1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 78 THẲNG THẮN THÂN PHẬN

      Editor: White Silk-Hazye

      "Văn Nhân Mạc muốn làm gì."

      Vừa nhìn thấy Văn Nhân Mạc tháo bỏ áo ngủ duy nhất người ra Triển Thất cũng nhịn được bây giờ đau đến nỗi muốn giết người, nếu còn làm thêm lần nữa ngủm mất. biết tại sao Tiễn Kỳ lại có chuyện gì, còn lại bi thống.

      "Em đẹp."

      Buổi sáng mặc dù mặc quần áo cho lúc chưa tỉnh ngủ, nhìn qua lần vẻ đẹp của , nhưng vẫn lại kinh ngạc, xem ra để cho ấy mặc quần áo đàn ông tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt.

      "Qua đây, ta chỉ là muốn bôi thuốc cho em, em bị thương."

      Nhìn lần nữa rút cả người vào bên trong chăn Văn Nhân Mạc chỉ có thể buồn cười mà dỗ dành , thoạt nhìn có chỗ nào vừa lòng sao.

      "Bị thương?"

      Triển Thất biết bị thương chỗ nào, ngoại trừ nửa thân dưới còn đau thể chịu đựng được ra còn những chỗ khác đều khỏe lắm mà.

      " xin lỗi, tối qua khống chế nổi."

      "Biết là tốt rồi, tháng sau được bước vào phòng của em."

      "Được, trước hết thoa thuốc ."

      Triển Thất lời này là cố ý muốn chọc giận , nghĩ tới lại có thể đồng ý, nhìn nghiêm túc như vậy, cuối cùng là xảy ra chuyện gì. Triển Thất hoàn toàn có phát ra lúc nghi ngờ Văn Nhân Mạc lại lần nữa xốc chăn của lên, sau đó tách hai chân của ra rồi bôi thuốc cho , mãi đến khi phía dưới truyền đến cảm giác mát lạnh Triển Thất mới lấy lại tinh thần.

      "."

      Chỉ là bị nhìn thấy thân thể mà Triển Thất cảm thấy rất xấu hổ rồi, bây giờ lại phơi bày cả địa phương kia cho nhìn, cho dù da mặt của có dày như thế nào cũng chịu đựng được.

      "Em bị thương vô cùng nghiêm trọng, hôm nay tìm sách cổ và sách thuốc đại mới tìm được phương pháp này đó, bây giờ còn đau ?"

      Nghe như vậy Triển Thất cảm thấy dễ chịu hơn, chính là có chút đau hoàn toàn có thể bỏ qua. Bây giờ vấn đề quan trọng nhất là Văn Nhân Mạc lấy tay bôi thuốc cho , càng thêm mất mặt là khi tay của đụng vào lại có phản ứng. Mặc dù sắc trời bên ngoài có có hơi tối nhưng cả hai vẫn có thể nhìn rất ràng, cách bôi thuốc này đối với Văn Nhân Mạc mà chính là loại trừng phạt lớn nhất. chỉ có Triển Thất có phản ứng, sớm có phản ứng rồi, nhìn thấy Triển Thất như vậy rất nhanh liền nhớ tới dáng vẻ xinh đẹp tối qua của .

      Cuối cùng cũng bôi thuốc xong, cả hai người đều ướt đẫm cũng giống như là vừa đánh nhau trận vậy, chỉ là loại hành hạ này còn muốn kéo dài vòng mới có thể kết thúc.... ........

      "Bây giờ em còn quá , cho nên thân thể của em vẫn chưa tiếp nhận được, đặc biệt là chỗ này quá mức mềm mại, tối qua lại khống chế được, cho nên năm này cũng thể phát sinh quan hệ nữa."

      Văn Nhân Mạc là bác sĩ, sau khi thấy Triển Thất bị thương lập tức hiểu rồi, còn quá , mà vừa rồi khống chế nổi cho nên mới làm cho nghiêm trọng như vậy. Hóa ra chính là bởi vì Triển Thất còn quá cho nên mới có ăn , nhưng trải qua tối hôm qua khi bị châm lửa liền khống chế nổi. đêm điên cuồng này lúc mới bắt đầu cảm giác là có thể tiếp nhận được cho nên tỉ mỉ kiểm tra cơ thể cho , kết quả là phát bị thương nặng như vậy, buổi chiều tìm nhiều sách như vậy mới tìm được loại thuốc có thể làm giảm đau đớn. (Lời của editor: Pó tay với này khụ @@)

      "Em rất yếu ớt?"

      Triển Thất ngổn ngang, cơ thể này của đúng là dậy trễ, những người khác ở tuổi này đều kết hôn, ngay cả chuyện này cũng thể làm đáng buồn mà.

      Bây giờ hai người bọn họ cũng biết nên cái gì mới tốt, Văn Nhân Mạc chỉ là tự trách mình, Triển Thất nghĩ chuyện đêm này của cũng có xảy ra chuyện gì.

      Ngày hôm sau lúc Triển Thất tỉnh lại cơ thể trở nên tốt hơn, mặc dù Văn Nhân Mạc cần phải điều dưỡng tốt nhưng làm sao ngồi yên được, bây giờ Diễm bang tiêu diệt được Bạch bang và Tiễn bang, Bạch thành là của Diễm bang. Kế tiếp còn có Mạc thành và Tùng thành, bây giờ ở Mạc thành Long Hổ môn là người của mình, chỉ cần đối phó với Phi Ưng trại là được, ở Mạc thành mặc dù chỉ có bang phái là Phi Ưng trại nhưng mà địa thế của họ vô cùng hiểm trở dễ thủ nhưng khó công muốn tiêu diệt bọn họ cũng rất khó. Ở Tùng thành cũng có bốn bang phái, Liệt Hỏa bang, Xích Viêm bang, Dã Lang bang còn có Thanh Phong trại lần trước cứu kia cũng phải là kẻ dễ bắt nạt.

      "Lão đại, trước tiên chúng ta có thể tấn công Tùng thành, ngày mai em trước đến Tùng Thành sau đó đến Thanh Phong trại, ân tình lần trước còn chưa có trả. Từ trước đến giờ bọn họ luôn luôn tham gia vào chuyện bên ngoài, muốn khuyên bọn họ tham gia vào vẫn rất dễ dàng, như vậy còn lại ba bang phái. Liệt Hỏa bang và Xích Viêm bang là hai bang phái luôn đối đầu nhau nên có thể chia rẽ bọn họ, như vậy chúng ta chỉ cần tập trung tinh thần đối phó với Dã Lang bang là được rồi, chờ thu được Tùng thành chỉ còn lại Phi Ưng trại, chúng ta chỉ cần trực tiếp nổ bọn họ."

      "Lúc đầu và Thích Thiên cũng suy nghĩ như vậy, chỉ có điều bây giờ có chút ngoài ý muốn, ngày hôm qua nhận được thư mời của Thanh Phong trại, là bởi vì tình hình bây giờ căng thẳng, hơn nữa lần trước chuyện Chu Tước môn phạm quy muốn Văn Nhân Mạc cùng đoàn kết để lấy lại công đạo. Thanh Phong trại làm như vậy có chút ngoài ý muốn, bọn họ kể từ khi thành lập bang đến nay chưa từng tham gia vào chuyện ở bên ngoài, bây giờ đột nhiên lại có hành động này rất đáng nghi. Cho nên định là gặp ta, xem chút ta có ý đồ gì."

      Văn Nhân Mạc vốn định để cho Triển Thất ở lại Diễm bang điều dưỡng, chỉ là bây giờ nhìn thấy như vậy nhất định là chịu ngồi yên chỗ. Bây giờ ngoại trừ thể sinh hoạt vợ chồng ra chuyện khác cũng có vấn đề gì, nghĩ đến đây liền buồn bực, xem ra vì tính phúc của mình sau này nhất định phải bồi bổ tốt.

      "Khi nào bắt đầu, em và cùng , đúng lúc ở Tùng thành còn có hai miếng ngọc bội Chu Tước."

      "Thời gian dự tính là tháng sau, ngày mai chúng ta xuất phát, trước để tìm ngọc bội Chu Tước, sau đó lại gặp đám lão đại kia."

      " kêu Long Mai và Tiễn Kỳ đến đây , em cảm thấy thân phận bây giờ của ta có thể cho các ấy biết rồi, chuyện này sớm muộn gì cũng phải đến."

      Trải qua ngày hôm qua Tiễn Kỳ và khóc lóc kể lể với nhau sau này Triển Thất cảm thấy là bạn bè nên thẳng thắn với nhau, kiếp trước chỉ có người bạn là người vì cứu chết, từ đó về sau luôn luôn sống mình nên biết chung đụng với người khác như thế nào. đến kiếp này sau khi gặp được Văn Nhân Mạc mới từ từ mở lòng ra để cho tiến vào, sau đó lại có rất nhiều người liên quan với , lòng đối với , cảm thấy rất may mắn.

      Sau khi Tiễn Kỳ đến đây mặc dù có đánh nhau với Thích Thiên nhưng sắc mặt cũng tốt hơn tí nào dùng ánh mắt phẫn hận nhìn .

      "Tôi tìm mọi người đến đây là muốn với mọi người chuyện, chuyện về thân phận của tôi, mọi người luôn xem tôi là bạn bè nhưng ta lại che giấu rất xin lỗi, nhưng cũng là do vạn bất đắc dĩ, bây giờ cho mọi người biết."

      "Thân phận."

      Ở đây nghi ngờ nhất chính là Thích Thiên, chỉ biết là Triển Thất là do Văn Nhân Mạc đích thân mang về, lai lịch cụ thể là ai là chưa tùng hỏi.

      "Thực ra tôi là con nuôi của Lão Môn chủ của Chu Tước môn, cũng chính là vị Môn chủ của Chu Tước môn, nhưng sau đó lại bị Lâm Phong hãm hại người ta vào nơi túng cực may mà có lão đại cứu tôi. Lâm Phong nếu như biết tôi chưa có chết nhất định tiếp tục đuổi giết, để bị lộ thân phận tôi mới nữ giả nam, như vậy sau này khi đánh lại cũng có thể thắng vì đánh bất ngờ."

      "Con nuôi của lão Môn chủ Chu Tước môn? Là Môn chủ của Chu Tước môn?"

      Thân phận này của dọa đến Long và Tiễn Kỳ, hai người các vốn là nghĩ Triển Thất là tiểu thư của đại gia bị phá sản nào đó hay là con của người hắc đạo nào ở tỉnh ngoài nha, nghĩ tới lại là Môn chủ của Chu Tước môn. Chu Tước môn chíng là trong bốn bang phái lớn của cả nước nha, Long Hổ môn chính là môn hạ của Chu Tước môn.

      "Cậu là con , Tam đệ lại là Tam muội sao?"

      Trước đó Long Mai và Tiễn Kỳ biết giới tính mà Thích Thiên vẫn bị câu này dọa sợ, nữ giả nam những lời này luôn luôn quanh quẩn ở trong đầu của . Nghĩ rằng cả đời làm việc quang minh lỗi lạc, nhưng vì hạnh phúc của đại ca lại làm ra loại chuyện hạ thuốc này. Vốn nghĩ rằng làm như vậy có thể giúp đại ca, đối với Tiễn Kỳ chỉ có thể để sau này bù đắp, bây giờ tại xem ra chính là tên vô lại nha.

      "Tam đệ là con ?"

      Thích Thei6n vẫn thể tin rằng Triển Thất là con , từ vẻ ngoài nhìn ngoại trừ có hơi nho nhã yếu ớt chút ra chỗ nào cũng đoán ra ấy là con , hơn nữa, ấy còn có hầu kết.

      Triển Tâất chỉ có thể tháo hầu kết xuống, thay đổi kiểu tóc chút, xoa xoa mặt, sau đó vẫn là khuôn mặt này nhưng hoàn toàn chính là mỹ nhân bại hoại. Sau khi nhìn trang phục nữ của Triển Thất Thích Thiên tin, giả nam được hẳn là do đại ca dịch dung , có sơ hở chút nào, hơn nữa quan trọng nhất là Triển Thất cũng phải là phụ nữ ngại ngùng, có đôi khi còn đàn ông hơn so với đàn ông nữa.

      "Cha của tôi có biết ?"

      "Biết, lần trước từng với Long bá bá."

      "Thảo nào ông đối với kính trọng như vậy, tôi còn khó hiểu đây, ra là các người cùng nhau lừa gạt mình tôi."

      " cuối cùng còn có bí mật gì vậy, mấy ngày nay tôi bị đả kích nhiều lần như vậy."

      "Được rồi, hôm nay chỉ đến đây thôi, gần đây cơ thể của Triển Thất được thoải mái phải về nghỉ ngơi, bây giờ còn bí mật gì nữa, các người có thắc mắc gì sau này hỏi ."

      Triển Thất đối với thắc mắc của các ấy biết nên trả lời như thế nào, hoàn hảo Văn Nhân Mạc giúp giải vây, sau đó cũng như trốn mà rời .

      "Lão đại, em thế nào lại cảm thấy Thích Thiên bởi vì chuyện em là con mà bị đả kích rất lớn nha?"

      "Em có biết tại sao Thích Thiên lại hạ thuốc Tiễn Kỳ ?"

      Văn Nhân Mạc trả lời mà là hỏi ngược lại Triển Thất.

      "Điểm này em cũng rất khó hiểu, lúc đầu em cho là hai người bọn họ là tình chàng ý thiếp, nhưng mà ngày hôm qua nhìn dáng vẻ của Tiễn Kỳ căn bản chính là phải rất quen thuộc với Thích Thiên."

      "Thực ra Thích Thiên cũng là vì và em, và Thích Thiên là em sống chết từ lớn lên cùng nhau, rất hiểu cậu ấy. Bởi vì thích em, em có thể cho ta ấm áp nên cậu ấy muốn cho chúng ta ở chung chỗ, nhưng bởi vì em là người 'đàn ông' chưa chắc là cả đời ở bên cạnh , mà Tiễn Kỳ chính là kẻ thù lớn nhất của , người ở phía dưới đều truyền ra chuyện của hai người nên Thích Thiên tin đó là , cho nên cậu ấy mới có suy nghĩ muốn lấy Tiễn Kỳ, trực tiếp lấy ấy ấy chắc chắn là đồng ý rồi, cho nên mới nghĩ ra phương pháp như vậy."

      Sau khi nghe Văn Nhân Mạc giải thích xong Triển Thất liền ngây ngẩn cả người, như vậy Tiễn Kỳ là bị liên lụy rồi.

      "Em nếu như sớm mọt chút cho Thích Thiên biết, như vậy ấy cũng làm như vậy, hơn nữa Tiễn Kỳ cũng vì vậy mà bị tổn thương."

      "Nha đầu ngốc, em cho rằng Thích Thiên là người tùy tiện sao? Từ trước đến nay cậu ấy chưa từng chuyện quá câu với con , làm sao có thể đơn giản bởi vì tếh mà làm chuyện đó với ấy. Cậu ấy muốn Tiễn Kỳ rời còn có rất nhiều biện pháp, thực ra cậu ấy thích Tiễn Kỳ, chỉ là chính cậu ấy phát mà thôi, hơn nữa, Tiễn Kỳ chị em tốt của em, em thấy bộ dạng của ấy giống như là bị tổn thương sao? ràng là cũng có tình cảm đối với Thích Thiên, chuyện của hai người bọn họ em cần lo lắng, để cho bọn họ tự mình giải quyết là được rồi."

      Triển Thất nghĩ lại là giống như Văn Nhân Mạc , nếu như hai người bọn họ có thể nhau tốt quá.

      "Lão đại với em chút chuyện trước kia của được ?"
      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 79: Thân phận của Văn Nhân Mạc.

      “Lão đại, cho em nghe chút chuyện của trước đây được ?”

      Triển Thất biết Văn Nhân Mạc với Thanh Long bang có liên quan với nhau, nhưng quan hệ cụ thể ra sao biết, thoạt nhìn như kẻ thù, còn có vị nhị bang chủ trước kia là ai, có thân phận gì mà lại được Văn Nhân Mạc đối đãi như vậy. biết trước đây từng bị tổn thương rất lớn, cho nên đối với chuyện gì cũng lạnh nhạt, lần đầu gặp thế lực thần bí kia, giống như làm tất cả chỉ vì báo thù mà chuẩn bị.

      “Để kể cho em chuyện xưa, nghe xong em hiểu. Mười lăm năm trước bang chủ Thanh Long bang phải là Thát Bạt Dã mà là người khác, đó là người rất trượng nghĩ phóng khoáng thích kết giao bẵng hữu, khi đó Thanh Long bang do ông ta lãnh đạo rất lớn mạnh trở thành bang phái lớn nhất ở bến Thượng Hải. Ông ấy có bốn kết nghĩa, lúc còn trẻ bọn họ chiến đấu cùng nhau, đợi đến lúc Thanh Long bang thu xếp ổn thoả bọn họ quyết định sống cùng nhau. Bốn đứa con của bọn họ cũng là bằng hữu với nhau, năm đó vì để rèn luyện cho bốn đứa bọn họ liền ném mấy hãi tử mới gần mười tuổi vào vùng đất hoang vắng ai ở cho phép trở về tổng bang. Cuộc sống bên ngoài tuy cực khổ nhưng rất vui vẻ, bọn chúng cùng nhau luyện tập, cùng nhau chơi đùa cứ như vậy năm năm, nhưng mà mùa hè năm thứ năm kia xảy ra chuyện phá huỷ hết mọi thứ.”

      Văn Nhận Mạc vẫn ôm Triển Thất mà kể chuyện xưa, lúc kể đến thời điểm luyện tập bên ngoài giọng vẫn mang theo ý cười, nhưng khi kể đến chuyện phát sinh kia giọng liền trở nên u, cánh tay cũng ôm cứ run run. Triển Thất gắt gao ôm lấy người muốn truyền hơi ấm cho , lúc sau Văn Nhân Mạc mới bĩnh tĩnh trở lại tiếp tục kể chuyện.

      “Trong bốn đứa con có người lớn thứ hai là con của bang chủ, ta thích cuộc sống hắc đạo này, chỉ lòng muốn làm bác sĩ, cho nên phần lớn thời gian luyện tập đều ở trong bệnh viện làm thí nghiệm. Còn có trưởng thành rất xinh đẹp, nàng rất thích dính lấy cậu trai lớn nhất, mà cậu ta cũng rất thích ấy. Trong bốn người bọn họ người mạnh nhất là tên lớn tuổi kia thân thủ của ấy rất tốt, hơn nữa cũng rất thích hợp với nơi hỗn tạp như hắc đạo, bọn họ từng cho rằng ấy nhất định đảm đương chức vụ bang chủ của Thanh Long bang. Nhưng vì kiện kia mà ấy vĩnh viễn ra .”

      “Người con trai của bang chủ kia là đúng , còn người nhất kia là Thích Thiên, còn người lớn tuổi nhất là người mà vẫn cho giữ chức nhị bang chủ trong bang phải .”

      “Đúng vậy, đại ca tên là Phi Long, ấy là người mà cả đời này tôn trọng nhất. Khi còn bé rất ghét luyện tập cũng chán ghét việc trở thành người nối nghiệp của xã hội đen, ấy vẫn luôn bên cạnh khuyên bảo . Làm người thừa kế, tự nhiên có rất nhiều người nịnh bợ, cũng có rất nhiều người muốn hãm hại , vì thế là ấy càng thêm cố gắng luyện tập để bảo hộ . từng rất hưởng thụ loại bảo hộ này của ấy, nghĩ đợi lúc phụ thân giao Thanh Long bang cho giao lại Thanh Long bang cho Long Phi đại ca mà làm bác sĩ. Nhưng tất cả đều bị Thác Bạt Dã phá huỷ.”

      “Thời điểm Thích Thiên còn , cả ngày chỉ biết chơi đùa, hơn nữa nó rất thích Thác Bạt Tinh Nhi con của Thác Bạc Dã, mà Thác Bạt Tinh Nhi lại thích Long Phi và . Bởi vì tương lai là người thừa kế nên ấy thích thân phận của , Long Phi đại ca là người mà phần đông các thiếu nữ đều mơ mộng tới. Lúc ấy cả ba chúng ta đều thích ấy, còn cùng nhau ước định mặc kệ sau này ấy chọn ai cũng bao giờ ảnh hưởng đến tình cảm em giữa chúng ta. Sau này ấy vẫn chọn , nhưng biết, người ấy thích là Long đại ca, thích chỉ vì là con trai của bang chủ. Biết được chuyện này về sau còn thích ấy nữa cả ngày chỉ cắm đầu vào trong phòng thí nghiệm.”

      “Cho đến ngày ấy chạy đến tìm , ấy người ấy thích , muốn bù đắp cho bằng bữa tối do ấy làm, hẹn cùng ra ngoại thành dã ngoại. Mặc dù biết vì sao ấy lại đột nhiên làm như vậy, nhưng đối mặt với người con mà mình thích lại ân cần như vậy liền ngây ngốc cùng ta ra ngoài. dfienddn lieqiudoon Nếu có thế lựa chọn, hy vọng thời điểm biết ấy thích đại ca ôm bất cứ hi vọng gì.”

      “Ngày đó hai người chúng ta mình ra ngoài, sau khi ra ngoài ta liền dẫn đến đỉnh núi, là lên núi xem mặt trời lặn. Nhưng vừa đến đỉnh núi liền xuất đám người áo đen vây quanh hai người, sau đó phát những người này gọi ta là đại tiểu thư, rồi cùng nhau xông tới giết . Thân thủ lúc đó của chỉ coi như trung đẳng, cho nên rất nhanh liền chống cự nỗi, cuối cùng thời điểm sắp bị giết đại ca tới, công phu của ấy so với những người kia giỏi hơn lại ra tay ngoan độc, cho nên rất nhanh liền chiếm được ưu thế, nhưng đối phương ngừng gia tăng số lượng cuối cùng ấy cũng chống đỡ nổi. Lúc Thác Bạt Tinh Nhi cầm súng nhắm vào rồi bóp bò ngay lúc đó đại ca liền đẩy ra, sau đó viên đạn kia bắn ngay vị trí trái tim ấy bao giờ tỉnh lại nữa….”

      “Lão đại cần khổ sở, ấy bảo vệ được mạng của nhất định rất vui vẻ, cho nên nhất định phải sống tốt như vậy ấy mới yên tâm được.”

      tại cảm xúc của Văn Nhân Mạc rất bất ổn, cánh tay ôm Triển Thất càng thêm dùng sức, thời điểm Triển Thất cảm thấy sắp bị chết ngạt Văn Nhân Mạc mới buông lỏng tiếp tục kể chuyện.


      “Đại ca chết, Thác Bạt Tinh Nhi thấy chính tay mình giết Long Phi như phát điên ôm chầm lấy thi thể của ấy khóc rống. Còn bị bọn họ bắt giữ, sau đó mỗi ngày đều đánh đập lấy mạng ra uy hiếp phụ thân nhượng lại chức bang chủ, Thích Thiên cũng bị bắt ra làm uy hiếp với phụ thân cậu ấy. Cuối cùng hai người bọn mỗi ngày đều bị ép ăn rất nhiều độc dược lúc nào cũng bị vây trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, khi hai chúng ta hoàn toàn tỉnh táo được người cứu ra.”

      “Người này giang hồ là tay súng rất nổi danh, nhưng sống cư, ông ấy cũng là bằng hữu của phụ thân. Lúc đó ông ấy chăm sóc thương tổn của bọn mất năm, sau khi thương thế tốt lên muốn bái tế mộ đại ca, với Thích Thiên trở về chỗ cũ trộm vài món đồ của ấy về làm kỷ niệm. Cũng nhờ vậy, bọn ra ngoài liền nghe được tin tức, đó là Thanh Long bang bây giờ do Thác Bạt Dã làm chủ, mà bang chủ cùng các huynh đệ khác đều bị giết sạch, cả nhà người cũng tha.”

      Triển Thất cảm giác được thời điểm Văn Nhân Mạc nhớ tới đoạn thời gian đó thống khổ cùng bất lực cỡ nào, chỉ có thể giọng an ủi mà làm được gì. Hôm nay ruốt cuộc cũng biết tại sao lạnh lùng cùng chán ghét phụ nữ như vậy, còn có Thích Thiên chắc cũng như vậy, chỉ là Thích Thiên dùng bộ mặt khác biễu diễn bên ngoài, ấy cũng chỉ muốn sưởi ấm chút trái tim Văn Nhân Mạc mà thôi.

      “Lúc và Thích Thiên biết được tin đó thế giới xung quanh như hoàn toàn sụp đổ, trong lòng bọn chỉ còn lại hận thù. Nhưng bọn biết, nếu lúc này quay về báo thù chỉ có thể bị người ta giết chết mà cái gì cũng làm được, cho nên bọn trở lại nơi ở của người kia bái ông ấy làm thầy. Bọn chỉ dùng thời gian năm học xong kĩ năng xạ thủ của ông ấy, tiếp theo ông ấy tìm người huấn luyện bọn . Bọn mặc kệ bên ngoài tìm hiểu bất cứ tin tức nào chờ đợi năm năm.”

      “Khi bọn học xong tất cả mới ra ngoài đổi mới tên tuổi, thay đổi thân phận. Chuyện đầu tiên bọn làm là đến bến Thượng Hải tìm hiểu tình hình lúc đó. dfienddn lieqiudoonKhi phụ thân và thuộc hạ cũ đều bị giết hoặc đều tạo phản, sau này vất vả lắm mới tìm được người, cho biết được chân tướng, đêm đó Thác Bạt Dã tụ tập bọn lại cùng nhau uống rượu rồi hạ độc bọn họ, sau đó tuyên bố ra ngoài là phụ thân trúng độc mà chết giao vị trí bang chủ lại cho lão ta. Mọi người ai mà biết lão ta muốn đoạt vị, nhưng lão trù tính lâu, phụ thân kịp phòng bị, gần như trong khoảng khắc phá tan các thế lực của phụ thân, những người phản kháng đều bị xử tử, rất nhiều người vì an toàn của người nhà mà nghe theo phân phó của lão ta.”

      “Người kia cũng vì bảo vệ người nhà cho nên mới bất đắc dĩ quy thuận Thác Bạt Dã, ngờ và Thích Thiên vẫn còn sống. Trong năm năm này cùng các thuộc hạ cũ luôn tìm kiếm hai người bọn , vốn định bỏ cuộc, ngờ chúng ta lại xuất . Từ đó về sau thầm liên lạc với các thuộc hạ đáng tin cậy gầy dựng thế lực ở bến Thượng Hải cho , mà với Thích Thiên bởi vì kho súng ống đạn dược mà ở lại quan ngoại, bên bán súng ống đạn dược bên ầm thầm bồi dưỡng thế lực cho . dfienddn lieqiudoon Bởi vì bọn đắc tội Hắc Phong trại bị người ta đuổi giết, sau khi mãnh mẽ đoạt trại thành lập Diễm bang che dấu tai mắt người khác.”

      ra lúc xuất Thanh Long bang cũng phái người điều tra , dù sao cái tên Văn Nhân Mạc quá mức xa lạ, bất quá bọn họ chỉ tra được là con trai tộc trưởng của tiểu bộ tộc xa xôi nào đó, từ tới lớn đều ở đó, nên mới nghi ngờ. Hơn nữa trước đây bọn tra tấn với Thích Thiên đều nghĩ bọn chết, bây giờ ngoại hình cũng thay đổi rất nhiều nên ai nhận ra, còn thầm lôi kéo bọn .”

      Văn Nhân Mạc đại khái kể từng tình của kể cho nghe lần, muốn hiểu hơn, hơn nữa cũng muốn để cho cơ hội lựa chọn. người còn đè nặng mối hận thù sâu sắc nếu muốn cùng gánh vác trách nhiệm này nguyện ý để rời , đợi ngày làm xong hết thảy mọi chuyện, hoặc lúc có đủ thực lực đưa trở về.

      “Lão đại, từ nay trở về sau em luôn bên cạnh , cùng sánh vai chiến đấu.”

      Văn Nhân Mạc biết Triển Thất nhất định rời xa , nhưng nghe được lời quả rất cảm động, gắt gao ôm lấy , tham lam hít đầy hương vị người .

      “Biết , khi còn bé nặng gần 90 kí, khác gì người béo phì, hơn nữa vóc dáng rất thấp bé, tại cùng ngày xưa khác nhau quá lớn, cho nên Thanh Long bang mới hoài nghi, nếu bây giờ vẫn béo như vậy em còn muốn .”

      “Nếu bây giờ vẫn là tên béo mập em nhất định đá bay , cho nên ăn ít chút nếu sau này biến thành tên béo nhất định bị ném xa…”

      Văn Nhân Mạc cũng vì bị Triển Thất trêu ghẹo mà vơi phiền não, lần đầu tiên nhớ lại lại đoạn thời gian đó mà phát tác. Nhiệm vụ hàng đầu bây giờ là tiếp nhận lời mời của Thanh Phong trại, sau đó thống nhất quan ngoại.
      Last edited: 6/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 80: Bị hạ độc.

      Hai người ôm nhau chuyện cả đêm, về quá khứ của bọn họ, còn về tương lai tốt đẹp sau này, quan hệ của bọn họ so với trước kia càng thêm thân mật, những khó khăn trước mắt cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.

      tại tất cả đều chuẩn bị xong, bọn họ cũng mang theo quá nhiều người, ngoài Triển Thất và Văn Nhân Mạc chỉ có đám người của Tiễn Kỳ theo, bọn họ cùng nhau xuất phát đến Tùng Thành. Lúc này Bạch Thành mới thống nhất, mặc dù người của Bạch bang bị giết chết gần hết, nhưng vẫn đề phòng Thích Thiên mang theo dư đảng đến đánh lén cho nên phải để Thích Thiên ở lại trấn giữ. Còn Tùng Thành mặc dù phải là thiên hạ của Diễm bang, nhưng thế lực của Văn Nhân Mạc ở Diễm bang nơi đó tuyệt đối , huống chi còn có những thứ quân hỏa kia đều tập kết hết ở Tùng Thành.

      đường đều bình an vô , rất thuật lợi đến Tùng Thành.

      “Triệt điệt, mấy ngày gặp nhưng thấy mập lên rất nhiều nha, ha ha.”

      “Cha, thế nào trong mắt của cha chỉ có Triển Thất vậy, cha cũng có nhìn thấy con sao.”

      Bọn họ vừa đến Tùng Thành gặp được môn chủ Long Môn, bây giờ Long Mai đối với người cha này chứa bụng oán khí, ông thế nhưng gạt chuyện thân phận của Triển Thất.

      “Ha ha, phải là lâu cha gặp Triển điệt nhi sao, lần trước, sau khi ấy bị thương, trở về cha rất lo lắng, bây giờ gặp mới cảm thấy yên lòng, hơn nữa, còn thấy mập lên ít, xem ra Văn Nhân bang chủ nuôi ấy rất tốt.”

      Long môn chủ vừa vừa mập ddlqdmờ nhìn Triển Thất và Văn Nhân Mạc, Triển Thất với Văn Nhân Mạc chuyện Long môn chủ biết thân phận của nên Văn Nhân Mạc hiểu ý tứ trong ánh mắt của Long môn chủ.

      “Long môn chủ cần khách khí, trước hết chúng ta tìm chỗ ngồi xuống chuyện .”

      “Được, được, nhìn thấy Triển điệt như vậy làm lão phu nhất thời kích động thậm chí quên chất nhi vừa mới bị thương.”

      “Nhìn khí sắc Triển bang chủ tốt như vậy xem ra cũng giống như bị thương mới khỏi.”

      Khi mọi người tính toán tìm nơi nào để chuyện phía sau truyền đến giọng nhu của Phi Ưng trại chủ là Thượng Quan Phi Ưng.

      tại Bạch bang bị Diễm bang hạ độc thủ tiêu diệt làm cho người khác hâm mộ, hơn nữa còn nghe khi tấn công Bạch bang là kế sách của Triển bang chủ, kế sách đó tài trí vô song.”

      “Cảm ơn Thượng Quan trại chủ khích lệ.”

      Triển Thất biết Thượng Quang Phi Ưng hận , cho nên chỉ trả lời câu khách khí, sau đó cũng quá nhiều.

      “Triển bang chủ có gấp gáp gì , có hứng thú đến Phi Ưng trại của chúng ta , mặc kệ muốn cái gì tôi đều thỏa mãn . Đến lúc đó mong cũng giúp tôi tiêu diệt Mạc thành.”

      như vậy Thượng Quan trại chủ là muốn tuyên chiến với Long Hổ môn chúng tôi sao?”

      Vừa nghe vậy Long môn chủ lập tức nổi giận, hơn nữa, người của Long môn xung quanh cũng cầm lấy vũ khí trong tay sẵn sàng tấn công.

      “Tôi chỉ vậy mà thôi, Long môn chủ cần gì phải kích động như thế, tuy nhiên Triển bang chủ phải cân nhắc kỹ chút, tôi ở đây, nếu suy nghĩ kĩ bất kì lúc nào cũng có thể tới tìm tôi.”

      Thượng Quan Phi Ưng vài lời và để lại cho Triển Thất lá thư rồi rời .

      “Triển điệt, xé lá thư đó , đừng nghe ta lỡ mồm bậy.”

      “Giữ lại lá thư này cũng tốt. Có thể ngày nào đó tôi có chuyện muốn tìm ta cũng tiện. sao, chúng ta thôi, đứng đây ảnh hưởng đến việc vào thành của người khác.”

      Sau khi Thượng Quan Phi Ưng , Long môn chủ mực muốn xé nát lá thư ta để lại, nhưng Triển Thất cản lại, thu lá thư vào tay áo. Long môn chủ muốn hủy lá thư này là vì lo lắng tâm ddlqdtrạng Văn Nhân Mạc thoải mái, đây là do Thượng Quan Phi Ưng thuần túy ra chiêu khích bác, thế nhưng cư nhiên Triển Thất ở trước mặt đại gia thản nhiên cất thư vào tay áo, thấy vậy chòm râu ở khóe miệng của ông rung lên tức giận bất bình.

      Triển Thất biết Long môn chủ lo lắng điều gì, nhưng cần thiết, vì và Văn Nhân Mạc căn bản còn hiểu lầm gì cả, trải qua nhiều chuyện như vậy, từ nay về sau hai người bọn họ tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau.

      “Lá thư đó có vấn đề gì ?”

      Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Văn Nhân Mạc kêu Triển Thất vào trong phòng chuyện, khi Triển Thất nhận bức thư, vẻ mặt của trầm xuống, thấy bức thư kia bình thường.

      “Lúc ta đưa cho em, em ngửi thấy tư vị ngọt ngấy, mùi hương này rất giống với loại dược liệu trước kia em từng tiếp xúc qua nên cảm thấy khác thường. Người này sao lại trùng hợp gặp chúng ta ở cửa thành quan ngoại, hay là khi chúng ta và Long bá bá gặp nhau mới xuất , song em có cảm giác ta cố ý chờ chúng ta ở đó. Hơn nữa, nếu ta đến chỉ để những lời khích bác đúng như Long bá bá nghĩ ta hoàn toàn cần thiết lượn vòng lớn như vậy, nhất định ta có mục đích khác.”

      “Cẩn thận chút.”

      Mặc dù Văn Nhân Mạc cũng tinh thông y thuật nhưng ở phương diện độc dược vẫn quen thuộc bằng Triển Thất, sở trường của Triển Thất là nghiên cứu chế tạo các loại độc dược, lần đầu tiên Văn Nhân Mạc gặp cũng chứng thực qua kiến thức độc dược của .

      “Lão đại, trước tiên mang cái này vào người, rồi uống viên thuốc này .”

      Đầu tiên, Triển Thất cho Văn Nhân Mạc đeo thứ gần giống như mặt nạ phòng độc, sau đó bản thân cũng đeo vào, hai người bọn còn ăn vào viên thuốc, sau đó mới lấy bức thư ra khỏi tay áo, thận trọng lấy ngân châm cắm vào bức thư, bức thư này nếu đúng như loại độc dược phỏng đoán phải Thượng Quan Phi Ưng quá hiểm.

      Kết quả rất nhanh có, mới vừa bỏ ngân châm vào ngân châm biến thành màu đen trong nháy mắt, ngay cả bộ phần cắm vào cũng biến thành màu đen.

      “Đây là loại độc gì?”

      Văn Nhân Mạc còn tưởng rằng đây chỉ là độc dược bình thường, thế nhưng ngờ độc tính lại lớn như vậy.

      “Chúng ta ra ngoài rồi , gian phòng này tuyệt đối được cho bất luận ai vào.”

      Triển Thất bỏ bức thư và ngân châm vào cái hộp kín gió, sau đó ra khỏi phòng mới thở dài hơi, ngờ Thượng Quan Phi Ưng lại hiểm đến bực này.

      “Đây là loại độc có kết hợp giữa Phi Tiên Thảo và Mộc Phấn Thảo, vốn hai chủng loại thảo dược này đều độc, nhưng chỉ cần kết hợp cả hai với nhau liền trở thành độc dược trí ddlqdmạng. Dược tính mạnh hơn Hạc Đỉnh Hồng rất nhiều lần, nhưng kẻ trúng độc lập tức tử vong, cũng nhìn ra bất kì tình huống khác thường nào, hơn nữa, phải mười canh giờ sau độc mới bắt đầu bộc phát rồi chết ngay lập tức. Thường kẻ trúng độc cũng biết mình trúng độc khi nào và như thế nào, cũng biết người nào hạ độc, đây quả nhiên là giết người vô hình.”

      “Khốn kiếp, ta lại lần nữa dám xuống tay với em.”

      , cũng phải là muốn xuống tay với em, mà là muốn xuống tay với tất cả chúng ta. Loại độc dược này có đặc điểm là có thể phát tán trong khí, chỉ cần lúc ấy chúng ta xé nát lá thư này hoặc chỉ cần mở ra xem, như vậy lúc ấy tất cả mọi người ở cửa thành bị trúng độc. ta biết tính khí Long môn chủ nóng nảy, nhất định xé nát lá thư này ngay trước mặt, hoặc coi như ông ấy có xé thư sau này chúng ta mở lá thư ra cũng bị trúng độc.”

      “Loại độc dược này phải dùng thuốc giải gì?”

      Văn Nhân Mạc chưa bao giờ nghe qua có loại độc này, nhưng nếu loại độc này sử dụng vào việc tấn công thành giết người quá dễ dàng, cho nên nhất định phải có thuốc giải. Hơn nữa, lúc ấy Thượng Quan Phi Ưng cũng ở đó, làm sao ta có thể để bản thân mình bị trúng độc được, nhất định trước đó ta ăn thuốc giải.

      “Thuốc giải loại độc dược này khó tìm, hơn nữa còn rất bình thường đó là quyết gỗ dầu và xuyên tâm liên là có thể giải độc được.”

      “Bây giờ ở trong thành có hai loại thuốc này, dù Tùng Thành ở gần đây nhưng nếu tại ra roi thúc ngựa trở về lấy dược tới đây cũng kịp.”

      “Có trở về cũng vô ích, hai ngày trước Long Mai có than thở với em, ấy cảm thấy khỏe nên muốn uống thuốc bắc nên phải tiệm thuốc mua xuyên tâm liên, kết quả cư nhiên có bán, là mấy ngày trước bị mọi người mua hết, còn cách nào khác, ấy đành phải uống thuốc tây. Chắc hẳn bây giờ tất cả kế hoạch an bài xong, chỉ vậy chủ ý này cũng phải của mình Phi Ưng trại chủ.”

      “Tiệm thuốc bắc có, nhưng ở nơi nhất định là có.”

      “Đúng, cho nên buổi tối chúng ta phải chuyến, có thể những loại dược đó vẫn còn bị giấu ở đó như dự đoán của chúng ta.”

      Trời sụp tối rất nhanh, Triển Thất và Văn Nhân Mạc đổi bộ quần áo dạ hành bí mật tới chỗ ở của Thượng Quan Phi Ưng. Bọn họ mua tất cả hai loại thảo dược này ở Tùng Thành nhất định thể tiêu hủy toàn bộ được, như vậy nhất định bọn họ bảo vệ ở nơi an toàn nhất. Xuyên tâm liên là loại dược liệu rất thường gặp, vì vậy cho nên số lượng rất nhiều, mà mục tiêu lớn càng dễ phát .

      Hai người dễ dàng leo tường đột nhập vào địa bàn Phi Ưng trại, bây giờ Triển Thất mới phát , ra khinh công của Văn Nhân Mạc cũng phải bình thường, nghĩ đến vì báo thù mà khổ luyện các loại công phu liền nhịn được đau lòng.

      Sau khi đột nhập vào, hai người bọn họ nhanh chóng phát căn phòng bỏ hoang, phòng chất đầy xuyên tâm liên và quyết gỗ dầu. Có lẽ Thượng Quan Phi Ưng ngờ rằng có người trúng loại độc này, cũng biết có người biết được giải dược, cho nên cũng cho người canh phòng cẩn mật, rất nhanh Triển Thất và Văn Nhân Mạc mỗi người lấy túi dược liệu rồi lặng yên tiếng động rời .

      Triển Thất có ý định chế giải dược thành những viên thuốc, như vậy có thể mang theo dễ dàng, hơn nữa loại giải dược này cũng cần nhiều, cho nên hai người bọn họ cũng lấy nhiều dược liệu lắm. Cũng vì hai người bọn họ lấy nhiều dược liệu lắm nên người của Phi Ưng trại cũng nhận ra được.

      Khi Triển Thất chế thuốc giải xong, cho mỗi người viên nuốt xuống rồi mới cùng nhau đến Thanh Phong trại. Buổi sáng hôm sau, Triển Thất thầm bỏ hai loại dược liệu này thêm vào bên trong điểm tâm, chuyện này chỉ để dự phòng trước nên nếu trực tiếp cho mỗi người ăn khó tránh khỏi tin tức bị tiết lộ ra ngoài.

      Thanh Phong trại tồn tại rất thần bí, lần trước Triển Thất bị thương phải ở đó dưỡng thương vài ngày nhưng ddlqdvẫn biết đại bản doanh của bọn họ ở đâu, cho nên đối với Phong Thanh trại vẫn có chút tò mò. Mà những bang phái khác cũng càng tò mò hơn, bởi vì tâm lý chung đối với cái gì thần bí càng vừa tò mò vừa kinh sợ trong lòng, cho nên dường như mỗi bang phái đều dẫn theo đám người.

      Mười mấy người của Diễm bang bị chìm lẫn trong đám người đông đúc, nếu số lượng người nhiều như vậy mà trúng độc nhất định có nhiều thuốc giải để cứu tất cả mọi người.

      “Hoan nghênh các vị đến Thanh Phong trại, trại chủ của chúng tôi đợi các vị lâu.”

      Rốt cuộc Triển Thất nhìn thấy trại chủ thần bí kia rồi, ta tầm 30 tuổi, dáng vẻ rất nho nhã, nhưng mất vẻ uy nghiêm, đứng ở chỗ nhưng tỏa ra khí thế lấn át đông đảo người của các bang phái phía dưới.

      “Tần trại chủ mời chúng tôi đến đây tột cùng là vì chuyện gì? phải Thanh Phong trại vẫn để ý tới ngoại giới sao, làm sao đột nhiên phát ra phong thư mời?”

      Phía dưới đống lửa lớn, bang chủ bang Lâm Thành vừa thấy Tần Thiên Khải trực tiếp hỏi ngay, mặc dù bọn họ chưa gặp qua ta, nhưng vẫn biết tên gọi của ta là gì, bây giờ nhìn thấy người đứng chính giữa kia lập tức biết ta chính là vị bang chủ thần bí của Thanh Phong trại.

      Mọi người đối với chuyện này cũng rất tò mò, ra nếu các môn phái khác có phát lời mời cũng có mấy người đến tham dự, nhưng nếu là lời mời của Thanh Phong trại khác. Mặc dù thế lực Thanh Phong trại phải là rất lớn, nhưng do tồn tại này quá thần bí, hơn nữa chuyện này cũng rất bất thường, cho nên những lão đại của các bang phái khác để ý đến thân phận mà chạy tới.

      ra phong thư mời phải do Thanh Phong trại phát ra, mà bản nhân tôi cũng phát thư mời bất kì vị nào cả.”
      Last edited: 6/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 81 LÃO TỬ TỪ CHÍNH LÀ NGHỊCH THIÊN

      Editor: White Silk-Hazye

      "Thực ra lá thư mời này cũng phải là do Thanh Phong trại gửi , ma chính tôi cũng có gửi thư mời gì cho các vị."

      Tần Thiên Khải vừa xong phía dưới liền náo loạn, có ý gì, phải là do bọn họ mời sao?

      " phải là ngài mời làm sao lại đứng ở đây mà đón chúng tôi, hơn nữa trong thư mời gửi cho chúng tôi còn có đường lên núi."

      "Đúng, các người nhất định phải cho chúng tôi lời giải thích, cuối cùng chuyện gì xảy ra."

      "Còn những lời vô ích đó làm gì, lão tử chính là trong lúc bận rộn rút ra chút thời gian để đến, bây giờ lại phải là Thanh Phong trại các người mời sao?"

      Sau khi Tần Thiên Khải ra những lời này xong ở phía dưới giống như ong vỗ tổ vậy, đến người có máu mặt ở đường gọi là đại ca xã hội đen, lại có thể bị đùa giỡn.

      "Các vị đến đây vào bên trong ngồi chút , chúng ta ngồi xuống bàn lại."

      Người nếu như đến đây cũng chỉ có thể vào bên trong ngồi xuống chuyện, nhất định phải tìm ra cuối cùng là ai giở trò đùa dai. Tần Thiên Khải dẫn bọn họ tới giữa sườn núi, nơi này đúng là nơi chữa thương lần trước, chỉ là bây giờ được đổi lại thành phòng họp ngoài trời. Khắp nơi xung quanh đều bị núi bao bọc ai có thể làm phiền đúng là chỗ tốt, Triển Thất rất thích nơi này, nghĩ đến sau này có thể cùng Văn Nhân Mạc tìm nơi như vậy mà sông ung dung tự tại.

      Bọn họ vẫn luôn lẫn vào trong đám người lời nào, hai bên trao đổi ánh mắt, xem ra chuyện này chắc chắn là được lập kế hoạch tốt từ trước, căn bản phải là trò đùa dai đơn hỉan như vậy.

      "Các người cũng biết, chúng tôi ở núi Thanh Phong cho nên tin tức rất nhạy bén, cũng có ai xuống núi, cho nên biết về chuyện thư mời, mãi đến buổi sáng hôm nay mới nhận được tin tức có người giả mạo danh nghĩa của Thanh Phong trại gửi thư mời đến các vị, nhưng mà lúc này thông báo cho các vị còn kịp nữa, cho nên Tần mỗ chỉ có thể đứng ở trước cửa mà đợi các vị."

      Tần Thiên Khải phen ra hết mọi chuyện mọi người mới bình tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ lại chút, Thanh Phong trại chưa từng hỏi qua chuyện ở bên ngoài cho nên ta giải thích như vậy rất có đạo lý. Hơn nữa, lúc nãy Tần Thiên Khải đứng ở cửa đón cho bọn họ mặt mũi bây giờ còn tức như vậy được. Chỉ là sau khi hết giận điểm mấu chốt lập tức xuất , người mời bọn họ cuối cùng là ai đây? Người đó có mục đích gì?

      Triển Thất và Văn Nhân Mạc nhìn đến,lá thư mời này có thể phải là do Tần Thiên Khải gửi , nhưng ta chắc chắn biết. Nhìn thấy Thanh Phong trại chuẩn bị rất đầy đủ, hoàn toàn là có an bài tốt từ trước, mục đích mà bọn họ làm như vậy là gì?

      "Tần trại chủ, có biết thông tin gì về người nào mời chúng ta đến , nếu lấy tên của có thể có quan hệ gì với quý trại hay ."

      "Mọi người cũng biết, chúng tôi đều có qua lại với bất kỳ phái nào."

      Thanh Phong trại có tham gia vào vòng tranh đấu của bang phái nào vẫn rất yên lặng, cho nên Tần Thiên Khải vừa như vậy mọi người cũng gật đầu đồng ý.

      "Cũng hoàn toàn là như vậy, lần trước nghe Tam đương gia của Diễm bang bị thương chính là ở trong Thanh Phong trại dưỡng thương."

      Người chuyệnh chính là Trại chủ của Phi Ưng trại Thượng Quan Phi Ưng, vừa noi ra mọi người mới nhớ tới lần trước Thanh Phong trại thu nhận và giúp đỡ Diễm bang quả là ngoài ý muốn.

      Triển Thất nhìn thấy chuyện này lại bị kéo đến đầu của bọn họ ràng là mục tiêu lần này chính là Diễm bang, chuyện này thoát khỏi có liên quan đến Bạch Thiên Lâm.

      "Cứ mạng người bằng xây bảy ngôi chùa, lần trước bất luận là người nào bị thương Thanh Phong trại cũng giúp đỡ, vả lại chúng tôi chỉ là cung cấp cho họ ít thuốc mà thôi."

      "Tần trại chủ ở thời kắc quan trọng ra tay cứu giúp, ân tình này Triển Thất ghi nhớ trong lòng, Triển Thất tôi thiếu mạng, sau này nhất định trả lại gấp trăm gấp mười lần."

      Nếu mọi người đem chuyện đến đầu của Triển Thất cũng thể bày tỏ thái độ của mình, chỉ là vừa xong Văn Nhân Mạc liền nở nụ cười, cũng tìm ra được dáng vẻ khi tính toán người khác. Triển Thất lời này cũng thành công chiếm được hảo cảm của tất cả mọi người, tính cách có ơn báo ơn có oán báo oán bọn họ rất thích.

      "Triển gia như vậy Tần mỗ trước hết cũng xin cảm ơn."

      Tần Thiên Khải cũng có từ chối, mà là đáp lại.

      Chuyện này được giải quyết, thảo luận lại lâm vào tình hình căng thẳng, lúc này Bang chủ Xích Viêm bang Lâm Thạch đứng dậy.

      "Mọi người, nếu còn chuyện gì nữa Lâm mỗ xin cáo từ, chúng tôi mang nửa người trong bang , nếu như lúc này có người đánh lén như vậy rất nguy hiểm."

      Khi Lâm Thạch ngồi ở đây trong lòng vẫn an ổn, rất thông minh, cẩn thận nghĩ lại biết đây chính là mưu, mưu chút mục đích riêg. Bây giờ ngoài những ngươi còn trấn giữ ở trong bang ra các lão đại đêều bị dẫn đến nơi này mục đích thực có thể là các bang phái ở quan ngoại.

      "Bộp."

      Bang chủ Long Môn vỗ bàn cái rồi nhảy dựng lên, vừa nhận được tín hiệu của Triển Thất, lập tức hiểu ý của Triển Thất là cái gì, cho nên đứng lên cùng lúc với Lâm Thạch.

      "Con mẹ nó, nếu là như vậy Long Hổ Môn của chúng tôi liền nguy hiểm, được, lão tử phải nhanh chóng trở quay trở về, các vị bang chủ tại hạ xin cáo từ."

      Hai người bọn họ vừa như vậy những người phía dưới cũng ngồi yên, cho nên cũng lo lắng muốn trở về, phải biết rằng bọn họ vì an toàn của mình nên đều dẫn theo thế lực chính của bang chủ ra ngoài nếu là như vậy quá nguy hiểm.

      Bọn họ đến cũng nhanh mà cũng nhanh, lập tức đứng dậy ra ngoài, nhưng là vừa mới vừa cảm thấy dưới chân như nhũn ra trực tiếp ngã xuống ghế, lần lượt từng người cũng té xuống.

      "Tần bang chủ, có ý gì đây, ngươi lại có thể hạ độc?"

      Nhìn thấy phản ứng của mọi người Tần Thiên Khải cũng lặng rồi, bây giờ cả người của cũng còn sức lực đứng dậy được.

      "Tần Thiên Khải ngươi là tiểu nhân đê tiện, cư nhiên hạ độc chúng ta, cuối cùng là vì cái gì?"

      "Tần mỗ thề với trời là tôi có hạ độc, hơn nữa bây giờ cả người của tôi cũng còn sức cũng thể đứng lên."

      Thượng Quan Phi Ưng lại lần nữa nhảy ra trách mắng Tần Thiên khải, nhưng Tần Thiên Khải lập tức lung lay đứng dậy để chứng minh vô tội.

      Mọi người nhìn kỹ xem ra ta đúng là cũng bị trúng độc, nào có ai lại hạ độc chính mình, cho nên đều tin .

      "Chính là Diễm bang, mọi người nhìn bọn họ đều có dấu hiệu bị trúng độc."

      Bang chủ của Dã Lang bang Chiến Bắc Lang rất nhanh liền phát đám người của Triển Thất có trúng độc nên ở trước mặt mọi người mà chỉ ra.

      Mọi người vừa nhìn, mấy người Diễm bang đến đây đúng là đều an toàn ngồi ở kia.

      "Chiến bang chủ làm sao mà biết chúng ta có trúng độc chứ? Chẳng lẽ.... ........"

      Lời của Triển Thất còn chưa dứt giống như là trực tiếp công kích Chiến Bắc Lang, mà Chiến Bắc Lang sau khi bị Triển Thất công kích phản xạ có điều kiện tránh qua, tránh né, đây đối với người trúng độc mà là hoàn toàn có khả năng nha.

      "Nhìn Chiến bang chủ cũng có trúng độc nha?"

      Bị Triển Thất vạch trần Chiến Bắc Dã cũng còn che giấu nữa, lập tức bộc lộ ra bộ dáng độc ác tàn nhẫn mà nhìn Triển Thất, chuẩn bị sẵn sàng để công kích Triển Thất.

      "Tôi nghĩ lần này mời mọi người đến Thanh Phong trại hẳn là Dã Lang bang và Thanh Phong trại , ngày hôm qua chúng tôi vào thành Thượng Quan trại chủ gửi cho chúng tôi lá thư, trong thư có tẩm loại độc giống như người của mọi người ở đây. Lá thư đó tôi cũng có mang theo bên người, mọi người tin có thể mở ra nhìn chút."

      Triển Thất mở cái hộp được đậ kín để lấy lá thư ra để ở trước mặt của mọi người.

      "Bên trong hộp này được phong kín, bên trong có lá thư do Thượng Quan bang chủ tự tay viết, tin tưởng tôi hãy mở ra nhìn thử chút mọi người cũng rất muốn biết ."

      "Tôi coi thường cậu, , lúc nào cậu phát ."

      Lúc này Thượng Quan Phi Ưng thấy vậy nên cũng có tiếp tục giả bộ nữa, cho dù bọn họ có ba đầu sáu tay cũng chạy thoát.

      "Tôi làm sao mà biết được cũng có quan trọng, chỉ muốn biết có phải là chủ ý của Bạch Thiên Lâm hay ?"

      "Đúng là hắnj sao, qua hôm nay đời này cũng còn nhìn thấy các vị, các vị cứ yên tâm, từ nay về sau tôi ta giúp các người dạy dỗ bang phái của các người."

      "Thượng Quan Phi Ưng, ngươi hèn hạ, nếu như hôm nay lão tử còn có thể sống được mà trở về, nhất định giết cả nhà ngươi."

      "Còn có Chiến Bắc Lang ngươi là khốn khiếp dầu gì lão tử cũng xem ngươi là em mà đối đãi, ngươi cư nhiên ngay cả tôi cũng tính kế."

      "Hừ, chuyện ngươi và em trai của ngươi lén lút qua lại chúng ta đều biết, cấp vô cùng phẫn nộ, cho nên ngươi còn giá trị."

      "Ha ha cần nhiều lời với bọn họ nữa, độc tính phát tác, bây giờ nếu uống thuốc giải kịp, cũng cần quản bọn họ muốn xen vào hay , chúng ta trước hết bắt lấy mấy người này."

      Bạch Thiên Lâm và Thượng Quan Phi Ưng qua chuyện của Triển Thất, lúc mới bắt đầu còn có chú ý, nhưng sau khi biết được Triển Thất lại có thể có bị trúng độc mà bình yên sứt mẻ gì đứng ở đây mới có chút lo lắng.

      "Văn Nhân bang chủ, Triển gia của các người có thuốc giải vậy hãy mau mau đưa cho mọi người uống , như vậy có lẽ chúng ta còn có thể liều mạng mà xông ra ngoài."

      "Các người cũng đừng mong chờ vào Triển Thất, lá thư này chắc cậu ta có thấy nên cậu ta mới có trúng độc, làm sao có thể biết thuốc giải là gì chứ."

      "Thuốc giải là xuyên tâm liên và quyết gỗ dầu đúng ."

      "Ngươi biết sao, dược liệu khắp thành chúng tôi cũng mua hết rồi, bây giờ cho dù muốn xuống núi mua cũng còn kịp."

      "Vậy cũng là rất may, tối qua tôi và lão đại ra ngoài tản bộ, sau đó phát rất nhiều dược liệu ở bên trong căn phòng cũ nát, sau đó chúng tôi liền mang về ít, tôi còn thức suốt đêm để luyện thành những viên thuốc mang theo bên người đấy."

      Thượng Quan Phi Ưng nghe Triển Thất như vậy lập tức biết là Triển Thất có mang theo thuốc giải đến đây.

      "Cho dù ngươi cứu bọn họ có ích lợi gì, bây giờ Bách Thành, Tùng thành, Mạc thành nằm ở trong tay của chúng tôi, hơn nữa cho dù có uống thuốc giải cũng phải mấy tiếng sau mới có thể cử động. Bây giờ ở chỗ này bị bao vây rồi, các người nên khoanh tay chịu trói ."

      "Nga, Thượng Quan bang chủ làm sao lại tự tin như vậy, nghĩ rằng ngươi có thể làm gì được chúng tôi sao?"

      "Trại chủ, ở bên ngoài được giải quyết, tất cả đều bị bắt lại rồi, bây giờ cả Thanh Phong trại bị chúng ta khống chế."

      Khi hai bên giằng co ở bên ngoài truyền đến tin tức.

      "Thế nào, bây giờ còn có cái gì để ?"

      Lúc nãy Thượng Quan Phi Ưng chính là kéo dài thời gian để cho người ở phía ngoài có cơ hội ra tay, có điều Thanh Phong trại lớn như vậy, ở bên trong cũng ít người, nếu như biết Trại chủ ở bên trong bị bắt nhất định xông đến, bây giờ cuối cùng cũng hoàn thành.

      "Thượng Quan Phi Ưng, mạng của ngươi hôm nay tiểu gia tôi muốn rồi !"

      "Triển Thất ! Ngươi quá kiêu ngạo rồi !"

      Thượng Quan Phi Ưng xong lập tức xông lên mấy chục tên hán tử cầm súng chỉa vào Triển Thất và người của Diễm bang.

      Đối mặt với uy hiếp ở xung quanh Triển Thất có mảy may để vào mắt, tiếng huýt sáo vang lên xung quanh liền xuất vô số em có trang bị tốt, ngẩng cao đầu, vô cùng ngạo mạn.

      "Ha ha, lão tử từ chính là nghịch thiên !"
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 82: Thân phận của Triển Thất.

      Đối mặt với uy hiếp xung quanh Triển Thất thèm để vào trong mắt, tiếng huýt sáo xung quanh xuất vô số huynh đệ trang bị đầy đủ vũ khí, ngẩng đầu, cực kì ngạo mạn.

      “Ha ha, lão tử từ chính là nghịch thiên.”

      Biến hoá quá nhanh khiến mọi người kịp phản ứng, những người này phải ai khác, chính là thế lực bí mật của Văn Nhân Mạc.

      Lần trước thời điểm tầm bảo trong mật thất bọn họ phát được tấm bản đồ này, cho nên lần đến Thanh Phong trại này hai người bọn họ vì tránh trường hợp phát sinh ngoài ý muốn, trước hết để nhóm người thông qua bản đồ núp đến Thanh Phong trại. Thanh Phong trại cũng cho người chặn con đường kia, cho nên người của Văn Nhân Mạc thuận lợi vào được, vừa rồi Triển Thất phát ra ám hiệu mới xuất .

      tay những người này đều cầm súng tự động đại nhất từ nước ngoài, những thứ này ở bến Thượng Hải bây giờ cũng rất hiếm thấy huống chi là quan ngoại này. Nhữnh thứ súng này ra là do Triển Thất miêu tả kiểu dáng rồi để Văn Nhân Mạc làm ra sau đó dieendaanleequuydonn buôn lậu ra ngoài, cho nên mọi người đều nghĩ đây là súng của nước ngoài mà hoài nghi hai người bọn họ. Sở dĩ lần này bọn họ cầm tới súng ống đại là muốn cho mọi người phen kinh sợ, có lẽ đây là biện phát tốt nhất để thống nhất quan ngoại.

      “Thượng Quan Phi Ưng, tôi cho cơ hội ra chủ mưu là ai, nếu ngày này năm sau chính là ngày giỗ của .”

      Chuyện này Thượng Quan Phi Ưng và Bắc Chiến Dã cũng chỉ là vật hi sinh, xem tình hình phát triển như thế này, người sau lưng phải chỉ mới ra chủ ý tức thời, cho dù là Chu Tước môn cũng có thực lực hơi nuốt hết quan ngoại được.

      Nhìn tình thế nghịch chuyển Thượng Quan Phi Ưng và Bắc Chiến Dã mặt đều trắng bệt, kế hoạch hoàn mĩ như vậy cứ thế bị tên tiểu tử này phá hỏng.

      Thượng Quan Phi Ưng bây giờ hối hận, ra cũng biết chủ mưu sau lưng là ai, có ngày đột nhiên có người tìm chủ ý có thể giúp chiếm cả quan ngoại, ban đầu tin, nhưng hôm đó sau khi nghe được phương pháp kia lập tức đáp ứng.

      Bắc Chiến Dã cũng vậy, người kia tìm tới hai người bọn họ sau đó bày ra kế hoạch như ngày hôm nay, bắt đầu còn có thể tham dự vào, nhưng cuối cùng lại bị người khác dắt mũi, nhưng nội tâm tham lam kích thích con đường này.

      “Phanh!Phanh!”

      Triển Thất muốn bước lên hỏi vài vấn đề đột nhiên truyền đến hai tiếng súng, mà Phi Ưng và Bắc Chiến Dã cũng đồng thời ngã xuống đất.

      Viên đạn do người đứng từ ngọn núi khác bắn tới, hai ngọn núi cách nhau khoảng 500m, từ khoảng cách này mà có thể bắn chết hai người chuẩn như vậy phải là tay súng bình thường.

      Tiếng súng từ ngọn núi đối diện truyền tới căn bản nhận diện được là ai, xung quanh cây cối rậm rạm cho dù là đứng gần cũng thấy được ai, huống chi đứng xa như vậy.

      Sau khi biến cố xảy ra Triển Thất nhanh chóng chỉ huy bắt tất cả người của Phi Ưng trại và Dã Lang bang, sau đó đưa giải dược cho các bang chủ ăn, rồi cùng Văn Nhân Mạc rời .

      Tại sườn ngọn núi khác có người áo đen ngồi cây, mặc dù thấy gương mặt, nhưng nhìn dáng người thôi cũng đủ lộ ra khí thế vương giả, ngay cả mãnh thú cũng lui ra xa dám lại gần.

      “Thiếu chủ, chúng cứ bỏ qua như vậy sao? Hai người kia căn bản biết chuyện của chúng ta, như vậy nếu giết bọn có thể tiết lộ thân phận của chúng ta hay .”

      “Hai tên ngu xuẩn kia đáng chết, người kia cũng tện lắm, vốn ta nghĩ lần đánh cuộc này cũng chỉ lãng phí thời gian, bây giờ xem ra cũng rất thú vị. , chúng ta quay về bến Thượng Hải chuẩn bị đại lễ đón bằng hữu của chúng ta.”

      cây nam tử áo đen ném con vật cầm tay nó nhanh chóng trèo lên cây bỏ chạy, mà phía dưới hay thủ hạ chuyện cùng cũng nhanh chóng rời , trong nháy mắt hai người liền biến mất, trừ bỏ mặt đất có vài miếng lá cây bị bệnh bạch đới nằm rải rác lưu lại dấu vết gì.

      Thượng Quan Phi Ưng với Bắc Chiến Dã cứ như vậy chết , cái gì cũng hỏi được. Thời điểm bọn họ xuống núi các bang chủ cũng mang người bị hạ dược đến, trong số này chỉ có bọn họ là bình thường bị ** dược, nơi này của Triển Thất có rất nhiều giải dược, rất nhanh liền giải được độc. dieendaanleequuydonn Người của Thanh Phong trại với Dã Lang bang ở núi cũng nhiều lắm, rất nhanh bị bắt hết, các vị bang chủ đợi cơ thể hồi phục liền vội vã rời , trong bang nhất định xảy ra đại cần bọn họ trở về xử lý.

      Tần Thiên Khải lấy lí do cảm ơn muốn Triển Thất lưu lại, vừa nghe cũng biết Tần Thiên Khải có lời muốn , nhưng biết vì sao chỉ lưu lại có mình . Bất quá cũng sợ ông ta làm trò gì, cho nên mới ở lại, Văn Nhân Mạc mang theo những người còn lại xuống núi, dưới chân núi còn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.

      “Tần trại chủ có chuyện gì cứ việc thẳng.”

      Chờ tất cả mọi người đều trở về sau đó Tần Thiên Khải mới đưa Triển Thất vào trong mật thất chuyện, bảo mọi người lui ra, xem ra việc có vẻ nghiêm trọng, thế nên Triển Thất trực tiếp hỏi.

      “Tôi muốn hỏi thăm Triển bang chủ chuyện, Lâm Khiếu Lâm bang chủ lúc sắp chết có gì với cậu hay ?”

      Triển Thất ngờ tới Tần Thiên Khải lại đột nhiên hỏi tới vấn đề này, chẳng lẽ ông ta cũng là người của cha nuôi? Hơn nữa còn biết thân phận của .

      có, chuyện này cùng Tần trại chủ có liên quan gì sao?”

      “Vậy có thể cho tôi xem vết bớt tay cậu được ?”

      Triển Thất thấy Tần Thiên Khải hỏi về vết bớt của cảm thấy tình càng ngày càng kì quái, cái bớt này cũng có mấy người biết, chỉ là muốn biết mục đích của ông ta nên cũng cho ông ta xem.

      Tần Thiên Khải lấy viên Dạ Minh Châu xem vết bớt của Triển Thất sau đó đột nhiên quỳ xuống trước mặt .

      “Thuộc hạ Tần Thiên Khải gặp qua thiếu chủ.”

      “Tần trại chủ, đây là có ý gì?”

      Triển Thất ngờ Tần Thiên Khải lại đột nhiên làm như vậy, nghi ngờ hỏi.

      “Thiếu chủ trước ngồi xuống , Lâm sư huynh chắc chưa kịp ra thân thế của ngài, bây giờ để thuộc hạ cho người biết.”

      “Thiếu chủ lần trước tham gia tầm bảo chắc hẳn cũng biết vị tiền bối trăm năm về trước kia, ra thiếu chủ chính là hậu duệ đời sau của ông ấy.”

      Tần Thiên Khải càng Triển Thất càng thêm mê mang, chỉ là trọng sinh thôi mà, sao bây giờ lại phức tạp như vậy.

      “Trăm năm trước tổ tiên của ngài thống nhất toàn bộ thế lực hắc đạo thành lập Hắc Ám Vương Quốc, thuộc hạ của ông có bốn phân đường lớn, chính là Thanh Long đường, Chu Tước đường, Bạch Hổ đường và Huyền Vũ đường. Trừ bỏ bốn đường này còn có thêm thế lực bí mật, bọn họ nghe lệnh trực tiếp từ Đại đương gia( ý ông đứng đầu đó), gần như ai biết đến tồn tại của bọn họ. Khi thế lực Đại đương gia như mặt trời ban trưa ông gặp , Đại đương gia bị ấy hấp dẫn, ấy cũng Đại đương gia rất nhiều, nhưng vào ngày hai người bọn họ kết hôn, đột nhiên xuất nhóm người, kia là vợ chưa cưới, Đại đương gia làm sao cho phép bọn họ đến quấy rối, cho nên trực tiếp đuổi ra ngoài, nếu phải sợ trong hôn lễ giết ngươi tốt nếu trực tiếp giết họ rồi.” dieendaanleequuydonn

      “Sau khi hai người kết hôn phu nhân mới với Đại đương gia thân phận của mình, ra đến từ hòn đảo, gia tộc tiểu đảo lánh đời, người đảo mặc dù thích tiếp xúc cùng bên ngoài, nhưng bọn họ lại có loại lực lượng thần bí thể khinh thường. Phu nhân chính là con của đảo chủ, từ bị đính ước cho con trai của quí tộc, vốn nghĩ cứ như vậy gả cho ta, nhưng vẫn lén lút chạy ra thế giới bên ngoài, vốn chỉ nghĩ là dạo chơi trước khi kết hôn, ngờ lại gặp được Đại đương gia.”

      “Từ ngày thành thân cũng thấy những người quấy rối quay lại, phu nhân rất nhanh mang thai, thời điểm phu nhân vừa mang thai lâu phụ thân của tìm đến, nhưng nhìn thấy phu nhân sống rất hạnh phúc lại sắp được làm mẫu thân cảm thấy nên thành toàn cho con . Đảo chủ trở về phu nhân rất vui mừng, mấy tháng sau liền sinh ra tiểu tử đáng , nhưng vào lúc này Đại đương gia lại nhân được phong thư khiêu chiến, lá thư này là do vị hôn phu của phu nhân gửi tới, ra đảo chủ sau khi trở về liền muốn huỷ bỏ hôn ước, nhưng quí tộc kia đồng ý, cuối cùng cướp lấy cả đảo, giết chết phụ thân của phu nhân sau đó mang người đến báo thù.”

      “Đại đương gia tiếp nhân khiêu chiến của bọn họ, trận chiến giằng co suốt ba tháng, hai bên chết cùng bị thương nhiều vô số, Đại đương gia cùng người kia đều bị trọng thương thể đánh tiếp, cho nên ước định.”

      “Qua trăm năm sau do hậu duệ của bọn họ tiến hành quyết chiến, Đại đương gia sau khi trở về biết mình còn sống thêm được bao nhiêu ngày nữa, cho nên sắp xếp tốt hết mọi thứ, đem thành quả cả đời của ông bỏ vào núi để lại cho con cháu, để cho an toàn, ông chia chìa khoá thành bốn phần giao cho bốn vị đường chủ dưới tay ông, bản đồ bảo tàm chia làm tám phần trong đó có mấy tiểu bảo tàng, còn miếng cuối cùng là lưu lại người con cháu của mình. Dieendaanleequuydonn Sau khi chia bốn biến đổi ** trở thành tứ đại bang phái như bây giờ, mà thế lực bí mật vẫn thầm thủ hộ đời sau của đại đương gia, mỗi thế hệ cánh tay đều lưu lại miếng bản đồ bảo tàng kia.”

      “Chúng ta vì cái ước định kia đời lại đời nỗ lực, nhưng khi đến thế hệ của phụ thân ngài lại xảy ra biến cố, ông ấy vợ bé của sư huynh, sau đó mạnh mẽ mang bà ấy , chúng ta tìm bọn họ rất lâu, cuối cùng thời điểm tìm được phụ thân ngài bị bệnh nặng lâu sau chết, mà mẫu thân ngài sau khi sinh ra ngài vì cảm thấy hổ thẹn với cha nuôi của ngài liền tự sát. Cuối cùng sư huynh kiên trì để ngài do ông nuôi dưỡng, nhưng năm trước lại đột nhiên biến mất, cho đến khi Tây Vũ môn tìm thấy ngài, chúng tôi mới biết vị trí của ngài.”

      “Trước kia ngài rất yếu đuối lại nhát gan, căn bản là có khí thế của bá chủ, hơn nữa lại còn là con nên mọi người quyết định bỏ qua, nhưng Tây Vũ môn lại mang về tin tức dấy lên hi vọng cho chúng tôi, trong thời gian này chúng tôi vẫn thầm quan sát thiếu chủ, cho đến hôm nay cũng muốn ràng với thiếu chủ.”

      Nghe xong lúc lâu Triển Thất mới hiểu được, Tần Thiên Khải này nhất định là thế lực bí mật của Triển Phách Thiên, bọn họ tìm đến là muốn thực ước định của hai người chết trăm năm kia.

      “Cái ước định kia còn bao lâu, các người đối với bọn họ hiểu biết bao nhiêu?”

      “Cái ước định kia chỉ còn lại 4 năm, cho nên trong bốn năm này thiếu chủ nhất định phải trở nên mạnh mẽ hơn, tôi phụ giúp thiếu chủ thống nhất toàn bộ hắc đạo tìm kiếm bảo tàng của Đại đương gia, bảo tàng bên trong có phương pháp mở ra lực lượng trong người thiếu chủ, đến lúc đó cùng những người đó quyết chiến có thể gia tăng phần thắng.”

      “Lực lượng trong cơ thể.”

      “Phu nhân trước đây là con của đảo chủ, cho nên người bà cũng có loại lực lượng thần bí, mà đời sau của bà cũng có loại lực lượng này, cho nên mới đến bảo tàng để mở ra phương pháp sau này thiếu chủ có thể sử dụng loại lực lượng kia.”

      “Vậy nếu tôi đồng ý sao?”
      Last edited: 6/5/16
      ThiênMinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :