1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu nữ cảnh sát của thượng tướng - Tiểu Dã Áp (293c - Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 221: Tôi căn bản cũng muốn ở cùng với ta!

      Vốn chỉ muốn gây khó khăn cho , ngờ cư nhiên lại sợ bẩn chút nào, phải biết rằng cứt của trẻ em mới đẻ rất khó giặt, cũng muốn giặt những cái tã kia.

      "Giặt cho sạch chút, được qua loa tùy tiện đâu!"

      Sính Đình lớn tiếng , nhìn Mạc Thiên Kình vào phòng vệ sinh, trong chốc lát bên trong liền truyền đến tiếng nước chảy rào rào, Sính Đình có chút xấu hổ nhìn Belle, bởi vì Belle giờ phút này cũng nhìn .

      "Belle, . . . . ."

      " có gì, tôi chỉ cảm thấy ta làm rất tốt!"

      biết vì sao, ta cảm thấy người đàn ông này đem tã giặt sạch , biết làm sao, ở trước mặt ta hoàn toàn có sức cạnh tranh **.

      Có lẽ ở trước mặt , ta căn bản có cơ hội thắng, người đàn ông này mang đến cảm giác quá khí phách để cho ta tự chủ muốn lùi bước.

      Sính Đình liếc nhìn vào phòng vệ sinh tự hỏi? Mạc Thiên Kình giặt sạch những chiếc tã đó mà ngại sao?

      Qua hơn nửa canh giờ, Mạc Thiên Kình cầm những chiếc tã được giặt sạch ra ngoài, Sính Đình thấy tã bẩn nay trắng tinh mắt liền trừng lớn như đèn lồng!

      Làm sao có thể như vậy, vốn đen thùi lùi toàn cứt tại trắng sạch thơm tho làm cho dám tin, làm sao lại làm được là quá lợi hại rồi!

      Các bác sĩ đều phân của trẻ sơ sinh là khó giặt nhất, thế mà có thể giặt sạch như vậy làm choco vô cùng bội phục.

      Mạc Thiên Kình vén tay áo lên cầm tã trong tay nhìn Sính Đình hỏi.

      "Sính Đình, tã này phơi ở đâu đây?"

      Sính Đình còn chưa kịp trả lời nghe thấy Belle chỉ lên sân thượng.

      "Có thể phơi sân thượng!"

      Mạc Thiên Kình ra ngoài, nhưng chỉ trong chốc lát liền trở lại, tay áo thả xuống, lại khôi phục khí thế của thượng tướng vào trong nhà với Belle.

      " có thể ra ngoài chút ? Tôi muốn nõi chuyện riêng với ấy!"

      "Ok!" Belle nhìn Sính Đình cái rồi gật đầu cái, xoay người ra ngoài.

      Mạc Thiên Kình tới bên cạnh Sính Đình ngồi xuống, bế đứa nhóc lên liền .

      "Sính Đình, muốn em cho cơ hội để muốn thử cùng sống chung với con và em, nếu như mà thể làm người cha tốt, người chồng tốt, any nguyện ý về sau quấn lấy em nữa!"

      Mạc Thiên Kình lần này chỉ muốn cho mình và Sính Đình cơ hội, nếu như thể, có thể hoàn toàn buông tay ra.

      tin tưởng, Sính Đình thích mình, mà cũng rất , có lẽ giữa và Sính Đình có quá nhiều hiểu lầm cho nên mới khiến chuyện này đến mức này .

      " chứ?"

      Thử sống chung nhưng trước kia chẳng phải cũng sống chung rồi sao? Chẳng lẽ tại trở nên tốt hơn, trước kia, thừa nhận, người đàn ông tệ, nhưng còn bây giờ, sau khi trải qua chuyện của Lam Thiến Thiến dám tin!

      "Đương nhiên là , mới vừa rồi khi giặt tã cho con mặc dù cái đó rất bẩn, nhưng giặt rất vui vẻ, bởi vì đó là phân của con , coi như có thối chăng nữa cũng cảm thấy bẩn!"

      Lời của Mạc Thiên Kình khiến cho lòng Sính Đình cảm thấy ấm áp, thiếu chút nữa liền mở miệng tha thứ cho !

      "Chẳng lẽ có như vậy mà em cũng chịu đồng ý sao?" Mạc Thiên Kình có chút khó chịu, cầu như thế cũng phải là rất cao, tại sao lại chịu đồng ý chứ!

      Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình ánh mắt có chút bi thương, phải là muốn đồng ý, chỉ là biết khi bọn họ chung sống với nhau làm thế nào để đối mặt với đây.

      Nếu như vẫn hung hăng, tính tình thù hay nóng giận, muốn nổi giận liền nổi giận, muốn mắng liền mắng có thể hay thể tiếp nhận , còn nếu như muốn dịu dàng đối với lại làm được.

      "Tôi tạm thời để cho ở chỗ này, chờ đến khi đầy tháng con tôi cho đáp án."

      Như vậy mới có thể có câu trả lời tốt nhất, chắc chắn nhất, tại đangở cữ nên có rất nhiều chuyện thể làm được, điều duy nhất có thể làm chính là coi như bảo mẫu, chỉ là bảo mẫu cũng thể làm tốt được như vậy.

      Mạc Thiên Kình nghe Sính Đình vậy gương mặt tuấn tú mang đầy vẻ mất mác dần trở nên tự tin hơn.

      "Em hãy yên tâm, nhất định cố gắng học để làm người cha tốt, người chồng tốt!" Mạc Thiên Kình son sắt .

      " Vậy về sau ngủ phòng bên ngoài kia!"

      Sính Đình dẫn Mạc Thiên Kình tới căn phòng kia, " ngủ ở chỗ này, buổi tối khi bảo bảo muốn uống sữa phải đến, hơn nữa tã bảo bảo thải ra hay tắm rửa đều do phụ trách!"

      Sính Đình cúi đầu , che giấu tâm tình cùng nội tâm hốt hoảng của mình.

      "Có muốn nấu đồ cho em ăn hay ! Trong khi ở cữ phải ăn uống kiêng khem có như vậy sau này đối với thân thể mới tốt!" Sính Đình ngờ Mạc Thiên Kình lại còn có thể biết ra những lời này, nếu như chỉ câu trước nhất định cho rằng nhạo báng mình.

      " muốn làm gì cứ làm! Cái này tùy !"

      Sính Đình nhìn , nhàn nhạt .

      Mạc Thiên Kình nhìn , hình như cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục nếu như ăn thức ăn có quá nhiều dầu mỡ nhất định ngán, tuy vậy người ở cữ nên ăn cái gì lại hoàn toàn mù tịt.

      "Ừhm, em cứ cho con ngủ trước, loanh quanh nhìn chút, để xem xem em nên ăn cái gì làm cho em ăn!" Mạc Thiên Kình dặn dò tiếng, sau đó liền đến chỗ máy tính tìm hiểu thông tin mình cần

      Sính Đình nhìn thu hồi nội tâm cảm động lại, ai biết được có phải vui mừng quá sớm hay cứ chờ đến tối nay xem chút, có lẽ rất nhanh lộ ra bản tính của mình thôi.

      Nhìn hai đứa con nằm ở giường ôm chúng vào lòng, nhắm mắt lại, nhưng làm thế nào cũng ngủ được

      Mạc Thiên Kình sau khi tìm hiểu cặn kẽ xong liền ra khỏi phòng, nhìn thấy Sính Đình nằm ở giường liền .

      " mua chút đồ, rất nhanh quay trở lại!"

      Sính Đình trả lời, tiếp tục giả vờ ngủ.

      Khi Mạc Thiên Kình xuống lầu, nhìn thấy đám người Lý Băng ngồi ở ghế sô pha

      Khi nhìn thấy Mạc Thiên Kình, liền liếc mắt nhìn trộm nhau.

      "Lý Băng, theo tôi mua ít đồ, lát nữa trở lại!"

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình rồi gật đầu cái.

      "Ông nội, cháu chút về!"

      Ngọc Kỳ Lân gật đầu mắt lạnh nhìn Mạc Thiên Kình, mặt của cậu ta có chút gì thay đổi, căn bản cũng nhìn ra được cậu ta nghĩ cái gì.

      Nhưng mà ông tin Sính Đình nhất định đem chuyện này xử lý tốt!

      Lý Băng theo Mạc Thiên Kình ra ngoài, Mạc Thiên Kình bảo lên xe, Lý Băng liếc nhìn Mạc Thiên Kình, tò mò nhìn chiếc xe mới trước mắt mình.

      " mới mua xe à!"

      Lại là Bugatti Veyron nữa chứ.

      "Ừhm!"

      Mạc Thiên Kình ngồi lên xe, Lý Băng vừa lên xe liền nghe thấy Mạc Thiên Kình hỏi.

      " Đứa trong bụng là của Diệp Duệ?"

      Lý Băng bị hỏi sợ hết hồn, mặt hốt hoảng che giấu.

      " cái gì vậy, đưa bé trong bụng tôi sao có thể là của Diệp Duệ được"

      có thể thông minh như vậy được , cái gì cũng bi, thế này phải Diệp Duệ cũng nhanh chóng biết được hay sao?

      được, thể để cho Diệp Duệ biết được.

      Mạc Thiên Kình nhìn nhàn nhạt cười.

      " phải lo lắng, vợ chưa cưới của Diệp Duệ bị bắt, ta có thể ở cùng nhau!"

      Lý Băng nghe vậy càng thêm hoảng loạn: " cái gì vậy, tôi căn bản cũng sống chung với ta."

      "Cái gì! Nhưng tôi cho ta biết ở nơi này rồi !" Mạc Thiên Kình nghĩ tới lần này cư nhiên mình lại mang đến trở ngại như thế! !

      Chương 222: biết nấu cơm sao?

      Đầu của Lý Băng bất tri giác nổ cái ‘ ầm ’, nhìn Mạc Thiên Kình, vô cùng uất ức :

      "Mạc Thiên Kình, Lý Băng tôi có phải thiếu người đâu tại sao lại trước với tôi tiếng mà cho Diệp Duệ, tôi thấy rất ghét !"

      Lý Băng tại rốt cuộc biết cái gì gọi là khóc ra nước mắt, nhưng Mạc Thiên Kình thế nào cũng là cấp trước kia của , tại chính mình thấy rất khó chịu nhưng cũng thể đối xử với quá mức được!

      " xin lỗi, tôi lại cho rằng ta có tình cảm với nhau nhưng nếu muốn ở cùng với ta vẫn có thể rời mà." Mạc Thiên Kình nhìn ra cũng chỉ muốn giúp tay mà thôi.

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình, liền vội vàng hỏi.

      "Rời như thế nào, Mạc Thiên Kình, cứ thẳng ra." Chung sống mấy năm thế nhưng Lý Băng lúc này mới phát ra Mạc Thiên Kình gian trá như thế, thậm chí phụ nữ có thai như cũng bị lợi dụng!

      Mạc Thiên Kình nhìn , mặc dù có chút áy náy nhưng cũng còn biện pháp, để có thể đoạt Sính Đình về cách nào cũng phải thử lần.

      "Cũng có gì, chỉ cần đồng ý giúp tôi ở Sính Đình trước mặt tốt chút để cho tôi và ấy có thể hợp lại là tốt rồi, ra cái người Diệp Duệ này cũng tệ, có thể thử cùng ta lui tới xem sao, nếu như thích ta tôi có thể giúp !"

      Mạc Thiên Kình vẫn đối xử với cấp dưới của mình tệ, cũng hi vọng bọn họ sống tốt.

      Diệp Duệ là người đàn ông tốt nếu ta lòng đối với ta có những ngày sống dễ chịu, chỉ là để làm được điều này cần phải có chút thời gian.

      Diệp Duệ đối với Lý Băng phải là có cảm giác, là đàn ông cho dù có muốn lên giường tối thiểu cũng phải nhìn thuận mắt, hơn nữa phải người xưa có câu phải tu trăm năm mới được cùng chung chăn gối hay sao?

      tin rằng mình và Sính Đình chính là như vậy, Diệp Duệ và Lý Băng cũng chính là như vậy.

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình: " cho rằng Diệp Duệ là người đàn ông tốt sao?" Muốn giúp tốt ở trước mặt của Sính Đình, vậy cũng phải xem, ta có lòng muốn chuộc lỗi với Sính Đình hay , nếu như lòng đối tốt với Sính Đình tự nhiên giúp thôi.

      "Dĩ nhiên, mặc dù tôi cũng là đàn ông nhưng ánh mắt nhìn người rất chuẩn, cũng theo tôi nhiều năm, tất nhiên cũng biết ánh mắt nhìn người của tôi như thế nào.

      Lý Băng gật đầu cái.

      "Tôi cũng rất tin tưởng , nhưng nếu như dạ hai lòng dù cho tôi có tình nguyện giúp Sính Đình cũng tha thứ cho đâu, ai muốn người đàn ông của mình có dính dáng đến người phụ nữ khác cả."

      Kể cả là cũng thể tiếp nhận, tại sao đàn ông lại có thể chân trong chân ngoài mà người phụ nữ lại phải toàn tâm toàn ý.

      Tại sao đàn ông có thể lưu luyến bụi hoa, mà phụ nữ chỉ cần hơi có dính dáng đến đàn ông khác lại bị là lẳng lơ, cái từ ** dâm phụ kia sao mà khó nghe đến thế.

      Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, vừa lái xe, vừa hỏi: " cũng cảm thấy tôi và Lam Thiến Thiến có gian tình sao?"

      và lam Thiến Thiến có cái gì, nếu như có cái gì mà làm sao còn tới tìm Sính Đình, hơn nữa Mạc Thiên Kình căn bản cũng phải là loại đàn ông thay sớm ba chiều bốn như thế.

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình, châm biếm hỏi.

      " đừng với tôi, giữa và Lam Thiến Thiến là trong sạch đấy!"

      mới tin.

      "Tôi và Lam Thiến Thiến trong sạch, ra lần đó, nghe lầm rồi, Lam Thiến Thiến lúc đó hôn mê trong bệnh viện, trong giấc mơ gọi tên tôi ra thôi, chắc nghe thấy vậy nên hiểu lầm!"

      Mạc Thiên Kình đến bây giờ mới hiểu được tại sao và Sính Đình lại tức giận như vậy, nhất định là bởi vì khi Lam Thiến Thiến ngủ lại kêu tên của khiến cho bọn họ hiểu lầm.

      Mạc Thiên Kình từ từ kể sơ qua câu chuyện sau khi bọn họ rời , đem tất cả tình cho Lý Băng biết, hi vọng có thể hiểu được, cũng hi vọng có thể giúp ở trước mặt của Sính Đình xác nhận phen.

      " đúng là xứng đáng, loại phụ nữ kia dù cho có bị ** tới chết cũng đáng đời!"

      Ai bảo ta hư hỏng như vậy, phá hoại tình cảm của người khác, lại muốn làm người thứ ba, nếu như phải vì ta... Sính Đình và Mạc Thiên Kình có thể sớm kết hôn.

      Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, nhàn nhạt .

      " ngờ mấy tháng gặp miệng của càng ngày càng độc!"

      Nhưng lại hiểu tại sao khi đối mặt với Diệp Duệ lại thấy sợ như vậy, vô dụng như vậy !

      Lý Băng tức giận nhìn : "Cái này cũng phải là do công lao của Lam Thiến Thiến kia sao, nếu như phải tại ta đoán chừng và Sính Đình bây giờ ân ái mặn nồng rồi, cũng biến thành tình trạng như bây giờ. Chỉ là các người ai cũng đều có lỗi, ai cũng đủ niềm tin với đối phương, bằng Lam Thiến Thiến đó làm sao được như ý chứ!"

      Coi như Lam Thiến Thiến có lẳng lơ ra sao người đàn ông nếu quả thích người phụ nữ dù cho người khác có lột sạch quần áo quyến rũ họ họ cũng có phản ứng, cũng thờ ơ hay sao?

      Nhìn ra được lần này cả hai bọn họ cũng đều có lỗi, Mạc Thiên Kình nhìn siêu thị ở phía trước mặt, liền dừng xe xuống.

      " cũng đúng, lần này tôi nghiêm khắc kiểm điểm tốt."

      Mạc Thiên Kình cũng cảm thấy mình cũng có lỗi trong chuyện này, nếu như ngay từ đầu tin tưởng Sính Đình ấy phải chịu uất ức mà rời .

      "Đúng rồi, Diệp Duệ biết tôi ở chỗ này, chắc đến đây chứ?"

      Điều Lý Băng lo lắng nhất chính là cái này.

      Mạc Thiên Kình vào khu vực bán trái cây, chọn rất nhiều trái cây tươi bỏ vào trong xe.

      "Chắc , ta tại thể phân thân được, vụ án còn cần hợp tác của ta, tôi nghĩ nếu ta muốn tới đây chắc phải thời gian nữa, nhiều lắm gọi điện thoại cho mà thôi!"

      Mạc Thiên Kình hiểu rất , chuyện lần này rất lớn, Diệp Duệ bị dính líu vào đó nhất thời thể tới nơi này được.

      Lý Băng nghe Mạc Thiên Kình vậy, cả người cũng thở phào nhõm.

      "Vậy tốt, là làm cho tôi sợ hết hồn."

      Mạc Thiên Kình nhìn dáng vẻ của Lý Băng như vậy khỏi cười lạnh thành tiếng.

      "Xem ra rất sợ Diệp Duệ!"

      Lý Băng tức giận nhìn chằm chằm, thở dài .

      " biết lợi hại của ta đâu, tôi căn bản phải đối thủ của ta!"

      Nghĩ đến Diệp Duệ, Lý Băng liền thấy lòng đầy sợ hãi.

      Mạc Thiên Kình tới chỗ bán gia cầm, nhìn thấy có rất nhiều loại gà nhất thời khỏi nhíu mày.

      " Sính Đình cần ăn gà, nhưng là loại nào mới được chứ." |

      mạng có trong lúc ở cữ phải ăn nhiều đồ bổ mới tốt, sau khi sinh thân thể rất yếu, cần phải bồi bổ nhiều.

      Lý Băng nhìn các đủ các chủng loại trước mắt liền liếc đến con gà, bên đó viết chữ gà đất.

      "Mua cái này !"

      Mạc Thiên Kình liếc nhìn xong liền gật đầu : "Được!"

      Sau khi mua con gà đất, hai người mua ít đồ linh tinh liền trở về.

      "Mạc Thiên Kình, Diệp Duệ tới sao?"

      Lý Băng vẫn là có chút yên lòng, cũng muốn nhanh như vậy tới đây, vì biết phải đối mặt với ra sao.

      Mạc Thiên Kình chuyên tâm lái xe, nhàn nhạt .

      "Chắc đâu, xem tôi có thể lần nữa làm cho Sính Đình cảm động hay ?"

      cũng thấy rất lo lắng, rất sợ trong tháng này cực khổ chăm sóc con lại nấu cơm giặt giũ nữa nhưng chỉ sợ Sính Đình lại mực chắc chắn tha thứ nếu như vậy rất đáng thương rồi.

      "Tôi cũng biết, nhưng Mạc Thiên Kình này, biết nấu cơm sao?"

      Trong trí nhớ của , Mạc Thiên Kình chưa bao giờ xuống bếp lần nào, mặc dù khi huấn luyện trong quân đội đều phải tự mình nấu, nhưng ăn có ngon hay lại là việc khác.

      Mạc Thiên Kình lắc đầu cái.

      " biết, nhưng tôi học!"

      Vì cơ hội lần này, cái gì cũng đều muốn học, chỉ cần lần này có nhiệm vụ mới xuất là tốt rồi!

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 221: Tôi căn bản cũng muốn ở cùng với ta!

      Vốn chỉ muốn gây khó khăn cho , ngờ cư nhiên lại sợ bẩn chút nào, phải biết rằng cứt của trẻ em mới đẻ rất khó giặt, cũng muốn giặt những cái tã kia.

      "Giặt cho sạch chút, được qua loa tùy tiện đâu!"

      Sính Đình lớn tiếng , nhìn Mạc Thiên Kình vào phòng vệ sinh, trong chốc lát bên trong liền truyền đến tiếng nước chảy rào rào, Sính Đình có chút xấu hổ nhìn Belle, bởi vì Belle giờ phút này cũng nhìn .

      "Belle, . . . . ."

      " có gì, tôi chỉ cảm thấy ta làm rất tốt!"

      biết vì sao, ta cảm thấy người đàn ông này đem tã giặt sạch , biết làm sao, ở trước mặt ta hoàn toàn có sức cạnh tranh **.

      Có lẽ ở trước mặt , ta căn bản có cơ hội thắng, người đàn ông này mang đến cảm giác quá khí phách để cho ta tự chủ muốn lùi bước.

      Sính Đình liếc nhìn vào phòng vệ sinh tự hỏi? Mạc Thiên Kình giặt sạch những chiếc tã đó mà ngại sao?

      Qua hơn nửa canh giờ, Mạc Thiên Kình cầm những chiếc tã được giặt sạch ra ngoài, Sính Đình thấy tã bẩn nay trắng tinh mắt liền trừng lớn như đèn lồng!

      Làm sao có thể như vậy, vốn đen thùi lùi toàn cứt tại trắng sạch thơm tho làm cho dám tin, làm sao lại làm được là quá lợi hại rồi!

      Các bác sĩ đều phân của trẻ sơ sinh là khó giặt nhất, thế mà có thể giặt sạch như vậy làm choco vô cùng bội phục.

      Mạc Thiên Kình vén tay áo lên cầm tã trong tay nhìn Sính Đình hỏi.

      "Sính Đình, tã này phơi ở đâu đây?"

      Sính Đình còn chưa kịp trả lời nghe thấy Belle chỉ lên sân thượng.

      "Có thể phơi sân thượng!"

      Mạc Thiên Kình ra ngoài, nhưng chỉ trong chốc lát liền trở lại, tay áo thả xuống, lại khôi phục khí thế của thượng tướng vào trong nhà với Belle.

      " có thể ra ngoài chút ? Tôi muốn nõi chuyện riêng với ấy!"

      "Ok!" Belle nhìn Sính Đình cái rồi gật đầu cái, xoay người ra ngoài.

      Mạc Thiên Kình tới bên cạnh Sính Đình ngồi xuống, bế đứa nhóc lên liền .

      "Sính Đình, muốn em cho cơ hội để muốn thử cùng sống chung với con và em, nếu như mà thể làm người cha tốt, người chồng tốt, any nguyện ý về sau quấn lấy em nữa!"

      Mạc Thiên Kình lần này chỉ muốn cho mình và Sính Đình cơ hội, nếu như thể, có thể hoàn toàn buông tay ra.

      tin tưởng, Sính Đình thích mình, mà cũng rất , có lẽ giữa và Sính Đình có quá nhiều hiểu lầm cho nên mới khiến chuyện này đến mức này .

      " chứ?"

      Thử sống chung nhưng trước kia chẳng phải cũng sống chung rồi sao? Chẳng lẽ tại trở nên tốt hơn, trước kia, thừa nhận, người đàn ông tệ, nhưng còn bây giờ, sau khi trải qua chuyện của Lam Thiến Thiến dám tin!

      "Đương nhiên là , mới vừa rồi khi giặt tã cho con mặc dù cái đó rất bẩn, nhưng giặt rất vui vẻ, bởi vì đó là phân của con , coi như có thối chăng nữa cũng cảm thấy bẩn!"

      Lời của Mạc Thiên Kình khiến cho lòng Sính Đình cảm thấy ấm áp, thiếu chút nữa liền mở miệng tha thứ cho !

      "Chẳng lẽ có như vậy mà em cũng chịu đồng ý sao?" Mạc Thiên Kình có chút khó chịu, cầu như thế cũng phải là rất cao, tại sao lại chịu đồng ý chứ!

      Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình ánh mắt có chút bi thương, phải là muốn đồng ý, chỉ là biết khi bọn họ chung sống với nhau làm thế nào để đối mặt với đây.

      Nếu như vẫn hung hăng, tính tình thù hay nóng giận, muốn nổi giận liền nổi giận, muốn mắng liền mắng có thể hay thể tiếp nhận , còn nếu như muốn dịu dàng đối với lại làm được.

      "Tôi tạm thời để cho ở chỗ này, chờ đến khi đầy tháng con tôi cho đáp án."

      Như vậy mới có thể có câu trả lời tốt nhất, chắc chắn nhất, tại đangở cữ nên có rất nhiều chuyện thể làm được, điều duy nhất có thể làm chính là coi như bảo mẫu, chỉ là bảo mẫu cũng thể làm tốt được như vậy.

      Mạc Thiên Kình nghe Sính Đình vậy gương mặt tuấn tú mang đầy vẻ mất mác dần trở nên tự tin hơn.

      "Em hãy yên tâm, nhất định cố gắng học để làm người cha tốt, người chồng tốt!" Mạc Thiên Kình son sắt .

      " Vậy về sau ngủ phòng bên ngoài kia!"

      Sính Đình dẫn Mạc Thiên Kình tới căn phòng kia, " ngủ ở chỗ này, buổi tối khi bảo bảo muốn uống sữa phải đến, hơn nữa tã bảo bảo thải ra hay tắm rửa đều do phụ trách!"

      Sính Đình cúi đầu , che giấu tâm tình cùng nội tâm hốt hoảng của mình.

      "Có muốn nấu đồ cho em ăn hay ! Trong khi ở cữ phải ăn uống kiêng khem có như vậy sau này đối với thân thể mới tốt!" Sính Đình ngờ Mạc Thiên Kình lại còn có thể biết ra những lời này, nếu như chỉ câu trước nhất định cho rằng nhạo báng mình.

      " muốn làm gì cứ làm! Cái này tùy !"

      Sính Đình nhìn , nhàn nhạt .

      Mạc Thiên Kình nhìn , hình như cơ thể vẫn chưa hoàn toàn khôi phục nếu như ăn thức ăn có quá nhiều dầu mỡ nhất định ngán, tuy vậy người ở cữ nên ăn cái gì lại hoàn toàn mù tịt.

      "Ừhm, em cứ cho con ngủ trước, loanh quanh nhìn chút, để xem xem em nên ăn cái gì làm cho em ăn!" Mạc Thiên Kình dặn dò tiếng, sau đó liền đến chỗ máy tính tìm hiểu thông tin mình cần

      Sính Đình nhìn thu hồi nội tâm cảm động lại, ai biết được có phải vui mừng quá sớm hay cứ chờ đến tối nay xem chút, có lẽ rất nhanh lộ ra bản tính của mình thôi.

      Nhìn hai đứa con nằm ở giường ôm chúng vào lòng, nhắm mắt lại, nhưng làm thế nào cũng ngủ được

      Mạc Thiên Kình sau khi tìm hiểu cặn kẽ xong liền ra khỏi phòng, nhìn thấy Sính Đình nằm ở giường liền .

      " mua chút đồ, rất nhanh quay trở lại!"

      Sính Đình trả lời, tiếp tục giả vờ ngủ.

      Khi Mạc Thiên Kình xuống lầu, nhìn thấy đám người Lý Băng ngồi ở ghế sô pha

      Khi nhìn thấy Mạc Thiên Kình, liền liếc mắt nhìn trộm nhau.

      "Lý Băng, theo tôi mua ít đồ, lát nữa trở lại!"

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình rồi gật đầu cái.

      "Ông nội, cháu chút về!"

      Ngọc Kỳ Lân gật đầu mắt lạnh nhìn Mạc Thiên Kình, mặt của cậu ta có chút gì thay đổi, căn bản cũng nhìn ra được cậu ta nghĩ cái gì.

      Nhưng mà ông tin Sính Đình nhất định đem chuyện này xử lý tốt!

      Lý Băng theo Mạc Thiên Kình ra ngoài, Mạc Thiên Kình bảo lên xe, Lý Băng liếc nhìn Mạc Thiên Kình, tò mò nhìn chiếc xe mới trước mắt mình.

      " mới mua xe à!"

      Lại là Bugatti Veyron nữa chứ.

      "Ừhm!"

      Mạc Thiên Kình ngồi lên xe, Lý Băng vừa lên xe liền nghe thấy Mạc Thiên Kình hỏi.

      " Đứa trong bụng là của Diệp Duệ?"

      Lý Băng bị hỏi sợ hết hồn, mặt hốt hoảng che giấu.

      " cái gì vậy, đưa bé trong bụng tôi sao có thể là của Diệp Duệ được"

      có thể thông minh như vậy được , cái gì cũng bi, thế này phải Diệp Duệ cũng nhanh chóng biết được hay sao?

      được, thể để cho Diệp Duệ biết được.

      Mạc Thiên Kình nhìn nhàn nhạt cười.

      " phải lo lắng, vợ chưa cưới của Diệp Duệ bị bắt, ta có thể ở cùng nhau!"

      Lý Băng nghe vậy càng thêm hoảng loạn: " cái gì vậy, tôi căn bản cũng sống chung với ta."

      "Cái gì! Nhưng tôi cho ta biết ở nơi này rồi !" Mạc Thiên Kình nghĩ tới lần này cư nhiên mình lại mang đến trở ngại như thế! !

      Chương 222: biết nấu cơm sao?

      Đầu của Lý Băng bất tri giác nổ cái ‘ ầm ’, nhìn Mạc Thiên Kình, vô cùng uất ức :

      "Mạc Thiên Kình, Lý Băng tôi có phải thiếu người đâu tại sao lại trước với tôi tiếng mà cho Diệp Duệ, tôi thấy rất ghét !"

      Lý Băng tại rốt cuộc biết cái gì gọi là khóc ra nước mắt, nhưng Mạc Thiên Kình thế nào cũng là cấp trước kia của , tại chính mình thấy rất khó chịu nhưng cũng thể đối xử với quá mức được!

      " xin lỗi, tôi lại cho rằng ta có tình cảm với nhau nhưng nếu muốn ở cùng với ta vẫn có thể rời mà." Mạc Thiên Kình nhìn ra cũng chỉ muốn giúp tay mà thôi.

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình, liền vội vàng hỏi.

      "Rời như thế nào, Mạc Thiên Kình, cứ thẳng ra." Chung sống mấy năm thế nhưng Lý Băng lúc này mới phát ra Mạc Thiên Kình gian trá như thế, thậm chí phụ nữ có thai như cũng bị lợi dụng!

      Mạc Thiên Kình nhìn , mặc dù có chút áy náy nhưng cũng còn biện pháp, để có thể đoạt Sính Đình về cách nào cũng phải thử lần.

      "Cũng có gì, chỉ cần đồng ý giúp tôi ở Sính Đình trước mặt tốt chút để cho tôi và ấy có thể hợp lại là tốt rồi, ra cái người Diệp Duệ này cũng tệ, có thể thử cùng ta lui tới xem sao, nếu như thích ta tôi có thể giúp !"

      Mạc Thiên Kình vẫn đối xử với cấp dưới của mình tệ, cũng hi vọng bọn họ sống tốt.

      Diệp Duệ là người đàn ông tốt nếu ta lòng đối với ta có những ngày sống dễ chịu, chỉ là để làm được điều này cần phải có chút thời gian.

      Diệp Duệ đối với Lý Băng phải là có cảm giác, là đàn ông cho dù có muốn lên giường tối thiểu cũng phải nhìn thuận mắt, hơn nữa phải người xưa có câu phải tu trăm năm mới được cùng chung chăn gối hay sao?

      tin rằng mình và Sính Đình chính là như vậy, Diệp Duệ và Lý Băng cũng chính là như vậy.

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình: " cho rằng Diệp Duệ là người đàn ông tốt sao?" Muốn giúp tốt ở trước mặt của Sính Đình, vậy cũng phải xem, ta có lòng muốn chuộc lỗi với Sính Đình hay , nếu như lòng đối tốt với Sính Đình tự nhiên giúp thôi.

      "Dĩ nhiên, mặc dù tôi cũng là đàn ông nhưng ánh mắt nhìn người rất chuẩn, cũng theo tôi nhiều năm, tất nhiên cũng biết ánh mắt nhìn người của tôi như thế nào.

      Lý Băng gật đầu cái.

      "Tôi cũng rất tin tưởng , nhưng nếu như dạ hai lòng dù cho tôi có tình nguyện giúp Sính Đình cũng tha thứ cho đâu, ai muốn người đàn ông của mình có dính dáng đến người phụ nữ khác cả."

      Kể cả là cũng thể tiếp nhận, tại sao đàn ông lại có thể chân trong chân ngoài mà người phụ nữ lại phải toàn tâm toàn ý.

      Tại sao đàn ông có thể lưu luyến bụi hoa, mà phụ nữ chỉ cần hơi có dính dáng đến đàn ông khác lại bị là lẳng lơ, cái từ ** dâm phụ kia sao mà khó nghe đến thế.

      Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, vừa lái xe, vừa hỏi: " cũng cảm thấy tôi và Lam Thiến Thiến có gian tình sao?"

      và lam Thiến Thiến có cái gì, nếu như có cái gì mà làm sao còn tới tìm Sính Đình, hơn nữa Mạc Thiên Kình căn bản cũng phải là loại đàn ông thay sớm ba chiều bốn như thế.

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình, châm biếm hỏi.

      " đừng với tôi, giữa và Lam Thiến Thiến là trong sạch đấy!"

      mới tin.

      "Tôi và Lam Thiến Thiến trong sạch, ra lần đó, nghe lầm rồi, Lam Thiến Thiến lúc đó hôn mê trong bệnh viện, trong giấc mơ gọi tên tôi ra thôi, chắc nghe thấy vậy nên hiểu lầm!"

      Mạc Thiên Kình đến bây giờ mới hiểu được tại sao và Sính Đình lại tức giận như vậy, nhất định là bởi vì khi Lam Thiến Thiến ngủ lại kêu tên của khiến cho bọn họ hiểu lầm.

      Mạc Thiên Kình từ từ kể sơ qua câu chuyện sau khi bọn họ rời , đem tất cả tình cho Lý Băng biết, hi vọng có thể hiểu được, cũng hi vọng có thể giúp ở trước mặt của Sính Đình xác nhận phen.

      " đúng là xứng đáng, loại phụ nữ kia dù cho có bị ** tới chết cũng đáng đời!"

      Ai bảo ta hư hỏng như vậy, phá hoại tình cảm của người khác, lại muốn làm người thứ ba, nếu như phải vì ta... Sính Đình và Mạc Thiên Kình có thể sớm kết hôn.

      Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, nhàn nhạt .

      " ngờ mấy tháng gặp miệng của càng ngày càng độc!"

      Nhưng lại hiểu tại sao khi đối mặt với Diệp Duệ lại thấy sợ như vậy, vô dụng như vậy !

      Lý Băng tức giận nhìn : "Cái này cũng phải là do công lao của Lam Thiến Thiến kia sao, nếu như phải tại ta đoán chừng và Sính Đình bây giờ ân ái mặn nồng rồi, cũng biến thành tình trạng như bây giờ. Chỉ là các người ai cũng đều có lỗi, ai cũng đủ niềm tin với đối phương, bằng Lam Thiến Thiến đó làm sao được như ý chứ!"

      Coi như Lam Thiến Thiến có lẳng lơ ra sao người đàn ông nếu quả thích người phụ nữ dù cho người khác có lột sạch quần áo quyến rũ họ họ cũng có phản ứng, cũng thờ ơ hay sao?

      Nhìn ra được lần này cả hai bọn họ cũng đều có lỗi, Mạc Thiên Kình nhìn siêu thị ở phía trước mặt, liền dừng xe xuống.

      " cũng đúng, lần này tôi nghiêm khắc kiểm điểm tốt."

      Mạc Thiên Kình cũng cảm thấy mình cũng có lỗi trong chuyện này, nếu như ngay từ đầu tin tưởng Sính Đình ấy phải chịu uất ức mà rời .

      "Đúng rồi, Diệp Duệ biết tôi ở chỗ này, chắc đến đây chứ?"

      Điều Lý Băng lo lắng nhất chính là cái này.

      Mạc Thiên Kình vào khu vực bán trái cây, chọn rất nhiều trái cây tươi bỏ vào trong xe.

      "Chắc , ta tại thể phân thân được, vụ án còn cần hợp tác của ta, tôi nghĩ nếu ta muốn tới đây chắc phải thời gian nữa, nhiều lắm gọi điện thoại cho mà thôi!"

      Mạc Thiên Kình hiểu rất , chuyện lần này rất lớn, Diệp Duệ bị dính líu vào đó nhất thời thể tới nơi này được.

      Lý Băng nghe Mạc Thiên Kình vậy, cả người cũng thở phào nhõm.

      "Vậy tốt, là làm cho tôi sợ hết hồn."

      Mạc Thiên Kình nhìn dáng vẻ của Lý Băng như vậy khỏi cười lạnh thành tiếng.

      "Xem ra rất sợ Diệp Duệ!"

      Lý Băng tức giận nhìn chằm chằm, thở dài .

      " biết lợi hại của ta đâu, tôi căn bản phải đối thủ của ta!"

      Nghĩ đến Diệp Duệ, Lý Băng liền thấy lòng đầy sợ hãi.

      Mạc Thiên Kình tới chỗ bán gia cầm, nhìn thấy có rất nhiều loại gà nhất thời khỏi nhíu mày.

      " Sính Đình cần ăn gà, nhưng là loại nào mới được chứ." |

      mạng có trong lúc ở cữ phải ăn nhiều đồ bổ mới tốt, sau khi sinh thân thể rất yếu, cần phải bồi bổ nhiều.

      Lý Băng nhìn các đủ các chủng loại trước mắt liền liếc đến con gà, bên đó viết chữ gà đất.

      "Mua cái này !"

      Mạc Thiên Kình liếc nhìn xong liền gật đầu : "Được!"

      Sau khi mua con gà đất, hai người mua ít đồ linh tinh liền trở về.

      "Mạc Thiên Kình, Diệp Duệ tới sao?"

      Lý Băng vẫn là có chút yên lòng, cũng muốn nhanh như vậy tới đây, vì biết phải đối mặt với ra sao.

      Mạc Thiên Kình chuyên tâm lái xe, nhàn nhạt .

      "Chắc đâu, xem tôi có thể lần nữa làm cho Sính Đình cảm động hay ?"

      cũng thấy rất lo lắng, rất sợ trong tháng này cực khổ chăm sóc con lại nấu cơm giặt giũ nữa nhưng chỉ sợ Sính Đình lại mực chắc chắn tha thứ nếu như vậy rất đáng thương rồi.

      "Tôi cũng biết, nhưng Mạc Thiên Kình này, biết nấu cơm sao?"

      Trong trí nhớ của , Mạc Thiên Kình chưa bao giờ xuống bếp lần nào, mặc dù khi huấn luyện trong quân đội đều phải tự mình nấu, nhưng ăn có ngon hay lại là việc khác.

      Mạc Thiên Kình lắc đầu cái.

      " biết, nhưng tôi học!"

      Vì cơ hội lần này, cái gì cũng đều muốn học, chỉ cần lần này có nhiệm vụ mới xuất là tốt rồi!

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 223: Cho dù có chết, tôi cũng làm người tình của !

      Lý Băng nghe Mạc Thiên Kình vậy thấy có chút bội phục : " nghĩ tới lần này lại nguyện ý học nấu cơm, chỉ vì muốn đoạt lại Sính Đình, đây là tự tìm đến cái khổ mà!"

      Trước kia lúc ở chung với nhau quý trọng, cư nhiên bây giờ còn phải làm bảo mẫu trong gia đình để lấy lòng Sính Đình.

      Mạc Thiên Kình có lên tiếng, Lý Băng rất đúng, chính là tự chuốc lấy mà.

      "Mạc Thiên Kình, trong khoảng thời gian này cũng có vụ án nào để làm hay sao?"

      Nhìn dáng vẻ của thanh nhàn như vậy, đoán chừng cũng có vụ án gì lớn, nếu sao lại có thể ở chỗ này làm bảo mẫu được.

      Mạc Thiên Kình lắc đầu cái, xe về đến nhà.

      " có, trong khoảng thời gian này rất rảnh rỗi, coi như là được thả lỏng chút !"

      Mạc Thiên Kình hi vọng có nhiều thời gian ở bên cạnh Sính Đình, có lẽ bọn họ cũng có thể thử đương lần, cũng có thể để cho Sính Đình hưởng thụ cảm giác lần là như thế nào, có lẽ nhanh chóng đồng ý hơn.

      "Vậy cũng hay! Ngày nghỉ của chúng ta là quá ít ỏi!"

      Bọn họ theo nghề này ngày nghỉ nhiều lắm, tùy thời lại có nhiệm vụ, tùy thời phải lên đường.

      Mạc Thiên Kình gật đầu cái, qua nhiều năm như vậy có khả năng là nhiệm vụ lần này tương đối ít, nếu như là lúc trước thời gian này nhất định là vội vàng bể đầu sứt trán rồi.

      Xách túi lớn vào trong nhà, còn chưa kịp nhìn thấy người liền nghe thấy tiếng của Thủy Nhi và Thượng Quan Quân Triết.

      "Lý Băng, mang thai sao!"

      Thủy Nhi kinh ngạc há hốc mồm, trợn to hai mắt, làm sao có thể, chỉ mới mấy tháng gặp mà Lý Băng lại mang thai, mỹ nữ Lý Băng luôn luôn lạnh lùng làm sao lại có thể mang thai được?

      Lý Băng nhìn vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của Thủy Nhi liền nhíu nhíu mày.

      "Tôi mang thai có cái gì lạ sao?"

      Cùng đàn ông lên giường tất nhiên có con, chuyện này cũng rất bình thường, sớm biết vậy cũng đánh cuộc với Diệp Duệ rồi làm hại phải mang thai như vậy.

      "Thủy Nhi, xem ra còn phải cố gắng nhiều!"

      Thượng Quan Quân Triết nhìn bụng của Lý Băng, bất đắc dĩ .

      ra rất nỗ lực, nhưng là biết vì sao bụng của Thủy Nhi bụng vẫn chút phản ứng có lẽ là có vấn đề.

      Nhưng mà cũng muốn truy cứu, sợ gây cho Thủy Nhi áp lực lớn, ở cùng với ấy cũng phải bởi vì muốn có đứa bé mà là vì .

      Thủy Nhi nhìn chằm chằm Thượng Quan Quân Triết, cái người này có tí nghiêm chỉnh nào, ra cũng chẳng thèm suy nghĩ gì là mất mặt mà!

      "Các người cứ chuyện , tôi nấu cơm cho Sính Đình !"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt , muốn cùng bọn họ thêm cái gì nữa, bây giờ cũng hơi trễ, muốn nấu cơm cho Sính Đình ăn.

      Ngọc Kỳ Lân nhìn Mạc Thiên Kình, nhìn tay cậu ta xách túi lớn túi , nghe là nấu cho Sính Đình ăn, đầu tiên là giật mình, ngay sau đó trong lòng liền có chút thích thú.

      Đứa này xem ra cũng rất quan tâm đến Sính Đình, bằng làm sao có thể tự tay vào phòng bếp nấu đồ ăn cho Sính Đình !

      ", để em giúp !" Thượng Quan Quân Triết xong liền hấp ta hấp tấp theo Mạc Thiên Kình vào trong bếp.

      Thủy Nhi lôi kéo Lý Băng ngồi ở ghế sofa, còn chưa kịp ngồi xuống nhìn thấy bóng dáng vội vã tới, từ từ phóng đại ở trước mắt.

      "Lý Băng, em ra đây cho tôi!" Diệp Duệ mới vừa vội vàng đáp máy bay chạy tới đây, liếc mắt liền nhìn thấy ngồi Lý Băng ở ghế sofa cực kỳ tức giận lớn.

      Nghe Mạc Thiên Kình mang thai, thế nào cũng đứng ngồi yên muốn tới đây hỏi cho ràng, người phụ nữ này mang đứa bé của đến đây đến tột cùng là muốn làm gì.

      với tiếng nào, chẳng lẽ lại muốn thân mình sinh hạ con của hay sao, sau đó ở mang theo đứa bé đến tìm để cho danh phận sao?

      Hay là muốn để cho cả đời này cũng biết là mình có đứa con ở bên ngoài!

      Lý Băng nhìn thấy Diệp Duệ xông tới, vẻ mặt đầy hốt hoảng, lúc đó Belle liền tới kéo Lý Băng vào trong ngực mình để bảo vệ .

      chỉ có Lý Băng mà tất cả mọi người ở chỗ này cũng đều ngây ngẩn cả người.

      Gương mặt tuấn tú của Diệp Duệ tức giận đến vặn vẹo, cái tên ngoại quốc đó lại cư nhiên ôm lấy Lý Băng, đây coi như là có ý gì, muốn cho biết, Lý Băng là người phụ nữ của sao?

      ngờ qua mấy tháng lại quen với người đàn ông ngoại quốc, Mạc Thiên Kình còn đứa bé có thể là nhưng bây giờ nhìn lại cũng biết đứa bé này là của người nào!

      Belle rất thích người đàn ông hùng hổ trước mắt này so với Mạc Thiên Kình còn bá đạo hơn, vừa đến liền chất vấn Lý Băng, mặc dù thích Lý Băng, nhưng dù sao Lý Băng cũng là chị em với Sính Đình nên thể nhìn thấy sợ lại tiến lên bảo vệ được.

      Diệp Duệ nhìn chằm chằm vào cánh tay ôm Lý Băng kia, trong mắt đều muốn tuôn ra ngộn lửa bừng bừng.

      "Lý Băng, em theo tôi ra ngoài chút!"

      Câu tam đáp tứ, ngờ này nhanh như vậy liền học được rồi, lại còn muốn làm người tình của ngờ lại đến đây làm người tình cho tên ngoại quốc này, là hèn mạt.

      Lý Băng nhìn Diệp Duệ, nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ kia của , rất tức tối :

      " là ai, tôi biết !"

      Nhìn khinh bỉ mình như vậy, thà chết cũng muốn thừa nhận mình có quen biết người đàn ông vô cùng đáng ghét này.

      vốn cho rằng lúc bọn họ gặp mặt, bất ngờ, vây lấy nhưng ngờ vừa thấy mặt lại lớn tiếng chất vấn như vậy.

      cho rằng là ai, tại sao lại dám hung dữ với như vậy.

      Diệp Duệ nghe vậy, tức giận đến sắc mặt cũng xanh mét, hai lời tới kéo tay Lý Băng ra.

      Belle cũng lôi kéo cánh tay Lý Băng, hai người bốn mắt nhìn nhau tia lửa liền bắn ra bốn phía.

      " muốn làm gì!"

      Lý Băng nhìn Diệp Duệ, tức giận hét lớn.

      Diệp Duệ nhìn Belle, lạnh lùng hỏi Lý Băng.

      " , người đàn ông này là ai!"

      ta cư nhiên lại ôm eo của Lý Băng, mà lại có chút kiêng dè nào, chỉ liếc mắt nhìn thôi cảm thấy đôi tay kia rất chói mắt.

      Lý Băng muốn hất tay của ra, ngờ lại cầm quá chặt, căn bản có biện pháp gỡ ra.

      "Diệp Duệ, buông tay!"

      " tên là Diệp Duệ đúng , làm sao lại có thể vô lễ như thế, Băng bảo buông tay ra đấy!"

      Belle dùng tiếng Trung lưu loát ra, biết Sính Đình vẫn luôn gọi ấy là Băng.

      tại chỉ muốn giúp Lý Băng, nhìn ra được, Lý Băng rất ghét người đàn ông này, đoán chừng người đàn ông này là cha của đứa bé trong bụng Lý Băng.

      " là ai, tại sao lại bảo tôi buông tay!"

      Diệp Duệ lạnh giọng hỏi, nhìn Belle, trong mắt ý lạnh càng đậm.

      Lý Băng nhìn vào tay của , lạnh lùng quát.

      "Diệp Duệ, cái người người điên này, buông tay cho tôi, tôi cho biết, coi như có quấn lấy tôi...tôi cũng hề thích !"

      Mặc kệ có quấn thế nào, cũng thể nào thích nổi người đàn ông bá đạo này.

      Diệp Duệ nghe cơn tức cố gắn kìm xuống đột nhiên lại tăng cao, tay nắm lấy tay rồi kéo vào trong ngực mình, lạnh giọng cảnh cáo:

      "Lý Băng, em đừng quên em là người phụ nữ của tôi, đừng có nghĩ chơi bời với đàn ông khác, tôi cho em biết, tháng làm người tình cũng có nghĩa là làm người tình đời!"

      Trong khi đó lại mang thai, ôm con của rời như vậy.

      Diệp Duệ cũng phải là muốn có con, chỉ là muốn Lý Băng lén mang thai ở sau lưng như vậy.

      Lý Băng căm tức nhìn , lạnh giọng mắng.

      "Diệp Duệ, cái người biến thái này, tôi dù có chết cũng làm người tình của đâu!"

      "Em cái gì!"

      Diệp Duệ càng nghe lại càng thấy tức, hơi sức tay càng lớn hơn, bóp chặt đến mức Lý Băng phải cau mày lại.

      Chương 224: Cả đời này tôi cũng tha thứ cho !​

      Lý Băng nhìn chằm chằm, từng chữ từng chữ đều là cắn răng nghiến lợi .

      "Tôi là ngay cả khi tôi chết, tôi cũng làm người tình của !" Lý Băng vừa xong, Diệp Duệ liền vung tay lên tát cái, Lý Băng theo bản năng lui về phía sau, bàn tay vừa chạm vào gương mặt trắng nõn cả người liền ngã ra phía sau bụng chợt va mạnh vào bàn trà.

      "Lý Băng!"

      "Lý Băng!"

      Mọi người hoảng sợ thét lên chói tai nhưng kịp giữ lại, Lý Băng liền cảm thấy bụng quặn đau, dưới thân như có thứ gì đó chảy ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, nhìn chằm chằm Diệp duệ, trong ánh mắt tràn đầy thù hận!

      Diệp Duệ cũng ngờ đến mình tức giận đến nỗi ra tay tát , hơn nữa còn làm ngã xuống đất.

      "Mau đưa ấy bệnh viện!"

      Nhìn giữa hai chân Lý Băng chậm rãi chảy ra vệt máu, Thủy Nhi bị dọa sợ kêu to lên, cảm giác như thế quá quen thuộc, biết rất ràng tượng này báo hiệu cho cái gì.

      Diệp Duệ ngồi xổm xuống muốn bế lên liền bị Lý Băng hung dữ đẩy ra, trong ánh mắt của nàng viết đầy hận ý.

      Belle tới bế Lý Băng lên, sải bước chạy , Thủy Nhi cũng vội vàng theo ra.

      Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết cũng từ phòng bếp chạy ra nhìn chỗ Diệp Duệ đứng còn đọng vết máu liền trợn tròn mắt.

      Chuyện sao lại biến thành tình trạng này!

      gọi Diệp Duệ tới đây chỉ hi vọng ta giải thích , muốn Lý Băng ở cùng với mình, ngờ cư nhiên lại phá hủy cả đứa con của bọn họ.

      Diệp Duệ đứng ở nơi đó, cả người vẫn còn ngây ngốc ngơ ngác!

      "Mạc Thiên Kình nhìn Diệp Duệ, lạnh giọng .

      "Diệp Duệ, lần này tôi nhìn lầm !"

      có thế nào cũng ngờ đến Diệp Duệ lại có thể manh động như vậy, Lý Băng rất quan tâm đến đứa con này, có thể , ấy trừ mình ra, thứ quan tâm nhất thân thiết nhất chính là đứa ở trong bụng, nhưng mà bây giờ bị Diệp Duệ làm thành như vậy, đứa bé khẳng định giữ được nữa rồi.

      Diệp Duệ ngẩng đầu lên, nhìn Mạc Thiên Kình, cả người liền ngã ngồi ở ghế sofa, hai mắt khép chặt lại.

      chỉ là tức giận chuyện giấu giếm mình tự ý mang thai, ngờ cư nhiên lại đẩy ra, còn đứa bé, nghĩ đến đứa bé Diệp Duệ càng thêm lo lắng.

      Nhất định là giữ được rồi!

      Bên trong bệnh viện, Lý Băng được đưa vào phòng cấp cứu, Thủy Nhi nhìn máu tay Belle, nhìn Belle ngây ngẩn cả người cảm thấy chuyện này trở nên rất khó tin.

      Giải phẫu vẫn được tiến hành, Mạc Thiên Kình liền chạy tới, Diệp Duệ cũng theo tới đây, nhìn cửa phòng giải phẫu vẫn đóng chặt, Diệp Duệ liền cầu nguyện trong lòng, hi vọng lần này bọn họ có thể bình an vượt qua nguy hiểm.

      Thủy Nhi nhìn Diệp Duệ, đối với người đàn ông đầy bạo lực này mặt viết đầy chán ghét.

      "Diệp Duệ, còn tới chỗ này làm gì! Có phải muốn xem đứa bé có còn hay chứ gì, tôi cho biết, lập tức cút cho tôi, Lý Băng nếu có việc gì có lẽ tôi tha cho còn nếu như Lý Băng có chuyện Tiếu Thủy Nhi tôi cho dù có đánh thắng cũng hung hăng đánh trận!"

      Người đàn ông này rất đáng bị ăn đòn, cư nhiên lại bạo lực như vậy.

      Diệp Duệ nhìn Thủy Nhi, đối với chỉ trích của , câu đều dám , biết trong chuyện này sai rồi.

      cũng biết tại sao mình lại manh động như vậy, đây tại hoàn toàn là tự tìm đến!

      "Thủy Nhi, cần nữa, chuyện có thể nghiêm trọng như thế!"

      Mạc Thiên Kình lời vừa mới dứt, đèn của phòng giải phẫu cũng vừa tắt, bác sĩ đẩy Lý Băng ra ngoài, Thủy Nhi liền vội vàng chạy tới, vội vàng hỏi: "Bác sĩ, thế nào rồi!"

      Bác sĩ nhìn , nhàn nhạt .

      "Đứa bé còn nữa, người mẹ có việc gì!"

      câu thôi lại khiến cho Diệp Duệ hoàn toàn bối rối, cư nhiên lại tự tay giết chết con của mình, trong đầu giờ chỉ có ý niệm đó là tự tay bóp chết con của mình!

      Nghĩ đến điều này, Diệp Duệ liền cảm thấy mình rất đáng chết, đứa bé còn nữa, Lý Băng nhất định là hận chết rồi.

      "Các người có lương tâm, đứa bé trai đẹp như vậy liền bị các người hại chết rồi!"

      Bác sĩ nhìn bọn họ, lắc đầu.

      Đáng tiếc cho bé trai tuy còn chưa được ra đời nhưng cũng thành hình rồi.

      "Lần này hài lòng chưa, con trai của tôi bị giết chết rồi, Diệp Duệ, cả đời này, cũng đừng mong tôi tha thứ cho !"

      Lý Băng nằm ở giường phẫu thuật, hung dữ nhìn Diệp Duệ , sau khi xong liền nhắm mắt lại, dòng lệ từ trong khóe mắt chảy xuống, khuôn mặt tái nhợt khác thường làm cho người ta nhìn vào thấy đau lòng.

      Thủy Nhi nhìn Lý Băng, cũng đều là nhi, lại giống nhau bị mất đứa bé, làm sao lại hiểu cảm giác của Lý Băng giờ phút này như thế nào.

      Diệp Duệ nhìn Lý Băng, muốn điều gì nhưng lại thể thốt ra được.

      biết, tại mặc kệ gì cũng đều là nhảm, Lý Băng chắc chắn tha thứ cho .

      Còn con cứ như vậy mà mất rồi! Diệp Duệ thế nào cũng ngờ đến mình chạy tới đây lại đẩy đứa bé vào điện diêm vương như vậy.

      Nghĩ tới đây, Diệp Duệ cũng rất hối hận, nhưng lại có cách nào để cứu vãn nữa rồi.

      thế giới có thuốc nào mang tên hối hận cả, cũng có bản lĩnh này.

      Thủy Nhi cùng với Lý Băng vào phòng bệnh, Diệp Duệ đứng ở nơi đó, cả người đều rối bời.

      Mạc Thiên Kình vỗ vỗ phía sau lưng của , thở dài .

      "Diệp Duệ, lần này, rất quá đáng rồi! Lý Băng là nhi, mà bây giờ lại giết chết con trai của ấy cũng đồng nghĩa với việc giết chết người thân duy nhất của ấy rồi! Đời này ấy có thể có cách nào tha thứ cho được!"

      Thử hỏi, người con nào lại nguyện ý tha thứ cho hung thủ giết chết chính đứa con của mình.

      "Tôi hiểu rất điều này!" Diệp Duệ lẩm bẩm xong liền xoay người rời .

      Mạc Thiên Kình nhìn bóng lưng Diệp Duệ rời , lại cảm thấy ra Diệp Duệ cũng rất đáng thương, nhìn bóng lưng đơn rời của ta cũng thấy tại tâm tình cũng xuống thấp trầm trọng.

      Trở lại biệt thự là hơn chín giờ tối rồi, Mạc Thiên Kình bảo Thượng Quan Quân Triết ngay bệnh viện còn mình mang cháo gà lên cho Sính Đình ăn.

      Trở về phòng, Mạc Thiên Kình liền nhìn thấy Sính Đình nằm ở giường cho bảo bảo bú sữa, nhìn thấy Mạc Thiên Kình trở lại, liền vội vàng hỏi.

      "Lý Băng tại như thế nào, đứa bé sao rồi?"

      Sính Đình có thế nào cũng ngờ đến, đứa con của Lý Băng lại bị Diệp Duệ hại cho mất , nhưng vẫn hi vọng Mạc Thiên Kình đứa bé vẫn còn giữ được.

      Mạc Thiên Kình tới bên giường, thương nhìn nhìn chằm chằm vào cặp mắt đen láy của bảo bảo, nhàng hôn lên trán chúng.

      "Đứa bé còn nữa nhưng Lý Băng có việc gì!"

      "Diệp Duệ lần này rất quá đáng rồi!"

      Sính Đình tức giận đến cắn răng, đứa trong bụng của Lý Băng được bốn tháng, cư nhiên bây giờ lại còn, bảo sao ấy lại nổi giận, khó chịu.

      ngờ Diệp Duệ lại cư nhiên độc ác như thế, ngay cả con ruột của mình cũng xuống tay được.

      "Đúng vậy, quả rất quá đáng, trong chuyện này cũng có phần sai !"

      Nếu như phải mang tin tức Lý Băng mang thai cho Diệp Duệ ta cũng tới nơi này, cũng xảy ra chuyện như vậy.

      Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, thể phủ nhận được Diệp Duệ có lỗi cả Mạc Thiên Kình cũng có lỗi.

      "Lần này, Diệp Duệ và Lý Băng hoàn toàn chấm dứt rồi!"

      Thở dài xong, Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình cái, giao đứa bé cho bế.

      Mạc Thiên Kình nhìn bảo bảo mềm mại trong ngực mình, thấy rất đáng tiếc, bởi vì câu của mình lại khiến cho con của Lý Băng chết yểu như vậy.

      Diệp Duệ, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, lại nhớ đến dáng vẻ tịch mịch lúc rời , có chút lo lắng.

      Cả đêm, Mạc Thiên Kình đều ôm đứa bé ngủ, sang ngày hôm sau vừa rạng sáng điện thoại di động liền vang lên là lão l gọi tới.

      "Thượng tướng, lúc thị trưởng trở lại liền bị người ta bắn vào ngực trái, tại hôn mê, sinh mạng gặp nguy hiểm!"

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 225: Mạc Thiên Kình, người này chính là cố ý!

      "Tại sao có thể như vậy?"

      Mạc Thiên Kình sắp bị tin tức đột nhiên xuất này làm chấn kinh đêm qua vẫn còn rất tốt mà hôm nay làm sao lại như vậy, đến tột cùng là do ai làm ra?

      Càng nghĩ, Mạc Thiên Kình càng khẩn trương, chuyện này hình như là hướng về phía Diệp Duệ, mặc dù ta là thị trưởng nhưng cũng thể có kẻ thù tới đòi mạng như vậy!

      Càng nghĩ, Mạc Thiên Kình càng cảm thấy chuyện này tuyệt đối đơn giản, liền cau mày đắn đo, Diệp Duệ bị bắn trọng thương, nếu trở về điều tra chuyện này cũng được, nhưng còn Sính Đình ở bên này. . . . . .

      Khi nghĩ đến Sính Đình, chân mày của Mạc Thiên Kình liền nhíu sâu hơn, biết khi nghe trở về có phản ứng như thế nào?" biết nữa, lần này cần thượng tướng phải nhúng tay vào, em nghĩ lần này nhân vật mà thị trưởng chọc tới nhất định phải là nhân vật rất lợi hại!"

      Lần này, có thể bắn thị trưởng trọng thương, mạng như chỉ mành treo chuông, nhóm người này khẳng định nhiều lắm, Lý Băng cũng qua bản lĩnh thị trưởng so với ấy còn lợi hại hơn, cho nên đối phương nhất định so với ta lợi hại hơn rất nhiều.

      Mạc Thiên Kình do dự, suy tư chốc lát mới .

      "Trước tiên cậu phải xem xét cho kỹ, mặc kệ như thế nào, nhất định phải cứu sống ta, tình huống như thế nào lập tức báo lại cho tôi!"

      "Thượng tướng, tôi gửi tài liệu vào hòm thư của rồi, kiểm tra xem sao!"

      Lão K ở bên đầu bên kia trầm ổn , Mạc Thiên Kình đáp ứng tiếng liền cúp điện thoại!

      vào phòng, Mạc Thiên Kình liền nhìn thấy Sính Đình thay tã cho con, còn đứa khác nằm khóc vội vàng tới giúp tay.

      Sính Đình nhìn , hỏi: "Điện thoại của ai vậy?"

      "Lão K , Diệp Duệ bị người ta tập kích , tính mạng có nhiều nguy hiểm!"

      Sính Đình nhíu mày, "Làm sao lại nghiêm trọng như thế, ngày hôm qua phải còn tốt sao? Có tra ra được là ai làm hay ?!"

      Xem ra Diệp Duệ bị báo ứng rồi, Sính Đình lại nghĩ đến Lý Băng tại đứa bé còn, Diệp Duệ bị thương rồi, cũng biết sau khi ấy biết được có phản ứng gì.

      "Còn chưa có đầu mối, lão K gửi tài liệu vào mail của , xem trước chút rồi hãy !"

      Chuyện này đoán chừng phải đơn giản như vậy, bên cạnh Diệp Duệ luôn luôn đều có vệ sĩ, lần này tới đây vội vàng như vậy, ta đối với Lý Băng phải hoàn toàn có tình cảm. Chỉ có điều con người của Diệp Duệ luôn luôn làm theo ý mình, cũng thích giải thích, hơn nữa lại vô cùng bá đạo!

      "Vậy tại sao trở về xem thế nào?"

      Xảy ra chuyện như vậy mà vẫn còn ở chỗ này hình như tốt lắm, mặc dù muốn biểu tốt chút, nhưng thế nào, Mạc Thiên Kình còn có công việc của mình, hơn nữa thị trưởng gặp chuyện may, chuyện này rất nghiêm trọng, nếu trở về hình như tốt lắm.

      " việc gì, ở chỗ này cũng rất thích hợp, khi Diệp Duệ ở bên này trở về mới xảy ra chuyện, nên nghĩ có thể ở chỗ này điều tra chút."

      Điều quan trọng nhất bây giờ là tra ra Diệp Duệ còn có thân phận khác hay , Lý Băng cũng rằng ấy đánh thắng Diệp Duệ, từ đó có thể suy đoán bản lĩnh của Diệp Duệ rất tốt.

      Chỉ là đến tột cùng là người nào, lại có thể biết hành tung của ta, hơn nữa còn muốn lấy mạng của ta nữa?

      Sính Đình thấy bận rộn suy nghĩ vốn còn muốn trông giúp bảo bảo, nhưng là tại cũng đành dự vào bản thân mình mà thôi, thể bảo Mạc Thiên Kình buông hết công việc, giúp tay trông bảo bảo được!

      Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, đưa tay cầm lấy tay của .

      "Sính Đình cho thêm cơ hội nữa, nhất định chứng minh, lần này tuyệt đối làm bất cứ chuyện gì sai lầm nữa, hi vọng những lúc làm sai em có thể nhắc nhở , cho biết.. sai chỗ nào, nếu chúng ta gì khó chịu nên ngồi lại ràng, nên đột nhiên rời như vậy.

      biết , em đột nhiên rời như vậy là lỗi của , nhưng em biết ?

      Nếu như em có đủ lòng tin đối với , có vấn đề gì ủy khuất trực tiếp cho biết căn bản để cho người khác thừa cơ mà...em cũng nên quản nghiêm chút.

      chỉ có mình em, cho tới bây giờ cũng đều có bất cứ quan hệ bát chính với phụ nữ nhân khác, Lam Thiến Thiến là ngoại lệ, lúc ấy tuổi trẻ ngông cuồng, chỉ gì câu đùa nghĩ tới lần này cư nhiên lại mang đến nhiều chuyện như vậy.

      Thế nhưng ấy cũng bị báo ứng, và em cũng bị hành hạ theo. Lúc em sinh con nên ở bên cạnh chăm sóc nhưng bởi vì em đột nhiên rời làm cho mất cơ hội nhìn thấy bảo bảo ra đời.

      biết sinh con khổ cực như thế nào, nhưng mà dùng cả đời còn lại để bồi thường cho em, làm bạn với em, để cho em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này!"

      "Phụt . . . . Phụt. . . . ."

      Mạc Thiên Kình vừa mới xong liền nghe thấy thanh thanh thúy vang lên, Sính Đình lúng túng mở to mắt, có chút ngượng ngùng.

      Mới vừa rồi Mạc Thiên Kình nghe lắm, vốn nghĩ nghiêm túc nghe , nhưng mà biết làm sao sau khi ăn xong canh gà Mạc Thiên Kình nấu bụng đột nhiên lại rất đau.

      Cho rằng hai ba câu ra khỏi phòng, ngờ lại lâu như vậy, cũng nhịn được nữa liền thả ra hai quả bom.

      Mạc Thiên Kình cau mày, nhìn mặt Sính Đình rất lúng túng

      "Em. . . . ."

      " trông bảo bảo , em đau bụng, rẹt. . . . . ."

      Sính Đình lại nhịn được thả thêm quả bom nữa, cảm giác những thứ đó sắp chạy tới hậu môn, tùy thời đều có thể phọt ra liền vội vàng nhảy xuống,vọt vào nhà vệ sinh

      "Hơ . . . . ."

      Phính Đình ngồi ở bồn cầu, vừa xả ra lại vừa có chút buồn cười.

      Lần trước là cẩn thận khiến Mạc Thiên Kình đau bụng, lần này, cư nhiên lần này cũng cẩn thận làm cho đau bụng rồi, xem ra làm người thể làm chuyện xấu được.

      Mạc Thiên Kình nhìn hai bảo bảo nằm ở giường, hai mắt mở to, mút thỏa thích ngón tay bé của mình nhìn chằm chằm!

      Đầy thương vuốt ve khuôn mặt chúng, Mạc Thiên Kình hi vọng lần này mình và Sính Đình bị chuyện gì phá hư nữa, để cho có thể ở đây chân chính làm người nhà!

      Sau khi xả hết ra ngoài, bụng của Sính Đình còn đau nữa, ôm bụng ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn Mạc Thiên Kình chơi cùng bảo bảo khỏi ngây ngẩn cả người. nhìn bây giờ giống y như đứa trẻ, nụ cười ngây thơ sáng lạn, hình như cho tới bây giờ cũng chưa nhìn thấy qua cười như thế.

      Đây chính là nụ cười mà người cha nên có sao?

      tới, nhưng vẫn chưa kịp đến chỗ của Mạc Thiên Kình bụng lại đau, Mạc Thiên Kình quay đầu lại, nhìn thấy Sính Đình chạy vọt vào phòng vệ sinh.

      Cau mày tới cửa phòng vệ sinh,, , mùi hôi lập tức xông vào mũi, Mạc Thiên Kình cau mày, gõ cửa.

      "Sính Đình, em có khỏe ? Có muốn tìm bác sĩ khám cho em hay ?"

      Sính Đình ngồi ở bồn cầu, còn hơi sức để .

      " tìm bác sỹ , bụng của em là đau!"

      Cũng biết ăn phải cái gì, làm sao lại nhiều như vậy, hơn nữa bụng vẫn còn rất đau.

      Sính Đình có chút hoài nghi, Mạc Thiên Kình có phải muốn chỉnh hay , làm thế nào mà bụng lại đau như vậy!

      "Em ở đây chờ chút, lập tức mời bác sĩ."

      Mạc Thiên Kình xong liền vội vàng cầm chìa khóa xe ra ngoài, chưa tới nửa giờ, liền mang theo bác sĩ trung niên trở lại.

      Sính Đình chống tay lân tường tới, đưa tay lên cho người bác sỹ kia kiểm tra, nhìn sắc mặt tái nhợt của liền nhíu mày cái.

      "Tôi truyền nước cho , tiêu hóa của bị rối loạn rồi!"

      Chương 226: Có phải Diệp Duệ sắp chết hay !

      "Truyền nước sao? cần đâu!" Sính Đình nhìn bác sĩ bắt đầu lấy bình nước và dụng cụ để truyền ra, toàn thân nhịn được run lên, cái sợ nhất chính là truyền nước liền :"Bác sĩ, tôi có thể uống thuốc ?"

      Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, sao sắc mặt lại tái nhợt như vậy, chẳng lẽ này sợ truyền nước sao?

      Chuyện truyền nước lần trước làm cho mu bàn tay cho đến bây giờ vẫn cảm thấy đau.

      "Sính Đình, phải em sợ truyền nước đấy chứ?"

      Nghĩ tới khả năng này, Mạc Thiên Kình liền nhịn được cau mày, lần này bắt được điểm yếu của rồi.

      Sính Đình tức giận nhìn chằm chằm Mạc Thiên Kình, chắc hẳn đoán ra được, tại sao lại giúp chuyện, lại bày ra cái bộ dáng hả hê ra, làm tức chết rồi.

      Mạc Thiên Kình cũng cảm nhận được tức giận của liền nhìn bác sĩ.

      "Vậy cho ấy uống thuốc , ấy vẫn còn phải cho con bú nữa!"

      Bác sĩ nhìn lại nhìn sang kia, gật đầu cái.

      "Được!"

      Dù sao cũng trong giai đoạn cho con bú nên bác sĩ kê cho ít thuốc đau bụng: "Bây giờ đau bụng ngoài nên thể cho con bú sữa, sợ bú vào cũng bị đau bụng!"

      Mắt liếc sang hai đứa con nằm giường, cười nhợt nhạt.

      "Nếu như vậy, con của tôi phải là có sữa ăn hay ?"

      Sính Đình nhìn bảo bảo, mặc dù hai ngày nay sữa của được nhiều lắm, nhưng vẫn kiên trì cho bảo bảo bú sữa mẹ, sợ bú sữa ngoài tốt!

      Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, biết Sính Đình lo lắng cho bảo bảo, nhưng bị đau bụng, thể cho bú được, cũng có biện pháp nào.

      "Sính Đình, cho bảo bảo uống sữa bột , chờ em khỏe lại lại cho bú sữa mẹ !"

      Sính Đình nhìn bảo bảo, cũng chỉ có thể gật đầu.

      "Được rồi, thể làm gì khác hơn đành thuận theo ý của , nhưng cũng biết kéo dài bao lâu chứ?"

      cũng muốn cho bảo bảo uống sữa bột, nhớ cảm giác khi cho bảo bảo bú, mặc dù sữa của đủ..., nhưng dù sao cũng còn tốt hơn uống sữa bột hơn rất nhiều, có nhiều dinh dưỡng hơn nhiều.

      " cần phải chờ lâu, khá hơn chút là có thể cho bú được, chỉ là hai vợ chồng bây giờ thể cùng phòng được tối thiểu phải sau bốn mươi hai ngày mới được!"

      Bác sĩ nhìn bọn họ , xong mặt Sính Đình lập tức đỏ lên, Mạc Thiên Kình cũng rất lúng túng liền ho khan.

      "Cái này tôi nắm rồi!"

      Coi như có qua bốn mươi hai ngày cũng được đụng, Sính Đình còn biết lúc nào mới tha thứ cho !

      Bốn mươi hai ngày, xem ra chính còn phải nhẫn nhịn thời gian nữa!

      "Bác sĩ, đưa thuốc cho tôi !"

      Sính Đình ho khan tiếng, hy vọng bọn họ lại thảo luận về vấn đề này, cũng muốn cùng Mạc Thiên Kình làm chuyện đó, nhưng chắc Mạc Thiên Kình khẳng định suy nghĩ giống như vậy.

      Con lợn giống kia, khẳng định nếu nằm mơ cũng muốn cùng xxoo.

      "Được rồi, đều là người trẻ tuổi còn xấu hổ cái gì, ti vi phải thường nhìn thấy sao? Lại còn xấu hổ, là hiếm có!"

      Sính Đình rất bội phục người bác sĩ trung niên này, đến khám bệnh cư nhiên lại dài dòng như vậy.

      "Ùng ục. . . . . ."

      " được rồi, tôi phải giải quyết !"

      Muốn chết, là muốn chết rồi, bụng của sao lại khó chịu như vậy! Sính Đình, chạy như bay đến phòng vệ sinh, mới ngồi xuống liền như sét đánh rào rào.

      Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình như vậy liền cau mày tới ôm hai con, bảo bảo đột nhiên oa oa khóc lớn lên.

      Mạc Thiên Kình luống cuống tay chân bế con lên, kiểm tra tã của chúng xem có phải đái hay ỉa rồi !

      Khi vén lên, mùi thối liền xông vào mũi hóa ra là các bạn ỉa rồi nên thấy khó chịu.

      Mạc Thiên Kình cau mày, đến bên cạnh cầm lên hai chiếc tã sạch đặt lên giường ôm con đến đáng thương lên động tác cực kỳ dịu dàng lau chùi sạch rồi thay tã mới cho bé.

      "Bảo bối, ba thay tã cho con đây, ngàn vạn lần được khóc đâu, ba vẫn còn chưa biết cách dỗ trẻ con như thế nào!"

      Lần đầu làm ba, Mạc Thiên Kình ở nơi này chùi đít cho con, thay tã cho chúng, khi tay chạm vào những thứ chúng thải ra cũng có chút lay động biết nên làm sao, bảo bảo mới ra đời vẫn còn rất , lại mềm yếu như vậy làm có can đảm động vào.

      Bảo bảo hình như cũng rất nghe lời, Mạc Thiên Kình ôm lấy đứa lên, nó cũng khóc, ngoan ngoãn để cho thay tã, nhưng đứa còn lại tất nhiên thể ngoan như vậy, có thể là đố kỵ em mình được thay tã sạch liềm oa oa khóc lớn, thanh lớn đến dọa người.

      Mạc Thiên Kình nhìn nó đầy cảm thán .

      "Con trai, đợi cha thay xong cho em con , cần phải vội!"

      "Từ từ cũng được, trẻ con khóc cũng là chuyện bình thường!"

      Bác sĩ chia thuốc ra từng phần nhàn nhạt , nhìn người đàn ông nghiêm túc như ta làm cong việc thay tả, thực thấy giật mình.

      "Cám ơn!"

      Mạc Thiên Kình cũng có ngẩn đầu lên, tiếp tục thay tã cho bảo bảo, mặc dù rất vụng về, nhưng là vẫn làm xong.

      Sính Đình từ bên trong ra, nhìn thấy Mạc Thiên Kình thay tã cho con còn hơi sức để .

      "Chúng ỉa à?!"

      Xem ra bảo bảo hình như cũng có chút đau bụng, Mạc Thiên Kình gật đầu cái.

      "Ừ, phân còn có màu đen nữa!"

      Thay xong tã, Sính Đình cũng ngồi lên giường ôm lấy bảo bảo hôn lên gương mặt mềm mại của chúng,,.

      "Tới giờ uống thuốc rồi!"

      Bác sĩ đem thuốc được chia thành từng phần đưa cho rồi chuẩn bị rời , Mạc Thiên Kình nhìn bác sĩ cũng theo ra ngoài.

      "Cám ơn bác sĩ!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt , bác sĩ mỉm cười rồi xoay người rời .

      "Thiên Kình, xảy ra chuyện gì sao?"

      Ngọc Kỳ Lân nhìn Mạc Thiên Kình, mới vừa cậu ta vội vã ra ngoài chính là mang bác sĩ về đây, chuyện gì xảy ra, đến tột cùng là người nào phải cần đến bác sĩ?

      Mạc Thiên Kình nhìn Ngọc Kỳ Lân, nghe ông hỏi vậy thể làm gì khác hơn là ra .

      "Sính Đình bị đau bụng, bac sĩ là tiêu hóa tốt nên kê cho ấy ít thuốc, uống vào khá hơn!"

      Ngọc Kỳ Lân gật đầu : "Vậy tốt, ta xem con bé chút."

      Ngọc Kỳ Lân mới vừa , Thủy Nhi trở về liền hỏi xem Lý Băng thế nào rồi.

      "Lần này, định làm như thế nào? Lý Băng còn đứa bé, nhất định tìm Diệp Duệ tính sổ!"

      Tính khí của Lý Băng biết rất , nhưng Lý Băng căn bản cũng phải là đối thủ của Diệp Duệ, lo lắng Lý Băng bị Diệp Duệ tổn thương lần nữa.

      Mạc Thiên Kình nhìn Thủy Nhi, biết và Lý Băng đều có chung cách nhìn chính là hận Diệp Duệ tới cực điểm, chỉ là Diệp Duệ lần này cũng rất tốt.

      "Diệp Duệ ngày hôm qua lúc trở về gặp phục kích bắn bị thương, đoán chừng tính mạng khó bảo toàn, chuyện này vẫn muốn cho Lý Băng, chờ thương thế của Diệp Duệ chuyển biến tốt sau..., mặt khác bây giờ và Thượng Quan phải về trước nhận nhiệm vụ."

      " Diệp Duệ bị thương?" Thủy Nhi có chút dám tin, đây chính là báo ứng trong truyền thuyết, nhưng hình như có chút nặng, nhanh như vậy để cho ta bị báo ứng, ta giết chết con trai của mình, tại chính mình kém tí nữa là bị giết chết, xem ra có số việc thể làm.

      "Ừhm!"

      Mạc Thiên Kình mới xong, nhìn thấy ngoài cửa có xe lái vào, lát sau liền nhìn thấy Lý Băng tái mặt tới, Thượng Quan Quân Triết cùng phía sau, sắc mặt rất kém, nhìn Mạc Thiên Kình với vẻ mặt đầy cam chịu.

      "Mạc Thiên Kình, có phải Diệp Duệ sắp chết hay !"

      Lý Băng hung hăng hỏi, Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết, Thượng Quan Quân Triết liền uất ức .

      "Lão K vừa gọi điện thoại tới cho em!"

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 227: Lý Băng độc ác!

      Lý Băng nhìn Mạc Thiên Kình, trong trẻo nhưng lạnh lùng .

      "Mạc Thiên Kình, coi như cho tôi biết, tôi cũng vậy có thể đoán được, ta độc ác như vậy ngay con cả mình cũng có thể xuống tay được làm sao có thể sống thọ được."

      Vẫn chưa đủ, ta bị bắn chết như vậy coi như là tiện nghi cho ta rồi, Lý Băng chỉ cần nhớ tới việc ta hung ác đẩy đụng vào bàn trà với cái ánh mắt kia lòng của liền hận đến nghiến răng.

      Người đàn ông phải hận như thế nào mới có thể xuống tay đối với phụ nữ như vậy, Lý Băng làm ta chán ghét như vậy sao?

      nhi, thầm mong có đứa con này, chỉ có nó là người thân, tại sao ta lại tàn nhẫn xuống tay với như vậy, coi như ta có ghét cũng phải thương đứa con của ta trong bụng chứ!

      ta cư nhiên lại như vậy, chút cũng đau lòng, độc ác xuống tay với , nghĩ tới đây lòng của Lý Băng như bị cắt ra thành từng mảnh rất khó chịu.

      Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, biết tại phải làm như thế nào giúp Diệp Duệ câu, thừa nhận cách làm của Diệp Duệ quả rất quá đáng, nhưng đối với chuyện lần này tin tưởng, Diệp Duệ phải là loại đàn ông vô tình vô nghĩa như vậy.

      Nếu quả nhìn nhầm người về sau biết làm sao để nhìn nhận người khác.

      " muốn cho tôi biết cũng coi như xong, nếu như ta may mắn chết vậy làm phiền cho ta biết, về sau đừng tới tìm tôi...Lý Băng tôi bao giờ muốn nhìn thấy ta nữa!"

      Nghĩ đến việc ta tàn nhẫn với mình, Lý Băng liền hận đến nghiến chặt răng.

      "Lý Băng, có lẽ Diệp Duệ chỉ là lỡ tay mà thôi, ta bây giờ sống chết còn chưa biết, thể chuyện dễ nghe chút hay sao?"

      Coi như câu nào hay ho cũng cần rủa ta chết như vậy!

      thế nào ta cũng là người đàn ông của , mặc dù chỉ là người tình, nhưng cũng chưa tính là kẻ thù !

      Lý Băng mắt lạnh nhìn chằm chằm Thủy Nhi, trong ánh mắt tràn đầy thù hận.

      "Thủy Nhi, căn bản hiểu tâm tình của tôi bây giờ đâu, đứa con của mất khi đó chỉ là bất đắc dĩ, nhưng mà con của tôi lại bị cha của nó tàn nhẫn giết chết, tôi có thể hận ta hay . Chẳng lẽ ta thể tâm bình khí hòa chuyện với tôi hay sao? Có lời gì thể hỏi sao?

      Vì sao lại phải đối với tôi như vậy, tại sao muốn giết chết đứa con của tôi, cũng biết đứa bé này đối với tôi quan trọng biết bao nhiêu?"

      Lý Băng xong, cầm được rơi nước mắt, uất ức cùng đau lòng viết đầy ở mặt, còn kiên cường như xưa nữa thay vào đó là đau lòng tuyệt vọng.

      Thủy Nhi nghe Lý Băng vậy, tuy cũng biết Diệp Duệ làm vậy rất quá đáng, nhưng . . . . . .

      "Băng, đừng như vậy, Diệp Duệ ra cũng rất đáng thương, nghĩ lại xem, chính tay ta giết chết con của mình, khẳng định cũng dễ chịu gì, huống chi ta cũng chỉ là quan tâm đến chuyện và đàn ông khác cùng ở đây, ra . . . . . ."

      "Các người đừng nữa... Chuyện này, là lỗi của tôi!"

      Belle cắt đứt lời của Thủy Nhi, nhìn Lý Băng bị mất đứa bé cũng thể , chính là đầu sỏ gây nên chuyện này, vốn chỉ muốn giúp Lý Băng đả kích người đàn ông kia, ngờ ta lại để ý như vậy nên mới gây nên bi kịch như bây giừo.

      Lý Băng nhìn Belle, Belle lại tiếp.

      "Băng, ra tôi cảm thấy Diệp Duệ rất thích , rất may mắn vì gặp được người đàn ông của mình, chỉ là hai người đều biết biểu đạt tình cảm của chính mình nên mới làm ra cục diện như tại."

      ra nếu nghĩ lại Lý Băng cũng là người có lỗi, ba người bọn họ đều có cái sai.

      Lý Băng nghe Belle thế có chút kinh ngạc, Diệp Duệ thích , làm sao có thể.

      Bọn họ nếu phải là lên giường cũng chẳng được điều gì ra hồn cả,!

      Căn bản là có khả năng!

      "Belle, đừng đùa, Diệp Duệ làm sao có thể thích tôi được! Tôi và ta chỉ bạn giường của nhau mà thôi!"

      Lý Băng nghĩ tới lời của Belle , tâm đột nhiên nhảy dựng lên.

      Bỗng nhiên điện thoại của Mạc Thiên Kình lại vang lên, Lý Băng tự dưng lại thấy sợ, chỉ nghe thấy Mạc Thiên Kình lo lắng kêu to.

      "Cậu cái gì, Diệp Duệ giữ được tính mạng! Tại sao có thể như vậy!"

      "Thượng tướng, Diệp Duệ có ý chí sống tiếp, bác sĩ nếu cứ như vậy khẳng định cứu được!"

      Lão K cũng rất gấp gáp, nóng nảy muốn nổ tung cả đầu, cuãng nặng cũng nhưng biết vì sao thị trưởng đại nhân lại tha thiết muốn sống nữa.

      "Tại sao có thể như vậy!" Mạc Thiên Kình hỏi vậy nhưng trái tim cũng treo lên, càng nghĩ càng lo sợ, thể nhìn Diệp Duệ chết như vậy .

      phải là cấp cứu được, mà là vì ta muốn sống, tại sao lại có thể như vậy, chẳng lẽ là bởi vì Lý Băng!

      Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng, Lý Băng bị ánh mắt của soi vào cả người đều cứng lại.

      Diệp Duệ cư nhiên muốn sống, chẳng lẽ mồm của là quạ đen trúng rồi?

      Phi phi. . . . . .

      Lý Băng mắng, làm sao có thể linh như vậy được!

      "Như vậy cũng tốt, Diệp Duệ chết rồi, Lý Băng cũng cảm thấy vui mừng phải sao!"

      Thượng Quan Quân Triết lạnh lùng , trong giọng tất cả đều là hả hê, Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết, mắt lại nhìn chằm chằm vào vẻ mặt rối rắm của Lý Băng.

      "Lý Băng, bây giờ có hai lựa chọn, chuyện với Diệp Duệ, cho ta cơ hội sống sót, hoặc là cần để ý đến ta nữa để cho ta trực tiếp diêm vương điện báo cáo!"

      Mạc Thiên Kình đè giọng xuống nhàn nhạt .

      Lý Băng nhìn vào điện thoại của Mạc Thiên Kình, lão K ở bên kia lo lắng .

      "Lý Băng, lần này phải trông cậy vào rồi !"

      Lý Băng nhìn điện thoại Mạc Thiên Kình, phân vân biết lựa chọn như thế nào, cứ như vậy Diệp Duệ chết mất, vẫn nên cứu sống ta, từ từ mắng, từ từ hành hạ hơn!

      " được, nhịp tim của ta càng ngày càng chậm rồi!"

      Bên kia truyền đến giọng lo lắng của bác sĩ, Mạc Thiên Kình nhìn Lý Băng. Lý Băng dành cắn răng nhận lấy điện thoại.

      "Diệp Duệ, lập tức tỉnh lại cho tôi, tôi cho biết, mà dám chết như vậy Lý Băng tôi lột da của ra, rút gân của , uống máu của , tôi cả đời này cũng tha thứ cho ... cái người hèn nhát này!

      Nếu như bởi vì áy náy với tôi và đứa bé, vậy mau tỉnh lại cho tôi, làm trâu làm ngựa, tốt đền bù cho tôi, về sau chúng ta cả đời qua lại với nhau nữa."

      Lý Băng ác độc , nghe vậy Mạc Thiên Kình và mọi người ở đây liền liếc nhìn nhau, đây là cứu người sao, nghe được những lời này, còn muốn chết cũng được rồi!

      "Diệp Duệ, nếu như cảm thấy hối hận, cảm thấy đau lòng, vậy phải mau tỉnh lại, cho tôi biết, người nào làm bị thương như vậy, bắn cho chúng hàng ngàn, hàng vạn phát, bắn chúng thành tổ ong vò vẽ thôi!"

      Ác độc mắng chửi, Thủy Nhi ở nghe thấy cả người cũng phát run, biết người bị thương như Diệp Duệ nghe được câu này có phản ứng gì.

      Lý Băng mắng hồi, trong lòng cảm thấy rất uất ức, nước mắt ngừng tuôn ra bên ngoài như nước lũ!

      "Tiếp tục , đừng có ngừng!"

      Đột nhiên lại thấy dừng lại, bên kia lập tức truyền đến tiếng thúc giục dồn dập, xem ra có tác dụng.

      "Lý Băng, mau tiếp tục, cấp thuốc mạnh vào!"

      Thượng Quan Quân Triết ở bên cạnh .

      Lý Băng nhìn Thượng Quan Quân Triết, ác độc tiếp.

      "Diệp Duệ, nghe kỹ cho tôi, phải là tôi là người tình của hay sao? Tôi tại cho biết người tình của tôi là người nào? chính là Thượng Quan Quân Triết, phải tỉnh thây tôi trừng trị , là người xấu nhất, trước kia thường hay khi dễ tôi!"

      Thượng Quan Quân Triết nghe được những lời này, sợ đến thiếu chút nữa chân nhũn ra, nhưng cho tới bây giờ cũng có chạm vào ta, lại càng có khi dễ, bình thường đều là khi dễ mà thôi.

      Uất ức nhìn Thủy Nhi, mà Thủy Nhi lại thèm nhìn cái.

      Chương 228: Tôi biến toàn bộ bọn họ thành thái giám!

      Thượng Quan Quân Triết quả nhiên là bị oan ức so với Đậu Nga còn oan uổng hơn, điềm đạm đáng nhìn Thủy Nhi uất ức .

      "Thủy Nhi, em cần phải làm chủ cho , có chạm qua Lý Băng. . . . . ."

      Thượng Quan Quân Triết còn chưa kịp xong liền nghe Lý Băng :

      "Diệp Duệ, nếu như tỉnh lại, tôi liền gả cho Thượng Quan Quân Triết, tôi còn muốn tìm thêm nhiều người tình nữa, để cho bọn họ uống máu của , lột da của , rút gân của !"

      Giọng của Lý Băng bắt đầu thay đổi từ từ tắc nghẹn, Thủy Nhi tức giận trợn mắt nhìn Thượng Quan Quân Triết, giọng cảnh cáo:

      " câm miệng cho em, để Lý Băng tiếp!"

      là ngu ngốc mà, làm sao mà lại biết Lý Băng cố ý ra lời này để chọc tức Diệp Duệ, lại còn uất ức, oan uổng, đúng là ngu ngốc.

      Thượng Quan Quân Triết bị Thủy Nhi mắng càng thêm uất ức, nhưng nhìn thấy Lý Băng đau lòng như vậy, đành phải uất ức làm ’ người tình ‘ cho ta.

      Lấy ai làm người tình lấy lại lấy ra làm bia, để phải chịu uất ức như vậy, tự dưng lại mang vào người tội danh người tình.

      "Diệp Duệ, nếu như tỉnh, tôi đồng ý ở cùng với , phải lần trước muốn kết hôn với tôi sao? Chỉ cần chết tôi liền đồng ý với .

      Nhưng điều kiện tiên quyết là cho phép chết, nếu như chết rồi, tôi liền ở trước mặt gả cho người khác, ngươi nào là đối thủ của tôi gả cho người đó!

      Tôi muốn cho chết rồi, cũng có cách nào được yên ổn, muốn cho phải tức chết!"

      Lý Băng nức nức nở nở mà , Mạc Thiên Kình cùng Thủy Nhi sắc mặt đều rất khó coi, bọn họ thế nào cũng nghĩ tới người lạnh lùng như Lý Băng lại có thể ra những lời như vậy.

      Mạc Thiên Kình bê ly trà lên muốn uống ngụm..., trà làm cho cổ đỡ tắc nghẹn.

      "Còn có kiện trọng yếu nhất, nếu như chết , tôi cũng vẫn muốn thiến , muốn dù có làm quỷ cũng thể phong lưu được!"

      "Phụt. . . . . ."

      Mạc Thiên Kình mới vừa uống được ngụm trà liền bị sặc ’ phụt ‘ cái liền phun ra, những lời này quả có lực sát thương vô cùng lớn.

      " ấy sống rồi!"

      Bên kia hưng phấn kêu lên, câu sau cùng kia suýt làm hại hai bác sĩ trưởng thiếu tí nữa đem dao phẫu thuật trong tay cắm vào trái tim của bệnh nhân, có thể thấy được câu kia của có lực sát thương vô cùng lớn.

      Lý Băng lau khô nước mắt, nghe được đầu bên kia còn sống mặt liền nở ra nụ cười từ lâu chưa thấy.

      "Trong các câu của câu cuối cùng làm tăng thêm ý chí sống sót của ta."

      Bác sĩ ở đầu bên kia .

      Lý Băng nhìn Thượng Quan Quân Triết, hung dữ .

      "Diệp Duệ, tôi cho hai ngày, nếu như tỉnh lại, tôi liền đem cùng các bác sĩ phẫu thuật cho , lão K, Mạc Thiên Kình, còn có Thượng Quan Quân Triết nữa toàn bộ đều biến thành thái giám, tôi muốn bọn họ hận chết !"

      "Phụt. . . . . ." Mới vừa phun hết trà ra nên khi Mạc Thiên Kình vừa mới bưng lên uống tiếp nghe được câu này lại đem trà mới vừa vào toàn bộ phun ra, trực tiếp để ly trà lên bàn dám uống nữa.

      Thượng Quan Quân Triết cảnh giác che vào chỗ kín, rất sợ dao giải phẫu của lại đột nhiên bay ra ngoài, cũng muốn làm thái giám đoạn tử tuyệt tôn.

      Các bac sĩ bên kia tiến hành phẫu thuật sợ đến tay cũng run run, nửa ngày dám xuống tay, lát sau mới hét lớn.

      "Cúp điện thoại!"

      Có để cho người ta phẫu thuật hay đây, nghe những lời như vậy cảm thấy áp lực rất lớn, vẫn còn may phải gặp trực tiếp bằng rất sợ kia xông đến thiến bọn họ.

      Lão K vội vàng ấn tắt điện thoại, theo phản xạ kẹp chặt hai chân, nhớ tới câu kia của Lý Băng trong lòng vẫn còn sợ hãi!

      Khi Lý Băng phẫu thuật chỉ có người thử qua mới biết được độ chuẩn xác như thế nào, cho nên cũng muốn thử, lần cũng .

      "Băng, lời này của quả quá kinh điển rồi!"

      Thủy Nhi nhìn Lý Băng khen ngợi, lần này cuối cùng được mở rộng tầm mắt rồi, theo ý tưởng này, Diệp Duệ cần phải sống tiếp, nếu ngay cả chết cũng được thư thái rồi.

      Ngẫm lại những lời vừa rồi Lý Băng , Thủy Nhi liền nhịn được run lên, cũng may Lý Băng là người của chính phủ, bằng cho là giặp cướp thổ phỉ.

      Lý Băng nhìn Thủy Nhi khổ sở cười, trước mắt liền thấy hoa lên cả người liền té xuống.

      "Băng!"

      Thủy Nhi vội vàng đưa tay đỡ , Thượng Quan Quân Triết vội vàng tới bế lên rồi với Mạc Thiên Kình: ", em đưa ấy đến bệnh viện!"

      "Ừhm, cậu và Thủy Nhi cùng !"

      Mạc Thiên Kình để cho bọn họ đến bệnh viện còn phải trở về phòng của mình, tại phải nhanh chóng điều tra xem đối tượng đả thương Diệp Duệ đến tột cùng là người nào!

      Nếu như lần này cần trở về, cũng chỉ có thể lái máy bay trực tiếp về thôi.

      "Ôm ấy về phòng ! Tôi gọi bác sĩ tư tới đây!"

      Belle nhìn bọn họ, nhàn nhạt , sau đó cầm điện thoại lên gọi người.

      Mạc Thiên Kình nhìn Belle, cảm giác Belle giống người bình thường, có bác sĩ tư nhất định là người có tiền, người đầy vẻ bí , phong cách càng thêm đặc biệt.

      Mặc dù nhìn bề ngoài rất có phong cách đặc biệt, nhưng là cách chuyện, tấm lòng rộng rãi, những thứ này phải người bình thường có thể làm được, trải qua huấn luyện cao độ làm sao có thể có trình độ như thế.

      "Cám ơn , Belle!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt , Thượng Quan Quân Triết liền ôm Lý Băng lên lầu, Belle nhìn Mạc Thiên Kình, nghiêm túc :

      "Nếu như lòng thích Sính Đình, tôi nguyện ý buông tay, còn nếu như chỉ là vui đùa chút mà thôi, cầu xin sớm buông tay, bởi vì tôi muốn bảo vệ ấy!" Mạc Thiên Kình nhìn , rất nghiêm túc .

      "Tôi rất nghiêm túc, chúc sớm tìm được mà mình thích!"

      "Được, tôi biết rồi! Bất quá tôi muốn hỏi chuyện!"

      Belle nhìn , trong mắt chứa tâm tình rất phức tạp khó có thể ra.

      Mạc Thiên Kình nhíu mày cái, nhìn Belle.

      "Chuyện riêng có thể, nhưng nếu là chuyện công tôi cần phải xem xét!"

      Belle nhìn Mạc Thiên Kình, nhàn nhạt cười .

      "Mạc thượng tướng chính là Mạc thượng tướng, mức độ mẫn cảm vẫn mạnh như vậy!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt, cười: "Belle tiên sinh cũng giống tôi phải sao? Đoán chừng cũng có tầng thân phận rất cơ mật !" Có thể mua được cái nhà đẹp như thế này hơn nữa còn có chút lịch sử nữa với giá tiền như vậy nếu có chút thân phận bối cảnh thể làm được.

      Belle cười ha ha: "Tôi làm vậy chỉ vì mỹ nhân, nào có bối cảnh gì!"

      Belle lại cười ha hả, Mạc Thiên Kình nhìn Belle: "Nếu như tôi đoán sai, chính là người của dòng họ Bruce phải ?"

      Belle gật đầu cái: " ngờ ngay cả điều này cũng biết được!"

      Belle có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ lại có lẽ là Sính Đình cho ta biết, theo hiểu biết của ta tự nhiên đoán được thân phận của thôi!

      Cũng biết chuyện kia còn có thể giấu giếm được bao lâu.

      Mạc Thiên Kình nhìn Belle: "Chúng ta đều giống nhau, chỉ là trình độ của so với tôi quả tốt hơn nhiều!"

      Mạc Thiên Kình thể thừa nhận, đối với tầng lớp con cháu nhà quan mà trình độ của Belle quả mạnh hơn nhiều!

      Belle khách khí cười cười: " có gì, chẳng qua tôi muốn tiết lộ thân phận của mình cũng hi vọng Mạc thượng tướng cần cho Sính Đình biết chuyện này!"

      Belle hy vọng Sính Đình biết được thân phận của , nếu như biết rất nhanh, trong nhà lập tức cũng biết được tồn tại của ấy, đến lúc đó sợ trong nhà trực tiếp đem Sính Đình mang , biết nên giải thích làm sao với về chuyện này.

      chỉ muốn lòng làm bạn tốt của , cũng muốn lôi vào trong chiến tranh của gia tộc mình!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :