1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ yêu của trùm phản diện - Phó Du (Mạt thế) (FULL+EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Có khi nào lại có baby roài k nhỉ:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    2. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      Tui có cảm giác rất mãnh liệt là Liễu Như Yên chuẩn bị bò lên giường ba Tô :05(1):
      Thêm nữa, tui mạnh dạn đoán là Tô Tầm ý chí mạnh mẽ, trong lúc sắp bắn niệm 1 trăm lần câu: "cho tui con " nên cảm động trời phật, sắp cầu đc ước thấy rồi.:058:

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 79: Em là vợ tôi
      Tô Tầm đóng gói Liễu Như Yên đến phủ tướng quân trước. Sau khi Nguyễn Kiều Kiều nằm nhoài giường ói trận, khó nén nổi lo lắng, “Đại nhân, qua đó xem chút sao?”

      Liễu Như Yên và Tô tướng quân đều phải kẻ tầm thường, chẳng may hai người đó liên hợp lại, rất bất lợi với họ.

      “Hừ.” Tô Tầm nhìn , trong mắt lộ vẻ khinh miệt, “Liễu Như Yên có lá gan ấy.”

      Lúc này, Nguyễn Kiều Kiều nhớ tới chuyện, nhược điểm của ta nằm trong tay . Hơn nữa, muốn giết ta hình như là chuyện dễ như trở bàn tay.

      Trước đây, chỉ là lười ra tay thôi.

      Sau khi Nguyễn Kiều Kiều ói trận, cuối cùng mới khá hơn tí. hơi khát, nhưng Tô Tầm ngồi ở bên nhúc nhích. Quả nhiên thể trông cậy vào người đàn ông này, mấy thứ dịu dàng ân cần gì đó, đừng tìm người .

      Nguyễn Kiều Kiều xuống giường rót cho mình ly nước, tiện thể còn rót ly cho Tô Tầm.

      “Em ổn chứ?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, “Chắc do có chút hợp khí hậu.”

      Đúng lúc này, ngoài cửa xuất gã đàn ông béo, bóng dáng quen thuộc ấy chính là tiến sĩ Gấu.

      “Nghe ngã bệnh?”

      Tiến sĩ Gấu nắm cổ tay Nguyễn Kiều Kiều sờ soạng, “ có gì đáng ngại, có lẽ là bệnh nhà giàu.”

      Nguyễn Kiều Kiều tin tưởng chút nghi ngờ. Trước đây ở thành Hắc Kim, làm Mèo ăn khoai tây vẫn vượt qua cách ngoan cường như con gián, giờ theo Tô Tầm cuộc sống tốt lên, trái lại yếu ớt hẳn.

      “Nghỉ ngơi nhiều là được. Còn nữa...” Tiến sĩ Gấu chớp đôi mắt trong suốt, “Đại nhân à, gần đây tốt nhất hai người nên kiêng chuyện chăn gối.”

      Những lời này của tiến sĩ Gấu mặc dù là với Tô Tầm, nhưng ánh mắt chế nhạo ấy cũng nhìn về phía Nguyễn Kiều Kiều. Nguyễn Kiều Kiều tự nhận da mặt mày, cũng thể nào thản nhiên nổi.

      đỏ mặt.

      Trái lại Tô Tầm nghiêm trang hỏi: “Phải kiêng bao lâu, tôi còn muốn ấy sinh con .” Nhắc tới con , ánh mắt Tô Tầm thoáng lộ vẻ dịu dàng nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Bộ dạng như ấy vậy.”

      Tiến sĩ Gấu cực kỳ ngạc nhiên, “Chuyện này... chuyện này tôi còn phải nghiên cứu thêm. Dù sao lần trước là trời xui đất khiến, lần này, tôi... còn phải nghiên cứu chút.”

      Nguyễn Kiều Kiều ngờ chuyện Tô Tầm muốn con . Nhưng ràng rất lạnh nhạt với Cẩu Bất Lý, cũng chẳng nhìn ra quan hệ thân mật gì đó của cha con, sao bỗng nhiên muốn đứa con nhỉ?

      Đợi tiến sĩ Gấu rồi, Nguyễn Kiều Kiều nghĩ chút cuối cùng hỏi thẳng.

      Ngược lại Tô Tầm thản nhiên đáp: “Có con , em biến mất nữa.”

      “Đây là đạo lý gì?”

      “Đợi em có con , tôi nối hồn em và con với nhau. Đến lúc đó em thể biến mất, bằng ... con em cũng biến mất.”

      “...”

      Mẹ kiếp! Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng Nguyễn Kiều Kiều. đúng là sống cuộc sống chó má mà, thực cho rằng Tô Tầm đổi tính, ngờ vẫn tàn bạo như trước.

      “Đó là con ruột của đó! Có ai làm cha như ?”

      phải còn chưa có à?” Tô Tầm chẳng thèm để ý, móng vuốt ở trước mặt Nguyễn Kiều Kiều lóe sáng, “Hay em muốn tôi dùng hồn của Cẩu Bất Lý. Tên nhóc đó hơi lớn làm tốt lắm...”

      “...” Khốn nạn!

      Nguyễn Kiều Kiều thực vừa vừa hận Tô Tầm. Đôi khi cảm thấy tuy tính cách quái gở, nhưng ra vẫn có chỗ tốt.

      Mà giờ Nguyễn Kiều Kiều nghiến răng, hận thể tiến lên cắn cái.

      khoác, song có lẽ biết, đôi lúc càng làm người ta đau đớn hơn.

      Giờ phút này, Nguyễn Kiều Kiều hạ quyết tâm chắc chắn phải tìm tiến sĩ Gấu, muốn tránh thai. muốn có thai, muốn con mình được sinh ra vì lý do này.

      Vì chuyện ấy mà Nguyễn Kiều Kiều và Tô Tầm rơi vào chiến tranh lạnh trước nay chưa từng có. Trước giờ họ ở cùng nhau, Nguyễn Kiều Kiều ít khi phản kháng Tô Tầm. Đầu tiên là vì sức lực hai người khác biệt quá lớn, hơn nữa EQ của Tô Tầm vốn biết phản kháng.

      Nhưng con thỏ nóng nảy cũng cắn người. Sau khi Tô Tầm vô tư ra suy nghĩ ích kỷ của mình, Nguyễn Kiều Kiều cực kỳ phẫn nộ. Về sau, nghĩ kỹ lại, từ lúc bắt đầu nghiêm túc với cuộc tình này rồi. chỉ vì sống sót, mới miễn cưỡng theo Tô Tầm. Song trái tim con người đều là máu thịt, lại là cha ruột của con trai.

      Thiên tính của người mẹ theo Cẩu Bất Lý lớn dần, từng chút lấp đầy lòng . tại bắt đầu làm tròn bổn phận của người mẹ. Bảo vệ con cái, chăm sóc chồng, từ từ trở thành người phụ nữ mềm mại như vậy.

      Tuy nhiên khi mất cứng rắn ấy, từ từ trở nên mềm mại cũng phát ra vài vấn đề.

      Vấn đề giữa Tô Tầm và .

      thể tiếp tục như thế nữa. Nguyễn Kiều Kiều vuốt ly trà, uống hớp cạn nước trong ly. Nước trong ly nguội, hớp uống mà nguội lạnh đến tận đáy lòng.

      Trải qua mấy ngày suy xét, hạ quyết tâm tiếp tục như thế nữa.

      thể , còn ôm hi vọng về nhà. Đợi đến ngày nào đó số phận lại phát rồ, vẫn có thể trở lại quê hương thân thuộc.

      Nhưng cơ hội này quá , có trời mới biết khi nào số phận mới có thể chơi trò đùa này. việc cố gắng làm chỉ là nỗ lực sống sót.

      Nếu sống, phải sống tốt, cố hết sức sống cho tốt.

      Lúc Tô Tầm trở lại, người mang theo mùi máu tanh, có thể tưởng tượng được vừa trải qua cuộc chiến gì đó ở bên ngoài. Nhưng tay trái lại cầm theo túi màu đen.

      “Cho nè.”

      Sau khi Tô Tầm đưa túi màu đen kia cho , bèn ra phía sau tắm.

      Nguyễn Kiều Kiều mở túi phát đó là số trái cây đẹp mắt. Những trái cây này chưa từng thấy, khá giống trái táo và lê trước kia, có điều hơn rất nhiều. Những trái táo và lê ấy bỏ túi rất đáng , tất cả lớn cộng lại có đĩa, đổ chúng ra, phát có mấy trái bị cắn miếng.

      Bị dã thú ăn ư?

      Lúc này, Tô Tầm nhanh chóng tắm xong bước ra, lau tóc.

      “Sao thế?”

      “Đây là cái gì?”

      “Lúc đánh nhau nhìn thấy. Bọn họ có thể ăn, tôi có nếm thử mấy trái, ăn được nên đem hết về cho em.”

      thể , quả táo ngọt này của Tô Tầm thực rất ngọt ngào. Nguyễn Kiều Kiều suýt nhận sai. Cứ như vậy , tuy chỉ số IQ của cao, EQ thấp, nhưng độ trung thành cao, đối với coi như tốt rồi. Ở xã hội thực cũng thể tìm được bạn trai hoàn hảo, chứ đừng đây là mạt thế.

      Nguyễn Kiều Kiều chậm chạp lời nào, Tô Tầm rất ngập ngừng, “Em thích?”

      Nguyễn Kiều Kiều nhặt trái táo lên, cắn cái, giòn giòn, hơi chua nhưng phần lớn là ngọt.

      lắc đầu, “Tôi rất thích. Cảm ơn.”

      Tô Tầm mặt mày rạng rỡ, cái đuôi quấn tới, “Biết ngay em thích mà. Ăn hết , mai tôi tìm nữa.”

      “Những trái này ở chỗ người thú mới có, chạy đến chỗ bên kia hả?”

      Tô Tầm gật đầu, “Ừ. Hai quân giằng co, tôi thăm dò tình hình chút.”

      người có mùi máu tươi cũng do nó mà ra à?”

      Tô Tầm hít sâu mấy hơi, ảo não ngẩng đầu, “Nồng lắm sao?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, cắn miếng, biết tại sao mùi vị chua xót càng ràng hơn.

      “Đừng . Nguy hiểm.”

      “Nhưng, trái cây ăn ngon mà. phải em rất thích ư?”

      “...”

      Nguyễn Kiều Kiều hít sâu hơi, qua cầm khăn lông tay Tô Tầm, nắm tay bước tới mép giường.

      Cái đuôi ấy liên tục quấn quýt tay , Nguyễn Kiều Kiều sờ cái đuôi cách thương, “Hình dạng như vậy, bị những người khác thấy sao?”

      Tô Tầm mài móng vuốt, thèm để ý chút nào.

      “Thấy giết.”

      “...” Nguyễn Kiều Kiều chợt đờ người, “ thể xử lý bằng cách hòa bình ư?”

      Tô Tầm hất mặt lên, “Thế đến lượt tôi bị giết?”

      “...” Nguyễn Kiều Kiều lau lông đuôi. Tô Tầm thoải mái lầm bầm vài tiếng, gần đây rụng lông ngày càng nhiều, có lẽ do áp lực ít.

      muốn tìm phiền toái cho , nhất là lúc này. Chẳng qua có số chuyện phải giải quyết, tránh cho hậu hoạn sau này.

      “Đại nhân, tại sao đối với tôi... tại sao muốn tôi rời ?”

      Tô Tầm xoay đầu, đôi mắt hẹp dài nhìn , “Tại sao phải rời ? Em là vợ tôi, phải em nên ở chung với tôi sao?”

      “... Tôi... khi nào tôi?” Nguyễn Kiều Kiều sợ hãi, là sóng não của nam và nữ có vấn đề à? luôn xem Tô Tầm là bạn giường, mà Tô Tầm lại xem là vợ.

      Đùa nhau hả?

      Tô Tầm thu đuôi lại, híp đôi mắt xinh đẹp, hề động đậy nhìn Nguyễn Kiều Kiều, lát sau mới lên tiếng: “Thú vương phi cho tôi biết, chúng ta ăn chung, ở chung, mỗi ngày tôi ngủ với em, em còn sinh con cho tôi, phải vợ tôi là gì? Hay...?”

      Đôi mắt Tô Tầm híp sâu hơn, “Em lại biết?”

      Đương nhiên đâu biết!

      Nguyễn Kiều Kiều tức muốn sùi bọt mép! muốn lật bàn, hung hăng nện người đàn ông đối diện quyền.

      phải như vậy! Tại sao có thể như vậy chứ?

      Nhưng sống cuộc sống nhẫn nhịn quá lâu, tại thu bớt tính khí của mình rồi.

      “Đại nhân, ở chỗ tôi phải thế...”

      “Chứ là sao? Ăn chung ngủ chung với nhau, cho em sinh con, cho em , tìm đồ ăn cho em, lẽ nào phải vợ?”

      “...”

      Nguyễn Kiều Kiều phản biện nổi.

      Hình như đúng rồi. Như thế phải vợ là cái gì. Nhưng dường như hợp pháp định lắm. Đợi ... chỗ này có đăng ký kết hôn ?

      Còn nữa ——

      Nguyễn Kiều Kiều nhức đầu, hình như lạc đề rồi.

      “Nhưng, đại nhân à, tôi cảm thấy chúng ta hợp lắm...” Nguyễn Kiều Kiều còn chưa xong, móng vuốt của Tô Tầm lộ ra ngoài, hàm răng nghiến đến mức phát ra tiếng, ánh mắt càng vô cùng nguy hiểm, “Em xem, chỗ nào hợp?”

      “...” Đây là gian lận mà! Có khác nào mạnh mẽ cưỡng đoạt đâu!

      Đáng tiếc, Nguyễn Kiều Kiều vẫn sợ, nuốt nước bọt cái, “Tôi cảm thấy địa vị của quá cao, tôi xứng với ...”

      Tô Tầm thu móng vuốt, lấy làm lạ nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Chỗ của em tìm vợ đều nhìn địa vị hả? phải thích là được sao?”

      Hình như về điểm này, thế giới trước kia bằng ở đây. Song, Nguyễn Kiều Kiều ôm đầu vẫn chưa chốt được trọng điểm.

      “Đại nhân à, chúng ta được gọi là vợ chồng. có biết giữa hai vợ chồng, điều quan trọng nhất là gì ?”
      amandatruc, Uyên Sama, Min149211 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :yoyo52::yoyo52::yoyo52: đại nhân đáng quá :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 80: Tô tướng quân mưu phản
      “Đó là cái gì?” Vẻ mặt Tô Tầm như bé cưng hiếu kỳ đặt câu hỏi.

      “Là bình đẳng và tôn trọng.”

      Nguyễn Kiều Kiều nghĩ chút, vẫn quyết định thành . Ban đầu và Tô Tầm đứng vị trí ngang hàng, tại xem ra, dứt khoát là đỉnh và đáy của chuỗi thức ăn. Sói thỏ trắng, chỉ sợ thỏ trắng luôn nơm nớp lo sợ, dù có thích sói chăng nữa cũng quá buông thả bản thân, mà kết quả của việc sói phóng túng chính mình có lẽ là ăn thỏ trắng.

      Tô Tầm cái hiểu cái , cuộc sống yên ổn khiến người ở đây chẳng nghĩ nhiều tới chuyện phong hoa tuyết nguyệt. Phần lớn chuyện bọn họ nghĩ tới toàn là cướp bóc và sinh tồn.

      “Đó là cái gì?”

      Quả nhiên Tô Tầm đặt câu hỏi, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy giải thích khá đau đầu, nghiêng đầu nghĩ hồi, rốt cuộc tìm được cách giải thích hoàn mỹ, “Giống như đại nhân thích tôi, nhưng có từng hỏi qua ý kiến tôi chưa? Liệu tôi có thích ?”

      phải em cũng thích tôi à?”

      Tô Tầm như lẽ đương nhiên khiến Nguyễn Kiều Kiều nghẹn họng nhìn trân trối, “Tôi lúc nào?”

      Tô Tầm thèm để ý, “Tiến sĩ Gấu , phụ nữ đều nghĩ đằng nẻo. Nên tôi thèm để ý em từng chưa, nhưng tôi biết.”

      Nguyễn Kiều Kiều: “...” Mọe.

      nghiến răng nghiến lợi, Tô Tầm động não hồi cũng nghĩ ra.

      “Hay em thích tôi? Em dám thích tôi?”

      Nhìn , đây mới là vấn đề.

      Nguyễn Kiều Kiều cố nén cơn kích động trợn mắt, “Đại nhân, đây là vấn đề bình đẳng và tôn trọng mà tôi đó. Dù tôi có thích , nhưng bộ dạng này của làm tôi cảm thấy bình đẳng chút nào.”

      “Ừm, thích là được.” Dứt lời, Tô Tầm lại xoay đầu , cái đuôi quét qua tay Nguyễn Kiều Kiều, lộ vẻ lười biếng.

      “Đại nhân...” Nguyễn Kiều Kiều phát thông não cho Tô Tầm thực có tác dụng gì. Phương châm của là khi thể thay đổi thế giới này, cũng chỉ có thể thay đổi bản thân theo thế giới này.

      Đồng nghĩa phía Tô Tầm thể thông, đành để bản thân theo bên đó. nghĩ thế giới thay đổi khôn lường, muốn sống, muốn đứng đỉnh chuỗi thức ăn, lúc này hình như chỉ có thể ở cạnh Tô Tầm.

      Hơn nữa, kiểu cách như vậy, hình như quên chuyện quan trọng nhất.

      Tô Tầm thích . thích của lại gồm rất nhiều nhân tố bên trong, song bây giờ tốt với , che chở , chăm sóc , kiếm thức ăn cho . Khi chưa chạm đến ranh giới cuối cùng của , người đàn ông tốt trung khuyển, ở trước mặt , bề ngoài có thể che giấu cách hoàn mỹ lạnh lùng và tàn nhẫn. bạn trai như thế, Nguyễn Kiều Kiều tự vấn lòng mình, thích ?

      Khi Nguyễn Kiều Kiều còn là học sinh từng thương thầm chàng ngồi sau lưng. rất bình thường, rất nhiều bạn bè đều hỏi tại sao Nguyễn Kiều Kiều thích . nghĩ, có lẽ là thoáng lỗi nhịp. Vào buổi tối tự học nào đó tan lớp, xoay người quay đầu lại, nhìn thấy rạng ngời lấp lánh trong mắt , sau đó bèn thích.

      từng bất chợt hoàn hồn, cảm giác bỗng nhiên lỗi nhịp chính là thích. hề có cảm giác như vậy với Tô Tầm, lần đầu tiên gặp mặt, hai người còn có địch ý với nhau, về sau chung đụng, Tô Tầm cũng vô số lần bắt làm bia đỡ đạn.

      người như thế, đặt trong nhóm bạn bè của , tuyệt đối là gã cặn bã.

      Nhưng địa điểm đặc biệt, thời gian đặc biệt, người đặc biệt, phải đối xử đặc biệt.

      Tô Tầm phải quý ông, thậm chí dịu dàng và lương thiện của loài người. lương thiện và dịu dàng giờ của đều vì mà tồn tại.

      Nếu dùng từ ngữ để hình dung gọi là thay đổi cách vô tri vô giác.

      Còn với , có lẽ là lâu ngày sinh tình.

      Thời gian Nguyễn Kiều Kiều tới thế giới này ngắn.

      Bấm ngón tay tính toán, năm năm rồi, theo Tô Tầm năm năm. Năm năm phải thời gian ngắn, dù nuôi con vật, thời gian năm năm cũng đủ đế tình cảm chậm rãi thăng hoa.

      Chứ chi cái tên này là bạn giường của . chăm sóc cuộc sống , ở giường thỏa mãn , ở bên , cần lo mấy thể loại người thứ ba bên ngoài, người khác bắt nạt đứng ra trước tiên, thỉnh thoảng hiểu phong tình, còn lập dị, song tìm món ngon cho , giấu đồ tốt giữ lại cho .

      bạn trai như vậy, Nguyễn Kiều Kiều thoáng phân tích, cuối cùng bỗng dưng thở phào.

      Từng có tác giả của chuyên mục thích , thích chính là thích, có thể buông tay nó khác với .

      có cách nào buông tay cả.

      tại đối với Tô Tầm, chắc là thích nhỉ. Còn , giờ còn chưa phân biệt được, có lẽ phải ở thời điểm đặc biệt mới có thể biết tình cảm sâu bên trong.

      Hôm nay Tô Tầm mệt rồi, đợi Nguyễn Kiều Kiều lau khô đuôi xong, ôm gối ngủ.

      Nguyễn Kiều Kiều đắp chăn cho , nhìn trái cây bàn, nghĩ chút vẫn chọn mấy trái to đem cho Cẩu Bất Lý.

      Từ sau khi Tiểu Bạch tới, Cẩu Bất Lý rất ít khi quấn quýt lấy . Qua năm mới, vóc dáng cậu lại cao hơn tí.

      Lần này Tiểu Bạch theo, Cẩu Bất Lý vẫn ở chung với tiến sĩ Gấu.

      Có điều, khi Nguyễn Kiều Kiều đem trái cây qua, tiễn sĩ Gấu có ở đó.

      “Mẹ.” Thấy Nguyễn Kiều Kiều, Cẩu Bất Lý mừng tiến lên đón. đưa trái cây cho cậu, đút cậu ăn miếng.

      “Chát quá.”

      Cẩu Bất Lý thè lưỡi, ngay sau đó lại cắn tiếp, “Nhưng vẫn ăn rất ngon.”

      “Tiến sĩ Gấu đâu con?”

      Cậu gặm trái cây say sưa ngon lành, “Tới chỗ Liễu Như Yên rồi ạ.”

      Người của Tô Tầm ai cũng chẳng coi Liễu Như Yên ra gì, ngoại trừ tiến sĩ Gấu háo sắc, nếu phải mấy năm nay trải qua sóng gió, coi như tin tưởng hùng phẩm của ông, Nguyễn Kiều Kiều còn nghĩ tiến sĩ Gấu đứng về phía Liễu Như Yên.

      “Khi nào ông ta về? Con chưa ngủ sao?”

      Cẩu Bất Lý gặm xong trái, loay hoay với số dây bàn, “Sắp ngủ rồi ạ. Đúng rồi mẹ ơi, mai con phải ra ngoài chuyến, mẹ cứ ở nhà . Con có với chú Chuột Đệ rồi, chú chạy về.”

      Nguyễn Kiều Kiều nghe xong, rốt cuộc phát chỗ nào đúng.

      “Cẩu Bất Lý, con muốn đâu? Hơn nữa, mọi người bảo vệ mẹ à?”

      Cẩu Bất Lý gật đầu, “Đúng vậy. Lần trước sau khi Tô tướng quân bắt mẹ , đại nhân đều phạt nặng bọn con. Lần này tới địa bàn của Tô tướng quân, bọn con tất nhiên phải trông nom mẹ kỹ càng.”

      “Nhưng...” Nguyễn Kiều Kiều nghĩ tới lần trước bị bắt thí nghiệm, có cách nào ra bản thân có năng lực tự vệ.

      “Vậy còn con, ông ta cũng có thể bắt con mà...”

      Cẩu Bất Lý tiếp tục việc bàn, cũng ngẩng đầu đáp: “Yên tâm mẹ, trong lòng đại nhân, con quan trọng bằng mẹ. Hơn nữa, ông ta bắt được con...”

      Rốt cuộc Cẩu Bất Lý được di truyền chỉ số thông minh từ Tô Tầm, tuy cậu mới năm tuổi, nhưng trưởng thảnh rất sớm.

      “Cẩu Bất Lý à, đại nhân phải...”

      “Mẹ.” Cẩu Bất Lý ngắt lời Nguyễn Kiều Kiều, “Đừng rót cho con mấy cái gọi là Súp gà cho tâm hồn[1]. Ý của mẹ, con hiểu. Con là con trai đại nhân, đại nhân chỉ có tính cách tốt, vẫn có thương con. Những thứ này, con biết hết. Hơn nữa, trong lòng con và đại nhân đều biết hai người là cha con như thế nào, nên thực cần thiết phải tranh luận những điều này.” Cẩu Bất Lý ngẩng đầu, cầm tay Nguyễn Kiều Kiều dán lên mặt, “Trong lòng con, mẹ là người quan trọng nhất, bất luận ai cũng thể thay thế. Con biết, mẹ cũng nghĩ vậy. Nên... con cố hết sức bảo vệ mẹ.”

      [1]Súp gà cho tâm hồn, tên tiếng là Chicken Soup For the Soul, được phát hành vào 28/6/1993 và nhanh chóng trở nên nổi tiếng khắp thế giới. Tên quyển sách được ra đời khi tác giả Jack Canfield nhớ lại những lần bị ốm, ông thường được ăn súp gà do mẹ nấu. Mẹ Jack loại súp này có thể giúp phục hồi sức khỏe cho những người đau yếu. ý tưởng bừng sáng trong Jack. Quyển sách này cũng có tác dụng chữa lành những bệnh, phải cho cơ thể như súp gà đơn thuần mà cho tâm hồn con người.

      Cuối cùng, ánh mắt cậu rơi bụng , ánh mắt chờ mong.

      “Mẹ, ra con cũng muốn có đứa em , dáng dấp như mẹ, có thể gọi con là hai. Con ngay cả tên cũng nghĩ xong rồi, gọi là Cẩu Muội .”

      “...” Quả là ruột mà!

      Sau khi Nguyễn Kiều Kiều xem Cẩu Bất Lý, cũng tiến hành xem xét lại chính mình. Giờ là lúc nào rồi mà còn nghĩ tới chuyện đương. tại phải và Tô Tầm cùng chung mối thù tìm cách đối phó tên cáo già Tô tướng quân sao?

      Quả nhiên, ngày hôm sau, Tô Tầm vẫn chưa gặp Tô tướng quân, ông ta tới. Vừa đến, ông ta giống như muốn thương lượng với Tô Tầm chuyện mưu phản.

      Hơn nữa, ngay cả kiếm lý do ông ta cũng nghĩ xong rồi. Liễu Như Yên là vợ bé của Tô Minh, bây giờ bị thái tử Lý Tuyển chiếm đoạt, đồng thời Tô tướng quân còn định đẩy cái chết của Tô Minh đổ lên đầu thái tử.

      Bàn tính của ông ta đánh rất vang, có điều xuất vấn đề.

      “Thiên hạ chỉ có nhà họ Tô, chỗ thái tử ắt hẳn chuẩn bị kỹ càng rồi. Ông có kế hay sao, chúng ta còn đánh trận đó!”

      “Đánh trận?” Tô tướng quân cười khẩy, “Giờ mày mới biết hả? Đây là thủ thuật che mắt của tao, tao đàm phán với Thú vương, chỉ cần đồng ý giúp tao, mấy thị trấn ở biên giới tao đều có thể đưa cho vô điều kiện.”

      “Vô điều kiện?”

      Tô Tầm nhếch môi cười, “Khẩu vị của có thể lấy mấy thị trấn kia lấp đầy?”

      Tô tướng quân bị vạch trần phất tay thèm để ý, “Người thú vẫn đơn thuần lắm. Kỹ thuật của bọn chúng lạc hậu hơn chúng ta nhiều, dù cho mấy kỹ thuật công nghệ và trang thiết bị cần thiết sao, trong thời gian ngắn, bọn chúng tạo nên sóng gió gì.”

      Nguyễn Kiều Kiều ở bên nghe được thầm líu lưỡi, sai rồi, việc này phù hợp làm chiến lược kéo dài.

      Lại nhìn Tô Tầm, ánh mắt rơi người Tô tướng quân, nhanh chậm : “ tại, ông còn lợi thế.”

      Tô tướng quân vỗ tay cười to, đắc ý lộ ra hết mặt.

      “Như vậy tính ra, tao phải cảm ơn mày. Nếu phải mày dẫn ta từ chỗ Thú vương về, tao thực vẫn biết thái tử nặng tình với ta thế. hổ là người của nhà họ Tô, đủ gian xảo, đưa lợi thế quan trọng này tới bên cạnh tao.”

      Tô tướng quân xua tay, ngoài cửa, hai gã vạm vỡ áp tải Liễu Như Yên với vẻ mặt trắng bệch tiến vào.

      “To gan! Các người dám vô lễ với tôi! Ông cũng biết tôi là người thế nào mà!”

      Tô tướng quân cười haha, “Đương nhiên biết. Tôi còn biết là người phụ nữ để ý nhất.” Tô tướng quân ngả ngớn vuốt má Liễu Như Yên, “Nhìn kỹ, bộ dạng cũng bình thường thôi. Chẳng qua tại hại Minh nhi của tôi chết thảm. Làm cha làm mẹ, con trai chết bất đắc kỳ tử lại thể báo thù cho nó, cuộc sống như vậy thảm thương cỡ nào. Nhưng may mà, hết thảy vẫn chưa muộn. Tôi còn kịp.”

      Ngày thứ ba sau khi Liễu Như Yên và Tô Tầm tới thành Tây Bắc, Tô tướng quân tuyên bố tự lập quốc gia, hề chịu quản lý của thành Nhân Loại bên kia.

      Nguyên nhân rất đơn giản, vua bất tín thần bất trung.



      Huhu post bằng đt cứ bị dính chùm, mn đọc đỡ nha. Sẵn đây Lạc cũng báo với mn là bộ này Lạc edit xong rồi, chờ làm ebook thui ~~~
      Last edited: 1/9/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :