1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu nữ cảnh sát của thượng tướng - Tiểu Dã Áp (293c - Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 103:

      Mạc Thiên Kình bị bộ dáng này của làm cho mơ hồ, buồn ngủ mà tức giận lại còn lớn như vậy, xem ra những ngày sau này yên bình rồi!

      chừng khi hai người ngủ chung, đại tiểu thư mà mất hứng, đem đạp xuống dưới gầm giường.

      Suy nghĩ chút, Mạc Thiên Kình cảm thấy dưới bụng hồi xao động.

      có tiền đồ, bộ dáng 8000 năm mới gặp qua phụ nữ sao? Vểnh lên cái gì mà vểnh!

      Mạc Thiên Kình rất hài lòng mắng thầm tiểu đệ đệ của mình, nhìn vẻ mặt tức giận của Sính Đình, haizzz, biết lúc nào mới có thể để cho ăn no nê a!

      "Em ngủ bảy giờ rồi, sợ em đói bụng, dậy ăn chút gì , ăn no rồi ngủ tiếp, ngoan nào!"

      Mạc Thiên Kình dịu dàng dụ dỗ, lấy ra gói ô mai mình mới mua đưa tới, Sính Đình vừa nhìn thấy ô mai, tức giận nhất thời giảm rất nhiều, bụng cũng cảm thấy rất đói!

      "Mạc Thiên Kình, mau chuẩn bị thức ăn, tôi đói rồi !"

      Sính Đình vén chăn lên, rời giường, liếc nhìn đồng hồ đeo ở cổ tay, sáu giờ rồi?

      Xem ra mình ngủ rất lâu.

      "Thím Vương chuẩn bị, sau khi em rửa mặt xong, chuẩn bị ăn cơm!"

      Giọng của Mạc Thiên Kình rất dịu dàng, trong ánh mắt tất cả đều là cưng chiều, Sính Đình nhìn , trong nháy mắt lắc lắc đầu, có chút hoài nghi có phải mình nhìn lầm rồi hay .

      lại có thể biết dùng ánh mắt cưng chiều kia mà nhìn mình chứ?

      Sính Đình vào phòng tắm, thời điểm đánh răng lại nhịn được nôn mửa, Mạc Thiên Kình nhíu nhíu mày, vào phòng tắm, nhìn Sính Đình nằm bồn cầu nôn mửa, tới đỡ .

      "Sao, có khỏe ?"

      Nhìn sắc mặt tái nhợt của , Mạc Thiên Kình đau lòng, ngờ mang thai lại có thể khổ cực như thế, nhìn ói đến sắc mặt tái nhợt, có chút hối hận vì khiến mang thai.

      Sính Đình vô lực ngồi ghế, hung dữ trợn mắt nhìn Mạc Thiên Kình.

      "Khỏe cái rắm a, nếu phải tại khốn kiếp, 8000 năm có đụng phụ nữ, bây giờ tôi có thể biến thành bộ dáng này hay sao?"

      là chịu đủ rồi, mấy ngày nay mỗi lần đánh răng hoặc là ngửi thấy mùi vị thích liền ói dữ dội, mà mỗi lần ói xong hai chân như nhũn ra.

      "Tiểu tử thúi, ta cho cậu biết, ở trong đây mà đàng hoàng chút, chờ cậu ra ngoài xem ta trừng phạt cậu như thế nào, ta đánh bẹt cái mông cậu ra!"

      Sính Đình thấy Mạc Thiên Kình lên tiếng, nổi giận hướng bụng của mình lớn tiếng chỉ trích, Mạc Thiên Kình nhìn thấy nhịn được bật cười ra tiếng.

      "Sính Đình, em mắng nó, sao nó biết được, hay là mắng !"

      Bất qua mắng lại, dù sao có mắng đôi câu cũng mất miếng thịt! nào

      Sính Đình tức giận nhìn chằm chằm, trong ánh mắt tất cả đều là tức giận, Mạc Thiên Kình cũng nhìn vào mắt , chuẩn bị cho mắng.

      Sính Đình chán ghét xoay người xuống lầu, muốn điên rồi!

      xuống lầu, Thím Vương dọn xong thức ăn, Sính Đình còn thấy đói bụng nên tùy tiện ăn chút, sau đó liền quay người lên lầu tiếp tục ngủ.

      Mạc Thiên Kình thấy có tâm trạng tốt, nên cũng gì, tiếp tục làm việc.

      Ba giờ sáng, Sính Đình bị cơn mắc tiểu đến mức thể rời giường, sau khi xuống giường, lại đảo trở lại, nhìn người đàn ông giường, tất cả tức giận đều xông ra, cơn ngủ gật cũng mất!

      "Mạc Thiên Kình, đứng lên cho tôi!"

      Sính Đình nổi giận tới kêu dậy, tại sao có thể ngủ ở giường của như vậy!

      Bọn họ chưa có kết hôn, ngoại trừ đứa bé, bọn họ chẳng còn quan hệ gì!

      Sao lại ngủ ở giường của .

      Mạc Thiên Kình mở ánh mắt có chút khô khốc ra, vừa mới ngủ được chút, mắt đau muốn chết, nhìn Sính Đình tức giận đùng đùng khỏi nhíu mày.

      "Sính Đình, sao thế, sao lại tức giận như vậy?"

      Sính Đình chỉ vào , tức giận chất vấn.

      "Mạc Thiên Kình, sao lại ngủ ở giường của tôi!"

      Hơn nữa còn mặc quần áo, chỉ quấn chiếc khăn tắm màu trắng, lộ ra nửa người cường tráng.

      " ngủ ở đây ngủ ở đâu, Sính Đình, vừa mới ngủ, bận bịu cả ngày, mệt quá rồi, ngủ trước đây!"

      Mạc Thiên Kình xong ngã xuống tiếp tục ngủ.

      Sính Đình nhìn , tức giận cắn răng, nhưng nhìn ánh mắt sưng đỏ của nên kềm chế lại, thôi, tối nay để cho ngủ giấc, ngày mai bắt cút .

      vệ sinh xong, từ trong ngăn tủ lấy ra cái chăn bông, lên giường tiếp tục ngủ.

      Tỉnh lại lần nữa, Mạc Thiên Kình còn ở giường, nhìn đồng hồ, là mười giờ sáng rồi, Sính Đình có chút bội phục mình, rất có khả năng ngủ, bên cạnh bàn để bọc ô mai.

      Sính Đình nhìn liền thấy muốn ăn, liền vội vàng đứng lê, sau khi rửa mặt xong liền cầm ô mai ăn.

      "Thượng tướng, địa chỉ của Nam Cung Tước có, Lina cũng bị đưa ! Bước kế tiếp chúng ta nên làm gì?"

      Lão K và Mạc Thiên Kình ngồi ghế sa lon, loạn lên.

      tại Lina cũng bị bắt, địa chỉ của Nam Cung Tước cũng điều tra được, còn Thượng Quan Quân Triết bên kia, biết bên ta tình huống như thế nào, tiểu tử kia, từ chiều hôm qua ra ngoài đến bây giờ vẫn chưa xuất .

      " vất vả cho cậu rồi!"

      Mạc Thiên Kình vỗ vỗ vai Lão K, lần này ta hoàn thành công việc tệ, so với thời gian dự tính nhanh hơn rất nhiều, Nam Cung Tước mặt là lão đại của giới hắc, mặt khác lại là người buôn bán, sau lưng lại là trùm buôn thuốc phiện tội ác tày trời.

      Lão K liếc nhìn Mạc Thiên Kình, "Chỉ cần có thể trói được tên Nam Cung Tước chút khổ cực này đáng kể chút nào!"

      Để và dâm nữ Lina kia điên cuồng mấy buổi tối, nhưng cũng may, tinh lực của chưa bị ép khô!

      Mạc Thiên Kình gật đầu, mắt vẫn nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính trước mắt, hoàn toàn phát Sính Đình xuống.

      "Chào !"

      Lão K nhìn thấy Sính Đình xuống lầu, rất lễ phép chào cái, Sính Đình gật đầu, lạnh nhạt .

      "Chào !"

      Đây là tình huống gì, Mạc Thiên Kình biến gia sản của thành phòng làm việc của ?

      Nhíu nhíu mày, tới ghế sa lon ngồi xuống, bây giờ mặc dù tâm tình vô cùng khó chịu, nhưng nhìn người khách ngồi ngay trước mặt, tạm thời gây gổ với , đợi cơ hội tốt hỏi ràng.

      "Thím Vương, cho cháu ly sữa nóng!"

      Sính Đình ngồi ở đó la lớn, chỉ là. . . . . .

      "Thím Vương . . . . . ."

      "Thím Vương cho về rồi, những người giúp việc trong biệt thự đều về hết rồi !"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt , dáng vẻ chút đùa giỡn, xoay người đứng dậy vào bếp, bưng ra ly sữa nóng cho .

      " giải thích ?"

      Sính Đình thở phì phò nhìn chằm chằm, tại sao lại đuổi bọn họ .

      Mạc Thiên Kình nhìn Lão K cái, Lão K xoay người lên lầu hai, Sính Đình càng thêm kinh ngạc tới cực điểm.

      "Mạc Thiên Kình, đây là nhà tôi, có ý tứ gì?"

      Sính Đình chỉ vào Lão K hỏi, ngày hôm qua là Thượng Quan Quân Triết, bây giờ lại là Lão K, ngày mai đoán chừng còn có chó hay mèo gì đó cũng chuyển vào biệt thự của !

      Mạc Thiên Kình nhìn vẻ mặt tức giận của , rất nghiêm túc.

      "Sính Đình, địa chỉ của Nam Cung Tước tìm được, Lina cũng bị bắt, bây giờ tất cả chúng ta phải ở hết nơi này, hỗ trợ lẫn nhau, về phần Thím Vương và những người khác, em hi vọng bọn họ bị dính líu vào với chúng ta chứ?"

      Sính Đình nhìn , tức giận mặt giảm bớt chút.

      quả hy vọng nhìn thấy Thím Vương bọn họ bị dính líu, nhưng là. . . . . .

      "Nam Cung Tước là ai?"

      "Nam Cung Tước chính là lão đại của tổ chức Hắc bang lớn nhất Trung Quốc, điều tra được gần đây ta buôn lậu số vũ khí đạn dược, nếu như ta và đối phương giao dịch thành công, quốc gia chúng ta phải chịu tổn thương!"

      "Sính Đình, đồng ý với , trong khoảng thời gian này nên ở sát bên cạnh , để cho lo lắng!"

      Chương 104: Tối nay tôi ngủ với !

      Mạc Thiên Kình nghiêm túc , trong mắt hữu tình có ý, khiến Sính Đình cảm thấy chuyện lần này rất nghiêm trọng.

      "Mạc Thiên Kình, lần này rất nguy hiểm phải ?"

      "Đúng!" Mạc Thiên Kình muốn lừa gạt , lần này tính nguy hiểm so với lần trước đấu súng cùng Hắc Lang nguy hiểm hơn gấp mấy trăm lần, khủng bố hơn chút, là Nam Cung Tước tùy lúc đều có thể hành động, tùy lúc đều có thể dẫn người tới nơi này, tùy lúc đều có thể cuộc đấu súng.

      tại an bài người qua bên này, dự định sắp xếp Sính Đình ở đây, tất cả thiết bị điện tử đều cài đặt rất tốt, chờ mọi người người tới, bắt đầu kế hoạch, theo dõi từng hành động Nam Cung Tước, tuyệt đối để cho ta buôn lậu súng ống đạn được thành công!

      " có nắm chắc ?"

      Sính Đình có chút lo lắng, mặc dù cũng tiếp xúc với rất nhiều vụ án, nhưng dù sao cũng chỉ là điều tra vụ án, đối mặt với chiến tranh sung đạn vẫn tương đối ít, nghe Mạc Thiên Kình , có chút lo lắng.

      ở lại đây, có trở thành gánh nặng cho Mạc Thiên Kình ?

      "50%, Nam Cung Tước phải nhân vật đơn giản, sát thủ dưới tay ta có ngoài 100 thậm chí hơn ngàn, sung ống càng thêm đầy đủ, cùng ta chiến đấu, ta chỉ có dùng trí, liều chết là chút phần thắng ."

      Nhưng cũng biết , nếu Nam Cung Tước có khả năng phát triển Hắc bang trở thành trung tâm buôn bán như bây giờ, buôn lậu súng ống đạn được , buôn bán ma túy, ta nhất định phải là người thông minh.

      Cho nên bây giờ rất lo lắng, cũng rất hối hận, ban đầu tại sao để cùng ông nội, nhưng bây giờ đưa thể nữa rồi!

      Nam Cung Tước để mắt tới , an toàn của Sính Đình biến thành phiền não lớn nhất của .

      "Mạc Thiên Kình, như vậy phải giống như bọ ngựa đấu xe sao?"

      Tỉ lệ như vậy, lại muốn tiếp nhận vụ án như vậy, hơn nữa bây giờ lại còn giữ ở bên người, chuyện này phải là gia tăng thêm phiền toái cho sao?

      Mạc Thiên Kình lên tiếng, nhìn , ánh mắt trong suốt.

      "Chỉ cần e đừng gây gổ với , có thể an tâm nghiên cứu làm sao để đối phó với Nam Cung Tước !"

      "Mạc Thiên Kình, đến lúc nào rồi, mà còn có tâm tư giỡn!"

      Sính Đình tức giận trừng mắt liếc cái, nhìn gương mặt tuấn dật của , nhìn quầng thâm nơi khóe mắt , đau lòng đó là giả, chỉ là muốn quan tâm có chút khó khăn!

      Mạc Thiên Kình đưa tay xoa xoa tóc , dịu dàng .

      "Sính Đình, xin lỗi, lần này dụ dỗ em rồi!"

      Mặc dù thân thể trải qua bách chiến, nhưng giờ phút này lại có chút sợ hãi, phải lo lắng rằng mình bị thương, mà là lo lắng cho , nếu như mang thai, cũng có lo lắng như vậy, nhưng giờ phút này rất lo lắng, nếu có điều gì xảy ra ngoài ý muốn, nên làm cái gì!

      " vấn đề gì, thế nào tôi cũng xuất thân là cảnh sát, có gì phải sợ, đến lúc đó chỉ để ý chịu trách nhiệm bắt Nam Cung Tước , cần phải để ý đến tôi! Tôi có thể tự bảo vệ mình!"

      "Sính Đình, cám ơn em!"

      "Ơ, thượng tướng Mạc của chúng ta cũng những lời dịu dàng này sao, là làm cho tôi thất kinh a!"

      bóng dáng màu đỏ chợt lóe, nhảy cửa sổ chui vào biệt thự, gương mặt xinh đẹp tất cả đều là nụ cười, chỉ là nụ cười kia rất lạnh!

      Mỹ nữ băng giá!

      Đây là đánh giá đầu tiên của Sính Đình dành cho ta, khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn, chiều cao 1m75, thân trang phục màu đỏ, khiến dáng người có lồi có lõm của hoàn toàn lộ hết ra ngoài!

      "Tiêu Thủy Nhi, lại leo tường!"

      Mạc Thiên Kình cau mày, người phụ nữ này lúc nào có thể từ cửa chính vào!

      Sính Đình nhìn mỹ nữ băng giá, lại nhìn Mạc Thiên Kình chau mày, trong lòng suy đoán Tiêu Thủy Nhi này có thân phận gì, cái mà giờ có thể khẳng định, đó chính là bản lĩnh của ta rất tốt!

      Tiêu Thủy Nhi tới ghế sa lon ngồi xuống, nhíu mày tỉ mỉ quan sát Sính Đình, nhìn đến độ Sính Đình thấy khó chịu cả người.

      "Tôi , thượng tướng Mạc, dáng dấp người phụ nữ của thực là tồi, chỉ tiếc gặp phải , thân thể đoán chừng cũng bị giày vò rồi!"

      Sắc mặt tái nhợt của Sính Đình từ từ trở nên đỏ ửng, như vậy mà ta cũng nhìn ra?

      " rất nhàn rỗi sao?"

      Mạc Thiên Kình mím môi, vui nhìn .

      thể điều nào nghe cho hay sao? Nhất định ở trước mặt Sính Đình tổn hại mình như vậy!

      Tiêu Thủy Nhi nhướng nhướng mí mắt, môi mỏng kéo ra, "Tại sao nhìn thấy tên khốn Thượng Quan Quân Triết kia?"

      Sính Đình bị lời của làm cho thiếu chút nữa sặc chết, khốn kiếp, xem ra có thù oán với Thượng Quan Quân Triết!

      "Vẫn chưa về, có muốn sắp xếp cho hai người ở cùng phòng hay ?"

      Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , trong giọng giấu diếm được vẻ khiêu khích.

      "Có thể a, chờ tối nay giải quyết xong ta tìm tới !"

      Tiêu Thủy Nhi rất tự nhiên, Sính Đình nghe chỉ cảm thấy sống lưng phát rét, người phụ nữ này sao so với còn lợi hại hơn, lời của ta sao chứa đầy hàm ý!

      "Xem ra Thượng Quan Quân Triết thỏa mãn được !"

      Mạc Thiên Kình cau mày nhìn , giọng mập mờ, Sính Đình nghe mà cả người khó chịu, nhìn Tiêu Thủy Nhi , nhàn nhạt hỏi.

      " cũng đến làm việc ở đây sao?"

      Tiêu Thủy Nhi nhìn , gật đầu, " sai, tên là Sính Đình ! Tối nay tôi ngủ với !"

      Lời của Tiêu Thủy Nhi vừa rơi ra liền bị ánh mắt lạnh lẽo của Mạc Thiên Kình nhìn chằm chằm, chỉ là người ta nhìn .

      "Tốt, tối nay tôi ngủ với !"

      Sính Đình hoàn toàn đồng ý, Mạc Thiên Kình nhìn , Sính Đình chỉ nhìn Tiêu Thủy Nhi, Mạc Thiên Kình chắc chắn phái người an toàn, hơn nữa cảm thấy ngủ cùng với Tiêu Thủy Nhi tối thiểu so với ngủ cùng Mạc Thiên Kình an toàn hơn rất nhiều.

      "Tiêu Thủy Nhi, cho dạy hư Sính Đình!"

      Mạc Thiên Kình rất bá đạo kéo Sính Đình lại gần mình, cảnh cáo Tiêu Thủy Nhi, người phụ nữ này, coi trời bằng vung!

      "Làm sao dám a! Sính Đình, cảm thấy tôi làm hư sao?"

      Tiêu Thủy Nhi nhìn Sính Đình lộ ra nụ cười nhạt, rất mê người, Sính Đình có chút hiểu!

      " biết, Mạc Thiên Kình, chúng ta có quan hệ gì, ngủ phòng của tôi được, tôi quyết định sau này ngủ cùng Thủy Nhi, trong biệt thự còn rất nhiều phòng, tùy tiện chọn cái !"

      Sính Đình cảm giác mình có chút thích tên Tiêu Thủy Nhi này rồi, ấy mang đến cho cảm giác giống như mặt khác của mình, bọn họ ở chung chỗ, tuyệt đối hư, mà là càng hư!

      ". . . . . ."

      Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, cam lòng tiếp.

      "Đồ của toàn bộ đều ở phòng của em, hơn nữa có thói quen ngủ cùng em! có em ngủ được!"

      Dù thế nào nữa bọn sớm muộn gì cũng kết hôn, đến lúc đó còn phải ngủ ở giường lớn như vậy sao, hơn nữa bọn họ cũng phải là lần đầu tiên cùng ngủ giường.

      Tiêu Thủy Nhi nhìn vẻ mặt uất ức của thượng tướng Mạc, nhịn được phì cười ra tiếng, buồn cười!

      ngờ thượng tướng Mạc luôn nghiêm túc ràng cũng có thời điểm khả ái!

      Mạc Thiên Kình lạnh lùng trừng mắt nhìn , tiếp tục uất ức nhìn Sính Đình.

      "Đồ của tôi giúp thu dọn lại!"

      Sính Đình còn chưa mở lời, Tiêu Thủy Nhi cả gan tiếp.

      Sính Đình bất đắc dĩ nhìn Mạc Thiên Kình, "Ngoan, làm việc cho giỏi!"

      Mặc dù bản thân muốn tách ra khỏi Mạc Thiên Kình, nhưng khi tách ra, trong lòng lại có chút bỏ được.

      Sính Đình tự giễu cười cười, tại sao mình lại có tư tưởng như vậy?

      "Thượng tướng, Nam Cung Tước xuất ở bến tàu “Băng Hải”!"

      Lão K đột nhiên chạy đến lớn tiếng .
      Huệ Nguyễn thích bài này.

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 105: Sính Đình bị bắt cóc rồi!

      "Bến tàu Băng Hải?"

      Mạc Thiên Kình cau mày, vội vàng mở máy vi tính ra, mười ngón tay thon dài gõ nhanh ở phía , gương mặt nghiêm túc.

      "Lão K, ai báo tin?"

      Tiêu Thủy Nhi rất tỉnh táo hỏi, cảm giác chuyện này sao có chút kỳ lạ, Nam Cung Tước sao có thể nhanh như vậy liền bắt đầu buôn lậu vũ khí, chẳng lẽ bọn họ phát Huyết Sắc Tà Dương và Lina đều bị bắt, cho nên tiến hành nhanh kế hoạch?

      Chuyện đó là thể nào, Nam Cung Tước có ngu ngốc như vậy!

      Lão K trầm mặt xuống lầu, nhìn Tiêu Thủy Nhi, lạnh nhạt .

      "Là điện thoại của Thượng Quan Quân Triết , ta bắt đầu dẫn người tới bến tàu Băng Hải!"

      cũng chuẩn bị xong!

      Cầm súng lục bên hông, có chút rục rịch ngóc đầu dậy.

      " điều tra được, lần vận chuyển này của Nam Cung Tước chính là nha phiến, các chuẩn bị , chúng ta lập tức lên đường!"

      Mạc Thiên Kình nhìn tin tình báo mới nhất, nghiêm túc ra lệnh!

      "Dạ!"

      Tiêu Thủy Nhi cùng Lão Klập tức chuẩn bị, Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình lên lầu, vội vàng đuổi theo.

      "Sính Đình, tối nay đoán chừng về ngủ, em ở nhà cẩn thận chút!"

      Mạc Thiên Kình vừa thay quần áo, vừa dặn dò, mặc dù có chút yên lòng về Sính Đình, nhưng cũng thể kêu Lão K hoặc là Tiêu Thủy Nhi ở lại bảo vệ .

      Đây là kỷ luật, cho dù mình rất yên tâm, cũng chỉ có thể tạm thời để ở nhà!

      "Được, tôi gọi Trương Tuệ tới đây với tôi!"

      Sính Đình biết lo lắng cho mình, người của còn chưa tới, cũng chỉ có thể kêu Trương Tuệ tới đây làm bạn với mình.

      "Ừ, như vậy là tốt nhất!"

      Nghe thấy kêu bạn tới đây, Mạc Thiên Kình yên tâm hơn chút, mặc quần áo tử tế, gắn đạn đầy đủ vào súng lục, sau khi võ trang đầy đủ, xoay người, yên tâm khi thấy Sính Đình nhìn .

      "Mạc Thiên Kình, cứ yên tâm!"

      giờ Sính Đình có chút lo lắng, bây giờ phải thực chiến, hai bên gặp mặt chính là đạn pháo oanh tạc, dù để ý tới thế nào nữa, nhưng trong thời khắc như vậy, vẫn cứ lo lắng!

      Mạc Thiên Kình nhàng vuốt mặt của .

      "Yên tâm , chồng em có dễ dàng bị đánh bại như vậy, nên chăm sóc tốt cho chính mình, đừng để cho lo lắng!"

      Mạc Thiên Kình xong khẽ hôn lên môi , rồi xuống dưới lầu, Lão K và Tiêu Thủy Nhi chuẩn bị tốt, nhìn xuống lầu, ba người liền ra khỏi biệt thự, xe vèo tiếng liền lái ra khỏi biệt thự, biến mất thấy gì nữa!

      Sính Đình nhìn biệt thự trống rỗng, rồi sờ sờ bụng của mình, có chút đói đói rồi!

      Đóng kín cửa, tới bếp kiếm ăn, bóng người màu đen xông vào biệt thự, lặng lẽ cùng vào bếp, "Ai?"

      Sính Đình cảm thấy dường như có người sau lưng, vừa quay đầu, nhìn thấy cái tay đánh vào bả vai , trước mặt bỗng tối sầm, toàn thân hôn mê bất tỉnh!

      Mạc Thiên Kình ba người đường điên cuồng chạy tới bến tàu Băng Hải, xa xa nhìn thấy đám người chuyên chở hàng hóa.

      tính xuống xe, điện thoại di động kêu lên, Mạc Thiên Kình nhận điện thoại, hạ thấp giọng.

      "Alo!"

      ", chúng ta ở phía sau , có thể hành động!"

      đợi hơn tiếng đồng hồ rồi, nhìn thấy bọn họ đem từng rương nha phiến vận chuyển lên bờ, hận thể xông lên tiêu diệt bọn họ.

      Bến tàu Băng Hải là bến tàu đen, rất nhiều trùm buôn thuốc phiện vận chuyển hàng hóa ở đây, ngờ Nam Cung Tước cũng dám vận chuyển ở nơi này, hơn nữa còn là món hàng lớn như vậy.

      "Nghe hiệu lệnhcủa tôi!"

      Mạc Thiên Kình hạ thấp giọng lạnh nhạt , ánh mắt chớp nhìn chằm chằm những bóng dáng ngọ nguậy bên kia!

      Lấy Ống Nhòm ra, kiểm tra tình huống bên kia, chuyện gì xảy ra, nửa ngày cũng nhìn thấy Nam Cung Tước?

      Mạc Thiên Kình nhìn kỹ chút, chỉ nhìn thấy người đàn ông, dáng ngoài có điểm giống Nam Cung Tước đứng ở nơi đó, gương mặt nở nụ cười chỉ huy.

      "Thượng Quan Quân Triết, chúng ta rút lui, đối phương căn bản phải là Nam Cung Tước, giải quyết bọn họ!"

      Mạc Thiên Kình vô cùng ảo não, Nam Cung Tước giảo hoạt, dám đùa bỡn !

      Thượng Quan Quân Triết nghe thấy câu của Mạc Thiên Kình, lập tức kêu người của mình xông lên, Tiêu Thủy Nhi và Lão K cũng nhảy xuống xe chạy tới.

      " được nhúc nhích! Giơ tay lên!"

      Thượng Quan Quân Triết nghiêm mặt quát, những bọn người kia bắt đầu phản kích, người đàn ông có dáng dấp rất giống Nam Cung Tước, cầm súng bắn về phía , Thượng Quan Quân Triết vội vàng tránh , cầm cây sung bạc của mình bắn trả về phía .

      Mạc Thiên Kình ở xe lạnh lùng quan sát màn trước mặt, gương mặt đẹp trai lạnh như băng sương, Nam Cung Tước đáng chết, cư nhiên dám đùa bỡn , đến tột cùng ta muốn làm gì!

      Sau mười mấy phút, mấy người Thượng Quan Quân Triết bắt được toàn bộ bọn người kia, kêu Lão K đưa bọn họ về nhốt!

      Trực tiếp tới kiểm tra những hàng hóa kia!

      ", xin lỗi, em nhìn lầm!"

      Mặc dù đối phương cũng là trùm buôn thuốc phiện, nhưng tuyệt đối phải là thủ hạ của Nam Cung Tước, đoán chừng do Nam Cung Tước giở trò quỷ, ngờ lại mắc bẫy của , vẻ mặt Thượng Quan Quân Triết rất tức giận!

      " thể trách cậu, Nam Cung Tước quá giảo hoạt rồi!"

      Mạc Thiên Kình mím chặc môi mỏng, nắm quyền tới kiểm tra những hàng hóa kia, càng xem, sắc mặt càng khó nhìn.

      Trong những cái rương đó mặt toàn bộ đều là muối, nhưng phía dưới là những bao nha phiến, đây là phương thức náu đặc sắc nhất của trùm buôn thuốc phiện, ngờ những người này lại có nhiều hàng như vậy!

      "Thông báo cho thuế quan gần đây, xử lý các loại hàng hóa này !"

      Mạc Thiên Kình lạnh lùng ra lệnh, nhìn Tiêu Thủy Nhi đứng ở bên, nhớ tới Sính Đình ở nhà, khỏi có chút cảm giác nóng lòng muốn trở về.

      "Tiêu Thủy Nhi, và Thượng Quan Quân Triết cùng chứ!"

      Nhiều người khiến yên tâm hơn!

      Tiêu Thủy Nhi gật đầu, môi mỏng mím chặt liếc nhìn Thượng Quan Quân Triết, vỗ vỗ bờ vai của , dùng thanh chỉ hai người mới có thể nghe .

      "Thượng Quan Quân Triết, nghe lại tìm phụ nữ?"

      Thượng Quan Quân Triết rùng mình cái, cảm giác lát nữa mình bị định tội!

      "Thủy Nhi, chúng ta làm việc trước , có chuyện gì đợi xử lý xong !"

      Thượng Quan Quân Triết giả bộ dáng vẻ nghiêm tú, Tiêu Thủy Nhi lạnh lùng nhìn , rồi hướng xe của tới.

      Mạc Thiên Kình lái xe rời , trở về biệt thự, mười giờ đêm rồi!

      Vẫn chưa ngủ sao? Mạc Thiên Kình cau mày, nhìn ánh đèn bên trong biệt thự, biết làm sao, có dự cảm chẳng lành.

      Mở cửa, xem xét chung quanh chút, có phát bất kỳ bất thường nào, liền lên lầu, sao yên tĩnh như vậy!

      phải là ngủ thiếp mà quên tắt đèn rồi chứ?

      Mạc Thiên Kình vào phòng, Sính Đình có ở trong phòng, tìm xung quanh lần, Mạc Thiên Kình có chút thể bình tĩnh, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho , ngờ có tiếng chuông vang lên đầu giường.

      Trái tim Mạc Thiên Kình như muốn treo lên, Sính Đình thấy, điện thoại di động cũng mang, trong phòng và biệt thự cũng có bất kỳ náo động nào, đâu rồi?

      Vội vàng tới bên máy tính, mở màn hình giám sát ra, hi vọng có thể tìm được dấu vết, tua tới thời gian sau khi rời , Sính Đình vào bếp, bóng đen xông vào biệt thự, đánh ngất, sau đó liền rời !

      Mạc Thiên Kình liền tranh thủ chụp được dáng vẻ người kia, tra tìm tài liệu trong máy vi tính!

      Nhưng hoàn toàn tra được cái gì!

      Tim như bị treo lên, cái gì cũng sợ, chỉ sợ đối phương là người của Nam Cung Tước!

      Mạc Thiên Kình nhìn dáng người trong máy vi tính, hận đến cắn răng, nhưng lại có cách nào, nên tìm Sính Đình thế nào, cầm điện thoại lên, gọi cho Thượng Quan Quân Triết!

      "Quân Triết, Sính Đình bị người ta bắt cóc!"

      Chương 106: Chuẩn bị trăm triệu!

      "Cái gì?"

      Vừa xử lý xong những hàng hóa kia, Thượng Quan Quân Triết nghe thấy Mạc Thiên Kình thiếu chút nữa cằm bị rớt xuống, làm sao có thể, chỉ có mấy tiếng đồng hồ, tại sao lại bị bắt cóc!

      ", biết là ai mang ấy ?"

      Người phụ nữ kia cũng có kẻ thù, hay là do Nam Cung Tước hành động?

      "Tôi cũng biết đối phương là ai, biết có phải là Nam Cung Tước hay , cậu về đây cùng tôi tới nơi Nam Cung Tước xuất , tôi muốn kiểm chứng chút!"

      Mặc dù Mạc Thiên Kình biết, nếu Nam Cung Tước mà bắt cóc Sính Đình gọi điện thoại thông báo cho , nhưng kềm chế được ngay bây giờ phải biết!

      Thượng Quan Quân Triết nhíu nhíu mày, ", kêu Lão K về điều tra , tiểu tử kia khẳng định có thể điều tra được . . . . . ."

      Thượng Quan Quân Triết vẫn chưa hết bị Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, gương mặt đẹp trai khỏi nhíu lại .

      "Cường điệu đến vậy ư?"

      Thượng Quan Quân Triết vặn lông mày, Tiêu Thủy Nhi tới, nhìn vẻ mặt u ám của , "Sao thế?"

      "Lên xe, người phụ nữ của ấy bị người ta mang !"

      Giờ phút này Thượng Quan Quân Triết còn tâm trạng nào mà đùa giỡn với , nhìn thấy lên xe, nhấn ga cái , nhanh chóng lái về biệt thự.

      Khi Sính Đình tỉnh lại, chỉ cảm thấy bả vai đau nhức muốn chết, nhìn xung quanh cái, phát mình nằm trong căn phòng bị bỏ hoang, khắp nơi đều là đồ phế thải, mùi hôi ngập trời.

      Tay chân bị trói lại, thể động đậy, miệng cũng bị dán băng dính, hoàn toàn thể chuyện!

      Cố gắng muốn tháo sợi dây, nhưng đối phương trói quá chặt, thể động đậy!

      Sính Đình liếc nhìn ngoài cửa sổ, phát đối diện có chữ “Chợ hải sản”, suy nghĩ xem chạy trốn thế nào, nghe thấy loạt bước chân.

      người người đàn ông dáng dấp thô bỉ cầm điện thoại di động tới.

      "Này, Diệp Thần Băng, người phụ nữ của mày ở trong tay tao, mau chuẩn bị cho tao mười triệu, nếu tao giết con tin!"

      Diệp Thần Băng lái xe, đột nhiên điện thoại di động kêu lên, ấn nút nghe nghe thấy câu như vậy, khiến cho buồn bực tới cực điểm.

      "Người phụ nữ của tôi?"

      Diệp Thần Băng có chút hiểu, người phụ nữ của , gần đây hình như có người phụ nữ nào phải?

      "Diệp Thần Băng , mày đừng giả bộ, người phụ nữ của mày phải là mỹ nữ mà ngày đó mày mang theo dự buổi dạ vũ sao, mày nhất định phải đưa tao mười triệu, nếu tao lập tức giết con tin, hơn nữa còn Tiền Dâm Hậu Sát!"

      " cái gì, người phụ nữ trong buổi dạ vũ?"

      Đó phải là Sính Đình sao? Sao ta lại bắt Sính Đình!

      Nỗ lực trấn định, Diệp Thần Băng bình tĩnh , "Trước hết để tôi xác định thân phận của ấy, khi xác nhận được thân phận tôi lập tức chuẩn bị tiền cho !"

      Diệp Thần Băng có chút tin tưởng, bản lĩnh của Sính Đình tệ, sao lại bị bọn họ bắt cóc, chuyện này có chút thể !

      Tên đàn ông thô bỉ tới gần Sính Đình rồi ngồi xổm xuống, xé miếng băng dán miệng ra, hung hăng ra lệnh, " nhanh chút, bảo bạn nhanh đưa tiền tới cứu !"

      Sính Đình nhìn , giả bộ sợ hãi .

      "Diệp Thần Băng, cứu em, em muốn ăn hải sản!"

      Lời còn chưa hết bị tên đàn ông thô bỉ tát cái vào mặt, cả người bị ta đánh ngã mặt đất.

      "Mẹ, lẳng lơ, chết đến nơi rồi lại còn muốn ăn hải sản, chờ Diệp Thần Băng đưa tiền cho tao, mày ở đây mà ăn!"

      nợ rất nhiều tiền, nợ mà còn bị lãi suất rất cao, nếu phải người phụ nữ này là người phụ nữ của Diệp Thần Băng, vẫn biết, Diệp Thần Băng máu lạnh như vậy, lại cũng thích phụ nữ !

      Số tiền kia bắt ta đưa ra!

      "Sính Đình! Này, cần đánh ấy, tôi chuẩn bị tiền cho là được!"

      Diệp Thần Băng nghe thấy tiếng bạt tai và tiếng chửi rủa của tên đàn ông kia, trong lòng khỏi thấy căng thẳng!

      "Diệp Thần Băng, tao cho mày biết, tốt nhất đừng giở trò, được báo cảnh sát, nếu tao lập tức giết nó!"

      Dù sao có tiền cũng chết, trước khi chết có thêm người phụ nữ xinh đẹp như thế ở bên cạnh làm đệm lưng cũng coi như đáng giá!

      Diệp Thần Băng nghe thế vội vàng , " yên tâm, tôi báo cảnh sát, tôi ngàn vạn lần được báo cảnh sát!"

      "Bố mày cho mày ba giờ, ba giờ mày còn chưa chuẩn bị xong, tao giết nó!"

      Tên đàn ông thô bỉ uy hiếp, Diệp Thần Băng vội vàng .

      "Được được, ba giờ, muốn tôi đưa tiền cho ở đâu?"

      "Đến lúc đó bố mày thông báo!"

      xong liền cắt điện thoại!

      "Đại ca, rất thiếu tiền sao? Tôi còn có người bạn trai, ta rất có tiền, gọi cho ta đòi tiền , so với Diệp Thần Băng ta còn nhiều tiền hơn, ta rất thích tôi, chỉ cần tên tôi là ta cho tiền, ta đưa cho !"

      Sính Đình giả bộ rất sợ hãi, vừa chuyện với ta, vừa nghĩ xem mình cởi dây trói như thế nào!

      Tên đàn ông thô bỉ nhìn cái, trong ánh mắt tất cả đều là khi dễ cùng chán ghét.

      "Quả là con đĩ, dáng dấp xinh đẹp như thế, ngờ lại có nhiều cái bô như vậy, cái bô đó tên gọi là gì!"

      Có tiền, vậy gọi, ngờ người phụ nữ này lại sợ chết đến thế, nhưng như vậy cũng tồi, hai cái bô, mười triệu, 50 triệu, nửa đời sau của hăn cần buồn nữa!

      "Tên là Mạc Thiên Kình, ta rất có tiền, có thể gọi kêu ta đưa trăm triệu, ta cái gì cũng nhiều, nhiều nhất chỉ có tiền, tôi qua lại với ta, ta cho tôi rất nhiều tiền để xài!"

      Sính Đình tiếp tục dụ dỗ , những tên luôn coi trọng đồng tiền, nhất chịu bị kim tiền hấp dẫn, huống chi còn là trăm triệu.

      " trăm triệu!"

      Tên đàn ông thô bỉ nhìn có chút khống chế được, lần mình bắt được bảo bối rồi, vốn cho rằng Diệp Thần Băng là đủ rồi, ngờ còn có thêm người khác, tự nhiên bỏ qua.

      "Đúng! ta kinh doanh cửa hàng châu báu, cái ta có chỉ là tiền!"

      Sính Đình tiếp tục dụ dỗ, nhìn ta sắp mắc câu, trong lòng vui vẻ.

      "Mau số điện thoại của ta cho tao!"

      Tên đàn ông thô bỉ rốt cuộc kềm chế được lòng tham, nhưng lúc này Sính Đình mới nhớ giờ phút này Mạc Thiên Kình vẫn còn vây bắt Nam Cung Tước, mình nên làm sao đây?

      Gọi điện thoại nhà , nếu như ta trở lại có thể nhận, nếu như gọi điện thoại di động, mà Mạc Thiên Kình bắn nhau, làm bị thương!

      "7584020, " Sính Đình đọc số điện thoại nhà cho , tên đàn ông thô bỉ cau mày nhìn .

      " có điện thoại di động sao?"

      Điện thoại nhà?

      "Lúc này ta về nhà, vì ta rất cổ quái, thích mang điện thoại di động!"

      Sính Đình tiếp tục dóc mà có căn cứ, quan trọng nhất là trì hoãn thời gian!

      Mặc dù tên đàn ông thô bỉ có chút cằn nhằn, nhưng vẫn nhịn được gọi , trái tim Sính Đình như muốn treo lên, rất hi vọng Mạc Thiên Kình về.

      Chỉ cần liên lạc được với Mạc Thiên Kình, tin chắc, Mạc Thiên Kình nhất định có thể cứu !

      Mạc Thiên Kình ở trong biệt thự rất lo lắng, điện thoại trong phòng khách đột nhiên vang lên, lập tức xông tới nghe điện thoại!

      "Alo!"

      "Mạc Thiên Kình sao?"

      Tên đàn ông thô bỉ cau mày, nhanh như vậy nhận điện thoại, xem ra quả rất quan tâm tới người phụ nữ này!

      "Đúng, tôi là Mạc Thiên Kình!"

      Mạc Thiên Kình vừa trả lời, vừa sai Lão K truy tìm số nơi số điện thoại này gọi tới.

      "Mạc Thiên Kình, người phụ nữ của mày ở trong tay tao, mày hãy chuẩn bị cho tao trăm triệu, cho mày thời gian bốn giờ, nếu tao lập tức Tiền Dâm Hậu Sát!"

      " để cho ấy câu, tôi muốn xác định thân phận của ấy, trăm triệu, thành vấn đề!"

      Mạc Thiên Kình cố gắng kềm chế căng thẳng trong lòng, trăm triệu, đoán chừng là Sính Đình ra !

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 107: đao trí mạng!

      "Được, mày chờ đó!"

      Tên đàn ông thô bỉ đè nén hưng phấn trong nội tâm, người người đàn ông kia quả có tiền, trăm triệu, lại còn thành vấn đề, lần này có vẻ phát tài rồi, ngồi xổm xuống đưa điện thoại di động đặt ở trước mặt .

      "Thiên Kình, cứu em! Em muốn ăn hải sản!"

      Sính Đình lớn tiếng kêu lên, Tên đàn ông thô bỉ hung dữ lườm cái, hoàn toàn xem là loại phụ nữ chỉ biết ăn sung mặc sướng!

      Lúc này rồi, lại còn muốn ăn hải sản, Mạc Thiên Kình nghe được câu này, nhếch miệng lên nở nụ cười , người phụ nữ của quả phải ngu ngốc!

      "Sao, nghe thấy chưa? Mau chuẩn bị cho tao trăm triệu, đừng có giở trò lừa bịp, sau bốn tiếng nữa tao muốn nhìn thấy tiền, nếu tao giết nó!"

      Tên đàn ông thô bỉ lớn tiếng uy hiếp, Mạc Thiên Kình thoáng cười.

      " cần lâu như vậy, giờ là được, tôi lập tức kêu người chuẩn bị, đừng khi dễ ấy, giờ sau tôi đem tiền đến!"

      Mạc Thiên Kình giả bộ có chút sợ hãi, khiến đối phương lơi lỏng cảnh giác.

      "Được, rất thẳng thắn, giờ sau tao điện thoại cho mày!"

      Tên đàn ông thô bỉ cúp điện thoại, gian xảo nhìn chằm chằm Sính Đình, mặt nở nụ cười rất dâm đãng.

      " ngờ mày rất được ngưỡng mộ, hai tên đàn ông có tiền đều đồng ý bỏ ra số tiền lớn tới cứu mày!"

      Sính Đình cố làm ra vẻ thẹn thùng cười tiếng, nhìn rất mê người và quyến rũ, tên đàn ông thô bỉ nhìn thấy mà cả người nóng ran.

      " điếm thúi, nhìn mày rất quyến rũ!"

      Tên đàn ông thô bỉ ham sắc mê mẩn nhìn chằm chằm vào ngực Sính Đình, bộ ngực cao vút ngạo nghễ, khiến cho dục vọng của bành trướng.

      Sính Đình giả bộ giống như ngượng ngùng, càng làm cho động lòng dứt.

      Tên đàn ông thô bỉ tới phía , nhìn chằm chằm rất bỉ ổi, trong ánh mắt tất cả đều là dục vọng nóng bỏng.

      Sính Đình rất ràng cái này đại biểu cho cái gì, nhưng tại chỉ có thể thử lần.

      "Đại ca, tháo sợi dây ra , trói như vậy tiện!"

      Sính Đình nhìn ta nháy mắt rất mập mờ, vẻ mặt thẹn thùng, tên đàn ông thô bỉ càng thêm nóng ran khó chịu.

      "Buông mày ra, nếu mày chạy trốn, vậy tao phải làm thế nào!"

      phải kẻ ngu, tuy nhiên nhìn dáng vẻ rất gầy yếu, có thể trốn được sao?

      Sính Đình nhìn vẻ yếu ớt, uất ức , "Đại ca, xem tôi đây thân thể mềm mại làm sao có thể trốn, trói tôi như vậy...chân tôi dạng ra được a!"

      Sính Đình vô cùng mập mờ, nhìn dục vọng trong ánh mắt , biết nhất định cởi trói!

      Tên đàn ông thô bỉ nghe thế cũng hiểu được, bèn tới cởi trói chân , sau đó đứng lên cởi quần.

      Sính Đình nhìn cởi quần xuống, lộ ra bộ máy đàn ông ghê tởm, cố nén cảm giác buồn ói như điên, nhìn tới, hai chân quỳ gối hai bên chân của , chuẩn bị cởi quần ra.

      Sính Đình nhắm ngay thời cơ, nhấc chân lên, nhắm ngay tiểu đệ đệ của cước đá tới, Tên đàn ông thô bỉ lập tức đau đớn ngồi bệt xuống, trán vã mồ hôi lạnh!

      Sính Đình liền vội vàng đứng lên, dùng răng răng cắn sợi dây trói, Tên đàn ông thô bỉ nhịn đau, chỉ vào .

      "Dâm đãng, mày dám đá tao!"

      xong liền đứng lên, nhìn như hung thần ác sát, trong ánh mắt tất cả đều là sát ý.

      Sính Đình vừa cắn sợi dây, vừa nhìn chằm chằm, tên đàn ông thô bỉ nhặt con dao găm để ở bên lên, tới phía .

      Sính Đình cắn xong, tay dùng sức xé, sợi dây bung ra, hai mắt lập tức trở nên vô cùng sắc bén, đối mặt với con dao trong tay , vẫn có chút kiêng kỵ.

      Dù sao trong bụng mình cũng có đứa bé, nếu , hoàn toàn sợ con dao nho này, hơn nữa còn có võ công, đánh bại ta căn bản là việc rất !

      Tên đàn ông thô bỉ tiến tới gần , Sính Đình từ từ lui về phía sau, mặt đất rất ghồ ghề, rất nhiều đá cục, Sính Đình ngồi xuống, nhặt lên cục đá ném về phía .

      "A!"

      Tên đàn ông thô bỉ kêu lên thảm thiết tiếng, con dao trong tay bị ném rơi, bàn tay bị ném chảy ra máu tươi, ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm, hét lớn.

      " điếm thúi, tao giết chết mày!"

      có mặc quần, cởi truồng, Tên đàn ông thô bỉ đánh về phía Sính Đình, Sính Đình nâng chân nhanh và chuẩn xác đá vào bụng , Tên đàn ông thô bỉ lập tức bị đá ngã mặt đất, cái mông đập xuống mặt đất trầy xước chảy máu, da thịt cũng bị trầy mòn!

      Sính Đình lạnh lùng nhìn .

      "Mày muốn tiền cũng nên có chủ ý này, hôm nay coi như mày thất bại trong tay Ngọc Sính Đình tao!"

      Mẹ, lại dám bắt cóc , còn muốn cường bạo , có vẻ muốn sống nữa rồi!

      Sính Đình nâng chân lên, thở phì phò đá liên hoàn vào , tên đàn ông thô bỉ đau đớn lăn lộn mặt đất, liên tục kêu lên thảm thiết!

      "Tiểu thư, tha mạng a!"

      Tên đàn ông thô bỉ bị đá đau muốn chết, mặc quần, cái mông và tiểu đệ đệ cũng bị mài đến hỏng rồi, đau đớn và chảy máu ròng ròng.

      Sính Đình lạnh lùng nhìn chằm chằm, hung dữ ra lệnh.

      "Mau mặc quần vào, bằng tao thiến!"

      Lời mang theo uy hiếp mười phần, tên đàn ông thô bỉ lập tức lăn vòng nhặt quần lên, cuống quít mặc vào!

      Mắt liếc đến con dao ở bên, nhất thời ánh mắt lộ ra hung quang, cầm con dao lên liền hướng đâm tới.

      Sính Đình ngờ lại còn dám phản kháng, nhìn thấy con dao đâm tới, theo bản năng dùng chân đỡ, cảm giác lạnh lẽo lưỡi dao lạnh lẽo đâm vào trong thịt, dòng chất lỏng chảy ra.

      Bắp chân bị đâm bị thương, dòng máu đỏ tươi nhất thời chảy xuống, sắc mặt Sính Đình vốn rất yếu ớt càng thêm tái nhợt.

      Tên đàn ông thô bỉ nhìn vết máu con dao, hung dữ nhìn chằm chằm, đằng đằng sát khí. ,

      "Là mày buộc tao, tao giết chết mày!"

      Tên đàn ông thô bỉ dường như phát điên cầm con dao đâm tới phía , Sính Đình chịu đựng đau đớn vội vàng né tránh, đau đớn ở chân khiến có chút khó khăn, động tác cũng chậm chạp theo.

      Thân hình chuyển cái, nhưng vẫn tránh khỏi dao của .

      "Rẹc!"

      Cánh tay cũng bị rạch, máu tươi nhất thời chảy ra, sắc mặt Sính Đình càng thêm trắng bệch, nhìn tên đàn ông thô bỉ điên cuồng cách quá gần nam, trong lòng khỏi dâng lên tia sợ hãi.

      Người có lý trí đáng sợ, dáng sợ nhất chính là người mất lý trí, điên cuồng!

      Mà giờ khắc này trước mặt của tên đàn ông điên cuồng có lý trí!

      Tên đàn ông thô bỉ đứng ở nơi đó, nhìn sắc mặt càng ngày càng tái nhợt của , nụ cười mặt trở nên vô cùng dữ tợn.

      Sính Đình đứng đối diện , ánh mắt khắc cũng dám rời khỏi con dao trong tay , chỉ cần vừa động, phải nghĩ biện pháp né .

      phải sợ bị thương, mà vì trong bụng của bây giờ có bảo bối, thể để cho bảo bối xảy ra chuyện được.

      Tên đàn ông thô bỉ bước về trước mấy bước, Sính Đình cũng lui về sau từng đó bước, bắp chân bị đâm rách ra, máu tươi chảy ròng ròng, từng hồi đau đớn khiến nhịn được cau mày.

      Sính Đình có chút hối hận vì trêu chọc , bây giờ tay chân đều bị thương, đau đớn tan lòng nát dạ khiến co rúm, nhìn chòng chọc vào con dao trong tay .

      Tên đàn ông thô bỉ nhìn thấy vết thương chân , rồi lại nhìn cơ thể nhịn được run rẩy, gương mặt bỉ ổi càng thêm dữ tợn, điên cuồng hét lớn.

      " chết !"

      Tên đàn ông thô bỉ cầm con dao hướng về ngực đâm tới, Sính Đình vừa định chạy, trong bụng đột nhiên truyền đến đau đớn, nhất thời sắc mặt tái nhợt, đau đến thể động đậy, chỉ có thể trợn to hai mắt, chờ đợi đao trí mạng của . . . . . .

      Chương 108: Sính Đình bị thương!

      "A!" Sính Đình kịp đợi dao trí mạng kia, nghe thấy tên đàn ông thô bỉ kêu lên thảm thiết như heo bị thọc tiết, mở choàng mắt ra, nhìn thấy Mạc Thiên Kình giống như điên đấm đá tới tấp vào , cảm thấy an tâm, nên té xuống.

      ", đừng đánh nữa, Sính Đình hôn mê rồi!"

      Thượng Quan Quân Triết từ phía sau chạy tới liếc mắt liền nhìn thấy Mạc Thiên Kình điên cuồng đánh người cùng Ngọc Sính Đình bất tỉnh nằm dưới đất, nhìn thấy vết dao tay và chân , lông mày nhíu lại.

      Mạc Thiên Kình vội vàng bỏ lại tên khốn kia, chạy đến trước mặt Sính Đình, nhìn thấy tay chân bị thương chảy máu, tim như bị đao cắt, ôm chạy thẳng , quên nhìn Thượng Quan Quân Triết dặn dò.

      "Đánh nhiều cho tôi, chỉ cần chết là được!"

      Dám đả thương người phụ nữ của , muốn tìm chết!

      Thượng Quan Quân Triết cười yếu ớt nhìn tên đàn ông bị đánh sưng mặt sưng mũi, nhíu nhíu mày, " như vậy, vậy đánh người !"

      xong giơ chân lên điên cuồng đá vào người , trong ngôi nhà hoang phế lập tức truyền đến tiếng kêu gào như heo bị thọc tiết.

      Mạc Thiên Kình ôm Sính Đình đặt ở xe, đường điên cuồng chạy đến bệnh viện, ôm chạy thẳng tới phòng cấp cứu!

      "Bác sĩ, mau cứu người!"

      Mạc Thiên Kình hét lớn, bác sĩ kia liếc nhìn người phụ nữ trong ngực , vội vàng kêu để xuống, nhanh chóng đẩy vào phòng phẫu thuật!

      Nhìn Sính Đình được đưa vào cấp cứu, Mạc Thiên Kình vô lực dựa vào tường, trong lòng khẩn trương muốn chết, tại sao lại như vậy, sao lại bị thương, nhìn thấy vết thương tay chân , Mạc Thiên Kình hận thể giết chết tên đàn ông kia!

      Phẫu thuật kéo dài hơn giờ, vẫn chưa ra ngoài, Mạc Thiên Kình lo lắng ở ngoài cửa tới lui, Thượng Quan Quân Triết xử lý tốt tên đàn ông thô bỉ xong chạy tới bệnh viện, nhìn vẻ mặt lo lắng cùng tự trách của Mạc Thiên Kình, khẩn trương nhìn phòng phẫu thuật đèn đỏ sáng!

      Chỉ mong xảy ra chuyện gì a, nếu như có chuyện xảy ra, biết Mạc Thiên Kình đối đãi như thế nào với tên kia!

      Giết quá đơn giản, sống bằng chết có thể là cơ hội lớn !

      "Tên đó xử trí như thế nào rồi?"

      Mạc Thiên Kình lạnh lùng hỏi, siết chặt nắm đấm, hai mắt che giấu được sát ý.

      Thượng Quan Quân Triết vỗ vỗ bờ vai của .

      "Em giao cho cảnh sát, chuyện như vậy giao cho cảnh sát là thích hợp nhất, em phế !"

      Thượng Quan Quân Triết nhàn nhạt , Mạc Thiên Kình lúc này mới bình tĩnh chút, cặp mắt nhìn chằm chằm đèn phòng phẫu thuật!

      Cửa đột nhiên mở ra, y tá lo lắng ra, "Xin hỏi ai có nhóm máu A, bệnh nhân mất máu quá nhiều, kho máu đủ! Nếu như đủ máu, mẹ và đứa trẻ trong bụng đều nguy hiểm."

      Mạc Thiên Kình lập tức nhìn Thượng Quan Quân Triết, Thượng Quan Quân Triết tự nhận trong khoảng thời gian này làm chuyện gì xấu, tại sao lại xui xẻo như vậy.

      "Tôi, lấy máu tôi !"

      Y tá liếc nhìn Đại Suất Ca trước mắt, thẹn thùng gật đầu, đưa lấy máu.

      Lại qua giờ nữa, đèn phòng phẫu thuật rốt cuộc cũng tắt.

      Mạc Thiên Kình và Thượng Quan Quân Triết liền vội vàng tới, bác sĩ ra, nở nụ cười.

      "Bệnh nhân mang bầu lại bị đâm, mất máu quá nhiều, nhưng bây giờ sao!"

      "Đứa bé đâu? Vẫn còn chứ?"

      Mạc Thiên Kình khẩn trương hỏi, Sính Đình có việc gì, vui mừng, nhưng bào thai cũng rất quan tâm, đứa bé của ấy, Sính Đình so với còn lo lắng hơn.

      "Đứa bé rất tốt!"

      Lời của bác sĩ khiến Mạc Thiên Kình thở phào nhõm, nhìn Sính Đình được đưa ra ngoài, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, Mạc Thiên Kình vội vàng tới.

      " đóng tiền viện phí , bệnh nhân cần nằm viện theo dõi mấy ngày! ’

      Bác sĩ nhàn nhạt giao phó, Mạc Thiên Kình có chút khó xử.

      Vụ án Nam Cung Tước còn chưa xong, ở bệnh viện quả rất lo lắng, nhưng về nhà lại sợ khi phát bệnh thể chăm sóc.

      "Bác sĩ, ấy có thể về nhà điều trị ?"

      Mạc Thiên Kình nhíu mày hỏi, bác sĩ nhìn cái, "Có thể, đợi lát nữa tôi phát cho ấy thuốc kháng sinh!"

      "Cám ơn!"

      Mạc Thiên Kình thở phào nhõm, xoay người dặn dò Thượng Quan Quân Triết , "Cậu lấy thuốc với bác sĩ, tôi đưa Sính Đình về nhà trước!"

      ", cứ như vậy mang ấy về sao?"

      Thượng Quan Quân Triết cau mày, nhìn cánh tay Sính Đình truyền nước, bởi vì vừa mất mấy trăm ml máu, giờ phút này sắc mặt có chút tái nhợt !

      "Chờ lát truyển xong về!"

      Mạc Thiên Kình lạnh nhạt , nhìn sắc mặt tái nhợt của Sính Đình, kêu y tá đẩy tới phòng bệnh.

      Sau hơn giờ, Mạc Thiên Kình ôm Sính Đình ngủ mê man trở về biệt thự, Tiêu Thủy Nhi lập tức ra đón, nhìn thấy Sính Đình quấn băng, khỏi hỏi tới.

      "Sao lại bị thương như vậy, đến tột cùng có chuyện gì xảy ra?"

      Sao lại bị thương như vậy?

      Mạc Thiên Kình trả lời, ôm Sính Đình lên lầu hai, sắc mặt rất tệ!

      Thượng Quan Quân Triết ôm bịch gồm những bình bình lon lon cùng phía sau, lên lầu hai.

      Tiêu Thủy Nhi cũng vội vàng lên lầu.

      Mạc Thiên Kình treo chai nước cho Sính Đình, nhìn thấy Sính Đình giường vẫn chưa tỉnh, sắc mặt tái nhợt tới cực điểm, Mạc Thiên Kình vô cùng đau lòng!

      rất hận mình, tại sao tới sớm chút, nhanh chút, để cho bị thương, vết thương bắp chân thương sâu tới tận xương, nếu chăm sóc tốt, đến lúc đó lưu lại vết sẹo rất khó coi, ấy nhất định rất khổ sở.

      hi vọng chân của mình có sẹo cả.

      ", đừng quá đau lòng, chị dâu có chuyện gì!"

      Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình đau lòng tự trách, an ủi.

      "Thượng Quan, có phải tên khốn kiếp bắt cóc Sính Đình làm ấy bị thương hay , bây giờ ở đâu, tôi giết !"

      Tiêu Thủy Nhi nổi giận chất vấn, nhìn vốn rất đáng tại bộ dáng này, tức giận nghiến răng.

      Thượng Quan Quân Triết trừng mắt liếc cái: " cần ở gây , nếu muốn giúp đỡ nấu chút cháo gà , đợi lát nữa chị dâu thức dậy ăn, bồi bổ thân thể!"

      "Được rồi!"

      Tiêu Thủy Nhi vốn còn muốn cùng gây gổ , nhưng nhìn thấy gương mặt của rất nghiêm chỉnh, nên im lặng, xuống lầu.

      "Quân Triết, cậu nghỉ ngơi chút , vừa rồi rất cám ơn cậu!"

      Mạc Thiên Kình cảm ơn, vừa rồi nếu phải có Quân Triết ở đây, Sính Đình căn bản cũng đủ máu, sinh mạng gặp nguy hiểm , ngay cả đứa bé cũng có khả năng giữ nổi.

      Thượng Quan Quân Triết cười tiếng, ", có chuyện gì, phải là chỉ lấy chút máu sao? Có thể trợ giúp chị dâu, cũng coi như đáng giá a! Chờ sau khi hai bảo bảo của em ra đời, để cho hai đứa nhận em làm ba nuôi là được!"

      "Được!"

      Mạc Thiên Kình đồng ý tiếng, cậu ta quả có tư cách làm ba nuôi bảo bảo, thế nào, đứa bé cũng xem như là do cậu ta cứu trở về!

      "Vậy em nghỉ ngơi chút!"

      Thượng Quan Quân Triết cười , đầu có chút choáng váng khó chịu, vừa mất máu quá nhiều, xem ra cũng muốn ăn cháo gà bồi bổ rồi!

      Thượng Quan Quân Triết vừa bước , điện thoại của Mạc Thiên Kình liền vang lên.

      tới bên cửa nhận điện thoại.

      "Alo, Lão K, có chuyện gì?"

      Mạc Thiên Kình hạ thấp giọng, sợ ồn đến Sính Đình.

      "Thượng tướng, xong, Lina trốn thoát rồi!"

      "Cái gì? Tại sao có thể như vậy?"

      Phòng giam của họ canh phòng nghiêm ngặt như vậy, sao ta có thể trốn thoát?

      Nguyên nhân duy nhất có thể giải thích, có nội gian!

      "Hai người canh giữ bị giết, Lina vượt ngục trốn!"

      Lão K ném ra tin tức như bom nổ!

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 109: Mạc Thiên Kình, tôi muốn tan xương nát thịt!

      Nghe Lão K , chân mày Mạc Thiên Kình càng nhíu chặt hơn, ngờ người phụ nữ tên Lina này cũng rất có bản lĩnh, nhưng đến tột cùng là ai trong ứng ngoài hợp với ta, nếu phòng giam phòng bị nghiêm ngặt như thế, làm sao ta có thể trốn thoát!

      Đến tột cùng là người nào? Mạc Thiên Kình hình dung lại tất cả những người trong trong trong ngoài ngoài lần, nhưng rất khó đoán được ai có khả năng này.

      Lina là do Lão K bắt được, cậu ta thể là nội gian, Mạc Thiên Kình nghĩ đến điều này, hàng chân mày tuấn nhíu chặt hơn.

      "Thượng tướng, Lina trốn thoát về nhất định đem chuyện chúng ta bắt được Huyết Sắc Tà Dương cho Nam Cung Tước, đối với kế hoạch của chúng ta có ảnh hưởng tương đối lớn, chúng ta phải lập tức đuổi bắt Lina!"

      Lão K suy nghĩ sâu xa đem mọi chuyện phân tích thấu đáo, bờ môi mỏng của Mạc Thiên Kình mím chặt, chuyện này quả rất phức tạp, khiến kế hoạch của cũng phá hư.

      "Cậu tiếp tục truy lùng, có tình huống gì lập tức cho tôi biết!"

      Mạc Thiên Kình lựa chọn tạm thời tin tưởng , hi vọng tên nội gian đó phải là Lão K.

      "Dạ, thượng tướng!"

      Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, xoay người vào phòng, mở máy vi tính ra, nhanh chóng mang tất cả những người làm việc dưới quyền mình tra xét lần, nhưng tra tới tra lui, người có khả năng nhất chũng vẫn là Lão K.

      Mạc Thiên Kình biết là có phải vì Lão K cùng ta lên giường hay , mà mình có nghi ngờ nhiều hơn với cậu ta.

      Nhưng Lão K làm việc vẫn luôn khiến rất yên tâm, cậu ta chắc chắn phải là loại người làm ra những chuyện như vậy.

      Day day huyệt thái dương, Mạc Thiên Kình nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, rơi vào trầm tư.

      Trong Thiên Môn, Lina đứng trong phòng khách, nhìn Nam Cung Tước cao cao tại thượng giống như vương giả. Vẻ mặt áy náy.

      "Xin lỗi, tôi thất bại, còn làm lộ vị trí của Thiên Môn, xin Môn chủ giáng tội!"

      " cũng biết quy củ của Thiên Môn, tiết lộ vị trí của Thiên Môn, hậu quả như thế nào!"

      thanh Nam Cung Tước lạnh lẽo, đôi tròng mắt đen lạnh lùng quan sát , gương mặt tuấn dật lạnh lùng mang theo tức giận ngấm ngầm, toàn thân toát ra khí thế làm cho người ta có cảm giác như Tu La ở địa ngục.

      Mười bốn tuổi bước vào Thiên Môn, trời sanh tính tình tàn bạo, thủ đoạn tàn nhẫn, mười lăm năm, Thiên Môn được dẫn dắt, ngày càng lớn mạnh, biến thành tổ chức Hắc Băng lớn nhất Trung Quốc nay, vũ khí đạn dược, ma túy đều chủ yếu do ta buôn bán.

      Sắc mặt Lina tái nhợt như tờ giấy, gật đầu lấy ra khẩu sung lục bên hông, chĩa vào đầu, tính bóp cò súng.

      "Chờ chút!""

      Nam Cung Tước nhìn , nhếch miệng nở nụ cười lạnh.

      "Nhiệm vụ của còn chưa hoàn thành, cái mạng này còn có giá trị!"

      Trong mắt Nam Cung Tước , người có giá trị, cũng có cơ hội sinh tồn.

      Lina nhìn Môn Chủ vẻ hiểu, nhưng cũng vội vàng tạ ơn!

      "Xin Môn chủ phân phó!"

      "Lina lợi hại thông minh, có biện pháp khiến Mạc Thiên Kình hiểu lầm người đàn ông lên giường với đồng lõa với , tôi muốn lừa gạt bọn họ!"

      Nam Cung Tước nhếch môi cười lạnh, Mạc Thiên Kình, lại muốn bắt tôi, tôi cho biết, Nam Cung Tước tôi phải muốn bắt là có thể bắt!

      Lina nghe xong ..., lập tức hiểu ý Môn chủ, vội vàng trả lời.

      "Môn chủ yên tâm, lần này Lina nhất định thề hoàn thành nhiệm vụ!"

      Mạc Thiên Kình, lần này tôi muốn phải tan xương nát thịt!

      Lâm Na dữ tợn siết chặt tay, nụ cười mặt lạnh lẽo khiến Nam Cung Tước càng thêm thưởng thức.

      Sính Đình tỉnh lại lần nữa là buổi tối, Mạc Thiên Kình vẫn còn chiến đấu với máy vi tính.

      Chậm rãi mở mắt ra, trong bụng truyền đến cảm giác đói, tay và chân cũng truyền đến đau đớn, Sính Đình nhớ lại việc mình bị bắt cóc, khỏi cắn môi.

      Bên giường còn treo bình truyền dịch, mu bàn tay cắm kim dịch truyền, tay chân cũng quấn băng gạc trắng toát, cả người giống y như bệnh nhân bị bệnh nghiêm trọng.

      "Mạc Thiên Kình!"

      Sính Đình yếu đuối kêu lên, Thiên Kình bận nhưng nghe thấy tiếng kêu của , vội vàng xoay người lại, tới bên cạnh , vẻ mặt mừng rỡ.

      Sính Đình nhìn gương mặt tuấn tú của tiều tụy rất nhiều, râu ria cũng nhô ra, khóe mắt sưng đỏ mang theo quầng thâm.

      "Sính Đình, em tỉnh, có cảm thấy chỗ nào thoải mái ?"

      Mạc Thiên Kình quan tâm hỏi, nhìn sắc mặt còn rất yếu ớt, đau lòng vuốt ve mặt của .

      "Đói bụng rồi, tay chân vẫn còn đau!"

      "Đói bụng, em chờ chút, lập tức xuống bếp lấy cháo gà cho em!"

      Mạc Thiên Kình hoàn toàn nhìn thấy khóe mắt Sính Đình dần dần ướt át, chỉ lòng lo lắng đói bụng.

      Sính Đình kềm chế được rơi nước mắt, ấy rất quan tâm đến mình, trước kia khi mình chăm sóc mỗi ngày vẫn hung dữ mắng , bây giờ suy nghĩ lại, cảm thấy rất xấu hổ a!

      Mạc Thiên Kình rất nhanh mang cháo gà lên, để nguội bớt rồi đưa đến bên giường, múc muỗng, thổi thổi rồi đút cho ăn!

      Sính Đình hé miệng, hưởng thụ đãi ngộ cho bệnh nhân, trong lòng thấy ấm áp, ra Mạc Thiên Kình cũng đáng ghét như vậy!

      "Ăn nhiều chút, em mất máu quá nhiều, nên cố gắng bồi bổ!"

      Mạc Thiên Kình vừa đút cháo vừa , thanh rất dịu dàng.

      Sính Đình gật đầu, đút ăn, buồn ói, ăn liền hai chén.

      "Mạc Thiên Kình, em no!"

      Nhìn Mạc Thiên Kình còn muốn lấy tiếp cho ăn, Sính Đình vội vàng .

      Mạc Thiên Kình buông chén xuống.

      "Em chờ chút, để xem vết thương của em!"

      Nhìn đồng hồ, thời gian thay băng cũng tới rồi!

      Sính Đình nhìn , rất cẩn thận, tháo gạc cho , động tác vô cùng dịu dàng, Sính Đình căn bản cảm thấy đau, chỉ lo nhìn .

      "Mạc Thiên Kình, trước kia khi em chăm sóc thô lỗ thế, sao giờ lại đối tốt với em như vậy?"

      Sính Đình hỏi có chút tự nhiên, nhớ lại khi bọn họ sống chung với nhau, cãi nhau lại đánh nhau, chưa bao giờ ngừng.

      Mạc Thiên Kình nhìn , thận trọng tháo gạc, cố gắng đụng vào vết thương của :

      "Ha ha, em là người phụ nữ của , đương nhiên phải đối xử tốt với em chứ, em chưa đối tốt với , là bởi vì em còn chưa đủ!"

      Mạc Thiên Kình cười , giọng dịu dàng, tràn đầy cưng chiều!

      Sính Đình nghe xong sắc mặt có chút nóng lên, ý tứ của sao?

      Cúi đầu, Sính Đình cắn chặt cánh môi, " xin lỗi!"

      Mạc Thiên Kình ngẩng đầu nhìn , "Xin lỗi cái gì?"

      Nhìn cắn chặt cánh môi, Mạc Thiên Kình cảm thấy ra cũng phải là hoàn toàn có cảm giác đối với mình, có lẽ lần bị thương này có thể khiến bọn phát triển thêm tình cảm.

      "Mạc Thiên Kình, em. . . . . ."

      Sính Đình vừa định mở miệng, cửa bị mở ra, Tiêu Thủy Nhi toàn thân mặc trang phục màu đen tới, nhìn thấy bọn họ chuyện, mặt hồi kinh ngạc, cũng có chút xấu hổ.

      "Xem ra rất tốt!"

      Tiêu Thủy Nhi vào phòng, nhìn Mạc Thiên Kình thay băng cho Sính Đình, bộ dáng Sính Đình cứ như muốn lại thôi, xem ra đến nhầm thời điểm!

      "Có chuyện gì ?"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt hỏi, giọng có chút mệt mỏi, suy nghĩ chút cũng biết, người chỉ ngủ hai đến ba giờ ngày, làm sao có thể mệt mỏi.

      Tiêu Thủy Nhi tinh thần sáng láng nhìn , hướng ngoắc ngoắc tay.

      "Ra ngoài !"

      Ở bên ngoài báo cáo tin tức thu nhận được cho , đêm ngủ!

      Cuối cùng ông trời cũng phụ lòng người, khiến tìm được dấu vết!

      "Đợi lát nữa, tôi băng xong vết thương cho Sính Đình rồi ra!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt , nghiêm túc băng bó vết thương, nhìn vết may rỉ máu, dùng bông gòn lau nhè !

      Chương 110: Em muốn phá thai!

      Sính Đình nhìn động tác tỉ mỉ của Mạc Thiên Kình, mặt lộ ra nụ cười, tuy nhiên trong lòng vẫn tò mò, giữa Mạc Thiên Kình và Tiêu Thủy Nhi có chuyện gì muốn , tại sao cho biết!

      Tuy nhiên vì đây là bí mật quân của người ta, cho nghe cũng rất bình thường, Sính Đình tự nhủ thầm trong lòng, ánh mắt nhìn Mạc Thiên Kình chớp, làm cho Mạc Thiên Kình có chút ngượng ngùng.

      "Sính Đình, em nhìn chằm chằm như vậy có phải có gì muốn hay ?"

      "Mạc Thiên Kình, có phải là có chuyện gì hay ? Tinh thần tốt chút nào?"

      Sính Đình hỏi , cắn chặt cánh môi, chỉ mong mình lắm mồm, nhưng dù sao mình cũng xuất thân là cảnh sát, hiếu kỳ đó là gạt người!

      Mạc Thiên Kình dán băng keo vết thương cho rất kỹ, rồi gật đầu cái.

      "Ừ, thời gian tới có thể rất bận, em phải nghỉ ngơi tốt, dưỡng vết thương cho nhanh khỏi!"

      muốn cho biết chuyện Lina trốn thoát, sợ lo lắng cho .

      "Mạc Thiên Kình, chờ em khỏe rồi, em phá thai!"

      Sính Đình do dự rất lâu mới quyết định, mặc dù mình muốn bỏ, nhưng tình huống bây giờ của mình chỉ làm liên lụy đến Mạc Thiên Kình, còn có khả năng trở thành đối tượng bị đối phương ra tay.

      muốn mình trở thành người vô tích như vậy!

      " được!"

      Mạc Thiên Kình chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, nhìn chằm chằm với vẻ rất tức giận.

      "Em có trách nhiệm phải dưỡng thương cho tốt, đừng tới chuyện phá thai, con là của chúng ta, thể ích kỷ giết chết bảo bối như vậy, đó là hai sinh mạng!"

      Mạc Thiên Kình biết tại sao Sính Đình lại có ý tưởng phá thai, biết vì sao, nhưng cảm thấy rất sợ.

      Sính Đình nhìn có vẻ tức giận, uất ức cắn môi, "Bây giờ em thế này chỉ mang đến phiền toái cho , em muốn, con sau này vẫn còn có thể có, nhưng nếu bây giờ giữ bảo bối lại, rất có khả năng bị uy hiếp, em muốn biến thành gánh nặng của !"

      tại có chút ghét mình, tại sao ngay lúc này lại mang thai.

      Mạc Thiên Kình bị lời của làm cho rung động, ra là vì sợ liên lụy đến mình!

      Nhìn dáng vẻ khổ sở cắn môi, hỏi có chút xác định.

      "Sính Đình, em muốn phá thai sao?"

      Sính Đình nhìn , " muốn, biết em rất muốn giữ bảo bối, nhưng em lại sợ em mang thai ảnh hưởng đến !"

      Nếu đối phương mà biết là người phụ nữ của Mạc Thiên Kình, lại còn mang thai, đối phương nhất định bắt , sau đó uy hiếp , Nam Cung Tước là loại người Thập Ác Bất Xá (tội ác tày trời), sao có thể để an ổn giữ lại bảo bối.

      "Sính Đình, em nên biết, người như em, mỗi giờ mỗi phút đều có thể nguy hiểm, cho nên bây giờ sanh con hoặc là sau này sinh, ra đều giống nhau.

      Em yên tâm, nhất định bảo vệ em và con, tuyệt đối để cho em bị thương!"

      Nếu như ngay cả mình người phụ nữ và đứa con của mình cũng bảo vệ được, vậy làm thượng tướng còn có ý nghĩa gì.

      Sính Đình nghe như vậy, cũng cảm thấy rất có lý, dù sao hôn nhân của quân nhân cũng phải giống như dân thường, nên bình tĩnh, giờ phút nào cũng có thể gặp nguy hiểm, giờ phút nào cũng có thể hy sinh.

      Giống như cảnh sát các , khi tham gia bắt người, cũng có lúc gặp tên giết người điên cuồng biến thái, nếu như vận khí tốt, hoặc là thực lực đối phương quá mạnh mẽ, bị thương, thậm chí hy sinh.

      Lúc bắt đầu làm cảnh sát biết, mà bây giờ cũng phải hiểu, kết hôn với Mạc Thiên Kình, những ngày sau đều có thể như thế này.

      Kết hôn?

      Sính Đình bị ý tưởng của chính mình làm sợ hết hồn, nghĩ như thế nào mà lại muốn cùng Mạc Thiên Kình kết hôn?

      Lắc lắc đầu, nhìn thấy Mạc Thiên Kình đứng lên, cất hòm thuốc, .

      "Sính Đình, em nghỉ ngơi chút, xuống dưới, rất nhanh lên với em! mở TV cho em coi!"

      Mạc Thiên Kình tới mở ti vi, đưa hộp điều khiển ti vi đưa cho , rồi xuống dưới lầu.

      Khi Mạc Thiên Kình xuống lầu, Lão K và Tiêu Thủy Nhi ngồi ghế sa lon, sắc mặt hai người đều tốt!

      Nhìn thấy Mạc Thiên Kình xuống, liền vội vàng đứng lên.

      "Ngồi xuống chuyện!"

      Mạc Thiên Kình trầm thấp , nhìn sắc mặt bọn họ trầm, có dự cảm chẳng lành!

      "Thượng tướng, bắt được Lina!"

      Vẻ mặt Lão K xấu hổ, làm tròn chức trách!

      Mạc Thiên Kình nhìn vẻ mặt áy náy, lạnh nhạt .

      "Nếu ta có bản lãnh trốn thoát khỏi nhà giam, sao còn có thể để cậu đuổi kịp, Lão K, cậu cần quá khổ sở! Lina trốn thoát, tối thiểu cậu cũng lấy được địa chỉ của Nam Cung Tước, lập tức điều tra, vị trí đó của ta là ở đâu, cuối cùng tấn công vào, xem bố cục bên trong của !"

      Người trốn, nhưng Lão K lấy được địa chỉ của Nam Cung Tước, cũng chính là nơi ở của , bây giờ cần làm sào huyệt của bố trí thế nào, bên trong có những ai, có bao nhiêu người, bao nhiêu vũ khí.

      "Dạ!"

      Lão K trả lời, vội vàng mở laptop, mười ngón tay thon dài bắt đầu làm việc, hoàn toàn vì bây giờ trời rạng sáng mà cảm thấy mệt mỏi.

      Mạc Thiên Kình nhìn Tiêu Thủy Nhi: " điều tra được gì?

      "Nam Cung Tước phải là ông già như tin đồn, xem!"

      Tiêu Thủy Nhi lấy ra hình ảnh và tài liệu mình vô cùng khổ cực mới tìm được giao cho Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình nhìn người đàn ông tuấn trong hình, khỏi nhíu mày.

      "Nam Cung Tước, nam, 29 tuổi, ông chủ của Thiên Môn, đứng đầu tổ chức Hắc Bang lớn nhất Trung Quốc, mười bốn tuổi giết chết môn chủ của Thiên Môn đời trước, cướp lấy Thiên Môn, chỉ trong mười lăm năm, biến Thiên Môn thành tổ chức Hắc Bang đứng đầu các tổ chức ngầm ở Trung Quốc! Chủ yếu là kinh doanh ma túy và vũ khí đạn dược, là người có lòng dạ độc ác, khát máu tàn bạo, mạng người trong mắt ta giống như cỏ rác, theo điều tra, hai năm trước Nam Cung Tước kết hôn, vợ mang thai, thời gian cụ thể biết."

      Tiêu Thủy Nhi nhớ lại, đây là kết quả trong mấy đêm thức trắng!

      Sau khi Mạc Thiên Kình xem tài liệu xong, mặt lộ ra nụ cười vui mừng.

      Nhìn Tiêu Thủy Nhi, tán dương.

      "Thủy Nhi, lần này làm rất tốt!"

      Có thể có được những tài liệu này, đối với như hổ thêm cánh, lần này Nam Cung Tước đồng nghĩa với xuất trần trụi trước mặt rồi.

      Thủy Nhi nhếch môi cười nhạt, "Tôi cũng ngờ số minh lại may mắn như thế khi điều tra được những thứ này, thượng tướng, kế tiếp phải làm sao?"

      Lấy được những tin tức có lợi nhất, nên kêu cấp dưới mau chóng bắt Nam Cung Tước ?

      Mới nghĩ thôi, Tiêu Thủy Nhi cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, có lẽ người của vẫn luôn cất giấu vẻ khát máu tiềm .

      Mạc Thiên Kình cúi đầu nhìn tài liệu mới nhất trong tay, rồi nhìn Lão K vẫn còn cố gắng làm việc lạnh nhạt .

      "Hai người về nghỉ trước , chờ tôi suy nghĩ cẩn thận !"

      Ít nhất phải biết bên kia Nam Cung Tước như thế nào, bọn họ thể tới cứu hai sát thủ đắc lực nhất là Huyết Sắc - Tà Dương?

      Nếu tạm thời đến, có kế hoạch, chờ Lão K tìm được bố cục của Thiên Môn, quyết định làm thế nào.

      Tùy tiện hành động trả giá bằng máu, dù sao những người này cũng là cấp dưới của , cũng là em tốt của , tùy ý hành động thiếu suy nghĩ!

      "Bụp. . . . . ."

      lầu đột nhiên truyền đến tiếng vang, Mạc Thiên Kình vội vàng xông lên.

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 111: Mạc Thiên Kình, muốn làm gì!

      " xảy ra chuyện gì?" Lão K và Thủy Nhi liếc mắt nhìn nhau, hai người vội vàng chạy lên lầu.

      Mạc Thiên Kình vừa mở cửa nhìn thấy Sính Đình nằm mặt đất, sắc mặt trắng bệch, băng gạc tay và chân cũng bị nhuộm đỏ, khỏi tức giận rống .

      "Em làm cái gì vậy?"

      Sính Đình vốn cảm thấy uất ức, bị gào, nước mắt ầm ầm rơi xuống, Mạc Thiên Kình tới ôm đặt lên giường, nhìn sắc mặt tái nhợt và nước mắt tràn trề của , mấp máy môi.

      "Em khát nước, muốn lấy nước Uống....uố...ng!"

      Sao biết được khi mình di chuyển tới mép giường, còn chưa rót đầy ly bị té xuống, đau đến nước mắt trực tiếp chảy ra, vừa vào còn gào lên với .

      "Muốn uống nước tiếng với là được rồi, bây giờ thương thế của em còn chưa lành, đừng cậy mạnh!"

      Giọng của Mạc Thiên Kình thoáng mềm mại, nhìn thấy vẻ mặt tủi thân của , tức giận nhất thời biến mất.

      "Em sợ bận rộn, muốn quấy nhiễu !"

      cũng ngờ mình lại vô dụng như thế, chỉ thoáng chuyển động, ngã xuống mặt đất rồi !

      Mạc Thiên Kình nhìn , đau lòng lau nước mắt mặt , rồi tới bàn bên cạnh rót cho chén nước ấm.

      Sính Đình uống hết nước, cảm giác thoải mái hơn rất nhiều, cổ họng còn khô khốc nữa!

      " sao chứ?"

      Lão K và Thủy Nhi vừa lên tới liền vội vàng hỏi, thấy băng gạc trắng tay chân Sính Đình biến thành màu đỏ, mặt cũng cau lại.

      " có việc gì!"

      Sính Đình có chút xấu hổ, chính cẩn thận, làm hại bọn họ cũng lo lắng cho .

      Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ, lạnh nhạt , "Hai người nghỉ ngơi , ngày mai còn có việc phải làm!"

      Bọn họ cũng mệt mỏi, bận rộn cả ngày.

      "Vậy cũng được, có chuyện gì cứ chúng tôi!"

      Thủy Nhi xong xoay người về phòng của mình, ra tiểu tử thúi Thượng Quan Quân Triết kia còn chưa về, tối nay ngủ vậy.

      Phòng của Lão K sát vách phòng , Sính Đình ở giữa, có gió thổi cỏ lay gì bọn họ cũng có thể biết trước tiên.

      "Mạc Thiên Kình, xin lỗi!"

      Sính Đình nhìn sắc mặt mệt mỏi của Mạc Thiên Kình, biết mình lại rước lấy phiền phức cho !

      biết sao mình lại thế, kể từ sau khi ở chung với Mạc Thiên Kình, mình có chút trở nên ngây ngô, phản ứng có chút chậm lụt.

      Mạc Thiên Kình nhìn , giúp vén mấy sợi tóc lòa xòa trước trán.

      " sao, về sau cho cậy mạnh, có chuyện gọi ! Đừng làm cho mình bị thương, đau lòng!"

      Mạc Thiên Kình an ủi khiến Sính Đình càng thêm áy náy, gật đầu cái, nhìn lại phải tiếp tục tháo băng gạc, lau rửa vết thương cho mình.

      "Mạc Thiên Kình, xem chân em có thể lưu lại vết sẹo rất khó coi hay ?"

      Sính Đình nhìn vết thương may lại chân mình, có mười mấy mũi khâu như vậy, cho dù khỏi cũng lưu lại vết sẹo rất khó coi?

      Ai, mặc dù phải là người phụ nữ nổi tiếng, nhưng chân có vết sẹo dài như vậy, nhìn thấy cũng rất khó chịu!

      Mạc Thiên Kình nghiêm túc thay băng, dùng nước muối cẩn thận lau máu miệng vết thương.

      " , nghĩ cách xóa vết sẹo này, bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, vết sẹo như thế này thành vấn đề! Cho dù có sẹo, cũng ghét bỏ! Mạc Thiên Kình phải là loại đàn ông nông cạn đó!"

      "Có ?"

      Sính Đình rất khó tin, Mạc Thiên Kình ghét bỏ “con rết” xấu xí kia?

      Mạc Thiên Kình quấn gạc xong, nhìn , vẻ cưng chiều.

      "Đương nhiên là ."

      xong ngáp cái, hơn hai giờ rồi, sắp ba giờ rồi, rất lâu chưa được nghỉ ngơi, rất mệt.

      "Ngủ ! mệt chết rồi!"

      Sính Đình nhìn gương mặt tuấn tú rất mệt mỏi của , có chút đau lòng!

      Mạc Thiên Kình gật đầu, "Ừ, có chút mệt mỏi rồi !"

      Xoay người vào phòng tắm, bên trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy róc rách, lát sau, Mạc Thiên Kình quấn khăn tắm ra, vóc người cường tráng rất hấp dẫn khiến Sính Đình nhìn đến ngây ngẩn.

      Mới vừa tắm rửa xong, mang theo mùi sữa tắm nhàn nhạt, làn da màu khỏe mạnh màu lúa mạch, còn có mấy khối cơ bụng mê người, dưới ánh đèn lóe ra ánh sáng óng ánh.

      Mạc Thiên Kình tới, thấy nhìn thân thể mình chằm chằm, khỏi trêu ghẹo.

      "Nước miếng rớt ra kìa!"

      Sính Đình vội vàng dùng tay lau.

      Nhìn thấy nụ cười hả hê của , nhất thời sắc mặt bạo hồng.

      "Mạc Thiên Kình, lại gạt em!"

      căn bản chảy nước miếng, chỉ là chăm chú nhìn, vóc người của rất đẹp, chỉ chăm chú nhìn mà thôi!

      Mạc Thiên Kình cúi đầu cười , sau khi râu ria cạo hết, toàn thân nhàng khoan khoái nên đẹp trai hơn rất nhiều.

      "Là em nhìn tới chảy nước miếng, sao có thể trách !"

      xong liền vén chăn ngồi lên giường, mùi vị đặc biệt của đàn ông phả vào mặt, cả người Sính Đình run lên, có chút xấu hổ.

      Đây là lần thứ hai họ ngủ giường!

      "Mạc Thiên Kình, ngày mai qua phòng sát vách ngủ ! Chúng ta chưa kết hôn, thể luôn ngủ với em, tin đồn rất khó nghe đấy!"

      Mạc Thiên Kình lật người, nằm nghiêng nhìn , gương mặt đẹp trai có vẻ hơi giận.

      "Ngọc Sính Đình, ý của em là em còn muốn gả cho người đàn ông khác?"

      Sính Đình lắc đầu, chột dạ cúi đầu, " có, nhưng cũng thể cứ ngủ chung giường với em như vậy!"

      Bị ảnh hưởng tốt, lại còn mặc quần áo, chừng dưới khăn tắm trống rỗng, chỉ có cái xúc xích kia!

      Vừa nghĩ tới xúc xích, mặt Sính Đình liền đỏ, lần trước Mạc Thiên Kình hại dùng tay giải quyết cho lần, nhớ lại chỗ đó của phun ra chất lỏng màu trắng cảm thấy buồn nôn!

      "Sính Đình, em suy nghĩ xem phía dưới của có mặc quần lót hay phải ?"

      Mạc Thiên Kình kề sát vào mặt của , hơi thở nóng hổi thổi vào mặt Sính Đình, tê tê dại dại!

      " có, em tuyệt đối nghĩ đông nghĩ tây về cái đó của !"

      Sính Đình xong nhìn thấy nụ cười mặt Mạc Thiên Kình, mặt càng đỏ bừng.

      "Mạc Thiên Kình, ngủ, đừng nữa!"

      Câu kia phải giấu đầu lòi đuôi sao?

      nghĩ mặc quần hay , lại nghĩ tới đồ phía dưới của , ha ha. . . . . .

      Người phụ nữ này, ngờ lại đáng như thế, cuãng mê sắc như vậy!

      " được cười, cười ra ngoài ngủ!"

      Nhìn cười lẳng lơ, phóng đãng, bỉ ổi, Sính Đình khỏi tức giận, Mạc Thiên Kình dang tay rồi nhấc đầu đặt lên tay, Sính Đình kêu lên.

      "Mạc Thiên Kình, muốn làm gì!"

      Bây giờ bị thương, hơn nữa còn mang thai, thể như vậy đối với mình!

      Mạc Thiên Kình bộ dáng khẩn trương nhìn , cười .

      "Người phụ nữ ngốc nghếch, ngủ , cũng phải là cầm thú, lợi dụng lúc em bị thương mà làm gì em!"

      Chờ vết thương lành chưa chắc!

      " , thể. . . . . ."

      Sính Đình còn chưa hết nghe thấy tiếng hít thở đều đặn của Mạc Thiên Kình, Sính Đình nhìn , biết rất mệt nhọc, nhắm mắt lại, tựa vào trong ngực yên tâm ngủ.

      Nửa đêm, Sính Đình chìm trong giấc ngủ sâu bị tiếng ồn ào sát vách đánh thức, mở mắt ra, nghe thấy sát vách truyền đến thanh rất xấu hổ!

      Tác giả: Tiểu Dã Áp

      Chương 112: cần làm tôi!

      Tiêu Thủy Nhi vô cùng tức giận nhìn người đàn ông đè ở người , nổi trận lôi đình.

      "Thượng Quan Quân Triết, ra ngoài mà tìm phụ nữ, cần làm tôi! Ưmh. . . . . ."

      Thủy Nhi vừa dứt lời, liền bị hôn, đầu lưỡi linh hoạt trêu chọc môi của , cạy hàm răng ra, chui vào trong miệng , cùng lưỡi quấn quít dây dưa.

      Thủy Nhi trợn to hai mắt, người đàn ông xấu xa đáng chết, cư nhiên muốn leo lên !

      Nhưng tại sao chút hơi sức mình cũng có, cả người tê dại tê dại, hơn nữa hô hấp cũng có chút ổn định, sắp thể hít thở được!

      "đừng căng thẳng, dịu dàng em!"

      Quân Triết dịu dàng cùng triền miên, bàn tay linh hoạt dao động trước ngực của , vuốt ve xoa nắn bộ ngực cao vút của ve, sức lực vừa phải, rước lấy Thủy Nhi từng trận khẽ run.

      "Thượng Quan. . . . . . Quân Triết, đừng. . . . . . Uhm. . . . . . Sờ. . . . . ."

      Thủy Nhi sắp bị cảm giác tê dại đánh thẳng vào đại não, cảm giác tay vuốt ve, vừa muốn tiếp tục, nhưng lại vừa sợ.

      Muốn đẩy ra nhưng lại có chút mong đợi!

      "Thủy Nhi, sợ, dịu dàng!"

      Thượng Quan Quân Triết mềm mại , hôn môi của , sau đó từ từ chuyển qua xương quai xanh, vành tai, bàn tay cũng bắt đầu cởi quần áo của , lộ ra bộ ngực trắng nõn kiêu ngạo, Thủy Nhi còn chưa kịp đẩy ra, môi của hôn vào nhụy hoa trước ngực, tay khác cũng vuốt ve nhụy hoa còn lại của , cả người run lên, còn lực để phản kích.

      "Uhm. . . . . ."

      Thủy Nhi cắn môi, muốn kêu thành tiếng, nhưng Thượng Quan Quân Triết sao có thể để như ý, thuần thục gặm cắn, hôn hít, khiến Thủy Nhi kềm chế được mở miệng rên thành tiếng.

      " cần. . . . . . Ừ. . . . . . cần. . . . . ."

      Cảm nhận được cởi quần mình, theo bản năng Thủy Nhi kẹp chặt hai chân, lại bị Thượng Quan Quân Triết dùng chân tách ra, bàn tay nhanh chóng cởi nhanh chiếc quần ngủ mỏng của , lộ ra chiếc quần lót rất đáng .

      Thủy Nhi thẹn thùng tới cực điểm, toàn thân chỉ còn sót lại cái quần lót!

      Thượng Quan Quân Triết nhanh chóng tháo tung khăn tắm người mình, lộ ra vóc người tinh tráng màu đồng, nơi nào đó dưới bụng nghếch lên hùng dũng, ngẩng đầu ưỡn ngực.

      Mắt nhìn của Thủy Nhi cũng đáng giá, cho tới bây giờ cũng biết vật kia của đàn ông có bộ dáng này, còn có đợi kịp phản ứng, quần lót bị gạt ra, Thượng Quan Quân Triết đè người , nơi nào đó cũng ở giữa hai chân ma sát qua lại, từng trận khoái cảm khiến nhịn được kêu lên thành tiếng." Ừ. . . . . . Ừ. . . . . ."

      Tay gắt gao nắm chặt ga giường, Thượng Quan Quân Triết nâng mông lên, đem vật của chính mình chen vào nơi chật hẹp của .

      "A! ! ! ! ! ! !"

      Thủy Nhi đau quá kêu lên thành tiếng, nước mắt chảy ra, tay ngừng đẩy người đàn ông người ra, Thượng Quan Quân Triết nhẫn, vẫn nhúc nhích.

      Miện hôn , êm ái, đối xử với giống như bảo bối, che chở, rồi từ từ bắt đầu ngọ nguậy.

      lát sau, cảm giác còn phản kháng, lúc này mới bắt đầu gia tăng tốc độ, ở trong cơ thể , như ngựa hoang mất cương, điên cuồng phi nhanh.

      "Ừhm. . . . . . Ừhm. . . . . ."

      Tiếng kêu xấu hổ từ miệng Thủy Nhi tràn ra, Thượng Quan Quân Triết giống như được khích lệ, càng thêm ra sức, điên cuồng va chạm thân thể của hai người, trong phòng tràn đầy hơi thở dâm mỹ.

      Sính Đình đỏ mặt tới cực điểm, cơ thể mình có phản ứng là giả, thanh sát vách dường như cố ý giống, kêu to như vậy, ngay cả Mạc Thiên Kình vẫn ngủ say cũng nhíu chân mày.

      "Ừ. . . . . . Nha. . . . . ."

      Sính Đình muốn nhắm mắt, sát vách lại truyền tới thanh mập mờ mất hồn, Mạc Thiên Kình cho dù mệt mỏi thế nào cũng bị thanh sát vách đánh thức.

      Chưa tới năm giờ, tiểu tử thúi Thượng Quan Quân kia trở về phá hủy Thủy Nhi!

      Mắt nhìn Sính Đình, chỉ thấy sắc mặt đỏ bừng, vẻ thẹn thùng toàn bộ viết ở mặt, rất là mê người.

      "Sính Đình!"

      Mạc Thiên Kình nhàn nhạt mở miệng, thanh có chút khàn khàn, trong đôi mắt tràn đầy dục vọng, Sính Đình vội vàng đẩy ra.

      "Mạc Thiên Kình, chân của em thương, cần. . . . . ."

      "Yên tâm, đụng em, em dùng tay giúp !"

      Mạc Thiên Kình nắm bàn tay bị thương của luồn vào khăn tắm, nơi đó sớm ngẩng đầu rồi.

      Sính Đình đỏ mặt, nhìn ánh mắt nóng bỏng của , muốn rút tay về, nhưng Mạc Thiên Kình giữ chặt tay , đặt tay lên bảo bối của , chuyển động lên xuống, nhắm hai mắt, mặt hưởng thụ.

      "Nha. . . . . ."

      Mạc Thiên Kình giọng hầm hừ, chỉ cần là Sính Đình, làm gì cũng khiến thoải mái tới cực điểm!

      "Sính Đình, mau hơn chút nữa!"

      Mạc Thiên Kình gầm , nắm tay của , tăng nhanh tốc độ.

      Sính Đình vừa thẹn thùng vừa lúng túng, đây là lần thứ hai dùng tay giải quyết cho , nhưng sao Mạc Thiên Kình lại thoải mái như vậy!

      Bên kia, Lão K che chăn, ảo não nhìn nơi nào đó của mình, bây giờ là thời gian thần bột (*cứng buổi sáng), sát vách lại diễn cảnh nóng, lại còn lớn tiếng như vậy.

      Dầu gì chính mình cũng là đàn ông a, nghe thanh mất hồn như thế làm sao có thể phản ứng được?

      Nhìn tiểu đệ đệ kêu gào, ảo não vỗ cái, nắm nó, lần nữa dùng tay giải quyết!

      "Nha. . . . . ."

      Mạc Thiên Kình gầm tiếng, Sính Đình chỉ có cảm giác mu bàn tay mình có cỗ chất lỏng ấm áp, nhất thời ghê tởm muốn ói, vung tay lên, giận dữ nhìn chằm chằm.

      Mạc Thiên Kình thoải mái mở mắt, thấy tay Sính Đình, lấy khăn giấy lau sạch cho .

      "Ngủ !"

      Sính Đình chu môi đỏ mọng, nhìn Mạc Thiên Kình, sợ tiếp tục kêu làm lần nữa, mới lần mà tay của đủ mệt mỏi!

      Mạc Thiên Kình đưa tay ôm , khẽ hôn lên môi .

      " có thể thấy dường như em chưa thỏa mãn dục vọng ?"

      Sính Đình tức giận trừng mắt liếc cái.

      "Ngủ !"

      Mạc Thiên Kình cười cười, tay lại đưa về phía giữa chân của .

      " cũng dùng tay giải quyết cho em?"

      Sính Đình lập tức kẹp chặt hai chân, sợ hãi.

      "Mạc Thiên Kình, đừng làm loạn, bác sĩ trong vòng ba tháng thể cùng phòng đấy!"

      Mạc Thiên Kình rút tay về, sờ sờ mũi của , cưng chìu .

      "Yên tâm , !" Ôm , rất nhanh lại tiến vào mộng đẹp.

      "Thượng Quan Quân Triết, em muốn rồi. . . . . . Ừ. . . . . ."

      Thủy Nhi sắp bị dục vọng mãnh liệt bao phủ, sóng trước chưa dừng sóng sau lại đến.

      Thượng Quan Quân Triết giống như bị uống thuốc kích thích, đêm ngừng, còn ngừng thay đổi tư thế, nửa người dưới của cũng sắp còn cảm giác rồi !

      "Thủy Nhi, còn muốn! Cho !"

      Thượng Quan Quân Triết vừa vừa bắt đầu luật động, tiếng thân thể va chạm lớn hơn, hơi thở dâm mỹ càng đậm.

      "Thượng Quan Quân Triết, em được!"

      luồng khoái cảm mãnh liệt như sóng tràn tới cuốn lấy toàn thân, đem từ dưới đất tung lên trời.

      đêm, Thủy Nhi cũng biết Thượng Quan Quân Triết làm mấy lần, mấy lần mệt mỏi ngủ thiếp , tựa như nổi điên, lấy của mình lần lại lần.

      Sính Đình tỉnh lại lần nữa, là mười giờ sáng, Mạc Thiên Kình vẫn chưa tỉnh, thanh sát vách cũng ngừng, Sính Đình cảm giác mình chân của mình có chút đau, nhúc nhích, cảm giác đau đớn cuốn lấy toàn thân.

      Đau đớn khiến đổ mồ hôi lạnh, đưa tay đánh thức Mạc Thiên Kình!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :