Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Vợ Xinh Đẹp Bí : Ông Xã Cưng Chiều Đầu Quả Tim

      Tác giả: Mộc Y Y

      Tình trạng: hoàn thành

      Thể loại:Ngôn, đại, HE, Xuyên, hào môn thế gia

      Nguồn: wikidich

      [​IMG] Facebook

      ( Văn chuyên sủng )

      “Chơi xong lại muốn chạy?”

      Đường đường đặc công cấp cao số , cứ vậy mà xuyên qua làm vợ bé còn chưa , vậy mà còn muốn hầu hạ cái lão chồng tính tình cổ quái, tình bất định thối này nữa chứ, có vẻ Diệp Ninh cảm thấy đau tim rồi.

      Nghe đối với vợ quê mùa nửa đường chui ra kia Mộc Dạ Lê rất, rất là ghét vô cùng...

      Nhưng mà… …là... như vậy, cái .. nó là như vầy……

      “Tiên sinh, phu nhân ở bên ngoài đánh nhau với người ta.”

      “Còn mau kêu bác sĩ kiểm tra xem ấy có bị thương ở đâu .”

      “Tiên sinh, phu nhân đem vị tiểu thư cách vách đánh sưng cả miệng lên rồi.”

      “Các cậu làm gì mà để cho ấy tự mình ra tay?”

      “Tiên sinh, phu nhân có nhiều chuyện muốn cùng ông nên bỏ nhà rồi.”

      “Bắt ấy về cho tôi…… mà thôi, được, các người làm ấy sợ, tự tôi ra tay!”

      Last edited: 8/3/19
      Hằng Lê, Tịch Tĩnh, Chris_Luu8 others thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 1: Xuyên qua thành Diệp Chanh

      Lời tựa:
      Nếu có gặp được người , ta trôi dạt về đâu ——
      “Con khốn, chết càng tốt, dám dùng cách hạ tiện đó , cho Dạ Lê của chúng ta dùng thuốc, như vậy mà cũng đòi xứng với Dạ Lê sao?.” Diệp Ninh mơ mơ màng màng, nghe thấy lời người .

      Lúc mở mắt ra ……

      “Phu nhân, rốt cuộc chủ tỉnh lại rồi.”

      “Đây là nơi nào?” Diệp Ninh nhìn nơi xa lạ này, khóe mày xinh đẹp nhíu lại.

      “Ôi, Phu nhân ơi, ấy làm sao thế?”

      Diệp Ninh hơi nâng thân dưới, cảm giác xé nát đau đớn, nhịn được than tiếng.

      Tiếp đó, đoạn kí ức thuộc về mình, lập tức mạnh mẽ tuôn tràn vào đại não của .

      Diệp Chanh, 21 tuổi, cũng khác tên là mấy, nhưng mà đúng ra là hai người hoàn toàn trái ngược nhau.

      Ngày đầu khi Diệp Chanh gả , gả cho người nên , ông vua của bóng tối danh gọi Mộ Dạ Lê, do bị gia đình bức bách, Mộ Dạ Lê mới đành phải chịu cưới nhóc thôn dã Diệp Chanh, mà cũng vì vô cùng chướng mắt vợ mới cưới của mình, cho nên đêm tân hôn ta cũng buồn ngó nhìn dâu, liền bỏ nhà .

      Nhưng mà trong lúc xúc động nhất thời, Diệp Chanh giả vờ ốm nặng lừa ta trở về.

      Còn cố ý thêm chút”gia vị” trong đồ ăn của . Cưỡng ép lăn giường thực nghĩa vụ vợ chồng.

      Ai biết, thuốc quá liều, lại thêm sức ta quá mạnh mẽ , nguyên chủ thân thể lại quá yếu, lập tức liền…… đời nhà ma.

      Cho nên mới có Diệp Ninh bây giờ, ngang nhiên chiếm lấy thân thể này mà tỉnh lại.

      Diệp Ninh khỏi nhíu mày, chuyện này rốt cuộc là sao đây???

      Lập tức nhảy xuống giường, chợt nhận thấy thân dưới đau đớn lạ thường.

      Buồn cười á, còn nghĩ bản thân là đặc công quốc tế trong tổ chức GT chắc? Người tuổi nhất nhưng thân phận cao nhất, người người điều gọi là nữ đặc công bá nhất chắc? Từ lúc xuất đạo đến giờ, trừ bỏ nhiệm vụ lần này cẩn thận bị nước cuốn đời nhà ma ra sáu năm trước vẫn là thánh bất bại rớt cái lông nổi tiếng thế giới chả đùa, vậy mà bây giờ lại phải chịu đựng cái cảm giác đau đớn như xé nát thân thể này ra, …. xấu hổ chết người .

      cảm thấy thà chết thêm lần nữa cho rồi, quá mất mặt mà.

      “Tiên sinh đến rồi, còn muốn đâu nữa?.” Người làm cuống cả lên

      Diệp Ninh nghe vậy quay đầu lại.

      Chỉ thấy cái người đàn ông ướt nước kia mang vẻ mặt trầm từ trong phòng tắm ra.

      Nửa người dưới chỉ quấn cái khăn tắm, dáng người chê được, da thịt mật nâu đẹp mắt, cơ bắp dáng người tam giác hoàn hảo, phía dưới đường nhân ngư nữa lộ nữa kín, phô hết cả vẻ gợi cảm của ta ra~~

      Cái mặt đẹp như tạc kia, hoàn mỹ như vậy, vậy mà giờ đây lại lạnh như nước đá, đáy mắt đẹp như thần kia lộ ra lạnh lẽo sâu thẩm.

      Đôi mắt vốn dào hoa kia , lúc này lại nhìn Diệp Ninh chằm chằm đầy hung ác, mặt đẹp mang gươm đao, kèm theo tức giận, nhếch miêng, nhìn đầy khinh thường chán ghét.

      Diệp Nịnh lập tức bị lạnh lẽo ập tới, toàn thân đầy run rẩy.

      Nhưng mà, cũng trách được nguyên thân này lại động lòng với ta….

      câu thôi ”Quá soái”~~~

      Dù cho từng đây đó khắp thế giới, gặp qua rất nhiều người đẹp trai chăng nữa, cơ mà cũng thể đẹp bằng cái tên Mộ Dạ Lê này được.

      Khó trách, Diệp Ninh kích động như vậy, tình nguyện dùng cách này, cũng muốn đem ta quăng lên giường.

      Nhưng mà, bây giờ tốt rồi, nguyên chủ hại chết rồi…

      Mộ Dạ Lê bước đến, vươn tay to ra trực tiếp tóm lấy cổ áo Diệp Ninh, sau đó trong lúc Diệp Ninh chưa phản ứng kịp bị quăng lên giường…

      Tác Giả: Truyện mới được tung ra, chỉ sủng, sủng và sủng, nữ chính đẹp như thiên tiên, thích đừng quên ghé thăm kệ sách của ta nhen..
      Last edited: 8/3/19
      Chris_Luu, pe moon, Tôm Thỏ5 others thích bài này.

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 2​
      Xấu hổ quá , Diệp Ninh thế mà lại quên phản kháng, cảm thấy bản thân mình nhất thời bị làm cho kinh ngạc mà, cho nên mới có điều sơ sẩy, bằng , muốn chết à, sao có thể đấu được với , người mang danh mặt S.

      Vú già theo đến Mộ gia đứng bên hoảng sợ, ở phía sau chủ mình sợ hãi kêu lên:

      “A…… Cậu Chủ, xin hãy tha cho chủ chúng tôi , ấy biết sai rồi……”

      Bởi vì vú già nhìn Diệp Ninh lớn lên nên cũng vì mà rầu thúi ruột” Cậu chủ, hai nhà chúng tôi chính là hiểu chuyện, ấy cũng vì muốn cùng cậu kéo gần mối quan hệ ,xin cậu hãy tha cho ấy."

      Bởi vì là người của , nên lời có trọng lượng.

      Với kí ức trước đây, khi mà còn hôn mê, bà chủ Mộ gia cũng từng tới mắng chửi , cái gì mà có giáo dưỡng, con khốn, dám dùng thủ đoạn bẩn thỉu này, hổ là đứa con rơi rớt do Diệp gia sinh ra, lên nỗi mặt bàn, trách Dạ Lê coi thường.

      ra Diệp Ninh nghĩ lại, cũng đúng, cách làm này quá là bẩn thỉu, cũng hiểu được rốt cuộc bản thể này suy nghĩ thế nào nữa.

      Chỉ là, bản thể này vốn là con riêng Diệp gia, cha , Diệp Vinh Quang luôn muốn có đứa con trai, liền tùy tiện tìm phụ nữ nông thôn sinh con cho mình, kết quả lại sinh ra con ., thế là cái lão cha cặn bã kia liền chuồn mất dép biệt tích, làm cho từ lưu lạc nơi hẻo lánh đó, mười ba tuổi mới được mang về, đúng là cái con nhóc hoang dã khó mà leo lên được mặt bàn, có thể gả cho Mộ Dạ Lê cũng bới vì hai nhà Mộ Diệp qua lại rất nhiều năm.

      Mộ Dạ Lê bắn sang ánh mắt lạnh lẽo, môi mỏng khẽ nhếch, “Cút.”

      Người trong phòng lập tức chấn động, trực tiếp bị dọa chạy ra ngoài.

      Đến lượt Diệp Ninh nằm phía dưới……

      Tay của vẫn giữ lấy cổ của .

      dám dùng thuốc với tôi? Diệp Ninh thử xem, muốn chết kiểu nào?”

      Hung dữ quá!

      Đẹp trai ích gì, hư thối như vậy, phí công Diệp Ninh đối với ta dạ chung tình.

      cái gì mà hạ thuốc chứ? Mộ Dạ Lê, nếu em nhớ lầm, chúng ta là vợ chồng, cái đó là nghĩa vụ phải làm, em sao có thể xem là hạ thuốc chứ…… Em cho nhiều lắm là…… Cho là vợ chồng chúng ta tăng thêm thú vui trong phòng thôi à……”

      Diệp Nịnh có chút chột dạ, bởi vì là nguyên chủ cuối cùng là muốn nhân lần này mà trói ta lại.

      Nhưng mà lời của làm cho cái bản mặt nam thần u ám này lộ đầy sửng sốt

      Cái này, sao lại giống trước chứ?

      Khi mà nhìn thấy , ngay cả lời cũng ra lời, chỉ là bộ hoa si, tựa hồ giống như thèm chảy cả dãi, ánh mắt tham lam mời gọi kia làm người ta vô cùng chán ghét, nhưng ngay lúc này đây lại dám nhìn thẳng vào mắt , thôi, mà ra

      Cái gì mà thú vui trong phòng chứ!

      “Tôi phải có nghĩa vụ đối với sao?” nhìn chằm chằm vào mắt , này hề trang điểm, khuôn mặt cũng phải quá khó coi, chỉ là lúc nào cũng mặc người mấy bộ quần áo quê mùa, lại càng làm người ta thêm chướng mắt.

      Vậy mà ngay lúc này, nhìn thẳng vào mắt , lại cảm thấy đôi mắt trong sáng, lung linh như ngôi sao , dễ dàng mà cuốn lấy tâm tư của người khác

      Chắc chắn là thuốc chưa tan hết !

      Nghĩ đến đây, lại nhìn vào mắt , càng thêm ghét, càng thêm tức giận. đáng chết, to gan lớn mật

      “Thú vui trong phòng? Tôi đây bây giờ cho thấy, thú vui cuả tôi là cái gì.” Tay Mộ Dạ Lê lần nữa lại áp tới.

      Diệp Nịnh nào lại cho có cơ hội làm thế với mình chứ!

      Nhưng mà vừa động, liền nhận ra đối với thân thể này giống nhau mà, quá yếu ớt , hơn nữa lại bị cái tên đàn ông này lăn qua lộn lại giờ cả người điều bủn rủn, thể nào dùng sức quá lớn được.

      ( 9: huhuhuhu~~~ mất mặt, mất mặt quá thôi …)
      :yoyo60:
      Last edited: 21/8/18

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @Lựu đạn : chuong nua di nang, truyen hay qua. Nang chinh sua lai dau cau va khoang cách các đoan cho dễ đọc
      Vân_08 thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 3: phải là em rồi nha?
      “Mộ Dạ Lê, có cần hẹp hòi thế , còn phải là chỉ làm chút thế thôi liền muốn giết người diệt khẩu hả, hung dữ như vậy, sao nào hông lẽ đêm qua là lần đầu tiên à? Đừng là lần đầu của bị tôi cướp mất nên thẹn quá hóa giận nhé?”

      Cái gì?

      Cái này!

      Đúng là đêm qua là lần đầu của .

      Bởi vì có cảm giác với phụ nữ, nhìn đến phụ nữ chút là lại tràn đày chán ghét, lại có tính sạch đến nghiêm trọng, đặc biệt là ghét cay, ghét đắng những gương mặt trang điểm lòe loẹt, lại còn thêm mùi nước hoa nồng nặc người của họ là rất khó ngửi.

      Những lời này thế mà lại từ cái miệng đáng ghét của nàng này tuôn ra.

      nàng này rôt cuộc muốn chơi trò gì?

      Trước đó mấy ngày, sau kết hôn đối với là hết sức lấy lòng, cơ hồ vô cùng hèn mọn, ti tiện, nhưng mà chính là như vậy nên lại càng ghét thêm.

      lia ánh mắt hung hãn nhìn chăm chăm vào đôi mắt lấp lánh như ánh sao kia của , trong đôi mắt kia lại lóe sáng như mắt mèo, mang theo vài phần nghịch ngợm, lúc nhìn lại càng toát ra tinh nghịch mờ nhạt.

      “Sao nào, kịch trước thành bây giờ lại thay kịch mới diễn với tôi, đúng ?” Mộ Dạ Lê lạnh giọng đến gần, chỉ là lực tay hề giảm chút nào.

      Diệp Ninh suy nghĩ giờ mình mới sống lại vào cái thân thể bé này, nếu lại bị ta lăn thêm vài lần, tuyệt đối là mạng này lại có thể gặp lão Diêm vương

      “Ha ha, đối với cái dạng đàn ông mà chả thèm chạm qua phụ nữ như còn cần kịch bản sao, là tự đánh giá mình quá cao rồi đó, buông tôi ra, phải nhìn thấy tôi là kinh tởm sao? ghét mà còn sáp lại gần, đừng có là đêm qua sau khi thỏa mãn liền tôi nha?”

      Diệp Ninh tay đánh chân đá, nhưng sức sao lại ta, cái lão đàn ông cường tráng khỏe mạnh chứ.

      SH.IT.

      Mộ Dạ Lê cũng hiểu mình rốt cuộc bị làm sao, vậy mà có thể bị cái này đốt lên ngọn lữa le lói ỉ sâu tận trong người.

      Diệp Ninh cũng lập tức cảm thấy thích hợp, lại thấy cái lão đàn ông này vẻ mặt thay đổi liên tục thể nhận ra điều gì.

      Chết rồi, chết rồi , mà được, thể chết được.

      Diệp Ninh rên rỉ trong lòng, ngay thời khắc nguy hiểm này, chả rảnh đâu mà lo cái khác, dù sao cũng lớn mật đến dạng này, thêm chút nữa có làm sao, liền đưa tay ra, kéo lấy cổ xuống, nhìn ta cũng ngon miệng, bèn hôn cái.

      chàng kinh ngạc đến ngây cả người đôi mắt đen thẩm trong nhất thời sa vào sương mù.

      Trước khi xuyên qua, Diệp Ninh ngay cả nắm tay con trai còn chưa có chi đến hôn môi. Cái môi ngây ngô cứ vậy mà cường bạo môi Mộ Dạ Lê.

      nàng này, rốt cuộc là làm gì!

      Mộ Dạ Lê là muốn nổi điên rồi~~~


      Chương 4 Mở cửa vào, vậy mà lại thấy hai người họ ôm nhau

      Cứ vậy mà bị động, vậy mà bị con nhóc cưỡng hôn.

      liền xoay người, lập tức đảo khách thành chủ, đè ở bên dưới.

      Diệp Ninh cảm thấy ổn.

      Tên đàn ông này, phải rất ghét mình sao, cớ gì còn làm như thế này….

      muốn nhanh chóng chạy trốn khỏi đây.

      Nhưng mà ta nào cho phép.

      ngụm ngậm lấy, đem trốn kéo về, lần này lại triền miên dứt.

      Người đàn ông này, là lần đầu tiên sao? rất nghi ngờ , bởi vì cái hôn đầy khiêu khích kia, giống như là châm đốt lữa người ngày càng nóng lên.

      Chẳng lẽ, Diệp Ninh dùng thuốc thất bại nên thuốc lại ngược về bản thân mình?

      Hay là do Mộ Dạ Lê quá cuốn hút làm người khác bị mê hoặc….

      Lúc này……

      Người làm bên ngoài nghe động bên trong, càng thêm sợ hãi.

      Lập tức phá cửa mà vào, Từ Nhung hét to” Cậu chủ, xin cậu tha cho chủ nhà tôi , ấy gả cho cậu nữa, tôi lập tức mang chủ về nhà còn được sao?”

      Nhưng mà……

      Đây là cái gì đây?

      Bên trong, Mộ Dạ Lê cùng Diệp Nịnh, hự... như mọi người nghĩ là đánh nhau túi bụi, mà là cùng nhau lăn túi bụi có... -_-

      Hơn nữa nhìn cái bộ kia, giống như, hai người giống như là……hông có mặc cái gì phải....

      Người làm lập tức bị dọa hư cả người...Bên ngoài cửa nghe thấy, giống như pháo nổ, đạn bay tứ phía, lại nghĩ ra, sau khi đạp cửa vào, lại thấy được hình ảnh đầy hương diễm~~

      Bên trong hai người khó kiềm chế kia bây giờ mới có phản ứng lại.

      Mộ Dạ Lê ngẩn người, người lữa nóng chưa tan, quay đầu lại, sắc mặt mười phần khó chịu, bây giờ thế mà có cảm giác cực kì ghét mấy người quấy rối này, nếu vừa rồi có ai đến đem con hoang dã này lần nữa đè xuống hung hăng hôn lấy để ta thể xằng xiên được nữa.

      Diệp Ninh nhanh chóng ở phía dưới bò ra, động cái, liền nhớ ra quần áo người sớm bị xé nát, nhanh chóng kéo chăn, đem che đậy bản thân tốt.

      “Cái đó…… Cậu chủ, phu nhân người nhà họ Diệp đến rồi.” Người làm nhanh chóng chạy đên giải thích.

      “Cút!” Lúc này đây, Mộ Dạ Lê tức giận đến cùng cực rồi, chỉ muốn mắng người.

      Người làm thấy vậy, nhanh như chớp, chạy ngay ra ngoài.

      Mà trong phòng, chỉ còn lại Mộ Dạ Lê nhìn chăm chăm Diệp Ninh quấn chặt chăn bao bọc thân thể ở giường.

      Liền ngay, chợt nhớ đến vừa nãy thiếu chút nữa mình lại đè con đáng ghét này lăn lộn lần nữa.

      Mặt đẹp tối sầm, liền hung hăng liếc cái rồi xoay người vào phòng tắm.

      Thuốc nhất định là còn chưa hết , mình chỉ cần tắm nước lạnh là xong, cái con nhóc đáng chết này, rốt cuộc là dùng bao nhiêu thuốc đây?

      lát sau.

      Kẻ dưới báo lên, Mộ phu nhân bốc hỏa, muốn Diệp Ninh nhanh chóng xuống dưới.

      Diệp Ninh hỏi, “Vội vã như vậy muốn tôi xuống làm cái gì?”

      Người làm có chút chột dạ, bộ dáng khó xử.

      ”Mau .“ Ánh mắt Diệp Ninh lạnh lùng quét

      Giống như là thể nào như vậy, nhưng người làm cảm thấy chấn kinh, tự chủ được, thuật lại tình hình lúc này.“Phu nhân mời Diệp phu nhân cùng cả Diệp Tử tới, là muốn…… muốn để bọn họ mang về nhà.”

      Ha hả……
      Chương 5: hai nhà họ sao lại thay đổi đến vậy?

      Mộ phu nhân đây là điên tiết chuyện lúc tối của Diệp Ninh, muốn Diệp gia đến mang trả về.

      Diệp Nịnh cười lạnh, “Muốn cũng phải đợi tôi chải đầu rửa mặt cái .”

      Người làm vội lui ra ngoài chờ đợi.

      Diệp Nịnh nhanh chóng tắm rửa, nhưng nhìn đến tủ quần áo lại gặp trận choáng váng.

      Cái Diệp Ninh này, thường ngày mặc quần áo kiểu gì đây biết.

      phải váy ren tha thướt, cũng hơn nữa là quần áo rườm rà hoa lá hẹ mang theo hơi thở quê cha đất tổ.

      Nghĩ đến, đây đúng là phong cách của nữ chủ, trước 13 tuổi, sinh ra và lớn lên nơi vùng quê hẻo lánh, sau đó mới được đưa về Diệp gia, còn chưa kịp thích ứng với cuộc sống thị thành, thẩm mỹ còn mang theo hơi hướm nông quê, cách chuyện, suy nghĩ, tư duy cũng theo kịp, cho nên trang điểm theo phong cách quê mùa, mặt dặm cả lớp phấn, lông mi dày dặt, quần áo tím xanh, mười phần quê mùa, cũng khó trách Mộ Dạ Lê lại chán ghét thèm nhìn mặt ấy đến vậy, phải dùng đến cả thuốc mới trói ta lên giường được.

      Chỉ có thể , Diệp đây thẩm mỹ làm người ta muốn khóc mà.

      Lúc này, Từ Nhung mang quần áo đến giúp thay, “ hai, quần áo của đây.”

      Diệp Nịnh quay đầu nhìn lại, lập tức muốn mù mắt chó.

      Đây là quần áo kiểu gì đây, nhìn cứ như mấy em trong hộp đêm ( -_-“)

      “Vú ơi, có thể đổi ?”

      Từ Nhung kinh ngạc nhìn , “ hai, cái này phải cầu sao, là mới đến vài hôm, muốn long trọng chút, hơn nữa tại cũng là người có thân phận, thể làm cho cậu hai mất mặt .”

      Diệp Nịnh đỡ trán, “Được rồi, được rồi, cần, để tôi tự chọn.”

      vất vả lắm mới tìm được trong đống quần áo hỗn độn đấy cái váy màu trắng xem ra cũng khá giống với váy của mình trước đây, nhận lấy phấn trang điểm từ tay Từ Nhung, ngược lại chỉ bôi ít kem dưỡng da, tô chút son môi, khẽ vuốt mi chút thế là xong.

      Từ Nhung giật mình nhìn chủ của mình lúc này, “ hai, đây là áo ngủ mà”

      Áo ngủ?

      Áo ngủ áo ngủ……

      Từ Nhung nhìn Diệp Ninh, nhìn kỹ, khuôn mặt nhắn trong suốt, tròng mắt đen trắng rỏ ràng, môi xinh hồng đầy đặn, bộ dáng mang theo vài phần kiêu ngạo, vài phần sắc bén, quay đầu lại mĩm cười xinh đẹp, tim đập thình thịch, ngay cả phái nữ cũng động lòng.

      Đây là hai nhà mình sao, giống như thay đổi như thế nào đó?

      Mà Diệp Ninh, quay đầu lại vẫy vẫy tóc dài, nhàn nhạt , “ thôi.”

      trước ra cửa, Từ Nhung cả nữa ngày sau, chợt tỉnh vội chạy theo.

      Nhà họ ở là nhà cũ xa hoa của Mộ gia, lối kiến trúc cổ xưa, khí ảm đạm, khắp nơi là hoa văn phức tạp làm nỗi bật lên gia tộc hùng mạnh nhất lại càng làm tôn lên bầu khí đầy áp lực, cao cao tại thượng, nhưng lại thiếu phần nhân tính.

      Nguyên chủ Diệp Ninh, đúng là hiểu chuyện, xuống tay cũng nhìn nơi chốn, trước mặt cái gia tộc hàng đầu với bao nhiêu kẻ ở người làm mà lại dám gây ra chuyện tày trời như vậy. Với cái thông minh như thế này, còn sống đến 21 tuổi mà bị cái vị đại tiểu thư Diệp gia kia chỉnh chết, là quá may mắn rồi.

      Ra khỏi phòng tắm, Mộ Dạ Lê cũng thay bộ quần áo chỉnh tề, toàn thân màu đen càng tôn lên khí chất của , cả người nhìn cứ như sát thủ trong bóng đêm, dung hòa cùng hơi thở cường đại mà u ám.

      Mà Mộ Dạ Lê, ra khỏi phòng liền liếc mắt nhìn Diệp Ninh cái.

      thân ảnh mộc mạt màu trắng đập vào mắt, lại làm cho người khác cảm giác đầy kinh diễm.
      Last edited: 21/8/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :