1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Lý Đường chủ nhận tội

      "Bang chủ, tôi xin lỗi ngài, tôi nên ham muốn những lợi ích lão cẩu Bạch Quang ban cho mà phản bội ngài. Còn để cho Diễm bang chúng ta tổn thất rất nhiều huynh đệ, tôi phải là người, tôi đáng chết, sống hay chết, xin mặc ngài xử trí."

      Cuộc tranh tài trôi qua 3 ngày rồi, trong ba ngày này, Bạch Bang bởi vì Bạch Quang bị thương, nên vẫn chưa có hành động gì. Mà Văn Nhân Mạc cũng nhân cơ hội tấn công Bạch Bang, Lý Đường chủ giữ lại được mạng sống, Văn Nhân Mạc hạ lệnh, Lý Đường chủ có công bảo vệ bang chủ, nên khôi phục chức vị Đường chủ. Triển Thất cũng đồng ý nhận chức Đường chủ. Còn Đà chủ do Thạch Lỗi đảm nhiệm.

      Lý Đường chủ xuống giường hướng Văn Nhân Mạc ngỏ ý cảm ơn, sau đó quỳ mặt đất đem mọi chuyện hợp tác với Bạch Bang bẩm báo hết cho Văn Nhân Mạc nghe, cố hết sức lực, mục đích là van xin Văn Nhân Mạc có thể tha thứ cho ông ta.

      "A, ông xem, ông có lỗi với Bang chủ như thế nào?"

      Triển Thất cũng ở đây, ngược lại đối với chuyện Lý Đường chủ hợp tác cùng Bạch Bang cảm thấy rất hứng thú.

      "Trong thời gian Thượng Hải, tôi quên mất lời dặn dò của Bang chủ, nhịn được sòng bạc đánh vài trận, nghĩ tới lần này vận số đặc biệt tốt, thắng liền vài ván. Mới đầu tôi muốn rút lui, nhưng sau đó tôi phát kẻ coi tiền như rác, cả đêm đều bị thua tiền, tất cả mọi người đều thắng rất nhiều, cho nên tôi cũng chơi với ."

      tới đây, Lý Đường chủ giống như nhớ lại tình huống lúc đó, cả người hưng phấn lên. Sau đó tiếp tiếp tục :

      "Lúc mới bắt đầu cũng thắng, thời điểm cuối cùng chơi trận rất lớn, đặt hết toàn bộ số tiền, tôi trong lúc quá hưng phấn, lại nghĩ nhiều như vậy, còn cảm thán ông trời hôm nay muốn giúp tôi. Thế nhưng người đó đột nhiên tới vận số, cuối cùng lại thắng, cứ như vậy chúng tôi tiếp tục đánh cuộc. Tôi thường thắng, còn chỉ thỉnh thoảng thắng mấy lần, nhưng mỗi lần thắng lại thắng rất nhiều, cứ như vậy, đến sáng hôm sau, tôi chẳng những thua sạch tất cả tiền đánh cuộc, mà còn thiếu rất nhiều tiền."

      "Tôi vốn thấy là người vùng khác, nên muốn trốn nợ, nhưng sau đó Bạch Bang lại cầm giấy ghi nợ tới, tôi rất sợ, đúng lúc đó Bạch bang chủ xuất , nếu tôi giúp chuyện, có thể xóa bỏ hết tất cả tiền nợ của tôi, còn bảo đảm làm thương tổn đến Diễm bang."

      "Lúc ấy tôi hiểu mình mắc bẫy của Bạch Bang, nhưng nhược điểm của tôi nằm trong tay họ, chỉ có thể đồng ý. Chẳng qua tôi nghĩ, nếu mà kêu tôi làm tổn hại tới Diễm bang, cho dù tôi có chết, cũng thể làm, kết quả, chuyện này rất đơn giản. Chẳng những tiền nợ của tôi được xóa, mà còn trả lại cho tôi khoản tiền."

      Lúc tới chỗ này, Lý Đường chủ bắt đầu lâm vào hối hận.

      "Cứ như vậy, Bạch Quang tới tìm tôi mấy lần, cầu mỗi lần so với lần trước khó hơn chút, nhưng cho tiền cũng rất nhiều. Do đó, nhược điểm của tôi trong tay bọn họ càng nhiều thêm, tôi vốn muốn liều mạng, nhưng bọn họ lại lấy mạng của con trai tôi ra uy hiếp tôi. Bang chủ, ngài cũng biết, nhà tôi tám đời con , bản thân tôi đến hơn 40 tuổi mới có đứa con trai, đó chính là mạng sống của tôi. Nếu nhà họ Lý đến đời tôi tuyệt hậu, như vậy dù tôi có chết, cũng còn mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông. Cuối cùng do hoàn toàn bất đắc dĩ, chỉ có thể hợp tác với bọn họ. . . . . ."

      Lý Đường chủ tới đây, nước mắt tuôn đầy mặt. Tuy nhiên Triển Thất và Văn Nhân Mạc tuyệt đối thương hại ông ta, tất cả những chuyện này, là do ông ta có lòng tham vô đáy, vì vậy Bạch Quang hiển nhiên nhìn trúng nhược điểm này của ông ta.

      Những chuyện sau đó cũng sai biệt lắm so với suy đoán của Triển Thất và Văn Nhân Mạc, đầu tiên là đem hành trình của Văn Nhân Mạc cho Bạch Quang, rồi mặc cho Bạch Quang chịu trách nhiệm phục kích. ngờ sau khi bị tổn thất hơn trăm người cũng thể giết chết Văn Nhân Mạc.

      Tiếp đó lại núp trong Diễm bang, tính toán thừa dịp trước khi Văn Nhân Mạc trở về liền đoạt chức bang chủ. ngờ bang chúng căn bản tin tưởng Văn Nhân Mạc chết, mà toàn bộ còn hăng hái chống cự lại Bạch Bang, khiến hai người bọn họ thể thành công.

      Sau khi Văn Nhân Mạc trở về, Lý Đường chủ bị bắt cũng là do bọn họ điều tra kỹ, như vậy về sau xuất chuyện gì, cũng có người hoài nghi đến Lý Đường chủ. Đến lúc đó nhân cơ hội ám sát Văn Nhân Mạc, đánh lén Diễm bang, đợi đến lúc đó ta an bài Lý Đường chủ ra ngoài bắt vài tên nội gian, tình thế lúc đó rối rắm, bang chúng đề cử Lý Đường chủ làm bang chủ Diễm bang mới.

      Văn Nhân Mạc lợi dụng cuộc so tài bắn súng để chọn Đường chủ mới, khiến cho hai người bọn họ cảm thấy ông trời cũng giúp bọn họ. Bạch Quang tự nhận là có thể ngồi yên ổn ở chức vị đường chủ, như vậy cơ hội chiếm được Diễm bang lớn hơn. Nhưng nửa đường lại xuất Triển Thất tranh giành với , lại thiết kế người sát hại Triển Thất, sau khi kế hoạch bị thất bại, Bạch Quang liền chạy trốn.

      Sau khi Đường chủ khai báo thêm số chuyện, Văn Nhân Mạc liền hạ lệnh đưa ông ta . Khi Lý Đường chủ rời , Triển Thất và Văn Nhân Mạc tiếp tục bàn bạc về kế hoạch tiếp theo. Khi bọn họ bàn luận xong, Triển Thất cũng rời , lúc này nóc nhà yên tĩnh đột nhiên bỗng nhúc nhích, tiếp đó có bóng người xuất , nhìn xung quanh xác định có người nào, thừa dịp ban đêm rời khỏi Diễm bang.
      251XYZ thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11: Mắng là nam hồ ly tinh?

      "Như thế nào, dược liệu này của tôi cũng tệ lắm chứ?."

      Lúc này người chuyện chính là Triển Thất, người mới vừa rời , sau khi xác định xung quanh còn ai, nên lặng lẽ quay trở lại. Hơn nữa vừa rồi là do Lý Đường chủ bị Triển Thất bỏ thuốc, bất tri bất giác đem tất cả mọi chuyện hết ra ngoài.

      "So với thuốc mê lần trước, có vẻ cao cấp hơn chút, tuy nhiên đều chỉ là ít trò mèo."

      Văn Nhân Mạc thể vẻ mặt gì, nhìn vẻ mặt khoe khoang của Triển Thất, bèn dội cho chậu nước lạnh.

      "Trò mèo, hừ, bang chủ đại nhân của tôi, tôi chờ xem chuyện đại của ngài."

      Triển Thất vốn muốn khoe khoang liền cảm thấy lạnh từ đầu đến chân, mặc dù Triển Thất bình thường rất tùy ý, nhưng cảm xúc của rất ít dao động. Kể từ sau khi gặp được Văn Nhân Mạc, rất nhiều lần muốn nổi giận. vì vậy sau khi lạnh lùng câu, liền ở để ý tới Văn Nhân Mạc nữa, đá cánh cửa rời , giằng co hai ngày, nên ngủ bù rồi.

      Khi Triển Thất rời , Văn Nhân Mạc vẫn vẻ mặt lãnh khốc, tới trước cửa sổ, hướng về phía trăng sáng vừa nhú từ trong đám mây đen ra, khẽ nở nụ cười, thầm thầm câu: "Có lẽ đưa về đây, là quyết định chính xác nhất."

      "Cái gì, mày cái tên khốn kiếp chết tiệt kia phản bội tao, mày xác định người mày nhìn thấy chính là Lý Đường chủ."

      Khi thủ hạ của Bạch Quang trở lại bẩm báo chuyện này, vẫn còn nửa tin nửa ngờ, trước sau cẩn thận suy nghĩ chút, Lý Đường chủ giấu mình rất kỹ, hoàn toàn cần thiết phải làm chuyện này, có phải đây là mưu kế của Văn Nhân Mạc hay ?.

      "Thuộc hạ xác định qua, người này đúng là Lý Đường chủ, phụng mệnh lệnh của ngài, thuộc hạ bước cũng dám rời khỏi Lý Đường chủ, còn đem thánh dược Ngài cho để chữa thương cho ông ta. ngờ tối hôm qua ông ta có thể xuống giường lại, chuyện đầu tiên chính là tìm Văn Nhân Mạc, sau đó liền đem tất cả mọi chuyện hết ra ngoài, chắc chắn giả."

      "Đáng chết, tao muốn cho biết, phản bội tao là có kết cục gì. , bắt con trai cái tên khốn kiếp kia cho tao."

      Sau khi Bạch Quang nghe thuộc hạ bẩm báo, suy nghĩ tỉ mỉ lần, rất nhiều chi tiết quả chỉ có Lý Đường chủ mới biết, như vậy, Lý Đường chủ làm phản rồi.

      "Nếu rượu mời uống, uống rượu phạt, lão tử muốn gì được gì đó, cho phép có bất kỳ người nào phá hư"

      Thuộc hạ vừa rời , Bạch Quang diện mạo dữ tợn ở trong phòng đập đồ, vốn khuôn mặt có chút xấu xí, giờ càng trở nên vặn vẹo hơn.

      Ở Diễm bang, Lý Đường chủ mới vừa rời giường khỏi rùng mình ớn lạnh, cảm giác như sắp có chuyện gì xảy ra vậy. Cẩn thận đem kế sách nghiên cứu cùng Bạch Quang suy nghĩ từ đầu đến đuôi lần, xác định có bất kỳ cạm bẫy gì mới an tâm. Nghĩ đến có thể do nguyên nhân vẫn còn bệnh, liền trở về giường nằm xuống, trong lòng suy nghĩ tới người phụ nữ tên Tiểu Đào Hồng trong nhà chứa, bèn cười dâm, hoàn toàn nhớ đêm qua xảy ra chuyện gì.

      Ngay tại lúc đó, Triển Thất muốn ngủ bù chút cũng thể an bình, sáng sớm nghe phía ngoài có người gầm thét, há miệng vừa ngáp vừa mặc quần áo tử tế sau đó ra bất mãn mắng: "Người nào muốn tìm chết tìm nơi khác chết , đến cửa của tiểu gia giày vò cái gì"

      Người vừa tới phải là ai khác, chính là Lý Đại Ngưu. Lại đêm qua Lý Đại Ngưu mình người ngủ yên nên lại lại ở trong sân. Mấy ngày nay chuyện tình của Văn Nhân Mạc sắp đem hành hạ tới chết, người rất dễ kích động, cuối cùng quyết định suy nghĩ nữa, nên tìm Văn Nhân Mạc hỏi cho ràng.

      Khi tới phòng của Văn Nhân Mạc lại thấy Triển Thất lén lút chạy vào phòng . dám tới nhìn nữa, bên trong phòng cái gì cũng nghe ràng lắm, bao lâu, liền thấy Triển Thất tức giận rời khỏi phòng của Văn Nhân Mạc.

      vốn tưởng rằng Triển Thất bị cự tuyệt, lúc vui vẻ, lại thấy Văn Nhân Mạc tới trước cửa sổ hướng về phía bóng lưng của Triển Thất nở nụ cười. Phải biết Văn Nhân Mạc rất ít khi nào thể chuyện gì nét mặt, muốn nhìn thấy cười, là khó hơn lên trời rồi.

      nhận định Văn Nhân Mạc và Triển Thất nhất định là có gian tình, nên toàn bộ nguyên nhân đổ hết cho Triển Thất, cảm thấy đều là do quyến rũ Văn Nhân Mạc, cho nên sáng sớm liền tìm tới.

      "Ngài là con hồ ly tinh đực biết xấu hổ, dám quyến rũ Bang chủ, hãy chịu quyền của Đại Ngưu tôi ."

      Sau khi Lý Đại Ngưu nhìn thấy Triển Thất xuất , mắng to tiếng, liền hướng Triển Thất đấm quyền.

      Triển Thất từng nghe Nhân Mạc về người tên Lý Đại Ngưu này, là người rất trung thành, có thể vì Văn Nhân Mạc làm bất cứ chuyện gì, là người liều mạng vì chủ. Nhưng mà đúng là người quá xúc động, hơn nữa có chút nóng tính.

      Nghe thấy Lý Đại Ngưu gọi là nam hồ ly tinh, còn quyến rũ Văn Nhân Mạc, Triển Thất muốn cười to, cho dù có là hồ ly tinh, cũng thể quyến rũ Văn Nhân Mạc a, tên mặt lạnh đó, còn chưa làm chết rét sao.

      "Phóng cái rắm vào mặt mẹ cậu, quả đấm của cậu vừa thối vừa cứng, tuyệt ăn ngon. Nhóc con! Cho dù muốn ăn tôi cũng phải ăn Bang chủ, vừa trắng vừa mềm."

      Sau khi biết lý do Lý Đại Ngưu tìm đến, Triển Thất nhịn được muốn trêu chọc , dễ dàng tránh quyền đánh tới, vừa , sắc mặt còn lộ ra vẻ háo sắc, muốn bao nhiêu dâm đãng có bấy nhiêu dâm đãng, còn thiếu điều sắp chảy nước miếng nữa thôi.

      Nhưng có điều Triển Thất ngờ chính là, những lời với Lý Đại Ngưu, bị Văn Nhân Mạc vừa lúc đến tìm , nghe đến câu cũng bỏ sót.
      251XYZ thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12: giống phụ nữ?

      Hôm nay là ngày Lý Đường chủ cùng Bạch Quang ước định. Chắc hẳn tối hôm qua xảy ra chuyện gì, tại Bạch Quang nhất định biết, biết đối phó với Lý Đường chủ thế nào.

      Ngay sáng sớm Văn Nhân Mạc tới đây vì muốn đưa Triển Thất ra ngoài nghe ngóng tin tức, ra hoàn toàn có thể sai thuộc hạ tới , nhưng chẳng biết tại sao lại đích thân tới.

      Thời điểm gần tới phòng Triển Thất liền nghe thấy Lý Đại Ngưu chửi Triển Thất, biết thực lực của Triển Thất, hơn nữa cũng làm gì Lý Đại Ngưu, nên bình tĩnh đuổi đám người vây xem xung quanh, chỉ mình tới đây, đúng lúc nghe được Triển Thất câu kia.

      cúi đầu nhìn hai tay của mình, nhíu mày, thầm câu: "Tôi giống phụ nữ sao?"

      Mặc dù thanh của rất , nhưng Triển Thất vẫn nghe thấy, trong lòng nghĩ đến lần từng bắt tay Văn Nhân Mạc, chậc chậc, cảm giác bàn tay đó, mềm mại giống như con nha. Vẻ mịn màng khiến cho thiếu nữ như rất đố kỵ

      "Lão đại"

      Đây là do Triển Thất sau khi nghĩ tới nghĩ lui mới quyết định gọi, sau khi kêu tiếng, để ý đến Lý Đại Ngưu nữa mà về phía , sớm như vậy tìm đến , nhất định có chuyện gì đó xảy ra.

      Đối với việc Triển Thất gọi khác với mọi người, Văn Nhân Mạc chỉ nhướng mày, cũng có phát biểu bất kỳ ý kiến gì, Lý Đại Ngưu nhìn thấy Văn Nhân Mạc tới lập tức chạy trốn giống như chuột thấy mèo.

      " qua đây là có tin tức?"

      Bạch Quang chỉ cho rằng bố trí rất nhiều gian tế ở Diễm bang mà ai hay, ra biết là Văn Nhân Mạc sớm biết. ngấm ngầm cho phép, tại sao có thể có nhiều người như vậy xuất mà còn chưa có lộ ra bất kỳ chân tướng gì. Muốn tới gian tế, người của Văn Nhân Mạc phái cũng nhiều lắm, nhưng đều là những nhân tài, địch mười, cho nên Bạch Bang có động tĩnh gì, Văn Nhân Mạc biết trước tiên.

      Triển Thất rốt cuộc cũng biết tại sao Văn Nhân Mạc nóng nảy vì chuyện này, ra là vậy, cho nên chuyện này đều nằm trong lòng bàn tay của .

      Văn Nhân Mạc chỉ hơi gật đầu trả lời, tiếp đó đưa Triển Thất phi qua tường ra ngoài.

      đường tại rất náo nhiệt, chính là vì lúc này có con ngựa phi như điên, phía sau là người đàn ông áo đen cưỡi con ngựa khác đuổi theo. Mắt nhìn thấy người cưỡi con ngựa điên sắp lao vào chiếc xe ngựa phía trước. Ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, người đàn ông phía sau lập tức kịp thời ôm lấy người đàn ông tương đối thấp bé phía trước, rơi xuống đất an toàn.

      Hai người này chính là Triển Thất và Văn Nhân Mạc, sau khi ra ngoài, Triển Thất đề nghị hai người nên cải trang, cuối cùng quyết định cải trang thành người đàn ông phiêu bạt giang hồ.

      Thế nhưng thân phận này lại mang đến cho phiền toái, giang hồ đều phải cưỡi ngựa nha, khi Triển Thất lên ngựa mới biết đề nghị này của mình có nhiều ngu xuẩn đến thế nào.

      Xe, máy bay, ca-nô những thứ này đều biết lái, nhưng việc cưỡi ngựa đáng chết này lại biết cưỡi, hơn nữa còn rất mất thể diện khi bị ngựa hất té xuống. Sợ lại lần nữa bị Văn Nhân Mạc cười nhạo, vì thể diện, dùng ám kình ngăn chận ý đồ bị con ngựa hất xuống, hướng về phía mông ngựa quất roi, kết quả chính là, dừng lại được, mặc cho con ngựa này điên cuồng chạy loạn khắp nơi.

      "Mày nhớ đó, xem tiểu gia trở về có ăn thịt mày !"

      Lúc này Triển Thất an toàn rơi xuống đất, phẫn hận mắng con ngựa hả hê bên cạnh.

      "Cái tên nhà quê này, dám đụng xe của chủ tử chúng ta, mẹ nó, mày thấy sống như vậy đủ rồi hả?"

      lúc Triển Thất vẫn cùng con ngựa kia so tài, bị người tùy tùng của chiếc xe vừa bị đụng mắng.

      Triển Thất bực bội, vào lúc này mà mắng , chính là tìm chết.

      hai lời, trực tiếp lên đấm đá trận vào gã tùy tùng kia, đây là tên tự đưa mình tới cửa cho trút giận, ngu sao mà đánh.

      Khi Triển Thất đánh đủ rồi, hết giận trở lại bên cạnh Văn Nhân Mạc mới phát , đầu đường vừa rồi còn chật chội khác thường chẳng biết từ lúc nào trống mảng lớn. Hai người và tên tùy tùng bị nhóm người vây vào giữa.

      "Mày có biết, ở Bạch Thành này có người nào ở trước mặt tao dám đánh người của tao. Hôm nay, đem chân của mày cắt rời, rồi treo ở cửa thành khó giải mối hận trong lòng của tao."

      chuyện là người ở trong cỗ xe ngựa suýt bị đụng bước ra, người đàn ông trông ốm đau bệnh tật, nhìn cũng biết do ham mê tửu sắc, túng dục quá độ mà thành.

      Lời này vừa ra, Triển Thất im lặng triệt để, quay đầu lại liếc nhìn Văn Nhân Mạc, nhắc tới lão đại trong Bạch Thành trừ ra còn có thể là ai khác, từ lúc nào liền xuất người như vậy.

      "Ai, cậu bé này quá vọng động rồi, lần này xong rồi, nhìn dáng dấp vẫn còn con nít a"

      "Cậu bé, nhanh lên dập đầu nhận lỗi , có lẽ còn có thể lưu lại tính mạng!"

      . . . . . .

      "Hừ, cho dù bây giờ mày có quỳ xuống dập đầu trăm cái, bố mày cũng tha cho mày!"

      Thời điểm Triển Thất còn sững sờ, tên đàn ông bệnh tật lần nữa mở miệng, sau khi nghe những người chung quanh lên tiếng, càng thêm kiêu căng cuồng vọng.

      " là con trai của Bạch Quang, Bạch An Huy."

      Khi Triển Thất còn ngờ vực, Văn Nhân Mạc kề sát bên tai cho biết thân phận của đối phương.

      "Con trai của lão thất phu kia, hừ, tới đúng lúc, hôm nay tôi giáo huấn ta chút.". Sau khi biết thân phận đối phương, trong lòng Triển Thất hả hê, hôm nay phí công ra cửa, chuyện tốt như vậy mà để cho gặp được.

      tại cả người tràn đầy ý chí chiến đấu, hoàn toàn quên chuyện vừa rồi mình mới bị ngựa đá. Kể từ khi tới thế giới này, còn chưa hoạt động tay chân, tại thương tích hoàn toàn bình phục, lấy mấy người này luyện tay chút, vừa đúng lúc có thể kiểm tra xem cơ thể khôi phục ở mức độ nào.

      " đừng lên, giao cho tôi."
      251XYZ thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13: mình đấu với Đường chủ của Bạch Bang.

      " đừng lên, giao cho tôi."

      Triển Thất quay đầu nhìn Văn Nhân Mạc cười , tiếp đó xoay người về phía mấy tên tùy tùng kêu gào.

      "Tiểu gia ở đây chờ đâu rồi, các người cứ từng người từng người bước ra, hay là cùng nhau tiến lên?."

      "Lại chủ động tới chịu chết, , bắt thằng nhóc đó lại cho tao."

      " dẫn theo mấy tên hèn nhát như vậy mà dám ra oai cưỡng bức người khác sao?"

      Con trai của Bạch Quang vừa dứt lời, phát , đợi người của lên, Triển Thất tới trước mặt của . Những tên tùy tùng vừa rồi còn đứng xung quanh bây giờ tất cả đều nằm đất.

      "Bịch!!"

      Triển Thất nâng chân đá bay ra ngoài, khi đụng phải xe ngựa phía sau vẫn còn chưa ngừng lại, tiếp tục bay xuống đất rồi phun ra búng máu tươi.

      Hôm nay Bạch An Huy ra ngoài liền dẫn theo mấy gã tùy tùng, bình thường luôn hoành hành ngang ngược. vừa xuất mọi người chạy trốn, nên đâu cần mang cao thủ theo làm gì, nhưng hôm nay xui xẻo vì đụng phải Triển Thất .

      "Mày...mày, mày chờ đó cho tao, cha tao chắc chắn tha cho mày, cha tao là Bang chủ Bạch Bang."

      Lúc này Bạch An Huy bị đánh nằm dài dưới đất còn quên mang cha ra hù dọa người ta, cho rằng Triển Thất sợ mà bỏ qua cho , nào ngờ, lý do bị đánh chính là vì là con trai của Bạch Quang.

      "Ha ha, Bạch Quang nhằm nhò gì, tiểu gia ở đây chờ, kêu cái tên chó má đó mang theo tiền tới chuộc , nếu tôi cắt đứt chân chó của . Các người, báo cho bang chủ của các người biết, con trai của Bang chủ nằm trong tay tôi, kêu Bang chủ các người mang 5000 đồng tới đây"

      Triển Thất còn chưa hết, có người chạy . suy nghĩ làm sao mà thoát tìm người giúp tay, vị này cư nhiên lại cả gan chủ động kêu bọn họ tìm người, trong lòng thầm nghĩ, "Để xem bây giờ mày hống hách, hồi sau cho mày khóc, lão tử nhất định bắt mày phải chui qua cái đũng quần tháng còn chưa tắm của lão tử."

      Văn Nhân Mạc đưa ngựa cột vào cây cột bên cạnh, rồi tới bên cạnh Triển Thất. Mấy gã tùy tùng này khiến sợ hãi, nhưng ở Bạch Bang vẫn có số người tài ba. nghĩ dù sao Triển Thất cũng là phụ nữ, dù bản lĩnh có khá hơn nữa, có thể đánh thắng mấy người đàn ông, nhưng nếu là đám cũng chắc. đứng ở bên cạnh , có thể phòng ngừa bị thương tổn.

      Triển Thất cũng để ý Văn Nhân Mạc nghĩ như thế nào, cầu nguyện tới nhiều người chút. Vừa rồi chỉ có mấy tên so với sức mình vẫn còn rất ít, vừa đánh gục, tuyệt thoải mái.

      Chỉ có điều hình như quên mất, cho dù chỉ là mấy tên sai vặt, muốn đánh người trong nháy mắt cũng dễ dàng. Hiển nhiên và Văn Nhân Mạc đều phải là người bình thường, cho nên căn bản nghĩ tới chuyện này.

      Lần đầu tiên có người dám đánh hoành hành ngang ngược, còn đánh Bạch An Huy, thêm vào đó còn xui khiến đối phương tìm người, những quần chúng vây xem kia cũng hưng phấn. Bình thường vẫn bị Bạch Quang khi dễ, bây giờ nhìn nửa sống nửa chết nằm dưới chân của Triển Thất, trong lòng cảm thấy rất thoải mái. Hơn nữa nhìn thấy chỉ cần mấy quyền liền giải quyết hết đám đàn ông trông còn mạnh hơn, vì vậy xem như thần tượng mà sùng bái.

      "Huynh đệ là người ở bang phái nào, nhìn dáng dấp lạ mắt vô cùng, phải người của Bạch Thành tôi, Thiếu gia nhà tôi đụng phải ngài, tôi xin thay mặt ngài ấyxin lỗi ngài. Ở đây có 1 vạn tệ, xin hiếu kính đến ngài. Mong rằng ngài bỏ qua cho thiếu gia của chúng tôi."

      Chưa được vài phút, liền tới mấy chục người, người nào người đấy đều cao lớn vạm vỡ. Trong tay còn cầm đao. người dẫn đầu trong nhóm đó bước ra trước hướng Triển Thất giải hòa.

      " gọi là Lý Hải, là Đường chủ của Bạch Bang, là người ngay thẳng, rất trung thành, công phu quyền cước tệ."

      Văn Nhân Mạc nhìn thấy người tới, hướng Triển Thất nhắc nhở. Triển Thất nhìn vẻ rất kỳ quái, choáng nha, nhìn vị này dường như chưa hề xuất bang, vậy mà người nào cũng biết. Tuy nhiên cũng bắt đầu cẩn thận, Văn Nhân Mạc Lý Hải tệ, nhất định là người khó đối phó, song, người càng cường hãn, lại càng có thể khơi lên ý chí chiến đấu của .

      "Tôi lăn lộn chỗ nào quan con mẹ nó liên quan gì đến ông, tôi các người kêu cái tên bang chủ chó má đó tới đây, các người coi là cái gì, nếu hôm nay bang chủ của các người tới, cũng đừng mong đưa được con rùa này về."

      Hôm nay Triển Thất chỉ thuần túy là tìm người để đánh, ai kêu hôm nay khó chịu, dù là Bạch bang chủ có đích thân đến, cũng muốn gây chuyện.

      Lời của vừa ra, chỉ làm cho đối phương nổi giận, mà Văn Nhân Mạc cũng nhíu mày, phải dưỡng nữ của lão đại Chu Tước môn rất nhu nhược sao? Sao này lại thuận miệng mà mắng người đầy thô tục như vậy?.

      Lý Hải nhìn thấy đối phương chỉ có hai người, hơn nữa thông qua phong cách là có thể biết đều phải là người bình thường. Đặc biệt là Văn Nhân Mạc đứng ở phía sau Triển Thất, lúc này mặc dù dáng vẻ dịch dung, thế nhưng khí thế áp bức của ta ông vẫn có thể cảm nhận được . Dù là mấy cao thủ của Bạch Quang cũng cản nổi.

      Thời điểm nghe mấy tên tùy tùng về thông báo chuyện này, ông cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng bây giờ, khi nhìn thấy hai người này dám hành động thiếu suy nghĩ. Bang chủ hôm nay có chuyện quan trọng phải làm nên thể quấy nhiễu, cho nên rất khách khí đối với Triển Thất. ngờ Triển Thất lại chút nể mặt ông, ràng cho thấy họ có thực lực.

      Nhưng thế nào ông cũng đường đường là Đường chủ của Bạch Bang, ở bạch thành này chỉ cần Bạch Bang dậm chân cái cũng run run lên, chưa bao giờ bị người vũ nhục qua. Bây giờ cũng cần quản có hậu quả gì, đối phương chỉ có hai người, bọn họ mười mấy người còn đánh lại sao

      "Xem ra vị huynh đệ này có ý kiếm chuyện rồi, vậy tôi xin mạn phép lĩnh hội ngài thôi."

      Lý Hải khoát tay ra hiệu cho huynh đệ phía sau xông lên, hướng về phía Văn Nhân Mạc chuyện. Ông đem Triển Thất để ở trong mắt. Hơn nữa ông vẫn được xem là người chính trực, dù có tức giận thế nào cũng trực tiếp cùng nhóm người vây công, loại phương thức quần đấu này ông vẫn luôn khinh thường.

      "Đối thủ của ông là tôi, trước tiếp thử quyền của tôi !"

      Triển Thất thấy đối phương đem để ở trong mắt, liền tức giận bừng bừng, trực tiếp công kích về phía Lý Hải.

      Tuy nhiên quyền này bị Lý Hải tránh được, sau khì ông nhìn thấy Triển Thất xuất quyền dám có lòng xem thường nữa, chỉ có chính ông mới biết, vừa rồi né tránh quyền này phải tốn bao nhiêu sức lực như thế nào. Thu hồi tâm trạng, chuyên tâm công kích lại.

      quyền vừa rồi của Triển Thất dùng tám phần sức lực, hơn nữa tốc độ lại nhanh, đánh bất ngờ, vốn định quyền đánh ngã Lý Hải phủ đầu, nhưng lại bị ông ta tránh được. Đúng như Văn Nhân Mạc , ông ta cũng có chút bản lãnh.

      Thời điểm còn ở đại, từ Triển Thất tiếp nhận kiểu huấn luyện ma quỷ, bản lĩnh của trong giang hồ cũng đứng số số hai. Bây giờ mặc dù thân thể này vẫn còn tương đối yếu ớt, thể phát huy toàn bộ sức mạnh của , nhưng có thể né tránh quyền gồm tám phần sức lực của cũng là rất lợi hại, lập tức liền hưng phấn đánh tiếp.

      Bịch!!

      Tốc độ và sức lực của Triển Thất rất tốt, sau mấy hiệp quyền trúng vào bụng Lý Hải, trực tiếp đánh ông té xuống đất.

      Tuy nhiên việc này đối với Lý Hải mà , phải là tổn thương rất nặng, mà còn khơi dậy ý chí chiến đấu của ông, hai người lần nữa tiếp tục đánh tới.

      Bịch!

      Sau mấy hiệp Triển Thất lại cước đá ngã Lý Hải

      Bịch!!

      Mấy trăm hiệp qua, Triển Thất trừ lần tránh né linh hoạt bị Lý Hải đánh trúng quyền, sau đó đối phương còn đụng được vào y phục của chứ đừng gì là thân thể. Ngược lại Lý Hải, biết bao nhiêu lần đứng dậy từ dưới đất. Toàn thân chỗ nào là bị thương. Rốt cuộc, lại lần nữa bị Triển Thất đánh tới còn hơi sức bò dậy.

      "Các huynh đệ, đánh bị thương Đường chủ của chúng ta, liều mạng với "
      251XYZ thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14: Mật thất nghe trộm

      "Các huynh đệ, đánh bị thương Đường chủ của chúng ta, liều mạng với "

      Nhóm người của Lý Hải nhìn thấy ông bị đánh bại nên tất cả đều đỏ tròng mắt đánh về phía Triển Thất. Lý Hải nằm đất muốn ngăn cản cũng ngăn cản được nữa.

      "Ha ha, tiểu gia ta chỉ muốn các người cùng tiến lên, như vậy mới sảng khoái."

      Mới vừa cùng Lý Hải quyết đấu, Triển Thất trong trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất. Sức mạnh trong cơ thể cũng đạt tới điểm cao nhất, tay đeo găng hướng đối phương đánh tới.

      Bang bang!!!

      Những tên đàn ông này mặc dù so sánh với mấy tên tùy tùng vừa rồi mạnh hơn chút, nhưng so với Lý Hải lại kém hơn rất nhiều. Triển Thất Linh hoạt xuyên qua xuyên lại trong đám người, gần như chỉ cần mấy quyền là có thể đánh ngã tên.

      Trong khi Triển Thất hưng phấn, Văn Nhân Mạc lại lo lắng, thân thể Triển Thất vừa mới khỏi, vẫn còn chưa thích hợp vận động kịch liệt như thế. Hơn nữa đối phương có nhiều người, thể lực càng về sau càng yếu hơn. Cũng khôngbuồn trông nom Bạch An Huy nằm đất giả chết, mà gia nhập chiến đấu.

      Văn Nhân Mạc cũng dùng toàn lực, theo sau Triển Thất, giờ giờ phút phút đều nhìn chằm chằm. Nên có người muốn cầm đao bổ về phía Triển Thất cước đá bay. biết, nếu là trực tiếp ra tay thu thập những người này, Triển Thất chắc chắn mất hứng, ầm ĩ với . biết, từ khi nào bắt đầu quan tâm đến cảm thụ của Triển Thất.

      "Ha ha ha, thoải mái quá, tiểu gia rất lâu có sảng khoái như vậy qua."

      Khi và Văn Nhân Mạc giải quyết hết đám người đó, bèn ngồi phịch xuống đất, ở trước mặt mọi người phá lên cười.

      Những người vây xung quanh mới bắt đầu còn nhìn náo nhiệt, khi nhìn thấy đao bay kiếm lượn bị hù chạy hết. Bạch An Huy cũng thừa dịp náo loạn chạy trốn, tuy nhiên Triển Thất căn bản thèm để ý , tại vui vui vẻ vẻ đánh trận, cảm thấy chính mới xem như chính thức sống lại.

      "Gia hôm nay vui mừng nên để lại cho hai người các người trăm đại đồng trở về khám bệnh thôi."

      Triển Thất mặc dù rất sảng khoái, nhưng vẫn quên món tiền chuộc mà Lý Hải vừa mang tới. tại Bạch An Huy bỏ chạy, như vậy tiền cũng thể mang theo rồi, khí phách lấy trong túi ra hai trăm đồng, ném cho Lý Hải, sau đó khoác vai Văn Nhân Mạc rời .

      "Lão đại, như thế nào, hôm nay làm mất thể diện chứ?."

      Giờ phút này hai người cũng để ý tới hai con ngựa nữa, trong Bạch Thành cũng có rất nhiều người Diễm bang, bọn họ tự mang .

      "Cũng vậy, quyền kia của cũng chẳng có gì ghê gớm."

      Văn Nhân Mạc vẫntrả lời lạnh lùng như cũ, bây giờ khoác vai Triển Thất, bởi vì chiều cao của Triển Thất với tới chiều cao gần 1m9 có chút cố hết sức.

      Hai người cứ như vậy kề vai sát cánh đường, bây giờ mặc dù con đường này ít người, nhưng vẫn có ít người qua đường, khỏi hoảng sợ nhìn bóng lưng của bọn họ. Ban ngày ban mặt, hai người đàn ông ôm nhau chặt như vậy, cũng quá kinh hỷ . . . . . .

      Đối với câu trả lời của Văn Nhân Mạc, Triển Thất sớm nằm trong dự liệu. Chỉ là bản lĩnh của sau này trở về phải tăng cường rèn luyện rồi. Nếu là trước kia, mười Lý Hải cũng đụng tới được sợi tóc gáy của .

      ", tôi mời uống rượu."

      Sau khi về tới mật thất, nhìn bánh ngọt bàn Triển Thất buồn bực. Vốn tính toán phải uống bữa, nhưng mà trước mắt còn việc quan trọng phải làm, liền đổi lần sau .

      tại vị trí hai người bọn họ ngồi quán rượu do thế lực bí mật của Văn Nhân Mạc quản lý, nơi Bạch Quang và Lý Đường chủ ước định là căn phòng sát vách. phải Lý Đường chủ bọn họ đủ cẩn thận, mà bởi vì gian mật thất này quá mức bí .

      Quán rượu này nhìn từ bên ngoài, tầng chót nhất chỉ có gian, nhưng kết cấu bên trong lại là hai gian. Triển Thất rốt cuộc cũng biết làm sao tình báo của Văn Nhân Mạc nắm được tin tức rồi. Thử nghĩ xem, mọi người tới chuyện quan trọng cũng tìm gian phòng có vẻ bí , vì ai cũng để ý sợ sát vách có người nghe lén, vì vậy khi bọn họ yên tâm đem kế hoạch bí mật ra bị thủ hạ của Văn Nhân Mạc nghe được.

      "Bạch Quang và Lý Đường chủ lần trước cũng gặp nhau tại nơi này, vậy sao còn có thể bị người của Bạch Bang phục kích."

      "Con đường kia gần"

      Văn Nhân Mạc có quá nhiều giải thích, nhưng Triển Thất biết, choáng nha, biết có mai phục mà vẫn con đường kia, hoàn toàn có đem đối phương để ở trong mắt, thực lực của ta phải mạnh như thế nào hả?

      "Phu nhân, phu nhân, mau tỉnh lại, đến tột cùng là tên súc sinh nào làm?"
      Khi Triển Thất và Văn Nhân Mạc chuyện trời dưới đất, phòng sát vách truyền đến tiếng gào xen lẫn tiếng khóc thê thảm. thanh này chính là của Lý Đường chủ .

      Biết nhất định là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nếu Lý Đường chủ luống cuống như thế. Tiếp đó, khi Triển Thất tò mò, Văn Nhân Mạc liền ôm Triển Thất tung người lên nóc nhà, ra chỗ này còn có cửa sổ , cần phải , phòng sát vách nhất định nhìn thấy được.

      Sau khi chứng kiến cảnh tượng ở phòng sát vách, Triển Thất nhịn được càng muốn thu thập Bạch Quang. Chỉ thấy Lý Đường chủ ôm người phụ nữ trung niên quần áo rách nát. Cả người đầy vết thương, nhìn dáng dấp có vẻ ngừng bị người xâm phạm.

      Phu nhân của Lý Đường chủ Diễm bang Triển Thất gặp qua lần, là người phụ nữ rất dịu dàng. Triển Thất đối với bà có ấn tượng rất tốt. bà là vợ cả của Lý Đường chủ, con trai duy nhất của ông ta chính là do vị phu nhân này sinh ra. Lý Đường chủ đối với bà cũng có tình cảm, mặc dù có rất nhiều vợ bé nhưng vẫn đối với bà rất tốt.

      "Khốn kiếp, lại có thể ra tay ác độc đối với phụ nữ tay trói gà chặt như thế." Triển Thất thầm thề, nhất định phải khiến cho Bạch Quang thảm thiết hơn so với bây giờ.

      Văn Nhân Mạc cảm nhận được phẫn nộ của Triển Thất, nên tay ôm siết chặt, chứ an ủi .

      Lý Đường chủ khóc lát mới phát bàn có lá thư, vừa đúng góc độ này Triển Thất và Văn Nhân Mạc có thể đọc được.

      Nội dung phía trong đại khái chính là cảnh cáo Lý Đường chủ đừng đùa bỡn hoặc làm gì mờ ám, tất cả cứ theo kế hoạch mà làm việc, nếu , tính mạng con ông cũng giữ được.

      Sau khi Lý Đường chủ nhìn thấy tin tức ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều, tháo áo khoác người bọc lại cho Lý phu nhân, sau đó ôm bà ra ngoài.

      Sau khi Triển Thất và Văn Nhân Mạc thấy ông ta rời cũng ra khỏi mật thất

      "Bạch Quang, những ngày an nhàn của mày chỉ còn vài ngày nữa thôi."
      251XYZ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :