Chương 68 Ngày hôm sau, Diệp Chanh cùng giải trí Cổ Bổn chính thức ký hợp đồng. Tin tức này truyền ra ngoài liền tạo thành mưa to gió lớn. Cổ Bổn vậy mà lại ký hợp đồng cùng người mới chưa có danh tiếng gì. Tuy rằng người này lúc trước tham gia Người Đẹp Ảnh cũng đạt được chú ý, nhưng so với Cổ Bổn đó chẳng thể thấm vào đâu. Diệp Chanh ký hợp đồng cùng Cổ Bổn, hợp đồng đó là do chính Hà Nhã Huệ người đại diện số Cổ Bổn mang đến. Nghĩ lại Hà Nhã Huệ, những nghệ sĩ dưới tay nâng đỡ cũng vô cùng nổi tiếng, mà nhìn trúng Diệp Chanh, liền tất cả ánh mắt đều tập trung nhìn chăm chăm Diệp Chanh. Diệp Chanh đến Cổ Bổn, nơi này được xưng là công ty hàng đầu trong nước, bên trong mọi người rất vội vã, bên tường treo poster bốn ngôi sao lớn, chính là những người đứng đầu giới giải trí của Cổ Bổn, nhìn đúng là khí chất hơn người. Mọi người nhìn Diệp Chanh, cũng vô cùng tò mò, mỗi người ngang qua, điều nhất định nhìn lấy lần. biết người mới này chung quy là có ma lực gì, lại làm cho người bao giờ để ý người mới như Hà Nhã Huệ nhìn trúng. Diệp Chanh mang bộ quần áo đơn giản, nhìn qua son phấn, đầu đội nón lưỡi trai. Trong giới giải trí người luôn thấy nhiều người đẹp như Hà Nhã Huệ thấy vào đến cũng phải dừng chân lại, lúc sau, mới qua đón . Diệp Chanh thẳng đường mà , nhận được vô số người nhìn mình chăm chăm. Phụ nữ qua, cấm được tò mò, đàn ông lại ánh mắt chính là tán thưởng rỏ như ban ngày. Vốn thấy kỳ lạ, biết vì sao lại từ trời rơi xuống người là , thể làm cho Hà Nhã Huệ vui được, lúc này thể chối cãi được, sức hút của mới đến này thể làm người ta chống lại. Trong công ty cũng có thực tập sinh và người mới, đều là do công ty tự mình bồi dưỡng, ở công ty lớn như Cổ Bổn cạnh tranh rất khắc nghiệt, mọi người thấy Diệp Chanh vừa vào được Hà Nhã Huệ thu về nhất thời ganh ghét. Hà Nhã Huệ cũng chưa biết được Diệp Chanh có thể làm gì, nên chỉ ” Bởi vì ký hợp đồng đóng phim truyền hình với đạo diễn Lưu, cho nên trước hãy hoàn thành về sau tôi lại sắp xếp giúp . Hà Nhã Huệ vốn cho rằng với người từ trời rơi xuống rất có hầu hạ, nhưng ngờ lại là người bình thản đến vậy, phút chốc ấn tượng đối với ngày tăng cao. Rốt cuộc, này chính là người làm cho người ta thê rkhoong , càng nhìn càng dần dần có cảm giác muốn đến gần. Chương 69 Bên phía Mộ Dạ Lê ở văn phòng, nhìn Imie hỏi” Diệp Chanh đâu?” Imie đáp” A…Chuyện của bà chủ , bên phía công ty giải trí kia được xử lý tốt.” “Tôi hỏi là ấy ở đâu.” Con này, gần đây luôn cứ sớm về trễ, tại lại càng chịu về. Imie a tiếng, nghĩ tới, Mộ Dạ Lê thế này là… Nhớ bà chủ sao? Imie cười cười “ Bà chủ gần đây luôn cùng chủ Lâm gia dính chỗ với nhau” Mộ Dạ Lê nhíu mày. Trong nhà như vậy mà có người ghét, như vậy mà bị người ta ghét. Đứng dậy dặn xuống dưới:” Chuẩn bị xe.” …… Nhà Lâm Vũ là chung cư loại , cùng Diệp Chanh xem TV. Liền có tiếng gỏ cửa truyền đến. Lâm Vũ Oánh ” Cơm đưa đến nhanh vậy a, tôi vừa mới gọi xong.” từ từ mở cửa ra. Cửa vừa mở ra, người đàn ông bên ngoài, toàn thân tây trang đen, phảng phất mang theo lạnh lẽo ban đêm, thái độ lạnh nhạt mang theo chút phiền não. “A!” Lâm Vũ Oánh lập tức hét lên. Diệp Chanh vội ra cửa “ Có chuyện gì?” ra, đập vào mắt là ánh mắt Mộ Dạ Lê, bước chân Diệp Lê có chút khựng lại. “Diệp Chanh.” gọi tên , làm cho Lâm Vũ Oánh càng thêm sợ ngây người. Ngón tay liền chỉ vào Diệp Chanh, lại chỉ về Mộ Dạ Lê. “Các người… Diệp Chanh…” Khi nãy còn xem nam thần ngay lập tức xuất ở cửa nhà …. Chuyện này thể làm cho Lâm Vũ Oánh chấp nhận được, Diệp Chanh nhìn ấy, tay đẩy Mộ Dạ Lê ra ngoài” Chúng ta ra ngoài rồi .” Mộ Dạ Lê thoáng nhìn Lâm Vũ Oánh, liền bị Diệp Chanh nắm tay lôi . Bên ngoài, Mộ Dạ Lê mang theo cả dàn siêu xe đến đây, khiến cho cả tiểu khu bị chấn động . Chỉ là khu chung cư cũ, nhìn rất loang lỗ, thường ngày có chiếc xe cũng thấy hiếm lạ, liền bay giờ lại cả loạt siêu xe vào như vậy, làm ít người từ cửa sổ nhìn xuống, nhìn mắt, tất cả nghĩ là có nhân vật lớn nào đó ở trong này nên mới kinh động như vậy. Diệp Chanh nhìn Mộ Dạ Lê” Sao lại đến đây?” Mộ Dạ Lê nhìn Diệp Chanh “Đến đây thăm em được hả?” “Cũng phải được, tại liền đến như vậy dọa người ta…” Đôi mắt tối sầm xuống” Em chính là nghĩ nuốn cho người ta biết mối quan hệ của chúng ta có phải ?” Diệ Chanh ” Mối quan hệ của em với … Cũng phải là mối quan hệ tốt gì.” xong xoay người muốn . nhanh lên muốn giữ lại, thấy vậy, lại càng muốn nhanh rời . Lại nghĩ lúc này… Bên kia chiếc xe màu trắng chạy đến, trước mắt Diệp Chanh chỉ thấy ánh đèn pha nhóe lên. Chiếc xe trực tiếp lăn về hướng Diệp Chanh. Ngay sau đó bóng đen nhanh chóng nhào đến “A…” Tiếng phanh xe, tiếng va chạm vang lên. Lúc Diệp Chanh kịp phản ứng Mộ Dạ Lê đem ngã xuống đất, cảm thấy mình ngã vào tấm đệm thịt, ngạc nhiên, trừ chút hoảng sợ, còn thấy cảm giác đau lạ nào khác. Nhưng lúc này… Phía sau có người đường hét lên” A, đụng trúng người rồi.” Cùng lúc đó, người của Mộ Dạ Lê cũng xông lên, vây quanh chiếc xe hơi màu trắng kia, người lái bên trong điều bị dọa sợ cả người run lên bần bật. liên quan đến nha, rốt cuộc đụng trúng vào người nào rồi…
Chương 70 “Ông chủ!” “Ông chủ có sao !” Mộ Dạ Lê nhíu chặt mày, nắm lấy tay nhóc phái trước, “Em có sao ?” Diệp Chanh tại giống như có phản ứng, nhìn Mộ Dạ Lê ngã mặt đất, “Chân …” Tay liền sờ soạng đến chân , liền chạm phải máu tươi, ngón tay tức khắc run lên, vội vã cúi đầu kiểm tra. Chỉ thấy chân còn kẹt dưới xe, nhìn có vẻ như bị cán lên rất nghiêm trọng. “Trời, Mộ Dạ Lê, bị thương rồi, đừng cử động!” Mộ Dạ Lê cúi đầu liền thấy…. Lúc này mới nhận ra thấy có đau đớn, từ lòng bàn chân truyền đến. từ đến lớn, vẫn luôn được bảo vệ nghiêm ngặt, đừng là bị thương, chỉ cần gai dính đầu ngón tay cũng khiến cho bác sĩ Mộ gia cuống cuồng, bây giờ tốt rồi… Tất cả vì con bé này! Mộ Dạ Lê mắng, “Đáng chết……” vừa động, Diệp Chanh vội vàng nữa quỳ đất đè cơ thể lại,”Đừng động mà, còn chảy máu đó, Mộ Dạ Lê, làm sao bây giờ…” liền luống cuống, cảm giác hoảng loại này biết vì sao, đối với vết thương lớn đều thấy qua, ngay cả bản thân mình cũng bị thương, cũng nhất định là lập tức có thể xử lý nhanh chóng, chỉ là chư atungwf xử lý vết thương cho người khác. Mộ Dạ Lê tức giận, nhưng nhìn thấy gấp gáp vì mình, mặt đầy hoảng sợ, đầy lo lắng, đôi mắt trong veo nhìn chăm chăm vết thương chân mình, cứ như vậy chọc cho tim động cái. Bất giác, cơn giận cũng vơi phân nửa. vậy mà còn an ủi ngược lại “ Được rồi, có gì đâu, chỉ chảy ít máu mà thôi.” Mộ gia khẩn cấp xử lý, chỉ trong chốc, máy bay trực thăng đến. lập tức, tiếng động cơ cùng tiếng gió ầm ầm, che lấp toàn bộ tiểu khu, người lái xe kia gây tai nạn kia bị dọa sợ ra quần, thấy mình đâm phải người biết là ai, ngồi trong xe run bần bật, cả thở cũng dám thở mạnh. Mộ Dạ Lê đươc đưa lên trực thăng, trực tiếp đưa về Mộ gia. Âu Dương đến xem thương tíc, nhìn cái bộ mặt này của rất vui sướng khi thấy người gặp họa. “Làm sao thế, cậu vậy mà lại bị thương.” Mộ Dạ Lê nằm giường, còn Diệp Chanh ngoan ngoãn ngồi bên cạnh. Nghe Âu Dương vậy, Mộ Dạ Lê càng bị chọc thêm nóng giận, rống lên ” Cậu lo khám của cậu .” Âu Dương nhịn cười, nhướng mày nhìn chân . “ tổn thương xương, nhưng bị thương ngoài da, có lẽ hơi lâu mới có thể lành lặn, cậu nghỉ ngơi cho tốt, nếu có việc gì đừng để vết thương đụng nước.” Âu Dương dặn dò, nhân tiện nhìn Diệp Chanh bên cạnh ” này, bà Mộ.. làm ơn chăm sóc ta tốt chút.” “…….” Diệp Chanh nhìn ta, biết thương tích này do mình mà ra cho nên chỉ có thể gật đầu. Nhìn nặt như bị ép buộc của Diệp Chanh, tức giận cua Mộ Dạ Lê lại lần nữa bùng lên. Âu Dương rời , Diệp Chanh hít sâu cái rồi quay lại. Mộ Dạ Lê chằm chằm nhìn ” Em vui lập tức cút ra ngoài cho .” Diệp Chanh ngạc nhiên, mình vui khi nào, tuy rằng vì mình mà bị thương nhưng suy cho cùng cũng tạ , ai bảo cứ hai tìm làm gì. Bây giừ còn bảo mình cút nưaz! “Được, em , em liền đây, em biết, nhìn thấy em liền phát chán, để em gọi ddienj thoại cho Diệp Tử, để Diệp Tử đến chăm sóc cho , được rồi chứ gì” Dù sao, Diệp Tử kia chắc có lẽ cũng muốn đến chăm sóc . Sặc, Diệp Chanh… Em cái gì cũng dám làm! Mộ Dạ Lê trực tiếp từ giường đứng lên xuống. “Diệp Chanh, em quay lại cho !” Mà vừa bật dậy như vậy vết thương đùi liền chạm đau, cả người khập khiễng, đến. Diệp Chanh bị dọa rồi, nghĩ lại có lúc lỗ mãng như vậy, nhanh chạy lại, liền cảm thấy nhịn được đau lớn, cả thân thể cao lớn ngã xuống đè lấy cơ thể . Chương 71 Chỗ đấy còn rỉ ra ít máu, mùi máu khó ngửi hòa cùng hương vị người lại càng mang theo hương vị đậm chất đàn ông. Hai người liền ngã mạnh xuống thảm lót mềm mại. Mộ Dạ Lê chỉ thấy, mình vừa đè ép lên thân thể bé mềm mại, mùi hương đưa dến, càng làm cho dục vọng trong đối với trỗi lên. Rỏ ràng là tức giận, vậy mà còn có thể gần sát như vậy. Mộ Dạ Lê lần thứ hai mắng thầm trong lòng, nhưng mà, Diệp Chanh lúc này sao còn nhiều tâm tư như vậy được chứ, vì bị đè nên ngực liền đau, đau đến chua sót cái mũi, đôi mắt cũng vì vậy mà nổi lên tầng nước, phải là muốn khóc, mà chỉ là phản ứng tự nhiên thôi. Tuy là vậy, nhưng tầng nước trong suốt chói mắt đó cũng in vào đáy mắt . Lập tức, nghĩ là khóc. Giờ phút này, nhìn thấy hơi nước trong mắt , tim cũng cũng liền vội cuống lên Có lẽ bởi vì, xinh đẹp vô cùng này, chỉ cần khóc lên càng làm cho người thương tiếc, nên mới có thể như vậy, còn bây giờ chỉ mong đừng khóc. “Chanh nhi, xin lỗi, rất xin lỗi.” nhanh chóng nhấc người sang bên, buông Diệp Chanh ra. Diệp Chanh liền ngồi dậy, liền nhìn thấy miệng vết thương lại rỉ máu. “Được rồi, đừng cử động, để em giúp xử lý miệng vết thương.” Diệp Chanh nhanh chóng tìm hòm thuốc. Sau đó quỳ bên, mở băng bó vết thương của ra. Đúng là chảy máu. “ xem , bị thương mà còn chịu nằm yên.” Nhắc đến cái này, lại tức giận. “Còn phải do em.” Diệp Chanh lẩm bẩm trong lòng, còn phải tìn đường chết, khi muốn đến nhà Lâm Vũ Oánh tìm em. Nhưng những lời này dám ra, chỉ vùi đầu giúp . Xử lý thỏa đáng, dìu lên.” Tốt rồi, lên giường nào.” Chính là lời lại có ra, chỉ là vùi đầu xử lý. cố ý dựa cả nữa người đè lên , cúi đầu nhìn dáng vẻ nghiêng ngã của ,tâm tình khỏi tốt hơn, đỡ mình, bực bội vì sức nặng của mình, tuy rằng cũng coa, nhưng trước mặt mình lại rất bé, nhất là lúc này, lại càng nhận ra được là thân thể hai người sai lệch rỏ ràng. Mộ Dạ lê bắt nạt , tuy rằng cũng cảm thấy mình rất trẻ con nhưng mà tâm tình lại tốt hơn, khỏi cong môi cười, mắt vừa nhìn qua là nhìn thấy được bên trong cổ áo hơi mở ra của , so với dáng vẻ gầy yếu của là lớn ~~ cảm xúc lại dâng lên, cổ họng phát khô, lại mắng chính mình, cố tình đưa mặt nhìn chỗ khác. Cảm thấy mình đây chính là tìm đường chết, vừa rồi còn giận được, vậy mà còn có ham muốn …. Diệp Chanh thả nằm xuống, nghe được tiếng điện thoại, nhìn đến là thấy Lâm Vũ Oánh gọi đến. “Aaaaaaaa, Diệp Chanh, người khi nãy chính là Mộ Dạ Lê, tại sao lại ở cùng Mộ Dạ Lê, cậu biết à, cậu vừa rời , bên này liền như nhẹt thở, tất cả mọi người điều đnag muốn hỏi là ai đến, tại sao cả máy bay trực thăng cũng đến, cậu nha, vậy mà cũng cho tớ biết là cậu có quan hệ với Mộ Dạ Lê.” Diệp Chanh chỉ có thể với Lâm Vũ Oánh” Được rôi, tớ cùng Mộ Dạ Lê giống như cậu nghĩ đâu.” “Nhưng cũng là có quan hệ mà!”
Chương 72 Diệp Chanh nghe Lâm Vũ Oánh dông dài lâu, mới tắt điện thoại. Mộ Dạ Lê : “ Là người họ Lâm mà ta lại ở nơi tồi tàn đến vậy, xem ra đắc tội với người nhà .” Diệp Chanh đáp “ Đúng đúng đún, tội cho phải đến nới như vậy tìm em tính sổ, lại còn bị thương, là em đúng.” Mộ Dạ Lê nhíu mày, con này, giây cũng muốn chọc mình tức chết, có phải là do ông trời phái xuống đối đầu với mình , muốn đem mình chọc tức đến chết? “ Diệp Chanh, rốt cuộc là chọc em khi nào, làm em chuyện với như vậy hả?” Diệp Chanh vội buông tay,” Oan uổng quá, có phải thường ngày Diệp Tử đối xử với rất tốt, trước sau đều nghe theo cho nên thấy em thô tục liền quen muốn làm khó dễ hay ?” Mộ Dạ Lê lại càng vui, trừng mắt nhìn coo” Chuyện của em , em đừng có mà đẩy lên người khác” “UI, đên Diệp Tử nhà , liền đổi thái độ a” Diệp Chanh tuy miệng lại trêu chọc, nhưng trong lòng khỏi khó chịu. Mộ Dạ Lê giận đến nỗi muốn giết chết con nhóc này. chưa gặp nào lại nghe lời như cả. “Được lắm Diệp Chanh, với em lần cuối, chuyện này là chuyện của em và , liên quan người khác, và em kết hôn, vốn là kết quả tính toán của hai nhà, em cũng đồng ý, mặc dù sau đó do làm em bị thương nhưng lỗi là do em, em chủ động bỏ thuốc trêu chọc , bây giờ mỗi ngày em luôn chọc giận , Diệp Chanh, em rốt cuộc em muốn làm gì?” Mộ Dạ Lê tựa nữa người, vẻ mặt bình tĩnh. Diệp Chanh ngẩn người, nhớ lại nguyên chủ đâu chỉ là đồng ý mà còn nhảy cẩng lên sung sướng khi được gả qua, bỏ thuốc cũng là do ấy cam tâm tình nguyện, còn sợ là đủ dùng, liền bỏ thuốc cả hai. Nghĩ lại, Diệp Chanh chột dạ. Đúng là chuyện này có liên quan đến Mộ Dạ Lê, ta vốn thích Diệp Tử, hy vọng xa vời rằng ta nghĩ đến mình, đối xử với mình tốt hơn chút cũng là có thể. Tóm lại bây giờ tình cảnh của hai người là cách nào thay đổi được, bằng cứ bình ổn mà chung sống, chỉ cần ta vượt mức, cũng kìm chế chính mình chọc ghẹo ta. “Được rồi, giờ bị thương, phải chuyên tâm trị liệu, muốn cái gì, em lấy cho .” “Mang máy tính đến đây là được.” Diệp Chanh ngoan ngoãn cầm đến cho . bắt đầu xử lý công việc, còn Diệp Chanh ở sau nhìn , thấy mình có chuyện gì để làm, lại lo lắng lát nữa lại có chuyện gì, liền ra ngoài, cầm lấy kicchj bản của mình xem. Hai người, giường, ngồi ghế sô pha, bắt đầu làm chuyện của mình. Ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, Diệp Chanh có thể nhìn thấy, Mộ Dạ Lê ở trước mắt, ngón tay thon dài, lạch cạch đánh chữ, trông cứ như đánh đàn, vô cùng đẹp, lại có khi, suy tư nhíu mày, tay nhéo cằm, tay đỡ máy tính, đôi mắt thâm sâu giống như biển cả bao la. Đàn ông đẹo trai đến vậy, làn cái gì cũng đẹp. Công việc của rất nhiều, mãi cho đến khuya, gục đầu vào bàn ngủ mất, máy tính của vẫn còn mở. Gần sáng, lúc Mộ Dạ Lê ngẩng đầu lên liền thấy Diệp Chanh gục xuống bàn ngủ rồi. Con nhóc này, ngủ kiểu đó cũng có thể ngủ ngon đến vậy, có thể thấy là rất mệt mỏi rồi. nhìn đồng hồ, cũng qua 12 giờ mà hay. Chương 73 Mộ Dạ Lê đến gần, nhìn dáng vẻ khi ngủ của Diệp Chanh, ngoãn mà vô hại, chắc chắn là có điểm nào xấu cả, gương mặt vẫn xinh đẹp khuyết điểm, lông mi dài như cánh quạt, bóng mi cong vút xinh đẹp nhấp nahys như vỏ sò, làn da trắng nõn, nhìn thấy cái lỗ chân lông, dưới ánh đèn ra lông tơ xíu như em bé. Nghe năm mười ba tuổi mới được đưa từ nông thôn về thành phố, trong ấn tượng, làn da các bé nông thôn luôn thô ráp, bởi vì chăm sóc da, lại càng bảo vệ da mà phơi ra ngoài, hơn nữa do thói quen như vậy làm cho da khô nẻ, nhưng từ người , có chút gì nhìn ra được những điều đó. Làn môi giống như cánh hoa, mềm mại đầy đặn mà xinh đẹp, làm người nhìn, ngay lập tức miệng lưỡi khô khốc, nhịn được muốn đến gần, muốn âu yếm. thể tự kìm nén được nữa, liền qua cách môi mỗi lúc càng gần. Diệp Chanh trong giấc ngủ say, liền nhận ra có người đến gần, theo bản năng liền mở mắt nhấc ddafauf trực tiếp đánh thẳng vào mặt bạt tai. “A..” Mộ Dạ Lê kêu thành tiếng, lui về phía sau. Diệp Chanh liền tỉnh dậy, chỉ thấy tay mình đau rát, lại nhìn Mộ Dạ Lê ở trước mặt mình, nhìn mình giận dữ. “… làm sao vậy? Á…Mặt …” mặt ấy sao lại đỏ như vậy. “Diệp Chanh! Em còn biết xấu hổ sao còn hỏi hả.” Diệp Chanh có chút hiểu ra”Em đánh hả? Em xin lỗi… Em biết, đừng đến gần em lúc ngủ, nhưng mà… bỗng dưng lại đây làm gì?” Lỗ tai Mộ Dạ Lê nóng lên, có chút xấu hổ ma fnois khi nãy chính mình thiếu chút nứa…Nhịn được mà hôn rồi. ” Còn cần em hỏi, em ngủ gục ở đây lại đến đây gọi em dậy.” Diệp chanh nhớ ra. Lười biếng duỗi cái eo, nhìn đồng hồ, vậy mà đến gần sáng. Lại thấy dường như vẫn còn làm việc, khỏi ” còn chưa ngủ sao?” Mộ Dạ Lê quay đầu nhìn máy tính” Còn cuộc họp Video với bên pháp, khoảng chừng giờ là có thể ngủ rồi” Diệp Chanh im lặng nhìn , cảm thấy làm việc như vậy, là rất vất vả. , “A, vậy còn có việc gì khác , có em ngủ trước…Đúng rồi.” nhìn chằm chằm lên người ” Có phải còn chưa tắm rửa, để em đỡ vào phòng tắm, lau rửa sơ qua chút.” Mộ Dạ Lê lại choáng. Đúng là chưa có tắm, nhưng mà cái chân bây giờ như thế này còn phải làm thế nào nữa. Diệp Chanh cũng nghĩ đến vấn đề này. “LÁt nữa em xả nước vào bồn cho , ngâm người, chân để bên ngoài, như vậy chân dính nước.” Mộ Dạ Lê nghĩ cũng chỉ có thể như vậy. lần nữa lại dựa vào nữa thân mình vào người , chỉ là quá gầy, nên cũng nhẫn tâm dựa hoàn toàn, chân chống gậy, chậm rãi vào phòng tắm, lại thấy Diệp Chanh đưa tay ra cởi quần áo giúp mình. “Diệp Chanh, em làm gì đó.” rống lên. Diệp Chanh ngẩn đầu lên: “ Cởi quần áo cho chứ làm gì.” “Để tự làm.” Con này, cởi quần áo cho đàn ông mà còn cởi nhanh thuận tay đến vây, chút cũng đỏ mặt. rốt cuộc có phải là con hay ? Diệp Chanh thấy vậy, liền để ý thấy mặt đầy giận dữ. Làm sao vậy, còn phải mình chỉ bỏ thuốc ta có lần, dao lại đem mình so thành như thú dữ, sóng thần bằng? Mình đâu có đói khát đến như vậy chứ. “Làm sao vậy, ha ha, đâu phải là chưa thấy qua đâu, vấn lo lắng ngoài bị em nhìn thấy nên xấu hổ sao?” Ánh mắt khi có khi , liếc nhìn cái chỗ nào đó thể của … “Diệp ! Chanh!” Con này….
Chương 74 Mộ Dạ Lê nhìn bằng đôi mắt u” Kích cỡ như thế nào em cũng phải là chưa từng nhìn qua.” Diệp Chanh ngất”Em, em chưa có nhìn có nhìn thấy, lần trước mơ mơ màng màng cho nên nhìn rỏ được” Lần trước sau khi tính kế , Diệp Chanh kia cũng chưa kịp phản ứng liền bị mạnh mẽ chiếm đoạt cho nên cũng có chút trí nhớ về chuyện này. Mộ Dạ Lê lóe lóe ánh mắt, ta ác vẻ ra nụ cười” Hay là bang fbaay giờ để cho em nhìn? “….” Diệp Chanh vội ”Ha ha cần để em giúp cởi áo còn lại tự làm .” Bây giờ muốn chạy? Vừa rồi còn mạnh tay mạnh tay mạnh miệng lắm mà. Mộ Dạ Lê liền níu kéo như muốn giữ lại” Làm sao vậy, em phia rnosi là muốn xem sao, chạy gì mà chạy, hay là vì sợ quá lớn nên làm chính mình sợ hãi?” Ha ha, cái tên đàn ông này. chung tình như với Diệp Tử Nhưng vẫn là đàn ông, đến phương diện kia liền nhất định có vấn đề. “Ha, tự tin quá đó.”Diệp Chanh thấy mình đnag bị dồn vào đường chết, bởi vì Mộ Dạ Lê từng bước đến gần , cái gương mặt vốn nổi bật hơn người kia lúc này lại càng quyến rủ và mang đậm chất tà ác giống như Satan mang theo u ám, đen tối. “Nếu phải là quá lớn, làm sao có thể phá hư em đến như vậy?” Mộ Dạ Lê cao cao nhìn xuốn bên dưới. Bên trong váy kia, nơi nào đó, từng bị hun hăng chiến giữ qua. Nghĩ đến đây… Trong lòng liền chỉ cảm thấy có luồn ấm áp trào dâng nóng lên, từ bên dưới bay thẳng lên đỉnh đầu, thể khống chế được các bộ phận trong cơ thể dần cứng rắn lên. Đặc biệt là nơi nào đó. trực tiếp đưa tay nắm lấy kéo đến bên người mình, cái bộ phận ở nơi nào đó liền dính sát vào giữa hai chân . , sao tự nhiên đột ngột như vậy. Diệp Chanh bị cái nào đó chạm vào mặt liền khỏi đỏ lên, nghĩ đến là biết đó là bộ phận nào đó của đàn ông, càng thấy xấu hổ lan đến tận cổ. hoảng loạn đẩy ra, muốn chạy nhanh . Tay lại bị nắm kéo lại “A… làm gì đó…” bị kéo ngã về phía sau, lại quên mất, phía sau chính là bồn tắm. Hai người liền ngã vào bồn tắm cùng lúc. “A……” Bọt nước văng khắp nơi, Mộ Dạ Lê nhanh tay lẹ mắt ôm lấy người kéo đến nằm chính thân mình. Diệp Chanh ngã ở đó, Mộ Dạ Lê chỉ cảm thấy bên dưới đau xót SHIT ngồi người đau thở nổi. gương mặt tuấn dât cũng đều đỏ lên nhưng mà cái mông mềm mại của loay hoay, liền chớp mắt làm cho cái gì đó vưa mới ép xuống lại bật dậy đứng lên, càng mống sống cố gắng mà đứng lên. Con mẹ nó, hình như gần đây nơi đó muốn chết phải, đau đến như vậy mà còn cố ngóc đầu dậy chỉ vì . lẽ đói khát đến như vậy sao? Mà Diệp Chanh đối với chuyện này như biết gì, chỉ thấy mặt giống như rất đau, điều đầu tiên nghĩ đến đó là vết thương nơi chân . “Trời ơi, chân dính nước rồi” Ô nhanh muốn đứng dậy, đem chân đặt đến trước mặt, lại chú ý đến mình còn ngồi người , cái chỗ ngồi đó cũng chính là đnag cọ xát nơi nào đó mẫn cảm của . Sao cái con bé này, là muốn tra tấn mình đến chết có phải hay . “Đáng chết…Diệp Chanh, em mau cút ra ngoài cho , cút.” Cuối cùng chịu cũng hết nổi rồi, chỉ thấy cứ cọ xát như vậy bản thân muốn bùng nổ rồi. “A……” Diệp Chanh nghĩ, phải chứ sao lại tức giận rồi. Nhưng mà cũng tại , biết chân thể dính nước được, vậy mà còn ở đây trêu chọc . Bây giờ tốt, tốt quá rồi, vết thương dính nước. “Được, em , đừng có giận nữa, em để tự mình …” “Cút!” Mặt Mộ Dạ Lê đỏ lên, môi vốn mỏng, lúc này càng căng thẳng thành đường. Diệp Chanh thấy, mắng thầm trong lòng, mình cũng hải cố ý, làm gì mà hung dữ như vậy, … ” Được, được, được, em gọi người đến đây giúp , biết nhìn thấy em là phiền, em là tốt rồi chứ gì.” Chương 75 Diệp Chanh cuối cùng cũng chịu ra ngoài. Mộ Dạ Lê lại chịu nổi nữa, nhìn phái dưới, chỉ biết mắng mình là tên có tiến thủ, chỉ là ới nghĩ đến chút liền chịu nổi. Nhưng mà cái con nhóc này, sao bây giờ nghe lời quá vậy, . tại nên làm gì đây? khó nhịn, nhìn nhìn chính mình. —— Ngày hôm sau Lúc thức dậy, điều đầu tiên Diệp Chanh nghĩ đến muốn nhanh đế xem chân của Lại nghĩ chính là ghét ình, sao bị thương cũng do mình mà ra. Cẩn thận mở cửa phòng , thấy đắp chăn ngủ, mặt mày đỏ bừng, môi có chút khô khốc, nhìn qua dễ chịu. nhanh chóng vào nhìn xem, sờ lên trán . nóng. lay người Mộ Dạ Lê” Mộ Dạ Lê, dậy , sốt rồi, làm sao như vậy, để em xem, có phải chân bị nhiễm trùng hay .” Mộ Dạ Lê mơ màng mở mắt, lập tức nhìn thấy con nhóc này. Sốt? Khó trách lại nóng như vậy. Cái này đều là vì ai? Còn phải vì môt tối mà tắm bốn lần nước lạnh sao. bực mình đầy tay Diệp Chanh đưa đến” cần em lo” Diệp Chanh bị đẩy ra, ngơ ngác… Tên đàn ông này, lúc này còn kén chọn. “Được, em chỉ nhìn vết thương rồi ” Diệp Chanh kéo chăn ra, nhìn miệng vết thương vẫn còn rất tốt, cũng có nhiễm trùng. Vậy sao lại lại nóng đến vậy. Diệp Chanh lấy thuốc hạ sốt. Mộ Dạ Lê bị nóng đếb mơ hồ, lúc này rất nghe lời, ngụm liền ngụm uống thuốc hạ sốt, đem chăn của chỉnh lại tốt,đứng đó nhìn , nhìn trong lúc ngủ say, nhưng cũng ngon giấc, gương mặt gợi cảm lại khó có được dịu dàng, biết có phải trong mơ nghĩ đến người con hay ,mới có thể dịu dàng đến như vậy. Là nghĩ đến Diệp Tử sao? tìm chỗ, ngồi xuống, ôm gối cuộn tròn, chờ tỉnh lại. Hạ sốt cũng là nửa giờ sau Nóng giảm bớt, buồn ngủ cũng còn., Mộ Dạ Lê tỉnh dậy, lại thấy nhóc bên cạnh, cuộn tròn thành khối, giống như nao con mất cha mẹ, tự mình mang ấm áp đến cho mình. này ,luôn làm ch người khác cảm thấy mạnh mẽ, như Diệp Tử, lúc nào cũng dịu dàng, chính chắn nhưng cơ thể mang bệnh nặng như vậy, cũng có việc gì chạy loạn khắp nơi. cũng chưa từng đem cảm giác bé yếu ớt đặt lên người của . Lúc này là lúc cảm thấy cũng có thể yếu đuối như vậy. Cuộn tròn ngủ như vậy tất nhiên là lạnh. măng tiếng, con nhóc này, rốt cuộc là có biết tự chăm sóc mình hay ? Tuy rằng nghĩ đến đêm qua bởi vì trêu chọc vẫn còn bực mình, nhưng vẫn là ôm đến giường, đắp chăn cho đàng hoàng. Nhìn ngoan ngoãn ngủ giường, vậy mà lại thấy, chăm sóc cho , càm cho có cảm giác lạ thể được. Giống như rất thoải mái ,rất ấm áp. Khi Diệp Chanh thức dậy lần nữa là giữa trưa. ngạc nhiên nhận ra, mình ở giường, mà ở cạnh, cái người vốn là bị sốt kia, nhìn máy tính xử lý công việc. Nhìn như là họp Video, tiếng Tây Ban Nha, giống như tiếng mẹ đẻ, mười phần lưu loát, tay cằm chặt bút máy, tay tùy ý để đầu gối, nhìn dịu dàng thân thiện đến như vậy, làm cho khỏi ngẩn nhơ. Ui, nghĩ cái gì đây. vỗ vỗ gương mặt mình.
Chương 76 Nghe được tiếng động của , quay đầu” Em còn có thể thức hả, ngủ giống như lợn chết.” “…..” Diệp Chanh ” Em đêm qua ngủ được ngon, đúng rồi, còn sốt, sao lại dậy rồi?” “Giải quyết ít công việc” Như vậy mà còn làm việc. Diệp Chanh còn muốn thêm, thấy Mộ Dạ Lê cầm điện thoại nghe “ Tôi ở nhà, ừ, được, gơi rđịa chỉ cho tôi.” Mộ Dạ Lê mí” Lát nữa ra ngoài chút.” “A, ra ngoài á”Vội vã ra ngoài như vậy, là gặp Diệp Tử sao? Mộ Dạ Lê thấy đứng dậy muốn ra ngoài, ” Em cần lo lắng, em ngủ thêm chút nữa , sao đâu.” “ được, phải muốn hẹn hò sao, vẫn là nên chuân rbij tốt, em ở đây phiền đâu.” hẹn hò? Nhìn vẻ mặt mất mát của , liền hiểu. ấy thế này, là do muốn gặp Diệp Tử? biết là tại sao, nhưng trong lòng lại có cảm giác sung sướng thể tả được. ” Ừ, em cần đâu, chân bị thương, em đưa ra ngoài .” “Hả?” phải chứ. Cùng hẹn hò với Diệp Tử mà còn muốn mình theo? Mộ Dạ Lê nhìn ngẩn ngơ, liền láy ngón tay, đâm đâm vào gáy cái” Ngẩn người làm gì, còn mau nhanh lên.” “A…… Được, được.” Diệp Chanh lẩm bẩm chạy nahnh sửa soạn chút. Từ tủ quần áo láy ra bộ đơn giản, mặt cứ để tự nhiên như vậy liền ra ngòai. Nhưng cũng là như vậy, cho nên người bên ngoài cửa, vân xcuws ngạc nhiện, vẫn cứ phát ngốc … Mộ Dạ Lê nhìn cái để đến đẩy xe lăn cho mình. Xe lăn ày cũng là sản phẩm mới nhất, rất cao cấp, ra cũng cầ nhờ đến , Diệp Chanh theo sau, rồi cùng lên xe. Nơi đến là câu lạc bộ tư nhân. Vào cửa liền nhận ra, bên trong đều có thể nhận ra toan là cậu ấm đế đô. ra Mộ Dạ Lê đến gặp bạn. Những người này cùng nhóm với Mộ Dạ Lê, nêu sđi mình cũng ai có cách chạm đến, mà họ tụ llaij cùng nhau, càng phải , có bao nhiêu làm người phát sợ. Đây là câu lạc bộ tư nhân, hôm nay lại bị vệ sĩ các gia tộc bao quanh, nhìn khí thế. Người ngoài còn suy đoán, rốt cuộc là xẩy ra chuyện gì, chỉ có ít người biết được, đây là do các cậu ấm đứng đầu đế đô đến đây tụ tập. “Mộ Dạ Lê, sao còn chưa đến.” “Nghe bị thương, ở nhà tịnh dưỡng, chốc nữa đến.’ Vài người ong, ngẩng đầu liền thấy Diệp Chanh theo Mộ Dạ Lê cùng đến. Vài người thấy Mộ Dạ Lê, còn định chuyện, lập tức chú ý đến Diệp Chanh phía sau, liền ngây dại cả người. Diệp Chanh rỏ ràng là trang điểm, chỉ là người như vậy, vô tình làm cho người khác có cách nào chú ý đến được. mặt nhắn, lạnh lùng điềm đạm, mang chút tự tại cao ngạo thể với tới, tròng mắt trân châu, mang màu hổ phách, dáng người tinh tế, chỉ là nhìn như vậy nhưng ốm yếu, bởi vì tỉ lệ dáng người quá chuẩn, cho nên ngay cả quần áo đơn giản người cũng giống như hàng hiệu ổi bật. Mắt to, mi dày, càng phái rất quyến rủ ngọt ngào. Đôi mắt đó, giống như chỉ cần chớp cái cũng như phogs điện.. Đây là ai… Trong bọn họ, Âu Dương trước”Diệp Chanh” Diệp Chanh cũng chỉ có quen biết mình Âu Dương, nhìn ta liền nở nụ cười”Chào .” vốn có gương mặt xinh đẹp lại thêm nụ cười này vạn phần sáng chói, mọi người lại lần nữa cảm thán Người này là Diệp Chanh? Là bé quê mùa trong truyền thuyết Diệp Chanh? phai chứ… Quá đẹp… Chương 77 phải là Mộ Dạ Lê chú ý tới những ánh mắt ngây người của những người bên trong. Đây là bạn bè chơi cùng từ bé đến lớn, qua lại cùng người đẹp phải là có, lại nghĩ được, nhìn thấy Diệp Chanh, lại như thế này đây. Mộ Dạ Lên mang Diệp Chanh vào, thấy Cố Hành Chi. “Cố Hành Chi đâu? “Phòng vệ sinh” Người lên tiếng là Giang Úc Bạch, Diệp Chanh cũng biết ta, trong nhóm này là cậu chủ nhất. Cố Hành Chi? phải là thái tử sao? ngờ được, Mộ Dạ Lê cùng thái tử, bọn họ hóa ra là quen biết nhau. Nhưng mà, Diệp Chanh nghĩ lại thấy cũng đúng, thân phận bọn họ như vậy , quay qua ngoảnh lại chung hội cũng là chuyện bình thường. Những người bên cạnh Mộ Dạ Lê, chắc hẳn cũng phải ngươi fbinhf thường. Mộ Dạ Lê tìm chỗ ngỗi xuống. Diệp Chanh heo bên cạnh. GIang Úc Bạch, Tôn Phi Hiền, Âu Dương, Cố Hành Chi, nhìn chăm chăm Diệp Chanh cũng Mộ Dạ Lê, làm lập tức thấy xấu hổ ngại ngùng, chỉ có thể xua tay ‘’Tôi phải cố ý đến đây, vì chân ấy bị thương cho nên tôi đến đẩy xe cho ấy.” Ngườ đẹp như vậy cho nên có phải là làm cái gì cũng đẹp hay ? Mọi người lại lần nữa bị hấp dẫn~~` Đó là trạng thái tự chủ được, chính họ cũng tự giác được, cảm thấy xinh đẹp lộng lẫy giống như hư ảo. Chỉ là có chút ngạc nhiện, trong lời đồn, thô tục lại cứng đầu khó bảo, quả đúng là điển hình a~~ Nhưng trước mắt này, rỏ ràng đẹp đến làm người chấn kinh. “ sao hết, vốn là vợ cậu ấy, chịu mang đến là được rồi.” “Đúng đó, đúng đó, Mộ Dạ Lê là, cỡ nào cũng mang theo. Giấu kỹ .” “Cũng khót trách lại giấu kỹ như vậy , quá xinh đẹp, muốn bị người khác nhìn thấy phải hay ?” Mọi người liền trêu chọc, bầu khí liền thoải mái hơn. Mộ Dạ Lê nhìn họ, trước cũng có mang Diệp Tử đến, nhưng bọn họ cũng có thái độ như thế này. Bọn họ nhìn thấy Diệp Tử liền chán ghét, sau đó chỉ cần nhắc tới, liền toàn là châm chọc, bọn họ cãi nhau nhiều lần cũng vì Diệp Tử, sau lại dứt khoát nhắc đến tên Diệp Tử nữa, xem như ta hề tồn tại. Bây giờ hay rồi…. Nhìn họ đối xử với Diệp Chanh, liền xem như em ruột thịt. Những người này… Hoàn toàn là nhìn mặt người thôi sao? nhìn Diệp Chanh ngồi bên cạnh, xinh đẹp, nhưng phải kiểu xinh đẹp đầy tính toán mưu mô, cũng có vài , nhìn đẹp nhưng lại làm cho người khác tự chủ nghĩ đến vài chữ “ Dung chi thục phấn” ngồi bên cạnh, tự nhiên như vậy, toàn thân toát ra hấp dẫn quyến rủ. Cũng có bất kì biểu tính toán nào, cũng làm người sức chống cự. Nhìn mọi người cùng tụ thành nhóm, Mộ Dạ Lê cũng thả lỏng người, dựa vào bên nghỉ ngơi.