1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu hàng tỉ: Chớ chọc bà xã của tổng giám đốc - Trắc Nhĩ Linh Thính (276C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 197: Tôi muốn em trở thành người đàn bà của tôi (3)

      Edit: sunnyhuynh

      quan tâm ý kiến của Nam Cung Thiến, cúi đầu hôn môi , lúc bị hôn đến cả người mềm yếu vô lực, sắp hít thở thông mới buông ra, đường xuống phía dưới.

      Mặc dù qua làm đau, nhưng lúc tiến vào, vẫn cảm thấy hạ thân đau đớn, nghĩ tới lần đầu tiên có phản ứng lớn như vậy, bởi vì đau có chút phát run, có chút khẩn trương, thậm chí cả người cũng bắt đầu xuất mồ hôi.

      ôm ngừng ở bên tai của an ủi, khích lệ, thậm chí trêu đùa.

      dùng đầu lưỡi liếm tai , biết mẫn cảm nhất chỗ nào, nhìn Nam Cung Thiến liều mạng cắn môi, lên tiếng, lẩm bẩm bên tai : "Nếu như muốn kêu cứ kêu lên , thoải mái hơn chút."

      Ngô Duẫn Kỳ cảm thấy lửa nóng người , còn bị khơi lên dục vọng.

      hoàn toàn tiến vào, chỉ là bước này hao tốn thời gian rất lâu, khi cảm thấy có thể thích ứng hữu của , sau đó từ từ động, động tác rất , rất , từ từ nhìn phía dưới người tiến vào, dục vọng của muốn hoàn toàn được phóng thích ra ngoài.

      Vừa bắt đầu dịu dàng chăm sóc, sau đó biến thành ngừng đòi lấy, muốn , muốn tất cả của .

      . . . . . . . . . . . . . . . .

      Nam Cung Thiến nghĩ tới người lạnh lùng lại có lúc nhiệt tình như vậy.

      Càng làm cho ngờ chính là, lần đầu tiên của lại là ghế sofa trong phòng khách, hơn nữa còn là vào giữa trưa nắng chang chang.

      Dĩ nhiên đêm hôm đó, buông tha , bế vào trong phòng mình, ở giường lần lại lần đòi lấy, cảm giác mình sắp ngất , cả người sắp chịu nổi.

      Lúc nào buông tha mình, lúc nào mơ màng ngủ, đều nhớ nổi, chỉ nhớ lúc tỉnh lại là trưa ngày hôm sau.

      Nam Cung Thiến ngồi giường Ngô Duẫn Kỳ, liếc mắt nhìn quần áo mặt đất, nút áo cũng rớt đầy đất, và mình kiềm chế được, đến nỗi quần áo mình thành ra như vậy!

      Nam Cung Thiến thấy quần áo mặc được nữa, nên tìm áo ngủ của Ngô Duẫn Kỳ khoác lên người, từ phòng của len lén chạy vào phòng của mình, Nam Cung Thiến tiến gian vào phòng, trực tiếp vứt bỏ áo ngủ chạy vào phòng tắm, tối ngày hôm qua nhớ đến mấy lần, cảm giác mình mệt lả.

      Đứng trước gương trong phòng tắm, nhìn vết hôn loang lở người, rất kỳ quái, có cảm giác chán ghét, khẽ mỉm cười, gương mặt đỏ lên.

      Duy nhất để cho cảm thấy có chút khó khăn chính là những vết hôn kia có mặt khắp nơi, nhất là cổ, bây giờ mặc dù nước Mỹ là mùa đông, những nơi khác có thể che , nhưng cổ —— khẽ thở dài cái, bắt đầu tắm.

      Sau khi tắm xong, tìm bộ quần áo mới mặc vào, vô luận làm mọi cách nhưng cũng có cách nào có thể che những vết hôn cổ.

      Dứt khoát Nam Cung Thiến lấy khăn choàng , quấn quanh cổ mình, nhìn chung quanh, lộ ra chỗ nào, lúc này mới xoay người xuống dưới lầu.

      Bị giằng co cả buổi tối, bụng cảm thấy đói, hơn nữa xương cốt cả người cũng cảm thấy đau nhức, vừa bắt đầu còn tưởng rằng dịu dàng rốt cuộc sai rồi, có thể , quả Ngô Duẫn Kỳ chính là con sói đói, muốn gặm đến tận xương cốt.
      Last edited: 28/11/15
      dunggg thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 198: Tôi muốn em trở thành người phụ nữ của tôi (4)

      ngờ, người trầm tĩnh cũng có lúc điên cuồng như thế.

      Nam Cung Thiến xuống từ lầu, liếc mắt cái thấy ngay bên trong phòng ăn Ngô Duẫn Kỳ ngồi chung chỗ chuyện với Sophie, ngẩn người chút, nhưng vẫn xuống.

      " dậy rồi sao!" Ngô Duẫn Kỳ chủ động ngẩng đầu lên chào hỏi với , nụ cười mặt dịu dàng rất nhiều, Nam Cung Thiến cảm thấy có chút lúng túng, trầm mặc gật đầu cái, sau đó ngồi xuống trước bàn ăn.

      Giống như lúc ở thành phố K, Ngô Duẫn Kỳ thích có nhiều người trong nhà, bình thường buổi chiều có người tới quét dọn phòng, chỉ có dì cố định nấu cơm ở đây, Nam Cung Thiến mới vừa ngồi xuống, dì này liền đem thức ăn lên.

      Sophie liếc mắt nhìn vẻ mặt Nam Cung Thiến lúng túng, lại nhìn sang Ngô Duẫn Kỳ, ta vẫn luôn cúi đầu xem tài liệu, ngược lại nhìn ra cái gì, nhưng khi nhìn Nam Cung Thiến giống như thế.

      "Thiến Thiến, làm sao vậy? Sao ở nhà còn dùng khăn quàng cổ trùm lên, bộ lạnh à? Hay là bị cảm?"

      Sau khi Sophie vừa xong, gương mặt Nam Cung Thiến nhất thời đỏ lên.

      " có, có gì! Ừ, bị cảm chút thôi." rất sợ lạnh, Sophie cũng biết điều đó, bởi vì mỗi lần ra cửa, luôn là bao lấy bản thân mình cực kỳ chặt chẽ, cho nên nghe như vậy, cũng để ý.

      "Về sau nên để ý sức khỏe mình chút, vừa tới nơi này lâu có thể thích ứng được nhưng từ từ quen thôi."

      Nam Cung Thiến né tránh ánh mắt quan tâm của Sophie, liếc nhìn Ngô Duẫn Kỳ, vẫn mang vẻ mặt lạnh nhạt, vừa xem tài liệu vừa uống sữa tươi, giống như Nam Cung Thiến là bởi vì cảm mới quấn khăn quàng cổ, nhưng Ngô Duẫn Kỳ cũng phải biết vì sao làm như vậy.

      Sophie liếc mắt nhìn sang Ngô Duẫn Kỳ: "Lần trước chúng ta cùng với công ty đó bàn về hợp đồng, bọn họ làm bộ ra vẻ cao thượng, sau lại biết thực lực của công ty chúng ta lại tới đây lôi kéo chúng ta, dù cùng bọn họ hợp tác, chúng ta cũng có thể tìm được công ty tốt hơn, chỉ là theo tôi thấy ý sáng tạo của công ty bọn họ tệ, cậu cảm thấy thế nào?"

      Sophie bắt đầu bàn chuyện làm ăn với Ngô Duẫn Kỳ.

      Ngô Duẫn Kỳ gật đầu cái: "Chuyện này làm , cũng thể dễ dàng đồng ý với bọn họ, nếu bọn họ rất coi trọng lần hợp tác này."

      Sophie cười tiếng, dịu dàng nhìn Ngô Duẫn Kỳ: "Loại chuyện xấu xa này, cậu luôn bảo tôi làm, cậu sợ tôi làm mất hình tượng công ty mình trước mặt khách hàng sao?"

      Ngô Duẫn Kỳ ngẩng đầu nhìn cái, cười khẽ: "Tôi tin tưởng vào năng lực của , mặc dù làm, dù hư hại hình tượng, phải còn có tôi sao."

      "OK, có cậu làm hậu thuẫn cho tôi, vậy tôi cái gì cũng sợ." Sophie cười nhận lấy tài liệu trong tay Ngô Duẫn Kỳ, trong ánh mắt có chút mập mờ, mồn . Điều này làm cho Nam Cung Thiến ngồi ở bên vẫn trầm mặc có chút xấu hổ.

      Bởi vì mỗi lần bọn họ bàn luận phương diện làm ăn, luôn câu cũng nhúng vào, hơn nữa ngoại trừ thấy ăn ý ám muội giữa hai người, cơ hồ cái gì cũng nghe hiểu.

      thích loại cảm giác này, mặc dù cảm thấy Sophie là tốt, nhưng mà vẫn thích.

      Sophie thường xuyên đến đây ăn cơm trưa, mỗi lần thấy Sophie tới đây, Ngô Duẫn Kỳ luôn cau mày đuổi ra ngoài: " có nhà sao? Làm gì mà luôn tới đây ăn chực vậy?"

      Nhưng vô luận như thế nào, vô luận bày ra biểu tình gì với Ngô Duẫn Kỳ, Sophie luôn có thể lưu lại, cũng yên tâm thoải mái ăn cơm.

      ta mới là người sợ Ngô Duẫn Kỳ, cũng mới là người hiểu con người Ngô Duẫn Kỳ.
      Last edited by a moderator: 28/11/15
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 199: Tôi muốn em trở thành người đàn bà của tôi (5)

      Edit: sunnyhuynh

      Điều này làm cho Nam Cung Thiến rất hâm mộ, theo nhận thấy, hiểu Ngô Duẫn Kỳ dựa chút tài liệu điều tra, còn có mối quan hệ với nhà họ Ngạo, những chuyện khác, chưa từng có nghe nghe qua.

      Sau khi Sophie cầm tài liệu , Nam Cung Thiến cũng ăn xong đứng dậy, mới vừa rồi tâm trạng còn tốt, giờ có chút suy sụp, đột nhiên nghĩ đến ngày đó uống cà phê chung với Sophie, dù sao buổi chiều có nhiều thời gian, hơn nữa bên ngoài khí trời rất tốt, cho nên tính đâu đó giết thời gian vào buổi chiều.

      "Em đâu?"

      "Ra ngoài dạo!" Nam Cung Thiến qua loa, nghĩ mang theo quyển sách, hay là mang máy vi tính, nơi đó chắc có thể lên mạng được.

      Nhưng vừa dứt lời, chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, đến khi thấy tình huống cả người tựa vào trong ngực Ngô Duẫn Kỳ.

      chưa kịp chuyện, Ngô Duẫn Kỳ hôn xuống, cho đến cảm thấy thỏa mãn, cho đến khi cảm giác người phía dưới thôi phản kháng, mới mang theo nụ cười chiến thắng lưu luyến rời khỏi môi .

      " có cuộc họp vào buổi chiều, thể cùng em. có việc gì trở về sớm chút!"

      Nam Cung Thiến đỏ mặt rời khỏi người , nhàng ừ tiếng, xoay người lên lầu.

      Ngô Duẫn Kỳ cười đạm nhiên nhìn bóng lưng của , sau đó đứng dậy ra cửa.

      Cuối cùng, Nam Cung Thiến vẫn mang theo quyển sách, cho đến giờ Ngô Duẫn Kỳ vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng , cho nên bất kể là điện thoại di động hay là máy vi tính cũng bị khống chế, hơn nữa vừa mới ra cửa, có người theo, người kia nghe là người trong công ty Ngô Duẫn Kỳ.

      Bình thường Sophie có bên người , đều là người này theo Nam Cung Thiến, chỉ là giữa ta và câu cũng .

      Ở trong quán coffee, Nam Cung Thiến tìm nơi gần cửa sổ ngồi xuống, ánh mặt trời ngoài cửa sổ vừa đúng chiếu vào người , uống Koffi, tùy tiện mở ra trang sách ra xem, thỉnh thoảng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ đến chuyện của mình.

      Loại cảm giác này ra cũng rất tốt!

      Người kia ngồi cách Nam Cung Thiến xa, thỉnh thoảng nhìn sang chỗ Nam Cung Thiến, xác định rời mới kêu ly cà phê cầm quyển tạp chí lên xem.

      Nam Cung Thiến vốn là muốn lãng phí thời gian ở chỗ này cả buổi chiều, nhưng vừa mới ngồi bao lâu, đột nhiên trước mắt ánh mặt trời bị bóng người ngăn lại.

      ngẩng đầu nhìn lên, cũng biết người này.

      " là ——" lời vừa mới ra, người đàn ông đó tiến lên dùng tấm vải chặn lại miệng và lỗ mũi của Nam Cung Thiến.

      cỗ kích thích mùi vị hút vào trong cơ thể, chỉ là mấy giây trong thời gian, Nam Cung Thiến chỉ cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm mất ý thức.

      Đợi đến lần nữa lúc tỉnh lại, mình bị nhốt ở mờ tối trong căn phòng , trong phòng chỉ có cái ghế cùng cái bàn, sau đó tiểu đèn treo. Nam Cung Thiến giật giật thân thể mới phát giác, tay chân của mình cũng bị trói lại, ngay cả người cũng trói tầm vài vòng sợi dây.

      Nam Cung Thiến cố gắng khiến mình tỉnh táo, hồi tưởng lại chuyện xảy ra.

      Người đàn ông kia biết, ở nước Mỹ quen biết ai cả, vậy là ai muốn bắt ?

      Ngắm nhìn bốn phía, chỉ có mình , vùng vẫy mấy cái, đột nhiên nghe được cửa bị người đá văng, Nam Cung Thiến dừng lại, nhìn về phía người tới.

      "Các người là ai? Tại sao bắt tôi?"

      Người đàn ông tới trước mặt Nam Cung Thiến, cúi người túm cằm của , để cho nhìn : " đương nhiên là biết tôi, nhưng mà ta lại nghe qua đại danh của , nghĩ tới người hại Ngô lão đại bỏ tù lại là con nhóc."




      Chương 200: Bị bắt (1)


      Edit: sunnyhuynh

      Bọn họ là quốc ngữ, là người Trung Quốc, Ngô lão đại?

      Nam Cung Thiến cố gắng tìm kiếm tin tức có giá trị từ trong lời của , lúc suy tính, lại có người vào từ bên ngoài: "Lão đại muốn thấy , mang ta ra ngoài."

      Người đàn ông cúi người trước mặt mình, phát bắt được dây thừng người Nam Cung Thiến, Nam Cung Thiến cảm thấy thân thể nhàng, ta mang ra ngoài.

      Sau khi ra, Nam Cung Thiến mới phát , nơi này hình như là nhà xưởng bỏ hoang, gió lạnh thổi vào từ bốn phía của vách tường rách nát, mà chỗ ở của căn phòng chứa những miếng sắt chắc nơi này là chỗ mà ngày trước người ta làm việc.

      Nam Cung Thiến thích ứng với ánh sáng bên ngoài, từ từ mở mắt, nhìn quanh bốn phía, giờ chắc là buổi trưa, như vậy bị bọn họ bắt tới nơi này ngày rồi. Ngô Duẫn Kỳ nhất định biết chuyện mình mất tích.

      "A ——" Nam Cung Thiến kêu tiếng, biết từ lúc nào có cái chân đạp đầu mình, tàn nhẫn đem dẫm đất, gương mặt dán lên mặt đất lạnh lẽo, bụi bặm đất cát tung bay lên vì .

      người đàn ông mặc bộ đồ thời thượng tới chỗ , ngồi xổm trước người : ", chính là Nam Cung Thiến?"

      "Các người là ai? Tôi biết các người." Nam Cung Thiến nghiến răng.

      " đương nhiên là biết chúng tôi, nhưng tôi cá là khi tôi tên người này chắc biết. Ngô Hạo Thiên!"

      Lúc ra cái tên này, Nam Cung Thiến nhất thời ngẩn người ra: "Các người là người của Hắc Bò Cạp."

      " rất thông minh, nhanh như biết chúng tôi là ai, chúng tôi vốn tìm đến , nghĩ đến lại theo Ngô Duẫn Kỳ tới Mĩ, chẳng lẽ biết tổng bộ của Hắc Bò Cạp ở Mĩ sao?" Người đàn ông cười nhìn Nam Cung Thiến.

      "Ngô Duẫn Kỳ và Hắc Bò Cạp còn quan hệ."

      "Quả còn quan hệ nữa, bởi vì ta phủi sạch quan hệ vào lúc Ngô Hạo Thiên bị bắt, cũng bởi vì ta còn có chút giá trị lợi dụng, cho nên chúng tôi mới có động đến ta, nhưng em của Hắc Bò Cạp chúng tôi cũng hận đến độ muốn ta chết quách . ta tốt rồi, muốn vào hắc đạo vào hắc đạo, chúng ta nơi này xảy ra chuyện ta câu lên tiếng, , bây giờ còn là chủ tịch của công ty gì đó, vẫn luôn nở mày nở mặt, lại ném an hem chúng tôi sang bên, sống chết bỏ mặt. TM ta coi chúng ta như cái gì."

      Vừa nghe như vậy, dường như Nam Cung Thiến hiểu chút gì đó.

      "Thế lực của Hắc Bò Cạp bị tan rã, dù cho những kẻ như các người có thể chạy thoát, sớm muộn cũng bị cảnh sát bắt được. Cùng Hắc Bò Cạp phủi sạch quan hệ, đó là Ngô Duẫn Kỳ thông minh, các người nên học tập theo ta, làm chuyện đứng đắn để sống cho tốt. A ——"

      đợi Nam Cung Thiến xong, người đàn ông đá cái vào bụng , Nam Cung Thiến nhất thời cảm thấy ruột gan muốn lộn ra, người co rúc đất, đau đến nỗi thở được, nửa ngày mới phục hồi lại tinh thần từ trong đau đớn.

      Người đàn ông tức giận nắm tóc của lên, dùng sức để cho ngẩng đầu lên nhìn mình: "Chớ TM chuyện biết suy nghĩ, nghĩ rằng chúng tôi suy nghĩ như vậy sao, Trung Quốc thể quay về, ở Mĩ cảnh sát cũng bỏ qua cho chúng tôi, nếu phải bởi vì , chúng ta mới lâm vào tình cảnh như lúc này? Ngô Duẫn Kỳ là có tiền, ta muốn gì được đó ở cả hai giới hắc bạch, nhưng chúng tôi khác."

      "Rốt cuộc các người muốn làm cái gì?" Nam Cung Thiến nghiến răng nhìn ta.
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 201: Bị bắt (2)

      Edit: sunnyhuynh

      Người đàn ông buông Nam Cung Thiến ra: "Cũng có gì, đàn em của em tôi chỉ muốn có cuộc sống bình yên chút, chúng tôi cũng thích cái cảm giác bị cảnh sát bắt hằng ngày, cho nên chỉ muốn làm cho Ngô Duẫn Kỳ bồi thường cho chúng tôi chút."

      Nam Cung Thiến cười lạnh: "Vì tiền."

      Nhìn ánh mắt xem thường của Nam Cung Thiến, người đàn ông lại đá cái lên người , tay chân bị trói nên có cách nào đáp trả lại, chỉ có thể cắn răng cố chịu đau.

      Lúc này Nam Cung Thiến từ từ lấy lại sức từ cú đá đó, cười lạnh đối mặt với người trước mắt: "Những người như các ngươi, lòng tham đáy, sớm muộn gì có ngày bị cảnh sát bắt. Người xấu có kết cục tốt."

      "Mày TM——" người đàn ông hung hăng đá thêm vài cú nữa người Nam Cung Thiến, khóe miệng Nam Cung Thiến rỉ ra tia máu, nhưng vẫn như cũ cắn chặt hàm răng, kêu tiếng nào.

      "Lão đại, lão đại ——" tên đứng bên cạnh ta thấy tình hình ổn, cuống quít tiến lên ngăn trở, kéo người đàn ông ra khỏi Nam Cung Thiến: "Bây giờ vẫn thể giết ta, chúng ta còn phải dùng ta để đối phó Ngô Duẫn Kỳ. Bình tĩnh chút!"

      Những người bên cạnh khuyên can, Nam Cung Thiến chỉ cảm thấy miệng đầy máu, cả người giống như vỡ vụn ra, liều chết cắn răng, cho đến khi máu từ khóe miệng chảy xuống mặt đất, vẫn tiếng nào.

      Điều này làm cho mấy tên đàn ông đứng bên cạnh trông thấy, trong lòng cũng khỏi cảm thấy kính nể, rốt cuộc ta là người như thế nào vậy trời, đừng là phụ nữ, ngay cả đàn ông bị đánh như vậy cũng chịu nổi!

      "Mày TM chớ hả hê, tao cho mày biết, chúng tao là người xấu, Ngô Duẫn Kỳ còn tệ hơn, nó vì muốn có được tin tưởng của Ngô Hạo Thiên, chuyện gì cũng dám làm, mày cho rằng giờ nó trở thành chủ tịch, thành người đứng cao sáng chói nó là người tốt sao? Mày cũng biết có biết bao nhiêu người chết trong tay nó, ban đầu nó bị Ngô Hạo Thiên thu nuôi, có chuyện gì nó làm được, tất cả chuyện xấu nó TM làm tất."

      Tên đàn ông kia chỉ vào Nam Cung Thiến đất, hung ác tiếp, Nam Cung Thiến khẽ ngẩng đầu thể tưởng tượng nổi nhìn , những thứ này đều là quá khứ của Ngô Duẫn Kỳ, biết quá khứ của ta.

      "Giết người, buôn lậu ma túy, súng ống, nó cái gì cũng làm qua! Lần này Thành phố K, nó chính là muốn tẩy sạch bản thân mình, nó chính là vì mượn tay kẻ khác giết chết Ngô Hạo Thiên. À —— nếu đoán lầm , Hắc Bò Cạp bị nữ cảnh sát nằm thu thập ở Thành phố K, ngay cả tổ chức bang Long Hổ liên quan đến cũng bị thu thập. con cảnh sát, con cảnh sát TM diệt Hắc Bò Cạp, các người cho là ả cảnh sát đó lợi hại sao, đúng là TM xem ả là hùng? Tao cho mày biết, đây tất cả đều là tay Ngô Duẫn Kỳ bày kế, nó chính là muốn mượn đao giết người đấy."

      "Ha ha —— giờ tốt rồi, Hắc Bò Cạp còn, nó biến thành người làm ăn nghiêm chỉnh, tiền nó có được đều dựa vào em chúng tôi bán mạng có được, chẳng lẽ chúng tôi dùng chút tiền của nó cũng quá đáng sao? Quá đáng cái con mẹ nó?"

      Nam Cung Thiến bò tới từ mặt đất, đầu óc trống rỗng, thể tin được quá khứ của Ngô Duẫn Kỳ là như thế, cho là —— cho là có thể —— tại sao, tại sao phải có quá khứ kia, tại sao phải làm cho gặp ta.

      "Thế nào? Khóc sao? Có phải hay cảm giác mình nhìn lầm Ngô Duẫn Kỳ rồi hả? Nó chắc dám chuyện lúc trước ở trước mặt mày?" Người đàn ông nắm tóc Nam Cung Thiến lên, nước mắt của trượt từ gò má xuống mặt đất.



      Chương 202: bị bắt (3)

      Nhìn Nam Cung Thiến khóc, nhìn vẻ mặt đau khổ, giọng người đàn ông hòa hoãn ít nhưng lại mang theo giễu cợt, lạnh lùng nhìn chằm chằm : "Quá khứ Ngô Duẫn Kỳ vẫn có rất nhiều rất nhiều, tao đều biết hết, nếu như mày muốn biết, tao vẫn có thể tiếp tục cho mày nghe, tao cho mày biết nó giết người như thế nào, làm người ta tan nhà nát cửa ra sao, là như thế này ——"

      "Câm miệng!" Nam Cung Thiến nổi giận gầm lên tiếng, muốn nghe đến những thứ này, muốn biết.

      Người đàn ông cười lạnh tiếng, hất mặt Nam Cung Thiến lên : "Vẻ mặt gì đây, nếu nếu để Ngô Duẫn Kỳ thấy bộ dạng lúc này của , nó như thế nào đây? muốn xem chút dáng vẻ lúc giết người?"

      xong người đàn ông đứng lên: "Chụp cho mấy tấm hình, rồi gửi cho Ngô Duẫn Kỳ. Trong vòng ba ngày chuẩn bị hai tỷ, nếu tao sử dụng thủ đoạn mà lúc đầu nó đối phó với Hiểu Đồng để đối phó lại với người phụ nữ của nó."

      . . . . . . . . . . . . . . . . .

      Ngô Duẫn Kỳ ngồi sofa phòng khách suốt cả ngày, cứ ngồi ngừng hút thuốc lá, dường như sử dụng rất nhiều người tìm Nam Cung Thiến, nhưng qua ngày đêm vẫn có tin tức của .

      Mà người đàn ông theo bên cạnh Nam Cung Thiến, bây giờ còn ở trong bệnh viện, vẫn còn hôn mê, cho đến bây giờ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm tánh mạng, nếu như phải là phát ra sớm, người kia sớm mất mạng.

      Bây giờ có thể làm cũng chỉ là chờ người kia trong bệnh viện tỉnh lại.

      "Tôi thấy có thể là người quen biết ra tay, bọn họ nhất định là muốn bắt ấy tới uy hiếp , ấy chắc có việc gì." Sophie an ủi, lúc này lòng của cũng rất lo lắng, ra tâm tình của cũng đặt lên người Nam Cung Thiến, mà là người đối thủ.

      Rốt cuộc là ai, cho đến bây giờ vẫn muốn đối phó Ngô Duẫn Kỳ?

      Ngô Duẫn Kỳ mang bộ mặt sa sầm gì, ngày đêm, ăn uống cũng ngủ, ngồi chỗ, vẫn ngừng hút thuốc lá, Sophie có thể nhìn ra rất quan tâm đến Nam Cung Thiến từ mặt .

      "Có phải hay là sau khi trở về từ thành phố K có bỏ sót qua người nào?" Sophie suy đoán hỏi, bởi vì nhìn thủ đoạn, hẳn phải là do côn đồ. Hơn nữa có thể xuống tay với người bên cạnh Ngô Duẫn Kỳ, chắc phải là người có thể biết được quá khứ của .

      Lúc Sophie ra lời này, tay Ngô Duẫn Kỳ khẽ động, nhanh chóng đứng dậy, lấy ra điện thoại ra: " ở đây chờ tin, tôi bang Long Hổ chuyến."

      Sophie cũng đứng lên: " thể đến đó, mặc dù bang Long Hổ tạm thời có ra tay, nhưng bọn họ vẫn xem là cái đinh trong mắt, hay bởi vì chuyện của Hà Thiên, bây giờ qua đó rất nguy hiểm."

      "Nếu có tin tức của Nam Cung Thiến lập tức gọi điện thoại cho tôi." Lúc này, Ngô Duẫn Kỳ vốn nghe lọt bất kỳ lời nào, giờ chỉ cần Nam Cung Thiến an toàn, chỉ cần biết được tin tức của , những thứ khác dù nguy hiểm như thế nào, cũng thời gian để ý tới nhiều như vậy.

      Ngô Duẫn Kỳ vừa ra ngoài vừa gọi điện thoại, muốn gọi điện cho người, chỉ mong phải ta làm, trong lòng nghĩ tới bấm số điện thoại người kia.

      "Ngô ca, tôi tính tìm đây, gọi điện đến, là khéo!"

      "Tôi muốn tìm người —— ta gọi là——"

      "Nam Cung Thiến?"

      Ngô Duẫn Kỳ nghe được đối phương ra tên Nam Cung Thiến, cả người dừng lại, dừng ở cửa phòng khách, Sophie đứng dõi theo từ đàng xa, chỉ là trong nháy mắt, đột nhiên cảm thấy rùng mình, Sophie hơi ngẩn ra, nhìn bóng lưng vừa quen thuộc vừa xa lạ.
      Last edited: 9/12/15

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 203: Bị bắt (4)

      Edit: sunnyhuynh

      Loại khí thế áp bức này, rất lâu có cảm giác được, chỉ có lúc Ngô Duẫn Kỳ chân chính muốn giết người, mới có cảm giác như thế.

      " ấy nằm trong tay mày." Chỉ với câu khẳng định, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt mang theo sát khí lạnh lùng hỏi: "Mày muốn cái gì?"

      "Hai tỷ!" Nghe trong điện thoại từng đợt trầm mặc, trong lòng Lưu Vũ bắt đầu có chút nắm chắc, mặc dù bây giờ là người ra điều kiện, nhưng vẫn có chút lo lắng, Ngô Duẫn Kỳ là hạng người gì là người hiểu nhất, đừng nhìn giờ phút này ta là người nổi tiếng, nhưng ta cái gì cũng làm được.

      "Đây đối với ắt hẳn phải có vấn đề gì, xóa sạch mọi thứ về mình, nhưng Hắc Bò Cạp còn có rất nhiều huynh đệ."

      "Cho mấy người chỗ trong công ty, là tự các người muốn rời khỏi."

      "Đừng nhảm nhiều như vậy? cho những người cầm đao giết người như chúng tôi công ty làm? Còn phải tiếp nhận đào tạo bổ túc của công ty? xem chúng tôi là cái gì? Ăn mày sao. Tôi cho biết Ngô Duẫn Kỳ, tay tôi có rất nhiều chứng cớ về tội ác của , tôi muốn cũng nhiều, hai tỷ, từ đó về sau tôi bảo đảm tìm gây bất cứ phiền phức gì."

      Ngô Duẫn Kỳ đứng ở cửa phòng khách, lẳng lặng nghe từng lời của Lưu Vũ trong điện thoại, tin Lưu Vũ , hơn nữa cũng tin Lưu Vũ tuyệt đối có thể làm ra chuyện như vậy.

      có lựa chọn khác: "Tôi muốn ấy nghe điện thoại."

      Khóe miệng Lưu Vũ nâng lên chút ý cười, sau đó đưa điện thoại đến bên tai Nam Cung Thiến: " chuyện!"

      Nam Cung Thiến lạnh lùng liếc nhìn Lưu Vũ, sau đó đối với Ngô Duẫn Kỳ trong điện thoại : "Nếu như chuyện này, do làm, Ngô Duẫn Kỳ, tôi bỏ qua cho ."

      Nghe được giọng của Nam Cung Thiến, Ngô Duẫn Kỳ có cảm giác nhõm, mà chân mày nhíu chặt lại, xem ra Lưu Vũ với ít chuyện lúc trước của . nắm chặt đôi tay lại, vốn cho là giữ ở bên mình, có thể thay đổi quan hệ giữa , vẫn luôn ở cẩn thận.

      Vốn là bắt đầu tiếp nhận mình, vốn cho là quan hệ giữa bắt đầu dịu , giờ tốt rồi, tất cả đều trở lại nấc khởi điểm, , là quay ngược lại cách xa vạn dặm.

      "Ha ha —— Ngô ca, này tệ đấy, có cá tính, thú vị, nếu như cần nữa, em tôi ngại thu ta, chỉ là thủ đoạn của tôi có thể dịu dàng bằng Ngô ca." Lưu Vũ châm biếm ở bên đầu điện thoại kia: " còn nhớ Hiểu Đồng ? Còn nhớ ả ta chết như thế nào ? Có muốn hay cũng làm cho người đàn bà của nếm thử chút?"

      "Muốn tiền tôi có thể cho cậu, nếu như cậu dám đụng vào ấy..., cậu biết kết cục của cậu là như thế nào rồi đấy." Giọng Ngô Duẫn Kỳ lạnh lẽo, chút hốt hoảng, mặc dù trong lòng lúc này có chút kiềm chế được, nhưng người khác nhìn vào, bất kể xảy ra chuyện gì, luôn tỏ vẻ lạnh lùng, có lúc, mọi người thậm chí hoài nghi con người người có tình cảm hay .

      Lưu Vũ cười tiếng, lại cười có chút chột dạ : "Tiểu đệ tôi là người rất bản lãnh của Ngô ca, chúng tôi chỉ cần tiền, chỉ cần lấy được tiền, tự nhiên thả người."

      Ngô Duẫn Kỳ cúp điện thoại xuống, xoay người trở lại phòng khách, mặc dù giọng điệu lúc mới ra rất lạnh nhạt, thế nhưng khi Sophie nhìn vẻ mặt mới thấy được người đàn ông này rối loạn.

      Mặc dù cố hết sức khống chế mình tỉnh táo lại, nhưng dường như có chút bất lực, vẻ mặt như thế, tay chân luống cuống như vậy, lần đầu tiên Sophie thấy, so với biết mất chục năm đây là lần đầu tiên thấy biểu tình như vậy.
      Last edited by a moderator: 9/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :