1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 83: Tạm thời ly biệt.

      “Vậy nếu tôi đồng ý sao?”

      Hiển nhiên Tần Thiên Khải có dự liệu được Triển Thất như vậy, thông qua tin tức Tây Vũ môn truyền về có thể nhìn ra chí hướng của Triển Thất và Văn Nhân Mạc là bến Thượng Hải, hơn nữa còn muốn lấy được cái bảo tàng đó, bọn họ lợi dụng thế lực này để thống nhất hắc đạo trăm lợi mà hại.

      Có phải bởi vì Triển Thất sợ ước định kia mà dám chiến đấu càng thể tin, nếu là sợ cũng có dã tâm lớn như vậy.

      “Đáp ứng hay đáp ứng đều là ý tứ của thiếu chủ, từ nay về sau chúng tôi đều nghe theo phân phó của thiếu chủ.”

      Tần Thiên Khải rất thông minh trả lời thẳng Triển Thất mà là ném vấn đề này trở lại cho .

      “Vậy giúp tôi giải quyết Tùng Thành , tôi muốn nhìn thấy trong vòng tháng các phải giải quyết Tùng Thành.”

      Nếu thân phận này đặt người , có trốn cũng thoát, dù có cự tuyệt có thể kết thúc chuyện này được sao? biết. Những thứ kia là vì mục tiêu trăm năm nên nhất định những người đó nghĩ các loại biện pháp để bức bách , bị người khác uy hiếp ddlqdcòn bằng tự nguyện nhận lấy. Lại , coi như những người này bức bách , thế nhưng ước định với bên kia rồi, bọn họ đều cho rằng chính là người thiếu chủ kia, như vậy nhất định buông tha cái ước định này, nếu như bây giờ nắm lấy cơ hội chỉ có thể bị động xử lý cục diện này, hiển nhiên vẫn thích nắm quyền chủ động giữ trong tay mình.

      Nếu làm thế nào cũng thoát khỏi, như vậy chỉ có thế lợi dụng thân phận này, ít nhất lúc này có bọn họ làm việc thuận tiện hơn rất nhiều, hơn nữa, cũng nên có thế lực riêng của mình để sau này có thể giúp cho Văn Nhân Mạc.

      “Thiếu chủ yên tâm, cần đến tháng, nhất định Tùng Thành là của thiếu chủ.”

      Triển Thất cần hỏi quá trình, chỉ cần kết quả, tin tưởng Tần Thiên Khải có năng lực này, hơn nữa cũng muốn nhìn xem thế lực của ta đến cùng có thể lớn bao nhiêu.

      tại chuyện hòn đảo kia có tin tức gì ?”

      “Thuộc hạ vô năng, trăm năm qua chúng tôi qua vô số các hòn đảo lớn cũng có tìm được tiểu đảo lánh đời kia, phu nhân có qua, coi như có tìm được cũng vô ích, muốn lên hòn đảo kia phải có lực lượng thần bí mới lên được. Năm đó, phu nhân vì muốn bù đắp thiệt thòi thiếu hòn đảo kia nên ra vị trí cụ thể, hơn nữa, trải qua nhiều đời thiếu chủ, phương pháp giấu lực lượng cũng đều cất giữ trong bảo tàng, nếu thực chúng ta tìm thấy cũng thể sử dụng lực lượng thần bí đó được.”

      “Chuyện này thành ra như vậy là do bọn họ gây nên, còn có ngày đó người kia nổ súng cũng là người của bọn họ chứ?”

      “Thuộc hạ cũng hoài nghi là bọn họ gây nên, bây giờ ở bến Thượng Hải rất loạn, nếu có thế lực kia làm sao có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy. Nếu là bọn họ có dã tâm lớn như thế chắc sớm thống nhất bến Thượng Hải rồi, cho nên rất có thể là bọn họ gây ra.”

      Thực lực đối phương xác thực yếu, lấy thế lực bây giờ của chẳng khác nào là lấy trứng chọi đá. Nhưng thời gian ước định còn bốn năm nữa, thời gian bốn năm dài cũng dài mà bảo ngắn cũng ngắn lắm, lợi dụng thời gian bốn năm này để trở thành người đứng ở vị trí cao nhất.

      “Chuyện Tùng Thành giao cho , có chuyện gì tùy thời liên lạc với tôi.”

      Triển Thất và Tần Thiên Khải lại chuyện thêm chút thế cục bây giờ rồi mới quyết định rời , trong lòng tự nhiên có cảm giác lo lắng, rất sợ là Văn Nhân Mạc ở bên kia xảy ra chuyện gì.

      “Trại chủ…”

      Khi Triển Thất và Tần Thiên Khải mới vừa ra ngoài lập tức có người chạy đến gì đó bên tai Tần Thiên Khải, sau khi nghe xong, Tần Thiên Khải lộ vẻ mặt khó xử nhìn Triển Thất, trong ánh mắt có mấy lời biết sao.

      “Có gì thẳng .”

      “Thiếu chủ khoan hãy rời , mới vừa rồi ở chân núi nhận được tin tình báo, lần này Văn Nhân bang chủ giống như gặp chút vấn đề.”

      “Có chuyện gì nhanh lên.”

      Triển Thất nghe là chuyện của Văn Nhân Mạc lập tức nóng nảy, chỉ có chuyện tình của Văn Nhân Mạc mới có thể làm cho mất lý trí.

      “Giống như là thế lực núp nhiều năm ở bến Thượng Hải phát ra Văn Nhân bang chủ nên tại vận dụng thế lực thầm phái người ám sát ta.”

      “Vận dụng thế lực bí mật, thế lực nào sao tôi lại biết? Tin tức này từ đâu truyền đến?”

      “Mấy ngày trước người của chúng tôi phát có khác thường, có cổ thế lực thầm lẻn vào Mạc Thành, sau đó mới phát , đây là người của Văn Nhân bang chủ. Hôm nay tin tức truyền đến là truyền từ bên kia Thượng Hải.”

      Mấy ngày trước? Triển Thất càng thêm nghi ngờ, Văn Nhân Mạc khi nào phái người đến Mạc Thành mà lại biết?

      “Có chuyện gì cho người báo cho tôi biết, còn nữa, cho tôi phần mạng lưới tình báo của các , sau này những tin tình báo quan trọng tôi cũng muốn biết.”

      tại Triển Thất vội vã về hỏi thử Văn Nhân Mạc xảy ra chuyện gì, nghe ý tứ Tần Thiên Khải như vậy hình như rất nghiêm trọng.

      “Thiếu chủ, trước hết cậu theo tôi .”

      Tần Thiên Khải cũng muốn Triển Thất rời ngay lập tức, mà đưa Triển Thất đến mật thất trong bảo tàng, giờ phút này thấy trong bảo tàng có đám người đứng ở đó.

      “Mọi người nghe tôi chút, đây chính là thiếu chủ mà chúng ta vẫn tìm kiếm lâu nay, từ nay về sau tất cả mọi ddlqdngười đều phải nghe mệnh lệnh điều hành từ đến lớn của thiếu chủ, được có dị nghị.”

      “Tham kiến thiếu chủ.”

      Sau khi nghe Tần Thiên Khải chuyện, mọi người đều hành đại lễ với Triển Thất, mà lúc này trong mật thất có khoảng dưới hơn trăm người, những người này cũng đều có chức vị hơn tiểu đầu lĩnh chút, xem ra thế lực ngầm nơi này lớn hơn so với suy nghĩ của chút.

      “Tất cả đều đứng lên cả .”

      “Hôm nay thiếu chủ còn có việc trong người nên tôi đưa thiếu chủ giới thiệu hết cho tất cả mọi người trong Thanh Phong trại, ngày khác thiếu chủ giải quyết hết chuyện bên kia, sau này tôi chân chính giao trả cửa ngầm này lại cho thiếu chủ.”

      Thời đại này những người ở đây đều lấy đại thiếu chủ làm chủ mà phụng mệnh, phần lớn bọn họ làm gì đều là do người truyền lệnh xuống, hết sức chân thành căn bản hoài nghi gì cả. Qủa nhiên bọn họ biết phương thức ra vào bảo tàng, nghĩ đến lần này người của Văn Nhân Mạc có thể để bọn họ trợ giúp ra vào nơi này cũng tốt.

      Sau khi lo lắng Triển Thất xuống chân núi hội hợp với Văn Nhân Mạc.

      “Như thế nào, có phải có chuyện gì hay xảy ra ?”

      “Lão đại, có chuyện gì xảy ra vậy? Sao có thể để bại lộ lực lượng bí mật kia?”

      Khi trở về, Triển Thất lập tức kéo Văn Nhân Mạc vào mật thất, người của Diễm bang thấy vẻ nóng nảy của Triển Thất cũng biết là có việc gấp, cho nên lập tức có người canh kỹ cửa chính để cho bọn họ yên tâm chuyện.

      “Từ đâu em biết được tin này?”

      “Cái này đợi lát nữa hãy … giờ cho em biết trước xảy ra chuyện gì vậy?”

      Triển Thất tin tưởng Văn Nhân Mạc cho nên dù trước với nhưng biết nhất định làm vậy là có nguyên nhân, bây giờ chỉ muốn biết chân tướng là gì để cùng nhau giải quyết tốt chuyện này.

      biết đến Tùng Thành lần này tuyệt đối phải là Thanh Phong trại đơn giản ước như vậy, cho nên cho người bí mật chú ý. Phát người của Phi Ưng trại hoạt động thường xuyên, trước khi chúng ta lên đường ngày liền đưa phần lớn người trong trại ra ngoài. Sau đó, liền cho người mượn cơ hội này đoạt lấy Phi Ưng trại, vì sợ em lo lắng nên trước với em.”

      Văn Nhân Mạc ôm Triển Thất vào ngực giải thích.

      “Mạc, cảm ơn .”

      Triển Thất ngửi mùi hương người động tình , biết Văn Nhân Mạc cho biết chỉ sợ lo lắng mà còn sợ phản đối. Lần đầu tiên khi đến Mạc Thành bị người của Thanh Phong trại tập kích, mặc dù có Lục Hiên giúp báo thù, nhưng biết Văn Nhân Mạc vẫn để trong lòng. Cho nên nhân cơ hội này nhất định diệt Thanh Phong trại để báo thù cho , biết nếu vận dụng lực lượng bí mật, nhất định phản đối, cho nên mới cho biết.

      “Bọn họ có bại lộ cũng có chuyện gì, lấy thực lực của bây giờ có thể liều mạng với kẻ thù rồi, lần này may mắn có người của , bằng nhất định Long Hổ môn chịu họa diệt môn.”

      “Xảy ra chuyện gì sao?”

      Tần Thiên Khải biết Long Hổ môn là thế lực của Triển Thất, cho nên với chuyện tình của Long Hổ môn.

      “Mới vừa rồi có bồ câu đưa tin đến, Long môn chủ dẫn người tiến về phía Tùng Thành, Phi Ưng trại tập kíchddlqd đánh lén phía sau Long Hổ môn. Mà những phản đồ của Long Hổ môn bị Thanh Phong trại đưa , vừa đúng lúc người của chạy tới, tiêu diệt mấy tên phản đồ Thanh Phong trại kia, sau đó cùng nhau cướp Thanh Phong trại, chỉ là cũng vì vậy mà bại lộ thân phận, bây giờ mọi người núp tốt rồi.”

      Thế lực của Văn Nhân Mạc bại lộ đều là vì Long Hổ môn, do Long Hổ môn là người của Triển Thất, cho nên mới làm như vậy. có tài đức gì mà có thể khiến cho người đàn ông này vì mà phá hư kế hoạch phải gần mới năm mới bố trí xong.

      tại bên trong Tùng Thành như thế nào rồi?”

      Hai người bọn họ sớm buộc chặt cùng chỗ, cho nên Triển Thất cái gì mà cảm tạ, muốn bản thân mình cường đại lên chút để đứng bên cạnh cùng nhau bắt tay ngênh đón tất cả khó khăn.

      “Bên trong Tùng Thành chỉ có Dã Lang bang và người của Thanh Phong trại, còn có cỗ thế lực bí mật tham dự vào, lần này chính bọn họ mới là chủ mưu. Khi chúng ta đến nguồn thế lực kia chẳng biết tại sao đột nhiên bỏ , cho nên đoạt lại địa bàn cũ rất dễ dàng, cũng nhờ đó mà diệt luôn Dã Lang bang. tại Mạc Thành trở thành thế lực của chúng ta rồi, phần Dã Lang bang ở Tùng Thành cũng thuộc về chúng ta, nghĩ tới lần này chúng ta nhân họa đắc phúc. Cũng biết đám thế lực thần bí kia là ai, có mục đích gì.”

      “Em nghĩ em biết thân phận của bọn họ…”

      Triển Thất cũng giấu diếm gì đối với Văn Nhân Mạc, mang chuyện Tần Thiên Khải ra thân phận cho Văn Nhân Mạc nghe lần nữa, trừ chuyện là người đại xuyên qua có chuyện gì gạt . Nếu như có cơ hội, nhất định cũng chuyện này cho biết.

      “Đừng lo lắng, còn có ở bên em.”

      Nghe Triển Thất xong, Văn Nhân Mạc có chút giật mình, biết thân phận của Triển Thất bí như vậy, còn có lời ước định kia, xem ra phải rời thời gian. Vốn cho rằng kẻ địch chỉ có Thanh Long bang và Chu Tước môn mà thôi, tại lại thêm người của tiểu ddlqdđảo lánh đời. Vì vậy nhất định phải trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ có đủ cường đại mới có thể bảo vệ được người phụ nữ .

      “Lão đại, bây giờ thầm dung hợp cổ thể lực này đến Thanh Phong trại , như thế mới có thể làm cho những người kia yên tâm, lúc này chúng ta vẫn chưa thể bại lộ thân phận được.”

      tại thực lực của bọn họ mạnh lên rất nhiều, nhưng nhu thế vẫn chưa đủ, còn cần trở nên cường đại hơn nữa, chỉ có khi thầm phát triển thế lực từ từ mới có thể làm cho kẻ địch trở tay kịp. Mang nguồn thế lực kia hợp nhất với Thanh Phong trại làm cho thế lực ở bến Thượng Hải xảy ra dị động gì, có nghĩa là giống như thống trị thế lực quan ngoại phải chỉ mình Diễm bang mà là chia làm mấy nhà, như vậy mới làm cho người ta hoài nghi.

      Văn Nhân Mạc cũng biết mục đích Triển Thất làm như vậy, cho nên cũng phản đối.

      “Giải quyết xong chuyện này, chúng ta đến bến Thượng Hải .”

      “Em chờ ngày đó chúng ta gặp nhau.”

      Giữa bọn họ cần dùng quá nhiều lời cũng biết ý tứ của nhau, cẩn thận nhìn người trong ngực, muốn khắc dáng vẻ vào trong đầu, như vậy có nghĩa bọn họ có thể phải có khoảng thời gian rất dài thể gặp nhau.

      Nhìn vẻ thâm tình của Văn Nhân Mạc, Triển Thất chủ động hôn , sau đó để mặc cho hôn sâu hơn, để bọn họ cùng nhau trầm luân
      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 84 BA NĂM SAU

      Editor: White Silk-Hazye ╭(╯3╰)╮

      "Đương gia tốt."

      "Thiếu chủ tốt."

      Thời gian thấm thoát qua ba năm, ba năm này Triển Thất ở lại quan ngoại phát triển, bây giờ ở bên ngoài quan ngoại được chia làm ba thành, nhưng mà mọi người ở đường đều biết, bây giở lão đại ở quan ngoại chỉ có người, chính là Triển Thất .

      Ba năm trước Văn Nhân Mạc rời khỏi cũng còn gặp mặt với Triển Thất, chỉ là thỉnh thoảng viết lá thư, hai người bọn họ người ở quan ngoại người ở bến Thượng Hải, mỗi người đều cố gắng gầy dựng thế lực của mình, đồng thời chờ mong giây phút được gặp lại nhau.

      Năm đó lúc Văn Nhân Mạc rời khỏi Triển Thất và Văn Nhân Mạc thầm phân chia những thế lực đó tới Thanh Phong trại, như vậy có thể bảo tồn thực lực của Văn Nhân Mạc. Sau đó Mạc thành là do Long Hổ môn tiếp nhận quản lý, mà Long Hổ môn cũng chính thức cắt đứt quan hệ với Chu Tước môn. Chu Tước môn từng có ý đồ phái người tấn công Mạc thành nhưng có thành công về sau liền buông tha cho ý định này. Mà Tùng thành ở bên ngoài do Thanh Phong trại tiếp nhận quản lý, sau đó Triển Thất mới biết được, Tùng thành vốn dĩ luôn nằm trong tay của Thanh Phong trại, lúc đó Liệt Hỏa bang và Xích Viêm bang đều là người của Thanh Phong trại, mà hai người bọn họ náo loạn cũng là để diễn cho người ngoài xem.

      Sau khi hình thức của Tùng thành và Mạc thành hoàn toàn ổn định lại bắt đầu từ từ chuyện ba thành hợp lại, cho tới bây giờ hoàn toàn là do Triển Thất tiếp nhận quản lý cũng đổi tên tàhnh Kỳ Lân môn Môn chủ vẫn là Văn Nhân Mạc, nhưng Văn Nhân Mạc chưa lần trở về cho nên mọi người chỉ gặp được Triển Thất mà thôi. Sau khi Kỳ Lân môn thành lập Tần Thiên Khải đề nghị sau này dựa theo cách gọi của tổ tiên , gọi là thiếu chủ.

      Ba năm này Triển Thất chính là chỉnh đốn và cải cách Kỳ Lân môn, thay đổi chút môn quy, hơn nữa còn bắt chước theo chế độ quản lý quân đại, hoàn toàn quân hóa đám người hắc đạo này, môn hạ của Kỳ Lân môn có ba phân bang, Thanh Phong trại, Diễm bang, và Long Hổ môn, còn ba bang chủ là Lâm Thành, Tiễn Kỳ và Long Mai.

      Thế lực ở Tùng thành giao cho Lâm Thành và Thạch phụ trách, hai người bọn họ cũng rất có năng lực, Triển Thất bàn giao xong công việc với tốc độ rất nhanh. Tùng thành vốn là thành lớn nhất trong ba thành, vốn dĩ có Dã Lang bang quấy rối cho nên rất loạn, bây giờ sau khi hai người bọn họ phát triển còn rối loạn, từng bước trở thành thành kinh tế lớn cũng là trụ cột kinh tế của Kỳ Lân môn.

      Lúc đó Long Môn chủ vì quyết định với Chu Tước môn, nên nhường lại vị trí Bang chủ cho Long Mai, Long Mai mặc dù là người con nhưng là mưu kế của hơn người, hơn nữa trải qua ba năm này sau khi chất độc trong cơ thể hoàn toàn khỏi bắt đầu tập võ bây giờ cũng có chút thành tựu. Chuyện thích nhất chính là đến Bạch thành tìm Triển Thất và Tiễn Kỳ so tài. Mặc dù mỗi lần đều bị thất bại, nhưng mà kiên trì thời gian dài, Triển Thất cũng rất khó hiểu, choáng nha tốc độ tiến bộ làm sao lại nhanh như vậy chứ, nếu phải từ bị trúng độc nhất định bản lĩnh cũng dưới Tiễn Kỳ.

      Tiễn Kỳ vẫn theo bên cạnh Triển Thất, trở thành Bang chủ của Diễm bang, cũng cần , vốn dĩ chính là người được bồi dưỡng để tiếp nhận vị trí Bang chủ, cho nên lúc bắt đầu làm Bang chủ đều rất thuận lợi. Ban đầu còn có ít đàn ông phục chỉ là cuối cùng đều bị Tiễn Kỳ lôi vô phòng giải quyết, cuối cùng những vấn đề quan trọng xử lý cũng hoàn toàn thuyết phục mọi người.

      Lúc Thích Thiên và Văn Nhân Mạc cùng nhau vể bến Thượng Hảim ấy và Tiễn Kỳ cũng ba năm có gặp mặt, ba năm qua mỗi khi nhắc tới Thích Thiên Tiễn Kỳ vẫn còn bộ dáng cực kỳ giận dữ, nhưng sau khi Văn Nhân Mạc và Thích Thiên gửi thư về Tiễn Kỳ vẫn hỏi Triển Thất Thích Thiên có nhắc tới vô hay ,. Thích Thiên dẫn người mang quà đến ấy cũng bảo quản cẩn thận , bây giờ chính là vịt chết còn cứng mỏ.

      Hôm nay Triển Thất và Tiễn Kỳ đến Mạc thành tìm Long Mai, sau khi đến Mạc thành ai mà nhận ra Triển Thất chính là thiếu chủ tất cả đều khom mình hành lễ so với Huyện trưởng trong thành còn lợi hại hơn, cho dù Huyện trưởng kia thấy cũng phải kêu câu thiếu chủ tốt.

      Lúc đầu dân chúng ở quan ngoại đều sợ hãi người hắc đạo bây giờ vô cùng chào đón, con nhà mình nếu như gả cho người của Kỳ Lân môn cho dù chỉ là người giữ cửa cũng rất hãnh diện. Mà Kỳ Lân môncũng là nơi khó tiến vào nhất, trước đây những người đó muốn gia nhập hắc đạo là do cuộc sống đưa đẩy, bây giờ vào hắc đạo là vì để vinh quang của cửa nhà.

      Nhưng mà người đứng đầu ở quan ngoại kim cương vương lão ngũ (*) chính là Triển Thất, rất nhiều tiểuu thư chưa có chồng nằm mơ cũng muốn gả cho , thế nhưng bên cạnh Triển Thất luôn có Tiễn Kỳ mạnh mẽ và Long Mai hiền lành dịu dàng, hi vọng của các liền sụp đổ, sau này số người nghĩ là làm cũng tốt(@@ pótay.com vs mấy người đó), cho nên cửa của Diễm bang thiếu chút nữa bị đạp đổ, may mà Tiễn Kỳ phát huy bản thân mình thành người đàn bà đanh đá dọa những người đó chạy hết, về sau mới còn ai đánh chủ ý lên Triển Thất.

      (*)Kim cương vương lão ngũ 钻石王老五: Theo mình hiểu cụm từ này chỉ những người đàn ông độc thân có tiền, hoặc gia đình có tiền có thế. Kim cương tượng trưng cho cao quý và khan hiếm. Nên tóm lại, nó thường nhắc đến những người đàn ông kiệt xuất, còn độc thân, chỉ giàu có mà còn đẹp trai, phong độ, tài giỏi, đạt chuẩn về mọi mặt.

      Trong ba năm này chiều cao của Triển Thất chỉ cao hơn chút so với lúc trước, người phụ nữ mà cao 1m75 cũng là rất cao rồi, đứng chỗ nào cũng được xem là ngọc thụ lâm phong (*) rồi. Đặc biệt là khi ở bên cạnh của Long Mai càng thêm biểu lộ dáng vẻ tuấn đẹp trai của .

      (*) Ngọc thụ lâm phong tiếng Trung thực ra viết là 玉树临风, dịch nghĩa là Cây ngọc đón gió, ý chỉ người con trai có cốt cách tao nhã như cây ngọc, hiên ngang đứng trước gió để lộ phong thái tiêu sái. Xuất phát của thành ngữ này từ bài thơ Bài ca bát tiên uống rượu của Đỗ Phủ.

      "Ô, đây phải là thiếu chủ và Tiễn bang chủ sao? Trận gió nào mang hai người đến đây vậy."

      Long Mai vừa nhìn thấy Triển Thất chua xót , vẫn ghen tỵ với Tiễn Kỳ có thể được ở bên cạnh của Triển Thất, lại phải mình ở Mạc thành trông giữ, cho nên mỗi lần nhìn thấy hai người
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 85: Chuẩn bị lên đường.

      Long Mai nghĩ Triển Thất cứ như vậy mà đáp ứng, lần này nếu như trời có mưa sau này cho dù Triển Thất có lấy được lương thực cho đám người kia cũng bị mắng, như thế ba năm xây dựng thành danh tốt của bị hủy trong giây lát.

      Triển Thất buồn cười mắt nhìn Long Mai : "Đừng lo lắng, có lẽ tôi có thể cầu được mưa đấy."

      Triển Thất nhanh chóng về Long Hổ môn, mà đường vòng qua mỏ đá để tìm hiểu tình hình, sao đó lại dẫn Long Mai với Tiễn Kỳ dạo xung quanh chút, cũng mất đống sức lực. Bất quá lúc ba người dạo phố đều dịch dung, nếu cho dù bàn về thân phận hay vẻ bề ngoài cũng bị hồi trêu chọc oanh động. Cuối cùng Tiễn Kỳ và Long Mai hai này xài hết tất cả tiền người mới chịu trở về, Triển Thất cái gì cũng mua, cơ bản thiếu thứ gì. Long Mai với Tiễn Kỳ mua đống đồ này nọ trong này hơn nửa đều là mua cho , làm dở khóc dở cười. dfienddn lieqiudoon

      "Như Thế nào, thoải mái sao? Tôi nghe dạo mua sắm làm cho tâm tình của phụ nữ tốt hơn đó."

      "Hừ, đừng nghĩ dùng chút đồ này đuổi được tôi , hai người các để ý tới chuyện của tôi, chắc là nghĩ chỉ cần vài món đồ này là cần truy cứu nữa chứ."

      Triển Thất hơi xấu hổ, cũng có can đảm nha, buổi chiều này ước chừng cũng hết mấy vạn đồng đại dương của rồi, mà chỉ mới chơi đùa. Chuyến này mấy cái bình hoa lỗi thời kia cái nào phải vạn kim khó cầu chứ.

      “Được rồi, buổi tối cho kinh hỉ.”

      “Kinh hỉ gì vậy, tôi cũng muốn.”

      “Là Thất thất cho tôi, cút qua bên.”



      Trời tối rất nhanh, đêm tháng sáu vẫn còn rất dễ chịu, chỉ là bởi vì gần đây hạn hán nên có chút khô nóng. trời bao phủ lớp mây đen dày ngôi sao nào, Triển Thất mang Long Mai với Tiễn Kỳ trèo lên ngọn núi cao nhất ở Mạc thành.

      Núi này gọi là Long Hổ sơn, lúc trước tiếp nhận nơi này Triển Thất vô tình phát ngọn núi này bên trong có động nham thạch, trong động lại chứa lượng lớn đất đá tiêu, đây là nguyên liệu tốt nhất để làm hắc hỏa dược. Cho nên Triển Thất hạ lệnh thuộc hạ trông coi bảo hộ nơi này, được cho phép người lạ tiến vào, động núi lửa này ở dưới chân núi, mà Triển Thất lại mang hai trực tiếp trèo lên đỉnh núi. dfienddn lieqiudoon

      “Thất Thất, đêm khuya ngủ chạy lên núi để làm cái gì, cũng có sao trăng gì để ngắm.”

      Tiễn Kỳ ở bên cạnh Triển Thất cũng thời gian dài, ba năm này đôi khi Triển Thất cũng với vài tình hiếm lạ, lần cùng Triển Thất chuyện phiếm có nhắc tới mưa sao băng, miêu tả mưa sao băng có bao nhiêu lãng mạn. Thời điểm đó bình thường ai cũng ngủ sớm, cho nên chưa ai thấy qua bao giờ, nghe như vậy cứ mười lăm hàng tháng Triển Thất đều kéo Tiễn Kỳ lên nóc nhà xem mưa sao băng, thời điểm đó chưa đại tới nỗi có thể dự đoán trước như bây giờ, cần phải ngu ngốc chờ đợi như vậy. Người đọc xin nhớ kỹ.

      “Aiz, thời tiết khiến người ta buồn bực, mấy ngày rồi mà cũng rơi xuống trận mưa nào.”

      Trong lòng Long Mai vẫn lo lắng cho dân chúng ở Mạc thành, cho nên có thoải mái như Tiễn Kỹ. Mà cũng kỳ lạ, Tùng thành với Bạch thành đều có mưa, chỉ có Mạc thành là có, rất nhiều dân chúng trong thành đều đồn đại có phải đắc tội vị thần nào hay .

      “Được rồi, chính là chỗ này.”

      Triển Thất để ý tới hai người, lúc lên tới đỉnh núi trước đó có người chuẩn bị sẵn ghế dựa với đồ ăn vặt, Triển Thất ngồi vào ghế giữa.

      “Thất Thất, kinh hỉ cho tôi xem đâu.”

      “Ngồi xuống , lát nữa bắt đầu.”

      Vừa nghe tới đó hai lập tức thành ngồi bên cạnh Triển Thất chờ đợi kinh hỉ.

      “Ầm Ầm…”

      Cả hai thuận tay cầm mấy gói đồ ăn vặt bàn bắt đầu ăn, Triển Thất nhìn về hướng khẽ vung tay lên lập tức có vài tiếng pháo hoa nổ lên những bông hoa mỹ lệ tràn ngập bầu trời.

      Con ai chẳng thích pháo hoa, nhìn đủ loại màu sắc pháo hoa nổ bầu trời trong lòng cũng cảm thấy phiền não như nổ tung tan biến theo. Đứng đỉnh núi cách xa ồn ào náo nhiệt, xung quanh ai, chỉ có mình cùng người bên cạnh, pháo hoa mỹ lệ bay lên nổ tung trong nháy mắt như bao bọc xung quanh các , có gì lãng mạn bằng.

      Triển Thất cũng thích pháo hoa, tuy
      [​IMG]

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 86: Bị trói lại mang .

      “Bang chủ, người Chu Tước môn phái đưa tin đến cho Triển tiểu thư tới, muốn gặp mặt chủ nhà lần.”

      “Dẫn người vào .”

      Lần này Triển Thất quyết định đến bến Thượng Hải nên viết bức thư gởi cho bang chủ Chu Tước môn là Lâm Phong, trong thư viết tình cờ gặp người, đúng dịp người này cùng trùng trùng họ với gọi là Triển Thất nên liền nhận làm Kiền muội muội. ngờ vị Kiền muội muội này còn có thân phận là muội muội của môn chủ Chu Tước môn Văn Nhân Mạc, lưu lạc bên ngoài nhiều năm, bây giờ muốn trở về xem chút, cho nên muốn cùng xác nhận với Chu Tước môn chút, có hay có người này, nếu đúng là có bọn họ giúp đưa trở về.

      Khi Lâm Phong nhận được lá thư này giật mình, cho là Triển Thất sớm chết rồi, mặc dù lúc ấy có tìm được thi thể, nhưng nhiều năm như vậy chút tin tức gì đương nhiên còn ở nhân gian nữa. Cho nên ta yên tâm thoải mái ngồi lên chiếc ghế bang chủ, tại vừa nghe đến Triển Thất vẫn còn sống trong lòng cảm thấy tràn đầy uy hiếp, tại nắm giữ toàn bộ Chu Tước môn, nhưng dù sao Triển Thất mới là bang chủ danh chính ngôn thuận. Vì thế nhất định để tồn tại đời được, hoặc coi như có giết cũng vĩnh viễn giam cầm ở bên mình.

      để người khác hoài nghi, Triển Thất cố ý để cho Long Mai giả vờ thành kẻ điên chạy loạn ra ngoài, sau đó và Tiễn Kỳ làm bộ như nhặt về người phụ nữ, giả danh đó chính là “Triển Thất”.

      muốn dùng thân phận để trở về, nếu tại lấy thân phận là chủ nhà đến bến Thượng Hải nhất định gây ra sóng to gió lớn, mà chuyện này rất bất lợi cho kế hoạch của và Văn Nhân Mạc. Vì vậy phải nghĩ cách toàn vẹn cả đôi bề.

      “Cho bọn họ vào .” Bây giờ Tiễn Kỳ là lão đại của Diễm bang, cho nên những người đó do Tiễn Kỳ tiếp kiến cũng làm cho bất kì ai hoài nghi cái gì.

      “Tiễn bang chủ, lão phu mở cửa thấy núi, nghe qua quý bang chủ nhặt được muội muội của môn chủ chúng tôi, bây giờ lão phu thay mặt bang chủ đến xem đúng là ấy rồi đưa ấy trở về.”

      “Đúng vậy nhưng hôm nay đúng dịp, bang chủ của chúng tôi đến Tùng Thành, thể tự mình tiếp đãi các vị, mong các vị thứ lỗi.”

      “Tiễn bang chủ quá khách khí rồi, bang chủ của lão phu cũng có rất nhiều chuyện, cho nên có thể hay để lão phu trông thấy người, nếu quả đúng là đại tiểu thư của chúng ddlqdtôi, có thể hay để lão phu đưa đại tiểu thư trở về. Phải biết qua nhiều năm như vậy nhưng người trong bang vẫn mực tìm kiếm đại tiểu thư, đặc biệt là môn chủ của chúng tôi, mỗi lần khi bái tế lão gia đều khóc nức nở.”

      Tiễn Kỳ sớm biết chuyện của Triển Thất, cho nên nội tâm hết sức xem thường bọn lão bất tử diễn trò, Ni mã, lúc ấy phải các ngươi mưu hợp tác chiếm đoạt vị trí của ấy, thế nhưng bây giờ còn làm ra vẻ quan tâm, con mẹ nó, muốn đạp cho mỗi người các người cước. Dù trong lòng rất tức giận nhưng ngoài mặt cũng có trực tiếp bày tỏ thái độ mà cho người gọi Triển Thất đến.

      Từ lúc Tiễn Kỳ hạ lệnh cho người gọi Triển Thất qua khắc đồng hồ, mấy trưởng lão ở đây còn chưa bao giờ để lãng phí nhiều thời gian như vậy để chờ người nào. lúc nhịn được muốn mở miệng với Tiễn Kỳ lần nữa bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

      “Triển Thất muội muội phải ? Vào ! tới xem chút đây có phải là người nhà của , ca ca của phái người tới đón đấy.”

      Tiễn Kỳ cố nén nụ cười nghiêm chỉnh chuyện, phải biết để chiếm tiện nghi của Triển Thất, và Long Mai phải tranh cãi lâu.

      Cửa mở ra, Triển Thất và Long Mai cùng nhau vào, trước khi tiến vào, Long Mai làm giả vờ bộ dạng mắc cỡ ngại ngùng của Triển Thất nhát gan trước kia.

      Cả hai cùng nhau xuất làm cho mọi người ngồi trong sảnh khỏi lặng người, mỹ nhân bọn họ thấy nhiều rồi, nhưng mỹ nhân giống báu vật nhân gian thế này vẫn là lần đầu tiên gặp. tại Triển Thất mặc thân váy dài màu thiên thanh, mặc dù ở niên đại này rất nhiều người thích mặc áo đầm nhưng Triển Thất chỉ thích mặc quần áo mỹ nữ cổ đại. Tóc đầu dùng cây ngọc trâm cố định, làn tóc đen như mực rũ tự nhiên xuống lưng. mặt trang điểm lớp phấn mỏng, bây giờ cúi đầu nhìn đường chủ ngồi chính giữa có vẻ như xấu hổ rồi yếu ớt gọi tiếng: “Trương bá bá.”

      Dựa vào trí nhớ trước kia, Triển Thất bắt chước lại lời , lại thêm lần đầu tiên mặc nữ trang, cảm giác có chút kỳ quái nên bộ dáng của lúc này rất chân .

      Lão đầu râu ria hơi có vẻ hoa râm chính là Trương đường chủ của Chu Tước môn, trước kia ông ta mấy lần gặp qua Triển Thất cho nên Lâm Phong mới để cho ông ta đến đây. Ông ta cũng được coi như là người chính trực, cho nên lần đầu tiên mới thấy dáng vẻ Triển Thất có kinh diễm phen nhưng sau đó liền khôi phục lại bình thường, dò xét ddlqdcẩn thận dưới mấy lần, mặc dù bây giờ khí chất của có chút thay đổi nhưng dung mạo cũng có thay đổi quá lớn.

      là đại tiểu thư, đại tiểu thư, những năm này nơi nào, chúng tôi tìm khắp trong cả ngoài nước cũng có tin tức của .”

      Trong ấn tượng của Triển Thất, Trương đường chủ là lão nhân, cho nên khi trả lời cũng rất khách khí, lý do Triển Thất chuẩn bị tốt lắm.

      “Năm ấy, khi đại ca và đám người áo đen sống mái với nhau, tôi bị đánh trúng ngất , đến khi tỉnh lại phát được gánh hát cấp cứu cứu sống, lúc ấy tôi bị mất trí nhớ, biết bản thân mình là ai, cũng biết nhà ở đâu nên vẫn cùng gánh hát lưu lạc tứ xứ. May mà lúc đó có sư phụ rất chăm sóc cho tôi, cho nên tôi mới có thể sống đến ngày hôm nay. Tháng trước, trong lần biểu diễn, đột nhiên sư phụ phát bệnh rồi mất, sau khi sư phụ mất, gánh hát liền do đại sư huynh tiếp quản. Thế nhưng ngờ ta bắt ép tôi làm thiếp, tôi chịu ta bảo người giam tôi lại, phải phí rất nhiều thời gian tôi mới trốn thoát được. Tôi vừa mới chạy trốn bị sư huynh phát , ta phái nhiều người bắt tôi lại, may mắn lúc đó gặp đại đương gia, đại đương gia chẳng những cứu tôi mà còn giúp tôi báo thù, chữa hết bệnh cho tôi mới làm cho tôi nhớ lại tất cả. Tính toán thời gian tôi rời chắc cũng hơn bốn năm rồi, tôi rất nhớ tất cả mọi người trong bang, nên nhờ đại đương gia báo tin cho đại ca.”

      chuẩn bị kĩ lưỡng nên đoạn đối thoại này Triển Thất rất lưu loát và mạch lạc, những người ngồi xung quanh lần đầu tiên gặp bị đả động rồi, cho nên đối với lời chút cũng có hoài nghi.

      để đại tiểu thư chịu khổ rồi, hôm nay theo lão phu trở về , Tiễn bang chủ, gởi lời cảm ơn của tôi đến đại đương gia các , để đại tiểu thư thu thập chút hành lý rồi hôm nay lão phu mang người rời .”

      “Tiễn bang chủ.”

      “A, được, được, vừa đúng lúc bổn bang chủ và Long bang chủ muốn đến đến bến Thượng Hải du ngoạn, cho nên mọi người cứ ở đây đợi ngày, ngày mai chúng ta cùng nhau lên đường. Hơn nữa tại Triển Thất rất sợ người lạ thể rời khỏi Long Mai được, để cho hai

      [​IMG]

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      CHƯƠNG 87 GẶP LẠI

      Editor: White Silk-Hazye

      "Tội nhục mạ đại soái thể tha thứ, trói ba người bọn họ lại cho tôi, dẫn ."

      Tiễn Kỳ vừa chửi xong chỉ thấy cái người đại soái mà bọn họ ngồi ở bên trong xe khoát tay áo cái lập tức có mấy quân lính lên giả bộ như muốn bắt ba người Triển Thất các .

      Bây giờ Triẻn Thất chính là giả bộ làm tiểu thư khuê các, cho nên đứng ở đó có biểu gì, nhưng mà ̣Tiễn Kỳ và Long Mai cũng phải là ngồi , ba năm qua nhưng là được nuông chiều thành thói quen kiêu ngạo, quản ngươi là đại soái hay tiểu soái gì đó đều tìm chết. Cho nên khi mấy người quân lính đó tới liền bị xui xẻo, người mới vừa đến gần bị hai người các cước đá bay.

      Người của phủ đại soái cũng phải là ngồi , vừa nhìn thấy người của mình bị khi dễ liền nhìn coi nên đánh trả thế nào, lập tức nhóm người cầm súng tự động chỉa vào ba người các .

      "Vị tiểu ca này, làm phiền ngươi với đại soái chút, bọn họ chính là người của Chu Tước môn, hôm nay hiểu chuyện xúc phạm đại soái, chúng tôi cảm thấy rất có lỗi, ngày khác nhất định nhất định đến nhà tạ tội."

      Ngay lúc hai bên căng thẳng Trương đường chủ tới, đưa cho đại binh dẫn đầu ít đồng bạc để cho cậu ta trở về tốt chút.

      "Rất xin lỗi, tiểu nhân cũng là nghe theo lệnh của cấp ma làm việc."

      Nghe Triển Thất đáp nhìn chút, kỷ luật quân đội nghiêm minh, hơn nữa nhận hối lộ hay quà tặng xem ra đại soái của bọn họ cũng phải là người đơn giản.

      "Trung đội trưởng Lý, qua đây."

      "Ba vị, xin lỗi, đại soái muốn mời ba vị tiểu thư đến phủ của đại soái chuyến."

      Người đại binh lúc nãy còn rất nghiêm túc đó, sau khi bị người ngồi bên trong xe gọi cái lúc quay về thái độ cũng thay đổi, chỉ là mặc dù trở nên rất khách khí nhưng vẫn mất phong thái của người quân nhân.

      "Các người dẫn đường , chúng tôi lái xe ở phía sau."

      Triển Thất ngầm liếc mắt nhìn Tiễn Kỳ cái, bây giờ các vẫn thể để lộ thân phận, hơn nữa cũng biết đại soái này là người ra sao, mục đích à gì nữa, cho nên trước hết theo rồi sau. Căn cứ vào hành vi của mấy người đại binh lúc nãy mà , đại soái này chính là làm bạn bè tốt hơn so với làm kẻ thù.

      "Ba vị tiểu thư, cứ để tôi lái xe ."

      Trung đội trưởng Lý hai lời liền đến vị trí của người lái, ba người Triển Thất chỉ có thể ngồi cùng nhau ở phía sau.

      "Chú Trương, làm phiền chú trở về với đại ca tôi tiếng, tôi đển hủ đại soái chút sẻ lập tức trở lại."

      Sau hôm nay Triển Thất tin rằng bọn họ với Lâm Phong, hơn nữa, chính là bị người của đại soái mang , cho nên Lâm Phong cũng gì, đại soái này ở bến Thượng Hải là người rất có thế lực.

      Phủ Đại soái cũng nằm ở trong thành, mà là nằm ở nơi gần ngoại ô, tất cả phủ đại soái chiếm diện tích rất lớn, đủ để thấy được thế lực của đại soái này lớn bao nhiêu.

      "Hai vị tiểu thư này xin theo ta đến đây."

      Ba người các vào phủ đại soái cho đến khi xuống xe có nhìn thấy qua bộ dạng của đại soái, chỉ lá sau khi xuống xe liền lập tức được ít người hầu lên chỉ đường.

      "Triển tiểu thư, đại soái của chúng tôi muốn gặp mình ."

      Ngay lúc Triển Thất cùng với Tiễn Kỳ và Long Mai đến chỗ giống như thiên sảnh bị trung đội trưởng Lý gọi lại.

      "Tại sao lại phải tách ra, ba người chúng tôi làm sao lại thể chung với nhau."

      " xin lỗi, đại soái chỉ muốn gặp mình Triển tiểu thư."

      Bây giờ khu vực của người khác tất nhiên phải nghe theo lời của bọn họ, cho nên Triển Thất liền trực tiếp theo Lý Liên.

      Triển Thất theo lúc cảm thấy có chút đúng, hai người bọn họ cũng có dừng lại ở phía sau phòng, mà là thẳng qua trực tiếp tới phía sau. Triển Thất thầm mang theo bên người cây súng lục mini cầm tay, đây là do giữ lại để bảo vệ tánh mạng khi đến Chu Tước môn dùng đến, nghĩ tới lại nhanh như vậy lại phải dùng đến.

      "Triển tiểu thư, đại soái ở bên trong, mời ngài vào."

      Mặc dù bây giờ phải là ở Chu Tước môn nhưng Triển Thất cũng có thể giữ vững khiêm tốn, giả vờ thành bộ dạng của tiểu thư khuê các.

      Sau khi đến ngoài cửa của đại soái Lý Liên Trường nghi hoặc liếc mắt nhìn Triển Thất cái, ngoại trừ bên ngoài xinh đẹp ra có chỗ nào giống, đại soái làm sao có thể coi trọng ấy chứ. Ở trong thư phòng cũng chỉ có đại soái và Tiễn đốc quân mới có thể vào, bây giờ lại để cho vào đây, chẳng lẽ đại soái coi trọng ấy? Chỉ là cả bến Thượng Hải có biết bao nhiêu phụ nữ muốn bò lên giường của đại soái, làm sao có thể cảm thấy hứng thú đối với người phụ nữ nàychứ?

      Triển Thất cũng biết Lý Liên Trường nghĩ cái gì, bây giờ thầm suy nghĩ cách làm sao để đối phó với đại soái này.

      "Cốc...cốc"

      Mặc kệ như thế nào nếu như đến đây phải nên gặp mặt ta, cho nên sau khi Triển Thất chuẩn bị tốt gõ vài cái lên cửa. Chỉ là lát sau ở bên trong cũng có người trả lời, lúc nãy Lý Liên Trường kêu trực tiếp vào, như vậy mở cửa vào là đượcrồi.

      Triển Thất thử chút, cửa khóa xem ra vị đại soái kia đúng là ở bên trong, chẳng lẽ ta là người câm? Cho nên gõ cửa mới có trả lời.

      "Bịch, bịch."

      Triển Thất đẩy cửa đẩy cửa vào cũng có nhìn thấy người nào đó ở bên trong phòng, nhưng vào lúc này cảm giác được ở sau lưng có người đến gần , lúc đối phương sắp ôm lấy liền xoay tay lại tát cái, sau đó cái ném cái người có ý đồ muốn phi lễ với qua vai, tiện tay cầm súng chỉa vào đầu của đối phương, động tác lưu loát liền mạch đẹp trai.

      "Là ."

      Lúc Triển Thất lấy súng chỉa vào đối phương muốn gặng hỏi liền nghe được giọng quen thuộc, giọng này mặc dù ba năm chưa từng nghe đến, nhưng mà chút cũng cảm thấy xa lạ, giống như là ngày hôm qua mới vừa được nghe vậy.

      "Lão đại."

      Người này phải là ai khác, mà chính là Văn Nhân Mạc, buổi sáng hôm nay lúc ra ngoài vừa đúng lúc ở đường nghe được thanh của Tiễn Kỳ, vốn nghĩ rằng là ảo giác, nhưng mà sau khi vừa nhìn về phía bên đó tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài. Người đứng ở phía sau Tiễn Kỳ phải là người mà ba năm nay luôn nhớ mong sao, hôm nay tuy là đồ của con nhưng mà liếc mắt cái vẫn có thể nhận ra, ba năm gặp càng trở
      [​IMG]
      ThiênMinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :