1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu nữ cảnh sát của thượng tướng - Tiểu Dã Áp (293c - Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 55: Cường hôn!

      " cho phép em chính là cho phép em , tại về phòng cho !"

      Giọng Mạc Thiên Kình trở nên lạnh lẽo, ra lệnh.

      Sính Đình nổi giận qua, cước hướng Mạc Thiên Kình đạp tới, giận dữ mắng: "Mạc Thiên Kình, tính làm gì, dựa vào cái gì ra lệnh cho tôi?"

      Tức chết , ngờ Mạc Thiên Kình ra lệnh cho trở về phòng, đây ràng là khi dễ , tuyệt đối đồng ý!

      Mạc Thiên Kình nhìn , gương mặt đẹp trai càng thêm tức giận, nhìn những người lính trừng to mắt nhìn bọn họ gây gổ, lạnh nhạt .

      "Các về trước, suy nghĩ chút, ai muốn tham gia!"

      "Dạ!"

      Mọi người có chút lưu luyến liếc mắt nhìn, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng thấy thượng tướng quan tâm tới người phụ nữ như thế, chẳng lẽ người phụ nữ này chính là vị nữ cảnh sát trong truyền thuyết được hứa hôn từ sao?

      Nhưng mà bọn họ ai cũng dám hỏi, vội vàng rút lui!

      Trong tức khắc, biệt thự to như vậy chỉ còn sót hai người bọn họ, nhìn nhau chằm chằm tựa như hai con gà chọi.

      "Mạc Thiên Kình, tôi tôi muốn tham gia!"

      Sính Đình lớn tiếng gào thét, mặt Mạc Thiên Kình chứa đựng nụ cười lạnh, hướng Sính Đình tới.

      "Ngọc Sính Đình, xem em có vẻ hiểu lời ..., chúng ta hình như có chuyện còn chưa tính toán!"

      Lời của Mạc Thiên Kình khiến Sính Đình đột nhiên nhớ lại ngày đó trong điện thoại, Mạc Thiên Kình cắn răng nghiến lợi .

      "Mạc Thiên Kình, tôi cho biết, tôi chính là cảnh sát, đừng tới đây, nếu tôi bắt !"

      Sính Đình lui về phía sau mấy bước, bởi vì giờ phút này ánh mắt của Mạc Thiên Kình quá đáng sợ, cảm giác như có con sói xám lớn muốn ăn Tiểu Bạch Thỏ.

      " sao?" Mạc Thiên Kình nhếch môi cười , cười đến tà ác!

      Sính Đình lui lại mấy bước, dựa lưng vào tường, tức giận đùng đùng nhìn .

      "Mạc Thiên Kình, tôi cho biết, mà tới nữa tôi khách khí!"

      Tức chết , có đắc tội , mà vẻ mặt như vậy là ý gì, bộ dạng như muốn ăn thịt người bộ, phải. . . . . .

      Sính Đình nhớ tới đêm đó, lại nhìn tình huống hôm nay.

      Biệt thự to như vậy, nam quả nữ sống chung phòng.

      được tuyệt đối thể để Mạc Thiên Kình tiến tới.

      Mắt thấy Mạc Thiên Kình cố định tường, Sính Đình trợn to hai mắt, trong ánh mắt có chút bối rối, Mạc Thiên Kình thẳng vào mắt .

      "Em xem, tối nay nên trừng phạt em như thế nào!"

      Sính Đình lắc đầu cái, rất nghiêm túc: "Mạc Thiên Kình, nên đối xử với tôi. . . . . . Ưmh. . . . . ."

      Sính Đình còn chưa dứt lời bị Mạc Thiên Kình hôn rất bá đạo, đôi tay Sính Đình giãy giụa, Mạc Thiên Kình giữ tay chặt, cạy hàm răng ra, đầu lưỡi xâm nhập vào trong, thưởng thức ngọt ngào của .

      Sính Đình thế nào cũng nghĩ tới con heo này lại tấn công thần tốc như thế, vốn còn tính giãy giụa, nhưng bị hôn đến cả người tê dại, dần dần mất phản kháng, ngây ngô đáp lại , Mạc Thiên Kình mừng rỡ, buông đôi tay bị giam cầm của ra, chuyển bàn tay ra sau lưng , khiến khoảng cách của hai người gần hơn, vật cứng rắn chống lên bụng Sính Đình, Sính Đình nhếch miệng cười nhạt cái, rồi chợt nhấc chân, hung dữ đá lên.

      "Ưmh. . . . . ."

      Mạc Thiên Kình lập tức buông Sính Đình ra, ngồi xổm người xuống, đau đến tái xanh cả mặt!

      "Ngọc Sính Đình, em lại đá . . . . . ."

      Lần thứ hai, lần thứ hai hướng về phía tiểu đệ đệ của xuống tay.

      Sính Đình cười lạnh, nhìn chằm chằm.

      "Mạc Thiên Kình, tôi sớm với , đừng nghĩ coi thường tôi!"

      Chết tiệt, nghĩ rằng mình hôn môi rất tuyệt, có thể khiến bị mất hồn sao!

      chỉ cần cước, uổng phí với !

      "Ngọc Sính Đình, nơi đó là “tính phúc” cả đời của em!"

      Người phụ nữ đáng chết, quá độc ác, biết mình còn có thể thức dậy hay !

      Sính Đình bĩu môi, hả hê .

      "Vừa đúng lúc tu thân dưỡng tính!"

      Chương 56: ngờ lại ám hại !

      Mạc Thiên Kình tức giận cắn răng, nhìn vẻ mặt hả hê của Sính Đình, hận thể đè giường hung hăng giày xéo, để cho ba ngày ba đêm cũng xuống giường được!

      Sính Đình hả hê ngẩng đầu lên, vẻ mặt rực rỡ như hoa, nhìn Mạc Thiên Kình còn ngồi chồm hổm mặt đất, tâm trạng rất, thực rất gây ấn tượng với a!

      Mạc Thiên Kình cố gắng đứng lên, nhưng rất nhanh lại ngồi chồm hổm xuống, đau, rất đau!

      Đây chính là nơi yếu ớt nhất của người đàn ông, người phụ nữ này cư nhiên để ý tới cả đời tính phúc của , xuống tay ác như vậy!

      "Ồ! Đúng rồi, tối nay phòng này thuộc về tôi, tìm chỗ khác mà ngủ!"

      Sính Đình lên lầu hai quên quay đầu lại dặn dò tiếng, con mắt Mạc Thiên Kình trợn trắng như muốn lồi ra: "Ngọc Sính Đình, đừng để bắt được em, nếu nhất định làm em ba ngày ba đêm xuống giường được!"

      Mạc Thiên Kình lớn tiếng gào thét, Sính Đình ngoái đầu nhìn khẽ mỉm cười, nụ cười quyến rũ chết người!

      "Thượng tướng Mạc, nếu muốn từ hôm nay đoạn tử tuyệt tôn, tôi có thể thành toàn cho !"

      Sính Đình vẻ ngụ ý rồi theo dõi nơi nào đó của , lộ ra nụ cười tà ác, nhìn Mạc Thiên Kình giận cắn răng nghiến lợi.

      Người phụ nữ đáng chết!

      Xem ra về sau muốn chinh phục người phụ nữ này còn đoạn trường chinh phải , nhưng mà Mạc Thiên Kình chưa bao giờ sợ hãi những khiêu chiến như vậy!

      Cắn răng nghiến lợi nhìn Ngọc Sính Đình đóng cửa “rầm” tiếng, tới ghế sa lon ngồi xuống, chút hình tượng mà che nơi nào đó, khổ sở xoa !

      Sính Đình tâm trạng hứng khởi ngâm nga bài hát vào phòng tắm, khoan khoái tắm.

      là vô cùng thoải mái, nghĩ đến vẻ mặt màu gan heo của Mạc Thiên Kình, gần như cười lăn lộn, ha ha. . . . . .

      Ha ha. . . . . . là quá !

      Sau khi tắm xong, Sính Đình nằm ở giường lớn, dang tay chân thành hình chữ đại, thoải mái a!

      Chiếc giường lớn như vậy, chỉ có mình mình ngủ, biết người kia bây giờ thế nào!

      Có phải vẫn còn che nơi nào đó khổ sở kêu rên hay ?

      "Mặc kệ, ngủ!" Sính Đình trùm chăn thở phào ngủ!

      Mạc Thiên Kình bò vào phòng, lần đầu tiên trở về phòng mà phải bò, người phụ nữ này, đợi khi hết đau trừng trị .

      Tiến lên cầm quần áo vào phòng tắm, khoan khoái tắm cái, liếc nhìn tiểu đệ nhũn như con chi chi, là bị thương nghiêm trọng a.

      Nhưng giờ phút này điều lo lắng hơn chính là trận đánh ngày mai, Ngọc Sính Đình luôn muốn , làm sao để được đây?

      Nếu như cho , người phụ nữ này nhất định lằng nhằng đòi tham gia , nhưng nếu cho , mình lo lắng bị thương.

      Mặc dù bản lĩnh của tệ, nhưng những sát thủ bên cạnh Hắc Lang kia đều phải là ễ đối phó, nhức đầu a!

      Rửa mặt xong, Mạc Thiên Kình chỉ khoác vào người chiếc khăn tắm liền bò lên giường, còn chưa kịp nằm xuống liền truyền đến thanh u ám của Sính Đình.

      " xuống. . . . . ."

      Người đàn ông đáng chết, ngờ lại leo cửa sổ vào, cho rằng biết sao?

      chỉ nghĩ là vào tắm, ngờ lại còn dám leo lên giường của , là vô cùng đáng ghét!

      Mạc Thiên Kình làm mặt dày chui vào chăn, vẻ mặt bi thương .

      "Ngọc Sính Đình, phía dưới của bị em đá thể có phản ứng nữa rồi, em để cho ngủ ở đây !"

      Dựa sát vào người , mùi thơm của phụ nữ bay vào lỗ mũi, chuyện gì xảy ra?

      Phía dưới phản ứng chút nào!

      Mạc Thiên Kình giật mình, từ giường ngồi bật dậy, vẻ mặt nặng nề.

      Sính Đình bị phản ứng của làm cho giật mình, hét lớn.

      "Mạc Thiên Kình, làm gì thế?"

      Hơn nửa đêm rồi có để ngủ hay , là phiền chết rồi !

      Mạc Thiên Kình nhìn chằm chằm, gương mặt đẹp trai tệ tới cực điểm!

      "Ngọc Sính Đình, em biến thành bất lực rồi!"

      Mạc Thiên Kình ngấm ngầm tức giận, cảm giác tiểu đệ của mình phản ứng chút nào, lòng tự ái bị tổn thương rất lớn!

      Sính Đình trợn to hai mắt, vẻ mặt tin.

      "Mạc Thiên Kình, dừng có giở trò lừa bịp hai lần!"

      Lần trước phải cũng bị đạp sao? Sao thất bất lực, còn đem ăn cả đêm bảy lần!

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 57: Mạc Thiên Kình, đừng làm loạn!

      Mạc Thiên Kình tức giận nhìn , sắc mặt tốt: "Ngọc Sính Đình, lần này là !"

      Đáng chết, tại sao chút phản ứng mình cũng có?

      Sính Đình nghe , sắc mặt lập tức thay đổi, thực bị đá tới như vậy sao! hình như dùng hết sức a!

      "Mạc Thiên Kình, tôi chỉ đạp cái!"

      Sính Đình giải thích dùng hết sức, nhưng khi nhìn sắc mặt của Mạc Thiên Kình, có vẻ rất nghiêm trọng ?

      " mặc kệ, nếu sáng sớm ngày mai nó vểnh lên, em phải chữa cho !"

      Trong lòng Mạc Thiên Kình cũng khẳng định là được, chỉ vì tối nay muốn ngủ cái giường này!

      Sính Đình vẻ mặt hiểu, "Tại sao phải đến sáng mai?"

      Mạc Thiên Kình hung dữ trừng mắt nhìn , mang ý xấu bên tai .

      "Chẳng lẽ em biết vào mỗi sáng sớm, người đàn ông thần bột (*cứng buổi sáng) sao?"

      "Còn có chuyện như vậy?"

      Sính Đình lớn tiếng , giống như nghe được chuyện đại gì, nhưng ra lại hi vọng nơi nào đó của tắt lửa luôn, tối thiểu trong thời gian bọn họ chung sống an toàn!

      Mạc Thiên Kình tức giận trừng mắt nhìn , kéo chăn, trầm thấp .

      "Câm miệng, ngủ!"

      Sính Đình gật đầu cái, ngủ ngủ, tối nay xem ra bị thương , ra ngủ ở ghế sa lon lần nữa vậy!

      Dù sao cũng phải là lần đầu tiên, chỉ là hình như đặc biệt có duyên với ghế sa lon!

      Chỉ là. . . . . .

      "Mạc Thiên Kình, kéo tôi làm gì?"

      nghĩ tại sao mình rời giường được, ngờ Mạc Thiên Kình này lại kéo lại, vui nhìn chằm chằm.

      Mạc Thiên Kình giọng .

      " bị như vậy rồi, em còn trốn đâu!"

      Mặc dù thể làm, nhưng tối thiểu vẫn có thể ôm ấp, vẫn có thể giày xéo chứ!

      Sính Đình liếc nhìn gương mặt rất đáng ghét của Mạc Thiên Kình, lại trở về ổ chăn.

      Thôi, dù sao cũng còn lực sát thương, cũng so đo, vừa ngồi máy bay trở về, lại lăn qua lăn lại như vậy là rất mệt nhọc.

      Bất chấp tất cả, lật người liền ngủ thiếp !

      Mạc Thiên Kình nhìn ngủ, nhăn màyrất hài lòng.

      Vốn còn muốn hôn cái, ngờ lại coi như khí, thèm để ý tới!

      Giận dỗi trừng mắt tiểu đệ đệ nhũn như con chi chi của mình, Mạc Thiên Kình nằm xuống, hai người ngủ đưa lưng về phía nhau, cả đêm bình an vô !

      Sáng hôm sau, tự nhiên hai người tỉnh lại, Sính Đình mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của người đàn ông ra ở trước mặt mình, còn chưa kịp lên tiếng, bị hôn lên.

      Sính Đình nhớ tới lời tối hôm qua của Mạc Thiên Kình, bàn tay bèn sờ vào chỗ kín của .

      Cũng may, có vểnh lên!

      Mạc Thiên Kình toàn thân cứng đờ, đáng chết, người phụ nữ này có biết làm gì sao?

      vất vả mới dập tắt được lửa dục, như vậy có tính tự đưa mình tới cửa hay !

      "Đây là em tự tìm!"

      Mạc Thiên Kình thào , Sính Đình còn chưa kịp phản ứng, Mạc Thiên Kình lật người đè ở phía dưới, điên cuồng hôn lên mặt như mưa rơi.

      Sính Đình vội vàng dùng tay đẩy ra, chỉ là Mạc Thiên Kình hôm nay trở nên rất mạnh mẽ, bị đè chặt phía dưới!

      "Ô ô. . . . . ."

      Sính Đình phản kháng, thân thể giãy dụa chịu yên, lửa dục lập tức bị kích thích, Mạc Thiên Kình hai mắt tràn đầy lửa dục, giương mắt chăm chú nhìn Sính Đình.

      Sính Đình bị ánh mắt của làm cho giật mình.

      Đó là ánh mắt dục vọng a, còn nhớ rất .

      " Mạc Thiên Kình, đừng làm loạn a, tôi cho biết, mặc dù bất lực, nhưng như vậy cũng vô ích, tôi tìm bác sĩ cho , tôi chữa lành cho ! Ưmh. . . . . ."

      Sính Đình chưa dứt lời bị Mạc Thiên Kình hung hăng hôn, người phụ nữ đáng chết, lại còn bất lực, giờ phút này nơi nào đó của bành trướng sắp nổ tung, ai bất lực!

      Mạc Thiên Kình tức giận nhìn , sắc mặt tốt: "Ngọc Sính Đình, lần này là !" Đáng chết, tại sao chút phản ứng mình cũng có? Sính Đình nghe , sắc mặt lập tức thay đổi, thực bị đá tới như vậy sao! hình như dùng hết sức a! "Mạc Thiên Kình, tôi chỉ đạp cái!" Sính Đình giải thích dùng hết sức, nhưng khi nhìn sắc mặt của Mạc Thiên Kình, có vẻ rất nghiêm trọng ?

      " mặc kệ, nếu sáng sớm ngày mai nó vểnh lên, em phải chữa cho !" Trong lòng Mạc Thiên Kình cũng khẳng định là được, chỉ vì tối nay muốn ngủ cái giường này! Sính Đình vẻ mặt hiểu,

      "Tại sao phải đến sáng mai?" Mạc Thiên Kình hung dữ trừng mắt nhìn , mang ý xấu bên tai . "Chẳng lẽ em biết vào mỗi sáng sớm, người đàn ông thần bột (*cứng buổi sáng) sao?"

      "Còn có chuyện như vậy?" Sính Đình lớn tiếng , giống như nghe được chuyện đại gì, nhưng ra lại hi vọng nơi nào đó của tắt lửa luôn, tối thiểu trong thời gian bọn họ chung sống an toàn! Mạc Thiên Kình tức giận trừng mắt nhìn , kéo chăn, trầm thấp . "Câm miệng, ngủ!" Sính Đình gật đầu cái, ngủ ngủ, tối nay xem ra bị thương , ra ngủ ở ghế sa lon lần nữa vậy! Dù sao cũng phải là lần đầu tiên, chỉ là hình như đặc biệt có duyên với ghế sa lon!

      Chỉ là. . . . . . "Mạc Thiên Kình, kéo tôi làm gì?" nghĩ tại sao mình rời giường được, ngờ Mạc Thiên Kình này lại kéo lại, vui nhìn chằm chằm. Mạc Thiên Kình giọng . " bị như vậy rồi, em còn trốn đâu!" Mặc dù thể làm, nhưng tối thiểu vẫn có thể ôm ấp, vẫn có thể giày xéo chứ! Sính Đình liếc nhìn gương mặt rất đáng ghét của Mạc Thiên Kình, lại trở về ổ chăn. Thôi, dù sao cũng còn lực sát thương, cũng so đo, vừa ngồi máy bay trở về, lại lăn qua lăn lại như vậy là rất mệt nhọc.

      Bất chấp tất cả, lật người liền ngủ thiếp ! Mạc Thiên Kình nhìn ngủ, nhăn màyrất hài lòng. Vốn còn muốn hôn cái, ngờ lại coi như khí, thèm để ý tới! Giận dỗi trừng mắt tiểu đệ đệ nhũn như con chi chi của mình, Mạc Thiên Kình nằm xuống, hai người ngủ đưa lưng về phía nhau, cả đêm bình an vô !

      Sáng hôm sau, tự nhiên hai người tỉnh lại, Sính Đình mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của người đàn ông ra ở trước mặt mình, còn chưa kịp lên tiếng, bị hôn lên.

      Sính Đình nhớ tới lời tối hôm qua của Mạc Thiên Kình, bàn tay bèn sờ vào chỗ kín của . Cũng may, có vểnh lên! Mạc Thiên Kình toàn thân cứng đờ, đáng chết, người phụ nữ này có biết làm gì sao? vất vả mới dập tắt được lửa dục, như vậy có tính tự đưa mình tới cửa hay ! "Đây là em tự tìm!" Mạc Thiên Kình thào , Sính Đình còn chưa kịp phản ứng, Mạc Thiên Kình lật người đè ở phía dưới, điên cuồng hôn lên mặt như mưa rơi. Sính Đình vội vàng dùng tay đẩy ra, chỉ là Mạc Thiên Kình hôm nay trở nên rất mạnh mẽ, bị đè chặt phía dưới! "Ô ô. . . . . ."

      Sính Đình phản kháng, thân thể giãy dụa chịu yên, lửa dục lập tức bị kích thích, Mạc Thiên Kình hai mắt tràn đầy lửa dục, giương mắt chăm chú nhìn Sính Đình. Sính Đình bị ánh mắt của làm cho giật mình. Đó là ánh mắt dục vọng a, còn nhớ rất . " Mạc Thiên Kình, đừng làm loạn a, tôi cho biết, mặc dù bất lực, nhưng như vậy cũng vô ích, tôi tìm bác sĩ cho , tôi chữa lành cho ! Ưmh. . . . . ." Sính Đình chưa dứt lời bị Mạc Thiên Kình hung hăng hôn, người phụ nữ đáng chết, lại còn bất lực, giờ phút này nơi nào đó của bành trướng sắp nổ tung, ai bất lực!

      Mạc Thiên Kình tức giận nhìn , sắc mặt tốt:

      "Ngọc Sính Đình, lần này là !" Đáng chết, tại sao chút phản ứng mình cũng có? Sính Đình nghe , sắc mặt lập tức thay đổi, thực bị đá tới như vậy sao! hình như dùng hết sức a! "Mạc Thiên Kình, tôi chỉ đạp cái!" Sính Đình giải thích dùng hết sức, nhưng khi nhìn sắc mặt của Mạc Thiên Kình, có vẻ rất nghiêm trọng ? " mặc kệ, nếu sáng sớm ngày mai nó vểnh lên, em phải chữa cho !" Trong lòng Mạc Thiên Kình cũng khẳng định là được, chỉ vì tối nay muốn ngủ cái giường này! Sính Đình vẻ mặt hiểu, "Tại sao phải đến sáng mai?" Mạc Thiên Kình hung dữ trừng mắt nhìn , mang ý xấu bên tai . "Chẳng lẽ em biết vào mỗi sáng sớm, người đàn ông thần bột (*cứng buổi sáng) sao?"

      "Còn có chuyện như vậy?" Sính Đình lớn tiếng , giống như nghe được chuyện đại gì, nhưng ra lại hi vọng nơi nào đó của tắt lửa luôn, tối thiểu trong thời gian bọn họ chung sống an toàn! Mạc Thiên Kình tức giận trừng mắt nhìn , kéo chăn, trầm thấp . "Câm miệng, ngủ!" Sính Đình gật đầu cái, ngủ ngủ, tối nay xem ra bị thương , ra ngủ ở ghế sa lon lần nữa vậy! Dù sao cũng phải là lần đầu tiên, chỉ là hình như đặc biệt có duyên với ghế sa lon! Chỉ là. . . . . .

      "Mạc Thiên Kình, kéo tôi làm gì?" nghĩ tại sao mình rời giường được, ngờ Mạc Thiên Kình này lại kéo lại, vui nhìn chằm chằm. Mạc Thiên Kình giọng . " bị như vậy rồi, em còn trốn đâu!" Mặc dù thể làm, nhưng tối thiểu vẫn có thể ôm ấp, vẫn có thể giày xéo chứ! Sính Đình liếc nhìn gương mặt rất đáng ghét của Mạc Thiên Kình, lại trở về ổ chăn. Thôi, dù sao cũng còn lực sát thương, cũng so đo, vừa ngồi máy bay trở về, lại lăn qua lăn lại như vậy là rất mệt nhọc.

      Bất chấp tất cả, lật người liền ngủ thiếp ! Mạc Thiên Kình nhìn ngủ, nhăn màyrất hài lòng. Vốn còn muốn hôn cái, ngờ lại coi như khí, thèm để ý tới! Giận dỗi trừng mắt tiểu đệ đệ nhũn như con chi chi của mình, Mạc Thiên Kình nằm xuống, hai người ngủ đưa lưng về phía nhau, cả đêm bình an vô ! Sáng hôm sau, tự nhiên hai người tỉnh lại, Sính Đình mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của người đàn ông ra ở trước mặt mình, còn chưa kịp lên tiếng, bị hôn lên.

      Sính Đình nhớ tới lời tối hôm qua của Mạc Thiên Kình, bàn tay bèn sờ vào chỗ kín của . Cũng may, có vểnh lên! Mạc Thiên Kình toàn thân cứng đờ, đáng chết, người phụ nữ này có biết làm gì sao? vất vả mới dập tắt được lửa dục, như vậy có tính tự đưa mình tới cửa hay ! "Đây là em tự tìm!" Mạc Thiên Kình thào , Sính Đình còn chưa kịp phản ứng, Mạc Thiên Kình lật người đè ở phía dưới, điên cuồng hôn lên mặt như mưa rơi. Sính Đình vội vàng dùng tay đẩy ra, chỉ là Mạc Thiên Kình hôm nay trở nên rất mạnh mẽ, bị đè chặt phía dưới! "Ô ô. . . . . ."

      Sính Đình phản kháng, thân thể giãy dụa chịu yên, lửa dục lập tức bị kích thích, Mạc Thiên Kình hai mắt tràn đầy lửa dục, giương mắt chăm chú nhìn Sính Đình. Sính Đình bị ánh mắt của làm cho giật mình. Đó là ánh mắt dục vọng a, còn nhớ rất . " Mạc Thiên Kình, đừng làm loạn a, tôi cho biết, mặc dù bất lực, nhưng như vậy cũng vô ích, tôi tìm bác sĩ cho , tôi chữa lành cho ! Ưmh. . . . . ." Sính Đình chưa dứt lời bị Mạc Thiên Kình hung hăng hôn, người phụ nữ đáng chết, lại còn bất lực, giờ phút này nơi nào đó của bành trướng sắp nổ tung, ai bất lực!

      Chương 58: sai rồi!

      Sính Đình làm sao biết được, Mạc Thiên Kình bây giờ “Nhất Trụ Kình Thiên”, chỉ biết tối hôm qua bất lực rồi, cho nên sợ mình bị mang ra làm vật thí nghiệm để phát tiết!

      "Tiểu tinh, cho em biết, giờ rất khỏe mạnh, quyết định áp dụng kế hoạch “tạo người”!"

      Mạc Thiên Kình xong, liền bắt đầu cởi quần áo của mình, thuận tiện cũng bắt đầu cở quần áo của Sính Đình, sợ Sính Đình phản kháng, nên Mạc Thiên Kình đặt mông ngồi người , hai chân kẹp chặt hai chân của , khiến thể động đậy.

      "Mạc Thiên Kình, thể lại làm loại chuyện đó với tôi! Tôi phải là vợ của , cũng phải là “Gà”, đừng làm loạn a!"

      Sính Đình vội vàng quát, nhìn ánh mắt chứa đầy dục vọng của Mạc Thiên Kình, biết giỡn.

      Mạc Thiên Kình cởi hết quần áo của mình, rồi xé áo ngủ của Sính Đình ra, lộ ra bộ ngực mềm mại, nụ ô mai lộ đầu ra nhìn chằm chằm.

      Sính Đình chỉ có cảm giác người mình chợt lạnh, tiếp đó liền bị Mạc Thiên Kình cúi đầu hôn lên nụ hoa của , đáng chết lại còn dùng đầu lưỡi trêu đùa , càng đáng chết hơn là cư nhiên lại có cảm giác, tê dại, khoái cảm mãnh liệt!

      "Mạc Thiên Kình. . . . . . . . . . . . cần. . . . . ."

      Toàn thân Sính Đình run rẩy, từng đợt khoái cảm cuốn tới, đánh thẳng vào từng tế bào não của , khiến tự giác kẹp chặt hai chân, nhưng lại bị chân của Mạc Thiên Kình tách ra, tiếp theo đó là ngón tay dò xét vào, giây sau, Sính Đình nhịn được kêu lên thành tiếng.

      " Mạc Thiên Kình đáng chết. . . . . . Ôi!"

      Mạc Thiên Kình cười nhạt, nhìn người phụ nữ nằm phía dưới, đây chính là kết quả bảo bối đá !

      "Đinh linh linh! Đinh linh linh. . . . . ."

      Chuông cửa đột nhiên vang lên, mặt Sính Đình thoáng qua tia hi vọng, "Mạc Thiên Kình, chuông cửa kêu, nhanh ra mở cửa !"

      tốt quá, cuối cùng cứu binh cũng tới!

      Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, quan tâm đến, gạt hai tay Sính Đình che giữa đùi, đột ngột động thân liền đoạt lấy thân thể của .

      Sính Đình khỏi kêu to ra tiếng, Mạc Thiên Kình đáng chết, vẫn còn ý định làm chuyện này!

      "Mạc Thiên Kình. . . . . . Ừ. . . . . ."

      Sính Đình vừa mới mở miệng, Mạc Thiên Kình liền điên cuồng đâm chọc vào, để cho lời của biến thành những tiếng rên rỉ.

      Mạc Thiên Kình mím môi, điên cuồng va chạm, trong khi tiếng chuông cửa vẫn kéo dài!

      "Mạc Thiên Kình,ưm . . . . . Chuông cửa reo! Ah. . . . . . Lính của đến tìm rồi!"

      Sính Đình câu được câu mất, khoái cảm mãnh liệt trong cơ thể cuốn tới rất nhanh khiến thể chuyện được!

      Mạc Thiên Kình vẫn thèm quan tâm đến, tiếp tục đâm chọc vào, người phụ nữ đáng chết, muốn phải trả giá lớn.

      "Chuông cửa ngừng rồi, tiếp tục!"

      Mạc Thiên Kình chứa đựng nụ cười tà ác, tiếp tục luật động trong cơ thể của , Sính Đình gần như muốn điên rồi!

      "Đinh linh linh. . . . . . Đinh linh linh. . . . . ."

      Sính Đình tức giận, ngờ điện thoại cũng reo, nhất thời hét lớn.

      "Mạc Thiên Kình, nghe điện thoại!"

      Mạc Thiên Kình dừng lại, vật nóng bỏng vẫn chôn trong cơ thể của như cũ, cầm điện thoại, chuyện đơn giản mấy câu, rồi cúp!

      "Mạc Thiên Kình, ra ngoài!"

      Cảm giác bây giờ của Sính Đình vô cùng khó chịu, khi bất động, mình lại cảm thấy trống rỗng. . . . . .

      Gặp quỷ!

      Mạc Thiên Kình nhếch môi cười đáp: "Đợi tí nữa, ra ngoài!"

      xong gầm chạy nước rút, cho đến khi phóng thích nhiệt lưu nóng bỏng của mình, đem mầm mống rót vào người mới thôi!

      Sính Đình nằm ở giường, mặt ửng hồng, nhìn Mạc Thiên Kình vẫn nằm gục người , vẫn còn ở trong cơ thể , nhưng có thể cảm giác mềm mại.

      "Mạc Thiên Kình, so với cuộc so tài ngày mai, giữ vững thể lực là quan trọng hơn!"

      giờ dám chọc giận , tục ngữ sai, đại trượng phu co được dãn được.

      Ai kêu thân thể của mình vừa bị giày xéo lập tức nghe lý trí sai khiến cùng dây dưa!

      Mạc Thiên Kình nhìn , cười cười tà ác.

      "Em biết ? Người đàn ông càng làm cái này, thể lực khôi phục càng nhanh, hơn nữa tinh thần cũng tốt hơn!"

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 59: Mạc Thiên Kình, bái bai!

      "Vô sỉ!"

      Sính Đình tức giận mắng to, chỉ thấy Mạc Thiên Kình giật giật, rút khỏi cơ thể , đứng dậy.

      "Hôm nay tha cho em mạng, nếu lần sau em còn dám như vậy với , đừng trách khiến em ba ngày ba đêm xuống giường được!" Mạc Thiên Kình tràn đầy cảnh cáo, Sính Đình tức giận nhìn chằm chằm. Đùa gì thế, còn có lần sau sao!

      Nếu còn có lần sau, phải là Ngọc Sính Đình rồi !

      ngờ xem mắt chăm sóc mà lại bị người đàn ông này ăn ba lượt!

      Quá ghê tởm, quyết định cách người đàn ông này xa!

      "Mạc Thiên Kình, tôi tham gia nữa!"

      Ngọc Sính Đình nhàn nhạt , cầm quần áo vào phòng tắm, nhìn trong gương thân tràn đầy dâu tây, tức giận nghiến răng.

      thề bao giờ gặp lại cái này người đàn ông xấu xa này!

      "Ngọc Sính Đình, đều là !"

      Mạc Thiên Kình vào phòng tắm, Sính Đình tức giận nhìn chằm chằm, thể lễ phép lịch chút sao?

      Tối thiểu nên tôn trọng chút , bây giờ tắm!

      " sai!"

      quyết định, muốn cách xa người đàn ông này!

      Người đàn ông này quá ghê tởm, quá đáng sợ!

      "Được, coi như em thức thời, tắm xong, chờ !"

      Mạc Thiên Kình xong xoay người rời !

      "Cái chó má gì! !" Sính Đình hướng về bóng lưng của hét lớn, đùa gì thế, tại sao tắm xong phải chờ , chờ giày xéo lần nữa?

      được, thể ở lại chỗ này, người đàn ông này là quá ghê tởm, nếu như ở lại, chừng ngày nào đó bị lớn bụng!

      Vừa nghĩ tới bụng bự, Sính Đình mới phát rất tệ , cứ như vậy quên mất ngừa thai?

      Có thể mang thai hay ?

      Sính Đình rất sợ, rất sợ, nếu mà mang thai, chẳng phải sinh con, cùng kết hôn sao?

      Cùng kết hôn, sau đó mỗi đêm bị hành hạ?

      Làm sao có thể?

      được, nhất định phải chạy trốn, tuyệt đối thể cho tìm được, nơi nào tránh ba năm rưỡi hãy trở về nữa, đến lúc đó cũng kết hôn, ở bên ngoài cũng tìm chồng, như vậy tất cả đều vui vẻ!

      sai, chính là như vậy!

      Quyết định chủ ý, Sính Đình đứng dậy mặc quần áo tử tế, xoay người xuống dưới lầu.

      "Các quyết định, vậy ngày mai cùng !"

      Mạc Thiên Kình nhìn Lão K cùng với Trương Vượng, hai người này xem như kỹ thuật bắn súng và võ thuật nổi bật hơn người, hơn nữa hai người cũng 28 tuổi, nhưng vẫn chưa kết hôn, lại càng có cha mẹ, bọn họ tự nguyện tham gia, cũng cảm thấy rất tốt.

      "Thượng tướng, tôi cũng . . . . . ."

      "Tôi cũng muốn . . . . . ."

      Những người khác nhao nhao cầu, Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, mọi người đều là em tốt vào sinh ra tử, hôm nay là trận chiến sống chết, bọn họ hoàn nguyện ý hăng hái tham gia, quốc gia có những người này, sao có thể bình yên!

      "Lần này để cho chúng tôi trước, lần sau đổi phiên các !"

      Lão K hào sảng , Trương Vượng cũng .

      "Lần sau, tôi để cho các nghiền, lần này chúng ta ghi danh trước!"

      "Được, lần sau lần sau!"

      Mọi người nhìn họ, mọi người đều biết, bất kể là lần, mọi người rất bướng bỉnh!

      "Hôm nay chúng ta luyện tập cho tốt, ngày mai tranh thủ toàn thắng !"

      Mạc Thiên Kình dặn dò, mang theo bọn họ hướng sân huấn luyện tới, Sính Đình cầm bọc đồ của mình nhanh chân ra biệt thự, khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt!

      "Mạc Thiên Kình, goodbye!"

      tới nhà để xe, lên xe chạy như bay rời khỏi biệt thự.

      Đến tối huấn luyện xong, Mạc Thiên Kình quay lại biệt thự, vốn cho là bàn thức ăn ngon, ngờ trong biệt thự tối đen, mở đèn nhìn xung quanh, giường để lại tờ giấy.

      "Mạc Thiên Kình, tôi quay về làm!"

      ngờ bỏ lại mình, làm?

      Mạc Thiên Kình cắn răng nghiến lợi, người phụ nữ đáng chết, tham gia còn chưa tính, thậm chí còn ở lại đây với ?

      Chương 60: Mạc Thiên Kình, là tên siêu cấp khốn kiếp!

      Sính Đình chợt hắt hơi cái, đáng chết, người nào chửi , mặc kệ, giờ tâm trạng rất tốt, Mạc Thiên Kình, Ngọc Sính Đình tôi quăng !

      Sính Đình chạy thẳng đường trở lại biệt thự của mình, bài hát “Cung dưỡng tình ” của Dương Mịch lại vang lên!

      Liếc nhìn màn ảnh, cau mày ấn nút nhận nghe.

      "Có chuyện gì sao?"

      Sính Đình tâm trạng rất tốt thoải mái nằm giường lớn của mình, là thoải mái a!

      "Em chạy đâu rồi hả?"

      Mạc Thiên Kình rất vui hỏi, nghe thanh của hình như tâm trạng tệ, người phụ nữ đáng chết, rời , tâm trạng lại tốt như vậy sao?

      Sính Đình cười nhạt: "Thượng tướng Mạc, tôi về nhà, ngày mai còn phải làm, có chuyện gì sao? có việc gì tôi cúp!"

      Hừ, cái loại chim , nếu phải vì sợ nghi ngờ động cơ của mình, mới lười phải tiếp điện thoại của , cho là là ai ?

      Chủ tịch nước sao?

      Tại sao phải báo cáo tình hình của mình với , thiệt là!

      Mạc Thiên Kình rất tức giận, nhíu chặt lông mày, lại muốn phủi tay nhanh như vậy sao.

      "Ngọc Sính Đình, em ngoan ngoãn làm, chờ giải quyết Hắc Lang xong, tìm em, đến lúc đó chúng ta đăng ký kết hôn!"

      "Cái gì!"

      Sính Đình từ giường ngồi bật dậy, thanh lớn khiến Mạc Thiên Kình nhíu mày, còn chưa mở lời, Sính Đình rất tức giận chất vấn.

      "Mạc Thiên Kình, có phải có người phụ nữ nào muốn hay , tại sao cứ muốn lấy tôi...tôi tôi thích , muốn kết hôn với !"

      Sao chứ, tuyệt đối muốn cùng cưới người đàn ông hứa hôn từ ở với nhau cả đời, chỉ nghĩ tới chuyện hứa hôn chịu nổi, nếu phải để cho ông nội có cớ khước từ, sao có thể gặp mặt được, chỗ chết người nhất chính là cứ như vậy bị đè xuống giường ăn thịt!

      Mà người đàn ông này lại là xử nam, buồn cười hơn chính là cả đêm phá tới hai nơi của !

      Đáng ghét, vô cùng đáng ghét!

      "Ngọc Sính Đình, em lời này là có ý gì, hứa hôn từ bé sao, mấu chốt là ở chúng ta, sau khi kết hôn, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, lại , em là người của rồi, chẳng lẽ em còn muốn gả cho người đàn ôngkhác sao? Ai muốn em, người phụ nữ còn trong sạch!"

      Mạc Thiên Kình rất hài lòng chỉ trích, Sính Đình bị chọc giận muốn động kinh luôn rồi!

      Cầm điện thoại hét lớn với : "Mạc Thiên Kình, cái gì, cái gì mà kêu tôi là người của , tôi trong sạch, Ngọc Sính Đình tôi dáng dấp như hoa như ngọc, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, hơn nữa não của tôi cũng phải làm từ đậu hũ, tôi là cái gì mà có ai muốn!"

      Tức chết , người đàn ông xấu xa này, cho là ai ?

      Lại còn ai muốn , nhất định tìm người đàn ông có gậy to hơn so với , đến lúc đó tức chết , tức chết !

      Cố gắng trấn tĩnh bởi vì tức giận mà thở hổn hển, có thể thấy được giờ phút này tức giận đến thế nào!

      Mạc Thiên Kình nhếch miệng cười tà ác: "Ngọc Sính Đình, nơi nào người em mà chưa nhìn qua chứ, cần phải cũng biết số đo của em!"

      "Mạc Thiên Kình! Tên khốn kiếp này!"

      Tức chết , phải chỉ vì mạnh hơn thôi sao? phải chỉ là tình đêm thôi sao? Ách... . Hai đêm thôi sao?

      Vậy mà nhớ được số đo của , người đàn ôngnhư vậy tuyệt đối phải là người đàn ông tốt!

      "Ồ! ra là Ngọc Sính Đình em thích khốn kiếp?"

      Mạc Thiên Kình vừa dứt lời, Sính Đình mắng to: "Ai thích !"

      khốn kiếp, tuyệt đối là tên siêu cấp khốn kiếp!

      Chỉ là. . . . . .

      "Mạc Thiên Kình, tôi cho biết chuyện rất quan trọng!"

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 61: Nếu như thua, chúng ta giải trừ hôn ước!

      Sính Đình rất rất nghiêm túc , Mạc Thiên Kình cau mày, nhàn nhạt hỏi: "Chuyện gì?"

      Chuyện quan trọng, là chuyện gì?

      "Mạc Thiên Kình, hãy nghe cho kỹ, Ngọc Sính Đình tôi quyết định, đời này tuyệt đối gả cho !"

      Sính Đình hả hê ngẩng đầu lên, còn đợi Mạc Thiên Kình lên tiếng, tiếp: "Từ nay về sau đừng tới tìm tôi nữa!"

      Nếu tìm tôi, tôi cũng thèm để ý đến !

      Sính Đình bổ sung thêm trong lòng, nên suy nghĩ kỹ xem thế nào để ông nội đồng ý chuyện giải trừ hôn ước của !

      Mạc Thiên Kình nghe thấy, nhưng lên tiếng!

      lát sau, Sính Đình nghe thấy giọng của Mạc Thiên Kình, còn tưởng rằng do bị mình mắng nên im lặng, vừa định cúp điện thoại, giọng trầm thấp của Mạc Thiên Kình vang lên.

      "Nếu ngày mai thua Hắc Lang, liền đồng ý giải trừ hôn ước, nếu như thắng, em nhất định phải gả cho !"

      xong cũng chờ Sính Đình đáp lời liền cúp điện thoại!

      Sính Đình nhìn điện thoại, câu này có ý tứ gì?

      đánh thắng Hắc Lang giải trừ hôn ước, vậy có phải muốn thua Hắc Lang chết? Sau đó để gả cho người đàn ông khác?

      Sính Đình vô cùng buồn bực, cầm điện thoại di động lên, muốn gọi điện thoại cho ông nội, nhưng cuối cùng lại gọi nữa.

      Thôi, dù có hỏi cũng thể thay đổi được trận ác chiến ngày mai!

      Ngã xuống giường, nhắm hai mắt, ngủ o o!

      Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, tắm cái rồi ngủ!

      ***************************

      Sáng hôm sau, mặt trời vừa ló dạng, Mạc Thiên Kình thức dậy, Lão K và Trương Vượng cũng đến biệt thự đúng giờ, sau khi ba người trang bị xong liền lái xe về hướng Mã Nhĩ Á!

      Hắc Lang sớm có mặt chờ , hôm nay vẫn trang phục màu đen như cũ, vận động cho nóng người, khi thấy xe Mạc Thiên Kình đến, nhếch miệng nở nụ cười khát máu.

      Mạc Thiên Kình xuống xe, liếc xung quanh dò xét lần, đứng ở khoảng trống rộng mấy trăm thước vuông trong rừng cây xanh rì, hôm nay mặc thân quân phục, nhìn rất uy phong, những cánh sao bả vai sáng lấp lánh, đại diện cho thân phận thượng tướng hiển hách của !

      Đôi môi mỏng hé mở, ung dung tới phía Hắc Lang, khi nhìn thấy hai tên sát thủ đứng bên cạnh lông mày hơi nhíu, quả , thủ hạ của Hắc Lang đều là những sát thủ hàng đầu!

      "Thượng tướng Mạc, đến rất đúng giờ!"

      Hắc Lang xoay xoay cổ của mình, hoạt động cho giãn gân cốt.

      Mạc Thiên Kình tới, nhàn nhạt quét mắt nhìn xung quanh.

      " phải Hắc Lang cũng thế sao?"

      Mắt vẫn sắc bén liếc xung quanh như cũ, ra vẻ hài lòng nhếch lên nụ cười nhạt.

      " cần nhìn, Hắc Lang tôi công bằng đối chiến, sử dụng thủ đoạn!"

      Hơn nữa cũng rất xem thường những kẻ gian lận!

      "Ha ha, xem ra có vẻ chờ ngày này trong thời gian rất lâu rồi!"

      Mạc Thiên Kình tự tin , xung quanh bố trí rất tốt, rất thích hợp để bắn nhau, hơn nữa nhìn rừng cây có vẻ bình thường, nhưng hiệu quả cách lại rất tốt, bốn phía đều là tường rào, vây trọn khu rừng lại, sợ thương tổn những kẻ vô tội bất ngờ xông vào!

      "Nơi này là địa bàn của tôi, nếu như còn sống ra ngoài, nơi này biến thành của !"

      biến thành lịch sử, chỉ có điều, chuyện này là thể nào!

      Hắc Lang tự tin khiến Mạc Thiên Kình khỏi nhăn đầu lông mày, cười nhạt.

      "Có thể bắt đầu được rồi!"

      Hắc Lang gật đầu cái, nhìn Mạc Thiên Kình.

      " chọi , ai bắt đầu trước?"

      Hắc Lang vẫn ở chỗ cũ làm nóng người!

      "Thượng tướng, tôi bắt đầu trước!"

      Lão K lạnh nhạt , đối mặt với hai gã sát thủ kia, hoàn toàn chắc chắn có thể đánh thắng!

      "Bản thân phải cẩn thận, nhớ, giữ lại mạng sống!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt dặn dò, ánh mắt chim Ưng nhìn chằm chằm khóe miệng Hắc Lang nụ cười như có như .

      "Đây chính là nhược điểm của !"

      Chương 62: Tôi thắng!

      Mạc Thiên Kình liếc mắt nhìn cái, trào phúng : " hiểu!"

      Hắc Lang hừ lạnh tiếng, xoay người ngồi xuống bên, đối với , ai đánh trước cũng quan hệ, hơn nữa ai thua ai thắng cũng có quan hệ, mấu chốt chính là trận đấu của và Mạc Thiên Kình, muốn thắng !

      "Nên nhớ rằng, phải theo quy tắc, mỗi người chỉ có thể bắn ra ba phát đạn, nếu sau khi bắn xong ba phát, đối phương vẫn chết, tiếp tục đánh tay , cho đến khi đánh thắng mới thôi!"

      Hắc Lang nhàn nhạt !

      "Chúng ta kiểm tra lẫn nhau!"

      Mạc Thiên Kình trầm thấp , chuyện này là trọng yếu nhất, nếu ai có thêm viên đạn, rất có thể đối phương chết ở viên đạn đó!

      Hắc Lang làm động tác OK, rất nhanh, gã sát thủ liền kiểm tra Lão K, Trương Vượng cũng kiểm tra đối phương, cho đến khi hai người đều gật đầu.

      Lão K mới cùng gã sát thủ bên Hắc Lang vào rừng cây, chỉ chốc lát sau liền vang lên vài tiếng súng “bùm bùm bùm” , rất kịch liệt, tiếng súng khiến Mạc Thiên Kình nhăn đầu lông mày, nếu lo lắng cho Lão K đó là giả, dù sao Lão K cũng là thuộc hạ của , mặc dù tài nghệ bắn sung của ta rất tinh xảo, nhưng lo lắng vẫn là lo lắng.

      lát sau, 6 phát đạn cũng bắn xong, nhưng thấy ai bước ra ngoài, chân mày Mạc Thiên Kình nhíu chặt hơn, nhìn vẻ mặt thản nhiên lạnh nhạt của Hắc Lang, Mạc Thiên Kình giọng hỏi:

      "Có nên vào kiểm tra hay ?"

      Hắc Lang cười nhạt , "Thượng tướng Mạc cần lo lắng, A Phi chính là thích như vậy, bắn hết đạn xong, sau đó đánh nhau!"

      Mạc Thiên Kình nghe , chân mày càng nhíu chặt hơn, lại qua nửa giờ, rốt cuộc cũng có động tĩnh.

      Chỉ thấy Lão K mặt sưng như cái đầu heo ra, kêu lớn.

      "Thượng tướng Mạc, tôi thắng !"

      Mạc Thiên Kình thở phào nhõm, nhìn Lão K, cười .

      "Làm rất khá!"

      Lão K cười ha ha, xoa xoa cái đầu heo, bộ dáng rất khôi hài.

      "Tên kia chết chứ?"

      Lão K lắc đầu đáp: ", chỉ là thể động đậy thôi!"

      Lão K cười ha ha, vừa rồi đánh trận rất thỏa mãn, đáng tiếc thượng tướng lại nhìn thấy!

      "Muốn vào khiêng ta ra ?"

      Mạc Thiên Kình nhìn Hắc Lang, Hắc Lang lắc đầu : " cần!"

      Người thua còn sống cũng rất mất mặt, còn bằng để cho nằm ở đó, tùy theo ý trời!

      "A Phi thua, A Phong, tới cậu rồi !"

      Hắc Lang đốt điếu thuốc, nhàn nhạt , trong giọng xen lẫn ý cảnh cáo.

      A Phong gật đầu cái, cùng Trương Vượng vào rừng cây!

      Hai người vào, thỉnh thoảng mới truyền đến tiếng súng, nhưng, rất nhanh sau đó là vài tiếng vang lên liên tiếp, cuối cùng, Trương Vượng lê cái chân bị thương ra!

      Hắc Lang có chút kinh ngạc, ngờ người đàn ông nhìn có vẻ gầy yếu này lại có thể thắng A Phong, A Phong cũng theo phía sau ra ngoài, gương mặt sưng phù lên từng mảng xanh tím, hai tay rũ xuống, máu chảy giọt, sắc mặt tái nhợt.

      "Trương Vượng, sao chứ?"

      Mạc Thiên Kình cau mày, vẻ mặt quan tâm, ngược lại mặt Trương Vượng bị thương tích gì, nhưng cái chân kia có thể bị tàn phế!

      " việc gì, chỉ bị thương ngoài da!"

      Viên đạn của A Phong bắn vào bắp chân, bệnh viện lấy đạn ra là sao, trước kia bị thương nặng hơn còn chịu được, bây giờ chỉ là nhặt!

      "Đại ca, tôi thua!"

      A Phong cúi đầu, sắc mặt tái nhợt, hai tay bị cắt đứt, từ giờ trở thành tàn phế!

      Hắc Lang hơi híp mắt, nhướng mày.

      "Mạc Thiên Kình, người của thắng hai thủ hạ của tôi, bây giờ đến phiên chúng ta!"

      Hắc Lang đứng lên, cầm khẩu súng lục màu bạc đùa giỡn trong tay!

      Mạc Thiên Kình cười nhạt.

      "Hắc Lang, chỉ mong chúng ta ai phải chết!"
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 63: Nhận thua !

      Hắc Lang cười nhạt vào rừng cây, Mạc Thiên Kình theo phía sau!

      Trong rừng cây to như vậy, chỉ có hai người bọn họ quyết đấu, bốn mắt nhìn nhau, ánh lửa bắn ra bốn phía!

      Mạc Thiên Kình nhìn , Hắc Lang vẫn đùa giỡn với khẩu sung trong tay, có vẻ chưa muốn bắt đầu.

      "Mạc Thiên Kình, biết vì sao tôi nhất định muốn giết ?"

      Hắc Lang thổi thổi nòng súng, nhướng đôi mắt hề sát khí, có chăng chỉ là chút nhạo báng và hài hước!

      Mạc Thiên Kình lấy khẩu súng lục màu bạc của mình ra, cẩn thận kiểm tra lại lần nữa, lạnh nhạt .

      "Tôi biết quá nhiều chuyện của , mặt khác tôi cũng là người đầu tiên thể giết chết!"

      Mạc Thiên Kình nhìn A Phi nằm dưới đất, giờ máu me khắp người, nằm mặt đất, thoi thóp thở.

      "Ha ha, Mạc Thiên Kình rất thông minh, nhưng phàm những người thông minh chết vô cùng thảm thiết!"

      Hắc Lang nâng khóe môi cười lạnh, sát ý nhất thời tràn ngập hai mắt, lạnh lẽo tản mát toàn thân, nồng đậm khiến cả rừng cây cũng trở nên yên lặng.

      Mạc Thiên Kình cảm thấy thay đổi của , biết, trận chiến này thể tránh được.

      "Bắt đầu !"

      Mạc Thiên Kình vừa dứt, tay Hắc Lang chuyển cái, hướng Mạc Thiên Kình đột ngột nã phát súng, Mạc Thiên Kình vội vàng nghiêng người tránh né, may là tốc độ của khá nhanh, nếu , đạn găm vào ngực của .

      chút lưu tình, tròng mắt sắc bén như chim ưng khóa chặt nơi cổ tay Hắc Lang, nhanh chóng và tàn nhẫn bắn ra phát. Hắc Lang nhếch môi cười, nghiêng người tránh đạn.

      Mạc Thiên Kình nhân cơ hội này hướng đá cước, Hắc Lang cũng khách sáo, sử dụng cả tay chân, vội vàng phản kích, tốc độ, nhanh, hung ác, tuyệt tình. Mạc Thiên Kình cũng thua kém chút nào, tung ra quả đấm mang theo hơi gió tấn công thẳng vào Hắc Lang, Hắc Lang vội vàng nghiêng người chuyển cái, tránh thoát kiếp.

      Thân hình hai người thoăn thoắt như gió, nhanh đến độ khiến người ta thấy người nào công kích người nào, chỉ nghe thấy tiếng va chạm vào nhau, quả đấm của Mạc Thiên Kình mạnh mẽ khiến Hắc Lang lập tức đỏ thẫm cả mắt, quyền đánh trả, hung hăng đánh vào ngực Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình lui về phía sau hai bước, đau đớn lập tức lan khắp toàn thân.

      hề nghỉ ngơi, Mạc Thiên Kình lập tức phản kích, cú đá liên hoàn nhanh gọn và tàn nhẫn trúng vào người Hắc Lang, Hắc Lang ngờ lại nhanh như vậy, mạnh mẽ bị đánh trúng, lui về phía sau mấy bước.

      Mạc Thiên Kình quỳ mặt đất, nâng tròng mắt đen nhìn Hắc Lang bị mình đánh lui, vội vàng rút súng ra, nhằm vào cổ tay trái nhả đạn.

      Hắc Lang ngờ Mạc Thiên Kình lại nổ súng, hơn nữa còn bắn trúng cổ tay trái của mình, sắc mặt lập tức tái nhợt.

      Người khác thường thấy Hắc Lang chơi đùa với súng đều dùng tay phải, nhưng ai ngờ cánh tay Bách Phát Bách Trúng của lại là tay trái, tay phải của bị gãy xương xử trí đúng bị lệch, hoàn toàn cách nào sử dụng súng, chỉ là lừa gạt người thôi!

      ngờ Mạc Thiên Kình lại phát !

      "Hắc Lang, cho tới nay người khác đều cho rằng tay phải của bắn xúng thiện xạ, nhưng mà tôi lại lại biết, đều dùng tay trái bắn súng, chỉ vì tốc độ của quá nhanh, nên khiến người ta lầm tưởng vẫn luôn dùng tay phải bắn súng!"

      Câu của Mạc Thiên Kình khiến sắc mặt Hắc Lang càng thêm tái nhợt, cắn răng nghiến lợi nhìn Mạc Thiên Kình: " ngờ tôi che giấu rất kỹ vậy mà lại bị phát !"

      Hắc Lang hung dữ nhìn chằm chằm Mạc Thiên Kình, trong mắt tràn đầy oán hận.

      Đứng lên, mặc dù tay trái bị phế, nhưng hai chân và tay phải vẫn còn, thể nhận thua như vậy được!

      "Hắc Lang, nhận thua !"

      Mạc Thiên Kình cau mày, khóa chặt tay phải cầm súng của !

      Cặp mắt Hắc Lang đỏ bừng, hung ác nhìn Mạc Thiên Kình chằm chằm.

      "Tôi nhận thua, Mạc Thiên Kình, tôi quên cho biết chuyện, tôi chỉ có tay trái là bắn sung thiện xạ, mà ngay cả tay phải cũng có thể Bách Phát Bách Trúng!"

      Hắc Lang xong, xoay người, hướng Mạc Thiên Kình bắn hai phát.

      Chương 64: Mạc Thiên Kình bị thương!

      Hắc Lang đột nhiên bắn hai phát, khiến Mạc Thiên Kình có chút bất ngờ, dù cho có bản lĩnh lợi hại thế nào cũng khó tránh khỏi kiếp, đạn “vèo” trúng vào cánh tay trái của , máu tươi lập tức chảy dọc theo cánh tay xuống, đau đớn kịch liệt truyền đến ngay sau đó, khiến mồ hôi trán từng giọt từng giọt chảy xuống, nhưng cũng may mắn, chỉ trúng viên đạn.

      Hắc Lang cam lòng nhìn Mạc Thiên Kình, làm sao có thể, làm sao ta có thể tránh thoát viên đạn của ?

      Mạc Thiên Kình lạnh lùng, nâng súng lên, hướng về tay phải của phía Hắc Lang bóp cò, “bùm” tiếng, khẩu súng trong tay phải của Hắc Lang trong nháy mắt rơi xuống đất, nơi cổ tay máu tươi chảy ròng, sắc mặt tái nhợt nhìn Mạc Thiên Kình.

      " Mạc Thiên Kình, thắng !"

      Sắc mặt Hắc Lang tái nhợt, hung hăng nhìn Mạc Thiên Kình, đôi tay của bị tàn phế.

      Vẻ mặt Mạc Thiên Kình có chút cảm xúc gì, tới, lấy còng tay bên hông ra, còng lại.

      "Hắc Lang, tôi , tôi thắng !"

      Từ cánh tay Mạc Thiên Kình truyền đến đau đớn kịch liệt, tay phải đưa vào túi quần, lấy điện thoại di động ra bấm chuỗi con số!

      Hắc Lang ngồi dưới đất, nhìn Mạc Thiên Kình đứng ở nơi đó, dáng người cao lớn rắn rỏi, giống như con con cọp nổi giận, mà chính là con mồi bị tóm kia.

      Hắc Lang khổ sở cười tiếng, mấy chục năm dốc sức, ngờ lại có thể rơi vào tay , xem ra mình cách chỗ chết còn xa!

      "Hắc Lang, tôi hi vọng có thể mang những tội ác phạm hết ra, có lẽ phải chết!"

      Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , Hắc Lang nhìn cái!

      "Mạc Thiên Kình, quá tự tin , cho dù có chết, tôi cũng !"

      chính là muốn Mạc Thiên Kình phải luôn nhớ đến , khiến tiếp tục phiền não trong những vụ án này.

      Hai người vừa xong, bên ngoài liền truyền đến tiếng còi cảnh sát, rất nhanh bọn họ liền bị cảnh sát bao vây, ngay cả xe cứu thương cũng tới!

      "Thượng tướng Mạc!"

      Cody tới, liếc mắt liền nhìn thấy cánh tay Mạc Thiên Kình chảy máu tươi ròng ròng, vội vàng kêu lên, Ngọc Sính Đình cũng nhìn thấy, nhưng khi liếc thấy hai tay Hắc Lang cũng chảy máu khỏi cau mày.

      Xem ra, Mạc Thiên Kình thắng !

      ngờ vừa rồi Cody thi hành nhiệm vụ khẩn cấp, hỏi nửa ngày ta cũng , ra là tới đây.

      "Băng bó cánh tay Hắc Lang cẩn thận chút, cầm máu, đưa vào ngục giam, chờ xử án!"

      Mạc Thiên Kình dặn dò, nhưng ánh mắt lại rời Ngọc Sính Đình, ngờ người phụ nữ này thèm liếc mắt nhìn mình cái, chẳng lẽ chút cũng quan tâm đến sao?

      Cau mày, Sính Đình đương nhiên là nhìn thấy, chỉ là thề để ý tới Mạc Thiên Kình rồi, nếu như bây giờ qua, chẳng phải là lại dính vào nhau sao?

      Nhíu nhíu mày, Sính Đình vẫn biết nên làm cái gì!

      "Ngọc Sính Đình, đưa thượng tướng Mạc bệnh viện băng bó! !" Cody nghiêm mặt ra lệnh, Ngọc Sính Đình lập tức cau mày, mặc dù rất tình nguyện, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cody, cũng dám thêm cái gì!

      Dù sao phục tùng cấp là trách nhiệm của cấp dưới!

      tới, liếc nhìn Mạc Thiên Kình, lạnh nhạt .

      "Thượng tướng Mạc, xin mời!"

      Mạc Thiên Kình theo tới bên cạnh xe, liếc mắt nhìn Cody tỏ ý cảm tạ, sao đó theo Ngọc Sính Đình rời !

      Cody nhìn bóng lưng bọn họ rời , khổ sở cười cười.

      "Trực tiếp trở về biệt thự!"

      Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , thích bệnh viện, ở đó mùi thuốc quá nặng.

      " được, Cody dặn dẫn bệnh viện!"

      Sính Đình ngay cả liếc cũng liếc , mới trở về biệt thự, trở về có chuyện gì tốt!

      Nếu quyết định muốn dính dáng dì với , vậy tốt nhất nên về biệt thự!

      "Thượng tướng, sao chứ!"

      Trương Vượng và Lão K nhìn thấy Mạc Thiên Kình ôm cánh tay ra, liền vội vàng hỏi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :