1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 103: Động phòng hoa chúc.

      “Mạc, dừng lại.”

      trở thành cỗ máy giết người tàn nhẫn nhưng khi nghe được lời của Triển Thất Văn Nhân Mạc lập tức tỉnh táo lại, lúc đầu tưởng mình nghe nhầm nhưng khi quay đầu lại nhìn lập tức từ sát nhân cuồng ma trở thành người đàn ông dịu dàng.

      “Thất.”

      Văn Nhân Mạc vừa kêu lên tiếng, tiếng gọi còn chưa dứt ngã khuỵu xuống, như vậy dọa Triển Thất sợ hãi, vội vàng chạy tới đỡ dậy, bắt mạch, sau khi xác định có việc gì mới yên lòng.

      “Phu nhân, bang chủ là bị làm sao vậy?”

      có việc gì, các giúp tôi đỡ ấy lên giường , ấy vì bị máu lưu thông do mới vừa rồi bị kích thích quá độ, chỉ cần nghỉ ngơi chút là tốt rồi.”

      Sau khi nghe Triển Thất vậy mọi người mới yên lòng, nhớ tới màn vừa thấy làm cho người ta kinh hãi quá mức, lúc này có vài người còn trường nhịn được chạy ra ngoài nôn mửa.

      “Người đâu, mang đến cho tôi thùng nước ấm.”

      Sau khi chuẩn bị nước xong, Triển Thất ôm Văn Nhân Mạc đặt vào trong thùng gỗ, những năm nay thường xuyên luyện võ nên cơ thể có vẻ cường tráng hơn so với đàn ông, nên việc ôm Văn Nhân Mạc đặt vào thùng gỗ cũng cần cố gắng hết sức. Cái thùng này rất lớn, sau khi đặt Văn Nhân Mạc vào thùng gỗ, cũng cởi hết bộ hỉ phục người rồi cùng ngồi vào thùng gỗ. nhàng dùng khăn lông lau sạch vết máu mặt , và cởi bỏ hết quần áo người , ba năm chưa từng thấy qua cơ thể của , lần trước cũng chỉ là quyết tâm nhìn, bây giờ nhân lúc ngủ say nên mới yên tâm to gan thưởng thức.

      Lồng ngực bền chắc, bụng có chút mỡ thừa nào, bắp thịt to lớn, nhìn thấy đàn ông có sức quyến rũ cực kì hấp dẫn, Triển Thất phải sắc nữ, nhưng khi thấy vóc người hoàn mỹ như thế vẫn nhịn được chảy nước miếng. Tay nhè lau lồng ngực của rồi lướt qua mỗi tấc da thịt cơ thể , khi lau đến sau lưng phát rất nhiều vết sẹo, có vết sẹo của thương cũng có vết sẹo của súng, mặc dù vẫn biết rất vất vả, nhưng quả nghĩ có thể bị nhiều vết thương như vậy.

      “Có phải nhìn rất xấu hay ?”

      Sau khi thấy những vết sẹo kia có khắc Triển Thất đau lòng cho , nước mắt cũng nhịn được mà rơi xuống, muốn nhanh chóng tắm cho xong để có thể ngủ ngon chút lại truyền đến giọng của .

      “Lão đại, tỉnh.”

      ra sớm tỉnh rồi, nhưng dám mở mắt, sợ tất cả đều là mộng, tỉnh lại chỉ còn mình. Ba năm nay, nằm mơ thấy em vô số lần, nằm mơ cùng em luyện bắn súng, vận động, ngủ, còn có giống như lúc này em chà lưng cho , nhưng mỗi lần tỉnh lại tất cả cũng chỉ là mơ. Em phải ôm chặt , được buông tay, em có biết rất sợ mất em , đồng ý với sau này bao giờ được phép để bị thương nữa được .”

      Vừa tỉnh lại Văn Nhân Mạc lập tức ôm Triển Thất chặt vào lòng, lúc đầu Triển Thất còn chưa thích ứng kịp nhưng khi nghe được vậy tâm lần nữa khó chịu. ra ba năm này phải mỗi ngày cũng đều mơ thấy sao, có người , vì đối phương nhớ nên mới có thể để nằm mơ thấy , buổi tối mỗi ngày hai người bọn họ cùng nhau vào giấc mộng cũng là bởi vì cả hai đều quá nhớ nhung lẫn nhau.

      Đến khi cảm nhận được nhiệt độ của người trong ngực lòng Văn Nhân Mạc mới buông xuống, biết đây phải là mộng, coi như Triển Thất đến bến Thượng Hải nhiều ngày như vậy nhưng vẫn lo được lo mất, cho tới bây giờ mới phát giác ra đây tất cả đều là , Triển Thất ở bên cạnh rồi.

      “Em có thấy vết sẹo lưng rất xấu hay ?”

      Triển Thất bên ôm bên vuốt ve mỗi vết sẹo lưng , cho nên Văn Nhân Mạc mới hỏi lại lần nữa, vẫn rất để ý chuyện này, nghĩ muốn cho cơ thể hoàn hảo nhất, cũng từng nghĩ đến dùng dược thủy xóa những vết sẹo đó, nhưng vẫn làm vậy, vì những vết sẹo này rất nhiều là do khi còn bé bị Thác Bạt Dã đánh khi bắt lại, muốn nhìn những vết sẹo này để nhớ tới bản thân từng chịu đau đớn như thế nào mới có thể kiên trì đến tận bây giờ.

      xấu xí, chút cũng xấu xí, phải đàn ông có sẹo mới men nhất ư, em rất thích nó.”

      “Ừ, men là sao?”

      “Đần, ý tứ chính là rất đàn ông, là Long Mai với em.”

      Triển Thất chưa từng tiết lộ ra việc biết tiếng , vì muốn hù dọa cho nên nối dối là do Long Mai .

      “Mới vừa rồi ràng thấy phát súng kia bắn trúng em, tại sao lại có chuyện gì? Hơn nữa ngay cả chút dấu vết bị thương cũng có là sao?”

      Khi xác định Triển Thất có chết, Văn Nhân Mạc quay mặt Triển Thất lại, kiểm tra khắp cơ thể của lượt. sờ khắp cả cơ thể của Triển Thất, Ni Mã, bây giờ hai người bọn họ có mặc quần áo lại cùng ngồi chung trong thùng gỗ, sờ tới sờ lui như vậy biết là quan tâm hay là có suy nghĩ muốn sỗ sàng nữa.

      ra em cũng cho rằng mình chết, nhưng là nhờ cái đó, hôm nay, khi hôn lễ em muốn buộc ngực chặt để mặc áo cưới cho đẹp, cái đó là làm từ vòng thép, cái đó Davy sử dụng để làm cho người áo cưới đẹp hơn cho nên thép vòng đó được cho rộng chút, khi đổi lại áo cưới em cũng có mặc áo lót, cũng lười cởi nó ra. Phát súng kia bắn trúng ngay vòng thép ngực cho nên em mới có thể bình yên vô .”

      Mặc dù đối với việc Triển Thất cái gì buộc ngực, cái gì vòng thép hiểu nhưng biết, đó là do cơ duyên xảo hợp mà phát súng kia bị đánh trật ra, cũng chính vì vậy mà Triển Thất mới nhặt về mạng.

      “Bà xã, tại có phải chúng ta nên làm chút gì ? Như là động phòng chẳng hạn?”

      Văn Nhân Mạc vừa vừa xấu xa cầm lấy tay Triển Thất đưa đến địa phương bí mật nào đó siết chặt lại, Triển Thất giật mình kinh hô ra tiếng, nào biết người đàn ông này khôi phục lại nhanh như vậy, hơn nữa mới vừa rồi còn trải qua trận huyết chiến mà còn có thể hăng hái chứ.

      Triển Thất biết là Văn Nhân Mạc đợi lâu rồi, sau lầ đầu tiên phát còn thích hợp làm nên mới bỏ qua cho , sau đó lại tách ra lâu như vậy mới gặp mặt nhau nhưng vẫn chưa ăn được , lại thêm lúc vừa rồi thiếu chút nữa rới , khắc kia khiến cho khao khát lại càng khao khát hơn, tại khẩn cấp muốn ăn vào bụng mới có thể an tâm.

      Hơn nữa, tại là cảnh tượng này càng kích thích nếu làm ra chuyện gì đó hẳn phải là đàn ông rồi.

      “Chúng ta đến giường có được ?”

      Cảm nhận được tiểu Văn Nhân Mạc kêu gào trong tay mình, Triển Thất cũng biết hôm nay là chạy thoát, nhưng ở phương diện này vẫn còn là người mới, cứ kích thích như vậy còn tiếp nhận nổi. Mới vừa rồi bởi vì Văn Nhân Mạc hôn mê nên mới có thể giúp tắm rửa, xem mạch tượng vốn cho là có thể bị hôn mê suốt ngày, nghĩ tới nhanh như vậy tỉnh lại.

      cần, em còn chưa có tắm xong cho đâu, chờ em tắm xong cho rồi sau đó cũng muốn tắm cho em nữa.”

      “Em rửa sạch rồi, cũng rửa sạch cho rồi, mới vừa rồi hôn mê nên biết.”

      cần ăn vạ, sớm tỉnh rồi, khi vào thùng gỗ em mới chỉ chà thôi, hơn nữa cũng chỉ chà lau ở sau lưng .”

      Triển Thất ngờ lão đại hắc đạo ngày thường lãnh khốc thế nhưng bây giờ lại trở nên vô lại như vậy, hết cách rồi, chỉ có thể giơ khăn lên lau cho , xấu hổ dám ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt nóng rực của . Nhưng cúi đầu cũng được, vì cúi đầu thấy tiểu Văn Nhân Mạc từ dưới nước ngẩng lên chào hỏi , thần a, mau chạy tới cứu với.

      “Được rồi, tắm xong, em sớm tắm rửa trước cho mình nên cần tắm lại nữa.”

      Triển Thất gia tăng tốc độ dùng khăn lau lung tung khắp người lần, nếu lại xuống chút nữa có thể bị chảy máu mũi chừng, con mụ nó, sao người đàn ông bình thường như vậy nhưng lúc này lại hấp dẫn như thế chứ.

      “Vẫn chưa tắm xong đâu, nơi này còn chưa có tắm đấy?”

      Vừa nhìn chỗ Văn Nhân Mạc chỉ Triển Thất 囧 rồi, nếu là trong chăn , nhưng bây giờ hai người trần truồng lại ngồi đối diện với nhau trong thùng gỗ khiến mặt đỏ tim đập.

      “Lão đại, em muốn tắm nữa, hơn nữa nước cũng lạnh rồi, chúng ta ra ngoài có được ?”

      Triển Thất làm nũng, vừa vừa trực tiếp rướn người lên ôm cổ Văn Nhân Mạc, trong nháy mắt nơi nào đó chạm đến chỗ nào đó, chân cảm nhận được biến hóa của tiểu bằng hữu.

      “Em gọi là gì, gọi lại lần nữa xem.”

      “Lão đại.”

      ràng đánh giá thấp trình độ nhẫn nại của người nào đó, cũng nhịn ba năm rồi, nếu hôm nay hảo hảo giáo huấn nha đầu này chút, xem sau này có còn dám tùy tiện nữa .

      cho em cơ hội nữa.”

      Triển Thất nhìn Văn Nhân Mạc cắn răng nghiến lợi mới phản ứng được, mới vừa rồi gọi là bã xã, từng ảo tưởng qua n lần gọi như vậy nhưng trường hợp này khiến cảm thấy rất quái dị, còn suy nghĩ sau khi kết hôn vẫn để cho gọi tên , nhưng mới vừa rồi gọi như vậy nghĩa là trong lòng chấp nhận , hơn nữa nghe gọi trong lòng cũng rất vui mừng.

      “Ông xã.”

      nghe thấy, gọi to chút.”

      “Ông xã.”

      “Bà xã.”

      “Ừ.”

      em.”

      “Em cũng .”

      Bọn họ từng cười nhạo nam nữ chung với nhau mỗi ngày sao thấy chán, nghe bọn họ mỗi ngày đều lời tâm tình cảm thấy rất buồn nôn, nhưng bây giờ hai người bọn họ cũng thế lại cảm thấy ngọt ngào, giống như mỗi lần câu như vậy có thể làm cho lòng của bọn họ gần nhau hơn chút.

      cũng muốn kiềm chế nữa, cũng để ý việc vẫn còn ở trong thùng tắm mà ôm hôn nhiệt liệt, giờ khắc này nước lạnh nhưng bị nhiệt độ người bọn họ mà làm cho sôi trào lên.

      Đây là đêm động phòng của bọn họ, giống như đợi ngàn vạn năm mới đổi lại giờ khắc này, hôn , cũng hôn trả lại , nhiệt tình như vậy, đầu nhập vào nhau như vậy, khắc kia khi cả hai thuộc về nhau thời gian dường như cũng dừng lại, cả thế giới chỉ có hai người bọn họ với nhau.

      Từ thùng nước tắm đến mặt đất, từ mặt đất đến giường vẫn tách rời nhau, nhìn thấy dấu vết khắp nơi khỏi biểu đạt giờ phút hạnh phúc và vui vẻ nhất của hai người, cuối cùng, biết làm bao lâu cho đến khi cả hai cùng nhau đạt tới hạnh phúc tột cùng cũng chưa dừng lại.



      Hai người cả đêm ngừng vận động, những người khác vẫn còn lo lắng cho thân thể Văn Nhân Mạc nên cố ý phong Văn Nhân Mạc nghe ngóng nhưng khi nghe từng trận thanh làm cho người ta đỏ mặt tim đập bọn họ hoàn toàn yên lòng. Người bình thường có lẽ làm mấy lần xong rồi, đằng này thanh ái muội cả đêm dứt, cho đến khi mặt trời mọc mới yên tĩnh lại.

      Toàn bộ máu tanh trong hỉ đường được dọn dẹp sạch , khí trở lại tưng bừng, còn tìm pháp sư làm phép, Thanh Long bang khôi phục sức sống lần nữa. Văn Nhân Mạc mặc kệ người khác làm gì làm, còn phòng vẫn khép chặt suốt cả ngày, còn có thỉnh thoảng truyền tới thanh hài hòa khiến cho ai dám gọi người. Cuối cùng còn cách nào khác, đành gọi Thích Thiên còn ở trong phòng tân hôn chủ trì đại cục.

      Sau khi gặp lại Tiễn Kỳ, Thích Thiên vẫn có bạc đãi mình, cho nên tại đúng lúc chia sẻ gánh nặng với lão đại.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt cái qua 3 ngày rồi, trong 3 ngày này Thích Thiên vẫn chưa bước vào được tân phòng, mà Văn Nhân Mạc ở trong tân phòng suốt 3 ngày ra ngoài bước, chỉ thỉnh thoảng gọi người đưa cơm mấy lần.

      “Ông xã, chúng ta lần sau lại tiếp tục được ?”

      Triển Thất chịu nổi nữa rồi, 3 ngày nay trừ lúc nhà cầu ra căn bản có xuống giường. Trải qua việc Văn Nhân Mạc liên tục đổi các tư thế tấn công ép buộc, còn hơi sức để xuống giường. Mặc dù mỗi ngày đều do ra sức vận động nhưng tại sao càng ngày càng có tinh thần, còn mệt đến thở nổi, chẳng lẽ làm biết mệt sao?

      Nhìn nữ nhân trước mặt mệt mỏi Văn Nhân Mạc cũng rất đau lòng nhưng mà khống chế được, ai bảo sau mỗi lần xong lạ làm cho có cảm giác nữa, cho nên cẩn thận trải qua 3 ngày rồi. Sau khi suy nghĩ chút biết sau này cả hai còn nhiều thời gian nên cần gáp cho nên mới tính toán thả ra.

      “Chúng ta lại làm lần cuối cùng nữa được ?”

      Vốn cho là nghĩ thông rồi, ngờ vẫn còn lần nữa, Triển Thất muốn hôn mê luôn, nhưng là ngất trước hay là muốn bắt cho ăn no trước, phân vân bị ăn.

      Lúc Văn Nhân Mạc rời khỏi phòng qua 4 ngày, vừa ra ngoài đầu tiên bị Thích Thiên bắt được dừng lại oán trách vài câu, sau đó chính là có đống chuyện lớn cần chờ xử lý.

      “Bang chủ, Lâm môn chủ Chu Tước môn tới chuyến, khi biết và phu nhân vẫn nghỉ ngơi nên rời , trước khi ta nhờ thuộc hạ chuyển lời cho bang chủ, chuyện ta đồng ý với bang chủ làm được rồi, vì vậy cũng cầu bang chủ thực lời hứa.”

      Sau khi nghe cấp dưới báo cáo, hai mắt Văn Nhân Mạc sáng lên, cuối cùng con cá cũng mắc câu.

      “Chờ phu nhân tỉnh lại báo chuyện này với phu nhân, chuyện này để ấy tự xử lý, còn nữa, thông báo xuống dưới về sau lời của phu nhân cũng giống như lời của tôi… ấy muốn cái gì, cần cái gì mọi người tận lực ủng hộ ấy, trong bang tất cả mọi chuyện đều nghe lời ấy.”

      Lời của Văn Nhân Mạc khiến cho những người kia ngơ ngẩn, vào ngày thành thân đó Văn Nhân Mạc cũng vậy, sau này ở Thanh Long bang, vị trí bang chủ là chỗ của lão đại và phu nhân ngồi chung, lúc đó tất cả mọi người đều cho là bang chủ dụ dỗ bang chủ phu nhân vui vẻ mới như vây, ngờ đây là . Hơn nữa, nghe ý của lão đại lời của phu nhân mới là quan trọng, đây là bang chủ muốn cưng chiều lên tận trời cao nha. Nhưng phu nhân là em của môn chủ Chu Tước môn, vậy sau này Thanh Long bang phải làm sao đây? Mấy người suy nghĩ chút rồi lập tức tìm các trưởng lão thương lượng xem sao.

      Tin tức Văn Nhân Mạc vừa đưa ra khiến cho trong và ngoài bang muốn nổ oanh tiếng, toàn bộ trưởng lão ở khắp nơi đều tìm tới, nhưng là chuyện Văn Nhân Mạc quyết định ai có thể thay đổi được, hơn nữa biết, nhưng người này rất nhanh cần phải lo lắng gì nữa, khi Triển Thất ra tay đều rất yên tâm.

      Khi Triển Thất nghe Lâm Phong thế nhưng tới cửa đòi đồ cưới rất hưng phấn, xem ra bị Trương đại soái bức đến nóng nảy rồi. Ở bến Thượng Hải này người còn có thể khó đối phó cũng chỉ có Trương đại soái thôi, còn những thế lực khác sớm muộn gì cũng đều thu phục hết.

      chuẩn bị cho tôi hai mươi cái rương, toàn bộ đồ bên trong đều chất đầy vũ khí, ngoài ra mỗi người chuẩn bị tốt vũ khí cùng ta đến Chu Tước môn.”

      Mệnh lệnh của Triển Thất ban ra khiến rất nhiều người gãi đầu khó nghĩ, vốn cho là nhất định bảo vệ tốt quân hỏa nhưng tình huống tại làm cho người khác đều nghĩ giống như muốn đập phá quán. Nhưng là bang chủ phân phó, phu nhân cái gì đều phải tuân theo, cho nên lập tức chuẩn bị đồ Triển Thất muốn rồi cùng tới Chu Tước môn.

      Đây là chuyện nội bộ của Chu Tước môn, Văn Nhân Mạc tiện nhúng tay vào, hơn nữa nhất định Triển Thất muốn tự mình giải quyết, chỉ có thể phái đội quân tinh theo, còn với Long Mai và Tiễn Kỳ cùng.

      “Em gai tốt của , em tới rồi, mới mấy ngày gặp nhưng em lại đẹp ra ít nha.”

      Lâm Phong vừa thấy Triển Thất đến giống như thấy vị cứu tinh bởi bị Trương đại soái ép đến thở nổi.

      “Ah, sao vật này đúng vậy, phải em rể đưa gấp đôi sính lễ sao?”

      Lâm Phong vừa nhìn thấy chỉ có hai mươi cái rương, còn kém nhiều so với sính lễ ban đầu Văn Nhân Mạc đưa đến, vậy làm sao có thể giao phó với Trương đại soái chứ.

      “Đồ ư, chắc chắn là ít, chỉ là tôi muốn tính toán trước với .”
      Last edited by a moderator: 13/6/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 104: Đồ của ta trả lại cho ta.

      "Đồ gì ư, khẳng định ít, nhưng trước tiên tôi muốn tính toán nợ nần của hai hai chúng ta trước..."

      Nghe Triển Thất câu đầu sắc mặt của Lâm Phong lập tức sáng lên, nhưng sau khi nghe hết vẻ mặt lập tức u.

      "Tính sổ? ăn của tôi, mặc của tôi, còn tìm cho người đàn ông tốt để gả như vậy còn muốn gì nữa, đừng thấy cho chút mặt mũi mà lên mặt."

      " biết xấu hổ? ha ha ha, những lời này ta đồng ý, cũng biết rốt cuộc người nào chiếm tiện nghi của người nào đâu."

      "Con thối đừng tưởng có Văn Nhân Mạc làm chỗ dựa lên mặt, cho biết, ngày lành của các người còn được mấy ngày nữa đâu, bây giờ ngoan ngoãn giao đồ vật trong ty ra đây có lẽ ở trước mặt thiếu chủ ta vài câu dễ nghe với người."

      Lâm Phong vẻ mặt hung dữ nhìn Triển Thất hung tợn , trước đây lần ta lộ ra vẻ mặt hung dữ Triển Thất liền sợ hãi tới mức trốn , nhưng ngờ Triển Thất chẳng những sợ mà còn mở miệng phản bác lại . Bây giờ ở bến Thượng Hải mọi người đều biết thân phận của Văn Nhân Mạc, vừa là đại ca xã hội đen ở bến Thượng Hải vừa có lực lượng quân đội lớn, mấy ngày trước chuyện Thái đại soái bị diệt mọi người đều biết, tình hình tỏa sáng khác gì mặt trời ban trưa, Lâm Phong cho rằng Triển Thất ỷ vào thân phận bây giờ của Văn Nhân Mạc mới dám với ta như vậy, cho nên chút cũng nhận biết được khác thường.

      "Bốp bốp bốp bốp."

      Lâm Phong vừa mắng xong Tiễn Kỹ liền rút tay hung hăng cho ta bốn cái tát, quen người ở trước mặt dám mắng chị em của , trước kia Triển Thất nhất định chịu rất nhiều khổ.

      "----"

      Lâm Phong bị đánh đến choáng váng, đứng tại chỗ nhìn Tiễn Kỹ biết gì cho phải, tay chỉ vào Tiễn Kỳ cũng run run xem ra vô cùng tức giận.

      "Người tới, trói hết những người này lại cho ta."

      "Dạ, môn chủ."

      "Ha ha, trói ta? có tư cách gì trói ta, môn chủ? Buồn cười, tôi nhớ rất năm xưa nghĩa phụ truyền Chu Tước môn lại cho tôi. trai tốt, cảm ơn nhiều năm như vậy giúp tôi xử lí Chu Tước môn, bây giờ tôi trở về, có phải nên thoái vị hay ?"

      Triển Thất muốn phí thêm thời gian nữa, cho nên trực tiếp thẳng. Lời vừa ra khỏi miệng làm mọi người kinh hãi, những người muốn tiến lên bắt các cũng dừng lại, bọn họ trước cũng có nghe đồn vị trí này là do Lâm môn chủ cướp được, có điều về sau những người truyền chuyện này đều bị Lâm môn chủ giết, cho nên ai dám ra, chẳng lẽ vị trước mặt mới là môn chủ ư? Lời đồn kia là ?

      "Của ? có cái gì chứng minh Chu Tước môn này là của , đừng quên chị là đứa nhóc nhặt được, còn ta là con trai ruột của ông ấy, làm gì có chuyện truyền cho người ngoài truyền cho con trai."

      "Chứng cớ sao? Đúng là có, nếu phải năm đó mua chuộc Chu trưởng lão tiêu hủy bức di thư kia làm cho có thể đường hoàng ngồi lên vị trí môn chủ."

      "Hừ, cần ở đây ăn bừa bãi, như vậy nhất định là do Văn Nhân Mạc sai đến, chẳng lẽ ta còn muốn chiếm đoạt hết bến Thượng Hải."

      Bắt đầu Lâm Phong vẫn còn chút khẩn trương, Năm đó Chu trưởng lão phải cùng phe với , nếu phải dùng cháu của ông ta buộc ông ta chung với mình nhưng cướp được lá thư kia. Bây giờ nghe Triển Thất lá thư kia còn cũng thở phào nhõm, chỉ cần có chứng cứ Triển Thất thể quang minh chính đại ngồi lên vị trí môn chủ được.

      Văn Nhân Mạc giết Thác Bạt Dã báo thù cho cha, chức bang chủ đó vốn thuộc về ta. Thế nào cũng là bản thân mình trong bang tranh đấu với ngoại nhân thể nhúng tay vào. Nếu Triển Thất có cầm lá thư kia đòi lại vị trí bang chủ nhất định xảy ra mâu thuẫn nội bộ, nhưng mà bây giờ lại có chứng cớ, lại còn gả cho người ngoài, nếu muốn đoạt lại vị trí môn chủ những thế lực khác nhất định nhúng tay vào.

      “Tuy là có di thư, nhưng tôi còn vật chứng khác, lợi dụng cháu của Chu trưởng lão uy hiếp ông ta lúc đó phải có viết lá thư cam đoan sao? Phía là viết nếu Chu trưởng lão đưa di thư cho nhất định bảo vệ nhà Chu trưởng lão bình an, bảo vệ địa vị của ông ta ở Chu Tước môn.

      “Oanh.”

      Triển Thất vừa xong đầu Lâm Phong lập tức như nổ tung, lá thư này quả viết, lúc trước thực lực của chưa đủ chỉ có thể hết sức thỏa hiệp, sau này lên làm bang chủ cũng từng phái rất nhiều người tìm lá thư này nhưng đều tìm được, Chu trưởng lão vẫn dùng lá thư này uy hiếp , cũng dám xuống tay với Chu trưởng lão, ngờ lá thư đó lại rơi vào tay Triển Thất.

      “Còn có, năm đó vì đoạt chức môn chủ đẩy tôi vào họng súng trong giây lát đó cũng có người nhìn thấy, nghĩ tôi mệnh lớn nhưng chết, cho nên bây giờ cả vốn lẫn lời trả lại cho tôi thôi.”

      Trong mắt Lâm Phong lên tia lệ khí, nghĩ tới Văn Nhân Mạc vì con đàn bà này chuẩn bị nhiều chứng cứ như vậy, tin mấy thứ này là do Triển Thất tìm được.

      “Xem ra chuẩn bị rất đầy đủ. Nhưng đừng quên, nơi này là địa bàn của tôi, hôm nay nếu là Văn Nhân Mạc tự mình tới còn có chút phần thắng, nhưng chỉ có mình tới đừng mong bước chân ra khỏi đây, nếu tôi có thể giết lần cũng có thể giết lần thứ hai.”

      Chuyện đến nước này Lâm Phong cũng có giả vờ nữa, tuy giết Triển Thất nhất định chọc giận Văn Nhân Mạc nhưng vì vị trí môn chủ, tất cả đều còn quan trọng, lại , nếu là trước đây còn có chút kiêng kị, bây giờ có người kia đứng phía sau Văn Nhân Mạc tự thân cũng khó bảo toàn đấy. Nhìn vẻ mặt tại của mấy người trong Chu Tước môn, vẻ mặt trong mắt cho biết bọn họ tin cả rồi, nếu sau này truyền ra ngoài gây bất lợi cho , xem ra những người này cũng thể giữ lại được nữa.

      “Thế nào, trúng chỗ đau nên muốn giết người diệt khẩu sao?”

      Triển Thất hề suốt ruột, tuy Văn Nhân Mạc chưa tới nhưng vì nên an bài tốt toàn bộ mọi chuyện, hơn nữa ba năm nay để cho Diêm Xuyên với Nam Cung Ngọc chuẩn bị sẵn mọi thứ nhất định xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.

      Mấy người trong Thanh Long bang lại lạc quan được như , mỗi người đều nắm chặt vũ khí trong tay tùy thời có thể bắn ra. Vốn nghĩ Triển Thất với Lâm Phong là cùng phe, nhưng theo bọn họ thấy vị phu nhân này và Lâm Phong có thâm thù đại hận, hôm nay gặp là trở mặt với nhau, chả trách trước khi đến đây bọn họ chuẩn bị nhiều vũ khí như vậy.

      “Giết người diệt khẩu sao, cho biết, vị trí môn chủ Chu Tước môn này là của tôi, trước kia cái lão già đó bị mê hoặc mới truyền vị trí môn chủ lại cho , nếu tôi có thể từ trong tay đoạt được lần cũng có thể đoạt lại được lần nữa.”

      “Ha ha ha, rốt cuộc cũng thừa nhận vị trí này của là từ trong tay tôi cướp được.”

      “Thế sao, có biết vì sao lão già đó chết sớm như vậy ? Bởi vì ta từ năm năm trước bắt đầu hạ độc lão, loại độc mãn tính làm con người ta từ từ mất sinh mệnh.”

      “Lâm Phong, độc ác? Đó là cha ruột của , chỉ vì vị trí môn chủ lại ỡ hãm hại ông ấy?”

      “Cha ruột, ha ha ha, làm gì có cha ruột nào ngược đãi con trai mình như vậy tôi bị người ta đuổi giết ông ta chẳng những mặc kệ còn để cho người ta chặt ngón tay của tôi, còn truyền chức vị cho tiện nhân .”

      Tuy Triển Thất chưa tiếp xúc qua với Lâm Khiếu, nhưng cũng biết ông là người rất tốt, đối xử với cấp dưới rất chu đáo, trước kia đối xử với Triển Thất cũng rất tốt, đặc biệt đối với Lâm Phong phải tận xương.

      Mẹ của Lâm Phong chết sớm nên Lâm Khiếu dồn hết toàn bộ tình thương vào Lâm Phong, nhưng vì quá dung cho , khiến chịu học tập mỗi ngày chỉ biết giao du với đám người suốt ngày lêu lỏng, đánh bạc đánh nhau nợ nần chồng chất bên ngoài, vẫn hết cơn nghiện. Sau này vì để dạy dỗ cho chút Lâm khiếu mới đẻ cho đám người đó chặt ngón tay út của , cũng là vì muốn tiếp tục sa đọa nữa.

      Tuy Lâm khiếu truyền vị trí lại cho Triển Thất, đoa là bởi vì ông biết thân phận của Triển Thất, ông truyền chức vị lại cho Triển Thất rồi để Lâm Phong cưới như vậy ta có thể tiếp quản được thế lực bí mật cũng với bảo tàng, nhưng những điều này Lâm Phong đều hiểu được, uổng công Lâm Khiếu an bài.

      “Vô liêm sỉ, ngươi có biết cha ngươi vì ngươi làm rất nhiều chuyện, là do ngươi có tiền đồ.”

      “Cậu.”

      Ngay lúc Lâm Phong vừa xong định động thủ cửa lớn đột nhiên bị đá văng, lão nhân hơn sáu mươi tới, người tới là vị trưởng lão trong Chu Tước môn, Lý trưởng lão, đồng thời cũng là cậu của Lâm Phong.

      “Đồ nghịch tử, ngươi còn mặt mũi nhìn ta, sao ngươi dám làm mấy chuyện vô liêm sỉ kia.”

      Lý trưởng lão bị tức tới tím mặt mày, đứng cũng khó khăn, người phía sau vội vàng đỡ ông vào chỗ ngồi. Lúc này Lâm Phong nhìn xung quanh mới phát tất cả quản của Chu Tước môn đều có mặt ở đây, những người này trước kia theo Lâm Khiếu đều nhìn với con mắt bốc lửa, ràng đoạn hội thoại của với Triển Thất lúc nãy bị mấy người này nghe thấy hết.

      “Cậu, lúc trước người cũng biết vị trí này truyền cho Triển Thất mà, nhưng phải người cũng giúp conđoạt được sao, hôm nay chỉ cần người giúp con thêm lần nữa con đảm bảo đến trước phần mộ phụ thân tạ lỗi.”

      Lâm Phong nhìn từng người hết hy vọng, bây giờ người có thể giúp chỉ có Lý trưởng lão, chỉ cần ông lên tiếng vị trí của vẫn có khả năng giữ được.

      Lý trưởng lão nhìn Lâm Phong biết hối cải đau lòng tới cực điểm, cũng hối hận vô cùng, Lâm Khiếu là người mà ông bội phục nhất, hơn nữa ông ấy từng cứu mạng ông, sau này ông gả em của mình cho ông ấy để chăm sóc cho người đàn ông đó, nhưng ngờ em mình lại chết sớm như vậy.

      Ông cùng Lâm Khiếu đều dồn hết nhớ thương em / vợ của mình người Lâm Phong, Lâm Phong lớn lên thành cái dạng này cũng phần lỗi do ông, những an bài của Lâm Khiếu ông đều dồng ý. Sau khi Lâm Khiếu chết ông định cho Lâm Phong cưới Triển Thất, nhưng sau đó Lâm Phong với ông tin Triển Thất chết, cho nên ông mới có thể nâng Lâm Phong lên vị trí kia, nghĩ tới cả Lâm Khiếu và Triển Thất đều bị Lâm Phong hãm hại. Bây giờ ông thể để Lâm Phong tiếp tục sai lại càng sai, mà nhìn dáng vẻ bây giờ của Triển Thất cũng dễ chọc. Khẳng định Lâm Phong đấu lại , chủ ý có sau đó cố gắng từ ghế đứng lên.

      “Triển môn chủ, hi vọng người xử lý Chu Tước môn tốt coi như báo ơn nuôi dưỡng, Lâm Phong tôi dẫn , đảm bảo sau này nó xuất ở bến Thượng Hải nữa, lão phu cũng bỏ hết chức vị người về quê dưỡng lão.”
      Last edited by a moderator: 13/6/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 105: Tiếp quản Chu Tước môn.

      “Triển môn chủ, hi vọng xử lý tốt chuyện của Chu Tước môn coi như báo đáp công ơn nuôi dưỡng của nghĩa phụ , còn Lâm Phong tôi dẫn , bảo đảm sau này ta xuất ở bến Thượng Hải nữa, lão phu cũng buông xuống tất cả chức vụ để hồi hương dưỡng lão.”

      Hôm nay ông làm như vậy chỉ muốn giữ lại mạng của Lâm Phong, coi như ông mang ta Triển Thất cũng giết ta, nhưng những kẻ thù trước kia của Lâm Khiếu chắc chắn bỏ qua cho ta.

      “Triển môn chủ…”

      Ở chỗ này chức vụ cao nhất chính là Lý trưởng lão, nên khi ông vừa mở miệng nhận thức Triển Thất đương nhiên những người còn lại cũng có dị tâm gì khác, cho nên giống như ông đồng thanh kêu to lên tiếng.

      Khi Triển Thất đến đây vốn chuẩn bị giải quyết mấy lão đầu này bằng vũ lực, đầu tiên có ý định tìm người ở ngoài cửa nghe lén sau đó ép Lâm Phong ra chuyện trước kia ta đoạt vị, ngờ lại có bất ngờ lớn như vậy, nếu có thể thuận lợi lấy lại Chu Tước môn đương nhiên có gì tốt hơn, dù sao Lâm Phong cũng là con trai duy nhất của Lâm Khiếu, cho nên có thể chọn tha cho ta lần cũng sao.

      “Được, tôi tin tưởng nhất định Lý trưởng lão được làm được.”

      “Người tới.”

      Sau khi Triển Thất và Lý trưởng lão đạt thành hiệp nghị nhưng Lâm Phong dễ dàng nhận thua như vậy, ta nắm quyền ở Chu Tước môn nhiều năm nên ta vẫn có rất nhiều người trung thành với mình, hơn nữa người kia còn trả lại cho ta nhiều ám vệ như vậy, vì vậy khi nghe lệnh của lập tức có rất nhiều người cầm vũ khí vọt vào bên trong.

      “Ha ha ha, mấy cái lão già ngoan cố kia, mấy ông cho rằng tôi chỉ như vậy thôi sao, trước hết tôi thu thập tiện nữ nhân này rồi tìm các ông tính sổ sau.”

      Lập tức có rất nhiều tiểu đầu mục đến bên thế lực của Lâm Phong, mà nhân số bên Triển Thất cũng có nhiều lắm.

      “Vốn tính bỏ qua cho , là do biết quý trọng.”

      Triển Thất khoát tay mấy người mang từ Thanh Long bang lập tức nhặt lấy vũ khí từ trong rương ra, mới vừa rồi mấy cái rương này bị Lâm Phong mở ra, bên trong tất cả đều là Submachine Gun model mới nhất, chỉ là do có đạn nên Lâm Phong vẫn ném trước mặt Triển Thất mà chút để ý đến, tại những người này mỗi người cầm khẩu súng quay về phía mình, ta cũng để vào mắt. Nhưng khi những người đó người mỗi người lấy ra băng đạn lắp vào súng Lâm Phong mới choáng váng.

      “Rầm rầm rầm…”

      Trong mắt người hai bên liền bốc cháy, những người đến đây đều là những người đứng đầu trong bang lại bị buộc tham dự cuộc chiến này, lúc này mà chọn tốt có thể phải mất chỗ ngồi đơn giản như vậy, mà mệnh cũng có thể mất luôn. Nhưng có rất nhiều người trước kia ở bên Lâm Khiếu chút do dự chọn qua bên Triển Thất, vì vậy cuộc chiến có kéo dài được bao lâu, bởi vì trang bị hai bên chệnh lệch nhau quá xa, cho nên người Triển Thất mang tới rất nhanh tiêu diệt toàn bộ người của Lâm Phong.

      tại còn muốn ?”

      “Xem như lợi hại, giỏi giết chết tôi , nếu đời này lão tử cũng bỏ qua cho .”

      “Hả? còn muốn như thế nào? Tôi cho cơ hội, coi như là nể mặt nghĩa phụ tha cho mạng.”

      “Các ở lại đây dọn dẹp sạch những thứ này, tôi hy vọng ngày mai khi tôi tới xảy ra bất kì tao loạn gì. Lý trưởng lão, tôi giao Lâm Phong cho ông.”

      khắc Triển Thất cũng muốn ở lại đây đợi, nếu phải bởi vì chuyện đánh cuộc trăm năm trước muốn trở về Chu Tước môn, tại cảm thấy chỉ cần ngày ngày ở bên cạnh Văn Nhân Mạc thấy rất hạnh phúc rồi.

      “Phanh.”

      “Phanh.”

      Triển Thất mới vừa xoay người ra ngoài ở phía sau truyền đến tiếng súng bắn lén, đầu cũng quay lại trực tiếp bắn trả phát súng ngược lại. Phát súng này cũng trúng ai khác mà trúng ngay Lâm Phong, Triển Thất sớm chú ý tới trong tay áo của ta còn có khẩu súng mini, loại vũ khí này dùng để tự vệ, là do chính thiết kế ra nên cực kì quen thuộc. Vì vậy vẫn đề phòng, cũng muốn cho Lâm Phong cơ hội, nếu ta chịu thua sau này chừng giao Chu Tước môn lại cho ta, nhưng bây giờ…

      màn hôm nay khiến cho tất cả mọi người ở đây trọn đời quên được, Triển Thất dù quay đầu lại mà vẫn có thể phát súng bắn thủng xương bả vai phải của Lâm Phong, sau này cánh tay đó đương nhiên trở nên vô dụng. Những người ở đây đều lăn lộn đời bao nhiêu năm rồi. Người Thanh Long bang Triển Thất mang đến cũng đều là tinh trong tinh , mà bên Chu Tước môn đều là người nổi bật nhất ra mưa bom bão đạn, nhưng cho tới nay chưa có ai gặp qua người nào có tài bắn súng mất hồn nhập hóa như vậy, hơn nữa còn là phụ nữ, mà là người phụ nữ trong mắt người khác nổi danh ngu ngốc.

      Mặc dù Triển Thất gả cho Văn Nhân Mạc nhưng khi ở Chu Tước môn vẫn là bộ dáng nhu nhược mềm yếu, vẫn có biểu gì nổi trội. Nhất là khi ở phủ đại soái thường ngày chỉ loay hoay nào làm cơm, nào may quần áo nên ai cũng nhìn là người phụ nữ bình thường. Nhưng vào ngày và Văn Nhân Mạc kết hôn, còn có biểu mới vừa rồi của làm mọi người nghĩ rằng ỷ vào chỗ dựa là Văn Nhân Mạc nên mới lớn gan như thế.

      Nhưng bây giờ, bắn phát súng kia ấn tượng của mọi người về hoàn toàn thay đổi, cảm giác giống như đột nhiên từ địa ngục đến thiên đường làm cho mọi người càng thêm giật mình. Ngay cả khi Lâm Phong bị bắn vỡ nát xương bả vai cũng ngu luôn, để mặc cho máu từ cánh tay chảy xuống.

      Khi giật mình rồi chính là kính nể, ở thế giới này mặc kệ là đàn ông hay phụ nữ, chỉ cần là cường giả đều được sùng bái, bọn họ bởi vì là phụ nữ mà xem thường , chỉ cần là người có năng lực, có bản lĩnh, phụ nữ cũng có thể là lão đại.

      “Hôm nay như thế nào? Có thuận lợi ?”

      “Em là ai chứ, có chuyện gì mà em làm được sao?”

      đường trở về Thanh Long bang, Triển Thất gặp được Văn Nhân Mạc, đó là do Văn Nhân Mạc nhanh chóng giải quyết hết công việc rồi lập tức chạy tới, mặc dù biết thực lực của Triển Thất nhưng vẫn có chút yên lòng, khi gặp mặt vội vàng ôm vào ngực kiểm tra trước sau lượt, khi xác định thiếu cọng tóc nào mới yên tâm.

      “Lão đại, có cảm thấy gần đây ở bên Thượng Hải có rất nhiều người ? Hơn nữa em có cảm giác có người vẫn mực giám thị chúng ta.”

      “Có thám tử tra được ở Nhất Tiến Hưng nổi lên mấy bang phái thần bí, bọn họ dùng cờ hiệu đại thế tu luyện Tịnh Thổ độ thành Phật sau khi chết có thể đến thế giới cực lạc để thu hút tín đồ. Chỉ mới nửa tháng mà có rất nhiều người gia nhập vào, nhưng mà bọn họ có vẻ rất thần bí, tra xét mấy lần cũng tra được gì. Theo thám tử của chúng ta hồi báo hình như những kẻ lãnh đạo cao nhất của bọn chúng biết pháp thuật, có thể lại mặt nước, còn sợ bị đốt, rất là tà môn.”

      Văn Nhân Mạc nghe Triển Thất hỏi nhíu mày cho nghe những gì biết, những người kia quá thần bí, mạng lưới tình báo của ở bên Thượng Hải lớn như vậy cũng tra ra được cái gì.

      Sau khi nghe Văn Nhân Mạc vậy, đột nhiên Triển Thất nghĩ ngay đến Bạch Liên giáo, ở thời đại có rất nhiều kịch truyền hình về Bạch Liên giáo có vẻ giống với những gì Văn Nhân Mạc vừa . Hơn nữa, vào thời điểm này chính là thời kì Bạch Liên giáo thịnh vượng nhất, giương cờ hiệu khắp nơi giả danh lừa bịp rất nhiều người hoặc là vì bản thân mưu làm chuyện khác.

      Ban đầu Bạch Liên giáo ở Nam Tống chính là chi nhánh của Phật giáo, tín ngưỡng thờ Phật Di Lặc, cũng có hỗn hợp Mani giáo, đạo giáo. Giáo hội Bạch Liên giáo chính tông có tín ngưỡng khá thần bí. Trong hệ thống thuộc về Tịnh Thổ, lưu hành thời gian rất dài của ba triều đại Nguyên – Minh – Thanh. Trong lịch sử cũng có rất nhiều phần tử dã tâm mượn việc Di Lặc chuyển thế để mưu đồ tạo phản.

      Giáo phái này có thể phát triển mạnh như vậy cũng là bởi vì có rất nhiều dân chúng bất mãn đối với thực đương thời của đất nước, có tư tưởng thay đổi. Cho nên cứ mỗi khi thực tế chính trị làm dân chúng thất vọng có lời đổn đại Phật Di Lặc chuyển thế xuất .

      Nếu như đúng là Bạch Liên giáo quả tốt lắm, mặc dù tại giải quyết chuyện Thanh Long bang và Chu Tước môn, nhưng vẫn còn Trương đại soái nhìn chằm chằm, còn có dư nghiệt của Thái đại soái, quan trọng nhất chính là lời ước hẹn năm năm với người đảo thần bí, chẳng lẽ lúc này ở bến Thượng Hải xuất mấy người kia chính là người của bọn họ sao? Xem ra phải để Tần Khải Thiên điều tra kĩ chút mới được, đối với những người kia cần phải hiểu để chuẩn bị mọi thứ.

      Nhưng chuyện này trước hết cần để ý nhiều, tại chuyện Triển Thất muốn làm trước tiên là thu hồi lại Chu Thước môn, cho nên sáng sớm hôm sau Triển Thất lại lần nữa đến Chu Tước môn.

      “Môn chủ chào buổi sáng.”

      “Môn chủ.”

      Lần này giống va lần trước, khi xe còn chưa tới cửa thấy xa xa có hàng người xếp ngay ngắn chào đón . Lần này tập hợp lại là muốn thiết lập lại tổng đàn Chu Tước môn, trước kia họp mặt Chu Tước môn đều là đến địa phương này, sau khi Lâm Phong làm môn chủ bời vì cuộc sống rất loạn cũng rất ít đảm nhiệm nhiệm vụ trong bang hay là đổi thành người thân trong gia đình đảm nhiệm chức vụ Bả tổng bộ. Vì vậy mà ngày hôm qua nghe Triển Thất những người đó ở lại quét dọn suốt cả đêm.

      Hôm nay, nhưng người ở đây đều tôn sùng Triển Thất thành thần tượng, hơn nữa truyền ra ngoài còn thêm dầu thêm mỡ, khiến cho tại phần lớn đệ tử trong bang đều tò mò với vị lão đại minh thần võ kia rốt cuộc là hình dạng như thế nào?

      Hômnay Triển Thất mặc bộ đồ đen bó sát người, còn mang theo đôi kính đen. Nếu là Hắc lão đại, vậy có lẽ phải có phong cách của Hắc lão đại. Được rồi, đây là phục trang Tiễn Kỳ chuẩn bị cho , Tiễn Kỳ cho biết, trước kia khi còn ở quan ngoại luôn mặc thân đồ đen trông rất khốc, đó mới là phong phạm lão đại nên có, cho nên lần này mới dám cho mặc loại quần áo này ra ngoài, còn có kính đen là đồ do Davy mang từ nước ngoài đến.

      Phục trang tại của tương đối như mỹ, nhưng rất giống nữ lão đại hắc đạo từ trong phim ảnh ra, cảm giác rất tuấn tư sát.

      “Chắc hẳn rất nhiều người vẫn còn xa lạ với tôi, trước kia bởi vì có chút nguyên nhân vẫn hề lộ diện, hơn nữa còn rời bến Thượng Hải ba năm, tại tôi trở lại là phụng mệnh nghĩa phụ trở về tiếp quản Chu Tước môn.”

      Trước ánh mắt của nhiều người, Triển Thất lấy ra bức thư, sau đó giao cho người đứng đầu để phân biệt giả.

      Bức di thư này là Chu trưởng lão giao cho , ba năm trước, Triển Thất giao nhiệm vụ cho Diêm Xuyên và Nam Cung Ngọc đến tiếp xúc với Chu trưởng lão, vốn nghĩ miệng ông ta tin, ngờ năm đó thế nhưng ông có phá hủy bức di thư này, mà là thân long chuyển phượng bí mật giữ lại. Ngày hôm qua, ở trước mặt Lâm Phong, Chu trưởng lão tất cả những chuyện này cho biết.

      Lâm Khiếu viết di thư cũng có rất nhiều người biết, hơn nữa bức di thư này có ấn kí của khối ngọc bội Chu Tước thể là giả được.

      “Ngoài bức di thư này tôi còn có thứ khác nữa.”

      Khi mọi người xác định bức di thư Triển Thất lấy từ trong ngực ra khối ngọc bội khuyết giác, mọi người vừa nhìn đều biết đây phải là Chu Tước ngọc bội thất lạc mà môn chủ vẫn muốn đoạt về đó sao.

      “Thế nhưng chỉ thiếu mảnh nữa gộp đủ rồi, đây chính là lần đầu tiên trong mấy trăm năm qua nha.”

      “Đúng vậy, nhớ trước kia nhiều nhất chỉ gộp đủ 5 mảnh, nghĩ đến bây giờ có 7 mảnh rồi.”

      Ở Chu Tước môn có quy định bất thành văn, đó chính là người nào nắm giữ nhiều mảnh Chu Tước ngọc bội nhất người đó có thể ngồi lên chức môn chủ, tìm được bốn mảnh rồi, ba mảnh khác là của Lâm Phong giữ.

      Triển Thất để vào mắt tiếng bàn luận của mọi người, mà đứng dậy tới phía sau chỗ ngồi, gõ mấy cái tường, sau đó vách tường đột nhiên chuyển động mở ra ám đạo, cái hộp xuất ở trước mắt mọi người. Sau khi Triển Thất lấy cái hộp mở nó ra trước mặt mọi người, bên trong ràng là mảnh Chu Tước ngọc bội cuối cùng.

      Mảnh ngọc bội này so với mấy miếng khác có vẻ khéo léo tinh xảo hơn nhiều, Triển Thất cảm giác chất địa của nó cũng là tốt nhất. Cầm trong tay có cảm giác lạnh lẽo, màu trắng pha lẫn tạp chất, những mảnh ngọc bội khác thể so sánh được.

      Ám đạo này là Lâm Khiếu dạy cách mở khi còn rất , cho nên mới hình như ông ấy sớm đoán trước được cục diện của ngày hôm nay.

      Khi mảnh ngọc bội cuối cùng được ghép lại với nhau đột nhiên xuất ánh sáng, dù chỉ kéo dài khoảng ba giây, khi ánh sáng kia tản hết Chu tước ngọc bội trong tay Triển Thất dung hợp thành khối hoàn chỉnh, ngay cả khe hở cũng thể nhìn ra.
      Last edited by a moderator: 20/6/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 106: Thân phận của Nam Cung Ngọc.

      Thấy biến hóa thần kỳ như vậy làm cho tất cả đệ tử Chu Tước môn đứng trong sân đều cúi đầu thần phục, quỳ đất hướng về phía Triển Thất hô to: “Môn chủ.”

      Triển Thất quá để ý loại biến hóa thần kì này, như thế này vượt ra khỏi phạm vi lí giải của khoa học rồi, nhưng mà có thể xuất chuyện trọng sinh cẩu huyết như vậy còn có chuyện gì thể xảy ra chứ.

      kết hợp hoàn mỹ của Chu Tước ngọc bội việc Triển Thất tiếp quản Chu Tước môn liền trở nên phi thường thuận lợi. Những đệ tử Chu Tước môn vốn muốn để Triển Thất đến ở chỗ của Lâm Phong trước kia nhưng đồng ý, bởi vì tại gả cho Văn Nhân Mạc, đương nhiên là muốn ở cùng với . Điều muốn làm bây giờ là làm sao có thể thống nhất Chu Tước môn và Thanh Long bang lại. chỉ vậy mà còn có mấy người ở quan ngoại nữa, chỉ khi tập hợp tất cả lực lượng lại với nhau, mới có thể đánh bại những thế lực thần bí kia, còn có trận đánh cuộc trăm năm nữa.

      xem chút , khối ngọc bội này thế nhưng lại có thể hoàn mỹ kết hợp lại với nhau.”

      Sau khi trở về, Triển Thất lại cảnh tượng lúc đó cho Văn Nhân Mạc nghe, cảm thấy nên để cho biết chút.

      xem, hoa văn phía sau rất giống với những thứ chúng ta tìm được trong tàng bảo đồ, chừng trong đó có khối tàng bảo đồ chính là cái này đấy.”

      Chuyện này hai người các đều biết ràng, bảo tàng đó là Triển Phách Thiên lưu lại, nếu như vậy nhất định là Tân Khải Thiên biết, nên lập tức phái người gọi Tần Khải Thiên đến.

      “Chủ tử, đây chính là phần trong tàng bảo đồ, cũng là phần chủ yếu quan trọng nhất. Năm đó, đại đương gia chia ngọc bội ra làm tám phần, mỗi phần đều có dấu hiệu của địa điểm bảo tàng gọi là tàng bảo đồ. Nhiều năm như vậy, tôi cũng tìm được ba phần rồi, cộng thêm phần của chúng ta có tất cả bốn phần. Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra bốn phần khác mới có thể biết được địa điểm chính xác của bảo tàng.”

      Tần Khải Thiên vừa xong hai mắt của Triển Thất sáng lên, vốn cho là việc tìm tàng bảo đồ rất khó khăn, ngờ lại dễ dàng như vậy. Trước kia Văn Nhân Mạc có ba phần rồi, lần trước lúc tìm ddlqdbảo tàng có được phần nữa, như vậy tám phần của tàng bảo đồ cũng kiếm lại đủ hết rồi, chỉ cần bọn họ tìm được bảo tàng có được dị năng đặc biệt cơ hội chiến thắng lớn hơn nhiều, xem ra ông trời cũng giúp cho bọn rồi.

      “Những phần khác của tàng bảo đồ chúng tôi tìm được, ngày mai cho người lấy ba phần khác ra đây, chúng ta nhanh chóng tìm kiếm bảo tàng.”

      Triển Thất cảm thấy chuyện này bây giờ càng kéo dài càng bất lợi cho mình, cho nên muốn đánh nhanh thắng nhanh.

      ? Vậy quá tốt rồi, chỉ là trước đó chúng ta còn cần phải tìm được chìa khóa để mở ra bảo tàng nữa. Tôi chuyện này cho biết, tứ đại môn phái hôm nay chính là bốn phân đường thủ hạ của đại đương gia trước kia, mà trong tay mỗi người bọn họ có khối ngọc bội, mấy khối ngọc bội đó chính là chìa khóa mở cửa bảo tàng. tại khối, Văn Nhân bang chủ có khối, vì vậy chúng ta chỉ cần tìm hai khối ngọc bội của Huyền Vũ và Bạch Hổ nữa là đủ.”

      “Ngọc bội của Thanh Long bang cũng có trong tay của tôi, sau khi Thác Bạt Dã chết tin tức về ngọc bội bị đứt, chẳng qua tôi hoài nghi ông ta giao ngọc bội này cho con của ông ta. Ngọc bội của hai bang phái khác, chúng ta cũng nghĩ biện pháp.”

      biết sao mà cả và Triển Thất đều mơ hồ cảm thấy chuyện này đơn giản như bề ngoài, những khối ngọc bội khác phải chỉ cần thuyết phục người ta có thể đưa cho, như vậy để quang minh chính đại đoạt lại cũng chỉ có thể dùng vũ lực, nhưng là hai bang phái giữ ngọc bội kia cũng phải ngồi . Vì vậy nếu muốn lấy được hai khối ngọc bội còn lại cũng chỉ có thể thống nhất bốn bang phái, nhưng thể nghi ngờ chuyện này làm cho họ có thêm nhiều kẻ đối địch, như vậy tình thế càng bất lợi đối với bọn họ.

      “Bang chủ, người của Huyền Vũ môn có gởi tới bức thư, bảo là muốn tự tay giao cho phu nhân.”

      lúc ba người âu lo tự hỏi biết làm cách nào để thu hồi lại ba khối ngọc bội khác Lý trung đội trưởng gõ cửa vào.

      “Nam Cung Phàm?”

      “Dẫn người đến đây.”

      Ban đầu Nam Cung Phàm là chồng chưa cưới của Triển Thất, sau này lại từ hôn nên cũng cùng có bất kì quan hệ gì, sao hôm nay lại phái người đưa thư cho chứ?

      “Triển môn chủ, lá thư này là môn chủ muốn đưa cho , ta nhìn thấy hiểu được chuyện gì.”

      Mặc dù Triển Thất nghi ngờ nhưng vẫn mở thư ra xem, sau khi xem xong chân mày khỏi nhíu lại, xem ra chuyện này có chút phức tạp.

      “Môn chủ của các bây giờ ở đâu?”

      “Chúng tôi cũng biết, kể từ khi Như Mộng tiểu thư môn chủ ngã bệnh sau đó chúng tôi cũng chưa có gặp ấy. Có tin tức gì đều là Như Mộng tiểu thư chuyển tới. Lá thư này là mười ngày trước môn chủ viết xong rồi giao cho tôi, cho tôi biết, nếu như có ngày phát có gì bất thường lập tức giao thư này cho Triển môn chủ.”

      “Trước hết trở lại Huyền Vũ môn , cần với bất kì ai về chuyện này, nếu như phát Nam Cung Như Mộng có gì khác thường lập tức cho tôi biết, tôi phái người cùng để tin tức có thể kịp thời truyền đến.”

      “Lý đội trưởng, sai người gọi Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên đến đây.”

      “Trong thư gì vậy?”

      Văn Nhân Mạc thấy nét mặt khác lạ của Triển Thất biết là có chuyện nghiêm trọng nên vội vàng hỏi .

      “Tần đại ca, lúc đầu Huyền Vũ môn là do người nào trông coi? Nơi bọn họ ở có địa phương nào tầm thường ?”

      “Ban đầu phải gọi là Huyền Vũ đường, đường chủ đương thời là tùy tùng của phu nhân, khi phu nhân quyết định ở lại bên cạnh đại đương gia ta cũng lựa chọn ở lại bên cạnh phu nhân. đảo cũng có rất nhiều người có dị năng tiên tri, nhưng mà dị năng của mấy người kia ràng, nên ở đảo lời của họ cũng có hiệu quả gì, nhưng mà ở chỗ chúng tôi như vậy giống như là tiên tri rồi. Nhưng vẫn có số người bọn họ nhìn ra được, giống như thiên mệnh của Văn Nhân bang chủ vậy, ban đầu cũng vì phu nhân thấy số mạng của đại đương gia nên mới bị đại đương gia hấp dẫn.”

      “Vậy đúng rồi, trong thư ấy mười ngày trước có loại dự cảm chẳng lành, cảm thấy Huyền Vũ môn trận hạo kiếp, cho nên Nam Cung Phàm tự tay viết bức thư này để khi phát có gì bất thường giao cho tôi, bên trong có khối Huyền Vũ ngọc bội là Nam Cung Phàm muốn giao Huyền Vũ môn cho tôi.”

      ra sau khi gặp Nam Cung Phàm, Triển Thất cảm thấy ta có liên quan tới Nam Cung Ngọc, nhưng mà nếu Nam Cung Ngọc muốn , như vậy cũng miễn cưỡng. tin tưởng Nam Cung Ngọc phản bội , ngờ bọn họ em.

      “Chủ tử, xảy ra chuyện gì sao?”

      “Chính các xem .”

      Khi Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên được tin Triển Thất tìm còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, cho nên vội vàng chạy như bay đến, bây giờ nhìn bức thư trong tay Triển Thất rất nghi ngờ. Nhưng sau khi xem xong sắc mặt rất tốt, cuối cùng đập quyền mạnh lên bàn.

      “Người phụ nữ ti tiện Nam Cung Như Mộng này, ban đầu bổn đại gia thấy thân phận của ta nên mới bỏ qua cho ta mạng, thế nhưng ta lại biết điều như vậy.”

      “Bây giờ nên ràng hết tất cả tình ra, như vậy tôi mới biết làm sao mới có thể cứu trai ra.”

      “Thuộc hạ che giấu thân phận với chủ tử đáng chết, ra tôi và Nam Cung Phàm là em cùng cha khác mẹ. Ban đầu khi phụ thân bị thương được mẫu thân cứu, khoảng thời gian đó, ông ta vẫn ở bên mẫu thân dưỡng thương, rất nhanh hai người liền rơi vào bể tình. Nhưng lúc thương thế phụ thân tốt lên, khi mang mẫu thân trở về Huyền Vũ môn mới biết ông ta có vợ con, hơn nữa thân phận lại cao quý như vậy. Thời gian mẫu thân ở Huyền Vũ môn, được đại phu nhân đối xử rất tốt, điều này làm cho mẫu thân cảm thấy áy náy cho nên liền len lén rời . ngờ sau khi rời phát có tôi, nhưng mẫu thân cũng trở lại Huyền Vũ môn, mà mình sinh tôi ra và nuôi tôi lớn lên.”

      “Khi tôi năm tuổi phụ thân tìm đến, ra nhiều năm như vậy ông ấy vẫn tìm tung tích của mẫu thân. Khi phát ra mẫu thân sinh cho ông ấy đứa con trai rất vui mừng, đối xử với chúng tôi rất tốt, muốn đưa chúng tôi trở về Huyền Vũ môn, nhưng mẫu thân cự tuyệt. Nhưng lần này mẫu thân trốn nữa, mà ở nơi xa Huyền Vũ môn. Sau khi đại phu nhân biết được mẫu thân muốn trở về Huyền Vũ môn liền mang theo ca ca đến, chúng tôi cũng có bạn bè gì, cho nên cùng nhau chơi đùa đến lớn lên tình cảm rất tốt. Cho tới khi tôi mười lăm tuổi mẫu thân bị bệnh qua đời, tôi mới rời khỏi bến Thượng Hải.”

      Khi đến đoạn sau, Nam Cung Ngọc uống chén nước rồi mới bắt đầu tiếp.

      “Phụ thân có năng lực đoán trước, loại năng lực này tôi và ca ca cũng được thừa kế từ cha, chẳng qua năng lực của tôi có cao bằng ca ca, cho nên phụ thân mới truyền chức môn chủ cho ấy. Đồng thời còn cho tôi biết chuyện, Đó chính là về sau nhất định phải cưới dưỡng nữ của môn chủ Chu Tước môn làm vợ, người nào cưới được có thể đoạt được thiên hạ. Sau đó phụ thân lợi dụng cơ hội rất tốt cuối cùng cũng được Lâm môn chủ gả chủ tử cho ca ca, song điều kiện tiên quyết là nếu như chủ tử ca ca cửa hôn này hủy bỏ. Ca ca rất ưu tú, rất được các hoan nghênh cho nên có để chủ tử ở trong lòng.”

      “Sau đó tôi liền bị phụ thân đưa ra nước ngoài học, lúc tôi trở lại được biết tin chủ tử qua đời, mà cả tôi và ca ca đều có dự cảm vẫn còn sống đời, cho nên tôi liền khắp nơi để tìm . Lợi dụng quẻ bói chỉ dẫn, cuối cũng tôi cũng tìm được người muốn tìm, nhưng phát người này cũng phải là dưỡng nữ của môn chủ Chu Tước môn mà là người đàn ông. Tại vì lòng hiếu kì điều khiển mà tôi ở lại bên cạnh chủ tử, nghĩ tra xét thân phận của , nghĩ tới về sau bị chủ tử thu phục, sau này biết được thân phận của cũng cho ca ca biết.”

      “Mặc dù ba năm nay tôi trở lại Thượng Hải nhưng vẫn có liên lạc với ca ca, bởi vì lần trước xảy ra việc của tên môi giới người ấy nhận ra tôi… Tôi mới tất cả mọi chuyện cho ấy biết. ấy biết bây giờ ấy căn bản có tư cách đứng bên cạnh , quan trọng là cũng thương ấy, cho nên hôn ước kia có tác dụng. Tôi cũng hết mọi chuyện của chủ tử mấy năm nay cho ấy nghe, ấy rất kính nể , cho nên lần này mới có thể muốn giúp tay. Để cho Huyền Vũ môn vượt qua cửa ải khó khăn này, tin tưởng cũng chỉ có chủ tử mới có thể làm được.”

      “Tôi trách , mỗi người đều có bí mật của riêng mình, nếu Nam Cung Phàm giao Huyền Vũ môn cho , như vậy chính là môn chủ mới của Huyền Vũ môn, như vậy tôi cũng phải chủ tử của . Chẳng qua tôi giúp đoạt lại Huyền Vũ môn, sau đó cho tôi mượn Huyền Vũ ngọc bội dùng chút, dùng xong tôi trả lại cho .”

      Triển Thất cũng mượn cơ hội lừa gạt , mà quả cần dùng khối ngọc bội này, như vậy đây là cách giải quyết tốt nhất để có được ngọc bội rồi.

      “Chủ tử, cầu xin cần vứt bỏ tôi … tôi biết tôi làm sai rồi, sau này chắc chắn tôi giấu chủ tử bất kì chuyện gì nữa.”

      Nam Cung Ngọc tìm thấy bóng dáng mẫu thân người Triển Thất, mặc dù là con trai của Nam Cung Hạo Thành, nhưng chỉ là con riêng tránh khỏi bị khi phụ, sau khi theo Triển Thất, có Triển Thất quan tâm, thề, cả đời này ở bên cạnh . Bây giờ Triển Thất lại cần , mới vội vã giải thích với Triển Thất, giống như mẫu thân dạng mặc kệ vứt bỏ .
      Last edited by a moderator: 20/6/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 107: Đại kết cục.(1)

      phải tôi cần nữa, mà là bây giờ quay về tiếp quản Huyền Vũ môn thể ở bên cạnh tôi được nữa.”

      “Chủ tử, người là Thiếu chủ phải , cha từng qua với chúng ta, nếu ngày có người cánh tay có ấn kí màu đen đến tìm chúng ta, phải nhận người đó làm chủ. Tôi có nhìn thấy cánh tay của người, trước kia tôi vẫn ngờ được, bây giờ chủ tử cho tôi biết người là Thiếu chủ đúng .”

      Nam Cung Ngọc sợ bị Triển Thất bỏ rơi, cho nên nóng xác thực với Triển Thất.

      Triển Thất nghi hoặc nhìn về phía Tần Thiên Khải, cánh tay của đúng là có ấn kí, nhưng cũng biết nó đại biểu cho cái gì.

      “Chủ tử, đó là phong ấn dị năng trong cơ thể người, các thế hệ Thiếu chủ cánh tay đều có, ra đây là loại trận pháp từ xưa, chỉ cần giải trừ ấn kí này người mới sử dụng được dị năng của mình.

      “Chủ tử, người vẫn là chủ tử của tôi, thể vứt bỏ tôi được.”

      Tần Thiên Khải vừa xong Nam Cung Ngọc hưng phấn la lên.

      Khi đó Diêm Xuyên nhận định Triển Thất là người ta muốn tìm cũng là do ấn kí kia, nếu nhìn kỹ đều cho rằng đó chỉ là vết bớt đen, nhưng đối với người được giáo dục từ chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra được.

      Triển Thất sớm tiếp thu thân phận này, cũng biết tứ đại bang phái vốn là của Triển Phách, như thế là cũng thuộc về , chẳng qua cho rằng bọn độc lập nhiều năm như vậy nhất định cam tâm bị lấy lại.

      “Từng môn chủ của tứ đại bang phái thời điểm người nối nghiệp đủ 18t đều cho họ biết chuyện này, hơn nữa còn phải thề độc và bị hạ loại nguyền rủa rất ác độc.”

      Tần Thiên Khải thấy Triển Thất quá minh bạch tiếp tực giải thích cho hiểu.

      Triển Thất liền hiểu , thời điểm Văn Nhân Mạc còn bị Thác Bạt Dã chiếm đoạt chức vị, Văn Nhân Mạc biết Thác Bạt Dạ cũng biết. Mà thân phận của Triển Thất là Thiếu chủ điều này Lâm Khiếu biết , nên cũng cần phải thề độc.

      “Tốt, vậy chúng ta cùng sắp xếp phen, mau chóng đoạt lại Huyền Vũ môn sau đó tìm Lôi Liệt chuyện này, bây giờ xem ra tứ đại bang phái phải mau chóng xác nhập lại mới được.”

      “Được, Chúng tôi lập tức phái người đến Bạch Hổ môn, bên kia khẳng định gặp chuyện may, bọn họ có năng lực đoán trước như Nam Cung Ngọc, nên có chuẩn bị.”

      Gặp phải việc nghiêm trọng mọi người đều thức suốt đêm nghiên cứu đối sách, những người đó khẳng định là các đảo kia, mỗi người bọn đều có dị năng, chuyện này cũng phải dễ giải quyết tốt được.

      Ngày hôm sau, Triển thất với Nam Cung Ngọc đến Huyền Vũ môn, tuy Nam Cung Ngọc có lớn lên tại Huyền Vũ môn, nhưng vẫn có rất nhiều người nhận thức , đều biết là em trai của môn chủ.

      “Nhị thiếu gia, người về rồi, người về rồi, trong khoảng thời gian này chúng tôi cũng gặp được môn chủ, bây giờ biết thế nào, người trở lại là tốt rồi, như vậy Nam Cung Như Mộng cũng ngăn được người gặp môn chủ.”

      Các vừa đến cửa Huyền Vũ có người chạy ra cửa bẩm báo, lập tức có vài người dẫn đầu ra. Bọn họ đều là những người có lại lịch lớn, nên mới nhận ra Nam Cung Ngọc.

      “Lý bá, Nam Cung Như Mộng trai ở đâu, bây giờ dẫn tôi tới đó.”

      “Nhị thiếu gia, trăm ngàn lần đừng kích động, thận phận tại của Như Mộng tiểu thư tầm thường, nhất định thể nóng giận.”

      Lý đường chủ thấy sắc mặt Nam Cung Ngọc tốt, sợ làm ra chuyện gì quá đáng liền khẩn trương nhắc nhở.

      “Thân phận? ta tại có thân phận gì?”

      “Như Mộng tiểu thư tại là Thánh nữ dạy Thanh Liên.”

      “Thánh nữ.”

      “Phốc.”

      Triển Thất vừa nghe tới nhịn bật cười được, hạng phụ nữ dâm đãng kia cũng có khả năng trở thành thánh nữ? Chẳng lẽ dạy dâm giục sao? Có điều có thể xác nhận điều giáo hội này là Bạch Liên giáo, chỉ là sửa tên lần mà thôi, lần này khó làm rồi.

      Người kia chắc hẳn bình thường ấn tượng đối với Nam Cung Như Mộng cũng tốt lắm, cho nên đối với trào phúng của Triển thất cũng để ý, chỉ yên lặng kể hết mọi tình cho Nam Cung Ngọc nghe.

      Những kẻ ở trong bống tối kia chưa dám trắng trợn hành động chứng tỏ thế lực của chúng còn chưa đủ mạnh, cho nên bây giờ trước chúng bước đoạt lấy Huyền Vũ môn và Bạch Hổ môn.

      xin lỗi, thánh nữ tu luyện bên trong thể tiếp khách, mời các vị trở về cho.”

      Nam Cung Như Mộng giờ ở viện của Nam Cung Phàm, bọn họ vừa mới đến bị người gác cửa chặn lại đuổi về.

      "Cút ngay, lập tức kêu Nam Cung Như Mộng dẫn ta gặp ta.”

      “Nhị tử, đó là nhị thiếu gia, ta về gặp môn chủ, mau thông báo tiếng.”

      "Lý Đường chủ, sáng nay Như Mộng tiểu thư rồi, hôm nay muốn bế quan tu luyện gặp bất cứ người nào."

      “Biến hết , hôm nay cho dù là Thiên Vương lão tử cũng ngăn của được ta, ta muốn nhìn xem thử ta tu luyện thành cái dạng gì rồi.”

      Bình thường Nam Cung Ngọc luôn ôn hòa lịch , dáng vẻ hiền hòa vô hại. Nhưng bây giờ lại hung dữ như vậy vẫn có vẻ uy hiếp khiếp người, dọa tên gác cửa sợ tới mức chạy thục mạng vào trong bẩm báo.

      phải với các người được quấy rồi ta lúc tu luyện sao? Sao còn tranh cãi ầm ĩ ở đây.”

      Mấy người bọn họ vừa vừa vào bên trong, đạo thanh lười biếng lại truyền ra. Người chính là Nam Cung Như Mộng, hình như trải qua hai năm kinh nghiệm ở trong kỹ viện, nguyên bản gương mặt xinh đẹp giờ còn thêm vài tia mị hoặc, ánh mắt vô ý lướt qua quyến rũ đống đàn ông.

      Nhưng có bao gồm Nam Cung Ngọc, cực kì chán ghét người phụ nữ này, nhìn bộ dáng quần áo chỉnh tề của ta, tóc tai có chút hỗn loạn, gương mặt ửng hồng ánh mắt mê ly vừa nhìn cũng biết ta vừa làm chuyện gì.

      “Nam Cung Như Mộng, giấu hai tôi ở đâu, mau đưa tôi gặp ấy.”

      Nam Cung Ngọc vừa thấy Nam Cung Như Mộng trực tiếp tới hỏi tung tích của Nam Cung Phàm, ba năm trước hai người có gặp nhau ở quan ngoại, nhưng mà lúc đó Nam Cung Như Mộng vẫn chưa biết Nam Cung Ngọc. ta ở nước ngoài từ đến lớn, khi về nước là lúc Nam Cung Ngọc rời , ta chỉ biết Huyền Vũ môn có nhị thiếu gia, nhưng lớn lên như thế nào hoàn toàn biết.

      Nhìn thấy Nam Cung Ngọc hận thù của Như Mộng lần nữa lại dâng trào, ta vẫn còn nhớ từng khuất nhục mà bọn ban tặng cho ả, còn có, ba năm trước của ta cũng hề dễ chịu, năm đó bị đồng bọn lừa gạt bán vào kỹ viện, mãi cho tới năm trước ả mới được nam nhân kì bí cứu ra, cho ả chức vị Thánh nữ cao cao tại thượng, lúc này ta mới có lại mặt mũi.

      Thánh nữ? Phi, mười phần lãng nữ có.( Ý dâm nữ đó, lãng cho có tí văn hóa).

      “Nam Cung Như Mộng, lập tức mang tôi gặp hai.”

      của ngươi? Ngươi là ai.”

      ta là nhị thiếu gia, Nam Cung Ngọc.”

      Thấy Nam Cung Như Mộng biết Nam Cung Ngọc, cho nên Lý đường chủ đúng lúc nhắc nhở.

      Vừa xong Nam Cung Như mộng lập tức biến sắc, ta sợ người khác, nhưng lại thể kiêng kị Nam Cung Ngọc. Trước kia khi Nam Cung Hạo thành còn sống vẫn thường khen người con trai ông ta, ta là nhân vật còn khó đối phó hơn cả Nam Cung Phàm. Nhớ ngày đó ả vẫn mê luyến nhân vật kì bí này, nghĩ tới lần đầu gặp mặt lại dưới tình huống này.

      ra là biểu đệ, tôi biết trong lòng cậu rất vội, nhưng mà biểu ca trúng tà thuật, giáo chủ mỗi ngày phải giúp ấy bài trận trấn áp. Nếu bây giờ quấy rầy bọn họ như vậy biểu ca nhất định bị quỷ nhập hoàn toàn biến thành ma, tôi nghĩ biểu đệ quý biểu ca như vậy chắc nỡ trơ mắt nhìn ấy biến thành quái đâu nhỉ.”

      Ánh mắt Nam Cung Như mộng lập tức lóe lên sau đó lập tức đoạn dài, xem ra chuẩn bị sẵn từ trước, mục đích là gặp thời khắc quan trọng lừa gạt người khác.

      “Đừng có ở đây mấy lời nhảm nhí đó, tôi biết hai bị mấy người dấu , cho tôi gặp ấy đừng trách tôi khách khí.”

      “Biểu đệ, sao cậu lại có tâm địa độc ác muốn hại biểu ca như vậy, có phải ngươi muốn thừa dịp biểu ca bị bệnh mà trở về đoạt vị trí môn chủ, nếu sớm về trễ về lại về ngay lúc biểu ca sinh bệnh.”

      Bây giờ vây xung quanh có rất nhiều người, trong đó có rất nhiều người lo lắng cho Nam Cung Phàm vẫn đứng ở cửa, bây giờ nghe Nam Cung Như Mộng như vậy lập tức nhìn Nam Cung Ngọc bằng ánh mắt nghi hoặc.

      “Thúi lắm, trong tay tôi có thư do chính hai viết, từ sớm ấy biết có người muốn hại ảnh, cho nên sai người đưa thư tới cho tôi, nếu hôm nay giao ấy ra tôi nhát định lất mạng .”

      Nam Cung Ngọc lấy thư từ trong người ra, Lý đường chủ lập tức tới xác nhận là chữ của Nam Cung Phàm rồi mới cho truyền xuống dưới, mọi người xem xong sắc mặt mới tốt hơn chút, thư cũng có nhắc tới việc Nam Cung Ngọc đảm nhiệm chức môn chủ, nếu Nam Cung Phàm mất bọn họ phải nghe lệnh Nam Cung Ngọc.

      “Biểu đệ, tôi phải sao để cậu tin đây, nhất định là từ sớm biểu ca biết mình bị ma quỷ nhập thân mới như vậy. Các vị, sở dĩ lâu như vậy tôi tung tích của biểu ca cho các vị là bởi vì sợ có kẻ làm phản. Bây giờ biểu đệ về rồi tôi cũng cần sợ nữa, bây giờ bệnh của biểu ca ba ngày sau khỏi, đến lúc đó ấy cùng mọi người chuyện. Các vị đều nghe qua danh tiếng của giáo chủ, hi vọng mọi người có thể tin tưởng tôi.”

      Nam Cung Như Mộng cũng rất nhanh trí, bây giờ nếu tiếp tục phản bác bị mọi người phản đối, cho nên liền đổi sang chính sách dụ dỗ.

      “Nhị thiếu gia, nếu thánh nữ như vậy, chúng ta ba ngày sau lại đến, tôi tin tưởng Như Mộng Thánh nữ.”

      “Tôi cũng tin tưởng.”



      tại Thanh Liên giáo ở Thượng Hải nổi danh vô cùng, đặc biệt là giáo chủ của bọn họ, có khả năng cứu người bị chết cháy sống lại, trong nước, biết trước được tương lại, người lại tuấn mỹ, cho nên được rất nhiều người thờ phụng. Ngay cả đệtử trong các bang phái cũng có rất nhiều người gia nhập Thanh Liên giáo, ở đây cũng có rất nhiều người gia nhập. Miễn là gia nhập Thanh Liên giáo phản bác lại lời của Thánh nữ.

      Triển Thất lặng lẽ túm góc áo của Nam Cung Ngọc, thầm lắc đầu. Ban đầu bọn tính toán lần này nhất định gặp được Nam Cung Phàm, chỉ là thăm dò ít tin tức mà thôi, mục đích đạt được, cho nên trước tiên lùi bước để thương lượng kế sách.

      “Được, tôi cho ba ngày, đến lúc đó gặp được hai, đừng trách tôi khách khí.”

      “Chủ từ, người thấy chuyện này thế nào.”

      “Nam Cung Phàm giờ này có trong Huyền Vũ môn, mà ta ba ngày sau cho chúng ta gặp mặt chứng tỏ ấy còn sống, chỉ là có thể làm thí nghiệm gì đó đối với ta, cho nên chúng ta chỉ có ba ngày để cứu cậu. Lão đại, Bạch Hổ môn bên kia tình huống thế nào?”

      Thời điểm các quay về Thanh Long bang Văn Nhân Mạc từ sớm trở lại, bây giờ cùng các bàn bạc kế sách cứu người.

      “Tình hình bên kia vô cùng hỗn loạn, Lôi Liệt mất tích mấy ngày, bây giờ Bạch Hổ môn bị chưởng quản chủ trì, phái người thầm điều tra, người này gia nhập Thanh Liên giáo, còn có chức vị trong đó, nhưng ta vẫn chưa thượng vị, cho nên có khả năng Lôi Liệt còn sống.”

      “Phu nhân, Nam Cung Như Mộng quả nhiên gặp người khác, nhưng ở đó thủ vệ cực kì nghiêm ngặt, thuộc hạ sợ bứt dây động rừng nên dám vào, cũng biết ta gặp ai. Nhưng mà cái Thánh nữ kia ghê tởm, tôi đứng ở bên ngoài canh giữ hơn 2 tiếng mới thấy ta ra, vừa nhìn là thấy ràng mới hoan ái xong.”

      Trước khi rời Triển Thất sai Lý Cái thầm theo dõi Nam Cung Như Mộng, nhìn xem thử có thể có cơ hội gặp được Nam Cung Phàm .

      nghĩ tới nhà Nam Cung lại có hạng đàn bà dâm đãng như vậy, làm mất mặt gia tộc.”

      Vốn Nam Cung Ngọc đối với Nam Cung Như Mộng cũng có ấn tượng gì, nhớ ngày đó ta câu dẫn Văn Nhân Mạc nhìn qua rất đê tiện, ngờ lại có thể đê tiện đến mức này.

      “Tôi biết phải làm sao rồi.”

      “Tốt, làm như vậy , bây giờ tôi liền làm.”

      Vừa đến dâm đãng Triển Thất đột nhiên có chủ ý, sau khi ra mọi người đều thấy có khả năng thực được, cho nên lập tức phân công hành động.

      Trời rất nhanh tối, Nam Cung Ngọc còn có Tiễn Kỳ ba người các trở lại Huyền Vũ môn, có điều lần này là vụng trộm tới. Đến Huyền Vũ môn thẳng đến chỗ ở của Nam Cung Như Mộng, dựa vào thực lực của ba người các vô cùng dễ dàng tiếng động tới hậu viện.

      Trước tiền viện thủ vệ cực kì nghiêm, đến chỗ hậu viện ngược lại bóng người.

      “Ân...a.”

      “Nhanh lên...đúng rồi...dùng lực...”

      Vừa tới hậu viện các nghe thấy thanh làm người ta đỏ mặt tía tai, giọng kia đúng là của Nam Cung Như Mộng.

      biết xấu hổ.”

      Triển Thất gì, Nam Cung Ngọc vừa giận dữ lại xấu hổ vô cùng, còn Tiễn Kỳ tuy trải qua những chuyện này nhưng vẫn thấy vô cùng xấu hổ, nên trực tiếp mắng.

      Nhưng hôm nay các cũng vì chuyện này mà tới, bây giờ hậu viện có ai, ba người quang minh chính đại tới cửa sổ, người bên trong vẫn biết có người tới, cho nên vẫn miệt mài vận động.

      “Đồ dâm đãng, ngờ lại đê tiện như vậy, có điều để lão tử chơi rất sướng, ngờ có thể chơi nữ nhân của giáo chủ, ha ha ha...”

      Trong phòng cũng có tắt đèn, toàn bộ trong phòng bọn họ đều thấy hết.

      ngờ ta thích như vậy, khẩu vị nặng.”

      Nam Cung Ngọc xấu hổ tránh mặt qua chỗ khác, Tiễn Kỳ nhìn đến hứng thú, nhưng cũng quên bọn họ tới đây là để làm chính , cho nên lấy từ trong túi ra camera rồi nở nụ cười bỉ ổi.

      “Tách tách tách tách...”

      Thời kì này thanh của camera vẫn còn rất lớn, giống như nổ pháo vậy, nhưng được Triển Thất cải tiến chẳng những có thể chụp liên tục mà thanh cũng rất , vừa lúc trong phòng mở đèn, ngừng chụp hai người bên trong.

      Tuy thanh lớn, nhưng vẫn có tiếng động, lát sau hai người trong phòng rốt cuộc cũng nhận ra bên ngoài có người.

      “Người nào?”

      “Ha ha, ngờ Như Mộng tiểu thư thích thể loại này, tư thế kinh điển như vậy đúng là mở rộng tầm mắt.”

      , các người vào bằng cách nào?”

      Như Mộng bị ba người đột nhiên xuất dọa trận, ta thấy Triển Thất ở đây, nhưng ta biết Tiễn Kỳ, nhất định là Triển Thất phái đến.

      tôi ở đâu, tôi đếm ba tiếng tôi gọi người vào.”

      Nam Cung Ngọc muốn phí thời gian với loại phụ nữ dơ bẩn này, cho ném cái chăn qua cho ta che lại, sau đó ép hỏi tung tích Nam Cung Phàm.

      “Xì.”

      Ngay lúc Nam Cung Như Mộng biết trả lời thế nào, gã gian phu kia lại có ý đồ chạy trốn, kết quả bị Triển Thất cho ăn đao.

      nên, tôi , ta bị giam ở tổng đàn Thượng Hải.”

      Như Mộng vốn nghĩ được ý gì, lập tức giật mình kể tất cả mọi chuyện mình biết ra. Quả nhiên, bọn họ bắt lấy Nam Cung Phàm dùng dược vật khống chế biến ta thành con rối cho bọn họ sai khiến, chỉ cần ba ngày sau ta trở thành con rối.

      “Làm gì với ta đây?”

      “Giữ lại chờ người tói thu thập ta, .”

      Có được tin tức mình muốn Triển Thất đánh ngất Nam Cung Như Mộng, sau đó các ra Ngoài tập hợp lại chỗ với Văn Nhân Mạc. Như Mộng khai ra nhưng lời lại Nam Cung Ngọc phán đoán đều là lời , cho nên suốt đêm tính toán nghĩ cách giải cứu Nam Cung Phàm, để tránh đêm dài lắm mộng.

      Tổng đàn Thanh Liên giáo tại Thượng Hải vô cùng thần bí, có ở khu phồn hoa náo nhiệt, cũng xây ở nơi núi sâu đất hiểm, mà nấp ở khu dân cư bình thường.
      Last edited by a moderator: 26/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :