1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ xấu thành vợ hiền - Thiển Toái Hoa (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25: Thẳng thắn và suy đoán

      "Tìm thời gian ăn bữa cơm cùng với cha mẹ Hoàng, thời gian, địa điểm con quyết định. Được rồi, chúng ta ra ăn cơm thôi, nên để cho mẹ chờ quá lâu." Lâm Vĩnh Mặc đứng lên rồi , công việc cũng xê xích gì nhiều. Cha Lâm lúc này cũng đói bụng, dẫn đầu ra khỏi thư phòng.

      Lâm Vĩnh Văn vỗ vai của Lâm Vĩnh Mặc, vui mừng : "Vĩnh Mặc, chúc mừng em. Đây là ba đồng ý hôn của em rồi đó."

      "Ừ, cám ơn trai."

      " cảm thấy đây là chuyện tốt, sau này nha đầu Hân Nguyệt kia thành người Lâm gia chúng ra, cũng cần phải ngày ngày chạy tới trước mặt tiểu tử Hoàng Tân Duy kia thúc gịuc bản thiết kế. Cũng cần mỗi lần đều phải thể vẻ mặt, ha ha....." Lâm Vĩnh Văn đắc ý cười to, vừa đúng lên cũng ra thư phòng, để lại Lâm Vĩnh Mặc bất đắc dĩ dở khóc dở cười.

      Hoàng Hân Nguyệt chuyện phiếm với Lâm Hựu, hai người giống như càng càng kịch liệt, thỉnh thoảng còn phát ra mấy tiếng cười to.

      Lúc Lâm Vĩnh Mặc tiến vào, nhìn thấy chính là tình cảnh như vậy, hai người lớn ngồi ở sàn nhà cười ha ha. Mà gia gia của , lão thái gia cười híp mắt nhìn bọn họ, thấy vào, vội vàng nhắm mắt lại. Lâm Vĩnh Mặc bật cười lắc đầu cái, cũng vạch trần ông.

      "Tiểu Hựu, ông nội, mọi người xuống ăn cơm thôi." nhanh , đừng chiếm dụng thời gian chung đụng của chú với vợ chú. Hoàng Hân Nguyệt tức giận liếc cái. Lâm Hựu lôi kéo tay Hoàng Hân Nguyệt, ngẩng đầu lên cười nhìn Lâm Vĩnh Mặc, : "Chú hai, dì Hân Nguyệt chuyện về chú, chú cứ ăn cơm trước , dì......" Lâm Hựu quay đầu lại, : "Chúng ta tiếp tục ."

      Đối với Lâm Vĩnh Mặc nghiến răng, Hoàng Hân Nguyệt chỉ thầm cười trộm lâu. Mãi cho đến mấy năm sau, Hoàng Hân Nguyệt chỉ cần nhớ tới bộ dáng ngày hôm nay của Lâm Vĩnh Mặc, cười nhặt được miệng.

      "A...Ngủ giấc, ông già này đói rồi, ah....." Lâm lão thái gia dụi dụi con mắt, vừa nhìn vừa ngáp, nhìn Lâm Vĩnh Mặc : "Tiểu Mặc, cháu cũng ở đây hả. A, cháu dâu cũng tỉnh rồi? Vậy chúng ta xuống ăn cơm thôi."

      Lâm Hựu vội vàng chạy tới đỡ Lâm lão thái dậy, Lâm Vĩnh Mặc cũng tiến lên muốn đỡ ông, ông khoát tay áo cái, chỉ chỉ Hoàng Hân Nguyệt đứng ngơ ngác : "Cháu chú ý cháu dâu, chúng ta xuống trước."

      Đợi đến Lâm lão thái rất xa, Hoàng Hân Nguyệt mới khe khẽ hô: "Gia gia...."

      Lâm Vĩnh Mặc sờ sờ tóc của , đỡ đứng lên từ sàn nhà, quan tâm : "Yên tâm , ông nội còn ở đây."

      Hoàng Hân Nguyệt nghe lời của Lâm Vĩnh Mặc, lập tức vành mắt hồng hồng. Đúng vậy, ông nội vẫn còn sống khỏe, có bởi vì Lâm Vĩnh Mặc rời mà bị đả kích, thoáng cái xa. Đợi chút, hình như có gì đó đúng….

      Hoàng Hân Nguyệt nghi ngờ nhìn Lâm Vĩnh Mặc, Lâm Vĩnh Mặc sờ tóc , lời , ánh mắt dịu dàng nhìn .

      "Hân Nguyệt, biết tại sao chúng ta lại có thể sống lại lần nữa, nhưng mà.... ...”Lâm Vĩnh Mặc ôm chặt Hoàng Hân Nguyệt vào ngực, giống như muốn khắc vào tính mạng của mình.

      "Nhưng mà vĩnh viễn cũng muốn trả qua cái loại sinh ly tử biệt đó nữa, cũng muốn phải nhìn em … nữa..." Lâm Vĩnh Mặc hít hơi sâu, nhưng là trong lời đứt quãng của , Hoàng Hân Nguyệt biết được, khi cơ thể của dừng lại, tay chân nhất thời thay đổi lạnh lẽo.

      Nếu phải là Lâm Vĩnh Mặc rời , cũng giết con tiện nhân Vương Tiếu Vân kia, cũng tự sát. Nhưng mà, hề biết rằng Lâm Vĩnh Mặc lại biết điều đó, ấy cư nhiên lại biết, như vậy......

      "Hân Nguyệt, đoạn thời gian đó…. luôn luôn ở bên cạnh em. Chuyện tiếp theo giao cho , có thể ?" Lâm Vĩnh Mặc rất sợ Hoàng Hân Nguyệt chọn giống như kiếp trước, cũng chịu nổi nữa, cái loại tình cảnh đó, kể từ khi trùng sinh trở lại, nửa đêm cũng sợ, chân tay lạnh băng, cả người mồ hôi lạnh.

      Hoàng Hân Nguyệt nhất thời hiểu được, ra là Lâm Vĩnh Mặc sợ giống như kiếp trước, lựa chọn cách làm như vậy. Kiếp trước, Lâm Vĩnh Mặc có ở bên người , mới có thể làm như vậy, nhưng mà hôm nay có người bảo vệ bên cạnh , mới ngu như vậy đâu.

      "Vĩnh Mặc, yên tâm. Chỉ cần ở bên cạnh em, em làm như vậy...." Trong đầu Hoàng Hân Nguyệt giống như thoáng qua cái gì, hai tay vòng qua sau lưng Lâm Vĩnh Mặc, sắc mặt tái nhợt, Lâm Vĩnh Mặc vội vàng buông ra, Hoàng Hân Nguyệt dừng chút mới tiếp: "Vĩnh Mặc, kiếp trước bị tai nạn xe cộ, chừng...." Ánh mắt Hoàng Hân Nguyệt tràn đầy sợ hãi nhìn Lâm Vĩnh Mặc giống như lần nữa tử vong cả người run rẩy.

      " phái người điều tra, chuyện bây giờ còn chưa có xảy ra, đừng lo lắng quá." Lâm Vĩnh Mặc ôm bả vai của , an ủi. Hoàng Hân Nguyệt nghe như vậy cũng chỉ gật đầu cái, trong lòng cũng dễ chịu hơn chút. Nhưng mà, có chút ý tới tình huống, ánh mắt Lâm Vĩnh Mặc tối sầm, sóng lớn trong mắt mãnh liệt như vậy cũng ngăn được.

      Mãi cho đến Ngô Văn lên thúc giục bọn họ xuống lầu ăn cơm, bọn họ mới phục hồi tinh thần lại. Ngô Văn từ trong miệng con trai mình biết được chuyện tình của Hoàng Hân Nguyệt. Cho nên khi nhìn thấy Hoàng Hân Nguyệt cũng có lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nào, chẳng qua là mỉm cười gật đầu cái, nhưng mà trong lòng có chút hoài nghi tâm kế của Hoàng Hân Nguyệt.

      nên trách Ngô Văn tại sao lại đối đãi với Hoàng Hân Nguyệt như thế, mặc cho là ai hai ngày trước ở sau vườn nhà mình khóc hoa lê đẫm mưa, hôm nay lại có thể đứng ở trước mặt người cười giống như đóa hoa. Đây phải là có tâm kế, là cái gì.
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      Phong nguyet, AikoNguyen, lêthanh90095 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 26: Người Lâm gia ấm áp

      Khi Hoàng Hân Nguyệt ngồi vào bàn bàn ăn Lâm gia là mười mấy phút đồng hồ sau. Lâm Vĩnh Mặc làm bộ giới thiệu phen, Hoàng Hân Nguyệt cũng đều mỉm cười chào hỏi.

      Chào hỏi lẫn nhau xong, Lâm Vĩnh Văn lộ ra hàm răng trắng mà đều, nhất thời sáng lên cả vùng trời, nhưng lại biết, chỉ biết hỏi chuyện Hoàng Hân Nguyệt: "Hân Nguyệt, Vĩnh Văn, là bạn với trai của em, có nhớ ?"

      " Vĩnh Văn, làm sao em dám quên chứ." Hoàng Hân Nguyệt tỏ vẻ rất bất đắc dĩ. Ban đầu trai lấy bản thiết kế của cố ý để cho Lâm Vĩnh Văn nhìn, có thể đoán được, tương lai cuộc sống của mình cũng thái bình như vậy. Đúng như vậy, Lâm Vĩnh Văn là người rất cố chấp đối với thiết kế, may là thiết kế của đều là dùng linh hồn để thiết kế, phải là làm cho có lệ, nếu lọt vào được tầm mắt của Lâm Vĩnh Văn.

      "Vậy bản thiết kế của em khi nào đưa cho ?" Lâm Vĩnh Văn lộ ra ánh mắt lóng lánh, nhất thời khiến cả người Hoàng Hân Nguyệt nổi da gà. Phải biết, thân là đại BOSS của Lâm thị, đuổi theo chỉ để hỏi bản thiết kế, rốt cuộc có bao nhiêu áp lực!

      Còn chưa chờ Hoàng Hân Nguyệt gì, mẹ Lâm hung ác trợn mắt nhìn con trai mình cái, tức giận : "Cơ thể Hân Nguyệt còn chưa biết là có khỏe mạnh hay , hơn nữa thừa dịp bụng còn chưa to, chúng ta còn phải bàn bạc chuyện kết hôn. Con trai, con.... ....." Trong mắt tràn đầy cảnh cáo.

      Lâm Vĩnh Văn vội vàng buông tay ra, bày tỏ đồng ý, cũng hối thúc bản thiết kế của Hoàng Hân Nguyệt nữa. Nhưng mà ở trong lòng yên lặng rơi lệ, dễ dàng sao? Lại thiết kế của nhà họ Hoàng so với công ty tốt hơn rất nhiều.... ....Ít nhất cần phải suốt ngày đuổi theo phía sau cực khổ như vậy nữa, ai.

      Hoàng Hân Nguyệt đành lòng thấy dáng vẻ của như vậy, chỉ đành cười với : " Vĩnh Văn, ra nửa tháng trước em đưa bản thiết kế cho trai em rồi." xong rụt cổ cái, quả nhiên.... ....

      "Hoàng Tân Duy, tiểu tử thối này.... ..." Tiếng rống giận dữ dần dần khi ánh mắt cha mẹ Lâm nhìn qua, Hoàng Hân Nguyệt cười đau cả bụng. Người ngoài làm sao biết được, bên ngoài người Lâm gia nhìn như lãnh khốc nhưng trước mặt người nhà vĩnh viễn đều là bộ dáng ngây thơ......

      Gia đình ấm áp như vậy, đáng tiếc kiếp trước hề biết, thậm chí cảm thấy mình hoàn toàn có dung nhập vào cuộc sống của bọn họ, luôn là cảm thấy bọn họ chuyện, mình bị bài xích.

      khờ, đần!

      "Hân Nguyệt, ăn nhiều chút, sau này thiết kế cái gì, chờ cơ thể thoải mái hẵng , cần để ý đến con. Nó và ba nó giống nhau như đúc, là công việc điên cuồng." Mẹ Lâm gắp thức ăn cho tất cả từ lớn tới bé, đến phiên Hoàng Hân Nguyệt càng thêm đau lòng, món ăn trong bát kia cũng có thể chất thành núi rồi.

      "Dạ, cám ơn bác ." Thiếu chút nữa Hoàng Hân Nguyệt cảm động rơi nước mắt. Gia đình như vậy, đời này nhất định trân trọng tốt.

      Bởi vì Lâm lão thái gia tuổi lớn, cho nên trồng răng giả, tại chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, cho nên mẹ Lâm múc thêm chén cháo nữa đưa tới trước mặt ông, bị Lâm lão thái xua ăn cơm.

      "Hôm nay trong lòng cha có vẻ rất vui mừng, ba vui mừng sao?" Mẹ Lâm ở trước mặt Lâm lão gia giống như đứa con nít, Lâm lão thái gia gật đầu cái, lộ ra mấy cây răng, gật đầu cái.

      Từ đầu tới cuối, Lâm Vĩnh Mặc chỉ mỉm cười, nhưng là Hoàng Hân Nguyệt nhìn thấy hốc mắt ửng đỏ, biết hết tất cả. Chỉ có trải qua cái chết lần, mới hiểu được, cảm giác bây giờ là ấm áp cỡ nào. Cảm tạ trời xanh, để cho bọn họ có thể làm lại lần nữa, đền bù phần tình cảm thiếu sót kia.

      nhà ăn bữa cơm vui vẻ, sau khi ăn xong qua phòng khách ăn trái cây. Trước kia, Hoàng Hân Nguyệt cơm nước xong đều là trực tiếp lên lầu, rất ít xuất trong tầm mắt của bọn họ, cũng rất ít giống như tại, cùng bọn họ ăn trái cây, trò chuyện vui vẻ.

      lát sau, điện thoại di động của Lâm Vĩnh Mặc vang lên. Nhận điện thoại xong, Lâm Vĩnh Mặc cũng có kiêng dè người nhà, nhìn Hoàng Hân Nguyệt : " Tân Duy vừa gọi điện tới, nhà trọ em dọn dẹp xong. Hơn nữa trước nhà có lắp cái camera, có thể chứng minh ngày đó Vương Tiếu Vân vào phòng trọ của em. Ngày mai, chúng ta chính thức khởi tố ta, Tân Duy vừa mới thương lượng, em cũng cần ra mặt, cụ thể bây giờ đưa em trở về, chuyện với ấy cái, có thể ?"

      "Nhưng mà......" Em muốn tự tay đưa Vương Tiếu Vân vào ngục giam, Hoàng Hân Nguyệt muốn như vậy, bị Lâm Vĩnh Mặc cắt đứt. nhìn sâu cái, mở miệng : "Bây giờ em có đứa , khi lên tòa án cảm xúc nhất định rất kích động. Nếu kích động, ảnh hưởng tới bảo bảo làm thế nào?"

      Động tác Hoàng Hân Nguyệt dừng chút, Lâm Vĩnh Mặc tiếp tục : "Quan tòa biết xử trong bao lâu, chúng ta còn phải kết hôn, đến lúc đó em chỉ cần chuyên tâm cùng với mẹ chuẩn bị hôn lễ của chúng ta là được rồi."

      "Tiểu tử, cha đây còn chưa có đồng ý đâu, hừ!" có tiền đồ, người còn chưa cưới vào cửa, cứ dụ dỗ như vậy, sau này làm chủ gia đình như thế nào được. Cha Lâm tức giận, hừ lạnh tiếng.

      "Phốc...." Cảm xúc Hoàng Hân Nguyệt vừa mới buồn bực bị cha Lâm làm cho buồn cười, cảm thấy tốt hơn chút. Suy nghĩ chút, đưa Vương Tiếu Vân vào ngục giam vẫn quan trọng bằng đứa . Huống chi, đứa bé này chính là sinh mệnh của hai người bọn họ.

      Lâm Vĩnh Mặc thấy Hoàng Hân Nguyệt gật đầu cái, lúc này mới thở ra hơi, quay đầu thấy ánh mắt cả nhà nhìn , cảm thấy sao lại kỳ quái như vậy. Vừa nhìn thấy mẹ Lâm ám hiệu chỉ chỉ cha Lâm, rốt cuộc cũng bừng tỉnh hiểu ra, cười : "Gia gia, ba mẹ, trai, chị dâu, tiểu Hựu, Hân Nguyệt mua quà tặng cho mọi người, xe con, con vừa mới nhớ ra. Bây giờ con đưa ấy về nhà trước, sau đó quay lại tặng quà mọi người nha."
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      AikoNguyen, huyenlaw68, thuyt3 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 27: Cảnh tượng náo nhiệt

      Vừa ra khỏi cửa Lâm gia, Hoàng Hân Nguyệt cười ngừng, Lâm Vĩnh Mặc chạy trối chết cũng quá đáng, người đàn ông mà lại dụ dỗ vợ, tức giận là mẹ phải sao? Tại sao mới vừa rồi sắc mặt cha Lâm đen thui như củi, mà mẹ Lâm lại là gương mặt tươi cười như đóa hoa.

      Lâm Vĩnh Mặc đưa Hoàng Hân Nguyệt về, chào hỏi cha mẹ Hoàng ở phòng khách tiếng, sau đó cùng với Hoàng Tân Duy tiến vào thư phòng, chưa tới hai tiếng về. Về cuộc chuyện bên trong, Hoàng Hân Nguyệt cũng biết bọn họ về cái gì.

      Chỉ biết là mấy nữa cha mẹ nhà họ Lâm hẹn gia đình nhà ra ngoài ăn cơm với nhau, mới phản ứng được. Lúc này bụng lộ ra chút ít, ở bàn cơm, cha mẹ Lâm trực tiếp quyết định chuyện hôn của bọn .

      Kế tiếp, cha mẹ hai nhà cho biết, mỗi ngày chỉ cần ăn và ngủ, chăm sóc tốt chính mình là được rồi, chuyện hôn lễ cứ để cho mẹ hai bên lo là được rồi.

      Cha mẹ Hoàng là giáo viên về hưu, là người tương đối ôn hòa hơn nữa cũng rất thân thiện, nhà các y như trong truyện cũng quá đáng.

      , cầu cũng phải ít, sính lễ đám hỏi, đám cưới đều thể thiếu. Nhà trai có cầu gì nhà cầu gì, những thứ này....Hoàng Hân Nguyệt cũng cần để ý tới nhiều như vậy là được.

      Bởi vì kiếp trước hôn lễ của bọn họ giằng co suốt tháng liền, khi đó cũng tham gia, trong đó có ngọt có khổ, nhưng mà khổ cực nhiều hơn. Đời này, khó lúc được nhõm như vậy, dĩ nhiên phải mặc kệ.

      Mấy ngày nay, Lâm Vĩnh Mặc cũng bận rộn tới nỗi chân chạm đất. Phải sắp xếp chuyện của công ty, còn phải cho người điều tra chuyện đêm hôm đó. Khởi tố Vương Tiếu Vân, cũng đủ làm mệt mỏi.

      Rất nhanh, ngày kết hôn của bọn họ được quyết định. Bởi vì bụng của Hoàng Hân Nguyệt càng ngày càng lớn, bọn họ định vào ba ngày sau, Hoàng Hân Nguyệt nghe được cũng có bày tỏ ý kiến gì, gật đầu cái, hiếm thấy chính là Lâm Vĩnh Mặc lại hỏi: "Có chút gấp quá hay ?"

      Bị mẹ Lâm trợn mắt trừng về, mà mẹ Hoàng là hài lòng gật đâu cái, cười giải thích cho : "Bụng của Hân Nguyệt càng ngày càng lớn, nhanh chọn ngày, lộ bụng bầu. Ngày mai mặc thử áo cưới còn có chụp hình đám cưới, dù sao các con sớm làm giấy hôn thú rồi, cũng kém, đúng , bà thông gia?"

      "Ừ, bà thông gia. Tôi vừa mới nhìn thấy màu sắc lễ phục kia có chút ảm đạm, chúng ta qua xem chút." xong hai người mẹ đại nhân cao hứng chạy nhìn màn che.

      Lâm Vĩnh Mặc ngồi vào bên cạnh Hoàng Hân Nguyệt, vuốt cái mũi của cái, đùa giỡn : "Cũng giúp tay, nhìn bị mẹ sai khiến thôi."

      "Khó có lúc được nhìn họ vui mừng như vậy. biết chứ, bởi vì tối hôm qua ba em và ba bàn bạc quyết định, thiếu chút nữa đánh nhau đấy."

      Lúc này bọn họ ngồi ở phòng khách trong tiệm áo cưới, bởi vì hôn lễ của bọn họ nên mấy ngày nay thường xuyên lại, lại là ở cùng cái chung cư, vài bước đường đến.

      "Đúng vậy, cuộc sống như thế, là dễ dàng tý nào." Hoàng Hân Nguyệt nắm lấy tay của , thản nhiên : "Đừng suy nghĩ nhiều quá."

      "Ừ. Em hãy chăm sóc tốt chính mình." xong sờ sờ khuôn mặt mập mạp trẻ con của , cười : " trước, công ty còn có việc. Đợi lát nữa em và hai mẹ bọn họ nhìn xong áo cưới, phải thẳng về cùng họ, biết ?"

      "Biết rồi, nhanh ." Hoàng Hân Nguyệt phất phất tay với Lâm Vĩnh Mặc. Lâm Vĩnh Mặc thấy chút do dự đuổi , có chút vui, đòi hôn cái, với hai người mẹ câu, vội vã .

      Hoàng Hân Nguyệt ngồi chờ ở phòng khách lâu, cũng thấy hai mẹ trở lại. Lúc này mới vội vàng đứng lên, ra ngoài. Chờ ra đến bên ngoài nghe được giọng trách mắng quát lớn quen thuộc nghi ngờ về phía đó.

      Liếc mắt thấy dân chúng vây xung quanh, hai mẹ và lôi lôi kéo kéo. ngẩn người, vội vàng tiến lên hỏi: "Mẹ, bác , đây là thế nào?"

      Ba người đồng thời ngẩng đầu lên nhìn , Hoàng Hân Nguyệt thấy người trong đó, ánh mắt hung ác, Vương Tiếu Vân còn dây dưa nữa chứ.

      Mẹ Lâm hất tay Vương Tiếu Vân ra, với mẹ Hoàng: "Bà thông gia, sau này cần khách khí đối với loại người như thế, bảo vệ nơi này đâu rồi? Để thứ người như thế này tới quấy rầy chúng tôi, còn ra thể thống gì nữa?"

      Vương Tiếu Vân thấy Hoàng Hân Nguyệt xuất , trong mắt thoáng qua ghen tỵ, oán hận....Đủ loại tâm tình đan xen tiến vào trong đầu của . Nhất thời tức giận mở ra phong bì, ném tất cả hình lên người Hoàng Hân Nguyệt, lập tức dân chúng vây quanh xôn xao mảnh.

      Chỉ thấy trong hình có hai người nam nữ trần truồng ôm nhau ở cùng nhau, nữ đúng là Hoàng Hân Nguyệt, nhưng mà nam phải là Lâm Vĩnh Mặc, mẹ Hoàng liếc mắt nhìn qua, nhất thời trước mắt biến thành màu đen.

      Vương Tiếu Vân quyết định bất cứ giá nào, muốn nghe kế sách gì đó của Lý Hồng Vũ. Tại sao tất cả mọi thứ đều hướng về Hoàng Hân Nguyệt, tại sao. nhất định phải làm cho Hoàng Hân Nguyệt thân bại danh liệt. Nhìn xem những hình này kích thích cỡ nào, đám người này đều có tiền, nhất định phải làm cho Hoàng Hân Nguyệt ngóc đầu lên được nữa.

      "Vị tiểu thư này, tấm hình ghép rất , nhưng mà cổ áo hình như hơi quá rồi. Tại sao ngay cả quần áo cũng biến màu rồi?" Mẹ Lâm nhặt tấm hình lên, nghi ngờ nhìn về phía Vương Tiếu Vân.
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      AikoNguyen, lêthanh9009, huyenlaw685 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 28: Vương Tiếu Vân thảm bại

      Mẹ Hoàng được Hoàng Hân Nguyệt đỡ, nghe được lời của mẹ Lâm, lập tức đứng lên. Vốn là nhiều người, bà thể nổi giận với Hoàng Hân Nguyệt, chỉ cảm thấy nuôi con nhiều năm lại bị hủy. khắc kia chỉ là đau lòng, còn có tuyệt vọng. Bây giờ nghe chuyện cũng phải như vậy, bà tức giận nhìn về phía Vương Tiếu Vân.

      "Bác , bác phải nhìn ràng, biết đâu cái kia của Hoàng Hân Nguyệt cũng phải là máu thịt của Lâm gia các người. Phải biết, nghiệp Lâm gia của các người rất lớn, bị người khác tính toán cũng phải là ít." Trong mắt Vương Tiếu Vân lộ ra tia giễu cợt, để cho người vây xung quanh càng thêm tin lời của .

      " nhọc tiểu thư lo lắng, hay là chúng ta nên về tấm hình này chút thôi. Nhất định biết tại sao tôi lại khẳng định những tấm hình này là ghép đúng ?" Mẹ Lâm lộ vẻ uy nghiêm, đợi Vương Tiếu Vân trả lời, tiếp tục : "Áo sơ mi này là số lượng hạn chế quốc tế, là thiết kế nổi tiếng của nhà thiết kế 'LAYL'. Lúc ấy, ấy chỉ thiết kế đúng ba cái, hơn nữa mỗi cái đều giống nhau, cổ áo có chữ mẫu 'L', có thấy ?"

      Sắc mặt Vương Tiếu Vân trắng bệch, mẹ Lâm tiếp tục : "Bộ quần áo này là tôi mua cho con trai của mình. Vị tiểu thư này còn có lời gì muốn ?"

      Trong tiệm áo cưới này, ai mà có thân phận có địa vị, hơn nữa cũng từng trải qua đời. Nghe đến đó, ánh mắt những người vây xem từng người nhìn về Vương Tiếu Vân ý vị .

      "Hân Nguyệt à, chúng ta đổi qua chụp ảnh áo cưới . Tiệm này là bác được bạn bác giới thiệu là luôn có mẫu đẹp, nghĩ tới làm con chịu uất ức." Lời của Mẹ Lâm cứng rắn, mới vừa xong đợi Hoàng Hân Nguyệt gì, hai vệ sĩ vừa ra ngoài mua đồ ăn cũng trở lại.

      Lâm gia cũng có vệ sĩ riêng theo, cho nên ở khu chung cư kia đều là bảo vệ dưới quản lý của Lâm gia. Tất cả nhân viên bảo vệ bên trong đều là vệ sĩ của Lâm gia huấn luyện ra để bảo vệ, mà những người khác trong Lâm gia khi ra cửa đều có hộ vệ theo. Chỉ có Lâm Vĩnh Mặc là ngoại lệ, thích mỗi ngày đều có người theo sau, cho nên mới dễ dàng để cho người khác có cơ hội thiết kế.

      "Phu nhân, xảy ra chuyện?" Hai vệ sĩ chẳng qua chỉ ra ngoài mua ít đồ. Mẹ Lâm cũng thuận tiện để cho bọn họ ra ngoài ăn chút gì đó rồi trở lại, nghĩ tới, bọn họ rời trong khoảng thời gian này lại xảy ra chuyện như vậy.

      Lúc này, sắc mặt Vương Tiếu Vân tái nhợt, trong lòng căm hận Lý Hồng Vũ muốn chết, những hình ảnh kia đều là của Lý Hồng Vũ. Ban đầu mục tiêu của là thiết kế Hoàng Hân Nguyệt, nhưng mà lại hề biết Lý Hồng Vũ lại tìm tới người đàn ông có bối cảnh cường đại như vậy.

      Hôm nay, Lý Hồng Vũ giao hình cho , hơn nữa cho biết nhân lúc có người đưa những tấm hình này giao cho Lâm phu nhân. Chỉ có làm như vậy, Lâm phu nhân mới hoài nghi, nhưng bây giờ sao, Lý Hồng Vũ đáng chết, đáng chết.... .....

      "A, phiền cậu báo cảnh sát, vị tiểu thư này xâm phạm con trai của tôi, xâm phạm việc riêng tư của con dâu của tôi. Còn tưởng là uy hiếp chúng tôi nữa cơ, tất cả mọi người nơi này đều làm nhân chứng." Lời của mẹ Lâm khiến người vây xem gật đầu cái, mẹ Lâm cũng chỉ là cười cười, cũng thêm cái gì nữa.

      Lâm gia giống như Vương Tiếu Vân vậy, nghiệp rộng lớn. Bọn họ vội vàng nịnh hót lấy lòng còn kịp nữa là, lúc này có thể theo Lâm gia, sau này gặp mặt cũng dễ chuyện hơn!

      Sắc mặt Vương Tiếu Vân thay đổi càng thêm khó coi. Hoàng Hân Nguyệt đỡ được mẹ Hoàng lúc này vẫn đứng ở bên ngoài, mà người bảo vệ khác cũng đứng bên cạnh . người khác đứng bên cạnh mẹ Lâm báo cảnh sát.

      Chuyện có chút kịch tính, cũng gây có chút lớn. Người phụ trách tiệm chụp ảnh áo cưới cũng vừa chạy tới, thấy cảnh như vậy, làm sao lại hiểu chứ, vội vàng chạy tới, xin lỗi với mẹ Lâm.

      Mẹ Lâm cũng chỉ liếc mắt lạnh mặt cái, lên tiếng.

      Ngược lại, cơn tức giận của Vương Tiếu Vân vừa lên, lại thêm trong lòng hốt hoảng làm mất trí, xông tới bên người Hoàng Hân Nguyệt. Lúc Hoàng Hân Nguyệt thấy Vương Tiếu Vân xông lại đỡ mẹ Hoàng, nếu như lui về phía sau mẹ Hoàng bị kéo ngã xuống. Cũng chỉ trong thời gian nháy mắt, vệ sĩ bên người Hoàng Hân Nguyệt chế trụ được Vương Tiếu Vân.

      Hoàng Hân Nguyệt thở ra hơi, mẹ Lâm vội vàng chạy tới bên người Hoàng Hân Nguyệt, lôi kéo Hoàng Hân Nguyệt nhìn hai bên cái, hỏi: " có sao chứ?"

      Hoàng Hân Nguyệt lắc lắc, mẹ Lâm vội vàng ý bảo nhân viên làm việc trong đó đỡ mẹ Hoàng đến bên kia nghỉ ngơi.

      Hoàng Hân Nguyệt tới bên cạnh Vương Tiếu Vân. Lúc này Vương Tiếu Vân bị vệ sĩ áp chế mặt đất. Hoàng Hân Nguyệt nhìn ta, bĩu môi cái, nhất thời mặt lộ ra nụ cười xinh đẹp diễm lệ.

      "Vương Tiếu Vân, phải là bị tòa án triệu tập rồi sao? Thế nào còn có can đảm chạy tới đây làm loạn. Chẳng lẽ còn ngại danh tiếng mình chưa đủ thối?"

      Hoàng Hân Nguyệt cái con tiện nhân này, mày được chết tử tế. Nếu phải mày trộm luận văn tốt nghiệp của tao, lấy bản thiết kế bình thường đưa cho tao nộp, tao bị nhà trường đuổi sao, mày được như ý sao?"

      "Ha ha, tôi bắt nộp những thứ đồ bỏ đó sao? Đúng rồi, quên cho biết, tôi chính là nhà thiết kế 'LAYL'." Hoàng Hân Nguyệt vừa mới xong, bên cạnh có người bàn luận.

      "Oa, nhà thiết kế khuy áo được khen thưởng ở quốc tế đó sao?"

      "Ngay cả nhà thiết kế nổi danh quốc tế cũng muốn chạy đến nhà thiết kế 'LAYL' để chế tạo khuy áo nha!"

      "Oa, chúng ta vẫn hay tò mò, 'LAYL' như thế nào, ra là nữ thần vui vẻ như vậy."

      "Đúng vậy, đúng vậy...Nghe 'LAYL' chỉ thiết kế khuy áo rất sinh động, còn thiết kế châu báo nữa, còn có cả mớ thiết kế bên trong phòng nữa."

      ….”
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      AikoNguyen, lêthanh9009, huyenlaw684 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 29: Hôn lễ (1)

      Hoàng Hân Nguyệt nghe được tiếng bàn luận xung quanh, mặt nở nụ cười nhàn nhạt. Tiếp tục nhìn Vương Tiếu Vân, : "Vương Tiếu Vân, cảm giác bị người khác lợi dụng như thế nào? rất ngu, thế mà lại cầm hình của người khác đưa cho...."

      Hoàng Hân Nguyệt nửa rồi dừng lại, mỉm cười tới bên người mẹ Lâm. Theo mẹ Lâm đến phòng nghỉ ngơi, nhưng mà ánh mắt chợt lóe lên, càng làm thêm cho người ta đoán ra ý nghĩ.

      Vương Tiếu Vân lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, nghe được lời và ánh mắt của Hoàng Hân Nguyệt. Lại nghe giọng ầm ĩ xung quanh, ra ta chính là nhà thiết kế 'LAYL', ha ha ha.......Hoàng Hân Nguyệt, tại sao chết , tại sao.... ...

      Cảm xúc Vương Tiếu Vân ghen tỵ đan xen với oán hận quanh quẩn chỗ, cảnh sát lập tức chạy tới, bọn họ áp giải Vương Tiếu Vân , những người khác cũng giải tán theo.

      Hôm sau, tất cả mọi người đều biết con dâu mới vào cửa nhà Lâm gia là nhà thiết kế LAYL. Mỗi người đều kiếp trước nhà họ Lâm tích đức lắm mới có được người con dâu như vậy.

      Hoàng Hân Nguyệt rất hài lòng khi nhìn thấy kết quả như vậy. Kiếp trước, gả vào Lâm gia có rất nhiều người đều xứng làm con dâu Lâm gia. Hơn nữa còn rất tệ, thành cái gì mà chim sẻ biến thành phượng hoàng, nữ tinh, cái gì cũng có.

      Kiếp trước, là quan tâm những thứ hư vô này, cũng quan tâm đến những lời này, lại để cho rất nhiều người coi thường Lâm Vĩnh Mặc, coi thường . Mặc dù Lâm Vĩnh Mặc qua, chỉ cần biết tốt là được. Mặc kệ những người khác thế nào, cũng có quan hệ gì tới bọn họ.

      Nhưng bây giờ làm lại từ đầu, muốn bởi vì mà Lâm Vĩnh Mặc bị người ta , rất muốn. Sau này, bọn họ sống may mắn hạnh phúc. Chỉ là, có ít chuyện xem ra phải đơn như vậy.

      Cho tới bây giờ Vương Tiếu Vân ghép hình, cũng thể nào ghép hình chân như vậy được. Hoàng Hân Nguyệt nhận lấy hình từ trong tay người vệ sĩ, cười lạnh vài tiếng.

      Bởi vì xảy ra chuyện này, thợ chụp ảnh cũng có phần trách nhiệm. Buổi chiều mẹ Lâm để cho người sắp xếp thay đổi phòng khác, ngược lại Hoàng Hân Nguyệt lại có ý kiến gì. Trải qua chuyện này, để cho nhìn ít chuyện càng thêm chân .

      Đổi phòng chụp ảnh, hẹn thời gian chụp hình, hai người nhà cùng nhau ăn bữa cơm, cùng nhau chụp hình.

      Đấy là kiếp trước, đời này có thể cùng nhau chụp tấm ảnh gia đình duy nhất rồi!

      Chụp ảnh cưới cùng gia đình xong. Mấy ngày sau chính là ngày buổi lễ kết hôn của Lâm Vĩnh Mặc và Hoàng Hân Nguyệt. Ngày này khách khứa đông đúc, xe đến xe , Hoàng Hân Nguyệt mời dâu phụ chính là Triệu Dao Dao, mà Lâm Vĩnh Mặc mời rể phụ lại là tiểu Lý, phụ tá của công ty. vui vẻ tại bữa tiệc, bởi vì dâu có em bé cho nên thể uống rượu, muốn dâu phụ giúp ngăn rượu tay. Bất kì ai đến Triệu Dao Dao cũng cự tuyệt, nhận ly uống ly.

      Thấy ấy uống nhiều, cũng hề say gì cả, có thể thấy được ấy thường xuyên ra ngoài xã giao cùng với Hoàng Tân Duy. Tiểu Lý thấy ấy uống nhiều, có lòng giúp ngăn cản phen, lại bị ấy cự tuyệt.

      Nhị công tử của tập đoàn Lâm thị kết hôn, ai mà tới chúc mừng chứ, cộng thêm nhà thiết kế LAYL nổi tiếng xuất , những lão sư trong ngành thiết kế cũng muốn nhìn thấy hình dáng của đây.

      Trước kia chỉ nghe qua, chưa từng thấy qua LAYL vẫn luôn làm cho người ta có cảm giác thần bí. Chưa từng có ai thấy qua ấy, vất vả mới xuất , còn gặp là tiếc lắm.

      "Hôm nay tôi rất vinh hạnh có thể mời được các vị tới tham gia buổi lễ kết hôn của hai chúng tôi, tôi và vợ của tôi là Hoàng Hân Nguyệt ở chỗ này bày tỏ cảm ơn vạn phần. Đồng thời còn phải cảm ơn cha mẹ hai nhà, cám ơn cha, mẹ, tiếp theo xin mọi người cứ tự nhiên." Lâm Vĩnh Mặc xong giơ cái ly trong tay, kính ly về phía mọi người.

      Hôn lễ lại tiếp tục, rất nhiều người cũng là thừa cơ hội này kết giao với các nhân vật lớn, người phụ trách hôn lễ này cũng rất quan trọng.

      Bởi vì Hoàng Hân Nguyệt đứng hơi mệt, giữa hôn lễ mượn cớ lui ra ngoài. ra chẳng qua là mượn hôn lễ này lộ mặt cái mà thôi, để cho mọi người biết mặt chút. Bằng , về sau bị người ta đụng tốt.

      Mà Hoàng Hân Nguyệt cũng phải là để ý tới lần này như vậy, Hôn lễ kiếp trước và hôn lễ này cũng giống nhau, ngày đó mời rượu toàn bộ, cuối cùng cũng phải là như vậy. Chỉ là tại, thân phận khác rồi, hơn nữa cũng có em bé, người nào cũng dám gì.

      Tóm lại, buổi lễ kết thúc, chủ nhân lẫn khách khứa đều rất hài lòng.

      Ngày hôm sau, Hoàng Hân Nguyệt thức dậy ở trong lồng ngực của Lâm Vĩnh Mặc. Lâm Vĩnh Mặc dùng cái trán đụng cái, bị Hoàng Hân Nguyệt cười né tránh.

      "Bà xã đại nhân, buổi sáng tốt lành!"

      "Chào buổi sáng, ông xã." xong, nhịn được che miệng cười lớn. Ngày hôm nay, cảm thấy là ngày rất hạnh phúc.

      "Được rồi, rời giường thôi, bảo bảo đói bụng rồi." Lâm Vĩnh Mặc đứng lên đầu tiên, hai người rửa mặt, nắm tay nhau xuống lầu.

      "Gia gia, ba mẹ, trai, chị dâu, buổi sáng khỏe!" Lâm lão thái gia cao hứng hí mắt, nhìn hai người họ dắt tay nhau, cười càng tươi hơn. Cha Lâm liếc mắt cái, tiếp tục nhìn tờ báo trong tay, rốt cuộc tâm tình của ông có thể bình tĩnh.

      "Hân Nguyệt tới đây, tới đây.... ....Ngày hôm qua ngủ có ngon ? Còn có các con hưởng tuần trăng mật sao?"




      Chương 30: Hôn lễ kết thúc (2)


      vui vẻ tại bữa tiệc, bởi vì dâu có em bé cho nên thể uống rượu, muốn dâu phụ giúp ngăn rượu tay. Bất kì ai đến Triệu Dao Dao cũng cự tuyệt, nhận ly uống ly.

      Thấy ấy uống nhiều, cũng hề say gì cả, có thể thấy được ấy thường xuyên ra ngoài xã giao cùng với Hoàng Tân Duy. Tiểu Lý thấy ấy uống nhiều, có lòng giúp ngăn cản phen, lại bị ấy cự tuyệt.

      Nhị công tử của tập đoàn Lâm thị kết hôn, ai mà tới chúc mừng chứ, cộng thêm nhà thiết kế 'LAYL' nổi tiếng xuất , những lão sư trong ngành thiết kế cũng muốn nhìn thấy hình dáng của đây.

      Trước kia chỉ nghe qua, chưa từng thấy qua 'LAYL' vẫn luôn làm cho người ta có cảm giác thần bí. Chưa từng có ai thấy qua ấy, vất vả mới xuất , còn gặp là tiếc lắm.

      "Hôm nay tôi rất vinh hạnh có thể mời được các vị tới tham gia buổi lễ kết hôn của hai chúng tôi, tôi và vợ của tôi là Hoàng Hân Nguyệt ở chỗ này bày tỏ cảm ơn vạn phần. Đồng thời còn phải cảm ơn cha mẹ hai nhà, cám ơn cha, mẹ, tiếp theo xin mọi người cứ tự nhiên." Lâm Vĩnh Mặc xong giơ cái ly trong tay, kính ly về phía mọi người.

      Hôn lễ lại tiếp tục, rất nhiều người cũng là thừa cơ hội này kết giao với các nhân vật lớn, người phụ trách hôn lễ này cũng rất quan trọng.

      Bởi vì Hoàng Hân Nguyệt đứng hơi mệt, giữa hôn lễ mượn cớ lui ra ngoài. ra chẳng qua là mượn hôn lễ này lộ mặt cái mà thôi, để cho mọi người biết mặt chút. Bằng , về sau bị người ta đụng tốt.

      Dưới tình huống Hoàng Hân Nguyệt biết, Triệu Dao Dao uống say, được trai phúc hắc nhà đón . Bởi vì trong lúc hôn lễ diễn ra, sắc mặt Hoàng Tân Duy nhìn thế nào thấy cũng được tốt. Ngược lại, cha mẹ Hoàng lại cho là Hoàng Hân Nguyệt kết hôn, hai em sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy lại bị người đàn ông đoạt mất, tâm tình có thể tốt được sao.

      Nhưng mà coi như là Hoàng Tân Duy có lương tâm, trước khi Lâm Vĩnh Mặc sắp xếp an bài đưa cha mẹ trở về, Lâm Vĩnh Mặc gật đầu cái.

      Tóm lại, buổi lễ kết thúc, chủ nhân lẫn khách khứa đều rất hài lòng.

      Ngày hôm sau, Hoàng Hân Nguyệt thức dậy ở trong lồng ngực của Lâm Vĩnh Mặc. Lâm Vĩnh Mặc dùng cái trán đụng cái, bị Hoàng Hân Nguyệt cười né tránh.

      "Bà xã đại nhân, buổi sáng tốt lành!"

      "Chào buổi sáng, ông xã." xong, nhịn được che miệng cười lớn. Ngày hôm nay, cảm thấy là ngày rất hạnh phúc.

      "Được rồi, rời giường thôi, bảo bảo đói bụng rồi." Lâm Vĩnh Mặc đứng lên đầu tiên, hai người rửa mặt, nắm tay nhau xuống lầu.

      "Gia gia, ba mẹ, trai, chị dâu, buổi sáng khỏe!" Lâm lão thái gia cao hứng hí mắt, nhìn hai người họ dắt tay nhau, cười càng tươi hơn. Cha Lâm liếc mắt cái, tiếp tục nhìn tờ báo trong tay, rốt cuộc tâm tình của ông có thể bình tĩnh.

      "Hân Nguyệt tới đây, tới đây.... ....Ngày hôm qua ngủ có ngon ? Còn có các con hưởng tuần trăng mật sao?"

      " cần đâu mẹ. tại bụng con dần dần trở nên lớn rồi, càng ngày càng mệt mỏi, cũng nên xa."

      Hoàng Hân Nguyệt vừa mới xong, Lâm lão thái gia vui mừng : "Ừ. Hân Nguyệt, đỡ gia gia vườn hoa xem các loại hoa mới trồng ?"

      "Được ạ. Nhưng mà gia gia nếu như con đạp hư cây hoa mới trồng của gia gia làm sao bây giờ?” Hoàng Hân Nguyệt nghiêm túc nhìn ông. Trong lúc cả nhà khẳng định ông trả lời thể giẫm, Lâm lão thái gia lại gật đầu cái, : " có việc gì, lần trước tiểu Hựu còn lấy mấy cây hoa mới trồng của ông cầm cho con thỏ trắng ăn đó."

      Cả người nhà chỉ có Lâm Hựu nuôi động vật , đó chính là tiểu bạch thỏ.

      Ngược lại, Ngô Văn lại biết lúc ấy lão thái gia còn cười haha để cho cháu ông có thêm động lực. Cha Lâm nhìn thấy sớm thành thói quen, cháu trai và con trai thể so sánh, càng thể so sánh với chắt trai. Nếu trẻ con nhà ông bị túm, cũng chỉ có ông chịu phần. Là kinh nghiệm đó, kinh nghiệm.

      " tuần trăng mặt càng tốt, đường xa mệt mỏi , lỡ như đứa bé phát sinh cái gì ngoài ý muốn, tốt." Cha Lâm vừa xong, tất cả ánh mắt khiển trách của người nhà nhìn sang, ông rụt cổ cái.

      Hoàng Hân Nguyệt biết là cha muốn tốt cho bọn họ, vội vàng giúp ông: "Dạ, con cũng nghĩ như vậy. Sau này còn có rất nhiều thời gian hưởng tuần trăng mật mà."

      "Tốt lắm, ăn điểm tâm thôi. thể để cho chắt trai ta đói bụng được. Tiểu Hựu mấy ngày nữa là cháu nghỉ hè rồi, có phải ?" Lâm lão thái lại giống như đứa trẻ, đụng bả vai Lâm Hựu cái.

      "Vâng. Gia gia."

      "Vậy đến lúc đó chúng ta chơi cái gì? Chơi đụng xe? Hay là chơi vọc nước nhảy xa?" Lâm lão thái ra từng lời, càng làm cho người nhà lo lắng sợ hãi. Bọn họ đều nhất trí nhìn về phía Lâm Hựu, chỉ sợ cậu bé cái gì cũng đáp ứng hết.

      "Gia gia, khi nghỉ hè, cháu muốn nhà bà ngoại trước. Sau đó quay lại tìm gia chơi." Lâm Hựu vỗ vỗ cánh tay Lâm lão thái an ủi.
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      AikoNguyen, lêthanh9009, huyenlaw683 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :