1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu nữ cảnh sát của thượng tướng - Tiểu Dã Áp (293c - Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 9: Truyền Dịch!

      "Truyền dịch?" Truyền dịch gì?

      Mạc Thiên Kình nhìn vẻ mặt hiểu của , chỉ vào tủ thuốc bên kia, "Cầm máu! Bên kia có, truyền cho tôi! ’

      Trải qua chuyện này, tại chỉ muốn nhanh khỏi chút, muốn trải qua chuyện này thêm lần nào nữa, là quá kinh khủng!

      Mặc dù nhập ngũ mười hai năm, nhưng chưa bao giờ trải qua khổ sở như hôm nay

      "Ồ!"

      Sính Đình tới, nhìn tủ thuốc chất đầy mọi thứ, tìm chai dịch truyền, thuốc cầm máu và 1 lọ thuốc kháng sinh 500mg.

      "Tôi chưa từng truyền dịch cho ai bao giờ!"

      Sính Đình nuốt ngụm nước bọt, chuẩn bị tốt những thứ này, kế tiếp chính đâm kim vào mạch máu cho , chưa từng làm qua, nhưng chắc là có chuyện gì đâu!

      thể vừa cắm vào liền chảy máu chứ?

      Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, lạnh nhạt .

      " sao, làm , tôi dạy cho !"

      Truyền dịch rất đơn giản, ở trong quân đội, khi có đồng đội bị thương, tất cả mọi việc bọn họ đều phải chăm sóc, truyền dịch xem như là chuyện , bao gồm cả tiêm thuốc.

      "Ồ!"

      Sính Đình chen vào câu, lấy thuốc cầm máu và dịch truyền tới trước mặt , bị hành hạ lâu như vậy, sắc trời có chút tối, Sính Đình mở đèn các nơi, bên trong nhà chợt sáng như ban ngày.

      "Cái đó, tôi biết truyền dịch! Nếu đau, có thể nhịn được nhịn!"

      Mạc Thiên Kình lên tiếng, chỉ nhàng gật đầu, truyền dịch, có thể rất đau!

      "Nắm tay lại!"

      Sau khi treo chai dịch truyền lên, Sính Đình học bộ dạng giống những người y tá, kêu Mạc Thiên Kình nắm tay, sau đó vỗ vỗ lên mu bàn tay chút để tìm kiếm mạch máu.

      "Đây rồi!" Sính Đình nhìn thấy mạch máu của lộ ra, bèn cầm kim nhàng đâm vào ngay.

      Sao đâm kim vào được, Sính Đình cau mày, lực chú ý tập trung tất cả tay , dùng thêm mấy phần sức lực, lông mày Mạc Thiên Kình vừa nhíu, mu bàn tay truyền đến cảm giác đau đớn.

      "Chết tiệt! Mẹ kiếp, đâm vào!"

      Sính Đình rút kim ra, dùng bông xoa xoa vết đâm, rồi lại cầm kim tiếp tục hăng hái chiến đấu.

      Mạc Thiên Kình nhìn tay bị đâm tới đâm lui, nhưng căn bản lại đâm trúng.

      " thả lỏng chút!"

      Đau đớn cũng thèm để ý, chỉ là đau hơn so với dự đoán chút thôi!

      Dù sao tay chân cũng toàn vết thương, đau đớn cũng kém mu bàn tay chút xíu nào!

      Sính Đình đâm kim cả nửa ngày, vẫn chưa thành công, khỏi cả giận!

      "Cái kim này muốn bị đánh đòn !"

      Mạc Thiên Kình nhìn mu bàn tay mình, mặc dù tay mình có hơi thô ráp, nhưng phải vì vậy mà hành hạ nó chứ, điều sợ nhất chính là bị kim đâm, hơn nữa còn ở trước mặt vị hôn thê của chính mình.

      Nhưng so với hành hạ như vừa rồi, thà bị kim đâm còn hơn.

      " ra cái kim cũng sợ bị đánh đòn, sao sớm!"

      Sính Đình liếc cái, bất mãn oán trách, còn làm hại đâm cả nửa ngày, mệt chết được!

      (Cũng biết người nào mệt mỏi, bị đâm tóe máu ra rồi, mu bàn tay cũng thành cái tổ ong mật rồi)

      Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, bình thường cũng ít , đối với phụ nữ càng ít hơn. Đối mặt với những lời chỉ trích của , lựa chọn im lặng.

      "Thuốc cầm máu và thuốc kháng sinh, dùng ống tiêm rút ra, tiêm cho tôi!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt chỉ huy, bước chân Sính Đình dời .

      " chờ chút!"

      Sính Đình tới, nhìn thuốc cầm máu và thuốc kháng sinh, theo như lời , cầm ống tiêm lớn nhất, rút thuốc cầm máu và thuốc kháng sinh, sau đó quay lại!

      " phải dùng tới ống tiêm lớn như vậy sao?"

      Mạc Thiên Kình cau mày, nhìn ống tiêm trong tay , biết mình đau tới cỡ nào.

      Sính Đình tự tin .

      " yên tâm, tôi có kinh nghiệm rồi!"

      "Vậy tốt!" Mạc Thiên Kình thở phào nhõm, Sính Đình tới phía sau ngồi xổm xuống, kéo quần, lộ ra cái mông.

      "A! ! ! ! ! ! ! ! ! !"

      (Haiz, kêu thảm thiết a, Sính Đình bĩu môi , trước kia tôi thường tiêm cho bảo bối của tôi, con chó dễ thương lắm đấy!)

      Chương 10: Tiêm Thuốc

      Mạc Thiên Kình chịu được đau đớn này nữa bèn kêu thảm thiết tiếng, Sính Đình vội vàng rút kim ra..

      "Rất đau sao?"

      Kỹ thuật của đến nỗi tệ như vậy chứ!

      Mạc Thiên Kình còn gì để , nhìn vẻ mặt kinh ngạc của , hỏi rất , "Những người trước kia chích qua gì sao?"

      Đau, chưa bao giời trải qua đau đớn vì cây kim như vậy, chỉ có điểu sau cơn đau này vết thương có thể khỏi nhanh hơn!

      " có a, họ gì hết!" Bảo bối là chó, làm sao được.

      tại Sính Đình bị làm cho có chút ngu ngốc rồi!

      " , khó trách. . . . . ." Câm làm sao ! Mạc Thiên Kình ngờ ngày hôm nay của mình lại xảy ra nhiều chuyện kinh tâm động phách như vậy.

      "Đúng vậy, bảo bối là chó tôi nuôi, nó biết chuyện! Nhưng rất ngoan ngoãn!"

      Ánh mắt xinh đẹp của Sính Đình thoáng qua tia giảo hoạt, ngay sau đó liền biến mất.

      Mạc Thiên Kình hoàn toàn im lặng, ra là bác sỹ thú y, đây tạo nghiệt gì!

      Sính Đình lắc lắc đuôi ngựa: "Tôi nấu cơm, muốn ăn cái gì!"

      đói bụng, bị giày vò cả ngày, vừa mệt vừa đói, hơn nữa còn bị mất ngủ nghiêm trọng.

      Mạc Thiên Kình nghĩ đến màn mới vừa xảy ra kia, dám ăn đồ nấu nữa, nhưng ăn cũng được, vì còn vẫn còn đoạn thời gian rất dài sau này để phục hồi như cũ.

      " nấu cái gì?"

      Sính Đình nhàn nhạt cười tiếng, gương mặt trắng nõn lộ ra hai má lúm đồng tiền, rất là mê người.

      "Cái gì cũng chưa biết, nhưng vẫn phải ăn!"

      " xem đó mà làm, cháo trắng, chỉ là cháo….trắng!"

      Mạc Thiên Kình rút kinh nghiệm, hoàn toàn thẳng thừng, đợi lát nữa nhất định phải gọi điện thoại để cho người đưa đồ ăn vào.

      "Nhìn vào phòng bếp, Mạc Thiên Kình lấy điện thoại ra, nhấn xuống mã số.

      "Này, tôi là Mạc Thiên Kình, cho tôi. . . . . ."

      Mạc Thiên Kình ra lệnh xong liền cúp điện thoại!

      Sính Đình ở phòng bếp bận rộn, nhìn trong tủ lạnh gì đó, lấy ra ít thịt bò cùng cần tây, tùy ý xào ít thịt bò thái , bắc nồi cơm điện, sau tiếng đồng hồ, mới bưng thức ăn ra ngoài.

      "Mạc Thiên Kình, sao có cơm ăn?"

      Sính Đình đem bát đũa ném lên bàn, nhìn món ngon đầy bàn, vẻ mặt kinh ngạc.

      "Tôi gọi tới đấy!"

      Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , trong giọng có bất kỳ cảm xúc gì, giống như tất cả mọi chuyện đều diễn ra cách hết sức tự nhiên.

      Sính Đình vốn định nổi giận, nhưng khi nhìn thấy những món ngon kia, cầm chén cơm lên ăn từng ngụm từng ngụm, thèm quan tâm Mạc Thiên Kình ở bên đói.

      Lại dám đùa bỡn , là quá đáng, muốn ăn hết những món ăn này, để cho ta ăn! Cho ta đói chết luôn!

      Mạc Thiên Kình nhìn , gương mặt đẹp traihiện lên nụ cười nhạt, lạnh lùng .

      "Toi đói rồi!"

      Sính Đình tức giận trừng mắt liếc cái, "Đói bụng tự mình ăn!"

      Mạc Thiên Kình giơ hai tay của mình lên, tay băng kín gạc, tay khác mu bàn tay đều là vết thương.

      Sính Đình giận dữ bỏ bát đũa xuống, múc cho chén cơm, sau đó đẩy đến trước mặt .

      Mạc Thiên Kình cầm đũa, từ từ ăn, bởi vì tay phải bị thương, cho nên gắp thức ăn bất tiện, vất vả gắp lên lại rơi xuống.

      "Tôi gắp được!"

      Mạc Thiên Kình nhìn Ngọc Sính Đình ăn như hổ đói lạnh nhạt , Sính Đình nhìn cái, vào phòng bếp lấy cho cái muỗng.

      "Ăn , bảo bối!"

      Mạc Thiên Kình cầm cái muỗng, gương mặt đẹp traikhông khỏi chảy dài ra, bảo bối, đó phải là con chó nuôi sao?

      Người phụ nữ này lại coi như con chó ta nuôi, được, chờ khỏe lại, từ từ báo đáp .

      bàn ăn, hai người gì, Sính Đình ăn xong cũng dọn dẹp, ngáp cái liền tính lên lầu nghỉ ngơi.

      "Đỡ tôi trở về phòng! Bên kia có thang máy!" Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , nếu như , Sính Đình nhất định nổi giận, làm sao lên phòng được, chỉ có điều lầu chỉ có cái giường, tối nay ngủ làm sao?
      Huệ Nguyễn, Andrenamononoke thích bài này.

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 11: Vết thương rách ra!

      Ngọc Sính Đình ngừng bước chân, quay đầu lại nhìn Mạc Thiên Kình ngồi xe lăn, vẻ mặt bình tĩnh, hai mắt nhìn chằm chằm.

      " lầu chỉ có cái giường, lên ngủ, vậy tôi làm thế nào?"

      muốn ngủ cùng cái giường, nhưng là bệnh nhân, bệnh nhân tàn tật, mà lại ngủ vô cùng bất ổn, đến lúc đó sợ ngày mai lại biến thành kẻ tàn tật đúng nghĩa.

      Mạc Thiên Kình hướng ngoắc ngoắc tay, " xuống đỡ tôi lên, tôi có biện pháp!"

      cũng muốn ngủ cùng , đặc biệt là với bộ dáng bây giờ của , hôm nay mang đến cho quá nhiều bất ngờ, sợ nếu ngủ cùng cái giường biết xảy ra chuyện gì.

      "Được!"

      Sính Đình xuống, mở thang máy từ cửa bên hông đưa Mạc Thiên Kình lên lầu.

      Trong gian phòng khoảng 50 m2, ghế sa lon, TV, cái gì cần có đều có, trần nhà màu gỗ, vách tường màu trắng, rèm cửa sổ màu vàng nhạt, toàn bộ gian phòng được bố trí rất ấm áp.

      chiếc giường lớn rộng khoảng vài mét đặt ở trung gian, drap trải giường màu vàng nhạt mềm mại, thoạt nhìn cảm thấy rất thoải mái.

      Sính Đình rất muốn nhào qua, tối nay chiếm đoạt chiếc giường lớn!

      "Tối nay tôi ngủ ghế sa lon ngủ, ngủ giường!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt mở miệng, Sính Đình chút suy nghĩ liền vội vàng gật đầu.

      "Cám ơn, tôi tắm!"

      Bỏ lại , Sính Đình tới trước giường, kéo túi du lịch lấy đồ ngủ của mình ra. bộ đồ ngủ bảo thủ có in hình chú heo con phim hoạt họa.

      Trước khi đến, Sính Đình mua mấy bộ áo ngủ bảo thủ, chính là muốn bảo vệ mình an toàn.

      Mạc Thiên Kình ho khan mấy tiếng, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Sính Đình, mặc dù rất muốn quấy rầy, nhưng là vẫn có cách nào, mình nhịn được a!

      " đỡ tôi phòng vệ sinh, tôi muốn tiểu!"

      Lần này tiểu giải nữa, giảm bớt bị mắng!

      Sính Đình bỏ lại áo ngủ của mình, vì ta nhường giường cho mình, vậy OK.

      Cũng may, cửa phòng vệ sinh bằng phẳng , có bậc, rất dễ dàng đẩy xe lăn vào, sau khi Sính Đình đẩy vào liền quay ra ngayi.

      tay Mạc Thiên Kình mở khóa kéo, sau khi được xả ra, cả người nhịn được run rẩy, là thoải mái.

      thể nào rửa được tay, tắm cũng thể, gọi Ngọc Sính Đình sát bên người, càng thể nào, cho nên có thể phải để thối hoắc thế này mấy ngày thôi.

      "Ngọc Sính Đình, tôi xong rồi!" Mạc Thiên Kình lên tiếng, tuy nhiên có tiếng trả lời, lại kêu thêm mấy tiếng nữa, ngờ vẫn có tiếng đáp lại.

      Mạc Thiên Kình lấy tay đẩy xe lăn, tay hoạt động rất là khổ cực, từng giọt mồ hôi từ trán rơi xuống, bởi vì dùng sức, máu lại rịn ra, nhiễm đỏ cả băng gạc.

      "Bang!"

      tiếng động lớn, Sính Đình chợt mở mắt ra, mình nhào vào giường nằm, vậy mà rất nhanh ngủ mất, nghe thấy tiếng vang lập tức nghĩ đến Mạc Thiên Kình trong phòng vệ sinh, vội vàng chạy tới.

      "Này, sao chứ!"

      Sính Đình ngờ Mạc Thiên Kình tự mình đẩy xe lăn ra ngoài, nhưng bởi vì thăng bằng được, nên bên đụng vào khung cửa.

      Nhìn tay chân từ từ rỉ ra vết máu nhuộm đỏ gạc trắng, Sính Đình ngại quá bèn xin lỗi.

      " xin lỗi, tôi mới vừa ngủ thiếp !"

      Trong khoảng thời gian này là quá mệt mỏi, công việc còn nguy hiểm, lập tức ltrở nên thích ngủ.

      Mạc Thiên Kình nhẫn chịu đựng đau đớn, với .

      "Làm phiền thay băng vết thương cho tôi, hình như lại bị rách ra!"

      biết có tính là gặp xui xẻo hay , ban đầu làm vết thương tốt, vậy mà bị nứt ra mấy lần, xem ra để phục hồi lại tốt như cũ phải mất mấy ngày.

      "Dĩ nhiên có thể, nằm lên giường , tôi thay băng cho !"

      Sính Đình biết, vết thương này có ở đây đổi có thể phát nùng rồi !

      Chương 12: Tè ra quần rồi!

      xong đợi Mạc Thiên Kình được hay là , liền đẩy xe đến trước giường.

      " phải cố gắng được dùng sức, để tôi đỡ lên giường, vết thương mà nứt ra nữa tốt!"

      Giờ phút này Sính Đình hoàn toàn có quan niệm nam nữ, cầm cánh tay bị thương của Mạc Thiên Kình khoác lên vai mình, sử dụng toàn lực để sức nặng cơ thể đều dựa vào mình.

      Mạc Thiên Kình bị thân thể của vừa chạm vào, cả người cảm thấy nóng lên, phải lần đầu tiên tiếp xúc với cơ thể phụ nữ, trước kia ra ngoài cũng thường gặp phải những phụ nữ hoa si nhào vào ngực của , nhưng hoàn toàn có cảm giác.

      Sính Đình sử dụng toàn bộ sức mạnh chuyển lên giường, nhàng để xuống, Mạc Thiên Kình nhìn dáng vẻ thận trọng của , buộc phải nặng nề ngã xuống giường, Sính Đình bị tay đè cái, cả người cũng nhào vào trong ngực , mặt đối mặt, mũi đối mũi, đôi môi đỏ mọng cũng ép lên môi .

      Trong nháy mắt khi hai bờ môi mỏng tiếp xúc với nhau, hai người đều như có dòng điện chạy qua, cả người phát run, loại cảm giác đó chưa ai từng trải qua.

      Hai người sững sờ khoảng giây, nhưng ngay sau đó Sính Đình vội vàng đẩy ra đứng dậy, mặt lập tức đỏ bừng!

      Gương mặt đẹp traicủa Mạc Thiên Kình cũng khẽ ửng hồng, nhưng trong lòng lại thấy rất tốt, cư nhiên hôn , mặc dù chỉ là nhàng đụng vào, nhưng để cảm nhận được ngọt ngào của .

      Sính Đình mở to hai mắt, tới cửa.

      "Tôi lấy gạc, hồi lên!"

      xong “Thình thịch‘ chạy xuống lầu, nhịp tim vẫn đập bùm bùm, nhưng nhịp đập này hình như rất nhanh.

      là xấu hổ, tự nhiên lại lấy nụ hôn đầu của mình, Sính Đình mắng thầm trong lòng, nghĩ đến vết thương người , lại cầm băng gạc và dung dịch sát khuẩn lên lầu.

      Sau khi trở lại phòng, Sính Đình phát Mạc Thiên Kình ngủ thiếp .

      tới trước giường ngồi xuống, cởi băng gạc tay ra, nhìn thấy những vết máu kia mà hoảng, khỏi phát run trong lòng.

      nhàng dùng dung dịch sát khuẩn rửa sạch vết thương cho , sau đó thận trọng băng bó kỹ, tiếp đó là tới chân, cuối cùng tất cả đều xử lý xong.

      Sính Đình ngáp cái, đắp cho cái mền, rồi cầm áo ngủ của mình vào phòng vệ sinh.

      Rất nhanh phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, Mạc Thiên Kình mở hai mắt ra, vẫn chưa ngủ, sợ cảm thấy lúng túng, cho nên giả bộ ngủ.

      Giấc ngủ của vẫn luôn rất nông, ngày ngủ tối đa cũng tám giờ, bây giờ lại càng ngủ được.

      Nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, nghĩ tới vừa dịu dàng chăm sóc vết thương cho mình, hài lòng nhếch khóe môi lên.

      Ngọc Sính Đình, em chắc chắn là của tôi!

      Sau khi Sính Đình tắm xong, liền ra khỏi phòng tắm, vốn vẫn còn muốn ngâm mình trong bồn tắm thư giãn nhưng quá mệt, cho nên chỉ tắm sơ cái rồi ra ngoài.

      Trong phòng, máy điều hòa khí mở, nhiệt độ 220C, mặc áo tay dài, đắp cái chăn mỏng là có thể ngủ.

      Liếc nhìn Mạc Thiên Kình chiếm đoạt giường lớn, nhìn lại chiếc ghế sa lon cũng tính là , thở dài, cam chịu mở tủ treo quần áo, lấy ra tấm chăn mỏng nằm xuống ghế salon, rất nhanh liền ngủ thiếp .

      Ngày hôm sau, Mạc Thiên Kình bị mắc tiểu làm cho tỉnh ngủ, cả buổi tối rất muốn tiểu, nhưng nhìn Ngọc Sính Đình ngủ rất ngon lành, đành chịu đựng gọi, tuy nhiên hề nghĩ tới cái chân có lực đập vào bụng , nơi nào đó bành trướng mà đau đớn khiến mở mắt ra, kinh ngạc phát Ngọc Sính Đình nằm bên cạnh .

      Hơn nữa cái chân rất lịch kia còn đập vào bụng của , vốn rất mắc tiểu, nếu phải cố nén, tè ra quần.

      " Ngọc Sính Đình, tỉnh dậy!"

      Mạc Thiên Kình giọng kêu, Sính Đình trở mình nhấc chân ra.

      Mạc Thiên Kình vừa thở phào cái, bụng lập tức lại truyền tới hồi đau đớn, tiếp đó quần lót có chút ướt.
      Huệ NguyễnAndrena thích bài này.

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 13: Lại bị hôn

      Mạc Thiên Kình ngờ mình bị đè mà xuất ra nước tiểu, hình ảnh xấu hổ như thế nếu để nhìn thấy, chẳng phải là khiến cười nhạo sao.

      Mạc Thiên Kình đưa tay nhấc cánh tay gác ở bụng mình dời , Sính Đình lại lật người, nằm nghiêng qua phía , chiếc áo ngủ in hình chú heo con phim hoạt hoạ tự nhiên trễ xuống, để lộ ra khe hở ở giữa trắng nõn mê người, dụ người ta tưởng tượng xa xôi.

      hình như nhận thức được, vẫn nằm nghiêng qua phía , ép khe hở xuống, bộ ngực đầy đặn dường như bị chèn ép quá mạnh, khe hở càng sâu nhìn thấy rất ràng.

      Trong mũi Mạc Thiên Kình cảm giác nóng bỏng, rất có khí phách chảy ra chất lỏng ấm áp, máu mũi!

      Phía dưới nơi nào đó cũng bắt đầu nổi lên phản ứng, đây là lần đầu tiên cùng người phụ nữ ngủ cái giường, hơn nữa còn nhìn thấy dáng người bốc lửa kia, là đau khổ.

      Sính Đình hình như có cảm giác được người khác quẫn bách, lại di chuyển sát vào ngực của , đôi tay cũng vòng lên hông của , tư thế kia của hai người là muốn có bao nhiêu mập mờ có bao nhiêu mập mờ!

      Mạc Thiên Kình nhịn được nữa, liền kề sát lỗ tai lớn tiếng hét lên tiếng, bởi vì muốn bị “Dục hỏa công thân” mà chết.

      "Ngọc Sính Đình!"

      Có lẽ do thanh của Mạc Thiên Kình quá lớn, Ngọc Sính Đình lập tức mở mắt ra, đập vào mắt chính là gương mặt đẹp traiđang phóng đại của Mạc Thiên Kình, cúi đầu nhìn mình, cái đó 囧, là làm cho muốn đập đầu vào tường.

      Vội vàng buông ra , mặt Ngọc Sính Đình đỏ bừng lên, ho khan mấy tiếng, ý đồ che giấu bối rối của mình.

      "Cái đó. . . . . . Lỗ mũi của sao lại chảy máu?"

      muốn giải thích vì nửa đêm mình ngủ ghế sa lon thoải mái cho nên muốn ngủ thẳng giường, lại nghĩ rằng liếc thấy lỗ mũi chảy máu.

      "Bị đánh!"

      Mạc Thiên Kình chút nghĩ ngợi liền , cũng thể là do nhìn lén thân thể của mà phún ra máu mũi, như vậy chết rất thê thảm.

      "A!"

      Sính Đình lúng túng cười cười, từ khi nào mà lại biết đánh người rồi, xem ra tư thế ngủ của mình càng ngày càng xấu.

      "Ngọc Sính Đình!"

      Mạc Thiên Kình cố nén kêu.

      "Hả?"

      "Đỡ tôi phòng vệ sinh, quần của tôi ướt!" Mạc Thiên Kình rất quýnh 囧, còn cách nào khác, quần lót ướt chèm nhẹp rất thoải mái, thay chịu được.

      Dù sao sớm muộn gì cũng là người phụ nữ của mình, coi như thấy hết cũng có quan hệ.

      Mạc Thiên Kình bắt đầu cho mình lý do, để cho mình tìm lý do thích hợp thay quần lúc này.

      "Cái gì!"

      Sính Đình lớn tiếng hỏi, mở to đôi mắt nhìn rồi theo ánh mắt nhìn vào nơi nào đó, càn rỡ quan sát.

      " tè ra quần?"

      Sính Đình nhìn thấy quần ướt, có cảm giác kích động muốn cười to.

      Mạc Thiên Kình thề, chờ sau khi có thể tự do hoạt động, nhất định đè ở phía dưới ăn sạch , đến lúc biến trở thành người phụ nữ của mình, chuyện xấu này mới có thể giữ được.

      "Do đạp chân vào bụng tôi, tôi gọi cả đêm, nhưng lại ngủ như chết, làm hại tôi nhịn được!"

      Mạc Thiên Kình rất muốn mất mặt, đem tất cả mọi chuyện đổ thừa hết cho , che giấu quẫn bách của mình.

      Sính Đình muốn nổi giận, nhưng nhìn bị băng bó như vậy, thể làm gì khác hơn là nhịn, cũng sai.

      Nếu phải mình ngủ như chết, cũng có thể tiểu chút, cũng tè ra quần.

      Chỉ có điều, người đàn ông lớn như vậy mà tè ra quần, là rất muốn cười.

      "Ha ha. . . . . . Ha ha ha. . . . . ."

      Sính Đình nhịn được, cười ra tiếng, giây sau, môi liền bị Mạc Thiên Kình ngăn chận, Mạc Thiên Kình dùng bàn tay bị thương giữ cằm của , tùy ý hôn môi của .

      Vốn ý định ban đầu là chỉ muốn trừng phạt , nhưng ngờ mùi vị của thơm ngọt như vậy, khiến hoàn toàn quên mất ý định chỉ muốn trừng phạt của mình.

      Sính Đình trợn to hai mắt, nụ hôn đầu của bị đoạt , bây giờ lại hôn !

      Chương 14: cuộc sống của tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm!

      Editor: Caoviyen-73 ^^ DĐLQĐ

      Mạc Thiên Kình cũng là lần đầu tiên hôn phụ nữ, mùi vị của là quá ngọt ngào, khiến khống chế được nên càng hôn sâu, có người , đàn ông đối với phương diện này là trời sanh, ngờ quả như thế, mình lần đầu hôn phụ nữ, nhưng ngờ lại quen thuộc như vậy.

      Sính Đình bị hôn đến đầu óc trống rỗng, thân là cảnh sát điều tra, căn bản có thời gian chuyện thương, chứ chi là hôn môi, cho nên tại hoàn toàn biết nên làm cái gì!

      Mạc Thiên Kình hôn rất sâu, bàn tay mất tự nhiên doa động người , đến khi chạm vào nơi mềm mại trước ngực của Sính Đình giống như bị sét đánh, lập tức tỉnh táo lại, đẩy tay ra .

      " xin lỗi, tôi thất lễ!"

      Mạc Thiên Kình nhìn đôi môi sưng đỏ của Sính Đình áy náy , ngờ giây sau, mặt liền truyền đến cảm giác nóng hừng hực, Ngọc Sính Đình cư nhiên động thủ đánh .

      "Mạc Thiên Kình, sao có thể cướp nụ hôn đầu của tôi!"

      Nụ hôn đầu của là phải để cho người đàn ông mình thích, lần trước thiếu thận trọng đụng vào coi như xong, bây giờ là chuyện gì đây?

      Mạc Thiên Kình nhìn , lần nữa áy náy lời xin lỗi.

      " xin lỗi, tại tôi lung túng quá!"

      Sính Đình tức giận sắc mặt cũng thay đổi, ôm chăn bước xuống giường, đến ghế salon ngủ.

      Mạc Thiên Kình lúc này mới cảm giác cơn mắc tiểu mình cố kìm nén trước đó, bây giờ lần nữa lại cuốn tới, khiến mở miệng được.

      "Ngọc Sính Đình, tôi muốn tiểu, rất gấp!"

      Sính Đình tức giận quay đầu lại, gương mặt đẹp tất cả đều là khinh thường.

      "Sao vừa rôi , vẫn còn thời gian hôn môi cơ mà!"

      Mặc dù nhìn thấy rất nhiều nam nữ hôn nhau, nhưng lần đầu tiên bị đàn ông hôn, hơn nữa còn là vị hôn phu hứa hôn từ bé của mình, đương nhiên là rất tức giận được rồi.

      "Đỡ tôi trước !"

      Mạc Thiên Kình muốn nhiều lời nhảm, bây giờ mình sắp nhịn nổi, vốn bị đè cái đủ khó chịu, giờ phút này càng thêm mắc tiểu.

      Sính Đình tâm bất cam tình bất nguyện tới, đỡ Mạc Thiên Kình ngồi lên xe lăn đẩy vào toilet.

      Sau khi được phóng thích, Mạc Thiên Kình nhất thời rùng mình, cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu, chỉ có điều cái quần lót ướt chèm nhẹp của mình thay như thế nào đây.

      "Ngọc Sính Đình!" Mạc Thiên Kình lại thẹn thùng hô, Sính Đình vào, nhìn thấy Mạc Thiên Kình ngồi xe lăn, tức giận hỏi.

      "Sao?"

      Mạc Thiên Kình rất tự nhiên mở to mắt.

      "Quần lót tôi ướt!"

      Sính Đình sửng sốt chút, ngay sau đó trợn to hai mắt hỏi.

      "Chẳng lẽ muốn kêu tôi thay quần lót cho sao?"

      Đây chẳng phải là nhìn thấy hết thân thể , ngay cả bộ phận sinh dục riêng tư nhất của phái nam cũng nhìn thấy?

      Vừa nghĩ tới, gương mặt lý do tự nhiên nóng lên, bọn họ chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, cần phải như vậy .

      Mạc Thiên Kình ho khan mấy tiếng.

      " cứ xem như là y tá bệnh viện , thay cho tôi, ướt chèm nhẹp, rất khó chịu."

      Mạc Thiên Kình rất căng thẳng, chưa bao giờ chịu qua sựđả kích nặng như vậy, 26 năm qua, thân thể của mình chưa bao giờ cho phụ nữ xem qua.

      Sính Đình đỏ mặt, khí rất khó xử, lạnh nhạt .

      " phải có thể kêu người đưa cơm sao tới sao? gọi người y tá nam tới thay quần cho !"

      " được!" Mạc Thiên Kình chút suy nghĩ liền từ chối, thân phận của bây giờ rất bí mật, đặc biệt là ở nơi này chỉ có ông nội và mấy người thân tín biết.

      Nếu để cho những người đó biết, nhất định tới giết .

      Mà bây giờ hoàn toàn có bản lãnh tự bảo vệ mình, chớ đừng chi là còn có ở chỗ này.

      "Ngọc Sính Đình, tôi có rất nhiều kẻ thù, thể ra ánh sáng, cho nên sau khi vào nhà nhìn thấy toàn bộ nơi này bị phong bế, cho đến khi thương thế của tôi hoàn toàn khỏi hẳn mới có thể mở ra!"

      Mạc Thiên Kình hít sâu hơi, Sính Đình trừng to mắt mà nhìn .

      "Ý của là, trong khoảng thời gian này, tất cả mọi chuyện của đều do tôi làm?"
      luongnhu96Andrena thích bài này.

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 13: Lại bị hôn

      Mạc Thiên Kình ngờ mình bị đè mà xuất ra nước tiểu, hình ảnh xấu hổ như thế nếu để nhìn thấy, chẳng phải là khiến cười nhạo sao.

      Mạc Thiên Kình đưa tay nhấc cánh tay gác ở bụng mình dời , Sính Đình lại lật người, nằm nghiêng qua phía , chiếc áo ngủ in hình chú heo con phim hoạt hoạ tự nhiên trễ xuống, để lộ ra khe hở ở giữa trắng nõn mê người, dụ người ta tưởng tượng xa xôi.

      hình như nhận thức được, vẫn nằm nghiêng qua phía , ép khe hở xuống, bộ ngực đầy đặn dường như bị chèn ép quá mạnh, khe hở càng sâu nhìn thấy rất ràng.

      Trong mũi Mạc Thiên Kình cảm giác nóng bỏng, rất có khí phách chảy ra chất lỏng ấm áp, máu mũi!

      Phía dưới nơi nào đó cũng bắt đầu nổi lên phản ứng, đây là lần đầu tiên cùng người phụ nữ ngủ cái giường, hơn nữa còn nhìn thấy dáng người bốc lửa kia, là đau khổ.

      Sính Đình hình như có cảm giác được người khác quẫn bách, lại di chuyển sát vào ngực của , đôi tay cũng vòng lên hông của , tư thế kia của hai người là muốn có bao nhiêu mập mờ có bao nhiêu mập mờ!

      Mạc Thiên Kình nhịn được nữa, liền kề sát lỗ tai lớn tiếng hét lên tiếng, bởi vì muốn bị “Dục hỏa công thân” mà chết.

      "Ngọc Sính Đình!"

      Có lẽ do thanh của Mạc Thiên Kình quá lớn, Ngọc Sính Đình lập tức mở mắt ra, đập vào mắt chính là gương mặt đẹp traiđang phóng đại của Mạc Thiên Kình, cúi đầu nhìn mình, cái đó 囧, là làm cho muốn đập đầu vào tường.

      Vội vàng buông ra , mặt Ngọc Sính Đình đỏ bừng lên, ho khan mấy tiếng, ý đồ che giấu bối rối của mình.

      "Cái đó. . . . . . Lỗ mũi của sao lại chảy máu?"

      muốn giải thích vì nửa đêm mình ngủ ghế sa lon thoải mái cho nên muốn ngủ thẳng giường, lại nghĩ rằng liếc thấy lỗ mũi chảy máu.

      "Bị đánh!"

      Mạc Thiên Kình chút nghĩ ngợi liền , cũng thể là do nhìn lén thân thể của mà phún ra máu mũi, như vậy chết rất thê thảm.

      "A!"

      Sính Đình lúng túng cười cười, từ khi nào mà lại biết đánh người rồi, xem ra tư thế ngủ của mình càng ngày càng xấu.

      "Ngọc Sính Đình!"

      Mạc Thiên Kình cố nén kêu.

      "Hả?"

      "Đỡ tôi phòng vệ sinh, quần của tôi ướt!" Mạc Thiên Kình rất quýnh 囧, còn cách nào khác, quần lót ướt chèm nhẹp rất thoải mái, thay chịu được.

      Dù sao sớm muộn gì cũng là người phụ nữ của mình, coi như thấy hết cũng có quan hệ.

      Mạc Thiên Kình bắt đầu cho mình lý do, để cho mình tìm lý do thích hợp thay quần lúc này.

      "Cái gì!"

      Sính Đình lớn tiếng hỏi, mở to đôi mắt nhìn rồi theo ánh mắt nhìn vào nơi nào đó, càn rỡ quan sát.

      " tè ra quần?"

      Sính Đình nhìn thấy quần ướt, có cảm giác kích động muốn cười to.

      Mạc Thiên Kình thề, chờ sau khi có thể tự do hoạt động, nhất định đè ở phía dưới ăn sạch , đến lúc biến trở thành người phụ nữ của mình, chuyện xấu này mới có thể giữ được.

      "Do đạp chân vào bụng tôi, tôi gọi cả đêm, nhưng lại ngủ như chết, làm hại tôi nhịn được!"

      Mạc Thiên Kình rất muốn mất mặt, đem tất cả mọi chuyện đổ thừa hết cho , che giấu quẫn bách của mình.

      Sính Đình muốn nổi giận, nhưng nhìn bị băng bó như vậy, thể làm gì khác hơn là nhịn, cũng sai.

      Nếu phải mình ngủ như chết, cũng có thể tiểu chút, cũng tè ra quần.

      Chỉ có điều, người đàn ông lớn như vậy mà tè ra quần, là rất muốn cười.

      "Ha ha. . . . . . Ha ha ha. . . . . ."

      Sính Đình nhịn được, cười ra tiếng, giây sau, môi liền bị Mạc Thiên Kình ngăn chận, Mạc Thiên Kình dùng bàn tay bị thương giữ cằm của , tùy ý hôn môi của .

      Vốn ý định ban đầu là chỉ muốn trừng phạt , nhưng ngờ mùi vị của thơm ngọt như vậy, khiến hoàn toàn quên mất ý định chỉ muốn trừng phạt của mình.

      Sính Đình trợn to hai mắt, nụ hôn đầu của bị đoạt , bây giờ lại hôn !

      Chương 14: cuộc sống của tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm!

      Editor: Caoviyen-73 ^^ DĐLQĐ

      Mạc Thiên Kình cũng là lần đầu tiên hôn phụ nữ, mùi vị của là quá ngọt ngào, khiến khống chế được nên càng hôn sâu, có người , đàn ông đối với phương diện này là trời sanh, ngờ quả như thế, mình lần đầu hôn phụ nữ, nhưng ngờ lại quen thuộc như vậy.

      Sính Đình bị hôn đến đầu óc trống rỗng, thân là cảnh sát điều tra, căn bản có thời gian chuyện thương, chứ chi là hôn môi, cho nên tại hoàn toàn biết nên làm cái gì!

      Mạc Thiên Kình hôn rất sâu, bàn tay mất tự nhiên doa động người , đến khi chạm vào nơi mềm mại trước ngực của Sính Đình giống như bị sét đánh, lập tức tỉnh táo lại, đẩy tay ra .

      " xin lỗi, tôi thất lễ!"

      Mạc Thiên Kình nhìn đôi môi sưng đỏ của Sính Đình áy náy , ngờ giây sau, mặt liền truyền đến cảm giác nóng hừng hực, Ngọc Sính Đình cư nhiên động thủ đánh .

      "Mạc Thiên Kình, sao có thể cướp nụ hôn đầu của tôi!"

      Nụ hôn đầu của là phải để cho người đàn ông mình thích, lần trước thiếu thận trọng đụng vào coi như xong, bây giờ là chuyện gì đây?

      Mạc Thiên Kình nhìn , lần nữa áy náy lời xin lỗi.

      " xin lỗi, tại tôi lung túng quá!"

      Sính Đình tức giận sắc mặt cũng thay đổi, ôm chăn bước xuống giường, đến ghế salon ngủ.

      Mạc Thiên Kình lúc này mới cảm giác cơn mắc tiểu mình cố kìm nén trước đó, bây giờ lần nữa lại cuốn tới, khiến mở miệng được.

      "Ngọc Sính Đình, tôi muốn tiểu, rất gấp!"

      Sính Đình tức giận quay đầu lại, gương mặt đẹp tất cả đều là khinh thường.

      "Sao vừa rôi , vẫn còn thời gian hôn môi cơ mà!"

      Mặc dù nhìn thấy rất nhiều nam nữ hôn nhau, nhưng lần đầu tiên bị đàn ông hôn, hơn nữa còn là vị hôn phu hứa hôn từ bé của mình, đương nhiên là rất tức giận được rồi.

      "Đỡ tôi trước !"

      Mạc Thiên Kình muốn nhiều lời nhảm, bây giờ mình sắp nhịn nổi, vốn bị đè cái đủ khó chịu, giờ phút này càng thêm mắc tiểu.

      Sính Đình tâm bất cam tình bất nguyện tới, đỡ Mạc Thiên Kình ngồi lên xe lăn đẩy vào toilet.

      Sau khi được phóng thích, Mạc Thiên Kình nhất thời rùng mình, cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu, chỉ có điều cái quần lót ướt chèm nhẹp của mình thay như thế nào đây.

      "Ngọc Sính Đình!" Mạc Thiên Kình lại thẹn thùng hô, Sính Đình vào, nhìn thấy Mạc Thiên Kình ngồi xe lăn, tức giận hỏi.

      "Sao?"

      Mạc Thiên Kình rất tự nhiên mở to mắt.

      "Quần lót tôi ướt!"

      Sính Đình sửng sốt chút, ngay sau đó trợn to hai mắt hỏi.

      "Chẳng lẽ muốn kêu tôi thay quần lót cho sao?"

      Đây chẳng phải là nhìn thấy hết thân thể , ngay cả bộ phận sinh dục riêng tư nhất của phái nam cũng nhìn thấy?

      Vừa nghĩ tới, gương mặt lý do tự nhiên nóng lên, bọn họ chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, cần phải như vậy .

      Mạc Thiên Kình ho khan mấy tiếng.

      " cứ xem như là y tá bệnh viện , thay cho tôi, ướt chèm nhẹp, rất khó chịu."

      Mạc Thiên Kình rất căng thẳng, chưa bao giờ chịu qua sựđả kích nặng như vậy, 26 năm qua, thân thể của mình chưa bao giờ cho phụ nữ xem qua.

      Sính Đình đỏ mặt, khí rất khó xử, lạnh nhạt .

      " phải có thể kêu người đưa cơm sao tới sao? gọi người y tá nam tới thay quần cho !"

      " được!" Mạc Thiên Kình chút suy nghĩ liền từ chối, thân phận của bây giờ rất bí mật, đặc biệt là ở nơi này chỉ có ông nội và mấy người thân tín biết.

      Nếu để cho những người đó biết, nhất định tới giết .

      Mà bây giờ hoàn toàn có bản lãnh tự bảo vệ mình, chớ đừng chi là còn có ở chỗ này.

      "Ngọc Sính Đình, tôi có rất nhiều kẻ thù, thể ra ánh sáng, cho nên sau khi vào nhà nhìn thấy toàn bộ nơi này bị phong bế, cho đến khi thương thế của tôi hoàn toàn khỏi hẳn mới có thể mở ra!"

      Mạc Thiên Kình hít sâu hơi, Sính Đình trừng to mắt mà nhìn .

      "Ý của là, trong khoảng thời gian này, tất cả mọi chuyện của đều do tôi làm?"

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 15: Bị thấy hết!

      Editor: Caoviyen-73

      Mạc Thiên Kình gật đầu cái, nhìn thấy Ngọc Sính Đình sắp hét lên, chỉ biết im lặng, người thua thiệt là , kích động như thế làm gì!

      "Ngoài thời gian tắm rửa thay quần áo cho , phải giúp mát xa, phục vụ ăn uống tôi còn phải ngủ với có đúng hay ?"

      Sính Đình cơ hồ muốn điên rồi, ông nội sao lại gọi tới xem mắt lúc này, cái vị hôn phu có phải quá tệ hay .

      Mạc Thiên Kình gật đầu cái.

      "Là như thế!"

      Sính Đình vừa nghĩ tới mình có thể nhìn thấy thân thể , nhìn thấy bộ phận đặc biệt của phái nam, trái tim của liền kềm chế được đập bịch bịch, nếu mình từng có kinh nghiệm trong phương diện này cũng được, nhưng mà mình lại hề có.

      Chỉ có điều là, ngại, mình có gì phải ngại, Sính Đình nỗ lực kìm nén gợn sóng trong nội tâm của mình.

      "Bây giờ cởi sao?"

      Hít sâu hơi, Sính Đình mở ra mắt to, có hàng lông mi dài nháy mấy cái, vô cùng thần kỳ.

      Mạc Thiên Kình mất hồn giây, ngay sau đó gật đầu.

      " lấy khăn tắm và quần lót của tôi , ở tủ đó!"

      Mạc Thiên Kình cũng rất căng thẳng a, mình sắp phải phơi bày trước mặt , mặc dù 26 năm qua, mình xác định chính là vợ chưa cưới của mình, nhưng là dù sao hai người cũng chỉ mới gặp mặt, còn biết bao nhiêu lúng túng.

      Ông nội , muốn trong lúc ở đây dưỡng thương giải quyết luôn, tốt nhất là để mang thai.

      nghĩ tới lời của ông nội, cả người liền kích động, mình còn chưa đụng vào phụ nữ bao giờ, mình phải làm thế nào mới có thể lừa gạt lên giường?

      Tấn công mạnh mẽ như Bá Vương? Hay học theo ti vi bỏ thuốc?

      được, được, quá đê tiện, Mạc Thiên Kình khổ sở lắc đầu cái, đối mặt với nhiệm vụ khó khăn ông nội giao cho, trong đầu đầy rối rắm!

      Sính Đình mở ra tủ, lấy ra cái khăn tắm màu trắng, nhìn bên trong treo mấy chục cái quần lót các loại của đàn ông, khỏi muốn nhìn thêm chút, đàn ông mặc quần lót dạng gì đây!

      Tiện tay cầm cái, vào phòng tắm.

      "Nè!"

      Mạc Thiên Kình cầm khăn tắm, nhìn quần lót trong tay , cực kỳ lúng túng.

      " cởi quần lót xuống cho tôi, quấn kỹ khăn tắm vào là tốt nhất, chứ dường như rất khó mặc quần."

      Đặc biệt như bây giờ, quả thuận tiện tí nào, tay chân đều là vết thương, nếu cẩn thận chút, có thể làm cho vết thương của rách ra lần nữa.

      "Được!"

      Sính Đình hít sâu hơi, cánh tay bị thương của Mạc Thiên Kình đỡ bên, nhấc mông của mình, để có thể cởi quần.

      Sính Đình hít sâu hơi, mặt nóng hừng hực, rất khó chịu, cởi quần ra, kéo xuống quần, lột luôn cả quần lót.

      Làn da màu đồng ở bắp đùi nhất thời phơi bày trước mặt , Sính Đình biết giờ phút này nửa người dưới của hề mặc gì.

      Lấy khăn tắm quây từ vùng eo trở xuống, nhưng ánh mắt cẩn thận nhìn thấy bộ phận sinh dục, vật tượng trưng cho người đàn ông, trong đầu tất cả đều là nghi vấn?

      Tại sao bộ phận sinh dục của lại ngắn như vậy, hơn nữa giống y như xúc xích vậy, hoàn toàn giống như trong tiểu thuyết , phải cứng rắn hay sao?

      Gương mặt đẹp traicủa Mạc Thiên Kình cũng vô cùng nóng, bị người phụ nữ nhìn thấy hết nửa người dưới của mình, hơn nữa còn vào lúc này, là vô cùng xấu hổ.

      Sính Đình vừa quây, mắt thỉnh thoảng lại len lén liếc xuống nơi nào đó, nét ngượng ngùng mặt dần dần biến chuyển thành nghi ngờ? Nhưng lại dám mở miệng hỏi, đành phải kìm nén loạt những nghi vấn trong lòng.

      Sau khi bao kín người xong, Mạc Thiên Kình ngồi xuống, vừa rồi căn bản có ý định xem Ngọc Sính Đình xử lý như thế nào, bởi vì tay chân bị thương hình như dùng sức quá độ, nên đau đớn khó chịu.

      "Đỡ tôi về giường !"

      thanh Mạc Thiên Kình có chút run rẩy, đau đớn từ miệng vết thương từng đợt từng đợt cuốn tới, khiến khỏi đổ mồ hôi đầm đìa.

      "Ừ!"

      Sính Đình nhìn cái, trong lòng thầm có quyết định.

      Chương 16: Xem lén phim cấm!

      Sau khi đỡ Mạc Thiên Kình lên giường, Sính Đình nằm ghế sa lon nhưng hề buồn ngủ, trong đầu đều là những hình ảnh về vật mà mình mới nhìn thấy, tâm trí đều là những cảnh sắc!

      "Ngọc Sính Đình!" Mạc Thiên Kình nhàn nhạt gọi, Sính Đình chợt lấy lại tinh thần, liền vội vàng hỏi.

      "Sao?"

      Giằng co cả đêm, ngủ được, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, tại sáu giờ rưỡi rồi, nên rời giường nấu bữa ăn sáng.

      "Chờ tôi khỏe lại, phải gả cho tôi!"

      Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , giọng có chút bá đạo, giống y như ra lện đối với binh lính của mình.

      Sính Đình tức giận vọt tới trước mặt , hét to lên.

      "Tại sao, tại sao tôi phải gả cho ! Chẳng lẽ là vì có hôn ước từ ? Hay bởi vì tôi nhìn thấy hết cơ thể của ?"

      Mẹ nó, mới cần, cần hôn nhân có tình cảm, cần, mặc dù nụ hôn của quả khiến mơ hồ chút, khiến say mê, nhưng nên chỉ vì như vậy mà kết hôn.

      Mạc Thiên Kình ngờ phản ứng của lớn như vậy, hơn nữa ý nghĩ của mình đều bị nhìn thấu.

      "Nếu muốn thôi!"

      Tạm thời nên ép buộc , tin tưởng, chờ sau khi bọn ra ngoài, nhất định khiến phải gả cho .

      Sính Đình ngờ lại như vậy, toàn bộ tức giận nhất thời tiêu tán, xuống nấu đồ ăn.

      "Mạc Thiên Kình, muốn ăn cái gì!"

      Hét lớn tiếng, ở bên trong biệt thự, vô cùng vang.

      " nấu cái gì ăn cái đó!"

      Mạc Thiên Kình xong nhắm hai mắt lại, muốn nghỉ ngơi, hôm qua quá mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.

      Sính Đình lấy trong tủ lạnh ra trứng muối, nấu chút cháo trứng muối thịt nạc, khi bưng lên, phát ngủ say, liền bưng trở lại phòng bếp, sau đó vùi người ghế sa lon mở ti vi.

      " nhàm chán!"

      Chuyển kênh mấy lần cũng có phim gì hay, phải là loại phim nhau chết sống lại, lại là những phim tình cảm ngu ngốc, nhàm chán muốn chết.

      tới bên cạnh TV, nhìn thấy hộp đựng DVD, Sính Đình mở hộp ra, lật những CD ra xem.

      100 chiêu để có tình , Hậu cung bí sử. . . . . .

      Đợi chút, lật lại lần nữa, vậy mà CD đứng đắn nghiêm chỉnh cũng có?

      "Nhìn hình ảnh phía , nam nữ thân thể trần truồng dây dưa, vốn định bỏ qua những CD đó, trong đầu đột nhiên lên hình ảnh nơi nào đó của Mạc Thiên Kình!

      Cắn răng cái, nhét CD vào máy.

      Trở lại ghế sa lon, chon cơ thể ghế, chờ đợi xem phim.

      Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt là gian phòng, giường lớn, giường rất lớn, mặc quần áo cổ đại ánh mắt động tình vén bắp đùi, ánh mắt quyến rũ.

      " ghê tởm!"

      Sính Đình khinh bỉ mắng, người đàn ông dáng vẻ tục tằn tới, hai lời liền bắt đầu hôn , sau đó quần áo hai người bị xé ra, tiếp theo đó là hôn môi.

      Sính Đình ngừng thở, nhìn bọn họ, chẳng lẽ đây chính là nam nữ kết hợp?

      Trợn to hai mắt, Sính Đình nhìn người đàn ông giày xéo nụ hoa trước ngực của người phụ nữ, người phụ nữ lập tức phát ra những thanh khiến người ta đỏ mặt tía tai.

      Sính Đình có cảm giác mình mặt đỏ rần, chuẩn bị tắt , nhìn thấy người đàn ông đứng dậy, toàn thân mảnh vải, cái bụng đầy vô cùng mỡ ghê tởm.

      Nhưng cái làm cho Sính Đình trợn to hai mắt chính là, tiểu đệ đệ của ta rất dài rất lớn, hoàn toàn khác với Mạc Thiên Kình.

      suy nghĩ, nhìn thấy người đàn ông cưỡi người phụ nữ, tiếp theo đó là tràng thanh chạy nước rút.

      Người đàn ông thở rất nặng nề, tiếng phụ nữ mập mờ rên rỉ cùng tiếng quát tháo,vang lên trong biệt thự, nghe rất ràng.

      Sính Đình nhìn, hoàn toàn bị cảnh phim này làm chấn động, nhìn nơi nào đó của người đàn ông ra ra vào vào chỗ kín của người phụ nữ, còn có tiếng rên rỉ, nóng bỏng khó chịu.

      "Ngọc Sính Đình!"
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :