Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 103-104


      sao biết được, Mộ gia còn có quy tắc này, ra cửa còn phải báo với ta tiếng.

      Được rồi, có lẽ Mộ gia là gia tộc lớn như vậy, quy tắc chính là nhiều .

      Còn chưa xong, Mộ Dạ Lê vờ như chưa từng nhìn thấy thân thể nóng bỏng của , trực tiếp chen thân vào đồng thời cũng ôm luôn cả người Diệp Chanh cùng vào, thuận tay phanh cái đóng chốt luôn khóa cửa, vừa nhìn thấy, đây là căn phòng , nhìn chật chội, cũ nát.

      Mấy người trong đoàn phim sao có thể để ở căn phòng như vậy....

      Đôi mắt đen nhánh càng toát ra ý lạnh nồng đậm, quét mắt vòng, chân đứng hồi lâu cũng chưa động.

      Diệp Chanh nhìn vào bên trong, lập tức cảm thấy, cứ như vương gia đứng ở chỗ này, nhưng nơi này hợp với .

      “Chuyện đó, em bây giờ với còn kịp á, xong rồi có thể về ?”

      Mộ Dạ Lê nhíu mi nhìn nhìn cơ thể , nhướng mày “Em định như vậy để chuyện với hả?”

      Diệp Chanh đơ chút.

      Theo ánh mắt nhìn xuống, ánh mắt của chính là sáng quắc từ dần chuyển xuống dưới nơi thần bí nào đó, kì lạ hơn nữa chính là ánh mắt chỉ thâm trầm khó đoán nhưng lại làm cho cảm thấy như ám chỉ, như mờ ám, làm đôi gò má nóng lên, cảm thấy vải vóc che đậy cơ thể mình ít đến đáng thương, nhưng cứ như là vào đáy mắt còn lại mảnh.

      Khuôn mặt Diệp Chanh nóng lên, thẳng mắt rừng , đẩy người đàn ông trước mắt ra, ngay vào bên trong, “Đồ lưu manh, nhìn chỗ nào vậy hả?”

      Mộ Dạ Lê bị đẩy lui ra như vậy, nhăn mày, cái con bé này, lại dám ra tay với mình.

      Nhưng mà nhìn như chú nai con chạy loạn trối chết vội rời như vậy, vành tai xấu hổ đỏ bừng lại còn run rẩy, Mộ Dạ Lê tức khắc liền nổi giận, ngược lại khỏi cong môi cười lên cái.

      Vậy mà nàng, lại trốn bên trong cả ngày ra, Mộ Dạ Lê đứng bên ngoài đợi, nhìn khắp nơi vòng, khỏi ghét bỏ, mãi cho đến khi chờ hết nổi rồi, mới đến gõ cửa “Em làm gì đấy, Diệp Chanh?”

      “Em..”

      “Nhanh ra ngoài , phải là em xấu hổ chứ?”

      “Mới có đâu, cút .”

      “Em ra vào đấy.” Mộ Dạ Lê cười, giả vờ đến đưa tay cầm tay nắm cửa phòng tắm.

      được, cút ra ngoài.” Diệp Chanh ở bên trong hét to, tay chặn cửa, vừa “Chuyện là...Quần áo em quên lấy vào...”

      “.....” ra là như vậy.

      Con bé ngu ngốc này.

      Mộ Dạ Lê quay đầu lại nhìn nhìn, liền thấy quần áo đặt giường, đưa tay cầm lấy, còn nhìn thấy được trong đó có cái quần nho đáng .

      Thân thể khỏi căng cứng, tay vừa chạm đến cái kia, ây, càng khỏi nóng cả người, nhìn chăm chăm cái, rồi xoay người đến gõ cửa.

      Cửa phòng tắm mở ra khe .

      Nhiệt độ bên trong ùa ra, cánh tay như ngó sen đưa tới, lập tức cầm lấy quần áo rồi rụt vào.

      lâu sau, cửa cũng được mở, ra ngoài, thân thoải mái tươi mới, nhưng mà, trong đầu vứt được hình ảnh kiểu dáng cái quần nho nào đó của , ánh mắt lại càng tự chủ được, luôn lại nhìn xuống dưới, dù trong lòng thấy như vậy đáng khinh bỉ nhưng mà lại cầm lòng được.

      Diệp Chanh tự nhiên là chú ý đến ánh mắt của nhìn chăm chăm bên dưới của mình, thẹn quá hóa giận, che thân thể mình lại gào to lên với “Mộ Dạ Lê, cuối cùng nhìn đâu thế hả, còn nhìn nữa cút ra ngoài cho em!Đồ lưu manh.”

      Bị phát rồi ....

      SHIT, mắng tiếng, cũng nổi giận theo, nhất thời nghẹt thở, bỗng nhiên đưa tay đẩy ngã xuống giường.

      Còn dám mình đồ lưu manh.

      tay đẩy người ngã xuống giường, nằm lên cơ thể , cảm giác đặc biệt thỏa mãn, cơ thể vừa mới tắm sạch qua, tỏa ra hương thơm thanh mát, mùi hương cơ thể càng làm cho người mê say.

      bị đè xuống như vậy, ngay cả muốn phản kháng cũng có, cuối cùng mới nhớ tới dùng lực yếu ớt mà đẩy lồng ngực “Mộ Dạ Lê, hơn nữa đêm rồi còn đến đây, chính là muốn chơi trò lưu manh hả?”

      Biểu tình Mộ Dạ Lê mê loạn, thuận tay nắm giữ hai tay , cảm thấy với sức lực của mình vốn dĩ có thể đầy ra dễ dàng, nhưng mà Mộ Dạ Lê cũng phải người khác, đẩy ra cũng phải dễ dàng, dễ dàng đè như vậy sức lực so với mạnh hơn thế nào, Diệp Chanh lại càng tức đến đỏ mặt tai hồng, miệng hỏi “Mộ Dạ Lê....... muốn làm gì?”

      Giọng yếu ớt như vậy, mang theo chút khàn khàn, như vậy lại càng làm cho Mộ Dạ Lê càng cảm thấy khó lòng nhịn được.

      Nhưng mà cứ thích giãy giụa ngoan.

      Mộ Dạ Lê “Đến tìm em chơi trò lưu manh á, em như vậy, nên chứng minh chút sao?”

      ...”

      “Còn ? Còn muốn chứng minh cái gì?”

      Cái gì cũng cần đâu!

      Toàn thân Diệp Chanh bị kích thích mà nổi lên màu đỏ nhàn nhạt, nhìn thấy ánh mắt thêm sâu.

      Giọng thẹn thùng, lọt vào lỗ tai mình, cảm thấy khó có thể chấp nhận được.

      Đây chính là giọng của mình sao, đáng chết, đều tại người đàn ông đáng chết này.

      rốt cuộc là làm gì!!!??

      chưa từng bị trêu chọc qua như vậy, liền bị mê loạn.

      Lúc này....

      Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

      Hai người ý loạn tình mê, Mộ Dạ Lê nhíu mày, quay đầu nghe tiếng gõ cửa làm cắt ngang chuyện tốt, mắng tiếng, ra mở cửa phòng.

      Hà Nhã Huệ đứng sững sờ ngoài cửa.

      rốt cuộc nhìn thấy gì, Mộ Dạ Lê với vẻ mặt đỏ ửng, cao ngạo đứng bên trong, đôi mắt đỏ đen nhánh bây giờ nhuộm màu đỏ ngầu, đứng nhìn mình, tựa như hoàng đế bệ hạ giá lâm, làm cho người người loại áp lực hoảng sợ.

      Người đàn ông này, để cho khắp cả nước từ tám mươi tuổi đến những đứa trẻ tám tuồi cũng đều khỏi mê đắm, chỉ là người này rất ít khi xuất trước mặt công chúng, làm ở công ty nhiều năm như vậy, cũng chưa từng gặp qua, hôm nay vậy mà được gặp mặt tại chỗ này.

      Khoan , Diệp Chanh cùng Mộ Dạ Lê...

      Liền ngay tức khắc, giống như suy đoán ra được chuyện gì.....

      Biết Diệp Chanh là người trời rơi xuống, cũng biết được người hậu thuẫn trực tiếp lại là Mộ Dạ Lê....

      bé này rốt cuộc có số may mắn gì biết a...

      Càng thêm cảm thấy, Diệp Chanh này bôi cảnh có điều rất bí mật giống như cho ai biết, bằng , sao chỗ dựa sau lưng này lại so với người khác lại dọa người đến vậy.
      Nguyên Nguyễn, Elise Tuyen, levuong3 others thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 105-106


      ngạc nhiên chút, cảm thấy ánh mắt Mộ Dạ Lê tuy là lạnh lùng xa cách, nhưng lại có cảm giác uy hiếp ngầm, cánh môi khô khốc, cằm đẹp căng thẳng đường.

      dám nhìn vào bên trong, giọng như cảm ơn “À, có việc gì sau cũng được.”

      Liền nhanh đóng cửa lại chạy mất dạng.

      “Ai ở bên ngoài vậy ?”

      “Người đại diện cả em.”

      “...”

      Diệp Chanh cảm thấy chính mình có phải bị hiểu lầm hay .

      Nhưng mà nghĩ còn chưa nghĩ, bị Mộ Dạ Lê ôm lấy, tay bị nắm lấy , ngăn cho bỏ trốn.

      ... còn muốn làm nữa sao?”

      “Tiếp tục.”

      “Cút , đồ lưu manh này.” Diệp Chanh sống chết cho, nhanh tay kéo quần áo lên.

      “Em còn dám .”

      “Đồ lưu manh!”

      “Được, vậy lại liền hôn em.”

      “...”

      nghẹn lời, đôi mắt vẫn cứ trừng to mà nhìn chăm chăm.

      Như vậy là muốn hôn?

      Mộ Dạ Lên kéo sang, trước là hôn xuống môi .

      ...Đồ trứng thối.”

      “Xem ra em còn muốn hôn nữa.” , lại hôn xuống môi lần nữa.

      Nhưng mà....

      Diệp Chanh là muốn khóc rồi, người đàn ông này, đến đây là để làm chuyện khi dễ mình phải ?

      nhìn gương mặt mê hoặc của lấm tấm mồ hôi, gương mặt tuấn tú làm người nghĩ đó là thiên thần, cao ngạo lại bá đạo, nếu là người phụ nữ khác đều cũng ẽ thể cự tuyệt người đàn ông này.

      liếm cánh môi, gương mặt trời sinh kia đẹp như tượng điêu khắc, lười biếng lại say mê, làm trái tim người nhìn nhảy liên hồi thôi.

      lập tức kéo lấy quần áo của , mới làm cho tỉnh lại, lần đầu tiên với để lại bóng ma trong .

      được... đau lắm.”

      Mộ Dạ Lê dụ dỗ “ đau... nhàng....”

      tin đâu, em còn chưa khỏe hẳn, lại vào, nhất định rất đau.”

      cảm thấy mình sắp bị nóng thiêu chết, nhưng nhìn gương mặt ướt át của , rốt cuộc vẫn là nhìn chăm chăm vào thân thể , chưa từ bỏ ý định lại hôn môi lần nữa.

      nghĩ chút, rồi ôm ngủ “Bỏ , ngủ thôi.”

      Bụng của biết điều mà réo lên.

      nhìn chăm chăm vào mặt “Em còn chưa ăn cơm?”

      “Đóng phim đến khuya, nên còn chưa có ăn.”

      Mộ Dạ Lê trừng mắt liếc .

      Ngay cả tự mình chăm sóc bản thân cũng lo.

      liền ôm dậy “, đưa em ra ngoài ăn cái gì đó.”

      Mộ Dạ Lê lôi thẳng ra ngoài.

      cúi đầu nhìn tay nắm tay, trong lòng khỏi nổi lên cảm giác khác lạ, ra ngoài rồi cũng buông ra. Diệp Chanh bị lôi kéo, vài lần muốt rụt tay về, nhưng lại dám, chỉ có thể để yên cho nắm như vậy.

      Trời tối , hai người còn mang kính râm, càng bị người bên ngoài chú ý.

      Nơi này vốn là phim trường, có rất nhiều ngôi sao, đại gia đến gặp minh tinh, đôi khi còn biết được ai với ai, trong lúc nhất thời chỉ nhìn chăm chăm hai ngời, trong lòng suy đoán đây là hai ngôi sao nào a...

      Nhưng bởi vì là buổi tối, mọi người suy đoán hồi lâu, cũng biết được người nào, chỉ là nhìn xuống bàn tay nắm chặt của hai người, chợt cảm thấy họ có lẽ là diễn viên mới nhưng mà nhất định là đôi.

      Hai người tay trong tay bộ đường, càng làm cho mắt người nhìn sáng quắc lên.

      ở nơi đó, làm cho đôi tình nhân bên cạnh ngang qua, đều nhịn được nhìn Mộ Dạ Lê thốt lên “Woa, đẹp trai, nhìn bạn trai người ta kìa...”

      Bạn trai bên cạnh nàng liền hừ cái “Đúng vậy, em cũng nhìn thử xem bạn người ta xinh đẹp đến nhường nào..”

      “Đáng ghét.”

      “Trai xinh đẹp, là xưng đôi a”

      “Nhìn xem thử đó có phải là ngôi sao nào hay , nếu ở đây ngôi sao có đôi có cặp như vậy sao em lại chưa từng đọc thấy tin tức, mà đẹp đôi đến như vậy lại là ngôi sao, khẳng định bị bơi loạn lên mặt báo, sao lại chưa đọc qua được chứ?”

      Diệp Chanh nghe được những lời bàn tán cùng ánh mắt hâm mộ như vậy, trong lòng nhịn được lén nhìn người đàn ông bên cạnh mình, mấy người họ vậy mà đem hai người thành tình nhân á...

      Nhưng mà người đàn ông bên cạnh này, hình như cũng có nổi giận, vẫn cứ như thường nắm lấy tay , nhìn như vô tình, lại càng siết chặt hơn, cho bỏ trốn, bá đạo quay đầu lại, trừng mắt nhìn cái, như vậy là làm người hết được mà.

      Diệp Chanh bị lôi kéo, mở to miệng mà ăn.

      Mộ Dạ Lê nhận ra, này, là mặc kệ là ăn cái gì cũng đều có thể ăn cách ngon lành như vậy, có lẽ giống với nhà giàu, họ ăn cái gì cũng từng chút từng chút làm cho người ta nghĩ rằng đồ ăn trước mặt cảm thấy ngon.

      Lần trước ăn sướng sáo cũng vậy, bây giờ ăn cũng vậy.

      quen nhìn mấy nhà giàu luôn có dáng điệu e dè, miệng ăn từng tí làm cho Mộ Dạ Lê nhất thời thích ứng kịp.

      Chính là thấy nhiều rồi, cũng cảm thấy ăn ít, vốn là ăn chưa no nhưng lại nhịn ăn thêm nữa

      Ngày thường mấy nhà giàu đó, cùng với Diệp Tử, ăn uống cái gì cũng cẩn thận, sợ ăn nhiều chút eo dư ra miếng thịt mỡ, ăn gì cũng cẩn thận cho nên làm người ta cảm thấy ăn cũng ngon miệng.

      Diệp Chanh ăn lại ăn, thấy Mộ Dạ Lê nhìn mình chăm chăm như vậy, lúc này mới nhận ra, hình như mình ăn quá nhiều rồi, dừng lại, nhìn đồ ăn trước mắt “ Haha, cũng ăn

      ăn ngon miệng như vậy so với người lớn là đây còn nhiều hơn.

      trong lòng nhất định cảm thấy như vậy khó coi.

      Lại nhìn người bên cạnh, nhìn chăm chăm , cảm thấy mắt mặt .

      vội “Đến đây, cũng ăn .” rồi cũng nhanh gắp miếng măng đưa cho .

      Mộ Dạ Lê đối với cái lưỡi nho nhnhor trơn bóng của có hưng thú hớn, kì lạ chính là, có chút nào thấy ghê tởm, khó coi, lại cảm thấy ra cái miệng nhắn dính đầy dầu mỡ kia nhất định ăn rất ngon.

      lập tức nhướn người qua, “Được rồi, ăn, nhưng mà muốn em phải đút cho .”

      “A!! làm!”

      cười “Vậy được rồi, để ăn đút cho em cũng được.”

      “Gì cơ?”

      Còn chưa kịp phản ứng cắn lấy miếng măng trực tiếp dán lên môi .

      Măng trong miệng bị dùng đầu lưỡi đẩy mạnh , lập tức miệng làm gì có chút mùi măng, nháy mắt bị mùi vị của lấp đầy.

      mắt lập tức mê ly, mặc cho ở trong miệng làm càng.

      Cảm thấy liền nghe lời như vậy, mới vừa lòng buông môi ra, liếm liếm môi cười cười, “Ừm , ăn rất ngon.”

      Mọi người xunh quanh kia sớm bị đôi này cho ăn kẹo đường.

      Kì lạ là, nhìn người khác ân ái như vậy, có thể có người thấy ghê tởm, cảm thấy thiếu kiềm chế, quá coi trọng nơi chốn, nhưng mà nhìn hai người này... Sao lại hề có chút chán ghét a.

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 107 -108
      Edit: Lựu Đạn

      Diệp Chanh cảm thấy miệng mình bị gặm cho ướt nhẹp, tất cả là mùi vị của , tức giận nhìn cái.

      Nhưng mà lại thấy có khó chịu.

      Chỉ là liếm liếm môi, xấu hổ đỏ mặt, đánh cái.

      Hai người cứ trêu đùa như vậy, ăn xong liền về khách sạn.

      Nhưng mà vừa vào phòng, liền thấy có người đến gõ cửa.

      Nghĩ đến Hà Nhã Huệ khi nãy, Diệp Chanh đẩy Mộ Dạ Lê sang bên, tự mình ra mở cửa.

      Vừa mở cửa ra lại thấy Quân Lương Dạ.

      Quân Lương Dạ do dự hồi lâu mới đến nơi đây.

      vốn nghĩ vào đây ở, cái khách sạn này quá kém, đối với ngôi sao nổi tiếng như thích hợp.

      Nhưng mà nghe Diệp Chanh ở đây, vẫn là nhanh đến đây.

      “Diệp Chanh, ..”

      có việc gì sao?” Nhìn ta, Diệp Chanh cười lạnh xa cách.

      “Diệp Chanh, có việc gì, chính là muốn , nếu có việc gì, có thể với tôi, tất cả mọi người cùng trong đoàn phim, có việc giúp đỡ lẫn nhau, hơn nữa...”

      Lời còn chưa xong, Quân Lương Dạ liền thấy bên trong có trang phục đàn ông , nằm tán loạn giường, mặt có chút biến, chỉ vào bên trong “ Có ai trong phòng à?”

      Diệp Chanh quay đầu lại thấy được quần áo kia, trong lòng thầm mắng Mộ Dạ Lê, là cái người mang phiền phức mà.

      Quay đầu lại như có gì đối diện với Quân Lương Dạ “ Với cũng có liên quan gì, nếu có việc tôi vào trước.”

      “Diệp Chanh...Tôi biết trong cái giới giải trí này, muốn vững phải có hậu thuẫn, nhưng mà cũng thể theo con đường này, ...”

      đợi Quân Lương Dạ hết câu, Diệp Chanh phanh tiếng đóng cửa lại.

      Bên ngoài Quân Lương Dạ tức giận xiết chặt tay “Diệp Chanh hối hận.”

      Diệp Chanh lười quan tâm.

      Ngày hôm sau, Diệp Chanh thức dậy, thấy Mộ Dạ Lê.

      Biết có lẽ làm, Diệp Chanh cũng quản.

      Chỉ là vẫn lưu lại quần áo ở đây, cười cười, cầm quần áo đến phòng giặt đồ.

      Mà lúc ra, liền nhìn thấy Lâm Vũ Oánh là tung tăng chạy về phía mình.

      “Diệp Chanh, tớ nhớ cậu muốn chết !” Lâm Vũ Oánh cười nhào đến.

      Diệp Chanh ai da chút “Được rồi, được rồi, cậu kích động như vậy để làm gì.”

      An Khả Nhi đúng lúc ngang qua “Ai u, lại đến ôm đùi a.”

      Lâm Vũ Oánh bĩu môi với ta “Đó là, tuy được giả quán quân nhưng mà cái đùi này trong người đẹp ảnh là to nhất á .”

      An Khả Nhi bị chọc tức đỏ mặt, Diệp Chanh cùng Lâm Vũ Oánh nghênh ngang mà lướt qua mặt ta thẳng ra ngoài.

      Diệp Chanh hỏi “Cậu đến làm gì?”

      “Ai, tuy là tớ có chút fan, nhưng cũng ai muốn tớ á, tớ nghĩ, mình thích hợp lắc lư trước màn ảnh, bằng đến làm cho cậu .”

      “A?Muốn làm gì chứ?”

      “Cậu bây giờ cũng lớn cũng là ngôi sao, đương nhiên làm trợ lý cho cậu á.”

      “...”

      Hình như chưa còn chưa đủ tư cách có trợ lý đâu.

      Điểm chính à, Lâm Vũ Oánh đường đường là chủ Lâm gia lại nhận làm trợ lý cho , mời nổi đâu.

      “Tớ có tiền.”

      sao, chờ cậu nổi tiếng rồi tính sau.”

      “Mà lỡ như nổi tiếng làm sao?”

      “Sao có thể, cậu thế này mà nổi tiếng, ông trời khó lòng nha, đối với cậu tớ vô cùng có lòng tin, tuyệt đối cậu nổi tiếng.” Lâm Vũ Oánh nhìn với bộ mặt si mê, tin tưởng vô cùng.

      Diệp Chanh chỉ là rất cảm kích chuyện bạn tin tưởng mình, hơn nữa có người mình thích luôn bên cạnh mình ủng hộ, cũng thấy an tâm, vì thế chỉ có thể đồng ý thôi.

      Lâm Vũ Oánh vô cùng vui vẻ, lập tức lấy di động ra cho xem “Tớ tìm fan mạng cho cậu này, cậu xem, bây giờ fanclub nho cho cậu rồi đấy, lần sau cậu hãy đăng kí tài khoản weibo ."

      còn có fanclub à?

      Lâm Vũ Oánh “Cậu cũng là, cũng nhìn đến bình luận mạng về cậu này, từ khi cậu bắt đầu có fan rồi, cậu còn biết.”

      đúng là có xem qua.

      Bởi vì vốn nghĩ mình là diễn viên mới, bây giờ chú ý mấy cái này cũng có tác dụng này.

      Chờ Lâm Vũ Oánh rời , Diệp Chanh mới mở mạng lên xem,

      mạng là từ lúc xuất trước mắt công chúng, liền có người yên lặng ủng hộ .

      Tự nhiên lúc đầu là do quá đẹp, ngay cả giới nữ cũng động lòng điên đảo, làm người khác khó quên.

      Mạng lưới xã hội lớn mạnh, Diệp Chanh cũng biết từ lúc nào, những người ủng hộ tổ chức nhóm fan có tên là Thiên.

      Bởi vì so sánh Diệp Chanh như thiên tiên, cho nên các mới gọi fan là Thiên Tiên

      Mỗi thành viên trong club đều dõi theo từng hướng , bước chân của Diệp Chanh, bọn họ tung lời tuyên dương khắp nơi.

      Chính Diệp Chanh còn biết, bên cạnh mình còn có thành viên fanclub , rảnh rỗi là chụp lén rồi đăng lên mạng.

      Những hình ảnh đó có cái mờ ảo, có cái ràng, chính là từng cái được up lên đều nhận được khen ngợi.

      Bởi vì với mọi góc độ, Diệp Chanh đều có thể là hoàn mỹ, hoàn toàn cần nhờ đến photoshop, đẹp đến nỗi làm người trầm trồ kinh ngạc.

      Lúc này đây đứng chung với Cung Dã cũng lập tức có người chụp ảnh up lên mạng rồi.

      Thành viên Thiên Tiên đều lập tức bình luận tập thể.

      “Tiên nhi nhà chúng ta có phải quá đẹp hay ?”

      “Trời ạ, hoàn toàn chịu hết nổi rồi, ánh mắt kia quá quyến rũ, tôi nhất định bị bẻ cong rồi.”

      “Làm sao bây giờ, muốn làm gì khác, chỉ muốn nhìn ảnh Tiên nhi của chúng ta đến ngốc thôi.”

      “Tiên nhi gầy quá, đau lòng , muốn ăn nhiều chút cơ, tuy là gầy nhưng cũng là xinh đẹp.”

      Diệp Chanh đóng trang mạng lại, lên weibo của mình, nhìn đến, lâu rồi chú ý, lượng fan weibo tăng lên mấy chục vạn.

      nhíu mày nghĩ, chẳng lẽ là do công ty làm ?

      Nhưng mà mấy bảng tin weibo lúc trước của , đều có hơn trăm ngàn commets để lại, làm cho Diệp Chanh nhất thời kinh ngạc cảm thán cực kỳ.

      cũng may mắn, khi sửa lại mấy cái lung tung lộn xộn của nguyên chủ, bằng có lẽ mọi người nghĩ chính là người đơn giản.

      lướt weibo cảm giác có người ở đối diện chụp ảnh mình.

      ngẩng đầu nhìn sang.

      Nhận ra đó là , có lẽ là nhân viên làm việc ở đây, vừa thấy Diệp Chanh nhìn sang, liền ngượng ngùng bỏ di động xuống.

      Diệp Chanh cười cười, “ sao đâu, em vừa chụp cái gì vậy, có thể cho chị xem hay ?”

      bé kia vì cười mà mà ngây ngẩn, biểu tình si ngốc đến gần, “ xin lỗi, em rất thích chị, vừa rồi chị ngồi ở bên kia rất đẹp, cho nên em liền nhịn được mà chụp vài tấm, em đảm bảo có chụp ảnh riêng tư, đều là ít ảnh xinh đẹp thôi.”

      xong, đem ảnh chụp đưa đến trước mặt Diệp Chanh.

      Diệp Chanh nghiêng đầu nhìn, đúng là khá xinh đẹp.

      ngẩng đầu lên nhìn bé, mỉm cười “Khá đẹp đó, lần sau cầm chụp lén, lúc chụp chị tiếng để chị phối hợp cùng em chụp cho đẹp hơn.”

      càng thêm kích động, đôi mắt ngây ngô nhìn gương mặt tinh xảo của Diệp Chanh, khuôn mặt vì hưng phấn mà đỏ bừng cả lên.

      Diệp Chanh cười cười, mặc kệ bé, lập tức cuồng nhiệt với cái điện thoại. “Tiên nhi nhà chúng ta vừa mới chuyện với tôi này, trời ơi, quá đẹp, giọng cũng rất dễ nghe, người lại rất tốt nữa, tôi muốn tan chảy rồi.”
      Nguyên Nguyễn, 1900, levuong2 others thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 109 Đúng Là Khối U Ác Tính Của Giới Giải Trí.

      Những người khác vừa nhìn thấy điều này, lập tức để lại lời bình “Hâm mộ, ghen tị quá, tôi hận, tôi có thể đến đoàn làm phim làm việc , tôi cũng muốn được làm việc bên cạnh Tiên Nhi.”

      được nhúng chàm Tiên Nhi nhà tôi, chỉ cho phéo nhìn chứ cho phép chạm vào, Tiên Nhi nhà ta là thuần khiết.”

      Có người lúc này để lại bình luận bên dưới “Vì lý do nào mà Tiên Nhi xinh đẹp như vậy lại nổi tiếng bằng Diệp Tử?”

      Người ngựa nơi khác phản bác lại “Tiên Nhi là độc nhất vô nhị, nổi tiếng hay cũng thuận theo tự nhiên, tôi thích ấy phải vì ấy có nổi tiếng hay , chính vì ấy quá xinh đẹp, tốt đến như vậy, sống trong vũng bùn nhưng lây nhiễm, về sau có vang danh hay ta vẫn thích ấy, nhưng tôi cũng có lòng hy vọng chỉ mình tôi thích ấy, cần nhiều người tranh giành ấy với tôi, huhuhu.”

      Mọi người lập tức đều cảm thấy rất tán đồng điều này, bọn họ cũng phải là chạy theo ngôi sao nào, chính chỉ xinh đẹp như tiên nữ như vậy, muốn cũng được.

      ……

      Bên này đoàn phim ‘Nhiếp chính vương triều’ liền tung tin tức ra ngoài.

      Tuy rằng khởi quay nhanh chậm, nhưng tuyên truyền cũng kịp bước.

      Diệp Tử ở cùng chỗ với họ, tự nhiên cũng biết được Mộ Dạ Lê tại ở trong căn phòng chật hẹp của Diệp Chanh, ta ở khách sạn cao cấp, mỗi ngày lái xe đến phim trường cũng mất giờ đồng hồ, buổi sáng nằm xe đắp mặt nạ, liền thấy tin tức có ảnh của Diệp Chanh, mà bên dưới, tất cả bình luận đều là khen ngợi.

      “Diệp Chanh xinh đẹp.”

      “Lần đầy nhìn thấy khuôn mặt đẹp đến như vậy.”

      “Chỉ cần nhìn thấy gương mặt này thôi là tôi có thể xem hết bộ phim rồi.”

      Diệp Tử xem thấy mà lồng ngực như thắt lại, tức giận thôi.

      Diệp Chanh đáng chết, cái gì cũng chưa làm mà được người ta khen ngợi đến như vậy.

      Vốn nghĩ cho ta ra mặt, dìm ta trong ‘Nhiếp chính vương triều’ nhưng bây giờ xem ra, khuôn mặt này giấu được rồi.

      “Lâm thư.” ta gọi người quản lý của mình đến, “Đem tin tức này đưa ra ngoài cho tôi.”

      “Ha? Cái gì?”

      Cùng ngày hôm đó, lúc Diệp Tử đến đoàn phim, tin tức được các trang web lớn và tòa soạn giải trí nổi danh V đưa tin.

      Rất nhanh, đoàn làm phim liền có người đọc được tin tức đó.

      “Bình hoa vàng lai lịch mới gia nhập IP ‘Nhiếp chình vương triều’, đặt ảnh đế cùng ảnh hậu vào mắt.”

      “Chỉ có khuôn mặt, có thực lực diễn xuất, lần đầu diễn xuất vậy mà liền dẫm lên đầu ảnh hậu? Kim chủ sau lưng rốt cuộc là ai?”

      “Bình hoa Diệp Chanh làm cách nào chen chân vào ‘Nhiếp chính vương triều’ chân dẫm bẹp quán quân ‘Người đẹp ảnh’, chen người vào Giải Trí Cổ Bổn, đoán rằng kim chủ sau lưng rất kinh người.”

      Lúc Diệp Chanh vào, liếc mắt nhìn cũng nhận ra ánh mắt mọi người nhìn mình có chút thích hợp.

      Lâm Vũ Oánh cũng ở bên cạnh, kì lạ nhìn họ.

      “Bọn họ làm sao vậy, sap nhìn chúng ta như vậy?”

      Ánh mắt kia dò đoán cùng khinh thường, nhìm chăm chăm làm người ta khó chịu.

      Diệp Chanh nhìn bên kia.

      Lâm Vũ Oánh cảm thấy điều gì, nhanh mở di dộng ra lướt đọc tin tức.

      Vừa nhìn thấy đầu liền bốc khói.

      phải chứ. Những người này sao có thể thông báo như vậy chứ.”

      Diệp Chanh cúi đàu xem.

      Ý tứ đó rất ràng, chính là Diệp Chanh ràng cái gì cũng , diễn xuất có, chỉ là gương mặt bình hoa, biết có quan hệ với ai, vạy mà lại có thể vào đoàn phim ‘nhiếp chính vương triều’ còn có ký hợp đồng cùng Cổ Bổn, tài nguyên lập tức chạy vào, đối với những nghệ sĩ khác của Cổ Bổn công bằng, Cổ Bổn vốn kí hợp đồng với người mới ra mắt, vậy mà lại ký với , điều này có thể cho thấy thế lực sau lưng Diệp Chanh vô cùng mạnh, nghiễm nhiên trở thành Lại Nghiên Nghiên thứ hai trong giới giải trí.

      Lại Nghiên Nghiên được mệnh danh là vua của các bộ phim bom tấn, diễn xuất bị chê bai nhiều năm, nhưng mà vẫn đứng vững ngã, mỗi lần biễu diễn, rất nhiều thiên vương thiên hậu, cấp minh tinh điện ảnh cũng phải hạ mình xuống làm lá xanh cho , nhưng nhiều năm như vậy, bình hoa ít tài nguyên lại nâng nổi bạo hồng (nổi tiếng) từ đây theo cách của giới giải trí, có Lại Nghiên Nghiên, còn biết xấu hổ tự nhận mình là bà hoàng bom tấn à?


      Chương 110 Truyền Thông Chuyện Biết Ngại Ngùng

      Đây chính là châm ngòi nổ đên giải trí Cổ Bổn, muốn để người Cổ Bổn đấu với Diệp Chanh, cũng trực tiếp nghi ngờ việc tuyển diễn viên của ‘Nhiếp chính vương triều’ Lưu Kỳ Uy kỳ quái thế nào lại chọn người như vậy, rốt cuộc mối quan hệ sau lưng là gì?

      Cũng có người thẳng, muốn nhìn xem có thân phận gì.

      Diệp Chanh hừ tiếng, thèm để ý, người khác muốn cứ , còn làm chuyện của mình.

      Nhưng mà, Thành viên Thiên Đoàn lại tức giận thôi, trực tiếp càng quét mạng, đem từng trang web, từng nơi đăng tin ra mắng thảy lần.

      Truyền thông V vẫn chưa lên tiếng đáp trả, bị mắng phủ đầu.

      Chỉ có thể nhìn người người vì Diệp Chanh mà nơi nơi đều bình luận mắng chửi mình.

      “Mấy người dựa vào cái gì mà nghi ngờ Tiên Nhi nhà chúng tôi, Tiên Nhi nhà chúng tôi lớn lên xinh đẹp như vậy, cho nên mới được nhìn trúng, Cổ Bổn ký hợp đồng với người xinh đẹp như vậy, lẽ phải ký với mấy người?”

      “Nếu phải chú ý đến Tiên Nhi mới thèm chú ý đến nhiếp chính vương triều gì đâu.”

      “Nhiều nhà truyền thông như vậy trực tiếp muốn quét bay nhà Tiên Nhi của chúng tôi, Tiên Nhi của chúng tôi có đắc tội với vị thần tiên qua đường nào , cũng đúng, Tiên Nhi của chúng tôi xinh đẹp như vậy, có người nhìn thấy chướng mắt là chắc chắn rồi.”

      Truyền thông V bị những điều này làm cho kinh ngạc, vốn cho rằng chỉ là diễn viên mới, hẳn có nhiều người nhận biết, lại nghĩ ra, tin vừa bung có nhiều người ra mặt thay , còn tự xưng là thành viên Thiên Đoàn.

      Diệp Chanh này, xem ra rất có thể lung lạc lòng người đây.

      Truyền thông bị công kích đến sứt đầu mẻ trán, nhưng mà còn xong, Cung Dã nhanh tay tung tin ra trước “Tôi so với Diệp Chanh, thực lực diễn xuất có chút kém hơn, chừng cũng có hậu thuẫn nên mới có thể vào được đoàn phim .”

      Ngay lập tức, giới truyền thông đều sợ ngây người.

      Nhân vật quốc bảo như Cung Dã, tám trăm năm có đăng cái video nào, bỗng nhiên lại đăng Weibo, vậy mà lại vì Diệp Chanh mà lên tiếng.

      Mà lúc này, Hà Nhã Huệ của giải trí Cổ Bổn cũng đăng video.

      “Diệp Chanh là do tôi nhìn trúng, với giải trí Cổ Bổn hề có quan hệ gì, tư chất của ấy tôi rất thích, nếu nổi tiếng tôi livestream đập đầu vào tường, nếu gây cho Cổ Bổn bất luận tổn thất nào, cũng do cá nhân tôi chịu trách nhiệm, nếu phải, giới truyền thông cũng đừng mưu toan gây xích mích nội bộ Cổ Bổn như vậy, tài nguyên của Cổ Bổn rất nhiều, tài nguyên này đưa cho Diệp Chanh nếu như thiên vị cho ấy, cũng quá xem thường giải trí Cổ Bổn rồi.”

      Giới truyền thông vừa nhìn thấy, lại càng kinh ngạc, người quản lý số cổ bổn lên tiếng, Diệp Chanh nhất định nổi tiếng.

      Bạn bè mạng nhìn thấy cấm bật ngón tay cái lên, khổ hổ danh người quản lý số Cổ Bổn, chuyện tự tin là đủ.

      Mà cũng trong lúc đó, Lưu Kỳ UY noi sgif khác chỉ trực tiếp đăng chuyện bên lề…

      Trong đó chính là đoạn video mà Diệp Chanh cùng Cung Dã phối diễn.

      Diệp Chanh trong bộ y phục màu hồng, màn ảnh dã đến chói mắt, trong nháy mắt, rất nhiều bạn bè mạng lại bị hấp dẫn, xem đoạn ngắn video kia xong coi như là bùng nổ, nhưng lại làm cho người dễ dàng bị ấn tượng khắc sâu vào, vì tạo hình kia của Diệp Chanh, chấn động.
      Ljpark2504, Nguyên Nguyễn, levuong3 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Diệp tử ah. còn non lắm!
      Vân_08 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :