1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ yêu của trùm phản diện - Phó Du (Mạt thế) (FULL+EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 64: Liễu Như Yên tới
      Thú vương chưa tới giẫm đạp tam quan của Nguyễn Kiều Kiều. Vì đường họ bắt gặp Liễu Như Yên suýt bị đám người qua đường luân phiên x.

      Liễu Như Yên được gọi là nữ chính quan trọng nhất quyển sách, mà quả nhiên là nữ chính, hào quang to đùng. Mấy tên người thú vô dụng này, ngay cả mông và chim đều lộ ra ngoài rồi, đáng tiếc chẳng ai cắm vào được.

      Haizz, Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, đúng là làm nữ chính mà.

      Đây là truyện NP, nam chính ngoắc rồi, có thể bổ sung thêm mấy nam chính phong cách khác nhau, nhưng nữ chính mà ngoắc, đám nam chính chỉ có thể đấu kiếm với nhau thôi.

      Liễu Như Yên nhìn thấy bọn họ, giống như gặp được cứu tinh. Đá văng tên người thú còn bạo lực kia, điên cuồng chạy về phía bọn họ.

      Em à, nếu ban nãy dùng sức lực ấy, bị người thú đè xuống luân phiên đâu.

      “Cứu tôi! Mau cứu tôi!”

      Nguyễn Kiều Kiều ném ánh mắt cho Tô Tầm, tỏ ý có cứu ?

      Tô Tầm trả lời rất thẳng thắn: .

      Ngay cả Tô Minh đều có thể giết, kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch cũng nắm rồi, còn giữ Liễu Như Yên làm gì, cho sinh giòi à?

      Tô Tầm thèm để ý, đương nhiên thuộc hạ của cũng làm theo. Nhưng mấy tên người thú quá sợ hãi, cho rằng Liễu Như Yên tìm được đám làm chỗ dựa, nên giải tán ngay lập tức.

      Đúng là đám nhát gan.

      Liễu Như Yên được cứu, cả người đều buông lỏng, xụi lơ người Chuột Đệ.

      Chuột Đệ giống như đụng phải thứ bẩn thỉu, mạnh mẽ đẩy Liễu Như Yên ra, còn khua tay múa chân với Tiểu Manh. đúng, là tay chân luống cuống giải thích, “ liên quan tới , là ta tự mình dựa vào.”

      Bịch ——

      Lời giải thích của ở trong mắt Tiểu Manh chỉ là ngụy biện. Bịch tiếng, Tiểu Manh nhanh chóng tung quyền, Chuột Đệ bay ra xa mấy mét.

      Mà lúc này, Liễu Như Yên chậm rãi trượt thân thể xuống người tiến sĩ Gấu.

      Cuối cùng người chịu được ơn của người đẹp vẫn là tiến sĩ Gấu.

      Mặc dù biết Liễu Như Yên có hào quang của nữ chính, cũng biết suy nghĩ của ta có thể khác với Nguyễn Kiều Kiều.

      Nhưng khi Liễu Như Yên tỉnh lại, thấy đám người bọn họ bắt đầu gào khóc bù lu bù loa, Nguyễn Kiều Kiều vẫn day day trán.

      Mẹ nó, hát cái gì vậy!

      Liễu Như Yên bày dáng vẻ bi ai đau buồn này là sao?

      “Tô Minh đâu, có phải mấy người giết Tô Minh ? Tôi muốn giết mấy người báo thù cho ấy!”

      “...”

      còn có thái tử nhé.” Nguyễn Kiều Kiều thiện chí nhắc nhở, thái tử trong tiểu thuyết mới chính là người thắng lớn sau cùng. Tuy tác giả rất có thể vì an toàn mà thể NP, mới giết hết mấy nam chính khác. Song ta luôn luôn theo đảng ban đầu, đảng nam chính. Mặc dù là truyện H, nhưng nam chính của ta là thái tử tà mị cuồng luyến bá đạo sừng sững ấy chứ.

      Tô Minh này chết chết , Liễu Như Yên còn bày bộ vội vàng chịu tang cho là sao? Hơn nữa, muốn đánh giết ở trước mặt bọn họ, ta... có năng lực đó à?

      Nhắc tới thái tử, sau khi Liễu Như Yên hơi sững sốt, nước mắt lập tức rơi như bão táp.

      “Tôi muốn giết các người!”

      Liễu Như Yên xong, còn dùng tư thế mềm mại nhào tới.

      Nguyễn Kiều Kiều tuyệt đối phải đàn ông, dù thân cậy mạnh. Song là phụ nữ tiêu chuẩn, nên phụ nữ đánh phụ nữ thành vấn đề nhỉ.

      Trong khi chuẩn bị tư thế, lại phát thích hợp.

      Mẹ nó, người Liễu Như Yên nhào tới phải là , mà là Tô Tầm. Đồng thời, nắm đấm trắng trẻo đó là sao? Đây là mưu sát, hay khiêu khích?

      Nội dung truyện sai chỗ nào, Liễu Như Yên phải là đóa hoa trắng thanh thuần ư? Sao biến thành đứa lục trà biểu[1] rồi.

      [1]Lục trả biểu: nguyên văn là 绿茶婊 (Green tea bitch): Là từ mạng mới của TQ năm 2013, ám chỉ mấy trẻ có vẻ ngoài thanh thuần thoát tục, ở trước mặt quần chúng đều giả vờ điềm đạm đáng , vô hại nhưng bản chất là cuộc sống thối nát, tư tưởng hám giàu, theo năm tháng càng bệnh càng thảm họa, đa tình đa cảm, giỏi tâm kế, dã tâm hơn ai hết, dựa vào việc bán rẻ thân xác để leo lên (theo Baike).

      Còn nữa, ta tùy tiện dụ dỗ đàn ông của như vậy, bộ tưởng chết rồi hả?

      Nguyễn Kiều Kiều cười lạnh, còn chưa giơ nắm tay xông lên, Tô Tầm cho quyền. Đúng, quyền, chút khách sáo tung quyền, đánh Liễu Như Yên bay ra xa mấy mét.

      Người đẹp và người bình thường rơi xuống đất ra khác gì nhau hết, nhất là mặt hướng xuống dưới.

      Phịch tiếng, tư thế đó, cường độ đó... Nguyễn Kiều Kiều trông thấy chỉ muốn nhào vào lòng Tô Tầm, cầu an ủi.

      Người ta sợ lắm cơ.

      Đợi , thể tưởng tượng quá nhiều, dù trong lòng mừng quá chừng, nhưng bề ngoài phải giữ tỉnh táo.

      “Đại nhân, ta có bị điên ?”

      Tô Tầm nhìn người phụ nữ co giật mặt đất cách chán ghét, ngầm ra hiệu cho Mèo Đen.

      Mèo Đen bèn cầm khảm đao, oai phong lẫm liệt tới chỗ ta.

      Khảm đao sáng loáng làm người ta sợ hãi, dẫu chỉ số thông minh của Liễu Như Yên có thấp nữa, song trong lúc nguy hiểm, ta thoáng cái phản ứng kịp.

      hổ là nữ chính.

      “Đại nhân, thể giết tôi. Tôi là người phụ nữ của thái tử.”

      Chậc chậc chậc, giờ mới nhớ là người phụ nữ của thái tử à, ban nãy khi khóc tang cho người đàn ông khác sao nhớ ra .

      “Vậy sao?”

      Tô Tầm lạnh lùng , “ cho rằng tôi sợ ? Hay cho rằng tôi dám giết ?”

      Lần này Liễu Như Yên thực sợ hãi, liên tiếp lui về sau, “Đại nhân, đừng giết tôi, tôi... tôi có rất nhiều thứ.”

      Lưỡi đao càng thêm tới gần.

      “Đạ nhân, đừng mà, đừng mà, tôi van xin , gì tôi đều làm, đừng giết tôi... đừng giết tôi...” Tô Tầm vẫn đổi sắc mặt, đúng lúc đó Liễu Như Yên chợt vỗ đầu, “Đúng rồi đại nhân, trước khi tôi biết được chuyện. Là Tô tướng quân, Tô tướng quân quyết định tạo phản.”

      “Ồ.”

      Tin tức này trái lại làm Tô Tầm hơi để ý. phất tay cái, bảo Mèo Đen dừng lại.

      tới trước mặt Liễu Như Yên, từ cao nhìn ta, “Sao biết?”

      ra Liễu Như Yên chỉ đánh bậy đánh bạ mới biết. Từ lần trước sau khi ta và Tô Minh khai thác khoáng thạch ở núi tuyết thất bại, ta cũng cảm giác được thái tử đối đãi với ta còn như trước. Chẳng biết có phải biết chuyện ta và Tô Minh nối lại tình xưa .

      Có điều, ta cho rằng thái tử ta, để bụng chuyện nhặt này. Dù sao người đàn ông nên có trái tim bác ái.

      Nhưng thái tử lại lạnh nhạt, đoán chừng giận ta.

      ngày, ta định đưa tráng miệng cho thái tử, bất ngờ nghe được tay trong của thái tử báo cáo công việc.

      Tên tay trong đó là tên dong dài, báo cáo thao thao bất tuyệt hai tiếng liền, được Liễu Như Yên đúc kết thành hai chuyện.

      Đầu tiên, Tô Minh chết rồi, dường như bị Tô Tầm giết.

      Thứ hai, Tô tướng quân đau lòng quá độ, hình như có chút dị động.

      Tô Tầm vuốt cằm, trong mắt lóe lên chút hứng thú.

      ngờ, có sở thích kiểu này.”

      Nhìn ánh mắt , Nguyễn Kiều Kiều biết chắc phải là chuyện tốt lành gì. bước tới kéo Tô Tầm, nhìn Liễu Như Yên mặt đất: “Đại nhân, giải quyết ta sao đây?”

      Tô Tầm do dự nhìn Liễu Như Yên, giống như nghĩ rốt cuộc nên giết hay tính như thế nào, Liễu Như Yên lần nữa ôm chặt bắp đùi Tô Tầm.

      “Đại nhân, tôi là người từ chỗ ra. Trước giờ tôi chỉ thuần phục ngài. Tuy thân tôi ở Tào doanh, nhưng lòng ở Hán doanh, đại nhân...”

      tiếng đại nhân đó, kéo dài dứt, cả người Nguyễn Kiều Kiều đều sởn gai ốc.

      Cái loại lục trà biểu này, Tô Tầm còn giữ ta bên cạnh làm gì.

      Lúc này, lại nghe Tô Tầm , “Giữ ta lại.”

      “...” Cái gì? Dựa theo cái tính thối của Tô Tầm, phải nên đao chém đứt phiền phức này ư?

      Nguyễn Kiều Kiều vui.

      Cứ như vậy, Liễu Như Yên được giữ lại trong nhóm. Chẳng biết Tô Tầm tính toán cái gì, tạm thời giữ mạng ta.

      Tuy nội tâm Liễu Như Yên là lục trà biểu, song bề ngoài là đóa hoa yếu duối, ngây thơ ngốc ngếch. ta tới có người thích có người buồn.

      Bản thân Tô Tầm tỏa ra khí tràng mạnh mẽ, Liễu Như Yên có lòng muốn dụ dỗ, nhưng có gan làm, nên ta chuyển mục tiêu qua Chuột Đệ.

      Đáng tiếc Chuột Đệ ôm tình đích thực với Tiểu Manh rồi, giờ bụng toàn vết bầm tím. Khi Liễu Như Yên dựa gần chút, giống như Tô Tầm, chút khách sáo đánh ta ra ngoài.

      Chẳng có nguyên nhân nào khác, vì đánh ta, Tiểu Manh đánh .

      Do đó cứ tính toán như thế, Cẩu Bất Lý vẫn là đứa trẻ còn xấu tính giống Tô Tầm, công phá được, thôi bỏ . Mà Tiểu Bạch – em mềm mại chân chính lại theo Cẩu Bất Lý có cùng ý tưởng đen tối, nên cần để ở trong lòng. Còn Mèo Đen lạnh lùng cứng rắn, thường xuyên thấy tăm hơi đâu cũng bỏ qua .

      Cuối cùng tính tới tính lui, còn sót mỗi lão tiến sĩ Gấu háo sắc.

      Tiến sĩ Gấu cứ chiếu theo đơn thu hết, Nguyễn Kiều Kiều khinh bỉ ông. Nhưng ông tỏ ra vấn đề gì, “Đồ đưa tới cửa đừng lãng phí.”

      phải ông thích phụ nữ loài người à?”

      “Tôi đơn lâu như vậy, gặp heo mẹ cũng thấy đẹp như tiên nữ, huống chi phụ nữ sống sờ sờ chớ.”

      Tiến sĩ Gấu chẳng biết xấu hổ, Nguyễn Kiều Kiều quyết định dẫn Cẩu Bất Lý , tránh để ông ta dạy hư trái tim thiếu nam thuần khiết.

      Có điều, càng thêm khinh bỉ Liễu Như Yên. phải ta và Tô Minh là tình đích thực ư? Cuối cùng, ngay cả thi thể cũng chả buồn liếc cái.

      Chậc chậc chậc...

      Vậy lúc đó ta chạy ra ngoài làm gì?

      , Nguyễn Kiều Kiều có khúc mắc khi Tô Tầm thu nhận Liễu Như Yên. Nhưng Tô Tầm lại phải người thích giải thích.

      Huống chi, lấy tư cách gì bảo giải thích đây.

      Dù sao trước giờ làm gì đều có mục đích cả.

      Buổi tối, Nguyễn Kiều Kiều nghĩ đến Liễu Như Yên lại có chút rầu rĩ vui. ra, hơi ghét Liễu Như Yên, có lẽ vì trong lòng ghen tị.

      ta là nữ chính, chỉ cần bàn tay vàng vung lên là có thể đạt được thứ cố gắng cả đời, hoặc mấy đời cũng chiếm được.

      Do đó, sau trong đáy lòng, Nguyễn Kiều Kiều chống đối Liễu Như Yên. Nhất là chống đối ta đánh vào nhóm của .

      Giống như thứ kinh doanh rất lâu bị cướp vậy.

      Tô Tầm dường như phát ra chút mọn này của Nguyễn Kiều Kiều. Đợi đến tối, lại dùng đuôi tới cọ xát .

      Nguyễn Kiều Kiều khó chịu đẩy cái đuôi ra, tối nay chị có hứng.

      Lần đầu tiên Tô Tầm quyến rũ bị thất bại, rất ảo não, bấu víu cánh tay Nguyễn Kiều Kiều, muốn dùng sức mạnh.

      Còn dùng sức mạnh? Đồ xấu xa này!

      , tên người thú xấu xa!

      Nguyễn Kiều Kiều khinh bỉ giơ ngón tay giữ lên, sau đó bất chấp đẩy Tô Tầm ra. Ngay cả khi có sức mạnh trời sinh, nhưng Tô Tầm đâu phải đàn ông có thể đẩy.

      Nên mấy phen giằng co, mệt đến thở hồng hộc. Trong lúc phản kháng và phản kháng, lại nảy sinh chút hứng thú.

      Thỉnh thoảng giận dỗi ra vẻ cũng tồi.

      Khi cảm thấy chút hứng thú này là bệnh phải trị, bỗng nhiên cảm giác bên dưới nóng lên.

      Có lẽ là ngoài miệng , nhưng thân thể rất thành phản ứng rồi.

      Nguyễn Kiều Kiều dang tay chuẩn bị đón nhận Tô Tầm, lại phát lui về sau bước, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi.
      amandatruc, Uyên Sama, Min149214 others thích bài này.

    2. AELITA

      AELITA Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      54
      hay đứt dây đàn
      Lý do vì sao!!!!!!
      Hóng hóng chương mớiiiiiiiiiiii
      :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      LạcLạc thích bài này.

    3. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      Cảm giác chẳng khác gì xem conan đến đoạn: "Hung thủ chính là..." nhạc quảng cáo vang lên :00:
      Ta muốn lật bàn :011::011::011:
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 65: Bà dì cả tới
      Vẻ mặt của Tô Tầm làm Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy rất kinh khủng, lẽ nào bên dưới xuất dị hình ư? cúi đầu nhìn, hề phát dị hình nào, trái lại trông thấy bãi màu đỏ.

      WTF? chảy máu.

      Tên khốn kiếp Tô Tầm làm bị thương sao? đúng, ràng chưa cắm vào mà.

      Lúc này cơn đau bụng truyền đến, cảm giác lâu gặp này khiến đầu óc Nguyễn Kiều Kiều quay cuồng.

      Đừng là... đừng là...

      Khi còn chưa tình hình, Tô Tầm lao ra cửa xách tiến sĩ Gấu vào.

      ấy! ấy chảy máu kìa!”

      Bà dì cả xa cách ba năm, rốt cuộc thong dong đến muộn.

      Đối với Nguyễn Kiều Kiều, việc này chẳng có gì tốt đẹp. lườm Tô Tầm cái, bởi chuyện bé xé to, làm nhận được tất cả khinh bỉ của mọi người.

      Hơn nữa, giờ bụng đau lắm, tính tình cũng nóng nảy hiếm thấy.

      Tiểu Manh đưa cho băng vệ sinh của thế giới này, thô ráp như tưởng tượng, nhưng vẫn kém trước đây chút.

      Tuy nhiên hề ghét bỏ, so với tro cỏ cây, có thể dùng khăn như thế này là hưởng thụ xa hoa rồi.

      Tô Tầm bị tiến sĩ Gấu kéo ra phổ cập chút kết cấu sinh lý phụ nữ. Tiến sĩ Gấu híp mắt, cười haha, giống như có được chuyện vui to lớn gì.

      “Chúc mừng đại nhân.”

      có kinh nguyệt, có gì tốt chứ!

      “Miêu Nương lại có thể sinh con rồi. Lần này, phải thụ tinh ống nghiệm nữa, tôi muốn tự mình nghiên cứu, xem thử có phải thực sinh được người bán thú bình thường .”

      Đương nhiên, ông bị Tô Tầm đánh trận.

      “Ông dám nghiên cứu con tôi.”

      “...”

      Tiến sĩ Gấu chạy trối chết, song nhanh chóng bị Tiểu Manh xách tới trước mặt Nguyễn Kiều Kiều.

      “Sao vậy? Sắc mặt nặng nề thế?”

      Mấy năm có bà dì cả, đối với Nguyễn Kiều Kiều, ngoại trừ máu chảy số lượng lớn ra, còn có chuyện phiền phức nữa, đau bụng kinh cũng kèm theo.

      Nguyễn Kiều Kiều đau đến sắc mặt trắng bệch, nắm móng vuốt béo của tiến sĩ Gấu, bấu chặt, “Đau quá... thực đau chết được...”

      “Đau quá... Tôi cũng đau lắm đấy!” Tiến sĩ Gấu kéo tay mình lại, ông cực kỳ muốn lật bàn.

      Tại sao đau bụng kinh cũng tới tìm ông, ông là tiến sĩ, phải bác sĩ phụ khoa được chưa?

      “Kê cho tôi chút thuốc giảm đau .” Cuối cùng, Nguyễn Kiều Kiều uể oải .

      “Tôi đâu có loại thuốc đó. Có điều...” Tiến sĩ Gấu chớp mắt cái, “Tôi có thể đánh ngất xỉu.”

      “Ông cút !”

      Nguyễn Kiều Kiều tức giận, cảm thấy máu lưu thông mặt càng ác liệt.

      Cuối cùng, vẫn là Tiểu Bạch hiền lành biết tìm được chút đường đỏ ở chỗ nào, đun sôi cho uống, mới miễn cưỡng làm dịu cơn đau.

      “Cảm ơn , Tiểu Bạch.”

      Khuôn mặt Tiểu Bạch ửng hồng, vô cùng xấu hổ khi được khen ngợi.

      “Trước đây ông nội luôn nấu cho tôi.” Nhắc tới Bạch Đồ, nét mặt Tiểu Bạch toát lên vẻ đau thương, “Miêu Nương, còn uống nữa ?”

      “Thôi.” Nguyễn Kiều Kiều uống nước đường đỏ xong, tại ôm chăn chỉ muốn ngủ.

      ngủ rồi, đau nữa.

      Vì lần bất ngờ này của Nguyễn Kiều Kiều, Tô Tầm kéo dài cuộc hành trình.

      Lúc thức dậy, trời tối rồi. Ánh trăng ngoài cửa sổ như màn sương bạc, Tô Tầm ngồi bệ cửa sổ, nhìn ánh trăng chẳng biết nghĩ gì. Bộ dạng này thực ... hợp khẩu vị của cách bất ngờ.

      “Khụ khụ...”

      Nguyễn Kiều Kiều chống lên giường muốn ngồi dậy, động tác của làm Tô Tầm quay đầu lại.

      “Em tỉnh rồi?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, ngủ giấc khiến thấy thoải mái hơn.

      “Còn đau ?”

      Tô Tầm hiếm khi dịu dàng săn sóc như thế, làm Nguyễn Kiều Kiều có cảm giác: phải xuyên rồi chớ? Còn nằm mơ rồi.

      trán chợt mát lạnh, ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tô Tầm để tay lên trán .

      “Vừa nãy em liên tục chuyện.”

      Nè nè, đó là mớ.

      “Tôi cái gì?”

      Tay Tô Tầm chậm rãi trượt xuống, trượt tới cổ Nguyễn Kiều Kiều, động tác của rất chậm, nhưng chẳng hiểu sao Nguyễn Kiều Kiều thấy cực kỳ áp lực. Nếu Tô Tầm vui, rất có khả năng bị vặn gãy cổ ngay.

      muốn xoay đầu , nhưng Tô Tầm ghìm cổ lại cho động đậy.

      “Em em muốn về nhà.”

      Tay Tô Tầm từ từ xuống, cuối cùng đặt lên bộ ngực nhô ra của . Lưu manh nghiêm trang đùa giỡn như vậy, Nguyễn Kiều Kiều cũng say mê.

      “Nhà em, ở đâu?”

      Nguyễn Kiều Kiều toát mồ hôi lạnh, Tô Tầm có ý gì, thu sau tính sổ sao? Đích xác hình như chưa cho Tô Tầm nghe lai lịch của . Bởi rất đơn giản, bản thân còn nữa mà.

      Cái thế giới dị hợm này rốt cuộc là mình nằm mơ, hay là gian song song, hoặc hồn xuyên, thực chẳng biết.

      “Nhà tôi, haha, chỉ có trong mơ.” Nguyễn Kiều Kiều cười haha, “À đại nhân ơi, sao tự nhiên quan tâm những chuyện này thế?”

      “Vì em còn , đợi em nhặt xác tôi rồi về nhà.”

      “...” Cái ngày chó gì vậy, nếu biết bà dì cả tới lại làm ra bí mật như thế, thà cả đời có bà dì.

      “Hahahaha...” Nguyễn Kiều Kiều cười gượng, “Đại nhân, mớ cũng được gọi là mê sảng ấy, đừng tin nha?”

      Tô Tầm thực sực gật đầu.

      Nguyễn Kiều Kiều vắt hết óc suy nghĩ phải nhanh chóng nghĩ ra cách, nghĩ cách .

      Rốt cuộc đầu chợt trầm xuống, móng vuốt Tô Tầm đè lên.

      “Em muốn tôi chết? Hay... em biết được ít gì?”

      Tên khốn kiếp Tô Tầm quả thực là người bán thú thông minh. Thừa kế điểm mạnh của loài người và người thú, sau đó dung hợp chúng lại tạo nên bộ gien mạnh mẽ hơn.

      ở trước mặt người thông minh, những lời ‘tự cho là thông minh’.

      “Đại nhân, biết Liễu Như Yên ?”

      Nguyễn Kiều Kiều nghĩ chút, mới tìm được lối vào phù hợp.

      ngẩng đầu, chống lại đôi mắt đen như mực của Tô Tầm, “Nếu tôi nghĩ sai, tôi và ta ắt hẳn đến từ cùng nơi. Thậm chí, tôi còn chẳng biết sao tôi lại ở chỗ này nữa, dù gì... lúc tôi tỉnh lại ở đây rồi. Tôi quên hết mọi thứ trước kia, thậm chí quên luôn tôi có mang Cẩu Bất Lý. Về sau đợi tôi hiểu , Cẩu Bất Lý ra đời, tôi vẫn hiểu sao mình có thần lực. Nhưng biết đấy, chẳng có tác dụng gì.”

      Người ta xuyên đến mạt thế, ít nhất biết đánh quái thăng cấp. Còn , chỉ là liên tục liên tục chạy trốn.

      Đánh quái cũng đánh ít, nhưng thăng cấp là chuyện đừng có nghĩ tới.

      “Liễu Như Yên?”

      Tô Tầm híp mắt, “ như thế, em cũng biết kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch?”

      Nguyễn Kiều Kiều quả quyết lắc đầu, “Tôi khác ta, ta vừa nhìn biết rất lợi hại, biết rất nhiều thứ. Tôi là con tôm thôi.” Lúc này, vì bảo toàn tính mạng, Nguyễn Kiều Kiều chỉ có thể đẩy tất cả mầm họa lên người Liễu Như Yên.

      “Lợi hại?” Tô Tầm hừ lạnh tiếng, “Ngược lại em cực kỳ tin tưởng ta.”

      Ở đâu ra cực kỳ tin tưởng Liễu Như Yên, hoàn toàn là vì biết Liễu Như Yên là nữ chính của quyển sách nha. Tuy cái tên có chút khác với tính cách ta biểu , nhưng tin tôi , ta là nữ chính đó.

      Nguyễn Kiều Kiều cúi đầu, Tô Tầm thu hồi móng vuốt, còn lầm bầm lầu bầu.

      “Đúng là nên giết ta. Giờ hẳn còn kịp.”

      Lộ móng vuốt, Tô Tầm thực lao ra giết người.

      “...”

      Chết tiệt, giờ phút này, bỗng nhiên Nguyễn Kiều Kiều có chút thương hại Liễu Như Yên. ta chọc ai chọc, lại gặp phải Tô Tầm theo lẽ thường.

      giữ mạng ta giữ, giết giết.

      Nhưng Liễu Như Yên quả có hào quang của nữ chính, biết có phải sớm biết Tô Tầm muốn giết ta , nên chạy trốn suốt đêm rồi.

      Tô Tầm tức tối trở về, mài móng vuốt.

      “Chết tiệt, lại chạy mất.”

      Nguyễn Kiều Kiều thở phào nhõm, “Chạy rồi thôi.”

      Nếu thực giết được Liễu Như Yên, cũng biết nên tính sao đây? Bởi nữ chính mà chết, nhân vật làm bia đỡ đạn như còn ở lại nơi này làm gì?

      Tô Tầm thu móng vuốt, đè bả vai . giết được Liễu Như Yên, tâm trạng thoáng thoải mái.

      chạy mất.”

      Nguyễn Kiều Kiều cũng ngờ bông hoa trắng – nữ chính Liễu Như Yên có đàn ông che chở, vậy mà có thể thoát được ma trảo của Tô Tầm, đúng là lợi hại.

      “Em thấy ta rất lợi hại?”

      Nguyễn Kiều Kiều gật đầu cần nghĩ ngợi, “ ta rất lợi hại mà. Có thể trốn được thuộc hạ của đại nhân, làm người ta bội phục.”

      Nguyễn Kiều Kiều cảm giác mình là cấp dưới biết lấy lòng, đúng lúc an ủi cấp , thời điểm then chốt biết xử lý tốt chuyện liên quan đến cấp .

      “Em hâm mộ ta?”

      Nguyễn Kiều Kiều gì. Cách sống của Liễu Như Yên, hâm mộ đâu. Nhưng ta có thể được mấy nam chính thích, cũng có chút bản lĩnh đấy. Ở mặt nào đó, quả thực rất lợi hại.

      Tô Tầm thoáng rối rắm, gục đầu xuống, nhìn chằm chằm Nguyễn Kiều Kiều, sau khi nhìn lượt từ xuống dưới, mới lên tiếng: “Em cũng rất lợi hại.”

      Tô Tầm lại cho đánh giá như thế, điều này làm hiểu sao thấy kiêu ngạo. Giống như cấp dưới rốt cuộc nhận được lời khen của cấp ấy.

      Khi Nguyễn Kiều Kiều mừng thầm ngớt, suy xét xem nên hỏi mình lợi hại ở chỗ nào, Tô Tầm xoay đầu sang chỗ khác, vẻ mặt chợt đỏ ửng cách khả nghi.

      “Có thể làm tôi thích, đúng là rất lợi hại.”

      “...”

      Cái người này, càng ngày càng biết trêu cơ.

      Đêm nay, Tô Tầm ngồi bên giường Nguyễn Kiều Kiều hồi.

      Nguyễn Kiều Kiều mơ mơ màng màng ngủ, chợt nghe được giọng điệu Tô Tầm vô cùng ghét bỏ.

      “Sao còn chảy máu hoài vậy?”

      “...” Cái tên này, mũi thính ghê, có lẽ ngửi được rồi nhỉ.

      “Chảy nhiều vậy chết chứ?”

      Nè nè nè, mới chết đó!

      Nếu Nguyễn Kiều Kiều tỉnh táo, nhất định nhảy dựng lên đánh tên Tô Tầm béo trận, nhân tiện dạy cho biết đạo lý lớn từ mấy nghìn năm trước, ở gian song song hoặc song song đều tồn tại.

      thế giới có mỗi chủng tộc tháng nào cũng chảy máu, nhưng trước giờ đều chết, qua vài ngày nữa tốt lên, đó chính là giống cái.

      Đừng chọc mấy xù lông, sinh vật tháng nào cũng chảy máu đều chết chẳng nhẽ đáng sợ sao?

      Tối nay Nguyễn Kiều Kiều có cơ hội dạy Tô Tầm rồi, vì ôm cái đuôi to của Tô Tầm, hài lòng chìm vào mộng đẹp.

      Để lại Tô Tầm khẽ kéo cái đuôi mình, kéo được đành buông tha, nằm bên người Nguyễn Kiều Kiều.

      người có mùi máu tanh, làm có chút khó ngủ. Trong lòng khó chịu, chỗ nào cũng chẳng thoải mái.

      lát sau, vươn tay ôm Nguyễn Kiều Kiều vào lòng, cuối cùng dường như mới thấy thoải mái tí.
      amandatruc, Uyên Sama, Min149215 others thích bài này.

    5. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      ôi cụ nội tôi ơi :7:
      Vốn có má trà xanh hoa nhài LNY ở đó làm thần kinh ng ta căng như dây đàn rồi :039: cứ tưởng xuất cái mợ gì kinh hồn táng đảm lắm:frozesweat:
      Tầm ạ, :03:sư bố nhà chứ, :057: làm ng ta hết hồn, :025: đoán già đoán non mất mấy hôm nay,:11: sốt hết cả ruột, :stress:cuối cùng lại là vợ tới mùa dâu :4:
      Hale205LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :