1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 43: Đốt kỹ viện

      "Diêm Xuyên, thu thập mấy chất dễ cháy lại đây, hôm nay, gia phải thay trời hành đạo."

      Sau khi Nam Cung Ngọc nghe được lời của Triển Thất nở nụ cười đầy tà mị, Diêm Xuyên vừa nghe, lập tức hiểu được Triển Thất muốn làm gì, hơn nữa loại chuyện như vậy cũng thích, liền dựa vào khinh công cao siêu hơn người biến mất trong nháy mắt.

      "Chủ tử, đây là thứ ngài cần, cho dù kỹ viện này có đến mười gian cũng bị đốt sạch ."

      "Tốt, nhưng người bên trong nên chết, các đến chung quanh đốt chút lửa gây xôn xao để mọi người bên trong rút lui hết , sau khi rút lui rồi chúng ta mới chơi lớn chút."

      Lâu rồi chưa làm loại chuyện thế này, Triển Thất cảm thấy trong cơ thể có phần tử bạo lực, chỉ cần làm chuyện xấu trở nên rất hưng phấn.

      Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên nghe xong mỗi người cầm mấy thùng dầu phóng hỏa, Triển Thất muốn ở lại đây, đứng ngay trước mặt tú bà mà đốt sạch mọi thứ.

      Lửa bên ngày được đốt rất nhanh, những gã đàn ông vừa rồi còn đắm chìm trong hương sắc kia ngay cả quần cũng kịp mặc vội chạy ra ngoài, những kia cũng vậy, có người khoác áo, có kẻ khoác mền chạy ra ngoài. Triển Thất ngồi nóc nhà nhìn đám nam nữ thân thể trần truồng chạy đầy đường.

      "Aizz, nếu có máy chụp hình tốt, phải chụp lại cảnh tập thể trần truồng cùng nhau chạy này mới được, cũng dễ gì được nhìn thấy. này dáng người tệ, chân dài ghê luôn, oa, tên này cường hãn, lớn như vậy, em nãy cũng rất lớn nữa..."

      " cho nhìn."

      Triển Thất ngắm nhìn, thưởng thức trai đẹp xinh đột nhiên mắt bị che lại. cần phải , người có thể lặng lẽ xuất bên cạnh bị phát chỉ có thể là Văn Nhân Mạc, hơn nữa hơi thở của quá quen thuộc, dù nhìn cũng biết là ai.

      "Lão đại, sao lại tới đây, chẳng lẽ cũng định vụng trộm mình vào ban đêm sao?"

      Triển Thất lấy cái tay của Văn Nhân Mạc ra, quay đầu lại nhìn đầy mập mờ, còn tự hỏi, người đàn ông phải làm thế nào để giải quyết vấn đề sinh lý? ra là đợi đến tối rồi tự mình đến kỹ viện vụng trộm. Kỹ viện ở đây chỉ có phụ nữ, còn có tiểu quan, đương nhiên Triển Thất cho rằng tới đây tìm đàn ông.

      Văn Nhân Mạc biết Triển Thất cái gì, lúc tối ngủ yên muốn tìm Triển Thất lại phát có ở đó, hơn nữa cả Diêm Xuyên và tiểu thụ bị mua về cũng thấy, liền đoán được có thể là đến kỹ viện lấy lại tiền. Nhưng ngờ lại ngồi nóc nhà nhìn đàn ông khỏa thân, còn bình luận, vóc dáng của những người đó nào có đẹp bằng , muốn nhìn cũng nên nhìn mới đúng chứ.

      "Có người đến."

      Trong lúc Triển Thất còn suy nghĩ phải chế nhạo Văn Nhân Mạc thế nào bỗng nghe tiếng người tới, Văn Nhân Mạc nghe được trước , hai người ăn ý chuyện. Người tới phải ai khác, chính là tú bà của kỹ viện, tất cả mọi người đều chạy ra ngoài trốn, chỉ có mình bà ta quay trở lại, đương nhiên là vì đống tiền tài trong mật thất.

      Triển Thất liếc mắt nhìn đầy thương hại, sống chết trước mắt mà vẫn quên quay lại lấy tiền, chẳng lẽ tiền bạc quan trọng đến thế sao?

      Tú bà tới mật thất, mở ám vách ra, bên trong phải là vàng bạc châu báu, mà là dầu mỡ lúc nãy Triển Thất để vào, bà ta thấy có tiền như bị điên, lục tung tất cả ám vách lên, người cũng bị dính đầy dầu mỡ.

      "Tiền của tôi, tiền của tôi, ai trộm tiền của tôi nhanh trả lại cho tôi ."

      Lúc bà ta phát tiền mất điên lên vọt ra ngoài, vừa chạy vừa kêu to, nhưng lúc này phần lớn mọi người đều chạy ra ngoài, còn có ai quan tâm bà ta bị gì đâu chứ. Lúc bà ta chạy được ra đến cửa chính bị ngọn lửa liếm tới, lập tức cả người đều bùng cháy.

      "Bà ta là người của Bạch bang, kỹ viện này cũng là tài sản của Bạch bang, bình thường bà ta hay lừa bán phụ nữ trẻ em, sau đó giam trong kỹ viện ép bọn họ ra ngoài tiếp khách, trừng phạt đúng tội."

      Triển Thất vốn cũng thấy hơi đau lòng, người sống tốt như vậy bị chết cháy, nhưng sau khi nghe Văn Nhân Mạc xong hoàn toàn yên tâm. Đem phần dầu còn lại tưới hết xuống dưới, lại ném thêm cây đuốc đốt cháy cả kỹ viện.

      "Chủ tử, mọi người đều sơ tán hết rồi, trong đó còn có mấy người thông đồng làm bậy với tú bà kia đều bị tôi đánh bất tĩnh nhốt trong phòng rồi."

      Nam Cung Ngọc ở nơi này được thời gian, rất quen thuộc với những người này, mấy tên đại ác đó cũng bị bắt hết lại.

      "Chúng ta trước thôi, người của Bạch bang đến rồi."

      Đây là chỗ quan trọng của Bạch bang, kỹ viện chẳng những có thể kiếm tiền, còn có thể thu thập các loại tình báo, giờ bị cháy lớn như vậy hẳn phải có người đến liền. ra đến giờ bọn họ mới đến là do Văn Nhân Mạc phái người trì hoãn, lúc vừa tới đoán được Triển Thất lập tức lấy tiền rời , cho nên trước đó an bài người giữ chân Bạch bang để chơi cho tận hứng.

      Sau khi mấy người bọn họ rời khỏi kỹ viện người của Bạch bang chạy tới, nhưng lúc này chậm, kỹ viện lớn nhất Bạch thành trở thành mảng phế tích. Kỹ viện này bị đốt, Bạch bang phải chịu đả kích rất lớn, chỉ nguồn thu nhập bị giảm đáng kể, mà tin tức của họ trong thời gian tới cũng phải chịu ảnh hưởng.

      "Chủ tử, thấy tôi làm thế nào, ngài hài lòng chứ."

      Sau khi bọn họ quay về Diễm bang, Nam Cung Ngọc quay sang hỏi Triển Thất, giống như đứa trẻ đòi khen sau khi làm việc.

      "Ngoan, lần này làm tệ."

      Triển Thất chỉ... trong lòng cảm thấy giống đứa bé, mà hành động thực tế cũng như thế, vừa vừa giơ tay sờ đầu tỏ ý khích lệ.

      Văn Nhân Mạc nhìn dáng vẻ hưởng thụ của Nam Cung Ngọc nổi hết da gà, trong mắt như bốc lửa nhìn chằm chằm Nam Cung Ngọc.

      cho người tra xét lai lịch của tên này, rất sạch , biết vì lý do gì mà tìm đến Triển Thất, chuyện ban ngày cũng nghe , cũng có ý kiến gì khi Triển Thất giữ lại, nhưng mà giữ lại cũng thể để dựa vào gần như thế được, Diêm Xuyên tương đối thức thời hơn.

      ra Diêm Xuyên cũng rất muốn dựa sát vào Triển Thất như thế, nhưng bản thân tương đối vạm vỡ, cũng biết làm cách nào để thân mật với. Quan trọng nhất là, cái loại ánh mắt giết người đó của Văn Nhân Mạc khiến thấy rất áp lực.

      Đối với ánh mắt giết người của Văn Nhân Mạc, Nam Cung Ngọc chẳng những sợ, còn dùng sức cọ vào tay Triển Thất, khiêu khích nhìn Văn Nhân Mạc, ý , có giỏi cũng làm thử như tôi xem.

      Giữa hai người họ nồng nặc thuốc súng, nhưng trong mắt Triển Thất lại khác, thấy ràng là họ liếc mắt đưa tình.

      Cứ như vậy, hai người cứ trừng mắt nhìn đối phương mà trở lại Diễm bang, Triển Thất cười mập mờ suốt cả đoạn đường.

      "Nhị bang chủ, thư của ngài."

      Ngày hôm sau, lúc Triển Thất ăn cơm có người đưa tới phong thư, phong thư này chính là của chạm mặt ở kỹ viện hôm đó đưa tới, trong thư hẹn địa điểm quyết đấu. Vốn là Triển Thất muốn nhường Nam Cung Ngọc cho ta, nhưng giờ lại thể, cho nên, cuộc quyết đấu này thể tránh được rồi.
      Last edited by a moderator: 6/5/16

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 44: Tỷ võ chọn rể

      Triển Thất tới nơi hẹn theo địa điểm thư, dẫn theo Diêm Xuyên cùng, Nam Cung Ngọc quá thu hút tầm mắt mọi người nên cho ở lại Diễm bang để bồi dưỡng tình cảm với Văn Nhân Mạc.

      "Sao lại nhiều người như vậy, phải chỉ đánh trận thôi sao, lại còn bày cả lôi đài."

      Triển Thất đến chỗ hẹn nhìn cả đám người vây quanh lôi đài hò hét, mà lôi đài lại có hàng người ngồi, nhìn có vẻ giống với bộ dạng giám khảo.

      Triển Thất nhìn hồi, ra là bày lôi đài để tỷ thí , hình như người thắng còn có tiền thưởng. đài có rất nhiều người tham gia, nhưng phần lớn cũng chỉ biết chút quyền cước, chờ đợi hồi rốt cuộc cũng nhìn thấy ngày đó xuất .

      vừa xuất dẫn đến trận xôn xao, Triển Thất cũng biết đám người kia hưng phấn chuyện gì. này quả nhiên lợi hại, cây roi chín khúc của đùa giỡn vô cùng uy vũ, chẳng mấy chốc đài chỉ còn lại mình .

      "Các vị, còn có ai muốn lên thử nữa hay ."

      Mấy người vừa lên đài kia, đều bị đánh đến trầy da tróc vảy, làm gì có ai dám lên nữa chứ.

      " em xuống tay ác độc đấy, nhưng gia đây lại thích tính tình cay độc."

      Triển Thất thấy ai lên đài tung người nhảy lên, ra đầy lời khinh bạc. Quả nhiên, vừa xong kia lập tức vung roi, lôi đài rộng lớn, vận dụng roi tự nhiên, uy lực cũng lớn hơn so với hôm ở kỹ viện. Nhưng Triển Thất sợ, ngày đó cũng chưa vận dụng hết sức, huống chi sau khi trở về Văn Nhân Mạc còn chỉ những sơ hở trong roi pháp của ta, cho nên ứng phó rất tự nhiên.

      "Tiểu nương tử cay cú như thế sao có hán tử nào dám muốn chứ, cứ theo gia được ."

      Triển Thất vừa đánh vừa cất giọng đùa giỡn, người bên dưới nhìn thấy Triển Thất có thể dễ dàng chế phục kia, cũng bắt đầu hò hét theo. Hơn nữa, những người ở đây đều hề ngạc nhiên với thân phận nữ của , mọi người đều quen chuyện hay nữ cải nam trang.

      "Tên khốn khiếp này."

      Hiển nhiên đối phương là lần đầu tiên nghe được có người chuyện với mình với giọng điệu đó, mặt biết là tức giận hay thẹn thùng mà đỏ như sắp rỉ máu. Tay vung roi cũng ngày càng độc ác, ngừng vút về phía Triển Thất, nhưng hai người quyết đấu kiêng kỵ nhất là tâm trí tỉnh táo, công phu của vốn thua Triển Thất, giờ lại càng thể đánh trả.

      " ra còn là mỹ nhân."

      "Tới quần áo tôi cũng cởi xuống giúp rồi, thân nam trang này nhìn chướng mắt."

      Trong lúc kia chú ý Triển Thất tháo cái mũ đầu xuống, sau đó, đưa tay cởi nút áo , ra chỉ muốn hù dọa ta chút mà thôi, ngờ đối phương lại gấp gáp đến nổi bị mất trọng tâm mà ngã xuống đất. Đúng lúc tay của Triển Thất kéo lấy áo ta, thế là, áo khoác cũng bị cởi ra theo.

      "..."

      Đối phương tức đến mức nổi câu trọn vẹn, kéo áo chạy mất, Triển Thất chỉ có thể gào thét trong lòng, hề cố ý mà.

      May mà thời kỳ này quá bảo thủ, ta vẫn còn mặc quần áo bên trong, cũng ảnh hưởng gì nhiều đến thanh danh của ta. Những người vây xem bên dưới thấy kéo áo chạy mất cũng bắt đầu ồn lên.

      "Xin hỏi vị tiểu ca này tên gì, từ đâu tới?"

      Triển Thất thấy kia chạy mới cũng muốn rời , nhưng lại bị người lớn tuổi ngồi đài gọi lại. Từ lúc bắt đầu tỷ thí để ý thấy, khi vừa lên đài ông lão này bắt đầu nhìn cười, ánh mắt kia khiến cả người Triển Thất đều thấy thoải mái.

      "Bang chủ Tiễn, đây là nhị bang chủ mới nhậm chức của Diễm bang chúng tôi, Triển Thất."

      Triển Thất vừa định báo tên giả người giành trước, người này Triển Thất chưa từng gặp,nhưng từ giọng điệu của chắc là đệ tử Diễm bang. Triển Thất biết là, tại nhân khí của ở Diễm bang vượt cả Văn Nhân Mạc. Nhưng khi nghe đối phương là lão đại Tiễn bang, trong tam cự đầu (ba bang phái đứng đầu) của Bạch thành trong lòng Triển Thất đột ngột cảm thấy ổn.

      " ra là bang chủ Triển, quả nhiên là hùng xuất thiếu niên, tôi vẫn luôn rất thích bang chủ Văn nhà cậu, từng gặp mặt vài lần, cũng xem là có giao tình. Vốn định để cậu ta làm con rể tôi, nhưng tiểu nữ lại lọt vào mắt của con rể Triển, là may mắn của nó."

      Ở Bạch thành có ba thế lực, Triển Thất từng đụng mặt Bạch bang, nhưng lại chưa từng gặp qua bang chủ Tiễn bang. Nhưng từng nghe Văn Nhân Mạc , bang chủ Tiễn bang Tiễn Đại Đầu là người trượng nghĩa, hơn nữa những năm gần đây cũng bắt đầu chuyển dần từ hắc đạo sang buôn bán. Cho nên ông là người rất khiên tốn, cho dù Bạch bang và Diễm bang có đấu đá nhau cũng tham dự vào.

      vừa nãy quyết đấu với Triển Thất là con của bang chủ Tiễn, ba ngày trước đột ngột trở lại với ông là muốn tự chọn chồng cho mình, nên mới có trận tỷ võ kén rể này. Sau khi Triển Thất lên đài, người tinh mắt như ông lập tức biết được con mình để ý đến ai.

      Tuy bình thường người cha nào gặp cảnh Triển Thất đùa giỡn con mình như thế cũng nổi trận lôi đình, nhưng hiển nhiên Tiễn Đại Đầu là ngoại lệ. Ông rất hiểu con của mình, cả ngày lẫn vào đám đàn ông, có rất ít người có thể quản được nó, giờ Triển Thất lại có thể thu thập nó, ông cao hứng còn kịp nữa là. Bang chủ Tiễn càng nhìn Triển Thất càng thấy thuận mắt, cho nên từ xưng hô bang chủ Triển lúc đầu, giờ trực tiếp đổi thành con rể.

      Lúc nghe Tiễn Đại Đầu gọi là con rể, Triển Thất có cảm sét như bị sét đánh. Nếu cái ông Tiễn Đại Đầu này mà biết là nữ, biết có trực tiếp đập chết hay .

      "Tiễn bang chủ, tôi nghĩ ông hiểu lầm rồi, tôi và con ông chỉ mới gặp mặt có hai lần, cũng có tình nam nữ, tin ông cứ về hỏi lại con ông ."

      "Cái gì, cậu thắng cuộc tranh tài, còn làm ra chuyện ban nãy, giờ lại dám nhận?"

      Tiễn Đại Đầu nghe Triển Thất xong lập tức kích động, vừa định đứng dậy gã sai vặt đưa cho Tiễn Đại Đầu tờ giấy, biết đó viết gì, sau khi Tiễn Đại Đầu xem xong lập tức khôi phục vẻ mặt tươi cười.

      "Con rể Triển cần ngại, trận tỷ võ này cả Bạch thành ai ai cũng biết, hôm nay cậu thắng cuộc tranh tài, dĩ nhiên chính là con rể của tôi. Con rể ngoan, hôm nay tôi còn có việc phải làm, để hôm nào đó chúng ta cùng uống với nhau hai chén."

      Lúc này Triển Thất mới biết, cuộc tỷ thí này ra là tỷ võ kén rể, mấy ngày nay chỉ toàn rúc ở Diễm bang đào móc tiềm lực của Nam Cung Ngọc, nghe được tin này. Còn Diêm Xuyên lần đầu tới Bạch thành, vẫn chưa mấy quen thuộc với nơi này, hai ngày nay cũng bận ở Diễm bang làm quen với vai trò mới của mình, cho nên, hai người bọn họ biết đây là tỷ võ kén rể.

      "Nghe hôm nay em thắng được người vợ trở về."

      Triển Thất vừa về tới Diễm bang, Văn Nhân Mạc cười , của , chỉ có thể hấp dẫn đàn ông, ngay cả phụ nữ cũng bị hấp dẫn.

      "Lão đại, đừng có bỏ đá xuống giếng, mau giúp tôi nghĩ cách giải quyết ."

      Triển Thất nghĩ xem có nên ra ngoài vài ngày để tránh đầu gió hay , cưới ? cũng phải là đồng tính.

      "Nhị bang chủ, ngoài cửa có người tự xưng là vị hôn thê của ngài cầu kiến."

      Triển Thất còn định chạy trốn vị kia tìm đến.

      "Nhị bang chủ, ngoài cửa, ngoài cửa lại có thêm nữa, cũng là vị hôn thê của ngài."

      Văn Nhân Mạc nhức đầu nhìn Triển Thất ngu người trước mặt, biết là phải chế giễu hay tán dương đây , chỉ ra ngoài có chuyến đem về được hai vị hôn thê.
      Last edited by a moderator: 6/5/16
      ThiênMinh thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 45:

      " cứ là tôi có ở đây, ra ngoài ."

      Triển Thất cũng quản hai người bên ngoài là hai người nào, nhưng có chuyện có thể xác định, cái con của lão đại Tiền kia cũng phải là đèn cạn dầu, hay nên trốn trước nhỉ. Bị đám lưu manh cầm dao xông tới sợ, nhưng bị nhào tới đáng sợ.

      " dám chạy, đoạt đàn ông của tôi, làm hại tôi bị cha tôi bức hôn, sau đó còn quang minh chính đại đánh thắng tỷ võ kén rể, giờ lại muốn bỏ mặc tôi, có cửa đâu, đời này Tiễn Kỳ tôi phải anhkhông gả."

      Triển Thất còn suy nghĩ mấy ngày tới phải đâuy trốn, con của lão đại Tiễn xông vào.

      "Vợ trước?" (Tiếng trung của Tiễn Kỳ và vợ trước (tiền thê) đồng với nhau) Cái tên này đặt hay, Triển Thất nghe ta xong cũng nhịn được phải bội phục Tiễn Đại Đầu, biết đặt tên mà.

      "Triển Thất."

      Triển Thất vừa định khuyên nhủ Tiễn Kỳ, bên ngoài lại vang lên giọng êm dịu, chỉ giọng , mà dáng người cũng vô cùng thước tha, người này chính là Long Mai ở Mạc thành.

      "Long Mai."

      Triển Thất vừa nghe giọng biết là ai tới, nhận lời Long môn chủ là chữa bệnh cho Long Mai. Gần đây và Văn Nhân Mạc cũng gần nghiên cứu xong thuốc giải có thể khắc chế được loại độc dó, cho nên phái người truyền tin gọi Long Mai tới đây.

      Gần đây Long Mai bị độc dược hành hạ, người cũng gầy xuống vòng, nhưng tinh thần tệ lắm. Tính ra , được xem như là chị của Triển Thất, hơn nữa Triển Thất cũng rất thích , cho nên cũng rất nhiệt tình chào đón .

      Nhìn thấy Triển Thất đối đãi khác nhau như thế, Tiễn Kỳ lập tức giận dữ, túm chặt lấy tay Triển Thất giống như Long Mai.

      " là đàn ông của tôi, thể đụng chạm khác."

      Tiễn Kỳ hoàn toàn xem Triển Thất là của mình. Hôm nay mặc bộ đồ màu đỏ, tóc cũng dùng dây đỏ buộc cao lên, chân mang đôi giày bó, thắt lưng chính là cây roi chín khúc của , mười phần khí. Cả người giống như nắng hè chói chang, nhiệt tình như lửa.

      Long Mai hoàn toàn đối lập với , mặc bộ đầm kiểu tây dương màu trắng, đầu đội mũ dạ màu trắng, chân mang đôi giày cao gót thịnh hành, kết hợp với vẻ ngoài yếu đuối, nhìn xinh đẹp động lòng người.

      Mặc dù dáng vẻ hai người tính là tuyệt sắc, nhưng mỗi người đều có nét riêng, đứng giữa đám người cũng đủ để trở nên nổi bật.

      Nếu Triển Thất là đàn ông, vậy xem như là diễm phúc, nhưng là nữ mà.

      "Cái gì mà đàn ông của , tôi sớm thề lấy thân báo đáp, mới là khác."

      Mặc dù Long Mai nhắn xinh xắn, nhưng lúc chuyện cũng rất có khí thế.

      "Cái bệnh tật này, có tư cách gì mà đứng bên cạnh ấy, cái ấy cần là người vợ có thể sánh vai với ấy như tôi."

      "Giờ có ai thích được loại phụ nữ dã man như chứ, mặc dù tôi thể sánh vai chiến đấu với ấy, nhưng tôi có thể ở sau lưng ủng hộ ấy, giúp đỡ ấy."

      ...

      "Được rồi, hai người các đừng ồn nữa, tôi có chuyện cần với Bang chủ, các xuống trước ."

      Triển Thất nghe hai người các cãi nhau mà đau cả đầu, nếu còn tiếp tục như vậy, đầu nổ tung mất.

      "Hừ."

      Tiễn Kỳ và Long Mai trừng mắt nhìn nhau rồi tự mình về phòng khách nghỉ ngơi, trước khi còn liếc mắt nhìn Triển Thất, khiến hận thể lập tức tự sát.

      "Lão đại, cứu tôi với."

      Sau khi hai người kia xuống rồi, Triển Thất mới tỏ vẻ đáng thương cầu cứu Văn Nhân Mạc.

      ra thiếu chút nữa Văn Nhân Mạc bị ép điên rồi, vốn rất ghét phụ nữ, vừa nãy lúc hai kia ở đây, nếu phải vì muốn xem bộ dạng kinh ngạc của Triển Thất, sao có thể nhẫn nhịn lâu đến vậy được.

      "Là do em tự rước lấy, tự mình giải quyết ."

      Hiếm khi Văn Nhân Mạc thấy được dáng vẻ thế này của Triển Thất, sao chịu giúp được chứ. Tốt nhất là để bị ép đến đường cùng, chủ động ra mình là nữ, là người phụ nữ của Văn Nhân Mạc . Nghĩ đến đây chợt cười lớn rồi bỏ lại Triển Thất phiền muộn mà làm việc.

      Mấy ngày kế tiếp, mọi chuyện vẫn diễn tiến như cũ, mỗi ngày Long Mai và Tiễn Kỳ đều quấn lấy Triển Thất, có lúc cùng nhau ăn cơm, có lúc đến đưa điểm tâm. Nhưng chỉ cần hai người các đụng mặt cãi nhau ngừng. Nếu phải bởi vì thân thể Long Mai yếu đuối lại biết võ, chưa biết chừng hai người còn đánh nhau nữa kìa.

      Triển Thất cho Long Mai uống thử giải dược nghiên cứu ra, mỗi ngày đều phải theo dõi tình trạng sức khỏe của ấy, những lúc đó Tiễn Kỳ đều sát theo bên cạnh, tình huống như vậy kéo dài suốt tận mấy ngày.

      Trong lúc Triển Thất trở lại căn nhà trong thành mà lúc trước nhờ Diêm Xuyên mua và chiêu mộ những tên khất cái đến đó. Trong khoảng thời gian này Diêm Xuyên làm xong, ngày hôm đó, cùng Diêm Xuyên và Nam Cung Ngọc nghiên cứu xem làm cách nào để huấn luyện những khất cái này, Long Mai và Tiễn Kỳ lại xuất .

      "Triển Thất, hai chúng tôi thương lượng xong rồi, tụi tôi quyết định cùng nhau hầu hạ , phân biệt lớn ."

      Hai người vừa đến Tiễn Kỳ lớn tiếng ra, lời của vừa ra khỏi miệng Long Mai cũng thẹn thùng nhìn Triển Thất.

      "Cùng nhau hầu hạ?" Triển Thất hoảng sợ nhìn hai , người còn chịu nổi, chứ đừng là hai. Hơn nữa, thay đổi của Long Mai cũng rất kỳ quái, nhớ lúc ở Mạc thành hai người vẫn là bạn bè bình thường mà.

      Triển Thất biết là, lúc dùng dáng vẻ thiên thần để cứu ấy thoát khỏi tay đám lưu manh, trái tim của ấy bị rung động, hơn nữa trong khoảng thời gian này Long môn chủ còn ngày ngày nhắc đến, càng khiến cảm thấy cuộc đời này phải Triển Thất lấy.

      "Lão đại, van cầu giúp tôi chút , nhẫn tâm nhìn tôi bị hai ấy bức tử sao?"

      Mất nhiều sức mới hất được hai người đó ra, Triển Thất lập tức chạy tới, ra vẻ đáng thương mà cầu cứu Văn Nhân Mạc. Có thể khiến bày ra bộ dáng yểu điệu cũng chỉ có Văn Nhân Mạc.

      "Ngồi hưởng phúc của mỹ nhân là ước mơ tha thiết của nhiều đàn ông đó."

      Văn Nhân Mạc giơ sách che khuôn mặt ngầm cười trộm, lần này nắm được bím tóc của rồi.

      " nỡ nhẫn tâm để ái tướng đắc lực nhất của mình bị hai bức chết sao?"

      "Em muốn tôi giúp em thế nào."

      Văn Nhân Mạc tính toán thời gian đắn đo suy nghĩ rất chính xác, ngay khi Triển Thất vừa định bỏ cuộc nhanh chóng vứt quyển sách tay xuống.

      "Lão đại, tôi là nam sủng của được , dù sao giờ cả Diễm bang đều nghĩ chúng ta như thế, chúng ta liền tương kế tựu kế, vậy có thể khiến hai ấy thấy khó mà lui rồi."

      "Nam sủng?"

      "Được rồi, nếu đồng ý, tôi tìm Nam Cung Ngọc, kêu ta làm nam sủng của tôi cũng tồi."

      Cuối cùng, Văn Nhân Mạc biết tại sao lại chấp nhận cái cầu vô lý này của Triển Thất. Vì để diễn càng giống , tối hôm đó Triển Thất liền đến phòng ngủ.

      "Lão đại, chúng ta ai tới trước đây."

      "Sao cũng được."

      " có kinh nghiệm, hay để tôi tới trước , đầu tiên là cởi quần áo."

      "Quần cũng cởi luôn."

      "Nằm xuống."

      "Lão đại, dáng người tệ nha."

      "Đừng nhảm, nhanh lên chút."

      "Lão đại, thoải mái ."

      "Ừ."

      "Có muốn dùng thêm chút lực nữa ."

      "Được..."

      "Này, đừng chỉ hưởng thụ mình như thế, đến tôi nữa."

      "Nhanh lên chút."

      "Đúng, đúng, chính là chỗ này."

      "Ừ.... A...."

      "Nhanh lên chút... dùng thêm lực nữa... A..."
      Last edited by a moderator: 6/5/16
      ThiênMinh thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 46: trong lửa đốt

      Editor: White Silk-Hazye

      Beta: Thu Lệ

      "Dùng sức a....."

      "Nhanh......"

      " phải chỗ đó, ở đây...... Đúng...... Chính là ở đó......"

      "A.... ..."

      Buổi sáng Triển Thất và Văn Nhân Mạc thương lượng tốt từ nay về sau cố ý làm ra vẻ rất ân ái, như vậy có thể hấp dẫn kẻ địch cắn câu.

      Mỗi ngày Long Mai và Tiễn Kì đều nhìn Triển Thất, hơn nữa do những lời đồn đại gần đây này, cho nên đối với lúc Triển Thất và Văn Nhân Mạc ở chung chỗ với nhau càng thêm chú ý. Buổi sáng hôm nay khi cảm thấy tình hình của hai người bọn họ đúng càng nhìn chặt chẽ hơn, đến tối hôm đó lại phát sau khi Triển Thất tắt đèn lén lút chạy ra ngoài, ngay lập tức vội vàng theo. Mà mục đích của Triển Thất thể ngờ lại là phòng của Văn Nhân Mạc, vào phòng được bao lâu, liền truyền đến những tiếng động làm cho người ta đỏ mặt tim đập nhanh. Hai người các mặc dù là hoàng hoa đại khuê nữ, nhưng người là nữ thổ phỉ thường xuyên qua lại kỹ viện, người lớn lên ở nước ngoài nên suy nghĩ cởi mở từng trải việc đời, đương nhiên hiểu được đây là ý tứ gì.

      " xem là hay giả."

      Long Mai hỏi Tiễn Kì, ngày thường nhìn thấy Triển Thất là người rất đàn ông, làm sao có thể là đồng tính đây, hơn nữa còn là ở dưới cái đó.

      "Chết tiệt, làm sao có thể, nhất định là cố ý gạt chúng ta."

      Tiễn Kì là chết cũng tin Triển Thất thích đàn ông, nhất định vì trốn tránh hai người các nên cố ý thiết kế ra. Bắt đầu từ lần đầu tiên gặp phải ở kỹ viện, chỉ biết Triển Thất là tiểu "Nam nhân" mưu ma chước quỷ.

      "Xem ra tôi cũng có cơ hội đấy."

      "Tôi cũng muốn thử chút đây."

      "Bang chủ đúng là thích đàn ông nha, xem ra sau này nên cách xa bọn họ chút."

      Hơn nữa những người tò mò theo đến đây nghe lén còn có Nam Cung Ngọc, Diêm Xuyên và số người của Diễm bang, chẳng qua là núp ở những nơi khác nhau bên ngoài phòng thôi.

      Sở dĩ Văn Nhân Mạc mặc kệ bọn họ ở góc tường nghe lén đều là vì phối hợp diễn với Triển Thất, có điều là vừa nghe vừa thảo luận làm ảnh hưởng đến việc hưởng thụ, cũng chịu được.

      "Cút."

      Ở bên ngoài phòng sau khi câu của ngay lập tức còn người nào.

      "Lão đại, kỹ thuật tệ nha, trước đây có bấm qua cho ai hả."

      Đến khi ngoài phòng còn ai sau đó Triển Thất liền xoay người lại hỏi, vừa rồi hai người bọn họ liên tục mát xa cho nhau, tất cả mấy cái kêu a gì đó đều là Triển Thất tự mình làm ra, là người đại, xem quen lượng lớn các loại, điểm ấy vẫn có thể học được.

      Bây giờ toàn thân của Văn Nhân Mạc chỉ còn lại có cái quần đùi nằm ở giường, Triển Thất vì thưởng cho nên mới thực lần mát xa toàn thân cho như vậy. Mát xa toàn thân nha, tất nhiên phải thoa tinh dầu, thoa tinh dầu nhất định phải cởi quần áo. Nghĩ đến mới vừa cởi quần áo của Văn Nhân Mạc xuống dáng vẻ của liền làm buồn cười, người đàn ông trưởng thành, lão đại của hắc đạo, bị cởi quần áo sau đó lại đỏ mặt, ha ha, cười chết , với lại phải là cởi sạch, xấu hổ cái gì chứ.

      Đàn ông chỉ mặc cái quần lót Triển Thất thấy nhiều rồi, coi như là **, cũng thấy ít. Chẳng qua là về dáng người thôi, vẫn chưa thấy qua người có dáng đẹp như .

      Trong tư tưởng của Triển Thất bình thường có nghĩa là Văn Nhân Mạc có nghĩ ngợi nhiều, bây giờ gần như lộ ra toàn bộ, còn bày ra ở trước mặt người phụ nữ mình thích, cảm giác này chỉ có bản thân mới biết. Khi bàn tay bé của Triển Thất bấm lên người của , thời điểm thoa tinh dầu khắp người, trong lòng như là có vô số con kiến gặm cắn. Mà bộ phận quen thuộc nào đó cũng kêu gào đứng lên, khi bắt đầu mát xa, thoải mái thiếu chút nữa phát ra tiếng, cũng may là nhịn được, nếu rất mất mặt.

      Khi Triển Thất ấn lại cảm thấy rất thoải mái, nhưng là thân thể thể phát tiết lại sợ hãi loại đụng chạm này, loại đụng chạm này quá giày vò người khác. Thực ra giày vò nhất cũng phải cái này, mà là khi Triển Thất ở trước mặt trực tiếp cởi quần áo để mát xa cho .

      Sau khi Triển Thất mát xa cho xong vừa thở phào nhõm, vừa quay đầu lại, thấy được Triển Thất cởi áo ngoài xuống. Mặc dù chỉ là cởi áo ngoài, nhưng hai bờ vai trắng nõn mềm mại lại để lộ ra, khi bắt đầu mát xa cho , loại xúc cảm mềm mại này làm cho tâm tình của lại bắt đầu trở nên mất tập trung. Để đạt đến hiệu quả giống y như , Triển Thất còn phối hợp kêu lên, loại thanh này, giọng này, cho dù chưa từng trải qua cũng biết là dưới tình huống như thế nào mới có thể phát ra được.

      "Hôm nay em ngủ giường , tôi ngủ dưới đất."

      Văn Nhân Mạc để ý đến Triển Thất, trực tiếp mặc quần áo mà ra ngoài, bây giờ cần tắm nước lạnh ngay. Trong lòng oán giận nghĩ, này chẳng lẽ biết người đàn ông bình thường sao? Nếu như đổi lại là những người khác, tại sao có thể chịu đựng được hấp dẫn như thế, sớm bổ nhào qua hung hăng giày vò phen.

      Loại chuyện nam nữ này Triển Thất thấy ít ở tivi, chẳng qua là có tự mình thử qua, còn có, cả hai kiếp đều có đàn ông làm sao có thể hiểu được tâm tình bây giờ của Văn Nhân Mạc. Hơn nữa, ở đại mặc đồ hở hang đều có, bây giờ chỉ là để lộ ra bả vai mà thôi căn bản có gì mà. Còn có điều quan trọng nhất là, vẫn luôn cho rằng Văn Nhân Mạc là người đồng tính, cho nên suy nghĩ đến những chuyện nam nữ.

      Chờ lúc lâu vẫn thấy Văn Nhân Mạc trở về, cho là Văn Nhân Mạc tức giận, cho nên mình nằm xuống dự định ngủ. Nhưng lăn qua lộn lại như thế nào cũng ngủ được, nghĩ đến Văn Nhân Mạc vừa mới còn chạm vào giống như là bị điện giật, trong lòng cũng cảm thấy là lạ, cứ lăn qua lăn lại như vậy, biết lúc nào ngủ say rồi.

      Văn Nhân Mạc tắm rửa gần hai tiếng đồng hồ, hai tiếng này mực ngâm ở trong nước lạnh. Sau khi cơ thể hoàn toàn trở lại bình thường mới quay trở lại phòng, buổi sáng nhìn thấy người này giương nanh múa vuốt, bây giờ lại yên lặng mà ngủ như vậy, chỉ là nhìn như vậy, trong lòng liền cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.

      Dáng vẻ của Triển Thất lúc ngủ rất khó coi, làm sao ngủ thoải mái như thế, bây giờ chăn đá sang bên, hình như còn chảy nước miếng nữa. Nhưng như vậy ở trong mắt của Văn Nhân Mạc lại càng đáng , chậm rãi giúp đắp kín chăn, nhàng nằm ở bên cạnh ôm vào lòng cùng nhau ngủ, chợt cảm thấy, để cho này vào đây ở cũng tệ lắm, như vậy từ nay về sau có thể ngủ chung với .

      Khi Triển Thất tỉnh lại Văn Nhân Mạc rời khỏi, duỗi lưng cái cảm thấy giấc ngủ này vô cùng thoải mái, chẳng lẽ là giường của Văn Nhân Mạc mềm mại hơn giường của ?

      "Triển Thất, ......"

      Khi Triển Thất thu dọn xong ra ngoài ăn cơm vẻ mặt của Long Mai và Tiễn Kì ai oán nhìn , Long Mai còn rớt xuống hai giọt nước mắt, giống như là người chồng bắt gặp vợ mình ngoại tình vậy.

      "Tôi thế nào, mặt có hoa sao?"

      biết hai ấy muốn cái gì, cho nên cố ý chuyển chủ đề. Long Mai và Tiễn Kì thấy muốn cũng có hỏi đến cùng, chỉ ngồi xuống ở bên cạnh nhìn .

      "Chủ tử, bữa sáng ăn ngon ? Cái này là tự tay tôi làm, nếm thử chút ."

      Triển Thất mới vừa ăn hai miếng, Nam Cung Ngọc liền vào, trong tay còn bưng mâm điểm tâm. Mà Diêm Xuyên cũng cố ý nhìn cái, điều này làm cho Triển Thất tràn đầy nghi hoặc, hôm nay làm thế nào mà nhìn mọi người đều kỳ quái.

      "Nhị bang chủ, ngoài cửa có người cầu kiến bang chủ."

      Diễm bang có rất ít người có thể nhìn thấy Văn Nhân Mạc, cho nên tại có chuyện gì đều đến tìm Triển Thất.

      "Tìm Bang chủ? Là ai?"

      "Thế nào mà thời gian ngắn gặp Triển gia, liền ngay cả tiểu nữ cũng quên mất sao hả, gia làm như vậy khiến cho người ta rất đau lòng nha."

      Vừa nghe cái giọng này, Triển Thất liền biết người đến là ai, nhưng mà, tại sao ta lại đến đây? Hơn nữa còn vòng vo?
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ CHƯƠNG 47 TRANH THỦ TÌNH CẢM

      Editor: White Silk-Hazye

      Beta: Thu Lệ

      "Triển gia, thời gian ngắn gặp, liền ngay cả tiểu nữ cũng quên mất rồi sao? Gia như vậy khiến cho người ta rất đau lòng nha."

      Như Mộng vẫn mặc bộ váy màu trắng như trước, đẹp như đóa hoa, nhưng lần này có khác biệt lớn hơn so với lần trước, trở nên quyến rũ hơn. Khi lần đầu tiên ta mắt cao hơn đầu(kiêu ngạo) đến Diễm bang, đặc biệt là đối với Triển Thất rất thân thiện, cả hai người còn kết mối thù lớn với nhau. Theo như tính cách của ta dễ dàng buông tha trả thù được, nhưng bây giờ nhìn thấy Triển Thất lại biểu giống như cả hai người là bạn bè lâu năm vậy.

      Đối với thay đổi của Như Mộng Triển Thất có gì để , chỉ là câu mị hoặc đến tận xương kia của Như Mộng khi ở trước mặt "Triển gia" lại có thể mị làm cho hai người Long Mai và Tiễn Kì mọc đầy gai. nữ nhân như vậy, vừa nhìn biết phải loại người tốt đẹp gì.

      "Đây phải là thiên kim của Huyền Vũ môn, tiểu thư Như Mộng sao, hôm nay ngọn gió nào thổi đến đây vậy, Diễm bang nho này của chúng tôi đủ khả năng đón tiếp vị đại tôn thần như đâu."

      "Triển gia, ngài còn chưa tha lỗi cho người ta sao, lần trước đều do hai tiện nhân Tiểu Liên và Tiểu Thúy hãm hại tôi đó. Nếu làm sao có thể đụng đến ngài chứ, trong lòng người ta rất kính trọng ngài."

      Triển Thất nhìn Như Mộng, đây có phải là người cao ngạo lần trước, tiểu thư bốc đồng điêu ngoa. ta cho cảm giác giống như là vào kỹ viện vậy.

      "Khụ khụ." lq'đ

      Triển Thất nghi ngờ nhíu nhíu mày, lúc này liền truyền đến hai tiếng ho khan. Triển Thất nhìn sang, là ả nha hoàn đứng hầu ở bên cạnh Như Mộng, khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng dấp rất bình thường, có điều là Triển Thất biết, sắc mặt ả biến sắc. Như Mộng nghe tiếng ho khan này lập tức xoay người đứng lên ra vẻ như hoàng hoa đại khuê nữ.

      "Triển gia, lần này tôi đến đây là để tìm Văn Nhân Bang chủ, muốn với ấy chút về vấn đề hợp tác ở lần gặp mặt này, biết bây giờ Văn Nhân Bang chủ ở đâu vậy?"

      "Bây giờ ta ra ngoài làm việc, ở lại đây trước , Trương Khuê, đến đây sắp xếp chỗ ở cho Như Mộng nương, đưa đến căn phòng lần trước ."

      Triển Thất muốn tiếp tục nhìn bộ mặt giả dối này của ta nữa, dặn dò tiếng rồi bị mang khỏi. ra biết Văn Nhân Mạc ở đâu, chỉ là thích Như Mộng tìm mà thôi.

      Như Mộng nháy mắt với Triển Thất, sau đó lắc lư ra ngoài. Nhưng ta vừa mới đến giữa phòng kia lúc, tất cả nỗi uất ức nhục nhã lại dâng lên trong lòng ta, sau đó chắc chắn có ai ở xung quanh, hung hăng ném đổ những đồ vật bên trong phòng xuống đất.

      "Đồ đáng chết, lại dám mặt nặng mặt với tôi, đều là chủ ý của mà ra, phải là đàn ông đều chịu được sức quyến rũ của tôi sao? Tại sao ta chút cũng có phản ứng? Lần trước con Tiểu Liên kia còn làm ta say mê mà."

      Như Mộng vừa đập đồ, vừa hướng về phía bên cạnh mà mắng.

      " nên so đo với loại người như vậy, được quên, mục đích chuyến này của tiểu thư là Văn Nhân Mạc, nhất định phải nhịn, ngàn vạn lần thể bởi vì loại người này mà làm hao phí công sức được."

      "Hừ, hi vọng phương pháp có hiệu quả, nếu , vĩnh viễn cũng đừng hòng có được trái tim của họ.”

      Như Mộng quay lại phía sau câu rồi quay trở về phòng giận dỗi, đồng thời ở trong lòng mắng to: "Chỉ là kỹ nữ, xinh đẹp chút, biết quyến rũ đàn ông có lợi ích gì chứ. Xuất thân thấp kém như vậy, họ làm sao có thể thích , nếu phải bởi vì còn có chỗ để lợi dụng, có tư cách gì đứng ở bên cạnh của tôi..."
      "Thất Thất, kia là ai vậy, sao ghê tởm như thế, nhìn giống như chị Diêu(Ý kỹ viện)."

      Tiễn Kì muốn ở bên cạnh lôi kéo và phát triển quan hệ với Triển Thất, trực tiếp sửa lại cách xưng hô, bởi vì vừa phát ánh mắt của Nam Cung Ngọc nhìn về Triển Thất bắt đầu có thay đổi rồi.

      " ta là em họ của Huyền Vũ môn ở bến Thượng Hải, về sau có nhìn thấy ta nên tránh xa ra chút, này chính là con chó điên, luôn thích cắn bậy khắp nơi.”

      Triển Thất sợ Tiễn Kì kích động trêu chọc Nam Cung Như Mộng, dù sao nữa, với thân phận của ta, Tiễn bang làm sao có thể đánh thắng được Huyền Vũ môn.

      "Tốt lắm, nhắc đến ta nữa, Thất Thất chúng ta chơi được ."

      Mấy ngày hôm nay dù sao Triển Thất cũng có chuyện gì để làm, mỗi ngày đều bị Tiễn Kì và Long Mai kéo khắp nơi, hôm nay cũng như vậy còn cách nào, cho nên cả đám quyết định ra sau núi săn thú. Diễm bang thực ra là Hắc Phong trại, được xây ở ngọn núi, đó có rất nhiều dã thú, giống như khu săn bắn thiên nhiên, các huynh đệ trong bang thường hay tổ chức săn thú.

      "Chúng ta đấu như thế này , người nào săn được ít thú hơn, buổi tối phải nướng thịt cho mọi người ăn, tôi làm trọng tài."

      Long Mai vừa lên đến núi liền ra đề nghị, bởi vì nguyên do bị trúng độc, thân thể yếu đuối học qua công phu nào. Dù là săn thú cũng chắc chắn là thua rồi, cho nên xung phong làm trọng tài.

      "Tôi đồng ý."

      "Tôi cũng đồng ý."

      "Tôi có ý kiến."

      Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên cũng theo, là muốn bảo vệ Triển Thất, hai là muốn đến gần chút, ở chung chỗ với .

      "Nếu tất cả mọi người đều đồng ý, tôi cũng đồng ý, lấy thời gian quy định là bốn tiếng, khu vực chính là sau núi, có điều mọi người nhất định phải chú ý an toàn."

      "Được."

      Mọi người thoả thuận xong điều kiện bắt đầu săn thú, nhưng Triển Thất vừa chuẩn bị bị Long Mai kéo lại.

      "Thất Thất, tôi có chút khó chịu, có thể đỡ tôi ngồi xuống ?"

      "Có phải thuốc giải có phản ứng tốt hay , đưa tay ra cho tôi bắt mạch xem chút."

      Gần đây Triển Thất theo Văn Nhân Mạc học được ít về Trung Y, vốn dĩ thông minh, hơn nữa hiểu biết về y thuật, đối với các huyệt vị cơ thể con người cũng quen thuộc, nên tiến bộ rất nhanh. Ngay cả Văn Nhân Mạc luôn thích châm chọc cũng khen bác sĩ thiên tài.

      Long Mai nhìn Triển Thất cẩn thận kiểm tra, trong lòng có chút áy náy, và Tiễn Kì bàn bạc kĩ rồi, là người lôi kéo Triển Thất, để buổi tối nướng thịt cho bọn họ ăn. Chỉ là hai người nghĩ Triển Thất chắc chắn biết được, đến lúc đó nhân cơ hội mà chiếm lấy chỗ tốt.

      Triển Thất cẩn thận kiểm tra lần, phát thân thể Long Mai rất khoẻ mạnh, độc tố giảm rất nhiều. Nhưng ấy trúng độc quá sâu muốn hoàn toàn trị tận gốc còn cần thời gian ngắn nữa. Nhìn ánh mắt lảng tránh của Long Mai, Triển Thất liền hiểu được là có chuyện gì xảy ra, nếu bọn họ muốn thắng cứ để bọn họ thắng là được, nhanh chóng bộ trong rừng với Long Mai.

      Đến buổi trưa Văn Nhân Mạc muốn tìm Triển Thất ăn cơm, được báo là săn, vừa hay những chuyện gần đây đều sắp xếp ổn thỏa đâu vào đó rồi, cũng đến sau núi.

      "Thất Thất, tôi bắt được hai con thỏ, ba con gà rừng."

      "Chủ tử, tôi bắt được sáu con thỏ, bảy con gà rừng."

      "Tôi bắt được ba con thỏ, con gà rừng, còn có con sơn dương."

      Qua bốn tiếng đồng hồ mọi người đều tự động quay trở lại khoe ra thành quả với Triển Thất, Nam Cung Ngọc nhiều nhất. Chỉ có Diêm Xuyên là cường hãn nhất, săn thú mà cần lấy tên bắn, trực tiếp dùng tay săn thú, ngay cả loài sơn dương chạy rất nhanh cũng nhanh bằng được.

      Triển Thất luôn chung với Long Mai, nên săn, chỉ có con lợn rừng sợ chết chạy đến bị xử lý thôi.

      "Chủ tử, tôi bắt được nhiều như vậy có được thưởng cái gì ."

      Nam Cung Ngọc nhìn xuống thấy thành quả của là nhiều nhất, liền chạy đến bên Triển Thất đòi phần thưởng, khuôn mặt nghiệt, ánh mắt cầu xin làm cho Triển Thất thể từ chối được.

      " , cậu muốn cái gì."

      "Hôn tôi cái như thế nào."

      Nam Cung Ngọc vừa vừa đưa khuôn mặt sát lại Triển Thất, chờ hôn, nhưng mà mặt vừa đưa đến nửa bị cước đá bay ra ngoài.

      "Hai người đàn ông làm vậy thành ra cái gì."

      Văn Nhân Mạc mới vừa đến sau núi tìm được bọn họ, lại nhìn thấy Nam Cung Ngọc đáng chết kia muốn hôn Triển Thất của , lập tức cước đá qua. Mặc dù sử dụng hơi nhiều lực, còn là để đá Nam Cung Ngọc ra ngoài. Trong lòng oán thầm nghĩ: "Lão tử còn chưa có hôn qua, ngươi là cái thá gì." lq'đ

      Kết quả cuối cùng là, sau khi Văn Nhân Mạc đến mọi người đều bị đuổi hết, chỉ còn mình Triển Thất ở lại.

      "Từ nay về sau tránh mấy người đàn ông khác xa chút."

      Những người đó vừa , Văn Nhân Mạc liền bày ra khuôn mặt thối .

      "Tại sao chứ?"

      "Bây giờ thân phận của em là đàn ông, có ảnh hưởng tốt."

      Triển Thất có chút im lặng nhìn Văn Nhân Mạc, ta hai người đàn ông ở chung với nhau có ảnh hưởng tốt, nhưng mà ta cũng là đàn ông nha. Mỗi ngày ngoại trừ sờ chính là ôm, tại tay còn bị ta nắm lấy, lời này thế mà có thể đúng lí hợp tình như vậy.
      Last edited: 6/5/16
      ThiênMinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :