1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu chuyên sủng của tổng giám đốc mặt lạnh - Hạ Thủy Liên Y (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69: Daisy

      Edit: Sóc Là Ta - *******************

      Lúc Hân Nhi dọn dẹp đến tạp chí sưu tập áo cưới, vốn tưởng rằng có hi vọng, nhà thiết kế bao giờ cũng có chút mê mẩn với trang phục, hơn nữa Hân Nhi hoàn toàn đặt những thứ này cùng chung chỗ. Nhưng điều Âu Dương Thần nghĩ tới chính là Hân Nhi đưa quyển tạp chí này cho các y tá, vì cho rằng do y tá nào đó bỏ quên ở chỗ này và tốt bụng trả lại cho họ. Những việc này, thể nghi ngờ là khiến Âu Dương Thần càng thêm tức giận, thầm rủa Trình Sơn đưa ra chủ ý tồi tệ.

      Lúc này Âu Dương Thần như con sư tử nổi giận, chỉ có mỗi việc cầu hôn mà khó như thế sao?

      mặc kệ. Bất cứ giá nào, Âu Dương Thần quyết tâm chờ khi Tuyết Nhi quay trở lại, trực tiếp lời cầu hôn với , cần phiền phức như vậy, dù sao Tuyết Nhi cũng đeo nhẫn tặng rồi, đồng nghĩa với việc Tuyết Nhi đồng ý rồi nhưng gần đây Tuyết Nhi có chút kì lạ, giống như có chút gì đó xa cách, dường như lên được, hai hôm nay tốt hơn rồi, cuối cùng Tuyết Nhi có đồng ý hay ? Âu Dương Thần tự mình phiền não.

      Trong lúc Âu Dương Thần buồn rầu, nghe phía bên ngoài có tiếng giày bước vào , nghĩ chắc là Tuyết Nhi trở về, Âu Dương Thần dũng cảm nghĩ đến hạnh phúc của mình, lớn tiếng ra. Vội cầm lấy bó hồng dưới sàn.
      Truyện của diễn đ)àn Lê-Quý-Đôn
      "Tuyết Nhi, gả cho nhé." Âu Dương Thần ôm bó hoa hồng lớn tiếng , người bước tới đột ngột dừng lại, đột nhiên có loại cảm giác đại họa ập đến, nên a nên, tại sao lúc nào mình cũng gặp xui xẻo như vậy? Ngoài đường va phải Hân Nhi, nhìn tay ấy có nhẫn kim cương, Trình Sơn lầm tưởng rằng đại ca thành công, nên muốn cùng Hân Nhi tới phòng bệnh chúc mừng họ, đương nhiên việc quan trọng nhất vẫn là lĩnh thưởng, nhưng ai biết bây giờ là tình huống gì? tại Trình Sơn cảm thấy tiến cũng được, lùi cũng xong.

      Hân Nhi đứng sau Trình Sơn vô tình nghe được lời cầu hôn của Âu Dương Thần, bất chợt dừng lại, lập tức có hơi xúc động, nghĩ đến những thứ kia là do Âu Dương Thần vì mà chuẩn bị, thế nhưng,,,,,,,, sắc mặt Âu Dương Thần kì lạ. Nhất thời im lặng suy nghĩ, những quyển tạp chí đầy bụi bẩn được ai đó xử lý, có lẽ vì thế mà tìm được chủ nhân của nó, nghĩ đến Âu dương Thần vì mình mà chuẩn bị những thứ này, Hân Nhi đỏ mặt, cảm thấy ngại ngùng, e thẹn.

      Âu Dương Thần dời hoa hồng ngăn tầm nhìn của mình, chăm chú nhìn người đứng ở cửa, mắt dường như muốn lồi ra sau, làm sao có thể là nó, Tuyết Nhi đâu. Lúc này Âu Dương Thần chỉ là tức giận, nhiều hơn là xấu hổ. Lần đầu tiên trong đời cầu hôn, lại chính là với người em họ miệng còn hôi sữa của , nghĩ đến dáng vẻ vừa nãy của mình bị nó nhìn thấy, Âu Dương Thần thực muốn trực tiếp giết chết người em họ này, đây tuyệt đối là chuyện làm mất mặt nhất trong cuộc đời Âu Dương Thần,,,, chuyện duy nhất.

      "Ặc, họ, ha ha." Trình Sơn thấy Âu Dương Thần trước mắt muốn giệt trừ mình, hận thể lập tức biến mất, hoặc đập đầu vào đá cho hôn mê bất tỉnh , cũng tốt hơn nhiều so với tình hình thực tế trước mắt, nhưng bây giờ chân đột nhiên nặng như đeo chì, thể nhấc lên được, còn cách nào khác, Âu Dương Thần quá mạnh mẽ rồi, "Em còn có việc, trước." Trình Sơn còn chưa xong câu lập tức biến mất trong tầm mắt của Âu Dương Thần, ánh mắt này có cường độ cao có thể chèn ép đối phương làm cho người ta hít thở thông.

      "Mẹ nó." Âu Dương Thần hung hăng la to, nện bó hoa hồng xuống nền gạch.

      Hân Nhi ngượng ngập bước đến, nhặt bó hoa hồng lên." phải muốn tặng bó hoa này cho em ư, sao lại ném cho thổ địa công công thế này?"

      Âu Dương Thần ngẩng đầu lên xem, nhìn Hân Nhi trước mặt, có chút kinh ngạc, tới đây lúc nào.

      "Được rồi." Hân Nhi giọng câu.

      Âu Dương Thần sững sờ, đây là ý gì.

      Truyện của diễn đàn Lê*QuýĐôn

      giây

      Hai giây

      Ba giây

      Hân nhi có chút gấp gáp, mình cũng đồng ý rồi, tại sao Thần phản ứng gì.

      "Cái gì được?" Vốn tưởng rằng Âu Dương Thần phản ứng kịp, nhưng ngờ lại ra câu nghi vấn như vậy.

      "Em rút lại lời , em muốn lấy chồng nữa." Hân Nhi có chút buồn buồn .

      Giờ Âu Dương Thần mới biết Hân Nhi là chuyện cầu hôn, kéo Hân Nhi qua, cậy thế ôm vào trong ngực, "Đồng ý rồi, được đổi ý. Từ nay về sau em là của ." Âu Dương Thần ngang ngạnh , giọng kia tuy rằng cường thế, nhưng ánh mắt dịu dàng muốn chảy ra nước luôn.

      "Ừm, buông em ra, Thần, tay còn chưa khỏi mà?" Hân Nhi nhớ tới tay bị thương của Âu Dương Thần vẫn còn chưa khỏi, lập tức muốn lui ra, nhưng ai biết Âu Dương Thần lại ôm chặt hơn " sao, nếu như ngay cả vợ còn ôm được, tay còn có ích lợi gì nữa."

      "Ừ." Hân Nhi cũng dám lộn xộn nữa, rất sợ làm động vết thương của Âu Dương Thần, làm vết thương xấu hơn, liền ngoan ngoãn đứng yên trong lòng Âu Dương Thần.

      Hân Nhi cao 168cm nhưng mà-Truyện của diễn đ)àn Lê-Quý-Đôn đứng cùng Âu Dương Thần cao 188cm vẫn thuộc loại nhắn, cho dù mang giày cao gót, cũng biết chỉ đến bả vai Âu Dương Thần, nhưng vẫn đặc biệt xứng đôi. Âu Dương Thần ôm Hân Nhi, ngửi được hương thơm nhàn nhạt người Hân Nhi, vì Hân Nhi vốn thích sử dụng nước hoa, chính là cảm giác tươi mát thanh nhã mà Âu Dương Thần cực kỳ thích. Nếu phải bây giờ điều kiện cho phép, cũng muốn làm Tuyết Nhi sợ, Âu Dương Thần thực rất muốn nhấm nháp Tuyết Nhi ngọt ngào lần nữa, ngoại trừ lần trước khi Tuyết Nhi bị hạ dược, Âu Dương Thần chưa từng chạm qua Tuyết Nhi, bây giờ Tuyết Nhi đồng ý với mình, Âu Dương Thần hận thể dẫn Tuyết Nhi lấy giấy đăng ký kết hôn luôn.

      "Tuyết Nhi, ngày mai dẫn em đến nơi." Âu Dương Thần đột nhiên .

      "À, ngày mai, nhưng ngày mai là trình diễn thời trang, em nhất định phải tham dự." Hân Nhi biết chỗ trong miệng Âu Dương Thần là ở đâu? Nhưng nếu như ngày mai bận tham dự, muốn cùng với Âu Dương Thần .

      " sao, vậy chờ em tham gia buổi trình diễn thời trang xong rồi " Mặc dù hơi thất vọng, nhưng Âu Dương nghĩ như vậy có nhiều thời gian hơn, cố gắng nhịn thêm ngày nữa, ngày,,,,,

      Triển lãm thời trang Paris.

      Bên trong hội trường tập hợp tất cả tinh trong giới thời trang khắp thế giới, đây xứng đáng với tên bữa tiệc thời trang, nhưng bữa tiệc thời trang năm nay xuất người mới nhiều chủ yếu là những nghiệp dư đồng trang lứa, ... những người này thích giao lưu với các ngôi sao lớn, ngại trò chuyện với giới đại sư và chủ tịch tổ chức cuộc thi này.

      Hôm nay Hân Nhi mặc áo trắng cùng với chiếc váy màu bạc. mặc bộ này trông có vẻ đơn giản giống nhà thiết kế chút nào, những nhà thiết kế khác thường chọn cho họ những bộ trang phục tỉ mỉ, hoặc dày công làm theo cầu, chỉ có Hân Nhi cực kỳ tùy ý lấy bộ trang phục nào đó trong tủ đồ của mình. Với Hân Nhi mà đến đây để xem trình diễn thiết kế chứ phải đến vì muốn xinh đẹp, hơn nữa hẹn với Âu Dương Thần rằng kết thúc buổi trình diễn, tìm , theo tới chỗ kia.

      "oh. Mark, nice¬ to meet y¬ou "

      "Me too." Hai người bước tới ôm xã giao như những người ở phương Tây. Có thể thấy được quan hệ giữa hai người này cũng tệ.

      " gặp Daisy chưa? Nghe hôm nay ấy cũng đến tham dự.” Đối với Mark, Daisy là người thần bí, trong cuộc thi lần trước đột nhiên thắng giải quán quân với tác phẩm Queen làm cho giới thiết kế đều biết , nhưng chưa ai nhìn thấy dung mạo của . Có người Daisy tướng mạo xấu xí, trang phục quê mùa, có người Daisy là bậc thầy trong giới thiết kế, lại có người xem như Thần Thánh, có dung nhan đẹp tuyệt trần, khí chất cao quý, còn có người lại Daisy đoạt được giải quán quân là do may mắn, chung rất nhiều lời đồn đại.

      "Chưa gặp, rốt cuộc Daisy mà là nhân vật nào, nghe hôm nay rất nhiều người vì muốn thấy ấy mà đến, ngay cả Lưu Phàm cũng vậy. hiểu phải là nữ hoàng có gì đặc biệt hơn người.” An Khả cách khinh thường, lần trước vốn An Khả chuẩn bị rất đầy đủ, tưởng rằng giải đó là của mình, ngờ tự nhiên xuất Daisy, vì thế An Khả ôm hận trong lòng.

      "Lưu Phàm đến rồi, tôi tới chỗ ta lát đây.” Mark phải là biết ta bất mãn với Daisy nhưng chuyện phụ nữ đấu tranh nên tránh xa, với lại cũng thích Lưu Phàm, mặc dù Mark và Lưu Phàm phải quen thân, nhưng cũng thuộc loại chuyện rồi làm bạn bè, đối với Lưu Phàm, Mark rất có cảm tình.

      An Khả thấy Mark tìm Lưu Phàm, tự nhiên nghĩ muốn theo, An Khả vẫn rất thích Lưu Phàm, thầm nghĩ Lưu Phàm tài giỏi như vậy có thể cùng mình nên duyên rất xứng đôi, hơn nữa cũng được mọi người ủng hộ. ta tin chắc chắn Lưu Phàm cũng thích mình.

      Hân Nhi tham gia trong cuộc thảo luận của mọi người, chú tâm thưởng thức các tác phẩm thiết kế của bậc thầy, buổi triển lãm này có số tác phẩm của các bậc thầy tham gia. Hân Nhi muốn xem để học hỏi. nhìn quanh, thấy đối diện có bóng dáng quen thuộc từ từ về phía mình. Hân Nhi sửng sốt " ấy cũng tới."

      Hết chương 69
      Last edited: 6/5/16
      ChrisAnAn thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70: Nụ hôn trừng phạt

      Edit: Ngọc Hân

      Lúc này Hân Nhi suy nghĩ có nên qua chào hỏi hay , hôm nay Hân Nhi trang điểm mình thành người xấu xí, nhưng vẫn đeo kính đen như trước, biết Lưu Phàm có thể nhận ra mình , nếu nhận ra mình, muốn dùng thân phận nào để gặp gỡ Lưu Phàm đây, Lăng Phỉ Tuyết là nhân viên của ta, Tuyết Nhi là bạn Âu Dương Thần còn Daisy là ngôi sao mới trong giới thời trang. Giữa lúc Hân Nhi buồn rầu, thấy hai bóng người tới chỗ Lưu Phàm, Lưu Phàm liếc nhìn bên này cái, lại bắt đầu cùng trò chuyện với bọn họ.

      “Phàm, cậu cũng đến đây à, lâu gặp.” Mark cực kỳ vui vẻ .

      “Mark, An lâu gặp.” Lưu Phàm cũng lễ phép chào lại, nhưng khóe mắt vẫn nhìn vào vị trí kia, còn ai, truyện của Lê,Quý,Đôn, chẳng lẽ nhìn nhầm rồi, nhưng bóng dáng lúc nãy đúng là rất giống Lăng Phỉ Tuyết, lại nghĩ tới người phụ nữ mộc mạc kia, gần đây trong đầu dường như thường xuyên nghĩ tới ấy, có đôi khi cảm thấy mình điên rồi, người đẹp nhiều như vậy cũng nhớ tới, sao có thể nghĩ đến người xấu xí kia cơ chứ.

      “Phàm, gần đây công việc bận rộn lắm sao?” An hỏi có chút thẹn thùng, nàng nước Pháp này cao hơn mét bảy, bộ dạng vẻ mặt thẹn thùng trước mặt Lưu Phàm khiến người ta buồn nôn, thử nghĩ tiếp mà xem nàng thân hình cao lớn gợi cảm học kiểu nữ sinh trong sáng thẹn thùng, sao cũng có cảm giác quái dị thế nào ấy.

      “Cũng bình thường, khoảng thời gian trước vừa mới nghỉ ngơi.” Trái lại Lưu Phàm có ấn tượng tốt với An, về phần tâm tư của An bản thân Lưu Phàm cũng biết, nhưng dạng phụ nữ này chạm vào, phiền phức, vẫn nên chỉ làm bạn bè là được, trái lại với Mark còn có chút chuyện để .

      “Mark, trận đấu bóng lần trước vẫn còn chưa xong đó? Khi nào tiếp tục.” Lưu Phàm quay đầu với Mark.

      “À…, Phàm, vì thắng cậu, tôi cũng bỏ ít công sức, sớm muốn tìm cậu, lần này cậu cũng đừng bảo có việc gấp đấy nhé ha ha.”

      Mark vừa nghe thấy Lưu Phàm nhắc tới trận đấu bóng, nghĩ tới trận thi đấu bóng chuyền còn chưa xong, lúc gay cấn nhất, vì Lưu Phàm về nước có việc gấp phải, tạm gác lại đó, đây cũng điều hai người tiếc nuối.

      mà, nhất định phải đấu với cậu cho xong chứ, , nhìn chút.” Lưu Phàm lôi kéo Mark cùng , lễ phép chào hỏi với An, nhìn bóng lưng xa của họ, An thầm hạ quyết tâm, nhất định phải làm Lưu Phàm mình mới được.

      Hân Nhi lặng lẽ ra ngoài, tiệc tùng như vậy cho tới bây giờ đều thích hợp với , truyện của diễn đàn L,ê-Quý-Đôn, trước kia lúc ở nhi viện, chưa từng nghĩ tới có ngày bản thân mình có thể tới tham gia yến tiệc như vậy, nhưng bây giờ tới đây tham dự, mới phát vẫn thích nhi viện đơn thuần hơn, Hân Nhi lại nghĩ tới Tiểu Bàn Tiểu Tề còn có mẹ viện trưởng của họ, lâu thăm họ, có lẽ họ cho rằng mình chết rồi. Hân Nhi nghĩ lần này về nước nhất định phải thăm họ, nghĩ đến lúc trước đồng ý với Tiểu Bàn, nhưng mà…….

      Lấy điện thoại ra, với Âu Dương Thần mình về sớm chút, vốn tưởng rằng phải còn lâu, nhưng muốn ngây ngốc nữa. Trong lòng lại còn nghĩ có thể sớm gặp mặt Thần hơn.

      “Thần, em xong trước thời hạn, bây giờ cũng có thể sao? cần đổi vé máy bay à?” Hân Nhi kỳ lạ hỏi.

      cần đầu, đứa ngốc, với là được rồi.” Âu Dương Thần dắt tay Hân Nhi.

      “Dạ, được.”

      “Thần đây là?”

      “Máy bay, chúng ta lên thôi.” Âu Dương Thần dẫn Hân Nhi lên máy bay.

      Nhìn mọi thứ trước mắt này, Hân Nhi muốn hô to kinh ngạc “Tư sản quyền quý đại gian đại ác.” Trước kia chỉ có nghe máy bay tư nhân, chưa từng thấy qua, lại càng chưa từng ngồi, bây giờ thấy tận mắt, đúng là chấn động, có cảm giác giống như ngôi nhà , có bàn trà, có sô pha, còn có bồn tắm đặc biệt, có chiếc giường rất lớn để có thể nghỉ ngơi. Mỗi lần lúc máy bay Hân Nhi luôn có cách nào để ngủ yên giấc, bây giờ nhìn thấy chiếc giường lớn trước mắt, Hân Nhi cảm thấy rất tốt, nhưng cũng quá xa xỉ rồi.

      Cứ cảm thán cảm thán, Hân Nhi vẫn chịu được mà hưởng thụ tất cả những thứ này, đầu tiên là ngâm mình tắm rửa, sau đó là mặc áo ngủ thoải mái muốn nằm lên chiếc giường êm ái ngủ giấc. Đoạn đường này, Hân Nhi hỏi Âu Dương Thần là bọn họ đâu, nhưng Âu Dương Thần cứ là bí mật, Hân Nhi cũng hỏi lại, tin tưởng Âu Dương Thần, chỉ cần bên cạnh đều có cảm giác an toàn.

      “A.” Hân Nhi đột nhiên chạm phải vật lạ hết cả hồn, quan trọng là nằm xuống giường rồi.

      “Vật , còn rất hưởng thụ nhỉ. Đây là đánh thức cảm giác dậy đấy.” Âu Dương Thần nằm xuống giường, ôm lấy Hân Nhi, cảm giác ấm áp kéo dài như vậy rất thoải mái.

      “Thần, buông ra , cẩn thận chút, tay bị thương?” Hân Nhi hoảng sợ hô lên.

      “Đừng nhúc nhích, động đậy nữa, ăn.” Âu Dương Thần dọa dẫm, chết tiệt, giờ phút này Âu Dương Thần cảm thấy bản thân mình có chút thích bị ngược đãi, ràng nhìn thấy Tuyết Nhi là có thể bị kích thích, lại còn ôm , nhưng Tuyết Nhi giống như loại độc, thâm nhập vào tận xương tủy, biết nên đụng vào, cũng tự chủ được mà tới gần.

      Hân Nhi cảm thấy phía sau mình giống như có dị vật nóng bỏng cứng rắn chống vào mình, cảm giác khó chịu. “Thần…..”

      “Bảo bối, em ngủ trước , tắm.” Âu Dương Thần xong vội vàng đứng lên chạy về hướng phòng tắm.

      “Thần, phải cẩn thận miệng vết thương đó.”

      Đáp lại Hân Nhi lại là tiếng nước chảy ào ào, đau lòng ép buộc Âu Dương Thần quá.

      “Bảo bối, tới nơi rồi, nhanh dậy thôi.” Hân Nhi mơ màng nghe giọng của Âu Dương Thần.

      “A. Buồn ngủ quá, đừng ầm ĩ.” Hân Nhi đẩy Âu Dương Thần ra, dồn sức trốn vào trong chăn. Âu Dương Thần ‘ba đường hắc tuyến’, ra vật này coi đây là nhà ư, ặc, xem ra tật xấu ngủ nướng của đứa này thay đổi được. Âu Dương Thần biết là may mắn hay là bất hạnh nữa.

      “Bảo bối, nhanh rời giường thôi, em đứng lên, hôn em đó.” Âu Dương Thần uy hiếp.

      “Ừm.” Hân Nhi mơ mơ màng màng đáp lại.

      Em đồng ý, đây khách khí nữa. Âu Dương Thần xốc chăn Hân Nhi lên, nhàng hôn lên môi Hân Nhi, từ chầm chậm đến sâu hơn chút, mãi đến lúc cướp cả hô hấp của Hân Nhi, Hân Nhi mới đột nhiên giật mình tỉnh giấc. Giãy giụa.

      “Sao hôn em vậy.”

      “Bảo bối, em đổ oan cho , vừa rồi quả có hỏi em mà,,, chính em ừ.” Vẻ mặt Âu Dương Thần ‘em xử oan cho ,’ cực kỳ oan ức.

      vậy sao? Chuyện khi nào.” Hân Nhi mờ mịt….

      “Mới vừa nãy thôi, nếu em rời giường, như thế hôn em, em ừ.”

      “Như vậy ư.” Hân Nhi nhớ lại, có vẻ đúng là như vậy . Ặc vậy…. “Vậy … Vậy cũng thể.” Giọng Hân Nhi càng càng , đầu cúi thấp, như đứa trẻ phạm sai lầm.

      Truyện chỉ post ở diễn đàn Lê-Quý-?Đ*ôn, trang khác là đồ lấy lậu.

      thể gì nào? Hôn em sao?”

      “Nhưng mà em là vợ của , vì sao thể hôn, đây là quyền lợi của .” Vẻ mặt Âu Dương Thần hợp tình hợp lý.

      “Em mới phải?” Hân Nhi mạnh miệng.

      “Lập tức phải liền, đừng nóng vội ha ha, nhanh chuẩn bị xuống thôi.” Âu Dương Thần có chút buồn cười nhìn Hân Nhi.

      Ai … Ai thèm nôn nóng chứ, Hân Nhi có chút buồn bực, sao lại phát bây giờ Âu Dương Thần càng ngày càng vô lại, đây là công tử dịu dàng lúc trước sao?

      Hết chương 70
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 71: 100 năm

      Edit: Ngọc Hân

      “Thần, đây là đâu thế?” Hân Nhi vừa xuống máy bay nhìn thấy nơi giống chỗ nào, đây…., đây là Ireland.

      “Ireland? Thần, sao chúng ta lại có thể ở Ireland?” Hân Nhi kinh ngạc, làm sao cảm giác mới đây mà đến Ireland rồi, thực tế lần này Hân Nhi ngủ đến tận nơi nên cảm giác như vừa mới đây, mà mấy lần suýt bị Âu Dương Thần ăn vào trong miệng, nhưng sức chịu đựng của Âu Dương Thần cũng phi thường, ăn hết luôn .

      “Chúng ta tới bằng máy bay mà. Tuyết Nhi, , theo .” Âu Dương Thần cầm tay Tuyết Nhi, tới chiếc Rolls-Royce trước mặt, gật gật đầu với người áo đen, rồi ngồi vào trong.

      Dọc theo đường , Hân Nhi chỉ lẳng lặng dựa vào Âu Dương Thần, chính là giống như đứa trẻ chưa ngủ đủ giấc, truyện của Lê-Quý-Đôn, nhưng mà ánh mắt to tròn chuyển động, với quốc gia Ireland này, Hân Nhi rất tò mò, trước kia xem tin tức về quốc gia này, dân số nhiều, hình như là quốc gia có tỷ lệ ly hôn thấp nhất, khi đó cũng thèm để ý tới, hôm nay rốt cuộc tới chỗ này, tự nhiên tránh được nhìn xem chút.

      “Tổng giám đốc, tới nơi.” Mãi đến lúc nghe thấy những lời này của người lái xe, Hân Nhi mới kịp phản ứng mục tiêu là chỗ này sao?

      Âu Dương Thần cầm tay Hân Nhi vào trong đại sảnh phòng làm việc được bao phủ màu sắc huyền bí của cơ quan tòa thị chính Dublin. Theo mũi tên chỉ tìm thấy được “Lối vào” nơi phụ trách giải quyết thủ tục kết hôn, trước mặt là màn hình LCD cực lớn, đó có những điều cần biết khi kết hôn và những việc cần chú ý được giải thích ràng: Công việc chính của chỗ này là chỉ làm thủ tục đăng ký kết hôn quản lý thủ tục ly hôn, nhưng điều này hề có ý nghĩa mỗi công dân Ireland chỉ sánh đôi với người duy nhất trong cả đời mình. Bởi vì đất nước này thực quy định hôn nhân có kỳ hạn, hai bên nam nữ lúc ký kết hôn ước có thể dựa vào nhiều nhân tố tổng hợp lại rồi cân nhắc, cùng nhau quyết định thời hạn quan hệ hôn nhân, thời hạn hôn nhân từ 1 năm đến 100 năm. Đăng ký ở chỗ lập hồ sơ sau đó là có hiệu lực, hết thời hạn, quan hệ hôn nhân lập tức chấm dứt, hai bên người có liên quan nếu như có nguyện vọng tiếp tục sống chung, có thể thực việc đăng ký tiếp, kéo dài quan hệ hôn nhân…

      Nhìn vào chỗ giới thiệu , Hân Nhi ngây ngẩn cả người, đây là muốn kết hôn sao? Nhưng mà mình và Thần đều phải là công dân của nước này mà, đây hoàn toàn là ngoài dự đoán của Hân Nhi, vốn cho rằng Âu Dương Thần chỉ mang mình chơi đâu đó nơi có phong cảnh đẹp đẽ, Hân Nhi ngây người đứng đó, mờ mịt nhìn Âu Dương Thần.

      Lối vào “Kết hôn” đặc biệt vắng vẻ, ngoại trừ Âu Dương Thần và mình chẳng còn ai cả. Nhân viên công tác thấy Hân Nhi ngây ngốc còn Âu Dương Thần bình tĩnh, cũng thúc giục, ra hiệu họ ra ấn màn hình cảm ứng phía trước lựa chọn.

      Sau đó cầu hai bên bọn họ thương lượng lựa chọn thời hạn hôn nhân, có thể lựa chọn 1 => 100 năm thời hạn khác nhau, đồng thời nhảy ra đoàn chữ màu đỏ: “Hệ thống giải thích: Vì việc kéo dài quan hệ hôn nhân chi phí tương đối cao, mời lựa chọn thời hạn hôn nhân mà bạn cho rằng thích hợp nhất.”

      Thời hạn thích hợp nhất… Hân Nhi mờ mịt, cái này cũng được sao.

      Dường như Âu Dương Thần sớm có chủ ý, nắm tay Hân Nhi tiến lên ấn vào thời hạn trăm năm, quay đầu nhìn Hân Nhi, trong mắt tràn đầy kiên định, Hân Nhi hơi gật gật đầu, có chút cảm động khi chọn thời hạn dài nhất.

      Hệ thống lập tức xác nhận: “Quan hệ hôn nhân hai bên thành lập, thời hạn hôn nhân là 100 năm.” Tiếp theo, vào sổ đăng ký kết hôn là trình tự chúng ta quan tâm nhất, hệ thống thông báo việc đăng ký thời hạn hôn nhân 100 năm cần phải nộp chi phí --- “Phí tổn đăng ký kết hôn là 0.5 bảng .”

      “0,5 Bảng , làm sao có thể?” Hân Nhi thấy con số này, khỏi ngạc nhiên hô lên, giống như nhìn thấy hàng giảm trong siêu thị, rẻ quá, đúng vậy, 0,5 bảng tính bằng nhân dân tệ mới hơn 6 đồng, so với 9 đồng ở Trung Quốc vẫn rẻ hơn, Hân Nhi phát chạm tới màn hình cảm ứng còn có nút ấn chi phí thẩm tra, nhất thời tò mò liền nhấn nút page view, rất muốn nhìn chút thủ tục kết hôn thời hạn ngắn nhất 1 năm rốt cuộc là cần bao nhiêu tiền. thể tưởng tượng nổi chuyện xảy ra --- chi phí cần phải có để đăng ký thủ tục chứng nhận kết hôn vậy mà 2000 bảng, tính ra nhân dân tệ là 26000 đồng. Lúc này Hân Nhi muốn hô to “Đắt đỏ quá.”

      Âu Dương Thần bên cạnh thấy vẻ mặt Hân Nhi thay đổi, khỏi buồn cười, chậm rãi “Thời hạn càng ngắn chi phí càng cao.” Hân Nhi vừa tính ra là như vậy, lại bị câu tiếp theo của Âu Dương Thần làm cho nghẹn tới nơi “ người mang nhiều bảng như thế, cho nên chỉ có thể chọn loại rẻ nhất.”

      Ặc, Hân Nhi bị thương luôn, ra là vậy, lập tức nghĩ tới người đàn ông này chịu khó trêu chọc mình, tâm tình lập tức tốt lên.

      Bây giờ trước mắt Hân Nhi và Âu Dương Thần chính là tờ giấy kết hôn có thời hạn trăm năm mỏng manh màu hồng, phía viết mấy chữ như thế này: “Tiên sinh tôn quý, phu nhân: Tôi biết bàn tay trái với tay phải, đùi phải với đùi trái, mắt trái với mắt phải, não bên phải với não bên trái rốt cuộc được hưởng quyền lợi nào, rốt cuộc là bên nào gánh vác nhiệm vụ ra sao. ra chúng nó vốn là tổng thể, hai bên cùng tồn tại vì nhau, hai bên cùng vui vẻ sung sướng vì nhau. Sau cùng, để cho tấm giấy màu hồng này mang đến lời chúc mừng tới cuộc hôn nhân trăm năm tốt đẹp của hai người! Chúc hai người trăm năm hạnh phúc! Chủ tịch quan tòa Dublin: Jimmy. Lý Mạc.”

      Hân Nhi nhìn tờ giấy mỏng manh này, có cảm giác cực kỳ xúc động, giờ phút này mình kết hôn, cứ như vậy kết hôn, thời hạn là 100 năm, Hân Nhi biết mình có thể sống bao nhiêu năm, nhưng có thể khẳng định chính xác là cảm thấy mình sống nổi 100 năm, lúc còn sống mình đều là vợ Âu Dương Thần.

      “Đứa ngốc, rốt cuộc bây giờ em cũng là vợ rồi.” Âu Dương Thần nhéo mũi Hân Nhi, vui vẻ .

      “Ừm, Thần, đây là thời hạn 100 năm, vậy nếu chúng ta sống được 100 năm sao?” Hân Nhi ngây ngốc hỏi.

      “Vậy em vẫn chính là vợ của , sống làm người của Âu Dương Thần, chết làm ma của Âu Dương Thần.” Âu Dương Thần trêu chọc .

      “Nhưng mà nếu tới 100 năm muốn ly hôn làm sao bây giờ.” Hân Nhi có chút tò mò về điều này.

      “Vợ à, chúng ta vừa mới kết hôn đó, em nghĩ li hôn ư. Em là quá tổn thương trái tim rồi.”

      phải, em chỉ tò mò thôi.”

      “Thu hồi lòng hiếu kỳ của em , Ireland cấm ly hôn, đời này em chỉ có thể theo thôi.” Âu Dương Thần vì đại nghĩa diệt thân .

      Truyện chỉ post diễn đàn Lê-Quý*Đôn, trang khác là ăn cắp.

      thể ly hôn, vậy chẳng phải cũng phải ở cùng em cả đời à, vậy nhỡ ra đến lúc muốn ly hôn cũng còn cách nào khác nữa rồi.”

      “Yên tâm , có ngày như thế, quyết định là em rồi.”

      Xong xuôi việc chung thân đại này, rốt cuộc Âu Dương Thần cũng buông được cục đá trong lòng xuống, dẫn Hân Nhi ăn ngon bữa, chuẩn bị đêm động phòng hoa chúc.

      Hết chương 71
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 72: Hôn ước chết tiệt.

      Thành phố A.

      “Tổng giám đốc, công trình hợp tác giữa Lâm thị và Âu thị khởi công rồi ạ!”.

      “À…, Âu thị có nguồn vốn đúng hạn”.

      đâu, lần này Lâm thị vô cùng coi trọng hạng mục này, dường như tạm gác lại rất nhiều hạng mục, chỉ chuyên tâm hoàn thành hạng mục này, hình như là muốn nuốt luôn cả khối thịt béo bở này”.

      “Thịt béo, chỉ sợ đến lúc đó bọn họ còn mạng mà ăn”. Diệp Phi khinh thường .

      “Tổng giám đốc, ý là… Nhưng mà với thế lực của Âu thị, nếu muốn thâu tóm Lâm thị cũng chỉ là trong phút chốc thôi, cần gì phải hao tổn tâm tư như vậy”. Thư kí khó hiểu hỏi.

      ra đây cũng phải chuyệnDie nd da nl e q uu ydo n mà Diệp Phi hiếu kì, với hiểu biết của về Âu Dương Thần, ta chọn Lâm thị, nếu lựa chọn, nhất định là có nguyên nhân, ta làm chuyện vô nghĩa.

      “Chuyện tôi để cậu điều tra thế nào rồi? Gần đây Âu Dương Thần và Lâm thị có quan hệ như thế nào?”.

      “Dạ, Tổng giám đốc, trong khoảng thời gian này, Âu Dương Thần và Lâm thị cũng chỉ có quan hệ hạng mục kia, hơn nữa hạng mục đó cũng phải do Âu Dương Thần trực tiếp phụ trách, có điểm nào bất thường, ách, nhưng mà, thời gian trước nghe bản thiết kế của nhà thiết kế thuộc công ty Thần Phàm bị đánh cắp và công khai bởi công ty khác. Hình như vì chuyện này mà Âu Dương Thần trực tiếp thu mua công ty kia, chủ công ty kia hình như có chút quan hệ với Lâm tổng. Hơn nữa nghe kết cục của nội gián đánh trộm bản thiết kế cũng rất thê thảm”.

      “Thần Phàm, nhà thiết kế nào?”. Nghe tới nhà thiết kế, Diệp Phi khỏi nghĩ tới Tuyết nhi.

      “A,…, nghe là trợ lí mà công ty Thần Phàm mới tuyển dụng năm nay, bởi vì sau đó biểu tệ, rất có tài năng nên Lưu Phàm đặc biệt đề bạt lên làm nhà thiết kế chính, hơn nữa còn cho ta phụ trách mấy dự án lớn, ngay cả Vương Giai của công ty Ngả Phỉ cũng khen dứt miệng. Chẳng qua là gương mặt xấu xí, bộ dạng cực kỳ xấu.”

      “Tên gì?”. Diệp Phi vội vàng hỏi.

      “Lăng Phỉ Tuyết”.

      Tuyết nhi…”Ảnh chụp, …, ảnh của ấy”. Diệp Phi đột nhiên đứng bật dậy, nghe được ba chữ Lăng Phỉ Tuyết khiến cho Diệp Phi giống như người trong sa mạc tìm được nguồn nước.

      Thư kí có chút sững sờ, hiểu tại sao Diệp Phi đột nhiên lại kích động như vậy. “ xin lỗi, Tổng giám đốc, tôi có hình của ấy”.

      có… sao, sao, tôi tới Thần Phàm ngay bây giờ”. xong, Diệp Phi cầm lấy chìa khoá xe phóng tới cửa phòng.

      “Tổng,…Tổng giám đốc, lát nữa còn có cuộc họp”. Chẳng qua những lời này thư kí chỉ có thể mình rồi, bởi vì bóng dáng Diệp Phi biến mất khỏi văn phòng từ sớm.

      Diệp Phi đường điên cuồng lái xe, chạy về phía công ty Thần Phàm, vốn là nửa giờ xe, lại cứng rắn biến thànhdieendaanleequuydonn 10 phút. Đoạn đường này Diệp Phi vượt rất nhiều đèn đỏ, trong đầu chỉ nghĩ tới Tuyết nhi, rốt cuộc tìm thấy Tuyết nhi, khiến cho Diệp Phi quên hết mọi thứ.

      Vừa đến dưới cửa công ty Thần Phàm, Diệp Phi liền thể chờ được mà nhảy xuống xe, công tử văn nhã ngày xưa đến lúc sắp được nhìn thấy Tuyết nhi, tất cả đều biến thành hư ảo, phong độ thân sĩ, lễ nghi, tất cả đều cút sang bên, chỉ có Tuyết nhi mới quan trọng nhất.

      “Oa, là đẹp trai, biết là tới tìm ai”.

      “Lieza, nhìn trang phục của tôi thế nào, tóc có bị loạn ?”.

      “Của tôi, của tôi sao?”.

      “Ai nha, hai người các đừng có ở đó mà ngây ngốc nữa, lên tầng rồi, ai thèm quan tâm các ? Đó chính là Tổng giám đốc Diệp thị Diệp Phi, mới đính hôn thời gian gần đây, làm sao đến lượt các ?’’.

      “Diệp thị sao, oa oa, Diệp Phi? Chẳng trách lại phong độ như vậy”.

      “Vị hôn thê của người ta là thiên kim Lâm thị, nghe là vô cùng hung ác đấy, các vẫn là đừng có mơ tưởng lung tung”.

      “Thiên kim Lâm thị thế nào? Lỡ như ta vừa ý tôi sao?”

      “Hừ, biết tự lượng sức”.

      …”

      “Xin chào, xin hỏi Lăng Phỉ Tuyết có ở đây ?”

      Oa, đẹp trai! chỉ lo ngắm trai, hoàn toàn ý thức được vấn đề của Diệp Phi.

      “Xin hỏi, Lăng Phỉ Tuyết có ở đây ?”.

      “A, ai, a, là xấu nữ kia sao? Ách, Lăng Phỉ Tuyết, ấy xin nghỉ, tiên sinh đến để bàn việc hợp tác với Thần Phàm chúng tôi sao? Có thể với tôi là được rồi, tôi là…”

      “Xin nghỉ, ấy làm sao vậy?”. Diệp Phi lo lắng hỏi, chẳng lẽ Tuyết nhi bị bệnh? Có người nào chăm sóc ?

      biết, tôi và ấy quen, ách, phải, có thể là trong nhà có chuyện, thời gian ngắn tới rồi”.

      có địa chỉ nhà ấy ? ấy ở đâu?”

      “Ách, tôi biết, tôi quen ấy”. thấy Diệp Phi chỉ lo hỏi thăm tin tức về người phụ nữ xấu xí Lăng Phỉ Tuyết kia, thèm để tâm đến mình, trong lòng rất tức giận. Dựa vào cái gì mà tất cả mọi chuyện tốt đều là ta có được, so dáng người so tướng mạo ta (thư kí) đều hơn ta (Hân nhi) gấp mấy trăm lần.

      “Vậy ai biết?”. Diệp Phi có chút tức giận, xem ra Tuyết nhi ở đây cũng được tốt, giống như thư kí này vừa biểu , Tuyết nhi ở chỗ này phải chịu đủ ức hiếp.

      “San San. Bình thường ta(San San) quan hệ tốt với ta(Hân nhi) nhất”. Bị tức giận của Diệp Phi doạ sợ, thư kí lúc này thầm nghĩ phải chạy trốn, ai trai đẹp dễ dụ dỗ, người đàn ông đẹp trai này tức giận đáng sợ.

      “Gọi ấy ra”.

      “Được, được”. Ma xui quỷ khiến, lập tức chạy gọi San San, cảm giác áp bách mà Diệp Phi mang lại khiến cho người ta sợ hãi.

      “Ai tìm tôi vậy?”. Ách, người đàn die,n; da.nlze.qu;ydo/nnông đẹp trai trước mặt khiến cho San San bất ngờ, đây là…Đây phải là Diệp Phi Diệp thị mới đính hôn thời gian trước sao? Hình như là bọn họ có quen biết nha, thế nhưng ở cửa ra vào ngoại trừ ta cũng còn ai cả.

      là San San?”.

      “A, đúng vậy?”. San San có chút ngập ngừng , tình huống gì đây trời.

      “Tuyết nhi ở đâu?”

      “A, Tuyết nhi sao cơ?”. San San kinh ngạc, hoá ra cái người đẹp trai này tìm tới là vì Tuyết nhi, cũng đúng, bảo bối Tuyết nhi ưu tú như vậy, lại xinh đẹp như vậy, khó trách có nhiều người theo đuổi, thế nhưng cái người tên Diệp Phi trước mắt có vị hôn thê rồi sao lại còn tìm Tuyết nhi? Chẳng lẽ vì công việc? Hay là…

      ấy bây giờ ở đâu? Có thể cho tôi địa chỉ của ấy ? Tôi tìm ấy rất lâu”. Diệp Phi nhìn thấy San San sợ hãi mới ý thức được là thái độ của mình hơi kịch liệt, Tuyết nhi luôn rất quan tâm tới bạn bè, này là bạn tốt nhất của Tuyết nhi, mình phải tôn trọng, bởi vậy nên thái độ tốt lên ít.

      Tìm ấy lâu? San San đột nhiên nhớ tới lần trước nghe Diệp Phi mực tìm kiếm , chẳng lẽ…Chính là Tuyết nhi, San San rất khiếp sợ, sao có thể như vậy? Nhưng bây giờ Tuyết nhi có Âu Dương Thần, người đàn ông mạnh mẽ lại ưu tú như vậy, tuy rằng Diệp Phi cũng rất ưu tú nhưng mà người Tuyết nhi thích là Âu Dương Thần, cậy mình có phải là nên hay ? San San lại nhớ tới lần trước dạo phố, Tuyết nhi muốn gây xích mích với Lâm Hiểu, có lẽ là bởi vì Diệp Phi, như vậy tỏ là Tuyết nhi muốn có quan hệ với Diệp Phi.

      “Tiểu thư San San, xin cho tôi biết được ? Tôi tìm Tuyết nhi rất lâu, tôi rất lo cho ấy”.

      “Bảo bối Tuyết nhi? Rất tốt, như vậy cần lo lắng nữa”

      ấy bây giờ ở đâu?”

      “Cậu ấy, ra tôi nhé, bây giờ là người có vị hôn thê, đừng đến quấy rầy Tuyết nhi nữa, Tuyết nhi cũng tìm được hạnh phúc của mình”. San San nhắm mắt đem lời ra lần, có vẻ như Diệp Phi này thực thích Tuyết nhi, nếu cũng để ý như vậy, nhưng mà hạnh phúc của Tuyết nhi…

      Hạnh phúc của chính mình? Mấy chữ này giống như là cây dao hung hăng đâm thẳng vào tim Diệp Phi, Tuyết nhi có hạnh phúc của riêng mình sao? Tuyết nhi phải rời xa mình rồi sao? Đúng vậy, mình là người có hôn ước, hôn ước chết tiệt.

      Hết chương 72
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73: thích mùi thuốc lá

      Edit: Linh Phan

      Lúc này Diệp Phi hận biết bao nhiêu cái việc giam hãm mình, khiến cho mình mất khả năng có được Tuyết nhi, Tuyết nhi…Cứ nghĩ rằng Tuyết nhi luôn ở chỗ chờ mình, dù mình có hôn ước nhưng Diệp Phi vẫn luôn cố gắng hết sức, tìm mọi cách để giải trừ hôn ước này, thực tế, trước mắt Diệp Phi cũng chưa làm vậy được, chỉ vì vẫn chưa đến lúc thích hợp, kế hoạch còn chưa hoàn toàn thực , nghĩ tới Tuyết nhi tìm được hạnh phúc của chính mình, điều này làm cho Diệp Phi rất khó tiếp nhận.

      Hạnh phúc của Tuyết nhi, hạnh phúc của Tuyết nhi…, Tuyết nhi là của mình, sao có thể ở cùng chỗ với người khác, hôn ước với Lâm Hiểu nhất định phải nhanh chóng giải quyết, mình thể để Tuyết nhi ở cạnh người khác, thể…Rốt cuộc bạn trai của Tuyết nhi là ai? Người này giống như cái gai độc ghim vào tim Diệp Phi khiến vẻ mặt Diệp Phi càng thêm đau đớn.

      Nhìn thấy vẻ mặt gần như tan vỡ của nDiệp Phi sau khi nghe được tin tức này, San San có chút đành lòng, nghĩ tới sau khi Diệp Phi biết chuyện của Tuyết nhi, khó có thể tiếp nhận nhưng nghĩ tới xuất vẻ mặt như thế, San San có chút đành lòng.

      “Bạn trai Tuyết nhi là ai?”

      Bạn trai, còn phải là Tổng giám đốc đại nhân vĩ đại của chúng ta Âu Dương Thần sao? Chẳng qua San San cũng dám ra, phải San San sợ Diệp Phi tìm Tổng giám đốc gây phiền toái, mà sợ khiến Tổng giám đốc mất hứng, gây bất lợi cho Diệp Phi. Cho dù Diệp thị rất mạnh mẽ, nhưng nếu so sánh với Âu Dương Thần cùng cấp bậc.

      “Đây là số điện thoại bây giờ của Tuyết nhi, còn địa chỉ của cậu ấy tôi cũng biết, có chuyện gì tự đến hỏi ”. San San viết số điện thoại lên tờ giấy đưa cho Diệp Phi, sau đó xoay người trở lại văn phòng. chỉ có thể làm được tới đó, hi vọng Tuyết nhi trách ta. Chẳng qua có cách nào chứng kiến cảnh mỹ nam xích mích. San San reo hò tên Tuyết nhi trong lòng, nhưng nhất định cậu phải tha thứ cho tớ đó, chân bước nhanh hơn.

      Ireland.

      “Bà xã”. Từ sau khi nhận giấy đăng kídieendaanleequuydonn kết hôn xong, Âu Dương Thần luôn lớn tiếng gọi Tuyết nhi: lúc trong xe, lúc trong nhà hàng, bây giờ ở khách sạn, Âu Dương Thần cũng thấy phiền mà luôn miệng kêu bà xã. Lúc đầu Hân Nhi còn xấu hổ tới bây giờ tập mãi thanh thói quen, nhưng vẫn đáp lại lời Âu Dương Thần, tiếng “bà xã” này dường như nhắc nhở bản thân, kết hôn rồi, là người có chồng, có người để dựa vào trong tương lai, mà người để dựa vào là người đàn ông cao lớn ưu tú nhưng có lúc lại như đứa trẻ trước mặt, là người thương hết mực, là người mà tận trong xương tuỷ. Nhận ra điều này khiến Hân Nhi cảm thấy có chút ngọt ngào.

      “Dạ”. Hân nhi cũng ngại phiền mà đáp lại Âu Dương Thần.

      “Cho được ?”. Âu Dương Thần lúc này giống như đứa trẻ đòi ăn kẹo, nhưng trong mắt cực nóng dường như có thể thiêu đốt người khác. Hân Nhi đương nhiên hiểu Âu Dương Thần muốn cái gì, ra cùng chỗ với Âu Dương Thần cũng phải lần đầu tiên, nhưng lần đó là dưới tình huống bị hạ thuốc, lúc đó ý thức của rất mơ hồ. Nhưng hôm nay, trong tình huống mà rất tỉnh táo này, Hân Nhi rất quen. Nhưng nghĩ lại, giờ và Thân là vợ chồng, đây dường như là chuyện thường tình giữa vợ chồng. Vậy nên ngượng ngùng đáp “Được”

      Nhận được đồng ý của Hân nhi, Âu Dương Thần lập tức thể chờ đợi ngậm lấy đôi môi hồng nhuận như đào của , môi di chuyển đặt lên khóe môi , thưởng thức đôi môi ngọt như mật, giống như là thưởng thức thứ đồ ăn ngon nhất thế giới, mút lấy từng chút , cái lưỡi thơm tho mềm mại, khắp nơi đều lộ ra mùi thơm, khiến cho Âu Dương Thần khó có thể kiềm chế, bàn tay cực nóng của như mang theo lửa cọ xát sau lưng Hân Nhi, Hân Nhi cảm thấy cả cơ thể dường như cũng muốn bùng cháy, rất thoải mái.

      Hân Nhi thoải mái, rất nhanh Âu Dương Thần cảm nhận được, mặc dù bây giờ rất muốn ăn sạch sành sanh Hân Nhi, nhưng vẫn cứng rắn nhịn xuống, tiếp tục trêu đùa Hân nhi, cho tới khi nhìn thấy lông mày của Hân Nhi giãn ra chút ít mới dám tiếp tục độngdie,n; da.nlze.qu;ydo/nn tác kế tiếp. Hân Nhi khỏi kêu lên tiếng đau đớn, đôi môi nhanh chóng bị Âu Dương Thần chặn lại, Âu Dương Thần hôn Hân Nhi liên tục, phân tán lực chú ý của Hân Nhi, giây phút này, Âu Dương Thần cảm thấy là người hạnh phúc nhất thế giới. tuyệt vời của Hân Nhi khiến cực kì thích, nếu có thể, Âu Dương Thần muốn cả buổi tối hôm nay đều ở người Hân Nhi, nghe tiếng rên rỉ thẹn thùng của Hân Nhi, khiến cho Âu Dương Thần thêm hưng phấn, hung hăng muốn Hân Nhi mấy lần, nếu phải lo lắng cho thân thể Hân nhi, bất kể như thế nào Âu Dương Thần cũng muốn dừng lại. (toát cả mồ hôi với cái đoạn này@@)

      Âu Dương Thần ôm Hân nhi, Hân Nhi tựa như con mèo núp trong lòng Âu Dương Thần, lúc này Hân Nhi mệt mỏi ngủ thiếp . Nhìn Hân Nhi trong ngực, Âu Dương Thần có cảm giác thoả mãn trước nay chưa từng có, Tuyết nhi phải người phụ nữ xinh đẹp nhất mà từng gặp nhưng lại là người mà nhất. khéo léo hiểu lòng người lại kiên cường, dũng cảm lại thông mình, có tài lại khiêm tốn, như vậy rất thú vị.

      Âu Dương Thần cảm thấy rất may mắn vì như vậy rốt cuộc cũng thược về mình, cứ như vậy ngắm nhìn Hân nhi, Âu Dương Thần cảm thấy mình lại bị quyến rũ, lại gọi tiếng “bà xã”. nhàng gọi sau đó hôn lên đôi môi mê người của Hân nhi, ôm lấy nặng nề ngủ.

      xin lỗi, số máy quý khách gọi tắt máy”Đầu kia điện thoại vẫn truyền ra giọng nữ máy móc như trước, Diệp Phi có chút biết làm sao thả điện thoại xuống, đây là lần thứ trăm hai mươi gọi cho Tuyết nhi trong tối hôm nay, nhưng lần nào đáp lại cũng là tắt máy, rốt cuộc Tuyết nhi làm gì? Lòng Diệp Phi lâu cũng thể bình tĩnh, mừng rỡ vì tìm được Tuyết nhi, biết được tin tức của Tuyết nhi là cam lòng và tức giận, còn bây giờ là lo lắng bất an…

      Tắt máy..

      Tắt máy…Đều tắt máy.

      Diệp Phi ngậm điếu thuốc, bực bội hút, đứng dậy, động tác kia vẫn ưu nhã như vậy, Diệp Phi rất ít hút thuốc, trước kia thỉnh thoảng hút ít, nhưng từ khi Tuyết nhi đến, nghe Tuyết nhi thích mùi thuốc lá, Diệp Phi liền dứt khoát từ bỏ, ngay cả chút mùi thuốc cũng dính, thậm chí ra ngoài, bạn bè có hút thuốc, trước khi về nhà, nhất định Diệp Phi thay bộ quần áo khác ở bên ngoài, sau đó mới về nhà, chỉ vì Tuyết nhi thích mùi thuốc lá, thế nhưng…bây giờ Tuyết nhi ở đây…

      Hết chương 73.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :