1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu chuyên sủng của tổng giám đốc mặt lạnh - Hạ Thủy Liên Y (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 79: Quả nhiên đúng như tổng giám đốc đoán

      " xin lỗi, số điện thoại ngài vừa gọi liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau, , , , , , , , " Diệp Phi vẫn kiên nhẫn gọi điện thoại cho Hân Nhi, thế nhưng mấy ngày qua vẫn tài nào gọi được, vì chứng thực số này là có , nếu Diệp Phi nghi ngờ San San cho mình số của Tuyết Nhi, mà là đùa bỡn với mình.

      Vì bản thân gần đây thầm hợp tác, với chuyện tấn công Lâm thị, Âu thị tiến hành vô cùng thuận lợi, mặc dù thích Âu Dương Thần, nhưng theo tình hình trước mắt, quả Diệp Phi rất vui mừng. Lâm thị sụp đổ đối với cá nhân Diệp Phi mà là chỉ có lợi mà có hại, với thực lực của Diệp Phi làm Lâm thị sụp đổ nhanh như vậy được, với Âu thị mà lại dễ dàng, dựa vào sức mạnh Âu Thị để đánh bại Lâm thị, tuy quá quang minh chính đại, nhưng Diệp Phi quan tâm, chỉ cần lật đổ được Lâm thị, hủy hôn với Lâm Hiểu, như vậy là đủ rồi, , .

      Lâm thị

      "Thưa Chủ tịch, có chuyện hay rồi, phía ngân hàng Phil muốn chúng ta giải quyết khoản nợ. Nhưng trước mắt công ty chúng ta có cách nào thanh toán được khoản nợ này, vì chúng ta dùng hết vốn đầu tư vào hợp tác cùng Âu thị, , , , , , , "

      "Gì chứ? Sao có thể thế được? Chẳng lẽ Phil biết chúng ta hợp tác với Âu thị sao? Thế nhưng vào lúc này đến phá rối,” Lâm Sơn thoáng giận dữ, trong khoảng thời gian này luôn bận rộn sứt đầu mẻ trán vì hạng mục này của Âu thị, nhất là vấn đề tài chính, bên Âu thị chần chừ quyết toán, Âu Dương Thần chưa trở về nước, cũng có cách nào trao đổi với Âu Dương Thần được, người phụ trách dám làm chủ, có lúc Lâm Sơn có chút hoài nghi, tập đoàn Âu thị lớn như vậy mà chỉ có việc như thế này cũng giải quyết xong, nhưng có lẽ Âu Dương Thần bận nhiều chuyện, vì xác định muốn cùng Âu Thị hợp tác lâu dài, nên lúc này Lâm Sơn dám đắc tội với Âu Dương Thần nhưng bây giờ.

      "Thưa Chủ tịch, người phụ trách bên Phil , nhưng chuyện này thể giải quyết, có mấy lần tôi bí mật mời bọn họ dùng cơm , dùng quan hệ để được họ giúp đỡ, nhưng biết lần này Phil làm sao ấy, nhất quyết đòi chúng ta thanh toán. Tôi cũng hết cách.” Vẻ mặt giám đốc Tài vụ biết làm sao.

      “Đồ vô dụng, việc thế này cũng làm xong, công ty tuyển các người uổng phí ." Lâm Sơn hung hăng cầm tập tài liệu lên, đập vào mặt Giám đốc tài vụ. Nhìn ông ta tràn đầy tức giận, như sư tử nổi giận gầm thét, ngay sau đó muốn giải quyết hết tất cả con mồi.

      Giám đốc Tài vụ vẫn cúi đầu vâng dạ, dám lời, lúc này đối với ông bất kỳ lời nào cũng chỉ làm ông ta nổi giận thêm, tốt hơn hết là im lặng. Giữ chức vụ này nhiều năm như vậy, ngoài việc dựa vào năng lực của bản thân để làm việc bên ngoài, ông còn phải đoán biết được lòng ông ta, làm cho ông ta vui vẻ, đây cũng là nguyên nhân khiến ông giữ chức vụ này cho đến ngày hôm nay.

      Lâm Sơn ngồi xuống suy nghĩ lúc, cuối cùng mở miệng .

      "Bớt xén khoản chi." Chỉ có bốn chữ ngắn ngủn nhưng giám đốc tài vụ hiểu ý tứ trong lời của Lâm Sơn, trong lòng kinh ngạc, tại sao chủ tịch có thể dùng tới biện pháp này chứ? Ặc, ông ta phải biết Âu thị là tập đoàn đứng đầu trong giới kinh doanh, tổng giám đốc làm như vậy phải là muốn tự hủy diệt chính mình ư? Nếu lỡ may bị tập đoàn Âu thị phát ra việc gì? Chuyện hợp tác này? Chuyện công trình việc công trình ..... Mặt ông biểu lộ ràng lo lắng, việc này nghiêm trọng, làm cho người ta đứng ngồi yên.

      Nhìn bộ mặt của nhân viên này, Lâm Sơn khỏi hừ lạnh.

      "Sợ cái gì? Đừng quá lộ liễu, trước tiên hãy cố gắng nhẫn nại thêm thời gian nữa, chờ ổng giám đốc Âu trở lại, lập tức trả lại, hãy thanh toán trước phần cho Phil, tối nay tự tôi mời bọn họ ăn cơm. Hẹn giờ giúp tôi.”

      "Dạ, chủ tịch." Là nhân viên, mệnh lệnh của ông chủ đương nhiên phải nghe theo rồi. Giám đốc tài vụ hiển nhiên chống đối Lâm Sơn vào lúc này. Ước gì lập tức chuồn ra khỏi phòng làm việc, ở đây trước mặt ông chủ mình là con chuột, nhưng khi trở lại địa bàn của mình, ông chính là con cọp, ai muốn luồn cúi người khác để sống cho qua ngày, ai cũng muốn thân mình cao quý, ông cũng giống vậy.

      "Chủ tịch Chu, cám ơn ông nể mặt." Lâm Sơn với khối mỡ thừa vừa cười vừa đứng thẳng hướng về Phil và chủ tịch ngân hàng Chu Lập.

      "Được Chủ tịch Lâm chiếu cố, có lý nào chúng tôi lại nghe, chúng tôi phải cám ơn chủ tịch Lâm cất nhắc."

      "Tới tới tới, chủ tịch Chu, tình cảm giữa Lâm thị và Phil luôn rất tốt, cám ơn Phil tận tình quan tâm trong thời gian qua, vẫn luôn muốn tìm chủ tịch Chu làm mấy chén, người cao quý như ngài Chu lúc nào cũng bận bịu công chuyện, hôm nay hiếm khi gặp nhau. Uống ly rượu nhạt nào, Lâm mỗ ôi kính xin cạn trước." Lâm Sơn giơ ly rượu lên, sảng khoái uống liền hơi.

      "Chủ tịch Lâm, đâu có đâu có, có thể cùng uống rượu với chủ tịch Lâm là vinh hạnh của Chu mỗ đây." xong cũng cạn hết ly rượu. Hai người đều là người hay xã giao, chút ít rượu này đáng là gì, uống nhiều cũng thành quen thôi.

      "Chủ tịch Chu, nghe gần đây các ông có hứng thú với Lâm thị." Lâm Sơn cười cười , nhìn qua kiểu vui đùa. ra nụ cười chưa vào đáy mắt, trong đôi mắt kia giấu nham hiểm sâu sắc.

      Tất nhiên Chu Lập xã giao nghe nhiều thứ hơn thế này, nghe Lâm Sơn vậy, cũng hiểu ý đồ của ông ta là gì. "Chủ tịch Lâm, chưa đến việc tôi có quan tâm hay , nhưng nếu xét theo quy trình làm việc, dù có là chủ tịch ngân hàng cũng có cách nào giải quyết cho ổn thỏa việc này được, nhưng đối với Lâm thị, chúng tôi phá lệ cho qua hết rồi, chỉ là chuyện này kéo dài lâu lắm rồi, tôi cũng tiện khai báo. Hơn nữa phải nghe gần đây các ông hợp tác với Âu thị hay sao? Vậy từ nay về sau ngài ở thương trường thuận lợi như cá gặp nước, chút tiền lẻ này, ngài cũng cần nó, ngài cần gì phải làm khó chúng tôi chứ hả?"

      "Chủ tịch Chu, việc cùng Âu thị hợp tác, dĩ nhiên Lâm thị rất lấy làm vinh dự. đến việc hợp tác, ngài cũng biết tổng giám đốc Âu là ‘người sang bận việc,’ hôm nay lại ở nước ngoài, chủ tịch công ty chúng tôi vẫn chưa đến, giờ đây vì hạng mục này rất quan trọng, phía công ty chúng tôi cũng cố gắng hết sức rồi, phải, lúc này chỉ còn cách là trông cậy vào Chu chủ tịch để giải quyết vấn đề nan giải này, Lâm thị bao giờ quên ân tình của Chu tổng.” Lâm Sơn hạ mình ra những lời này.

      "Điều này, , , , , , " Chu Lập có vẻ do dự.

      "Chủ tịch Chu, Lâm mỗ tôi cạn trước ly rượu này, việc này thể để chủ tịch ngân hàng ngài làm công, chúng tôi giao trước phần tiền, phần còn lại, nếu ngài châm chước chút, chúng tôi vô cùng cảm kích." xong cầm tờ chi phiếu nhét vào tay Chu Lập.

      "Chủ tịch Lâm, ngài đây là, , , , "

      "Chủ tịch Chu, chút lòng thành mà thôi, nếu như ngài từ chối chính là để Lâm thị vào trong mắt, lại càng xem Lâm Sơn là bạn bè rồi." Lâm Sơn làm ra vẻ tức giận.

      "Vậy, , , , , , tôi cung kính bằng tuân mệnh." Chu Lập ngượng ngùng nhận tiền, trong lòng ông suy nghĩ quả nhiên đúng như tổng giám đốc đoán.

      Hết chương 79.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 80: Trở về


      "Thần, công ty có việc gấp sao?" Hân Nhi mới vừa nghe được loáng thoáng Âu Dương Thần nhận cú điện thoại hình như là cuộc điện thoại khẩn cấp. Thần vắng mặt lâu, bỏ lại nhiều việc ở công ty như vậy, Hân Nhi cảm thấy có chút áy náy, vì bây giờ là vợ của Âu Dương Thần, mà lại có cách gì chia sẻ công việc ở công ty với Âu Dương Thần, , , , , , ,

      "Đứa ngốc, có chuyện gì cả, em tin tài năng của chồng em như vậy sao?" Âu Dương Thần quay lại, cưng chìu nhìn Hân Nhi với đôi mắt say đắm chiều như vịnh suối nước.

      "Thần, chúng ta về thôi, em muốn về nhà." Hân Nhi mở lời , mấy ngày qua và Thần du ngoạn rất nhiều địa điểm du lịch của Ái Nhĩ Lan, như vậy là đủ rồi, còn có nhiều việc quan trọng hơn cần giải quyết. Đàn ông lúc này nên lấy nghiệp làm trọng, chẳng lẽ cứ quan tâm, săn sóc đến vợ của mình thôi sao, Hân Nhi trong lòng thầm nghĩ.

      "Được." Âu Dương Thần tiến đến ôm Hân Nhi vào lòng, trong lòng Hân Nhi nghĩ gì làm sao hiểu chứ, cưới được người vợ như thế này, còn bận tâm điều gì nữa.

      "Ừ."

      Vì vậy hai người vui vẻ ôm nhau mà hề bận tâm gì, lên đường trở về đất nước, có điều đầu tiên diễn đàn @lê quý đôn@Hân Nhi và Âu Dương Thần vẫn nên trở về Paris, vì lúc trước Âu Dương Thần định dẫn Hân Nhi Ireland, nhưng hành lý và điện thoại của Hân Nhi đều ở Paris, đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc Diệp Phi điện thoại nhiều lần như vậy mà cũng thể liên lạc được với Hân Nhi.San San cũng gọi điện cho Hân Nhi mấy lần, vì từng cho Diệp Phi Tuyết số điện thoại của Tuyết Nhi, nên San San thấy áy náy, cảm thấy mình vẫn nên với Tuyết Nhi chuyện này, nhưng gọi mãi vẫn thấy Tuyết Nhi bắt máy, làm San San càng ngày càng lo lắng hơn nữa.

      Vừa mở điện thoại thấy nhiều cuộc gọi nhỡ như vậy, chưa biết tin tức gì, Hân Nhi ngạc nhiên khi nhìn thấy tin nhắn của Diệp Phi, Hân Nhi thầm nhủ trong lòng, nên tìm Phi ca ca chuyện chút, hôn lễ giữa mình và Thần cũng phải thông báo với Phi tiếng, dù sao Phi cũng là ân nhân cứu mạng của mình, hơn nữa lại như là trai, hơn hai năm qua, trai đối xử với mình tốt, luôn mến và quan tâm, khiến Hân Nhi cảm nhận thế nào là tình thân, vì có Phi nên cuộc sống của hoàn toàn thay đổi, được học rất nhiều thứ mà lúc trước dù có nằm mơ cũng dám nghĩ đến mình được học, có thể Diệp Phi chính là ân nhân cứu mạng Hân Nhi, chỉ cứu mạng Hân Nhi, mà còn cứu được tâm tình như chết của . Cũng vì vậy mà lúc đó gặp được người đàn ông quan trọng hơn cả tính mạng của mình. . . . . . Âu Dương Thần.

      "Thần, công ty có việc gấp, đến công ty trước , em muốn tìm San San." Vừa xuống máy bay, Hân Nhi liền quay lại phía Âu Dương Thần mà , chắc chắn Âu thị có việc rất khẩn cấp. Nếu Âu Dương Thần đâu có vừa ngồi máy bay vừa xem tài liệu mà cần nghỉ ngơi gì chứ.

      "Được, để kêu tài xế chở em , nghe lời , về công ty trước." Âu Dương Thần cũng từ chối đề nghị của Hân Nhi, dù sao công ty quả có việc gấp cần được giải quyết ngay lập tức, nhưng Âu Dương Thần vẫn kiên quyết kêu tài xế đưa vợ mình , nếu dù có làm gì cũng yên lòng.

      "Dạ, đường cẩn thận."

      Âu Dương Thần hôn lên trán Hân Nhi cái, sau đó liền rời bước trước.

      Nhìn bóng lưng Âu Dương Thần xa dần, trong lòng Hân Nhi có chút muốn, có lẽ do cảm giác tân hôn chăng, người đàn ông xuất sắc như thế bây giờ là của mình rồi, Hân Nhi có cảm giác thực tế.

      Hân Nhi lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của San San.

      "A, bảo bối Tuyết Nhi, là cậu sao? Cậu ở đâu vậy? Sao giờ mới trả lời điện thoại của mình thế, mình rất lo lắng cho cậu đó." Điện thoại vừa thông, giọng của San San ríu rít vọng lại, dạo này nghe tiếng của San San, Hân Nhi quả có chút quen, giờ vừa nghe tiếng San San, thoáng mỉm cười mà biết nụ cười ấy làm mê hoặc lòng người.

      "San San, tại hạ xuất ngoại rồi, giờ tại hạ mới vừa xuống máy bay đấy. biết Bệ hạ có gì dạy bảo đây?" Hân Nhi cười trêu .

      "Lại thế nữa, tiện nhân này, thế mà lại dám bỏ trẫm, cùng tổng giám đốc ân ân ái ái sao. quá đáng mà."

      "Thưa bệ hạ, nô tỳ biết sai rồi, biết giờ bệ hạ có rảnh , nô tỳ có thể vinh hạnh mời bệ hạ uống cà phê ?"
      "Vậy được, trẫm miễn lễ, ân chuẩn cho ngươi." San San xong, tự mình cười ha ha, rất là phóng khoáng, để ý ánh mắt của mọi người nhìn .

      Hân Nhi địa chỉ gặp San San với tài xế, đối với người bạn thân này, Hân Nhi nhớ , lúc ở Ái Nhĩ Lan, thấy có rất nhiều thứ biết San San có thích hay , nhưng cũng mua về ít làm quà tặng cho San San.

      Tập đoàn Lâm Thị

      "Thưa Chủ tịch, nghe Âu tổng về, đầu tiên chúng ta nên làm gì ?" Tổng giám đốc Tài vụ thận trọng .

      Ngay khi nghe tin Âu Dương Thần trở về, Lâm Sơn có chút mừng rỡ, nhưng sau đó cũng lo lắng, vì cho dù Âu Dương Thần trở lại, ông ta cũng dám chạy thẳng đến chỗ Âu Tổng đòi nợ, dù có mười lá gan cũng chưa chắc dám làm chuyện này, nhưng rất cần tiền, chống đỡ nổi nữa, giờ nên làm như thế nào mới tốt đây chứ ? lúc Lâm Sơn mặt nhăn mày nhó, có tiếng gõ cửa vang lên.

      "Mời vào." Giọng của Lâm Sơn rất uy nghiêm, nhưng giờ tính khí của tốt chút nào.

      "Thưa Chủ tịch, Tổng thư kí bên Âu thị gọi điện thoại báo, Âu tổng trở về, ký phê duyệt văn kiện, tiền cũng được gửi vào tài khoản rồi, họ mời chúng ta kiểm tra và xác nhận. Tôi kiểm tra qua, đích xác là 50 ức(1)."
      (1) : ức tiếng Hoa là 100 triệu

      " ? Tốt quá rồi." Tổng giám đốc tài vụ khỏi kêu lên, ông và chủ tịch trước đó còn rầu rỉ vì chuyện tài chính, giờ vấn đề khó khăn nhất cũng được giải quyết cách dễ dàng.

      Lúc này vẻ mặt Lâm Sơn giãn ra, lộ vẻ vui mừng, hiểu rằng Tổng giám đốc cao quý như Âu Dương Thần đây làm sao có thể là người trả tiền cho chứ ? Lần này tốt rồi, vấn đề khó khăn này cũng được giải quyết nhanh chóng thôi. Lâm Sơn hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui sướng tột đỉnh, mà ý thức được mối nguy hiểm từng bước tiến gần về phía mình.

      "Trước tiên nhanh chóng rút tiền chuyển qua cho Phil." Lâm Sơn vui vẻ , sắc mặt tràn đầy ý cười khiến người khác nhìn khỏi lạnh người, trong lòng Lâm Sơn chỉ muốn trả hết nợ, nhất định phải khoe khoang với Phil, nhưng người thù dai, nhớ lại việc Chu Lập lần trước cố tình dàn xếp ổn thỏa cho , còn khiến tốn ít tiền để mua chuộc, có mắt nhìn người, chính là công ty được hợp tác với Âu Thị, vậy mà lại cho sĩ diện như vậy, hừ,,,
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 81: Con dâu xấu gặp ba mẹ chồng (1)

      Edit: Ngọc Hân

      “Bảo bối Tuyết Nhi , đây này, đây này!” San San vừa nhìn thấy Hân Nhi từ cửa vào, lập tức vui sướng đứng dậy lớn tiếng gọi, thực tế, hàng ngày Hân Nhi hay cùng San San, đều cảm thấy chưa thấy người, nghe tiếng trước rồi. Hân Nhi tới chỗ San San.

      San San ôm cổ Hân Nhi, “Chao ôi, cậu đúng là để mình tìm cơ đấy.”

      “Được rồi, San San tớ biết sai rồi, ngồi xuống trước , tớ cũng muốn bị vây nhìn giống như khỉ đâu.” Truyện online của diễn đàn Lê%Quý#Đôn. Quả bây giờ tất cả mọi người trong quán cà phê đều nhìn chằm chằm vào San San và Hân Nhi, nhất là nhìn Hân Nhi, phần là vì tiếng la của San San quá lớn, nguyên nhân quan trọng hơn là khuôn mặt Hân Nhi rất xinh đẹp. Người con đẹp như vậy đúng là rất hiếm gặp, vì vậy mấy người nhìn đều có chút ngây dại.

      “A, à, hì hì.” San San cười ngây ngô hai tiếng, kéo Hân Nhi ngồi xuống, miệng vẫn quên thầm “Còn phải vì bộ dạng cậu rất đẹp ư, tai họa mà.”

      “Á, đây là cái gì vậy? Chẳng lẽ…..” Hai mắt San San nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn tay Hân Nhi, giống như nhìn thấy chuyện gì đó hết sức kinh ngạc, trong ánh mắt giấu chút mong chờ khó hiểu.

      “San San, tớ muốn với cậu chuyện.”

      “Tổng giám đốc muốn cầu hôn cậu hả.” đợi Hân Nhi xong, San San vội vàng mở miệng trước.

      “Ừm, ra…, bọn tớ đăng ký ở Ireland, cũng tổ chức lễ thành hôn ở nhà thờ rồi.” Hân Nhi xong, lẳng lặng chờ phản ứng của San San, nhưng San San giống như bị ngốc luôn ấy, có chút phản ứng nào.

      “San San, xin lỗi, chẳng phải tớ cố ý để cậu biết, nhưng chuyện xảy ra đột ngột cho nên mới…. Cậu đừng giận tớ nhé.”

      “San San….”

      “Á… Bảo bối Tuyết Nhi, như vậy, bây giờ cậu là phu nhân tổng giám đốc rồi hả? A, là tốt quá.” San San thoáng cái tiếp tục bắt đầu kêu gào, trong phúc chốc người trong quán cà phê lại quay đầu nhìn về hướng này.

      Hân Nhi xấu hổ cúi đầu, San San, cậu có thể đừng lớn tiếng như vậy nữa được ?

      “Á, bảo bối Tuyết Nhi, mau cho tớ xem.” San San vươn tay ra.

      “Hả, gì cơ,” Hân Nhi khó hiểu nhìn San San.

      “Giấy đăng ký kết hôn đó, còn có thể thứ gì khác nữa chứ, tớ muốn nhìn tờ giấy màu hồng kia, chín đồng nhỉ?”

      Ặc, Hân Nhi ba đường hắc tuyến….

      Lấy tờ đăng ký kết hôn thời hạn 100 năm từ trong túi xách ra, cẩn thận đưa cho San San.

      “Ơ, đây là gì vậy hả.”

      San San nhìn tờ giấy màu hồng mỏng manh trong tay, khỏi tò mò, khi nào tờ giấy đăng ký kết hôn có màu hồng như vậy ta, đây là tờ hôn thú của nước ngoài, hì hì. San San đọc dòng chữ bề mặt: “Tiên sinh tôn quý, phu nhân: Tôi biết bàn tay trái với tay phải, đùi phải với đùi trái, mắt trái với mắt phải, não bên phải với não bên rái rốt cuộc được hưởng quyền lợi nào, rốt cuộc là bên nào gánh vác nhiệm vụ ra sao…..

      “Ặc, 100 năm là có ý gì đây,” San San hiếu kỳ .

      “Chính là thời hạn kết hôn 100 năm.” Hân Nhi thản nhiên .

      “Hả, nếu hơn 100 năm sao đây?”

      “Tớ cho là tớ có thể sống đến năm 120 tuổi được,” Hân Nhi có chút buồn cười mở miệng. Nghì tới lời Âu Dương Thần ngày đó, sống là người của Âu Dương Thần, chết là ma của Âu Dương Thần, cảm giác này rất tốt.

      “Ừ, điều này cũng chưa chắc, chưa từng nghe qua tai họa sống ngàn năm sao.”

      “Cậu mới tai họa ấy.” Hai người cười hớn hở.

      “Ái chà, lúc trước còn tưởng được làm phù dâu của cậu đấy? Bây giờ xem ra có hi vọng gì rồi, huhuhu, nhưng mà như vậy cũng tốt, làm cây xanh trước mặt hoa tươi xinh đẹp như cậu đúng là dễ dàng mà.” San San trêu chọc.

      chết .”

      Hai người lại thêm về chuyện kết hôn của Hân Nhi, San San đột nhiên nhớ tới cái người tìm mình vì muốn hỏi số điện thoại - Diệp Phi, nhìn nhìn Hân Nhi, biết nên mở miệng như thế nào để giải thích về chuyện này. Bây giờ Tuyết Nhi kết hôn, bản thân mình có nên chuyện của Diệp Phi đây, trong tiềm thức, San San có trực giác giữa Tuyết Nhi và Diệp Phi hẳn là có đoạn tình cảm, có lẽ chính là do thiên kim tiểu thư kiêu ngạo nhà Lâm thị mới khiến Diệp Phi và Tuyết Nhi xa nhau, San San cho rằng chính là như vậy.

      Nhìn thoáng thấy San San muốn rồi lại thôi, Hân Nhi biết San San chắc là có chuyện quan trọng muốn .

      “San San, muốn cứ , giữa chúng ta còn có gì khó nữa hả.”

      “Tuyết… Tuyết Nhi…., cái người điện thoại cho cậu đó. Chính là…”

      “Diệp Phi từng tới tìm cậu phải ?” Hân Nhi nghĩ tới nhiều cuộc gọi nhỡ của Diệp Phi, chắc là ấy rồi.

      “Ừm, bảo bối Tuyết Nhi, cậu đánh tớ , là tớ đưa số điện thoại của cậu cho ấy, tớ cũng biết ngày đó rốt cuộc là như thế nào nữa, thấy người ta khổ sở lo lắng tìm cậu như vậy, tớ như bị ma xui quỷ khiến đưa số điện thoại của cậu cho ấy luôn. Tớ….” San San chán nản lúc, nên tốt bụng như vậy, nhất định khiến Tuyết Nhi gặp ít phiền toái rồi.

      “San San, đừng như vậy, tớ có ý trách cậu, tớ vốn cũng muốn kiếm cơ hội tìm ấy, chẳng phải bây giờ vừa đúng dịp luôn sao? Chỉ là mấy ngày hôm nay vẫn mang theo di động, cho nên cũng thể nghe máy được.”

      “Tuyết Nhi, vậy…. Cậu muốn với ấy chuyện cậu kết hôn sao.” San San ngập ngừng hỏi.

      “Ừm, Phi chúc phúc cho tớ.” Hân Nhi nhàn nhạt mở miệng, chúc mừng sao, xem những tin nhắn đó, Hân Nhi có chút đành lòng. Nếu thực như lời trong tin nhắn, Phi nhất định còn chưa quên mình, với ấy chuyện kết hôn chắc chắn làm ấy tổn thương, nhưng nếu như , lại biến thành lừa dối, muốn làm tổn thương Phi, lại càng muốn lừa dối Phi, khi Phi biết được này, sợ là càng thêm đau lòng hơn, Hân Nhi hơi rối rắm, nhưng rồi hạ quyết tâm, muốn ràng chuyện này với Diệp Phi.

      ai có thể thay thế trong lòng em, là thiên sứ thuộc về mình em…” nhìn màn hình di động lên hai chữ ông xã, mặt Hân Nhi nở nụ cười tươi tắn.

      “Tớ nghe máy trước .” Hân Nhi với San San.

      “A lô.”

      “Vợ, nhớ em rồi nè.” Câu đầu tiên Âu Dương Thần chính là điều này, mới xa nhau mấy giờ, truyện của Diễn đàn Lê)!Quý!Đôn, Âu Dương Thần thấy nhớ Hân Nhi rồi. Lúc này mới họp xong, thừa dịp nghỉ giải lao năm phút liền gọi điện cho Hân Nhi luôn.

      “Dạ.” Hân Nhi hơi đỏ mặt, dường như rất sợ bị người khác nghe thấy.

      “Tối về nhà ba mẹ ăn cơm nhé, chuyện của chúng ta cũng phải với họ chứ.”

      “Buổi tối hả? Nhưng….”

      cần căng thẳng, có việc gì đâu, chỉ cần em yên tâm ngồi ở nhà chờ là được, mọi chuyện hãy cứ giao cho ông xã nhà em.”

      “Dạ, được ạ.”

      “Ăn mặc đẹp chút, dâu nhà xấu, phải sợ gặp ba mẹ chồng. còn có cuộc họp, trước cứ thế , nhớ nhé.”

      “Dạ.” Hân Nhi càng đỏ mặt hơn, buổi tối chính thức gặp ba chồng mẹ chồng, lequydon.com,vn, Hân Nhi vẫn rất căng thẳng, lần này chính là lấy thân phận con dâu gặp họ, hơn nữa chuyện kết hôn với Thần chắc chưa báo với ba mẹ trước, nhưng làm hôn lễ ở nhà thờ, biết nhà họ Âu có ý kiến gì nữa, Hân Nhi càng thêm lo lắng.

      “Bảo bối Tuyết Nhi, cậu sao thế, hồi hồn , nghe xong cú điện thoại bị tổng giám đốc câu hồn mất rồi hả.”

      phải, San San, tối nay phải tới gặp ba mẹ ấy, tớ có chút căng thẳng.”

      “À, ra là con dâu xấu phải gặp ba mẹ chồng, hà hà.”

      “Cậu còn cười tớ nữa, tớ có phải là bạn bè của cậu hả, cậu xem đó, chờ tới ngày cậu phải gặp ba mẹ chồng, tớ cũng mặc kệ cậu.”

      “Chờ tớ ư, thôi , tớ còn lâu lắm.”

      Hết chương 81.
      Last edited: 6/5/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 82: Con dâu xấu gặp ba mẹ chồng (2).

      Edit: Ngọc Hân

      “Thần, chưa bàn chuyện hôn của chúng ta với ba mẹ , họ có giận nhỉ.” Trong chiếc Lamborghini màu xanh, vẻ mặt Hân Nhi buồn rầu hỏi Âu Dương Thần. rất lo lắng vì chuyện này, ba mẹ Thần tức giận, vẫn biết mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu luôn tồn tại từ xưa đến nay, mặc dù có vẻ mẹ Thần cũng dễ ở chung, nhưng dù sao kết hôn cũng là việc quan trọng, nhỡ ra làm bà mất hứng sao bây giờ, từ nay về sau….

      “Đồ ngốc, sao đâu, em cũng biết mẹ rất tốt, bà thích em như vậy, sao có thể tức giận được chứ? Bà ấy vui vẻ còn chẳng kịp nữa là? Còn nữa, bây giờ vẫn còn mẹ ư? Là mẹ hả? Sao còn chưa sửa .”

      Mẹ ? Đúng vậy ha, bây giờ kết hôn với Thần, tất nhiên thể gọi bác nữa, bản thân cũng phải gọi mẹ rồi. Chỉ là chưa từng gọi ba mẹ, truyện online của diễn đàn Lê)QuýĐôn, chúc các bạn đọc tr vui vẻ, Hân Nhi biết nên làm thế nào phát ra hai chữ này, có thể trong quá khứ hai danh từ này chưa từng xuất trong thế giới của Hân Nhi, với Hân Nhi mà ba mẹ chỉ là danh từ mà thôi, có ý nghĩa gì cả.

      Truyện chỉ post ở diễn đàn L,ê Q*úy Đô&n, trang khác là coppy lậu, xấu xấu quá.

      Rất nhanh, xe Âu Dương Thần đến nhà lớn của họ Âu, nhà họ Âu nằm vùng ngoại thành, có thể chiếm cả khu vực, Âu Dương Thần băng qua cửa lớn, mười phút sau mới tới được nhà chính như ngày trước. Phong cách thiết kế của nhà họ Âu khác với Âu thị, làm người ta có cảm giác như nhà cổ xưa, cảm thấy trang nghiêm mờ mờ ảo ảo, Âu Dương Thần dừng xe, đương nhiên có người làm qua, mở cửa xe cho họ. Âu Dương Thần dắt Hân Nhi xuống xe, vào nhà lớn, nhà họ Âu đời đời con , nên chỉ có vợ chồng Âu Dương Tường, mà họ du lịch nước ngoài dài hạn, nên cũng rất khi ở nhà. Âu Dương Thần lại vì công việc luôn ở bên ngoài, chỉ có ít người làm ở lại chăm sóc mọi thứ. Có đôi khi, chủ nhân nhà họ Âu tròn năm có ở nhà, nhưng tất cả vẫn được giữ gìn rất tốt, chả ai biết được, khi nào chủ nhân đột nhiên trở về. Tiền lương nhà họ Âu rất cao, công việc cũng rất nhàng, chủ yếu chính là những người làm này ở nhà họ Âu lâu rồi, có phần sợ Trình Tâm trở về đơn, tự nhiên rất để ý chuyện của nhà họ Âu.

      Lúc này Âu Dương Tường và Trình Tâm chờ Âu Dương Thần và Hân Nhi, buổi chiều Âu Dương Thần gọi điện về muốn đưa Tuyết Nhi về ăn cơm, Trình Tâm đúng là rất vui sướng, với Tuyết Nhi người sắp làm con dâu này, Trình Tâm hiểu sao cứ nhìn là thích. Cho nên buổi tối lôi kéo Âu Dương Tường tự mình xuống bếp chuẩn bị cơm tối cho hai người họ, lại còn đặc biệt kêu người làm trong nhà sắp xếp nhà cửa cho gọn gàng, cố gắng hết sức làm cho người sắp trở thành con dâu của mình thích thú, như vậy cũng tốt sớm gả qua đây, thế bản thân mình cũng có thể sớm có cháu bế, trong lòng Trình Tâm mơ ước.

      “Xin chào thiếu gia. Xin chào Lăng tiểu thư.” Âu Dương Thần và Hân Nhi vừa tới nơi, tất cả những người làm đều cùng chào hỏi, vừa nhìn biết là huấn luyện nghiêm chỉnh. Hân Nhi gật gật đầu với các ấy, tình thế như vậy đúng là quen được.

      “Ái chà, Tuyết Nhi, cuối cùng cũng tới, tới đây, tới tới tới, để bác nhìn xem nào, sao cảm thấy gầy hơn thế nhỉ? Gần đây công việc bận rộn lắm à?” Vừa nhìn thấy Hân Nhi, Trình Tâm lập tức kéo tay Hân Nhi hỏi han ân cần.

      phải đâu ạ, bận.” Hân Nhi cười , thấy vẻ mặt Trình Tâm trước mắt rất thân thiện, chút căng thẳng trong lòng vừa rồi hiểu sao giảm bớt, mẹ Thần rất dịu dàng, ra mẹ chính là như vậy, giờ phút này Hân Nhi rất muốn xem Trình Tâm như mẹ của mình.

      “Được rồi, đợi lát nữa rồi trò chuyện sau, ăn cơm trước .” Âu Dương Tường .

      “Ừ, đúng đúng, biết con tới, ta tự mình xuống bếp đó, cơm tối con nhất định phải ăn nhiều chút đó nhé.” Trình Tâm Tâm dắt Hân Nhi tới phòng ăn.

      “Tuyết Nhi, con ăn nhiều chút, bác nhà con ít khi xuống bếp lắm.” Âu Dương Tường bên cạnh chen miệng .

      “Ngay cả ba muốn ăn cũng phải xin xỏ.” Sau đó Âu Dương Thần lặng lẽ thêm câu, tất nhiên nhận được chính là cảnh cáo của người đàn ông nào đó.

      “Dạ, được.”

      Nhìn bàn ăn phong phú trước mắt, Hân Nhi có chút cảm động, Trình Tâm gắp đồ ăn đặt trong chén Hân Nhi “Ăn nhiều chút, biết con thích ăn gì cả? Nên tùy tiện làm mỗi thứ ít.”

      “Cảm ơn bác.” Hân Nhi gắp đồ ăn Trình Tâm bỏ, lặng lẽ đặt vào miệng, ăn rất ngon, tài nấu nướng của Trình Tâm có lẽ rất tốt, nếu sinh ra người chẳng cần học cũng biết nấu ăn Âu Dương Thần. Nhưng lúc này Hân Nhi ăn chỉ là vấn đề đồ ăn, mà sâu sắc hơn ở đây là vấn đề người mẹ, mẹ làm đồ ăn, ra có hương vị như vậy, trong lòng Hân Nhi ngổn ngang trăm mối cảm xúc.

      “Làm sao vậy, có được ?” Trình Tâm có chút mong đợi. Bà mẹ chồng này tất nhiên cũng rất hi vọng con dâu hài lòng.

      “Dạ dạ, ăn ngon lắm ạ.” Hân Nhi , động tác tay dừng lại, tiếp tục gắp đồ ăn bỏ vào miệng, thấy Trình Tâm cực kỳ cao hứng.

      “Khụ khụ, ba, mẹ, con có chuyện muốn với hai người.” Vẻ mặt Âu Dương Thần có chút nghiêm túc, thực tế, ngoại trừ lúc bên cạnh Hân Nhi, ngay cả ở bên Trình Tâm Âu Dương Thần cũng chỉ có khuôn mặt phớt lờ đời. Lúc trước Trình Tâm vẫn luôn giận dỗi, vì sao bộ dạng con trai như mình, mà lại giống Âu Dương Tường, nhưng Âu Dương Tường cũng có gương mặt bất cần như thế. Trình Tâm nghi ngờ có phải mình sinh nhầm đứa bé nữa, dĩ nhiên Trình Tâm hoàn toàn quên Âu Dương Tường cũng chỉ đứng trước mặt bà mới trưng ra bộ mặt như quân bài tú – lơ – khơ, ở trước mặt người khác ông cũng bày ra khuôn mặt y như vậy, vì thế có thể thấy được, Âu Dương Thần tuyệt đối là phiên bản của Âu Dương Tường.

      Thấy Âu Dương Thần muốn chuyện kia, Hân Nhi cũng buông đũa xuống, có phần hơi căng thẳng, dường như Âu Dương Thần nhìn ra Hân Nhi hồi hộp, sau đó hai tay nắm lấy đôi bàn tay dưới bàn.

      Cũng giống vậy, Âu Dương Tường và Trình Tâm dừng động tác tay, lẳng lặng chờ Âu Dương Thần tiếp câu chuyện.

      “Con và Tuyết Nhi đăng ký kết hôn ở Ireland rồi.” Âu Dương Thần nhàn nhạt câu, khiến Trình Tâm và Âu Dương Tường đều sửng sốt, sau đó Trình Tâm kịp phản ứng: “Đúng vậy ? tốt quá, Tuyết Nhi, bây giờ chính là vợ của con ta rồi.”

      “Ái chà, ràng cũng thể kêu bác nữa đâu.”

      “Mẹ, ba.” Hân Nhi gọi theo Âu Dương Thần, sắc mặt có chút đỏ.

      “Ôi chao ơi.”

      “Ừ.” Trình Tâm và Âu Dương Tường đều đáp lại, Trình Tâm chính là vui mừng đến hỏng luôn, ánh mắt Trình Tâm lập tức trợn tròn xoay xoay, dường như đột nhiên nhớ tới gì đó. “Ôi, Thần nhi, có phải con làm ba rồi .” Ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào bụng Hân Nhi, làm như muốn nhìn xem có gì lồi ra .

      Làm ba? Hai chữ kia như cơn sấm nổ bên cạnh ba người, Hân Nhi rất hoảng sợ, lại có chút sốt ruột, nên giải thích như thế nào đây? Còn Âu Dương Thần cảm thấy lời này rất tốt, nhắc nhở , xem ra mình phải cố gắng lập kế hoạch tạo người mới được. Còn Âu Dương Tường vui mừng hớn hở như Trình Tâm, Thần nhi làm ba, bản thân mình phải lên chức ông nội sao, nhận thức được điều này quả thực Âu Dương Tường vừa mừng vừa lo sợ.

      Hết chương 82.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 83: mưu

      Editor: Linh Phan

      phải đâu ạ”. Hân Nhi lo lắng giải thích, mặt càng hồng đến mức có thể ra máu.

      “Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, cháu trai của mẹ còn chưa có đâu”. Âu Dương Thần nhìn thấy bộ dạng xấu hổ của Hân nhi, cũng mở miệng giải thích, nhưng sao lại có loại cảm giác càng tô càng đen thế nhỉ.

      “Là vậy à, sao sao, nhìn tình hình này ngày mẹ ôm cháu trai cũng còn xa nữa”. Trình Tâm nhìn Hân nhi, cười ái muội . cũng thể trách Trình Tâm tại sao lại nghĩ như vậy, xã hội nay có rất nhiều người lên xe trước mua vé bổ sung sau, lại thêm lần đến nhà Âu Dương Thần nhìn thấy dấu hôn sâu cổ Hân Nhi, hai người lặng yên tiếng động cứ như vậy vụng dieennddannleequyddoontrộm kết hôn, cũng khó trách Trình Tâm nghĩ tới chuyện kia.

      “Đúng vậy, bà xã, em cũng phải cho thời gian chuẩn bị tâm lí nha”.Aaüu Dương Tường cũng đúng lúc lên tiếng giảng hoà.

      chuẩn bị cái gì, cũng phải làm ba, là…”. Trình Tâm oán giận nhìn Âu Dương Tường.

      “Sao cần chuẩn bị chứ, nhưng phải làm ông nội”. Âu Dương Tường biện giải.

      “Hừ, lại còn ông nội, em đây là ***, bà nội trẻ tuổi nhất, xinh đẹp nhất”.

      Bầu khí nhất thời càng trở nên hài hoà.

      “A, đúng rồi, nhận giấy chứng nhận, vậy tiếp theo hôn lễ của hai đứa giao cho mẹ , mẹ đảm bảo tổ chức cho hai đứa hôn lễ long trọng lãng mạn”. Trình Tâm có chút hưng phấn, hôn lễ của mình đều do Âu Dương Tường thuê người xử lí, chú ý đến cảm nhận của phụ nữ, lần này là hôn lễ của con trai, mình có thể đại triển bản lĩnh rồi. Quan trọng hơn là muốn mời bạn bè thân thiết đến dự, nhất là những người hiểu lầm Thần là gay, hừ, là bọn họ đủ quyến rũ để hấp dẫn được Thần.

      Hân nhi và Âu Dương Thần liếc nhau cái, Âu Dương Thần cho Hân nhi ánh mắt an tâm, lập tức mở miệng: “Mẹ, mẹ cũng đừng quan tâm hôn lễ của con, bọn con tổ chức ở Ireland rồi”.

      “Mẹ là mẹ con sao có thể quan tâm? Gì cơ? tổ chức rồi?”. Trình Tâm đột nhiên kịp phản ứng, tổ chức là có ý gì, tại sao mình nghe được chút tin tức nào?

      “Đúng vậy, bọn con tổ chức tại nhà thờ ở Ireland, con chỉ muốn cùng Tuyết nhi kết hôn dưới chứng giám của Chúa nên với ba mẹ”. Âu Dương Thần thản nhiên tựa như kể lại chuyện rất bình thường.

      “Cái gì? Chỉ có hai đứa?”. Trình Tâm có chút tức giận, cảm thấy việc này Âu Dương Thần làm có chút qua loa, kết hôn là chuyện đại , gia đình bình thường cũng cực kì coi trọng huống hồ là Âu gia- gia đình có quyền thế. Hơn nữa, đối với phụ nữ, hôn lễ là chuyện rất l@equy$donthần thánh, Trình Tâm hiểu chuyện này là khiến Tuyết nhi chịu uất ức rồi.

      “Như vậy sao được? Thần, con làm vậy là công bằng với Tuyết nhi”. Trình Tâm vui , dù là con trai mình nhưng đối với cách làm thiếu sót này Trình Tâm vẫn đứng về phía có lý.(ý là đứng về phía Tuyết nhi)

      “Mẹ, mẹ đừng trách Thần, ra đây là ý của con”. Hân nhi vội vàng , ràng là ý muốn của lại làm cho phải gánh lấy chuyện này, Hân nhi cảm thấy như vậy là đúng.

      “Tuyết nhi, con đúng là đứa bé hiểu chuyện, con cần giúp nó. Chuyện này Âu gia phải xin lỗi con, mẹ làm chủ cho con”.

      phải đâu mẹ”. Hân nhi còn muốn thêm Âu Dương Thần lại nắm lấy tay Hân nhi ý bảo đứng nữa, lúc này sao có thể dứng ra nhận trách nhiệm.

      “Được rồi, bà xã, nếu như hai đứa nó tự tổ chức, bây giờ em có cũng muộn, chúng ta chỉ việc chúc phúc cho hai đứa là được”. Âu Dương Tường mở miệng khuyên, con trai mình sao mình hiểu chứ? Nó để ý Tuyết nhi như vậy sao có thể hiểu suy nghĩ của con , xem ra chuyện này là ý của Tuyết nhi, làm như thế chỉ để bọn họ nghĩ tới đây là ý của Tuyết nhi thôi.

      “Thế nhưng chuyện này…”. Trong lòng Trình Tâm vẫn cho là đúng, vẫn cảm thấy khiến Tuyết nhi uất ức, trong lòng suy nghĩ phải làm sao để có thể bù đắp cho Tuyết nhi.

      “Được rồi, được rồi”. Âu Dương Tường ôm lấy Trình Tâm, sao ông có thể hiểu tâm tư vợ chứ? Chẳng qua là liếc Âu Dương Thần cái, giúp thằng nhãi này lần vậy.

      Nhìn thấy ánh mắt Âu Dương Tường, Âu Dương Thần liền , quả nhiên vẫn là ba có thể hiểu được, cũng thêm lời nào, ba nhất định giải quyết ổn thoả.

      Diệp gia.

      “Thiếu gia, cậu trở về”.

      “Ông nội đâu?”

      “Thiếu gia, lão gia chuyện với bác sĩ Chu ở Thư phòng”. Quản gia cung kính đáp.

      “Được rồi, ”. Diệp Phi lên tầng, tay tự giác nắm chặt thuốc trong tay, thuốc này khiến Diệp Phi mất rất nhiều thời gian mới có thể nghiên cứu chế tạo ra, rất có ích đối với bệnh của ông nội, chỉ cần có thể kiềm chế được bệnh tình của ông nội, Diệp Phi tin truyen cuaa leequys dn chắc có thể chữa trị cho ông nội, có thể đẩy lùi được bệnh tình của ông.

      Bước tới trước cửa thư phòng, Diệp Phi giơ tay định gõ cửa chợt nghe thấy giọng quen thuộc từ bên trong truyền ra.

      “Bác sĩ Chu, tôi quan tâm ông làm cách nào, nhất định phải làm ra chứng cứ xác thực về việc bệnh tình của tôi chuyển biến xấu, nếu tiểu tử kia nghe cũng tin tưởng tôi”. Diệp lão gia tử nặng nề .

      “Lão gia tử, phải tôi muốn làm vậy, chẳng qua là Diệp Phi, cậu ta là bác sĩ thiên tài, lại là thiên tài điều chế thuốc, trước kia cậu ấy đưa cho ngài những loại thuốc kia tất cả đều rất có lợi đối với bệnh của ngài, trong cả nước cũng thể tìm ra những loại thuốc đó. Tôi cũng phải thuê người điều tra rất lâu mới biết đước tất cả chúng đều do cậu ấy điều chế ra, nếu như lại tiếp tục đưa ra những bằng chứng khác nhất định khiến cậu ấy nghi ngờ, đến lúc đó chỉ sợ…”. Bac sĩ Chu khó xử , lừa gạt Diệp Phi, giả vờ bị bệnh trước mặt Diệp Phi hoàn toàn chính là nghịch đao trước mặt Quan Công, bây giờ còn muốn khiến bệnh tình trầm trọng thêm, chỉ sợ…

      “Ông nghĩ biện pháp , hết bao nhiêu tiền cũng thành vấn đề, chỉ cần có thể khiến nó nhanh chóng kết hôn, sau khi kết hôn rồi liền tìm cơ hội sau khi dùng những loại thuốc kia bệnh tình có chuyển biến tốt là được”. Ông cụ thâm sâu , nếu như phải vì muốn có thể an tâm, mau chóng kết thông gia với Lâm thị sao ông phải tốn nhiều tâm tư như vậy?

      “Thế nhưng…”

      Ha ha, hoá ra là như vậy, Diệp Phi bóp nát thuôc trong tay, bóp nát viên thuốc khiến mình hao phí mấy ngày đêm bây giờ lại châm chọc như vậy, rất châm chọc.

      Rầm!

      Diệp Phi nặng nề mở cửa, sắc mặt trầm, thân hình cao lớn cứ như vậy xuất trước cửa phòng, sừng sững đứng trước mặt hai người còn kinh ngạc.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :