Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 169 Em xem, em muốn giải quyết thế nào?
      Edit: Lựu Đạn


      Mộ Dạ Lê nhìn Diệp Chanh bên cạnh “Em đánh người?”

      Trong mắt Diệp Chanh hề gợn sóng, chỉ là nhìn .

      Bạn học kia đứng bên như xem kịch hay nhìn họ.

      Xem , đàn ông rốt cuộc vẫn là thích loại con nhu nhược nghe lời, hiểu chuyện mà thôi, sao lại thích lạo con chỉ thích gây chuyện, kiêu ngạo lại ương ngạnh được chứ.

      Đặc biệt là nhân vật lớn như Mộ Dạ Lê, sao lại thích được Diệp Chanh vô cớ đánh người chứ.

      Mộ Dạ Lê lạnh mặt, tựa như tuyết tan vào mùa xuân được.

      “Đem mấy người này đuổi ra ngoài cho tôi.”

      Cái gì?

      Ánh mắt vài người chấn động.

      Lại nghe Mộ Dạ Lê cất giọng lành lạnh “Vậy mà để Diệp Chanh tự mình ra tay, tôi nuôi các người có lợi ích gì?” Bởi vì bên ngoài, gọi Diệp Chanh là phu nhân, nhưng lại dùng ánh mắt u lạnh lẽo nhìn thiết kỵ quân phía sau.

      Hai bạn thiết kỵ quân, đứng cùng Mộ Đại, ở phía sau vội vàng cúi đầu.

      Mộ Đại ai oán nghĩ, ràng là phu nhân bẻ tay người ta, bây giờ tiên sinh nhà họ lại còn vì bọn họ đến quấy rầy Diệp Chanh mà tức giận.

      Vài người cũng hề nghĩ tới, Mộ Dạ Lê ... Lại bênh vực người của mình đến như vậy.

      Đôi mắt Lục Thần toàn là oán hận.

      Mộ Dạ Lê sao lại cưng chiều Diệp Chanh đến như vậy?

      “Mộ thiếu, ít nhiều gì chúng tôi cũng là bạn học của Diệp Chanh, lúc trước chỉ nghĩ là tốt cho nên thấy ấy mới đến chào hỏi mấy câu, chỉ là nghì tới ấy lại quá kiêu ngạo, ương ngạnh, càng nặng hơn, lại càng có giáo dưỡng, nghĩ đến ấy trước đây cũng là như thế này, chợ búa, đặc biệt là đôi mắt tham danh lợi, cũng nên bị ta lừa.”

      Lục Thần vừa xong, bỗng nhiên Diệp Chanh vung tay tát cái.

      tát này của Diệp Chanh hề .

      Gương mặt Lục Thần lập tức đỏ lên, mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ sưng phù.

      Lục Thần bị đánh, đôi mắt có chút dại ra, càng nhìn Diệp Chanh càng tức giận cắn răng ... cũng dám đánh ta! Mộ thiếu còn ở đây, cũng dám...Mộ thiếu, sao có thể dung túng loại đàn bà bỉ ổi có giáo dưỡng như ta như vậy?”

      Diệp Chanh khoanh tay ôm ngực “Sao hả, mắng tôi còn cho tôi đánh ? Đây là đạo lý gì hả?”

      ...” Lục Thần nhìn lại đưa tay lên, càng làm như người bị hại, nhìn Mộ Dạ Lê bên cạnh cầu giúp đỡ “Mộ thiếu...”

      Mộ Dạ Lê cúi đầu lướt nhìn tay ta, trầm mặc gióng như ngầm đồng ý.

      Lục Thần càng kinh ngạc, hận ngứa răng nhìn Diệp Chanh, trực tiếp ra tay trước.

      Lại nghĩ Mộ Dạ Lê lại nhanh hơn bước, bắt lấy cánh tay hung hăng của ta lại.

      Lục Thần sửng sốt, chỉ thấy Mộ Dạ Lê liếc cái, khắp người liền lạnh buốt, đôi mắt tuyệt đẹp kia, nhuộm đầy rét lạnh cùng giết chóc, đẹp, đẹp đến nỗi làm người hoảng sợ.

      Lục Thần bị nắm chặt tay, ngón tay xinh đẹp dường như muốn bị cắt đứt, nước mắt liền chảy nhanh.

      “Mộ....Thiếu....”

      Mộ Dạ Lê quét mắt nhìn ta, sau đó làm như có việc gì nhìn Diệp Chanh “Em muốn thế nào?”

      Đôi mắt Diệp Chanh lóe lóe, lên ánh sáng xinh đẹp, tựa như ánh trăng khi ấm khi lạnh, mang theo chút lạnh lẽo, làm người kinh diễm.

      “Đem người đuổi ra khỏi đây, từ nay cho bất cứ người nào trong bọn họ được đặt chân đến nơi này dù là bước.”
      Cái gì!
      Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Diệp Nịnh.

      ta dựa vào cái gì mà kiêu ngạo như vậy!

      Nhưng mà, cuối cũng mang chút hi vọng nhìn Mộ Dạ Lê nhưng từ trong mắt họ nhận được chút gì.

      Mộ Dạ Lê khẽ nhếch môi mỏng, ánh mắt nghiêng nghiêng với mấy người sau lưng “ nghe được gì sao?”

      Chương 170 Chưa từng thấy người đàn ông nào bênh vực người của mình như vậy?
      Edit: Lựu Đạn


      .Vài người còn định ở lại, thể tin được nhìn Diệp Chanh

      Liền thấy đứng ở đó, vẻ mặt cảm xúc, cao cao tại thượng, lại làm người nhất thời cảm thấy, thể với tới, khó mà đến gần được.

      Mộ Dạ Lê là nuông chiều Diệp Chanh như vậy!

      muốn đuổi bọn họ , ta muốn đuổi họ sao?

      được, chúng tôi , dựa vào cái gì đuổi chúng tôi , Mộ Thiếu, thể bị con khốn này mê hoặc như vậy được, ta trước kia....”

      Lúc này cần Diệp Chanh ra tay, thiết kỵ quân bên cạnh tiến lên.

      Bóp cái, gương mặt kia liền vẹo sang bên.

      Diệp Chanh hừ cái.

      Làm trò trước mặt Mộ Dạ Lê, còn dám như vậy, này đúng nếu làm người cũng hiểu được bá đạo của Mộ Dạ Lê.

      Vài người liền im lặng, ai oán phẩn hận nhìn Diệp Chanh.

      khó tiếp nhận được, đây là con nhà quê mà ngày xưa trong trường mọi người đều đòi đánh, vậy mà lại leo được lên người Mộ Dạ Lê, hơn nữa, nhìn cách Mộ Dạ Lê thương như vậy, bọn họ liền có lý do để ghen ghét.

      Vì cái gì mà Diệp Chanh liền thay đôi nhanh đến thế, làm mọi người trở tay kịp.

      Thấy vài người còn chưa , Mộ Dạ Lê dùng ánh mắt “Mời bọn họ ra ngoài.” Cho những người phía sau.

      Thiết kỵ quân lập tức tiến lên.

      Bộ dạng đằng dằng sát khí, hung hãn cùng lạnh lùng, dọa nát lá gan bọn họ, chạy nhanh ra ngoài, vừa chạy vừa mang hận ý quay đầu nhìn Diệp Chanh.

      Nhưng mà đó là Mộ Dạ Lê, câu của ta, ra còn ai dám phản bác?

      Trước tiền tài và quyền lực của ta, dù có kháng nghị trước mặt cũng yếu ớt vô lực.

      Nhưng mà bộ dạng Diệp Chanh đứng bên người Mộ Dạ Lê lại cảm thấy đầy ghen ghét.

      Diệp Chanh sao lại may mắn đến vậy, sao được Mộ Dạ Lê nhìn trúng.

      Hơn nữa nhìn cách ta đối xử với , kia tuyệt đối là vô cùng dung túng, có thể thấy được, Diệp Chanh trong cảm nhận của là ở vị trí vô cùng quan trọng.

      Dường như Diệp Tử so được.

      Lúc này.

      “Chờ chút.” Diệp Chanh bỗng lên tiếng gọi họ lại.

      tiến lên bước “Các này ở chỗ này chưa từng gặp được tôi, cũng đừng để tôi biết mấy người đồn đãi vớ vẫn về tôi, dù là câu, mấy người ở đây, tôi cũng bỏ qua ai, các người tốt nhất là nhớ cho tôi.”

      Mặt bọn họ tối sầm lại.

      Trong lòng tuy rằng kinh thường, sau lưng có kim chủ, lại dám với người ngoài.

      Chính là bọn họ chống lại được dâm uy nên đành nhận lời.

      Rốt cuộc bọn họ cũng hông ai dám đắc tội với Mộ Dạ Lê dù là chút.

      Nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Chanh, bọn họ chỉ cố thể xám xịt ra ngoài.

      Tuy là Diệp Chanh kiêu ngạo, muốn đánh răng rơi đầy đất, nhưng mà chỗ dựa sau lưng lại quá tàn nhần, bọn họ cảm thấy bây giờ mặt Diệp Chanh là cười tười, dường như là viết thành câu ‘tôi là để cho mấy người gai mắt tôi nhưng lại làm gì được tôi.’

      cũng đúng là như thế.

      Bên cạnh, Mộ Dạ Lê nhìn Diệp Chanh đứng ở đó đày kiêu ngạo, khóe môi khỏi cong lên.

      Dáng vẻ này của Diệp Chanh, nhìn mê người.

      Giống như đóa hoa hồng, đỏ tươi đầy xinh đẹp.

      Nhưng mà Mộ Đại ở phía sau trong lòng đây cảm thán.

      là, nào có tiên sinh nhà nào như tiên sinh nhà họ lại bên vực người mình như vậy chứ, lại nuông chiều bà xã vô độ như vậy chứ...

      Mà cũng đâu có phu nhân nhà nào giống phu nhân nhà họ trắng trợn kiêu ngạo táo bạo như vậy đâu.

      Nhưng mà có kiêu ngạo, tiên sinh nhà mình cũng đâu có giận, còn làm ra vẻ mặt kiêu ngạo y chang~~~

      là....Quá hư cấu.....!
      Ljpark2504, thuyt, levuong5 others thích bài này.

    2. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      C.ơn nàng . Nay đọc quá luôn :yoyo45:

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      là...quá hư cấu :yoyo60::yoyo60:

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354

      Chương 171 Phải là quấy rầy Mộ tổng ăn cơm chứ?
      Edit: Lựu Đạn


      Nhìn người rồi, diệp Chanh mới yên tâm, chu môi ngồi xuống “ mất cả tâm trạng ăn uống.”

      Mộ Dạ Lê “Lần sau để người của Thiết kỵ theo em nhé, để tránh xẩy ra chuyện như thế này.”

      Diệp Chanh vừa thấy mấy người Thiết kỵ phía sau liền, liền nhanh từ chới cần, cần, thiết kỵ quân lợi hại như vậy, giữ mà dùng , em tự mình bảo vệ mình là được rồi.”

      Sau Diệp Chanh cũng điều tra chút, nhận thấy Thiết kỵ quân này rất tầm thường, mỗi người bên ngoài có giá trị rất cao, thậm chí do trả thù nên có người còn được trả giá cao cho cái đầu của mình.

      Mặt khác, Diệp Chanh cảm thấy bản thân mình dùng cũng nỗi, còn mặt khác, thích đơn độc minhg, cũng thích có cả đống người theo sau lưng.

      Có lẽ từ bé, Mộ Dạ Lê sống trong hoàn cảnh này, cho nên cũng làm ì, nhưng so với người khác, làm chuyện gì cũng dưới con mắt nhìn của họ, sao cảm thấy thoải mái cho được.

      Mộ Dạ Lê còn muốn thêm, điện thoại của Diệp Chanh van lên.

      cầm điện thoại lên nghe “Hà tỷ, có chuyện gì vậy a?”
      Hà Nhã Huệ “A, em ở trường quay hả”

      “Đúng vậy, em ăn cơm bên ngoài.” ai oán .

      Vô duyên vô cớ bị Mộ Dạ Lê kéo khỏi đoàn phim, đến đây còn gặp nhiều chuyện xui xẻo như vậy, là....

      Hà Nhã Huệ lập nghĩ đến chuyện phải là em ăn cơm với Mộ tổng chứ?”

      Nếu đúng là vậy, là tội đồ lớn nhất rồi.

      Để Mộ tổng biết được, mình quấy rầy hai người họ ăn cơm....

      trách tội minh chứ....

      Hà Nhã Huệ chỉ có thể có việc gì, chỉ là em cần lên mạng, mấy ngày nay có lẽ ầm ĩ, chờ em quay quảng cáo xong rồi, ồn ào tự nhiên cón, chị là muốn với em như vậy, còn việc gì, phiền em nữa.”

      Vốn là định chuyện kịch bản, nhưng nếu là cùng Mộ Dạ Lê ăn cơm, Hà Nhã Huệ vẫn là nên nhanh nhanh cắt điện thoại .

      Từ sau khi Poster quảng cáo của Diệp Chanh tung ra, lập tức thế giới mạng lập tức sôi sục mấy hôm nay.

      mặt, mấy hôm nay Diệp Tử còn mặt mũi gặp người, Weibo cũng cập nhật mới, mặt Diệp Chanh cũng bị người mắng, ghen ghét, chống đối, tranh luận vô số.

      Fans của Diệp Tử vô cùng bất bình.

      Nhưng mà, nghệ sĩ của mình bị mất mặt, đương nhiên fans bọn họ cũng mất mặt theo, cho nên fans cuồng bọn họ cũng im lặng ít, rất nhiều người đều cảm thấy lúc trước mình quá mạnh miệng, nhìn thấy lời như chém đinh chặt sắt của idol nhà mình là quay mẫu quảng cáo này, mới bơm máu gà chạy theo, bây giờ lại có suy nghĩ, bản thân bị idol nhà mình hố cho trận, sao lại thấy sợ kia chứ.

      Mà fans của Diệp Chanh lập tức vùng lên.

      Lúc trước bị đến ngẩng đầu lên được, bây giờ biết được , Thiên Nhi nhà mình trâu đến như vậy, căn bản là bị Diệp Tự đạp xuống mà còn quật ngược lại, làm cho Diệp Tử tức giận liền bỏ ra chạy ra ngoài, bọn họ càng cảm thấy kêu ngạo hơn, ở bên ngoài chuyện đều có thể ngẩng cao đầu.

      Trong ngoài giới đều xem kịch vui, đối với Diệp Tử là cười nhạo ngừng.

      “Diệp Tử làm như đúng rồi, mạnh miệng như vậy, mấy hôm trước còn lấy sản phẩm mới nhất của SH miễn phí mấy cái cho tôi dùng, bây giờ mới biết là tự mình đa tình mất mặt mà.”

      “Mà cái nghệ sĩ mới này cũng trâu , vậy mà cũng có thể đè Diệp Tử xuống được, khó trách được Diệp Tử lại mất mặt như vậy, thua bởi người mới, còn thua đau như vậy, người mới bây giờ ngày càng khó lường a.”

      Fans cũng lên tiếng cười nhạo đối phương : “ Lúc Diệp Tử lên tiếng chỉ trích Tiên nhi nhà chúng ta, nhưng Tiên Nhi lại rộng lượng như vậy, câu cũng chưa , Tiên Nhi nhà chúng ta quá oan ức rồi.”

      Chương 172 Người đẹp như vậy, công ty các người nhặt được bảo vật rồi
      Edit: Lựu Đạn

      “Fans người nào đó nơi nơi đều lướt, bây giờ sao ai lên tiếng chuyện? Tự tát vào mặt bơm bốp à? Cho nên mơi , idol như thế nào cũng rất quan trọng, nhìn Tiên Nhi nhà chúng tôi di, lúc ấy câu cũng , bởi vì Tiên Nhi của chúng tôi có mạnh miệng, có cái gì cũng dùng thực tế để chứng minh.”

      Lập tức, vài fans của Diệp Tử nhịn nổi, thích dành cho Diệp Tử cũng thay đổi, cảm thấy bởi vì Diệp Tử tự ném mặt mũi, nên cũng muốn idol như vậy.

      Bởi vậy, liền chuyển hướng cũng ít.

      Ít nhất cũng còn thích Diệp Tử như trước nữa.

      Hà Nhã Huệ vốn định là gọi Diệp Chanh quay quảng cáo, bởi vì An Khánh bên kia lên xong ý tưởng, mau muốn quay, liền bắt đầu thúc giục bọn họ nhanh nhanh đến quay hình, ta là gấp chịu được, muốn đem lý tưởng màu vàn này phơi bày cho mọi người nhìn.

      Diệp Chanh chỉ có thể nhanh chóng chạy theo tiến độ quay.

      Quảng cáo của SH đều cao nhã giống nhau, rất có phạm vi quốc tế, lần này cũng giống nhau, theo con đường quốc tế hóa, cần lời quảng cáo.

      Diệp Chanh trong bống tối, ánh sáng vàng trong đêm có thể thấy được, vẻ cứng cáp kia đều trở nên nhu hòa.

      Vốn dĩ đen và vàng là rất khó phối cùng nhau, nhìn có vẻ là hợp, nhưng lại có vẻ cao quý, ngược lại càng làm cho người thêm già dặn và lòe loẹt hơn.

      Nhưng mà, với sắc thái của Diệp Chanh, gương mặt kia, diện mạo vô cùng khí chất thần tiên kia, lại làm cho người ta lập tức cảm giác giống nhau.

      Quảng cáo này rất nhiều người của SH coi trọng, cảm thấy ý tưởng của An Khánh tốt, màu đen kết hợp cùng vàng, quá tươi trẻ, đủ cao nhã, nhưng mà Diệp Chanh sau khi mặc vào, kinh diễm bốn bề....

      Mọi người liền tâm phục khẩu phục, chỉ chờ quảng cáo tung ra, nhất định có thu hoạch lớn.

      An Khánh đứng bên cạnh nhìn, yên lặng gật đầu, với Hà Nhã Huệ: “Quá đẹp, các nhặt được báu vật rồi.”

      Hà Nhã Huệ cười hiền lành :”Đó là đương nhiên.”

      Diệp Chanh quay xong cùng Hà Nhã Huệ rời .

      Hà Nhã Huệ nhìn “Lần sau, em ở cùng Mộ Tổng, nhớ trước cho chị tiếng, bằng chị lại rãnh rỗi gọi đến quấy rầy, phải làm sao bây giờ.”

      Lần trước gọi điện thoại cho , đến giờ Hà Nhã Huệ vẫn còn sợ đây này.

      Diệp Chanh hỏi “Sao vậy chị?”

      “Chị còn chưa muốn Mộ Tổng đánh gãy chân đâu.” Hà Nhã Huệ mà còn giả bộ run cả người lên.

      Diệp Chanh cạn lời “Sao có thể chứ...”

      Hà Nhã Huệ “Em ở bên cạnh người Mộ như vậy, tự nhiên biết ta có bao nhiêu đáng sợ, ta đối với em rất tốt, nhưng cũng phải là tốt với chị, chị là chị sợ chết lắm.”

      , Hà Nhã Huệ còn nhìn trêu cái.

      Hà Nhã Huệ là cảm thấy, Mộ tổng là đối xử rất tốt với Diệp Chanh, liền đưa cho rất nhiều tài nguyên như vậy, như vậy, còn tự mình chạy đến khách sạn tìm , còn cùng ra ngoài ăn cơm nữa.

      Chuyện này trước giờ, là chuyện dám tưởng tưởng tượng, mà bây giờ, nam thần quốc dân này, vậy mà lại ở cạnh ấy, cảm giác này là...

      Hà Nhã Huệ cũng là rất hâm mộ nhìn Diệp Chanh.

      Diệp Chanh chỉ là cúi đầu lướt Weibo, nhìn bình luận về mình mạng, còn ít người nghi ngờ chuyện quay quảng cáo cho SH.

      đó bình luận rất đúng trọng tâm “Diệp Chanh người này quá mị, làm người ta nhìn ra cảm giác cao quý, tuy là lần này đúng là Diệp Tử thua, rất mất mặt, nhưng so giữa hai người mà , cá nhân tôi cảm thấy Diệp Tử càng thích hợp hơn chút.”
      buithuyngan, thuyt, 19002 others thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 173 Cái này cũng chỉ có mới được.
      Edit: Lựu Đạn


      Cũng có người : “cũng có thể là khi tuyển chọn, SH cũng có tính toán của họ, nhưng mà ánh mắt lần của họ sai rồi, mặc kê địa vị hay gia thế, ràng Diệp Tử vẫn thích hợp hơn, tốt xấu gì ấy cũng là chủ ngậm thìa vàng của Diệp gia, bối cảnh bản thân cũng sáng sủa hơn nhiều.”

      Hà Nhã Huệ hờ hững nhìn cái : “Đây hẳn là đoàn đội của Diệp Tử, sau khi mất mặt còn nghĩ muốn bôi đen em, cố ý ra châm ngòi dẫn đầu để mọi người có ấn tượng với em, quảng cáo tung ra cũng chênh lệch lắm, tất cả mọi người theo bản năng lấy Diệp Tử là điểm ấn, khi đó em chỉ có bất lợi thôi.”

      Diệp Chanh “Được rồi, bọn họ đúng là người ác sống dai.”

      “Có điều em cũng cần lo lắng, chúng ta chỉ cần làm tốt quảng cáo này, mấy chuyện này cho dù có ảnh hưởng cũng át được em.”

      “Được, em tự biết.”

      Quảng cáo này mọi người vốn xem trọng, đặc biệt là Diệp Tử, giận đến chết được, bèn để Lâm Thư thẳng tay bắt đầu bôi đen Diệp Chanh.

      Phải biết rằng, trước đây, chính là coi thường, chỉ cảm thấy Diệp Chanh cùng đẳng cấp với mình, tạo được áp lực cho mình.

      Diệp Tử vài ngày ra khỏi nhà, cũng mất vài hợp đồng, chỉ cảm thấy đời này còn gì mất mặt hơn được nữa.

      Lâm Thư bên cạnh khuyên Diệp Tử “Được rồi, cái quản cáo mà thôi, ta cũng phải vì cái quảng cáo này mà lên trời được, rốt cuộc mới là nữ thần quốc dân, hơn nữa cái quảng cáo này cũng khó quay, trước đây còn phải là ngôi sao lớn hay sao, ta cũng chỉ là người mới, có được cũng là mờ ám, tôi nghĩ cách chơi ta rồi, chờ , cho dù quay có tốt nữa, chúng ta tốt, người xem cũng hiểu được cái nào tốt hay tốt đâu, khẳng định là ta tốt.”

      Diệp Tử nghe xong, tâm trạng mới tốt được chút.

      “Quảng cái của ta khi nào tung ra?”

      “Nghe là muốn kịp mùa hè, cho nên tung ra sớm chút.”

      “Được, tôi đây muốn nhìn xem, ta quay chụp có bộ dạng gì...”

      Diệp Tử nhớ đến chuyện mất mặt lần này, còn giận nghiến răng cắn lợi.

      .....

      Nhưng mà bên quảng cáo đúng vội loan tin.

      Đây cũng là vì An Khánh cảm thấy quá mức hài lòng với quảng cáo này, cho nên mới lập tức muốn người vội vàng tung ra.

      Rất nhanh, mẫu quảng cáo thông qua kiểm duyệt, trực tiếp phát ra ngoài.

      Diệp Tử chỉ nhìn thấy hai màu, đen vàng, liền cười.

      ta hừ cái “ “Mùa hè dùng màu đen và vàng, tôi thấy, SH muốn, đây phải là chủ bài của họ rồi.”

      Lâm Thư “Có lẽ chỉ vì muốn làm nổi Diệp Chanh nên mới phải làm, bởi vì hình tượng của Diệp Chanh. Hừ, vì Diệp Chanh mà làm át chủ bài, tôi thấy SH sau phải hối hận a.”

      Diệp Tử nhìn qua rồi xem lại, cảm thấy thú vị, trận này thắng quá dễ dàng, cũng chưa nhìn đối thủ, đơn giản là đối thủ quá ngu xuẩn, liền thắng lớn như vậy.

      Diệp Tử tắt máy tính, mà cùng lúc bên ngoài, TV cũng phát mẫu qảng cáo.

      Màu đen cùng vàng lả lướt quanh người Diệp Chanh.

      Diệp Chanh chính là nữ vương, đứng giữa màu sắc đó, lại vô cùng tươi tắn, chút cũng đè nén.

      Nếu là những người khác, chỉ sợ là thấy vô cùng áp lực, cho nên ngay từ đầu người SH cũng quá coi trọng, nhưng mà An Khánh chỉ cậu, ta “Nếu thay đổi bất cứ người nào, đều được, nhưng Diệp Chanh, ấy có thể”

      Quảng cáo này phải ai cũng có dung nhan đạt theo cầu như ấy, cho nên, ấy, tuyệt đối là có thể át được nó.

      Chương 174 Quảng cáo tung ra, ai còn có thể được lời nào.
      Edit: Lựu Đạn


      Quảng cáo được tung ra, quả nhiên liền làm cho người ta chú ý rất nhiều.

      Fans nhìn thấy mẫu quảng cáo này, đều khỏi ngừng bàn tán ra vào.

      chói mắt a.”

      “SH màu vàng a, còn chưa từng thấy qua, còn người mẫu này là ai, là đẹp a...”

      này lợi hại, hình như là chưa từng thấy qua.”

      “Lần trước cùng Diệp Tử tranh quảng cáo, cũng chưa thấy qua sao?”

      “A, ra là ta, tôi cảm thấy mẫu quảng cáo này quá đẹp, vậy mà trước đây còn nhìn người ta Diệp Tử mới thích hợp, nhưng toi thấy với khuôn mặt của Diệp Tử, nếu quay mẫu này có điểm quá yếu, vẫn là Diệp Chanh hợp hơn.”

      “Quá xinh đẹp, tôi muốn mua sản phẩm SH quá , nhìn cao quý như vậy, mua nổi, ô ô ô ..”

      mạng, mọi người đều nhìn thấy mẫu quảng cáo, những lời dị nghị lúc trước đều im bặt.

      Quá hợp.

      Chỉ có thể dùng từ thích hợp để hình dung.

      Bởi vì mẫu quảng cáo này vốn là dựa theo Diệp Chanh mà làm ra.

      Chỉ thấy TV, Diệp Chanh nơi đó, trong màu đen, người tỏa ánh vàng, cánh môi đỏm gương mặt trắng nõn, nhiều hơn phần chết chóc nhưng lại kém phần u ám, đôi mắt lưu li, hơi khép lại, dường như cao ngạo nhìn người, son phấn như điểm trang gò má thêm xinh đẹp, nàng tựa như người mà nam nhân đều muốn chen chúc xô đẩy, tranh đoạt, lại tựa như nữ vương cao quý, làm nam nhân quỳ mọp dưới chân mình, hình ảnh như vậy rất có sức hấp dẫn phái nữ, rất lớn, rất lớn...

      Quảng cáo những sản phẩm bày, vốn dĩ cốt truyện là chính, hình ảnh chỉ mang sức minh họa mà thôi, mà toàn sức đánh về hình ảnh của chủ đề màu vàng này của SH, lần đầy tiên ghi sâu vào trí óc người xưm, mang theo bất kể điều gì sai lệch.

      Ngày hôm sau, mẫu quảng cáo này được truyền bá rộng rãi khắp nơi.

      Mặc kệ là trạm tàu điện ngầm, hay là sân bay, nơi nơi cũng đều được người nhìn thấy.

      Dạo vòng mạng, đều lại khen ngợi Diệp Chanh dứt.

      Diệp Chanh cũng biết, buổi tối thôi mà khắp nơi nơi đều nhìn thấy mình.

      Sáng sớm đến trường quay, quay cảnh cuối cùng của bộ phim truyền hình.

      Vừa đến, liền thấy nhóm fans cầm bảng tên Diệp Chanh, vây quanh bên ngoài gọi tên .

      Diệp Chanh khỏi ngẩn người.

      Lâm Vũ Oánh bên cạnh “Diệp Chanh, fans của cậu ngày càng nhiều rồi.”

      Diệp Chanh hỏi “Đây là làm gì?”

      “A, đây là Fans trong club Thiên của cậu đó, là hôm nay cậu kết thúc vai diễn nên cố ý đến cổ vũ cho cậu.”

      “……”

      Còn có chuyện này nữa hả?

      Diệp Chanh khẽ vẫy tay với nhóm fans bên ngoài.

      Fans vừa thấy, càng thêm kích động, vui sướng mà vẫy vẫy tay.

      Diệp Chanh thấy vậy, muốn làm người kích động, liền nhanh chân vào phòng hóa trang.

      Trong phòng hóa trang.

      An Khả Nhi trang điểm “A, có số người, biết xấu hổ, đất diễn kết thúc lại kêu đám người đứng ở cửa vừa ồn ào vừa nhốn nháo, cho mình là ngôi sao lớn, quay có cái quảng cáo mà thôi, lại coi mình như nữ chính sao?”

      số nghệ sĩ thích đến đâu liền báo cho fans biết, để người ta cảm thấy mình nhiều người hâm mộ.

      Nhưng Thiên là fans tự phát, tới bây giờ Diệp Chanh cũng đâu có biết.

      lời nào, Diệp Chanh ngồi xuống, nhân viên bên ngoài lại chạy nhuwbay đến, có chút khách khí với Diệp Chanh “Diệp Chanh, bên ngoài có nhiều người hâm mộ quá, bên này được an toàn, sắp xếp phòng hóa trang riêng cho rồi, theo tôi qua đó .”

      Phòng hóa trang riêng

      mình a.

      Này... Đây chính là cách đối xử với ngôi sao lớn a.

      Nhưng mà Diệp Chanh chỉ là đóng vai làm nền thôi, vì sao lại sắp xếp phòng hóa trang riêng như vậy chứ?

      Vừa nghe xong những lời này, mặt An Khả Nhi tối sầm lại.
      buithuyngan, thuyt, 19002 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :