1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ yêu của trùm phản diện - Phó Du (Mạt thế) (FULL+EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 30: Thổ phỉ thành phố Lưu Thủy
      Editor: LạcLạc
      biết quá khứ bi thảm hư hư thực thực của Tô Tầm, tâm trạng Nguyễn Kiều Kiều rất bình tĩnh. Tiến sĩ Gấu lại cảm động đến rưng rưng nước mắt, “ ngờ thích đại nhân tới thế!”

      Nguyễn Kiều Kiều cười haha, chẳng lời nào. chỉ yên lặng châm chọc trong lòng thôi.

      Thích?! Tình cảm con người rất phức tạp, nhất là phụ nữ. Tạm thời vẫn chưa tự ngược, thích gã đàn ông dễ chung đụng ở thế giới này.

      Ơ, thích bán thú nam mới đúng.

      chỉ muốn trốn tránh, nếu quả phải xuất vướng mắc gì với Tô Tầm, nên sớm tính toán chút.

      Biết mình biết người, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.

      Người xưa lừa ta đâu.

      Mặt khác, Nguyễn Kiều Kiều cũng chẳng có tâm trạng thánh mẫu, bởi bọn họ nhanh chóng đến nơi rồi.

      Thành phố Lưu Thủy (nước chảy), lấy từ ‘nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý’.

      Nguyễn Kiều Kiều hết sức tò mò, “Thực có thành phố Lạc Hoa (hoa rơi) sao?”

      Tô Tầm gật đầu, gần đây tâm trạng rất tốt, tốt đến mức có thể cho Cẩu Bất Lý vẻ mặt ôn hòa. Song với điều kiện, cậu tựa vào lòng Nguyễn Kiều Kiều.

      Phải rằng nếu thực tự ngược, phải là Cẩu Bất Lý mới đúng. Tô Tầm thích Cẩu Bất Lý, còn nhiều lần xách đuôi cậu ném ra ngoài, song Cẩu Bất Lý cũng mang thù, lần nào Tô Tầm gọi, cậu đều hối hả chạy tới.

      Dáng vẻ đó khiến Nguyễn Kiều Kiều mỗi lần đều che mặt dám nhìn.

      Con trai có tự ái như vậy, thực là con ruột ư? Hình như là .

      Trong mắt Nguyễn Kiều Kiều, thành phố Lưu Thủy và thành phố Hắc Kim chẳng khác gì nhau. Thảm thực vật rất thưa thớt, xám xịt, khuôn mặt mọi người đều mệt mỏi rã rời.

      Có điều Lưu Thủy là thành phố lớn phù hợp. Điểm ấy khác với Hắc Kim, nên sau khi vào, có thể trông thấy rất nhiều người thú và con người mặc cả trả giá, và… đánh nhau ẩu đả sau khi mặc cả.

      thương lẫn nhau rất ít, bất quá yên bình bề ngoài vẫn có thể duy trì.

      Chẳng qua vì gần đây thành phố Lưu Thủy có nhóm người thú thổ phỉ giết người chớp mắt, nghe tên này cực kỳ mạnh, xuất quỷ nhập thần, thích cướp đồ, còn thích giết con người và người thú.

      Do đó trong thời gian ngắn người thú và con người đoàn kết lại với nhau.

      Khi Tô Tầm dẫn Nguyễn Kiều Kiều ở lại, thành thủ thành phố Lưu Thủy tới. Là ông lão gầy gò có tuổi rồi, trông thấy Tô Tầm, ông cung kính hành lễ, “Đại nhân, ngài tới?”

      Tô Tầm uống ly trà mới dâng lên, cũng chẳng thèm liếc thành chủ cái.

      “Đại nhân…”

      Thành chủ nơm nớp lo sợ đứng hồi, “Đại nhân đường xa mệt nhọc, tôi xuống trước.”

      Tô Tầm vẫn mở miệng, chỉ đợi ông lão gầy gò sắp ra tới cửa, bỗng : “Thứ mất viết ra danh sách cho tôi.”

      Thành chủ gầy gò sững sờ, xoay đầu lại nở nụ cười cảm kích.

      “Cảm ơn đại nhân, cảm ơn đại nhân.”

      Sau khi Nguyễn Kiều Kiều thêm đầy nước trà cho Tô Tầm, thành chủ gầy gò sai người trình danh sách lên. Tô Tầm thoáng nhìn, rồi ném xuống đất giống như ném rác.

      Nguyễn Kiều Kiều liếc cái, toàn là số vàng bạc tiền của, hình như tổn thất nghiêm trọng. Chẳng qua có chút kỳ quái là, dọc đường Chuột Đệ có , Lưu Thủy là thành phố rất nghèo, mỗi lần nộp thuế đều giống như muốn đòi cái mạng già của thành chủ vậy, song tại sao danh sách này có vẻ giàu có sung túc nhỉ?

      “Nhìn ra vấn đề?”

      Tô Tầm nâng má, vẻ mặt hứng thú.

      Nguyễn Kiều Kiều biết đến giờ Tô Tầm muốn khoe khoang chỉ số thông minh rồi, gật đầu.

      “Tôi từng nghe Chuột Đệ bảo, Lưu Thủy phải thành phố giàu có lắm. Khi tôi tới cũng thấy tài nguyên của nó rất ít, ngay cả ăn no cũng khó khăn, từ đầu ra nhiều vàng bạc tiền của thế.”

      “Quả nhiên theo tôi chỉ số thông minh cũng tăng lên.”

      Tô Tầm đặt ly trà xuống, “ có biết, thứ đáng tiền nhất ở cái thành phố này là gì ?”

      Nguyễn Kiều Kiều suy nghĩ chút, ra thứ.

      “Thức ăn.”

      Tô Tầm gật đầu, “Coi như đáp đúng phân nửa. Thành phố Lưu Thủy gần lãnh thổ người thú vậy, có biết tại sao kề cà bị công phá ?”

      Nguyễn Kiều Kiều sững sờ, thoáng cái hiểu ngay, “Chẳng lẽ là vũ khí? Cũng chính là khoáng thạch các .”

      Vẻ khen ngợi khuôn mặt Tô Tầm càng thêm nét, tới bên cạnh , quan sát từ xuống dưới phen.

      thông minh hơn tôi nghĩ đấy.” Bộ dạng ngạo mạn, đúng là khiến người ta nghiến răng.

      “…” Nguyễn Kiều Kiều hết còn chỗ , đây quá ràng rồi, được chưa?

      “Lưu Thủy khác với Hắc Kim, nó là khu vực trung chuyển khoáng thạch, mỗi lần chuyển khoáng thạch đều phải qua Lưu Thủy. Nên vũ khí nơi này được trang bị rất mạnh.”

      “Nhưng nó vẫn bị cướp?”

      Ánh mắt Tô Tầm thoáng lóe lên, sau đó nhanh chóng giấu kín thấy.

      “Do đó mới thú vị.”

      Đối với Nguyễn Kiều Kiều, Tô Tầm làm sao bắt được tên thổ phỉ kia, chẳng có hứng thú. Bất quá thay đổi hoàn cảnh, cũng phát ra vài chỗ tốt.

      Chẳng hạn như, Lưu Thủy có đặc sản.

      Và giống như Hắc Kim, bên này ô nhiễm nghiêm trọng, rất nhiều thực vật thể tiếp tục sinh trưởng. Có điều bên này thừa thải cây vừng, thức ăn chính hình như cũng là vừng. Vừng tới thế làm thức ăn chính…

      Dù sao cũng hết sức mới lạ.

      Tuy nhiên những người này dường như chẳng biết chỗ tốt của vừng. Vừng có thể coi như gia vị, cũng có thể ép ra dầu, còn có thể rán bánh.

      Buổi tối đầu tiên Nguyễn Kiều Kiều tới thành phố Lưu Thủy, ra sức tận dụng cây vừng…

      làm đầy đĩa bánh vừng. Người ngửi được mùi trước tiên là Cẩu Bất Lý, cậu theo tiến sĩ Gấu học tập rất lâu, mũi chó nhạy bén ngửi được mùi lập tức chạy tới.

      “Mẹ, mẹ làm cái gì thế? Thơm quá.”

      Nguyễn Kiều Kiều xé nửa miếng bánh vừng, thổi nguội cho Cẩu Bất Lý.

      “Nếm thử xem.”

      Cẩu Bất Lý ô hú tiếng ngậm vào, nuốt miếng xuống. lát sau, ánh mắt cậu lóe sáng nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Mẹ ơi, ăn ngon quá. Con muốn cái nữa.”

      “Ăn hết cái này hẳn .”

      Nguyễn Kiều Kiều ngẩng đầu, thấy tiến sĩ Gấu lẽo đẽo theo tới, bất đắc dĩ lắc đầu. Tiến sĩ Gấu này ngoại trừ bản lĩnh chạy trốn hạng nhất ra, còn là kẻ tham ăn.

      Cũng khó trách, trước đó chưa gặp , sinh hoạt của nhóm người này đều rất cẩu thả. Với tài nấu nướng như thế, rất sợ những người này đều thích đó!

      Haizz ——

      Chấp nhận số phận bưng đĩa bánh vừng cho tiến sĩ Gấu, “Đưa cho Tiểu Manh nếm thử nữa.”

      Mèo Đen và Sai Nhĩ ra ngoài làm nhiệm vụ. Trong nhà chỉ có Chuột Đệ và Tiểu Manh.

      Tiến sĩ Gấu mặt mày rạng rỡ, bắt chước Cẩu Bất Lý ngậm miếng bánh vừng trong miệng, chẳng qua vì quá nóng, nên ông nhảy cẫng lên.

      “Nóng, nóng…”

      “Đáng đời.”

      Nguyễn Kiều Kiều thổi nguội cái bánh vừng, đưa cho tiến sĩ Gấu.

      Tiến sĩ Gấu được chiều mà lo sợ tiếp nhận, cắn miếng bỗng nhiên : “Rốt cuộc tôi biết tại sao đại nhân thích rồi?”

      “Hử?”

      “Vì là điều bất ngờ tuyệt vời nhất ta thể bỏ qua.”

      Nguyễn Kiều Kiều tiêu hóa câu này, lát sau mới xoay người nắm lỗ tai lông xù của Cẩu Bất Lý, hét to: “Chẳng phải mẹ bảo con được cho người khác xem mấy quyển sách kia sao? Còn nữa! phải con cũng xem luôn chứ?”

      Cẩu Bất Lý: “Mẹ, đau quá, đau chết được…”

      Bánh vừng ngọt ngọt thơm thơm, Nguyễn Kiều Kiều để lại đĩa cho Tô Tầm, mặc dù biết Tô Tầm có hứng thú với đồ ngọt lắm.

      So với đồ ngọt, càng thích thịt nướng thứ thiệt hơn.

      Đàn ông ăn thịt chính là thế, có điều nếm thấy ngon, làm món vặt cũng thành vấn đề.

      Lúc bưng đĩa bánh vừng qua, vừa vặn chạm mặt thành thủ gầy gò tới chơi.

      “Xin chào, thành chủ đại nhân.”

      “Ơ, là Mèo à! A, đây là cái gì, thơm quá?”

      “Bánh vừng bình thường thôi, tôi rảnh rỗi có chuyện gì làm ấy.”

      “Chà, trông tồi đó.”

      Ngay khi Nguyễn Kiều Kiều do dự có nên cho thành chủ miếng , bỗng Tô Tầm đẩy cửa ra, giọng điệu bất thiện.

      “Còn ?”

      Cái tay vươn ra của thành chủ lặng lẽ rút về, “Tôi đây. đây.”

      Thành chủ gầy gò lưu luyến nhìn cái đĩa của Nguyễn Kiều Kiều, ánh mắt ai oán khiến cực kỳ xúc động.

      Quả là ông lão đáng thương!

      Bất quá, chút đồng tình ấy của nhanh chóng bị Tô Tầm dập tắt.

      tới làm gì?”

      Rốt cuộc Nguyễn Kiều Kiều nghĩ tới mục đích mình đến, đưa bánh vừng cho .

      “Đại nhân, tôi có làm bánh vừng, nếm thử xem.”

      Quả nhiên chút kinh ngạc nào, Tô Tầm nếm thử ở trước mặt rồi ghét bỏ.

      Cái người này, mỗi ngày ăn thịt mãi cũng sợ táo bón.

      ăn.” Tô Tầm rất thẳng thắn kiên quyết cực tuyệt.

      Nguyễn Kiều Kiều cũng miễn cưỡng, “Vậy tôi bưng cho Cẩu Bất Lý ăn. Dù sao bọn họ cũng thiếu.”

      Động tác xoay người của chợt cứng nhắc, hợp thời bắt lấy tay , “ cho nó ăn trước?”

      “…”

      Chút để ý của Tô Tầm hình như hơi khác với đàn ông bình thường. Chẳng qua nể mặt cơ bụng và cái đuôi, Nguyễn Kiều Kiều nhịn.

      “Cẩu Bất Lý giúp tôi nếm thử, ăn ngon.”

      “Ngon mới đưa tôi ăn?”

      Sắc mặt Tô Tầm nhanh chóng thay đổi, lần này, chần chừ, kéo Nguyễn Kiều Kiều thẳng vào cửa.

      Hai người ngồi xuống cái bàn trước cửa sổ, Tô Tầm nhìn bình thủy tinh bàn, rất ghét bỏ.

      rồi, ném thứ này .”

      “Ném làm gì?” Nguyễn Kiều Kiều cẩn thận nâng bình thủy tinh. Cái bình thủy tinh này là Tiểu Manh tặng . chỉ vậy, ấy còn mang mấy cành cây xanh biếc về. Mặc dù lúc đem ra lá cây sắp héo khô, song sau khi được Nguyễn Kiều Kiều chăm sóc tỉ mỉ, kinh ngạc phát cành cây này bắt đầu nảy mầm.

      Màu xanh nhạt khiến tâm trạng Nguyễn Kiều Kiều hết sức tốt đẹp.

      vĩnh viễn biết màu xanh đẹp cỡ nào đâu.”

      “Có gì đáng xem chứ?”

      Tô Tầm lạnh lùng nhìn động tác say mê của Nguyễn Kiều Kiều, vô cùng khó chịu, “Màu đỏ tươi mới đẹp.”

      “Đương nhiên, mỗi màu sắc đều đẹp, nhưng giờ tôi thích nhất xanh nhạt, và… da cam.”

      vốn muốn thích màu đồng tử của Cẩu Bất Lý. Nhưng ngờ mới xong, cái đuôi to sau lưng Tô Tầm lập tức vung lên, đôi mắt cũng đúng lúc biến thành màu da cam.

      giống như : Là màu mắt tôi phải ?

      Cái tính chẳng biết xấu hổ này biết ở đâu ra?

      Bất quá, Nguyễn Kiều Kiều nhìn cái đuôi to sau lưng Tô Tầm, rất xác định : “Đại nhân, gần đây thời gian biến thành người thú càng lúc càng nhiều. Ở đây phải thành phố Hắc Kim, sợ bại lộ ư?”

      “Như vậy thoải mái.”

      Tô Tầm nằm sấp bàn, hít sâu hơi, “Mau lên, còn lèo nhèo cái gì, bảo pha trà xong tới ăn bánh. Tại sao giờ còn chưa xong?”

      “Đúng là… đồ ăn đều nhét được miệng .” Nguyễn Kiều Kiều xé miếng bánh, đặt bên mép thổi nguội, sau đó xé miếng đưa cho Tô Tầm.

      Tô Tầm sững sờ, từ bàn khẽ ngẩng đầu lên.

      nhìn đồ ăn được đưa tới mép, hình như cực kỳ do dự. lát sau, cắn cái.

      THÔNG BÁO NGHỈ TẾT: Bắt đầu tuần sau Lạc bận quét dọn nhà cửa mất rồi, ko rảnh tay làm đc, thui Lạc nghỉ tết luôn :050: Mùng 10 Lạc quay lại :th_51:
      Cuối cùng, mọi người ăn tết vui vẻ, nà ná na :th_41::th_41::th_41:

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Chúc bạn Lạc Lạc có kỳ nghỉ tết vui vẻ cùng gia đình nhé
      Mong ngày bạn quay lại
      LạcLạc thích bài này.

    3. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      LạcLạc thích bài này.

    4. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      Trời. B Lạc sướng quá vậy. Ta làm nguyên tết. K có tết
      Mong b trở lại và kỳ nghỉ tết vui vẻ nhé
      LạcLạc thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chúc Lạc ăn tết vui vẻ
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :