1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68: Đại lễ.

      Những ngày kế tiếp họ trở nên rất bận rộn, bây giờ thời cuộc càng ngày càng rối loạn, trải qua việc này, từ đây về sau bến Thượng Hải bắt đầu rung chuyển rồi, khí yên bình như trước kia nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì ba năm nữa.

      “Chuyện nội gián tra đến đâu rồi?”

      Trong khoảng thời gian này Triển Thất cũng bị Văn Nhân Mạc ép buộc nằm dưỡng thương, rốt cuộc hôm nay cũng được đặc xá cho nên mới đến phòng nghị để thảo luận.

      Lần trước khi ở bên trong bảo tàng, bất ngờ nội bộ Diễm bang và Bạch Hổ môn đều xuất kẻ phản bội, chuyện tra ra nội gián tuyệt đối phải sớm chiều là làm được.

      “Trong số những người của chúng ta hôm đó, có người là nội gián, cho bọn họ hành tung của chúng ta, còn mấy người khác sử dụng dịch dung.”

      Bọn họ mời cao thủ dịch dung đến, mặc dù Văn Nhân Mạc cũng tinh thông thuật dịch dung, nhưng đại biểu là người vô địch, núi cao còn có núi cao hơn, hơn nữa những người đó Văn Nhân Mạc cũng chỉ gặp mặt hai lần, phải rất quen thuộc, cho nên cũng rất khó để phát ra.

      Triển Thất biết gian tế để phòng bị, Diễm bang lớn như vậy, vài người trà trộn vào rất dễ dàng, hoặc là mua chuộc mấy người cũng rất đơn giản. Nhất định những tên gian tế kia trà trộn vào núp dưới mười năm rồi, nhưng mười năm trước có Diễm bang, cho nên nhất định là những người đó là bị mua chuộc. Như thế gian tế ở Diễm bang rất ít, nhưng ở những bang phái khác nhiều hơn, bây giờ chỉ có thể xác định người bên cạnh mình đều phải là gian tế. Nên gần đây, Văn Nhân Mạc phái những người ở bên cạnh lúc trước chuyển đến bến Thượng Hải, bên kia càng cần những thân tín trung thành như vậy, nếu xảy ra chuyện gì sau ba năm nữa tiến quân ra quan ngoại có thể quá muộn.

      tại Bạch Bang hoạt động càng ngày càng lộng hành, Tiễn bang định hẹn chúng ta ngày mai gặp mặt.”

      “Ngày mai Triển Thất mang Đại Ngưu và mấy người nữa cùng .”

      Bây giờ những chuyện này đều do Thích Thiên an bài, vì thấy quan hệ của Triển Thất và Tiễn Kỳ rất tốt, nên để ddlqdcô đàm phán có hiệu quả tốt hơn. Diêm Xuyên và Nam Cung Ngọc đều bị phái đến bến Thượng Hải rồi, Triển Thất thể để tất cả mọi chuyện ở đây đều dựa vào an bài của Văn Nhân Mạc, muốn dùng thực lực của mình đoạt lại Chu Tước môn.

      Lần này tìm bảo tàng xảy ra quá nhiều chuyện, cho tới bây giờ vẫn có thời gian đoạt lại hai khối ngọc bội kia. Chỉ là cái này cần gấp gáp, sớm muộn gì cũng thu hồi lại.

      Ngày hôm sau, Triển Thất và đám người Đại Ngưu cùng tới địa điểm hẹn với Tiễn bang, từ xa thấy Tiễn Kỳ chạy lại kiểm tra thân thể của .

      sao, vết thương tốt lên nhiều rồi, sao gần đây thấy đến Diễm bang?”

      “Còn phải vì sao, lão nương khắp nơi luyện binh cũng vì muốn giúp cho đấy.”

      Đối với lời của Tiễn Kỳ, Triển Thất có chút giải thích được, vừa định hỏi nguyên nhân nhưng nghĩ đến Tiễn Đại Đầu đứng trước mặt, chỉ có thể đợi lát nữa rồi hỏi.

      “Triển bang chủ thân thể hồi phục tệ, thân thể bền chắc như vậy, đúng kiểu lão tử thích.”

      Bây giờ Tiễn Đại Đầu nhìn Triển Thất cảm giác như nhìn con rể, nhìn thấy Triển Thất trong trận tranh tài lần trước, cùng với chuyện bên trong hang bảo tàng càng ngày càng thấy hài lòng. Mặc dù ông có nghe tin đồn Văn Nhân Mạc rất cưng chiều Triển Thất nhưng ông tin. Trong mắt ông, Văn Nhân Mạc và Triển Thất đều là những hán tử đỉnh thiên lập địa, sao có thể có loại quan hệ đó được, nhất định là do người nào đó đặt điều. Bây giờ nhìn thấy quan hệ của con với Triển Thất như thế này, trong mắt ông đây ràng là tình chàng ý thiếp.

      “Tạ Tiễn bang chủ nâng đỡ, thời cuộc bây giờ chắc ông cũng biết, cho nên muốn cùng ông hợp tác.”

      “Haha, sảng khoái, lần này lão phu tới quý bang là vì chuyện hợp tác. Lão phu có thể hiểu, cái địa phương này phải lý tưởng của Văn Nhân bang chủ, ngày nào đó tất nhiên muốn phát triển hơn nữa, ấy loại trừ lực lượng ở Bạch Thành và thậm chí là cả quan ngoại luôn, cho nên trước hết phải thu phục hết các bang phái. tại Tiễn bang giống ngày trước sống lưỡi dao, bây giờ chúng ta chủ yếu là làm ăn, nếu Diễm bang muốn thu phục Bạch Thành, chúng tôi có thể chủ động thoái vị, thậm chí còn muốn giúp quý bang tay chỉ hy vọng là quý bang đồng ý với chúng tôi chuyện.”

      Tiễn Đại Đầu cũng có ý giấu giếm, trực tiếp cho Triển Thất nghe dự định hợp tác. Mặc dù ông xuất thân từ thổ phỉ, bộ dáng nhìn có vẻ hung hãn, nhưng đầu óc ông tuyệt đối khôn khéo, nếu sao có thể phát triển buôn bán lớn như vậy chứ.

      “Người sáng chuyện ám muội, đúng là tôi cũng nghĩ giống Tiễn bang chủ, nhưng biết bang chủ muốn ra điều kiện gì?”

      “Chúng tôi già rồi, liều mạng như trước kia, nhưng dù sao bây giờ chúng ta cũng là bang phái, có rất nhiều người cần phải nuôi, cho nên, nhất định có thể phải làm số việc, bây giờ bước đầu tôi tính toán sau này buôn bán nhưng liên quan đến thế lực hắc đạo. Sau này tôi hi vọng Diễm bang cho chúng tôi nơi để chúng tôi sinh sống, bảo vệ người của chúng tôi an toàn.”

      Tiễn lão đại rất hiểu thời thế, Văn Nhân Mạc hạ quyết tâm muốn thu phục Bạch Thành và những thế lực quan ngoại, thu phục được chỉ là vấn đề thời gian. Vừa đúng lúc bọn họ cũng muốn tiếp tục lăn lộn trong hắc đạo nữa, còn bằng tặng cho ta nhân tình. Đợiddlqd sau này, ta thu phục xong những thế lực ở quan ngoại, ở chỗ này ông ta buôn bán cũng thuận tiện hơn nhiều, cũng cần suy tính về quan hệ giữa các bang phái. Còn nữa, ông nhìn ra được dã tâm của Văn Nhân Mạc chỉ như vậy, có lẽ ngày nào đó ta ngồi ở vị trí lãnh đạo của tứ đại bang phái, bây giờ bán cho ta cái nhân tình, tương lai sau này chỗ tốt bất khả hạn lượng.
      Mặc dù cảm thấy Tiễn bang sẵn sàng hợp tác như vậy có chút bất ngờ, nhưng tất cả đều nằm trong dự liệu, chỉ cần là người thông minh cũng biết cần phải làm gì vào lúc này.

      “Được, chúng tôi nhất định đồng ý cầu này của ông.”

      Cứ như vậy thu phục được Tiễn bang, coi như thiếu họ món nợ ân tình, nhưng mặc kệ thế nào vẫn tốt hơn là đánh nhau trận. Ở quan ngoại có rất nhiều thế lực, có thêm bọn họ cũng hơn phần thắng, tốc độ thống nhất các bang phái có thể nhanh hơn rất nhiều.

      “Haha, tôi còn có nhân tình lớn hơn muốn đưa cho đấy.”

      Tiễn Kỳ thấy hai bên chuyện rất thuật lợi mở miệng, để làm cho Tiễn Đại Đầu có thể nhanh chóng quyết định hợp tác vào thời điểm này, đương nhiên có giúp đỡ rất lớn của Tiễn Kỳ.

      Mới vừa rồi Triển Thất cảm thấy hứng thú với việc Tiễn Kỳ , bây giờ nghe nhắc lại lần nữa vừa cầm cốc trà lên uống vừa đợi.

      “1000 tinh binh Tiễn bang đều quy thuận Diễm bang, thấy thế nào?”

      Tiễn Kỳ vừa xong khiến cho Triển Thất sửng sốt, đây chính là nửa số người của Tiễn bang, hơn nữa còn là tinh binh, ấy muốn làm cái gì đây?

      “Nhưng phải có điều kiện.”

      nghe chút .”

      tại Diễm bang rất thiếu người, cho nên nếu có thêm số lượng lớn người Bạch bang đến có thể đó là niềm vui lớn vượt ngoài mong đợi của tất cả mọi người rồi.

      Mặc dù đánh Bạch bang rất dễ dàng, nhưng bây giờ bọn họ hợp tác với Chu Tước môn, cho nên thực lực tăng lên gấp mấy lần, muốn đánh thắng có thể phải trả cái giá đắt.

      “Những người này đều là người của Tiễn bang, bọn họ đều do tôi huấn luyện, tôi mang bọn họ đến Diễm bang, tôi bảo đảm cho ai khi dễ bọn họ.”

      Khi Tiễn Kỳ câu này bộ dáng có chút nũng nịu, Triển Thất rất ràng, làm vậy là để cho Tiễn Đại Đầu nhìn, nếu bình thường trực tiếp thẳng, làm sao lại có dáng vẻ thế này chứ. Mặc dù Tiễn bang muốn đổi nghề làm ăn, nhưng dù sao vẫn có số người thích cách làm ăn như vậy. Cuộc sống của bọn họ là cuộc sống vết đao liếm máu, cho nên sáp nhập vào Diễm bang là lựa chọn tốt nhất. Tiễn Kỳ lo lắng Diễm bang cách nào khống chế bọn họ hoặc là khi dễ những người đó, cuối cùng gây chuyện náo động, nên ấy làm vậy cũng là vì muốn tốt cho Tiễn bang và cho cả Triển Thất.

      Tiễn Kỳ càng tốt với càng khiến Triển Thất thêm áy náy, xem ra nên với ấy chân tướng sớm chút.

      Sau khi giải quyết tốt những việc ở đây Triển Thất quay trở lại Diễm bang, hết tất cả mọi chuyện cho Văn Nhân Mạc và Thích Thiên nghe, hai người rất cao hứng, như vậy bọn họ có thể chuyên tâm đối phó Bạch bang rồi.

      “Tam đệ có mặt mũi nha, quả nhiên sức quyến rũ so ra còn lớn hơn đại ca.”

      Thích Thiên cười đùa với Triển Thất, tuổi của Thích Thiên lớn hơn Triển Thất nhiều, hơn nữa bất luận là mặt nào cũng mạnh hơn Triển Thất, cho nên nếu Triển Thất là nhị đương gia, là tam đương gia có vẻ rất kỳ quái, nên lập tức điều chỉnh, bây giờ Triển Thất là tam bang chủ, gọi Triển Thất là tam đệ.

      Văn Nhân Mạc chỉ cười trộm, cũng quên những lời Long Mai trước lúc rời , xem ra lúc trước Triển Thất bị thương nên nể mặt mũi mà bỏ qua, về sau nhất định đòi lại. Nếu Tiễn Kỳ mà biết chuyện Triển Thất là phụ nữ, đến lúc đó cùng hợp lại với Long Mai biết có chịu đựng được .

      Triển Thất nghĩ nhiều như vậy, trong lòng còn thầm tự luyến, nếu thực người đàn ông, nhất định cưới rất nhiều vợ.

      Ba ngày sau, Tiễn Kỳ mang theo người đến chính thức trở thành người của Diễm bang, cho nên rất nhanh Bạch bang chỉ sợ gặp phải vấn đề nghiêm trọng rồi, chờ sau khi sắp xếp xong xuôi mọi chuyện cũng có gì phải lo lắng nữa.

      Kể từ khi Tiễn Kỳ đến Diễm bang, Diễm bang lại có thêm lời đồn đại, chính là đại tiểu thư Tiễn gia muốn gả cho ddlqdtam đương gia của Diễm bang. Đồ cưới đúng là tiền khoáng hậu ở Bạch Thành, thậm chí ở quan ngoại cũng có, đó là chuẩn bị 1000 đệ tử có lực chiến đấu siêu cường của bang phái.

      Sau khi Tiễn Kỳ dẫn người đến Diễm bang, tin đồn xuất rất nhiều, tin đồn chủ yếu vẫn là về Triển Thất và Văn Nhân Mạc, giờ lại có thêm Tiễn Kỳ nữa, đoạn cuộc tình tay ba khắc cốt ghi tâm cứ như vậy mà bắt đầu lan rộng.

      Có người , nữ nhân của Tiễn lão đại quá mức hung hãn ai dám cưới, nếu có đồ cưới phong phú có người nào muốn cưới.

      Còn người khác lại , là do Tiễn lão đại rất sủng ái con , trước kia vợ, cả đời chính cưới người, dù sau khi vợ chết cũng chịu tái giá, vợ chồng ông chỉ sinh hạ đứa con đương nhiên là muốn cưng chiều lên trời cao rồi. Vì vậy sợ sau khi gả bị khi dễ, nên cho dẫn theo ngàn người tới đây.

      Còn có người , Tiễn lão đại sợ Diễm bang giúp đỡ cho nên muốn gả con cho tam bang chủ để hòa thân.



      Tóm lại, mặc kệ lời đồn đại như thế nào, nhưng có thể khẳng định là, ban đầu chính tam đương gia thắng tỷ võ cầu hôn, bây giờ Tiễn đại tiểu thư gả tới rồi. Có người chúc phúc, cũng có người chờ xem náo nhiệt, nhưng nhiều nhất chính là muốn xem Triển Thất lựa chọn thế nào, là chọn đại bang chủ, là người mà bọn họ kính ngưỡng nhất, hay là chọn nương xinh đẹp, kiều diễm? Mặc dù ở Diễm bang tất cả đều là đàn ông, nhưng có ai quy định đàn ông bát quái chứ.

      “Thất Thất, rốt cuộc là thích người nào vậy, hôm nay ràng cho tôi, nếu người thích là Văn Nhân Mạc, tôi tuyệt đối cưỡng cầu, như vậy chúng ta cả đời làm bằng hữu. Nhưng nếu là do Văn Nhân Mạc ép buộc , thế nếu liều cái mạng này tôi cũng muốn ngăn cản ta.”

      Lúc đầu nghe tin đồn, Tiễn Kỳ thèm để ý, nhưng nghe nhiều cũng khó tránh khỏi nghĩ biết có vậy hay . Tính tình của khá nóng nảy, nếu có nghi vấn nhất định phải hỏi cho . Cho nên, ngay tối hôm đó liền gọi Triển Thất vào phòng để hỏi chuyện này. rất thích Triển Thất nhưng nếu Triển Thất cự tuyệt, như vậy sau này cũng chỉ có thể làm bằng hữu, nhưng nếu ấy cự tuyệt, hạnh phúc của ddlqdmình chính mình tự tranh thủ giành lấy.

      Nhìn Tiễn Kỳ như vậy tâm Triển Thất có chút phát run, vốn muốn tìm cơ hội thích hợp cho biết, có thể giống như trường hợp Long Mai trước đây. Nếu là ban đầu lão đại cũng kêu chuyện tốt rồi, cũng cần lúng túng như bây giờ.

      Chỉ là mặc kệ như thế nào, chuyện này cũng thể kéo dài thêm nữa, cho nên quyết định thẳng với Tiễn Kỳ: “Tôi và chuyện, sau khi nghe xong nhất định phải bình tĩnh…”








      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHƯƠNG 69 MÊ HUYỄN TRẬN


      Editor: White Silk-Hazye


      "Tôi với chuyện chút, sau khi nghe xong nhất định phải bình tĩnh…….”


      Triển Thất ổn định lại tinh thần, nên quyết định chuyện này cho Tiễn Kỳ biết, còn kéo dài như vậy chắc chắn càng rắc rối hơn.


      " , dù cho đáp án là gì tôi đều có thể chấp nhận được.”


      Tiễn Kỳ cho rằng Triển Thất muốn cho biết đáp án, cũng có chút lo lắng, nhìn dáng vẻ này của Triển Thất, chẳng lẽ là muốn từ chối sao?


      " ra, tôi là……."


      “A."


      Triển Thất cách nào có thể ra được, cho nên trực tiếp cầm tay của Tiễn Kỳ đặt lên ngực cửa . Cảm giác mềm mại làm cho Tiễn Kỳ sợ hãi la lên, đầu óc nhất thời phản ứng kịp, này cuối cùng xảy ra chuyện gì.


      Tiễn Kỳ bị Triển Thất bịt miệng, hoảng sợ mà trợn to hai mắt nhìn Triển Thất biết lúc này phải làm thế nào.


      " ra tôi là nữ.”


      Sau khi Triển Thất thấy Tiễn Kỳ ổn hơn nhiều kéo ngồi xuống , chẳng lẽ ấy muốn là đàn ông, cho nên đối với chuyện là nữ chấp nhận được.


      "Long Mai có biết ?"


      "Có, lần trước khi tôi bị thương ấy biết rồi


      "Tôi cần yên tĩnh chút nên về trước đây.”


      "Tam bang chủ, tốt rồi, Bạch bang đến đây."


      Khi Tiễn Kỳ vừa muốn rời người thuộc hạ chạy đến, hai người các vừa nghe xong, cũng rất kinh ngạc, bây giờ Tiễn bang dẫn theo người đến Diễm bang, Bạch bang thể có hành động nhanh như vậy nha, chẳng lẽ tình hình xảy ra chuyện ngoài ý muốn.


      "Thông báo cho Bang chủ chưa? Bạch bang làm sao lại đột nhiên đánh lén như vậy?”


      " thông báo cho Bang chủ rồi, bây giờ thuộc hạ mang ngài qua đó.”


      "Còn ngơ ngác cái rắm, mau nhanh dẫn đường cho lão nương, con mẹ nó, lão nương trong lòng bực bội có chỗ phát tiết đây, đến đúng lúc lắm, xem lão nương có giết sạch cái bọn khốn kiếp này ."


      "Tiễn Kỳ cẩn thận đó.”


      Sau khi Triển Thất và Tiễn Kỳ ra, người thuộc hạ kia cũng có rời , nguọc lại là cuối đầu xuống chờ hai người bọn họ, điểm này để cho Triển Thất cảm thấy rất kì quái, với lại ở bên ngoài cũng có nghe thấy thanh đánh nhau. thuận miệng liền hỏi câu, người này trở lời rất bình thường, nhưng chính là quá mức bình thường cho nên Triển Thất mới cảm thấy có vấn đề. Nếu như ở thời khắc quan trọng như vậy mà người này còn có thề rãnh rỗi đứng đây chờ hai người các , gặp người khác sớm ra giết địch rồi. Ngay lúc định vạch trần người này bất thình lình tấn công Tiễn Kỳ.


      Triển Thất thấy vậy hét lên tiếng Tiễn Kỳ lập tức phản ứng kịp, có thể xem như là cao thủ, người bình thường hoàn toàn thể làm bị thương được. Cái người đánh lén này mặc dù có chút công phu cơ bản, nhưng thể đánh thắng được, đến mấy chiêu liền bị giết chết. Đúng lúc này ở xung quanh lại xuất them đám hắc y nhân, bọn họ đồng loạt đánh về phía Triển Thất và Tiễn Kỳ, chủ yếu chỉ là tấn công Tiễn Kỳ nhiều hơn.


      "Đám người khốn kiếp này.”


      Tiễn Kỳ vừa đánh vừa chửi, tối nay tâm tình của vốn dĩ tốt, bây giờ lại có người muốn bị đánh đưa đến cửa làm sao có thể bỏ qua được, càng đánh càng hăng. Vết thương của Triển Thất tốt lên rất nhhiều, cho nên cũng để bọn người trong mắt, hai người bọn hô phối hợp ăn ý chê vào đâu được, rất nhanh người bị giết hơn phân nửa. Nhưng những hắc y nhân này vừa chết được nhóm lại đến thêm nhóm nữa, giống như là thể nào giết hết được vậy. Hơn nữa kỳ quái nhất chính là, bọn họ ở bên này đánh nhau lâu như vậy, lại ai đến đây, nếu như Triển Thất ở bên này xảy ra chuyện gì, Văn Nhân Mạc chác chắn là người đầu tiên xuất , như thế nào bây giờ ngay cóả cái bóng cũng thấy.


      Triển Thất càng đánh càng cảm thấy có cái gì đó đúng, chuyện này quá bất hường, Tiễn Kỳ cũng nhìn ra, tối nay chắc chắn đơn giản chỉ là đánh lén như vậy. Ban đầu cho là dẫn theo người đến Diễm bang nên Bạch bang mới phái người đến muốn giết , bây giờ nhìn lại nếu là muốn giết chứ, phải phái cao thủ đến đây, thoáng cái đến nhiều người như vậy, ràng là muốn giữ chân hai người bọn họ, đây cuối cùng là có mục đích gì.


      "Nhanh chóng giải quyết , chuyện này đơn giản.”


      "Được.”


      Vốn là còn muốn bắt sống hai người, bây giờ đều là đao giải quyết trực tiếp bị mất mạng.


      "Ngừng thở."


      Những người này vừa chết được nhóm nhóm khác xuất, căn bản là giết hết, nếu cứ tiếp tục đánh như vậy, sớm muộn gì cũng bị mệt chết, cho nên Triển Thất quyết định dùng độc để giải quyết, trong khoảng thời gian ngã bệnh, pha chế chút ** dược, các loại độc dược, bây giờ cũng có chút tác dụng rồi.


      "Đây là gì?”


      Sau khi Triển Thất đem dược rải ra ngoài chyện kỳ lạ xảy ra, những người này chút cũng có phản ứng, vẫn ngừng chém tới hai người bọn họ.


      Những loại dược này Triển Thất đều thử qua mấy lần, hiệu quả rất tốt mà, lượng thuốc mê kia cho dù làm cho con voi ngất xỉu cũng dư sức, bây giờ đối với những người này lại có tác dụng, cái này rất cổ quái nha.


      "Đứng yên đừng nhúc nhích."



      Trong khi Triển Thất nghi ngờ bên ngoài truyền đến thanh của Văn Nhân Mạc, đối với Văn Nhân Mạc Triển Thất là tin tưởng, cho nên lập tức lôi kéo Tiễn Kỳ ngừng lại. Nhưng họ vừa dừng lại, những người đó liền muốn cầm đao chém các , cho nên lúc đao sắp chém đến mặt trong nháy mắt theo bản năng định đánh trả.


      "Đừng đánh trả, đây đều là giả tượng(*).”


      (*) tượng giả


      "Giả tượng? " Văn Nhân Mạc lại câu, lúc này đến bên cạnh , ôm vào trong lòng đứng yên tại chỗ, mà Thích Thiên ôm lấy Tiễn Kỳ muốn phản kháng.


      Khi bọn họ đều đứng yên tại chỗ chuyện kỳ lạ xảy ra, cây đao vừa muốn chém lên người bọn họ đột nhiên biếm mất, mấy hắc y nhân vừa đánh với các cũng biến mất, mặt đất chỉ còn lại cỗ thi thể.


      "Lão đại, đây là sao?"


      Chuyện này rất kỳ lạ, cho nên sau khi những người đó biến mất Triển Thất liền hỏi.


      "Em sao chứ, , vào trong rồi .”


      Sau khi Văn Nhân Mạc kiểm tra cơ thể của Triển Thất, phát chỉ có chút suy yếu cũng có bị thương mới mang vào trong phòng.


      "Tối nay và Thích Thiên thảo luận chuyện làm sao để đối phó với Bạch bang, lúc này có người gõ cửa, em bị thương, vừa nghe liền lập tức chạy ra ngoài, nhưng vừa chạy ra liền cảm thấy bất thường, quá yên tĩnh rồi, xung quanh chút thanh cũng có. Buổi tối cho dù có yên tĩnh đến thế nào, cũng có thể có người nào như vậy, ngay cả người tuần tra ở gần đó cũng có, nghĩ đến đây liền bắt cái người đó lại muốn tra hòi chút, nhưng cũng đợi bắt , bắt đầu đánh lén , đao liền chém về phía .”


      "Có phải là sau khi chém chết liền xuất đám hắc y nhân vây đánh, sau đó làm sao cũng giết được hết đám người kia, giết chết nhóm liền xuất them nhóm khác.”


      Triển Thất nghe Văn nhân Mạc chuyện xảy ra ở bên kia giống hệt với chuyện xảy ra ra ở bên các , đều là sử lấy các lý do để dụ các ra ngoài.


      "Đối với những tên tiểu lâu la này tôi và đại ca căn bản là để vào trong mắt, trong lòng của ta nhớ Tam đệ, cho nên muốn đánh nhanh thắng nhanh. Nhưng lúc đó lại xuất loại tượng kỳ quái như cậu vừa mới , loại tượng này cùng loại mà đại ca từng thấy qua ở trong cuốn sách, nghe đây là loại trận pháp, phối hợp với chút mê huyễn dược, có thể khiến cho người ta sinh ra ảo giác. Mục đích của bọn họ chính là muốn để cho người sống từ từ suy yếu rồi gục ngã, lúc này có người xuất giết chết những người mất khả năng chiến đấu, điều này cũng có thể là tự mình đánh mình.”


      "Loại trận pháp này còn ai bày nữa rồi, hơn nữa muốn chế ra loại thuốc kia cần phải trả cái giá rất lớn, cho nên loại trận pháp này hầu như là thể nào thực , khi đó cũng chì là nhìn qua chút, nghĩ rằng đời này có người có thề nghiên cứu ra được. Đây chỉ là trận pháp sơ cấp, những người ở trong trận pháp này đề là ảo giác,chỉ cần ngừng lại là được. Chỉ là nếu luyện đến cao cấp, như vậy khó làm.”


      "Cao cấp như thế nào?”


      "Bên trong trận pháp cao cấp những người đó mặc dù là ảo giác, nhưng so với trận pháp sơ cấp chính là những người xuất ở trong Mê Huyễn trận cũng có thề tấn công người, nếu như đem người bố trí trận pháp giết chết vĩnh viễn bị vây ở trong trận, chết ngừng."


      Sau khi nghe Văn Nhân Mạc Triển Thất hoàn toàn hôn mê, cái thời kỳ này mặc dù cùng bối cảnh lịch sử mà biết khác biệt mấy, nhưng thực tế khác biệt lớn. Lại có loại nghịch thiên như vậy xuất .


      "Ngoại trừ giết chết người bố trí trận pháp ra còn có cách nào khác ?”


      "Bây giờ còn chưa biết, trận pháp này chỉ thấy qua ở sách, cảm thấy rất giống, hôm nay thử qua quả nhiên hiệu quả. Người bày trận này ràng phải cao thủ, trận pháp này giống như là vừa mới học được lâu, cho nên chúng ta mới có thể dễ dàng phá.”.


      Triển Thất trong lòng thầm cảm thán, đánh giá thế giới này quá thấp, cho nên luôn ở trong tình thế bị động, lien tiếp gặp nguy hiểm, nếu như có Văn Nhân Mạc, rất có thể sống được cho đến bây giờ. Sau khi lần nữa nhận thức thế giới này, nhất định phài trở nên mạnh hơn, bây giờ coi như là người đến từ tương lai cũng hề chiếm ưu thế gì. Thế giới này nhân tài rất nhiều, cho nên nhất định phải càng cố gắng them mới được.


      "Đừng lo lắng, nghĩ biện pháp để phá trận này, bây giờ lên trước xem xét tình hình thế nào.”


      Lần này đối phương có thể chỉ là dò xét, cũng có dùng trận này với quy mô lớn, chỉ là sử dụng trận pháp này ở bên ngoài phòng của Bang chủ và các Đường chủ. Xem ra bọn họ cũng có nắm chắc là trận pháp này có hiệu quả hay , hay là có thể là có đủ khả năng thi triển trận pháp này đối với cả Diễm bang.


      “Chuyện gì xảy ra?”


      Khi Văn Nhân Mạc và Triển Thất đến sân của vị Đường chủ cuối cùng nghe được tiếng khóc thút thít, vào trong mới phát là những nữ quyến khóc.


      "Bang chủ, bên chúng ta lúc đầu cũng biết trân pháp này, cho nêntừ đầu đến cuối đều chiến đấu với nhóm người hắc y nhân kia. Triệu đường chủ bởi vì lúc trước bị ngã bệnh, chúng ta có bảo vệ tốt, cho nên ông ấy hi sinh, chỉ là bắt được tù binh


      Triển Thất nhìn thoáng qua, trả lời câu hỏi chính là Thạch Lỗi người mà lần trước vì để tìm ra nội gián mà tổ chức cuộc thi đấu súng biểu rất tốt. Sau lần đó ta trở thành Đà chủ là thuộc hạ của Triệu đường chủ, Triền Thất từng hỏi qua Triệu đường chủ mấy lần, ông là người này rất tốt, năng lực làm việc rất mạnh, nhưng chính là người nghiêm túc, cũng chuyện với người khác.


      Loại người như vậy, nêu như phải là chủ động hỏi chắc chủ động trả lời, nhưng vừa nãy người mà Văn Nhân Mạc hỏi ràng là người khác, vậy mà cậu ta lại mở miệng trả lời, đây là sao? Là muốn lưu lại ấn tượng tốt trước mặt Văn Nhân Mạc, lên làm Đường chủ? Hay là có quan hệ rất tốt với Triệu đường chủ, cho nên mới phải như vậy? Chỉ là mặc kệ là loại nào, Triển Thất lại lần nữa lưu tâm người này.


      "Triệu đường chủ là vì Diễm bang mà chết, hãy chon cất tốt, hãy sắp xếp tìm cho người thân của ông ấy chỗ ở tốt, sau này cuộc sống của họ là do Diễm bang chịu trách nhiệm.”


      Văn Nhân Mạc đối xử với thuộc hạ đều rất tốt, hơn nữa đối với người thân của bọn họ cũng rất tốt. Bây giờ Triệu đường chủ chết, con của ông ấy bị mồ côi nhất định phải nuôi, sau đó Thích Thiên lại an ủi nhà của Triệu đường chủ rồi mới rời .


      "Mang tù binh đó theo, cậu cũng theo.”


      Trước khi Văn Nhân Mạc gọi Thạch Lỗi theo, Triển Thất phát cậu ta có vấn đề, Văn Nhân Mạc cũng phát .
      Last edited: 6/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70: Sờ qua làm sao?

      “Mày làm người Bạch Bang phái tới?”

      Văn Nhân Mạc và Triển Thất ngồi ghế, thẩm vấn tên tù binh nằm dưới đất, ra họ cũng biết tên này là từ đâu tới, làm vậy trước hết để thả lỏng cảnh giác, mới lộ ra sơ hở.

      “Hừ, Bạch Bang sao, cho các người biết các người còn sống được mấy ngày nữa đâu.”

      Thấy trả lời trực tiếp như vậy Văn Nhân Mạc và Triển Thất có chút ngoài ý muốn, theo lý thuyết, loại này phải kiểu dáng cao ngạo mặc kệ bị bức hay ép đều mới đúng? Chẳng lẽ phải người của Bạch Bang.

      “Các ngươi nhanh chóng thả ta ra, tiểu gia ta trở về suy nghĩ lại mà buông tha các ngươi, nếu .”

      “Nếu sao?”

      Triển Thất nhìn nở nụ cười, người này ai khác là con trai của người quen cũ tiền nhiệm bang chủ Bạch bang Bạch Hoàn, lúc ấy phải chạy trốn mới đúng, làm sao lại xuất ở Diễm bang, còn có khẩu khí lớn như vậy.

      “Hừ, tại Chu Tước môn quyết định để ta làm bang chủ Bạch bang, nếu các ngươi dám làm gì với ta, Chu tước môn biết được nhất định diệt Diễm bang.”

      Quyết định? Chu Tước môn đến cùng là giở trò gì, sao có thể để tới Bạch bang làm bang chủ? Triển Thất nghi hoặc nghĩ, nhìn bộ dáng của phải cố ra vẻ mạnh miệng. Đến cùng xảy ra chuyện gì, Chu Tước môn thay đổi chiến lược? Nghe bang chủ kia là thân tín do người Chu Tước môn phái xuống, như vậy tuyệt đối thay đổi bang chủ.

      “Giải xuống trước.”

      “Lần này Thạch đà chủ có công biểu trước đây cũng rất tốt, tại tiếp nhận vị trí của Triệu đường chủ , ngươi cũng xuống , an bài chuyện bên kia tốt chút.”

      Triển Thất và Văn Nhân Mạc liếc nhìn nhau sau đó sai người dẫn tên kia trước.

      “Lão đại, lần này thấy thế nào?”

      hoài nghi chuyện này cùng chuyện Bạch Quang lần trước có liên quan, cho nên mới phái Bạch An Huy làm bang chủ, chúng ta cứ theo hướng này mà .”

      “Em cũng nghĩ vậy, bất quá Bạch Quang lần trước bị đưa vào kĩ viện lâu sau nhiễm bênh chết rồi. chết rồi sau này còn ai bán mạng vì nữa, vậy tên kia cùng bọn họ có quan hệ gì đây?”

      Bạch Quang bị Triển Thất bắt được ném cho mười tên ăn mày chơi bảy ngày bảy đêm, sau đó lại đưa ta tới kĩ viễn, nghe làm ăn cũng tốt lắm, Bạch Bang có rất nhiều người hận ta, cho nên bộ phận khách hàng đại bộ phận đều là người Bạch bang, có thể nghĩ, gặp người mình oán hận nên tìm mọi cách, muôn vàn tra tấn, nên lâu sau cơ thể liền nhiễm bệnh nặng mà chết.

      “Chuyện này đối với chúng ta cũng phải là tin tốt, em nghĩ thử xem, đảm nhiệm vị trí ở Bạch bang lâu như vậy cũng phải là nhân vật đơn giản, vất vả mới lấy được vị trí bang chủ sao lại chấp nhận cứ như vậy mất , cho nên Bạch bang chắc chắn nội loạn.”

      “Cái đó, em có việc cần trước.”

      Sau lúc đại sảnh chỉ còn lại hai người bọn họ Văn Nhân Mạc trực tiếp ôm Triển Thất vào lòng, bàn tay thành luồn vào trong áo Triển Thất. Thản nhiên vừa chuyện vừa xoa nắn, sau tối hôm đó Triển Thất cố ý lảng tránh Văn Nhân Mạc, Văn Nhân Mạc cũng biết nghĩ gì, cho nên cũng ép buộc .d’đ/l/q'd Chỉ là từ đêm hôm đó về sau có khả năng bình tĩnh được, mỗi ngày đều nghĩ tới khắc** kia, lâu rồi chưa được chạm vào người .

      cầu mỗi ngày làm gì , chỉ cần mỗi ngày ôm tí, sờ chút, buổi tối cùng nhau ngủ là tốt rồi------ ngủ đơn thuần. Bây giờ vất vả lắm mới có cơ hội ở chung với nhau, sau có thể buông tha được, nhất định phải đem khoảng thời gian mong nhớ này đòi lại hết.

      “Em mình cần rồi, mau lấy móng vuốt của ra.”

      Triển Thất thấy mình mà Văn Nhân Mạc chút cũng có phản ứng, giống như suy nghĩ, nhưng bàn tay to vẫn ngừng sờ tới sờ lui.

      “Ưm……Ưm…”

      Triển Thất sốt ruột liền mở miệng mắng, định lôi cái tay thối của Văn Nhân Mạc ra ngoài, vừa động Văn Nhân Mạc liền phục hồi tinh thần, nhìn ngừng bị giày vò trong lòng, còn có cánh môi mê người kia liền cúi đầu hôn xuống. Hương vị của vẫn ngọt ngào như trước, hôn lúc mới luyến tiếc buông ra.

      khí trong phòng nóng lên, tiếng thở dốc ngừng, mảnh mờ ám.

      Chờ hôn đủ mới buông ra, Triển Thất oán hận ở trong long thở hổn hển, tên này sao hô hấp lại tốt như vậy, chẳng lẽ cần thở sao?

      “Vô lại, Lão sắt quỷ.”

      Triển Thất mỗi lần ở trước mặt Văn Nhân Mạc đều trở nên ngây thơ, có lẽ chỉ có ở trước mặt , mới giống người phụ nữ.

      “ừ, nhớ ngày đó phải chủ động nha, muốn sắc, người nào đó so với còn sắc hơn đó.”

      Văn Nhân Mạc vừa vẻ mặt Triển Thất liền 囧, vất vả mới quên chuyện tình đêm đó, ngày đó biết có phải bị quỷ nhập hay , sao mình lại làm ra chuyện đó, có điều nhớ tới chuyện đó, liền nghĩ ra cách phản kích lại.
      “Lão đại, động tác ngày đó của trông rất thành thạo, phải mỗi ngày buổi tối đều tự mình làm chứ.”

      Triển Thất cười vô cùng mờ ám,nhớ lần đó thành thạo lắm ra tay giúp đỡ bây giờ nghĩ lại liền nở nụ cười xấu xa, lúc ấy nghĩ nhiều, bây giờ suy nghĩ lại, nếu bình thường làm, sao biết được.

      “Đừng lộn xộn, nếu liền ăn em.”

      Triển Thất ở trong lòng Văn Nhân Mạc nhích tới nhích lui, động tác làm tiểu Văn Nhân Mạc cứng lên, như muốn thoát khỏi trói buộc để cùng chào hỏi, hề bị Văn Nhân Mạc khống chế. cũng mượn có này để giảm bớt xấu hổ, cũng là đàn ông có được , hơn hai mươi năm chạm vào phụ nữ, làm sao lại có nhu cầu sinh lí, thời điểm có nhu cầu đương nhiên là tự mình giải quyết.

      Văn Nhân Mạc xong Triển Thát động, tại người đàn ông này quá nguy hiểm, cẩn thận có thể ăn luôn. d’đ/l/q'dNhưng bây giờ ở trong phòng họp, chừng còn có người tới, hơn nữa bên ngoài cũng có người hợp tác, nếu có thanh gì truyền ra cũng tốt.

      “Vậy có thể lấy tay của ra ?”

      Choáng nha cho động, còn nhàn rỗi.

      “Như vậy có thể giúp của em lớn hơn.”

      Đồ đàn ông vô sỉ, Triển Thất muốn đập chết .

      “Em yên tâm, chỉ cần em muốn, vẫn chờ em. biết bây giờ em vẫn còn , hơn nữa bây giờ loạn thế, đợi em trưởng thành, cũng đủ năng lực mang lại cảm giác an toàn cho em sau đó em liền gả cho có được ?”

      Những lời này Văn Nhân Mạc để trong lòng rất lâu rồi, bây giờ rốt cuộc ra. Nghe những lời này cảm động là giả, cho dù ở đại cũng nguười phụ nữ dễ có cơ hội tìm được người đàn ông lí tưởng như vậy, huống chi cái thời đại thê thiếp thành đàn này.

      ra phải em muốn, chỉ là chưa chuẩn bị tốt tâm lí, cho em chút thời gian được ?”

      Triển Thất sau khi xong chủ động hôn lên môi , Văn Nhân Mạc biết Triển Thất có suy nghĩ khác người, vì có điều tra về biết còn có vị hôn phu, hơn nữa hình như rất ta, bây giờ nghe như vậy cảm thấy vô cùng cao hứng. Cho nên để mặc kéo xuống triền miên hôn môi.

      còn muốn.”

      Đều đàn ông vô lại, những lời này chút cũng sai, lùi bước liền muốn được voi đòi tiên. Mới vừa rồi còn chính nghĩa tuyệt ép buộc , giờ lại suy nghĩ làm chuyện đó rồi.

      “Đây là ban ngày, hơn nữa bên ngoài nhiều người như vậy.”

      ra tên đàn ông này trong quá trình hôn môi kéo tay cầm vào tiểu Văn Nhân Mạc, còn vô sỉ cầu động. Bây giờ có thể ăn , nhưng tạm giải quyết cho đỡ thèm vậy.

      “Cũng phải lần đầu tiên sợ cái gì, lần trước nhiều người ngoài nghe như vậy em cũng để ý, làm lần nữa có sao.”

      Văn Nhân Mạc cũng bắt đầu cò kè mặc cả với , nhớ thời điểm diễn trò cho bọn Long Mai nghe kêu rên vô cùng lớn.

      Triển Thất bây giờ muốn cự tuyệt cũng được, tên này dám cầm lấy tay rồi tự mình động, nhìn nhẫn nhịn cực khổ như vậy cũng mềm lòng giúp .

      Người bên ngoài phòng họp chợt nghe thấy thanh quỷ dị, còn có tiếng rên trầm thấp của đàn ông. Người trong Diễm bang ngoại trừ Văn Nhân Mạc có người nào hay bụi hoa, vừa nghe thấy thanh liền biết trong phòng làm gì. Trong lòng cũng đồng thời suy nghĩ, cho dù bang chủ người suy nghĩ cẩn thận cũng nên làm giữa ban ngày vậy chứ, làm cho đám đàn ông hận thể kiếm phụ nữ phát tiết.

      Khi hai người từ trong phòng họp ra trời cũng tối, buổi chiều vốn có nhiều người tìm đến, nhưng vừa tới cửa nghe thấy thanh kia liền tự động quay trở về. Văn Nhân Mạc bị vô lại quyết định vô lại tới cùng,d’đ/l/q'd lần lại lần, cuối cùng Triển Thất mệt mỏi tới tay cũng nâng lên được mới bị ôm trở về. khỏi suy nghĩ, nếu có ngày bị ăn , có thể xuống giường được hay .

      Sáng sớm hôm sau Văn Nhân Mạc tinh thần phơi phới giúp Triển Thất ăn cơm, bởi cánh tay còn sức lực. Thích Thiên thấy Văn Nhân Mạc như vậy cũng quá ngạc nhiên, bởi vì chiều hôm qua có nghe chuyện tình của bọn họ trong phòng họp, hơn nữa tối qua bọn họ cũng ngủ cùng phòng với nhau.

      “Hôm nay tâm tình đại ca tốt, sao lại thấy Tam đệ, chẵng lẽ ở cùng với Tiễn Kỳ, hai người đúng là trai tài sắc trời sinh đôi nha.”

      Thấy như vậy liền nhịn được trêu chọc hai câu, ai bảo ta mấy ngày nay đều vác cái mặt trầm nửa đêm lôi kéo uống rượu. Thích Thiên rất trung thành với Văn Nhân Mạc cũng ngại chuyện Văn Nhân Mạc với Triển Thất ở chung với nhau, tuy rằng hai người đần ông ở chung có hơi chấp nhận được, nhưng chỉ cần đại ca có thể sống vui sướng hạnh phúc, chuyện gì cùng quan trọng.

      tôi cùng ai chỗ, cho biết, nếu dám huỷ hoại thanh danh của lão nương tôi liền thiến .”

      Văn Nhân Mạc còn chưa trả lời Tiễn Kỳ cướp lời trước, tới đây tìm Triển Thất, nghĩ tới lại nghe thấy tên mình.

      “Chẵng lẽ đúng sao? Tối hôm qua tôi còn nghe huynh đệ tôi bảo với bọn họ phải Tam đệ tôi lấy chồng, thế nào hôm nay lại phủi sạch quan hệ rồi.”

      Tiễn Kỳ biết Triển Thất là phụ nữ về sau liền cố ý ra ngoài truyền tin tức hai người sắp kết hôn, đây là cố ý, cũng muốn như vậy buông tha Triển Thất, còn dùng bồ câu đưa thư kêu Long Mai trở về.

      “Cho dù chúng tôi muốn kết hôn nhưng tại còn chưa thực , như vậy phải là huỷ danh dự của tôi sao?”

      Tuy rằng bình thường Tiễn Kỳ thích dùng vũ lực giải quyết vấn đề, nhưng có nghĩa là thể .

      “Nha, ra Tiễn Kỳ nương cũng để ý danh dự.”

      “Đương nhiên, lỡ sau này Triển Thất cảm thấy tôi là phụ nữ tuỳ tiện làm sao bây giờ.”

      “Vậy nếu tôi cho Tam đệ người mà muốn gả bị người khác ôm qua, còn sờ qua thế nào?”
      Last edited: 6/5/16
      ThiênMinh thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 71: Bắn ra lửa mạnh.

      “Vậy nếu tôi cho tam đệ là nữ nhân muốn gả cho là người từng bị ôm qua, sờ qua như thế nào?”

      Nghe Thích Thiên vừa xong, khuôn mặt Tiễn Kỳ đỏ như muốn ra máu vậy.

      Hôm đó ở phòng Triển Thất ra ngoài cửa gặp người của Bạch bang bày trận Thích Thiên ôm lấy , sau đó tay trùng hợp đặt lên ngực , còn vô tình chạm vào nữa. Chuyện này nếu để Triển Thất biết chắc nhảy dựng lên, tình cảm của bang chủ Diễm bang là tốt, lần đầu tiên gặp mặt sờ vào ngực rồi.

      Mặc dù Tiễn Kỳ rất cởi mở, nhưng dù sao cũng là phụ nữ, còn là ở xã hội nửa phong kiến, cho nên phụ nữ bị người khác nhắc tới chuyện bị sờ ngực tự nhiên cũng xấu hổ, nhưng có điều Triển Thất là ngoại lệ. Dù Tiễn Kỳ có chút thẹn thùng, nhưng cũng là ngoại lệ, mặt đỏ hồng phần lớn là do tức giận, hận chết người đàn ông lấy chuyện đó ra cợt nhã, cho nên trực tiếp vung roi da lên đánh nhau.

      Dĩ nhiên Thích Thiên có thể tránh được, dù sao cũng chấp nhặt với phụ nữ. Lại , làm hết mọi chuyện như vậy cũng vì đại ca và tam đệ, biết hai người bọn họ có thông cảm cho phần tâm ý này của ?

      Văn Nhân Mạc nhìn hai người đánh qua đánh lại chẳng những tức giận mà tâm tình còn rất tốt, qua nhiều năm ddlqdnhư vậy đây là lần đầu tiên Thích Thiên tiếp xúc với phụ nữ, cậu ta cũng từng giống như , chưa bao giờ chuyện với nữ nhân vượt quá ba câu, xem ra tối nay phải cho Triển Thất nghe chuyện tốt này rồi.

      lâu sau, Tiễn Kỳ biết đánh cũng đánh lại, cũng được nên tức giận quyết định rời , đợi sau khi hai người kia mới bắt đầu bàn bạc công việc, gần đây Bạch bang điều lực lượng ở xung quanh, xem ra chẳng mấy chốc náo động thôi.

      “Đại bang chủ, có người gởi lá thư này cho nhị bang chủ.”

      Văn Nhân Mạc vừa nghe có người đưa tin lập tức đoán được là ai đưa đến, nhất định là do bọn họ bắt được Bạch An Huy nên người giấu mặt ngồi yên. Qủa nhiên là tin do người kia đưa tới, tin cho biết ý tứ đại khái là bảo bọn họ nhanh chóng thả Bạch An Huy, nếu khiến cho cả Diễm bang chôn theo.

      biết còn chuyện gì mới mẻ , mỗi lần đều là đe dọa như vậy, xem ra đối phương còn biết bọn họ tìm được cách để phá trận, cho nên muốn dùng cái này để uy hiếp, nếu như vậy nên tương kế tựu kế tính toán cẩn thận lại mới được.

      “Bang chủ, xong rồi, Bạch An Huy bị giết ở trong ngục rồi.”

      Ngay khi Văn Nhân Mạc và Thích Thiên vừa thương lượng xong đối sách Trương Khuê vội vàng chạy vào báo, hôm nay người phụ trách trông coi Bạch An Huy là cậu. Cậu biết ban ngày Bạch bang nhất định thầm xuống tay, cho nên trông coi tù rất cẩn thận, ngay cả con muỗi cũng lọt vào được, nhưng cảnh giác thế nào vẫn xảy ra vấn đề như vậy.

      xảy ra chuyện gì?”

      “Là thuộc hạ vô năng, xin bang chủ trách phạt, thuộc hạ dẫn người giám sát phòng giam nước chảy lọt, ngay cả ruồi cũng lọt được, chúng ta cũng xác định có bất kì người nào vào phòng giam. Nhưng tối nay, lúc đưa cơm vào phát trúng độc chết.”

      có người nào vào phòng giam sao?”

      Văn Nhân Mạc vừa nghe chân mày liền chau lại, như vậy chứng minh được tại ở Diễm bang vẫn còn gian tế núp, hơn nữa số lượng còn ít.

      “Buổi sáng, Thạch đường chủ xuống phòng giam hỏi thăm tình hình, sau đó hai chúng tôi cùng vào phòng giam, khi đó Bạch An Huy vẫn còn sống, khi nhìn thấy thuộc hạ vẫn còn tức giận mắng to, vào lúc thuộc hạ và Thạch Đường chủ cùng nhau ra ngoài, sau đó cũng có bất luận kẻ nào vào nữa.”

      “Thạch đường chủ sao?”

      Trương Khuê là người Văn Nhân Mạc rất tin tưởng, nhưng Thạch Lỗi vẫn hoài nghi, chẳng lẽ chính là sao?

      “Bang chủ, Thạch đường chủ lúc ấy cùng vào chung với thuộc hạ, nhưng thời gian vào cũng lâu, cũng có tiếp xúc với Bạch An Huy, thể nào lại là ta làm được.”

      Ở đây, Thạch Lỗi vẫn là người rất có uy tín, thuộc hạ vấn rất chịu phục ta. Cho nên khi cảm thấy Văn Nhân Mạc hoài nghi, Trương Khuê lập tức lên tiếng giải thích giùm ta.

      Nếu phải là Thạch Lỗi, có thể là ai? Là ai có thể lặng yên tiếng động tiến vào phòng giam rồi giết chết Bạch An Huy?

      Nhưng mặc kệ là ai, đều bắt ddlqdđược , Bạch An Huy chết chết cũng sao, vốn cũng có ý định dùng để uy hiếp Bạch bang. giống như Bạch An Huy biết tự lượng sức mình như vậy, sau Bạch bang là Chu Tước môn, sao bọn họ có thể tính nước cờ sống chết như vậy?

      “Người kia hẹn ngày mai gặp mặt, để Thạch Lỗi cùng với tôi .”

      Văn Nhân Mạc cảm thấy cái chết của Bạch An Huy thoát khỏi quan hệ với Thạch Lỗi, cho nên muốn để cho cùng.

      , để em , vừa đúng lúc có thể thử nghiệm thứ chúng ta nghiên cứu ngày đó.”

      Vừa nghe giọng này Văn Nhân Mạc bật cười, biết chịu ở mà.

      “Tạm thời chưa cần dùng đến , để em gặp người thần bí này, xem chút mê huyễn trận của chúng lợi hại hay của chúng ta lợi hại, còn là…”

      “Được, vậy mang Đại Ngưu cùng, thương thế của em vừa mới tốt lên, nhất định phải chú ý an toàn.”

      tại Văn Nhân Mạc quả xem Triển Thất như làm bằng nước rồi, mỗi ngày giống như lão mẹ quan tâm cửa này tâm đích kia.

      Sau khi bị thương Triển Thất vẫn chưa bao giờ rời khỏi Diễm bang, khiến cho nghẹn muốn phát điên lên rồi, bây giờ có cơ hội có thể ra ngoài nên đâu còn để ý đến lời của Văn Nhân Mạc nữa, hai lời liền chạy .

      Hôm sau, Triển Thất theo chỉ dẫn trong thư cầu nên chỉ mang theo mình Đại Ngưu tới địa điểm ước định, trong thư chỉ cần mang Bạch An Huy tới họ đối phó giúp Diễm bang, ngược lại còn có thể giúp Diễm bang. Tuy nhiên địa điểm ước hẹn lại chính là nơi lần trước bắt Bạch Quang, sau đó chết cũng chôn tại nơi này, xem ra nhất định đối phương có quan hệ với Bạch Quang.

      “Tiểu tử ngươi có gan, lại có can đảm chỉ mang người cùng, An Huy đâu rồi?”

      Nhìn hình dáng người đến là phụ nữ mặc áo đen, đầu có thành hắc sa bao lại. Sau lưng còn có mười mấy người áo đen, thấy Triển Thất đến lập tức bao vây Triển Thất và Đại Ngưu vào giữa.

      “Tìm An Huy sao? Xem ra bà và Bạch An Huy cực kì thân thiết, chẳng lẽ là…?” Triển Thất nhìn đối phương như vậy trong lòng thầm tính toán.

      “Bà đến rồi sao dám để lộ mặt ra, chẳng lẽ là do khuôn mặt xấu như ma? Dáng dấp cũng vô cùng xấu xí nên dám để cho ai biết à?”

      Phụ nữ đều để ý người khác lớn lên xấu, cho nên Triển Thất mới châm chọc bà ta, quả nhiên đối phương nghe Triển Thất vậy lấy hắc sa xuống.

      “Hừ, để lão nương xem ngươi có thể như thế nào, hai người các ngươi đều bị bao vây, lập tức thả An Huy nhi ra.”
      Người phụ nữ áo đen bỏ khăn che mặt xuống thấy khuôn mặt tương tự Bạch An Huy, tầm chừng 30 tuổi, có vẻ được bảo dưỡng rất tốt, mặc dù có hơi lớn tuổi, nhưng có thể biết lúc còn trẻ nhất định là người tuyệt sắc.

      Triển Thất thấy khuôn mặt bà ta biết thân phận của người này rồi, người này tên là Lý Ngọc Tiên. Trước kia có nghe người khác nhắc nhiều về bà ta, năm đó Bạch bang chủ Bạch Quang, ba của Bạch An Huy cưới trưởng nữ của tộc trưởng bộ lạc sĩ về làm vợ, có thể đối với ta cưng chiều hết mực, chỉ là tiệc vui chóng tàn, sau khi người phụ nữ này mang thai, chịu nổi tịch mịch nên bắt đầu ra ngoài tầm hoa vấn liễu. Mặc dù làm công tác bảo mật rất tốt, nhưng có tường nào gió lọt qua được, ddlqdcho nên chuyện này truyền đến tai phu nhân của mình. Cuối cùng, Bạch Quang nghĩ hết biện pháp cầu bà ta tha thứ, nhưng được mấy năm ông ta lại mắc lại tật xấu cũ, sau đó phu nhân ông ta từ bỏ hẳn ông ta.

      tiếc cho bà biết, tối ngày hôm qua trong đại lao xảy ra chuyện, bây giờ ta có ở đây nữa.”

      Triển Thất hiểu tâm tình của người mẹ, cho nên cũng muốn lừa gạt bà ta, bà ta có quyền biết con mình sống hay chết.

      “Oanh.”

      Vừa nghe Triển Thất xong, trong đầu Lý Ngọc Tiên giống như có gì đó nổ tung, trong đầu lặp lặp lại lời Triển Thất , con bà có ở đây, có ở đây đâu rồi?

      , An Huy nhi đâu rồi, trả An Huy nhi lại cho tôi.”

      Lý Ngọc Tiên vừa xong lao đến với ý đồ bắt Triển Thất, nhưng bị Đại Ngưu cản lại, nhưng lời Triển Thất vừa làm cho khí nơi này trở nên khẩn trương, căng thẳng lên.

      Tuy nhiên, Lý Ngọc Tiên nghĩ Triển Thất vậy có nghĩa là Diễm bang chịu thả Bạch An Huy, hơn nữa, thám tử của bà lấy được tin tức, Diễm bang phái rất nhiều người trông chừng An Huy nhi, như vậy đương nhiên An Huy nhi còn sống, cho nên mới để Triển Thất đến đây đàm phán. Chẳng lẽ Triển Thất gạt bà ta?

      bậy, An Huy nhi phải ở trong đại lao Diễm bang sao? Nhanh lên trả nó lại cho tôi, nếu nhất định tôi khiến cho Diễm bang các ngươi chôn theo.”

      Triển Thất nghe vậy cũng muốn giải thích gì, chỉ muốn cho bà ta mà thôi, tin hay tùy.

      “Người tới, bắt hai người bọn họ lại.”

      Nghe Triển Thất , khắc kia Lý Ngọc Tiên mất hết lý trí, nhưng lát trở lại bình thường. Bà ta cảm thấy Triển Thất nhất định lừa bà ta, vì vậy trước tiên bắt ta lại rồi trao đổi với An Huy.

      “Ở chỗ này, Bạch Quang từng dùng trăm người cũng bắt được tôi, bà cho rằng chỉ mấy người này lại có thể bắt được tôi sao?”

      “Hừ, lần trước là bởi vì có Văn Nhân Mạc tới tiếp ứng ngươi, nhưng lần này tại ta đến bản thân cũng lo xong. Đợi xem chút còn ai có thể đến cứu được ngươi?”

      Sau khi xong, Lý Ngọc Tiên nhanh chóng lui ra ngoài, khi Bạch Quang chết, bà từng đến gặp ông ta lần. Bạch Quang cho bà ta biết quá trình từ khi bắt đầu bị bắt , cầu xin bà ta tìm được Bạch An Huy rồi giúp đỡ nó ngồi yên vị chức bang chủ Bạch bang, còn giúp ông ta báo thù, muốn giết chết Triển Thất tại nơi này. Mặc dù ông ta có làm muôn vàn chuyện phải với bà, nhưng dù sao cũng từng nhau, cho nên ông ta muốn ngoài chuyện tìm Bạch An Huy để nâng lên làm bang chủ Bạch bang còn hẹn Triển Thất gặp mặt ở nơi này cũng vì để báo thù cho ông ta.

      Lý Ngọc Tiên lui ra ngoài, bà ta mang những người mặc áo đen này chia nhau bao vây Triển Thất và Đại Ngưu, Triển Thất biết lúc này Lý Ngọc Tiên bày mê huyễn trận người tại Diễm bang, vì vậy tinh thần cảnh giác cũng nâng lên mười hai phần.

      Trận pháp này giống mê huyễn trận lần trước, trận này toàn bộ người ở bên trong trận đều là người , tùy thời có thể lấy mạng của . Những người đó di chuyển càng lúc càng nhanh, theo chuyển động của bọn họ cũng khiến cho đất cát bên trong chuyển động theo, giống như gió bay trong trung.

      “Lão tử liều mạng với các ngươi.”

      “Cẩn thận.”

      Ngay khi Đại Ngưu tính toán liều mạng phá vòng vây bị Triển Thất kéo trở lại, đúng lúc đó nháy mắt tại vị trí Đại Ngưu vừa đứng xuất 7 cây đao, nếu bây giờ còn đứng đó nhất định trở thành bảy mảnh rồi.

      “Hừ, chỉ diễn xiếc như vậy cũng có thể làm khó được tôi sao?”

      “Ầm.”

      thanh lớn vang lên làm cho người trong mê huyễn trận của Lý Ngọc Tiên bị nổ tung.

      Qủa lần này ra ngoài Triển Thất có mang theo người đến, sau khi thấy Văn Nhân Mạc ở kho vũ khí ý nghĩ manh động xuất , cho Văn Nhân Mạc biết loại vũ khí ở đại, Văn Nhân Mạc tìm người làm loại vũ khí tương tự, có vũ khí này bọn họ có thể có địch thủ rồi.

      thanh vừa rồi chính là bom được cải tiến mà và Văn Nhân Mạc làm ra, sau tiếng nổ còn khiến cho lửa bắn ra mạnh. Uy lực của nó thua gì loại bom ở thời đại là mấy, nhưng rất gọn có thể mang theo bên người, hơn nữa, quan trọng nhất chính là có thể khống chế bán kính nổ cách hiệu quả nhất để tránh làm thương tổn đến người của mình, rất thích hợp sử dụng ở phạm vi gần.

      Kèm theo tiếng nổ là lửa bắn ra xung quanh, chung quanh lại vang lên nhiều tiếng nổ mạnh khác. Bởi vì mặc dù Triển Thất có phái người mai phục chỗ này, song chung quanh lại chôn rất nhiều bom, ddlqdnên khi quả bom nổ làm cho những quả bom giấu xung quanh phản ứng dây chuyền cũng nổ. Triển Thất và Đại Ngưu từ lúc vào sơn cốc có di chuyển loạn, bởi vì trong sơn cốc chỉ có duy nhất chỗ này là an toàn. Lý Ngọc Tiên vừa mới chạy trốn được ra phía sau, đụng trúng bom bây giờ có thể bị nổ tan xác rồi.

      thanh đinh tai nhức óc ngừng truyền đến, Triển Thất kéo Đại Ngưu đứng ở vị trí trung tâm sơn cốc, Đại Ngưu nhìn qua những người bày trận, xác chết la liệt.

      Dùng người bày mê huyễn trận của Lý Ngọc Tiên tự động tan vỡ, mà người đối với mặt với cái chết đương nhiên có bản năng tự vệ, cho nên, đâu còn nhớ nơi nào bày trận nên lập tức cố gắng chạy trốn. Bọn họ chưa từng nghĩ, khi chạy loạn lại dẫm vào bom và lửa bùng cháy mặt đất lập tức tan xương nát thịt. Khi người cuối cùng bị nổ tung chết trong sơn cốc trừ và Đại Ngưu ra còn ai nữa.
      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ CHƯƠNG 72 CHỈNH ĐỐN VÀ CẢI CÁCH LẠI DIỄM BANG

      Editor: White Silk-Hazye

      Trận thắng lợi này mặc dù thắng rất dễ dàng, nhưng đằng sau nó Triển Thất nỗ lực rất nhiều, suy tính, thấu hiểu lòng người, còn có thuốc nổ, nắm chặt khoảng cách bên nào xảy ra vấn đề và cũng đặt cược mạng của chính vào, nếu như để cho Văn Nhân Mạc biết, bắt đầu dạy dỗ trận.

      "Chúng ta thôi."


      Nơi Triển Thất giấu thuốc nổ cũng nổ tung rồi, cũng còn chuyện gì, cho nên Triển Thất liền mang theo Đại Ngưu rời khỏi.


      "Ai, ra Lý phu nhân rất đáng thương, tìm nhầm đối tượng để trả thù, chúng ta vừa rồi có lý do để giết Bạch An Huy, Thiên Lâm thế nhưng hận thể để cho cậu ta chết sớm. Có người ngang nhiên xuất đoạt lấy vị trí của ta, đổi lại là người khác cũng thể nào coi như có được."


      Ngay khi Triển Thất và Đại Ngưu định rời , đột nhiên phát ở phía đằng xa có hắc y nhân bỗng nhúc nhích, mặc cái váy màu đen, cũng chỉ có Lý Ngọc Tiên rồi. Triển Thất khẽ nhếch khóe miệng, vừa vừa với Đại Ngưu về chuyện của Bạch An Huy, tin là những lời này Lý Ngọc Tiên đều nghe được. Nếu Thiên Lâm có can đảm ở sau lưng giá họa cho Diễm bang, liền muốn dùng cách gậy ông đập lưng ông.


      Sau khi Triển Thất xong liền mang theo Đại Ngưu rời , lần này với Triển Thất, được chứng kiến thực lực của Triển Thất, kinh hãi đến bây giờ cũng kịp phản ứng, tùy ý để Triển Thất mang .


      Triển Thất mặc dù nghĩ rất tốt, nhưng mọi chuyện đều có lúc xảy ra chút ngoài ý muốn, vốn là muốn làm cho Lý Ngọc Tiên đối phó với Thiên Lâm, hơn nữa vẫn còn tương đối đồng cảm với ấy, sau này chính vì đồng cảm này của nhất thời tạo thành kiếp nạn trước nay chưa từng có.


      Người nằm mặt đất kia chính là Lý Ngọc Tiên, khi tiếng bom đầu tiên vang lên phát có gì đó đúng, cho nên lập tức liền chạy ra ngoài, mặc dù là còn sống, nhưng bản thân cũng bị thương nặng. Đúng như Triển Thất đoán, sau khi ấy nghe được Triển Thất và Đại Ngưu suy nghĩ lại cẩn thận chút, thực tìm ra được lý do Diễm bang muốn giết Bạch An Huy, như vậy người kia chính là Thiên Lâm. từng gặp qua Thiên Lâm, trực tiếp tìm đến Lâm Phong môn chủ của Chu Tước môn ở Thượng Hải. Làm giao dịch với ta, sau khi giao dịch thành công bọn họ cũng kêu Thiên Lâm đến, tiến hành cuộc chuyện bình thường. vẫn còn nhớ là lúc đó sắc mặt của ta rất khó coi, lúc đó có chú ý, cảm thấy ta trước kia là thuộc hạ của Bạch An Huy, nên luôn ngoan ngoãn nghe lời, nghĩ là ta cũng dám làm gì, chi nên có để ở trong lòng.


      lại nằm lúc, sắc trời dần tối lại, sau khi xác định Triển Thất Đại Ngưu hoàn toàn rời khỏi mới cố gắng đứng lên.


      "Ui, đây phải là Bạch phu nhân của chúng ta sao, làm sao có thể mình nằm ở nơi rừng núi hoang dã này chứ, nếu như gặp phải dã thú phải làm sao đây."


      "Tại sao lại là cậu?"


      Lý Ngọc Tiên vừa muốn ngồi dậy, gặp phải người muốn gặp nhất.


      "Tại sao lại phải là tôi, Bạch phu nhân, tôi cứu ra ngoài được ."


      " cần, tôi có thể tự rời khỏi."


      Nhưng mà vừa muốn đứng lên liền té xuống, chỉ có thể sợ hãi nhìn người tới.


      "Nhìn dáng vẻ phu nhân như vậy giống như là bị thương vô cùng nặng, nơi này là nơi Bạch đại ca chết, tôi nghĩ ấy nhất định là rất nhớ phu nhân , bằng phu nhân theo bồi ấy , đến lúc đó tôi mang lệnh lang tới đây, cả nhà ba người các ngươi có thể đoàn tụ rồi."


      "Thiên Lâm, làm như vậy cậu hối hận, cậu giết tôi, cha tôi ông ấy nhất định bỏ qua cho cậu."


      Người đến chính là Thiên Lâm, Lý Ngọc Tiên nghe như vậy, lập tức biết người giết Bạch An Huy là , xem ra tìm nhầm đối tượng để trả thù rồi cho nên mới dẫn đến kết cục như vậy.


      "Cha của làm sao lại đối phó với tôi chứ? Phải biết rằng người hẹn hôm nay là Tam đương gia của Diễm bang, hơn nữa các người cũng là chết ở trong tay amh ta. Bây giờ ở nơi vắng vẻ này, nếu như tôi giết , khi đó xem cha của cho là Diễm bang giết hay là tôi giết đây?"


      Lý Ngọc Tiên tuyệt vọng, hôm nay vốn định nếu có thể sống sót trả thù cho Bạch Huy, nhưng mà nghĩ đến gặp phải Thiên Lâm, Thiên Lâm nhất định giết , sau đó giá họa cho Diễm bang. Đáng tiếc là cha của lớn tuổi như vậy rồi mà còn bị người khác lợi dụng, tất cả đều là lỗi của , lúc đầu nên rời cốc, như vậy xảy ra chuyện này. Hơn nữa Bạch An Huy cũng trở thành Bang chủ, mang vào trong cốc tốt rồi. Chỉ là đời cũng có thuốc hối hận, nhà bọn họ nhất định là phải đoàn tụ ở đây rồi, sau khi nghĩ thông suốt tuyệt vọng nhắm hai mắt lại. Chỉ trong chốc lát trong sơn cốc truyền tới tiếng súng vang, sau đó liền trở nên yên tĩnh.


      "Thế nào, có bị thương ?"



      Sau khi Triển Thất trở lại Diễm bang Văn Nhân Mạc bắt đầu các loại kiểm tra, làm cho căng thẳng hồi.


      "Bang chủ, hôm nay hù chết Đại Ngưu tôi rồi, bom nổ ở khắp nơi xung quanh tôi, thiếu chút nữa nổ trúng tôi rồi, làm tôi sợ đến mức chạy trốn khắp nơi. May mắn là Triển Thất kéo tôi lại, nếu tôi bị nổ trúng rồi."


      Bây giờ Đại Ngưu bình tĩnh lại rồi, vừa nghĩ đến chuyện xảy ra lúc ban ngày liền cảm thấy rất hưng phấn, cho nên ở bên giải thích cho Văn Nhân Mạc.


      "Chuyện gì xảy ra?"


      Văn Nhân Mạc vừa nghe nguy hiểm đến như vậy, lập tức sắc mặt liền trở nên u ám, này càng ngày càng nghe lời của rồi.


      "Đừng nghe cậu ta bậy, vị trí của những thuốc nổ kia em đều thiết kế tỉ mỉ rồi, chỉ cần đứng ở giữa có chuyện gì, Đại Ngưu bị mấy cái thuốc nổ kia dọa sợ, rời khỏi vùng an toàn, em kéo cậu ta trở lại, chỉ đơn giản như vậy thôi. Được rồi, chúng ta vẫn là nên nhanh chóng nghiên cứu chút làm sao để đối phó vớo Bạch bang và Chu Tước môn, bây giờ Bạch bang khả năng có thể hồi nội loạn, chúng ta có thể nhân cơ hội này đánh bọn chúng."


      Triển Thất lần chuyện xảy ra lúc ban ngày, sau đó ba người bọn họ lại xác định phương pháp dể tấn công Bạch bang, bọn họ còn nhiều thời gian nữa.


      Văn Nhân Mạc và Thích Thiên là thuộc kiểu tốc độ, an bài chuyện này chỉ dùng mất 3 ngày, 3 ngày này Bạch bang cũng có bất kỳ tin tức mào, mọi thứ đều rất yên ổn. Nhưng mọi người đều biết, đây giống như là đêm trước khi bão tố nổi lên, hồi biến động lớn hơn nữa sắp xảy ra.


      "Bang chủ, các em tập hợp đông đủ ở bên ngoài Diễm bang rồi."


      "Tốt, để các em đợi ở đó, tùy thời xuất kích."


      Trong ba ngày, chỉ riêng Diễm bang chuẩn bị tốt, Bạch bang cũng có chuẩn bị đầy đủ. Diễm bang có ngàn lực lượng tinh của Tiễn bang mạnh lên rất nhiều, mà Bạch bang có Chu Tước môn giúp đỡ lực lượng cũng mạnh lên rất nhiều rồi. Bây giờ hai bang phái có lực lượng ngang nhau, Triển Thất và Văn Nhân Mạc có mang theo nhiều vũ khí như vậy, đó chính là át chủ bài của bọn họ, với lại đối phó với Bạch bang cũng cần dùng nhiều vũ khí như vậy.


      Sắp xếp đầu tiên là bao vây Bạch bang rồi dùng thuốc nổ, số lượng này rất kinh người, phải biết rằng, cho dù là mấy bang phái kia ở bến Thượng Hải, cũng lập tức lấy được nhiều như vậy. Nhưng bọn chúng chính là biết, đây chỉ là góc của núi băng mà thôi.


      Sau khi chuẩn bị tất cả đâu vào đó liền chuẩn bị bắt đầu tấn công, nhưng kỳ quái chính là, Bạch bang lại có bất cứ động tĩnh gì, vô cùng im lặng, ngay cã người tuần tra cũng có.


      "Trước hết chờ chút , việc này quá mức kỳ lạ, tôi cảm giác được bên trong Bạch bang còn bóng người."


      Triển Thất càng nghĩ càng cảm thấy thích hợp, mọi thứ đều rất kỳ lạ, dựa theo tác phong trước sau như của Bạch bang, bây giờ hẳn là mở rộng cửa nghênh chiến mới đúng chứ.


      "Mấy ngày nay Bạch Bang có động tĩnh gì ?"


      "Khi Tam đương gia quay về, mấy ngày nay Bạch bang luôn đóng chặt cửa chính, chưa từng có người nào ra ngoài, thỉnh thoảng có người vào trong đưa chút đồ, mấy ngày nay đều như vậy."


      "Nếu như vậy, bây giờ Bạch bang phải có người, làm sao có thể tiếng động nào chứ?"


      Triển Thất khó hiểu, Văn Nhân Mạc cũng thấy khó hiểu, nhíu mày tự hỏi, trước kia chưa từng gặp phải loại chuyện này.


      "Hạ lệnh xuống tất cả rút lui, chúng ta tùy lúc tấn công."


      Văn Nhân Mạc biết Triển Thất có cách rồi, nếu ấy rút lui quay trở về, như vậy, đội ngũ trùng trùng điệp điệp lại lần nữa về Diễm bang.


      "Tam đương gia, cuối cùng tại sao lại rút lui, phải biết rằng các em chờ ngày này lâu, kế hoạch của chúng ta có sơ hở chút nào, nhất định có thể đánh cho Bạch bang sợ đến nỗi phải tè ra quần, như thế nào quay lại liền quay lại rồi."


      "Đúng, dựa vào cái gì?"


      "Hôm nay nhất định phải cho mọi người lý do, nếu Tam Bàn Tử tôi nhất định nghe theo."


      Trước mặt mọi người sau khi trở về Diễm bang từng người từng người của nhóm Đường chủ và Đà chủ đều tới phòng họp, đối với việc Triển Thất đột nhiên hạ lệnh rút lui tất cả mọi người đều vô cùng phẫn nộ. Hơn nữa người phẫn nộ nhất lại là Thạch Lỗi, cậu ta là người đầu tiên nhảy ra trách móc Triển Thất.


      Triển Thất màu nhíu lại chút nghe mấy người này , Văn Nhân Mạc vừa muốn nổi giận bị Triển Thất ngăn lại. Bây giờ chính là cái dạng này, chia rẽ còn đoàn kết, hơn nữa lại cam đảm ngang nhiên chỉ vào lãnh đạo mà mắng.


      "Nga, tôi phải cho các người câu trả lời sao? Trả lời cho các người cái gì? Lần này hành động là do Triển Thất tôi phụ trách, các người chỉ cần nghe theo là được rồi, nào có nhiều tại sao như vậy."


      Triển Thất quyết định muốn nhân cơ hội này mà chỉnh đốn và cải cách lại Diễm bang chút, định quản lý giống như trong quân đội vậy, hoàn toàn vào nề nếp hóa. Bước đầu tiên cần phải làm chính là làm cho bọn họ phục tùng, làm quân nhân điều đầu tiên đòi hỏi chính là phải phục tùng, cho nên sau này dạy lại để cho những người này biết phục tùng là như thế nào.


      " quyết định như thế nào, ra ngoài đánh là lão tử, có tư cách gì mà đứng đây châm chọc."


      " ra ngoài đánh là cậu? nhảm, ra ngoài vào sinh ra tử bán mạng cho Diễm bang tôi chính là những em ở dưới kia, cậu khi nào phải ra chiến trường. Bây giờ, tôi tốt cho các người biết bang quy của Diễm bang, từ nay về sau bang quy điều thứ nhất của Diễm bang chính là phải phục tùng. Mặc kệ ba người chúng tôi cái gì, để các người làm cái gì, bất luận là đúng hay sai, các người đều phải phục tùng, cho dù là bắt các người tìm chết, các người cũng được từ chối. Nếu như ai dám chống lại trực tiếp xử lý theo bang quy."


      "Bang chủ, câu công đạo , trước kia chúng ta đều là tham gia thảo luận với nhau, nhưng mà sau khi tên nhóc con này đến mọi thứ đều thay đổi, chuyện này tới cùng có quan tâm hay vẫn là mặc kệ."


      Người chuyện chính là Vương đà chủ, là nhóm người ít nhất theo Văn Nhân Mạc, chỉ là từng lập công lần về sau liền dương dương tự đắc, luôn tự cho mình là người có công, cho nên Văn Nhân Mạc cũng có cho làm Đường chủ.


      "Ta rồi, ở Diễm bang, ngoài Thích Thiên ra, còn có Triển Thất, quyết định của ai cũng chính là quyết định của tôi."


      Đối với việc những người thuộc hạ đó làm với Triển Thất như vậy, Văn Nhân Mạc cũng rất tức giận, làm sao có thể để cho bọn họ nhìn sắc mặt tốt được, hơn nữa, bây giờ loại hình thức quản lý này quả rất quan trọng.


      "Hừ, mặc kệ thèm can thiệp tên nhóc đó tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng có ngày Diễm bang diệt vong, hôm nay lão tử rời khỏi Diễm bang, từ nay về sau còn là người của Diễm bang nữa."


      "Đúng, Vương đà chủ rất đúng, tôi cũng làm nữa."


      ", mọi người cùng ."


      Quyết định này của Triển Thất ảnh hưởng đến lợi ích của rất nhiều người, cho nên bọn họ phải tập hợp lại để phản đối. Hơn nữa bây giờ chính là lúc cần dùng người, bọn họ cho rằng Văn Nhân Mạc thỏa hiệp, nhưng bọn họ có đoán được phản ứng của Triển Thất.


      "Vương đà chủ xác định là phải sao?"


      "Đương nhiên, trừ phi ngươi thu hồi lại lời ngươi vừa ...."


      "Phanh."


      Lúc Vương đà chủ đến nửa Triển Thất trực tiếp bắn phát vào đầu ông, bắn luôn hai người vừa mới phụ họa ở bên cạnh cái người cả khuôn mặt đầy máu (là Vương đà chủ mới chết đó mấy bạn), vừa rồi ở đại sảnh còn ầm ĩ chịu nổi liền trở nên yên tĩnh."


      "Bang quy điều thứ hai của Diễm bang, đối phó với bất kỳ kẻ đào ngũ chính là giết tha. Vương đà chủ và thuộc hạ của ông ở nơi này muốn chống lại bằng cách rời khỏi Diễm bang, đây chính là biểu của kẻ đào ngũ. Bây giờ, các người còn ai muốn rời khỏi ?"
      Last edited: 6/5/16
      ThiênMinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :