Chương 192:
Edit: sunnyhuynh
Ngô Duẫn Kỳ xoay người nhìn , như suy nghĩ gì đó, sau đó trả lời: "Em làm tôi tổn thất rất nhiều tiền."
Nam Cung Thiến dừng lại, còn tưởng rằng thêm gì nữa, nhưng thấy xoay người vào phía trong: "Còn máy bay cất cánh."
Nam Cung Thiến bất đắc dĩ theo .
Nam Cung Thiến cầm hộ chiếu của mình, chứng minh thư, hộ khẩu —— suy nghĩ làm sao có được những thứ này, những thứ này ràng đều ở nhà.
Nhưng cuối cùng vẫn mở lời hỏi được.
Nam Cung Thiến ngồi máy bay luôn nhìn mây trắng bên ngoài đến ngẩn người, thậm chí cũng biết máy bay này bay đến chỗ nào, chỉ biết theo ta, thậm chí cũng khỏi gì, cũng suy tính gì, có phải hay quá qua loa rồi?
Đây giống mình, suy nghĩ đến hậu quả, suy nghĩ đến được mất, lanh chanh láu táu làm việc này, đây là lần đầu tiên làm như thế.
Ngô Duẫn Kỳ ngồi bên cạnh, mắt nhìn tạp chí, thỉnh thoảng quay đầu liếc mắt nhìn Nam Cung Thiến, phần lớn thời gian hai người luôn duy trì vẻ trầm mặc.
Nam Cung Thiến nghĩ đến lúc lên máy bay Ngô Duẫn Kỳ câu kia, “Em làm tôi tổn thất rất nhiều tiền!”
Tổn thất bao nhiêu? Là muốn bồi thường sao? Chẳng lẽ là làm? Ngô Duẫn Kỳ phải hận mới đúng chứ, nhưng dường như tháy dấu hiệu tức giận từ mặt .
Nghĩ tới những chuyện này, Nam Cung Thiến thở dài não nề.
Ngô Duẫn Kỳ quay đầu nhìn bên này: "Lúc em cài đặt máy camera ở nhà tôi, ngày thứ hai tôi phát giác, ba ngày sau tôi biết thân phận của em." thản nhiên , giống như chuyện này đối với mà , cũng chỉ là chuyện cực kỳ bé.
"Cái gì?" Nam Cung Thiến nhất thời tinh thần tỉnh táo, khiếp sợ nhìn . thể nào, nếu như khi đó ta biết, tại sao có ra mặt ngăn cản, hơn nữa còn để cho biết nhiều chuyện, rất nhiều lần lấy được nhiều chứng cớ như vậy.
Ngô Duẫn Kỳ tựa hồ đoán được vấn đề trong lòng Nam Cung Thiến, cười nhạt tiếng: "Em cảm thấy sau khi tôi biết được thân phận của em, nên lập tức vạch trần em mới phải ?"
gật đầu cái: "Nếu như phải là tôi nhất thời sơ sót, bây giờ em có thể ——" Nam Cung Thiến cũng gì nữa.
Ngô Duẫn Kỳ tiếp tục : " bị em bắt ngồi tù? Thậm chí bắn chết?" cười khẽ nhìn Nam Cung Thiến.
Nụ cười của giống như cho biết, để cho biết ra cũng chỉ là phần kế hoạch của .
"Tại sao? Rốt cuộc tôi làm sai chỗ nào, Sao biết nhiều như vậy? Mục đích của là gì? Ở thành phố K, thế lực của hoàn toàn bị quét sạch rồi, tôi làm cho tổn thất rất nhiều." Nam Cung Thiến hiểu nhìn , muốn biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Ngô Duẫn Kỳ nhàng ngẩng đầu lên, dùng ngón tay trỏ khều mái tóc ngắn của , cười rất dịu dàng.
"Em là rất thông minh, nhưng em đối với xã hội này hiểu biết quá ít, đủ kinh nghiệm, hơn nữa —— em quá dễ dàng tin tưởng người, dễ dàng bị tình cảm của chính mình chi phối tâm tình. ra chuyện này nếu như giao cho tôi làm, bất luận kẻ nào cũng chạy trốn, chỉ là em ——"
"Vậy rốt cuộc là sai ở chỗ nào?" Nam Cung Thiến nhất quyết từ bỏ nhìn .
Ngô Duẫn Kỳ nhìn dáng vẻ nghiêm túc của , khẽ mỉm cười, cúi người khẽ cắn lên bên tai , người Nam Cung Thiến run lên, cả người rụt qua bên, gương mặt nhất thời đỏ lên, Ngô Duẫn Kỳ rời khỏi người , tay chống cằm, tinh tế nhìn trước mắt.
Chương 193:
Edit: sunny huynh
từng có rất nhiều lần, từng quan sát như vậy, chỉ là để ý tới.
", còn chưa có cho tôi biết, tôi để lộ sơ hở ở đâu."
Ngô Duẫn Kỳ cười khẽ: "Ánh mắt của em phản bội em."
Ngô Duẫn Kỳ và Nam Cung Thiến lại lần nữa lâm vào trầm mặc, vẫn như thường ngày, chút nào che giấu nhìn chăm chú , mà chỉ cúi đầu dám nhìn , giống như mọi lần.
Nam Cung Thiến bị Ngô Duẫn Kỳ nhìn chằm chằm có chút ngứa ngáy, hơn nữa cảm giác bị nhìn chằm chằm dễ chịu, động cũng thể động được, mông cũng ngồi tê cả lên, đầu óc của nhanh chóng chuyển động, muốn tìm đề tài có thể cùng tiếp tục.
Cuối cùng nghĩ tới cuốn sách dạy đánh cờ mình mang theo.
"Có đồ tốt muốn cho xem đây." Đột nhiên, Nam Cung Thiến mở miệng , tờ giấy kia vẫn còn người mình, lấy ra bày giữa và Ngô Duẫn Kỳ.
"Đây là cái gì?" cảm thấy kỳ quái nên hỏi.
" và cha tôi chơi dang dở, cha có cách phải chuyển bại thành thắng, tôi bảo ông vẽ ra. là cờ đen, thua." lạnh nhạt, đột nhiên trong nháy mắt, bàn cờ trong tay giống như là và Ngô Duẫn Kỳ.
Ngô Duẫn Kỳ nhìn kỹ quân cờ, cuối cùng cười nhạt tiếng: "Ba em là lợi hại, hổ là thủ trưởng." câu này, rất lòng.
Nam Cung Thiến nhìn Ngô Duẫn Kỳ, suy nghĩ nhiều, : "Ba tôi còn qua tà bất thắng chánh, tổ chức Hắc Bò Cạp làm nhiều chuyện xấu hại dân, cho dù có khôn khéo, cho dù nhìn bây giờ, giống như là thắng, tương lai có khả năng bởi vì bước mà thua hết tất cả."
Bầu khi mới vừa thông thoáng, chỉ vì câu của mà trở nên càng thêm lạnh lẽo.
có thể thấy ràng mặt Ngô Duẫn Kỳ xẹt qua tức giận, nhưng lần này tránh né, mà là đón đầu nhìn .
"Em còn suy nghĩ bắt tôi trở về?" Giọng Ngô Duẫn Kỳ lạnh làm cho người ta cảm thấy kinh khủng.
Đó cũng phải là mục đích Nam Cung Thiến đến bên cạnh , nhưng phủ nhận, suy nghĩ của là quyết định cùng cùng chỗ rời khỏi, nghĩ ít nhất ở bên cạnh , có lẽ còn có thể làm chút gì.
Nam Cung Thiến khẳng định gật đầu cái.
"Ở trong mắt em, tôi vẫn là tội phạm?"
cảm nhận được sát khí từ trong ánh mắt của , khẳng định vào lúc gật đầu, Ngô Duẫn Kỳ nhất định có ý nghĩ muốn lập tức bóp chết mình, nhưng cho dù chết, cũng muốn nữa lừa gạt , lần cũng muốn.
. . . . . . . . . . . . .
Nước Mỹ có rất nhiều thành phố và phố người Hoa, nơi đó có nhiều người Trung Quốc sinh sống, Nam Cung Thiến đường cái, đôi tay đặt trong túi áo lông, cơn gió lạnh thổi qua, Nam Cung Thiến khỏi rụt cổ cái, mấy ngày trước vừa mới có trận bão tuyết, lúc này đường nhiệt độ rất thấp.
"Rất lạnh sao, có muốn tìm chỗ uống ly cà phê ?"
Người chuyện là người phụ nữ lớn hơn Nam Cung Thiến hai tuổi , trang điểm rất mode, mái tóc dài màu nâu, uốn cong nhìn qua cực kỳ xinh đẹp, Nam Cung Thiến từng hâm mộ người có thể có mái tóc dài xinh đẹp như vậy, nhưng mỗi lần tóc của dài ra, cảm thấy rất thoải mái, chỉ có thể cắt bỏ.
Điểm này cũng là do cha ban tặng.
chỉ là đơn giản gật đầu cái, ngay sau đó theo người phụ nữ kia, tìm quán cà phê gần nhà ngồi xuống.
Trong tiệm rất ấm áp, có người nhiều, ngồi ở trước cửa sổ, cầm ly cà phê nóng, nếu như có thể có cuốn tiểu thuyết hay tạp chí để xem có thể ngồi ở đây cả ngày cũng cảm thấy nhàm chán.
Last edited by a moderator: 14/11/15