1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu nữ cảnh sát của thượng tướng - Tiểu Dã Áp (293c - Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      hương 141: Cùng phòng có hạn chế hay ?

      Thủy Nhi ngừng bước nhưng quay đầu lại, giọng có chút vô lực, lạnh nhạt hỏi:

      "Có chuyện gì!"

      Thượng Quan Quân Triết mở mồm định nhưng lại ngậm vào, thể hỏi bỏ đứa bé hay chưa được?

      Nghĩ đến mình vất vả mới có đứa bé mà lại cứ như vậy mất . Thượng Quan Quân Triết cũng thể trách tội Thủy Nhi càng thể trách tự mình quyết định bỏ con được.

      Nhưng mà đứa bé cũng có phần của , tại sao lại cho cơ hội. Tối thiểu cũng hỏi xem ý tứ của như thế nào. Chẳng lẽ ấy đối với mình chút tình cảm cũng có?

      "Em bỏ con rồi sao?"

      Người Thủy Nhi run rẩy, đây là quan tâm đến đứa bé sao? Chỉ là thể để cho biết chuyện che giấu được.

      "Ừ!"

      Thủy Nhi nhàng trả lời, Thượng Quan Quân Triết nghe thấy cả người như bị hút cạn khí, vô lực ngã ngồi ở ghế sofa, khổ sở dâng đầy mắt.

      đến chậm bước.

      "Tại sao cho biết chuyện mang thai? Có lẽ . . . . . ."

      Thượng Quan Quân Triết lời vẫn chưa hết liền bị Thủy Nhi cắt đứt:

      " cho biết làm cái gì, chúng ta chỉ là bạn giường, lên giường xong rồi mang thai. Tôi tất nhiên cũng muốn đem đứa bé xử lý cho xong, chẳng lẽ cho là tôi phải vì mà sinh nó ra hay sao".

      Thủy Nhi cười lạnh tiếp: "Làm sao có thể như vậy, tôi tại sao lại phải sinh con cho ! Tôi cũng nghĩ kỹ rồi cũng có sai, giữa chúng ta vốn chỉ là quan hệ bạn giường. tình tôi nguyện, lên giường theo nhu cầu mà thôi. Nhưng mà loại quan hệ này tôi muốn đến đây chấm dứt. Về sau tôi và còn là quan hệ bạn giường nữa mà giống như trước đây chỉ là quan hệ chiến hữu mà thôi. Trừ cái đó ra, quan hệ nào cũng có!"

      Thủy Nhi hơi ra cảm thấy lòng của mình rất đau. làm như vậy chắc hẳn đủ tuyệt tình rồi!

      vốn dĩ cũng có tương lai, muốn cắt đứt phải cắt cho đứt hoàn toàn!

      Thượng Quan Quân Triết nghe được những lời này của lại có cảm giác đau lòng, cảm thấy lời của mình trước đây là tàn nhẫn, bạn giường?

      Đúng vậy, giữa bọn họ chính là quan hệ bạn giường hơn? Ngoài ra cái gì cũng có?

      Đây chính là lời mà mình từng tại sao tại từ trong miệng ra lại cảm thấy nó tàn nhẫn?

      Về sau còn là bạn giường, mình thể cùng lên giường. Trở về quan hệ chiến hữu ngày trước, là có thể trở về sao?

      Thượng Quan Quân Triết nhớ đến bọn họ trước kia ở chung chỗ, lúc nào cũng cãi nhau ầm ĩ thao thao bất tuyệt! Bọn họ còn có thể trở về sao?

      Thủy Nhi nhìn thấy vẻ mặt của , dứt lời liền lên tầng hai nước mắt thi nhau rơi xuống nhưng đến tột cùng là tại sao cũng biết!

      "Thủy Nhi, hối hận giữ lại đứa bé này chứ?"

      Lý Băng nhìn thấy như vậy cảm thấy rất lo lắng, ấy tuy tuyệt tình như vậy nhưng chỉ sợ làm được!

      Thượng Quan Quân Triết thoạt nhìn rất quan tâm đứa bé kia, nhìn trong ánh mắt lóe lên đau đớn. Giống như có tình cảm đối với Thủy Nhi, cũng biết mình rốt cuộc là làm đúng hay sai nữa!

      Thủy Nhi gật đầu: "Lý Băng, yên tâm , tôi hối hận! Hôm nay cám ơn !"

      Thủy Nhi rất cảm kích ấy, mới vừa rồi ấy mang theo từ cửa sổ nhảy xuống nhưng ra cũng phải là nhảy mà chỉ là trườn xuống thôi.

      Chẳng qua là Lý Băng đâm châm lên người để cho có thể tỏ ra đau đớn nhưng ảnh hưởng đứa bé. Sắc mặt tái nhợt đau đớn như vậy mới giống như vừa mới sinh non xong.

      " hối hận là tốt rồi, chỉ cần phải hối hận, tôi cũng hối hận!" Lý Băng lẩm bẩm , sợ ấy hối hận, đến lúc đó lại bỏ đứa bé .

      Hơn nữa cũng biết Sính Đình có thể giải quyết Mạc Thiên Kình bên kia hay ? Có giữ được bí mật hay ?

      Sính Đình nhìn Thủy Nhi mặt tái nhợt, bưng cháo gà đặt ở lên bàn lo lắng hỏi:

      "Chuyện gì xảy ra vậy? Sắc mặt sao lại tái nhợt như vậy chẳng lẽ là mang đứa bé bỏ rồi?"

      Thủy Nhi lắc đầu: " có, Băng châm cứu vào người tôi bây giờ vẫn rất đau."

      Thủy Nhi nhìn Sính Đình, nhìn ấy lo lắng cho mình như vậy trong lòng thấy rất ấm áp.

      Sính Đình thở phào nhõm: "Vậy tốt rồi, dọa tôi giật mình. Nhưng mà Thủy Nhi, có cảm giác thấy Thượng Quan Quân Triết hình như rất để ý đến đứa bé này hay ?"

      Sính Đình nhớ tới đến ánh mắt của ta vừa khổ sở vừa hối hận. . . . . .

      Hối hận?

      Làm sao có thể, mình tại sao cảm thấy phía sau lưng là ánh mắt hối hận của ta. Chẳng lẽ ta để ý đến đứa bé?

      Thủy Nhi nhìn Sính Đình: "Làm sao có thể, tối hôm qua ta rất ràng, tôi cùng ta chỉ là quan hệ bạn giường. ta làm sao có thể quan tâm sau khi tiết dục lưu lại cái gì, hoặc chính là ta cố ý gieo giống ở người tôi vì muốn có đứa con!"

      Thủy Nhi cắn môi, nếu quả như là như thế nên làm cái gì, làm như thế nào để mang đứa bé giấu kỹ?

      "Nếu quả như là như vậy phải mang đứa bé giấu kỹ , nếu để cho ta cướp mất như vậy về sau và đứa bé có duyên phận rồi !"

      Lý Băng nghe được lời của Sính Đình và Thủy Nhi cảm thấy lo lắng Thượng Quan Quân Triết sau khi biết được Thủy Nhi bỏ đứa bé tới giành lại!

      "Thủy Nhi đừng sợ, Thượng Quan Quân Triết cũng phải là giặc cướp, coi như ta biết được thế nào, đứa bé cũng có phần của hơn nữa cũng là do sinh. Nếu mà được, tìm bạn trai sau đó giả vờ ở chung từ đó có thể lộ bụng ra ngoài như thế phải tốt hơn sao!"

      Trinh Tử nhìn thấy bọn họ sợ đến như vậy đứng ở bên giúp tay, chỉ là gặp gỡ con người kia quả là cường đạo trong cường đạo còn biết có thể tránh thoát được kiếp hay !

      buổi tối qua, Nam Cung Tước cũng tỉnh ta thấy mình mang theo con trốn nhất định rất tức giận!

      Có lẽ bắt đầu sai người tìm chừng còn hạ lệnh truy nã !

      Xem ra cũng nên bắt đầu vì mình tìm kiếm đường lui, thể ngồi đây mà đợi giết chết được. Có thể mấy ngày nữa, cũng bị Nam Cung Tước tìm được, đến lúc đó lại còn liên lụy đến bọn họ nữa!

      Nhìn trước mắt đá thấy mấy người sắp được làm cha, hai phụ nữ có thai mặc dù bọn họ quen biết lâu nhưng thực có thể cảm nhận được bọn họ lòng đối đãi với mình.

      Thủy Nhi nhìn Trinh Tử, "Nếu như ta dám giành sao?"

      Thượng Quan Quân Triết nhất định là làm như vậy vì ta vỗn dĩ là người đàn ông bá đạo mà!

      dám chắc chắn mình có thể bảo hộ được đứa bé hay !

      "Sợ cái gì, nếu ta dám giành giật đứa bé phải còn có tôi sao? Tôi quyết định làm mẹ nuôi nó nếu như ta dám giành tôi liền thiến ta!"

      Lý Băng mặt lạnh như băng lời ra cũng vô cùng lạnh lùng.

      " Băng, cám ơn !"

      Thủy Nhi cảm kích nhìn Lý Băng, Lý Băng vỗ vỗ vai an ủi.

      " phải lo lắng, phụ nữ có thai phải cố gắng giữ cho tâm tình vui vẻ, như vậy cục cưng mới có thể đáng , hoạt bát biết ?"

      Sính Đình trợn to hai mắt nhìn Lý Băng: " vậy sao?"

      "Đương nhiên là , nghĩ rằng tôi chơi hay sao? Hơn nữa phải cùng cục cưng chuyện, bọn chúng ở trong bụng nghe cũng có thể hiểu, cái này gọi là dưỡng thai. Nhưng phải để bốn, năm tháng sau !" Lý Băng rất nghiêm túc như bác sĩ điển hình!

      "Cùng phòng có hạn chế hay ?"

      Lúc Sính Đình hỏi má khẽ ửng hồng nhớ đến đêm qua, nội tâm khỏi kích động nho !

      Tác giả: Tiểu Dã Áp

      Chương 142: Ai là con của ?

      " Tối hôm qua phải và Mạc Thiên Kình lên giường chứ?" Lý Băng xong, tới trước mặt vạch cổ áo ra quả nhiên nhìn thấy đầy dấu hôn!

      Sính Đình đỏ mặt lên, cúi đầu giọng : " ấy ôm tôi tắm, sau đó liền. . . . . ."

      Chỉ là hình như cũng có chủ động coi như phải chủ động Mạc Thiên Kình cũng có ép buộc . Xem như là tình tôi nguyện, nghĩ lại cũng cảm thấy hơi xấu hổ!

      "Tôi rồi. Tối hôm qua Mạc thượng tướng làm sao lại nằm ở giường của ra là thú tính nổi lên rồi !"

      Thủy Nhi nhịn được . Nghĩ đến tối hôm qua nếu Mạc Thiên Kình ngủ cùng với Sính Đình và Thượng Quan Quân Triết cũng xảy ra quan hệ, cũng diễn biến thành tình trạng bây giờ.

      " ngờ Mạc thượng tướng cao ngạo cũng là con dã thú! Nhìn thấy phụ nữ vẫn có phản ứng!"

      Lý Băng lạnh lùng giễu cợt, Sính Đình mặt càng đỏ hoàn toàn nhìn thấy Trinh Tử nhíu chặt mày.

      "Các người Mạc thượng tướng có phải Mạc Thiên Kình hay ?"

      Trinh Tử đột nhiên hỏi, Nam Cung Tước thường đến Mạc Thiên Kình, chẳng lẽ bọn họ là cùng người?

      Như vậy tất cả bọn họ đều phải là dân thường mà đều là quân nhân?

      Lý Băng gật đầu : "Ừ, chúng tôi đều là thủ hạ của Mạc thượng tướng. Trinh Tử, tôi có thể gọi như vậy ?"

      Lý Băng nhàn nhạt hỏi, Trinh Tử gật đầu có chút hiểu tại sao ấy lại muốn mang mình tới đây rồi!

      " phải muốn cho con sống cuộc sống như người bình thường sao? Nếu như nguyện ý, cùng với chúng tôi đem Nam Cung Tước diệt trừ ! khát máu tàn bạo, sát hại rất nhiều mạng người, hơn nữa mỗi chuyện mà làm đều mang đến tai ương cho người dân. người như vậy nên bị luật pháp trừng trị!"

      Lý Băng mạch nhìn thấy sắc mặt Trinh Tử phức tạp liền thở dài tiếp:

      "Tôi hiểu rất rất thích Nam Cung Tước. Nhưng còn nhớ mấy ngày vừa rồi đối xử với như thế nào? sinh con cho , thậm chí cũng thèm với câu. Hàng đêm cùng những người đàn bà khác lăn lộn ở giường, đàn ông như vậy vẫn cảm thấy lưu luyến sao?"

      Trinh Tử cắn cắn môi cúi đầu nhìn con , biết nên quyết định như thế nào.

      ta dù sao cũng là chồng của , mặc dù ta bây giờ đối với rất tàn nhẫn. Sau khi phát mình mang con bỏ trốn có thể đuổi giết đến tận cửa. Nhưng dù sao ta cũng là người đàn ông của . Muốn xuống tay đẩy đến đường cùng làm được.

      " cảm thấy Nam Cung Tước biết mang theo con người thừa kế sau này của chạy trốn, bỏ qua cho sao? cảm thấy mềm lòng giữ lại sao? theo mấy năm, là hạng người gì, chẳng lẽ còn biết sao?" Từng câu từng chữ của Lý Băng đánh trúng tâm của khiến Trinh Tử càng thêm khó nghĩ.

      Cúi đầu nhìn con ngủ rất say.

      Con đáng như vậy, chẳng lẽ phải suốt ngày đánh đánh giết giết sống trong tối tăm thấy ánh mặt trời hay sao?

      Nghĩ tới thủ đoạn ác độc của Nam Cung Tước trong lòng Trinh Tử liền run sợ. Nếu như giải quyết có thể cả đời đều thể cùng con trải qua cuộc sống của người bình thường, nhưng. . . . . .

      xuống tay được, dù sao ta cũng là người đàn ông mà từng , tại cũng vẫn còn rất chỉ có điều sâu đậm bao nhiêu hận cũng sâu bấy nhiêu.

      Nhớ lại quãng thời gian đó, mỗi ngày đều phải rơi nước mắt vượt qua, thế nhưng Nam Cung Tước lại hàng đêm cùng những người phụ nữ khác nhau triền miên,cũng đau lòng qua rỉ máu, cũng tuyệt vọng nhưng mà muốn quyết định đối phó với ta tự nhiên thấy rất cam tâm!

      Sợ thấy ta nữa, Trinh Tử cắn môi khiến môi cũng sắp rỉ máu nhưng lại cất lên được lời nào!

      " hãy suy nghĩ kỹ càng, tôi cho thời gian, nhưng mà biết đấy Nam Cung Tước chắc bây giờ tỉnh rồi. mà tỉnh hai nhà hắc bạch cũng được yên bình rồi!"

      Lý Băng mặt lộ ra lo lắng .

      "Ừ, tôi suy nghĩ kỹ!"

      Trinh Tử ôm con trở về phòng của mình, Sính Đình nhìn theo bóng Trinh Tử rời :

      "Chồng của ấy là Nam Cung Tước sao?"

      Mới vừa rồi mới biết được ra là Trinh Tử chính là vợ của Nam Cung Tước là người mà Mạc Thiên Kình muốn bắt!

      Mà Lý Băng lại bảo Trinh Tử đối phó với chồng của mình, nhìn nét mặt của Trinh Tử ấy hình như rất thích Nam Cung Tước đó chính là nguyên nhân khiến ấy bất đắc dĩ xuống tay được.

      "Băng, đến cùng là có chuyện gì xảy ra?"

      Sính Đình nhịn được mở miệng hỏi.

      Lý Băng mang chuyện của ấy và Nam Cung Tước mà chứng kiến được kể cho bọn họ, nghe xong bọn họ đều trợn trừng mắt lên?

      "Các xem nếu như các là Trinh Tử làm như thế nào?"

      Lý Băng nhìn bọn họ, Sính Đình sau khi suy nghĩ lúc liền :

      "Nếu như tôi là Trinh Tử, tôi lựa chọn cùng các đối phó với Nam Cung Tước, đối với người đàn ông phụ bạc mình như vậy lại tàn bạo khát máu, đôi tay dính đầy máu tươi của người dân vô tội, tôi nhận định tôi đứng ở bên chính nghĩa!"

      "Đó là bởi vì từ bị quân huấn, hiểu được nếu quả người, mặc dù đối phương có làm thương tổn mình dù cho là rất sâu nữa cũng tha thứ thôi!"

      Thủy Nhi nhàn nhạt , Lý Băng và Sính Đình nhìn đồng thời hỏi:

      "Chẳng lẽ Thượng Quan Quân Triết ?"

      Thủy Nhi trừng mắt nhìn bọn họ: "Tôi chỉ đứng ở quan điểm tình mà quan sát thôi, các nghĩ mà xem dù sao cũng là người mình sâu đậm sao có thể câu liền tử đưa vào chỗ chết được! Đúng là chưa đến Hoàng Hà chưa cam lòng, nếu quả như có ngày người kia lấy súng chỉ ở đầu coi như có bản lĩnh giết chết ấy cuối cùng cũng là ngọc nát đá tan mà thôi!"

      Tối thiểu chính là người như vậy!

      " vậy cũng phải! Quan điểm của mỗi người đều giống nhau, ai cũng có ý tưởng của riêng mình, cũng nên để Trinh Tử suy nghĩ chút!" Lý Băng lạnh nhạt nhìn bọn họ .

      "Các cứ ở đây trò chuyện , tôi xuống dưới xem chút!"

      "Được!"

      Sính Đình gật đầu. Lý Băng vừa xuống lầu nhìn thấy Thượng Quan Quân Triết cầm bình rượu mãnh liệt rót!

      Cau mày xuống.

      Thượng Quan Quân Triết nhìn Lý Băng với ánh mắt vừa lạnh lùng vừa thù hận.

      ta đứng lên hung hăng chỉ tay hỏi:

      "Lý Băng, tại sao lại muốn đem con của tôi bỏ !"

      Lý Băng hai tay ôm ngực cau mày nhìn Thượng Quan Quân Triết người đầy mùi rượu châm chọc .

      "Ai là con của ? Thủy Nhi là của chị em tốt của tôi, ấy đứa bé này là kết quả sau khi buông thả cùng người đàn ông vì vậy muốn bỏ nó . Tôi là chị em của ấy, cũng là bác sĩ đương nhiên phải làm giải phẫu cho ấy rồi !"

      Lý Băng rất hợp tình hợp lý, đặc biệt lại đến hai chữ buông thả !

      "Dù cho là buông thả chăng nữa cũng thể phá bỏ đứa con của tôi được, nó là của con của tôi!"

      Thượng Quan Quân Triết gầm thét lớn đến nỗi cả tòa biệt thự cũng có thể nghe thấy.

      "Con của ? Ở trong bụng của sao?"

      Lý Băng còn chưa đợi Thượng Quan Quân Triết trả lời liền mở miệng tiếp:

      " chẳng qua là bỏ ra chút tinh trùng dư thừa mà thôi. Trước kia phải cũng thường bỏ ra nhiều lắm sao? Làm sao lại đến những chỗ đó mà tìm con?"

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 143: xuống tay được sao?

      "Lý Băng, đây là có ý tứ gì?"

      Ý muốn phong lưu thành tính, khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt hay sao?

      Thượng Quan Quân Triết nắm quyền ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm gương mặt đáng đánh đòn Lý Băng. Người phụ nữ này lúc nào cũng đáng ghét như vậy, tại sao lại giúp Thủy Nhi sinh non bỏ đứa con chưa chào đời của !

      Lý Băng thấy Thượng Quan Quân Triết tức giận , nhếch môi cười lạnh:

      " có ý tứ gì, tôi chỉ muốn nhắc nhở , đứa bé phải là của mà là của Thủy Nhi! Đứa bé ở trong bụng Thủy Nhi nên ấy có quyền quyết định sống chết của nó. Huống chi hai người chẳng qua chỉ là quan hệ bạn giường, vì sao phải tức giận khi người bạn giường bỏ đứa con của mình?"

      "Lý Băng, còn ở đây thêm câu thử xem!"

      Thượng Quan Quân Triết nắm chặt quả đấm, mắt đỏ ngầu vì hận thù.

      " , tôi há phải sợ sao. Thượng Quan Quân Triết, chính là lợn giống chỉ biết gieo giống mà thôi!"

      Lý Băng vừa mới dứt lời liền bị Thượng Quan Quân Triết đánh tới theo phản xạ dùng tay đỡ lấy. Sức lực của Thượng Quan Quân Triết rất lớn làm cho tay của là đau.

      Lý Băng rút tay về trong ánh mắt lạnh lùng tất cả đều là sát khí.

      "Thượng Quan Quân Triết, có bản lãnh thừa nhận mình sai lầm đừng ở trước mặt tôi ồn ào. Muốn đánh nhau phải sao? Được, tôi đánh cùng ! Chúng ta ra ngoài đánh trận!"

      Lý Băng bản lĩnh cũng tệ bị Thượng Quan Quân Triết đánh cái cũng muốn bốc hỏa lên. Bây giờ ta muốn đánh cũng được rồi !

      "Đủ rồi, hai người cũng càng ngày càng tệ rồi !"

      Mạc Thiên Kình giận dữ hét, bọn họ coi thượng tướng chỉ để trang trí hay sao?

      Cư nhiên ở trước mặt đánh nhau!

      Ánh mắt lạnh lẽo sắc bén nhìn chằm chằm Lý Băng, lạnh lùng :

      " về ngủ cho tôi!"

      Lý Băng liếc nhìn đồng hồ treo tường chỉ mười hai giờ đúng lúc nghỉ ngơi.

      "Bây giờ là lúc hết giờ làm, ta muốn đánh cũng thể được!"

      Lạnh lẽo khạc ra mấy câu khiêu khích Thượng Quan Quân Triết, hai người tựa như hai con gà chọi hung hãn ra ngoài sân cỏ của biệt thự.

      sân cỏ màu xanh biếc, bốn mắt nhìn nhau, tia lửa bắn ra bốn phía!

      Mạc Thiên Kình ra ngoài, nhìn thấy hai người nào đó bắn ra tia lửa, cười lạnh ngồi ở bên.

      Nếu muốn đánh, vậy để xem xem bọn họ có bao nhiêu bản lĩnh, rốt cuộc tiến triển đến mức nào rồi!

      "Động thủ !"

      Lý Băng cười lạnh khiêu khích , Thượng Quan Quân Triết bày trận xong liền tung quyền vào bụng . Lý Băng cười châm biếm tung người lên nhấc chân làm cú đá liên hoàn. Thượng Quan Quân Triết vội vàng tránh ra, tay chân hề nhàn rỗi thân hình như gió, nhanh mà độc đánh về phía Lý Băng. Lý Băng cũng yếu thế, vội vàng né tránh, chân như gió lốc, đôi tay nhanh nhẹn đánh thẳng vào ngực Thượng Quan Quân Triết. Hai người đồng thời bị đá trúng ngực liền bắn ra lùi về sau mấy bước.

      " tệ lắm, tay chân vẫn còn rất nhanh nhẹn!"

      Thượng Quan quân Triết lạnh lùng . Quả nhiên hổ danh là phụ tá đắc lực của Mạc Thiên Kình. Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ giao chiến, ngờ cư nhiên bản lĩnh tệ!

      Đánh nhau với cũng ngang tài ngang sức!

      Lý Băng cười lạnh nhìn : " cũng tồi ngờ còn có thể tìm được người thứ hai đánh tay đôi với tôi bất phân thắng bại!"

      cũng lâu có đánh sảng khoái như vậy!

      Nên hôm nay dừng lại ở đây đâu .

      Mạc Thiên Kình ngồi ở chỗ đó, nhìn hai người trong mắt bắn tia lửa, suy nghĩ làm thế nào để cho bọn họ ngừng giao đấu lão K liền chạy đến :

      "Thượng tướng, Nam Cung Tước vừa mới ra lệnh đuổi bắt vợ của và Lý Băng. tại hai giới hắc bạch cũng bị tin tức của làm cho bàng hoàng, ai dám làm loạn."

      " Lệnh đuổi bắt, chỉ là có đuổi bắt thôi sao?"

      Lý Băng có chút kinh ngạc, chỉ là lệnh đuổi bắt mà phải lệnh truy sát ?

      Lão K gật đầu: "Tin tức mới nhất nhận được chính là như vậy!"

      "Xem ra, Nam Cung Tước đối với Trinh Tử cũng hoàn toàn , bằng với tàn nhẫn đó tuyệt đối chỉ là đuổi bắt mà thôi.

      Nhưng mà đến tột cùng là bởi vì sao?

      Chẳng lẽ là bởi vì con của vẫn còn ở trong tay Trinh Tử, còn muốn bắt lại con của mình?

      Lý Băng nghĩ đến việc này vội vàng vào trong nhà, lên lầu hai, chạy thẳng tới phòng của Trinh Tử.

      Trinh Tử chơi đùa với con nghe được tiếng gõ cửa lập tức ra mở. Lý Băng vào phòng mặt đầy tâm ." sao vậy?"

      "Nam Cung Tước tỉnh, hơn nữa còn xuống lệnh đuổi bắt!" Lý Băng mặt đầy phức tạp nhìn thấy mặt Trinh Tử chợt lóe lên vui mừng tiếp tục :

      " cảm thấy Nam Cung Tước bởi vì còn nên mới ra lệnh đuổi bắt hay sao?"

      Lý Băng thở dài , có lẽ đây chỉ là suy đoán của nhưng là trong khoảng thời gian sống cùng Nam Cung Tước cũng cảm thấy ta là người đàn ông biết người khác.

      " có ý gì!"

      Mặt của Trinh Tử có chút tái nhợt, phòng tuyến cuối cùng trong lòng cũng bị dao động.

      "Trong tay còn có con của ! cảm thấy là vì con mới ra lệnh truy sát hay là bởi vì còn có tình cảm với nên chỉ ra lệnh đuổi bắt mà thôi?"

      Những điều này chỉ có ấy mới ràng nhất!

      Trinh Tử nhìn , sắc mặt rất kém quên mất là trong tay mình còn có con nữa.

      Nam Cung Tước làm sao có thể bởi vì ra lệnh truy sát. Tám phần vẫn là suy nghĩ muốn cho con bình an trở về thôi.

      Xem ra chính bản thân kỳ vọng vào hơi nhiều!

      Trinh Tử khổ sở cười cười, trong đó khổ sở chỉ có mới biết.

      Lý Băng nhìn rồi nắm tay: " có muốn biết ý nghĩ chân của ta hay ?"

      Trinh Tử cắn cắn môi, gật đầu : " có biện pháp ?"

      Lý Băng liền gật đầu: "Có, nếu như biết Nam Cung Tước ra chỉ vì đứa bé mới ra lệnh đuổi bắt, hợp tác với chúng tôi bắt lấy chứ?"

      Mặt Lý Băng đầy hy vọng nhìn . Trinh Tử cắn môi, nghiêm túc suy nghĩ.

      " tốt nhất suy nghĩ kỹ chút, bao giờ có quyết định đến tìm tôi!"

      Lý Băng biết ấy cũng rất khổ sở cũng muốn ép gắt gao, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng.

      "Tôi đồng ý với ! Nếu như Nam Cung Tước là chỉ là vì muốn tìm con về để thừa kế sản nghiệp tôi đồng ý với cùng nhau lùng bắt ta !"

      Trinh Tử khổ sở quyết định, bởi vì giữa chồng và con , thể nào lựa chọn người chồng có nhân tính, tàn bạo khát máu được.

      Nếu mà ta muốn hạ độc thủ với , tuyệt đối xuống tay lưu tình.

      Lý Băng gật đầu sau đó cùng với Trinh Tử ôm đứa bé xuống lầu.

      Ở dưới lầu Mạc Thiên Kình, lão K còn có Thượng Quan Quân Triết ở trước máy vi tính nghiên cứu hăng say nhìn thấy bọn họ xuống trong ánh mắt thoáng qua tia hiểu.

      Lý Băng nhìn chằm chằm Mạc Thiên Kình, lạnh nhạt :

      "Thượng tướng, tôi muốn để cho Trinh Tử liên lạc qua Internet với Nam Cung Tước để cho bọn họ có thể chuyện ràng. Nếu như Nam Cung Tước chỉ là bởi vì đứa bé mới đuổi bắt ấy..., Trinh Tử nguyện ý giúp chúng ta lùng bắt !"

      Mạc Thiên Kình nhìn Trinh Tử với ánh mắt sắc bén:

      " nghĩ kỹ chưa? Nhưng là chồng của , có xuống tay được ?"

      khi xác định xuống tay cũng nhân từ nương tay sao?

      Trinh Tử gật đầu: "Nếu là ta đối với tôi vô tình, tôi và con cũng thể nào để cho ta tiếp tục làm việc ác được!"

      Vừa nghĩ tới con lòng của Trinh Tử liền kiên định hơn rất nhiều!" Vậy cũng tốt, liền thử lần xem sao!"

      Mạc Thiên Kình bảo lão K chuẩn bị chút, đem giấu vị trí của mình sau đó mới để cho ấy liên lạc với Nam Cung Tước qua Internet!

      Tác giả: Tiểu Dã Áp

      Chương 144: là người Nhật Bản?

      "Chuẩn bị xong chưa?"

      Lý Băng khẩn trương nhìn Trinh Tử, giúp bế đứa bé, Trinh Tử gật đầu sau đó khôi phục trấn định mặc dù trong lòng rất hồi hộp.

      Lão K đem điện thoại bố trí tốt để cho Trinh Tử nhập vào số điện thoại của Nam Cung Tước!

      "Tút. . . . . ."

      Nghe được tiếng đô đô vang lên lòng của Trinh Tử cũng nhảy lên theo, trái tim càng thêm khẩn trương đập càng lúc càng nhanh,.

      "Alo!"

      Nam Cung Tước sau khi nhìn thấy số lạ điện thoại di động khỏi nhíu mày, nhưng mà vẫn nhấn nút trả lời, dù sao người biết mã số của cũng phải rất nhiều.

      "Nam Cung Tước, là em!"

      Trinh Tử lạnh nhạt .

      "Trinh Tử, muốn làm cái gì, ở đâu, đến tột cùng muốn làm gì, tại sao lại đem con của tôi mang . cho tôi biết là ai làm, có phải là bác sỹ Lý hay là mình !"

      Nam Cung Tước sau khi nghe được giọng của Trinh Tử lập tức gầm thét ra đống lớn nghi vấn.

      Vẻ mặt Trinh Tử rất mất mát quả nhiên là vậy. câu nào quan tâm đến chỉ có tra hỏi về con !

      Nỗ lực bình phục lại nội tâm đau đớn, Trinh Tử nhàn nhạt :

      "Là em, chính em mang con bỏ !"

      "Trinh Tử, phát thần kinh gì, tại sao lại đem con của tôi mang , ở đâu lập tức trở về cho tôi!"

      Giọng lạnh lẽo của Nam Cung Tước từng nhát từng nhát đâm vào người Trinh Tử làm lòng rỉ máu.

      "Nam Cung Tước, chỉ quan tâm đến con thôi sao? Em là của vợ của mà!"

      Trinh Tử đau đớn nhắm mắt lại, trong lòng đau đớn run rẩy dứt.

      " Vợ cái gì mà vợ, còn biết là vợ của tôi hay sao? Kể từ khi rời bỏ Nam Cung Tước tôi chính là phản bội lại tôi, cũng phải vợ của Nam Cung Tước tôi nữa!"

      Cái muốn chỉ có con , huyết mạch của phải thể lưu lạc bên ngoài, còn trông cậy vào nó để kế thừa sản nghiệp!

      Khi mới vừa tỉnh lại, phát tất cả bọn họ đều thấy, còn tưởng rằng là bị bác sĩ kia mang , ngờ ta phản bội .

      Phản bội đều chỉ có hậu quả đó là con đường chết, phải là cho đường sống, mà là chính nàng lựa chọn vào!

      " bởi vì con nên mới đuổi giết tôi sao?"

      Trinh Tử run rẩy hỏi, nước mắt tràn đầy mặt, nhưng hề có cảm giác đau lòng cực hạn.

      phải là vợ, phản bội, ha ha. . . . . .

      Đây chính là của Nam Cung Tước sao?

      mà từ bỏ sư môn, giết chết trưởng bối mình quý nhất, ngờ lại lấy được câu như vậy!

      Nam Cung Tước, rất tuyệt tình!

      " cho rằng còn giá trị gì để cho tôi lưu lại sao?"

      Cho tới bây giờ bao giờ giữ lại người có giá trị nào, tình chỉ càng thêm ràng buộc gây trở ngại quảng bá nghiệp. Cái mà muốn chỉ là quyền lợi và tiền bạc, nữ nhân, tiện tay cũng vơ được cả nắm!

      làm sao có thể lưu luyến ta, con cũng là huyết mạch của , thể nào để cho nó bị mang !

      "Nam Cung Tước, từ hôm nay trở , tôi Yamamoto Trinh Tử chấm dứt tình nghĩa vợ chồng với , con cũng đừng mơ tưởng !"

      Trinh Tử rưng rưng xong liền cắt đứt Internet, khóc rống lên, đứa bé hình như cũng cảm nhận được mẹ nó đau lòng liền oa oa khóc lớn theo.

      Lý Băng nhìn , vừa dỗ đứa bé trong lòng cũng rất áy náy.

      Cảm thấy chính mình hình như có chút tàn nhẫn!

      Mấy phút sau Trinh Tử khóc đủ rồi nghe thấy con mình vẫn còn khóc, nâng đôi mắt sưng đỏ lên ôm lấy con vào lòng.

      Nhìn đứa con vừa mới đầy tháng của mình đầy trìu mến. Đau khổ trong lòng cách nào diễn tả được, năm năm qua mình vì ta yên lặng bỏ ra nhiều như vậy, vốn cho là ta lòng mình.

      ngờ đây tất cả đều là mưu, mình chẳng những có vị trí gì trong tim của ta mà còn liên lụy đến toàn bộ các em trong sư môn!

      Nghĩ đến việc các em trong sư môn theo Nam Cung Tước tại chỉ còn lại và đại sư huynh mà gần đây đại sư huynh cũng biến mất nguyên do.

      Tất cả đều vì ham muốn cá nhân của hại chết!

      cho đến bây giờ mới hiểu ràng Nam Cung Tước đến tột cùng là con người như thế nào!

      " là người Nhật Bản?"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, vừa nãy khi nghe thấy xưng đầy đủ tên họ liền khẳng định chính là người của gia tộc Yamamoto, hơn nữa rất có thể chính là con của Yamamoto Vũ Điền mai danh tích những năm gần đây nhất.

      Trinh Tử gật đầu: "Đúng vậy, tôi là người Nhật Bản, là con của Yamamoto Vũ Điền . Cũng chính là con năm năm trước đột nhiên biến mất của Hắc bang lớn nhất Nhật Bản!"

      Nhìn trong mắt bọn họ đầy kinh ngạc, Trinh Tử tiếp:

      "Năm năm trước Nam Cung Tước nhìn thấy tôi ở vũ hội tổ chức tại nhà tôi liền tấn công theo đuổi. Lúc ấy tôi mặc dù là người của hắc đạo nhưng cũng biết Nam Cung Tước là người như thế nào. Bị bề ngoài của ấy hấp dẫn, ấy đối với tôi dịu dàng che chở vì vậy rất nhanh tôi chấp nhận ấy.

      Chúng tôi nhau được hơn ba tháng kết hôn. Sau khi cưới ấy vẫn đối xử với tôi rất tốt mà tôi từ từ biết được tàn bạo khát máu của ấy. Thỉnh thoảng khi tôi khuyên giải ấy cũng nghe theo. Chăm sóc tôi rất cẩn thận chỉ là để cho tôi ra ngoài bao giờ ấy là ở bên ngoài rất nguy hiểm.

      Tôi vẫn luôn cho rằng ấy sợ tôi bị thương tổn cho nên mới hạn chế tự do của tôi như vậy. Nửa năm sau, ba tôi đột nhiên qua đời vì bệnh tim, nhà Yamamoto có ai gánh vác nên ấy khuyên tôi đưa các sư huynh đệ của mình sang Thiên Môn, hơn nữa còn chăm sóc bọn họ tốt.

      Lúc ấy tôi vẫn luôn tin tưởng ấy, ngờ các sư huynh đệ sau năm đến Thiên Môn từng người từng người bị chết, còn lại được mấy người. ấy mỗi lần như vậy cũng cho tôi biết nhưng lại là bọn họ bị cảnh sát bắn chết!

      Như vậy mà tôi vẫn cứ ngây ngốc tin. Chưa tới năm sau, tôi mang thai nhưng ngờ chưa được ba tháng lại bị sảy. Cho đến năm ngoái, tôi mới lại mang thai, hơn nữa càng ngày càng hiểu tính tình của ấy. Nhưng mà ấy đối với tôi vẫn rất tốt vì vậy có rất nhiều chuyện tôi đều mắt nhắm mắt mở mà cho qua ngay cả các sư huynh đệ toàn bộ đều chết sạch cũng biết!

      Đại sư huynh cũng biết đâu mất rồi!"

      Trinh Tử khổ sở nhớ lại, nghĩ tới những sai lầm mà mình phạm phải cảm thấy vô cùng hối hận.

      nghĩ tất cả mọi việc của nhà Yamamoto đoán chừng đều do Nam Cung tước tính kế, ngay cả cái chết của ba cũng vậy!

      Chỉ là là ngây ngốc biết cứ cho là bị bệnh tim đột phát mà chết!

      "Cho đến sau khi tôi sinh con , tôi mới nhìn thấy tàn ác tuyệt tình của ta. Sau khi ta thấy tôi sinh con lập tức nhìn bằng ánh mắt khác làm lòng của tôi đau nhói. ta lạnh lùng vô tình rằng phải để con theo để thừa kế gia nghiệp của ta!

      Nếu phải ta ở trước mặt của tôi muốn cường bạo Lý Băng chắc tôi vẫn còn do dự ra tay!"

      Trinh Tử đau đớn nhớ lại, ngày đó nếu mà hành động Lý Băng có thể bị ta cường bạo hay !

      "Ngày đó ra nếu hành động tôi cũng chuẩn bị phản kháng lại rồi!"

      Lý Băng nghĩ đến việc Nam Cung Tước muốn cường bạo mình giận dữ . Nếu mà bắt được , nhất định phải thiến !

      "Tôi cũng biết vậy. Nhưng cứ coi như động thủ chăng nữa chúng ta cũng chưa chắc có thể đánh thắng được ta hơn nữa còn có nhiều vệ thủ như vậy."

      "Cho nên dùng bột mê hồn?"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, Trinh Tử liền gật đầu.

      "Ừ, những thứ đó là tôi mang từ nhà Yamamoto đến, cũng coi như điều chế bí mật của gia tộc Yamamoto ngoại trừ tôi và cha tôi ra ai cũng biết ngay cả Nam Cung Tước cũng vậy. Cái này tôi dùng để phòng thân nhưng mà ngờ ngày lại phải dùng chính người mà mình !"

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 145: Sính Đình, muốn lên giường với em!

      "Các người tại tính toán đối phó Nam Cung Tước thế nào. Theo bản lĩnh của ta chúng ta rất nhanh bị phát !"

      Trinh Tử rất bình tĩnh , vẫn luôn cho là mình có thể cùng Nam Cung Tước hạnh phúc bên nhau cả đời. Nhưng mà ngờ đến hạnh phúc của mình chấm dứt nhanh như vậy.

      " có biện pháp gì hay ?"

      Mạc Thiên Kình nhìn , nhìn dáng vẻ bình tĩnh của đoán chừng là có biện pháp rồi. Dù sao tạm thời cũng biết đối phó với Nam Cung Tước như thế nào, dù sao thế lực của quá lớn, lại mạnh như vậy!

      Trinh Tử nhìn : "Tôi có thể nghiên cứu ra bột mê hồn, đến lúc đó chúng ta lẻn vào nhà Nam Cung, làm cho Nam Cung Tước hôn mê rồi trực tiếp bắt lại!"

      Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, cái này có thể sao?

      Nam Cung Tước sao còn có thể mắc mưu lần thứ hai?

      " có thể đem toàn bộ thế lực và sản nghiệp của Nam Cung Tước ra hết sao?"

      Mạc Thiên Kình nhìn Trinh Tử, suy nghĩ lúc rồi gật đầu.

      "Cũng có thể!"

      từng có bản lĩnh nhìn lần liền ghi nhớ . Ngay cả võ nghệ cũng là từ nhìn mà tự học, đến ba của cũng biết con mình có võ công lợi hại như vậy.

      Ba chỉ hy vọng con của mình có thể như người bình thường là sống vui vẻ, hạnh phúc!

      Lý Băng kinh ngạc nhìn Trinh Tử thẹn thùng giải thích.

      "Tôi có khả năng nhìn lần cũng quên cho nên căn bản sản nghiệp của Nam Cung Tước tôi từng xem lần liền nhớ kỹ!"

      Lời của Trinh Tử làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc thế giới có người có khả năng như vậy sao?

      " viết ra đây !"

      Mạc Thiên Kình lấy laptop đưa cho , mười ngón tay của Trinh Tử thoăn thoắt bàn phím. Mạc Thiên Kình đứng ở bên kinh ngạc nhìn kê khai chi tiết từng hạng mục .

      thể thừa nhận ấy rất lợi hại, những tài liệu này bọn họ tra xét rất lâu mới tra ra được nửa, mà tự nhiên có thể biết nhiều như vậy, ràng chi tiết như vậy!

      "Chỉ có thể nhớ như vậy thôi, cũng biết có khả thi hay . Tôi cũng chỉ xem qua bấy nhiêu thôi !"

      Trinh Tử đưa máy vi tính sang cho Mạc Thiên Kình nhìn. Mạc Thiên Kình nhìn những ghi chép của nhất thời nhếch môi lên cười lạnh.

      "Xem ra Nam Cung Tước ném ra ngoài cũng đồng nghĩa với việc tự ném mình ra ngoài rồi!"

      môi Mạc Thiên Kình nở nụ cười cực kỳ mê hoặc!

      người vợ lợi hại như thế mà lại biết giữ lấy, cư nhiên đem ấy đuổi ra khỏi cửa biến thành kẻ thù của mình!

      Nam Cung Tước, ngày lành của mày sắp đến rồi!

      Liên tiếp mấy ngày sau Mạc Thiên Kình và đám người lão K bận rộn ngày đêm vùi đầu ở bên máy vi tính sau đó lại ra ngoài. Hôm nay Mạc Thiên Kình cùng với bọn họ kéo lê thân thể mệt mỏi quay về. Sính Đình và Thủy Nhi làm xong thức ăn nhìn bọn họ mệt mỏi rã rời có chút đau lòng.

      "Như thế nào rồi?"

      Trinh Tử nghe được tiếng động dưới lầu liền ôm đứa bé xuống hỏi thăm, mấy ngày nay trong lòng lúc nào cũng khẩn trương cao độ.

      Mạc Thiên Kình nhìn nhàn nhạt :

      " tại sản nghiệp của Nam Cung Tước hầu hết bị đóng cửa, phần lớn trợ thủ đắc lực cũng bị bắt rồi!"

      Bây giờ chỉ còn lại Nam Cung Tước nữa thôi, phái người theo sát để cho có cơ hội chạy thoát!

      Trinh Tử gật đầu: "Vậy tốt rồi, các phải luôn luôn theo sát, Nam Cung Tước rất lợi hại thể để cho ta chạy thoát được!"

      ta mà trốn cuộc sống sau này của bọn họ cũng được yên bình!

      Mạc Thiên Kình gật đầu: "Yên tâm , tôi để cho còn có cơ hội trở mình đâu!"

      Lần này, phải bắt đền tội, để cho phải tiếp nhận trừng phạt của pháp luật!

      "Ừm!"

      Trinh Tử gật đầu, mấy ngày nay cũng trở nên bình tĩnh hơn, đối với Nam Cung Tước hoàn toàn tuyệt vọng rồi. Nếu như ta bị chết nhiều nhất chính là đau lòng nhưng hết là cảm thấy được giải thoát.

      chỉ có con mà ngay cả những người bị ta hại cũng được giải thoát.

      "Đừng đến công việc nữa, rửa tay ăn cơm thôi!"

      Thủy Nhi nhìn bọn họ, lạnh nhạt làm cho Thượng Quan Quân Triết rất thoải mái.

      Kể từ sau hôm đó giữa bọn họ cũng còn gì để với nhau. ấy cho tới bây giờ cũng thèm liếc cái. bây giờ lúc nào cũng đúng mực để ý đến chút nào.

      Sau khi buồn rầu rửa tay liền vội vàng ngồi xuống bên cạnh .

      Thủy Nhi đứng dậy xới cơm, khi quay lại liền ngồi ở vị trí cách rất xa!

      Thượng Quan Quân Triết đành rầu rĩ ăn cơm, mùi của thức ăn thơm phức thế nhưng ăn vào lại thấy vô vị tẻ nhạt!

      cũng phải bị hủi có cần phải cách xa đến như vậy ?

      Thủy Nhi ăn cơm đầu cũng có ngẩng lên, hơn nữa lại ăn rất nhiều làm cho Thượng Quan Quân Triết có chút kinh ngạc:

      "Sao lại ăn nhiều như vậy?"

      Đây là chén canh thứ hai mới vừa nãy còn ăn hai chén cơm nữa.

      Nhìn thấy ăn như vậy, còn tưởng rằng là ấy giận dỗi chống đối mình nên Thượng Quan Quân Triết nhịn được mở miệng hỏi thăm.

      Thủy Nhi cũng thèm liếc mắt sang chỉ lạnh lùng :

      "Tôi ăn bao nhiêu cũng liên quan đến , chẳng lẽ ngay cả chuyện tôi ăn bao nhiêu cơm cũng muốn hạn chế sao? Tôi vui mừng, tôi thích, cũng quản được sao!"

      ". . . . . ."

      Thượng Quan Quân Triết bị trận liền im lặng. chỉ là quan tâm đến thôi có cần phải cầm pháo ném về phía để khai hỏa ?

      "Cũng đúng, ăn nhiều như vậy rất giống người mang thai như Sính Đình!"

      Lời của lão K vừa mới thốt ra liền bị Thủy Nhi ăn canh ‘ khụ ’ cái phun hết lên mặt. Lão K sắc mặt tái xanh, hung dữ nhìn chằm chằm Thủy Nhi.

      người trong bàn ăn đều đưa mắt nhìn Thủy Nhi phun cả canh ra bàn, bát đũa trong tay cũng buông xuống, rất đồng tình nhìn lão K.

      Thủy Nhi xoa xoa môi!

      " xin lỗi, lời của dọa tôi chết khiếp.Tâm tình của tôi tốt, mọi người ăn nhiều vào!"

      Thủy Nhi bỏ bát xuống trong lòng có chút hoang mang rối loạn chỉ mong Thượng Quan Quân Triết đừng nên hiểu lầm.

      "Lão K đáng đời ! có việc gì lại tự nhiên so sánh ấy với phụ nữ có thai !"

      Lý Băng hả hê , lão K hung dữ trừng mắt nhìn rồi xoay người vào phòng tắm.

      Thượng Quan Quân Triết nhìn chằm chằm Thủy Nhi, Thủy Nhi cũng lạnh lùng trừng mắt nhìn ngáp cái sau đó ôm con của Trinh Tử lên.

      "Bảo bối, mẹ nuôi đưa con trở về phòng ngủ!"

      xong liền lên lầu!

      Thượng Quan Quân Triết vẫn nhìn chằm chằm bóng dáng của , thấy ôm con của Trinh Tử liền sinh ra ảo giác đứa trẻ mà bế là con của mình!

      Sính Đình liếc nhìn Thượng Quan Quân Triết, tức giận cảnh cáo: " tại tâm tình của ấy tốt, nên chọc vào dù sao hai người cũng chia tay rồi!"

      xong cũng bê bát đũa vào trong bếp, Mạc Thiên Kình vội vàng đến giúp tay!

      Thượng Quan Quân Triết liếc nhìn người lầu thấy bóng dáng liền thở dài về phòng nghỉ ngơi!

      "Bà xã. . . . . ."

      "Đừng có gọi bà xã, Mạc Thiên Kình, chẳng qua cũng chỉ là cha của đứa bé mà thôi!"

      Sính Đình vừa rửa bát, vừa . Nghĩ tới câu vừa rồi của lão K cũng có chút do dự có nên cho Mạc Thiên Kình chuyện Thủy Nhi có bỏ đứa hay !

      Mạc Thiên Kình ở phía sau ôm eo của dựa sát vào sau lưng quấy rầy:

      "Bà xã à, rất lâu có cái kia rồi !"

      Giong mang theo chút nũng nịu hoàn toàn giống như thượng tướng ngày thường, Sính Đình im lặng liếc mắt.

      "Thứ nhất, được gọi là bà xã, thứ hai cần với em cái đó!"

      Tức chết rồi mới có mấy ngày lại muốn nữa rồi !

      Mấy ngày nay nếu phải là công việc bù đầu, đoán chừng sớm nghĩ đến rồi?

      "Được rồi, Đình Đình, muốn lên giường với em!"

      Mạc Thiên Kình rất thẳng thắn tuyên bố lập tức liền bắt gặp vẻ mặt xem thường của Sính Đình!

      Chương 146: Tối nay cho phép động vào em!

      Mạc Thiên Kình rất uất ức nhìn mím môi mỏng : "Đừng có dùng ánh mắt như thế mà nhìn lại tưởng rằng em có hứng thú đấy? Mấy ngày nay được khai trai rồi !"

      Lời của Mạc Thiên Kình càng ngày càng thẳng thắn. Đoán chừng thiếu chút nữa mang suy nghĩ muốn cùng xxoo ra mồm rồi. Sính Đình tức giận nhìn chằm chằm, tập trung rửa bát, sắc mặt rất thối.

      "Sính Đình để rửa cho em tắm trước lát nữa lên ngay!"

      Mạc Thiên Kình vội vàng lấy bát trong tay ở dưới vòi nước rửa sạch, rửa cực kỳ nghiêm túc.

      Sính Đình tức giận trừng mắt liếc đột nhiên nhếch môi cười yếu ớt.

      "Được rồi, tối nay ở cùng chẳng qua em có điều kiện, cứ rửa xong lên rồi em !"

      Sính Đình dặn dò xong liền ra phòng bếp, xoa xoa tay nhìn thấy Trinh Tử vẫn ngồi ở ghế xem TV nhưng có nhìn thấy con của ấy đâu.

      "Cục cưng đâu?"

      Sính Đình tới ngồi xuống bên cạnh, Trinh Tử chỉ chỉ lầu: "Thủy Nhi bế! ấy hình như rất thích cục cưng!"

      "Trinh Tử, tối nay có thể cho tôi mượn cục cưng chút ?"

      Sính Đình cười hì hì hỏi, Trinh Tử nhìn mặt tò mò: " mượn cục cưng làm gì?"

      Sính Đình ghé vào bên tai giọng Trinh Tử nghe xong nhìn với ánh mắt kinh ngạc làm hơi ngượng ngùng.

      " tính toán làm như vậy à?"

      Ở trong lòng Trinh Tử cảm thấy Mạc Thiên Kình là đáng thương, Sính Đình rất nghiêm túc gật đầu Trinh Tử nhìn :

      " ra thỉnh thoảng mấy lần vẫn là có thể, chỉ cần làm quá thôi. tại mỗi ngày ta đều phải xử lý rất nhiều việc rồi, làm như vậy buổi tối ta làm sao nghỉ ngơi được. Nếu như ngày mai đột nhiên có chuyện, mà ta lại bị mất ngủ, đến lúc đó thi hành nhiệm vụ làm sao thuận lợi được hay là chờ giải quyết chuyện này xong rồi hãy !"

      Trinh Tử phải là cho mượn con , chỉ là buổi tối mà cho đàn ông ở cùng với đứa bé vừa đầy tháng quả chính là muốn mạng của bọn họ!

      Sính Đình nhìn Trinh Tử, thấy ấy cũng đúng, thôi đành phải suy nghĩ biện pháp khác vậy!

      Mắt nhìn lầu, biết Thủy Nhi bây giờ thế nào!

      "Hai người cái gì thế? Sính Đình, em phải là nên lên tắm sao? Thế nào mà còn ở đây tán gẫu cái gì chứ ?"

      Mạc Thiên Kình rửa bát xong ra ngoài nhìn thấy Sính Đình và Trinh Tử trò chuyện rôm rả, mở miệng hỏi.

      Nhưng mà nếu như biết Sính Đình nghĩ biện pháp để tối nay thể đụng vào biết còn có tâm tình quan tâm như vậy hay !

      Sính Đình nhìn , người đàn ông này ràng là mới từ phòng bếp ra ngoài sao mà cũng có thể đẹp trai như vậy, hơn nữa mặt còn mang theo nụ cười mê người, sức quyến rũ quyến rũ rất ràng làm cho rất thoải mái.

      Sính Đình cực kỳ khó chịu lên lầu hai, vừa định gõ cửa phòng của Thủy Nhi, nghe được giọng của Thượng Quan Quân Triết, đành phải nấp ở cửa nghe lén.

      Thủy Nhi đem cục cưng đặt lên giường chơi đùa với nó, hai mắt cục cưng mở to nhìn , hoàn toàn để ý đến Thượng Quan Quân Triết miệng đắng lưỡi khô đứng bên cạnh.

      Cuối cùng hôm nay cũng thiếu kiên nhẫn leo cửa sổ vào phòng của .

      cũng biết có này cái bản lãnh này cửa sổ khóa kỹ nhưng đối với đều có tác dụng .

      Chỉ là quyết định để ý tới nữa cứ coi khí là được rồi!

      "Thủy Nhi, em rất thích trẻ con sao?"

      Thượng Quan Quân Triết chưa từ bỏ ý định hỏi, đây là câu thứ ba rồi. Nhưng mà ấy lại xem như hữu cũng hoàn toàn nghe thấy lời của . mặc dù cảm thấy rất ủy khuất nhưng vẫn chịu buông tha.

      "Thủy Nhi, em nghe thấy hỏi sao?"

      Giọng khỏi lên hơi cao chút, đầu Thủy Nhi cũng có ngẩn lên lạnh nhạt :

      "Nghe thấy!"

      "Nghe thấy sao trả lời ?"

      Thượng Quan Quân Triết nổi đóa, hỏi nhiều lần, nghe được nhưng lại thèm tiếng, xem như thằng ngốc mà đùa bỡn hay sao?

      Thủy Nhi tiếp tục trêu chọc cục cưng rồi tức giận : " chút đừng dọa đến cục cưng!"

      là, lớn tiếng như vậy, cục cưng cũng bị dọa sợ đến sắp khóc!

      "Vậy em phải trả lời !"

      Thượng Quan Quân Triết uy hiếp , Thủy Nhi lạnh nhạt trả lời:

      "Tôi làm sao phải trả lời , tôi thích hay thích trẻ con cần thiết phải cho biết. Đây là quyền riêng tư của tôi làm ơn nếu có việc gì ra !"

      Thủy Nhi xong liền ôm em bé chuẩn bị ngủ. Đứa trẻ này càng nhìn lại càng thích, biết là cục cưng của có đáng như vậy hay !

      Thủy Nhi suy nghĩ thấy đứa ‘ oa oa ’ khóc lên, ngửi thấy mùi hôi từ nó. Thủy Nhi cau mày mở trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra cái tã giấy cọng thêm cả khăn ướt.

      Thượng Quan bịt mũi, mùi là thối còn chưa kịp mở lời nhìn thấy Thủy Nhi đưa cho mình cái tã bẩn.

      "Mang cái này vứt xuống thùng rác tiện thể đem thùng rác khác tới đây!"

      ". . . . . ."

      Thượng Quan Quân Triết nhìn tã giấy bên trong đen thùi lùi ở trước mặt. Sao mà thối thế biết, trong dạ dày liền thấy nôn nao vội vàng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo .

      Thủy Nhi sửng sốt lát sau bên liền mỉm cười.

      Lau sạch xong rồi lót bỉm cẩn thận sau đó liền đem tã giấy đât vứt vào thùng rác, rồi đến vệ sinh.

      Cục cưng nín khóc, Thượng Quan Quân Triết sau khi nôn mửa lúc quay ra nhìn thấy Thủy Nhi nhắm mắt ôm đứa nằm ở giường.

      Định mấy câu nhưng nhìn thấy ngủ tuy rất muốn ở lại nhưng lại tìm được lý do gì nên đành phải ra.

      Thượng Quan Quân Triết vừa khỏi, Thủy Nhi liền mở mắt ra cũng biết vì sao mình lại chảy nước mắt. Thấy đến hỏi chuyện của đứa , cũng ngờ rằng mình vẫn còn để ý đến như vậy.

      Có lẽ ở trong lòng của đứa bé vẫn luôn rất quan trọng, so với còn quan trọng hơn.

      Thủy Nhi sớm pha sữa bột cho cục cưng uống, nhìn cái miệng nhắn cố gắng mút sữa tâm tình của cũng khá hơn nhiều.

      Sính Đình nấp ở cửa nghe lúc sau đó lại nghe được thanh ở bên trong đành cam lòng quay về phòng.

      Mạc Thiên Kình tắm xong người chỉ quấn độc cái khăn tắm, nở nụ cười hấp dẫn mê người gương mặt tuấn tú . Dáng người to lớn của làm cho người ta phát sinh những ý nghĩ kỳ quái nhưng mà tất cả những thứ đó đều bị Sính Đình coi thường.

      Nản lòng thất vọng ngồi ở giường, cầm điều khiển ti vi bật lung tung.

      "Em làm sao vậy? bị mất hứng?"

      Mạc Thiên Kình tới ngồi xuống bên cạnh , Sính Đình nhìn sau đó lại tiếp tục trầm mặc.

      Mạc Thiên Kình nhìn như vậy càng thêm cảm thấy có cái gì đúng!

      "Sính Đình, em có chuyện giấu phải ?"

      Sính Đình thở dài, nhìn Mạc Thiên Kình.

      "Nếu như mà em có chuyện lừa gạt có giận em ?"

      "Vậy phải để xem chuyện gì , nếu như là chuyện rất nghiêm trọng tức giận!"

      Mạc Thiên Kình sưng mặt nhìn . Sính Đình cũng tức giận nhìn chằm chằm.

      " mà dám tức giận, em tại cho !"

      còn tưởng có việc gì, tha thứ cho em chứ!

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 147: Mạc Thiên Kình, làm gì đấy!

      " đùa phải , em có chuyện giấu sao?"

      Mạc Thiên Kình ngờ có chuyện giấu mình. Nhìn mặt hình như rất phiền não làm cho khỏi tò mò, đến tột cùng là giấu mình chuyện gì!

      "Loại chuyện như vậy sao có thể mang ra đùa được!" Sính Đình tức giận mắng, Mạc Thiên Kình liền ôm lấy .

      " tắm rửa trước , chờ em tắm xong, tâm tình bình tĩnh rồi từ từ nghe em !"

      Mạc Thiên Kình nhìn nhàng khuyên nhủ. Hình ảnh thượng tướng uy phong lừng lẫy coi như là hoàn toàn bại dưới tay của rồi !

      "Ừm! Nhưng mà phải tắm cho em!"

      Sính Đình như nữ vương truyền lệnh xuống. mặt Mạc Thiên Kình lập tức tỏ ra vui mừng, sau đó lại nghe thấy giọng vui của cất lên:

      "Bây giờ tâm tình của em tốt, được xxoo với em. Tối nay phải nghe em hết, nếu em ngủ được. Em mà ngủ được cục cưng cũng ngủ được, cục cưng ngủ được, náo động. . . . . ."

      "Cục cưng vì sao lại ngủ được?"

      Mạc Thiên Kình rất buồn bực nhìn bụng nhô ra của . Cục cưng mới có ba tháng mà lại ngủ được, cứ coi như là như vậy nhưng làm sao mà lại biết được!

      "Thế nào, tin sao!"

      Sính Đình rất vui hỏi, Mạc Thiên Kình liền vội vàng lắc đầu: "Sao lại chứ! đương nhiên tin! Em tự hay là muốn bế vào!"

      làm cũng vấn đề gì dù sao cũng phải chỉ có đêm nay. chừng ngày mai tâm tình tốt lên còn có thể làm mấy lần !

      Sau khi tìm niềm vui trong đau khổ liền dìu Sính Đình vào phòng tắm, Mạc Thiên Kình giúp xả đầy nước, Sính Đình cởi hết quần áo xong liền bước vào.

      Mùi sữa tắm thơm ngát, bọt xà phòng che lấp thân thể trắng nõn như như , khiến Mạc Thiên Kình thấy như bị hành hạ, ràng là hành hạ .

      thế nào cũng là người đàn ông bình thường lại ở chỗ này phục vụ tắm, bàn tay chạm vào da thịt mịn màng, toàn thân liền chấn động run rẩy dưới bụng lập tức nổi lên phản ứng.

      Sính Đình cũng chú ý lắm đến việc này. nghĩ có nên cho biết chuyện liên quan đến đứa con của Thượng Quan Quân Triết hay mà Mạc Thiên Kình có đồng ý giữ bí mật hay .

      Mới vừa nãy nghe Thượng Quan Quân Triết , lại thêm quan sát mấy ngày vừa qua cảm thấy hình như có tình cảm với Thủy Nhi.

      Mặc dù miệng luôn hỏi đứa bé nhưng cũng cảm nhận được quan tâm của ta dành cho ấy.

      "Mạc Thiên Kình, chỗ đó cần phải tắm lâu như vậy!"

      suy nghĩ người tự dưng truyền đến cảm giác run rẩy tê tê, Sính Đình nhìn ra phát tay Mạc Thiên Kình lại cư nhiên ở giữa chân của mà kỳ cọ, tức giận mặt đỏ rần!

      Quay đầu lại nhìn , quả nhiên mặt đầy vẻ hưởng thụ, khăn tắm cũng rơi mặt đất từ bao giờ tay nắm tiểu đệ đệ hùng dũng vuốt vuốt, hoàn toàn có nghe thấy lời của .

      "Mạc Thiên Kình, đúng là quá hạ lưu rồi!"

      Sính Đình nhịn được mắng, Mạc Thiên Kình liền mở mắt ra rất uất ức :

      "Em cho ... chỉ có thể tự mình giải quyết, như vậy mà em cũng cảm thấy hạ lưu sao?"

      Sính Đình nhìn mặt uất ức thở dài: "Chờ em tắm xong, chúng ta lên giường!"

      "!"

      Mạc Thiên Kình nghe lập tức cho lau sạch người rồi bế vào giường.

      Sính Đình mới nằm xuống bị Mạc Thiên Kình như hổ đói đè lên người. Môi cũng phủ lên điên cuồng hôn, cái vật cứng rắn chạm vào bụng khiến rất khó chịu.

      Sính Đình bị hôn đến thần trí mơ hồ, chỉ cảm thấy cỗ cứng rắn tiến vào trong cơ thể mình vừa bá đạo lại mang theo êm ái, điên cuồng va chạm phát ra cả tiếng vang.

      "Ưhm. . . . . ."

      Sính Đình nhịn được kêu lên, Mạc Thiên Kình càng thêm nhanh, thở hổn hển, đánh thẳng vào, bên trong căn phòng vang lên thanh mập mờ khiến người ta xấu hổ.

      "Sính Đình, còn muốn!"

      Mạc Thiên Kình vừa vừa chạy nước rút, cảm thụ ôm chặt lại càng thêm gắng sức.

      "Ưhm. . . . . . A. . . . . . Mạc Thiên Kình. . . . . . Chậm. . . . . . Chậm chút. . . . . ."

      Sính Đình sắp chịu nổi, luồng cao triều xông thẳng lên làm cho sắp duy trì nổi!

      Mạc Thiên Kình cũng có dừng lại, va chạm càng thêm nhanh, Sính Đình kêu càng thêm lớn tiếng, lúc cảm giác mình sắp chết liền thấy gầm tiếng, nặng nề nằm ở người thở hồng hộc .

      Sính Đình cũng rất kích động, cả người run rẩy toát ra hơi thở hoan ái. Sau khi và Mạc Thiên Kình kết hợp, nghĩ đến đứa trong bụng, mặt càng thêm ửng hồng.

      "Mạc Thiên Kình, xem bây giờ còn có có thể mang thai ?"

      Bọn họ bây giờ làm vậy biết có thêm đứa bé nữa vào hay ?

      Chắc là thể có chuyện như vậy?

      Mạc Thiên Kình nghe , cảm thấy buồn cười.

      Ôm xuống giường vào phòng tắm, sau khi tắm rửa sạch xong liền ra ngoài, nằm ở giường xem ti vi.

      " đâu, nếu như vậy sau khi mang thai chẳng phải là thể làm chuyện này sao!"

      "Cũng đúng, chẳng qua em có chút ngạc nhiên, đàn ông vô sinh là như thế nào?"

      Sính Đình đối với mấy chuyện này hiểu biết rất ít, chỉ thấy TV quảng cáo đàn ông cũng bị vô sinh.

      "Sính Đình, em biết ? Thủy Nhi tự mình bỏ đứa bé của Thượng Quan Quân Triết làm cho cậu ta rất khổ tâm!"

      Mạc Thiên Kình nhớ đến Thượng Quan Quân Triết, ra cậu ta cũng rất đáng thương. công tử phong lưu dễ nghe chút chính là hoa tâm nhưng cậu ta đối với phụ nữ cầu cũng cao.

      Nhưng mà tại cậu ta cũng có làm loạn, kể từ khi cùng với Thủy Nhi ở chung chỗ cũng thấy có phụ nữ nào khác!

      "Ai bảo cậu ta tự mình chuốc lấy phiền toái Thủy Nhi chỉ là bạn giường thôi. Nếu em mà là Thủy Nhi em cũng bỏ đứa bé, dại gì mà phải sinh con dưỡng cái cho đại thiếu ăn chơi trác táng như vậy."

      Sính Đình nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết phong lưu cũng rất hài lòng mà oán trách.

      Mạc Thiên Kình thở dài nhìn Sính Đình, xem ra có thành kiến rất lớn đối với Thượng Quan Quân Triết đành phải cho nguyên nhân xâu xa của chuyện này.

      " ra Thượng Quan Quân Triết phải cố ý tránh thai chỉ là cậu ta bị vô sinh, cũng ngờ được sau khi lên giường cùng với Thủy Nhi ấy lại mang thai!"

      "Cái gì? Vô sinh?"

      Sính Đình trợn to hai mắt, thể nào?

      Đại thiếu phong lưu Thượng Quan Quân Triết thế mà lại bị vô sinh phải là lừa đấy chứ?

      "Là chính miệng cậu ta cho biết, lão K cũng biết, chính là cái ngày mà Thủy Nhi phá thai đấy."

      Mạc Thiên Kình thấy tin liền giải thích.

      Sính Đình nhìn khinh khỉnh : "Ai biết có phải là cậu ta túng dục quá độ nên tinh trùng bị yếu mới dẫn đến vô sinh hay !"

      Cũng có khả năng như vậy lắm chứ?

      Mạc Thiên Kình giải thích: " phải như vậy đâu, vô sinh là do nhiều nguyên nhân tạo thành, hoặc là bẩm sinh bị nhưng nếu cho là túng dục quá độ chắc phải đâu!"

      Sính Đình ánh mắt hoài nghi quan sát : " sao?"

      Mạc Thiên Kình gật đầu khẳng định: "Ừ!"

      "Vậy xem ra ta cũng rất đáng thương. Nhưng mà ai bảo ta thích Thủy Nhi nhưng vẫn cùng ấy lên giường, hại ấy thương tâm như vậy, cho đáng đời!"

      Sính Đình nhớ tới Thượng Quan Quân Triết Thủy Nhi chỉ là bạn giường của ta trong lòng liền nổi giận.

      " ra cảm thấy Thượng Quan Quân Triết đối với Thủy Nhi cũng phải là có tình cảm, nếu tại sao sau khi xong những lời đó lại bar uống rượu gây chuyện như vậy!"

      Chương 148: Chỉ là bạn giường thôi sao?

      Sính Đình dám tin nhìn : " xác định ? ta có tình cảm với Thủy Nhi?"

      "Chắc là vậy, nếu như cậu ta mà thích Thủy Nhi, tại sao khi những lời kia lại bar uống rượu, chắc là phiền não gây chuyện như vậy trong lòng vui, muốn phát tiết ra! nghĩ, tình cảm có chỉ là chính cậu ta biết mà thôi!"

      Nghĩ tới đêm đó, dáng vẻ của cậu ta ở quán rượu có chút buồn cười.

      "Cũng đúng mới vừa nãy em đứng ở cửa phòng của Thủy Nhi nghe thấy tiếng của Thượng Quan Quân Triết rồi. Nhưng mà Thủy Nhi lại để ý đến ta! Sau đó em cũng có nghe thấy cái gì nữa!"

      Sính Đình nhàn nhạt , ra cảm thấy Thủy Nhi cũng phải là có tình cảm đối với Thượng Quan Quân Triết, nếu tại sao ấy phải khóc đau lòng đến như vậy?

      "Cậu ta đến phòng của Thủy Nhi?" Mạc Thiên Kình dám tin, nếu quả như vậy càng thêm khẳng định, Thượng Quan Quân Triết có tình cảm với Thủy Nhi.

      Sính Đình gật đầu đồng ý: "Ừ, chẳng qua em nghe ta gì, chỉ là có chuyện này em muốn cho biết! Nhưng phải tạm thời giữ bí mật với Thượng Quan Quân Triết!"

      Sính Đình rất nghiêm túc , dù sao chuyện này sớm muộn gì cũng phải cho Mạc Thiên Kình để còn giúp tay?

      "Chuyện gì mà lại có liên quan đến Thượng Quan quân triết ?"

      Mạc Thiên Kình xem điệu bộ của , lại còn phải giữ bí mật với Thượng Quan Quân Triết, chẳng lẽ là có liên quan đến Thủy Nhi?

      "Đúng vậy, ra Thủy Nhi có bỏ đứa bé!"

      "Cái gì, đứa bé vẫn còn?"

      Mạc Thiên Kình kinh ngạc kêu lên, Sính Đình vội vàng che miệng của lại tức giận ." lớn tiếng như vậy nếu Thủy Nhi mà nghe thấy ấy giết em đấy!"

      giữ bí mật, cho Mạc Thiên Kình là vì muốn giúp tay, về sau có thể cho Thủy Nhi nghỉ phép!

      Mạc Thiên Kình gật đầu, Sính Đình lúc này mới buông ra miệng của ra, giọng : "Nếu mà như vậy hét lên cho cả biệt thự này nghe thấy rồi !"

      "Em định cho Thượng Quan Quân Triết sao? Cậu ta cũng rất đáng thương!"

      ràng là đứa bé vẫn còn nhưng lại biết, hơn nữa còn phải đau đớn thừa nhận mất đứa con như vậy hình như cũng hơi tàn nhẫn.

      Sính Đình tức giận nhìn chằm chằm.

      "Dĩ nhiên thể, nếu như muốn về sau ta và Thủy Nhi còn có cơ hội ở chung chỗ vậy phải nghe em sắp xếp, em muốn làm như thế này. . . . . ."

      Sính Đình đem kế hoạch của mình cho Mạc Thiên Kình, nghe xong Mạc Thiên Kình gật gù đồng tình.

      "Như vậy cũng tốt, Thượng Quan Quân Triết vẫn chưa hiểu con tim của mình, chờ đến lúc cậu ta nhận ra cho cho cậu ta biết có như vậy cậu ta mới có dũng khí để theo đuổi Thủy Nhi! Nhưng mà em cảm thấy Thủy Nhi đồng ý sao?"

      Mạc Thiên Kình nhớ đến tính khí quật cường Thủy Nhi hơn nữa bên cạnh ấy còn có Lý Băng lạnh lùng như vậy!

      Sính Đình lắc đầu: "Hi vọng lớn lắm, Thủy Nhi cảm thấy ấy và Thượng Quan Quân Triết xứng với nhau nên có kết quả tốt được, mà bây giờ chuyện của họ lại thành ra thế này như vậy càng thể!"

      Sính Đình cảm giác mình giống như bà mối dắt dây tơ hồng cho bọn họ.

      "Chờ sau này xử lý xong chuyện của Nam Cung tước, chúng ta giúp bọn họ!" Nhớ tới chuyện Nam Cung Tước, Mạc Thiên Kình mơ hồ cảm thấy hơi bất an.

      Mặc dù phong tỏa hầu hết những sản nghiệp lớn, cũng bắt được ít người của , nhưng mà Nam Cung Tước cũng có tức nước vỡ bờ ngược lại càng bình thản, điều này làm cho cảm thấy nghi ngờ chắc chắn đây phải chuyện tốt!

      "Vậy Mạc Thiên Kình bao giờ mới có thể bắt được Nam Cung Tước ?"

      Sính Đình nghĩ tới Trinh Tử, ngờ ấy lại đến bước đường này, ấy vì Nam Cung Tước bỏ ra nhiều như vậy mà ta lại có thể ra lệnh truy sát.

      " cũng biết, Nam Cung tước mấy ngày nay biểu quá trấn định, làm cho thấy yên tâm! phải là người dễ dàng đánh bại như vậy, sợ ta làm ra hành động điên cuồng ngoài tầm kiểm soát của chúng ta!

      Phải biết rằng thế lực của Nam Cung Tước cũng , rất lo lắng nếu như bị bức ép đến bước đường cùng chừng bộc lộ mưu lớn hơn ra ngoài.

      " Mấy ngày nay bọn em phải theo sát Trinh Tử, để cho ấy tùy tiện ra ngoài! Phải khóa kỹ cửa bảo an nó có thể bảo vệ cho em!"

      Mạc Thiên Kình rất lo lắng, cho dù có đặt bọn họ ở nơi nào cũng yên tâm.

      Khi lòng người lo lắng cho an toàn của người đó nhất, nhất là đối với những người có thân phận đặc biệt như !" Ừ, yên tâm , em để cho người khác xâm hại tới mình đâu!"

      Sính Đình tựa vào trong ngực của , cảm thụ lồng ngực cường tráng ấm áp, cảm thụ nhịp tim đập của . cảm thấy mình và giống như kết nối lại với nhau.

      "Ừ, vậy tốt!"

      Có như vậy mới có thể yên tâm làm nhiệm vụ!

      "Ngủ , bồi dưỡng tốt tinh thần để còn tác chiến!"

      Sính Đình ngáp cái, thứ phụ nữ có thai cần nhất chính là giấc ngủ đầy đủ.

      Trinh Tử vào phòng của Thủy Nhi, nhìn thấy Thủy Nhi nằm ôm cục cưng ở giường nhất thời mỉm cười.

      Nếu như sau này còn sống có thể giao cho ấy. Chắc là có thể như thế, nhìn ấy đối với cục cưng tốt như vậy, cũng có chút hoài nghi ấy mới chính là mẹ của cục cưng.

      "Trinh Tử, lên rồi à!"

      Thủy Nhi nhìn Trinh Tử vào phòng liền ngồi dậy .

      Trinh Tử gật đầu tới bên giường nhìn khuôn mặt nhắn ngủ say của con trông là đáng .

      Khuôn mặt có nét của Nam Cung Tước nhưng cũng mang vẻ đẹp dịu dàng của trông rất mềm mại, đáng .

      "Cục cưng vừa ngủ thiếp , mới vừa nãy còn ị thối ra bỉm !"

      mặt Thủy Nhi tia chán ghét .

      "Thủy Nhi, sợ bẩn sao? Cục cưng như vậy cảm thấy buồn nôn sao?"

      Trinh Tử nhìn nhàng , Thủy Nhi lắc đầu, trong đầu lên hình ảnh Thượng Quan Quân Triết vừa mới nôn mửa mặt lên chút ý cười.

      "Thế nào có chuyện tốt gì sao?"

      Trinh Tử cũng nhìn thấy biểu cảm vừa rồi của .

      " có, tôi chỉ cảm thấy được đây là cơ hội rất tốt, cục cưng biết điều sau khi lau chùi sạch rồi thay bỉm liền ngoan ngoãn nín khóc!"

      Thủy Nhi cố ý bỏ qua câu hỏi của , chỉ là Trinh Tử cũng có ý định tha cho .

      " đừng nghĩ lừa gạt tôi, Thượng Quan Quân Triết tới đây có phải ?"

      Trinh Tử dứt lời, mặt Thủy Nhi chút hốt hoảng: " có, có!"

      Trinh Tử thở dài ngồi ở bên cạnh , nhìn : " ra Thượng Quan Quân Triết đối với cũng phải là hoàn toàn có tình cảm, tôi cảm thấy được ta thích ! Chỉ là ta biết mà thôi! Mà đối với ta cũng vậy đúng !"

      "Làm sao có thể, ta làm sao có thể thích tôi, tôi và ta chỉ là bạn giường mà thôi!"

      Thủy Nhi vội vàng , ngừng bảo mình phải tỉnh táo giữa ta chính là bạn giường, thể thể có cái gì khác.

      " cần gì phải cố chấp phủ nhận? ra con người ta sống cả đời, có thể tìm được người đàn ông mà mình thích là rất hạnh phúc. Nếu đoạn hạnh phúc này được lâu dài cho dù ở giữa chừng có chút rối rắm gì cũng quan trọng. Quan trọng nhất vẫn là tâm của người kia có thích hay !"

      Chỉ cần tâm cho dù có sai lầm gì cũng sợ, sợ nhất chính là được cưng chiều hạnh phúc cuối cùng lại biến thành mưu tàn nhẫn mà thôi

      Nghĩ đến điều này sắc mặt Trinh Tử cũng tái nhợt .

      "Trinh Tử, lại nghĩ tới Nam Cung Tước rồi !"

      Thủy Nhi nhìn sắc mặt tốt của quan tâm , mấy ngày nay bọn họ ngủ ở cùng nhau, mỗi ngày đều nhận được tin tức của Nam Cung Tước, mỗi lần như vậy vẻ mặt của ấy cũng thay đổi.

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 149: Trinh Tử, kiên cường lên!

      " có gì để suy nghĩ! ta vẫn luôn lừa gạt tôi, tình cảm cho tới bây giờ đều là giả, mà tôi lại ngây ngốc cho rằng ta tâm mình.Bây giờ nhìn lại thấy mình rất ngu xuẩn."

      từng xem ta là người chồng tốt biết thương vợ con, bỏ ra nhiều như vậy đổi lại chỉ là tàn nhẫn trước mắt.

      Thủy Nhi nắm tay của : "Trinh Tử, kiên cường lên!"

      Trinh Tử cười chua chát: " có việc gì, tôi còn là Trinh Tử yếu ớt trước đây nữa. Vì con của mình tôi trở nên mạnh mẽ hơn, tiếp tục chống đỡ đến cùng!"

      "Vậy tốt!" Thủy Nhi nhìn có cảm giác bọn họ như chị em trong gia đình vậy.

      "Thủy Nhi, nếu như ngày nào đó tôi đối đầu với Nam Cung Tước mà có mệnh hệ gì có thể giúp tôi chăm sóc cục cưng hay ?"

      "Trinh Tử, đừng lời ngu ngốc như vậy, chết được, có thượng tướng ở đây làm sao có thể có chuyện gì được? cần phải gở như thế!"

      Nghe thấy lời giao phó của giống như viết di chúc vậy, thích cảm giác như thế chút nào.

      Trinh Tử nhìn rất nghiêm túc :

      "Thủy Nhi, tôi rất nghiêm túc cầu xin , tôi biết còn chưa có kết hôn, lại còn có đứa bé trong bụng nhưng mà tôi lại sợ nếu quả ngày như thế xảy ra có thể giúp tôi hay !"

      cũng muốn được ở bên con của mình cả đời nhưng chỉ sợ tâm nguyện thành mà thôi, vì biết Nam Cung Tước rất hung ác.

      ta biết phản bội nhất định nghĩ mọi biện pháp để giết chết, sợ chết, chỉ lo lắng cho con của mình mà thôi.

      Thủy Nhi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mặc dù biết chuyện này cũng rất có thể xảy ra nhưng chính cũng biết về sau cuộc sống của mình phải làm như thế nào. Nhiều đứa có thể đảm đương đương được nhưng chỉ tội cho đứa bé còn vậy mà có ba mẹ bên cạnh rất đáng thương!

      "Trinh Tử, hứa với tôi dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng phải nghĩ tới mình còn có đứa con thơ, nó thể có mẹ, có như vậy mới có động lực! Mặc kệ Nam Cung Tước đối phó như thế nào nhất định phải kiên cường sống tiếp!"

      Trinh Tử gật đầu rưng rưng nhìn : "Tôi biết rồi, cám ơn Thủy Nhi!"

      Thủy Nhi nhìn cục cưng, đứa bé này là đáng thương, thể có đầy đủ cha mẹ.

      "Trinh Tử, đặt tên cho em bé chưa?"

      Trinh Tử lắc đầu: "Vẫn chưa, tôi biết nên đặt tên cho nó là gì cũng muốn nó mang họ Nam Cung!"

      Vì khi con mang cái họ này làm nhớ tới những hành động việc làm của Nam Cung Tước, tâm thấy rất đau!

      "Vậy để nó mang họ của ! Dù sao nó cũng phải có cái tên!"

      Cũng thể gọi cục cưng mãi được !

      "Trước hết hãy đặt tên cho nó còn họ để sau này tính! Nếu như mà tôi thể sống sót, cho cục cưng mang họ của !"

      "Cũng được!"

      Thủy Nhi biết ý của ! cũng muốn ép buộc ấy, ngày mai phải tìm Mạc Thiên Kình chuyện này, cố gắng hết sức để cho ngày đó xảy ra.

      "Tôi và Nam Cung Tước quen biết nhau trong vũ hội mặc dù tôi ta nhưng ấy lại tôi. Vì vậy tôi luôn hi vọng con của mình về sau có thể tìm được người đàn ông tốt có thể sống hạnh phúc cho nên đặt tên nó là Điềm Điềm !"

      Điềm Điềm lúc nào cũng ngọt ngào, hạnh phúc, vui vẻ !

      "Ừ, nghe rất êm tai, Điềm Điềm!"

      Thủy Nhi gật đầu Điềm Điềm về sau cũng ngọt ngọt ngào ngào như tên vậy!

      "Điềm Điềm, chúng ta ngủ thôi!"

      Thủy Nhi hôn lên má Điềm Điềm cái, nhìn khuôn mặt nhắn ngủ rất say, cảm thấy thỏa mãn cực kỳ!

      Trinh Tử cầm áo ngủ vào phòng tắm, sau khi tắm xong liền ra ngoài ôm Điềm Điềm ngủ.

      Mấy ngày kế tiếp, Nam Cung Tước vẫn hề lộ diện, mặc kệ Mạc Thiên Kình phong bế sản nghiệp của thế nào, cũng hề ra ngoài cách khác là gần như biến mất .

      Ánh nắng tươi sáng rực rỡ chiếu vào trong biệt thự, ở ngoài vườn cây cỏ xanh tươi, Trinh Tử ôm Điềm Điềm phơi nắng, mấy ngày nay cơ hồ mỗi ngày đều dính chặt với Điềm Điềm, chơi đùa với con nhìn nó thay đổi từng ngày, nụ cười mặt cũng càng ngày càng nhiều.

      "Môn chủ, Mạc Thiên Kình phong tỏa phần lớn sản nghiệp chúng ta lại còn bắt ít người! Chúng ta có nên ra tay ?"

      Triệu Phi theo bên cạnh Nam Cung Tước nghiêm cẩn hỏi. là người đàn ông thành thục mắt sắc như dao tuy mới hai bảy hai tám tuổi nhưng trông cứ như hơn ba mươi.

      Nam Cung Tước ra bể bơi xuống nước bơi mấy vòng rồi ngừng lại lên bờ, nằm ở ghế.

      "Vội cái gì, phải chỉ là chút sản nghiệp, Mạc Thiên Kình có bản lĩnh cứ để cho tra , cậu phải tìm bằng được vị trí của Yamamoto Trinh Tử cho tôi."

      Tiện nhân đó mang theo con của biết chạy nơi nào, tìm lâu như mà cũng tìm thấy biết ta mang theo con trốn đến nơi nào rồi!

      Nghĩ đến đây Nam Cung Tước hết sức tức giận, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bầu trời, lóe lên tàn nhẫn.

      Nếu để cho bắt được chắc chắn để cho ta biết hậu quả phản bội là như thế nào!

      Triệu Phi nhìn Môn chủ, biết Môn chủ nổi lên sát ý.

      Môn chủ luôn luôn khát máu vô tình, chỉ là ta ngờ đối với phu nhân của mình ngài ấy cũng tàn nhẫn như vậy.

      "Môn chủ, ngài phu nhân có thể ở cùng với đám người Mạc Thiên Kình hay ?"

      cảm thấy mấy ngày nay hành động của Mạc Thiên Kình rất nhanh, những chỗ ăn chơi nấp vô cùng bí mật cũng bị tiêu diệt, là có chút khó tin.

      " thể nào, Trinh Tử có bản lĩnh như vậy!"

      cũng từng hoài nghi tới Trinh Tử, nhưng bọn họ ở chung chỗ hơn năm năm rồi, ta lúc nào cũng dịu dàng ngoan ngoãn như chim nép vào người ngay cả con gà cũng dám giết. Hơn nữa cũng đem tài liệu về, cứ coi như có mang về ta cũng có bản lĩnh nhớ được nhiều như vậy!

      "Dạ, thuộc hạ chẳng qua cảm thấy tư liệu của Mạc Thiên Kình rất đầy đủ, giống như có thể lập tức tìm đến chúng ta!"

      Triệu Phi nhàn nhạt , gương mặt sát thủ mơ hồ mang theo tức giận.

      "Xem ra cậu vẫn chưa hiểu Mạc Thiên Kình, người đàn ông này tuổi còn trẻ mà leo lên đến chức thượng tướng. Cậu cho là chỉ dựa vào quan hệ để thăng tiến mà cần có tài bắn súng thiện xạ cộng thêm trí thông minh ta có bản lĩnh này sao?"

      Cũng giống như , nếu phải vô cùng thông minh, lòng dạ độc ác thủ đoạn, có thể lên đến địa vị như bây giờ sao?

      Chức môn chủ của Thiên Môn, ở Trung Quốc có biết bao nhiêu hắc bang, có ai mà nhòm ngó đến vị trí này chằm chằm, nhưng mà bọn họ có bản lãnh này hay sao?

      có, vậy cũng chỉ có thể bị ăn hết.

      "Dạ, thuộc hạ hiểu!"

      "Cậu điều tra địa chỉ của Mạc Thiên Kình quan sát thăm dò. Nghe vị hôn thê được chỉ hôn, cậu hãy tìm cách để bắt lấy ta!"

      Trong giọng của Nam Cung Tước vừa lạnh lẽo xen lẫn nhu tàn nhẫn, Triệu Phi lập tức hiểu ý tứ của .

      "Dạ, Môn chủ!"

      "Mặt khác, Huyết Sắc, Tà Dương còn có cả tiện nhân Lina kia chắc cũng rơi vào trong tay , cậu cho người tìm được chỗ bọn họ bị nhốt sau đó giải quyết cho tốt!"

      thể để cho bọn họ tiết lộ bí mật của mình được. tin rằng nếu trong thời gian ngắn bọn chúng cũng phản bội , nhưng mà để thời gian lâu dài, vậy cũng chừng!

      "Môn chủ, Huyết sắc là đại sư huynh của phu nhân. Chi bằng chúng ta cứu ra, sử dụng làm mồi nhử phu nhân, như vậy có thể tìm được tiểu thư mang về?"

      tin tưởng phu nhân tuyệt đối lộ diện!

      Tác giả: Tiểu Dã Áp

      Chương 150: Nam Cung Tước là ác ma!

      Nam Cung Tước nghe thấy lời kia của ..., nhìn chằm chằm Triệu Phi cười lạnh : "Triệu Phi, cậu càng lúc càng giống ta! , cứ theo ý của cậu mà làm!"

      Yamamoto Trinh Tử, lấy đại sư huynh của ra uy hiếp phải trở lại thôi!

      tà ác lên gương mặt tuấn tú, làm cho người ta nhìn vào cảm thấy kinh hãi!

      Mạc Thiên Kình khi tỉnh lại là hơn tám giờ sáng, Sính Đình còn ngủ, nhìn ngủ say môi còn đọng nét cười, nhàng hôn cái rồi đứng dậy!

      Sau khi tắm sơ liền ra cửa, Trinh Tử và Thủy Nhi sân cỏ cùng đứa trẻ chơi đùa, cười rất vui vẻ. bàn để bữa sáng cho bọn họ, lão K cũng dậy, Lý Băng vừa mới rời giường quay sang nhìn rồi lạnh lùng xuống lầu.

      "Có tin tức gì sao?"

      Mạc Thiên Kình vừa ăn bánh bao vừa uống sữa tươi nhàn nhạt hỏi.

      " có, vẫn hề hành động, tôi đúng là bội phục có thể nhịn giỏi!"

      Lão K nhìn chằm chằm TV, đều là những tin tức đến sản nghiệp của Nam Cung Tước bị đóng cửa, nhóm người tội phạm của bị bắt. Dĩ nhiên đây là bọn họ cố ý an bài như vậy để có thể dụ Nam Cung Tước ra ngoài.

      Nhưng mà hình như có tác dụng gì, Nam Cung Tước vẫn vô cùng trấn tĩnh!" Xem ra Nam Cung Tước dễ dàng đối phó như vậy!" Mạc Thiên Kình cau mày, ngờ làm nhiều việc như vậy mà cũng bị ảnh hưởng! Kế hoạch của đúng là có vài phần chắc chắn để có thể bắt giữ được ta!

      "Nếu ta dễ dàng bị bắt như vậy phải là Nam Cung Tước rồi. Nhưng mà chúng ta trong khoảng thời gian này phải cẩn thận, tôi thấy Nam Cung Tước đại khái cũng đoán được bọn Lina bị bắt, tôi sợ giết người diệt khẩu, chúng ta còn chưa kịp cảm hóa bọn họ bọn họ bị giết rồi!

      Lý Băng lau miệng tới bên sofa ngồi xuống .

      "Ừ, Lý Băng đúng, Nam Cung Tước tại rất có thể cứu họ hoặc là diệt khẩu, để phòng ngừa bọn họ tiết lộ nhiều hơn, lão K ăn sáng rồi lập tức đến nhà giam!"

      Mạc Thiên Kình trầm giọng phân phó, cũng muốn tăng cường đề phòng. Nếu như Nam Cung Tước mà biết Trinh Tử ở chỗ này nhất định đến đây bắt người, còn có cả Sính Đình nữa.

      Nam Cung Tước khi biết Sính Đình là người phụ nữ của hơn nữa lại còn mang thai rất có thể bắt rồi lấy để uy hiếp .

      Những mặt này đều phải đề phòng cẩn thận, ngàn vạn lần thể để cho Nam Cung Tước có cơ hội bắt lấy!

      "Vâng!" Lão K gật đầu, ăn xong rồi đến nhà giam.

      Mạc Thiên Kình và Lý Băng vẫn ở trong nhà, quan sát tin tức Nam Cung tước!

      Trong nhà giam, Huyết Sắc và Tà Dương suy tính có nên nghe theo lời của Mạc Thiên Kình thẳng thắn khai nhận hay ? Nghĩ lại những năm này, huynh đệ của mình, ở trước mặt từng người rời bây giờ cũng chỉ còn lại mình .

      Nam Cung Tước ngoan tuyệt vô tình làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi nhưng hết vẫn là chán nản.

      Nếu phải đại tiểu thư ở trong tay , cũng để mình sống sót. Ngay cả hôm nay mình ở nhà giam, cũng có tới cứu mình. Môn chủ như vậy có xứng đáng để cho mình bán mạng hay sao?

      muốn mở miệng gọi người để cho truyền lời nghe thấy ngoài cửa loạt tiếng súng vang lên, chuông trong nhà giam lập tức kêu báo động sau đó cửa phòng giam bị mở ra.

      "Triệu Phi?"

      Huyết Sắc nhìn Triệu Phi toàn thân màu đen, còn chưa kịp mở miệng thấy Triệu Phi nổ súng về phía Tà Dương, ta còn chưa kịp phản ứng bị giết chết!

      đầu máu tươi chảy ròng ròng!

      "Triệu Phi mày. . . . . ."

      Huyết Sắc còn chưa chuyện gì xảy ra liền bị người của Triệu Phi giữ lấy, đôi tay bị trói chặt, thể động đậy!

      "Huyết Sắc, mày yên tâm, tạm thời giết mày...mày còn có tác dụng !"

      Triệu Phi cười lạnh, ra lệnh cho thủ hạ mang .

      "Những người khác giết hết chưa?"

      Triệu Phi lạnh lùng nhìn nơi này, cái nhà giam này lớn, nhưng là thiết bị cũng tương đối tệ, hỏi xem mấy người bị bắn chết.

      "Lina còn chưa chết! Còn có cả tiểu Triệu!"

      Triệu Phi tới phòng giam khác mở cửa tù ra liền nghe thấy bên trong truyền đến thanh mập mờ, Lina và tiểu Triệu thân thể trần truồng dây dưa.

      Nhìn thấy Triệu Phi, vội vàng rút người ra mặt mừng rỡ, Triệu Phi giương mắt lạnh nhìn chằm chằm ra cửa: "Đem bọn họ trói lại, sau đó cho nổ tung bên trong!"

      Ngay cả tự tay hành động cũng muốn rồi !

      "Triệu Phi, làm sao có thể đối với tôi như vậy!" Lina vội vàng đuổi theo, mặt tức giận, ta dầu gì cũng là thủ hạ tâm phúc của Nam Cung Tước, Triệu Phi lại còn cho nổ nơi này.

      "Lina, đây là ý của Môn chủ!"

      Triệu Phi lạnh lùng xong, Lina còn chưa kịp phản ứng liền bị buộc chặt với tiểu Triệu vào chỗ.

      "Triệu Phi, thể làm như vậy!"

      Tiểu Triệu sợ hãi hét rầm lên, gương mặt vốn tuấn tú, giờ phút này gầy rất nhiều. Trong khoảng thời gian ở cùng với Lina, người đàn bà này dục vọng rất cao mỗi ngày đều muốn vắt cạn tinh lực của mới thôi.

      Triệu Phi để ý đến bọn họ, hiên ngang ra ngoài.

      Lão K lái xe tới cổng trại giam liền phát nhóm người áo đen vây ở đó. Lập tức đoán được chuyện gì xảy ra, vội vàng gọi cho Mạc Thiên Kình.

      "Cái gì? Có người cướp ngục?"

      Mạc Thiên Kình nghe tin liền cảm thấy bàng hoàng liền vội vàng đứng lên ra ngoài, quên gọi theo Lý Băng.

      Lão K ngồi xe, nấp nhìn bọn chúng chằm chằm thấy bọn chúng mang Huyết Sắc rời định lái xe đuổi theo nghe thấy ‘ bùm ’ tiếng, cả nhà giam chìm trong khói thuốc súng cuồn cuộn!

      "Khốn kiếp, lại dám cho nổ nhà giam!"

      Lão K tức giận vỗ quyền vào tay lái, lập tức lái xe đuổi theo.

      Lúc Mạc Thiên Kình chạy tới nhà giam nhìn thấy khói thuốc súng cuồn cuộn, lửa bốc ngùn ngụt mang cả nhà giam thiêu hủy.

      "Nam Cung Tước là ngoan độc!"

      Lý Băng nhìn nhà giam bị chìm trong biển lửa tức giận đến nghiến răng, nghĩ đến những cai ngục bên trong, bọn họ có còn chưa chuyện gì xảy ra bị chết rồi.

      "Phái người điều tra xem hôm nay ai trực ở đây, tôi tìm lão K!"

      Nam Cung Tước mang Huyết Sắc , khẳng định người này vẫn có tác dụng, nhưng mà có tác dụng gì tạm thời vẫn chưa biết!

      "Thượng tướng, là do người của Nam Cung Tước làm, người kia bị mang về Thiên Môn!"

      Lão K gọi điện đến mang kết quả vừa mới theo dõi cho biết, tại quay về rồi.

      "Được rồi, cậu cứ trở lại !"

      Nam Cung Tước lại có thể vì Huyết Sắc mà cho nổ tung cả nhà giam, cách khác đám người Trương Vượng toàn bộ bị chết banh xác, Nam Cung Tước giết người diệt khẩu, vì cái gì ? Chẳng lẽ chỉ để cứu Huyết Sắc thôi sao?

      Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, mặt u.

      "Thượng tướng, tôi thấy lần này Nam Cung Tước nhất định là có mưu rất lớn!"

      Quả là quá ác độc đem cả nhà giam nổ tung, nhưng đây chính là nhà giam độc lập của bọn họ vốn rất bí mật, ngờ lại bị Nam Cung Tước tìm ra được.

      "Ừ! Tôi cũng nghĩ như vậy, chỉ là biết. . . . . ." Mạc Thiên Kình còn chưa hết, điện thoại di động liền vang lên, là số điện thoại lạ hoắc!

      Ấn nút nghe , Mạc Thiên Kình còn chưa mở lời, nghe thấy bên trong truyền tới giọng rất xứng đáng bị ăn đòn.

      "Mạc Thiên Kình, mày cho Trinh Tử, đại sư huynh của ta ở trong tay của tao. Nếu như muốn cứu ngay lập tức mang theo con trở lại biệt thự! Nếu tao liền giết chết !"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :