1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu nữ cảnh sát của thượng tướng - Tiểu Dã Áp (293c - Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chưa biết nữa các bạn ơi, vì truyện chưa có hoàn PN, có gì các bạn cứ theo dõi bên Ebook Mới để biết chi tiết

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 304: Ngoại truyện- Mê tình 11

      Tiền Bình hung dữ nhìn Lý Băng chằm chằm, nhưng để ý đến đau đớn mặt trong đầu chỉ mải nghĩ đến câu kia của bà Diệp, nếu có việc gì hay xảy ra. . . . .

      , thể có chuyện gì được!

      "Ai cho bà đánh người chứ!"

      Belle rống giận gầm thét, dọa cho Tiền Bình giật nảy mình, đưa mắt nhìn người đàn ông cao lớn, đẹp trai cực kỳ tức giận trước mặt, trong mắt toát ra ánh lạnh để cho bà ta có chút khiếp sợ.

      "Tôi. . . . . . sao tôi lại thể đánh người chứ!"

      Mặc dù rất sợ, nhưng bà Diệp vẫn rất khách khí mà mạnh miệng, Belle quét mắt nhìn bà ta, rồi lại nhìn năm dấu ngón tay mặt Lý Băng, gương mặt tuấn tú tức giận đến vặn vẹo.

      Bà già đáng chết, cư nhiên xuống tay ác độc như vậy, thề tha thứ cho hành động này của bà ta đâu!

      "Lại dám đánh em của tôi, biết, con bé là công chúa của nhà Bruce, mà lại còn dám đánh, hôm nay bà nhất định phải chết!"

      Dám ra tay đánh em , cho dù là mẹ của Diệp Duệ, cũng tha thứ.

      Tiền Bình nghe thấy lời tràn đầy sát khí kia, chân liền mềm nhũn ra, trong những năm gả cho ba của Diệp Duệ, chuyện về gia tộc Bruce bà ta cũng nghe qua, hơn nữa tại khắp các nơi đều truyền đến thông điệp của gia tộc Bruce, đó chính là bất luận kẻ nào cũng được tổn thương Lý Băng.

      Mà bà ta vừa rồi do quá tức giận, liền tát cái, xong rồi, xong rồi, lần này bà ta chết chắc rồi!

      Hoảng sợ quay ra cầu cứu chồng mình hi vọng Diệp Thiên có thể trợ giúp.

      Lý Băng nghe Belle vậy, tầm mắt từ phòng mổ kéo về, liếc nhìn Tiền Bình, nhàn nhạt .

      ", thôi ! nên náo loạn nữa!"

      "Băng nhi, bà ta đánh em, làm sao em lại. . . . . ."

      Belle rất tức giận nhìn Tiền Bình, nhưng Lý Băng lại cắt đứt lời của .

      "Bỏ qua , phải em có việc gì sao? Hơn nữa chuyện này vốn là lỗi của em, Diệp Duệ vì em nên mới bị thương, mẹ của ấy đánh em cũng chỉ do quá lo lắng Diệp Duệ mà thôi! Lòng cha mẹ trong thiên hạ này ai mà chẳng như nhau!"

      Lý Băng ra câu này khiến cho Tiền Bình và Diệp Thiên rất kinh ngạc, ngờ này lại hiểu đạo lý như thế, hơn nữa tâm địa cũng rất thiện lương, nếu như đổi lại là người khác, chắc chắn dừng lại ở đây!

      Mà bà Diệp đột nhiên lại cảm thấy này thuận mắt hơn trước nhiều!

      Đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ, chỉ là. . . . . .

      Lần này biết tin Diệp Duệ bị thương, bà ta cũng hẳn lo lắng cho an nguy của con trai mà chỉ lo rằng nếu chết , đến khi tiêu hết tiền lấy ai chu cấp đây, còn sợ rằng con trai mình mang hết tiền cho trước mắt này.

      Bây giờ nghe Lý Băng như vậy, bà ta cảm thấy mình rất xứng là người mẹ, suy nghĩ lại những năm vừa qua, bà ta chưa từng hoàn thành trách nhiệm của người mẹ, Duệ nhi từ đến lớn đều thiếu tình thương của mẹ, thiếu tình thương của cha.

      Hai người bọn họ có cuộc hôn nhân hạnh phúc, Duệ nhi vì thế mà cũng chịu khổ theo, ngẫm lại, mỗi lần bọn họ gây gổ, thằng bé đều yên lặng trở về phòng, mặc kệ bọn họ an bài thế nào cũng chỉ yên lặng tiếp nhận. Nhưng sau khi thằng bé lên làm thị trưởng, mỗi tháng đều gửi tiền về, bọn họ cũng bận tâm trông nom đứa con trai này nữa!

      "Băng nhi, em quá thiện lương!".

      Belle nhìn Lý Băng, mặc dù vẫn rất tức giận, nhưng Lý Băng như vậy rồi, cũng thèm truy cứu nữa, vất vả mới được Lý Băng tiếp nhận, cũng muốn bởi vì chuyện này để cho thân tình mới vừa thành lập lại biến mất.

      Lý Băng lắc đầu, mắt lại nhìn chằm chằm vào cửa phòng giải phẫu.

      giờ nữa trôi qua, tất cả mọi người đều bình tĩnh lại, Ôn Tề và Thượng Quan Quân Triết cũng tới đây, nhìn thấy cửa phòng mổ còn chưa mở ra, chân mày liền nhíu lại.

      Lý Băng siết chặt tay, lâu như vậy mà vẫn chưa được ra ngoài, có việc gì đấy chứ!

      "Băng nhi, nên quá lo lắng, có chuyện gì đâu!"

      Ôn Tề dịu dàng nắm chặt tay Lý Băng, yên lặng khích lệ, Lý Băng quay đầu lại nhìn người cùng cha khác mẹ của mình gật đầu đáp:

      "Cám ơn!"

      Cửa phòng giải phẫu đột nhiên mở ra, mọi người vội vàng tiến lên nghênh đón!

      "Bác sĩ, Diệp Duệ thế nào rồi!"

      hỏi, lại mấy y tá dìu người đàn ông ra ngoài, người này lại là bác sĩ.

      "Rất xin lỗi, bác sĩ mệt mỏi quá độ nên té xỉu, giải phẫu tiến hành xong rồi, nhưng miệng vết thương còn chưa được xử lý tốt, cái này có độ khó rất cao, chúng tôi phải liên lạc với bác sĩ khác!"

      Lý Băng nghe xong, tâm tình vô cùng rối rắm, còn phải liên lạc với bác sĩ nữa phải chờ đến bao giờ.

      "Tôi có thể làm được, các chuẩn bị giúp tôi, tôi xử lý vết thương cho ấy!"

      Lý Băng bật thốt lên, muốn chậm trễ thêm giây phút nào nữa.

      "Băng nhi, cơ thể của em chịu nổi sao?"

      Belle lo lắng hỏi, Lý Băng nhìn gật đầu đáp: "Yên tâm , em vẫn có thể làm được!"

      Vì Diệp Duệ, được cũng phải được!

      Người y tá kia nhìn Lý Băng, có chút do dự!

      "Để cho ấy , so với vị bác sĩ vừa rồi ấy còn cao tay hơn đấy!"

      Thượng Quan Quân Triết nhìn y tá nhàn nhạt , y thuật của Lý Băng, ở Trung Quốc hay là ở Pháp cũng được xếp vào loại giỏi, chỉ có điều rất ít khi hành nghề chữa bệnh.

      "Nhưng nếu như xảy ra chuyện. . . . . ."

      " có nhưng nhị gì hết, xảy ra chuyện gì cả!"

      Lý Băng lạnh lùng , người liền vào phòng giải phẩu, nỗ lực ổn định nhịp tim của mình, hi vọng khẩn trương, cứ coi như trong những bệnh nhân của mình là được!

      Tiền Bình và Diệp Thiên nhìn Lý Băng vào, mặt càng thêm lo lắng, ta có thể ?

      Mạng của con trai họ nằm trong tay của này nhưng người ta thế nào cũng là công chúa của nhà Bruce, làm sao mà dám thắc mắc !

      Thượng Quan Quân Triết cũng nhìn ra được lo lắng của bọn họ, liền nhàn nhạt giải thích.

      "Chuyên ngành của Lý Băng là học y, ở nước Pháp từng gặt hái rất nhiều giải thưởng, là bác sĩ toàn năng, hai bác cứ yên tâm !"

      Có thể Lý Băng là thiên tài trong giới y học, nhưng cũng ai biết tại sao thiên chi kiêu nữ ưu tú như vậy lại làm thuộc hạ cho Mạc Thiên Kình.

      Tiền Bình và Diệp Thiên nghe Thượng Quan Quân Triết vậy, lúc này mới thở phào nhõm.

      Lý Băng mặc quần áo dành cho bác sĩ vào, sau khi chuẩn bị xong tất cả, nhìn gương mặt tuấn tú trắng như tờ giấy, cố kìm nước mắt, cắn chặt răng, thở ra hơi dài.

      "Bắt đầu!"

      Dứt lời, tất cả mọi người bắt đầu tiếp tục tiến hành, Lý Băng thuần thục xử lý vết thương, trừ độc, lau, mỗi động tác đều cực kỳ cẩn thận, dịu dàng, trán bắt đầu xuất những giọt mồ hôi lấm tấm, nhưng giờ phút này trong mắt chỉ có Diệp Duệ mà thôi.

      Vết thương của rất sâu, sống lưng bị đâm xuyên qua, ngờ Tiêu Linh Linh lại dùng sức như thế, nhìn vết thương mở ra máu thịt be bét, Lý Băng hít hơi sâu, nỗ lực nhìn vào mặt của , cố gắng coi như những người bình thường khác.

      Bởi vì sợ khi nhìn thấy gương mặt tuấn tú kia, thấy sợ, tay cũng run rẩy.

      Tỉ mỉ xử lý hơn giờ, rốt cuộc miệng vết thương cũng xử lý ổn thỏa, nhìn nhịp tim Diệp Duệ từ từ khôi phục tần số, liền thở phào nhõm.

      "Giải phẫu xong rồi, rất thành công! Bệnh nhân thoát khỏi nguy hiểm!"

      bác sĩ ở bên cạnh cười , rất bội phục vị nữ bác sĩ này, ngờ tốc độ cùng hiệu suất làm việc lại nhanh như vậy, cho dù là bác sĩ Tiêu mới vừa ra cũng chưa chắc có thể ở trong thời gian ngắn như vậy hoàn thành ca giải phẫu như thế này.

      Đèn của phòng giải phẫu vừa tắt , Diệp Duệ chuẩn bị được đẩy ra ngoài, mà Lý Băng vừa mới nghe được câu kia, cả người liền nhũn ra, lần nữa lâm vào hôn mê bất tỉnh. . . . . .

      "Bác sĩ mổ vừa ngất xỉu!"

      Bên trong truyền đến tiếng kêu của các bác sĩ y tá, Belle vội vàng vọt vào, nhìn thấy Băng nhi bị đặt ở giường bệnh cùng được đẩy ra ngoài với Diệp Duệ!
      Last edited by a moderator: 29/4/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 305: Ngoại truyện- Mê tình 12

      "Băng nhi sao thế?". Belle xông tới, nhìn thấy Lý Băng nằm ở giường bệnh, sắc mặt tái nhợt, phải vào tiến hành giải phẫu sao? Sao lại được đẩy ra ngoài?

      "Vị bác sĩ này vừa làm xong giải phẫu liền té xỉu, đoán chừng là do quá mệt mỏi!"

      Người ta mất hai giờ để xử lý mà chỉ dung mất giờ liền hoàn thành, đương nhiên là mệt mỏi rồi!

      Belle nghe y tá những lời này, liền đau lòng nhìn Băng nhi, vì Diệp Duệ, dù có phải liều mạng cũng tiến vào, xem ra con bé rất thích Diệp Duệ, nhưng biết hai người họ có thể ở chung chỗ hay .

      Thượng Quan Quân Triết nhìn Diệp Duệ hỏi: " ấy sao chứ!"

      Nhìn thế này chắc là sao rồi, mặc dù biết Lý Băng ra tay có chuyện gì, nhưng vẫn cất lời hỏi.

      "Vâng, sao, chỉ cần nằm viện nghỉ ngơi tốt là được, miệng vết thương được xử lý vô cùng tốt, tay nghề của vị bác sĩ này quả rất cao, các mau làm thủ tục đặt phòng bệnh !"

      Y tá xong, liền bắt đầu đẩy bọn họ , Ôn Tề vội vàng sai thuộc hạ làm thủ tục, dĩ nhiên, phòng bệnh nhất định phải là sang trọng nhất, tốt nhất ở đây rồi.

      Tiền Bình và Diệp Thiên đều nghe được Diệp Duệ việc gì, thấy y tá tán dương Lý Băng, có chút áy náy vì hành động của mình mới vừa rồi, khó trách Duệ nhi này như thế, quả là có mặt đáng giá để !

      "Chúng tôi xem bọn họ thế nào!"

      Thượng Quan Quân Triết nhàn nhạt xong, người chạy tới bên kia, những người khác thấy thế cũng vội vàng đuổi theo.

      Khi Diệp Duệ tỉnh lại là buổi sáng của ngày hôm sau rồi, Lý Băng vẫn còn chưa tỉnh, bác sĩ bị mất ngủ nghiêm trọng, cộng thêm mệt mỏi quá độ, bây giờ vẫn phải truyền nước.

      Thượng Quan Quân Triết ngồi ở bên giường Diệp Duệ, nhìn ngẩn ngơ mắt chớp nhìn Lý Băng chằm chằm, cười cười hỏi:

      "Diệp Duệ, có tính toán gì , chờ Lý Băng tỉnh lại, có phải tỏ tình, hay cầu hôn luôn hay ?!".

      Diệp Duệ nhìn Lý Băng bằng ánh mắt rất dịu dàng, tỉnh lại, biết Lý Băng là người xử lý vết thương cho mình, liền cảm động sắp khóc, thế nào cũng ngờ Lý Băng làm phẫu thuật cho mình.

      Nghĩ tới đây, vết thương còn cảm thấy đau đớn nữa, bởi vì khôi phục tệ, nên lúc này có thể ăn chút cháo loãng rồi.

      "Mặc kệ như thế nào, lần này tôi cũng để cho ấy rời khỏi mình...tôi biết, ấy cũng mình! Tôi từng bỏ lỡ lần, cho nên lần này tôi bao giờ từ bỏ, cũng để cho ấy phải chịu khổ nữa!"

      muốn che chở cho để cho làm người phụ nữa hạnh phúc nhất cái thế giới này!

      Thu Cẩn vừa đến cửa phòng bệnh, nghe thấy Diệp Duệ bày tỏ nỗi lòng, liền dừng bước, nhìn Lý Băng nằm ở giường bệnh, thầm nghĩ rốt cuộc bản thân mình vẫn bằng người đàn ông trước mắt này!

      Người mà Lý Băng vẫn luôn là Diệp Duệ, mà trong vụ vừa rồi lại tới kịp để cứu , cho nên thua triệt để rồi!

      vào phòng bệnh, Diệp Duệ và Thượng Quan Quân Triết nhìn thấy vào liền lịch chào hỏi.

      "Thu Cẩn!"

      "Tôi tới thăm mọi người, sao chứ!"

      Giọng của Thu Cẩn rất bình thản, nhưng ánh mắt nhìn Lý Băng lại rất dịu dàng, làm cho người khác hiểu lầm, rất !

      Nhưng đúng là như vậy phải sao, Lý Băng, hơn nữa còn là rất , rất . này, là người con đầu tiên trong hai mươi bảy năm qua khiến rung động, chưa kịp lại bị người đàn ông khác cướp .

      " việc gì, cám ơn !"

      Diệp Duệ rất khách khí đáp, mặc dù ta đến đây để theo đuổi Lý Băng, nhưng mà tin, người Lý Băng , cũng nguyện ý ở bên cạnh mình!

      Thu cẩn đem hoa tươi và trái cây để lên bàn, sau khi nhìn bọn họ cái, rất nghiêm túc với Diệp Duệ:

      "Ngày mai tôi phải xuất ngoại, phải chăm sóc cho Băng nhi tốt, vì lần này biểu rất khá, nên tôi nghĩ ấy tiếp nhận lời xin lỗi của đấy!"

      ra vừa nãy cũng có quyết định phải ra khỏi nước, nhưng nghĩ nghĩ lại, lúc này nên rời thôi, nhìn thấy Lý Băng, cũng khổ sở nữa, hi vọng Lý Băng cuộc sống hạnh phúc.

      " phải ra khỏi nước mà muốn với Băng nhi tiếng sao?".

      Diệp Duệ hơi giật mình, như vậy, là ta từ bỏ việc theo đuổi Băng nhi, nếu như thế cũng thấy an tâm ít. Tuy vậy cũng rất đồng tình với ta, cùng có tình cảm nhưng người Băng nhi chọn lại là .

      ", tôi có thời gian, cho dù Băng nhi có biết cũng có tác dụng gì, hơn nữa cũng phải trở lại, chỉ là công tác mà thôi!"

      Có điều thời gian khá lâu mà thôi!

      Thu Cẩn ra, chỉ hi vọng Lý Băng hạnh phúc, về phần mình hạ quyết tâm phải quên này , cho dù thể quên, cũng cất giấu tận sâu trong đáy lòng.

      "Vậy tôi chúc lên đường thuận buồm xuôi gió!".

      Diệp duệ biết phải gì, đối với việc ta rộng lượng rời , rất cảm ơn, như vậy cơ hội của và Lý Băng liền tăng thêm ít!

      Thu Cẩn gật đầu rồi xoay người rời , khắc kia khóe miệng tràn ra nụ cười khổ, nhưng có ai nhìn thấy cả!

      Đến tận nửa đêm Lý Băng mới tỉnh lại, lập tức hỏi tình hình của Diệp Duệ, nhìn thấy ngủ liền lo âu thấp thỏm. may là Thượng Quan Quân Triết ngủ say, cho biết, Diệp Duệ tỉnh, có việc gì cả, lúc này mới an tâm ngủ tiếp.

      Tỉnh lại lần nữa, là buổi sang ngày hôm sau, bước sang ngày thứ ba kể từ ngày giải phẫu, Diệp Duệ khôi phục rất nhanh, vết thương bắt đầu đóng vẩy, mặc dù còn phải mất thời gian nữa mới có thể bình phục hoàn toàn, nhưng được như vậy tồi rồi !

      Lý Băng có thể xuống giường, nhìn thấy Diệp Duệ tỉnh, liền tiến lên kiểm tra vết thương của , thấy việc gì, lúc này mới yên tâm.

      "Sao rồi, có còn thấy khó chịu chỗ nào hay ?"

      Lý Băng phát huy hết phận của người bác sĩ, quan tâm hỏi tới.

      Diệp Duệ vuốt ve kiểm tra vết thương tay , nhìn chằm chằm làm cho khẩn trương hốt hoảng.

      "Băng nhi, em có thể tha thứ cho , gả cho được ?"

      Lý Băng nghe hỏi khó, liền nhớ tới lúc bị bắt cóc chính lao đến cứu , có lý do gì mà phải cầu hôn cả, chỉ có khả năng duy nhất đó chính là , nhưng mà điều này? Có khả năng sao?

      Diệp Duệ chiếm được đáp án, có chút nóng nảy.

      "Băng nhi, có phải vẫn còn giận hay ? biết có lỗi với em , có lỗi với con của chúng ta nhưng cam đoan tuyệt đối có lần thứ hai!"

      Lần sau, nhất định bảo vệ bọn họ, tuyệt đối để cho bọn họ chị bất kỳ tổn thương gì.

      Lý Băng thấy Diệp duệ lo lắng lập tức giải thích, liền ngu ngơ hỏi:

      "Diệp Duệ, tại sao lại muốn cầu hôn em!"

      Nhìn ánh mắt của , tim của chợt lỗi mộ nhịp, đập vô cùng nhanh, rất chờ mong đáp án này, lại có chút sợ. . . . . .

      " em! muốn cưới em, Băng nhi, có thể cho thêm cơ hội ? biết, mình phải là chồng lý tưởng, ưu tú, nhưng mà nguyện ý từ bỏ tất cả thói quen xấu vì em, chỉ cần em được, lập tức sửa!"

      Diệp Duệ sợ gì cả chỉ sợ Lý Băng đồng ý mình mà thôi!

      Lý Băng bị lời này của mà rung động toàn thân!

      Mới vừa rồi Diệp Duệ , , đây là thực sao? Hay là nằm mơ?

      Nhịp tim Lý Băng lập tức gia tốc, đập vô cùng nhanh, cũng rất sợ hãi!

      "Diệp Duệ, em sao?"

      phải là gạt đấy chứ?

      Diệp Duệ nhìn Lý Băng, chẳng lẽ lời bày tỏ vô cùng chân thành kia lại hề có ý nghĩa gì cả sao? Đây chính là lần đầu tiên lòng người con !
      Last edited by a moderator: 29/4/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 306: Ngoại truyện- Mê tình 13.

      "Em cảm thấy lời này của rất giả dối, giống như là lừa gạt người khác sao?"

      tự nhận thấy mình rất nghiêm túc khi những lời này, hơn nữa rất , cam tâm tình nguyện ý làm nô lệ của vợ mình rồi! Lý Băng thấy mặt của Diệp Duệ có vẻ buồn bực liền ngượng ngùng đáp:

      " phải vậy, em chỉ muốn xác nhận điều, em sao?"

      phải muốn tin tưởng, nhưng sợ những điều này tới quá nhanh, sợ dối để lừa mình!

      Nghĩ đến đây, liền thấy rất sợ nên muốn hỏi cho ràng.

      Diệp Duệ nắm lấy tay của , rất nghiêm túc :

      "Em nhìn ánh mắt của xem, người ta , đôi mắt bao giờ láo cả, em nhìn lúc chuyện, có dấu vết láo hay !"

      Lý Băng nhìn vào mắt của Diệp Duệ, ánh mắt của rất nghiêm túc, vô cùng nghiêm túc, chút giả dối nào, làm trái tim đột nhiên đập rất nhanh.

      "Đừng hoài nghi, lòng em đấy!"

      "Ưhm!"

      Lý Băng ngây ngốc gật đầu, nhìn Diệp Duệ càng ngày càng cúi thấp đầu, nhìn cánh môi của cách mình càng ngày càng gần , có chút run rẩy sợ hãi.

      muốn hôn sao?

      Nghĩ tới khả năng này, tim của Lý Băng tâm cũng sắp nhảy ra ngoài, lần hùng cứu mỹ nhân này tạo cơ hội cho bọn họ có thể trở về bên nhau?

      "E hèm. . . . . ."

      Cánh môi của Diệp Duệ mới chạm vào môi , ngoài cửa liền truyền đến tiếng ho khan, nghe thấy thế Lý Băng liền vội vàng đẩy ra!

      " ngờ bị thương rồi mà vẫn còn có thể kích tình như vậy !"

      Belle và Ôn Tề mỉm cười vào phòng bệnh, bọn họ vừa giải quyết xong mọi chuyện định tới thăm em cùng em rể tương lai của mình, lại ngờ được chiêm ngưỡng màn như vậy !

      là đủ kích thích!

      Lý Băng tức giận nhìn chằm chằm ra cửa : " vào mà lại gõ cửa, đây chính là phong độ thân sĩ của các sao!"

      là quá mất mặt, hai ông này của vẫn cứ càn rỡ như vậy, là tức chết mà.

      Nhìn Diệp Duệ cái, lại thấy người này toét miệng cười rất vui vẻ, đúng là tim, phổi!

      "Bọn gõ cửa đấy chứ, nhưng hai người lại có phản ứng gì, hình như là tập trung cao độ phải!"

      Belle vô tội , còn Ôn Tề chỉ trầm thấp cười, gì nhiều.

      "Băng nhi, coi như bọn họ nhìn thấy thế nào, chúng ta cũng sắp trở thành vợ chồng rồi, hôn cái có sao đâu!". Cho dù có nhìn thấy bọn họ lên giường cũng có gì quá kinh ngạc cả!

      "Đúng vậy, lần sau nếu hai người lên giường cũng có thể cho biết, rất muốn nhìn thử năng lực của Diệp Duệ. . . . . .ấy . . . . .đừng đánh!". Belle chưa xong, bị Lý Băng đánh vào đầu phát, rất vui lấy ra dao giải phẫu sáng loáng hù dọa .

      "Còn dám ăn lung tung, em liền thiến !"

      Belle lập tức che nửa thân dưới, nhìn Diệp Duệ và Ôn Tề nhìn mình cười, rất khách khí :

      "Sao các cậu có thể thấy chết mà cứu chứ!"

      Ôn Tề nhún nhún vai, cười .

      " chết được đâu mà lo, hơn nữa Băng nhi cũng để chết, nhiều nhất chỉ là tiêu diệt vài con côn trùng mà thôi!"

      "Đúng vậy, hơn nữa, cái này là do tự chuốc lấy, em ủng hộ Băng nhi!"

      Diệp Duệ cưng chiều nhìn Lý Băng với ánh mắt cực kỳ dịu dàng, khiến xấu hổ mặt đỏ ửng .

      "Được rồi, Băng nhi, chỉ đùa thôi, thu đồ chơi kia lại , là dọa người mà!"

      Lý Băng thu dao lại tức giận .

      "Lần sau cho những chuyện bậy bạ như vậy nữa, chẳng buồn cười chút nào cả!"

      Belle liền vội vàng gật đầu, nhìn Diệp Duệ cười tươi rói, đúng là đòn đả kích chí mạng.

      "Diệp Duệ, cậu để mặc vợ tung hoành như vậy phải là muốn làm nô lệ của vợ đấy chứ?"

      Diệp Duệ dịu dàng nhìn Lý Băng đáp: " ra làm nô lệ cho vợ cũng tồi, chỉ cần ấy vui vẻ tôi cam tâm tình nguyện ý mà làm!"

      Lý Băng nghe Diệp Duệ vậy, mặt càng thêm đỏ, sao lại như vậy chứ. . . . . .

      "Băng nhi, Diệp Duệ tệ đâu, cho cậu ta cơ hội !"

      Ôn Tề nghiêm túc khuyên nhủ, có thể thay Lý Băng đỡ dao kia, đủ để chứng minh, tình cảm của Diệp Duệ đối với Băng nhi là như thế nào.

      "Băng nhi, em đồng ý cho cơ hội sao?"

      Diệp Duệ rất hồi hộp nhìn hỏi, lòng bàn tay cũng đổ đầy mồ hôi.

      Lý Băng nhìn , có chút hoảng hốt, thể làm gì khác hơn là tìm lý do khoái thác:

      " có nhẫn cầu hôn thế nào?".

      "Duệ nhi, chiếc nhẫn này cho con, mau cầu hôn !"

      Lý Băng vừa mới dứt lời, Tiền Bình và Diệp Thiên tới cửa nghe được câu này, vội vàng lấy từ trong túi ra chiếc nhẫn bằng ngọc gia truyền ra đưa cho Diệp Duệ.

      Diệp duệ giật mình nhìn mẹ của mình, hiểu tại sao đột nhiên bà lại tốt bụng như vậy?

      "Băng nhi, cho phép bác gọi cháu như vậy nhé...cháu đừng nên xem thường chiếc nhẫn này, mặc dù chỉ là chiếc nhẫn ngọc có nhiều giá trị, nhưng đây là chiếc nhẫn gia truyền của nàh họ Diệp, ngọc này cũng là , đều được truyền từ đời này sang đời khác. Chúng ta vốn định đưa chiếc nhẫn cho Duệ nhi, nhưng tại Duệ nhi lên tiếng cầu hôn, bác nghĩ, nếu như cháu nguyện ý, hãy cho Duệ nhi cơ hội chuộc tội !"

      Diệp Thiên nhìn Lý Băng vô cùng thành khẩn, lần này Diệp Duệ bị thương ông và Tiền Bình coi như cũng tự nhìn lại bản thân, họ thấy rất hối hận, hi vọng con trai tha thứ, về sau bọn họ sửa sai, trở thành người cha người mẹ đúng nghĩa.

      Diệp Duệ nhìn cha mẹ của mình, hành động của bọn họ khiến cho cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy vui mừng.

      "Cám ơn cha mẹ!"

      Diệp Duệ biết biểu đạt tâm tình của mình giờ như thế nào, chỉ biết hai chữ cám ơn mà thôi!

      Tiền Bình hơi xấu hổ cúi đầu đáp: " Duệ nhi, mẹ thực xin lỗi con, nếu như mẹ bắt con gặp Tiêu Linh Linh, chuyện ngày hôm nay cũng xảy ra! Me xin lỗi con và Lý Băng, mẹ thành xin lỗi!". Tấm lòng rộng lượng của Lý Băng khiến cho bà thấy xấu hổ, bà ngờ Tiêu Linh Linh cư nhiên lại to gan đến thế, còn muốn giết người nữa, là lòng dạ ác độc như rắn rết.

      ", hai người xử trí Tiêu Linh Linh như thế nào rồi?"

      Nghe Tiền Bình nhắc đến Tiêu Linh Linh, Lý Băng lúc này mới nhớ tới việc này, biết ta tại thế nào!

      Ngày đó nếu Diệp Duệ tỉnh lại cho ta cơ hội giữ lại mạng sống, cũng biết kết quả như thế nào!

      Ôn Tề nhìn Belle, hời hợt .

      " ta muốn giết em, về mặt pháp luật, cũng phạm vào tử tội, nhưng em cần phải giết ta, nên bọn chỉ tịch thu tất cả tài sản của nhà họ Tiêu thôi, nhưng Tiêu Linh Linh bởi vì tiếp nhận nổi hai tay và hai chân mình bị tàn phế, cùng với việc biến thành người nghèo kiết xác, đêm đó liền tự sát chết rrooif!"

      Cái kết cục này mặc dù có chút tàn nhẫn, nhưng cũng là do Tiêu Linh Linh tự mình gieo gió gặt bão!

      Tiền Bình và Diệp Thiên cũng ngờ đến việc của Tiêu Linh Linh lại làm hại cả Tiêu gia cũng suy sụp theo, càng làm cho bọn họ kinh hãi hơn chính là, chỉ mất ngày, mà gia tộc Bruce khiến cho tập đoàn Tiêu thị sụp đổ, cha của Tiêu Linh Linh cũng bởi vì chịu nổi đả kích này, bệnh tim đột phát mà chết!

      "Tiêu Linh Linh quả đáng chết, nhưng nhà của ấy nên bị vạ lây như vậy!"

      Chỉ trong đêm từ phú hào lại biến thành bần nông, kết cục như vậy, có mấy ai tiếp nhận nổi chứ!

      Ôn Tề và Belle đưa mắt nhìn nhau, càng dám cho biết chuyện cha của Tiêu Linh Linh chịu nổi đả kích, vỡ tim mà chết, chỉ sợ càng thêm tự trách.

      "Băng nhi, đây là ta gieo gió gặt bão, em cũng cần phải quá khổ sở như vậy!"
      Last edited by a moderator: 29/4/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 307: Ngoại truyện- Mê tình 14.

      Diệp Duệ nắm tay Lý Băng an ủi, ngờ Tiêu Linh Linh chết rồi, mà còn vì ta mà khổ sở, người con này, quá thiện lương. Trước kia lúc mới gặp luôn lạnh lùng khó gần, dáng vẻ vô tình lạnh như băng, ai ngờ bên trong lại có trái tim ấm áp như vậy!

      Lý Băng lắc đầu : "Mọi người chết rồi, còn có thể như thế nào chứ, hi vọng sau này có chuyện như vậy xảy ra nữa!"

      phải ác độc, mà Tiêu Linh Linh lần này rất quá đáng, muốn giết người diệt khẩu, phải ác độc thế nào mới có thể làm ra chuyện như thế.

      Nghĩ đến điều này, Lý Băng khỏi bi ai thay Tiêu Linh Linh, con nhà hào môn, ngay cả kiến thức cơ bản cũng biết, xảo trá, cậy mạnh, cuối cùng lại tới bước này, hối hận cũng muộn.

      Diệp Duệ biết những lời kia của Lý Băng là tới mình, bởi vì , mới bị Tiêu Linh Linh bắt cóc, mới tạo thành kết cục của ngày hôm nay.

      Lực độ nắm tay bỗng nhiên tăng lên rất nhiều.

      Lý Băng cũng ý thức được điều này, quay đầu lại nhìn ánh mắt nghiêm túc trong trẻo của .

      "Băng nhi, cam đoan với em, sau này bao giờ nữa có chuyện như vậy xảy ra nữa, yên tâm !"

      Đời này nhận định Lý Băng làm vợ của mình để cho bất cứ người nào làm tổn thương đến nữa.

      Lý Băng nhìn Diệp Duệ, mỉm cười, vươn tay đặt ở trước mặt , Diệp Duệ có chút mơ hồ hỏi:

      "Băng nhi, em. . . . . ."

      "Ngốc , mau đeo nhẫn cho con bé !"

      Tiền Bình bên nhanh chóng nhắc nhở, Duệ nhi có thể tìm được người vợ như ý, trời cao cuối cùng cũng cho con trai bà có được hạnh phúc, người làm mẹ cũng cảm thấy vui mừng!

      Diệp Duệ nhìn Lý Băng cái, chỉ thấy nhìn mẹ mình cười ngọt ngào, còn nháy mắt với nữa, lúc này mới phản ứng được, vội vàng lồng chiếc nhẫn vào ngón giữa của , gương mặt tuấn tú liền nở nụ cười thỏa mãn.

      "Băng nhi, em!"

      Diệp Duệ thâm tình bày tỏ, Lý Băng nhìn , đột nhiên lại nghĩ đến người, hỏng bét rồi!

      "Diệp Duệ, em và ở cạnh nhau vậy còn Thu Cẩn. . . . . ."

      đồng ý cho Thu Cẩn cơ hội, nhưng tại có gì cả, vậy nên làm thế nào?

      Diệp Duệ cầm lấy tay của rồi nhàng bên tai :

      "Thu Cẩn xuất ngoại, ấy muốn chuyển lời với em rằng ta muốn nhìn thấy em hạnh phúc, cho khi dễ ngươi, muốn phải biết quý trọng và thương em nhiều!"

      Lúc đến từ thương này, mặt Lý Băng liền đỏ rần lên, Diệp Duệ liền biết lại suy nghĩ lung tung rồi, nhưng giải thích gì cả mà chỉ cười cười.

      "Ái chà, ông à, chúng ta nhanh về chọn ngày thôi! Chờ đến khi Duệ nhi xuất viện là có thể chuẩn bị hôn rồi !"

      Tiền Bình cười với Diệp Thiên, nghe thấy vậy Diệp Duệ liền kéo tay Lý Băng trịnh trọng tuyên bố:

      "Băng nhi, làm em tổn thương thêm lần nào nữa!"

      Lý Băng gật đầu rất thỏa mãn mà .

      "Nếu dám khi dễ em, dám làm chuyện có lỗi với em... dao phẫu thuật của em tuyệt đối lưu tình đâu!"

      Mặc dù vô cùng hung hổ, nhưng Diệp Duệ biết, động thủ! Bởi vì cũng làm chuyện có lỗi với .

      Belle và Ôn Tề thấy hai người ngọt ngào như thế, cũng từ từ buông xuống lo lắng, rốt cuộc em của bọn họ tìm được hạnh phúc thuộc về mình rồi!

      "Băng nhi, trai chúc phúc cho em! Nếu như cậu ta dám làm loạn, em cứ cho biết, giúp em thiến cậu ta!"

      " à!"

      Lý Băng có chút tức giận, người trai này phải là cố ý bới móc sao? Belle nhìn dáng vẻ thẹn thùng kia của Lý Băng liền bật cười ra tiếng.

      "Ha ha, công chúa tức giận rồi, xem ra tôi động chạm đến vấn đề trọng yếu có liên quan đến hạnh phúc cả đời của em ấy rồi!"

      Lời mập mờ này làm cho cả phòng bệnh tràn đầy vui vẻ ngọt ngào, mọi người đều quay sang nhìn bọn họ mà cười lên.

      ", lúc em kết hôn, mời Khải Địch đến đây !"

      lát sau, Lý Băng mới yếu ớt .

      thế nào ông ấy cũng là cha , hơn nữa lại hết lòng mẹ của , trong khoảng thời gian này biết được ông thay đổi hoàn toàn kể từ sau vụ việc của Cody, mọi chuyện đều quản, tĩnh tâm làm ông già bình thường như bao người khác, nghĩ, muốn tha thứ cho ông!

      Belle nhìn Lý Băng, đối quyết định này của có chút kinh ngạc!

      Nhưng điều kinh ngạc hơn chính là có thể tha thứ cho Khải Địch, xem ra cha có chết cũng nhắm mắt rồi.

      "Băng nhi, em trưởng thành rồi!"

      Ôn Tề vẫn dịu dàng như cũ, đưa tay vuốt vuốt mái tóc của em , em khiến người ta thể thương xót.

      Lý Băng gật đầu nhìn Belle : "Nếu như có thể cứ để cho ông vui vẻ vượt qua tuổi già , ông ấy cũng dễ dàng gì!"

      Sinh ra trong gia tộc như vậy, mệt chết , cả hai người trai này nữa, rất hi vọng bọn họ sống vui vẻ!

      Ôn Tề vỗ vai của :

      "Yên tâm , bọn cũng cố hết sức, em phải hạnh phúc đấy!"

      Lý Băng gật đầu thầm hứa với lòng, em biết rồi, em hạnh phúc!

      Đối với việc trở thành công chúa của gia tộc Bruce cứ cho rằng rất vui, nhưng cho đến tại diễn biến thành như vậy, thấy cao hứng!

      Thời gian lặng lẽ trôi , đảo mắt qua hơn tháng, dưới chăm sóc tận tình của Lý Băng, Diệp Duệ khôi phục rất nhanh, ngày cử hành hôn lễ của bọn họ cũng được quyết định, chính là mùng tám tháng này!

      Buổi sang ngày hôm đó, Lý Băng được đẩy vào phòng hóa trang, Sính Đình cũng trở về tới, biết được Lý Băng và Diệp Duệ sắp kết hôn, vui mừng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, tính trẻ con vẫn hề thay đổi chút nào.

      Diệp Duệ lại càng thêm vui mừng, người duy nhất vui ở đây chỉ có Thượng Quan Quân Triết. theo đuổi lâu như vậy, hơn tháng qua, thậm chí ngay cả mặt của Thủy Nhi cũng được nhìn thấy, người của nhà họ Liễu chỉ cho rằng Thủy Nhi tu luyện Siêu Năng Lực, hại phải tương tư hơn tháng trời, đến nay vẫn còn mặt ủ mày ê, bởi vì còn chưa xuất !

      Hôn lễ được tổ chức rất long trọng, so với hôn lễ của Sính Đình còn lớn hơn, hắc đạo hai nước Trung Mỹ cũng được cảnh cáo, ai dám động đến sợi long của vợ chồng Lý Băng lập tức bị gia tộc Bruce nhổ cỏ tận gốc. Hơn nữa còn thong báo toàn thế giới, Lý Băng là công chúa của gia tộc Bruce, vì đối với hôn lễ hôm nay, đám ký giả cùng truyền thông vô cùng hiếu kỳ đối với công chúa của gia tộc Bruce đột nhiên xuất này!

      "Diệp Duệ, có nguyện ý cưới Bruce. Băng Nhi làm vợ? Cả đời. . . . . ."

      "Tôi nguyện ý!"

      Giọng của Diệp Duệ vô cùng vang dội, tất cả mọi người bị lời này làm cho cảm động thôi, chỉ có duy nhất Mục Sư là vẫn hết sức lúng túng!

      "Bruce. Băng nhi, có nguyện ý gả cho Diệp Duệ tiên sinh, cả đời. . . . . ."

      "Tôi nguyện ý!"

      "Em nhiều hơn hay ít hơn chữ đâu đấy!"

      Băng nhi dí dỏm nháy nháy mắt với Diệp Duệ, toàn thân của lập tức như bị điện giật trước ánh mắt này của , bụng dưới lập tức vọt lên ngọn lửa, dựng lều trong đũng quần.

      Tiểu tinh quyến rũ người này, tối nay muốn cảnh cáo nghiêm khắc, lần sau thể tùy ý phóng điện như vậy nữa !" . . . . . ."

      Mục Sư bị hành động này của bọn họ làm cho cực kỳ lúng túng, đây là lần thứ hai ông gặp chuyện như vậy rồi, nếu như còn có lần sau, ông biết mình có nên làm Mục Sư nữa hay !

      "Hôn dâu ! Hôn !"

      Còn kịp đợi Mục Sư đọc nốt lời tuyên thệ, mọi người phía dưới liền bắt đầu ồn ào, Diệp Duệ nhìn Lý Băng, sau đó kéo vào trong ngực, dịu dàng hôn lên môi của , từng cánh hoa xinh đẹp cũng tung lên người của bọn họ. . . . . .

      em! Băng nhi!"

      Diệp Duệ nỉ nôn thổ lộ tâm tình. . . . . .

      "Em cũng !", Băng nhi ôm lấy cổ của Diệp Duệ, hạnh phúc , rồi say đắm hôn trả lại , đồng thời thuận tay ném hoa dâu ra ngoài. . . . . .

      "Xin lỗi, tôi tới muộn!"

      Thủy Nhi vội vã chạy tới, đầu vẫn còn đầy mồ hôi, lại bị bó hoa cưới rơi trúng vào người. . . . . .
      HOÀN

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :