1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ yêu luôn luôn đúng - Tử Trừng (2.1/10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1.4

      Lúc ấy chỉ như vậy liền vui vẻ , bây giờ nghĩ lại, mình đúng là đứa ngu ngốc!

      Lúc Thái Dương khi dễ thảm nhất , tuy rằng lời ngon tiếng ngọt , nhưng lại nguyên ý cho cái tương lai, hơn nữa lúc ở trong tình trạng bất lực , chìa tay giúp đỡ , nếu so sánh giữa Thái Dương và Lâm Đại Vĩ Thái Dương tốt hơn nhiều.

      Nhưng vì cái suy nghĩ nông cạn đó mà đem chính mình giao cho Thái Dương,
      Bề ngoài giúp đỡ cho người khác thấy, nhưng ai hiểu được phải cố ý biểu cho xem? Cài này gọi là lâu ngày có tâm , có lẽ còn cần thời gian để quan sát hành động và tâm ý của Thái Dương.

      Dù sao cùng trong lúc đó chỉ có thể miễn cưỡng xem như thanh mai trúc mã , hơn nửa lại tách nhau ra ít thời gian, về quê lâu , liền đưa ra câu kết hôn quá mức đường đột, trong lúc bất ngờ rất khó gật đầu…

      Nhìn nhìn lại , có lẽ chừng là người sai .

      “Này uy uy , mày nghe cho , Thải Hồng là người phụ nữ tôi cần” Lâm Đại Vĩ bắt đầu để ý hình tượng của mình , miệng suy nghĩ “Người phụ nữ dâm đãng của tôi mà mày còn cao hứng như vậy, quả là có bệnh”

      Lời chưa kịp xong , nấm đắm vừa nặng vừa ác nhanh chóng đập vào bụng , nhất thời làm thể phản ứng, khụy chân ngồi quỳ mặt đất.

      Bạn của đứng ở rất xa dám tới gần hét chói tai. Tiêu Thải Hồng cũng ngây ngẩn cả người , hoàn toàn đoán trước được Thái Dương làm như vậy, đúng là mãnh liệt.

      “Mày…” Lâm Đại Vĩ hai mắt phiếm hồng, bụng đau đớn cơ hồ làm đau muốn rơi lệ

      Có lẽ là có tiếng phụ nữ hét chói tai, Hoàng Tú cùng chồng Tiêu Vi Tiên từ trong nhà lao ra , đằng sau còn có thêm vài người khách theo xem náo nhiệt, tình cảnh trước mặt có hơi kinh ngạc.

      “Thái Dương, tại sao lại đánh người vậy?” Hoàng Tú nhìn Thái Dương lớn lên , biết luôn luôn là người có bản tính lương thiện, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe qua có thời khắc bạo lực, tại rốt cuộc có chuyện gì xảy ra làm cho phải dùng đến nấm đấm đánh người.

      Thái Dương cắn chặt răng , trừng mắt nhìn tên Lâm Đại Vĩ quỳ gối dưới đất.

      “Khá lắm ,Tiêu Thải Hồng!” Nhìn Lâm Đại Vĩ dưới đất , bộ dạng chật vật “Tôi nghĩ có ánh mắt tốt, cư nhiên lại chọn cái người thích đánh người khác, ta nghĩ về sau khó đoán trước được trong nhà phát sinh bạo lực gia đình hay ,ha!”

      Thái Dương khép hờ mắt, hai nắm đấm siết chặt

      "Cái người này tại sao lại như vậy chứ?" Dù sao Thái Dương cũng là con của bạn Tiêu Vi Tiên, người lạ này đối với ông hề quen biết mà bây giờ còn có liên quan đến con ông , Tiêu Vi Tiên đứng yên nhìn được liền ra tiếng "Thải Hồng, người này ở đâu ra?"

      "Tôi nơi nào đến cần ông quản sao?" Lâm Đại Vĩ còn biết thu lại lời của mình , cho rằng mình là người bị đánh nên chiếm ưu thế , nghe Tiêu Vi Tiên hỏi nên trả lời "Tôi là người vứt bỏ Tiêu Thải Hồng , như vậy vừa lòng chưa?"

      "Mày!.." Thái Dương nổi điên, tiến lên bước cầm lấy cổ áo của , trực tiếp kéo thân hình tính là đẹp trai của bật dậy

      "Đủ rồi!" Tiêu Thải Hồng hít thở sâu , thấy Lâm Đại Vỉ khinh bỉ mình tiến lên kéo cánh tay của Thái Dương "Đừng cũng loại người này tức giận , đáng."

      Thái Dương liếc mắt nhìn sâu sắc , đem Lâm Đại Vĩ đá sang bên

      "Có cái gì đáng?" Lâm Đại Vĩ lấy tay lau khóe miệng , tiếng cười kêu ngạo "Là ai giống như da đường( hiểu cái này lắm) dính lấy tôi? Là ai khóc lóc cầu xin tôi đừng rời khỏi? Tiêu Thải Hồng , câu được tên ngốc có tiền liền trở mặt , đúng là Thủy tính dương hoa*"

      Khuôn mặt nhắn của Tiêu Thải Học trở nên trắng bệch , đôi môi tự chủ mà run rẩy "Lâm Đại Vĩ , xin có phong độ chút!"

      Chuyện kết giao trước kia là quá khứ , cũng nên lấy chuyện đó ra làm mất mặt xấu hổ. Hơn nữa lời của có căn cứ , nhiều người biết chuyện mà tin vào lời của làm sao bậy giờ? vẫn còn muốn sống trong thôn này mà?

      "Người phong độ giống ta còn nhiều lắm" Lâm Đại Vĩ biết mình bây giờ trong mắt người khác bị ghét nên muốn cãi lại để có mặt mũi "Dù sao người ta dùng qua, có người muốn lượm ve chai ,tôi cần gì phải ngăn cản ?"(Du: này quá đáng ghê !!~ Còn suy nghĩ là mình còn phong độ nữa chứ)

      "Tôi và chưa có gì xảy ra !" Tiêu Thải Hồng khuông mặt bực mình đỏ lên , có chút thể khống chế

      Có người con nào có thể chịu được người khác câu người phụ nữ dâm đãng, người phụ nữ rách nát chứ? rốt cuộc xem trở thành cái dạng gì?

      Lâm Đại Vĩ biết sống chết cứ tiếp tục cười thêm mắm thêm muối “Hình như mày còn chưa có chạm qua ta ? Chậc chậc , mùi vị ta chẳng khác gì cá chết , mày cứ từ từ mà nhấm nháp

      “Lâm Đại Vĩ! Ngậm cái miệng chó của lại”

      Tiêu Thải Hồng thể chịu đựng được những gì về , ão não xông lên đá cước.

      “Tôi muốn cùng với ai đó là chuyện của tôi, tôi có quyền tự do , làm khó dễ gì được tôi?”

      “Tôi cũng tin người này còn muốn theo đuổi !” Lâm Đại Vĩ ác độc cười to

      “Tôi muốn.”

      Hai chữ trầm thấp vang lên , dường như làm im lặng mọi thứ, chỉ có Lâm Đại Vĩ ngây ngẩn cả người mà cả Tiêu Thải Hồng và 2 vợ chồng Tiêu gia , tất cả mọi người đều ngây ngốc cả người.

      Mắt xinh đẹp của Thái Dương nhìn Tiêu Thải Hồng chăm chú , phảng phất trong mắt chỉ có mình “Gả cho , Thải Hồng.”

      Hai chân Tiêu Thải Hồng mềm nhũng, phản ứng của Thái Dương trăm ngàn lần tuyệt đối nằm trong khả năng tưởng tượng của .

      bước tiến lên ôm lấy thân hình như sắp nhũn ra , Thái Dương giọng dịu dàng “ kiên nhẫn chờ đợi tới khi nào em đồng ý”

      Tiêu Thải Hồng rung động nhìn , trong thân thể như có ngàn vạn tế bào túc giục đáp ứng lời cầu hôn làm run lẩy bẩy vừa kích động

      “Chấp nhận , Thải Hồng , người con trai tốt như Thái Dương như vậy có thể kiếm được ở đâu a?” vị khách khiêm lão hàng xóm nhịn được ra tiếng giúp.
      Đôi khi trong cuộc sống có nhiều điều rất kỳ diệu , ràng là mọi người đều chỉ biết đứng xem chuyện tốt , mà khi có người lên tiếng những người khác mở miệng giúp đỡ , ví dụ như giờ phút này

      người như thế , tại sao có thể kết giao với cái tên bằng heo chó kia chứ? Thái Dương rất tốt a , vừa hiểu chuyện vừa nhanh nhẹn , có nhà cũng tìm thấy người nào như Thái Dương đâu”

      “Cái người xấu xa kia đúng là miệng chó thể mọc ra ngà voi, tôi tin Thải Hồng của chúng ta tệ như , tốt xấu gì ta cũng từng thay tã , ôm ấp Thải Hồng taynhiều năm , có khả năng Thải Hồng như lời

      Nếu phải xung quanh có nhiều người , Tiêu Thải Hồng rất muốn cười ra tiếng.

      Hồi được thay tã , bị ôm tay có cái gì liên hệ với bây giờ đâu? Nhưng ngẫm lại , hàng xóm , chú , dì của đều là những người thân , gặp được hơi khó khăn , nhưng tất cả đều giúp đỡ tin lời người khác xấu , làm cho rất cảm động

      “Tụi mày ỷ vào nhiều người khi dễ tao, hừ!” Lâm Đại Vĩ trắng mắt thấy mọi người đều đứng bên Tiêu Thải Hồng cùng Thái Dương “Người phụ nữ có đó tôi muốn chết, tôi khẳng định ta gả cho người khác đầu, nếu như gả đầu ta cho các người chặt bỏ làm ghế dựa!”

      Tiêu Thải Hồng quay đầu , trừng mắt Lâm Đại Vũ “Ngậm cái miệng thối của ngươi lại!”

      “Thế nào? Bị trúng tâm nên thẹn quá hóa giận?” Lâm Đại Vĩ đắc ý làm cho người ta giận sôi máu

      chính là muốn gả cho người giống như tôi , tôi cố tình cần , như thế nào? Cầu tôi , tôi từ bị cho cơ hội , đừng lo lắng”

      “Lo lắng cái rắm!” Máu tràn hết tâm trí của , Tiêu Thải Hồng chưa bao giờ dùng tự ngữ thô bỉ mắng người khác mà bây giờ chọc tức khiến thể nhịn được , kích động xoay người đối mặt với Thái Dương “Thái Dương, em chấp nhận gả cho

      Trừ bỏ Lâm Đại Vĩ mắt choáng váng , còn lại tất cả đều hưng phấn hoan hô, bao gồm cả Hoàng Tú cũng chồng Tiêu Vi Tiên , cho rằng Tiêu Thải Hồng thông minh lựa chọn rồi.

      “Ừm.” Khóe môi hơi hơi nhếch lên, Thái Dương sung sướng nở nụ cười , khẻ vuốt gương mặt ”Chúng ta kết hôn !”

      Hết chương 1

      Thủy tính dương hoa : bản tính lăng nhăng
      linhdiep17 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 2.1

      Lúc đó khống chế được cảm xúc của mình , cứ như vậy Tiêu Thải Hồng đem chính mình “Đưa” cho Thái Dương làm vợ , và cũng như vậy mơ hồ đem chính mình gả cho mất.

      Căn cứ vào kế hoạch của Thái Dương lúc trước , hôn lễ diễn ra vào chủ nhật 2 tuần sau

      Bởi vì thời gian cấp bách , Thải Hồng cũng có dư thời gian hối hận, bây giờ ở Thái gia , tưởng rằng mình hối hận nhưng chỉ nhãm mà thôi, lại có cảm giác nỡ .

      Thái Dương bị bạn bè tốt chuốc rượu say, ngày thường hình như uống rượu , nhiều người vui vẻ mời uống rượu mừng tiệc nên cũng từ chối , cuối cùng mọi người cũng vừa lòng sau khi chuốc say mới đẩy tới phòng tân hôn trả lại cho dâu.

      Tiêu Thải Hồng khẩn trương, tay cầm chặt khăn tay bé cùng với hoa dâu, tuy còn mang bao tay nhưng có thể cảm giác mồ hôi thấm ướt ra tay.

      Dù sao lớn như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cùng người đàn ông ở cùng chỗ trong cái phòng,

      Trước kia cùng Lâm Đại Vĩ mặc dù có kết giao qua , nhưng hai người luôn gặp nhau ở nơi công cộng, chưa từng có lần nào ở nơi có gian hẹp như vậy , làm cho tốc độ tim trở nên mãnh liệt, cơ hồ như muốn nhảy ra khỏi ngực.

      Bất quá , vừa nghĩ tới Lâm Đại Vĩ liền thấy buồn cười. Nghe chú và các dì , ngày đó ở đó “Diễn xuất thất lễ”. Sau khi quay lại với bạn liền bị ăn phải bạt tay, cùng lời chia tay, bỏ lại Lâm Đại Vĩ ở đó, tức giận bỏ .

      Có lẽ kia cảm thấy hành động của Lâm Đại Vĩ thực ngu ngốc , làm cho mất mặt ? Mà Lâm Đại Vĩ , tám phần cũng nghĩ tới mình bị ngược tình thế , bị người khác châm chọc.

      “Lễ phục của em sao còn chưa thay?” Hai gò má Thái Dương hồng hồng , tất nhiên là hiệu ứng do cồn gây nên “Cần giúp sao?”

      Phụ nữ vất vả , giống như đàn ông chỉ cần phù bộ tây trang , còn làm dâu toàn thân như cục đá to, ít nhất cũng hơn 2 kg, khỏi dậy lên đồng tình với .

      “A?” Tiêu Thải Hồng kinh ngạc nhảy lên , tay hoa cưới cơ hồ rơi xuống đất “ , cần , em , em có thể tự làm…” Ô , lắp ba lắp bắp như tự cắn đầu lưỡi mình.

      Thái Dương hếch đôi lông mày , lộ ra nếp nhăn đẹp mắt mặt khi cười “A? Cần ra ngoài sao?” biết khẩn trương cực độ , cũng thoải mái đến gần .

      Đối mặt với dâu của mình , lòng mình lâu xâm nhập vào tình cảm của phụ nữ , muốn thoải mái mà chống đỡ tựa hồ như làm khó . Nhưng nếu như có việc gì ngoài ý muốn , chí cần qua đêm nay , tình cảm giữa bọn họ trở nên thân mật , giữa hai người có bao nhiêu khoảng cách có thể kéo lại gần nhất.

      Tiêu Thải Hồng hai gò má đầy lửa đỏ, trơ mắt nhìn hấp dẫn cởi áo khoác tây trang , tiếp tục cởi cà vạt và áo sơ mi.

      Ông trời! nên vào lúc này ở trước mặt bắt đầu biễu diễn thoát y chứ?
      tắm” nhíu mày rồi lại nhướng mày , lộ ra gương mặt có chút tính tình trẻ con “ ngày trôi qua mệt mỏi, em muốn tắm trước chứ?”

      cần , tắm trước !” Trời ơi ! cũng biết những lời đơn giản lại trờ thành khó khăn như vậy , hôm nay cuối cùng cũng biết được.

      Thái Dương buồn cười liếc mắt nhìn cái , cao giọng cười to vào phòng tắm.

      Đợi giọng cười của biến mất sau khi khép cửa lại , Tiêu Thải Hồng vẫn ngồi yên tại chỗ năm giây, năm giây sao nhảy dựng lên , cấp tốc đem bộ lễ phục thay ra , nhàng cởi quần dài rồi mới bắt đầu cởi bỏ kẹp tóc đầu , lấy nước tẩy trang lau son phấn mặt.

      Trời mới biết chừng nào tắm xong? Lỡ như thay quần áo được nửa , đột nhiên ra làm sao bây giờ ? có dũng khí cho xem lõa thể của mình.
      Nghĩ đến đây , tim nhắc tới cổ họng.

      Xong rồi! Đêm nay là đêm mọi người gọi là “Đêm động phòng hoa chúc”, giống như tập tục mà , chỉ sợ rất khó cho người khác thấy “Quá trình lõa thể”, cư nhiên quên hoàn toàn chuyện này?!

      Làm sao bây giờ? Nếu nhất định phải hoàn thành “ kiện kia” , Nana kia … là mắc cỡ chết người!

      Cả đầu suy nghĩ miên man, cửa phòng tấm bỗng nhiên “Ba” tiếng , cửa bị kéo ra , Tiêu Thải Hồng hoảng sợ , toàn thân trở nên cứng ngắc.

      “Em muốn dùng phòng tắm ?” giống như Tiêu Thải Hồng vô cùng khẩn trưởng, Thái Dương thoải mái quấn khăn tắm bên hông , tóc có vài giọt nước rũ xuống, da ngăm đen tráng kiện.

      “Vâng ạ.” Dường như nghe thấy tim đập nhanh , khẩn trương nuốt nước miếng, trốn vào phòng tắm.

      Thái Dương buồn cười lắc đầu, đem khẩn trương của nghĩ lại.

      Đời sống hôn nhân của chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, khó tránh khỏi có chút trúc trắc cùng mất tự nhiên , chờ thêm thời gian , cũng còn khẩn trương nữa, có gì để lo lắng.

      Lau khô tóc, Thái Dương cầm tạp chỉ đến bên giường lật xem , coi như là chờ đợi vợ thân ái tắm rửa xong.

      Bất quá vì sao quyển tạp chí đọc gần xong rồi mà vợ thân ái của vẫn chưa tắm xong?

      Chắc là té xỉu trong đó chứ?

      Này , chuyện này phải là , nhất thời từ giường nhảy dựng lên , cấp tóc vọt tới trước cửa phòng tắm , định chuẩn bị gõ cửa liền thấy cửa mở , Tiêu Thái Hồng dựng hai mắt to nhìn chăm chú nắm đấm của dừng ở trung.

      Xấu hổ thu lại bàn tay , Thái Dương giọng thẹn thùng “Khụ , nghĩ em té xỉu trong phòng tắm”

      có a, chỉ là tóc nhiều keo xịt tóc , cần phải tốn nhiều thời gian tẩy” Tóc xơi xoăn mềm mại rối tung ở gáy , có phải mất ít công phu mới làm cho nó khôi phục lại nguyên trạng.

      Đương nhiên cũng mình có kéo dài thời gian , nhưng té xỉu là chuyện thể xảy ra , chỉ là do suy nghĩ nhiều quá.

      “Nha” Thả lỏng buông xuống rối rắm , Thái Dương rất yên tâm.

      “Phốc xích --” Tiêu Thải Hồng nhịn được cười khẽ ra tiếng, cảm giác có chút chuyện bé xé ra to. “Ta làm sao có thể ở trong phòng tắm té xỉu thôi! Ngươi quên nhà của ta là khai cái gì?”

      “Phốc xích --”Tiêu Thải Hồng nhịn được cười khẽ ra tiếng , cảm giác như có chút chuyện bé xé ra to. “Em làm sao có thể té xỉu trong phòng tắm? quên nhà em làm gì sao??”

      “Suối nước nóng.” Cái gì a?Có suối ngước nóng té xỉu trong phòng tắm? Đó là quy luật của quốc gia sao, thế nào cũng chưa từng nghe qua?

      “Đúng vậy” cười ngọt ngào, hoàn toàn hiểu được giờ phút này chính mình có bao nhiêu mê người “Suối nước nóng gia đình em xây với độ ấm cao hơn, trước kia có từng được huấn luyện trong nước nóng , làm sao có khả năng trong phòng tắm té xỉu!”

      cũng đúng, thế nào hồ đồ quên mất điểm này? Thái Dương ngượng ngùng gãi gãi mái tóc đen, khí trở nên có chút xấu hổ

      “Đến đây , giúp em sấy tóc.” Đụng người ươn ướt, Thái Dương nghĩ ngợi nhiều kéo bàn tay bẻ của , hai người đồng thời cảm thấy rất xấu hổ

      Oa a… bất quá chỉ cầm tay thơi mà khẩn trương cái gì a? Thậm chí gò má nóng lên , có chút thẹn thùng, từ khi qua thời thanh xuân chưa bao giờ còn cảm giác này.
      “Em , em có thể tự làm…” Tiêu Thải Hồng thắn thắng thẳng ngực từ chối.

      Biết đối phương là chồng của , người này cùng mình dắt tay cả đời nhưng lại như thế nào, chồng vừa mới muốn “Lần đầu tiên sử dụng”, sao lại nghĩ quá mức phiền toái ?

      sao , khó được hưng trí như bây giờ , đến đây ”. Thái Dương đem kéo ngồi giường , hơi ngại nhưng quá mức hưng phấn cầm lấy máy sấy bắt đầu sấy tóc mềm mại của .

      Bên tai tiếng mấy sấy oanh ầm ầm vang lên , cảm giác tại gáy dần dần trở nên xốp , tâm tình của cũng dần dần ngày càng thả lõng , ủ rũ lặng lẽ nhắm mắt

      “Gian.” Thái Dương vừa lòng nhếch khóe môi, có thể thấy được gò má lúm đồng tiền khi phát đầu của Thái Hồng tự giác liền gật lên xuống, lúc này mới phát giác được tiến vào giấc ngủ.

      Nha! Vật đáng thương, hôm nay rất bận.

      Đem ôm vào trong lòng , song song nằm ở giường, Thái Đương đem cái mền màu đõ đắp lại , trong lòng cảm thấy thõa mãn.

      cuối cùng cũng làm cho trở thành vợ của , nằm trong lòng , hoàng thành giấc mơ từ đến lớn. Đối với , chuyện này so với những thành tích nghiệp làm cảm thấy rất hưng phấn.

      Từ nay Thái Dương có được tiểu Thải Hồng , thất tốt!
      --- ------ ------ ------ ------ ------
      linhdiep17 thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :