường với đàn ông cũng từng mang thai hai lần, nhưng hai lần đều tự mình phá thai, bởi vì đối phương đủ ưu tú!

      "Bây giờ em muốn sinh con rồi !"

      Lina cắn răng, rất uất ức.

      Mạc Thiên Kình quay đầu lại, nhìn chằm chằm vẻ mặt uất ức của , nếu phải mình từng biết ta, bị bộ dáng của ta đánh lừa.

      "Nếu như muốn dùng đứa bé để gả vào Mạc gia, có được quyền thế, xem ra chủ ý của thất bại rồi!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :