Chương 12: Có Gan Chuốc Thuốc Mà Bây Giờ Lại Biết Sợ?
Lập tức cắn lấy môi .
Thân thể liền thể kiềm chế được nữa.
Giống như nhấm nháp lấy hương vị tuyệt mỹ, liền dùng thêm sức.
Hành động này của , liền lập tức làm thân thể căng cứng.
nhìn đến gương mặt động tình của , lông mi dài, gương mặt tinh tế, lại mang theo nét trẻ con, mồ hôi rịn ra gương mặt trắng mịn, nhìn rất gợi cảm.
Cọ cọ như vậy, Diệp Chanh có chút chịu nỗi.
là mẫn cảm chịu nỗi.
Ta phi, nghiệt, lẽ lại muốn..
là chán ghét mà.
Diệp Chanh theo bản năng càng cảm thấy run rẫy, thân dưới đau đớn, nhắc nhở rằng....
Nơi đó được!
Ngay thời điểm quan trọng này, cắn mạnh đầu lưỡi cái….
“Ui……” Mộ Dạ Lê ăn đau liền lập tức buông ra, khóe miệng chảy ít máu, càng làm cho cái bản mặt Satan của thêm phần khí ….
“Diệp, Chanh!” lau lau khóe môi.
Diệp Chanh , “Xin lỗi, chưa từng hôn ai cho nên thất thôi rồi.”
Ngay cả thuốc còn dám bỏ vào, nhưng lại chưa từng hôn môi? Mộ Dạ Lê oán hận nhìn trước mắt.
Vốn dĩ cưới là do gia tộc bức ép, bây giờ tốt rồi, vừa tới liền tặng cho món quà quá lớn, là làm cho tam quan của có đột phá mới.
Mộ Dạ Lê lau máu khóe môi hồi, con nhóc đáng chết này, bây giờ còn dám cắn mình.
tức giận liền muốn kéo lại.
Nhưng mà lần này, Diệp Chanh sớm có đề phòng, tay chụp lấy đầu vai của ,nhanh chóng liền nương theo vai mà lùi về phía sau, mười phần mạnh mẽ, giống như chú mèo.
Mộ Dạ Lê kinh ngạc, quay đầu lại, có chút ngoài ý muốn nhìn .
thử ra tay thăm dò lần nữa, lúc này đây, Diệp Chanh tốc độ càng mau, trực tiếp dùng đón lấy tay , cùng đầu gối đánh thẳng đến người .
Chỉ là lần này còn chưa kịp đánh tới, dùng tay chận lại đầu gối của , hoảng, nghĩ tới tốc độ của nhanh đến như vậy, lại lần nữa xoay người, động tác nhanh nhẹn, thẳng đến đẩy ra, vòng đến phía sau kéo ra khoảng cách an toàn đối với .
Ánh mắt Mộ Dạ Lê thêm sâu thẳm, “Em biết Triệt Quyền Đạo?”
A, biết nhiều thứ lắm ~~`
“Đao chém trâu, cũng ra gì, cảm ơn, cảm ơn.”
Động tác của mười phần nhanh nhẹn giống nên có chút nào.
Mà ngoài ý muốn là, lúc nhảy lên, mỗi đường cong cơ thể , giống như càng đẹp hơn, mà lúc này thái độ điềm đạm, đều đặc biệt trêu người.
muốn hỏi tiếp, điện thoại của lão Mộ vang lên.
nhìn số điện thoại.
Diệp Tử.
“Diệp Tử, sao vậy?”
“ Dạ lê, làm sao bây giờ, em, em, em khỏe, nhưng mà …… hình như em quên mang theo thuốc……”
Ánh mắt Mộ Dạ Lê trầm xuống, “Chờ chút, lập tức đến ngay.”
Mộ Dạ Lê , quay đầu lại nhìn Diệp Chanh sâu
Vừa nãy vậy mà lại kìm nỗi hôn ta,phun, phun~~
liếm liếm môi dưới, ngoài ý muốn lại thấy hương vị này của làm người ta quyến luyến.……
mặt lại đen thêm vài phần, xoay người mở cửa phòng, liền ra ngoài.
Diệp Chanh nhìn lưng , thở mạnh hơi, còn tốt
Vừa rồi là điện thoại của Diệp Tử?
Chương 13: S Chưa Chết, Vẫn Còn Sống
Diệp Chanh sau khi về phòng, liền mở máy tính ra xem chút.
Tổ chức đặc công của có trang web riêng, chỉ là rất bí , người thường có cách vào được, cũng cách nào tìm ra được.
dạo vài vòng cuối cùng cũng tìm được, vừa mở ra, vui mừng phát , đúng là trang web kia, vẫn thời gian kia, này chứng tỏ rằng chỉ là nhập hồn vào xác người khác chứ phải là xuyên qua thời .
Vậy còn tốt, mọi thứ hề thay đổi gì.
nhanh chóng nhập vào tài khoản đăng nhập của mình, sau đó tiếp tục nhập mật khẩu phức tạp vào.
“Tinh” đăng nhập thành công.
đem tình huống tại của mình, báo cáo lại.
Trong lòng nghĩ, tổ chức bệnh hoạn này, thấy mình này kia chắc nhảy chắc chắn nhảy dựng lên hết
S còn ở đây, tôi , có chết!
cần đợi lâu, quả nhiên nhìn thấy, tổ chức gửi đến tin nhắn, đó là biểu tượng cảm thán đến từ đại sư huynh, thể tin được mọi người rỏ ràng thấy rơi xuống vực, ngờ tới bây giờ lại nhập hồn vào người khác., nhưng trong lúc này bọn họ họ hi vọng tạm thời đừng nôn nóng, bởi vì chưa tìm được thi thể của , nên trước cứ yên tâm làm mợ chủ nhà họ Mộ, đợi họ điều tra rỏ ràng mọi chuyện rốt cuộc ra sao.
Diệp Chanh thở dài hơi.
Điều đầu tiên có thể làm, chính là chăm sóc thân thể tại khỏe mạnh, thân thể yếu ớt như vậy, liền uổng cho kỹ năng của S, thể hoàn toàn thi triễn được.
nhà bếp làm ít canh lót dạ, nhìn Từ Nhung, liền hỏi, “Chuyện là, tôi muốn ra ngoài mua ít đồ dùng, vậy tiền có thể lấy ở đâu?”
Nếu là bà Mộ, chắc tiền nhiều đến hoa mắt .
Từ Nhung nhìn , , “ hai, chắc quên rồi, mấy hôm trước lúc mới gả đến, chạy theo với ông chủ muốn mua thuốc, ông chủ tức giận quá liền đóng băng tài khoản của rồi.”
“……”
Diệp Chanh nghĩ tới, tim liền đau á.
Cái bản thể ngốc này, vậy mà còn dám đòi tiền cha mình mua thuốc kích thích.
“Tôi bây giờ ngay cả xu cũng có nữa sao?”
“Đúng vậy, cũng may là ở nhà họ Mộ cần lo ăn, lo mặc, chừng chúng ta chết đói.”
Diệp Chanh càng nghe càng đau đầu.
Diệp Vinh Quang vốn thất vọng khi là con rồi, bản thể này lúc trước có thể về Diệp gia là bởi vì mẹ đẻ của dùng cái chết đổi đổi lấy, tại bà ấy còn bị ném lại ở nông thôn tự mặc sống chết, chỉ có thể giúp về nhà họ Diệp mà thôi.
Diệp Chanh , “Đúng rồi, Diệp Tử bây giờ còn ở Mộ gia?”
Từ Nhung nghe xong, vô cùng tức giận, “ cả cũng là, tuy rằng ấy cùng cậu chủ đôi bên thương nhau, nhưng tại hai mới là người gả cho cậu ấy, ta còn hùng hổ như vậy, nghe , hồi nãy vừa ra ngoài liền té xỉu là phát bệnh chỉ sợ rời khỏi đây nhanh vậy đâu.”
Suy cho cùng hai người bọn họ , thanh mai trúc mã, đôi bên có tình ý, nữa đường lại nhảy ra Diệp Chanh, trực tiếp tóm lấy Mộ Dạ Lê, thử hỏi Diệp Tử tức giận cũng là điều đương nhiên.
Đệ nhất danh viện, ngôi sao nổi danh, thỉnh thoảng yếu ớt ngã bệnh.
là tốt, rất hợp với cầu của đám thẳng nam ~~~
Đại khái đàn ông rất thích kiểu phụ nữ này.
Cho nên Mộ Dạ Lê thích ta cũng là chuyện thường.
Diệp Chanh quan tâm bọn họ, mà ra rất phiền bởi vì tại có tiền.
Đại sư huynh nhanh gọi điện thoại đến.
“Đại sư huynh, sao rồi, tiền của em còn ở đây ?”
tại có chuyện cấp bách phải dùng tiền, ở tổ chức khi làm nhiệm vụ, tiền bạc để ý, cho nên tiền của đều gửi vào kho bạc của tổ chức, cả đống tiền, xu cũng chưa dùng qua.
Đại sư huynh thở dài , “Tiểu sư muội, em còn sống rất vui, hơn nữa, nghe em còn gả cho Mộ Dạ Lê, ai nha, tất cả mọi người đều chúc mừng em, vì em có thể túm được chàng rể tốt mà vui vẻ.”
“……”
Diệp Chanh vội , “Dừng, Dừng, mọi người biết Mộ Dạ Lê?”
“Ai, em đó, thường ngày đều quan tâm, tự kỉ chơi với dế, ngay cả Mộ Dạ Lê mà còn biết.”
Chương 14: Xem Ra Vẫn Là Nên Dựa Vào Bản Thân
Đại sư huynh tiếp, “Em nên biết, Mộ gia vốn là gia tộc hơn trăm năm ở nước Z, là nhà giàu bậc nhất, đường tùy tiện kéo người, biết Mộ gia trâu bò bao nhiêu, Mộ Dạ Lê từ khi sinh ra ứng cử là người thừa kế đời tiếp theo Mộ gia, sinh ra liền bắt đầu bị người hại, bị biết bao nhiêu người truy đuổi, từ đến lớn tin tức đứt đoạn, tuyệt đối là nam thần quốc dân của nước Z, cả đống fan, ra khỏi cửa như siêu sao cấp thiên vương, paparazzi, phóng viên, fan hâm mộ sóng sau xô sóng trước mà lên, rớt cọng tóc cũng lên trang nhất, nếu mà bên ngoài biết ta kết hôn, em nhất định bị loạn đao chém chết, ai, cho nên em có thể gả cho nhân vật như vậy, cũng coi như là duyên, nghĩ lại, so với Thời Tuyên ra ta tốt hơn nhiều, em hết khổ đến hồi sung sướng rồi.”
Nghe thấy tên Thời Tuyên, sắc mặt liền u ám.
Mắt trợn trắng, lắc lắc đầu cần nghĩ đến những chuyện đó, cái đó vốn liên quan đến .
Nhưng là, Mộ Dạ Lê trâu bò thiệt chứ.
Bản thể này đúng là dẫm phải phân chó mà.
“Ai, Đại sư huynh, tiền của em đâu?”
tại quan tâm nhất là cái này.
“À, à, tiền của em hả, cái đó … có.”
“Cái gì!”
“Em đùng có vội, kho bạc của tổ chức, người bình thường thể đến mở bừa được, chỉ có DNA của em mới có thể mở, bây giờ thân thể em còn chưa tìm ra, lấy đâu ra DNA, chúng ta muốn làm lại cũng mất rất nhiều thời gian, cho nên…… tại em là người nghèo rồi, có tiền.”
Tôi chết đây~~~
Đầu Diệp Chanh giống như bị đánh
Qua loa cúp điện thoại
Cầu người phải là chuyện Diệp Chanh làm.
biết, mọi chuyện đều phải dựa vào chính mình.
Lúc này, điện thoại lại lần nữa vang lên.
Diệp Chanh nhìn đến, điện thoại lên tên người gọi là chị Quan Quan.
nghe điện thoại.
“Diệp Chanh, sao vậy, hôm nay muốn đến tham gia tuyển chọn người đẹp trang bìa đến còn chưa tính, vậy còn chơi trò biến mất với tôi, đêm qua điều gọi cho nhưng mà vẫn luôn tắt máy.”
Diệp Chanh lục lọi trí nhớ trong đầu, nhớ tới, cái gọi là người đẹp trang bìa là có ý gì.
Diệp Chanh bởi vì hâm mộ Diệp Tử là ngôi sao lớn, sống chết xin tiền cha già cho vào học trường điện ảnh.
tại vẫn là sinh viên chưa tốt nghiệp, học tập cũng chẳng ra gì, tốt nghiệp là cả vấn đề.
Lúc trước bởi vì nhà trường muốn báo danh người dự tuyển Người Đẹp Ảnh Bìa, cái chương trình này mổi danh cả nước, đăng kí báo danh, chỉ là giải trí nhưng ra là cầu rất cao, chỉ tiêu ít ỏi nhờ quan hệ mới có thể trúng tuyển .
Diệp Chanh cố sống cố chết cũng lết đăng kí.
Sỡ dĩ bản thể này tham gia, bởi vì lúc ấy bỗng nhận được tin mình phải gả đến Mộ gia, vui sướng quá đỗi, quyết định làm mợ chủ, cần theo con đường minh tinh gì nữa, cho nên cứ thế tắt máy suốt.
Diệp Chanh dừng chút.
Trong điện thoại chị Quan vẫn , “Nếu đến, tôi nhường cơ hội cho người khác.”
Quan Quan muốn cúp máy.
“Ai, chị Quan Quan, đừng mà, tôi , tôi , tôi lập tức đến ngay.”
Bản thể thích nhưng thích à nha~~~
Bây giờ rất tiền đó ~~`