Chương 9 Diệp Ninh Chứng Minh Mình Cái Gì Cũng Làm.
Diệp Ninh vẻ mặt hề gợn sóng.
“Chị, rốt cuộc là chị gì vậy, cái gì mà bỏ thuốc, sao mà cả câu em cũng hiểu, em vừa mới xuống giường cái gì cũng biết, phải là chị nghe ai linh tinh vớ vẫn gì rồi lại tin nha.”
“Em…… Diệp Ninh, Em sao lại như vậy……” Lập tức, Diệp Tử sắc mặt liền thay đổi quái dị, “Diệp Ninh, chị hiểu là em rất sợ hãi khi làm chuyện sai trái như vậy, nhưng đều là người trong nhà, chị tin là bác cùng Dạ Lê tha thứ cho em, dối là tốt, mặc kệ ra sao, em chỉ cần thành là được.”
Diệp Ninh cong cong khóe môi, nở nụ cười gian xảo lạnh lùng, làm cho thân thể Diệp Tử cảm thấy lạnh lẽo.
Diệp Ninh nhàn nhạt nhìn ả, “Chị, chị biết em rất nhát gan, cái gì cũng dám làm, sao có thể đối với Dạ Lê làm ra những chuyện như vậy, bên ngoài đồn thổi linh tinh, chị cũng cần nghe người ta rồi tin vào những lời vớ vẫn đó, người ta còn , chị đối với Mộ Dạ Lê sớm có tình ý, đối với sắp xếp của người lớn trong nhà gả em cho Mộ Dạ Lê, chị vạn lần uất hận, vẫn luôn nghĩ bày trò mưu hại em, những chuyện này chính là muốn châm ngòi ly gián quan hệ chị em chúng ta nhưng mà em chỉ câu là tin”
mấy câu, chính là mang Diệp Tử đẩy xuống hố.
Diệp Tử muốn mở miệng , Diệp Ninh liền trực tiếp với Mộ Dạ Lê, “Chúng em vừa mới kết hôn, tân hôn ngọt ngào, cũng cần dùng tới thuốc để trợ hứng, chị như vậy, giống như là muốn chồng em phải cần tới thuốc mới có thể làm chuyện đó, nếu mà truyền ra ngoài rất khó nghe đó.”
Nhờ thuốc mới làm được chuyện đó?
Mộ Dạ Lê mặt bưng lên tầng đen rồi.
Mà bên kia, bà Mộ cũng lập tức hốt hoảng , “ phải phải, Dạ Lê thân thể rất tốt, Diệp Tử, có phải con nghe lầm cái gì hay , chuyện này sao có thể xẩy ra.”
“Con…… Con có ý này, Diệp Ninh, sao em có thể vặn vẹo ý của chị như vậy chứ.”
Diệp Tử thể tin mà nhìn Diệp Ninh, mình xoay chuyển tình huống đẩy mũi nhọn về phía ta, đòn tốt, chút đề phòng nên bây giờ lại rơi vào hố bởi những lời của ta, nếu mà bây giờ mà phản biện chẳng khác nào giấu giếm chuyện gì đó.
Diệp Ninh chỉ là cười rồi ôm lấy cánh tay của Mộ Dạ Lê, trong lúc nhất thời ngẩng đầu lên, gương mặt lộ vẻ ngả ngớn, đôi mắt cong cong hình trăng non, cười rộ lên, rất đẹp làm cho tim người khác nhảy loạn, làm cho người ta nghĩ đến từ “hồ ly tinh”.
Người bên dưới lập tức cảm thán thành lời,đặc biệt là đám cậu ấm nhà giàu kia căn bản cũng thèm để ý đến hai nhà họ Diệp cũng phải nhìn sang mà chảy nước dãi~~`
Quá đẹp, quá quyến rũ.
Từ Nhung ở sau lưng vỗ vỗ ngực, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Nhưng mà hai nhà mình dường như thay đổi thành con người khác
cái nhìn, hay cái cười cũng là mang người khác đổ rạp theo.
Bề ngoài thể thay đổi, chỉ là thay đổi cách trang điểm và cách ăn mặc, liền tỏa ra khí chất cao quý, giống như cả người hoàn toàn lột xác.
Chương 10: Nhàng Cũng Có Thể Đẩy Người Xuống Hố
nhìn Diệp Tử, thái độ đắc ý đặc biệt rỏ ràng.
Diệp Tử thở ra hơi, muốn xông đến ré nát cái bộ mặt giả nhân giả nghĩa kia.
Nhưng mà ngay tại đây được.
Dáng vẻ tiểu nhân đắc ý kia, rỏ ràng như vậy sao, Mộ Dạ Lê lại thấy chứ.
nhìn thấy hành động này giống với bộ dáng chút nào, ánh mắt thâm trầm xuống hẵn.
Diệp Ninh thể thấy được lữa nóng trong mắt , lúc này chỉ lo nhìn ngắm cái đóa hoa sen trắng dưới kia, cái mặt kia giờ như cái bảng màu vẽ.
Đắc tội Diệp Ninh kết cục nhận được gì?
cứ giống như Diệp Tử ấy!
Hơn nữa, ả giờ còn biết được, đây chỉ là bắt đầu.
Diệp Tử tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, hận đến nỗi thể cắn nát xương, nát thịt Diệp Ninh trong miệng mình.
Dung Lệ Hoa nhìn nỗi cảnh con bảo bối mình chịu oan ức, tức giận trừng mắt với Diệp Ninh, con khốn này, ăn cây táo, rào cây sung.
“Diệp Ninh, mày đủ rồi đó, còn ôm ôm ấp ấp nhau làm trò trước mặt nhiều người như vậy. Uổng công tao mang mày hồi mười ba tuổi từ cái nơi chim thèm ỉa kia về thành phố , làm sao mày có thể học theo bọn điếm quê mùa đó, là đồ điếm, mẹ mày rốt cuộc dạy mày như thế nào hả?”
Diệp Nịnh trầm mặt xuống, khóe môi cong lên sắc bén, mang theo ý lạnh.
Vẫn cười, lại làm cho đám cậu ấm bên dưới thêm lần chấn động tim gan.
cười rộ lên, đẹp đến nỗi có thể câu hồn người khác mang mất, cái quyến rũ kia đặc biệt quá mạnh, làm người cầm được mê luyến, ánh mắt càng thể tự chủ được cứ như vậy dõi theo từng bước chân di chuyển
Diệp Nịnh , “Bác , bác nghe con , phải con muốn ôm ôm ấp ấp như vậy đâu, ra con……”
Trong nháy mắt, ai nhìn ra được làm gì, nhưng Dung Lệ Hoa lại cảm thấy cánh tay đau nhói.
“Á da, cái con khốn này.” Bà ta theo bản năng vung tay lên, Diệp Ninh liền lập tức xoay người nằm xoãi ra mặt đất, quần áo có chút tán loạn, máu tươi cánh tay cứ nhè mà rơi xuống.
Diệp Ninh nhíu mi oan ức , ngẩng đầu nhìn Dung Lệ hoa, “Bác , con biết là bác thương con, nhất là bây giờ, tất cả mọi người đều là tại vì bác mà Diệp Tử thể gả vào nhà họ Mộ, bác càng hận con thấu xương, nhưng mà con vẫn nghĩ là bác muốn đánh muốn mắng như thế nào con cũng đều có thể chịu được, nhưng mà lại nghĩ bác có thể đánh con ngay tại chỗ này .”
Mọi người ở đấy đều nhìn thấy, chăm chăm chỉ trích Dung lệ Hoa.
Dung Lệ Hoa lập tức lộ vẻ lo sợ yên, nhìn ánh mắt của mọi người, trong lúc nhất thời tức giận với Diệp Ninh “Mày …… Mày, là mày……”
Theo lời của Diệp Ninh, làm cho người khác mơ hồ…
Dung Lệ Hoa thích Diệp Ninh.
Bây giờ vì nguyên nhân tại mình mà liên lụy con , vậy còn đem oán khí đổ hết lên đầu đứa con nuôi.
Càng cần phải chính là cái câu cuối cùng kia” nhưng mà lại nghĩ bác có thể đánh con ngay tại chỗ này.”
Ở nhà ấy thường xuyên bị đánh ư?
Mọi người đều nhìn Diệp Ninh đầy thương cảm.
Người đẹp như thế, lại bị Dung Lệ Hoa hành hạ như vậy lại càng khiến người khác đau lòng.
Nhóm cậu ấm kia vì quá si mê mà hận thể bay qua xé xác Dung Lệ Hoa ra từng mảnh.
Bởi vì mấy câu Diệp Ninh ra, Dung Lệ Hoa lập tức cảm thấy mình giống như đắc tội với tất cả mọi người trong phòng, nhất thời trong lòng liền sợ hãi.
Lúc này, mọi người còn muốn thêm, nhưng lại thấy Diệp Ninh quần áo nhếch nhác, những dấu vết hôm qua còn lưu lại, cứ thế mà lộ ra rất rỏ rang.
Diệp Ninh đầy xấu hổ, nhanh chóng che đậy bản thân, nhưng lại càng làm mọi người thấy đầy ám muội, vợ chồng người ta, đêm qua quan hệ rất là tốt đẹp nha~~`
Mộ phu nhân cũng thấy được, nhất thời mắt lập lòe, tức giận nhìn Dung Lệ Hoa, tất cả là do bà ta mà Diệp Ninh bị người khác thấy hết, dù là có gì, nhưng mà đây cũng là chuyện trong phòng, người ngoài thấy được cũng hay.
“Dạ Lê, con mang Diệp Ninh về phòng xem vết thương .” Tùy Thanh Lan
Mộ Dạ Lê nhìn nhìn Diệp Ninh, nếu nhìn lầm mà khi nãy lúc đến gần Dung Lệ Hoa dùng cây châm đâm lên tay bà ta.
Ánh mắt đen mê hoặc vừa động, cúi đầu, vốn là đối với mấy chuyện này cảm thấy quá phiền, dứt khoát cúi xuống ôm lấy người mặt đất dậy cùng ra ngoài.
Sau chuyện này, Diệp Ninh cuối cùng cũng cần lại phải đối mặt với những người lắm chuyện này nữa., trong lòng mới vừa thả lỏng, liền thấy cửa phòng vừa khép lại liền bị cái lão đàn ông này ném lên giường.
Chương 11 Em Ai Cần Thuốc Hổ Trợ Hả?
Diệp Ninh bị ném liền lăn vòng giường mềm.
Dùng sức như vậy á!
Diệp Ninh ngẩng đầu lên nhìn thấy chính là gương mặt lão Mộ chán ghét nhìn mình.
Cứ như là hận đến nỗi thể ăn tươi nuốt sống mình.
Diệp Ninh nghĩ là bây giờ nên chạy trốn là tốt nhất, bằng bị ta giận quá hóa nuốt sống.
xoay người chạy về bên phải, lại bị lão Mộ kéo cổ quay về.
Diệp Ninh thấy chạy thoát liền hung ác xoay người lại nhìn thẳng vào mắt .
Mộ Dạ Lê trực tiếp đem ép vào tường, cúi đầu, ánh mắt sắc bén nhìn mặt , đáy mắt đen nhánh, mang theo uy hiếp, bất ngờ liền phát , với khoảng cách gần đến vậy, nhưng mà mặt ngay cả lỗ chân lông cũng hề có.
Đẹp đến kinh người.
Lập tức bị hơi thở nam tính của vây lấy, từ góc độ này nhìn đến gương mặt , càng thấy gợi cảm, hơn nữa lại mang theo hương vị nam tính, đặc thù chỉ thuộc vè riêng .
Đàn ông khác có lẽ xấu .
Hoặc chính là xịt thêm nước hoa, hương vị khó ngửi, nhưng mà người , hương thơm này đặc biệt dễ ngửi làm cho người ta rất thoải mái rất vui vẻ.
càng tới gần, hơi thở càng phả lên mặt , gương mặt kia hề có điểm xấu, càng tới gần càng mang theo cảm giác kinh ngạc như cảm thán về tác phẩm nghệ thuật. làm người kinh ngạc cảm thán nghệ thuật mỹ.
A, được, sắp tắt thở rồi~~`
nghiệt ơi nghiệt, Diệp Ninh sống hai đời, cũng chưa có gặp qua tên đàn ông nào nghiệt đến mức này.
Chỉ cần nhìn gương mặt thôi cũng là hoang mang lòng người, hơn nữa cơ bắp cứ lồ lộ từng khối thế kia, ta là do ông trời phái xuống để chỉ để nhằm gãi đúng chõ ngứa của phái nữ mà.
Mà Diệp Ninh dù sao cũng là .
“ dựa gần thế làm gì? muốn gì hả?.” Diệp Ninh trực tiếp sáp đến gần chút, “Đêm qua muốn em còn chưa đủ sao, bây giờ còn muốn làm thêm lần nữa hả?”
“Em……”
Con này~~`
Thoắt cái thay đổi, con người vẫn thô bỉ như vậy.
Mộ Dạ Lê là chưa gặp qua đứa con nào, ngay giờ phút này còn biết xấu hổ ra được những lời như vậy.
Trong lòng oán hận nghĩ, nhưng mà ánh mắt lại tự chủ, cứ ngắm nhìn người trong ngực.
xong……
Vừa rồi tắm qua nước lạnh, vậy mà bây giờ chịu nỗi khiêu khích.
Mộ Dạ Lê nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt bây giờ toàn là hình ảnh của dám bỏ thuốc mình ở trong ngực.
Làm sao lại phát ra, nàng này lại là dám bỏ thuốc người ta chứ.
tức giận dời ánh mắt
“Em khi nãy cái gì? Ai cầu thuốc hổ trợ hả?”
Trong giọng tràn đầy uy hiếp, kéo chặt cổ áo của lại.
“Em có ý này…… Cái này còn phải vì muốn tốt cho sao, chị cả như vậy là đúng, để mọi người biết em bỏ thuốc cho , vậy người bị cười nhạo phải là sao?”
Ha ha, cái này còn muốn cảm ơn sao?
“Em còn biết xấu hổ mà bỏ thuốc!”
Đời này của , còn chưa có chịu nhục đến vậy!
“Chúng ta, chúng ta cái này phải là xong rồi sao, hơn nữa, em thấy buổi tối lăn lộn cũng rất thoải mái, mà nữa cũng có bị thiệt cái gì đâu, bây giờ người bị đau là em nè, em chính là bị lăn qua lộn lại thiếu nữa là chết rồi, chuyện này chúng ta huề nha.”
Diệp Ninh cười lấy lòng.
có gì bị thiệt?
lại túm cổ áo ,
Còn thiếu chút nữa bị lăn lộn đến chết.
Vậy sao lăn lộn cho chết ngủm luôn .
Bây giờ hại cả mình, bị làm nhục như vậy còn chưa , còn……
Thân thể vẫn còn ham muốn đây nè~~~
Đáng chết.
Mắt thấy mặt tức giận sắp nhịn hết nỗi, cũng biết mình sai cái gì nữa.
“ nghĩ cái gì, sao có thể…… Chẳng lẽ còn muốn lăn lộn nữa? Thuốc như vậy cũng mạnh quá……”
Diệp Ninh lẩm bẩm, đôi mắt châu tròn mang theo hoài nghi.
“Diệp Ninh!” Mộ Dạ Lê hận thể xé nát cái miệng quạ này của .
Nhưng mà nhìn thấy cái lưỡi nho trong khóe miệng, hồng nhuận đáng , nhờ chút ánh sáng…… nhận thấy hồi qua gặm cắn quá độ còn sưng đỏ.
Đầu lập tức lâm vào rối rắm.
Mộ Dạ Lê dùng cách tốt nhất, nhanh nhất đó là trực tiếp ngậm lấy cái miệng nho đó.