1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 93: Thân phận mới.

      “Em là định dùng thân thể này tới để bồi tội sao?”

      người đàn ông bình thường cũng từng nếm qua hương vị nam nữ nhưng ba năm trôi qua rồi đụng đến phụ nữ, nếu là chưa từng thử qua loại tư vị này còn có thể thấy quan trọng nhưng biết được mùi vị mỹ diệu của ái tình về sau càng khó khăn để khống chế mình.

      “Đợi hai ngày nữa , hôm nay em có chuyện muốn ra ngoài chút.”

      Triển Thất biết Văn Nhân Mạc khó nhịn, nhưng hôm nay có chuyện muốn làm, nên chỉ có thể để chờ thêm mấy ngày nữa.

      , quần áo chuẩn bị sẵn cho em rồi.”

      Lưu luyến rời khỏi khuôn ngực hấp dẫn của rồi đưa cho bộ nam trang, nhanh chóng thay quần áo, sau đó lập tức trở thành người đàn ông có tác phong nhanh nhẹn.

      “Tối em trở lại.”

      “Khi em ra ngoài lấy thân phận nhân viên bảo vệ của , làm việc gì cũng dễ dàng hơn, nếu có vấn đề gì liền lấy tên của ra.”

      Văn Nhân Mạc sớm đoán chắc Triển Thất tới, sau khi đến Thượng Hải vẫn chưa gặp mặt bọn Diêm Xuyên, cho nên nhất định là ra ngoài tìm hai người bọn họ rồi.

      “Cũng mang người phụ nữ kia luôn .”

      “Hả?”

      “Nhìn chướng mắt.”

      Văn Nhân Mạc vừa ra Triển Thất biết là người nào, nhất định là Tiễn Kỳ rồi, mấy ngày nay ấy ở lại phủ đại soái nhất định cùng Thích Thiên ân ái vô cùng.

      Khi Triển Thất ra ngoài Long Mai cũng thu thập xong, mặc trang phục đơn giản chút, vóc dáng tương đối thấp cho nên hơi thay đổi dáng vẻ, hai ngày nay ở Chu Tước môn cũng khó tránh khỏi có người nhận ra.

      “Ui, hai ngày thấy Tiễn bang chủ thế nhưng Tiễn bang chủ của chúng ta càng ngày càng có vẻ thanh thủy nộn động lòng người nha.”

      Tiễn Kỳ vừa xuất lập tức bị Long Mai khi dễ trêu ghẹo, người phụ nữ này có nhân tính mà, thấy sắc liền quên mất .

      “Đừng nóng giận, tôi phải ra ngoài bồi rồi sao, lát nữa ra ngoài mời hai người ăn bữa tiệc lớn để bồi tồi.”

      “Hôm nay nhất định làm cho tiêu phí ít tiền mới được.”

      “Được, thôi, nhưng hôm nay chúng ta đâu vậy?”

      tuấn nam cùng hai mỹ nữ, đến đâu cũng rất bắt mắt. Đầu tiên ba người các tìm đến quán rượu ăn bữa, sau đó đến địa điểm hẹn gặp mặt Diêm Xuyên và Nam Cung Ngọc. Triển Thất cố ý chọn mua sắm bộ quần áo, quyết định muốn dùng thân phddlqdận mới để gia nhập vào giới xã hội thượng lưu của bến Thượng Hải, cũng tính dùng tên của Văn Nhân Mạc, bởi muốn cùng đứng ở vị trí cao. Nhưng nếu muốn có chỗ đứng trong xã hội thượng lưu của bến Thượng Hải cũng dễ dàng, Văn Nhân Mạc phải dùng mất 3 năm mới đạt tới vị trí như bây giờ, mà có nhiều thời gian như vậy, cho nên nhất định phải nghĩ cách càng nhanh càng tốt.

      “Chủ tử.”

      “Chủ tử.”

      Đến địa điểm hẹn trước, Diêm Xuyên và Nam Cung Ngọc lập tức nhận ra Triển Thất dù bọn họ ba năm gặp mặt.

      “Chủ tử, tôi nhớ muốn chết.”

      “Long Mai.”

      “Ba năm nay khổ cực cho các rồi.”

      “Chủ tử, nếu đến thăm tôi tôi cũng muốn trở về gặp rồi.”

      Nam Cung Ngọc có vẻ sáng sủa chững chạc hơn trước chút, dường như ba năm qua càng trở thêm nghiệt hơn rồi, đôi mắt hoa đào phóng điện về phía Triển Thất. Diêm Xuyên cũng khó giấu hưng phấn, nhưng mà lại nhìn Long Mai nhiều hơn, Long Mai bị nhìn chăm chú như vậy sắc mặt hơi đỏ né tránh chỉ sợ bị Tiễn Kỳ phát ra trêu ghẹo.

      “Chúng ta trước hết tìm chỗ ngồi xuống rồi chuyện.”

      “Chủ tử, ba năm nay chúng tôi phụ kỳ vọng của , tại ở bến Thượng Hải chúng tôi coi như vị trí rồi.”

      Vừa ngồi xuống Nam Cung Ngọc liền kiêu ngạo , ban đầu Triển Thất cho hai người bọn khoản tiền để đến bến Thượng Hải phát triển, làm như vậy là để về sau có thể dễ dàng đặt chân đến nơi này hơn.

      “Chỉ là gần đây phòng nhảy đầm bên kia có xảy ra chút vấn đề, Đại Thượng Hải mới mời đến vị lĩnh ban, người này rất lợi hại, chỉ ngắn ngủn trong thời gian 1 tháng làm cho khách của chúng tôi giảm đến nửa, hơn nữa mấy vũ nữ được chúng tôi đào tạo tốt cũng bị mời .”

      “Đúng vậy đấy, chẳng những làm cho khách hàng của chúng tôi giảm , cả bãi biển và phòng nhảy ở đây dường như đều giảm hết, mà bên trong Đại Thượng Hải hàng đêm đều chật cứng người.”

      “Bây giờ giá tiền bên kia chỉ tăng gấp đôi, mà người cũng nhịn được chen vào bên trong.”

      “A, còn có nhân vật bậc này, , hôm nay chúng ta phải tìm hiểu xem sao.”

      Triển Thất để Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên trước tới bên này mở mấy phòng nhảy đầm, còn làm theo hình thức ddlqdbuôn bán truyền thống như bây giờ, model mới cần phải có người có thể phát triển mới đứng lên được, mà hai người bọn họ mới vừa người phụ nữ này chính là người quản lý rất tốt.

      “Người phụ nữ này chúng tôi từng tiếp xúc, ta phải vì tiền, cũng vì quyền lực, nghe là người tình của lão bản của phòng nhảy đầm Đại Thượng Hải là Triệu Lục. Từ mười mấy tuổi ở cùng ông ta, sau bởi vì nguyên nhân là đại lão bà của ông ta mà bị đưa ra nước ngoài, cho đến gần đây vì muốn phát triển Đại Thượng Hải mới đưa trở về.”

      ta mang về rất nhiều đồ mới lạ mà bên này chúng tôi có, cho nên bên kia mới kinh doanh phát đạt đến như vậy.”

      “Tôi cùng Nam Cung Ngọc tìm ấy, nhưng vẫn chưa bao giờ được trực tiếp gặp ấy, chỉ có vào buổi chiều đầu tiên khi ấy bắt đầu xuất ở bến Thượng Hải, nghe ấy quả thực là cực phẩm cực kì hấp dẫn mà có bất kỳ người nào có thể vượt qua.”

      Diêm Xuyên và Nam Cung Ngọc nghĩ cũng muốn mời tới đây, chỉ là người phụ nữ này dầu muối đều ưa, đúng, căn bản ngay cả mặt mũi cũng gặp được.

      gặp được sao? Bình thường ấy ở chỗ nào?”

      tra được, nhưng gần đây nghe ấy đến sòng bạc, ấy thiết kế mấy trạm kiểm soát chỉ cần thông qua toàn bộ có thể được gặp ấy.”

      “Đánh cuộc là lão bản sau lưng song bạc này cũng là Triệu Lục gia thôi.”

      “Đúng, kể từ khi có quy định này khách khứa đến song bạc càng ngày càng đông lên.”

      “Buổi tối phòng nhảy đầm mới mở cửa, vậy bây giờ chúng ta đến sòng bạc.”

      Triển Thất bắt đầu tò mò về người phụ nữ này, người phụ nữ có đầu óc kinh doanh tốt như vậy coi như vì mình mời được cũng muốn gặp gỡ quen biết lần.

      Ban ngày sòng bạc buôn bán vốn rất ế, nhưng nơi này quả đông như trẩy hội, tại vừa mới qua buổi trưa khách khứa cũng chật cứng rồi.

      “Mấy vị là tới đánh bạc vì muốn gặp Sở nương phải ?”

      “Gia đây tới sòng bạc đương nhiên chỉ vì muốn đánh bạc, muốn nương đến nơi này làm gì.”

      Lời Triển Thất vừa thốt ra lập tức hấp dẫn ánh mắt của nhiều người, phải biết là trước kia tới đây là vì đánh bài, nhưng bây giờ tất cả cũng là vì Sở nương mà tới.

      “Mấy vị là người vùng khác tới phải ?”

      “Là vùng khác tới như thế nào? Lão bản, nơi này của ông là sòng bài hay là kỹ viện vậy?”

      “Vị gia này biết rồi, chúng ta tới đây là vì Sở nương của Đại Thượng Hải kia, tại cả Thượng Hải người nào biết.”

      Vị lão bản của sòng bạc này ra sức giải thích như muốn bàn chuyện làm ăn với Triển Thất, ông ta vừa nhìn thấy mấy người bọn họ biết cũng phải là người bình thường dù bọn họ ăn mặc rất đơn giản. Triển Thất phong cách vậy phải rồi, phía sau còn có hai nam hai nữ đều là nhân trung long phượng. Gần đây lão bản muốn ông ta lưu ý chút những nhân vật thượng lưu, thứ người như bọn họ kia phải kết giao nhiều hơn.

      “Người đẹp dĩ nhiên gia cũng thích, chỉ là rốt cuộc nếu là người đẹp như thế trước tiên gọi ra cho tôi nhìn chút.”

      “Ha ha, vị gia này có thể đùa, nếu là có thể tùy tiện gặp mặt tại sao nơi này có thể có nhiều người như vậy, chỉ là thể gặp được người nhưng vẫn có tấm hình.”

      “Người đâu, mang tấm hình của Sở nương đến đây.”

      Rất nhanh có người mang tới tấm hình đen trắng khoảng 7 tấc, khuôn mặt người phụ nữ trong tấm hình có vẻ mơ hồ, song qua hình dáng vẫn có thể thấy được loại mị hoặc cưỡng được. nằm giường, người đắp tấm lụa mỏng để lộ bắp đùi trắng như tuyết, đường cong cơ thể như như , nếu ta ôm tỳ bà che nửa mặt càng làm cho người ta cảm giác dẫn dụ người ta phạm tội, muốn là đàn ông, chính là phụ nữ cũng rất có cảm giác.

      Tấm hình vừa lấy ra lập tức đưa tới đống người vây lại xem, có người thậm chí dùng ánh mắt si mê chảy nước miếng cười dâm đãng.

      “Quả nhiên là báu vật, hôm nay gia thể nhìn thấy ấy, , muốn gặp ấy phải cần bao nhiêu tiền?”

      Vĩ lĩnh ban thấy sau khi Triền Thất nhìn thấy tấm hình trong mắt chỉ có thưởng thức và than thở, giống với loại đàn ông tham lam dâm uế như những đàn ông khác ánh mắt lập tức biết vị này tuyệt đối phải là người bình thường. Trong vòng danh nhân ở Thượng Hải cũng có người này, chắc chắn là người từ vùng khác đến, thứ người như thế có thể ra ngoài là long phượng rất đáng giá để kết giao, nếu là ông ta có thể giới thiệu cho lão bản nhất định ông được thăng chức.

      “Chỉ cần đóng 1 vạn tệ đại dương là có thể ghi danh, sau khi ghi danh tấm hình này chính là của đại gia , hơn nữa chỉ cần thông qua khảo nghiệm của Sở nương có thể nhìn thấy ấy.”

      Vị lĩnh ban vừa xong Diêm Xuyên lập tức giao tiền ghi danh, lĩnh ban lập tức đưa cho Triển Thất khối mộc bài có mã số, đó viết số 29.

      “Đây là cái gì?”

      “Là như đại gia thấy, những thứ này đều là ý Sở nương, nếu muốn thấy ấy phải xếp hàng, thời gian chờ đợi có thể đánh bạc giết thời gian.”

      Dùng 1 vạn tệ ghi danh cũng phải mỗi người ở đây đều có thể lấy ra, cho nên tuy rằng người ở đây nhiều nhưng phần lớn đến là tham gia náo nhiệt. Chỉ là trước mặt vẫn có 28 người, nếu phải chờ đợi cũng phải là thời gian dài cho nên Triển Thất do dự biết có nên trở về trước rồi ngày khác trở lại .

      “Nếu gia có thời gian cần đợi, chỉ cần có thể đóng 10 vạn khối đại dương được ưu tiên sấm quan.”

      Vị lĩnh ban thấy Triển Thất cầm mã số đứng hàng sau chân mày cau chặt lại hơn, có cảm giác muốn rời lập tức với Triển Thất.

      “Diêm Xuyên.”

      Bây giờ tiền đối với Triển Thất mà căn bản tính là gì, Văn Nhân Mạc ở quan ngoại có mấy thứ kia làm ra tiền, chính là ba năm nay ở bến Thượng Hải phát triển làm ăn, tiền của Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên góp vào cũng đủ cho tiêu xài cả đời hết.

      Diêm Xuyên lập tức đưa tiền ra, người có thể ra tay xa hoa như vậy vẫn là người thứ nhất vị lĩnh ban này gặp, kể từ sau khi cái trò chơi này xuất vẫn có rất nhiều quan lại quyền quý đến nhưng vẫn có người nào dùng tiền để trở thành quyền ưu tiên, bởi dù sao coi như nếu bỏ tiền ra cũng nhất định có thể thấy được người, nếu là qua cửa được tiền này chẳng khác nào như tát nước bỏ .

      Sau khi Triển Thất đưa tiền tất cả các người trong sòng bạc nhìn bằng ánh mắt khác lạ, mặc dù có chút cố kỵ nhưng ngoài ra còn có chút mùi vị nịnh bợ, điều này làm cho đột nhiên hiểu làm sao mới có thể nhanh chóng tiến vào xã hội thượng lưu ở bến Thượng Hải rồi.

      “Số tiền này coi như là lễ ra mắt Sở nương, ngoài ra mua bó hoa hồng thay tôi tặng ấy.”

      Sau khi Triển Thất xong làm cho lĩnh ban có chút sững sờ, hiểu Triển Thất cái gì.

      “Gia ta nhớ hôm nay còn có số việc phải làm, cho nên tham gia, ngày khác trở lại.”

      “Vị gia này, hôm nay nộp tiền ghi danh nhưng tham gia lần sau trở lại vẫn phải đóng tiền ghi danh.”

      “Vậy thế nào, vì mỹ nhân tiêu ít tiền cần tính toán làm gì.”

      Sau khi Triển Thất xong mang theo bọn Long Mai rời , sau lưng lập tức bắt đầu nghị luận náo nhiệt.

      “Ông xem nhất định người này là tên nhà giàu mới nổi.”

      “Phi, nhà giàu mới nổi sao có phong cách như vậy? Ông xem chút quần áo ta mặc tôi thấy giống như là người quý tộc.”

      “Ai phải, chỉ là mấy người sau ta còn phong độ hơn công tử Ca ở xã hội thượng lưu đấy.”

      “Đến tột cùng người này có lai lịch gì, có người biết ta ?”

      có, chưa ai ở bến Thượng Hải biết tên ta, nhưng là mười phần rồi, nếu là có người như vậy làm sao có người biết được chứ.”

      Gần đây trong sòng bài có rất nhiều người, hơn nữa phần lớn đều là người có tiền, lúc này, Triển Thất hai lời ném hơn 10 vạn lập tức oanh động những người ở đây, quá ba ngày sau cực kì nổi danh tại bến Thượng Hải này.

      Bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày phái người tặng hoa hồng đến sòng bài và cả phòng nhảy đầm Đại Thượng Hải, tên là Lục Chấn tặng.”
      Last edited by a moderator: 27/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 94 DANH CHẤN BẾN THƯỢNG HẢI

      Edior: White Silk-Hazye

      "Này, cậu có nghe , có phú thương mỗi ngày để cho Đại Thượng Hải tặng hoa hồng cho Sở tiểu thư, toàn bộ đều là màu vàng."

      "Tất nhiên là có nghe , ta tên là Lục Chấn Thiên, phải là doanh nhân gì đâu, mà là người lang thang"

      "Cái gì mà người lang thang chứ, người ta chính là con cháu của hoàng gia, địa vị cao quý lắm."

      "Thẩm đại soái muốn kết hôn , tôi liền chúc phúc cho ngài ấy, sau này tôi nhất định phải gả cho Lục Chấn Thiên."

      "Hừ, trước đây là ai phải Thẩm đại soái lấy chồng vậy, thế nào mà mới mấy ngày liền thay đổi rồi."

      "Tôi nhường cho ta còn được sao, hơn nữa ngài ấy và Triển tiểu thư nhau như vậy tôi làm sao có thể phá hoại chứ.

      "Hừ, bây giờ mục tiêu của tôi cũng là gả cho Lục Chấn Thiên, hôm nay quay về nhà liền cha tìm người rồi cầu hôn cho tôi."

      "Các người đừng có mơ mộng nữa, Lục Chấn Thiên người ta đúng là nhìn trúng Sở tiểu thư rồi."

      " ta là cái khỉ gì, phong trần, hơn nữa còn là vợ bé của người khác làm sao có thể xứng đôi với Lục Chấn Thiên chứ."

      .....

      "Điều tra ra lai lịch của Lục Chấn Thiên kia chưa?"

      "Bẩm Lục gia, người này giống như là đột nhiên xuất , từ ngày hôm đó xuất ở sòng bạc về sau cũng có xuất nữa, ngoại trừ mỗi ngày đúng hạn tặng cho Sở tiểu thư bó hoa hồng vàng ra thôi."

      "Phế vật, ngay cả người cũng tra được."

      "Lục gia, ngài cũng đừng tức giận, tôi tin là cậu ta rất nhanh xuất thôi, chỉ cần cậu ta xuất chúng ta liền biết mục đích của cậu ta rồi.'

      "Tôi thấy cậu chính là mong cậu ta xuất để với cậu ta thôi, nghe cấp dưới cậu ta chính là tên 'tiểu bạch kiểm' (mặt trắng : nghĩa là trai bao/ những chàng trai trắng trẻo, thường mang nghĩa châm chọc)"

      "Tôi muốn cùng người nào liền cùng người đó, bây giờ tôi chính là người tự do."

      "Cậu...."

      "Lục gia, có tin tức, hai người đàn ông ngày đó theo đến chính là ông chủ của vũ trường "túy mà mấy năm nay mới thành lập."

      "Khốn kiếp, tôi biết ngay họ là đến giành mối làm ăn với tôi mà, phái người tra cho tôi, phải tra ra ông chủ phía sau của "túy"."

      .....

      "Thất thất, bây giờ nổi tiếng ở bến Thượng Hải, khắp thành phố đều tìm đó, ai có thể nghĩ đến ở ngay dưới mắt của bọn họ chứ."

      Triển Thất cũng có ở lại với Văn Nhân Mạc, mà là về Chu Tước môn với Long Mai, mấy ngày hôm nay hai người các tốt mà sờ soạng cách triệt để, nghĩ tới mấy năm qua Chu Tước môn bị Lâm Phong làm lụn bại.

      "Cứ để cho bọn họ tìm thôi, chúng ta chờ thêm mấy ngày nữa, mấy ngày nay Huyền Vũ môn thế nào rồi."

      Bây giờ Triển Thất ra ngoài được, cho nên tin tức đều do Long Mai mang về, mỗi ngày Long Mai đều lấy cớ ra ngoài dạo chơi để tìm hiểu tin tức.

      "Gần đây mọi phương diện của Huyền Vũ môn đều gặp phải công kích, nghe là do lão đại ở bên đó gây khó dễ còn có Trương đại soái và Lâm Phong thầm uy hiếp nên sống rất khổ. Ở sau lưng của Lý đại soái và Trương đại soái vốn dĩ là như nước với lửa, bây giờ càng muốn chính thức tuyên chiến. Thanh Long bang biết làm sao mà cũng tham gia vào, vốn dĩ bọn họ va Chu Tước môn là phe, nhưng mà lần này bọn họ lại đứng ở bên phía của Huyền Vũ môn, chỉ có mình Bạch Hổ là tham gia vào."

      "Tốt, bọn họ càng loạn càng tốt , như vậy chúng ta mới có thể làm ngư ông đắc lợi chứ, Diêm Xuyên ở bên đó có tin tức gì , lần trước Nam Cung Phàm tại sao lại đột nhiên xuất ."

      "Vẫn chưa có, thám tử ở Huyền Vũ môn báo lại là Nam Cung Phàm hình như là sáng thứ hai trở về nghe tin lão đại đến cầu hôn nên đột nhiên muốn đến. Trước đó hề báo trước."

      "Mặc kệ mục đích của ta là như thế nào, lần này đều là do ta nên mọi thứ mới có thể loạn lên như vậy, chúng ta còn phải cảm ơn ta mới đúng."

      " biết là sau khi ta biết được là do ta giúp chúng ta có thể tức hộc máu hay nữa."

      "Ngày mai (Long Mai) ra ngoài chút với lão đại, ngày mốt phái người đến đón tôi, lúc đó Lục Chấn Thiên xuất "

      Tình hình bây giờ đều hỗn loạn, thấy và Lôi Liệt môn chủ Bạch Hổ môn có chút giao tình nên lần này kéo ta vào, bây giờ là lúc mà bến Thượng Hải phải thay đổi rồi.

      "Chủ tử, bọn họ tra ra được thân phận của tôi và Nam Cung Ngọc, lần này muốn dùng thân phận gì để xuất vậy?"

      Triển Thất phát lần này lấy thân phận để trở về cũng có chỗ tốt, chỉ cần lấy thân phận Triển Thất là tiểu thư của thế gia vọng tộc ở lại Chu Tước môn, định là lúc ra để cho Văn Nhân Mạc ra mặt, như vậy ai cũng thể biết được thân phận của , hành động ở trong bóng tối mà càng thuận tiện hơn, và Văn Nhân Mạc người ở ngoài sáng người ở trong tối cũng tin là đoạt được bến Thượng Hải này.

      " lấy thân phận là doanh nhân để xuất , tối hôm nay chúng ta đến Đại Thượng Hải ."

      Vẫn là năm người bọn họ hành động cùng với nhau, mục tiêu của Văn Nhân Mạc và Thích Thiên quá lớn chỉ có thể ở nhà mà đợi thôi, chỉ là hai người bọn họ phái người thầm theo.

      "Đây phải là Lục Chấn Thiên sao."

      "Lục Chấn Thiên? Mau cho tôi biết là người nào vậy?"

      "Người kia kìa, chính là người mặc quần áo màu đen ở chính giữa đó, ngày đó tôi ở sòng bạc đứng ở bên cạnh ta, ta còn chuyện với tơi nữa đó."

      "Mấy vị, ngồi bên này."

      Triển Thất xuất lập tức đưa tới oanh động, ngày đó lúc xuất ở sòng bạc có rất nhiều người đều gặp qua , cho nên ngay lập tức nhận ra .

      "Lục gia, Lục Chấn Thiên đến đây."

      "Đưa cậu ta lên phòng Vip ở lầu rồi để cho Sở Yên qua gặp cậu ta trước."

      "Lục tiên sinh, Sở nương của chúng ta ở phòng Vip lầu chờ ngài đấy, ấy muốn cảm ơn hoa hồng của ngài."

      Triển Thất vừa mới ngồi xuống ghế đệm liền có bồi bàn đến đây mới , những việc này đều nằm trong dự liệu của , khóe miệng nhàng nhếch lên chờ con cá cắn câu.

      Phòng Vip ở lầu hầu như có rất ít người có thể vào, Triệu Lục Gia ở bến Thượng Hải có thể là hắc bạch đều ăn hết, cho nên có mấy người có thể được ta nể mặt, bồi bàn muốn mang lên phòng Vip ở lầu, trong mắt lại lộ vẻ vô cùng hâm mộ. " chính là Lục Chấn Thiên." Triển Thất vừa mới vào phòng khách quý liền nhìn thấy Sở tiểu thư ở trong truyền thuyết, quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành, quan trọng nhất là dáng vẻ trời sinh quyến rũ của ấy, dáng vẻ quyến rũ tự nhiên mà ngay cả cũng nhịn được mà bị ấy hấp dẫn. "VỊ mỹ nhân này chính là Sở tiểu thư sao." cũng có vội vàng ngồi xuống, mà là tới trước mặt của Sở Yên lấy ngón tay nhàng nâng cằm của ấy lên giọng điệu nghiêm túc mà , Mà Sở Yên cũng có né tránh, tùy ý để Triển Thất sờ má của mình. Nhìn thấy màn này trong mắt của bốn người đứng ở phía sau đều là dự đăm chiêu khác thường, Diêm Xuyên và Nam Cung Ngọc đều suy nghĩ, chủ tử chính là chủ tử, giả làm đàn ông còn đàn ông hơn so với hai người bọn họ. Mà Long Mai và Tiễn Kỳ thầm mắng ở trong lòng, lúc trước chính là bởi vì đức hạnh tốt này của ấy mà tâm linh bé của hai người các bị mê hoặc, bây giờ cầu phúc cho Sở tiểu thư kia. "Người ở phía dưới muốn cám ơn tôi, biết là muốn cám ơn như thế nào vậy?”

      Triển Thất cũng có tiếp xúc nhiều với ấy, người này chính là tiếp xúc rất nhiều với đàn ông, rất dễ dàng phát ra thân phận của , cho nên về phía băng ghế salon ngồi xuống hai chân bắt chéo lại, Long Mai và Tiễn Kỳ lập tức đến đấm chân xoa vai cho để cho Sở Yên có cơ hội đến gần.

      “Đây chính là lần đầu tiên có người tặng ta nhiều như vậy, ngài , tôi dùng cơ thể của tôi để cám ơn ngài được .”

      Sở Yên vừa xong Triển Thất bọn họ đều thất thần, này phải là gặp mặt lần đều khó khăn như lên trời sao? Làm sao vừa gặp mặt liền khủng bố như vậy rồi.

      “Sở tiểu thư cho rằng Lục mỗ tôi là người nông cạn như vậy sao?”

      “Tất nhiên là phải, mà là tôi nhìn trúng ngài muốn trèo lên giường của ngài.”

      biết xấu hổ.”

      Mặc dù Long Mai trở về từ nước ngoài, nhưng mà tư tưởng của vẫn rất bảo thủ, cho nên vừa nghe Sở Yên như vậy liền lập tứ chửi, kỹ nữ chính là kỹ nữ, cho đến bây giờ còn chưa gặp qua người phụ nũ nào biết xấu hổ như vậy đâu.

      “Vị này có quan hệ như thế nào với Lục gia vậy, vợ? Người tình? Hay là người ở? yên tâm, kỹ thuật của tôi tuyệt đối tốt hơn nhiều so với hai người các , đảm bảo cho ngài ấy vui sướng như thần tiên.”

      Sở Yên cũng có để Long Mai vào mắt, ở trong mắt của Long Mai và Tiễn Kỳ cũng chỉ là người tình mà thôi.

      “Hai người ấy là người quan trọng nhất đối với tôi, Sở tiểu thư chuyện vẫn nên chú ý chút.”

      Triển Thất đến đây chủ yếu là để nhìn xem Sở Yên này có bản lĩnh hay nhược điểm gì , làm sao mới có thể kéo ta qua, nhưng bây giờ ta sỉ nhục bạn của , cho dù ta có bản lĩnh cũng thèm nữa.

      Sở Yên nghĩ tới Triển Thất vì hai kia mà ra mặt, người quan trọng nhất, chưa từng ai với như vậy đâu.Mỗi người gặp đều chỉ nghĩ đến làm sao để đưa lên giường thôi, mà ngay cả người đàn ông luôn miệng cũng phải là bán đứng sao.

      “Nếu như Lục tiên sinh có hứng thú với cơ thể của tôi như vậy tại sao mỗi ngày lại tặng hoa hồng cho tôi chứ?”

      “Tất nhiên là vì gặp được , Sở tiêu thư xinh đẹp như vậy tôi nghĩ nếu như là người đàn ông đều động lòng đấy.”

      “Ngài vốn động lòng phải sao?”

      “Tôi muốn trở thành bạn bè của Sở tiểu thư biết tôi có thể có vinh hạnh này hay .”

      Triển Thất cũng có trực tiếp trả lời câu hỏi của ta, có thể nhìn ra được trong mắt của Sở Yên là đơn và tự giễu, bộ dạng của ta rất giống với người bạn kiếp trước của , cho nên lòng muốn kết giao với người bạn này.

      “Ha ha, Lục Chấn Thiên ngài người thú vị, ngày nào đó tôi có được ngài.”

      cũng có trực tiếp trả lời câu hỏi của Triển Thất Mà à sau khi xong câu như vậy liền cười lớn rồi rời khỏi, vừa ra bên ngoài người khác vào, Triển Thất biết người đến nhất định là Triệu Lục gia, đây cũng là mục đích chính mà hôm nay đến Đại Thượng Hải.

      như vậy vị này chính là Lục tiên sinh , lúc nãy Sở Yên có hầu hạ ngài tốt sao? Hay là Lục tiên sinh hài lòng với ấy?”

      “Sở tiểu thư đẹp như vậy sao có thể hài lòng, chẳng qua tại hạ nghe ấy chính là người của Triệu Lục gia, cho nên tôi làm sao dám tranh dành chứ.”

      “Chỉ là phụ nữ mà thôi, nếu như Lục lão đệ thích tôi nhường cho đệ”

      Triệu Lục gia hạng người gì cũng gặp qua, nhưng mà nghĩ đến Triển Thất là loại người khí thế như vậy mà lại bị sắc đạp làm cho động lòng, còn có thể kiềm chế người của mình đúng là tầm thường, người như vậy nếu như có thể lôi kéo về phe của mình càng mạnh hơn, cho nên lúc đầu còn gọi ta là Lục tiên sinh lập tức biến thành Lục lão đệ.

      “Quân tử đoạt người của người khác, hơn nữa tôi nghĩ là Sở Tiểu thư càng thích ở bên cạnh hơn phải sao? Hôm nay mục đích tôi đến đây cũng đạt được, tại hạ còn có chuyện xin phép cáo lui trước.”

      “Lục lão đệ đợi chút, tôi còn chưa có tự mình tiếp đãi đệ mà làm sao có thể như vậy chứ.”

      Triển Thất lúc này cũng phải là muốn chạy, chỉ muốn làm cho Triệu Lục gia mục đích của ta ra mà thôi.

      biết Lục lão đệ làm sao có thể kiếm được nhiều tiền như vậy nha, Triệu mỗ ở bến Thượng Hải này nhiều năm như vậy cho tôi bây giờ vẫn chưa từng thấy qua đâu”

      “Tôi đến từ nơi bé, nghe bến Thượng Hải khắp nơi đều là vàng, cho nên tôi cũng đến đây để thử vận may xem xem có thể kiếm chút tiền hay .Trước khi tôi đến Thượng Hải này có người với tôi, ở bến Thượng Hải này có cái Đại Thượng Hải, Triệu Lục gia của Đại Thượng Hải đây chính là nhân trung chi long (Rồng trong biển ngời, giống hạc trong bầy gà => Người nổi bật, tài giỏi), nếu như muốn làm giàu cần tìm thần tài gì cả, chỉ cần Triệu Lục gia chỉ điểm chút là được rồi.”

      “Đó đều là người ngoài đường thổi phổng thôi, tôi còn muốn làm giàu đây, chỉ là Lục lão đệ nếu như muốn đầu tư buôn bán tôi có thể giới thiệu cho đệ mấy người.”

      “Sau này còn phải nhờ cậy nhiều vào Triệu Lục gia.”

      “Đúng rồi, đệ cũng họ Lục, biết có phải là người thân của vị thần tài Lục Hiên kia hay ?”

      “Cậu ta là em trai của tôi”

      Lúc Triển Thất vừa muốn trả lời ở bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng , Triển Thất nhìn, đó phải là Lục Hiên ba năm rồi gặp sao.
      Last edited by a moderator: 31/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 95: Đánh người nước ngoài.

      “Đó là em của tôi, sau này đến bến Thượng Hải phát triển, mong Triệu Lục gia chiếu cố nhiều hơn

      Lục Hiên nhìn thấy Triển Thất liền ra vẻ mặt vui mừng, hai người từ sau lần tầm bảo đó gặp nhau cũng ba năm rồi, là bằng hữu mà chấp nhận đầu tiên sau Văn Nhân Mạc, vài năm nay cũng có phái người tìm hiểu vài tin tức của nhưng đều có tinh tức gì, ngờ gặp nhau tại nơi này.

      ra là em của Lục lão bản, ta tuổi trẻ tài cao, về sau việc buôn bán của chúng tôi vẫn dựa vào hai vị chăm sóc nhiều hơn.”

      “Mọi người cùng nhau kiếm tiền mới đúng, Triệu Lục tôi trước tiên phải mang em trai về , lần này cậu ấy là trốn , cho nên.”

      “Ta biết, đều là người trẻ tuổi, đáng lẽ ra từ đầu tôi phải chiếu cố hai vị tốt mới đúng.”

      Triển Thất im lặng chuyện, Lúc dùng đến cái họ Lục trong lòng cũng nghĩ tới Lục Hiên, nhưng cũng muốn mượn danh tiếng của ta làm gì. Vốn là ngụy tạo thân phận giả để đối phó với Triệu Lục gia này ngờ Lục Hiên lại đột nhiên xuất .

      “Tiểu Thất, nhớ muốn chết, ba năm thấy có nhớ tôi .”

      “Nhớ chứ, nhớ tới nỗi thậm chí quên lớn lên trông thế nào, nha chạy đâu, tôi tìm mấy lần đều tìm được, còn tưởng bị người ta bao dưỡng rồi.”

      “Lúc đó là vì kiếm tiền, tôi muốn kiếm nhiều tiền để có thể nuôi dưỡng , mấy hôm trước tôi tới quan ngoại tìm , nhưng có ở đó, sau này nghe Long Mai với Tiễn Kỳ tới bến Thượng Hải mới đoán cũng ở đây, ngờ hôm nay lại gặp được , xem ra chúng ta có duyên phận nha.” dinendian.lơqid]on

      “Duyên phận chó má, ha ha, nhưng mà sao lại nhận ra tôi, gia tại dáng vẻ tuấn .”

      Các vừa tới đây Lục hiên rắm thúi lập tức theo tới, Triển Thất nhìn gương mặt gợi đòn của ta trong lòng khỏi trận vui vẻ, tới ôm mạnh cái, sau đó lôi kéo hỏi han đủ chuyện. Chẳng qua là các đều dịch dung, dù các ở quan ngoại nhưng trước khi đến bến Thượng Hải cũng quen biết rất nhiều thế lực cho nên diện mạo rất dễ bại lộ, tự nhận cho dù là người Diễm bang tới đây cũng nhận ra , nhưng thế nào lại bị Lục Hiên nhìn ra.

      “Đương nhiên là cảm ứng tâm linh, cho dù bây giờ biến thành người khác tôi cũng nhận ra .”

      Lục Hiên mặc dù bề ngoài cười đùa nhưng trong lòng chỉ mình biết được đây là , ba năm nay tuy bề bộn nhiều công việc, nhưng cũng là trốn tránh Triển Thất, né tránh toàn bộ liên quan đến , thậm chí chưa từng quan ngoại.

      biết Triển Thất có người nên lựa chọn biến mất, đến khi thấy lòng mình yên tĩnh trở lại, có thể xem như bằng hữu qua ba năm. cho là lòng mình đủ trầm tĩnh cho nên mới đến quan ngoại tìm , ngờ lại có ở đó. Tới bến Thượng Hải có tìm kiếm nhưng vẫn có tin tức gì, nghe thấy cái tên Lục Chấn trực giác cho biết người đó nhất định là Triển Thất thế nên hôm nay nghe người tới Đại Thượng Hải lâp tức chạy tới.

      Mặc dù dịch dung, nhưng ngồi chỗ cũng đủ cảm nhận được tồn tại của rồi, vừa rồi khi ôm trong lòng suýt nữa nhảy lên.

      “Tiểu tử mấy năm nay lăn lộn có tốt , mời người ta bữa cơm .”

      Triển Thất biết Lục Hiên nghĩ gì, chỉ là nhiều năm gặp hôm nay gặp được cao hứng, cho nên muốn kéo tới chỗ yên tĩnh để trò chuyện, hoàn toàn chú ý tới việc hai tên đàn ông ở đường ôm ôm ấp ấp có bao nhiêu kinh dị. Hai người bọn họ người là thần tài quen thuộc ở đây, người là tân khách quý ở bến Thượng Hải, nhất định tiêu đề báo chí ngày mai có tên hai người.

      “Vừa rồi tôi là em trai của sợ có người tới tìm gây phiền toái sao.”

      “Ai dám tìm tôi gây tôi diệt người đó, yên tâm, ở bến Thượng Hải này dám cho tôi mặt mũi.”

      “Xem ra sống rất tốt, mấy ngày nay tôi cũng nghe qua mấy chuyện của thần tài, nghĩ tới lại là tiểu tử .”

      “Tiền của tôi phải của sao, mới là thần tài đó"
      “Biến, chớ đánh trống lảng, chính , cái tên Triệu Lục kia là người như thế nào”

      “Vì tiền bạc cái gì cũng có thể làm”

      Lục Hiên biết Triển Thất hỏi như vậy là có ý gì, khẳng định muốn xuống tay với , nếu là người tốt suy nghĩ lại.

      lần này đến bến Thượng Hải là là vì lão đại của các người , tôi điều tra được ta là con trai của Văn Nhân Trấn năm đó.”

      tra được từ đâu?”

      Triển Thất nghe Lục Hiên như vậy liền kinh hãi, thân phận của Văn Nhân Mạc cực kì bí mật làm sao ta có thể biết được, chẳng lẽ có người tiết lộ sao?

      “Chuyện này rất nhanh được công bố, cho ta sớm chuẩn bị trước, tôi lần trước đến quan ngoại cũng là vô tình nghe được, Thác Bạc Dã nghi hoặc cho nên phái người điều tra, bọn cũng tra được, đường trở về vô tình ở cùng chỗ với chúng ta mới nghe được, người giải quyết, nhưng chuyện này thể giấu được bao lâu nữa.” Lục Hiên biết trong lòng Triển Thất đều là Văn Nhân Mạc, cho nên lần này tìm tới cũng là muốn chuyện này cho biết, ba năm này Văn Nhân Mạc ở quan ngoại hoàn toàn biến mắt cũng chỉ có Triển Thất biết tung tích của ta. Hơn nữa cũng muốn chuyện này với Văn Nhân Mạc, chỉ lo lắng Triển Thất bởi vì chuyện này mà gặp nguy hiểm. “Những thứ này cảm ơn , ngờ lần gặp mặt này lại giúp tôi việc lớn như vậy.”

      “Phi, nếu cảm ta lấy thân báo đáp .”

      “Yên tâm, ngày mai tìm phụ nữ cho , béo gầy tùy lựa chọn.”

      Thời gian còn lại hai người đều những chuyện phát sinh lý thú trong ba năm qua, ăn xong sau đó mới ra ngoài tìm hai người Long Mai bọn họ, hai vì để gian cho bọn họ trò chuyện đều ra ngoài ăn.

      “đệch con mẹ đại gia ngươi, mau xin lỗi, nếu đừng trách đại gia ta khách khí.”

      “Ngươi mới nên xin lỗi môn chủ của chúng ta, ràng ngươi cố tình đụng vào môn chủ bọn ta.”

      Triển Thất và Lục Hiên vừa ra nghe thấy thanh cãi vã, vốn cũng có gì, nhưng vì cái tên to mồm kia bản thân là người nước ngoài, dùng cái ngôn ngữ sứt vẹo phía Đông Bắc mắng chửi người quả là việc hài hước.

      “Chủ tử.”

      “Ừm, chúng ta ngồi xuống trước.”

      nhìn hướng bên kia người cùng tên nước ngoài gây chuyện là Nam Cung Phàm, điều này làm cho Triển Thất cực kì hứng thú.Thời kì này người nước ngoài tại Trung Quốc có địa vị rất cao, đoán hơn phân nửa là Trương đại soái Và Lâm Phong giở trò quỷ, muốn nhìn chút Nam Cung Phàm giải quyết như thế nào?

      “Chúng ta là người cao cấp, cho dù là tùy tùng của ta cũng là người cao cấp, các người nên xin lỗi với gia đây.”

      “Ta khinh.”

      Tên người nước ngoài vừa xong dẫn tới xung quanh có rất nhiều người bất mãn, nhưng đây là , cho nên mọi người giận nhưng dám gì, trái lại Tiễn Kỳ ngồi yên muốn đứng dậy, nhwung bị Triển Thất kéo lại, bây giờ phải thời cơ tốt.

      “Người cao cấp, truyện cười, các ngươi chỉ là đám ngoại quốc vô lại đến chiếm nước ta thôi, xin lỗi, được, ngươi đỡ lấy.”

      “Oanh.” Dáng vẻ Nam Cung Phàm trông rất lịch nhưng ngờ lại bạo lực như vậy, tới cùng cũng là hắc đạo cũng có vẻ mặt khát máu, cho nên lúc tên nước ngoài còn phách lối bị đánh quyền trực tiếp bay ra ngoài, thân hình tên nước ngoài mạnh mẽ va vào cửa đá cột sau đó còn nện xuống đất trong miệng phun ra ngụm máu, nhìn thôi cũng biết mất hơn nửa cái mạng.

      “Ngươi, ngươi dám đánh chúng ta, chúng ta nhất định kiện ngươi.”

      “Là ta đánh các ngươi đấy, đây là Trung Quốc, phải là nơi để lũ súc sinh các người giương oai diễu võ.”

      “Đánh hay, người kia là môi giới nước , tôi với có giao tiếp lần, tên này coi ai ra gì đặc biệt xem thường người Trung Quốc, ỷ bản thân có chỗ dựa vững chắc nên muốn làm gì làm.”

      Lục Hiên lăn lộn tại bến Thượng Hải thời gian dài nên tình hình bên này rất hiểu , thấy Triển Thất nghi ngờ liền giải thích với chút về thân phận của người này.

      “Chỗ dựa sau lưng là ai, tên môi giới mà dám càn quấy như vậy.”

      trai của bây giờ là môi giới Lý Tra Đức, người này ở bến Thượng Hải là bằng hữu của Thái đại soái thế lực lớn nhất ở đây, cho nên cũng được thơm lây.”

      “Lại con chó Hán giao bán nước.”

      Triển Thất cực kỳ ghét những người này, Trung Quốc thua chính là tay cũng do mấy người này gây ra, để bắt gặp nhất định để cho bọn chúng dễ chịu.

      “Là ai đánh An đại nhân, mau tới đây quỳ xuống xin lỗi.”

      Ngay lúc Triển Thất chuyện với Lục Hiên lại có thêm đám cảnh sát chạy tới, hỏi nguyên nhân trực tiếp bênh vực người nước ngoài.

      ta là người của Thái đại soái.”

      “Là ta.”

      “Nam Cung môn chủ?Nam cung môn chủ cùng An đại nhân chắc có hiểu nhầm gì đó, chúng ta vào trong chuyện chút .”

      Người vừa tới thấy người đánh là Nam Cung Phàm lập tức thay đổi thái độ, Nam Cung Phàm thế nào ở bến Thượng Hải cũng nổi danh là đại ca xã hội đen chuyện đương nhiên phải khách khí hơn. Vốn nghĩ nhân cơ hội này nịnh bợ người phương Tây, ngờ lại khó giải quyết như vậy, nếu giải quyết tốt công việc của coi như xong, bây giờ chỉ có thể khiến cho hai bên nhượng bộ.

      “Ta mới bị đánh có sức chuyện nhảm nhí, ta muốn kiện , các người với Thái đại soái ta muốn chết.”

      Tên nước ngoài bị đánh vừa được đỡ lên thấy người tới lập tức hung hăng trở lại.

      “Con mẹ nó ngươi dám vô lễ với lão nương, mẹ kiếp.”

      “A.”

      Ngay lúc tên cảnh sát muốn thương lượng với Nam Cung Phàm lại ngh thấy tiếng tên nước ngoài kêu la, quay đầu lại nhìn mồ hôi lạnh toát ra, ra Triển Thất và những người khác ra tới cửa, câu đầu tiên là do Tiễn Kỳ ra, sau đó đạp đá bay .

      “Dám vô lễ với nữ nhân của ta, ta hôm nay nhất định phải phế ngươi.”

      “Dám vô lễ với nữ nhân của lão đại, ta hôm nay nhất định phải phế ngươi.”

      “Dám vô lễ với nữ nhân của em ta, ta hôm nay nhất định phải phế ngươi.”

      “A…”

      Ngay lúc mọi người còn kịp phản ứng tên nước ngoài cùng tùy tùng của bị mấy người Triển Thất quyền đấm cước đá trận, đến lúc bọn họ dừng lại nhận diện mạo ban đầu nữa.

      “Mấy người các ngươi dám can đảm trước mặt ta giương oai quả nhiên là muốn chết, người tới, bắt toàn bộ về cho ta.”

      Mấy người Triển Thất vừa ra tay lập tức cho cơ hội, Nam Cung Phàm dám chọc vào mấy tên này chẳng lẽ trêu trọc được sao.

      Lúc này ngồi bên trong Triển Thất có bôi vài thứ lên mặt Lục Hiên, cho nên ai nhận ra .

      Mấy người Triển Thất cũng phản ứng trực tiếp theo, mà Nam Cung Phàm cũng theo sau bọn họ.

      Cái tên cảnh sát quèn kia vốn cho rằng chuyện Nam Cung Phàm giải quyết xong, nghĩ tới lại theo, nghi ngờ nhìn ta.

      “Ngươi mới vừa rồi phải muốn bắt ta tới đại sảnh sao.”

      Đối với những người chỉ biết nịnh nọt người nước ngoài cho dù chỉ là tay sai Nam Cung Phàm cũng chán ghét, cho nên châm chọc , liền lập tức thấy được vẻ mặt trắng toát của đối phương.
      Last edited by a moderator: 31/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 96: Mời thần dễ, tiễn thần khó.

      Đối với Nam Cung Phàm mà Triển Thất có tình cảm tốt đẹp gì, nhưng mà do chuyện hôm nay làm ảnh hưởng đến lòng tự tôn dân tộc nên ta mới có thể ra tay, vì vậy câu ta cũng mà trực tiếp theo đến bót cảnh sát.

      “Hôm nay Trương đội trưởng lại lập công nha.”

      Bọn họ vừa đến bót cảnh sát chạm mặt với hai người, nghe ý tứ hai người bọn họ hình như Trương đội trưởng thường dẫn người về bót cảnh sát, Triển Thất cười lạnh tiếng, để lát nữa các ngươi vui vẻ xem diễn là được rồi.

      “Đây phải là Nam Cung môn chủ sao? Hôm nay thế nào lại rảnh rỗi mà đến bót cảnh sát, có phải gần đây lại có hành động gì ?”

      “Cục trưởng đâu? Tôi muốn đến tìm ông ta.”

      “Cục trưởng ở văn phòng, đợi chút tôi báo.”

      Sắc mặt Trương đội trưởng cũng tốt lắm, bình thường những người ở đây thấy ta cùng với người nước ngoài rất ghen tỵ, tại nếu biết Nam Cung Phàm là do ta bắt, hơn nữa người môi giới nước còn bị đánh trận dã man còn muốn ddlqdbỏ đá xuống giếng sao.

      “Trương đội trưởng, cục trưởng tìm đấy nhanh qua , tôi thấy tâm tình ông ấy dường như được tốt lắm nên cẩn thận chú ý chút.”

      “Mang những người này đưa vào phòng giam , còn Nam Cung bang chủ mời vào phòng tiếp khách.”

      “Tôi cùng với bọn họ, hay là để tôi cũng vào phòng giam .”

      “Tôi muốn đắc tội với Nam Cung môn chủ.”

      Trương đội trưởng cũng có kiên trì đối đãi tốt với mình Nam Cung Phàm, nếu đưa những người đây đến phòng tiếp khách chờ người nước ngoài bên kia tìm đến càng khó rồi, tại trước tiên trấn an mấy người nước ngoài , nhìn dáng vẻ cục trưởng dường như là tìm ta vì chuyện này rồi.

      “Khốn kiếp, làm việc thế nào vậy, mới vừa rồi Lý Tra Đức gọi điện tới thương thế của em trai ta vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa có thể cả đời này thể làm được đàn ông, nếu chuyện này xử lý tốt hai chúng ta đều thể yên ổn đâu.”

      “Cục trưởng, tôi mang tất cả những người đánh nhau đó về, chỉ là Nam Cung môn chủ cũng ở đó, chuyện này là do ta gây ra, ông xem phải làm thế nào?”

      “Những người đó đều được mang về bót cảnh sát?”

      bảo tiểu Lý nhốt vào đại lao, nhưng tôi sợ bọn họ ngạnh khí có chút lai lịch, thứ người như thế dễ dàng nhận tội.”

      “Bất kể bọn họ có lai lịch gì, tại ai có thể quan trọng hơn đại soái, chuyện này nếu bị truy cứu đến chắc chắn hai chúng ta chịu nổi đâu. Trước hết nghĩ biện pháp làm cho mấy người đó nhận tội, sau đó cho an môi giới xin lỗi rồi giao cho ta thô viên xem chút có thể thay đổi được .”

      tại tôi nghĩ cách để cho bọn họ mở miệng nhận tội.”

      “Tôi cùng với .”

      Hai người bọn họ gấp gáp có nghĩa mấy người Triển Thất cũng như vậy, bởi vì có Nam Cung Phàm nên tất cả bọn họ đều được an bày trong phòng giam sạch , bên trong có giường còn có cả ghế ngồi, đoán chừng là chuẩn bị cho đại nhân vật nào đó.

      quá nhàm chán , muốn ở trong này đợi đến lúc nào chứ, tôi còn có rất nhiều nơi chưa chơi hết đó.”

      “Đúng là như vậy, chỉ là nếu ở đây có bàn mạt chược tốt biết mấy, mấy người chúng ta có thể làm bàn mạt chược cũng tồi.”

      “Lát nữa tôi cho người mang tới cho các người chơi, còn riêng tôi ở chung chỗ với Tiểu Thất Thất nhàm chán chút nào.”

      “Cút, buồn nôn như vậy có phải muốn ăn cơm ?”



      Mấy người các chuyện vui vẻ với nhau, Nam Cung Ngọc ngồi bên lặng lẽ quan sát, muốn từ bên trong phát ra thứ gì đó, còn Diêm Xuyên và Long Mai liếc mắt đưa tình với nhau, ddlqdNam Cung Phàm ngồi ngẩn người nhìn bên ngoài. Dáng vẻ bọn họ chút cũng giống bộ dạng ở tù.

      “Khốn kiếp, ai nhốt bọn họ vào đây?”

      Khi cục trưởng sang thấy dáng vẻ bọn họ nhàn nhã như vậy đùng đùng tức giận, nếu cho bọn họ nếm chút đau khổ sao có thể làm cho bọn họ mở miệng được chứ.

      “Ui, đây phải là cục trưởng Lý sao? đúng là uy phong nha.”

      là ai?”

      Khi cục trưởng Lý vào Lục Hiên nhận ra ông ta, người này mấy ngày trước còn sau mông ta nịnh bợ cho nên mở miệng chào hỏi ông ta trước.

      “Mới vài ngày như vậy mà cục trưởng Lý nhận ra tôi rồi sao? Hai ngày trước còn muốn tiện nghi cho tôi mảnh đất ở Bắc thành mà.”

      là…?”

      “Thế nào? Cục trưởng Lý vẫn nhớ ra tôi sao?”

      là Lục lão bản? Làm sao lại ở đây? Người đâu, mau đưa Lục lão bản đến phòng tiếp khách quý .”

      Cục trưởng Lý nghe giọng quen thuộc của , còn được Lục Hiên nhắc nhở chút lập tức biết là ai. Người này chính là thần tài gia mà nay tất cả các thế lực tại bến Thượng Hải tranh đoạt, người ngoại quốc dám đắc tội, mà vị thần tài gia này càng ai dám đắc tội hơn.

      “Ấy đừng, chúng ta vẫn nên phân biệt ràng công và tư , tôi là bị bắt tới, nên tôi phải ở đây là lẽ tất nhiên.”

      xảy ra chuyện gì?”

      “Chính ta là người đánh mấy người môi giới nước .”

      “Nhất định là có gì hiểu lầm ở đây, vẫn là Lục lão bản cùng chúng tôi ra ngoài trước rồi chuyện.”

      cần, ta thấy ở đây rất tốt, nếu ông nguyện ý cho Lục mỗ chút thể diện chuẩn bị cho tôi bàn mạt chược là được rồi.”

      Cục trưởng Lý nghe giọng điệu của ta cũng biết ta muốn ở đây bao lâu, nhưng mà chuyện cần làm trước tiên là cần phải thảo mãn tất cả những cầu của ta rồi sau đó xin chỉ thị của đại soái sau. Còn mấy người kia ông ta nào dám ép hỏi chứ, vừa nhìn biết đều là người quen thân thiết của Lục Hiên, còn có Nam Cung Phàm cũng là người thể đắc tội được, như vậy chỉ có thể thiệt thòi cho người nước ngoài bước.

      “Mấy ngày sắp tới đây Nam Cung bang chủ có việc gì cần xử lý sao? Nếu ngài về trước, ngày khác tôi tới cửa tạ tội với ngài.”

      “Tôi cùng với bọn họ đương nhiên bọn họ ở đâu tôi ở đó.”

      “Cái này cần đâu Nam Cung bang chủ, tôi lập tức sai người tiễn ngài rời .”

      “Tôi có chút đói bụng rồi, mang đến cho tôi chút cơm là được.”

      Nam Cung Phàm gì nhưng ở bên kia Tiễn Kỳ xen câu, cục trưởng Lý nào dám nghe theo liền lập tức phái người chuẩn bị. Lúc này Trương đội trưởng sợ đến choáng váng đầu óc, những người này ai biết là có thân phận cao như vậy chứ?
      Như tình hình tại ta chỉ cần giữ được mệnh cảm tạ trời đất lắm rồi.

      Rất nhanh có người vào quét sạch phòng giam lần nữa rồi mang tới hai cái bàn lớn, may mắn phòng giam tương đối lớn để để hai cái bàn, cái bày bàn rượu thịt làm bữa tối, thời gian cũng gần đến bữa tối rồi, còn bàn khác bày mạt chược mà Lục Hiên cầu, đến cả tiền lẻ cũng chuẩn bị hết rồi.

      Khi mấy người trong phòng giam ăn cơm, cục trưởng Lý vội vàng chạy đến cầm điện thoại gọi cho Thái đại soái, để những người đó ở nơ này chờ lâu ngày làm ông ta hoảng sợ ngày.

      Người bên kia nghe lập tức báo với Thái đại soái, sau đó Thái đại soái lại bị người nước ngoài gọi điện đến chuyện, hiển nhiên đối phương muốn như vậy mà dễ dàng bỏ qua chuyện này, nhưng nể mặt mũi của Thái đại soái nên truy cứu nữa.

      Sau khi giải quyết tốt bên phía người nước ngoài, Thái đại soái trực tiếp phái đốc tra tự mình đến bót cảnh sát chuyến đưa các vị đại gia kia trở về, ngờ lại được biết mấy người kia ngủ, cũng chỉ có thể đợi đến ngày thứ hai.

      “Lục lão bản, Nam Cung môn chủ, mọi chuyện giải quyết ổn rồi, bên người nước ngoài kia chắn chắn truy cứu nữa, nên mấy vị trở về trước , đại soái của chúng tôi nếu các vị rời ông ấy nhất định đến Đại Thượng Hải chiêu đãi mấy vị bữa lớn.”

      giải quyết rồi? Bọn họ truy cứu giải quyết sao? Cái đám cẩu vật đó lại dám vô lễ với người phụ nữ của tôi, hừ, chuyện này chính tôi muốn phải truy cứu đấy.”

      Đốc tra của phủ Thái đại soái tự mình đến tự cho là hạ bậc thang xuống, hơn nữa người nước ngoài kia truy cứu khẳng định làm cho mấy vị đây rời , ngờ thế nhưng Triển Thất lại nhảy ra muốn truy cứu.

      “Đúng vậy, dám vô lễ với người phụ nữ của em trai tôi, là bọn người đó ăn gan hùm mật gấu rồi.”

      “Vậy biết Lục lão bản muốn như thế nào mới bỏ qua chuyện này?”

      “Để cho đại soái của các tự mình đến mời chúng ta, hơn nữa còn bảo mấy người nước ngoài đó đến đây trực tiếp xin lỗi với chúng tôi, chỉ vậy mà còn phải đăng ngay trang đầu tất cả các báo lời xin lỗi ba ngày liên tiếp.”

      Triển Thất vừa cười vừa ra cầu của mình, lời vừa ra làm cho sắc mặt của đốc tra liền tối lại, điều thứ nhất là để đại soái của bọn họ tự mình đến là quá mức, lại còn muốn nước ngoài phải xin lỗi, còn phải đăng báo, đây khẳng định là chuyện thể nào.

      “Tôi trở về với đại soái.”

      Sau khi xong đốc tra lập tức muốn quay về bẩm báo lại với Thái đại soái, mà ở bên trong phòng giam vẫn như cũ trải qua cuộc sống gia đình nhàn nhã tạm ổn, ngày ba bữa thay đổi phong phú, bọn họ muốn ăn cái gì lập tức có cái đó, muốn chơi thứ gì liền chuẩn bị ngay.

      Sau khi Nam Cung Phàm biết thân phận của bọn người Lục Hiên cũng có chút giật mình, mặc dù người này có bất kì thế lực nào dám trêu chọc ta, riêng gì việc ta có tiền mà sau lưng của ta có thế lực thần bí bảo vệ. muốn quen biết với Lục Hiên, nhưng vì bởi vì ba năm trước hình như Nam Cung Như Mộng đắc tội với ta cắt đứt quan hệ cùng lui tới với nữa. Bây giờ ngồi chung chỗ cũng có chút được tự nhiên, cho nên dứt khoát nhắm mắt lại dưỡng thần.

      “Cho ta mặt mũi mà còn biết xấu hổ, ỷ vào mình có mấy cách kiếm tiền tưởng mình có gì đặc biệt hơn người, muốn cho bổn đại soái tự mình đến thả bọn họ có cửa đâu, từ nay về sau phạm nhân ăn cái gì cho bọn họ ăn cái đó, xem bọn họ có thể ngốc ở trong đó đến lúc nào.”

      Thái đại soái vừa nghe người cấp dưới bẩm báo tức giận đập nát hết đồ bàn xuống đất, sau đó ra lệnh quan tâm nữa để xem thử bọn họ có thể làm cái khỉ gió gì.

      “Tối hôm nay tôi muốn ăn thịt vịt nướng, mau bảo người của các chuẩn bị .”

      “Còn tôi muốn ăn bánh bao hấp.”

      . . .

      xin lỗi các vị, các vị cũng biết bót cảnh sát của chúng tôi có nhiều tiền lắm, hơn nữa nếu ngày ngày để các vị ăn như vậy làm cho những người khác thấy cũng tiện, cho nên nếu các vị muốn ăn ngon có thể trực tiếp ra ngoài ăn cho thoải mái.”

      “Nếu chúng tôi ra ngoài các người để chúng tôi phải chịu đói bụng sao?”

      “Đương nhiên phải, chỉ là thức ăn kém chút, người đâu, bưng đồ ăn lên .”

      Lập tức có người bưng đồ ăn đặt lên bàn, sau khi bọn họ nhìn thấy cơm thiếu chút nữa buồn nôn, cơm gì đen thùi lùi, bánh màn thầu khô quắt lại, còn những thức ăn kia nếu mở ra còn đỡ, khi mở ra thấy chút rau cải thối.

      “Nếu muốn ăn ngon, các vị có thể ra ngoài ăn.”

      “Bưng tất cả xuống , tối hôm nay chúng tôi cần ăn những thứ này,.”

      Triển Thất cũng biết khi đưa ra cầu kia bọn họ làm như vậy, cho nên giữ lại ít phần thức ăn và đồ ăn vặt bên trong nên tại cũng đủ cho bọn họ ăn.

      Ba ngày trôi qua, mấy người các ở bên trong đợi ba ngày, cửa phòng giam luôn mở ra, bọn họ được tự do ra ngoài nhưng bọn họ ai rời cả, vẫn tiếp tục ngày ngày ngủ tâm chút, cuộc sống tuy được hài lòng nhưng cũng khá thoải mái.

      Ba ngày nay bọn họ ở trong bót cảnh sát tiêu dao nhưng ở bên ngoài cũng muốn lật trời lên rồi, đầu tiên là ở Thượng Hải có rất nhiều vũ trường, cửa hàng tạp hóa đều đóng cửa, cửa có dán poster thông báo là lão bản tự nhiên biến mất cho nên toàn thể nhân viên ở đây đều tập trung kiếm lão bản. Tiếp theo là đông đảo môn hạ đệ tử của Huyền Vũ môn khắp nơi đập phá quán xá là muốn tìm Môn chủ của bọn họ.

      Vì các mà bến Thượng Hải hoàn toàn hỗn loạn.

      “Đáng chết, tại sao bọn họ còn chưa rời chứ, suy nghĩ biện pháp đưa bọn họ , nếu được bỏ thuốc vào thức ăn của bọn họ rồi ném bọn họ ra ngoài.”

      “Chúng tôi cũng nghĩ đến biện pháp này, nhưng đều vô dụng, ba ngày nay thức ăn chúng tôi đưa vào, miếng bọn họ cũng ăn, là bởi vì trước đó bọn họ giữ lại chút điểm tâm. Buổi tối, chúng tôi cũng lén thử hạ thuốc mê để đưa bọn họ ra ngoài, nhưng biêt vì sao những thứ thuốc mê kia hoàn toàn vô tác dụng đối với bọn họ.”

      “Tôi nghe phải là có rất nhiều quan to, quý phụ nháo đó sao, đưa bọn họ vào tạo áp lực thử xem.”

      thử qua, nhưng biết bọn họ những gì mà những người đó cũng rời .”

      “Vậy tiếp tục nhốt thêm mấy ngày nữa , đợi cho đến khi bọn họ còn bất kỳ thứ đồ ăn nào, khi bọn họ đói chịu nổi tất nhiên rời thôi.”

      Khi nghe vậy đầu đô đốc tra đổ mồ hôi lạnh, mới nhốt bốn ngày mà cả thành cũng nháo thành như vậy rồi, nếu là nhốt thêm mấy ngày nữa biết chuyện gì xảy ra đâu.

      “Đại soái, xong rồi, người môi giới bên xảy ra chuyện rồi.”
      Last edited by a moderator: 31/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 97 CHỌN NGÀY KẾT HÔN

      Editor: White Silk-Hazye

      "."

      Thái đại soái ràng là mất hết kiên nhẫn, gần đây luôn bị chuyện này làm phiền sắp muốn điên rồi, trì hoãn rất nhiều chuyện, nhưng mà chuyện Môi giới dĩ nhiên phải quản lý.

      "Có rất nhiều dân chúng và số phu nhân đến Môi giới biểu tình gây rối, hơn nữa bây giờ có rất nhiều người của bang phái cũng tham gia, làm rất nhiều người nước ngoài ở trong khách sạn bị thương, bây giờ bọn họ cầu chúng ta phải giải quyết đấy."

      "Các người ra ngoài sắp xếp lại quân đội, tôi gọi cuộc điện thoại trước ."

      "Thái đại soái, chúng ta chính là bạn bè tốt, bây giờ ở trong này dân chúng bạo động gây rối ngài nên chạy nhanh đến đây xử lý, nếu như giải quyết xong chuyện này, tôi chấm dứt tất cả hợp tác của chúng ta."

      Thái đại soái vừa bấm xong số điện thoại bên kia lập tức truyền đến giọng tiếng Hoa khó nghe của Lý Tra Đức, hơn nữa giọng điệu của cậu ta cũng được tốt lắm.

      "Các người đều ở trong phòng đợi trước , tôi lập tức dẫn người qua."

      Đối với up hiếp của Lý Tra Đức trong lòng của Thái đại soái rất bực mình, nhưng mà đa số súng ống đạn dược ở bên đều là tứ chỗ của Lý Tra Đức cung cấp nên chỉ có thể thỏa hiệp, vừa nghĩ đến đều là do mấy người kia gây ra liền chán nản muốn giết chết bọn họ, bây giờ chưa đến lúc, chỉ là nhất định buông tha cho bọn họ.

      "Tập hợp tốt rồi phải ? Nhìn thấy dân chúng liền đánh cho tôi, nếu như có người phản kháng liền bắt lại toàn bộ xem thử sau này còn ai dám gây rối nữa ."

      "Vâng."

      "Thái đại soái muốn đâu sao?"

      Vừa mới tập hợp xong xuôi chuẩn bị xuất phát Văn Nhân Mạc mang theo quân đội đứng ở trước cửa cản lại.

      "Tôi mới là người phải hỏi Thẩm đại soái đây là có ý tứ gì, từ trước đến nay hai chúng ta nước sống phạm nước giếng, tại sao hôm nay lại đến địa bàn của tôi."

      "Tôi cũng muốn hòa bình sống chung với Thái đại soái, nhưng mà Thái đại soái người của tôi, tôi chỉ là muốn xin ngài thả người thơi."

      "Người của ngài? Nếu như đúng như ngài như vậy chúng tôi lập tức thả người."

      Thái đại soái vốn là coi thường Văn Nhân Mạc, cho rằng cậu ta là thế lực mới xuất có được vị trí ngày hôm nay tất cả đều là do may mắn mà thôi. Ở bến Thượng Hải mặc dù có ba cái Phủ đại soái, ta vẫn luôn cảm thấy ta ở cơ bọn họ.

      "Người tôi muốn tìm là Lục Chấn Thiên."

      Văn Nhân Mạc vừa ra mặt của Thái đại soái liền tái lại, lại là người này, câu ta cuối cùng có lai lịch như thế nào, mà có thể quen biết với Lục Hiên và Nam Cung Phàm, bây giờ còn quen biết với Thẩm Hạo Thiên. Chỉ là bây giờ Thẩm Hạo Thiên muốn mang người có gì xấu cả, lập tức dẫn cậu ta ra.

      "Nếu như là người của Thẩm đại soái như vậy phiền Thẩm đại soái dẫn ."

      "Những người khác tôi tin tưởng được, hơn nữa tôi còn hi vọng Thái đại soái có thể chung với tôi."

      "Thẩm Hạo Thiên, tôi cho ngài mặt mũi, bây giờ tôi còn có chính , mới ngài lập tức rời ."

      "Tôi cho rằng chuyện của tôi cũng là chính , chỉ cần ngài qua chuyến thả người ra phải tốt hơn sao."

      "Ngài như vậy là ép tôi phải ra tay sao."

      Bây giờ trong lòng của Thái đại soái vô cùng gấp, nếu như qua bên Môi giới như còn cách nào ăn với Lý Tra Đức. Thẩm Hạo Thiên này ràng là bới móc, được cũng chỉ có thể giải quyết bằng vũ lực, tin là cậu ta người mà trở mặt. vừa xong quân đội ở phía sau lập tức cầm lấy súng chĩa về nhóm người của Văn Nhân Mạc.

      Chỉ là ta ràng quá xem thường Văn Nhân Mạc, lúc bên phía họ lấy súng chỉa về Văn Nhân Mạc quân đội ở phía sau Văn Nhân Mạc cũng lập tức lấy ra vũ khí, có thể là vũ khí tối tân nhất ở bến Thượng Hải, muốn lấy vũ khí để đọ với bọn họ đơn giản chính là tìm chết.

      Hai bên liền bắt đầu giằng co như vậy, cũng giống như vậy, bên Môi giới cũng tốt lắm.

      Cửa hàng đóng cửa những người phụ nữ kia thể dạo phố tất nhiên làm ầm ĩ, sau khi nhìn thấy cái biển cửa mọi người liền chạy về nhà sử dụng các mối quan hệ để tìm Lục Hiên, ra mấy ấy ở nơi nào mà ngày liền hỏi ra được tin tức, sau đó lập tức kéo nhau đến đồn cảnh sát để náo loạn.

      Sau khi đến cục cảnh sát cảnh sát với bọn họ là sớm thả người là do tự các muốn tin, những người phụ nữ này lập tức nổi giận, ầm ĩ muốn vào chuyện phải trái, cảnh sát thấy vậy lập tức vui vẻ đồng ý, liền để để các ấy vào, nghĩ rằng làm như vậy có thể tạo áp lực cho Lục Hiên, khiến cho nhóm của các (Nhóm Triển Thất) xuất . Những người phụ nữ này cũng góp sức, sau khi vào phòng giam liền mở miệng mắng chửi, chỉ là từ sớm Triển Thất đoán được, cho nên để cho Tiễn Kỳ và long Mai thêm mắm thêm muối khóc lóc kể lể người nước ngoài đó muốn vô lễ với như thế nào, sau khi những người phụ nữ này vừa nghe thấy các cũng gặp phải lập tức quay đầu lại rồi với các cần phải sợ, các ấy đứng về phía các .

      Người của Thái đại soái ràng là xem những người phụ nữa này, sau khi các ấy trở về mỗi người đều mượn quan hệ của chồng mình, cùa báo chí, kinh tế và các phương diện khác để công kích người nước ngoài, tạo áp lự cho bọn họ. Đồng thời Văn Nhân Mạc cũng phái người thầm kích động dân chúng, sau đó mới có cuộc biểu tình như hôm nay.

      Lý Tra Đức ngồi ở lầu càng nhìn càng thấy nhiều dân chúng và các phần tử của các bang phái đến cũng đứng ngồi yên, tên Thái An Bồi kia làm sao mà còn chưa đến, nếu như còn chịu đến Môi giới này sắp bị đám người kia san bằng rồi. Mấy ngày nay cũng dễ chịu cho lắm, áp lực của giới truyền thông, còn có áp lực của buôn bán sắp làm cho có chút nghẹt thở.

      "Linh....Linh...."

      "Này, Thái An Bồi cậu còn đến sau này cần nghĩ đến chuyện tôi bán cho cậu rương súng ống đạn dược nào nữa."

      hồi tiếng điện thoại dồn dập truyền đến, Lý Tra Đức nghe máy lập tức lớn tiếng rống về phía điện thoại.

      "Tôi mới là người phải nhũng lời này, đắc tội với tôi về sau đừng nghĩ có thể lấy được rương súng ống đạn dược nào từ chỗ của tôi."

      "Liệp Báo, sorry, tôi biết là , lúc đó chỉ là hiểu lầm thôi, người của làm sao tôi có thể trêu chọc chứ."

      Sau khi nghe thấy giọng của đối phương thái độ của Lý Tra Đức lập tức thay đổi 180 độ, có thể ngang ngược với người khác, nhưng mà đối với người này ta tuyệt đối dám. Mọi người ở bến Thượng Hải đều biết là vua của súng ống đạn dược, nhưng mà có ai biết ra súng ống đạn dược của đều là lấy từ người tên là Liệp Báo, nếu như ta cung cấp hàng cho nữa còn mặt mũi gì nữa.

      " hãy suy nghĩ lại xem gần đây làm sai chuyện gì, tôi cho thời gian là ngày, nếu như còn giải quyết được sau này đừng đến tìm tôi, vốn dĩ tôi có hàng mới lắp ráp muốn đưa cho đấy."

      "Đô.... Đô..... Đô...."

      Đối phương ngắt máy, vẻ mặt của Lý Tra Đức mờ mịt ngồi ở ghế suy nghĩ xem gần đây cuối cùng là làm cái gì, bên ngoài biểu tình, vẫn còn phá hoại gây rối khiến cho khó chịu, đột nhiên hiểu ra, nếu gần đây bị xui xẻo như vậy đều là do sau khi em trai họ của bị mấy người Trung Quốc đánh gây ra, chẳng lẽ là vì như vậy?

      "Người đâu, liên lạc tòa soạn báo mà chúng ta quen biết cho tôi."

      Cấp dưới nhanh chóng phái người đến tòa soạn báo, Lý Tra Đức để cho cậu ta lập tức in ra tin báo, nội dung cụ thể chính là về nguyên nhân An Bá biết, xấu người Trung Quốc, hơn nữa còn đùa giỡn phụ nữ là tội lớn, lúc này quyết định công khai xin lỗi Lục Chấn Thiên, Lục Hiên, Nam Cung Phàm và hai người phụ nữ bị quấy rối, Lý Tra Đức làm trai mà thể dạy dỗ em trai mình còn dung túng cho hành vi của nó nên kết quả mới thành ra như bây giờ, cũng lòng xin lỗi với mấy người họ.

      Bây giờ thái độ của thể ra vô cùng thấp, cần quan tâm đến cái gì mặt mũi hay mặt mũi nữa, nếu như còn chịu xin lỗi có tiền như vậy ai còn có thể cho mặt mũi chứ. Nếu như liền quyết định xin lỗi, cho nên dứt khoát mình ra ngoài, bảo đảm với những người ở phía ngoài là đăng báo xin lỗi Lục Hiên và Lục Chấn Thiên, chỉ cần Thái đại soái tự động thả bọn họ ra, ngày mai tất cả mọi thứ đều có thể khôi phục lại như bình thường.

      Với tư cách là người nước ngoài chủ động đứng ra muốn xin lỗi, lúc đầu dân chúng có tin, sau khi tòa soạn báo kia bài được viết tốt ròi chỉ chờ đến ngày mai đăng lên báo, lúc này mọi người mới tin tưởng. Lý Tra Đức rất thông minh, ta lại vứt vấn đề này lại cho Thái đại soái, nếu với tính cách của ta có khả năng tự mình thả người, như vậy ta chỉ có thể xin lỗi mọi người.

      Những dân chúng và mấy người phụ nữ này lại lần nữa từ Môi giới chạy đến Phủ đại soái, ở trước cửa của Phủ đại soái Văn Nhân Mạc và Thái An Bồi giằng co với nhau, mắt thấy sắp đánh nhau, đột nhiên có rất nhiều người chạy đến như vậy làm cho ta có hơi bất ngờ. Vừa nhìn thấy nhiều dân chúng đến đây như vậy Thái An Bồi nhíu mày lại chút, đây là sao, những người này phải là ở chỗ của Môi giới sao? Làm sao có thể chạy đến chỗ này chứ?

      Khắp nơi đều có cơ sở ngầm của Thái đại soái, cho nên sau khi biết được chuyện Lý Tra Đức công khai xin lỗi ngây người ra lúc, biết ta tại sao lại làm như vậy, bây giờ tất cả mũi nhọn đều hướng về phía , xem ra lần này chỉ có thể chấp nhận thua, cuối cùng tất cả bất đắc dĩ mang người đến cục cảnh sát để tự họ thả bọn Triển Thất ra.

      “Mặc kệ như thế nào lần này tôi vẫn muốn cảm ơn em, em có cầu gì cứ việc , chỉ cần là chuyện tôi có thể làm được.”

      Sau khi các được thả ra Nam Cung Phàm đến bên cạnh của Triển Thất , ta biết lần này nếu như có nhóm người của ấy ta đúng là thể nào có thể bình yên vô như vậy mà ra khỏi đây. Mặc dù ta là đại ca của xã hội đen, nhưng mà đánh người nước ngoài làm sao cũng phải chịu chút thiệt hại.

      “Tôi rồi, chuyện này phải là bởi vì , mà là bởi vì tôi cũng là người Trung Quốc, chỉ cần là người Trung Quốc tốt đều làm như vậy.”

      “Như vậy phải hủy bỏ hôn ước với đại tiểu thư của Chu Tước môn.”

      Nam Cung Phàm biết vì sao rất muốn Triển Thất phân chuyện này ra như vậy, cho nên vẫn cứ bám lấy Triển Thất đến trọng điểm. Cuối cùng Triển Thất có biện pháp liền ra cầu này, bởi vì nhìn thấy người đàn ông mỉm cười với ở chỗ kia, mấy ngày ở trong tù hiểu ra được chuyện, bây giờ đột nhiên rất muốn gả cho .

      “Được, hôm nay tôi liền qua nhà của em hủy bỏ hôn ước.”

      “Vậy cảm ơn nhiều.”

      “Tiểu Thất Thất, em ở chỗ nào tôi đưa em về.”

      “Sau này muốn tìm tôi đến vũ trường ‘túy’ , Diêm Xuyên thông báo cho tôi, bây giờ tôi có số việc thể với , hãy cho tôi chút thời gian được , tôi hết mọi chuyện cho biết.”

      Triển Thất phải tin tưởng Lục Hiên, chính là bây giờ vẫn thể , chẳng qua tin rằng rất nhanh cho bọn họ.

      Cuối cùng khi Triển Thất hết lần này đến lần khác cam đoan mới đuổi Lục Hiên , sau đó đến chỗ tối nới Văn Nhân Mạc đứng trước, Lục Hiên rất hiểu , cho nên lúc nãy Văn Nhân Mạc cũng có xuất , chỉ cần ấy xuất lập tức bị lộ.

      “Lão đại, có thể đến cầu hôn.”

      “Chuyện của Nam Cung Phàm giải quyết rồi hả?”

      “Ừ.”

      Lúc nãy Văn Nhân Mạc vốn còn ghen khi thấy và Nam Cung Phàm tạm biệt còn cười với Lục Hiên, bây giờ vừa nghe thấy Triển Thất muốn gả cho mình lập tức trở nên vui vẻ, vốn dĩ muốn dạy dỗ nhưng mày vì câu đó của nên cũng ra.

      , đưa em về Chu Tước Môn trước, ngày mai phái người đến cầu hôn sau đó rước em , sau này bao giờ cho phép rời khỏi nữa.”

      “Được.”

      Mấy ngày nay Triển Thất ở bên trong tù Văn Nhân Mạc đều với (Lâm Phong), lúc Văn Nhân Mạc đưa Triển Thất trở về Lâm Phong vừa vặn tiễn Nam Cung Phàm, (Lâm Phong) nghĩ tới Nam Cung Phàm lại đột nhiên đến hủy hôn, đây chính là chuyện vô cùng tốt, mấy hôm trước và Trương đại soái dùng nhiều cách như vậy thể ép Nam Cung Phàm hủy hôn, bây giờ là biết là có phải uống lộn thuốc hay .

      “Đại soái, ngài đến rất đúng lúc, chuyện hôn ước của tiểu Thất giải quyết, em ấy có thể sớm gả cho ngài.”

      Sau khi Lâm Phong nhìn thấy Văn Nhân Mạc khóe miệng kéo đến lỗ tai, hận thể để cho Văn Nhân Mạc lập tức cưới Triển Thất .

      “Lần này giải quyết sao, xảy ra chuyện gì nữa phải .”

      “Đương nhiên là , tiểu Thất nhất định trong sạch mà gả .”

      “Được rồi, sáng sớm mai tôi phái người đưa đồ cười đến đây, thời gian cũng cùng nhau quyết định.”

      “Sáng mai tôi đợi đại soái đến.”

      Bây giờ chuyện được giải quyết, Lâm Phong giống như thấy được vũ khí vẫy tay với ta. ta chỉ là chúc mừng Triển Thất mấy câu, sau đó để cho hầu hạ đại soái tốt sau này giúp ta rất nhiều, sau đó lập tức chạy đến Phủ của Trương đại soái, ta muốn sớm với Trương đại soái chút, an bài sớm chút để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

      “Đại soái, lần trước phải giải quyết chuyện đó tốt rồi đưa sính lễ gấp hai sao?”

      Sáng sớm hôm sau khi Văn Nhân Mạc phái người đến Chu Tước môn đưa sính lễ Lâm Phong nghi ngờ hỏi, lần trước Văn Nhân Mạc chỉ cần Triển Thất có thể gả cho ta như vậy đưa sính lễ gấp hai lần còn có bốn mươi rương súng ống đạn dược, bây giờ sao chỉ có mười rương vậy.

      “Bởi vì lần trước xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên lần này vì đề phòng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn tôi quyết định đưa trước phần sính lễ, đến khi Thất Thất có thể gả cho tôi sau khi trở thành vợ của tôi tôi phái người đưa phần sính lễ còn lại qua đây.”

      Văn Nhân Mạc xong mặt của Lâm Phong liền đen lại, thời gian dài bận rộn như vậy mà chỉ mới có mười rương súng ống đạn dược, làm sao ăn với Trương đại soái đây.

      “Lâm môn chủ yên tâm , chuẩn bị hơn mười rương súng ống đạn dược đối với tôi mà phải là việc khó, đến khi tôi và em kết hôn nhất định tặng gấp đôi, chẳng lẽ Lâm môn chủ tin lời của tôi?

      “Trầm đại soái nhất ngôn cửu đỉnh tôi đương nhiên tin tưởng, tôi chỉ là nghĩ nên để cho hai người kết hôn lúc nào mới tốt.”

      “Tôi tìm người tính qua, bảy ngày sau là ngày tốt, cho nên liền quyết định là ngày đó .”

      Lâm phong vốn tưởng rằng Văn Nhân Mạc đưa súng ống đạn dược nên muốn hủy hôn lễ, nghĩ là nhanh như vậy, như vậy đợi thêm mấy ngày, dù sao bảy ngày sau cũng có xấu.

      “Tốt, tôi lập tức phái người chuẩn bị hôn lễ, tôi chỉ có người em này nên nhất định phải làm lớn hoành tráng mà gả em ấy .”

      “Đến lúc đó có người phụ trách đến bàn với Lâm môn chủ về tình hinh của hôn lễ, bên tôi chuẩn bị như vậy, cho nên chỉ cần phối hợp chút là được rồi.”

      “Thẩm đại soái là có lòng, tiểu Thất có thể gả cho đại soái là phúc mà em ấy phải tu mấy đời mới có nha.”

      “Nếu như ngày kết hôn được định, mấy ngày nữa tôi muốn để cho ấy ở chỗ của tôi Lâm môn chủ để bụng chứ.”

      “Đương nhiên, nếu như chuyện cưới hỏi được quyết định rồi, ấy sớm muộn gì cũng là người của ngài, bây giờ có thể đến Phủ đại soái để làm quen với hoàn cảnh trước.”

      Trước kia chưa có đính hôn Triển Thất cũng ở Phủ Thẩm đại soái lưu lại mấy ngày, Lâm Phong cho là Triển Thất sớm ngủ với Văn Nhân Mạc, cho nên bây giờ ở chung hay sau khi kết hôn ở chung cũng có khác gì nhau, bây giờ thứ muốn cũng chỉ có mười rương súng ống đạn dược kia thôi.

      tốt quá, cuối cùng em cũng có thể ở chung với .”

      “Tay của thành chút , chúng ta còn chưa có kết hôn nha.”
      “Cũng phải là lần đầu tiên còn xấu hổ cái gì.”

      “Bây giờ đường cái.”

      “Ai dám nhìn đánh người đó.”

      đường hai người cứ tình chàng ý thiếp như vậy mà về Phủ đại soái. Vừa đến Phủ đại soái Long Mai và Tiễn Kỳ liền chạy tới, bây giờ hai người các sống ở đây, binh sĩ ở đây đối với dáng vẻ động kinh của hai người các sớm còn ngạc nhiên sợ hãi nữa, ngược lại bọn họ càng cảm thấy hứng thú là Triển Thất muốn gả cho đại soái của bọn họ.

      Văn Nhân mạc có dừng xe lại, cũng muốn để cho đám đàn ông nhìn thấy người phụ nữ của mình, đặc biệt là bây giờ Triển Thất mặc quần áo nữ, như vậy khiến cho đám đàn ông nhiệt huyết sôi trào. thẳng đến phòng của mình, Long Mai và Tiễn Kỳ lại lần nữa đến đây, sau đó chờ Triển Thất xuống xe lập tức lôi kéo :

      “Thất Thất, cuối cùng cũng đến đây, tôi muốn ăn sơn dương nướng nguyên con mà làm.”

      “Còn có gà rừng, thỏ rừng nướng, bào từ…”

      Lúc các ở trong tù ngày đột nhiên buồn chán đến bữa thịt nướng mà Triển Thất làm ba năm trước, nghĩ đến mùi vị đó tất cả mọi người đều chảy nước miếng, cho nên sau khi Triển Thất đến liền ra.

      “Hai vị đại tiểu thư, bây giờ các để cho tôi chuẩn bị đồ nha.”

      “Hôm qua tôi sai người mua mấy con dê để ở trong sân rồi.”

      Sau khi Triển Thất từ chối Văn Nhân Mạc lại ở bên tai , hóa ra Long Mai và Tiễn Kỳ chỉ sợ Triển Thất từ chối cho nên làm trước rồi xúi giục Văn Nhân Mạc, Văn Nhân Mạc tất nhiên cũng rất muốn ăn đồ ăn mà Triển Thất tự tay làm, cho nên lập tức phái người bắt mấy con sơn dương để trong sân sau.

      “Lão đại, cũng muốn ăn sao?”

      “Chỉ cần là đồ ăn mà em làm đều thích.”

      “Sơn dương này ăn có ngon, mấy con sơn dương ở núi mới ăn ngon, chờ lần sau chúng ta về quan ngoại .”

      Triển Thất rất đúng, sơn dương này nuôi trong nhà mùi vị chắc chắn ngon, giống như là thời nay tất cả mọi người đều thích ăn thịt bò khô của Mông Cổ vậy, mùi vị vô cùng ngon.

      “Thất Thất, như vậy là kiếm cớ sao, đều là sơn dương làm sao có thể giống nhau chứ, nếu như muốn nướng thịt của sơn dương, như vậy hãy nấu cơm cho chúng ta ăn .”

      “Nấu cơm?”

      Triển Thất nhìn thấy hai cặp mắt mong đợi đột nhiên cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo, nướng thịt ăn rất ngon, nhưng mà biết nướng thịt có nghĩa là biết nấu ăn mà. Lúc ở đại là vì luôn đến rừng rậm nguyên thủy thám hiểm nên mới học được cái này, bình thường đều có người giúp việc lúc này lại muốn động tay. Chỉ là nhìn thấy Văn Nhân mạc cũng dùng ánh mắt lấp lánh để nhìn đột nhiên liền tràn đầy động lực, vì người mà tự mình xuống bếp cũng là chuyện sai.

      “Tốt, trước khi tôi và lão đại kết hôn cơm nước tôi lo, bắt đầu từ tối hôm nay.”

      “Ôi, Thất Thất tôi chết mất, tối nay chúng ta ăn cái gì đây.”

      Triển Thất suy nghĩ chút, đồ ăn ở đại tất cả mọi người đều ăn qua, cơm Tây ở Thượng Hải mà cũng rất bình thường, nếu như muốn làm phải làm mới mẻ chút, cuối cùng nên ăn cái gì đây?

      “Có rồi, tối nay chúng ta liền ăn cơm cà – ri.”
      Last edited by a moderator: 7/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :