1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu chuyên sủng của tổng giám đốc mặt lạnh - Hạ Thủy Liên Y (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 49: Lưu Phàm nghỉ phép

      “Thần, tôi muốn rời thời gian ngắn. Hi Lạp nghỉ ngơi, lâu rồi chưa ra ngoài”. Lưu Phàm dựa vào ghế, gương mặt nhàn nhã tự tại, ánh mặt trời có chút chói mắt chiếu lên người , áo sơ mi mở ba cúc lộ ra da thịt màu đồng cổ, cơ bụng mê người dưới ánh mặt trời càng thêm gợi cảm.

      “Gần đây phải có hạng mục lớn sao?”. Âu Dương Thần nghe thấy lời của Lưu Phàm, có chút kinh ngạc, Lưu Phàm tuy phóng túng chịu trói buộc nhưng lúc làm việc vẫn có chừng mực, tuy cậu ta chỉ thích thiết kế, muốn tiếp xúc quá nhiều tới vụ của công ty nhưng lúc làm việc vẫn là nghiêm túc mười phần.

      “Đúng vậy, nhưng cậu cứ yên tâm , thiết kế lần này tôi giao cho người, là nhân viên mới, ấy rất có tài, thực lực ấy hề thua kém tôi, hơn nữa phong cách lần này là sở trường của ấy, cậu cũng biết thích hợp với tôi tôi nhận, cậu cứ yên tâm ”. Lưu Phàm có chút tự hào , dường như khoe khoang châu báu của mình vậy.

      “A, người có thể để cho Lưu Phàm cậu bội phục phương diện thiết kế, tôi có chút tò mò nha”.

      “Tài hoa, năng lực đều rất tốt, chẳng qua dung mạo đúng là khác nhau trời vực với chị dâu”. Lưu Phàm vừa nghĩ tới dụng mạo tuyệt sắc cùng khí chất xuất trần của Tuyết nhi khiến cho người nhìn quen mỹ nứ như cũng thể bị hấp dẫn, nhưng là bạn của Thần, đối với Lưu Phàm mà huynh đệ như tay chân, nữ nhân như quần áo, cho nên hoàn toàn nghĩ tới đặt tâm tư lên người Tuyết nhi. Mà Lăng Phỉ Tuyết dân nhà quê chính gốc cùng với làn da ố vàng, hiển nhiên cùng cấp bậc với mỹ nữ. Lưu Phàm thích là mỹ nữ. Đối với xấu xí kì thị nhưng tuyệt đối thích.

      “Cậu xử lí tốt là được”. Âu Dương Thần nghe Lưu Phàm nhắc tới Tuyết nhi khỏi lại bắt đầu nhớ rồi, có đôi khi Âu Dương Thần cảm thấy Tuyết nhi bây giờ và trước đây rất khác nhau, trước kia Tuyết nhi là kiên cường khiến người ta đau lòng, còn Tuyết nhi bây giờ cũng vẫn thanh thuần như vậy nhưng chỉ kiên cường mà còn đáng , tự tin cùng cố gắng của , nghĩ đến bàn tay đánh mình, vì mình nấu cơm, nghĩ đến bộ dạng ở dưới người mình Âu Dương Thần liền muốn nhanh chóng tan tầm, nhanh chóng trở lại nhà của họ, mặc dù nó chỉ cách đây bức tường.

      “Thần, buổi tối em phải tăng ca nên về trễ”. Âu Dương Thần chuẩn bị thu dọn đồ đạc trở về nhận được điện thoại của Tuyết nhi, Âu Dương Thần khỏi cảm thấy thất vọng, liền nghĩ đầu sỏ tạo thành hết thảy là cái tên xin phép nghỉ ngơi kia.

      “Ừ, được rồi, vậy em nhớ phải ăn cơm, tối đến đón em”. Âu Dương Thần bất đắc dĩ trở lại bàn làm việc tiếp tục xử lí những văn kiện kia, hình như từ lúc Tuyết nhi trở lại mình rất lâu rồi làm thêm giờ, mỗi ngày đều đúng giờ tan tầm về nhà, cùng Tuyết nhi chuẩn bị bữa tối, cuộc sống như vậy đối với Âu Dương Thần chính là hạnh phúc.

      Công ty Thần Phàm.

      “Ai, rốt cuộc cũng xong”. Tuyết nhi duỗi lưng, Lưu Phàm muốn nghỉ phép, hạng mục này liền hoàn toàn giao cho mình, tuy rằng trước đó cũng làm qua nhưng lần này chỉ thiết kế mà còn có những chuyện khác phải xử lí, Tuyết nhi có chút kì quái, sao Lưu Phàm có thể tin tưởng tới vậy, dù sao cũng chỉ mới tới mấy tháng nay. Mặt khác, cũng vì cơ hội lần này của mình mà cao hứng, dù sao những chuyện này đều có thể rèn luyện năng lực của chính mình.

      ai có thể thay thế em trong lòng …” chuông điện thoại reo lên, là Thần.

      Âu Dương Thần đợi trái đợi phải rốt cuộc nhịn được mà gọi cho Tuyết nhi, sao lại tăng ca trễ như vậy? Công ty này làm gì vậy? Ngược đãi nhân viên sao? Âu Dương Thần có chút tức giận nghĩ, nghĩ tới cái công ty ngược đãi nhân viên này là của mình, lại càng quên những lần mình tăng ca trước đây đều là tới rạng sáng, aizz, đàn ông lúc chỉ số thông minh giảm xuống đấy.

      “Thần, em sắp xong rồi, đến dưới cổng công ty Thần Phàm chờ em”. Tuyết nhi vui vẻ .

      “Ừ, được”. Thần Phàm, đây, đây phải là công ty của mình sao? Chẳng lẽ trước giờ Tuyết nhi đều làm ở Thần Phàm? Âu Dương Thần có chút kinh ngạc, Tuyết nhi trước giờ đều ở công ty của mình mà mình lại biết, đây là chuyện châm chọc cỡ nào nha, đột nhiên nhớ tới lời Lưu Phàm lúc chiều, rất có thực lực nhưng lại xấu xí…Tuyết nhi cải trang, ha ha, Âu Dương Thần lúc này cảm thấy thế giới này rất , đồng thời hận nghiến răng Lưu Phàm, chắc chắn là do cậu ta nghỉ phép mới khiến Tuyết nhi tăng ca trễ thế này.

      Mà vị đẹp trai nào đó ngồi máy bay tới Hy Lạp đột ngột hắt xì hai cái, là có người nhắc đến, hai là có người mắng, ba là bị cảm. Nghĩ tới Lưu Phàm quân tử phong độ, có ai mắng đây, bởi vậy Lưu Phàm liền tự kỷ lý giải rằng có hai vị mỹ nữ nhớ đến mình.

      Tuyết nhi cầm tài liệu xuống thang máy, chạy chậm tới cửa ra vào, lại ngay lúc này cẩn thận đụng trúng người, tài liệu trong tay rơi lả tả đất, người đàn ông kia đội mũ lưỡi trai, ta cuống quýt nhặt lại tài liệu đưa cho Tuyết nhi, xin lỗi sau đó nhanh chóng rời . Tuyết nhi cảm thấy có chút hiếu kỳ, người này kỳ lạ, lại biết rằng tài liệu của lúc nãy bị chụp lại toàn bộ.

      Âu Dương Thần đến cửa liền nhìn thấy người đàn ông dáng vẻ vội vàng rời , sau đó liền thấy Tuyết nhi cầm tài liệu bước ra, trong mắt Âu Dương Thần chỉ có Tuyết nhi, thấy sao liền cũng để ý người kia.

      “Sao lại tăng ca trễ như vậy?”. Âu Dương Thần nắm bàn tay bé của Tuyết nhi, tay lạnh, chắc là do thời tiết, bàn tay ấm áp của Âu Dương Thần rất dễ dàng bao bọc lấy tay của Tuyết nhi.

      “Ông chủ nghỉ phép rồi, cho nên giao lại hạng mục cho em, đành phải làm thêm giờ thôi”. Tuyết nhi bị Âu Dương Thần nắm tay, còn có thể cảm nhận bàn tay to lớn ấm áp của , Tuyết như lúc này thấy rất hạnh phúc, có đôi bàn tay to lớn có thể cho ấm áp trong ngày đông giá rét.

      “Cậu ta đúng là biết xấu hổ”. Âu Dương Thần hừ lạnh.

      “Hả?”. Tuyết nhi có chút kì quái, sau đó nghĩ tới ngày đó nhìn thấy Lưu Phàm ở Palace, ta là bạn tốt của Thần, Thần đương nhiên biết. “À đúng rồi, ông chủ của em là bạn tốt của đó”.

      “Đúng vậy, Tuyết nhi, trước đây biết hoá ra em làm ở nơi này, cậu ta mình chạy nghỉ phép hại em phải tăng ca”.

      “Thần, đừng thế, đây là ông chủ tín nhiệm em, có thể phụ trách hạng mục này em rất vui”.

      “Em vui là được, đói , dẫn em ăn khuya”. Âu Dương Thần thuần thục cài dây an toàn giúp , sau đó khởi động chiếc Lamborghini biến mất đường lớn.

      Lời ngoài lề:

      Yue nhìn thấy hoa tươi bạn đưa rồi, cảm ơn. Sao cơ? Có thíc của bạn, tôi tiếp tục cố gắng.(chém a)
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 50: Bản thiết kế bị tiết lộ

      Editor: nhokcoicodon

      Công ty Thần Phàm.

      "Tuyết Nhi, ăn cơm , cậu xem cậu kìa, kể từ khi theo Tổng giám đốc, ngày ngàyphải làm thêm giờ sao? Lúc này mới có mấy ngày, cậu gầy trông thấy, cẩn thận bạn trai cậu ghét bỏ cậu thích ôm quê củi. " San San nhanh chóng lấy được tài liệu trong tayTuyết Nhi, gương mặt nổi giận đùng đùng, sớm biết là khổ như vậy lúc đầu nên vui mừng thay Tuyết Nhi, hay là mình tốt như vậy, những ngày sau này thư thản thoải mái, tại San San càng thêm hiểu bản lãnh càng lớn, chuyện càng nhiều, còn là loại yên lặng vô danh cuộc sống gia đình vẫn tạm ổn thoải mái.

      "Được rồi, San San bệ hạ, nô tỳ sai lầm rồi, chúng ta ăn cơm , làm nữa" Tuyết Nhi dùng vẻ mặt lấy lòng hướng về phía San San .

      "Lúc này mới biết sai sao, trẫm từ bi nên bỏ qua cho ngươi, nhưng mà tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, trẫm suy nghĩ chút, liền phạt ngươi buổi tối theo ta xem phi, dien&#@leq**don gần đây mới ra bộ phim bom tấn Hollywood"

      "A, xem phim á." Tuyết Nhi vẻ mặt khổ sở, San San xem phim cùng mình khác gì trống đánh xuôi nha, còn nhớ lần trước khi cùng xem phim, thiếu chút nữa ngủ thiếp .

      "Ừ, , , , , , , lời của trẫm cũng nghe sao, "San San cố làm ra vẻ tức giận.

      "Dạ, tạ ơn bệ hạ, nô tỳ tuân lệnh." Tuyết Nhi kéo San San ra ngoài cửa. biết sau lưng có đôi mắt nhìn mình chằm chằm.

      "Tiểu Huệ, tại sao ăn cơm, tìm Tuyết Nhi à, ấy mới vừa cùng San San ra ngoài."

      " có á..., chỉ là hai ngày trước tạp chí bị Tiểu Dương mượn , nên đến tìm, tôi lập tức ăn. trước ." Tiểu Huệ cố làm vẻ bình tĩnh , nhất định thể bại lộ bí mật, đây chính là cơ hội tuyệt hảo .

      "Ừ, vậy cũng tốt, vậy tự tìm , tôi phải ăn rồi. Bái bai." Gia Di cầm túi xách ra cửa.

      "Ừ, được, mình muốn ra ngoài." "Tuyết Nhi bảo bối ngày mai là hạn kết thúc bản thảo, chuẩn bị thế nào rồi."

      "Ừ, đều tốt, thành vấn đề, yên tâm ."

      "Mình còn yên lòng về cậu sao? Mình muốn chơi chút rồi, hai ngày nay có @iend@@l##uydon Tổng giám đốc ở đây tốt mình và ông xã cùng giết hai bàn." San San có chút hưng phấn .

      "Cái gì, ông xã?" Tuyết Nhi buồn bực.

      "Trò chơi á..., đứa ngốc." San San xoay người tới chỗ ngồi của mình.

      "Trời ạ. xảy ra chuyện, mọi người mau đến xem này." Gia Di bình thường có xem các trang giới thiệu các mẫu thiết kế, hôm nay vừa mở websites ra liền nhìn bản thiết kế lần này công bố tại web, hơn nữa còn là thiết kế của người ở công ty khác, chủ quảng cáo tuyên truyền thiết kế lần này thu hút chú ý cùa bên Paris, công ty còn thần bí tuyên bố nên nhà thiết kế phải giữ bí mật, ngày mai là hạn đóng bản thảo, trong lúc nhất thời tất cả tác phẩm cũng bị đăng, vậy ngày mai thế nào đóng bản thảo, việc này còn liên quan đến vi phạm quy ước phải mất khoản tiền lớn, mấu chốt nhất vẫn là vấn đề uy tín của Thần Phàm , Thần Phàm mặc dù mới thành lập mấy năm ngắn ngủn như vậy, nhưng trong ngành ai cũng biết Thần Phàm rất chú trọng uy tín, hơn nữa thiết kế của Thần Phàm chất lượng tuyệt đối là số , hôm nay xuất chuyện như vậy khiến cho Thần Phàm chịu tổn thất lớn.

      "Tại sao có thể như vậy? Trời ạ. Tuyết Nhi đây phải là thiết kế của cậu sao?" San San kêu lên, bản thiết kế làm sao bị lấy mất, vậy bây giờ phải làm sao nhỉ?

      Tuyết Nhi vừa nhìn báo cáo trước mặt cũng là phen kinh ngạc, tác phẩm của mình tại sao đều ở đây, Tuyết Nhi cẩn thận nghĩ lại mấy ngày này, nhưng nghĩ đến khi nào để cho người khác lấy bản thảo của mình, đêm hôm đó, , , , , , , đụng vào người kia, nhưng thể nào, đêm hôm đó mình vốn có cầm tài liệu kia ở tay, như thế nào có thể đây? Tuyết Nhi là trăm mối vẫn có cách giải, Tổng giám đốc lần đầu tiên hoàn toàn giao hạng mục cho mình, liền xuất chuyện như vậy, được, nhất định phải nghĩ biện pháp bổ túc, nhưng ngày mai phải đóng bản thảo rồi.

      "Ồ, khó hiểu nha, lần này nhiều thiết kế như vậy chỉ có thiết kế của Tuyết Nhi bị trộm rồi." Lúc mọi người lo lắng, tiểu Huệ như vô ý ra câu, lập tức giống như điếu thuốc châm ngòi cho đám người nổ tung, ánh mắt của mọi người xem nhìn Tuyết Nhi cũng từ từ thay đổi, chẳng lẽ chính là Tuyết Nhi cố ý mang bản thiết kế cho công ty khác, bởi vì có thể đưa tới chú ý của bên Paris có tiền đồ tốt hơn.

      "Tuyết Nhi, là sao?" Phó Tổng Giám đốc Huyên Huyên hỏi. Đối với Tuyết Nhi lúc ban đầu cũng có chút đồng tình, dù sao đây là giới thời trang, dung mạo và cách ăn mặc của Tuyết Nhi ở Thần Phàm cũng bị bài xích, Huyên Huyên mặc dù đồng tình nhưng làm Phó Tổng Giám đốc cũng có biện pháp, ở đây có rất nhiều việc đều phải phải dựa vào chính mình, người khác trợ giúp chỉ là nhất thời, quả nhiên Tuyết Nhi sau đó rất cố gắng cùng biểu tốt làm rất là hài lòng, cho nên Lưu Phàm giao hạng mục này cho Tuyết Nhi phụ trách, cũng phản đối, bởi vì cảm thấy cần bồi dưỡng người có năng lực, mà bây giờ hành động của Tuyết Nhi thể hoài nghi, ra Huyên Huyên cũng có chút tin tưởng Tuyết Nhi, nhưng tất cả mọi người ở nơi này, mà Tuyết Nhi quả có động cơ này.

      Âu hỏi của Huyện Huyên giống như ra suy nghic của tất cả mọi người trong phòng thiết kế, nếu như mới vừa rồi mọi người chỉ phỏng đoán ở trong lòng, vậy tại tất cả mọi người mang đề tài lên mặt bàn mà rồi.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 51: Tin tưởng.

      “Đúng vậy, Tuyết nhi, nhất định là , tại sao có thể làm như vậy?”. Tất cả mọi người xung quanh bắt đầu chĩa mũi nhọn về phía Tuyết nhi, có nhiều người ngấm ngầm hại người, có người chắc chắn định tội cho Tuyết nhi rồi, thậm chí còn miêu tả lại sinh động như . Lời đồn đãi là chuyện rất đáng sợ, Tuyết nhi là người mới, rất nhiều người vì Tuyết nhi đường thăng chức mà bất mãn, nếu như Tuyết nhi xinh đẹp hơn chút có lẽ chỉ là đố kỵ. Nhưng Tuyết nhi bây giờ là làm cho người ta vừa ghét bỏ vừa khinh thường, khi có cơ hội phát tiết oán hận trong lòng, tất cả mọi người đều vui mừng làm.

      phải Tuyết nhi, mọi người sao có thể như vậy? Nhất định phải là Tuyết nhi, tôi có thể đảm bảo”. San San lo lắng , cũng là lần đầu gặp phải chuyện như vậy, Tuyết nhi bị nhiều người như vậy bao vây, chỉ trích, châm chọc,…”Tuyết nhi, cậu , phải cậu làm”.

      Tuyết nhi nhìn San San, trong mắt lộ ra kiên định, dưới tình huống thế này mà San San vẫn tin tưởng mình trước sau như , Đây mới là bạn bè, bạn bè chân chính. Nếu lúc trước San San là bạn bè Tuyết nhi nhận định bây giờ trở thanh bạn bè tốt nhất, người Tuyết nhi nguyện ý trả giá tất cả để bảo vệ.

      San San lo lắng, Tuyết nhi gì, có phải Tuyết nhi bị doạ rồi , nhất định là như vậy, San San vừa định mở miệng chuyện vì Tuyết nhi Tuyết nhi ra.

      “Phó Tổng giám đốc, phải tôi, chị yên tâm, ngày mai tôi cho khách hàng câu trả lời thuyết phục, để công ty chịu tổn thất”. Tuyết nhi kiên định .

      “Hừ, cho mình là ai, chịu tổn thất sao?”.

      “Đúng vậy, có biện pháp gì? Ngày mai phải giao bản thảo rồi, có biện pháp trong buổi tối vẽ lại tất cả bản thiết kễ sao? Đây cũng phải là bản vẽ tuỳ tiện có thể được”.

      “Đúng vậy, hơn nữa đối phương cầu cao như vậy”.

      Mọi người lại tiếp tục công kích Tuyết nhi. Huyên Huyên nhìn thấy ánh mắt kiên định của Tuyết nhi cũng tiện gì thêm, (Huyên Huyên) muốn tin tưởng ấy(Tuyết nhi), nhưng chuyện này là chuyện thể nào. buổi tối, hơn mười bản vẽ. Huyên Huyên nghĩ vẫn nên nhanh chóng báo cáo với Tổng Giám đốc, dù sao đây cũng phải chuyện .

      “Phó Tổng giám đốc, tôi muốn xin nghỉ hôm nay” Tuyết nhi vẫn để ý mọi người chất vấn và chửi rủa.

      “Được rồi, về trước ”. Huyên Huyên cũng tiện thêm gì, dù sao Tuyết nhi cũng là người Tổng giám đốc chọn, Huyên Huyên hề nghi ngờ mắt nhìn của Tổng giám đốc Huyên Huyên hề nghi ngờ. Hơn nữa, trong hoàn cảnh tại Tuyết nhi cũng thể làm việc được, cứ để ấy về , cho dù là hay phải tiết lộ, khi việc còn chưa có kết luận đồng thờiối cùng vẫn là nhân viên của Thần Phàm.

      “Tuyết nhi, cậu muốn đâu?”. San San theo Tuyết nhi ra ngoài.

      “San San, cậu tin mình chứ?”. Tuyết nhi rất nghiêm túc hỏi, biết tất cả mọi người tin tưởng , cho dù là chuyện thiết kế bị lộ hay chuyện trong đêm bổ sung đủ số lượng bản thiết kế, thậm chí ngay cả chính cũng biết liệu mình có thể thành công . Nhưng Tuyết nhi tin tưởng có thể, người đứng trước tuyệt cảnh mới có thể đột phá.

      “Tuyết nhi, tớ tin cậu, dù cậu thành công tớ tin cậu cũng dốc hết toàn bộ sức lực”. San San nghiêm túc , biết chuyện này rất khó khăn, cũng biết rằng có khả năng hoàn thành, nhưng tin Tuyết nhi cố gắng hết sức để làm chuyện này, thế là đủ rồi.

      “Ừ, San San, cám ơn cậu, mình về trước đây”. Tuyết nhi ôm San San sau đó nhanh chóng chạy xuống dưới tầng, tại quan trọng nhất là thời gian, trận đấu này đối thủ của mình là thời gian, tại Tuyết nhi nhất định phải hoàn thành trong thời gian chỉ định, tin mình có thể làm được.

      “Tổng giám đốc, việc là như vậy, vì Tổng thanh tra có ở đây nên mới tới quấy rầy ”. Huyên Huyên vào văn phòng Tổng giám đốc, đối với người đàn ông 28 tuổi này, giống như Đế vương, vẫn luôn có cảm giác sợ hãi cùng áp lực nên lời.

      “Là Lăng Phỉ Tuyết phụ trách”. Hơn phút sau, Âu Dương Thần mới chậm rì rì nhả ra mấy chữ.

      “Đúng vậy, Tổng giám đốc”. Huyên Huyên cảm thấy đợi như nửa thế kỉ rồi Âu Dương Thần mới mở miệng chuyện.

      ấy thế nào?”.

      ấy… ấy ngày mai cho chúng ta câu trả lời khiến chúng ta hài lòng, để công ty chịu tổn thất”. Huyên Huyên có chút lo lắng , chờ đợi lửa giận của Âu Dương Thần.

      “À,…vậy chờ xem ngày mai ấy xử lí chuyện này như thế nào”. Thiết kế của Tuyết nhi Âu Dương Thần từng xem qua, chỉ bằng bộ lễ phục kia của Diệp Phi là có thể nhìn ra thiên phú kinh người cùng tâm tư tinh tế, tỉ mỉ của Tuyết nhi. Hơn nữa Lưu Phàm cũng Tuyết nhi là nhà thiết kế hết sức xuất sắc, muốn tin tưởng Tuyết nhi, dù cho chuyện này cuối cùng có kết quả tốt như trong tưởng tượng nhưng cũng có phương pháp xử lí.

      “Nhưng,… Nhưng Tổng giám đốc, cần hơn mười bản thiết kế nhưng lại chỉ có thời gian ngày”. Huyên Huyên hoài nghĩ lỗ tai mình có vấn đề, Tổng giám đốc sao có thể ra những lời này chứ.

      “Được rồi, tôi tự có cách, ”. Âu Dương Thần muốn thêm, tin Tuyết nhi. Huống hồ chút tiền đó coi như là mua quà cho Tuyết nhi, có đau lòng, Âu Tổng giám đốc hiển nhiên hề để ý mấy nghìn vạn tệ tiền bồi thường làm trái hợp đồng kia.

      ------Đề với người xa lạ-----

      A a a, Tuyết nhi của chúng ta đáng thương, lại bị khi dễ rồi. Oa oa

      Mọi người, tranh thủ thời gian đến kêu gào a, vì sắp sửa báo thù cho Tuyết nhi rồi.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 52: suốt đêm.

      Tuyết nhi rất nhanh trở về nhà, chút do dự liền cầm lấy bút bắt đầu vẽ. Thế nhưng, làm thế nào cũng vẽ được, ngòi bút soàn soạt giấy vẽ bản thảo, sau đó lại bị ném vào thùng rác. , trong lòng Tuyết nhi lúc này có chút lo lắng, nhiệm vụ gian khổ như thế này Tuyết nhi chưa từng làm qua. Hơn nữa, phải cứ cố gắng là được, chuyện này cần có cảm hứng, nếu nhà thiết kế có cảm hứng cái gì cũng thể vẽ ra cũng như tác giả nếu có cảm hứng cũng thể viết ra tác phẩm vây. Tuyết nhi cố gắng làm mình tĩnh tâm, ngẫm nghĩ lại chủ đề lần này, “tự nhiên, tươi mát”. Đột nhiên nghĩ tới nhà núi, đó là ngôi nhà Thần xây vì mình, giờ phút này Tuyết nhi rất muốn trở lại nhà , đí cảm nhận cái phần thiên nhiên tươi mát kia. Tưởng tượng đến lúc trước ở đó vẽ thiết kế, cảm nhận được mọi thứ xung quanh liền có loại cảm giác mãnh liệt muốn trở về đó.

      “Vậy trở về thôi”. Tuyết nhi giọng câu sau đó thu dọn đồ dùng xuống tầng, bắt chiếc xe ở ven đường, với tài xế hướng của ngôi nhà. Nếu bị những đồng nghiệp kia biết được nhất định là Tuyết nhi muốn trốn tránh. ra Tuyết nhi cho rằng chuyện này có gì đáng trách, ngồi mài đao cũng làm mất kỹ thuật đốn củi(theo mình câu này ý là trong lúc làm việc nếu dừng lại chút với mục đích hoàn thành công việc tốt hơn cũng ko ảnh hưởng nhiều tới công việc làm)
      Tuyết nhi cho rằng, bước quan trọng trong thiết kế là hoàn cảnh tốt cùng tâm trạng thoải mái. Xe chạy lên núi, Tuyết nhi nhìn cậy cối xung quanh, trong lúc bất chợt cảm thấy lòng tin của mình tăng lên, cảm thấy tin tưởng bản thân mình, trong đầu giống như ra vài bản vẽ rồi.

      Tuyết nhi vừa tới nhà liền toàn tâm toàn ý vùi đầu vào thiết kế, ngừng chuyển động bút trong tay, cứ như vậy bức lại bức, trong đầu ngừng có hình ảnh các bức vẽ lên. Đến tận lúc Âu Dương Thần tới Tuyết nhi cũng phát ra.

      Âu Dương Thần trở về thấy Tuyết nhi, biết vì sao lại có cảm giác là Tuyết nhi trở lại nhà núi rồi. Thời gian ở nhà trước kia, Tuyết nhi luôn luôn yên tĩnh vẽ bản thảo, có khi là bản thiết kế quần áo, có khi lại là món trang sức , có khi lại chỉ là hoa cỏ núi. Trước kia Âu Dương Thần biết hoá ra Tuyết nhi lại thích vẽ tranh tới vậy. Còn nhớ thời điểm ở bệnh viện, chỉ nghe là hồi bé học được rất nhiều thứ, cầm kỳ thư hoạ mỗi thứ đều biết chút nhưng là Tuyết nhi thích nhất là vẽ tranh. Có lẽ chính mình thể hiểu Tuyết nhi, dù sao hai người ở chung chỉ năm ngắn ngủi Tuyết nhi ra . Cho nên những ký ức vụn vặt đó cứ theo Âu Dương Thần nhiều năm như vậy.

      Qủa nhiên Âu Dương Thần vừa đến nhà liền thấy Tuyết nhi truyện của LQĐôn chuyên tâm vẽ ở trong sân. Lúc này Tuyết nhi cứ yên lặng ngồi đó, trời chiều có chút ửng đỏ, ngọn núi nhuộm màu cam của nắng chiều, Tuyết nhi vẫn mặc bộ đồ nhà quê nhưng ở trong mắt Âu Dương Thần vẫn rất xinh đẹp. Tuyết nhi như vậy có chút giống với Tuyết nhi ngồi ngắm nhìn bầu trời của ba năm trước, là kiên cương như vậy, mà Tuyết nhi bây giờ, chăm chú như vậy. Có người đàn ông lúc nghiêm túc rất quyến rũ, nhưng quyến rũ của phụ nữ lúc nghiêm túc cũng hề kém chút nào. Âu Dương Thần cũng muốn quấy rầy Tuyết nhi lúc này, yên lặng đỗ xe, cầm thức ăn vừa rồi mua trong siêu thị, có thiên phú thiết kế cũng chưa từng học qua về thiết kế thời trang. Bây giờ việc có thể làm chỉ là tin tưởng Tuyết nhi, ủng hộ Tuyết nhi, vì Tuyết nhi chuẩn bị bữa tối ngon miệng để Tuyết nhi có sức lực đánh trận, Âu Dương Thần cũng chỉ có thể làm những điều này cho Tuyết nhi trong lúc khó khăn này. Lúc Âu Dương Thần chuẩn bị bữa tối xong mặt trời xuống núi, ánh sáng bên ngoài mờ nhạt nhưng Tuyết nhi vẫn còn tiếp tục vẽ. Lúc này trong núi bắt đầu hơi se lạnh, Âu Dương Thần khỏi đau lòng, trong lòng đối với kẻ đầu sỏ làm ra chuyện này càng thêm tức giận. Ngoài ra còn có chút phân vân, nên yên lặng quấy rầy Tuyết nhi hay là nên gọi ăn cơm đây.

      “Mặt trời cũng xuống núi, em có mệt ?”. Âu Dương Thần lại gần ôm lấy Tuyết nhi.

      “Thần, sao lại tới đây?”. Tuyết nhi kinh ngạc hỏi, nhìn thấy mặt trời lặn mới ý thức được mình ở đây ngày rồi. Lúc đến đây cũng với Thânf, có phải tìm rất lâu rồi ko?

      tới cung cấp lương thực cho em làm cách mạng này. Được rồi, nghỉ ngơi chút , cơm nấu xong, ăn trước rồi lát nữa lại vẽ”. Âu Dương Thần hôn lên tóc Tuyết nhi cái, dịu dàng .

      “Được”. Tuyết nhi nhàng đáp. Hẳn là truyện của LQĐônThần cũng biết chuyện kia rồi, ngoài San San còn có Thần tin tưởng mình, như vậy là đủ. biết là Âu Dương Thần dùng cách của mình để ủng hộ , tin tưởng , như vậy tốt. Nếu Âu Dương Thần dùng thế lực của mình giải quyết việc này Tuyết nhi oán giận , chuyện Tuyết nhi muốn nhất chính là dùng quyền lực làm việc. Âu Dương Thần làm vậy khiến Tuyết nhi rất cảm động, có người đàn ông cẩn thận săn sóc cùng với bạn bè tin tưởng vô điều kiện là đủ rồi.

      Ăn cơm xong Tuyết nhi lại tiếp tục trở lại phòng vẽ, bây giờ Tuyết nhi vẽ được tám bức, mặc dù như thế rất tốt nhưng vẫn cách mục tiêu còn rất xa. Tuyết nhi dám thư giãn, cho dù tay vô cùng đau nhức nhưng Tuyết nhi vẫn dám thả lỏng tay cầm bút, chỉ biết là trong đầu vẫn còn nhiều bản thảo, muốn vẽ cho tới khi hoàn thành mới thôi, Âu Dương Thần cứ lẳng lặng đứng nhìn Tuyết nhi vẽ. Lúc này hai giờ sáng, Tuyết nhi ngồi vẽ, Âu Dương Thần yên lặng nhìn, Tuyết nhi nghiêm túc như vậy trong mắt Âu Dương Thần là bức tranh vô cùng đẹp, nhìn thế nào cũng đủ.

      Thẳng đến năm giờ sáng Tuyết nhi mới chống đỡ nổi mà gục xuống bàn ngủ. Âu Dương Thần nhìn thấy Tuyết nhi gục xuống, ngực cứ như bị cái gì đó nện cho quyền, rất đau, rất khó chịu. Cẩn thận từng chút ôm Tuyết nhi lên giường, nhàng đắp chăn cho , tay sưng đỏ hết rồi. Âu Dương Thần lại lấy hộp thuốc, cẩn thận bôi cho Tuyết nhi. Làm xong mọi việc, Âu Dương Thần giúp Tuyết nhi xếp bản thiết kế lại, nhìn bản thảo những bộ quần áo cùng trang sức tinh xảo. Âu Dương Thần sớm biết Tuyết nhi của là giỏi nhất, Âu Dương Thần chăm chú nhìn mỗi bức tranh, mỗi bức đều mang lại cho kinh ngạc rất lớn, thầm cảm thấy may mắn vì mình tin tưởng Tuyết nhi mà giải quyết bằng biện pháp kia. Tuyết nhi đáng giá được tin tưởng, càng thêm chứng minh khả năng của Tuyết nhi.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 53: Nóng nảy chờ đợi

      Editor: nhokcoicodon

      Công ty Thần Phàm.

      Ở trong phòng làm việc Huyên Huyên đứng ngồi yên rồi, nhìn đồng hồ tay tám giờ rưỡi, Tuyết Nhi còn chưa tới, điện thoại của tổng giám đốc cũng có liên lạc được, Huyên Huyên biết tổng giám đốc lần này bị làm sao, thường ngày bất kể xuất tình huống thế nào tổng giám đốc luôn là người đầu tiên tiền có phương pháp xử lý hoàn mỹ nhất, ban đầu Huyên Huyên chính là theo bên cạnh Âu Dương Thần, sau khi Thần Phàm thành lập, bởi vì Tổng giám đốc Lưu Phàm chỉ thích thiết kế cũng nguyện ý tiếp xúc quá nhiều với bên ngoài, cho nên, tổng giám đốc phái tới xử lý chuyện của Thần Phàm, từng cái quyết sách của tổng giám đốc đều là minh, cho nên ở dưới lãnh đạo của tổng giấm đốc coi như khó khăn lớn hơn nữa, chuyện chật vật hơn nữa, bọn họ cũng lo lắng, thế nhưng lần này, Huyên Huyên có chút hoài nghi quyết sách của tổng giám đốc rồi, nên quá tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, hay là tổng giám đốc đối với hợp đồng lần này quá để ý, đến tin tưởng Lăng Phỉ Tuyết, tổng giám đốc tuyệt đối thể nào biết Lăng Phỉ Tuyết, cho dù Tổng giám đốc Lưu đề cập tới người này, nhưng tổng giám đốc cũng phải là người tin tưởng chỉ dựa vào lời của bên, đừng đến quá tin tưởng, Huyên Huyên ở chỗ này nghĩ trăm mối vẫn có cách giải.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, người của bộ phận thiết kế đều có ý nghĩ giống nhau, ra biết rất ràng thể làm được, nhưng là bọn họ còn chờ, ra ngay cả bọn họ đợi gì cũng biết, là chờ Tuyết Nhi tới sao? Đáp án hiển nhiên phải đâu, phải là đợi phương án xử lý của cấp , nhưng thời vian hẹn cùng công ty Ngải Phỉ cũng sắp tới, nhưng vẫn hề có chút tin tức nào truyền đến, cảm giác vẫn giống như thường ngày, đây cũng là điều d..ndan@@quydon làm mọi người bận tâm. Vì hóa giải loại tâm tình khẩn trương này, mọi người lại bắt đầu tám chuyện rồi, đề tài hiển nhiên còn vây quanh kiện lần này, có người vẫn như cũ cho rằng là Tuyết Nhi làm, mà có người nghĩ rằng Tuyết Nhi là oan uổng, phần lớn người vẫn là bàng quan thôi.

      "Các xem Lăng Phỉ Tuyết có thể trong cái buổi tối vẽ ra mười mấy bản thiết kế sao?" Có người đột nhiên .

      "Ai nha, điên rồi sao, làm sao có thể, cho rằng là củ cải rau xanh muốn là có thể mua là xấp dầy à."

      "Đúng vậy, đúng vậy, tôi nghĩ đây chính là ta tùy cơ ứng biến , mưu bị bại lộ sợ ở chỗ này bị chỉ trích mới trốn thôi."

      "Đúng vậy. Tôi cũng nghĩ vậy, nếu nhìn xem đến lúc này rồi, nếu như có bản thiết kế sớm ra ngoài sớm nghênh ngang xuất tại công ty rồi."

      " cũng phải nha, tôi chính là tùy tiện chút nha."

      "Ai, nghe lần này công ty Ngải Phỉ là công ty nổi danh bắt bẻ quỷ, đừng bảo là có có bản thiết kế vẫn e ngại, tại còn có đồ, chỉ sợ công ty Ngải Phỉ bên kia từ bỏ ý đồ."

      "Sợ cái gì nha, Thần Phàm chúng ta cũng phải là người bình thường có thể chọc, chúng ta đứng số số hai trong nước. Lại sau lưng chúng ta còn có tập đoàn lớn ủng hộ nữa, tôi nghe là Euclid đấy. Euclid đây chính là dậm chân cái là có thể làm cho cả thành phố A thậm chí là kinh tế cả nước cũng hỗn loạn đấy." tự hào .

      " nha, tôi tới công ty cũng hơn năm, nhưng chưa bao giờ gặp qua tổng giấm đốc của Euclid Âu Dương Thần, đây chính là người tình trong mộng của tôi, nếu như có thể được coi trọng, tôi tuyệt đối làm nhà thiết kế cái gì nữa, trực tiếp. . . . . ."

      " thôi , tổng giám đốc của Euclid là người có thể nghĩ đến sao? Đây chính là người đàn ông hoàng kim độc thân trong toàn bộ thành phố A nha, chỉ là nghe gần nữ sắc, chưa từng có người phụ nữ nào có thể đến gần đấy?"

      "A, thể nào, đàn ông tốt như vậy lại là gay, trời ạ, đây phải là quá đau đớn..., ai nha, làm sao nghĩ quẩn như vậy nha." đau lòng .

      "Được rồi, chớ lung tung nữa, đó cũng chỉ là lời đồn đãi, những người có tiền kia còn phải là cũng như vậy, ngươi xem Diệp Phi của Diệp thị cũng đính hôn, nhưng nghe vẫn thầm tìm bạn trước đấy. Đàn ông mà, đều như vậy."

      "Tôi cảm giác tổng giám đốc Âu Dương chừng là chư có gặp được trong lòng rồi, nếu như gặp phải, vậy, , , , , , oa, hi vọng người kia là tôi nha. Có thể cùng ở chung chỗ tôi chết cũng đáng"

      Cả phòng thiết kế cũng bắt đầu tồ mờ bàn ttán chuyện của Âu Dương Thần, chỉ có hai người có tham dự, là San San, San San vẫn nhìn cửa, mực chờ đợi Tuyết Nhi xuất , mặc dù cũng biết thời gian chỉ buổi tối thể có kỳ tích xuất nhanh như vậy, nhưng San San khỏi tin tưởng bạn tốt của mình, thời gian từng giây từng phút trôi qua, San San càng hi vọng thời gian có thể dừng lại, như vậy Tuyết Nhi có thêm ít thời gian. Mà đổi thành người lại hi vọng thời gian có thể nhanh chút, hoàn toàn chưa từng nghĩ Tuyết Nhi đến, chỉ là muốn thời gian nhanh đến, cơ hội của col cũng tới rồi, ở Thần Phàm năm năm rồi, tiểu Huệ cảm thấy ngày nổi danh của mình tới rồi, chuyện lần này mũi tên trúng ba con chim nha, Tuyết Nhi bị đả kích, nhất định có thể bị đuổi ra công ty, hai là mình có cỡ hội lớn để bày ra tài nặng của mình, ba là có cơ hội lấy được trợ giúp của Lâm Hiểu tiến vào xã hội thượng lưu, dien...le??ydon đây cũng là điều tiểu Huệ cảm thấy đáng giá nhất, những ngày tháng nghèo khổ chịu qua, bây giờ chỉ muốn muốn xâm nhập Hào Môn (giới thượng lưu nơi dành cho người có tiền) như vậy có thể vĩnh viễn thoát khỏi những người nghèo kia.

      "Khụ khụ." Huyên Huyên đứng ngoài thấy tất cả mọi người ở nơi này trò chuyện về tổng giám đốc, biết gì, ngay cả bên ngoài tổng giám của mình cũng có lực ảnh hưởng lớn như vậy."Lăng Phỉ Tuyết chưa tới sao?" Quét mắt khắp xung quanh, vẫn thấy Lăng Phỉ Tuyết, Huyên Huyên khẽ nhíu mày, rất vui mừng, Lăng Phỉ Tuyết còn chưa tới, tổng giám đốc vẫn là có tin tức, làm thế nào, nhìn bề ngoài chỉ có nửa giờ nữa thôi, hẹn với Ngải Phỉ là chín giờ rưỡi, bình thường lúc này chuẩn bị họp, chuẩn bị tiếp đãi đối tác, tại thế nào, xem ra chỉ có thể nhắm mắt mà làm thôi.

      " họp , chuẩn bị tiếp đãi công ty Ngải Phỉ." Huyên Huyên lạnh lùng xong, xoay người hướng phòng họp tới.

      "A, có biện pháp rồi sao? Xem ra là cấp có chỉ thị xuống.
      ", , nhanh thôi, Phó Tổng giám đốc có dễ chuyện như vậy."

      Tiểu Huệ có chút kinh ngạc, chẳng lẽ công ty nghĩ ra biện pháp, được, cơ hội này chỉ có thể là của mình, bước nhanh chạy tới, mà San San còn ở bên nóng nảy gọi điện thoại cho Tuyết Nhi.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :