1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu chuyên sủng của tổng giám đốc mặt lạnh - Hạ Thủy Liên Y (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 54: Thiết kế hoàn mỹ

      Editor: nhokcoicodon

      Bên trong nhà.

      Người đàn ông giường khẽ mở mắt ra, khi nhìn xuống người trong ngực có chút sững sờ, ngay sau đó là nụ cười thỏa mãn. Kể từ sau lần đó, cũng còn có thể mở hai mắt ra là có thể thấy Tuyết Nhi, nhìn thân thể bé trong ngực, Âu Dương Thần khỏi liền nghĩ tới đêm đó, đêm đó mới nếm thử trái cấm, vẻ đẹp của Tuyết Nhi làm cho khó có thể quên, nếu như phải là nghĩ đến Tuyết Nhi còn phải phụ trách cái hạng mục đó, Âu Dương Thần rất muốn ăn sạch sành sanh cái người trong ngực này, nhìn đồng hồ vách tường 8 giờ rưỡi rồi, hỏng bét, tối hôm qua và Tuyết Nhi gần sáng mới ngủ, vốn là tham luyến ấm áp từ Tuyết Nhi, ai biết vừa chợp mắt qua mấy giờ, Âu Dương Thần khẽ nhíu mày, xem ra phải gọi Tuyết Nhi rời giường.

      "Tuyết Nhi, Tuyết Nhi."

      "Ừ, , , , , chớ quấy rầy."

      "Tuyết Nhi , thời gian còn kịp rồi, phải em muốn đổi hạng mục sao?" Âu Dương Thần ở bên tai Tuyết Nhi .

      Giọng ấm áp khiến Tuyết Nhi mở mắt, nhìn xuống đồng hồ báo thức đối điện, xong rồi.

      "Trời ạ, thế nào em lại ngủ thiếp , rằng em vẽ thiết kế mà, làm thế nào bẫy giờ?" Giờ phút này đôi mắt Tuyết Nhi hơi mông lung mơ màng những cũng rất đáng .

      "Được rồi, được rồi, vẫn còn kịp, bây giờ lập tức rửa ráy mặt mũi, dẫn em . Bản thiết kế giúp em sửa lại rồi."

      "Vâng, vâng, được, em xong ngay lập tức." xong, vội vàng xông về phòng vệ sinh.

      Công ty Thần Phàm.

      "Phó Tổng giám đốc, xin chờ chút." Tiểu Huệ đuổi kịp Huyên Huyên, cơ hội lần này mình nhất định thể bỏ qua.

      "Tiểu Huệ, sao vậy, có chuyện gì." Huyên Huyên kinh ngạc, tiểu Huệ lúc này tìm mình làm cái gì.

      "Phó Tổng giám đốc, chuyện bản thiết kế, công ty có sắp xếp rồi sao." Tiểu Huệ thận trọng hỏi.

      " có, , , , tiểu Huệ, có phải em có đề nghị gì hay phải , có lời gì cứ , em vào công ty nhiều năm như vậy cũng phải là biết, có lời gì liền thẳng thôi."

      "Dạ, chị Huyên Huyên, là như vậy, ra lần này em cũng có chuẩn bị bản thiết kế, nhưng mà chị cũng biết Tổng giám đốc cho Phỉ Tuyết phụ trách, mà thiết kế của Phỉ Tuyết tốt hơn, d...dan##quydon em cũng phải biết xấu hổ mà lấy ra, chỉ là tình huống trước mắt của công ty, cũng là thời điểm nguy cấp, em cũng dám thiết kế của mình nhất định nổi trội, nhưng mà đây cũng là thành quả em cố gắng lâu như vậy, cho nên muốn hỏi chị Huyên Huyên chút biết lần này có thể giúp được công ty hay ." Tiểu Huệ vẻ mặt thành khẩn .

      "Tiểu Huệ, em có bản thiết kế sao, là quá tốt, phía có chỉ thị gì, chỉ chờ Lăng Phỉ Tuyết, chẳng qua chị nhìn tình trạng này, ấy cũng chỉ có như vậy chứ hơn, tài năng của em chúng ta đều thấy được. Này, , , , , , "

      "Phó Tổng giám đốc, người của công ty Ngải Phỉ đến"

      "Cái gì, được, tôi đến ngay."

      "Tiểu Huệ, lấy bản thiết kết của em ra đây lần này dùng của em"

      "Vương tiên sinh, hoan nghênh đến Thần Phàm."

      "Phó tổng Huyên Huyên, ngưỡng mộ đại danh lâu, chúng ta nên lời khách sáo, lần này tôi đại diện cho Ngải Phỉ chính là muốn đến xem đồ, tin tưởng Thần Phàm để cho chúng tôi thất vọng." Vương tiên sinh tính cách lễ phép bắt tay Huyên Huyên, liền thẳng vào vấn đề.

      "Vương tiên sinh đùa, người nào biết Vương tiên sinh luôn cầu hoàn mỹ, hi vọng tiên sinh thích thiết kế của Thần Phàm chúng tôi."

      "Vương tiên sinh, xin mời."

      "Tiểu Huệ, bắt đầu ."

      "Vâng, Phó Tổng giám đốc." Tiểu Huệ vui vẻ lên tiếng. Tất cả mọi người có chút khó hiểu, khi nào tiểu Huệ trở thành người thiết kết vậy, chẳng lẽ đây chính là phương án xử lý của cấp , chỉ là, may còn có tiểu Huệ, mặc dù thiết kế của tiểu Huệ thể rất tốt, nhưng vẫn là tinh của Thần Phàm. Vương tiên sinh nhìn bản thiết kế trước mắt, khẽ cau mày, xem ra là mình đánh giá cao Thần Phàm."Đây chính là toàn bộ thiết kế của Thần Phàm các người, xem ra tôi là đánh giá các ngươi quá cao, ra Thần Phàm chẳng qua cũng chỉ tầm thường như thế." Vương tiên sinh vừa xong những lời này, sắc mặt của tất cả mọi người trong Thần Phàm cũng thay đổi, nhất là tiểu Huệ và Huyên Huyên, sắc mặt của hai người trong nháy mắt trắng bệch, xem ra vương tiên sinh là người có lời ác độc.

      Trong phòng họp rất im lặng, giống như ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được. lúc này cửa phòng họp bị đẩy ra, San San là người đầu tiên kêu lên: "Tuyết Nhi, rốt cuộc cậu tới." Tất cả mọi người nhìn Tuyết Nhi, Vương tiền sinh cũng ngẩng đầu nhìn Tuyết Nhi cái, chỉ thấy là người phụ nữ mặc đồ công sở màu đen mang mắt kính gọng đen, chính xác là đặc biệt, đặc biệt xấu xí. Mà vào theo sau là người đàn ông cao lớn, người này, , , , , , , là Âu Dương Thần. Mọi người kinh ngạc, ngờ là Âu Dương Thần, trong Thần Phàm cũng rất nhiều người chưa từng thấy qua Âu Dương Thần, nhớ tới mới vừa rồi còn ở đó đến người đàn ông này, lúc này lại có thể xuất ở đây sao, làm cho người ta khó có thể tin, ngay cả vương tiền sinh cũng hết sức kinh ngạc. ngờ ở chỗ này có thể nhìn thấy Tổng giám đốc của Euclid, xem ra thông tin bên ngoài phải là giả, chỉ là Âu tổng làm sao đến nơi này?

      "Xem ra Ngải Phỉ hài lòng đối với thiết kế của Thần Phàm chúng tôi" Tiếng lạnh lùng truyền đến, mặc dù là giọng điệu bình thường, nhưng người ở trường đều giống như bị loại cảm giác áp bức vô hình .

      "Này, , , , , , chỉ là thiết kế của quý công ty quá phù hợp với phong cách mà chúng tôi muốn thôi." Vương tiên sinh cũng dám , ở nơi trước mặt Đế vương thương trường này, ông còn cảm thấy bị áp bách mạnh mẽ, vào lúc này lời ác độc thường ngày cũng cần phải chắc kỹ trước khi ra.

      "A, vậy xem ra phải đổi loại phong cách cho Ngải Phỉ nhìn chút." xong dịu dàng liếc nhìn Tuyết Nhi, Tuyết Nhi hiểu ý vội đưa ra bản thiết kế của mình.

      Vương tiên sinh vốn chỉ tùy ý nhìn qua bản thiết kế, nhưng khi nhìn thấy, Vương tiên sinh hoàn toàn bị rung động, đôi mắt hoa đào chợt trợn to, giống như xem đủ, trong đôi mắt kia mang cảm giác có chút vội vàng, , , , này, , , , , đây là, , , , , , , là quá hoàn mỹ rồi, nhìn số bản thiết kế mới, Vương tiên sinh cảm giác giống như mình ở thảo nguyên, cảm giác như nhìn mặt trời lặn.

      "Hoàn mỹ, , , , , , là quá tốt, biết những bản thiết kế này là vị nào thiết kế." Tay Vương tiên sinh cầm bản thiết kế khẽ run, ông rất hưng phấn nhìn Âu Dương Thần.

      "Là tôi." Tuyết Nhi nhàn nhạt đáp lời, khi nghe được câu quá tốt, lo lắng trong lòng Tuyết Nhi mới giảm xuống.

      ". . . . . ." Vương tiền sinh nhìn người phụ nữ mình vừa mới cho là đặc biệt xấu xí thế nhưng có thể vẽ ra bản thiết kế hoàn mỹ như vậy, khỏi cảm thấy kính nể, , đây là bản thiết kế ông thấy tốt nhất ở trong nước, thậm chí so với quốc tế cũng hề kém, có thể so sánh với tác phẩm mới của người bên Paris, đối với người phụ nữ quê mùa chính gốc trước mắt này Vương tiền sinh rất bội phục.

      "Vậy chuyện hợp đồng kia, , , , , " Huyên Huyên thận trọng hỏi,

      "Ký, tại liền ký, tất cả thiết kế này chúng tôi đều muốn, xem ra Thần Phàm còn có thực lực hơn số với lời đồn, thiết kế của vị tiểu thư này cũng ngang tầm với thiết kế số quốc tế, tại sao trước đây chưa từng thấy qua nhỉ." Vương gia khỏi tò mò, nhân tài như vậy làm sao trước đây có thể chút tiếng gió cũng có chứ.

      Khi Vương tiên sinh thốt ra lời này,dien.a..equydon sắc mặt của tiểu Huệ càng thêm khó coi, khi nhìn thiết kế cận mình Thần Phàm chẳng qua cũng chỉ như thế thôi, mà bây giờ nhìn thiết kế của Lăng Phỉ Tuyết lại khích lệ như vậy, oán hận của tiểu Huệ đối với Tuyết Nhi lại tăng thêm tầng. Mà Huyên Huyên liền thở phào nhõm, may là Tuyết Nhi tới kịp, tài nặng của nhóc này quả tầm thường.

      "Vương tiên sinh quá khen." Tuyết Nhi khiêm tốn .

      Âu Dương Thần nhìn ánh mắt Vương tiên sinh nhìn Tuyết Nhi cảm thấy rất thoải mái."Tốt lắm, muốn ký liền ký , Tuyết.. Lăng Phỉ Tuyết ra ngoài với tôi chút, những người khác tiếp tục chủ trì cuộc họp ."
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ Yên, ChrisAnAn thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 55: Tiểu Huệ quyết tâm

      "Hôm nay cần làm, trở về nghỉ ngơi ." Âu Dương Thần vừa ra liền những lời này với Tuyết Nhi.

      "A? Nhưng …." cũng buổi tối ngủ ngon mà.

      " sao, công ty còn có việc, phải trước, giữa trưa muốn ăn cái gì, mang về."

      "A. cần, buồn ngủ quá..., em…em chỉ muốn ngủ." Tuyết Nhi chu miệng .

      "Ừ, em thích ngủ nhất, con heo lười." Âu Dương Thần cưng chiều vuốt cái của mũi Tuyết Nhi, Tuyết Nhi có chút khẩn trương nhìn bốn phía, hoàn hảo cóai, nếu lại bị chụp mũ tội danh quyến rũ tổng giám đốc thôi.

      "Chuyện bản thiết kế bị tiết lộ, em cũng đừng nghĩ nhiều, hôm nay trở về ngủ giấc tốt rồi, nhìn mắt của em giống như gấu mèo rồi." Âu Dương Thần lại lần nữa khuyên Tuyết Nhi,

      "Mới có, nhanh lên, em về với Phó Tổng Giám đốc tiếng." Tuyết Nhi từ chối Âu Dương Thần, nhìn rời , mới xoay người về phía phòng họp.

      Tuyết Nhi vừa đến cửa phòng họp, vừa vặn người của Vương tiên sinh ký xong hợp đồng. Vương tiên sinh thấy Tuyết Nhi, lập tức tiến lên chào hỏi với Tuyết Nhi. "Lăng tiểu thư, rất tuyệt. "

      "Vương tiên sinh quá khen."

      "Hi vọng lần sau còn có cơ hội hợp tác với Lăng tiểu thư, Lăng tiểu thư có thể mang ngạc nhiên cho chúng tôi, tin tưởng lần này Ngải Phỉ lại có thành công tưởng được." Vương tiên sinh kích động xong.

      "Đương nhiên, tôi cũng hi vọng có thể cùng Ngải Phỉ hợp tác." Tuyết Nhi vẫn lễ phép như cũ đáp, ra trong lòng mực nghĩ, còn , rất buồn ngủ.

      "Chúng tôi quấy rầy nữa, hi vọng có cơ hội mời Lăng tiểu thư dùng trà."

      "Nhất định nhất định." "Phó Tổng Giám đốc, hôm nay tôi muốn xin phép trở về nghỉ ngơi." Tuyết Nhi với Huyên Huyên.

      "Đương nhiên là có thể, tối hôm qua Tuyết Nhi nhất định thức cả đêm, nhanh về nghỉ ngơi, hôm nay là vất vả rồi." Huyên Huyên thay đổi nghiêm túc thường ngày, hôm nay cười đặc biệt thân thiết, Tuyết Nhi có cảm giác sởn gai ốc, ra phải bởi vì hôm nay Tuyết Nhi cho Thần Phàm thể diện, màHuyên Huyên phấn chấn.

      "Cám ơn Phó Tổng giám đốc, tôi về trước." Tuyết Nhi xong, trở về lấy đồ đạc.

      "Oa, Tuyết Nhi bảo bối, cậu quá tuyệt vời, cậu chết mất." San San vừa tới cho hai cái thơm lên máTuyết Nhi. Sau đó gắt gao ôm Tuyết Nhi.

      Trong lòng Tuyết Nhi cảm động, San San…"Được rồi, cậu mau buông ra mình thở nổi." Tuyết Nhi oán giận .

      "Hu hu, Tuyết Nhi, sao cậu lại như vậy, mình xem cậu cũng mình." San San buông Tuyết Nhi ra, vùi mặt ở bên.

      "Làm sao có thể, mình San San nhất, là hoàng đế bệ hạ của mình, mình thức cả đêm bây giờ chỉ muốn ngủ, người có thể ân chuẩn cho nô tỳ về nghỉ ngơi trước được ." Vẻ mặt Tuyết Nhi mệt mỏi.

      "A... A..., vậy à..., Tuyết Nhi bảo bối cậu nhanh về nghỉ ngơi, mọi chuyện đều qua." San San thúc giục , Tuyết Nhi nhìn San San, khỏi có chút buồn cười, ài, đây là San San a.

      Mà ở phía xa có đôi mắt oán hận gắt gao nhìn chằm chằm hai người bọn họ, hiển nhiên muốn nhìn xuyên thủng bọn họ, ở trong lòng tiểu Huệ oán hận nghĩ đến Lăng Phỉ Tuyết, coi như số gặp may, nhưng trò hay vẫn còn ở phía sau, cho rằng mọi chuyện kết thúc rồi sao? Chờ coi.

      "Tổng giám đốc."Huyên Huyên cung kính đứng ở trước bàn làm việc. Từ sau khi vào Thần Phàm, Huyên Huyên chưa từng đến gian phòng làm việc này, trang trí ở trong văn phòng làm việc cùng ba năm trước vẫn giống như vậy, Huyên Huyên hiểu lần này tổng giám đốc tìm mình có chuyện gì, nghĩ đến buổi sáng tổng giám đốc đột nhiên xuất ở Thần Phàm, làm cho Huyên Huyên kinh ngạc phen, đến bây giờ Huyên Huyên nghĩ ra vì sao tổng giám đốc đột nhiên quan tâm Thần Phàm như thế. Xem ra tổng giám đốc cực kỳ coi trọng người bạn này của tổng giám đốc, đây là giải thích duy nhất mà Huyên Huyên nghĩ đến, mà đối với nghi ngờ quyết sách buổi sáng nay của tổng giám đốc, tại Huyên Huyên lại càng trở nên bội phục ý kiến thực tế của Âu Dương Thần. Tổng giám đốc nhà bọn họ mạnh mẽ như vậy.

      "Ừ, ngồi ."Âu Dương Thần nhàn nhạt ngẩng đầu .

      Vâng ạ. Huyên Huyên có chút câu nệ ngồi ghế sofa, tuy tổng giám đốc , cũng có ánh mắt gì, nhưng chỉ cùng chung sống dưới mái hiên, hiểu sao có cảm giác áp lực.

      " chút tình hình mấy ngày nay sau về chuyện bản thiết kế bị tiết lộ." Âu Dương Thần thẳng vào vấn chính đề, biết lần này phải chỉ đơn giản để lộ bí mật, hiển nhiên có người muốn đối phó với Thần Phàm, cho rằng là mèo bệnh sao? Hừ.

      "Vâng tổng giám đốc, tình huống là như vậy…. " Huyên Huyên tự mình rủ rỉ , biết tổng giám đốc là muốn phát uy, thậm chí có người dám động đến người Thần Phàm, suýt nữa hại Thần Phàm thất tín, lấy hiểu biết của Huyên Huyên vể tổng giám đốc tuyệt đối từ bỏ ý định.

      " tường tận từng biểu của mỗi người nhân viên ở đây." Vẻ mặt Âu Dương Thần có chút thay đổi, vẫn gương mặt lạnh kia, chính bởi vì như vậy, Huyên Huyên có cảm giác mình giống như ở trong hầm băng, rét lạnh, nghe Âu Dương Thần đến nhân viên Huyên Huyên biết tổng giám đốc muốn tra nội tình, Huyên Huyên lại lên khuôn mặt Tuyết Nhi kia, chính là Tuyết Nhi sao? Nhưng quả lần này ấy cứu công ty. Nhưng đoán cũng chỉ là đoán thôi, Huyên Huyên cố gắng nhớ lại chuyện mình biết để toàn bộ ra, lúc Huyên Huyên đến Tiểu Huệ tặng tranh, tròng mắt lạnh của Âu Dương Thần chợt lóe lên, ra là ta… "Cái gì? vậy còn thoải mái để cho ta , kẻ đê tiện kia trong buổi tối vẽ ra bản thiết kế, lại còn làm cho Ngải Phỉ cực kỳ hài lòng, hừ. thể gặp may mắn như thế, nhất định kẻ để tiện kia lừa đảo. Tôi thêm cho ta chút lửa….được, giúp tôi xem bên kia, yên tâm, tôi có ít chỗ tốt cho ."

      "Vâng, cám ơn Lâm tiểu thư, bất cứ lúc nào tôi tin tức cho ." Tiểu Huệ cúp điện thoại, trong mắt mảnh ác động, Lăng Phỉ tuyết, đừng tưởng rằng gặp may mắn lần nữa, trò hay vẫn còn ở phía sau, tôi xem làm sao đáp lại, hừ, rất nhanh tôi cho phải cút ra khỏi Thần Phàm, người phụ nữ xấu xí như làm sao có thể đứng ở bên cạnh tổng giám đốc Âu Dương, sớm muộn gì có ngày tôi đứng ở bên cạnh Âu Dương Thần, trở thành người phụ nữ của ấy, hôm nay nhìn thấy người Âu Dương Thần, Tiểu Huệ hoàn toàn bị sức quyến rũ của Âu Dương Thần làm cho thuyết phục người đàn ông như vậy khó trách rất có sức hấp dẫn, Tiểu Huệ lần đầu tiên nhìn thấy, người đàn ông có sức quyến rũ như thế, khắc kia, Tiểu Huệ cảm thấy trái tim mình lạc nhịp, cho đến bây giờ ta muốn gả vào trong nhà giàu có, Âu Dương Thần tuyệt đối là người lựa chọn tốt nhất, có lẽ cảm thấy Âu Dương Thần cách mình rất xa, nhưng lần này gặp mặt, ngay cả Lăng Phỉ Tuyết người phụ nữ xấu xí kia có thể ở bên cạnh tổng giám đốc, mình càng có tư cách hơn, hơn nữa tuyệt đối phải chỉ làm trợ lý tổng giám đốc, tiểu Huệ nhất định trở thành người phụ nữ của tổng giám đốc.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 56: Chân tướng

      Phòng làm việc của phó tổng giám đốc.

      Huyên Huyên nhìn bức ảnh trong tay, biết có nên tin tưởng hay , bức ảnh là người đàn ông đưa đống văn kiện cho Lăng Phỉ Tuyết, nhìn qua dường như cực kì quen biết, nhưng người đàn ông trong bức ảnh là người lần trước đưa bản thiết kế của Tuyết Nhi cho công ty quảng cáo, lúc Huyên Huyên nhận được những bức ảnh này trong nháy mắt kinh ngạc, biết là ai đưa mấy thứ này đến, ràng mưu còn người biết chuyện tâm tố cáo, nhưng nghi ngờ về Lăng Phỉ Tuyết còn tồn tại, trong buổi tối có thể vẽ ra nhiều bản thiết kế như vậy, hiển nhiên Huyên Huyên vẫn cảm thấy khó có thể tin, nhưng Lăng Phỉ Tuyết cần thiết lấy chuyện này đổ oan cho mình, dù sao công tác trong Thần Phàm đứng số số hai, trừ khi ….chẳng lẽ Lăng Phỉ Tuyết chuẩn bị đồ xong trước thời gian, lại cố ý tiết lộ bản vẽ, chuyện vẽ trong buổi tối là chuyện vô cùng kì lạ, này... Cũng quá… Huyên Huyên dám nghĩ tiếp, nhìn qua kia thành mà có tâm tư như vậy, Huyên Huyên cảm thấy rất đáng sợ, nhưng ngộ nhỡ toàn bộ đều có người thiết kế, tài hoa của Tuyết Nhi là thể nghi ngờ, hơn nữa tổng giám đốc cũng tham gia chuyện này, phải điều tra chút.

      "Tổng giám đốc, chuyện là như vậy, tôi điều tra tài khoản ngân hàng cá nhân của Lăng Phỉ Tuyết vào mấy ngày trước có khoản tiền hơn 100 vạn chuyển vào. Xem ra…." Huyên Huyên báo cáovới Âu Dương Thần, hiểu vì sao lần này Âu Dương Thần quan tâm chuyện này như thế, còn tự mình xử lí.

      "A..., ngay cả cũng cho là Lăng Phỉ Tuyết." Giọng Âu Dương Thần nhạt nhẽo, nhưng cũng để cho trong lòng Huyên Huyên lỡ nhịp đập. Âu Dương Thần thầm nghĩ, Tuyết Nhi làm sao có thể vì trăm vạn kia, mình đưa thẻ vàng cho Tuyết Nhi, mà lần Tuyết Nhi cũng chưa sử dụng qua, trái lại hi vọng Tuyết Nhi tiền, bởi vì có nhiều nhất là tiền bạc, nhưng Tuyết Nhi muốn độc lập, cũng thấy kiên cường của Tuyết Nhi.

      "Tổng giám đốc, phải Lăng Phỉ tuyết sao? Tất nhiên…." Huyên Huyên có chút kinh ngạc, chẳng lẽ tổng giám đốc tra được rồi.

      "Chuyện này cần phải xen vào, cho Lăng Phỉ Tuyết nghỉ hai ngày. Hai ngày sau gọi điện cho ấy làm, chuyện này tự tôi xử lý." Âu Dương Thần nhớ đến tiểu gia hỏa trong nhà kia bây giờ còn ngủ, giữa trưa mang cơm đến cho , cũng chỉ nhanh chóng ăn xong lại ngủ, nghĩ đến tối hôm qua thức cả đêm, mà Âu Dương Thần đau lòng, cũng muốn bảo bối của còn phải phiền muộn việc này, phải đem toàn bộ chuyện này xử lý xong, khi dễ Tuyết Nhi người của Âu Dương Thần người cũng bỏ qua.

      Vâng ạ Huyên Huyên cũng có chút nhàng thở ra, đối với Tuyết Nhi, luôn luôn mâu thuẫn, tài hoa kia làm bội phục, chẳng qua nếu trung thành với Thần Phàm, tài hoa nữa cũng vô dụng, chuyện này giao cho tổng giám đốc xử lý, mình cũng ít chuyện phiền não.

      Công ty Thần Phàm.

      "Nghe , ra người tiết lộ bản thiết kế lần này là Tiểu Huệ, cấp ra mệnh lệnh, bây giờ bị trục xuất khỏi công ty rồi. Hơn nữa nghe Tổng giám đốc nghiêm khắc tuyên bố cho phép bất kỳ công ty nào nhận ta".

      " ra ta mới đúng nội gián, tôi rồi? Ngày đó ta làm sao đột nhiên lại tặng quà, ra sớm mưu." Ngày đó Tiểu Huệ đột nhiên tặng quà rất nhiều người ôm bất mãn trong lòng, dù sao cũng là cơ hội biểu , nếu thành công lập công lớn cho công ty. Cho nên kết cục của Tiểu Huệ làm cho rất nhiều người chỉ hơi thương tiếc, cũng có bao nhiêu thương tâm. Đây là trách nhiệm, ít đối thủ cạnh tranh, cũng tốt.

      "Đáng tiếc, người của công ty Ngải Phỉ chút cũng nhìn bản vẽ đó. Cái này gọi là trộm gà được còn mất nắm gạo." người phụ nữ sung sướng khi người gặp họa .

      "Ôi chao, ai, ôi, mấy người khoan hãy , Lăng Phỉ Tuyết đúng là có bản lãnh, để cho Vương tiên sinh của công ty Ngải Phỉ khen dứt miệng đúng là hiếm có, xem ra ấy đúng là thiên tài."

      "Nhưng, xem ra tổng giám đốc rất giỏi, nhanh như vậy tra ra chân tướng, mấy người biết công ty đăng bản thiết kế của Tuyết Nhi, nghe buổi sáng hôm nay đóng cửa, trong vòng ngày, trước kia nghe tổng giám đốc nhanh chóng khác thường, hôm nay được tận mắt nhìn thấy. Công ty kia cũng phải là , ở trong nước cũng có danh tiếng, mặc dù so ra kém Thần Phàm chúng ta." nữ nhân viên tự hào .

      " sao? Oa, tổng giám đốc ra mặt là vì Tuyết Nhi." San San nghe chuyện này mà cực kì vui vẻ, đối với Âu Dương Thần trong truyền thuyết này, cũng chỉ có ngày đó vội vàng nhìn thoáng qua, cảm giác đầu tiên, người đàn ông kia quá lạnh, chỉ khuôn mặt của ấy, đứng ở chỗ với người đàn ông núi băng bị cóng chết, nhưng tổng giám đốc vẫn còn rất minh, từ chuyện ấy vì Tuyết Nhi báo thù có thể thấy được rồi.

      "San San, ngây thơ, tổng giám đốc người ta là vì công ty trút giận, vì suy nghĩ cho công ty, làm sao có thể là vì Tuyết Nhi." nữ nhân viên mở miệng cười nhạo , Tuyết Nhi sao xứng với vị trí tôn quý mà phải ai cũng có thể tiếp nhận.

      "Mặc kệ ta vì mục đích gì, dù sao trút giận cho bảo bối Tuyết Nhi nhà ta. phải là tổng giám đốc vì bảo bối Tuyết Nhi nhà chúng ta đấy, tài năng bảo bối Tuyết Nhi nhà chúng ta cũng là vì thể diện công ty" San San thèm chú ý đến giễu cợt trong mắt bọn họ, chẳng qua tài năng của Tuyết Nhi bọn họ thể so sánh được, cho bọn họ hâm mộ .

      Lời này của San San mặc dù mọi người thích nghe, nhưng là , dù sao lần này làm phiền Tuyết Nhi, mà chuyện công ty kia đóng cửa cũng là , coi như điểm xuất phát là vì công ty, cũng chính là thay Tuyết Nhi xả giận, cho nên mọi người cũng thể nào phản bác. Mà tiếp tục chuyện bát quái khác.

      Huyên Huyên nhìn tin tức màn hình, có chút khiếp sợ, mới ngắn ngủn ngày tổng giám đốc làm cho công ty phá sản, là thần tốc, nghe phía sau công ty đó còn có Lâm thị làm hậu thuẫn, phải muốn động động, xem ra những năm này thực lực của tổng giám đốc lại lớn mạnh ít, nhớ ngày đó mình còn là sinh viên đại học mới ra xã hội mới theo tổng giám đốc, những năm đó theo bên cạnh , học được rất nhiều. Mấy năm nay mình cũng có thể đảm đương cả Thần Phàm, Huyên Huyên chỉ có tôn kính với Âu Dương Thần, còn có cảm kích nhiều hơn, là dạy nhiều thứ, để cho có thể đến bước ngày hôm nay.

      Ở bên này mọi người kích động ngớt, bên kia Lâm Hiểu lại nổi giận dứt….
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 57: Mưu mô mới

      "Cái gì, làm sao có thể?" Trước cửa sổ sát đất có người phụ nữ dáng người cao gầy tóc quăn cầm điện thoại chuyện, chỉ thấy bên kia điện thoại gì đó, người phụ nữ xinh đẹp tóc quăn tức giận quát, cũng có cách nào giữ gìn dáng vẻ cao quý, người này đúng là Lâm Hiểu, nghe Tiểu Huệ ở trong điện thoại , Tiểu Huệ bị đuổi ra khỏi Thần Phàm, mà còn công ty quảng cáo kia cũng trong buổi sáng hôm nay phá sản, Lâm Hiểu làm thế nào cũng thể tưởng được tối hôm qua mình còn uống rượu chúc mừng, mới ngủ giấc xảy ra thay đổi lớn như vậy, vẫn cho rằng Lăng Phỉ Tuyết kẻ đê tiện kia nhất định thân bại danh liệt, nhưng mình tốn nhiều tinh lực cùng tiền tài như vậy mà ta còn thoát được.

      "Lâm tiểu thư, lần này do tổng giám đốc Âu Thị Âu Dương Thần giúp con xấu xí đó, nhất định phải giúp tôi, tại tôi còn công việc, mà công ty khởi tố tôi, tổng giám đốc còn tuyên bố cho phép bất kỳ công ty nào nhận tôi, tại tôi chỉ có thể dựa vào Lâm tiểu thư, xin người nhất định phải giúp tôi. "Tiểu Huệ rất sợ hãi, bởi vì gia đình nghèo khó, lòng muốn bò lên cao, nhưng giờ có việc làm, còn phải bồi thường tiền, tại người duy nhất giúp là Lâm Hiểu, làm sao có thể ngờtổng giám đốc giúp cái con xấu xí kia.

      "Âu Dương Thần?" Lâm Hiểu cũng hoảng sợ, Âu Dương Thần ở thành phố A ai biết người nào hiểu, có lời đồn rằngÂu Dương Thần gần vớinữ sắc, chẳng lẽ... Nhưng cũng có gì kỳ lạ, từ Lâm Hiểu ở trong vòng tròn này lớn lên, đối với những chuyện nhà giàu cókhông phải cũng như thế này, cái gì phu thê tình thâm, thực tế người đàn ông nào ở trong nhà mà hạ cờ, còn bên ngoài cờ bay phất phới, thậm chí ba của mình ở ngoài cũng có mấy tình nhân, mẹ phải biết, chỉ là ra mà thôi, mà với Âu Dương Thần này, Lâm Hiểu cũng biết nhiều, chỉ ngẫu nhiên nghe được ba ta phải người dễ trêu chọc, thể tưởng được Lăng Phỉ tuyết đê tiện kia vậy mà có được Âu Dương Thần che chở, lấy dáng người hồ ly tinh Lăng Phỉ Tuyết kia, có người đàn ông nào thích, hừ, Lăng Phỉ Tuyết, tôi để cho dễ chịu, trong mắt Lâm Hiểu mảnh độc ác, nếu như vậy, tôi đây …..

      "Lâm tiểu thư… Lâm tiểu thư…." đầu điện thoại bên này Tiểu Huệ vô cùng nóng nảy, Lâm Hiểu chẳng lẽ để ý đến mình, bất kể mình chết hay sống.

      "Được rồi, cứ như vậy , đồ vô dụng." Lâm Hiểu phục hồi tinh thần lại đối với Tiểu Huệ có chút nhịn được, đồ còn giá trị lợi dụng ta thèm để ý.

      "Lâm Hiểu, tại sao có thể như vậy, là bảo tôi làm những chuyện này, bây giờ làm sao có thể mặc kể tôi." Tiểu Huệ có chút cuồng loạn .

      "Quản …. hừ. có tư cách gì, bây giờ chỉ là quân cờ vô dụng, tôi còn chưa có truy cứu phá hỏng kế hoạch của tôi, còn dám ở đâykêu gào, đừng đến làm phiền tôi, nếu , tôi làm cho đẹp mặt, kẻ nghèo hèn có tư cách gì cùng tôi chuyện, cho cơ hội làm việc cho tôi là cất nhắc , biết tự lượng sức mình." Lâm Hiểu hung hăng cúp điện thoại, bây giờ ta phải chuẩn bị chuyện khác. Mà đầu khác của điện thoại Tiểu Huệ lúc này ngã mặt đất, trong mắt ta chỉ có tuyệt vọng. Đúng vậy, mình chỉ là đứa nhà nghèo khổ, mà bọn họ là thiên kim nhà giàu có, Tiểu Huệ vô cùng hối hận, tại sao mình phải nghe lời của Lâm Hiểu, tại sao phải giúp ta làm việc? Phát ra việc làm cũng mất, còn có tiền bồi thường lớn như vậy, muốn ngồi tù, muốn. Đồng thời Tiểu Huệ cũng oán hận Lăng Phỉ Tuyết, người phụ nữ xấu như vậy, tại sao có trợ giúp của tổng giám đốc, mình có điểm nào bằng ta, nếu phải là ta, tại chừng mình có thể ở trong giới thiết kế thi triển tài năng, có thể bước vào nhà giàu có, quen biết với công tử nhà giàu, cuộc sống có thể đứng người khác, đều là lỗi của Lăng Phỉ Tuyết, bây giờ trong mắt Tiểu Huệ mảnh thâm độc, vô cùng hận ý cùng hối hận ở trong đầu xoay quanh lộn xộn.

      lúc Lâm Hiểu suy tư muốn tìm người nào làm chuyện kia, cửa truyền đến tiếng đập cửa.

      "Ai đó?"Giọng Lâm Hiểu rất tốt, chuyện Lăng Phỉ Tuyết chưa giải quyết được, coi như bây giờ ở nhà họ Diệp, Diệp Phi đối với mình rất lạnh đạm, ngay cả cùng mình ăn bữa cơm cũng chịu, cho nên bây giờ Lâm Hiểu rất là phiền lòng.

      "Lâm tiểu thư, tôi là quản gia Chu. Thiếu gia đãtrở về, lão gia mời ngài xuống cùng nhau ăn cơm." Quản gia Chu cung kính , vị thiếu phu nhân tương lai này tính khí tốt, mỗi lần phải bắt bẻ người làm, nổi giận với làm người, nghĩ tới đây, quản gia Chu càng nhớ đến tiểu thư Tuyết Nhi khoé hiểu lòng người, tiểu thư Tuyết Nhi chưa bao giờ lớn tiếng với làm người, càng cần phải chửi bới, tiểu thư Tuyết Nhi ở nhà họ Diệp mặc dù lâu, nhưng tất cả mọi người rất thích ấy, chỉ bởi vì ấy có tính khí đại tiểu thư, mà từ khi tiểu thư Tuyết Nhi đến nhà họ Diệp, thiếu gia cười rất nhiều, khi đó tất cả mọi người cho rằng đây là vợ của thiếu gia, nghĩ tới… nếu như thiếu gia phải bởi vì lão gia ngã bệnh, nghĩ cũng trở về, đây cũng là bởi vì vị đại tiểu thư trước mắt này.

      "Ngây ra đó làm gì. với ông nội, lập tức xuống ngay." Lâm Hiểu cũng rất chán ghét quản gia Chu, vì lần trước quản gia Chu tìm Diệp Phí tố cáo, mình khi dễ Lăng Phỉ Tuyết, hết lần này tới lần khác Diệp Phi che chở, mà cũng bởi vì quản gia Chu ở nhà họ Diệp làm tương đối lâu, nếu mình đuổi bà ta , hừ, chờ mình chính thức trở thành Diệp thiếu phu nhân xem mấy người còn rơi trong vào tôi.

      Đóng cửa lại, trong đầu Lâm Hiểu phải chuyện Diệp Phi trở về, từ khi mình ở nhà họ Diệp, Diệp Phi cũng rất ít về nhà, coi như trở về cũng sớm về trễ, nếu như phái thám tử tư thăm dò, biết Diệp Phi ở nhà trọ bên ngoài mình, Lâm Hiểu hoài nghi Diệp Phi ở bên ngoài có phụ nữ, nhưng hôm nay Diệp Phi trở về, người nhà cùng nhau ăn cơm, Lâm Hiểu tất ăn mặc đẹp. muốn cho ấy thấy mình mới là đẹp nhất.
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 58: Chỉ cần em là Tuyết nhi được rồi.

      Bên trong nhà ăn.

      “Ông nội, gần đây thân thể khá hơn chút nào ạ?”

      “Khụ khụ, hừ, con còn quan tâm ta ư, đính hôn với Hiểu Hiểu lâu như vậy rồi, cũng thấy con về nhà được mấy ngày, con cái đồ tiểu tử thối này.” Ông cụ Diệp ràng là hài lòng với đứa cháu trai này, ông cũng biết Diệp Phi vẫn còn nhớ Tuyết Nhi, hiểu đứa con đó có cái gì đáng để nó thích như thế, về phần Tuyết Nhi ông cụ Diệp rất thích, mặc dù điều kiện trong gia đình đứa đó cũng tệ lắm, nhưng từ cơ thể khỏe lắm, Diệp Phi vì nó mới học bác sĩ, bỏ bê việc buôn bán trong nhà nhiều năm. Mà bây giờ lại vì mà lạnh nhạt với Hiểu Hiểu.

      “Ông nội, đây là vị thuốc con nghiên cứu chế tạo, rất có ích cho tình trạng bệnh tật của ông, ông nhất định phải nhớ uống đó.” Diệp Phi tự động trốn tránh vấn đề này, đối với người phụ nữ Lâm Hiểu này muốn nhiều chút nào.

      “Con lại nghiên cứu chế tạo thuốc, quản lý tốt công ty là được, bệnh của ta có bác sĩ quan tâm lo liệu, truyện của L,ê Qu*ý Đ-ôn, con cũng đừng lo lắng, ở chung với Hiểu Hiểu cho tốt, để ta sớm có chắt để bế là được rồi.” Ông cụ Diệp nghe thấy chuyện cháu trai nghiên cứu chế tạo thuốc có chút né tránh, là bởi vì tình trạng bệnh tật của mình vốn là giả vờ, hai là ông muốn để cho cháu trai lại tiếp tục bắt đầu tiếp xúc với giới y học lần nữa, ông chỉ muốn quản lý tốt Diệp thị là được.

      “Chuyện công ty con xử lý tốt, ngài cứ yên tâm .” Thấy thái độ của ông nội như thế này, Diệp Phi có chút tức giận, ông chỉ quan tâm tới công ty của ông mà thôi.

      “Ông nội, cháu đúng khi tới trễ, Phi, về.” Lâm Hiểu ngọt ngào gọi. ta biết ông cụ Diệp này có tuổi thích nhất chính là người nhà ở cùng chỗ, cho nên đặc biệt lấy lòng ông cụ.

      “Hiểu Hiểu tới đây nào, muộn muộn, nhanh ngồi xuống cùng ăn cơm. Mau sang bên cạnh Diệp Phi .”

      “Dạ, cám ơn ông nội.” Vẻ mặt Lâm Hiểu làm dáng thẹn thùng .

      “Quản gia, mang đồ ăn lên.” Diệp Phi ngửi thấy mùi nước hoa người Lâm Hiểu, chau mày, từ trước đến giờ thích nước hoa, vì Tuyết Nhi chưa bao giờ dùng nước hoa, người luôn là mùi sữa tắm nhàn nhạt thơm mát, rất dễ chịu, rất thoải mái.

      bàn cơm người nhà lẳng lặng ăn cơm, gia giáo nhà họ Diệp chính là ăn chuyện, tất nhiên Diệp Phi thành thói quen, mà Lâm Hiểu vì giữ gìn nền giáo dục thiên kim tiểu thư lại càng ra lời, bầu khí như vậy cực kỳ áp lực, lúc sau Diệp Phi ra khỏi bàn, nhìn phản ứng của ông cụ cũng biết ông cụ mất hứng, phút chốc Diệp Phi rời khỏi bàn, Lâm Hiểu cũng kìm nén được, ông cụ biết tình hình thực tế của bọn họ cũng hi vọng bọn họ có thể bồi dưỡng tình cảm cho tốt, vì thế cũng kêu Lâm Hiểu ra khỏi bàn, nhìn bàn đồ ăn này, trong mắt ông cụ có chút buồn bã, rốt cuộc là mình đúng hay sai đây, nghĩ tới tình huống ngày đó Tuyết Nhi quay về, Diệp Phi vui vẻ lao ra như thế, ôm , giống như chàng trai trẻ tuổi, lúc lắc đầu, có lẽ muốn nghĩ tới những chuyện này nữa, bây giờ cũng đính hôn với Lâm Hiểu, đứa Lâm Hiểu này mặc dù hơi kiêu căng ngạo mạn, nhưng suy cho cùng cũng là thiên kim con nhà giàu, giúp ích cho công ty, chỉ hi vọng Phi nhi có thể sớm suy nghĩ cẩn thận.

      “Phi” Lâm Hiểu gấp gáp đuổi theo Diệp Phi.

      “Phi, muốn về công ty sao? Ông nội rất nhớ .” Lâm Hiểu muốn là mình, nhưng mà vào trong miệng lại biến thành ông nội, ta biết bây giờ Diệp Phi chỉ lo lắng cho ông nội, nhưng vậy sao, ông nội chính là hi vọng hai vợ chồng son bọn họ ở chung chỗ cho hòa thuận.

      “Ừm, công ty khá bận rộn.” Với Lâm Hiểu Diệp Phi cũng muốn nhiều lời làm gì.

      “Phi, chuyện lần trước là em đúng, em biết muốn nhìn thấy em, nhưng mà thân thể ông nội khỏe, hi vọng có thể thường xuyên về nhà xem ông nội, em,,, em có thể về nhà mình, chỉ là em sợ mình ông nội ở nhà trong lòng khó chịu.” Trong mắt Lâm Hiểu có chút sương mờ, Diệp Phi hơi lộ vẻ cảm động, trong khoảng thời gian này mình rất ít về nhà, đều là Lâm Hiểu ở nhà chăm sóc ông nội, mặc dù bản thân mình rất thích Lâm Hiểu, nhưng ta chăm sóc ông nội là lòng…

      “Khổ cho , tôi cố gắng về nhà nhiều hơn.” xong Diệp Phi tới gara.

      Phía sau Diệp Phi Lâm Hiểu chợt nụ cười đắc ý, mẹ rất đúng, đàn ông ấy à, chính là thích phụ nữ yếu đuối khéo léo hiểu lòng người, sớm biết như vậy, dứt khoát diễn trò thế này để làm Diệp Phi trở về nhà, ta dùng rồi, bây giờ Lâm Hiểu chỉ nghĩ tới làm sao để trả thù Lăng Phỉ Tuyết, hừ, để tôi xem, sau khi trải qua chuyện kia, Diệp Phi còn có thể muốn . Đàn ông giống nhau Âu Dương Thần lại càng phải .

      Truyện của L-ê – Qu-ý – Đô-n, trang khác là lậu.

      “Thần, về à.” Tuyết Nhi đeo tạp dề gấu Poor mang món ăn cuối cùng lên, nghe tiếng mở cửa của Âu Dương Thần.

      “Ừm, thơm quá , nghỉ ngơi xong rồi à, sao lại bắt đầu làm cơm hả.” Âu Dương Thần ôm Tuyết Nhi từ phía sau, hôn lên làn tóc thơm dịu của Tuyết Nhi, còn có món ăn thơm ngào ngạt bàn cơm, Âu Dương Thần có cảm nhận được từ ngữ chỉ khái niệm hạnh phúc, trong khoảng thời gian này Tuyết Nhi luôn bề bộn nhiều việc, cho nên cũng ít về nhà nấu cơm như thế này lắm. Âu Dương Thần cũng vì Tuyết Nhi về mà tăng ca ở công ty, cuộc sống như vậy trước kia với Âu Dương Thần là rất bình thường, nhưng mà bây giờ với Âu Dương Thần là quá dày vò rồi.

      “Em sớm biến thành con heo lười biếng. Được rồi, nhanh rửa tay ăn cơm .” Đối với hành động này của Âu Dương Thần Tuyết Nhi có chút quen nếp, nhưng mà vẫn nhịn được đỏ cả mặt.

      “Tuân lệnh, bà xã đại nhân.” Âu Dương Thần trêu chọc, thấy làn da rỉ ra máu của Tuyết Nhi, rất muốn trêu chọc .

      “Ai là bà xã của chứ, còn mau .”

      Bữa cơm này cả hai người ăn đều rất vui vẻ, sau khi ăn cơm xong Âu Dương Thần vẫn cùng rửa sạch chén bát với Tuyết Nhi như trước, lúc đó Âu Dương Thần lại tránh được trộm hương của Tuyết Nhi.

      “Thần, chú dì về sao?” Tuyết Nhi ngồi trong lòng Âu Dương Thần, hai người xem kịch Trung Quốc tivi.

      “Ừm, lần này họ Provence.”

      “Provence ư, chỗ đó nhất định rất đẹp, đáng tiếc,,,,” Tuyết Nhi nghĩ tới có lần nhìn thấy cánh đồng hoa ở Provence tạp chí, rất đẹp.

      “Làm sao thế, em muốn sao? Chúng ta chọn thời gian rồi .” Âu Dương Thần nghe thấy trong giọng của Tuyết Nhi khó kìm nén kích động, biết đứa này nhất định là muốn rồi.

      vậy ? Nhưng phải chúng ta đều làm sao, hơn nữa gần đây phải bận rộn nhiều việc à, sau này rãnh rồi , hâm mộ chú dì quá, tình cảm của họ rất tốt.” Tuyết Nhi khỏi phát biểu cảm thán, về tình cảm của hai con người Trình Tâm và Âu Dương Tường cũng hiểu biết đôi chút từ Âu Dương Thần, tình thủy chung thay đổi như vậy rất đáng để người ta hướng tới.

      “Được, chờ sau này con chúng ta lớn lên, chúng ta cũng chơi khắp các nơi như họ.” Vẻ mặt Âu Dương Thần hợp tình hợp lý, nhưng mà nghe vào tai Tuyết Nhi, lại khiến sắc mặt đỏ lên, “ cái gì đó.” Tuyết Nhi càng chôn mặt sâu hơn vào lòng Âu Dương Thần.

      “Thần, em của trước kia hơn hay là em của bây giờ.” Tuyết Nhi hỏi những lời này, giống như trong lòng luôn rất muốn hỏi, nhưng mà chưa bao giờ dám hỏi ra miệng.

      Trước kia hay là bây giờ, Âu Dương Thần hề thấy ở đây có gì khác nhau, phải đều là Tuyết Nhi sao.

      “Đều hết, chỉ cần em là Tuyết Nhi tốt rồi, bất kể em như thế nào, đều .” Âu Dương Thần nhìn Tuyết Nhi nghiêm túc , giờ phút này Tuyết Nhi giống như có chút yên tâm, Tuyết Nhi cũng ngờ lúc mình phải là Tuyết Nhi, những lời này còn có thể khiến an lòng. Bởi cũng chấp nhận chuyện bản thân mình đúng là Tuyết Nhi . Hai người nhìn nhau tình cảm, trong mắt họ đối phương chính là cả thế giới.

      Hết chương 58
      Last edited: 6/5/16
      Phong Vũ YênChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :