1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ yêu của trùm phản diện - Phó Du (Mạt thế) (FULL+EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :yoyo52::yoyo52::yoyo52: Lạc Lạc tuyệt :yoyo45::yoyo45::yoyo45: hóng bạn up hết truyện :yoyo36::yoyo36:
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 81: Ngày tháng giam lỏng
      Chẳng qua, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy Tô tướng quân tự lập quốc gia, dường như giúp thái tử phen. Cha của Lý Tuyển già rồi, người già đều thích hồi tưởng về quá khứ. Ông ta và Tô tướng quân cùng nhau lớn lên, về nghĩa là em, về lễ là quân thần, bỗng nhiên bị phản bội, ông ta nuốt trôi cục tức này, dứt khoát bệnh liệt giường.

      Quả nhiên Lý Tuyển phải kẻ tầm thường, mấy người em người lưu vong, người chết, cuối cùng chỉ còn mỗi mình túc trực bên cạnh cha.

      tại trở thành người thống trị toàn bộ quốc gia rồi.

      bao lâu sau, thành Nhân Loại truyền ra tin tức cha của Lý Tuyển mất.

      Lý Tuyển trở thành vị vua mới.

      Lúc này Nguyễn Kiều Kiều cùng Tô Tầm ngồi trong sân ngắm cánh hoa của cây mơ rơi lả tả.

      Từ sau khi Tô tướng quân làm phản, vị trí của Tô Tầm trở nên lúng túng. Ngoài mặt, là con trai duy nhất của Tô tướng quân, dựa theo cách của thành Nhân Loại, chắc là thái tử rồi.

      Nhưng, hình như quan hệ giữa và Tô tướng quân lại lạnh nhạt, sau khi ông ta dời đến nhà mới, cũng .

      chỉ thế, Tô tướng quân còn giam lỏng trong ngôi nhà này.

      Thành Tây Bắc rất gần với khu vực của người thú, môi trường ô nhiễm cũng hơn. Ở cái viện này, lúc dọn tới Nguyễn Kiều Kiều hài lòng, bởi nó là tứ hợp viện cũ nát.

      Song, đợi quyết định dọn dẹp sạch nơi này, trông thấy viện trước mặt trở nên mới toanh, bỗng nhiên có cảm giác có cái tổ.

      còn phát ra gốc cây sắp chết.

      Ban đầu, Nguyễn Kiều Kiều chẳng biết là cây gì. đôi tay khéo léo, dường như bất kỳ thực vật nào đều có thể trồng sống trở lại.

      Dì Heo ở thành Hắc Kim mang tới rất nhiều hạt giống cho , khai phá mảnh sân này, trồng loạt.

      Cuối cùng khi hạt giống nảy mầm, gốc đại thụ ở góc xó cũng bắt đầu nở hoa.

      Hóa ra, nó là cây mơ, biết quả mơ có chua quá .

      Nguyễn Kiều Kiều vuốt cằm, nuốt nước miếng cái.

      Ngày tháng bị giam lỏng trải qua nhàn nhã tự tại. ra ở trong mắt Nguyễn Kiều Kiều, đó cũng phải là giam lỏng. Vì người ở chung quanh viện căn bản làm gì được Tô Tầm.

      Mỗi buổi tối Tô Tầm đều lén lút đến khu vực của người thú, bình thường mang về rau cải và trái cây mà Nguyễn Kiều Kiều thích ăn.

      lại tự nhiên, căn bản thể gọi là giam lỏng. Nguyễn Kiều Kiều nghĩ, lý do chưa trở mặt với Tô tướng quân chính là vì lười.

      Lười hoạt động thôi.

      thể , từ lúc ở chung với , thực lười nhác rất nhiều.

      Sau khi Tô tướng quân thượng vị, từng tới thăm Tô Tầm lần, có lẽ ý muốn bảo giúp ông ta. Song lười nhác cự tuyệt.

      Về sau, Tô tướng quân bèn nhốt lại.

      Nguyễn Kiều Kiều từng vuốt đuôi Tô Tầm hỏi, sao Tô tướng quân giết ? Dù gì lão Tô tướng quân này nhìn ra có tồn tại của tình cha con gì.

      Đuôi của Tô Tầm phất qua phất lại tay Nguyễn Kiều Kiều, “ tại ông ta trước sau đều có địch, tôi cho ông ta hi vọng.”

      “Nhưng, tôi nghĩ đợi thêm thời gian nữa, cho ông ta đao.”

      Tô Tầm lườm , “Ngược lại em rất hiểu tôi.”

      Nguyễn Kiều Kiều nện cái, “Lẽ nào tôi đúng?”

      “Đúng đúng đúng, em đúng hết.” xong, Tô Tầm lại lười biếng tựa lên chiếc ghế nằm.

      Trong hoa mơ ngày xuân, cảm giác nhàn hạ trộm rảnh rỗi nửa ngày kiểu này quá tuyệt vời.

      Nguyễn Kiều Kiều từng hỏi tung tích của Liễu Như Yên, Tô Tầm cũng bị Tô tướng quân nhốt lại. Liễu Như Yên là lợi thế lớn nhất ông ta dùng để uy hiếp thái tử, nên phải nắm chặt cho kỹ.

      Phải rằng Liễu Như Yên thực mạng lớn. hổ là nữ chính, giày vò đủ kiểu, cuối cùng vẫn sống cách ngoan cường.

      chỉ thế, Liễu Như Yên dường như sống tốt hơn bọn họ, lần trước còn chạy tới thăm họ nữa.

      Ngay trước mặt thị vệ, Liễu Như Yên gì thêm. Ý tứ đại khái Nguyễn Kiều Kiều hiểu. giờ ta muốn trở lại bên cạnh Lý Tuyển, cần Tô Tầm hỗ trợ.

      Nhưng Tô Tầm hỗ trợ sao?

      Tất nhiên là . Bây giờ sống lười nhác như vậy, hết sức hài lòng, còn lâu mới nhúc nhích.

      Sống kiểu này lâu thế cũng xuất vài vấn đề, chẳng hạn như Tiểu Manh mang thai.

      Thủ đoạn làm việc của người thú thực dứt khoát. Cặp đôi oan gia Tiểu Manh và Chuột Đệ bình thường ở chung đều đánh nhau, đánh đến mười ngày nửa tháng đều ở nhà.

      Kết quả, duy nhất có lần tay trong tay trở về, chính là lúc Tiểu Manh mình có thai.

      Nguyễn Kiều Kiều đánh giá khi Tiểu Manh mang thai, có phải nghỉ thai sản . Đúng lúc khoảng thời gian này cũng chẳng có việc gì, song Tiểu Manh cứ nhảy nhót tưng bừng, lần trước còn khiêng con gấu trúc về.

      Nguyễn Kiều Kiều trố mắt ngoác mồm, mà giống đực chung quanh lại nhìn quen rồi.

      “Tiểu Manh, phải có thai à?”

      “Đúng thế.”

      Tiểu Manh gật đầu, bắt đầu xuống tay mổ xẻ gấu trúc.

      vận động nhiều vậy thực ổn chứ?”

      “Có gì ổn đâu.” Tiểu Manh giơ tay lên chém xuống, đầu gấu trúc tách rời.

      “...”

      Về sau, tiến sĩ Gấu mới cho Nguyễn Kiều Kiều hay. Người thú mang thai yếu ớt như loài người. Chẳng phải dưới tình huống hiểu ra sao sinh Cẩu Bất Lý ư?

      đến đây, từ sau khi Tô Tầm muốn có thêm con, Nguyễn Kiều Kiều từng lặng lẽ tìm tiến sĩ Gấu, muốn tránh thai.

      Nhưng tiến sĩ Gấu lấy làm lạ nhìn .

      tưởng dễ có thai lắm hả? Rất khó đó, được chưa?”

      Hình như để chứng thực lời tiến sĩ Gấu là đúng vậy, Nguyễn Kiều Kiều và Tô Tầm vận động giường cũng rất nhiều, nhất là kỳ động dục gần đây, Tô Tầm ra khỏi cửa, mỗi ngày đều dùng đuôi ôm lăn lộn giường.

      Có lẽ cũng tới tuổi như hổ như sói, bị Tô Tầm ôm, vui sướng và dục vọng đều bị khơi gợi ra, cùng hồ đồ với Tô Tầm.

      Ngay cả mỗi ngày lăn lộn giường như thế, nhưng qua hơn nửa năm, Nguyễn Kiều Kiều vẫn chưa có thai.

      Điều này làm thở phào nhõm, đồng thời chẳng biết tại sao, trong lòng mơ hồ xuất cảm giác mất mác. mâu thuẫn này khiến hiểu nổi. dẫn theo Cẩu Bất Lý rất khó khăn rồi, nếu thực xuất Cẩu Muội, chỉ e... cuộc sống kiểu đó căn bản dám nghĩ nữa.

      Khỏi cần phải tới mục đích có con của Tô Tầm lại chút đơn thuần.

      Hôm nay, Cẩu Bất Lý hào hứng trở về, tay còn cầm bức thư.

      “Tin tức của Tiểu Bạch sao?”

      Cẩu Bất Lý gật đầu, “Mẹ, đại nhân đâu?”

      “Ở phòng sách ấy.”

      Chẳng biết Cẩu Bất Lý và Tiểu Bạch liên lạc bằng cách nào. giờ thành Tây Bắc và thành Nhân Loại ở thế đối lập, tin tức càng cấm đoán hơn, nhưng Tiểu Bạch lại có cách truyền tin.

      Cẩu Bất Lý cầm thư vào phòng sách của Tô Tầm. Khi Nguyễn Kiều Kiều bưng trà mơ vào, hai người đều ngẩng đầu nhìn .

      “Đại nhân, ngài xem tin tức này chính xác ?”

      Tô Tầm cầm bức thư, gật đầu, “Bảo nó để ý bên kia chút. Có thời gian tìm Sai Nhĩ.”

      Sau khi Nguyễn Kiều Kiều châm trà cho hai người, ánh mắt rơi bức thư của Tiểu Bạch.

      “Thành Nhân Loại bên đó sao thế?”

      Tô Tầm cũng chẳng muốn gạt , “Lý Tuyển lên ngôi rồi.”

      “Hèn gì gần đây thái bình vậy.”

      Tô Tầm uống ngụm trà, trà mơ chua chua khiến cau mày.

      “Chua quá.”

      “Uống rất ngon, mùi vị phải rất khoan khoái à?”

      Tô Tầm đặt ly trà xuống, gương mặt nhăn nhó.

      Chua tới thế ư? Nguyễn Kiều Kiều nghiêng đầu nhìn Cẩu Bất Lý, phát vẻ mặt cậu cũng tương tự.

      Hai nét mặt, lớn , nhăn nhó làm Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy rất buồn cười. Vậy mới giống cha con chứ.

      Buổi tối, sau khi lăn lộn xong, Tô Tầm ôm Nguyễn Kiều Kiều vào lòng, thân mật cọ cọ bả vai .

      “Em thích cuộc sống như vậy sao?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu. Cuộc sống kiểu này yên tĩnh, thích nhất. Trở về nông thôn, có chiến tranh, mặt trời mọc dậy, mặt trời lặn nghỉ ngơi là cuộc sống lý tưởng của .

      Thấy gật đầu, Tô Tầm khẽ ôm , gì.

      Nguyễn Kiều Kiều nhắm mắt lại, sau đó xoay người tựa vào vòng tay Tô Tầm.

      “Đại nhân, có phải ngày tháng bình yên sắp kết thúc ?”

      Tô Tầm gật đầu, khẽ sờ đầu .

      “Lý Tuyển phải kẻ đơn giản, chỉ e về sau kết cục của tôi tốt.”

      Nguyễn Kiều Kiều nghĩ tới nguyên tác, xác thực Tô Tầm của trước kia bị nữ chính và thái tử liên thủ giết, mặc dù nam chính khác cũng giúp tay.

      Nhưng trong thực, nữ chính Liễu Như Yên hình như thông minh như nguyên tác, tuy có hào quang của nữ chính chết, nhưng làm việc nào cũng đều hỏng bét việc nấy.

      Mấy nam chính, Thú vương có quan hệ tồi với Tô Tầm, Mạc Phi là em họ của , Tô Minh sớm ngủm củ tỏi rồi.

      Chỉ còn mỗi mình Lý Tuyển.

      Nguyễn Kiều Kiều vươn tay ôm Tô Tầm, “Đại nhân, phải rất lợi hại à? biến thành người bán thú.”

      Tô Tầm xòe tay ra, biến thành móng vuốt ở trước mặt Nguyễn Kiều Kiều, “Đôi khi, chỉ có sức lực cũng vô dụng. thế giới này, quyền thế mới lớn nhất.”

      “Lý Tuyển lợi hại vậy ư?”

      Nguyễn Kiều Kiều có chút tin, “Nếu lợi hại, sao còn để Tô tướng quân tạo phản nữa?”

      “Tô tướng quân phản, đâu thể lên ngôi.”

      Lời này của Tô Tầm có chút kỳ quái, Nguyễn Kiều Kiều chống cánh tay, tóc dài rơi vai .

      “Đại nhân, ý là sao?”

      Tô Tầm vuốt sợi tóc rũ xuống, nét mặt dịu dàng.

      “Em có biết trước đó Lý Tuyển có bao nhiêu đối thủ cạnh ?”

      Nguyễn Kiều Kiều lần nữa tựa vào lòng Tô Tầm, bẻ ngón tay suy nghĩ, “Nghe lão quốc vương có ba người con trai và người em nữa. Xem như bốn người .”

      “Ừm.” Giọng điệu Tô Tầm thản nhiên, “Gần năm nay, ba người con trai đó lưu vong chết, nên mới ngồi vững vị trí thái tử.”

      “Thế liên quan gì tới Tô tướng quân?”

      “Lão quốc vương hơi kiêng kỵ thủ đoạn của . có thể giết chết em mình, cha càng thành vấn đề.”

      “Cho nên ý là, ngay từ đầu lão quốc vương kiêng kỵ Lý Tuyển?”

      “Ừm.”

      Nguyễn Kiều Kiều lần nữa chống tay, bỗng nhiên sáng tỏ.

      “Do đó Tô tướng quân tạo phản, ra có lợi với . Chẳng hạn như quốc vương già rồi, chịu nổi kích thích kiểu này nên bị bệnh là chuyện hợp lý, mà người khi bị bệnh, lại có tuổi nữa có chết càng hợp lý hơn.”

      “Ừm.”

      Tô Tầm cắn lỗ tai , khen câu, “Thông minh. Có điều, tôi còn báo cho em chuyện nữa.”

      khẽ liếm vành tai , giọng điệu mơ hồ : “Mấy hôm trước nhận được tin. Chú của Lý Tuyển cũng chết rồi, bị ám sát chết, nghe còn do thành Tây Bắc ra tay nữa.”

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      có khi nào Kiều Kiều uống chua như vậy là mang thai rùi k nhỉ
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 82
      “Chết rồi? Tô tướng quân ra tay? đúng, chẳng phải gần đây ông ta thân mình còn lo chưa xong sao?”

      Tô Tầm buồn bực, “Ừm, chắc là Lý Tuyển. Dù gì chiêu mượn dao giết người này thực dùng đến chán rồi.”

      Có thể áp đảo ba em đoạt chính quyền, và người chú cũng chết. Trong vòng nửa năm ngắn ngủi, thể lộ tính cách của Lý Tuyển.

      Làm xong tất cả còn đẩy mọi chuyện lên người Tô tướng quân, thể Lý Tuyển thực cao tay.

      “Vậy giờ chúng ta tính sao đây?”

      Tô Tầm vuốt đầu , “ làm gì hết. Dù gì chuyện nên tới sớm muộn gì cũng phải tới.”

      “Tên nhóc Lý Tuyển ấy ngược lại chiếu tướng tao.”

      Có lẽ Tô tướng quân phản ứng kịp, ông ta bị biến thành nòng súng rồi. Dựa theo tính tình của Lý Tuyển, củng cố chính quyền xong, bước kế tiếp chính là đối phó ông ta.

      Tô tướng quân há là người ngồi chờ chết, lúc này ông ta nghĩ ra cách.

      “Mày giết Lý Tuyển, tao biết ở thành Nhân Loại mày còn số nội ứng, nghĩ cách diệt Lý Tuyển .”

      Lão này tưởng giết Lý Tuyển đơn giản như bổ dưa hả?

      Tô Tầm đồng ý, cũng chẳng chịu trả lời.

      Tô tướng quân cười khẩy, phất tay cái, bao vây cái tứ hợp viện nho này.

      “Tao biết nơi này ngăn nổi mày, mấy ngày nay mày ra ra vào vào tự nhiên, có điều vợ con mày có bản lĩnh như mày ?”

      Ngụ ý chuẩn bị dùng Nguyễn Kiều Kiều và Cẩu Bất Lý uy hiếp Tô Tầm.

      Chẳng qua, Tô Tầm đâu dễ uy hiếp thế.

      “Có lẽ ông quên mất tôi là người nhà họ Tô rồi.” Tô Tầm híp mắt, thoáng nhìn Tô tướng quân, “Đứa con trai thân thiết nhất của ông – Tô Minh, ông còn có thể bỏ mặc, tôi đâu phải con trai ngoan, nhưng tôi tuyệt đối là học trò giỏi, từng cử chỉ lời ăn tiếng của ông ảnh hưởng tôi rất sâu sắc. Ông tưởng dùng họ có thể uy hiếp tôi hả?”

      “Lẽ nào thể?” Tô tướng quân vỗ tay cười to, “Mày còn quá trẻ, xem như người nhà họ Tô sao? con chó rơi vào đường cùng, sau khi được người ta cứu vớt đối xử với người đó thế nào? Thề sống thề chết thuần phục, cả đời rời bỏ? Tô Tầm, mày giúp tao, tao cho mày tất cả thứ mày cần. Nếu giúp tao... mày biết hậu quả.”

      Tô tướng quân rồi, Tô Tầm trầm mặc rất lâu.

      Khi Nguyễn Kiều Kiều cầm bánh ngọt hạnh nhân tiến vào, Tô Tầm dựa vào cửa sổ, chẳng biết nghĩ gì.

      “Đại nhân?” Nguyễn Kiều Kiều thoáng do dự, vẫn hỏi ra, “ thực muốn ám sát Lý Tuyển ư?”

      “Cũng đâu phải lần đầu.”

      Tô Tầm cầm khối bánh hạnh nhân, cắn cái.

      “Ngọt quá.”

      “Ngọt hả? Tôi thấy vẫn ngon mà.” Nguyễn Kiều Kiều tự mình nếm thử miếng, “Đại nhân, biết bên người Lý Tuyển canh phòng nghiêm ngặt, thể lẫn vào được.”

      Tô Tầm đúng, thế giới này, lực lượng lớn nhất phải sức mạnh biến thành người thú, mà là quyền thế.

      Tên Lý Tuyển này bí hiểm, tâm cơ càng thâm trầm. Cha có thể hại chết, em có thể giết, người phụ nữ mình thương có thể lợi dụng. Người như vậy, Tô Tầm đâu thể ám sát nổi.

      “Chung quy cũng phải làm thôi.”

      Tô Tầm có hứng thú gì với bánh hạnh nhân, sau khi ăn miếng dừng. Nguyễn Kiều Kiều thăm dò suy nghĩ của , phải ám sát Lý Tuyển sao?

      Việc này ngu xuẩn lắm!

      Đêm nay, Nguyễn Kiều Kiều tâm thần yên. rất muốn nhớ lại tình tiết trong nguyên tác, tuy tác giả rất ngốc, cố hết sức viết H nên tình tiết cơ bản đều rất qua loa, về mặt mưu kế càng non kém. Tô Tầm chết cũng viết mơ mơ hồ hồ, cũng chỉ quan tâm nam chính lăn lộn 360 độ với nữ chính, nội dung quan tâm lắm.

      Nguyễn Kiều Kiều vắt hết óc, chỉ nhớ Tô Tầm chết ở trong cung điện dưới lòng đất gì đó.

      Hình như cung điện dưới lòng đất là trụ sở lân cận của Lý Tuyển.

      Nắm chặt tay, Nguyễn Kiều Kiều có chút do dự, mới lên tiếng: “Đại nhân, Lý Tuyển có nhược điểm gì?”

      Tô Tầm nghiêng đầu, “ thoạt nhìn cả người đều là nhược điểm. Giờ nghĩ lại, chỉ ngụy trang thôi.”

      đúng hơn là có nhược điểm.

      “Lý Tuyển và Tô tướng quân ai dễ giết hơn?”

      Con ngươi Tô Tầm khẽ động, “Ý em là?”

      Nguyễn Kiều Kiều cũng phải muốn Tô Tầm và Tô tướng quân giết hại lẫn nhau. Song Tô tướng quân vô tình, đừng trách bọn họ vô nghĩa.

      “Đại nhân, làm người thể vĩnh viễn gió chiều nào theo chiều đó. tại Lý Tuyển và Tô tướng quân đều nắm quyền to, chúng ta có thực quyền, chia rẻ ly gián phải là kế lâu dài.” Cuối cùng, Nguyễn Kiều Kiều kéo tay Tô Tầm, khuyên nhủ: “Lẽ nào đại nhân cân nhắc đến chỗ đứng sao?”

      Nguyễn Kiều Kiều tiếp tục : “ bằng, đứng bên phía thái tử . Tôi nghĩ với tính tình của ác hơn Tô tướng quân, ắt hẳn có thể thắng.”

      Tô Tầm như có điều suy nghĩ, hình như bị thuyết phục.

      Dừng chút, bỗng nhiên đứng dậy, “Tôi ra ngoài tí.”

      Tô Tầm mặc quần áo, lần này thẳng tới phòng tiến sĩ Gấu. mãi trở về, lúc trở về người lại mang cảm giác lạnh lẽo.

      Nguyễn Kiều Kiều mơ mơ màng, cảm thấy nhích lại gần.

      “Đại nhân, nghĩ kỹ càng chưa?”

      Tô Tầm dán lại gần bên tai , khẽ cắn, “Ông ta đúng, xác tôi ác bằng ông ta. Ông ta chộp được nhược điểm của tôi.”

      Sau đó, Tô Tầm lại mơ mơ hồ hồ vài câu. Song Nguyễn Kiều Kiều thực quá buồn ngủ, nên thể nào nghe .

      Lúc tỉnh lại, Tô Tầm rời thành Tây Bắc, nghe còn mang theo Liễu Như Yên.

      Đợi ——

      Người nên dẫn theo phải là ư?

      Tô Tầm rời bao lâu, Nguyễn Kiều Kiều phát tứ hợp viện hoàn toàn bị vây chặt, gần như con ruồi thể bay ra nổi.

      Xế chiều Tô tướng quân tới, “Nó bỏ lại các người?! hổ là con trai tôi, xem ra nó lựa chọn, đáng tiếc nó chọn sai đường rồi!”

      xong, Tô tướng quân bèn dẫn , Cẩu Bất Lý và tiến sĩ Gấu .

      Trong lúc Cẩu Bất Lý muốn biến hình, lại bị Nguyễn Kiều Kiều ngăn cản. Người theo Tô tướng quân đều dùng súng đạn , dù Cẩu Bất Lý có năng lực tự lành, nhưng đâu thể chịu nổi súng máy càn quét.

      Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mặc kệ Tô Tầm nghĩ sao, hẳn có thể cố hết sức sống sót.

      Dù gì dự tính ngay từ đầu của chính là sống sót tại thế giới tàn khốc này.

      Rút ra được bài học lần trước, lần này Tô tướng quân nhốt ở hầm giam nữa, vì lần trước vẫn trốn được.

      Ông ta bèn dẫn về phủ tướng quân, dùng trọng binh canh gác.

      Hơn nữa, ông ta hết sức có hứng thú với Cẩu Bất Lý, “Rốt cuộc nó là quái vật gì? Lại có thể sinh ra được.”

      “Nó phải quái vật.” Nguyễn Kiều Kiều che chở cho Cẩu Bất Lý, “Nếu ông chạm vào nó, tôi đảm bảo ông còn lợi thế uy hiếp Tô Tầm.”

      Tô tướng quân cười to, “ thực cho rằng nó quan tâm các người?”

      phải ông cũng đánh cược ư? Bằng giữ mạng chúng tôi đến bây giờ.”

      Tô tướng quân bị kiềm hãm, khẽ gật đầu, “Tốt. Tôi cho Tô Tầm tháng, nếu tháng nghe được tin tức, tôi băm hai mẹ con các người thành tám mảnh, đến lúc đó tôi muốn nghiên cứu từng khúc xương , rốt cuộc các người là thứ quái quỷ gì?"

      Từ đầu chí cuối, Cẩu Bất Lý rất bình tĩnh.

      “Đại nhân thành Nhân Loại?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, nghĩ tới việc trước khi rời Tô Tầm tìm tiến sĩ Gấu, “Tiến sĩ Gấu, lúc Tô Tầm gì với ông?”

      Tiến sĩ Gấu vuốt sờ gương mặt béo, “Cũng gì, chỉ tìm tôi lấy mấy ống độc dược và vài vũ khí.”

      “Còn gì nữa ? ta gì?”

      Tiến sĩ Gấu lắc đầu, “Tôi xin , ta là đại nhân, là lão đại của chúng tôi được chưa? ta làm việc đến lượt chúng ta à? Chẳng qua lúc , ta bảo tôi chăm sóc kỹ càng, để sinh đứa con .”

      “Sinh cái rắm!”

      Nguyễn Kiều Kiều nhịn được thô tục mắng! , sinh con con khỉ á? Hay muốn giúp người khác nuôi con .

      Cuộc sống bị Tô tướng quân nhốt dễ vượt qua, phủ tướng quân rất to, nhưng phạm vi bọn họ có thể hoạt động chỉ là căn phòng .

      Bình thường, có người đặc biệt đưa thức ăn tới, để Nguyễn Kiều Kiều ra tay, càng để ra khỏi phòng bước.

      Cẩu Bất Lý , xung quanh toàn là cơ quan, ngay cả nóc nhà cũng vậy.

      câu thôi, đây là nhà tù có kẽ hở, nếu chủ nhân nhà tù thả bọn họ ra, bọn họ ra được.

      Nguyễn Kiều Kiều biết đây phải kế lâu dài. Nếu tháng sau Tô Tầm trở về, bọn họ có thể chết.

      Hơn nữa, chắc đợi nổi tháng đâu.

      Tô Tầm Tô tướng quân trước sau có địch, phải dối. Vốn dĩ, Tô tướng quân và Thú vương ký kết hiệp nghị đình chiến.

      Hiệp định bày tỏ, hai phe tạm thời đình chiến, đợi Tô tướng quân hoàn toàn khống chế thành Nhân Loại, sau đó chia ít khoa học kỹ thuật cần thiết và thành trì cho người thú.

      Nhưng gần đây, người thú an ổn, nghe mấy ngày trước xảy ra xung đột nho .

      Đồng thời, thành Nhân Loại bên kia thỉnh thoảng có thích khách xuất .

      chỉ Tô tướng quân muốn giết Lý Tuyển, mà Lý Tuyển đồng thời cũng muốn mạng của Tô tướng quân.

      Tô Tầm mãi vẫn chưa có tin tức, thời gian từng ngày trôi qua, mỗi ngày Tô tướng quân đều tới nhìn bọn họ bằng ánh mắt càng lúc càng u ám, Nguyễn Kiều Kiều biết ông ta động sát tâm rồi.

      Chẳng qua khổ cực nhẫn nại thôi.

      Trong lúc Nguyễn Kiều Kiều lo lắng nghĩ ra bất kỳ biện pháp nào, bỗng nhiên Thú vương đánh thành Tây Bắc. Ở phủ tướng quân, Nguyễn Kiều Kiều nghe được thanh điếc tai nhức óc.

      “Tiến sĩ Gấu ơi, đánh nhau rồi.”

      Lỗ tai của tiến sĩ Gấu dựng đứng lên, cái mũi ngửi ngửi, “Lạ quá, sao cảm thấy có gì đó đúng.”

      “Có gì đúng à?”

      Nguyễn Kiều Kiều vốn định thừa dịp loạn lạc trốn ra, nhưng mặc kệ bên ngoài đánh như thế nào, người trông chừng bọn họ vẫn ít.

      “Cứ cảm thấy thiếu rất nhiều mùi máu tanh của người thú. Hơn nữa, còn có mùi quen thuộc bên trong.”

      “Là độc Bão Táp đại nhân mang ..”

      Cẩu Bất Lý đẩy cửa sổ ra, nhìn khói đen dâng lên nơi xa, “Xem ra có tác dụng.”

      “Độc Bão Táp, đó là cái gì?”

      Cẩu Bất Lý đóng cửa sổ lại, “Là thuốc con đưa đại nhân. Có thể giết con người, nhưng người thú bị tổn hại gì.”

      “...” Cằm Nguyễn Kiều Kiều muốn rớt xuống, “Cái thứ đó ai tạo ra?”

      Tiến sĩ Gấu vội vàng lắc đầu, ánh mắt nhìn Cẩu Bất Lý, “Thứ đó chỉ có con trai thiên tài của mới tạo ra được. Có điều ngờ đại nhân lại đứng về phía người thú, món đồ chơi có lực sát thương lợi hại như vậy, ta lại đem đối phó Tô tướng quân. Đúng là đủ ác.”

      Ngoài thành, tiếng gào thét đinh tai nhức óc vẫn duy trì liên tục, biết bao lâu, thanh mới chậm rãi ngừng lại.

      Thế giới, yên tĩnh như chết.
      Uyên Sama, Min1492, AELITA11 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 83: Thứ cần

      Phịch —— Cửa lớn bị đá văng, Tô tướng quân tức giận đứng trước mặt Nguyễn Kiều Kiều, ánh mắt như lửa trừng , nghiến răng nghiến lợi , “Nó lại vì , tiếc tàn sát nhiều người cùng tộc như vậy.”

      Cẩu Bất Lý từng cho Nguyễn Kiều Kiều biết mức độ nguy hiểm của độc Bão Táp, có thể giết người trong vô hình. Chẳng qua chi phí rất cao, chu kỳ chế tạo quá dài, nên thể đầu tư lâu dài.

      Song Tô tướng quân hẳn biết.

      !”

      Ông ta phất tay, ngoài phòng nhanh chóng xuất hai gã vạm vỡ, hai lời áp tải ba người Nguyễn Kiều Kiều ra ngoài.

      “Các người muốn gì?”

      “Câm miệng! Nếu giết hết mấy người!”

      ràng Tô tướng quân tức giận vô cùng, giọng còn phát run.

      Dọc đường , Nguyễn Kiều Kiều liên tục muốn rút dao phay phản kháng phen, nhưng khi nhìn tiểu đội chỉnh tề theo sau Tô tướng quân, nòng súng đen ngòm chút buông lỏng chỉa về phía bọn họ, Nguyễn Kiều Kiều vẫn bỏ qua suy nghĩ ấy.

      Cuối cùng, khi Tô tướng quân dẫn bọn họ ra cổng thành, Nguyễn Kiều Kiều trông thấy người phụ nữ lưng ngựa trước mặt.

      đúng, cách nghiêm chỉnh hẳn là người thú nữ.

      “Hi Mèo, lâu gặp.”

      lưng ngựa phải ai khác, chính là Thú vương phi lâu gặp.

      Điều kiện để Tô Tầm hợp tác với Thú vương chính là cứu bọn họ ra ư?

      Thú vương phi vung tay với Tô tướng quân, “Được rồi Tô tướng quân, đừng tiễn nữa.”

      Vừa dứt lời, ấy chỉ huy mấy người thú qua đó dẫn ba người Nguyễn Kiều Kiều .

      Nguyễn Kiều Kiều đuổi tới chỗ Thú vương phi, đến tận rặng núi của người thú, mới thả lỏng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.

      “Sao Tô tướng quân lại thả người?”

      thả người người của ông ta phải chết sạch.” Thú vương phi cười hihi, “Có điều Tô Tầm đoán sai, ông ta thả người dù cho tay chúng tôi có món đồ chơi chết người kia. Loài người các thực tàn nhẫn đó, phát minh ra thứ quá đáng sợ.”

      Nguyễn Kiều Kiều gì, sáng tỏ. Tô Tầm hư hư , rốt cuộc dọa được Tô tướng quân, vì thành Tây Bắc, ông ta còn cách nào mới thả bọn ra.

      “Tô Tầm ở đâu?”

      Tô Tầm ở chỗ người thú, dựa theo cách của Thú vương phi, giờ vẫn ở thành Nhân Loại.

      Nguyễn Kiều Kiều theo Thú vương phi được vài bước ngừng lại. Rời khỏi ổ sói của Tô tướng quân, bước vào hang cọp nữa chứ?

      Tô tướng quân phải người tốt, nhưng người thú lật lọng sao?

      Thú vương phi cũng dừng bước, “Sao vậy? Cảm thấy tôi giết à?”

      Nguyễn Kiều Kiều lui về sau bước, tay nắm dao phay lưng.

      Thú vương phi thân kinh bách chiến[1], làm gì nhìn ra chút suy nghĩ này của Nguyễn Kiều Kiều, “Yên tâm. Tuy tôi thích Tô Tầm, ta cũng là kẻ nguy hiểm tiềm tàn, có cơ hội tôi chắc chắn lấy mạng ta. Nhưng tạm thời tôi làm, vì ta vẫn còn hữu dụng, mà là lợi thế tốt nhất.”

      [1]Thân kinh bách chiến (身经百战): trải qua trăm lần chinh chiến. Ngoài ra còn so sánh kinh nghiệm phong phú, kiến thức rộng rãi.

      Trời ạ, đúng là bị ấy trúng.

      “Rốt cuộc Tô Tầm đồng ý chuyện gì với các người?”

      Thú vương phi ngồi lưng ngựa, trầm mặc trong chốc lát.

      đời bình an.”

      chỉ là thành Nhân Loại bên kia ghét chiến tranh, Thú vương bên này cũng thế.

      “Chắc biết trận chiến này giằng co bao lâu. Tôi chịu đủ rồi.” Chịu đủ mỗi ngày thức dậy trong tiếng súng.

      Thú vương phi ngậm cọng cỏ, ánh mắt nhìn về núi xanh nơi xa, “Mấy năm nay chúng tôi chết rất nhiều người cùng tộc. Rất nhiều tộc càng diệt càng tuyệt chủng. Cứ tiếp tục như vậy nữa, diệt tộc phải thể.”

      tin Tô Tầm làm được ư?”

      Thú vương phi lắc đầu, “ tin. Nhưng có người, tôi tin.”

      “Ai?”

      “Chu Tuyển, cũng chính là vua của loài người các .”

      Thú vương phi đứng dậy, vỗ vỗ cỏ dại đầu gối.

      “Chuyện xảy ra từ rất lâu trước đây. vẫn là học sinh bình thường, chúng tôi từng thi cưỡi ngựa. thắng tôi, sau đó Thú vương thắng Tô Tầm. Khi ấy, quan hệ của chúng tôi cực kỳ tốt. Đương nhiên, tôi vẫn chưa phải Thú vương phi, tên khốn kiếp Thú vương chỉ là người thú bình thường... Hiển nhiên, chúng tôi cũng chẳng biết có địa vị cao như vậy ở quốc gia loài người.”

      “...”

      Vậy là quen nhau lâu rồi.

      Nguyễn Kiều Kiều ném ánh mắt nghi hoặc nhìn tiến sĩ Gấu cái gì cũng biết, tiến sĩ Gấu cũng đáp lại bằng ánh mắt mờ mịt.

      Thú vương phi quay đầu nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Có phải cảm thấy rất kỳ quái , người thú và loài người đội trời chung, nhưng thủ lĩnh của bọn họ từng là bạn bè?"

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, “Đúng là thể tin nổi. Sau đó, các người liên lạc với nhau nữa à?”

      Thú vương phi lắc đầu, “ có.”

      “Thế mà tin ? Lòng người là thứ khó tin tưởng nhất, nó thay đổi thất thường, căn bản nắm bắt được.”

      “Tôi biết.” Thú vương phi cười khổ, “Nhưng tôi còn bất kỳ lựa chọn nào.”

      Ngoại trừ tin lần, chẳng còn biện pháp nào khác.

      Khi ấy còn trẻ, Thú vương phi vẫn là thiếu nữ người thú ngây thơ, lúc ra ngoài chơi với Thú vương vô tình gặp được Chu Tuyển và Tô Tầm cũng còn trẻ.

      Rất nhiều năm trôi qua, Thú vương phi vẫn nhớ đôi mắt trong suốt của Chu Tuyển, rất đẹp, sáng long lanh trong bóng tối.

      Hai người rơi vào bẫy bọn họ thiết kế, trông thấy là loài người, bọn họ vốn muốn giết hai người ấy. Song đôi mắt kia, quả rất đẹp, đẹp đến mức khiến quên mất là loài người nguy hiểm.

      cứu họ.

      Mấy ngày ngắn ngủi là khoảng thời gian thoải mái nhất trong cuộc đời . nghe kể những câu chuyện của thành Nhân Loại, còn Thú vương và Tô Tầm có việc gì so tài với nhau.

      Lúc đó Tô Tầm rất yếu ớt, yếu đến mức thể tin tại trở thành kẻ nguy hiểm như thế, bình thường bị Thú vương đánh no đòn, song nhanh chóng đứng dậy, tiếp tục tấn công.

      Thời gian vui vẻ luôn luôn ngắn ngủi, chẳng bao lâu sau, bọn họ phải trở về thế giới của mình.

      vẫn nhớ kỹ ánh mắt trước khi của .

      Năm ấy dưới bầu trời sao, hỏi muốn làm chuyện gì nhất?

      gì nhỉ?

      Đúng rồi, : “Tôi muốn đến thành phố cậu ở, nơi cậu qua, tôi đều muốn xem. Tự do tự tại, bị ràng buộc.”

      Đôi mắt trong suốt của thiếu niên dịu dàng, giơ tay lên, khẽ sờ tai thú của , “Cậu thực được.”

      Thời gian thấm thoát thôi đưa, qua nhiều năm như vậy, mơ hồ có thể nghe được tin tức của từ thành Nhân Loại. là con trai quốc vương, làm thái tử, vị vua kế tiếp của thành Nhân Loại.

      nghĩ, nếu là , có thể vận mạng của bọn họ có thể thay đổi.

      Nguyễn Kiều Kiều thoáng nhìn ánh mắt hoài niệm, nét mặt dịu dàng của Thú vương phi làm cực kỳ kinh ngạc. Thú vương phi còn có câu chuyện với Chu Tuyển.

      càng ngờ là, Tô Tầm quen với Chu Tuyển từ .

      Thế tại sao cuối cùng Chu Tuyển lại đề bạt Tô Minh? Hoặc là , từ lúc đó, bắt đầu muốn động vào nhà họ Tô rồi.

      Nghĩ vậy, Lý Tuyển thực là người rất đáng sợ. Nhưng Tô Tầm sao, có thể che giấu nhiều năm tới thế, bản tính đều biểu gió chiều nào theo chiều đó với , giờ nghĩ lại, có lẽ đứng về phía Lý Tuyển từ rất lâu rồi.

      thôi. Đừng nghĩ nhiều, tôi biết nghĩ gì! Nhưng yên tâm , tôi rất thích . Dù Tô Tầm đưa thứ tôi muốn, tôi cũng đụng vào .”

      Vẫn như lần trước, Nguyễn Kiều Kiều được đối đãi tồi ở chỗ người thú.

      luôn chờ Tô Tầm trở về, luôn chờ Tô Tầm dẫn .

      Song ngờ, vừa đợi lại trôi qua năm.

      năm này, đối với người thú và loài người đều là năm bình yên lại yên tĩnh.

      Sau khi người thú cứu Nguyễn Kiều Kiều, bèn an phận thủ thường, gây sức ép với thành Tây Bắc nữa. Vả lại, Tô tướng quân cũng tự lo chưa xong.

      Tô Tầm vậy mà giết Lý Tuyển, chỉ thế dường như còn dẫn Liễu Như Yên nương nhờ Lý Tuyển. năm qua, Lý Tuyển và Tô tướng quân vì diệt trừ đối phương, nên dồn toàn lực.

      Cuối cùng phát Lý Tuyển gian xảo, song Tô tướng quân cũng chẳng phải kẻ tầm thường, cộng thêm bên này còn có người thú rục rịch ngóc đầu, nên hai phe đánh được năm đình chiến.

      Mùa xuân năm thứ hai, thế giới dường như bỗng chốc an bình.

      Tuy Nguyễn Kiều Kiều biết, đây chỉ là tượng ngắn ngủi, chiến tranh kết thúc.

      năm này xảy ra rất nhiều chuyện. Chẳng hạn như Nguyễn Kiều Kiều học được rất nhiều thứ ở chỗ người thú. Ở đây người thú khá đơn thuần, mặt trời mọc làm, mặt trời lặn nghỉ ngơi. Thú vương phi như thường lệ vẫn rất nổi tiếng, lần nào cũng tức Thú vương đến mức khịt mũi trừng mắt, nhưng luôn thể làm gì.

      Sau khi biết số chuyện mập mờ giữa Thú vương phi và Chu Tuyển, Nguyễn Kiều Kiều cũng chẳng bao giờ tiếp tục thoải mái qua loa định nghĩa mối quan hệ giữa Thú vương phi và Thú vương là ngược luyến tình thâm nữa.

      từng muốn hỏi Thú vương phi cái gọi là tình cảm, song rảnh rỗi có việc gì làm, mà Thú vương phi bận rộn săn thú, bận rộn huấn luyện nữ binh của ấy, bận rộn trêu ghẹo , ấy căn bản có thời gian để ý tới .

      Có điều, ở thành Nhân Loại nghênh đón đám cưới của Chu Tuyển, khi biết người vợ chính là Liễu Như Yên, trong mắt ấy thoáng thất thần.

      Đêm đó, Thú vương phi ôm rượu vang mình ủ tìm Nguyễn Kiều Kiều uống rượu.

      Tửu lượng của Thú vương phi rất bình thường, tới mấy lượt mặt đỏ bừng.

      Chẳng qua, miệng ấy vẫn rất kín.

      Nguyễn Kiều Kiều hỏi rất lâu, ấy mới miễn cưỡng câu.

      “Vậy sao? là người, tôi là người thú. thế giới này, phải loài người và người thú nào cũng có thể kết hợp. Hơn nữa... tôi hại chết . cũng hại chết tôi...”

      “...”

      Cuối cùng, Thú vương phi vuốt mặt , “ biết tôi hâm mộ bao nhiêu. vậy mà có thể sinh con trai cho Tô Tầm, tốt. Tô Tầm... Tô Tầm phải người tốt, phải đề phòng ta... ta xấu xa từ đầu tới đuôi... nhưng... ta có , tốt lắm rồi... tốt lắm rồi... Nếu phải ... bọn tôi... bọn tôi chắc chắn muốn... muốn giết ta... ta phải người tốt... tốt lành gì...”

      ta có chỗ nào tốt chứ?”

      Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều cứ thấp thỏm, tuy hình như Tô Tầm chung đội với nam chính Chu Tuyển, song liên tục gặp ác mộng mấy đêm.

      mơ thấy Tô Tầm có kết cục tốt, bị thêu sống như quái vật.

      lấy làm lạ, rốt cuộc Tô Tầm bị gì? Đứng đúng phía rồi còn bị chết cháy.

      Thú vương phi cười hihi, nâng cằm lên, nhìn rất lâu. Cuối cùng, ấy cúi đầu, lấy miệng hôn lên bờ môi đỏ au của .

      “Vì... ta muốn thế giới đại loạn.”
      amandatruc, Uyên Sama, Min14929 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :