1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu của đại ca xã hội đen - Mèo Lười Yêu Ngủ (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 53: Khó bề phân biệt.



      Thời gian đêm trôi qua rất nhanh, đêm này ở Bạch Thành xảy ra nhiều cuộc chiến làm chết vô số, thế nhưng những thứ này được thu dọn rất sạch , nhìn ra là ai làm.

      Đúng thời gian ước định, Văn Nhân Mạc và tứ đại bang phái cùng đến, đúng như trong dự liệu, chỉ có ba phe nhân mã đến, có Thanh Long bang ở trong số đó.

      “Nếu đúng giờ, như vậy chúng ta cũng cần đợi lâu. Hôm nay, các vị có thể ngồi ở đây lên tất cả đều có thành ý muốn mua năm danh ngạch của Diễm bang chúng tôi, bây giờ các người trực tiếp cho chúng tôi xem các ngươi có bao nhiêu thành ý.”

      Văn Nhân Mạc cũng muốn lời khách khí gì với bọn họ, đêm qua, có chuyện rối rắm gì xảy ra, trong lòng rất ràng.

      “Huyền Vũ môn trả trăm vạn đại dương.”

      Lần này đại biểu của Huyền Vũ môn là Như Mộng, khi ra giá mập mờ nhìn Văn Nhân Mạc. Hơn nữa, rất tự tin, với trăm vạn này tuyệt đối có thể đoạt được năm danh ngạch rồi. ra năm danh ngạch này cũng đáng nhiều tiền d’đ,l/q’d như vậy, ai biết đến tột cùng bên trong bảo tàng có bao nhiêu bảo vật, nếu chỉ là giấu vật vô ích trăm vạn này chẳng khác gì lấy giỏ trúc múc nước.

      Ở thời đại này, trăm vạn coi nhưddlqdlà thiên văn sổ tự, nhưng mà đối với giàu có của tứ đại bang phái mà coi như là cái gì.

      “Ha ha, lần này Huyền Vũ môn làm chuyện lỗ vốn nha, ai, Bạch mỗ nhận thua, cả đêm qua chúng ta vất vả lắm mới kiếm được 20 vạn đại dương.”

      Lần này Chu Tước môn tới chính là Bạch đường chủ, ông ta đứng tuổi, ông ta vừa chuyện vừa vuốt cái râu dê mà thở dài lắc đầu.

      Bạch đường chủ vừa xong, Như Mộng cười hả hê. Mặc dù còn có Bạch Hổ môn chưa có ý kiến, nhưng mọi người đều biết, Môn chủ Bạch Hổ môn cũng phải là người hào phóng, đối với việc có tỷ lệ nguy hiểm cao lại nhất định có kết quả tốt làm. Nếu phải là vì Văn Nhân Mạc, làm sao ra giá tiền cao này.

      “Haha, vậy tất cả năm danh ngạch này đều thuộc về bang Bạch Hổ chúng ta rồi, chúng ta ra giá 108 vạn đại dương.”



      Lời của đại biểu Bạch Hổ môn vừa dứt khỏi miệng khí trong sảnh đột nhiên trở nên khẩn trương, mà Bạch đường chủ Chu Tước môn càng khoa trương hơn ném ly trà trong tay xuống đất.



      “Hừ, ra Bạch Hổ môn cũng phải là thứ gì tốt, chúng ta , Bang chủ Văn Nhân, tôi hi vọng khi cậu hợp tác với loại người bội bạc này chú ý chút, cẩn thận bị người ta đâm sau lưng.”



      Như Mộng nghe Bạch Hổ môn ra giá xong với Văn Nhân Mạc tiếng rồi , chân trước ra cửa, chân sau đại biểu Chu Tước môn cũng bước ra ngoài, trước khi ra đến cửa còn quay lại nhìn đại biểu Bạch Hổ môn. tại chỉ còn đại biểu Bạch Hô môn ngây ngốc đứng đó. phải là lúc ra giá tiền sao? Có chuyện ngoài ý muốn sao? Mặc dù cũng rất ngoài ý muốn, nhưng mà đêm qua Môn chủ bọn thắng số tiền lớn, hôm nay vừa đúng lấy ra dùng.



      Uy tín Bạch Hổ môn luôn rất tốt, , so với việc cùng người của ba bang phái kia chuyện, Văn Nhân Mạc muốn giao năm danh ngạch này cho bọn họ hơn, tại mặc dù chỉ còn lại bọn họ nhưng như vậy cũng gây ra chút phiền toái.



      Sau khi rời , Bạch đường chủ của Chu Tước môn đuổi theo đám người Huyền Vũ môn: “Như Mộng tiểu thư, cũng biết hôm qua chúng ta hỏi thăm tin tức lần này Thanh Long môn cũng ra giá tiền 108 vạn đại dương.”

      “Cái này tôi cũng biết , nhưng này sao có thể vấn đề?”

      “Mọi người đều biết, Môn chủ Bạch Hổ môn là người làm việc rất cẩn thận, đặc biệt ở phương diện tiền bạc, ddlqd hôm nay thế nhưng bỏ ra nhiều tiền như vậy cảm thấy kỳ quái sao? Hơn nữa, số tiền này giống với số tiền Thanh Long bang chuẩn bị, tôi và cũng biết, người của Thanh Long bang là vì cái gì thể đến đây phải sao.”

      ra Bạch môn chủ Như Mộng cũng bắt đầu hoài nghi, đầu óc của cũng phải quá ngốc, những chuyện này vẫn có thể nhìn ra được. Đầu tiên là đêm qua, họ cùng Bạch Hổ môn hợp tác, sau đó bàn cùng nhau gom góp tiền để tranh đoạt chỗ ngồi của năm danh ngạch, sáng sớm hôm nay bọn họ cùng nhau ngăn trở để người của Thanh Long bang đúng giờ đến tham gia đấu giá, sợ bọn họ ra giá tiền quá cao. Bây giờ bọn họ thế nhưng thắng lần đấu giá này.

      “Như Mộng tiểu thư, ở ngoài kênh đào bảo vệ thành chúng ta có phát có mấy cỗ thi thể, từ y phục bọn họ thấy có dấu hiệu nhìn chính là của đại biểu Thanh Long bang. Sáng sớm hôm nay, bọn họ muốn đơn độc xử lý cất giấu người của Thanh Long bang đợi khi chuyện này xong thả ra, xem ra là bọn họ sớm ra tay giết người ở sau lưng chúng ta rồi.”

      “Như Mộng tiểu thư xem, chúng ta nên tìm nơi nào tốt để chuyện .”

      Bạch đường chủ nhân cơ hội mang Như Mộng tìm nơi để mưu đồ bí mật.

      Ở đây, người của Thanh Long bang cũng nhận được tin tức trong thời gian nhanh nhất, lần này dẫn đầu là Đường chủ Thanh Long bang hung hăng cầm khối ngọc bội Ngọc Như Ý thượng đẳng ném xuống đất: “Hừ, Bạch Hổ môn ràng dám cướp tiền của người Thanh Long bang, bọn họ chính là để chúng ta ở trong mắt, bây giờ còn hèn hạ lấy tiền của chúng ta đấu giá, nhất định thể bỏ qua cho bọn họ.”

      Bạch Hổ môn cũng lấy được tin tức của Thanh Long bang, Môn chủ Bạch Hổ môn biết bọn họ thắng được năm danh nghạch cũng có vui mừng, ngược lại vẻ mặt hết sức nặng nề hạ lệnh phân phó : “Đáng chết, gặp với mọi người, lập tức tập hợp các huynh đệ đến cửa Diễm bang đón mấy người kia trở về, sau đó chúng ta lập tức lên đường đến Tùng Thành.”

      “Lần này em người chân chính táy máy chân tay là môn phái nào?”

      Khi mấy người đại biểu Bạch Hổ môn rời , Văn Nhân Mạc mở miệng hỏi Triển Thất. ở Bạch Thành nhiều năm như vậy, tuy có tâm tư gì quản lý Diễm bang, nhưng có ngọn gió nào thổi động cỏ ở Bạch Thành, nhất định là người đầu tiên nhận được tin tức.

      “Vậy mà còn phải hỏi, trừ bọn họ ra còn ai có thể làm ra chuyện hèn hạ như vậy? Nhưng mặc kệ như thế nào, khẳng định kết quả đối với chúng ta đều có lợi, tại chúng ta chỉ cần yên lặng theo dõi biến hóa, ngồi yên xem hổ đấu là được rồi.”

      Đối với chuyện phát triển ngoài dự liệu như thế nào Triển Thất đều mặc kệ , lần này con ma tước kia cũng ngồi vào chỗ của bọn họ rồi.

      “Em cũng thu thập chút , ngày mai chúng ta cùng nhau đến Tùng Thành, sao chúng ta có thể bỏ qua chuyện đùa tốt như vậy được.”

      Văn Nhân Mạc có thói quen sờ tóc Triển Thất như cũ, sau khi đứng dậy rời , bây giờ chuyện phát triển đến bước này, cần phải điều chỉnh chút kế hoạch trước đó.

      Triển Thất sớm hình thành thói quen đụng chạm của Văn Nhân Mạc, đối với sở thích này của cũng phản đối, tại tập trung toàn bộ chú ý đến Tùng Thành. Đây chính là bảo tàng trong truyền thuyết, chuyện tìm kiếm bảo vật này ở đại rất hứng thú, lần này nhất định phải lấy được bảo tàng bên trong, tốt nhất là khiến cho mấy kẻ ngứa mắt tự đại cuồng xu cũng chiếm được.
      Last edited: 6/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 54: Tiểu Hoa trong truyền thuyết.

      Sau khi Bạch Hổ môn mua năm dạnh ngạch từ Diễm bang, tứ đại bang phái liền rời khỏi Bạch thành. đường tới Tùng Thành, Bạch Hổ môn thường xuyên bị Thanh Long bang truy kích, Huyền Vũ môn cùng Chu Tước môn cũng tham dự vào. Trận đấu chính thức còn chưa bắt đầuTứ đại bang phái đánh trước.

      Sau khi tứ đại bang phái được ba ngày Triển Thất và Văn Nhân Mạc dẫn theo hơn mười người Tùng Thành. Bạch bang cùng Tiễn bang rời Bạch thành trước ngày. Long Mai trở về Mạc thành cùng Bạch Hổ môn Tùng thành, chờ đến Tùng thành tập hợp lại. Die nd da nl e q uu ydo n, Chuyến Tùng thành lần này là đại hắc đạo đoàn tụ, tứ đại bang phái cả nước, vài bang phái cũng đồng loạt tiến về Tùng thành.

      “Đến Tùng thành giới thiệu người với em, là huynh đệ từ từng vào sinh ra tử với tên là Thích Thiên, cũng là Tam Đương gia của Diễm bang. ấy ở Tùng thành phát triển Diễm bang, còn mang em gặp Tiểu Hoa, ấy rất giống em, đến lúc đó được trêu chọc ấy.”

      Đường tới Tùng thành rất xa, Văn Nhân Mạc sợ Triển Thất cởi ngựa mệt mỏi nên cùng ngồi xe ngựa với . Bên trong xe ngựa, Triển Thất còn rúc vào lòng Văn Nhân Mạc, mặc kệ đệm cao cấp hay chăn bông đều thoải mái bằng lồng ngực , Văn Nhân Mạc vừa ôm vừa chuyện với .

      Ở Diễm bang thời gian Triển Thất từng nghe qua cái tên Thích Thiên này, biết đối với Văn Nhân Mạc mà , ta cùng Nhị bang chủ đều là người rất quan trọng. Người này nhân phẩm tốt, tiếng trong bang rất có trọng lượng, chẳng qua luôn ở Tùng thành nên chưa từng gặp mặt, lần tới Tùng thành này nhất định phải uống với ta vài chén mới được.

      “Tôi có thể hỏi Nhị bang chủ là ai , sao trong bang ai biết gì về ta?”

      Triển Thất đối với vị Nhị bang chủ này rất tò mò, hỏi rất nhiều người, nhưng ai biết được rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Chỉ nghe từ lúc thành lập Diễm bang, Văn Nhân Mạc để trống vị trí Nhị bang chủ cho ai ngồi vào, khiến vài vị trưởng lão bất mãn sỉ nhục vị trí này, Văn Nhân Mạc hai lời, trực tiếp lôi bọn họ ra ngoài giết. Die nd da nl e q uu ydo n, Cũng ra lệnh, về sau ai phản đối vị trí này, bàn luận chuyện này mà để biết, giết tha. Bởi vậy mà lúc Triển Thất ngồi vào vị trí đó ai cũng giật mình.

      “Đó là người rất quan trọng, có thể , nếu có người đó, ngày nay, trước khi vào Diễm bang ấy chết, cho nên người Diễm bang chỉ biết có vị trí đó, nhưng chưa bao giờ thấy người. Chuyện về người đó sau này với em, trở về Bạch thành d’đ/l/q'd, kể hết cho em, sau này muốn biết việc gì hỏi là được hết cho em biết.”

      Thời điểm nhắc tới Nhị bang chủ Triển Thất cảm nhận được toàn thân Văn Nhân Mạc căng thẳng, tay ôm cũng xiết chặt, vùi đầu vào cổ , bên tai .
      Hơi thở ấm nóng phun vào tai Triển Thất, khiến cả người nóng rang, giãy giụa thân thể thoát khỏi lồng ngực Văn Nhân Mạc.

      chuyện này nữa, chúng ta chút về Tiểu Hoa .”

      Tiểu Hoa? Triển Thất lại nghe Văn Nhân Mạc nhắc tới cái tên này, biết tại sao trong lòng lại có cảm giác chán ghét. Thời điểm Văn Nhân Mạc nhắc tới Tiểu Hoa cố ý lảng tránh, cuối cùng vẫn tránh được.

      “Tôi mệt muốn ngủ, tới Tùng thành kêu tôi.”

      tại trong lòng Triển Thất rất loạn, dùng sức thoát khỏi lồng ngực Văn Nhân Mạc nằm qua bên giả vờ ngủ. Nhìn gương mặt ngày càng đỏ của Triển Thất, tâm trạng khi nãy của Văn Nhân Mạc cũng giảm bớt.

      “Sao mỗi lần nhắc tới Tiểu Hoa em đều thoải mái, lần trước cũng vậy, chẳng lẽ em ghen?”

      Nghĩ tới đây, tâm tình Văn Nhân Mạc càng thêm tươi sáng, lăn lộn thế nào cũng ngủ được cười Triển Thất tiếng rồi nằm xuống ôm . Triển Thất nằm trong lòng Văn Nhân Mạc, tìm vị trí thoải mái rồi yên ổn ngủ.

      Từ Bạch thành đến Tùng thành cũng quá xa, đại khái cũng khoảng ngày đường, đến nửa đêm rốt cuộc cũng tới nơi. Triển Thất vừa ngủ giấc thoải mái, lúc nghe thuộc hạ bẩm báo liền tỉnh ngủ, hoạt động lại xương khớp rồi nhảy xuống xe tính cưỡi ngựa. Văn Nhân Mạc dạy cưỡi ngựa vài lần, nhưng vẫn chưa học được, học cái gì cũng nhanh, chỉ có cưỡi ngựa, học mấy lần vẫn chưa cưỡi được.

      nên cưỡi ngựa mình rất nguy hiểm.”

      Như thường ngày, Văn Nhân Mạc ngồi phía sau vây trong lòng ngực mình, cưỡi chung con ngựa chậm rãi vào Tùng Thành.

      “Chủ tử.”

      Chưa được mấy bước, nghe thấy giọng của Nam Cung Ngọc và Diêm Xuyên, nghe thấy giọng của bọn họ Triển Thất rất vui mừng, còn Văn Nhân Mạc nhíu mày lại. Sao lại quên hai người này vẫn còn ở Tùng thành. Lúc trước để bọn họ đến Mạc thành đảm nhiệm chức vụ được rồi, cho tới bến Thượng Hải càng tốt.

      Thời điểm Nam Cung Ngọc cùng Diêm Xuyên thấy Triển Thất tự nhiên ở trong lòng Văn Nhân Mạc nhất thời sắc mặt liền thay đổi, chỉ là khôi phục rất nhanh, Triển Thất thấy được.

      “Chủ tử, sao bây giờ người mới tới, tôi còn tưởng người cùng với Tiễn kỳ chứ.”

      Nam Cung Ngọc thèm để ý tới sắc mặt thối của Văn Nhân Mạc, cố ý trước ngựa của Triển Thất. liền trực tiếp nhảy xuống ngựa vừa vừa chuyện, dù sao cũng sắp đến nơi rồi, vừa lúc có thể hỏi về chuyện ngọc bội Chu Tước.

      “Hai mảnh.”

      Xem ra chuyến này vận khí tồi, Tùng thành đúng là nơi tốt, chẳng những có bảo tàng, còn tìm được hai mảnh ngọc bội.

      Đoàn người vừa vừa rất nhanh đến căn cứ ở Tùng thành, ở Tùng thành Diễm bang có vẻ phát triển hơn so với Mạc thành, chắc nhờ Thích Thiên quản lí. tại Thích Thiên có ở Diễm bang, thuộc hạ đến mỏ quặng rồi, Triển Thất biết Diễm bang d’đ/l/q'd ở Tùng thành có mỏ quặng. Đại Ngưu bị đày nơi nào, mặc dù rất muốn gặp Thích Thiên, nhưng xem ra phải chờ vài ngày nữa.

      Trừ việc gặp được Thích Thiên còn thêm chuyện khiến đau đầu, tên Văn Nhân Mạc này cứ muốn ở cùng phòng với , bị phản đối mãnh liệt mới chịu đổi thành mỗi người phòng riêng.

      Ăn cơm xong mọi người vốn định nghỉ ngơi, lại thấy Văn Nhân Mạc lôi kéo Triển Thất viện khác, đến nơi mới biết nguyên nhân mình đến đây.

      “Đó chính là Tiểu Hoa mà đến?”
      Last edited: 6/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 55: Nửa đêm trèo cửa sổ.

      “Đó chính là Tiểu Hoa mà ?”

      Triển Thất bị Văn Nhân Mạc thần bí kéo đến sân trước, thấy con vật khổng lồ trước mắt kinh ngạc đến nên lời.

      Chỉ thấy trong viện con vật to lớn khoảng 1m50 vẫy vẫy đuôi, cặp mắt hữu thần lấp lánh mở to đáng thương nhìn Văn nhân Mạc.

      Hoá ra Tiểu Hoa là con chó Ngao, bộ lông đỏ rực, so với chó Ngao bình thường còn lớn hơn.Tuy bề ngoài rất hung hãn, nhưng giờ trông rất buồn cười, thấy Văn Nhân Mạc để ý đến nó liền giơ bốn chân hướng lên trời như làm nũng, sau đó nhìn Văn Nhân Mạc cầu vuốt ve.

      Triển Thất bị con lôi thú này hấp dẫn, ni mã, ngươi là chó Ngao đó, sao có thể giống chó bình thường làm nũng như thế.

      “Tiểu Hoa, giới thiệu với mày, ấy tên là Triển Thất, bắt nạt ngươi, sau này sống chung phải hoà hợp nghe chưa.”

      Văn Nhân Mạc tới, vừa xoa bụng nó vừa . Tiểu Hoa thoải mái nằm mặt đất cọ loạn, nghe Văn Nhân Mạc xong mới thu hồi ánh mắt người Văn Nhân Mạc, liếc nhìn Triển Thất rồi hừ tiếng, giống như rất bất mãn với lời của Văn Nhân Mạc.

      Đầu Triển Thất đầy hắc tuyến, bắt nạt nó, nó làm thịt là may rồi.

      “Sau này ấy đối xử tốt với mày, ấy là….”

      Văn Nhân Mạc lén lút bên tai Tiểu Hoa, cho Triển Thất nghe được. Chỉ là biết gì, Tiểu Hoa chậm rãi bò dậy, lúc lắc thân thể mập mạp đến trước mặt Triển Thất nâng chân trước lên trước mặt , ánh mắt lại nhìn sang bên, bộ dáng như rất khinh thường Triển Thất.

      “Nó muốn bắt tay làm bạn với em.”

      Thấy Triển Thất có phản ứng, Văn Nhân Mạc đứng bên nhắc nhở, mới vươn tay nắm lấy bàn chân béo múp của Tiểu Hoa.

      “Mày nên giảm béo .”

      Trong đầu chỉ có suy nghĩ, béo mà, chó Ngao bình thường chỉ 1m2 là cùng, nó lại tới 1m50, hơn nữa còn tròn vo.

      “Thế nào, rất giống em phải .”

      Triển Thất bị kích thích quá lớn, đầu óc vẫn đần độn, cho đến khi nghe thấy giọng của Văn Nhân Mạc mới giật mình nhớ lại, ngày đó hai lần giống Tiểu Hoa, lại với con chó kiêu ngạo này giống nhau chỗ nào? dinendian.lơqid]on

      “Đáng chết, mới giống nó, cả nhà đều giống nó.”

      Cuối cùng trong sân vang lên tiếng của nam nữ cùng tiếng gầm báo đạo của con chó.

      xe cả ngày, còn náo loạn cả đêm, cả người Triển Thất đều còn sức lực, về phòng tắm rửa sạch rồi nằm lên giường ngủ. Cứ nghĩ mệt như thế ngủ rất nhanh, nhưng ánh mắt mở nổi lại ngủ được.

      “Haiz, cái giường rách này thoải mái, ngày mai nhất định phải kêu lão đại đổi cái khác.”

      “Nếu thoải mái đến giường ngủ , giường của cũng tệ lắm.”

      Triển Thất vừa xong, chợt nghe thấy giọng của Văn Nhân Mạc từ của sổ truyền đến, trong nháy mắt, mới đứng ngoài của sổ Văn Nhân Mạc đứng trước mặt .

      “Lão đại, sao lại học trộm mà chui cửa sổ thế.”

      phải lo lắng đổi giường em quen sao.”

      “Sao còn chưa ngủ, trễ như vậy đến đây có việc gì?”

      Triển Thất cho rằng trễ như vậy mà Văn Nhân Mạc còn đến đây nhất định có chuyện quạn trọng, nên cẩn thận hỏi.

      có gối ôm ngủ được.”

      “Gối ôm? chẳng lẽ đem thành gối ôm? có gối ôm ngủ được, vậy hai mươi mấy năm nay sống thế nào, ngủ sao” Triển Thất bất mãn oán thầm, nhưng vẫn xê dịch thân thể vào trong chút, sau đó đưa lưng về phía Văn Nhân Mạc.

      Thấy Triển Thất để chỗ cho mình, Văn Nhân Mạc hai lời, lập tức nhảy lên giường, cởi áo khoác chui vào chăn ôm lấy Triển Thất, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng người lập tức thấy thư thái, dinendian.lơqid]on rất nhanh tiến vào mộng đẹp. Triển Thất nghĩ cũng sai, hai mươi mấy năm qua chưa bao giờ được giấc ngủ ngon.

      Triển Thất cũng vậy, bị ôm trong ngực liền cảm thấy thoải mái, cũng tiến nhanh vào mộng đẹp, trong đầu chỉ có ý niệm, thói quen đáng sợ mà.

      Sáng hôm sau tỉnh lại hai người cùng dùng bữa sáng rồi quyết định mỏ quặng chuyến. Diêm Xuyên với Nam Cung Ngọc cũng muốn theo, nhưng bị Văn Nhân Mạc nghĩ cách đuổi , hai người kia mà theo, nhất định quấy rối bọn họ.

      Đây chính là mỏ quặng của chúng ta ở Tùng thành, bên này là mỏ Than, là hợp tác với bang phái khác, cái này rất thu hút khách du lịch, xem như giúp Diễm bang thu nhập ít. Bên này là quặng Sắt, thành phần trong quặng được tốt lắm, thể chế tạo được súng ống, có mỏ than khai thác, nên bị mua rồi, tại chỉ mình bang ta khai thác, Thích Thiên ở mỏ Sắt rồi, chúng ta tìm ta.

      Nghe Văn Nhân Mạc xong Triển Thất liền nghi ngờ, Văn Nhân Mạc chưa bao giờ làm việc lỗ vốn, lại có thể bỏ tiền mua mỏ quặng Sắt này, chẳng lẽ có bí mật gì sao?

      “Đại ca, cuối cùng cũng đến, người này chính là Triển Thất mà ?”

      Thời điểm Triển Thất và Văn Nhân Mạc mới bước chân vào mỏ quặng thấy người đàn ông nho nhã cưỡi ngựa đến chỗ bọn họ.

      Người tới là Thích Thiên, lông mày rậm rạp, cặp mắt sáng ngời, cả người toả ra hơi thở, khiến người ta cảm giác như tắm gió xuân ấm áp. bộ quần áo sơ mi đơn giản dáng người cao to phá lệ bắt mắt, khiến Triển Thất có cảm giác, giống như lão đại lịch .

      “Chào , Tôi là Triển Thất.”

      Triển Thất lễ phép vươn tay ra chào, ta cũng đưa tay ra nắm , tay rất ấm nha.

      “Tôi là Thích Thiên.”

      “Tôi biết, lão đại về với tôi, em trong bang cũng thường xuyên nhắc về , tất cả mọi người đều tốt về , hôm nay vừa gặp quả danh bất hư truyền.”

      “Đại ca cũng thường xuyên nhắc về với tôi, Đại Ngưu cũng hay kể về chuyện của hai người, cảm ơn chăm sóc đại ca của tôi.”

      Triển Thất liếc vẻ mặt quẫn bách của Văn Nhân Mạc, biết gì về , lẽ xấu ? Bằng sau ánh mắt của Thích Thiên lại kì quái như vậy.

      “Chúng ta vào trong chuyện , để tôi dẫn cậu xung quanh xem thử.”

      Văn Nhân Mạc vì che dấu luống cuống, ôm Triển Thất nhảy lên ngựa rồi chạy lên núi. Thấy bộ dáng như vậy của Văn Nhân Mạc, Thích Thiên nhịn được cười ha hả, kể từ sau chuyện đó, lâu thấy đại ca vui vẻ như vậy, có thể gần gũi người như thế, xem ra khúc mắc trong lòng đại ca sắp được cởi bỏ. dinendian.lơqid]on

      Tới lối vào mỏ quặng mọi người trang bị chút, sau đó vào trong mỏ, người ngoài nhìn vào tưởng là lãnh đạo thị sát, nhưng Triển Thất biết, có bí mật trong mỏ quặng này.

      khoảng được hai trăm mét vẫn thấy bất kì thợ mỏ nào, chỉ thấy Thích Thiên nhấn mạnh vài nút, xuất cánh cửa, khi đẩy cửa vào Triển Thất thấy đồ vật trong đó mà sợ ngây người, Văn Nhân Mạc mấy năm nay rốt cuộc cất giấu bao nhiêu bí mật.
      Last edited: 6/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 56: Bí mật động trời.
      “Lão đại, sao những thứ này có thể ở đây?”
      Khi vào trong mật thất thấy trước mặt xuất thứ khiến Triển Thất kinh hãi khép miệng lại được. biết Văn Nhân Mạc rất cường hãn, rất trâu bò, nhưng ngờ nghịch thiên như thế.

      gian mật thất nhưng Triển Thất cảm thấy nơi này phải hơn ngàn thước vuông. Bên trong chất đầy các loại vũ khí, nhiều nhất chính là súng mo-ze, còn có xếp hàng súng Submachine (súng tiểu liên), thời đại này lại có nhiều loại vũ khí như vậy, đủ để sánh ngang đội quân phiệt võ trang rồi.

      “Đây đều là chúng ta tự sản xuất, đừng xem những thứ vũ khí này cùng loại với những thứ ngoài kia, có bộ dáng giống nhau nhưng tính năng tốt hơn nhiều. Những thứ này sau khi được đại ca cải tiến, dù là tốc độ hay xạ kích cũng đều mạnh hơn rất nhiều.”

      Thấy Văn Nhân Mạc trả lời, Thích Thiên liền chủ động giải thích cho Triển Thất. Ở phương diện quân hỏa, Văn Nhân Mạc là chuyên gia, cũng là thiên tài, những thứ đồ này chỉ cần xem qua sách, thao tác thực tế là có thể thiết kế được, nếu để cho người ngoài biết sợ là dám để tồn tại ở đời.

      “Là lão đại thiết kế?”

      Triển Thất nghe lời giải thích kinh ngạc, cái đầu của là cái đầu ddlqd gì vậy, đến tột cùng còn có cái gì làm được, thứ hàng này cũng tự nhiên mà tới chứ?

      tại còn kinh ngạc nữa, nhanh chóng qua nâng khẩu súng mo-ze mở ra nhìn, sau đó lại nâng khẩu súng Submachine bên cạnh cũng mở ra nghiên cứu qua. Qủa nhiên, những thứ đồ này có thể so sánh với vũ khí đại.

      “Lão đại, phải cũng tới từ đại chứ?”

      “Hả? Như thế nào, có những thứ này, đừng Chu Tước môn, nếu như em muốn cả thiên hạ, đều có thể lấy cho em.”

      Văn Nhân Mạc hiểu ý tứ của Triển Thất là gì, nhưng dù ý tứ gì, cũng chỉ muốn cho vui vẻ.

      Nhìn Triển Thất thành thạo nghiên cứu rồi sử dụng khẩu súng mô-ze rồi đến khẩu Submachine, Thích Thiên giật mình. cho là Văn Nhân Mạc đủ nghịch thiên, nhưng đứa bé choai choai như Triển Thất mà cường hãn như vậy, có phải là quá yếu hay .

      “Lúc nào hoàn thành những thứ này, đến tột cùng là làm sao làm được?”
      Văn Nhân Mạc đối với lời của Triển Thất, nội tâm rất cảm động, Văn Nhân Mạc ghi nhớ ở trong lòng những ý muốn của , cũng vậy, chỉ cần muốn làm chuyện gì, cũng ủng hộ vô điều kiện.

      rất dài dòng, ban đầu chúng ta đến quan ngoại khi vừa nhìn thấy mỏ quặng mở ra đấu giá, vốn là để ý, chẳng qua trong lúc vô tình thấy ngoài khoáng thạch được khai thác bên trong còn có loại mỏ thiết cực phẩm. Loại thiết này sau khi được luyện chế vô cùng cứng rắn, là nguyên liệu tốt nhất để chế tạo vũ khí, thấy vậy liền mua nó. Sau khi mua lại, chúng ta cùng mấy người thân tín trong nội bộ vào bên trong khảo sát vòng, thế nhưng ngờ ở bên trong lại phát nhiều khoáng thạch quý giá này. Cuối cùng dứt khoát quyết định ở trong này xây dựng trung tâm sản xuất vũ khí, nơi này đều là và những thuộc hạ trước kia xây dựng, sau này còn có thêm những người hết sức trung thành khác. Vì phòng ngừa bí mật bị tiết lộ ra ngoài, hàng năm bọn họ đều sống ở bên trong mỏ, rốt cuộc, chúng ta nghiên cứu ra loại súng mô-ze đầu tiên, sau đó đem loại súng này bán kiếm tiền từ từ cải tạo nơi này lại mới được như bây giờ. Vì che giấu tai mắt mọi người, vẫn tiếp tục khai thác những phế thạch ngoài kia. chỉ vậy còn đạt được quyền khai thác mỏ than phía ddlqd đối diện. Từ đó về sau, hàng năm Thích Thiên lưu lại Tùng Thành để quản lý tất cả những thứ này. tại khoáng thạch thiết khai thác gần hết rồi, những vũ khí này cũng đủ để chúng ta dùng, mọi người cũng có thể buông xuống được rồi.”

      Văn Nhân Mạc đại khái từ đầu xây dựng nơi này với Triển Thất, nhưng những vất vả gian khổ trong đó chỉ chính mới biết được, lúc đó khi vừa mới bắt đầu có rất nhiều gian khổ, bởi vì lúc đầu biết cách khai thác quặng nên mỏ sụp xuống giết chết biết bao nhiêu em.

      Triển Thất nắm chặt tay Văn Nhân Mạc, thừa nhận những chuyện này đều hiểu.

      “Lão đại, những loại vũ khí này hết sức đại, làm thế nào nghĩ ra được?”

      “Đây đều phải là công lao của em sao, lần trước khi em lấy khẩu súng của cái đó có quá nhiều khuyết điểm, còn cho rất nhiều thứ, cho nên lúc trở về suy nghĩ lại, liền cải tạo lại hai loại súng này.”

      Nếu Văn Nhân Mạc thiếu chút nữa làm Triển Thất quên mất, lúc ấy khi tranh tài cũng Bạch Quang, Văn Nhân Mạc tặng cho khẩu súng, khẩu súng ấy tuy tốt nhưng so với loại súng đại kém hơn nhiều. Cho nên cho Văn Nhân Mạc chút kiến thức vũ khí đại, ngờ có thể nghe hiểu và nghiên cứu chế tạo ra được những thứ vũ khí đó.

      Nhìn những vũ khí này làm lòng Triển Thất sôi trào lên, sau này tất cả em trong bang mỗi người cẩm khẩu súng Submachine, gặp mấy bang phái khác sử dụng đao, pháo có thể diệt bọn cách dễ dàng. Chu Tước môn nhầm nhò gì, cung cấp cho Văn Nhân Mạc thêm chút kiến thức về các loại vũ khí khác, đến lúc đó cũng có thể diệt luôn bến Thượng Hải.

      khí nơi này được tốt, chúng ta ra ngoài trước , chờ khi trở về rồi tiếp.”

      Văn Nhân Mạc kéo Triển Thất còn ở đằng kia YY ra ngoài, lưu lại bộ mặt Thích Thiên đứng tại chỗ ai oán, trong lòng oán thầm : “Đại ca, là có “đàn ông” là quên em ddlqd nha, tôi là do em vào sinh ra tử với , hàng năm đều sống ở trong hang núi này, sao chưa bao giờ quan tâm tôi chút .”
      Hôm nay đạt được mục đích gặp được Thích Thiên, còn biết bí mật lớn như vậy cho nên tâm tình Triển Thất rất tốt. Thích Thiên còn phải xử lý số chuyện nữa mới có thể xuống núi nên Triển Thất và Văn Nhân Mạc về trước, nhưng mà bây giờ thời gian còn sớm, cho nên Triển Thất đề nghị dạo ở Tùng Thành xem chút.

      “Lão đại, khách sạn của ở đâu, bây giờ em rất đói bụng.”

      Triển Thất biết ở mỗi thành thị Văn Nhân Mạc đều có mấy gian khách sạn, như vậy chỉ để kinh doanh mà thăm dò tin tức cũng đặc biệt dễ dàng.

      phải ở tất cả các nơi đều có khách sạn, ở Tùng Thành chỉ có sòng bạc.”

      “Sòng bạc sao?”

      Triển Thất hưng phấn, ở đại được danh xưng là Đổ Thần của Las Vegas, tới nơi này vẫn cho là chỉ có sòng bạc bến Thượng Hải mới có cao thủ, ngờ Văn Nhân Mạc cũng mở sòng bạc, như vậy đổ thuật của nhất định rất cao, chờ có thời gian muốn tìm hảo hảo thi thố xem ai cao thủ hơn.

      Nhưng mà trước mắt giải quyết vấn đề sinh lý tốt hơn, quá đói rồi, đói đến mức có thể ăn hết con trâu.

      Ở bên đường, ddlqd hai người tìm kiếm quán rượu tương đối sạch vào ngồi xuống, mặc dù điếm này nhưng ăn cơm rất ngon miệng. Hai người ăn uống no đủ tính toán dạo chút tiểu nhị vào vào bên tai Văn Nhân Mạc mấy câu rồi rời .

      người vào vùng đất bên trong, dẫn em coi chút.”








      Last edited: 6/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ CHƯƠNG 57: ĐÁNH CƯỢC

      Editor: White Silk-Hazye

      Khi Triển Thất và Văn Nhân Mạc đến sòng bạc bên trong nhóm người vây quanh rồi.

      "Vị nhân gia này lần này cược lớn hay là cược thế."

      "Đúng vậy, người này đúng là thần tài nha, đời này tôi chưa từng thắng được nhiều tiền như vậy."

      "Tôi cũng vậy nha, từ nay về sau ngài đến chỗ nào đánh bạc, các em đều theo ngài."

      "Chủ tử, người đứng ở giữa bị nhiều người vây quanh kia chính là người mà thuộc hạ vừa mới bẩm báo cho ngài đó. Cả đêm ta thắng hơn mười mấy vạn bạc rồi, hơn nữa ta chỉ đặt cược lớn , những người xung quanh theo ta cũng đặt cược theo, hôm nay tỉ lệ đặt cược của bọn họ lên đến trăm vạn bạc rồi."

      Triển Thất vừa nghe được lập tức biết người này đến đây là để dò xét, chẳng qua sòng bạc mở cửa để làm ăn buôn bán, có lý do gì để mà đuổi khách , cho nên hôm nay muốn lấy lại số tiền này ràng là phải chạm mặt nhau bàn đánh bạc rồi.

      "Vận khí của Lôi môn chủ vẫn tốt như trước."

      Văn Nhân Mạc vừa , mọi người xung quanh liền bị khí thế của áp bức mà tự động tản ra tạo thành con đường, sau khi bọn họ làm lộ ra bộ dạng của người bị vây ở giữa kia.

      nửa gương mặt của người này có mang cái mặt nạ, chẳng qua chỉ từ nửa gương mặt phía dưới có thể nhìn ra bộ dạng của ta cực kỳ tuấn mỹ.

      "Người này chính là Môn chủ của Bạch Hổ môn- trong bốn bang phái lớn sao? Đáng lẽ bây giờ ta bị Thanh Long bang đuổi giết mới đúng, làm sao có thể ngồi ở đây đánh bạc chứ? Hơn nữa, việc này ràng là vì muốn ép Văn Nhân Mạc ra mặt, cuối cùng là có mục đích gì đây?" Khi Triển Thất nhìn thấy Lôi Liệt môn chủ của Bạch Hổ môn trong lòng ra đống câu hỏi lớn, chẳng là binh đến tướng chắn thôi, trước tiên để xem mục đích của ta là cái gì?

      "Nga, trùng hợp như vậy Văn Nhân bang chủ cũng ở đây sao, hôm nay vận khí của Lôi mỗ vậy mà vô cùng tốt nha, nếu chúng ta đánh cược hai ván ."

      "Đúng lúc, hôm nay tôi cảm thấy vận khí của tôi cũng vô cùng tốt, trước để cho tôi và Lôi môn chủ đánh cược vài ván ."

      ta có thể gian lận ở giữa sòng bạc lớn như vậy mà vẫn luôn thắng chứ có thua, nhất định là cao thủ hàng đầu, điều này làm cho Triển Thất cảm thấy hưng phấn, sau đó cản Văn Nhân Mạc lại, quyết định phải gặp ta.

      "Thứ lỗi cho Lôi mỗ trí nhớ kém, vị này là?"

      "Triển Thất."

      Triển Thất trực tiếp đơn giản ra tên mình, bây giờ chỉ chờ mong được chơi mấy ván tốt.

      "Như vậy trước hết để cho tôi nhìn thấy Triển huynh đệ, biết chúng ta đánh cược kiểu nào đây?"

      "Cứ đổ lớn , cái này đơn giản, chúng ta cược ba ván, xem ai thắng nhiều hơn."

      "Được, nếu như tôi thắng, tôi muốn cậu và Bang chủ của các người trả lời tôi ba câu hỏi, hơn nữa làm người hầu cho tôi tháng, nếu như tôi thua toàn bộ số tiền tối hôm nay tôi thắng đều trả lại cho cậu, hơn nữa cộng thêm 50 vạn bạc, thế nào."

      "Được, ván đầu tiên, đổ lớn hay đổ ."

      "Ván đầu tiên đổ đại trước."

      Lôi Liệt nhìn thấy Văn Nhân Mạc để cho Triển Thất ra ứng chiến chắc chắn là có thực lực, cho nên lập tức trở nên hết sức chăm chú. Cả.đời này của ta đánh bao nhiêu lần khắp thiên hạ có đối thủ, tung hoành ngang dọ ở sòng bạc bao nhiêu năm, nhưng lại thua lần, cả đời cũng thua lần như thế, ba năm trước thua dưới tay của Văn Nhân Mạc.

      Lúc đó cũng là ở đây tại sòng bạc này, và trước kia giống nhau đều đến đây để đánh bạc, thắng rất nhiều chắc chắn bị nhà cái nghi ngờ, cuối cùng ông chủ ra mặt muốn đánh cược với ba ván. Ông chủ này chính là Văn Nhân Mạc, hơn nữa lần đó cũng là lần đầu tiên trong đời mà thua. Lần này trở về, ngoài có số vấn đề muốn hỏi Văn Nhân Mạc ra, cũng muốn đem khu đất lúc đó lấy về.

      Nếu Văn Nhân Mạc phải cảm thấy Triển Thất có nắm chắc phần thắng mới có thể để cho chơi đùa, chỉ cần vui vẻ là tốt rồi. Nhưng lúc Lôi Liệt là để cho làm người hầu tháng nghĩ muốn mở miệng từ chối, chẳng qua Triển Thất nếu đám nhận lời nhất định là có chắc chắn. Xem ra lần này Lôi Liệt phải thua lần nữa rồi.

      Bởi vì Lôi Liệt có chuyện muốn hỏi Văn Nhân Mạc, cho nên ba người bọn họ liền cùng đến căn phòng bí mật để tiến hành đấu ba ván. Mặc dù người ở bên ngoài rất muốn xem cũng có cách nào, vừa đúng tối nay thắng được nhiều tiền như vậy, buổi tối có thể ra ngoài ăn chầu, tìm người đẹp rồi.

      Khi Triển Thất và Lôi Liệt bắt đầu lắc xúc xắc hai bên đều trịnh trọng đứng lên, người trong nghề vừa ra tay cũng biết đối phương làm gì, ngay lúc này gặp phải đối thủ rồi.

      "Để cho công bằng, chúng ta mở cùng lúc ."

      Sau khi hai người cầm xúc xắc để xuống Lôi Liệt đề nghị , như vậy có thể đề phòng gian lận.

      "Ba con sáu."

      "Tôi cũng ba con sáu."

      Hai người bọn họ đều là cao thủ, cho nên ván đầu tiên hòa nhau.

      "Ván hòa, lúc này phải cược cái gì."

      "Vẫn như cũ đổ lớn."

      Sau khi xác định thích đánh lớn xong tiếp tục lắc xúc xắc, mà khi mở ra kết quả vẫn là hòa, hai người đều là ba con sáu.

      " nghĩ tới kĩ thuật đổ của Triển huynh đệ cũng hơn người như thế, lần này chúng ta liền cược thế nào."

      lâu có ai có thể đấu ngang tay với rồi, cho nên Triển Thất cũng trở nên hưng phấn. Đúng ra là lắc ra ba con sáu này tính là việc khó khăn gì, nhưng kỹ thuật đổ của hai cao thủ còn là gặp phải hai cao thủ chơi bẩn hai bên đều thầm phân cao thấp. Liền hai ván mới vừa nãy mà , bọn họ ở phía dưới đấu tay vài lần rồi, nhưng cũng phá số điểm của đối phương.

      thanh rào rào của xúc xắc lại vang lên đầu của Lôi Liệt và Triển Thất đều toát ra tầng mồ hôi mỏng, hai ván trước đều là hòa, cho nên ván này vô cùng quan trọng.

      "Lần này hai người chúng ta ai mở trước."

      " là khách, cho nên mở trước ."

      "Cậu hối hận chứ?"

      Lôi Liệt nghĩ tới Triển Thất để mở trước, chỉ có điều ở trong đó có bao nhiêu là người ràng nhất, xem ra lần này nhất định thắng rồi. Thấy Triển Thất như vậy mày của Văn Nhân Mạc cũng nhíu lại, vừa mới cẩn thận nghe qua thanh va chạm của hai người, chẳng qua ở bên trong xúc xắc của Lôi Liệt mở ra là bao nhiêu là người ràng nhất, trong lòng len lén vì Triển Thất đổ loạt mồ hôi liên tục. Chỉ là của Triển Thất lại có nghe ra, điểm này làm cho vô cùng kinh ngạc.

      Lôi Liệt đúng là có chuyện muốn cầu xin Văn Nhân Mạc, cho nên hai lời trực tiếp mở nắp ra, bên trong lại có thể xuất chỉ có điểm. Bây giờ ba cái xúc xắc này rơi ở cùng chỗ, mặt cùng chỉ thấy điểm.

      "Ha ha, xem ra hôm nay vận khí của Lôi mỗ vẫn là so với Triển huynh đệ có hơn chút, tôi chỉ có điểm, xem ra trận đấu này là tôi thắng rồi."

      Lúc đầu chính là vì vậy mà thua dưới tay của Văn Nhân Mạc, lúc đó ở ván cuối cùng với Văn Nhân Mạc cũng là so lớn với ta. lắc ra ba con , nhưng số điểm Văn Nhân Mạc chỉ có hai điểm, bở vì hai cái xúc xắc trong đó là rơi cùng chỗ. Sai khi quay về Thượng Hải khổ luyện kỹ thuật này, cuối cùng cũng thành công rồi, chẳng những có thể để hai cái xúc xắc rơi cùng chỗ, mà đạt đến ba cái rồi.

      Nhìn thấy Lôi Liệt đắc ý Triển Thất chậm rãi ra:

      "Có lẽ tối nay để cho Lôi môn chủ thất vọng rồi."

      Sau đó chậm rãi mở nắp trong tay ra, tình hình bên trong lập tức ra ràng ở trước mặt của Lôi Liệt và Văn Nhân Mạc.

      "Triển huynh đệ, đây là?"
      Last edited: 6/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :