Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      327 Sau cũng dám dẫn dạo phố nữa.

      Mộ Dạ Lê nghe vậy, nhìn nhìn xung quanh hỏi “Có ai ?”

      Người bên cạnh nghe gọi, bè trả lời cho có lệ “Vị tiên sinh này chờ chút nha, đến ngay.”

      Bởi vì trước mắt còn tiếp đón đôi tình nhân kia, cho nên nhân viên cửa hàng bận tâm đến họ, Diệp Chanh cùng Mộ Dạ Lê còn đứng ở phía sau chờ, thấy hai người còn , cái này đep, quá mắc, được, đổi cái khác .

      Chuyện cứ thế nhừng, nửa ngày rốt cuộc mới chọn được cái túi giá hai ngàn euro.

      Lúc này nhân viên cửa hàng mới ngàng thở ra, quay lại với Diệp Chanh cùng Mộ Dạ Lê ở phía sau “Hai vị đợi lâu rồi, xin hỏi chị chọn cái nào?”

      Mộ Dạ Lê nhìn lướt qua, “Mấy cái này, cái này, còn có cái bên cạnh nữa.”

      “A, ngài là muốn thử hết sao?” Nhân viên cửa hàng mặt vẻ mặt khổ vô cùng.

      Vừa mới cảm nhận lại là hai vị khách khó hầu hạ Mộ Dạ Lê lại đưa vào túi lấy thẻ đen ra, : “Giúp tôi lấy hết.”

      “……”

      Diệp Nịnh cũng lập tức quay đầu , “Cái gì?”

      “Sao vậy?” mộ Dạ Lê mang vẻ mặt thản nhiên nhìn , làm như biết vì sao lại kinh ngạc ngây người.

      Diệp Chanh mua hết?”

      “Đúng vậy.”

      “Vì sao!”

      “Em phải sao” Mộ Dạ Lê nó “Em phải nhìn cái nào cũng thích sao.”

      “……”

      có ý này nha, co là mình lựa chọn khó khăn, nhìn cái nào cũng đẹp, biết chọn cái nào….

      Co quên, đối với Mộ Dạ Lê mà , có lựa mấy chữ lựa chọn khó khăn này đâu.

      Phía trước, hàng nhân viên cửa hàng, kinh ngạc ngây người, trố mắt nhìn Mộ Dạ Lê cùng Diệp Chanh.

      Vừa rồi, bọn họ vậy mà để cho thố hào cầm thẻ đen đứng đợi nửa ngày cũng quan tâm?

      Mà bên cạnh, hai người lựa chọn cả nửa ngày cũng liền kinh ngạc mà quay đầu lại đây.

      nọ nhìn túi xách chọn lựa mãi mới được, lại nhìn nhìn bạn trai người ta.

      ta tức giận dậm chân, đem túi xách nhét vào ngực bạn trai, liền ra ngoài.

      Nhìn bạn trai người ta kìa!

      Trong tiệm cũng là sáng rực rỡ lên.

      Vài người chạy nhanh đến tươi cười vậy quanh.

      “Tiên sinh, ngài đều mua hết sao?”

      “Đúng vậy, lấy hết.”

      “Được, thanh toán bên này, chúng tôi liền đóng gói cho ngài tốt.”

      “Được.”

      Mộ Dạ Lê quẹt thẻ đen cái, nhân viên cẩn thận đưa hoá đơn sang, “Tiên sinh, tổng cộng là ba mươi túi xách, tổng trị giá là bảy mươi tám vạn.”

      “Này….”

      nhíu mày như chắc chắn con số.

      Mấy người kia liền lo lắng, phải là thấy đắc quá ….

      Lại nghe, Mộ Dạ Lê có chút ngạc nhiên nhìn nhìn Diệp Chanh bên cạnh, hỏi “Tiện lợi như vậy sao em?”

      “……”

      Diệp Chanh cạn lời nhìn , trong lòng chỉ , làm ơn, có thể đừng ở đây mà ra mấy lời làm người ta cười chết như vậy được ?

      Bất quá, cũng hiểu là nhiều đồ dùng của Mộ Dạ Lê luôn là do chuyên gia làm ra, có nhà thiết kế riêng độc quyền, mấy thứ này, nếu mà bán ra, độc quyền cũng là giá hơn trăm vạn, đống túi xách này mà chỉ có hơn bảy mươi mấy bạn, đối với Mộ Dạ Lê đây đúng là có chút thoải mái với .

      Diệp Chanh nhìn mọi người to mắt sáng loá nhìn Mộ Dạ Lê, cảm thấy dẫn dạo phố là chuyện vô cùng sáng suốt, nhanh , “Được được, chúng ta thanh toán xong rồi cần dạo nữa.”

      sợ mang dạo phố lại dọa người ta.

      Lúc tra ngoài, người trong cửa hàng cung phụng như thần tài, cùng nhau khom lưng tiễn họ ra ngoài, nhìn người rồi, còn suy nghĩ, vừa nãy vậy mà họ lại biết trong phòng có hai vị thổ hào như vậy, tội lỗi, tội lỗi a.

      328. Chúng ta cùng chơi game .

      Túi xách cho người chuyển trực tiếp đến chỗ ở, tạm thời cần quan tâm.

      Trong đầu Mộ Dạ Lê nhớ lại lời mạng khi nãy, đó , dạo phố, ăn gì đó, sau đó liền có thể….

      Bây giờ dạo phố xong rồi, tiếp theo làm gì đây?

      “Tiếp theo chúng ta đâu?” Mộ Dạ Lê nghĩ muốn , có phải là ăn gì ?

      Diệp Chanh còn sợ khiếp vía năng lực mua sắm của Mộ Dạ Lê khi nãy, nghe vậy, theo bản năng liền thấy được, kiên quyết thể để đại Boss lại khắp nơi hoang phí được.

      lúc này liền thấy được tiệm internet bên kia.

      bằng mình qua đó .”

      Ở đó tiêu tiền nhiều, chỉ là vào ngồi, chơi trò chơi, lên mạng này nọ, hẳn là có vấn đề gì .

      Nơi này cùng mạng với trong nước, bất quá địa điểm tốt hơn thôi.

      Mạng của Âu Mỹ, địa điểm so với quán cà phê trong nước còn cao cấp hơn, trang trí cũng vô cùng xinh đẹp, là tốt.

      Sau khi vào, Mộ Dạ Lê nhìn thoáng qua máy móc, “Đây là làm gì?”

      “Chỗ này là nơi để chơi game á.” Diệp Chanh , rồi hỏi phục vụ có thể chơi trò chơi cao cấp ở chỗ nào.

      Phụ vụ liền chỉ chỗ cho họ, hai người liền qua.

      Diệp Chanh cùng Mộ Dạ Lê ngồi song song nhau.

      nhìn Mộ Dạ Lê nó “ chơi trò này .”

      “Ừ.” Mộ Dạ Lê thư giãn ngón tay, “Chơi trò gì?”

      Muốn chơi game với ?

      Mộ Dạ Lê cười cười “ lâu rồi chơi qua, chơi nhất định tốt lắm.”

      “Đến nào, thử lần .” Diệp Chanh tươi cười thư giãn ngón tay theo.

      Trước đây là thường xuyên chơi cùng mấy vị sư huynh, chơi chính là cũng tồi.

      Diệp Chanh mở ra giao diện trò chơi, suy nghĩ chút, đăng ký tài khoản.

      Vốn trò chơi này là tài khoản cao cấp, mức độ nổi tiếng của tài khoản khá cao, vạn nhất bị hỏi đến, tự mình lại biết trả lời thế nào mới được.

      Cho nên dứt khoát đăng ký cái mới.

      Bên cạnh, thấy đăng ký tài khoản mới, cũng đăng ký cái mới theo.

      “Em cũng biết chơi trò này à?” Mộ Dạ Lê cảm thấy, mấy đâu có thích mấy trò chơi mô phỏng xạ kích này.

      Trò chơi này ở đây rất thịnh hành, có thể tổ chức thành nhóm người để đánh, cũng có thể mình chiến đấu, mô phỏng thời kỳ mạt thế, mọi người vì sinh tồn mà màng tất cả tranh đoạt tài nguyên, cướp đoạt xe cộ, chính là rất có tính chân , chính mình chưa bao giờ biết sau lưng mình có gì, chỉ có thể quay đầu lại nhìn.

      Hiệu quả súng pháo làm vô cùng chân , hoàn cảnh mạt thế bên trong cũng cực kỳ thê lương, người đều biết, ai là địch, ai là bạn, ai là người giúp mình, ai là người đột nhiên đâm dao sau lưng mình.

      Cho nên, các trong nước trong thích loại trò chơi này, nhưng ra, ở nước ngoài các cũng chơi trò này, nhưng chơi cũng ra gì.

      Diệp Chanh cười cười, “Đúng vậy, em thấy vui, chơi giỏi, nhớ nhường em chút đó nha.”

      “Ha hả, vậy bắt đầu .”

      Mộ Dạ Lê mở trò chơi, bắt đầu di chuyển.

      Lập tức mở ra bản đồ, liền tìm được Diệp Chanh.

      bản đồ rộng lớn này, cũng ít người khác tới lui.

      Diệp Chanh là tài khoản mới, tay trắng nghèo nàn, cái gì cũng có, liền thấy cạnh có người cầm súng ngang, qua, tiếng “hi”

      Người nọ quay đầu, nhìn thấy người mới, phản ứng, nhưng mà ngay sau đó …

      Diệp Chanh thao tác, chân đá lên

      KO

      Mộ Dạ Lê bên cạnh nhìn thấy…

      Suy nghĩ của , lại đúng ý , liền lên giết người đoạt tài nguyên.

      Cong cong khoé môi, híp mắt nghĩ, còn chơi giỏi, thao tác kua, tuyệt đối thường nha.
      Tôm Thỏ, Betty, Nguyên Nguyễn6 others thích bài này.

    2. Vũ Hương Hải Vi

      Vũ Hương Hải Vi New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      1

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      329. ấy vậy mà chơi trò này.

      Động tác của nhanh nhẹn như , ý chí cũng vô cùng manh, bao lâu sau, thu thập các loại đồ vật, tuy có thiếu, tốt xấu gì cũng có thể đánh trận.

      Mà lúc này sau lưng Diệp Chanh, có người hứng thú bàn luận.

      “Oa, bọn họ chơi kill, thao tác mạnh , mau đến xem.”

      “Là hai tài khoản mới, lại nhanh như vậy….”

      “Oa, tốt độ tay nhanh.”

      “Mau nhìn xem, hai người sắp chạm nhau a.”

      Diệp Chanh kinh ngạc nhìn bên cạnh.

      Mộ Dạ Lê mang tai nghe, thao tác hai tay, đâu vào đấy, nhìn qua rất nhanh, rồi lại chút nào loạn.

      Nhìn từ sườn mặt, giống như bộ dáng lười biếng, nhưng độ chuẩn xác lại cao kinh người.

      ra là cao thủ nha.

      Diệp Chanh nhìn tốc độ tay của , so sánh, nhị sư huynh ở trước mặt cũng là cặn bã nha.

      Diệp Chanh nhịn được cảm giác nguy hiểm, nhưng là càng tăng thêm tính khiêu chiến hơn.

      Được nha, trước nay gặp qua mấy đối thủ, sau khi xuyên qua, ngay cả mấy tên cặn bã của tổ chức cũng chưa, là lâu rồi chưa có ý tưởng muốn khiêu chiến ai.

      Lúc này nhìn thấy Mộ Dạ Lê, mới liền khơi dậy lửa lòng hừng hực, a , lửa chiến.

      càng lúc càng đến gần chỗ của Mộ Dạ Lê.

      Nhưng mà, súng bắn qua phát, vậy mà biết khi nào nhận ra, lập tức tránh thoát dễ dàng.

      Chết tiệt.

      Diệp Chanh cam lòng yếu thế.

      Hai người thực lực ngang nhau, vòng quanh qua lại bản đồ , ai cũng đánh trúng ai.

      “Oa, tiếp tục.”

      “Lên , trời ạ, thiếu chút nữa.”

      Người bên cạnh, làm như là hưng phấn hơn so với hai người họ.

      Diệp Chanh càng lúc càng nóng, trong lòng cắn răn nghĩ, bà đây cũng tin là thắng được .

      Mà Mộ Dạ Lê, híp mắt nhìn Diệp Chanh bên cạnh, trong lòng tự nhiên kinh ngạc hồi, lại vui mừng phen.

      ấy rất lợi hại.

      Quả nhiên ngoài dự đoán của .

      cũng nghiêm túc hẳn lên, chỉ là, càng tìm được , trong lòng càng nghĩ, xem ra còn phải là cao thủ sao.

      Chơi trò này, , có thể chơi giỏi đến như vậy …

      Đúng là khó có.

      Lúc này, Diệp Chanh bị đánh trúng …

      “Chết tiệt, đánh lén.”

      Diệp Chanh tức giận, nắm lấy tai nghe.

      “Sao vậy, em phát mà còn trách ?”

      Diệp Chanh nghiến răng nghiến lợi, nhìn Mộ Dạ Lê từ từ tháo tai nghe xuống.

      Diệp Chanh hạ quyết tâm, “ chờ đó, tài khoản khác đến.”

      “Được a.” Mộ Dạ Lê cười cười, trực tiếp đăng nhập tài khoản chính.

      Diệp Chanh cũng nhanh đăng nhập.

      Được trang bị nhiều, thiết bị nào cũng có, pháo cối còn có thể chơi đùa.

      Mà lúc này, Diệp Chanh vừa đăng nhập liền nghe phía sau có tiếng thở dài.

      ấy là HEL10”

      “Cái gì? Là người đứng thứ ba bảng xếp hạng?”

      “Đúng vậy.”

      Tài khoản của Diệp Chanh, trong trò chơi này cực kỳ nổi dnah, mà trò chơi này, lại rất lưu hành ở Âu Mỹ.

      thường xuyên thân mình cướp, giết người, sớm là người bị truy nã, càng là người độc hàng làm người người khiếp sợ.

      bên …

      “Moá nó, đây là 1377.”

      Diệp Chanh biết đó là ai, chỉ thích chơi trò chơi mình, thích kết bè kéo cánh.

      Trò chơi này là tổ chức quân đội, dẫn dắt nhóm người chiếm đóng toàn bộ bản đồ, tổ chức vô cùng mạnh, giống như phe tà giáo, đến đâu là hỗn loạn đến đó….

      Lúc này, trong trò chơi là vùng hân hoan.

      “Mau xem, 1377 online.”

      “Ai nha, hôm nay ngày gì mà HEL10 cùng online?”

      330. Đại thần đùa giỡn, các người ồn ào cái gì?

      “Hai người này lâu lên, là HEL10 muốn cướp đồ của người ta sao?”

      “Quá tuyệt vời, tôi muốn xem ấy cướp.”

      “Oa, lúc còn sống vậy mà được nhìn thấy 1377 xuất .”

      “Mau nhìn kìa, 1377 ở khu dầu mỏ bản đồ.”

      “Oa, phải chứ HEL10 cũng ở đó.”

      “A, tôi thế mà ở cùng bản đồ với đại thần nha.’

      “HEL10 mới cạnh tôi.”

      “Trời ạ. Hai người ở cùng bản đồ để làm gì?”

      “Mau xem, giống như là họ muốn đánh nhau,”

      phải chứ….”

      Diệp Chanh vừa nhìn người đàn ông bên cạnh, chính là tập trung nghịch chuột, mắt nhìn thẳng.

      cũng nhanh khiểm tra vũ khí của mình chút, có thể mang nhiều, bởi vì thích mình cướp, mang theo đều là vũ khí hạng .

      Nhưng mà, bỏ sức kiểm tra, xem lại màn hình tìm thấy bóng dáng của Mộ Dạ Lê đâu.

      Trứng thối, chạy đâu.

      Diệp Chanh nhìn thoáng qua màn hình, lại tìm được, ngờ ngay lúc này.

      Sau lưng vang lên tiếng súng.

      Diệp Chanh theo bản năng nhảy lên.

      Chết tiệt lại bị đánh lén.

      Súng bên cạnh vang lên, Diệp Chanh lại tránh.

      Xoay người đổi góc đọ, cái bóng màu đen chợt loé màn hình.

      Người chạy rất nhanh a.

      Diệp Chanh buồn bực chút, lại tiếp tục tìm kiếm.

      thế giới, người lại quay cuồng lần nữa.

      “Còn sống mà có thể xem hai người này cướp.”

      “bọn họ đánh nhau a.”

      “Đánh cuộc ai có thể thắng.’

      “tôi cuộc là HEL10. Đơn đả độc đấu mạnh hơn người.”

      “Tôi đánh cá 1377, năng lực người này phải hết.”

      Trong lúc nhất thời, bên ngoài vòng mạng bắt đầu tuyền ra, hai đại thần Kill đấu với nhau, mau xem.

      Trong lúc nhất thời, server bị nghẽn sắp văng ra, đoàn người đều chen chúc tranh nhau vào trò chơi.

      “Nghe có hai đại thần đánh nhau, chúng ta đến xem .”

      “Mới vừa nghe , lên lớp tôi còn đu, nhanh chạy về xem.”

      Diệp Chanh chỉ cảm thấy càng ngày càng đúng , bao lâu liền nhìn thấy, biết từ khi nào, chung quanh người vây xem nhiều.

      Moá nó, này là cái gì trời.

      Nhưng mà, chỉ phân tâm cái.

      Phía sau, có người đánh thẳng đến.

      thế giớ có hai phe chia ra cãi nhau.

      Mộ bên HEL10 thắng, còn liền liệt kê ít chiến tích, trường hợp, ký lục mà HEL10 đơn độc chiến đấu, phân tích ràng, mộ vài người khác lại về phái 1377, kiên quyết ủng hộ 1377, cảm thấy nhất định thắng.

      Hai bên lý trí mà phâm tích, sau lại bắt đầu mắng chửi, làm người ngoài cũng xem náo nhiệt vô cùng.

      Nhiều lầy thấy HEL10 bị 1377 vây công, làng thêm ồn ào hẳn lên.

      Diệp Chanh chăm chú nhìn, chỉ cảm thấy từ phía sau, bay nhay đến bọc đánh, trực tiếp kề dao vòng lên trước mặt Diệp Chanh.

      Diệp Chanh tức giận kêu to “Mộ Dạ Lê, làm gì đó.”

      Mộ Dạ Lê cong môi.

      Cười, đem dao của mình thu lại.

      thế giới lại rầm rầm…

      “Moá nó chứ, làm sao vậy, 1377 ăn phân sao, dao kia xuống là HEL10 chết chắc rồi.”

      Lúc này, đôi mắt Diệp Chanh khẽ động, trực tiếp quay đầu, phát súng bắn lên người 1377….

      1377 ngã xuống.

      “Oa HEL10 thắng?”

      “Cái gì…”

      ràng là 1377 nhường a.”

      “Moá nó, tôi bỗng dưng phát , tất cả mọi người ồn ào cái cọng lông, hai người bọn họ ràng là quen nhay, còn ở đó mà đùa giỡn, các người ồn ào như đại chiến thế giới là có ý gì?”

      “Hai đại thần vậy mà quen nhau, moá nó, làm tôi mở rộng hiểu biết quá nha.”

      “Liền cảm thấy có tình .”

      “Dẹp dẹp, đại thần cách xa thế giới chúng ta quá, tự cho là đúng, người ta là bạn bè đùa giỡn.”
      Yoolirm Park, Tôm Thỏ, Betty6 others thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      331. Ra đường còn muốn cướp bạn tôi?

      như vậy, nhưng kênh thế giới, trong game, mạng, đối với chuyện gặp được hai người hôm nay, vẫn là chuyện say sưa, cảm thấy rất ý tứ, đặc biệt hai người kia chơi cùng nhau, làm người cũng muốn chơi theo, ghình như là thấy được đại thần xưa này chưa từng lộ diện, làm người cảm thấy sung sướng cực kỳ.

      Mà bên hàng Internet, cũng điên rồi.

      Bọn họ cuối cùng thấy được gì?

      1377 cùng HEL10 vậy mà ở trước mặt họ trình diễn vòng quyết đấu làm người khiếp sợ.

      À , ràng là show ân ái.

      Bởi vì bước cuối cùng, HEL10 kêu lên như vậy. 1377 lập tức liền tước vũ khí đầu hàng.

      Toàn bộ vòng mạng đều vây xem.

      Ông chủ vốn biết chuyện gì xẩy ra, nhìn mọi người kỳ quái vây xem hai người kia, kinh ngạc biết là vì sao.

      Diệp Chanh ngồi kia, tuy rằng thắng, nhưng sao cũng là thấy nhàm chán…

      Moá nó, được nhường cho thắng, có ý gì chứ!

      Diệp Chanh đăng xuất tài khoản, liền nhìn thấy, Mộ Dạ Lê bên cạnh chằm chằm nhìn mình.

      “Làm sao?” Diệp Chanh cứng họng.

      “Tài khoản này của em…”

      liền biết…

      Nhất thời xúc động a, nhất thời xúc động.

      “Ai nha, trời tối rồi, thôi, chúng ta cần phải về thôi.”

      “……”

      Diệp Chanh kéo Mộ Dạ Lê đứng dậy, ra ngoài.

      “Này, Diệp Chanh, em….”

      Hai người thẳng ra ngoài, bị người vây xem.

      Nhưng mà lúc này Diệp Chanh còn nơi nào để mà lo lắng như vậy, chỉ là trong lòng xù lông nghĩ, giải thích bằng cách nào đây….

      biết cái tài khoản này rất nổi tiếng, hơn nữa, vẫn luôn dùng để chơi cùng mấy sư huynh trong tổ chức, trước đó nạp vào ít tiền, đều là để loè cùng nhị sư huynh, ở Diệp gia, số tiền này cũng là có chút nhiều , huống chi là con riêng được thương ở Mộ gia.

      Vậy, cái tài khoản chói mắt bảng phú hào kia, là đâu ra?

      Mộ Dạ Lê lúc này cũng lười quản mấy ánh mắt nhìn kia, chỉ là nhìn chăm chăm Diệp Chanh : “Trò chơi này em đúng là chơi tệ, danh hiệu tồi, xem ra là chơi lâu, thủ pháp của em là học từ đâu?”

      Diệp Chanh “Cái này… Chính là em khi nhàm chán liền chơi chút.”

      “Các chơi qua mấy trò này đâu.”

      “Đó là đối với phái nữ có chút nghĩ sai đó, em rất thích chơi nha, trước kia cùng bạn chơi rất vui.”

      Diệp Chanh xằng, Mộ Dạ Lê nhìn nhìn , cuối cùng, lại có hỏi gì thêm.

      Lúc này, gặp đường ca sĩ đường phố hát bên đường.

      Ca sĩ đường phố này tuấn, nhìn qua rất giống người Châu Á, lớn lên là bộ dạng nhìn thấy liền thương.

      Nhìn thấy Diệp Chanh cầm túi xách ra, liền ôm guita đến.

      ta đối diện với Diệp Chanh, cất lời tình ca lên, làm các vẫn luôn xem bên cạnh nhìn thấy tràn đầy hâm mộ.

      Diệp Chanh ngẩng người, nhìn thấy ta thâm trầm nhìn mình, là dịu dàng.

      Diệp Chanh nở nụ cười, lại nhìn mọi người xem, cười cổ vũ.

      Nam thanh niên thấy nàng cổ vũ, càng thêm cố gắng.

      Phía sau, khi Mộ Dạ Lê ra tới, nhìn là thấy màn nọ.

      Diệp Chanh ở đó mỉm cười nhìn ca sĩ đường phố nọ, còn người bên cạnh vẻ mặt đầy hoa si.

      Mặt Mộ Dạ Lê lập tức đen mấy phần.

      Ca sĩ đường phố kia liền cảm thấy có hi vọng, lập tức đến gần chút, gẩy đàn guita thêm nhanh hơn, tiết tấu đa dạng hơn.

      Dáng vẻ ca sĩ đường phố này tệ, dựa vào chiêu này, ở La mã dễ dàng mê hoặc các em .

      em xinh như tiên nữ kia, ta tự nhiên cũng nghĩ là buông tha.

      Nhưng mà lúc này….

      người đàn ông cao lớn, cao hơn cái đầu, liền đứng chắn trước mặt ta.

      332. hát cho em nghe.

      Ca sĩ đường phố ngạc nhiên.

      Liền nhìn thấy ánh mắt mờ ảo của Mộ Dạ Lê nhìn mình, ánh mắt sắc bén như dao , lăng trì cắt vụn ánh mắt của mình.

      ta bị doạ, im bặt cất lời ca được.

      Thấy người đàn ông tuấn này, còn muốn gì, nhưng nhìn tư thế kia là biết, đó là bạn trai của người ta.

      Bên cạnh, mấy em cũng hét gào lên.

      là đẹp trai!!!!

      Đây là muốn cướp sao?

      Đứng trước mặt như vậy, mắt lạnh trầm nhìn ca sĩ đường phố kia, nhưng mà là quá đẹp trai mà.

      Ca sĩ đường phố cũng nhìn , nếu là người khác, còn có thể tranh thủ được chút.

      Nhưng là, nhìn như vậy, hơi hơi suy nghĩ, tuy rằng có chút cam lòng, nhưng vẫn là tự mình hiểu cam lòng từ bỏ.

      Người bên cạnh cũng là cảm thấy như vậy, đứng ở chỗ này, là cao hơn ta cái đầu rồi, lại thấy khí thế của ta nữa, tuyệt đối là nghiền nát, đè bẹp, còn có cái gì so được.

      Mộ Dạ Lê nắm lấy tay Diệp Chanh, quay đầu hung hăng nhìn ca sĩ tự do nọ, sau đó đưa , trong ánh mắt hâm mộ của mọi người, rời khỏi chỗ này.

      là đẹp trai~~~

      Nhìn thấy nương nhà người ta, có ca sĩ đẹp trai bày tỏ tình , còn có bạn trai đẹp trai bức người bên cạnh như vậy, hạnh phúc mà, quá hâm mộ mà.

      Diệp Chanh còn chưa có phản ứng, người bị Mộ Dạ Lê lôi .

      ngẩng đầu lên, phải là kinh ngạc nhìn .

      làm sao vậy, người ta hát hay như vậy, em còn chưa nghe xong mà.”

      “Hay?”

      “Ừm, đền cho em , em chưa nghe xong.”

      Diệp Chanh hừ hạ với .

      Mộ Dạ Lê “Cái gì mà đền cho em, về nhà mờ nhạc cho em nghe, có rất nhiều đĩa nhạc.”

      “Mở nhạc là có ý gì, được, em mặc kệ.”

      “Vậy em muốn làm sao?”

      bằng hát cho em nghe .”

      “……”

      hát.” Mộ Dạ Lê đen mặt .

      Diệp Chanh cố ý trêu , hát, chính là muốn nghe.

      hừ cái, dẫy khỏi tay .

      hát thôi.”

      “Này, em làm gì đó.”

      Cho là giận dỗi, Mộ Dạ Lê trong lòng mắng thầm, theo sau.

      Diệp Chanh cũng quay đầu lại, càng càng nhanh hơn.

      Mộ Dạ Lê thầm mắng SHIT cái, chỉ là chạy theo, nắm lấy tay .

      “Này, em …” Diệp Chanh muốn hất tay ra, lại thấy Mộ Dạ Lê ho chút, môi mỏng trái tim khẽ nhếch, tràng lời hát tiếng liền ra ngoài.

      Hello darkness, my old friend

      I've come to talk with you again

      Because a vision softly creeping

      Left its seeds while I was sleeping

      Giọng hát kia, cũng giống như giọng của , trầm thấp, mang theo chút khàn khàn, lại mang theo gì khác, tựa như tiếng đàn cello du dương, làm lòng người đều trầm tĩnh theo.

      Dễ nghe chịu được.

      đưa tay kéo tay , cúi đầu hát, ánh mắt tựa biển sâu, trong suốt, mang thao tình cảm thâm trầm, vào lòng người.

      Giọng hát kia, lẫn trong đêm khuya đầy dụ hoặc, làm người cảm thấy, dễ nghe đến độ lỗ tai cũng phải mang thai.

      Diệp Chanh chỉ cảm thấy, trái tim mình nhảy thình thịch, trong lúc nhất thời, cả người đều dính gương mặt sắc sảo của .

      Vốn dĩ lớn lên nghiệt, giọng hát còn dễ nghe như vậy.

      cảm thấy trái tim của mình đều sắp giữ được nữa rồi,

      đúng là lừa đảo, lừa đảo mà!!!

      Sao lại có thể gợi cảm như vậy, quyến rũ như vậy….

      Diệp Chanh nhìn , trong đêm tối, làn da trắng nõn giống như sữa bò, dường như đêm đen thể che lấp được ánh sáng của , hơn nữa, phát mái tóc của dày, đen bóng, thân thể khỏi có chút nóng lên, nhanh quay đầu , tự thầm mắng bản thân.

      Mất mặt, mất mặt, có phải là chưa từng thấy qua đàn ông đâu kia chứ!
      Yoolirm Park, Tôm Thỏ, buithuyngan6 others thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      333. Chúng tôi đưa mẹ ruột Diệp Chanh đế thành phố B

      Chỉ là người đàn ông trước mắt này, ra so với phần lớn đàn ông

      Đẹp hơn rất nhiều.

      Quả giống như đứa con cưng của trời.

      So lại, trước đây mặc kệ ở tổ chức, hay là bên ngoài, gặp qua ít minh tình cùng chính khác đứng đầu quốc gia, lại ai có thể so sánh được với .

      lắc đầu, cũng may là lúc này, nhìn thấy Mộ Bát từ sau đến.

      Cậu kêu lên “Tiên sinh, tôi tìm được ngài.”

      Mộ Dạ Lê lập tức im lặng, quay đầu lại.

      Bát còn mang vẻ mặt hưng phấn, còn biết, Mộ Dạ Lê đen mặt thẳng tặng cho cậu cái trừng mắt ngoa.

      cảm thấy, cần thiết để những người này bên cạnh trở về tổng bộ học hỏi lại lần nữa.

      Diệp Chanh theo Mộ Dạ Lê trở về.

      Nơi ở.

      Diệp Tử đến, liền thấy nhà đầy túi xách.

      Lập tức, ta liền tím mặt.

      Mộ Dạ Lê mua cho Diệp Chanh sao?

      là….

      Thời gian mà cùng Mộ Dạ Lê còn tốt đẹp, cũng vì thể mình là người hiểu chuyện, cái gì cũng chưa từng muốn qua.

      Nhưng là, có nào lại thích túi xách đâu, chỉ là nhiều như vậy, đều là nhãn hiệu nổi tiếng….

      ghen tỵ muốn chết.

      Diệp Chanh này bây giờ rất là đắc ý đây, còn biết xấu hổ lại đòi Mộ Dạ Lê mua nhiều đồ như vậy.

      Hừ, ta ham thích hư vinh như vậy, rồi ngày, Mộ Dạ Lê chán ghét ta thôi.

      Diệp Tử nghĩ vậy, nhưng vẫn buồn bực về phòng, gọi điện khóc lóc kể lể với Dung Lệ Hoa.

      ….

      Mà Mộ Dạ Lê với Mộ Bát “Cậu tốt nhất là cho tôi biết chuyện đáng giá chút, nếu ….”

      Mộ Bát hoảng sơ, vẫn là nhanh “Cái đó, chỉ là, mẹ ruột của phu nhân, phải ở nông thôn sao, chúng ta gần đây liên lạc được với mẹ của phu nhân, sau đưa bà trở về thành phố B.”

      Mộ Dạ Lê trầm ngâm chút.

      Sau khi trầm tư, với cậu “Chuyện này phu nhân biết chưa?”

      “Còn chưa.”

      “Được, trước cần nó cho phu nhân, trước hãy sắp xếp lão phu nhân tốt.”

      Diệp Chanh hay biết, theo đoàn người ngồi máy bay, vội vàng về thành phố B.

      Lúc Diệp Chanh nhìn Diệp Tử, chỉ cảm thấy ta tinh thần quá kém, chắc lại khóc lóc cả tối, cho nên sắc mặt lúc này mới vô cùng kém.

      Lại nhìn Diệp Chanh và Mộ Dạ Lê như hình với bóng, càng cảm thấy thêm buồn bực.

      Lúc máy bay, có ngồi ở kia nữa, mà cứ bình thường mà ngồi chỗ khác, vẫn là rât thoải mái, chỉ là riêng phòng, Diệp Chanh tựa người đọc sách, Diệp tử muốn chuyện với Mộ Dạ Lê mà được, chỉ cần mở miệng tiếng, là Mộ Dạ Lê lại tỏ vẻ mất kiên nhẫn, làm vô cùng khổ sở.

      Diệp Chanh đọc sách, liền thấy Mộ Dạ Lê đưa tay cầm chăn của mình đến, liền đáp lên người .

      Diệp Chanh ngẩng đầu lên “Em lạnh.”

      được, nhìn em như vậy, thấy lạnh.”

      “……”

      Tôi xin.

      Diệp Chanh nhìn hết đẹp, câu lãng mạng động lòng như vậy mà lại nghiêm trang như thế, lại thêm vẻ mặt của , làm người chỉ cảm thấy, là chênh lệch~~`


      Lời âu yếm mà tự nhiên như vậy…

      chuẩn bị giết chết sao?

      Diệp Chanh nhanh cúi đầu nắm lấy chăn, cự tuyệt cho cơ hội trêu mình!

      Mộ Dạ Lê thấy ngoan ngoãn, liền thấy vừa lòng, dựa vào nơi đó cầm ipad mà xem.

      Diệp Chanh nghe thấy thanh đánh chữ, liền cầm di động đến.

      Bởi vì phải là máy bay bình thường trong nước, máy bay tư nhân, hoàn toàn có thể nghe điện thoại, cần tắt máy.

      nhìn đến, tổ chức, nhị sư huynh chuyện với mình.

      đây, là mới biết được 1377 chính là Mộ Dạ Lê a.”

      “Làm sao?” Diệp Chanh hỏi.

      334. Có việc đến nhà .

      Cung Dã “Em xem bảng xếp hạng phú hào à, ta đứng đầu đó.”

      “Phải … Em để ý nữa.”

      “Quan trọng là người ta lên tổ chức sát thủ rồi, đông như châu chấu, đến đâu sạch đến đó, ai thấy cũng sợ, em xem, hai người ở mạng làm trò, bao nhiêu người còn cảm thán đó.”

      “……”

      Liên quan gì chứ…

      “Mọi người đều HEL10 vậy là có quen với 1377. Đại thần cùng đại thần, ra là có chân gì đó.”

      “……”

      cảm thấy rất là có đạo lý, em xem, với em quyết đẩu vòng , chúng ta đều rất là lợi hại mà.”

      “Được rồi, tiếp tục đắp vàng lên mặt , em còn chưa xuống máy bay.”

      ……

      Đến thành phố B là ban đêm.

      Mấy này này, chuyện của Diệp tử, làm cho mức độ nổi tiếng Diệp Chanh liên tục tăng cao.

      Công ty Diệp Tử vì chuyện đó mà có ý kiến lớn với , cho nên giúp đỡ Diệp Tử đứng ra lời nào.

      Fans của Diệp Tử lập tức dần rời , liên quan đến giải thưởng Kim Mã, đều huỷ bỏ tư cách của .

      Diệp Tử vừa về đến nhà, liền chạy nhanh đến Mộ gia, theo Tuỳ Thanh Lan, thêm mắm dặm muối, đem chuyện Mộ Dạ Lê bao che Diệp Chanh đánh người ở Mạc gia.

      Nghe Diệp Chanh về, hà Nhã Huệ cũng nhanh gọi điện thoại gọi cho Diệp Chanh, công ty còn có công việc cần xử lý.

      Mà Diệp Chanh, còn chưa gì, Mộ Dạ Lê bên cạnh được, em nghỉ ngơi.”

      Diệp Chanh ít công việc thôi mà, còn sớm như vậy, em căn bản là ngủ được, em qua đó chút thôi….”

      “Được rồi, ấy là người đại diện của em, phụ trách phối hợp công việc cho em, em cần đến công ty, để người ta đến nhà .” Mộ Dạ Lê .

      “A?”

      Để người ta đến đây sao?

      Đến đây làm phiền , phải là quá ngại hay sao?

      cũng để bụng, gây ra chuyện, quấy nhiễu cuộc sống sao?

      là quá tin tưởng .

      “Em , vậy để ta.” Mộ Dạ Lê , liền cầm di động lên.

      “Ai, được rồi, được rồi, để em, để em.”

      Để Mộ đại Boss đích thân gọi điện cho Hà tỷ….

      Hà tỷ tốt xấu gì cũng bị doạ.

      Diệp Chanh nào biết, Hà tỷ nhận biết bao nhiêu cuộc gọi à nha.

      Vừa mới bắt đầu, là bị doạ xanh mặt, từ từ, cứ vậy mà thành thói quen.

      Nhưng mà, Diệp Chanh đến Mộ gia, Hà Nhã Huệ vẫn là có chút lo lắng.

      Cũng là lo lắng đến đây có tốt hay , nơi này là Mộ gia đó.

      “Mộ tổng ở nhà sao?” Hà Nhã Huệ hỏi.

      “Ở nhà a.” Diệp Nịnh .

      “…. Chúng ta ở đây có được .”

      “Sao lại tốt … ấy là chị sang đây mà.”

      “……”

      Hà Nhã Huệ là đến cùng Lâm Vũ Oánh.

      vào bên trong rồi, hai người nhìn khắp nơi, đều thấy người, mới nhàng thở ra.

      Diệp Chanh liền nhìn Lâm Vũ Oánh “Cậu làm việc lại rồi á?”

      Lâm Vũ Oánh vội gật đầu “Ai nha, tớ biết, cậu rốt cuộc gì với trai tớ, sau khi ấy trở về lại , có thể để tớ ra ngoài làm việc, haizz, chỉ là cần phải về nhà.”

      “Vậy đó phải rất tốt hay sao, ra, cái chung cư kia của câu, đúng là quá cũ rồi, ở nhà cậu liền thoải mái hơn đúng sao?”

      Hà Nhã Huệ lắc đầu , “Chị biết các em nghĩ sao nữa, em em chút , em làm thiên kim tiểu thư phải tốt sao, tới chỗ chị làm chân chạy việc, chị là ngại sai vặt em đó.”

      Lâm Vũ Oánh hô to “Sao lại có thể, em chính là thích Diệp Chanh, em cũng thích công việc này, em cũng thích chị, Hà tỷ, em ở chỗ này học hỏi , chị sai bảo em, sao em học hỏi được?”
      Yoolirm Park, Tôm Thỏ, buithuyngan5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :