Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 24 Chụp Poster

      Ngày hôm sau tỉnh lại.

      Diệp Chanh nằm trong căn phòng xa lạ.

      Phòng ngủ này, qua lại vài lần thấy, trong lòng cảm thấy có lẽ Mộ Dạ Lê rất lợi hại ?

      ngồi dậy, nhớ lại chút, cũng nhớ rỏ đêm qua xẩy ra chuyện gì, chỉ là nhớ rỏ, mình vô cớ bị bắt xả giao.

      Lúc sau ……

      lập tức nhớ lại……

      Chết rồi, có phải là mình lại làm loạn trêu chọc Mộ Dạ Lê?

      Cái đó…… cuối đầu kiểm tra bản thân chút, cảm thấy là hồi đêm qua cái kia mình cũng chưa có làm, vẫn tốt, có tổn thất gì.

      Thở hắt ra cái.

      Chỉ là, số chuyện hồi tối, lập tức chạy vào đầu , từng cái như vậy… muốn chết liền tại chỗ.

      vậy mà còn chút nữa thôi là leo lên người tên đàn ông.


      Mà còn hơn thế nữa, đối tượng muốn leo lên lại chính là cái tên Mộ Dạ Lê ghét kia, điểm chính là, ta là đàn ông của Diệp Tử!

      dùng sức gõ gõ đầu mình.

      Lúc này, tổ chức chương trình gọi điện cho .

      Nhắc cho đừng quên buổi chụp ảnh poster cho "Nhân Tú"

      Diệp Chanh lúc này mới nhớ ra.

      Hồi đêm lăn lộn đến khuya muộn, làm quên cả chính .

      “Được, được, tôi liền đến ngay.”

      Diệp Chanh, nhanh chóng nhảy bật dậy, dùng hết tốc độ mà rửa mặt.

      Thấy người làm đến, liền kéo lại hỏi, “Này, chị ơi, Mộ Dạ Lê đâu rồi?”

      Người làm nhìn thấy đôi mắt lấp lánh của liền đỏ cả mặt, cuối đầu, nhàng , “ chủ, hồi đêm cậu chủ đưa về liền ngay rồi ạ.”

      Diệp Chanh chớp chớp mắt? rồi?

      Được nha, phải là do mình chọc giận mà , trời đất chứng giám, cũng đâu cố ý muốn say, cố ý gọi điện thoại cho ta.
      Bất quá có khi người ta đêm qua tìm Diệp Tử rồi cũng nên, thèm quan tâm ta, trực tiếp hỏi, “Quần áo của tôi ở đâu?”

      chủ là ở bên trong.”

      “Cảm ơn!”

      Người hầu bụm hai má, trời ơi, chủ nhà họ là quá đẹp, người nhìn thấy là loạn đảo cả tâm hồn.

      Diệp Chanh kéo tủ ra, tủ to như vậy được treo đầy quần áo.

      Ai nha, cũng may quần áo ở đây cũng giống quần áo hoa hòe quê mùa ỏe nhà cũ, xem ra, ở đây toàn là hàng hiệu thế giới a so sánh, toàn đồ xa xỉ, đứng cạnh mà cảm thán” là nhiều ~~”

      Người làm bên cạnh thấy vậy, liền , “ chủ, quản gia thấy quần áo mang đến có chút là…… Có chút là hợp với khí chất của , cho nên mang bỏ hết rồi, Quản gia tự mình mua lại những thứ này, mòng đừng so đo.”

      Bỏ hết, hay lắm.

      cũng buồn muốn mặc những laoij quần áo đó đâu


      Cái này được.

      Nhìn quần áo nhiều như vậy, Diệp Chanh cảm thán chút, có tiền đúng là tốt, liền nhớ lại mình còn thời gian, vội tìm quần áo mặc vào, đơn giản thế mà lại làm mình thành lộng lẫy, liền chạy ra ngoài.

      Nơi đó vẫn như cũ, người đẹp nhiều như mây.

      Diệp Chanh vừa vào, liền lập tức nhận được rất nhiều ánh mắt.

      kia chính là Diệp Chanh.”

      là Diệp Chanh.”

      “Nghe ngày hôm qua, kinh diễm tứ phía.”

      Diệp Chanh biết làm sao khi mới đến cửa liền cảm thấy mắt mọi người từng cái từng cái vừa nhìn vừa bàn tán sôi nổi.

      Tất cả mọi người đều biết, ngày hôm qua có người mới đến, làm cho giám khảo thể thốt nên lời, phía sau hậu trường các vị đó cũng khen ngợi ngớt.

      Mà người mới này. Cũng chỉ là sinh viên mới của trường điện ảnh, chưa từng tham gia bất cứ chương trình nào.

      Bởi vì chương trình này rất nóng sốt, nghệ sĩ mới ra mắt cũng tham gia để tăng độ hot, lại thêm những nghệ sĩ tên tuổi cũng được mời tới để làm nóng chương trình.

      Cho nên, người mới lần này được chú , làm cho những người khác và các nghệ sĩ tên tuổi có chút tò mò. biết Diệp Chanh này rốt cuộc là thần thánh phương nào, dựa vào đâu mà chinh phục được các vị giám khảo khó tín lăn lộn trong giớ này rất nhiều năm.

      Chương 25 Vừa Đến Lọt Vào Tầm Ngắm


      Diệp Chanh vừa vào cửa, mọi người đều phóng ánh mắt tò mò sang.

      Diệp Chanh đơn giản mặc thân áo đen, dưới là chân váy hoa xẻ tà, chân thon dài cứ vậy mà lộ ra, thân xinh đẹp thể chối, chỉ là gương mặt kia…… quả là quá mức xinh đẹp, chỉ cần nhìn qua cái, người người đều muốn thốt ra câu”Hồ ly tinh”

      ra là vậy, hừ, đàn ông đều thích loại này, giám khảo tất cả cũng là đàn ông, nên mới thích ta, dù sao tôi cũng giống vậy, lớn lên cũng nhờ vào nhan sắc mà từng bước tỏa sáng.”

      Người là An Khả Nhi, được nổi lên khá lâu, năm đó là nhóm, sau lại tách ra, hot thời gian nhưng sau thay đổi hình ảnh lại thất bại, lui về sau thời gian.Gia cảnh An Khả Nhi tệ , thích làm nghệ sĩ, trong nhà cũng có thể ra tiền đập vào, lần này kí hợp đồng cới công ty mới lần nữa comeback, bên ngoài đều đồn đãi ta sớm dàn sếp giải nhất, cho nên mọi ở đây đều vuốt mông ngựa của ta, nghe ta vậy, bèn sôi nổi hùa theo, “đúng vậy, ben trong người đẹp rất nhiều, đâu chỉ có mình ta”

      Diệp Chanh thèm quan tâm này nọ, vừa vào cửa, cũng bị ánh mắt nhân viên công tác dại ra nhìn mình.

      “Trước trang điểm rất nhanh tập hợp quay chụp.”

      Phòng trang điểm rất lớn, tất cả mọi người đều phải ngôi sao lớn, nên ai có tư cách có riêng phòng, tất cả cùng dùng chung phòng trang điểm, nếu nhân viên trang điểm tốt đẹp hơn chút, ngược lại liền thể

      Diệp Chanh vừa vào, được nhân viên đưa đến vị trí quan trọng, bởi vì gương mặt xinh đẹp kia rất nhiều người biết, cũng được coi như là trong vài người có thể là trọng điểm, cho nên chăm sóc đặc biệt là phải có.

      Bên cạnh, An Khả Nhi liếc mắt là nhìn thấy được Diệp Chanh nhìn sao có thể được xưng là gương mặt hoàn mỹ nhát, trong mắt lộ ra ghen tị.

      Diệp Chanh trang điểm, đối với địch kia kai, ohair thấy, ánh mắt lóe cái , lại bình thản tiếp tục trang điểm.


      An Khả Nhi cũng để thuận lợi như vậy!

      ta đảo mắt liền thấy cây kéo ……

      “Này, sao tôi lại ngửi thấy mùi tanh tưởi, ai đem hồ ly tinh mang đến nơi này” An Khả Nhi cố ý lớn tiếng .

      Diệp Chanh lười cùng ta so đo, vừa soi gương vừa nhàn nhạt “Tanh tưởi? Có lẽ buổi sáng, tiểu dính quần mà thay cho nên mới sinh ra ảo giác ”

      …… ai hả, tôi? Được nhỉ, dám tôi, vậy nhìn xem mình là cái thứ gì, mới tham gia chương trình, liền nghĩ mình là ngôi sao , còn dám vô lễ bất kính với tôi như vậy, nhà có ai dạy dỗ thế nào là tôn kính người lớn phải ? Tôi đây thay người nhà dạy dỗ tốt.”

      xong, ta liền vung tay, cầm kéo trong tay nhằm mặt Diệp Chanh mà đánh xuống.

      Nhưng mà lại ngờ……

      Chỉ là mẹo vặt, so với Diệp Chanh mà , giống trò con nít, cả suy nghĩ cũng lười, trực tiếp trả lại ngược cho An Khả Nhi.

      An Khả Nhi chỉ cảm thấy cánh tay đau xót.

      “A……”

      Diệp Chanh nhìn kéo kia, trong mắt mang theo lạnh lẽo, bẻ cong tay ta, lệch hướng, lập tức chiếc kéo kia kiền cắt vào tay của An Khả Nhi.

      An Khả Nhi chưa khi nào ăn đau, liền khóc lớn lên.

      “A, Diệp Chanh, Diệp Chanh, chảy máu…… tôi chảy máu rồi, người đâu mau đến đây, đem con khốn này kéo ra cho tôi, ta dám đánh tôi”


      Ác nhân cáo trạng trước.

      Ngay lập tức, ít người hóng hớt vây quanh lại đây.

      “Sao lại thế này.” Bên ngoài, nhân viên chạy đến.

      “Là ta, các người xem Diệp Chanh làm tôi bị thương.”

      Diệp Chanh hừ , “Kéo là của , ra tay trước cũng là , sao bây giờ lại thành tôi làm bị thương?”

      “Ha, có ý gì, phải làm tôi bị thương, lẽ tôi tự mình cố ý hại mình? nhìn lại xem, mình là cái thá gì mà để An Khả Nhi tôi đây đối đầu với ?”

      Chương 26

      Người vây quanh cũng sôi sục hẳn lên.

      “Đúng vậy , đúng vậy, chị Khả Nhi nổi tiếng như vậy sao có thể cùng người mới như so đo được chứ”

      “Khẳng định là ganh ghét chị Khả Nhi, vừa mới vào có ý nghĩ muốn leo cao, lo lắng chị Khả Nhi cản đường của , người như vậy trong giới này có quá nhiều.”

      Diệp Chanh nhàn nhạt nhìn lướt qua những người này.

      Mọi người ai cũng về phía An Khả Nhi, có gì đáng trách, chỉ trách là chọn sai đối tượng rồi.

      Diệp Chanh thấy vậy, nước mắt vòng, đôi mắt như rơi vào hồ sương mù.


      mang vẻ mặt khó chịu nhìn An Khả Nhi, “ nên ức hiếp người khác quá như vậy, An Khả Nhi, mới rồi dùng kéo làm bụng tôi bị thương, như vậy mà tôi còn chưa gì, vết thương của chỉ như thế, liền gieo oán cho tôi.”

      xong, Diệp Chanh loạng choạng ngã xuống, gương mặt nhắn mang đầy đau đớn, chính là đẹp đến nỗi làm người khó quên, người nhân viên lúc này nhịn khỏi đau lòng.

      “Bụng bị đâm sao? Mau đến xem xem, sao lại thế này……” Lập tức tất cả mọi người đều đến bên cạnh lo lắng cho Diệp Chanh.

      Vừa thấy mọi người vây quanh , An Khả Nhi liền nóng nảy.

      “Sao có thể, dối, tôi vốn có đâm bị thương, sao có thể chứ?”

      An Khả Nhi gào lên nhưng ai tin.

      ta lại gào loạn lên, “Chắc chắn là thể, vừa mới rôi khi tôi cầm kéo vung sang, liền đem tay tôi bẻ lại, căn bản tôi chưa hề đụng đến .”

      Lời vừa dứt, ta hoảng cả lên.

      Ánh mắt Diệp Chanh chợt lóe, theo đó liền đứng lên khỏi mặt đất.

      “Ha? vừa gì? Là vừa cầm kéo lại đây đúng ?”

      Mọi người ngẩn người liền hiểu rỏ, đây là Diệp Chanh lừa ta.

      An Khả Nhi mặt tối sầm lại, ánh mắt liền thay đổi “Cái thứ hồ ly tinh, liền gạt người, nhưng dù sao, lần này thua, tôi cũng để xẩy ra lần nữa, cứ chờ đấy”

      Diệp Chanh lắc lắc tay hừ cái, bộ dáng cao cao tại thượng kia làm cho người người bên cạnh nhìn thấy cảm thấy thôi.

      Từng biểu cảm, cử chỉ của , hoàn mỹ tì vết như vậy, trách An Khả Nhi lại cố ý gây phiền toái.

      Những người vừa giúp An Khả Nhi, bây giờ cũng gì, hậm hực tìm lý do rời

      Phía sau

      Đạo diễn chương trình lần này là Lưu Kỳ Uy, yên lặng quan sát mọi chuyện, liền lắc đầu thở dài, hô to” Nên làm gì làm

      Tiếp đó, mọi người sắp xếp cho Diệp Chanh quay, chup.

      Diệp Chanh, lựa chọn bộ áo ngủ, nằm, đứng, dựa vào, mỗi động tác, đều toát lên quyến rũ.

      tựa hồ như tinh, từng cử chỉ, từng trạng thái, đều toát ra hấp dẫn, nhiếp ảnh chương trình, thành hoa si.

      “Đúng vậy, đúng là sinh ra làm nghệ sĩ , xem xem, nhìn rất mạnh mẽ, hơn nữa, cái gương mặt này…… Quá mị, ở trong giới này, chắc chắn có thể tỏa sáng.”

      Bên ngoài, Diệp Chanh mới vừa thay quần áo ra, liền gặp Lưu Kỳ Uy.

      Diệp.”

      “Đạo diễn Lưu.” nhớ rỏ, vừa rồi chính ông ta giúp mình.

      Lưu Kỳ Uy rút danh thiếp ra, “Chỗ tôi có bộ phim, tên《 nhiếp chính vương triều 》, sắp tới khởi quay, tôi cảm thấy có vai cực kì hợp với , hi vọng có thể đến thử vai”

      Mời đóng phim?

      Ngoài ý muốn, cầm lấy danh thiếp.

      ”Vì sao lại chọn tôi? “ hỏi.

      Lưu Kì Uy nghĩ gương mặt chính là thuyết phục lớn nhất.

      “Chỉ là cảm thấy tư chất của rất hợp, nhưng cũng hi vọng nên hiểu rằng đừng đặt quá nhiều kì vọng vào “ Nhân Tú” lần này”

      Có ý gì?

      An Khả Nhi dàn xếp kết quả là chăng?

      Sợ thất vọng, cho nên mới muốn cần hi vọng quá lớn?

      Diệp Chanh hiểu, nhưng cũng có chút ý tứ oán trách. Dù sao cũng đâu có muốn cái giải quán quân kia đâu.

      Diệp Chanh cảm kích cười cười,” Được, tôi đồng ý tham gia, cảm ơn đạo diễn.”

      cười với Lưu Kỳ Uy như vậy, lập tức như thấy cầu vồng đánh tới.

      Đột nhiên sửng sốt hồi lâu, sau mới bình tĩnh lại.

      Bất giác có chút hoảng hốt, quá đẹp~~~

      ……

      Mà bên kia.

      “Diệp Chanh này, còn cho rằng thông qua “Nhân Tú” ta liền có thể vượt qua mình sao?” Diệp Tử nghĩ nghĩ, lập tức gọi điện cho cha già “ Ba…. Ba có biết Diệp Chanh tham gia chụp ảnh cho “Nhân Tú ?”
      Last edited: 28/8/18
      linhdiep17, Yoolirm Park, susu5 others thích bài này.

    2. nguyenhuyen9305

      nguyenhuyen9305 Active Member

      Bài viết:
      89
      Được thích:
      112
      thường thể loại này luôn luôn sặc mùi máu cún, trẫm chống mắt lên coi nó não tàn đến mức nào.
      Hoa Bỉ Ngạn thích bài này.

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 27 Muốn Về Diệp Gia Xem Như Thế Nào.

      Vừa kết thúc quay chụp ảnh, Diệp Chanh, nhanh chóng thay quần áo chuẩn bị về nhà.

      Điện thoại báo cuộc gọi đến.

      Nhìn cái, số thị là của ba Diệp.

      Nghĩ lại từ lúc đến đây, còn chưa từng gặp mặt người ba nhẫn tâm của mình lần nào, hôm nay ông ta lại tự nhớ đến đứa con luôn làm mình mất mặt này.

      Diệp Chanh nhận điện thoại.

      “Diệp Chanh, mày về nhà ngay lập tức cho tao.”

      Nghe giọng hung dữ kia hề mang theo thương lượng, Diệp Chanh liền biết chắc chắn có gì tốt.


      Mặc kệ, đến đâu hay đến đó, cũng muốn nhìn xem, nhà họ Diệp có thể sinh thêm ra loại cực phẩm nào nữa .

      “Dạ”

      Sau khi đồng ý, lại nhớ ra mình có xe, trong trí nhớ, mỗi lần về đều gọi xe, bây giờ ngay cả tiền ăn còn chi đến tiền gọi xem.

      Dung Lệ Hoa oán hận nhìn Diệp Vinh Quang, “Ông coi mà quản con ông cho tốt vào, quá kì quái, cái gì cũng muốn tranh với Diệp Tử, Diệp Tử rỏ ràng là thiếu phu nhân Mộ Gia, bị nó dùng cách cách bẩn thỉu mà giành lấy, giờ tốt rồi, còn muốn vào giới giả trí mà cướp đoạt hào quang của Diệp Tử, nó còn xem lại nó có nhân phẩm ra sao, chỉ là thứ đến từ nông thôn nghèo nàn, còn dám tranh giành với Diệp Tử.”

      “Được rồi, phải là tôi gọi nó về rồi sao, chút nữa tôi dạy dỗ nó tốt..”

      Đối với đứa con này, Diệp Vinh Quang cũng có tình cảm gì cả, giống như Diệp Tử, lúc nào cũng cho mình ngẩn mặt với thiên hạ, 16 tuổi trở thành đệ nhất danh viện thành phố B, người gặp người khen.

      Chính là Diệp Chanh, từ khi mang về gây ra biết bao nhiêu phiền phức, mất mặt xấu hổ, lớn lên cùng người nghèo khó, khí chất liền vô cùng kém, nhìn là biết thể lên mặt bàn, ra ngoài ông cũng dám với người ta, đây cũng là con mình, đến cùng, năm đó vẫn là ông sai, cho rằng tìm người bình thường, hết sức bình thường để sinh con, về sau cũng sinh ra uy hiếp gì với gia đình mình, kết quả là quê mùa sinh ra cũng dạy ra quê mùa.

      Lúc này.

      “Ông chủ, hai về. ’

      Ngoài cửa dáng vẻ xinh đẹp của Diệp Chanh, làm cho người làm Diệp gia nhận ra.

      Áo đen, váy hoa xẻ cao, làn da trắng nõn, làm mạch máu người nhìn phải căng ra, đôi mắt thể nhịn theo dõi từng chuyển động của .

      cả nhà họ, luôn được người người đây đó khen ngợi, xinh đẹp ưu nhã, là kiêu ngạo của Diệp gia.

      Nhưng mà, bây giờ họ dám là, cả mà đứng cạnh hai, e là nhất định kém xa.


      …… hai……”

      Người làm đứng ngay cửa si ngốc .

      Chương 28: Thế Lực Diệp Gia

      Người làm nghẹn họng trăn trối nhìn , xinh đẹp giống người phàm, lại càng bị khí chất đặc biệt người hút lấy, bảo vệ phía sau nhìm chăm chăm, mặc dù là chỉ đường rất bình thường, dánh vè nhanh nhẹn, đồng thời lại như thu hút người nhìn, quá đẹp ~~

      Khi Dung Lệ Hoa đến, nhìn thấy Diệp Chanh ở cửa, lại thấy cả mọi người đều chăm chăm nhìn chớp, ngay lập tức cảm thấy tim như bị ai bóp chặt.

      Diệp Chanh này……

      Sớm muộn gì cũng là tai họa.

      Dung Lệ Hoa vốn cho rằng , quê mùa, lôi thôi, lại tầm thường như vậy, để gả cho Mộ Dạ Lê ta cũng bao giờ chạm đến , nên mới miễn cưỡng đồng ý hôn này.

      Ai ngờ, Diệp Chanh gả đến Mộ gia, lập tức thay đổi như lột xác, liền thu hút người nhìn đến thế.

      Sớm biết thế này, bà ta liền lấy cái chết ra dọa, đâm đầu vào cửa đến chết ra ép, cũng thể để tiểu tinh này gả như vậy.

      Diệp gia thế lực .

      ra tính là , ở đế đô này, biệt thự hai tầng cũng có giá mấy ngàn vạn.

      Nhưng đối với Mộ gia cũng để vào mắt.

      Cũng chính vì như vậy nên Diệp gia còn đặt thêm hai tượng sư tử trước cổng, mười phần kiêu ngạo.

      “Diệp Chanh, mày biết xấu hổ mà về đây à, mày xem, mày phải là nhắm vào Diệp Tử ? Mày cho rằng mày vào giới giải trí liền có thể nổi danh? Hừ đừng tưởng rằng ai cũng có tương lai như Diệp Tử nhà tao, mày đừng có mơ, đợi kiếp sau .”

      Dung Lệ Hoa lập tức qua, đem người làm phát si ngốc vì Diệp Chanh đuổi , “Các người làm gì đó, chưa nhìn thấy Diệp Chanh à, làm cái gì làm hết , còn cút xéo”

      Người làm lưu luyến rời nhìn thoáng qua Diệp Chanh, giống như chim nhanh bay .

      Còn muốn nhìn thêm chút nữa mà~~~

      Chưa từng gặp qua người xinh đẹp đến như vậy mà ~~`


      Điểm chính là , ấy vậy mà là hai nhà họ ư?


      Diệp Chanh nhàng bước lên, bộ quần áo kia lại càng thân thể thêm thon dài, nhìn cứ như lông chim, nhàng thướt tha vào, tóc dài chấm eo, chân mày hơi nhọn, khóe mắt hẹp dài, nhìn có vẻ rất là xinh đẹp mà sắc bén.

      Đây là con bé quê mùa Diệp Chanh, hai nhà họ sao?


      Ấn tượng về con bé quê mùa Diệp Chanh làm người chán ghét kia quá sâu sắc , thế cho nên, Diệp Vinh Quang cũng thể nhận ra đây là con mình ngay được.

      “Diệp…… Diệp Chanh……” Diệp Vinh Quang chưa bao giờ biết, mình còn có đứa con xinh đẹp đến vậy, nhìn con cái cũng thấy quá xinh đẹp.

      Diệp Chanh đối với người cha này có cảm tình.

      “Ba, ba gọi về, là có chuyện gì?”

      Diệp Vinh Quang lúc này mới nhớ tới, là Diệp Tử gọi điện thoại , Diệp cũng tham gia chụp Người Đẹp Trang Bìa” Nhân Tú”

      Nhưng mà……

      Diệp Vinh Quang nhíu mày, “Diệp Chanh, mày tham gia chương trình “ Nhân Tú” sao mày gì với người nhà hả?”

      Diệp Chanh , “Chưa có sao? Con nhớ là rồi, hơn nữa, chuyện của con, ba có khi nào cảm thấy hứng thú quan tâm đâu chứ.”

      “Mày……”

      Lúc đó, ông có hứng để biết bởi vì con nhóc này có chuyện gì là tốt.

      Diệp Vinh Quang sắc mặt trầm xuống, nghiêm khắc nhìn , “Bây giờ mày liền rút khỏi cho tao.”

      Dung Lệ hoa nghe xong, đứng bên cười cái trào phúng.

      “Ai biết, mày nhờ người ta mua chân, bằng , bằng với tư chất của mày, mày nghĩ mày có thể được trúng tuyển hay sao? Mày nghĩ là ở trong giới giải trí rất dễ nổi lên? Mày cho rằng Diệp tử có thể mày cũng có thể ? Mày nhìn lại mày , cả bụng xấu xa, mày nhìn lại xem mày làm gì, mày biết Dạ Lê thương Diệp Tử, nên mày muốn Dạ Lê thương mày, mày bắt chước theo Diệp Tử, mày nghĩ mày giống dạ Lê liền thương mày? Phi, mày coi lại chính thân mình có gì .”

      Chương 29: Lập Tức Rời Khỏi Chương Trình Đó Ngay.

      Ánh mắt u lạnh lẽo của nhìn Dung Lệ Hoa, “Tôi nên làm rỏ số chuyện, rốt cuộc là do tôi có năng lực hay thôi.”

      “Mày……”

      “Nhân Tú là chương trình gì, đừng cóc nghĩ tao biết, chỉ là đám con ỏng ẹo tạo dáng, còn mặc bikini cho người ta nhìn, là chân tú còn phải là khoe da bán thịt, mày đường đường là chủ nhà họ Diệp, vậy mà lại khoe da bán thịt, mày thấy mất mặt chứ tao và ba mày, rất mắt mặt đó.”

      Dung Lệ Hoa tỏ giọng chanh chua mà

      “Nếu có thời gian, bằng mày học cắm hoa, học đàn, học múa, tăng khí chất bản thân, có khi làm cho Mộ Dạ Lê hứng thú” Diệp Vinh Quang nhìn Diệp Chanh, mặc dù bây giờ rất xinh đẹp, nhưng với phẩm chất của , lại thở dài.

      Diệp Chanh nhìn họ, người lời, kẻ câu. Đây chính là quyết định thay mình.


      Diệp Chanh lại cười lạnh lắc đầu, “Tôt thôi, tôi cũng rút khỏi Nhân Tú.”

      Vẻ mặt Diệp Vinh Quang khẽ giận.

      Diệp Chanh , “Người đẹp trang bìa cũng được, Bikini cũng có gì là sai, ngược lại tôi thấy, trong lòng nghĩ cái gì chính là cái đó, có người thấy bikini đẹp, mà cũng có người, trong lòng dơ bẩn, liền thấy xấu xa “

      Dung Lệ hoa mới vừa rồi còn đắc ý dào dạt, lúc này nghe Diệp Chanh như vậy, khí đôi mắt trừng lớn, “Mày…… Diệp Chanh, mày ai dơ bẩn.”

      Diệp Chanh nhìn Dung Lệ Hoa, “Tôi chưa có đến bác, bác , bác cũng đừng có tranh nhận như vậy.”

      Dung Lệ Hoa lại , liền kéo tay Diệp Vinh Quang, “Ông xem, ông xem nó kìa, nó dám như vậy chuyện với người lớn. “

      Diệp Chanh , “Tôi chính là , tôi cảm thấy, bán da bán thịt cũng là quá lên , mặc bikini cũng là phô bày vẻ đẹp tự nhiên của cơ thể, quần áo mặc vào phải để giới thiệu những nhãn hàng thời trang sao, trang điểm cũng là vì nghệ thuật, như thế nào mà trở thành khoe da bán thịt? Diệp gia tốt xấu gì cũng có uy tín với người ngoài, những lời này của bác ra, để người nghe được, phải thấy rất bẩn thỉu, có văn hóa sao?”

      “…… “

      Dung Lệ hoa lập tức bị nghẹn họng.

      Diệp Vinh Quang nhíu mày, nghe cũng có phần đúng.

      Lập tức nhìn về phía Dung Lệ Hoa, “Bà cũng là, chuyện cũng nên chú ý chút, tốt xấu gì cũng là bà chủ Diệp gia, tại sao bây giờ lại chuyện giống như mấy bà thím ở quê như vậy, may là Diệp Tử học theo thói xấu của bà” Bà ta mất mật là kéo theo thể diện của mình.

      Bà ta vì cớ gì liền bị dạy dổ ?

      Chỉ vì vài câu của Diệp Chanh?

      Khuôn mặt Dung Lệ Hoa vặn vẹp, oán giận nhìn về phía Diệp Chanh.

      Diệp Chanh hừ , cũng thèm né tránh ánh mắt của bà ta.
      Last edited: 28/8/18
      Yoolirm Park, susu, Nguyên Nguyễn4 others thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 30: SAO NHÌN LẠI BẢN THÂN CÓ GÌ ĐỂ SO SÁNH CÙNG DIỆP TỬ

      Dung Lệ Hoa bị ăn mắng vô lý, nhưng cũng có cách nào để Diệp Vinh Quang mắng ngược lại Diệp Chanh, trong lòng tức giận liền gọi điện cho Diệp Tử, kể với chuyện này.

      Diệp Tử giọng trả lời, “Được rồi, con cùng Dạ Lê chung chỗ.”

      Khó khắn lắm mới có lần Mộ Dạ Lê chủ động tìm mình, kiên quyết cho phép bất cứ ai làm phiền thế giới của hai người.

      nhìn Mộ Dạ Lê, “Dạ Lê, buổi tối muốn ăn cái gì, em làm cho , có được .”

      Diệp Tử trở thành đệ nhất danh viện, phải nguyên nhân.

      có thể là lên được nhà mà cũng xuống được nhà bếp, là cái tấm gương cho ít thiên kim tiểu thư nước Z noi theo học hỏi, mấy năm nay, lại ở giới giải trí bộc lộ tài năng, trở thành ngôi sao, được người tặng cho danh thiên hậu đa tài.

      Cho nên, Diệp Tử là hoàn mỹ.

      Nhưng là Diệp Chanh……

      Nhớ tới tên này, Mộ Dạ Lê đều cảm thấy đau đầu.

      Thấy Mộ Dạ Lê biết suy nghĩ cái gì, Diệp Tử càng thêm dịu dàng hỏi thăm:

      “Dạ Lê? muốn ăn gì?”

      “A…. Được, em cứ làm .”

      “Được nha, lâu rồi có ăn đồ em làm.” Diệp Tử lập tức vui vẻ .

      Diệp Tử nhanh chóng hướng phòng bếp ra tay, lâu liền bốn mặn canh hoàn thành, hương thơm ngào ngạt làm cho người làm tán thưởng.

      cả là lợi hại, khó trách Mộ thiếu lại tốt với như vậy.”

      Diệp Tử trong lòng vui sướng, mặt lại mang theo kiêu hãnh.

      “Diệp Chanh kia, sao lại dám so sánh với kia chứ?”


      “Đúng đó, đúng đó, kia chỉ là con ranh quê mùa, cái gì cũng biết, cả chính là tấm gương sáng cho bao nhiêu người ở nước Z.”

      Diệp Tử hôm nay là vui vẻ, nghe người làm khen thưởng, liền thấy an ủi trong lòng.

      Trong chốc lát, đồ ăn lên đến, Mộ Dạ Lê ngồi xuống ăn chút, cảm thấy hương vị tệ.

      Diệp Tử cẩn thận nhìn ta, “Thế nào a?”

      Nhìn Diệp Tử như vậy, Mộ Dạ Lê cười cười, “ ngon.”

      Diệp Tử , “ thích là được rồi.”

      xong, liền ôm lấy ngực.

      Mộ Dạ Lê lo lắng.

      Diệp Tử trực tiếp ngã vào lòng ngực .

      Mộ Dạ Lê vội đỡ , “Em làm sao vậy?”

      Diệp Tử dựa đến gần, “ biết làm sao nữa, ngực có chút đau.”

      người làm liền , “Mộ thiếu, cả gần đây khỏe lắm, chúng tôi để chúng tôi làm, nhưng cả cứ hai muốn tự mình xuống bếp làm đồ ăn cho cậu.”


      Diệp Tử ngẩng đầu lên, cố ý oán trách , “Được rồi, ai kêu các người lắm miệng.”

      Vừa dứt lời, liềm ôm lấy ngực lần nữa.

      .
      Mùi hương người Mộ Dạ Lê thoải mái.

      Gương mặt của có thể là rất đẹp.

      Tuy rằng ở giới nghệ sĩ lâu như vậy, nhưng mà chưa từng gặp gỡ bất cứ sao nam nào cả, chỉ đối với nhất mực.

      tham lam dựa vào cơ thể . Ánh mắt ra hiệu người làm rời , tay chậm rãi ôm lấy .

      Nghĩ đến Diệp Chanh từng chuốc thuốc , làm Mộ Dạ Lê lên giường cùng ta, trong lòng Diệp Tử ghen ghét vô cùng.

      cũng muốn .

      Chính là, mấy năm nay, Mộ Dạ Lê đều quá mức giữ kẽ, hai người đều có thời gian ở chung rất nhiều, nhưng Mộ Dạ Lê lại chuyên tâm làm việc, cũng chưa từng nghĩ đối với làm cái gì.

      Mộ Dạ Lê vốn là người như vậy, nên cũng để bụng.

      Nhưng mà bây giờ giống vậy, Diệp Chanh dùng thủ đoạn lên giường với ta rồi.

      nhất định phải cướp ta về mới được!

      So với Diệp Chanh hoàn hảo hơn nhiều, cái gì cũng có thể làm tốt được hết, cả chuyện giường cũng làm được.

      Vì thế, lén học nhiều thứ, cũng tin là Mộ Dạ Lê thoải mái mà rời bỏ mình.

      Như vậy nghĩ, ta càng đến gần Mộ Dạ Lê hơn, từ từ đưa tay vòng qua cổ , nhìn

      “Dạ Lê, ngực em, là khó chịu……”


      Chương 31: Thử Lần, Xem Có Được Hay .

      Mộ Dạ Lê là đàn ông, hơn nữa so với những đàn ông khác lại mạnh mẽ hơn, đương nhiên cũng hiểu được ham muốn của phụ nữ..

      híp mắt, cúi đầu nhìn này.

      ta dùng tay che ngực phập phồng, ánh mắt mê ly nhìn .

      Nhưng mà, trong lòng Mộ Dạ Lê lại nhớ đến Diệp Chanh.

      ra, so với Diệp Tử ngực Diệp Chanh to hơn.

      Dáng người của Diệp Chanh, có thể là tuyệt đẹp, sau khi nhìn thấy dáng người xinh đẹp của bỗng cảm thấy bất kể là ai cũng thể so sánh được với Diệp Chanh.

      Lúc mà Diệp Chanh chủ động uốn éo người , được nhìn thấy từng điểm cơ thể hoàn mỹ kia.

      Nhớ đến điều đó, thân thể lại…… Có cảm giác.

      Nhưng nghĩ lại , cơ thể lại thể nóng lên.

      Yết hầu căng thẳng……

      Diệp Tử cảm giác rỏ ràng có phản ứng, lập tức, cả người đều hưng phấn lên.

      Lần đầu tiên ấy có cảm giác với mình.

      , Mộ Dạ Lê là đàn ông hoàn mỹ như vậy, thể có khả năng ở phương diện kia có vấn đề, chẳng qua là quá rụt rè chủ động mà thôi.


      Bởi vì phải là con điếm Diệp Chanh, chính là đệ nhất danh viện, dùng cách hạ tiện bẩn thiểu lôi người lên giường như vậy, chỉ có ta làm được.

      Nhưng mà tại, thể nghĩ nhiều được, tóm được người đàn ông này có được thế giới.

      ta càng leo lên bám vào người .

      “Dạ Lê, Dạ Lê…… Em là khó chịu……”

      Mộ Dạ Lê híp mắt, nhìn ta.

      Mẹ nó, lúc này mà còn nghĩ đến con nhóc Diệp Chanh!

      Chẳng lẽ chỉ đối với Diệp Chanh, mình mới có dục vọng thôi sao?

      Chẳng qua là chưa từng nghĩ đến những chuyện kia.

      Diệp Tử nhận thấy thả lỏng, trong lòng vô cùng sung sướng.

      Càng bắt đầu uốn éo cơ thể, hận thể đem hết mị lực mình có ra cho nhìn.

      đưa môi đến gần hơn.

      Cũng là đôi môi đỏ tươi, ánh mắt mỏng manh đầy mê ly, nhưng mà……


      Ánh mắt này lại giống với Diệp Chanh.

      Rốt cuộc là do Diệp Chanh quá xinh đẹp, cho nên bất cứ điều gì từ người toát ra cũng làm người ta điên đảo.

      Còn Diệp Tử…… Cũng có những điều như vậy, thế nhưng lại làm cho người ta cảm thấy ta quá giả tạo.

      Bên kia đài truyền hình, quay chụp Poster rất nhanh được ra lò.

      Người người truyền tai nhau rằng, ảnh chụp của Diệp Chanh quả xinh đẹp như hồ ly, nhất là tạo hình áo ngủ kia, quá đẹp, quá quyến rủ, quá độc đáo.

      Mọi người nhìn đến hình ảnh do trang web trong văn phòng tung ra, ghen ghét nhìn Diệp Chanh kia hồi

      “Diệp Chanh này thể nhận ra, sao có thể xinh đẹp đến như vậy.”

      “Đúng vậy, nhìn thấy ấy lần đầu tiên, cảm giác như mù cả mắt rồi.”

      An Khả Nhi vô tình ngang qua, vạn lần coi thường.

      “Ha hả, học cũng nhiều , phải vì leo cao, thầy hay trò ai cũng ngủ được.”

      Mọi người nhìn thấy An Khả Nhi đến, cũng chạy nhanh , “Đương nhiên, sao có thể bằng chị Khả Nhi, nhìn ấy xinh đẹp, cũng là hồ ly, còn chị Khả Nhi của chúng ta, vừa hào phóng vừa cao quý, nhìn là biết rất khí chất rồi.”

      An Khả Nhi nghe như vậy, thái độ mặt có chút dịu xuống.

      Tuy rằng bức ảnh này, chính cũng biết, dùng rất nhiều công sức học tập, cố gắng từng chi tiết đều đạt tốt nhất, đều hoàn mỹ có chút dấu vết.

      Còn Diệp Chanh này……

      nhận thấy là có quá nhiều cố gắng.

      Lúc này, Diệp Nịnh vào.

      An Khả Nhi ngạo nghễ nhìn , trực tiếp cầm ly cà phê ném xuống.


      Chương 32: Tại Sao Diệp Chanh Lại May Mắn Đến Thế
      Lần này, Diệp Chanh có né tránh, bởi vì biết, vừa mới nãy chưa đến, nơi này bắt đầu vì mà bàn tán sôi nổi, cũng biết, mình vậy mà lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy.

      Trong lúc nhất thời, toàn thân váy trắng liền hóa thành hoa văn loang lỗ.

      An Khả Nhi thấy thế, ha ha cười, “ là thực xin lỗi, tôi nhìn thấy, có việc gì chỉ là vừa bước vào lại ngửi thấy mùi tanh tưởi, dọa tôi sợ quá nên cẩn thận làm rơi tách cà phê, bất quá quần áo của cũng có đáng bao nhiêu tiền, biết mua hàng fake này ở cửa hàng nào, ấy để tôi đưa cho bộ hàng đến, coi như bồi thường cho .”

      Tất cả mọi người đều nhìn về Diệp Chanh đầy châm chọc.

      “Hàng Fake à.”

      “Khó trách nhìn cứ lạ lạ.”

      “An Khả Nhi nhất định sai, nhà ấy có tiền như vậy, nhìn quần áo fake hay auth.”

      Diệp Chanh cúi đầu, cười lạnh, vỗ quần áo của mình.

      An Khả Nhi đắc ý ngẩn đầu, cằm nhọn lại hất lên trời.

      Lúc này, phía sau, người lên tiếng , “Các cũng ức hiếp người khác quá rồi đó.”

      Diệp Chanh kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy nữ sinh mặt bánh bao, ở phía sau lên tiếng.

      Mọi người vừa thấy, liền chỉa mũi tấn công bé bánh bao.

      “Lâm Vũ Oánh, muốn đứng cùng Diệp Chanh như vậy, là bởi vì An Khả Nhi chướng mắt , thấy Diệp Chanh được chú ý, nghĩ đến muốn chia điểm cùng ta?”

      “Ha ha, cũng đúng, Lâm Vũ Oánh với diện mạo, dáng người này của , còn nhanh tìm đùi để ôm lấy, nếu nhanh bị loại thôi.”

      “Hơn nữa, muốn ôm đùi, cũng chịu nhìn xem đùi đó có chắc, có mạnh hay , nhỡ mà ôm được cả hai cùng nhau ngã đó.”

      “Ha ha ha ha.”

      Mọi người cười vang lên, Lâm Vũ Oánh mặt đỏ lên, căng cổ , “Các bậy gì đó, tôi thấy chướng mắt mới , các rỏ ràng khi nãy còn khen Diệp Chanh, quần áo Diệp Chanh đẹp này nọ. An Khả Nhi vừa đến các như cỏ đầu tường, bây giờ còn hùa nhau khi dễ ấy, Diệp Chanh chính là rất đẹp, các cũng đừng có suy nghĩ phục .”

      Diệp Chanh kinh ngạc, quay đầu nhìn thấy tướng mạo ngây thơ của , nhếch môi cười.

      Mọi người nghe Lâm Vũ Oánh xong , lại càng cười lớn hơn, “Làm sao vậy, chúng ta khen ấy đẹp là chuyện, bây giờ ấy dùng hàng fake lại là chuyện khác.”

      Lâm Vũ Oánh , “ ấy mặc rỏ ràng phải là hàng fake.”

      “Ai u, như giống như là toàn mặc hiệu chanel bằng .”

      mình Lâm Vũ Oánh tất nhiên là đấu lại nhiều người như vậy.

      “Mấy người …… Mấy người ……”

      “Huống chi, khen ấy lớn lên xinh đẹp, là bởi vì đúng như vậy, chỉ là, vẫn là bằng Khả Nhi của chúng ta, cho rằng, loại này, dựa vào diện mạo liền nổi lên sao? khỏi quá ngây thơ rồi đó!”

      Lúc này, lại thấy bên ngoài, có người bước vào.

      “Diệp Chanh, đến đúng lúc lắm, đạo diễn muốn tìm bàn luận chút vấn đề vê việc quay bộ phim《 Nhiếp chính vương triều》.”

      《 Nhiếp chính vương triều 》?

      Tất cả nhìn về phía sau, nhân viên vừa đến kinh ngạc , “Ai, Diệp Chanh quần áo sao vậy?”

      “À. sao, chỉ bị chó tiểu nhầm chỗ thôi.”

      …… Diệp Chanh, ……”

      An Khả Nhi mắng sau lưng , nhưng quan tâm, mặc kệ ta, hướng về phía Lâm Vũ Oánh vất lại ánh mắt quyến rủ rồi liền rời .

      Để lại đám người kinh ngạc, đứng tại chỗ mà bàn tán xôn xao.

      《 Nhiếp chính vương triều 》 là về nương thời cổ đại.

      nương ấy đột phá cung đấu, trở thành triều thần sau đó lại thành nhiếp chính vương phi.

      Tiểu thuyết này rất nổi tiếng, sau đó được công ty lớn mua bản quyền chế tác, mùa hè năm nay dự định hoàn thành, trong đó, từ đạo diễn đến diễn viên chính, tất cả đều là át chủ bài, bộ phim này định mùa hè công chiếu, chính là muốn chiếu trong thời gian tốt nhất.

      Tại sao bây giờ, đơn vị chế tác, lại muốn mời Diệp Chanh tham gia?

      Diệp Chanh sao lại may mắn đến vậy chứ……
      linhdiep17, Yoolirm Park, susu4 others thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 33 ĐÁNH TÔI, ĐỂ XEM TÔI XỬ THẾ NÀO?

      An Khả Nhi sớm nghe. Đạo diễn lần này là Lưu Kỳ Uy cũng là đạo diễn của “Nhiếp Chính Vương Triều”,cho nên đặc biệt hi vọng, ai ngờ, bây giờ tìm được người, thế mà laị là Diệp Chanh…

      Diệp Chanh bàn luận xong chuyện bộ phim “ Nhiếp Chính Vương Triều”, nhưng ra cũng có gì, chỉ là quay bộ phim truyền hình, vai diễn của phi hại nước hại dân, nhưng lại rất phù hợp với hình tượng bây giờ của .

      Lưu Kỳ Uy có chút ngại ngùng với Diệp Chanh, “Tôi cảm thấy với khí chất của , sắm vai Ninh Quý Phi là tốt nhất, nhưng là, cũng biết đó, trong cái vòng lẩn quẩn nhiều thế lực này, phải tôi muốn diễn vai nào là có vai đó, tại chưa có danh tiếng gì, chỉ là sinh viên trường điện ảnh, lại còn chưa tốt nghiệp, cho nên nhân vật này……”

      Diệp Chanh cũng phải là người biết tốt xấu, nhìn Lưu Kỳ Uy, mỉm cười , “Đạo diễn Lưu, cần giải thích với tôi, tôi hiểu, vai diễn này có thể dành cho tôi, là quá tốt rồi, hơn nữa tôi xem qua, nhân vật tuy là vai phản diện, nhưng cũng là nhân vật rất bi kịch, nhân vật như vậy chưa chắc xuất sắc, vì tôi mà suy nghĩ, mới phân cho tôi vai diễn bình hoa linh tinh này nọ, cảm ơn , đạo diễn Lưu.”

      Lưu Kỳ Uy ngẩn người, chắc chắn với dáng vẻ đầy danh khí này, hình tượng tuy rằng tốt, nhưng mà đa số các nhà chế tác đều giao cho các vai diễn bình hoa, chỉ Lưu Kì Uy cảm thấy tiếc nuối, cố ý chọn nhân vật như vậy.

      Vốn là trong cái giới này hề có chữ thỏa mãn, ánh mắt cao hơn người, đây là lần đầu tiên có người chân thành lời cảm ơn như vậy, cảm nhận được, Diệp Chanh là xuất phát từ tận đáy lòng.

      Chỉ là bé còn chưa tốt nghiệp, có thể hiểu biết đến như vậy, cũng là vô cùng khó có được.

      Nhìn tán thưởng cái, đối với lựa chọn của bản thân, Lưu Kỳ Uy cảm thấy rất có lòng tin.

      Khi Dieepk Chanh ra, liền nhận được vô số ánh nhìn ganh ghét.

      Thức tế là Diệp Chanh xinh đẹp rỏ như ban ngày rồi, chỉ là, dựa vào cái chương trình còn chưa phát sóng liền được đạo diễn chọn trước tiên.

      An Khả Nhi bên cạnh hừ lạnh, “Hừ, có vài người kiểu nào cũng lên giường được, các phục cũng được đâu, tôi , tại sao ta lại tốt như vậy, ra phỉa là leo lên người nhiếp ảnh gì mà là trực tiếp ngủ với người bên kìa.”

      Diệp Chanh nghiêng đầu nhìn An Khả Nhi, “An Khả Nhi, phục, có thể tự mình đến gặp đạo diễn giao vai diên, hà cớ gì ở chỗ này mà gây , rỏ ràng là có ý gì?”

      ……” An Khả Nhi ngẩng đầu lên, “Tôi giống như , mang bộ mặt hồ ly tinh dâm đãng.”

      Diệp Chanh khoanh tay ôm ngực, “A, vậy là thừa nhận mình lớn lên xinh đẹp nha, dù sao cũng có tiền như vậy, cảm thấy mình lớn lên xấu xí, có thể chỉnh sửa lại chút cho tốt, thừa lúc bây giờ chương trình chưa phát sóng, thẩm mỹ xong trở về, có lẽ còn kịp.”

      …… ai lớn lên xí!” An Khả Nhi lập tức xông lên đánh Diệp Chanh.

      Lâm Vũ Oánh ở bên bị dọa sợ hãi kiêu lên.

      Lại thấy biết làm cách nào mà Diệp Chanh kéo tay ta, thuận thế nhìn An Khả Nhi, “ làm gì, muốn đánh người? còn non lắm.”

      đường đường S, đánh nhau, đúng là chưa có sợ ai.

      Bị ánh mắt sắc bén của Diệp Chanh dọa sợ lạnh cả người.

      đánh được, An Khả Nhi thấy tất cả mọi người đều nhìn, nhất thời thẹn quá thành giận, trực tiếp la lên , “Người đâu, ở đâu hết rồi, vào đây, xử lý con khốn nạn này cho tôi!”

      Mọi người trông thấy liền cuống quýt lui về phía sau.

      “Ai nha, còn dám chọc An Khả Nhi, ta phải người thường đâu, ta là chủ An gia, bên ngoài còn có chỗ dựa, chờ bị đánh .”

      Có người cười vui sướng khi thấy người gặp nạn.


      Chương 34: Diệp Chanh Đánh người.

      Trước giờ Diệp Chanh luôn được người chú ý, tất cả mọi người đều hận được muốn thấy bị xấu mặt, tốt nhất là đánh mặt biến dạng luôn càng tốt.

      Lúc này, bên ngoài quả nhiên có đám đàn ông lao vào, vừa thấy An Khả Nhi điên cuồng gọi người, lập tức vọt lên đối dầu với Diệp Chanh.

      Lâm Vũ Oánh nhanh chân chạy lên , “Diệp Chanh, chạy mau!”

      Nhưng mà……

      Diệp Chanh, chân đá bay người đàn ông đó, nhanh nhẹn xoay người, nắm lấy tay người đàn ông khác, đem từng người đẩy vào tường, ánh mắt cũng nhan rỗi, lập tức quét đến gười ở sau lao đến, liền chân đá ngay mặt người đánh lén .

      Tuy là người đông, nhưng cũng là người bình thường, còn lại thụ huấn nhiều năm, lại con nít này, đối với , chẳng qua giống như bữa ăn sáng.

      “Ai u……”

      “Ai u……”

      Nơi này thanh kiêu rên từng đợt.


      An Khả Nhi cùng người vây xem, bao gồm Lâm Vũ Oánh, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn đánh năm, Diệp Chanh đánh người cứ như hoa rơi nước chảy……

      soái……

      Tất cả mọi người xem ngây ngốc, đánh nhau như thế lại là người đẹp……

      An Khả Nhi như thế nào cũng nghĩ tới, định là dạy dỗ Diệp Chanh trận, nhưng ai ngờ bay giờ, Diệp Chanh lại……

      Ba người đến, hai người lên đều bị đánh cho nghiêng ngã.

      An Khả Nhi cuống quít chạy ra bên ngoài “Mọi người đến đây, giết người. “

      Muốn chạy?

      Diệp Chanh liền chân kéo lấy chân ta lại.

      An Khả Nhi ai tiếng, ngã lên cái bàn bên cạnh rồi trượt xuống, phòng trang điểm toàn làm mxy phẩm bày la liệt bàn, trực tiếp đổ vào mặt ta, cái mũi, cái miệng rồi cả cái mặt toàn là màu mỹ phẩm, muốn sặc……

      “Ai, nhất định rất đau.”

      Người xem nhịn được lên tiếng.

      An Khả Nhi ngồi bệt tại chỗ, thể tin tưởng được nhìn đến hai tay của Diệp Chanh đánh xuống.

      …… …… Tôi muốn báo cảnh sát!”
      ……

      Cùng lúc đó.

      Diệp Tử dán dính người Mộ Dạ Lê, muốn hôn lên đôi môi hoàn mỹ của .

      rất là .

      Ai bảo thế giới này, là người mạnh nhất.

      Nam thần quốc dân.

      Rất nhiều người như vậy, nhưng chỉ ci=ó thuộc về mình .
      Nghĩ đến đây, phong phạm thục nữ, đệ nhất danh viện cái gì, đều vứt hết sang bên, lúc này muốn háo thân thành tinh mà đoạt lấy hồn phách của .

      Mộ Dạ Lê nhíu mày, nhìn bộ dáng của càng lúc càng phóng đãng.
      sai,chính là phóng đãng.

      Cũng thái độ giống nhau, nếu người Diệp Chanh, chính là quyến rủ chết người, nhưng còn Diệp tử…… qua loa mà chính là thích hợp.

      lập tức nhận ra, lửa tình tắt ngay lập tức.

      Vao đúng lúc này……

      Di động của bỗng nhiên vang lên.

      lập tức đẩy Diệp Tử ra.

      Diệp Tử còn chưa kịp thân thiết, ngược lại bị đẩy ra, lập tức buồn chán nhìn , “Dạ Lê, ……”

      Mộ Dạ Lê chuyện, trực tiếp nghe điệm thoại.

      “Imie, có chuyện gì.”

      “Mộ Thiếu, chủ vì đánh nhau với người ta nên bị cảnh sát mang .”

      Đánh người?

      Diệp Chanh?

      Mặt Mộ Dạ Lê toàn bộ hóa tím…

      Con Diệp Chanh này, bây giờ rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì, ta chịu ngoan ngoãn ở nhà, mà chạy ra ngoài đánh nhau là sao?

      Mộ Dạ Lê chỉ cảm thấy lửa từ từ bốc lên thân mình, trực tiếp nổi giận đùng đùng.

      “Ai, Dạ Lê, làm sao vậy?”

      “Diệp Chanh đánh người, phải qua đó xem sao.”

      Sở cảnh sát ……

      Diệp Chanh nhìn cảnh sát….

      phải đâu, bọn họ đánh tôi, tôi chỉ là phòng vệ chính đáng mà.”

      Cảnh sát nhìn xinh đẹp này, nhất thời cũng thể mở miệng cái gì.

      Chỉ có thể thẳng, “Được rồi, đừng dối, bọn họ đánh , sau đó bọn họ bị đánh bò mặt đất dậy nổi? đừng tưởng rằng xinh đẹp là có thể gạt người.”

      “……”
      Bọn họ là đánh được chứ có phải do đâu.

      Cảnh sát , “Được rồi, thành trình báo . “

      An Khả Nhi, lần đầu tiên mất mặt như vậy, giận muốn để nhà mình đến uy hiếp với sở cảnh sát phen.


      Chương 35 Diệp Chanh có người tới đón .

      Cảnh sát cũng muốn làm khó mấy , đặc biệt, là với xinh đẹp tầm thường này, nhìn nàng ngồi ở chỗ này bộ dáng, đều gọi người cảm thấy trong lòng vui vẻ.

      Mấy nhân viên cảnh sát bên ngoài cũng nhìn lén vào bên trong, muốn nhìn thử xem người đẹp phạm tôi hôm nay đến đồn cảnh sát có dáng vẻ ra sao.

      Vừa đến đây có chút, liền nổi tiếng khắp đồn cảnh sát.

      Đáng tiếc ấy lại đánh người.

      “Ký tên nhanh lên.”

      “Chú cảnh sát, tôi làm gì sai, sao phải kí tên? “

      Nhìn trưng mặt ra như vậy, nhân viên cảnh sát muốn hôn mê.

      được được, tôi muốn ra ngoài nghĩ ngơi, thay đổi người tiếp tục thẩm vấn.

      Mà ở phòng khác, Lâm Vũ Oánh lại may mắn như vậy.

      Cảnh sát liền trực tiếp hừ lạnh,” kí tên báo về nhà. “

      cần! “Lâm gia mà biết bị đưa lên đồn nhát định hai cũng lột da .

      ”Hừ, vậy kí tên nhanh lên. “

      Lúc này, cảnh sát , “Bên kia hỏi được cái gì, kia cứ như tinh, ai đến xem cũng mê mang.”

      “Vậy làm sao bây giờ? “

      ”Trực tiếp gọi về nhà. “

      “……”

      Lâm Vũ Oánh có chút đồng cảm, tôi cầu nguyện cho , Diệp Chanh……

      Hôm nay Diệp Chanh là đẹp trai, sớm đối với Diệp chanh hoàn toàn tâm phục khẩu phục, thích chết được, mặc dù mới gặp nhau chỉ vài lần, nhưng xác định Diệp Chanh rất đáng để kết bạn.

      Tất nhiên, ấy cũng phải đồng ý kết bạn với mình chứ.

      Mà lúc này……

      Bên phía Diệp Chanh.

      Cảnh sát tới ,” Diệp Chanh có thể , người nhà bảo lãnh cho

      Người nhà?

      Diệp Chanh kho nào có người nhà, Diệp gia?

      Lúc ra bên ngoài, liền gặp đucợ Lâm Vũ Oánh vừa đucợ thả ra.

      Vừa thấy Diệp Chanh, Lâm Vũ Oánh vội chạy tới.

      “Diệp Chanh, sao chứ?”

      Diệp Chanh hào phóng xua xua tay, “Tôi có việc gì, chỉ là , xin lỗi, liên lụy cho cũng bị bắt vào đây.”

      Diệp Chanh luôn là như vậy, người tốt với tôi, tôi tuyệt đối tốt với gấp đôi, còn nếu đối tệ với tôi……

      Ha ha, vậy xin lỗi.

      tốt quá, tôi cảm thấy là, trong Nhân Tú, là người đẹp nhất bọn họ biết làm gì , lần , hai lần muốn động chạm .” Lâm Vũ Oánh vui vẻ quơ chân múa tay .

      Diệp Chanh , “Phải , xemra có ghét tôi nha, tôi hoàn toàn quen biết nha.”

      Lâm Vũ Oánh cười sáng lạn, “Bởi vì tôi thích nhất là những người xinh đẹp.”

      “……”

      Được à~~

      Nhìn vẻ mặt câm nín của Diệp Chanh, Lâm Vũ Oánh , “ ra, tôi biết rỏ tư chất của mình tương đối kém, cho nên liền thích những người xinh đẹp ai, tôi cũng biết, tôi vốn dĩ cũng có cơ hội vào đến vòng trong của Chân Tú.”

      Diệp Chanh thấy khiêm tốn như vậy, liền , “Muốn tham gia chương trình này là phải có tự tin, tự tin như vậy, lúc trước nghĩ gì lại tham gia chứ?”

      Lâm Vũ Oánh ngượng ngùng , “Tôi vốn dĩ muốn tham gia, còn phải do nhà tôi, cảm thấy tôi quá nhút nhát, có việc gì xũng bị người ức hiếp, nghe chương trình này cạnh tranh khá lợi hại, để cho tôi tới thể nghiệm chút, học hỏi chút….Liền sắp xếp nhét tôi vào.”

      “……” Diệp Chanh nhìn , bỗng nhiên cảm thấy có chút quen mắt.


      “Nhà …. Họ Lâm? Nhà làm gì?”

      “A? Nhà ta, thương trường biết Lâm Vũ gia ?”

      “Nơi đó do nhà sáng lập?” Diệp Chanh quen mắt, lúc ở tổ chức từng xem qua tư liệu.

      Lâm Vũ Oánh càng ngượng ngùng gãi gãi đầu, “Đúng vậy, tôi chỉ mình biết thôi đó, sợ xấu hổ nên tôi cho ai biết.”

      Tôi dựa vào~~~

      So với An Khả Nhi kia lợi hại hơn nhiều, đó là cái công ty lớn rất trâu bò, rất lợi hại, nổi danh thế giới đó.


      Mà Lâm Vũ Oánh, lại là chủ Lâm gia?

      Diệp Chanh nhìn , nghĩ đến những người đó, dám đối xử với Lâm Vũ Oánh có lẽ biết được thân phận của đâu.

      nhướng mày, nhìn ấy, “Là ba mẹ ?”

      “A?”

      “Dùng cách như vậy huấn luyện , là……”

      “Ai, có đôi khi tôi cũng nghi ngờ, lần này muốn huấn luyện tôi, tất cả tài chính đều cắt hết, tôi tại nghèo muốn chết, cũng biết sống sót như thế nào nữa.”

      có việc gì, nếu là người thân, cũng cắt đứt tài chính của đâu, yên tâm.” Hai người , đến cửa.

      Ngoài cửa, chiếc Rolls-Royce màu đen đỗ lại, trong xe, thân người tôn quý, trầm lắng, làm người nhìn thấy muốn chạy xa ba thước.

      Lâm Vũ Oánh , “Diệp Chanh, ai tới đón .”

      “Satan…… “Cả người Diệp Chanh bất giác rét run lên.
      Last edited: 29/8/18
      linhdiep17, Yoolirm Park, susu6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :