1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu chuyên sủng của tổng giám đốc mặt lạnh - Hạ Thủy Liên Y (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23: Bữa cơm tối.

      Edit: Ngọc Hân

      Văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Âu thị.

      “Tổng giám đốc, chuyện ngài dặn dò làm xong rồi.”

      “Ừ, để xuống .”

      Cầm lấy đồ mặt bàn, nhìn Tuyết Nhi chứng minh nhân dân, vẫn là khuôn mặt tuyệt đẹp kia, vẫn là nụ cười khiến người ta ấm lòng, nhớ tớ Tuyết Nhi trong lòng Âu Dương Thần khỏi ấm áp, từ sau khi Tuyết Nhi trở về, Âu Dương Thần hận thể lúc nào cũng có thể ngây ngốc ở trong phòng làm bạn với , ngày trước với Âu Dương Thần mỗi ngày mỗi đêm đều là công việc, trong con mắt của cấp dưới mười phần là người cuồng công việc, LêQu,ýĐô!n, ấy mà mấy ngày gần đây, tổng giám đốc đúng giờ như kỳ tích thậm chí luôn tan tầm trước giờ, ặc, điều này khiến người ta khỏi nghi ngờ tổng giám đốc đại nhân của chúng ta rơi vào bể tình, nhưng mà nghĩ lại bên người tổng giám đốc cũng xuất người phụ nữ nào, hơn nữa ai cũng biết tổng giám đốc đại nhân của Âu thị trước giờ tiếp xúc với phụ nữ, lại càng ghét chạm vào phụ nữ, điều này cũng làm cho nhóm được gọi là người con đẹp và thùy mị đau lòng, càng khiến ít người hiểu nhầm Âu Dương Thần thích đàn ông, lời này nếu như bị Âu Dương Thần biết được đoán chừng gương mặt lạnh lẽo kia biến thành màu đỏ tía.

      Nhìn con số đồng hồ tới năm, cuối cùng cũng tới năm giờ, gần tan tầm rồi, rốt cuộc có thể trở về gặp Tuyết Nhi, biết Tuyết Nhi làm gì ta?

      Mà ở chỗ khác Tuyết Nhi bận rộn trong phòng bếp, mấy ngày này lúc nào cũng Thần nấu cơm cho mình, nhưng mình chưa làm bữa cơm ngon lành cho Thần, Thần quan tâm giúp mình nhiều như vậy, bữa cơm này là lẽ đương nhiên, Tuyết Nhi vui vẻ làm đồ ăn, , lúc ở nước ngoài hàng ngày ăn đồ ăn ngoại quốc quen, mặc dù Phi có mời giúp việc, nhưng mà dù sao cũng cảm thấy bản thân mình tự nấu cơm có cảm giác càng thích hơn, cho tới bây giờ Tuyết Nhi đều hướng về kiểu sống, nấu cơm vì người mình mến, chờ trở về, sau đó cùng nhau rửa chén, dạo, ái chà, nghĩ vậy, khỏi nhớ tới Thần, thầm mắng mình nghĩ quá nhiều, vẫn nên tập trung tinh thần nấu cơm hơn, lần đầu tiên, cũng thể để Thần coi thường chứ.

      Khi Âu Dương Thần trở về, vừa đúng lúc Tuyết Nhi làm xong cơm và món canh cuối cùng, nhìn món ăn phong phú bàn cơm kia, chỉ thấy Tuyết Nhi mang tạp dề bưng canh ra. Trong lòng Âu Dương Thần khỏi chấn động, hình ảnh này chính mình từng ảo tưởng vô số lần, từ bị đào tạo thành người thừa kế, còn muốn thừa kế tổ chức kia, trước khi gặp được Tuyết Nhi mình thậm chí dám nghĩ, sau khi gặp được Tuyết Nhi mới có dũng khí suy nghĩ, nhưng mà mất Tuyết Nhi, ròng rã ba năm mình suy nghĩ vẩn vơ, mà bây giờ tất cả đều biến thành , truyện của LqĐôn, giờ phút này trong lòng Âu Dương Thần chỉ là rung động, mà đó là tình thể thành lời, Âu Dương Thần thầm thề nguyện trong lòng hạnh phúc như vậy tuyệt đối cho phép kẻ khác phá hỏng, tuyệt đối thể….

      Thần, về rồi, rửa tay ăn cơm thôi, nếm thử tài nấu nướng của em …” Tuyết Nhi ngọt ngào với Âu Dương Thần.

      Âu Dương Thần khỏi sửng sờ, cười với Tuyết Nhi, đây là hạnh phúc thuộc về Âu Dương Thần .

      “Thế nào” Tuyết Nhi chăm chú nhìn Âu Dương Thần, rất sợ bỏ lỡ mất bất kỳ biểu cảm nào của .

      Thấy Tuyết Nhi căng thẳng như vậy, Âu Dương Thần khỏi muốn trêu chọc đứa này, gắp miếng thức ăn đặt vào trong miệng, lông mày nhăn sít sao, ăn rất ngon, mà Tuyết Nhi cho rằng đồ ăn mình làm cực kỳ khó nuốt, con mắt khỏi u ám, xem ra bản thân mình lâu rồi làm, cũng nấu cơm, hơn nữa cơm Thần làm ăn ngon như vậy, mình làm….

      “Tuyết Nhi” thấy mắt Tuyết Nhi u ám, Âu Dương Thần chợt cảm thấy mình quá đáng, nên chọc ghẹo bảo bối nhà mình.

      Thần, thích đừng ăn, em…” Tuyết Nhi cực kỳ đau lòng, nước mắt che kín đôi mắt to.

      “Tuyết Nhi, làm sao vậy, ăn ngon mà, vừa rồi là cố tình dò xét em, em tin, tự mình nếm thử .”

      Cái gì, Tuyết Nhi mở miệng nuốt miếng thức ăn Âu Dương Thần gắp đưa tới, phát ra vẫn là hương vị ấy, Thần, vậy mà lừa gạt em, chết chắc rồi…. Tuyết Nhi suy nghĩ, lập tức khóc hu hu, phải đàn ông sợ nước mắt nhất à? Nghĩ nghĩ lại, nước mắt như suối tuôn ra, làm thế nào cũng ngừng được. Nhưng lần này làm Âu Dương Thần hoảng sợ, hối hận mình nên đùa giỡn Tuyết Nhi.

      nhàng ôm Tuyết Nhi, “Tuyết Nhi, đều là Thần tốt, em đừng khóc, em trừng phạt như thế nào cũng được.”

      Tuyết Nhi trong ngực Âu Dương Thần, hai mắt to đảo quanh, “ vậy .”

      “Ừ, .”

      “Tốt lắm, ăn hết tất cả đồ ăn bàn, còn có lát nữa rửa chén.” Tuyết Nhi chui ra từ ngực Âu Dương Thần, ra lệnh giống như nữ vương, đây, đây cũng quá…

      Âu Dương Thần biết mình bị Tuyết Nhi trêu chọc, nhưng có thể làm gì chứ, chính mình sẵn lòng nhận phần tội này mà.

      Truyện của Diễn đàn L&ê QuýĐ*ôn trang khác là coppy được phép.

      Quả nhiên Âu Dương Thần phụ mong đợi của mọi người và Tuyết Nhi cùng tiêu diệt hết tất cả đồ ăn, thời gian này còn làm chứng minh thư cho Tuyết Nhi, hộ chiếu, và số bằng tốt nghiệp đưa cho Tuyết Nhi, trong khoảng thời gian này Tuyết Nhi muốn tìm việc, nhưng mấy thứ này có ở đây, bây giờ cuối cùng có thể như mong muốn, thể tăng thêm hảo cảm với Âu Dương Thần nhiều hơn phần. Để tỏ lòng cảm ơn với Âu Dương Thần, LQĐôn,n~n, cũng chủ động đảm nhận công việc rửa chén cùng với Âu Dương Thần, đối với Âu Dương Thần mà điều này tất nhiên gì tốt hơn, bởi vì đây cũng là phần trong ước muốn.

      Trong phòng bếp lại truyền ra tiếng cười đùa ầm ĩ của Tuyết Nhi và Âu Dương Thần.

      Hết chương 23
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, AnAnChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: Chỉ có em mới có thể làm hạnh phúc.

      Edit: Ngọc Hân

      “Bây giờ chúng ta khách sạn lớn được bảo vệ nghiêm ngặt, hôm nay tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị Diệp Phi tổ chức tiệc đính hôn cùng với thiên kim Lâm thị Lâm Hiểu tại đây, được mời đều là những nhân vật nổi tiếng trong thương giới (giới kinh doanh) chính giới (giới chính trị).

      Đến đây đến đây, biết người nào hô lên, chỉ thấy bên trong chiếc Lincoln rất dài người đàn ông đẹp trai phong độ tuyệt vời mang lễ phục màu trắng bước xuống, rồi sau đó, người con đẹp mặc Bra váy dài, mặt mang theo nụ cười nhàng, vẻ mặt hạnh phúc, khoác cánh tay Diệp Phi, bước chậm rãi vào tiệc rượu, nhưng thân là nam chủ mà Diệp Phi mặt chút thay đổi, thậm chí có chút giận dữ. Vì Lâm Hiểu luôn cố tình hay vô ý dựa vào sát người Diệp Phi, điệu bộ nghiêm chỉnh của người con bé.

      hề nghi ngờ, dáng người Lâm Hiểu rất đẹp, cao 1 mét 70, cộng thêm trước sau lồi lõm. Bình thường lại chú ý cách ăn mặc, truyện của diễn đàn L!ê Q(úy Đ)ôn, trong mắt đàn ông cũng là người con đẹp, nhưng chú ý cách ăn mặc quá, trang điểm khuôn mặt cũng thiên về diêm dúa lòe loạt, người luôn mang theo mùi nước hoa nồng nặc, ta hoàn toàn cho rằng đàn ông thích phụ nữ khêu gợi, nhưng lại ý thức được rằng Diệp Phi ghét nhất chính là người như thế.

      Mà Tuyết Nhi đọc tư liệu tìm việc làm cũng nhìn thấy bản tin tràn khắp mọi nơi này, hai nhà Diệp Lâm làm thông gia thể nghi ngờ là tin tức lớn nhất nay của thành phố A, dù sao đây là hai xí nghiệp lớn lại là hai gia tộc lớn kết nghĩa vợ chồng cũng là câu chuyện trà dư tửu hậu, mà cuộc hôn nhân này lại có người vui mừng có người buồn rầu, hôn nhân nhà giàu sang quyền thế phần lớn cũng là cuộc mua bán, có người có thể đạt được lợi ích lớn hơn tự nhiên cũng có người ít chén canh, vài bản tin giải thích xuất thân bối cảnh hai xí nghiệp lớn Diệp Lâm, đều khen ngợi Diệp Phi và Lâm Hiểu là kim đồng ngọc nữ, trời sinh cặp, nhìn hai người xứng đôi như vậy, Tuyết Nhi khỏi ao ước lúc, LQđ*ôn, nhưng lúc nhìn thấy lễ phục người Diệp Phi lại chua xót hồi, mặc dù nghĩ tới có thể Diệp Phi mặc lễ phục mình thiết kế, nhưng mình vẫn cứ hi vọng tin tưởng mặc, xem ra mình vẫn là tự đánh giá cao bản thân mình, dù sao Lâm tiểu thư mới chính là vị hôn thê của Phi, sau khi cảm thán hồi, Tuyết Nhi tắt những cửa sổ phát tin tức này, trước mắt quan trọng nhất là hãy tìm công việc, vì thế lại tập trung tinh thần vùi đầu vào tìm việc làm.

      Nhà họ Diệp.

      Mặc dù mới đính hôn, ông cụ muốn hai vợ chồng mới chung phòng, lần này lại có người mừng có người buồn, vui vẻ đương nhiên là Lâm đại tiểu thư (tiểu thư lớn nhà họ Lâm) của chúng ta, ở nước ngoài quen với cuộc sống phóng túng, mấy ngày nay lúc ở nhà Diệp Phi, mặc dù thường dụ dỗ Diệp Phi, nhưng mà Diệp Phi lại cho mình tới gần phòng , mình sớm nhịn được đơn lạnh lẽo, tối hôm nay chung phòng, có niềm tin Diệp Phi tuyệt đối quỳ gối dưới váy , nghĩ Lâm đại tiểu thư là ai, chỉ có vóc dáng mê người, còn có bản lĩnh giường chiếu tiêu hồn. Đàn ông ư? Nét mặt lạnh lùng, lên đến giường còn phải là nhiệt tình như lửa à, ha ha, nhớ lại dáng người đẹp đẽ kia của Diệp Phi, cơ bụng mê người, lửa nóng trong mắt Lâm Hiểu càng nồng thêm, sớm tắm hương thơm hoa cỏ, thay nội y khêu gợi, chờ đợi cho Diệp Phi niềm vui lớn.

      Lúc này dưới lầu Diệp Phi buồn rầu uống rượu, Laffey năm 78 trong mắt như dùng để uống nước, ai có thể hiểu được nổi buồn đau của , Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, ly rượu lót bụng, còn cảm giác đau khổ, bởi vì trong lòng khổ quá rồi, lúc này người hầu cầm hộp quà tặng từng bước từng bước qua khiến Diệp Phi để ý, “Đứng lại, cầm gì đó.”

      “Ặc, thiếu gia, cái này hôm qua có người gửi cho ngài, đoán là quà tặng.”

      “Cầm tới xem tý nào” Diệp Phi quái lạ vì sao mình nhìn thấy hộp quà tặng này, nhìn gói hàng này hẳn là thứ đồ quen. Tùy tiện mở hộp, ra trước mắt chính là bộ lễ phục, đây, đây là….

      Vội vàng mở lễ phục, là bộ lễ phục thiết kế đặc biệt. so với bộ người mình chỉ có hơn chứ kém, càng tôn lên phong độ của mình, lại phù hợp với phong cách của mình, đây, lúc này chú ý thấy lá thư mặt đất, chữ viết này quen thuộc, là, là Tuyết Nhi….

      Phi

      về rồi, xin lỗi, em chờ trở về, cũng chăm sóc tốt ông nội Diệp, nghe muốn đính hôn, chúc mừng , có gì để tặng cho . Đây là lễ phục em tự mình thiết kế, như thế nào, thích ? Đây là lần đầu tiên Tuyết Nhi thiết kế lễ phục con trai, nếu đẹp cũng bỏ qua cho em nhé….

      Phi, cảm ơn làm bạn trong hai năm qua, cho tới nay cũng giống như người cả, L^êQu*ý Đ~ôn, làm cho em cảm thấy rất ấm áp, em biết hai năm trước cũng là cứu em, có thể là sợ em có trách nhiệm nên mới cho em biết, em là vị hôn thê của , bây giờ em biết phải, Lâm tiểu thư mới đúng, nhưng mà em trách , trách, trong lòng em vĩnh viễn là trai quan trọng nhất, nhất định phải hạnh phúc nhé…., bây giờ em rất tốt, Tuyết Nhi trưởng thành, phải lo lắng cho em đâu…, chúc và Lâm tiểu thư hạnh phúc….”

      Truyện của Diễn đàn L$ê Qu7ý Đ@ôn, trang khác là coppy lậu.

      Thấy chữ viết xinh đẹp này, Diệp Phi cảm thấy trong lòng mình giống như bị côn trùng gặm cắn, rất đau, rất khó chịu.

      “Cái này đưa tới lúc nào, vì sao ai đưa cho tôi, , người đưa tới đâu rồi, mau cho tôi biết.” Tâm tình Diệp Phi kích động thậm chí còn lôi kéo cổ áo người hầu, người hầu có chút bị dọa sợ, hôm nay thiếu gia làm sao vậy, mặc dù bình thường thiếu gia lạnh nhạt nhưng cũng có chút dịu dàng, mà hôm nay, trong đôi mắt kia đầy ắp sát ý cảm giác đáng sợ,

      “Hôm qua… Đêm qua…. người đàn ông mang tới, kêu tiểu Trương lấy…. Đưa cho ngài.”

      “Ngày hôm qua, vì sao ngày hôm qua đưa cho tôi, các người đám ăn gan hùm mật gấu, á….”

      Tiểu Trương bị dọa hoàn toàn… Lập tức quỳ xuống “Thiếu gia, tôi…. Tôi sai rồi…. Thiếu gia….”

      “Cút” tức giận hét tiếng, tiểu Trương lập tức co cẳng chạy. Diệp Phi cầm thư của Tuyết Nhi, lao ra ngoài cửa, LQĐ!ô*n, Tuyết Nhi, chỉ em mới có thể mang lại hạnh phúc cho Phi, em chờ , đừng rời khỏi , trong đầu chỉ có giọng và dáng vẻ vui cười của Tuyết Nhi, quên ông nội bệnh nặng, quên Lâm Hiểu chờ trong phòng, càng quên luôn bây giờ là đêm khuya rồi. Chỉ nghĩ đến nhanh tìm Tuyết Nhi.

      Mà Lâm Hiểu ở trong phòng lòng đầy vui mừng chờ Diệp Phi tới, ngờ rằng, Diệp Phi tìm người mà ta ghét nhất.

      Hết chương 24
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, AnAnChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: Ngày đầu tiên làm việc

      "Rời giường, rời giường, con heo lười rời giường a" nghe tiếng chuông êm tai nhớ đến, công chúa giường người da thịt trắng như tuyết, đôi mắt bồ câu chậm rãi mở ra, giống như thiên sứ thức tỉnh ở nhân gian, dụi mắt, ấn rơi đồng hồ báo thức, nhìn thời gian là sáu giờ sáng, ai nha, hôm nay người nào đó thể được ngủ nướng, hai ngày trước Tuyết Nhi chuyển sơ yếu lý lịch đến công ty, tổng giám đốc công ty thiết kế này là nhà thiết kế Lưu Phàm nổi tiếng trong và ngoài nước, nhà thiết kế này có nghe giáo sư qua, phong cách của cực kỳ độc đáo, phần phóng khoáng chịu trói buộc cũng là khuyết điểm của mình, giáo sư có thiết kế của mình rất nữ tính, nhưng lại ít phần phóng khoáng, làm Tuyết Nhi có cơ hội học tập Lưu Phàm, nghe tính cách của Lưu Phàm giống như phong cách thiết kế của phóng đãng chịu trói buộc, để bất luận kẻ nào để vào mắt, nhưng lại vẫn tài hoa hơn người, sau lưng có tập đoàn lớn chống đỡ, đại khái đắc tội rất nhiều người, nhưng vẫn ở trong giới thiết kế đỏ thẫm đó như cũ.

      Tuyết Nhi rửa mặt xong, đổi bộ đồ công sở, đây là bộ đồ công sở màu đen bình thường, trang phục quá mức người lớn như vậy, cũng có phác thảo được dáng người Tuyết Nhi, nhưng dường như Tuyết Nhi đối với trang phục này cực kỳ hài lòng, soi gương nhìn mình ăn mặc quê mùa, dung nhan tuyệt sắc trong gương ràng cùng trang phục này hoàn toàn hợp, Tuyết Nhi cầm lấy gọng kính đen bên cạnh, đeo lên, lần này trang phục cùng gương mặt tương xứng, trong gương xuất ăn mặc quê mùa, tướng mạo bình thường, Tuyết Nhi cười cười hài lòng, trong hai năm qua soi gương thường xuyên cảm thấy giống như phải nhìn mình, dung nhan tuyệt mỹ như vậy cho dù là mình nhìn cũng có chút si mê, vẫn nên bình thường chút, cho nên lúc ở nước ngoài mình cũng đeo kính mắt này, bởi vì muốn để cho người khác bàn luận gì về dung mạo của mình, cũng muốn cho thấy tài năng chân chính mình chút. Soi gương ngọt ngào cười, rốt cục có thể làm rồi.

      "Xin chào." Tuyết Nhi hướng về phía trước nhân viên lễ tân ngọt ngào gọi.

      "A..., tiểu thư, xin chào, xin hỏi có thể giúp gì cho ?" Cho dù đối với người ăn mặc quê mùa trước mắt này có thiện cảm gì, nhưng hổ là công ty lớn, vẫn duy trì lễ phép cơ bản nhất.

      "Tôi là Lăng Phỉ Tuyết mới tới làm trợ lý công ty Thần Phàm."

      "A..., bên này mời." Nhân viên lễ tân lễ phép đưa vào.

      "Chị Tiểu Phân, đây là trợ lý mới tới, chị sắp xếp ." Xuất ở trước mắt có thêm gương mặt đẹp hơn, trang điểm tinh tế, chỉ là ở đây, người dày đặc mùi nước hoa làm cho khứu giác Tuyết Nhi bị đả kích lớn. Nhưng vào lúc lễ phép vẫn nên chủ động chào hỏi.

      Lý phân nhìn trợ lý quê mùa trước mắt cái này, có cảm giác uy hiếp quá lớn, yên tâm, nhưng nhìn người mới cho nên chưa cho sắc mặt hoà nhã gì, kêu đơn giản pha chút trà, chỉnh lý văn kiện vụn vặt rồi để ý đến.

      Đồng chí Lăng Phỉ Tuyết rất buồn bực, có vẻ như mình là trợ lý tổng giám đốc, nhưng bây giờ nhìn thấy mặt mũi tổng giám đốc, còn buổi sáng giúp bọn họ pha trà, pha coffee, chạy chạy, thầm cảm thán xã hội này.

      "Cậu là người mới tới, xin chào, mình tên là Ngô san, gọi mình San San được rồi, mình cũng là trợ lý nhà thiết kế, rất hân hạnh được biết cậu." Vẻ mặt thanh tú xấp xỉ tuổi với mình trước mắt này thiện chí cười với mình, nhất thời làm cho Tuyết Nhi có ấn tượng tốt.

      "Xin chào, mình tên là Lăng Phỉ Tuyết, gọi mình Tuyết Nhi."

      "Tuyết Nhi, ừ ừ, tên rất dễ nghe, ha ha, tới đây quen chưa."

      "Ừ, tồi, mới buổi sáng cũng …. chưa thấy tổng giám đốc."

      "Ha ha, vừa đến đều như vậy, mình cũng mới đến, bị ít bạch cốt tinh hành hạ." Đến gần Tuyết Nhi lặng lẽ , ánh mắt nhìn về phía Lý Phân, Tuyết Nhi nháy mắt liền hiểu ngụ ý của , bạch cốt tinh … ha ha. Quả là tên gọi sai, cứ như vậy, hai trẻ tuổi cứ như vậy trở thành bạn thân, có bạn tốt này, có thể Tuyết Nhi ít rất nhiều phiền phức, cũng rất nhanh hiểu biết rất nhiều chuyện về công ty, trong này bao gồm hai mặt trái phải, còn có thêm thành phần bát quái. Lúc giữa trưa Ngô San cùng Tuyết Nhi đến nhà ăn ăn cơm, hai người chuyện hợp.

      Từ trong miệng San San, Tuyết Nhi biết bạch cốt tinh nồng nặc mùi nước hoa buổi sáng này là thư ký tổng giám đốc thâm niên nhất ở Thần Phàm, cao ốc 27 tầng này đều là bộ phận thiết kế Thần Phàm, tổng giám đốc Lưu Phàm có văn phòng rất lớn, Lưu Phàm là người có cuộc sống cực kỳ hỗn độn, nhưng khi làm việc cực kỳ nghiêm túc, là người điên cuồng làm việc, tính tình cũng cực kỳ thối nát, lúc làm việc nếu ai đến quấy rầy , bị chửi như tát nước vào mặt, sai trực tiếp bị đuổi ra ngoài, trước có trợ lý cũng như thế bị đuổi , chỉ là hai ngày này Lưu Phàm xuất ngoại, cho nên Tuyết Nhi mới thấy đến, theo như San San miêu tả, Tuyết Nhi trực tiếp tưởng tượng Lưu Phàm thành người rất có thần kinh nghệ thuật, đến nỗi về sau nhìn đến khuôn mặt Lưu Phàm tuấn đó, có biện pháp cùng người kia liên hệ cùng chỗ. Tuyết Nhi còn biết rất nhiều người khác trong công ty, còn có mấy nhà thiết kế có vẻ xuất sắc Trương Lâm, Lý Ngọc, tóm lại mấy người trong công ty có vẻ nổi tiếng toàn bộ San San đều giới thiệu chút, Tuyết Nhi cũng cực kỳ dụng tâm nhớ kỹ, dù sao mình lần đầu tiên làm, rất hi vọng có thể cùng đồng nghiệp ở chung hòa hợp.

      Tuyết Nhi cứ bận rộn như vậy lại nhõm dưới tình huống qua ngày, lúc về đến nhà Âu Dương Thần còn gọi điện thoại trở về, những ngày qua Âu Dương Thần ra nước ngoài, cho nên cũng biết Tuyết Nhi làm, Tuyết Nhi chỉ đại khái ra, thấy giọng Tuyết Nhi vui vẻ cũng tiện trách mắng gì, chỉ ở trong lòng suy nghĩ nên thầm điều tra, vừa suy nghĩ xong, Tuyết Nhi bên kia giống như đoán được suy nghĩ của Âu Dương Thần, hi vọng Âu Dương Thần đừng nhúng tay vào công việc của mình, nếu ... Dĩ nhiên, hậu quả này tuyệt đối là Âu Dương Thần gánh nổi được, mất Tuyết Nhi, đối với mất toàn bộ thế giới còn đáng sợ hơn, cho nên cũng tiện áp dụng các biện pháp gì, đến nỗi đến lâu sau Âu Dương Thần mới biết ra là Tuyết Nhi làm ở công ty nhà mình, là người nhà biết người nhà.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, AnAnChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26: Tìm nhà

      Editor: nhokcoicodon

      Hôm nay là Chủ nhật, Tuyết Nhi cùng San San hẹn cùng xem nhà, làm gần được tuần, mặc dù trong công ty vẫn thường hay bắt nạt người mới, nhưng có San San chăm sóc, Tuyết Nhi vẫn làm việc rất vui vẻ, nhưng mà, ngôi nhà của Âu Dương Thần ở vùng ngoại ô, có thể là ở núi, mặc dù xung quanh có rất ít người, đối với việc làm của Tuyết Nhi cũng dễ dàng, mỗi ngày hơn năm giờ phải rời giường, quan trọng nhất là có xe, mỗi ngày vất vả chen lên xe buýt cũng rất cực khổ, lại quen, cho nên lôi kéo San San cùng nhau xem chút, có thể tìm nơi nào gần thành phố chút để thuê hay , làm cũng dễ dàng.

      "Tuyết Nhi, tại sao đột nhiên lại muốn tìm nhà vậy, trước đây cậu ở chỗ nào?"

      "Mình à, trước ở chỗ người khác, nhưng cách chỗ này xa quá."

      "A, như vậy sao, cũng đúng, ở cùng người khác cũng có thoải mái, nhưng mà, dạo này, giá nhà rất đắt, thuê nhà phải mất hơn nửa tiền lương nha." Ở trong nhận thức San San biết, Tuyết Nhi ăn mặc mộc mạc, lại khiêm tốn, nhất định là gia cảnh tốt, hơn nữa, Tuyết Nhi quen thuộc thành phố cho nên San San vẫn cảm thấy Tuyết Nhi là ở tại đây học đại học, sau đó ở chỗ này tìm việc làm, chừng, trong nhà vẫn chờ phị dưỡng, ai, mặc dù trong nhà mình cũng phải là giàu có gì, nhưng mà cha cũng có công ty , cũng cho tự mua phòng trọ , cuộc sống cần lo nghĩ. Trong tiềm thức, San San vẫn muốn chăm sóc Hạ Tuyết nhiều hơn.

      "Đúng vậy nha, xem trước chút thôi." Tuyết Nhi nhàn nhạt đáp lại, mình rất thích ngôi nhà , Thần đối với cũng rất tốt, nghĩ đến Thần, Tuyết Nhi cảm giác mấy ngày nay luôn nghĩ đến , thói quen đúng là điều rất đáng sợ.

      "Ai nha, người môi giới này cũng quá lừa gạt , dẫn chúng ta xem cái loại phòng đó còn thu 200 đồng, nơi như vậy người có thể ở sao? là tức chết tớ rồi. . . . . ." San San ở bên lảm nhảm oán trách, hai người tìm nửa ngày, nhìn hồi lâu, vẫn là có hài lòng, phải quá đắt, chính là phòng ốc quá tồi tàn, ra Tuyết Nhi cũng phải là có tiền, khi Âu Dương Thần để lại số tiền mặt lớn, còn có tờ giống như ghi mã số thẻ tín dụng, chỉ là trong tiềm thức, Tuyết Nhi có tư tưởng độc lập, cũng muốn dùng đến tiền của Âu Dương Thần, bây giờ mặc dù cũng có tác dụng, nhưng mà vẫn còn tiền lương, tại công việc trợ lý này cũng chỉ có 4000 đồng, tiêu thoải mái chút tháng cũng còn hơn 1000 đồng, hơn nữa còn ăn ở, ai, cảm thán nha, đúng là muốn giết người nha, ra tiền lương của Tuyết Nhi cũng coi là thấp bởi vì ở tiền lương ở công ty Thần Phàm cao hơn nhiều so với những công ty khác, nhưng mà tiền nhiều hơn cũng cảm thấy đủ nha.

      "Ai, Tuyết Nhi còn đứng đó làm gì vậy, đừng như vậy, nếu , cậu ở nhà tớ , dù sao bình thường cũng chỉ có mình tớ, nhiều bạn tốt nha, cách công ty cũng xa, như thế nào."

      "Ở nhà cậu." Tuyết Nhi chần chừ.

      "Đúng vậy, chủ ý của tớ quá tốt , tại sao tớ lại đần như vậy chứ, tại vừa nghĩ đến nha, được rồi, coi như giúp tớ ."

      "Nhưng. . . . . ."

      "Chớ nhưng là, bình thường giúp tớ quét dọn vệ sinh nha, ừ ừ, tệ nha." San San ở bên tưởng tượng. . . . . .

      "Vậy, vậy cũng tốt."

      "Oa, tốt quá." San San ở bên hưng phấn, tưởng tưởng cùng Tuyết Nhi tan làm cảnh tượng tốt đẹp, nhưng tưởng tượng vĩnh viễn chỉ là ảo tưởng, người nào đó máy bay tuyệt đối đồng ý. Tuyết Nhi khéo léo từ chối ý tốt của San San chủ động muốn tới giúp cầm hành lý, mình lại trở về ngôi nhà , mặc dù mới ở cái phòng màu trắng này gần tháng, nhưng cũng có ít tình cảm, thậm chí so với nhà họ Diệp càng làm cho cảm thấy nỡ, cái xích đu gần cửa đó, Tuyết Nhi lần nữa ngồi lên, còn nhớ khi lần đầu tiên thấy cái xích đu này liền thích, trong nháy mắt, tháng sắp hết, Phi tìm được hạnh phúc của , mà Thần đâu rồi, dám nghĩ, đối với mình rất tốt, trong lòng rất đau khổ, nhưng lại cảm thấy những điều tốt như vậy rất chân , Tuyết Nhi sợ, sợ mình mê luyến loại dịu dàng trí mạng này, bỏ được, cho nên vẫn muốn giống như con rùa lựa chọn trốn tránh trong chính mai rùa của mình, luôn tránh né ánh mắt say đắm của Âu Dương Thần, sợ đắm chìm trong đó.

      Trở về phòng, thu thập chút hành lý đơn giản, đột nhiên phát giác, ban đầu cũng là mình tới nơi này, nhưng biết, lại có nhiều đồ như vậy, trừ xấp bản thiết kế dầy, còn có những vật do Thần đưa cho, lại lâm vào phen trầm tư, hai ngày nữa Thần trở về, khi biết mình có cảm giác gì, trước thấy uống thuốc dạ dày, biết có ăn cơm đúng giờ hay , nghĩ nghĩ lại, Tuyết Nhi khỏi lại lo lắng cho Âu Dương Thần.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, AnAnChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27: Đêm ngủ

      Editor : nhokcoicodon

      Vừa xuống máy bay Âu Dương Thần kịp chờ đợi chỉ muốn trở về gặp người trong lòng, mà hoàn toàn để ý đến bạn đồng hành, đồng bạn hợp tác kiêm bạn tốt Lưu Phàm, trời mới biết những ngày qua Âu Dương Thần làm thế nào chịu đựng nổi, thậm chí làm việc mà trong đầu luôn lên bóng dáng của Tuyết Nhi, muốn công tác lâu như vậy, thế nhưng đơn đặt hàng rất có lợi đối với mình, hơn nữa còn có bạn tốt Lưu Phàm cơ hội tốt, thể nghiêm túc đối đãi nha, nhưng mà rất nhớ Tuyết Nhi, cho nên lượng công việc trong hai ngày liền gộp lại làm thêm hai giờ, thảo luận xong các điều khoản, lập tức đặt chuyến bay gần nhất để trở lại.
      Lưu Phàm phía sau lảm nhảm Âu Dương Thần đúng là người cuồng công việc, vất vả mới đàm phán xong, vốn nên ăn mừng bữa, thế nhưng tên kia trực tiếp dặt chuyến bay sớm nhất để trở về, ở trong nhận thức Lưu Phàm biết, những ngày qua Âu Dương Thần là liều mạng làm việc mặc dù thường ngày vẫn điên cuồng làm việc, nhưng đây chính là Âu Dương thần loại công việc này cuồng làm chuyện, nhưng mà hoàn toàn ngờ lần này làm việc cuồng điên cuồng như thế, là vì người phụ nữ, hai người lớn lên cùng nhau từ , đương nhiên biết Âu Dương Thần gần phụ nữ, còn có người nào có thể đến gần , trừ kia, nhưng mà có người thấy , rất nhiều bạn thân hoài nghi khi đó Âu Dương Thần dối, ra ta là gay, thầm cũng mất ít tiền đánh cuộc, chỉ là những thứ này thể nào ra ở trước mặt Âu Dương Thần, đừng Âu Dương Thần này bản lĩnh, thế lực sau lưng, ngay cả công ty Thần Phàm cũng là vị thần tài đó nha, chỉ cần thích đồ thiết kế của là tốt rồi, để cho ta phụ trách kiếm tiền, tốt nha, Lưu Phàm tự nhận là có ngu như vậy dám đắc tội với Âu Dương Thần, cho nên bất mãn bất mãn, oán hận oán hận, vẫn là ngoan ngoãn để cho tự do . . . . . . .

      Âu Dương Thần cho tài xế về trước, lái xe trở về ngôi nhà , cả quãng đường đều với tốc độ 200, giống như là trận gió, dừng xe xong, thấy phòng của Tuyết Nhi vẫn sáng đèn, loại cảm giác về nhà lại tự nhiên sinh ra, đúng vậy nh, đây chính là nhà, là nhà của và Tuyết Nhi, đối với Âu Dương Thần mà nơi nào có Tuyết Nhi nơi đó chính là nhà của .

      nhàng lên lầu, thấy cửa phòng Tuyết Nhi cũng có khóa, nghĩ thầm nhất định là nhóc này lại nghiêm túc thiết kế rồi, nhưng khi nhìn vào trong phòng lại là cảnh tượng hoàn toàn khác, vali hành lý được sửa sang lại, còn có Tuyết Nhi ngẩn người, chẳng lẽ. . . . . . phải , phải trở về bên cạnh Diệp Phi, giờ khắc này trong lòng của Âu Dương Thần bùng lên cơn giận dữ, trời mới biết ôm ý nghĩ như thế nào khi trở lại, tưởng tượng vô số cảnh tượng, khi nhìn thấy Tuyết Nhi, dien@@dan##olequydon lại nghĩ tới tình huống như thế này, lại muốn thừa dịp khi có ở đây rời , lại nghĩ muốn nhìn thấy rất vui mừng khi thấy trở lại, ha ha, châm chọc nha.

      "Cứ như vậy muốn rời khỏi sao?" Giọng lạnh lùng của Âu Dương Thần truyền đến, cũng làm Tuyết Nhi sững sờ.

      "Thần. . . Thần, làm sao trở lại." giây trước còn suy nghĩ đến , giây sau đột nhiên xuất đối với Tuyết Nhi mà thể nghi ngờ là rất vui mừng, vì vậy hoàn toàn để ý đến Âu Dương Thần lạnh lùng chất vấn.

      "Nếu trở về, có phải là em cứ như thế hay , kịp chờ đợi muốn đoàn tụ với Diệp Phi như vậy sao."

      "Thần. . . Thần, em phải. . . Phi ấy."

      " nên với về Phi của em, muốn nghe."

      Phi, vẫn cho là mình khác biệt, từng thích nhất hai chữ Thần, bây giờ châm chọc, cho dù mất trí nhớ, vẫn còn có lòng tin để cho lại lần nữa, nhưng. . . . . . Tuyết Nhi uất ức chu cái miệng nhắn, như thế vừa thấy thương, Âu Dương Thần vừa nghĩ tới Tuyết Nhi cũng bày ra dáng vẻ này trước mặt Diệp Phi, càng thêm căm tức, còn nghĩ Tuyết Nhi vui sướng ở phía dưới Diệp Phi càng thêm phẫn hận, phát kéo Tuyết Nhi ngã xuống giường, hung hăng che ở người Tuyết Nhi, hung hăng gặm cắn môi Tuyết Nhi.

      "Ô ô, Thần. . . ." Âu Dương Thần cho Tuyết Nhi cơ hội chuyện, lại lần nữa nặng nề hôn sâu, , là cắn, giống như dã thú, trong đầu Âu Dương Thần chỉ có ý nghĩ muốn , hai mươi mấy năm độc thân thanh tâm quả dục ở khắc sụp đổ, nghĩ muốn , chỉ muốn muốn , cởi quần áo của Tuyết Nhi ra, trong nháy mắt da thị nhẵn nhụi trắng hồng cứ như vậy bại lộ ở trong khí. . . . lạnh, rất lạnh.

      Tuyết Nhi hoảng sợ, hồi sợ hãi tràn đầy trời đất đánh tới hoàn toàn có bất kỳ sức chống cự, Âu Dương Thần như vậy rất xa lạ, Tuyết Nhi run rẩy khóc, hai hàng lệ chậm rãi chảy xuống, Âu Dương Thần thấy nước mắt của Tuyết Nhi trong nháy mắt do dự, nhưng nghĩ đến có tình cảm với Diệp Phi, nắm chặt tay hung hăng xé nát che đậy dưới hạ thân Tuyết Nhi.

      ". . ." Âu Dương Thần lại lần nữa chặn lại môi Tuyết Nhi, cướp khí của Tuyết Nhi, lập tức nắm lấy đôi chân mảnh khảnh của Tuyết Nhi vội vàng vọt vào thân thể khô khốc của Tuyết Nhi .
      Đau đớn giống như sóng biển đánh tới, đôi mắt của Tuyết Nhi trợn to, trong nháy mắt toàn thân cứng đờ. . . .

      Có chướng ngại, vào được, Âu Dương Thần sửng sốt, điều này rồi. . . . . . Mặc dù có trải qua tình hình, nhưng Âu Dương Tthần vẫn biết, lập tức rút lui khỏi thân thể Tuyết Nhi, có cướp thuần khiết của , ôm thân thể Tuyết Nhi, nhàng vỗ Tuyết Nhi, Tuyết Nhi chỉ còn lại hoảng sợ, dùng quả đấm nho đánh Âu Dương Thần, dien@danlequydon , phải là Thần, Thần bao giờ làm như vậy với . Tuyết Nhi nhàng nức nở. Nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của Tuyết Nhi Âu Dương Thần hối hận, mình rốt cuộc làm gì thế này, đây là Tuyết Nhi mình thích nhất. Nhìn Tuyết Nhi vẫn còn khóc thầm, trong nháy mắt Âu Dương Thần cảm thấy mình biết nên làm cái gì, chỉ biết dùng toàn bộ sức lực ôm Tuyết Nhi, để cho đánh, cuối cùng Tuyết Nhi mệt mỏi chậm rãi ngủ thiếp ở trong ngực Âu Dương Thần, ở trong tiềm thức của Tuyết Nhi, cái ôm này ấm áp như vậy, còn có cảm giác rất an toàn, cho nên liền ngủ. Hoàn toàn nghĩ tới đây là ngực của người đàn ông vừa rồi thiếu chút nữa cưỡng ép .

      Nhìn khuôn mặt đầy nước mắt ngủ say của Tuyết Nhi, Âu Dương Thần đứng dậy pha nước nóng rồi vội laui mặt cho Tuyết Nhi, sau đó kéo chăn đắp kín choTuyết Nhi, nhàng khép cửa, trở về phòng, chuyện tối hôm nay, quá ngoài ý muốn, nhìn bảo bối của mình vẫn ngẩng đầu đứng thẳng như cũ, Âu Dương Thần quyết định ở phòng vệ sinh tắm rửa, mấy giờ nước lạnh, trong lúc đó càng thêm suy nghĩ kỹ chuyện lúc tối, đối với hành động thú tính của mình, Âu Dương Thần trừ ảo não càng thêm tự trách, suốt đêm mất ngủ. . . . . . .
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, AnAnChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :