1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Uchiha không dễ làm - Tống Mạn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      ☆, Chương 30:



      “Em trai, em dâu, hai đứa các em khi nào chuẩn bị hôn lễ?” Thanh Kikyou có chút lười nhác cùng mê người, hiển nhiên là vừa mới trải qua tình xong.


      Itachi giương mắt, ôn hòa nở nụ cười: “Chờ thân thể Kira tốt hơn rồi lại .”


      Kira đỏ mặt cúi đầu ăn cơm, người đàn ông trứng thối này, nên trắng ra như vậy chứ!


      Itachi nhìn bộ dáng thẹn thùng của Kira, con ngươi khỏi trầm xuống.


      vào gia tộc Zoldyck cũng gần hai tháng rồi, Kira và Itachi tuy rằng cùng giường, nhưng có làm chuyện xấu gì, nhiều nhất là hôn môi… Sờ soạng vài cái… Cũng biết là di chứng tự hủy thân thể hay là vì nguyên nhân nào khác, thân thể Kira vẫn tốt, bác sĩ cũng đề nghị cần sinh hoạt vợ chồng, lúc ấy Kira cực kỳ 囧囧, Itachi lại giống như có việc gì cùng bác sĩ thảo luận các hạng mục công việc cần chú ý.


      Về chuyện hôn lễ của bọn họ còn phải ngược dòng đến ngày kỷ niệm kết hôn của Kikyou và Silva, đôi vợ chồng này em em tình ý triền miên, khiến cho Kira và Itachi thể nuốt trôi đồ ăn được.


      Sau lại Kikyou hỏi câu: “Nhẫn kết hôn của hai em đâu? Sao chị thấy hai em đeo?”


      Kira lúc ấy khóc ra nước mắt, hồi tưởng lại hôn lễ giữa và Itachi đại thần, thời khắc tốt đẹp nhất trong cuộc đời của người phụ nữ, thế mà cũng chỉ lướt qua cho xong chuyện mà thôi…


      Itachi lúc ấy cũng ngây ngẩn cả người, chưa từng nghe qua nhẫn kết hôn, sau khi đến thế giới này cố gắng để tiếp xúc với tri thức nơi đây, cũng rất nhanh liền thích ứng, chỉ là có chút chuyện vẫn còn biết.


      Silva cũng khó được nhíu mày nhìn Itachi: “Itachi, đây là chuyện gì? Chẳng lẽ các em có làm hôn lễ?”


      Itachi đại thần dù sao cũng là Itachi đại thần, nào biết xấu hổ là gì, mặt đổi sắc : “Lúc ấy quá vội vàng, có kịp chuẩn bị.”


      Lúc ấy Kira liền choáng váng, dối còn xé bản nháp? Kikyou và Silva lại đem hành vi của Kira lý giải thành thụ sủng nhược kinh, sau đó chính là phen an ủi… Khóe miệng giật giật nhìn người khởi xướng, Itachi đại thần sao? Ăn cơm đến ngây ngất luôn kìa!


      Kikyou cười ha ha : “Chị còn muốn cùng em dâu cùng nhau mang thai đó.”


      Kira nhìn nhìn bụng Kikyou, nhìn nhìn lại nhóc Illumi 6 tuổi, sau đó vui vẻ : “Chị dâu, vài năm tới chị mang thai.”


      Zeno hừ tiếng: “Làm sao con biết?! Ta xem bao lâu có!”


      Kira nhướng mày: “Chúng ta cá cược , trong vòng 5 năm tới chị dâu mang thai.”


      Zeno nhìn lướt qua Kira: “Có tự tin như vậy? Ba mươi triệu, ta cá trong vòng 5 năm Kikyou có đứa !”


      Kira lập tức đập bàn: “Thành giao! Người chuẩn bị tốt 30 triệu !”


      Zeno nhìn Kira tự tin như thế liền chần chờ trong nháy mắt, nhưng là thua người thua trận, cũng thể làm cho con nhóc này quá lên mặt được!


      Silva nhìn về phía Itachi, hỏi: “Lời tiên đoán của em dâu chuẩn sao?”


      Itachi xoa tóc Kira, : “Lời tiên đoán của ấy chuẩn.”


      Zeno nháy mắt dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Kira, bộ ông xã mi đều chuẩn, mi còn đắc ý cái gì?


      “Chẳng qua trực giác chuẩn đến đáng sợ.” Câu sau cùng làm cho Zeno rạn nứt.


      Kira hừ ca cười : “Ba ba, chuẩn bị tốt tiền của người !”


      Zeno tức giận đến thổi râu: “Kikyou, Silva! Các con nhanh tạo đứa ! Thân thể hai đứa đều phải bồi bổ tốt cho ta!”


      Silva: “…”


      Kikyou: “…”


      Illumi mặt chút thay đổi húp canh, ông nội là khờ, vì sao luôn gây với dì út, cho dù dì út vô dụng, cũng có chú út làm hậu thuẫn nha! có nghe ra chú út cố ý đem nửa câu cuối sau cùng sao?


      “Illu, sao tay con run thế?” Kira phát nước canh trong thìa của Illumi vẫn ngừng lay động…


      Illumi vẫn mặt chút thay đổi, cậu : “Tập ném phi tiêu…”


      Itachi đem tầm mắt của vợ nhà mình kéo lại, giám sát ăn cơm.


      Đôi mắt của Kira ngừng chớp chớp, bộ dáng làm nũng, Itachi niết niết mặt : “ muốn ăn liền ăn ít chút.”


      Illumi xem thế nào cũng đều chói mắt, vì cái lông gì? từng, cậu cũng dùng chiêu này đối phó với chú út nhà mình, kết quả chú út trả lời lại câu: “Ánh mắt rút gân sao? Cần ta giúp con sửa lại chút ?”


      Nhìn cái xem đãi ngộ khác biệt này! Dựa vào cái gì dì út ngu xuẩn này có thể thu phục chú út!


      Kỳ chân tướng phải như thế!


      Ánh mắt Kira chớp chớp nhìn Itachi, ám chỉ : “Người ta muốn ăn.”


      Itachi cũng quả nhéo nhéo mặt của , câu: “ muốn ăn liền ăn ít chút.”


      Nhưng mà, lại xem ràng vẻ mặt của nha, cặp Sharingan kia lạnh lùng nhìn , khẩu khí ôn hòa đúng ? có nghe ra câu nguyên văn của là như thế này sao? muốn ăn? Vậy lui bước, có thể ăn ít chút, đừng được tấc lại muốn tiến thêm thước cò kè mặc cả!


      Kira liền như vậy khóc ra nước mắt nhai cơm, ai bảo người đàn ông nhà quá bưu hãn làm chi?!


      là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Người đứng đỉnh thực vật là Itachi! Illumi < Zeno < Kira < Itachi… Còn vợ chồng Silva? Bận tạo người , cần ồn ào…


      “Gâu gâu!” Bên chân xoay quanh viên thịt trắng.


      Kira như là thấy được cứu tinh, : “Mike, sao mày lại tới đây?”


      Mike nghiêng đầu, như là hỏi: “Đến giờ cơm rồi, đến ăn cơm nha! đúng sao?”


      Illumi nhìn Mike nhanh chóng trưởng thành, tức giận : “Dì út, dì coi nó là heo để nuôi sao? tại có con chó nào lớn như nó !”


      Kira sờ sờ đầu Mike, còn : “Mike mập, cái này gọi là cường tráng, Mike của chúng ta có thể trở nên cực kỳ khổng lồ nha!”


      Zeno hừ lạnh câu: “Chẳng lẽ còn cao hơn tòa nhà sao!”


      Kira vui vẻ: “Người đoán trúng rồi!”


      Ai cũng đem việc này để ở trong lòng, trừ bỏ Itachi đại thần, dù sao có thể khẳng định như vậy chính là có nắm chắc phi thường lớn!


      4 năm sau Mike quả to lớn vô cùng, mỗi khi Zeno nhìn đến Mike đều cảm thấy đau thịt, nó chính là ví dụ vô cùng tốt, cho Zeno, 30 triệu của bay chắc rồi!!!!


      Mà Kira sao, chuyện mà mỗi ngày thích làm nhất chính là cưỡi Mike tìm Zeno chuyện phiếm, mặc kệ về vấn đề gì, đều có thể chen miệng vô, mỗi ngày Zeno đều bị chọc tức điên vài lần, người hầu của gia tộc Zoldyck đều cảm thấy cảm tình của đôi cha chồng nàng dâu này tốt!


      Cách hai năm, Kikyou rốt cục trúng thưởng, cả nhà chỉ có mình Zeno khóc, người biết nghĩ trông cháu sốt ruột, người biết đến cười nhạo xứng đáng, có việc gì cá cược làm chi!


      Nghèo rớt mồng tơi Zeno bắt đầu dốc sức làm việc, tiền dưỡng lão của lỗ lã nhiều như vậy, thừa dịp thân thể còn cường tráng phải kiếm thêm chút tiền mới được!


      Đáng tiếc, khi rốt cục kiếm đủ 30 triệu trở về bù lỗ, cái tin dữ truyền đến, Kira và Itachi muốn kết hôn! Mỗi thành viên đều phải ra tiền, Silva và Kikyou mỗi người 40 triệu, ngay cả Illumi thiếu niên đều phải xuất ra toàn bộ vốn liếng, Zeno chỉ có thể nuốt máu vào bụng! Ngoan ngoãn xuất ra 50 triệu, là trưởng bối, thể keo kiệt!


      giống như ác ma kia mỗi ngày lại trang điểm xinh đẹp chê cười Zeno: “Ba, sao người lại ra ngoài làm nhiệm vụ thế? Phải nghỉ ngơi nhiều mới được chứ!”


      Con trai thứ hai của đâu? Đó hoàn toàn chính là tên quỷ súc phúc hắc, chỉ biết giúp đỡ vợ mình bày mưu tính kế!


      Con trai lớn nhất? Đừng nữa, từ khi dâu cả mang thai, trong tầm mắt của chỉ có bà xã và cái bụng của bà xã mình thôi!


      Chỉ có Illumi thiếu niên yên lặng vỗ vỗ bả vai Zeno : “Ông nội, con hiểu thống khổ của người.”


      Zeno vẻ mặt đau thương: “Illu, con làm sao hiểu?”


      Illumi hít hít cái mũi: “Chú út đối với con dùng ảo thuật, làm cho con tự nguyện xuất ra toàn bộ tiền để dành làm sính lễ…”


      Ông cháu hai người liền như vậy nhìn nhau, sau đó đều thở dài tiếng: “Aizz, đôi vợ chồng quỷ súc kia!”

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 31:

      Edit + Beta: Bạch Bạch

      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      “Chị dâu, em khẩn trương…”


      “Khẩn trương cái gì, đây là thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời của người phụ nữ!”


      “Giày cao gót rất cao! Em té!”


      “[0.0] mang giầy đế thấp, áo cưới khó coi!”


      “[=.=] em đây đổi bộ khác…”


      “Ô ô ô… Em dâu, em thích áo cưới chị chọn sao? Thân mến! Thân mến!”


      “Được được được… Em mặc! Em mặc!”


      Hôn lễ của Kira và Itachi được cử hành ngay tại gia tộc Zoldyck, hoa đồng là bạn học Illu, dâu phụ và rể phụ là vợ chồng Silva, người chủ trì hôn lễ là Gotou.


      Thân là dâu Kira khóc ra nước mắt, đạp giày cao gót gần 10 cm y như cà kheo, Kikyou chống đỡ bụng to cực kỳ khí phách đỡ lấy Kira, làm cho người ta khỏi có chút xấu hổ, rốt cuộc người nào mới là dâu đây?


      Khi Kira nhìn đến Itachi đại thần mặc âu phục, tóc cắt ngắn liền ngây ngẩn cả người, thốt ra: “ con mẹ nó họa thủy! Càng ngày càng họa thủy!”


      Mọi người ở đây nhịn được giật giật khóe miệng, sao lời ca ngợi này nghe được tự nhiên như thế…


      Giây tiếp theo liền gặp báo ứng, cước giẫm lên mép váy, cả người ngã sấp xuống, cũng may Itachi tay mắt lanh lẹ đỡ lấy .


      “Itachi. Zoldyck, có nguyện ý cưới Kira. Zoldyck làm vợ, bất luận sinh lão bệnh tử, làm bạn cả đời sao?” Gotou mở miệng.


      Itachi còn chưa kịp trả lời, chỉ nghe Kira cao giọng : “Phải hỏi ấy có nguyện ý đem toàn bộ tài sản mà mình có cho tôi sao, nguyện ý cả đời đều kiếm tiền cho tôi sao, nguyện ý chỉ bảo vệ mình tôi sao?”


      Gotou hắc tuyến nhìn Kira, mới là MC nha!


      Phảng phất như biết vậy, Itachi cười nhạt: “ nguyện ý.”


      Ở đây người nào tán thưởng, người đàn ông này tốt! Thế nhưng Kira lại cảm thấy việc này có chút đúng…


      Chỉ nghe Itachi ở bên tai giọng : “Tiền quan trọng hơn ? Hửm?”


      Cả người run lên, Kira lập tức cảm thấy được việc lớn tốt, đáng tiếc, Gotou vì bảo vệ tôn nghiêm MC của mình, cao giọng mở miệng: “Kira. Zoldyck, có nguyện ý gả cho Itachi. Zoldyck, bất luận sinh lão bệnh tử, làm bạn cả đời sao?”


      Itachi bỗng nhiên mở miệng: “Thêm điều, phải ngoan ngoãn nghe lời.”


      Ở đây người nào đấm ngực dậm chân, đôi vợ chồng này là cực phẩm! Tai họa như vậy nên buộc chung với nhau!


      Kira nhìn Itachi đại thần tươi cười như tẩm gió xuân, hít hít cái mũi: “Em nguyện ý.”


      Trong lòng máu đấy, còn chưa đủ nghe lời sao? Người chân tướng cho rằng vui mừng mà khóc, Illumi thiếu niên có ý tốt nở nụ cười, dì út, lễ vật tân hôn đặt ở tân phòng các người, hy vọng dì có được đêm tân hôn suốt đời khó quên!


      “Hai bên trao đổi nhẫn cưới!”


      “Chú rể hôn môi dâu!”


      Trong hôn lễ đầu óc Kira hoàn toàn choáng váng, trái lại Itachi, đỡ lấy vợ bé mơ hồ nhà mình, có vẻ khá bình tĩnh…


      “Ưm… uống…” Sắc mặt Kira hồng, hiển nhiên uống rượu.


      “Chậm chút, chậm chút…” Kikyou lớn bụng có chút chống đỡ được Kira say rượu.


      vất vả tha Kira đến giường, sau đó gian trá nở nụ cười, từ trong ngăn tủ lấy ra bộ áo ngủ sexy, Kira say bất tỉnh nhân tùy ý Kikyou thay quần áo cho .


      “Itachi, nếu chút nữa nhìn thấy cái gì… Em đừng… Rất kinh ngạc.” Silva rất là uyển chuyển cho Itachi.


      Con ngươi Itachi chợt tối, hỏi: “Chị dâu có phải hay …”


      Vẻ mặt Silva có chút xấu hổ: “Dù sao phải thương tổn Kira, em trở về phòng .”


      Itachi gật gật đầu, thời điểm xoay người, khóe miệng của gợi lên nụ cười nhợt nhạt, lúc Kikyou chuốc rượu Kira liền biết Kikyou khẳng định muốn làm chút gì, về phần là cái gì… Đêm tân hôn còn có thể làm gì nữa?


      Tuy rằng sớm chuẩn bị, nhưng vừa bước vào phòng liền nhìn đến Kira ăn mặc thập phần mát mẻ, vẫn hơi sửng sốt tí, Kikyou đúng là…


      Khóa kỹ cửa, đến bên giường, kéo chăn qua, che lại cảnh xuân trước mắt, xem ra tối nay chỉ có thể ôm lấy con mèo say rượu này qua đêm tân hôn rồi…


      “Itachi, trở lại…” Thế nhưng Kira cố tình lại tỉnh vào lúc này, dường như làm nũng cọ cọ Itachi.


      Đôi mắt Itachi tối sầm, vỗ về hai má của , hỏi: “ tắm rửa?”


      Kira mơ mơ màng màng gật gật đầu, liếm liếm cánh môi: “Em muốn uống nước…”


      Itachi lấy chén nước ở đầu giường qua, uống ngụm, rồi ấn xuống cánh môi mềm mại của Kira, Kira vô thức nuốt, ôm cổ Itachi, đòi lấy càng nhiều nước…


      Itachi đem đặt lên giường, có chút kiềm nén : “ tắm trước được ?”


      Kira chỉ cảm thấy thân thể của mình nóng kinh khủng, níu lấy Itachi hừ , Itachi trực giác tình huống này đúng, nhìn lướt qua chén nước đầu giường, con ngươi lạnh dần , sau đó dỗ Kira: “ tắm rửa trước, ngoan…”


      Thần chí Kira làm sao có thể đồng ý, kéo áo qua, hôn lên môi , Itachi đại thần rất ồn ào!


      Như vậy còn có thể nhẫn được, phải đàn ông! Trực tiếp ôm thắt lưng , tử hình ngay tại chỗ!


      Thỉnh thoảng truyền ra thanh nức nở nỉ non của Kira, còn có thanh áp lực của đàn ông, hai người dây dưa trong phòng như thế nào cũng thể ngờ được đêm tân hôn của chính mình bị người ghi lại!


      Kikyou cực kỳ hưng phấn nghe, Silva có chút bất đắc dĩ, em trai, em dâu, xin lỗi! Silva là đàn ông, nghe thế, khó tránh khỏi dục hỏa đốt người, nhưng cố tình bà xã lớn bụng… Qua nửa tháng liền sinh, căn bản có cách nào chạm vào ! Bất đắc dĩ thở dài…


      Ngày hôm sau tỉnh lại, đầu Kira đau như muốn nứt ra, thân thể cũng đau nhức thôi, giống như bị nghiền nát vậy đó! Đặc biệt là… Bỗng nhiên, hiểu được cái gì, lập tức mở to mắt nhìn về phía người đàn ông bên cạnh!


      Cặp con ngươi dã kia, hơi lóe ra ý cười: “Buổi sáng tốt lành.”


      Giọng mới gợi cảm trầm thấp làm sao, Kira trả lời: “Buổi sáng… Tốt…” Sao bị khan tiếng rồi?


      Nhìn biểu tình nghi hoặc của , Itachi tiến đến bên tai : “Tối hôm qua em kêu lớn quá…”


      Kira lập tức đỏ mặt, giọng : “Lưu manh!”


      lưng hơn bàn tay, Kira lập tức cứng ngắc, lắp bắp : “ phải đâu? tại là buổi sáng mà?”


      Tay di động người , nét mặt trái lại nghiêm túc vô cùng: “Buổi sáng thể câu dẫn đàn ông.”


      Kira chịu đựng khô nóng hiểu, đôi mắt rất là ủy khuất: “Em làm sao câu dẫn ?”


      Đáp lại là nụ hôn lửa nóng, khóc ra nước mắt, tại sao có thể như vậy! muốn chết ở giường đâu!


      Hiển nhiên, Kira thể xuống giường được, còn Itachi đại thần tinh thần sảng khoái ra ngoài tính sổ.


      Tính sổ gì à? Chủ nhân của chén nước ở đầu giường kia! tươi cười ôn hòa, nhìn Illumi: “Lễ vật tân hôn tồi.”


      Illumi cũng cười : “Chú út thích là tốt rồi.”


      Itachi gật gật đầu: “Phi thường thích.”


      Sau đó con ngươi Illumi liền u ám, cậu cảm nhận được bão táp sắp buông xuống! Mợ nó, chờ mẹ sinh em trai, cậu phải dạy dỗ tốt mới được, cậu muốn tìm kiếm an ủi người bọn họ!


      “Ba!” Cánh tay Illumi thiếu niên bị thủng lỗ.


      Illumi bay nhanh che dấu chính mình, ám khí của chú út là quá lợi hại, tuy rằng cậu theo học, nhưng vẫn cùng cấp bậc…


      “Ba!” Illumi thiếu niên bị đạp từ cây xuống.


      Chỉ nghe người cây cười khẽ: “Illu, bây giờ mới là buổi trưa thôi.”


      Illumi khóc ra nước mắt, vì cái lông gì mặt trời thể xuống núi sớm chút chứ!


      giường Kira thở phì phì cắn chăn, miệng thào: “Cầm thú! Liền mẹ nó cầm thú!”


      kéo chăn qua xem thân thể của chính mình, xanh xanh tím tím, nơi nào tốt, mấy ngày nay lại xuống giường được! muốn ly hôn!!!


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Thịt vụn… Thịt vụn…


      Trọng điểm là kịch tình, phải giường diễn, thân ái nào muốn nhìn tiết mục kích tình, Miêu Nhi chỉ có thể rơi lệ đầy mặt , có a có…

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com


      ☆, Chương 32:



      Chờ Kira rốt cục có thể xuống giường, muốn là chuyện của bốn hôm sau, đầu sỏ gây nên vẻ mặt cười nhạt đỡ lấy ! hung hăng trừng mắt nhìn qua: “ là tên cầm thú!”


      Con ngươi dã của Itachi chợt lóe, cười : “Đối với em cầm thú.”


      Kira nghĩ tới khinh địch như vậy tiếp nhận lời ‘Ca ngợi’ của nên nhất thời nghẹn giọng.


      “Illu đâu?” bàn cơm chỉ có vợ chồng Silva.


      Silva uống canh, đáp: “Cùng ba ra ngoài làm nhiệm vụ.”


      Kira gật gật đầu, Illu mười hai tuổi, sớm có thể ra ngoài dạo chơi, Killua cũng là ở độ tuổi này chạy ra ngoài.


      Bỗng nhiên nghĩ đến kiện mấu chốt, cắn chiếc đũa nhìn người đàn ông nhà mình: “Tuần trăng mật đâu chơi?”


      Itachi rút chiếc đũa trong miệng ra, : “Đừng cắn đũa, địa điểm trăng mật còn chưa định ra.”


      Kira bĩu môi: “Hừ, chút cũng quan tâm chuyện này.”


      Itachi xoa xoa tóc , cười : “Vội vàng kiếm tiền, có tiền như thế nào cho em yên tâm chơi?”


      Kira lập tức bổ nhào vào lòng người đàn ông nhà mình, cảm động : “Ông xã, rất vĩ đại!”


      Itachi vỗ về phía sau lưng , cười nhạt phen, nếu kiếm tiền, bà xã chừng rời nhà ra ngoài.


      Kikyou cắn khăn tay bé: “Em dâu, chị cũng muốn hưởng tuần trăng mật!”


      Silva liếc nhìn bụng : “Nghĩ cũng đừng nghĩ.”


      Kikyou hu hu khóc lên: “Em chỉ biết thương em! Chúng ta kết hôn lâu như vậy! từng dẫn em ra ngoài chơi sao!”


      Silva bất vi sở động : “ rồi, thời điểm ra ngoài làm nhiệm vụ!”


      Kira dựa vào Itachi, cười : “ chúng ta kết hôn lâu cũng có thể hạnh phúc như vầy ?”


      Itachi nắm tay chặt: “, vẫn hạnh phúc.”


      đợi Kira và Itachi ngọt ngấy vài câu, giọng thống khổ của Kikyou liền truyền đến: “ , em muốn sinh!”


      Kira hô to tiếng ngồi ngay ngắn, lắp bắp : “Muốn… Muốn sinh… Sinh…”


      Silva hiển nhiên có kinh nghiệm, phen ôm lấy Kikyou về phòng, đầu óc Kira còn bị vây trong trạng thái chân , vẫn lặp lặp lại: “Sinh, sinh…”


      Itachi có chút bất đắc dĩ xoa đầu Kira: “Là chị dâu sinh, phải em sinh.”


      Kira nháy mắt hoàn hồn, phải ha, khẩn trương cái gì? Đâu phải sinh!


      Nắm tay Itachi chạy nhanh đến phòng Kikyou, còn có gặp qua người khác sinh em bé đâu!


      “A!!!!” Vừa đến cửa, tiếng kêu của Kikyou liền vang lên.


      Kira nuốt nuốt nước miếng, vẫn là vào.


      Trong phòng bác sĩ làm việc đâu vào đấy, Silva ngừng bơm hơi cỗ vũ Kikyou, Kira nhìn màn máu chảy đầm đìa này, sắc mặt trắng bệch, về sau tuyệt đối cần sinh em bé…


      Itachi ôm vào lòng, có chút thở dài, xem ra phải dời chuyện sinh con lại rồi…


      “Oa oa…” Cùng với tiếng thét chói tai của Kikyou, đứa cuối cùng cũng chào đời.


      Bác sĩ vô cùng thuần thục tắm rửa cho đứa , sau đó bọc lại, thả vào trong lòng Kira, thân thể Kira cứng ngắc, mang theo khóc nức nở với Itachi: “Em ôm được… Bé con giống như có xương…”


      Itachi dù sao cũng có kinh nghiệm giữ em trai, cẩn thận ôm đứa trong tay Kira qua, khẽ dỗ trận, bé con kia còn vui tươi hớn hở chảy nước miếng… Khóe miệng Kira run rẩy, vú em chuyên nghiệp là đây…


      “Đứa tên gọi là gì?” Kikyou bên kia cũng thu thập xong, Itachi tự nhiên trả đứa cho Kikyou.


      Kira nghiêng đầu : “Milluki. Zoldyck.”


      Silva suy tư trong chốc lát, : “Tên này sai.”


      Kikyou vỗ về mặt bé, : “ biết đứa này có thể là người thừa kế hay .”


      Kira chọt chọt mặt Milluki, : “ phải nhóc này, nhóc kế tiếp mới phải.”


      Silva có chút kinh ngạc, hỏi: “Em xác định?”


      Kira gật gật đầu: “Xác định, chẳng qua… Đứa kia có chút phản nghịch, thế nhưng đáng .”


      Kikyou vui vẻ, hỏi: “Vậy em đặt tên cho đứa bé đó chưa?”


      Kira giơ lên khuôn mặt tươi cười: “Killua. Zoldyck.”


      Vợ chồng Silva lập tức đắm chìm trong suy nghĩ về đứa trẻ tiếp theo, thế còn Milluki? Ở giường ngẩn người kìa, hiển nhiên cũng biết chính mình bị cha mẹ ruột quên !


      trai, chị dâu, chúng em hưởng tuần trăng mật.”


      thôi, có chuyện gọi điện thoại về, nơi này vĩnh viễn là nhà của các em!” Silva rất là ôn nhu .


      Kira lập tức đỏ hốc mắt: “, lần sau em trộm tiền trong thẻ của nữa, làm cho em rất cảm động!”


      Khóe miệng Silva run rẩy: “Em khi nào … Trộm…”


      Kira hít hít cái mũi: “Mỗi lần và Itachi chia tiền thù lao, em liền thuận tay trộm rồi.”


      Silva hít sâu vài lần, hô: “Gotou, kiểm tra tài khoản của ta thiếu bao nhiêu!”


      Kira vừa thấy tình thế tốt, lập tức lôi kéo Itachi đại thần chạy vội: “ trai chị dâu, bọn em !”


      “Làm em sợ muốn chết, cũng may chạy trốn mau.” Ngồi phi cơ trực thăng Kira yên tâm rồi.


      Itachi nhéo nhéo mặt , : “ chỉ trộm của trai hửm?”


      Kira xấu hổ xoay mặt qua: “Sao biết?”


      Itachi tiến đến bên tai , giọng : “Lúc ở giường, chuyện gì em cũng khai ra hết.”


      phen đẩy tên cầm thú này ra, đỏ mặt hô to: “Lưu manh!”


      Con ngươi Itachi lóe lên ý cười: “Có cần dùng hành động chứng minh hay ?”


      Kira lập tức bao kín chính mình, than thở: “Em còn đau…”


      Trong con ngươi Itachi lên vẻ áy náy, kéo vào lòng, khẽ hôn lên trán : “Lần sau chú ý.”


      Kira níu lấy quần áo Itachi, cũng có chút ngượng ngùng: “Kỳ … Cũng rất tốt.”


      Vừa dứt lời, liền bắt đầu làm đà điểu, Itachi cũng biết tính tình của , thấp giọng nở nụ cười, ôm càng thêm chặt.


      Như là nghĩ tới cái gì, Kira lên tiếng: “Itachi, có việc em muốn với .”


      Itachi xoa xoa tóc , hỏi: “Chuyện gì?”


      Kira nâng đầu lên, nghiêm túc nhìn : “Nếu em gặp được người đến từ cùng thế giới, em phải giết người kia, bằng , em mất sinh mệnh của người mình thân nhất.”


      Itachi nhìn , sau đó nâng cằm lên, hôn chút, : “Vậy do tới giết.”


      Kira có chút ngây người, được tự nhiên : “Tự em làm được.”


      Itachi chỉ gắt gao ôm , khẩu khí cũng trở nên có chút trầm trọng: “ muốn em bị thương.”


      Cảm giác được khẩn trương, trong lòng Kira lập tức ấm lên, ở trong lòng cười khẽ, ông xã như vậy tốt, cũng uổng phí đợi nhiều năm như thế…


      Con ngươi Itachi lóe ra sát ý thị huyết, tuyệt đối làm cho Kira lại rời , tuyệt đối .


      “Cậu cái gì?!” Zeno rống giận tiếng.


      “Tài khoản của ngài bị mất 1 triệu.” Gotou có chút đành lòng.


      Zeno lại rống giận thêm lần nữa: “Kira. Zoldyck! Mi có gan đừng trở về!!!!”


      Còn Illumi thiếu niên nhìn em trai mới sinh, nở nụ cười quỷ súc: “Em trai đáng , để cho nii-chan thương em tốt !”


      Trong lúc ngủ mơ Milluki cảm nhận được sợ hãi trước nay chưa từng có, lập tức liền oa oa khóc rống lên, nhưng vấn đề là ai để ý tới nhóc khóc nháo…

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 33:

      Edit + Beta: Bạch Bạch

      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com


      phải hưởng tuần trăng mật sao?”

      “Ừ.”

      “Sao chúng ta lại ở trong này?”

      xung đột nha.”

      gặp qua đôi vợ chồng mới cưới nào hưởng tuần trăng mật ở trường thi chưa?”

      “Chúng ta.”

      “…”

      Khóe miệng Kira run rẩy nhìn người đàn ông bình tĩnh bên cạnh, đờ mờ, tuần trăng mật tâm tâm niệm niệm, dĩ nhiên là đến thi giấy phép Hunter?!

      “Itachi, em nghĩ chúng ta nên ly hôn .” Kira mặt chút thay đổi .

      Itachi cười ôn hòa: “Nếu em có thể tìm được nơi giải quyết, liền cùng em ly.”

      =.= Kira đối với người đàn ông thường xuyên phúc hắc này luyện thành năng lực chống đỡ rồi.

      “Tất cả thí sinh tiến vào trường thi.” Thanh êm tai từ Radio truyền đến.

      Kira cúi đầu, nhận mệnh theo Itachi đại thần vào, tuần trăng mật trong tưởng tượng của phải như thế!!!

      đỉnh đầu hơn bàn tay, chỉ nghe người nọ : “Thi xong chúng ta ăn điểm tâm ngọt.”

      Hai mắt Kira lập tức vụt sáng vụt sáng, hỏi: “Có thể ăn rất nhiều sao?”

      hỏi lại câu: “Em cảm thấy có thể ăn bao nhiêu?”

      Kira bĩu môi, chỉ biết người đàn ông này tốt tâm như vậy! Bất quá, khó được đồng ý cho ăn ngon!

      ‘Thu hoạch giấy phép Hunter, thưởng cho lần xuyên qua.’ thanh máy móc đột ngột vang lên.

      Khóe miệng Kira run rẩy, đờ mờ, tại lại lòi ra thêm của nợ!

      Itachi nguyên do hỏi: “Làm sao vậy?”

      Kira hít sâu vài lần, : “Ông xã, em phải lấy được giấy phép Hunter.” Cho nên hack cho em .

      Itachi gật gật đầu, xem ra Kira lại muốn làm nhiệm vụ gì đó rồi.

      10 ngày sau

      “Đau chết em rồi, xem người phụ nữ kia có phải bởi vì mà ra tay nặng với em như thế ?!” Kira thổi thổi miệng vết thương cánh tay mình, vẻ mặt oán phụ .

      Itachi có chút bất đắc dĩ: “ chưa làm gì hết.”

      Kira trừng mắt nhìn: “Đúng vậy, chưa làm gì hết, chính là đóa hoa!”

      Itachi làm sao có thể nghe ra lời chua xót của , khẽ dỗ : “Đó cũng là vì phân hóa học của em tốt.”

      Kira khó thở: “ mắng em!”

      Itachi cười khẽ: “ mắng cái gì?”

      Kira cắn chặt răng, chịu tiếp, chẳng lẽ còn muốn tự mình ra, mắng là phân trâu sao!

      Chọt chọt cái trán , mở miệng: “Giấy phép đều lấy được, tại nơi nào hưởng tuần trăng mật?”

      Kira cười gian chút: “Itachi đại thần, đừng giật mình nha!”

      Itachi bất đắc dĩ lắc đầu: “Còn gì đáng để giật mình, người chết rồi đều có thể sống lại.”

      là người đàn ông có tế bào lãng mạn! Kira thở phì phì xoay mặt qua, được rồi, kỳ cũng biết hệ thống đưa đến thế giới nào, a di đà phật, cầu trời là thế giới an toàn!

      ‘Mục tiêu tuyển định: Prince of tennis’ thanh máy móc vang lên.

      Kira chạy nhanh bắt lấy tay người đàn ông nhà mình, tại xuyên đó! Itachi chỉ ôm lấy , cũng có chút dự cảm…

      Hai người cảm thấy đau đầu kịch liệt, trước mắt tối sầm, biết gì nữa…

      “Cậu rất lợi hại, HLV của cậu là ai?”

      “Cha tôi.”

      “Quả nhiên là hổ phụ vô khuyển tử! Có hứng thú tới nhà tôi chơi ? Kỳ phùng địch thủ khó được!”

      “Vậy quấy rầy.”

      Kira nhìn người đàn ông trước mắt này, ngay từ đầu cũng thể tin! Ai có thể cho biết, vì sao Itachi đại thần chưa bao giờ chạm qua tennis vừa ra tay liền y như mở bản hack vậy! Còn có vì sao thần thoại thời Echizen Nanjirou lại là đối thủ của Itachi đại thần?! Mợ nó, là trải qua giống như thần!

      “Bạn của cậu… thích ngẩn người sao?” Echizen Nanjirou nghiền ngẫm nhìn Kira.

      Itachi thản nhiên cười: “Chúng tôi vừa kết hôn, tại hưởng tuần trăng mật.”

      Echizen Nanjirou cực kỳ kinh ngạc: “Hai người kết hôn rồi? Sớm như vậy?!”

      Kira tức giận châm chọc: “Chú hai, con của cũng còn nhỉ?”

      Echizen Nanjirou phát điên: “Tôi phải chú hai! Gọi tôi nii-chan… Con trai tôi chỉ mới 11 tuổi…”

      Con ngươi Itachi lóe lên ý cười: “Hẳn là đứa đáng ?”

      Echizen Nanjirou bất đắc dĩ lắc đầu: “Chỉ là thằng nhóc rắm thối, cậu gặp mặt liền biết.”

      Đó còn phải thượng bất chính hạ tắc loạn! Có người cha rắm thối như , trách được ai!

      “Echizen Nanjirou! lại lêu lổng nơi nào!” Vừa mới tiến vào cửa liền bay tới vật gì đó.

      Itachi tay mắt lanh lẹ ôm Kira vào lòng, Echizen Nanjirou có người bảo hộ, bị đánh trúng ngay chóc!

      “Đau! Bà xã, mang cậu bạn trở về! Em ít nhiều cũng chừa cho chút mặt mũi chứ!” Nanjirou bất đắc dĩ hô to.

      “Cha còn kém xa lắm!” câu bổng truyền tới, phải Ryoma còn ai?!

      Echizen Rinko sửa lại bản tính mạnh mẽ, rất lễ phép : “Ngượng ngùng, để hai người chê cười, mau vào nhà.”

      Kira và Itachi cũng lễ phép đáp lại: “Quấy rầy rồi.”

      như vậy, các người quen biết đúng là duyên phận!” Rinko ôn hòa cười.

      Nanjirou cũng khó được phụ họa: “Là mệnh trung chú định đó!”

      Ryoma thiếu niên nhìn Itachi chuyển mắt, Kira buồn cười hỏi: “Nhóc nhìn chằm chằm Itachi làm gì?”

      Ryoma than thở câu: “Chính là nghĩ tới Oyaji lại thất bại.”

      “Nhóc con thối! mấy lần rồi, ta phải ông già!”

      Có lẽ là ở người Ryoma thấy được bóng dáng Sasuke, Itachi tự giác giọng : “Ba ba nhóc có nghiêm túc đánh với , cho nên thể thắng thua.”

      Ryoma hừ tiếng: “Dù sao Oyaji đều rất lợi hại! Đánh với tôi trận !”

      Itachi nở nụ cười nhạt: “Hôm nay được, chúng ta còn phải tìm nơi ở.”

      Ryoma nóng nảy: “Vậy ở nhà tôi , dù sao cũng chứa được hai người!”

      Rinko buồn cười nhìn Ryoma: “ nghĩ tới Ryoma thích Itachi như vậy!”

      Ryoma thở phì phì : “Con mới thích ta! Con chỉ muốn đánh trận với ấy thôi!”

      Kira do dự: “Đột nhiên quấy rầy… ngượng ngùng…” [ trang ]

      Rinko nắm lấy tay , ôn hòa : “Em coi như theo giúp chị , các em phải hưởng tuần trăng mật sao, vẫn ở khách sạn tốn ít tiền!”

      Echizen Nanjirou cũng kéo Itachi qua, lưu manh : “Cậu cứ xem như thay tôi điều giáo nhóc con này !”

      Điều giáo? Điều giáo? Khóe miệng Kira run rẩy, vì cái lông gì lập tức liền cảm thấy hình tượng của Itachi đại thần…

      Itachi nhếch môi: “Vậy quấy rầy.”

      Kira nhìn Nanjirou và Itachi đại thần thông đồng cùng chỗ, xem thế nào đều giống như… Là dụ thụ và đại thúc công nha? Itachi đại thần là bên nằm dưới?

      “Itachi à, sao tôi cảm thấy ánh mắt Kira thích hợp?” Nanjirou ngượng ngùng buông tay.

      Itachi ngữ khí tương đối ôn nhu: “ ấy vẫn như vậy, tôi cần chuyện ràng với ấy.”

      chuyện ràng? Kira hoảng sợ trốn ở phía sau Ryoma, : “Ryoma, buổi tối chị ngủ với em được ?”

      Ryoma nhìn nhìn Itachi cười ôn hòa, nuốt nuốt nước miếng, nghĩa khí : “Yada! Chị nên ngủ với ông xã mình !”

      “Kira, lại đây.” Itachi đại thần lên tiếng.

      Kira cắn khăn tay từ từ qua, hai mắt đẫm lệ : “ , nhớ chút.”

      Mọi người: “…”

      Itachi bất đắc dĩ ôm vợ nhà mình, câu này của chứa nhiều hàm ý lắm!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 34:

      Edit + Beta: Bạch Bạch

      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com

      nghiêm túc chút cho tôi!” Ryoma thiếu niên tức giận!

      vẫn nghiêm túc.” Ôn hòa Itachi đại thần.

      “Nhưng nhường tôi!” Ryoma thiếu niên nghiến răng nghiến lợi.

      có, vẫn là trình độ này!” Itachi đại thần cười cười.

      “Bốp!” Bóng lại bay ra ngoài, ván kết thúc.

      Kira phất phất lá cờ : “Trận đấu chấm dứt, 6-5, Itachi đại thần thắng.”

      Ryoma thiếu niên phát điên tháo mũ xuống: “Itachi! cố ý! mỗi lần đều để cho tôi thắng 5 set!”

      Itachi lau lau mồ hôi, con ngươi dã lóe lên ý cười: “Trùng hợp.”

      có chuyện gì so với chuyện này càng làm cho người ta tức giận, hoặc là trực tiếp thắng, nhưng Itachi thế nào cũng phải khống chế điểm số, lần hai lần, Ryoma thiếu niên còn đắc chí, số lần tăng lên, liền biết , sau đó bắt đầu nổi điên!

      “Các chàng vừa mới đỗ mồ hôi, mau tới đây ăn dưa hấu!” Kira cầm miếng dưa hấu.

      Ryoma thiếu niên hô to câu: “ ăn!!!!”

      Itachi ôn hòa nhìn Ryoma, con ngươi cũng là thần sắc thản nhiên: “ ăn?”

      Giật mình tí, Ryoma lập tức chạy tới gặm dưa hấu, vì cái lông gì cậu nghe lời như vậy? Phải biết rằng Uchiha Kira chính là cục cưng bảo bối của Itachi, cái gì chính là cái đó, ngay từ đầu cậu cũng biết, sau đó ngoài sáng trong tối bị chỉnh lần, kế đến cậu liền hiểu được…

      “Kira-nee, sao chị lại gả cho tên Itachi trứng thối này?” Con ngươi màu hổ phách của Ryoma lộ vẻ bất mãn.

      Kira cắn dưa hấu, đáp: “Lệnh của cha mẹ, sau đó liền kết hôn.” Là Fugaku chủ trương…

      Ryoma vẻ mặt đồng tình nhìn Kira: “ nghĩ tới chị đáng thương như vậy!”

      Đáng thương? Kira có chút nguyên do, hỏi: “Vì sao chị đáng thương?”

      Ryoma giọng : “Chị dám chị bị ấy chỉnh qua?”

      Chỉnh? Kira lập tức nước mắt tuôn trào, nghẹn ngào : “Chỉnh nhiều rồi, em biết , với vẻ bề ngoài họa thủy kia của ấy, mỗi lần đều có phụ nữ muốn giết chị, nếu chị mà nghe lời, ấy liền đe dọa chị, em có biết cái gì gọi là đe dọa sao? ấy chỉ đối với em cười ôn hòa, sau đó…”

      Ryoma rất là tán thành gật đầu: “Đúng! Chính là như vậy!”

      “Vốn muốn mang em chơi nhảy Bungee, xem ra là cần.” Thanh tràn ngập từ tính bỗng nhiên vang lên.

      Kira cứng ngắc quay đầu, khóc ra nước mắt: “Ông xã, vừa rồi em chỉ đùa với Ryoma!”

      Itachi bất vi sở động: “Phải .”

      Kira ném dưa hấu , trực tiếp nhào vào lòng cọ cọ, lấy lòng : “Đúng vậy đúng vậy, giỡn thôi! Ông xã ôn nhu săn sóc, khéo hiểu ý người như thế…”

      Itachi nhượng bộ đẩy ra, : “ tốt, luôn đe dọa em.”

      Kira hạ quyết tâm, trực tiếp gục Itachi xuống mặt đất, tựa như ác bá : “ có cho em hay !”

      Itachi nhướng mày: “ thù lao?”

      Mặt Kira ửng đỏ, ấn nụ hôn lên môi Itachi, nhàng liếm mút, Itachi vòng tay ôm , hưởng thụ chủ động khó được của

      Dưa hấu trong tay Ryoma thiếu niên rớt xuống, bọn họ xem cậu tồn tại sao! Cậu vẫn là vị thành niên được !

      Còn có, Uchiha Kira, vừa mới phải oán giận ngớt sao! tại như thế nào ôm ấp thương rồi!

      Quả nhiên phụ nữ đều là động vật thể tin tưởng!

      “Itachi… Em sợ…” Kira vẻ mặt cầu xin.

      Itachi bất đắc dĩ xoa xoa đầu , : “Vậy cần chơi trò này?”

      Kira lắc lắc đầu: “Đều đến đây rồi.”

      “Tôi vị tiểu thư này, có thể rời khỏi người vị tiên sinh này ? Chúng tôi có biện pháp giúp mang dây an toàn!” Nhân viên công tác rất là hắc tuyến.

      Kira lưu luyến rời buông Itachi ra, đỏ mắt : “ , nếu em rồi, nhớ tìm tốt…”

      Khóe miệng Itachi có chút run rẩy, vì cái lông gì ràng hạng mục lãng mạn như vậy, từ trong miệng ra liền trở thành bi tình như thế?

      Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, hai người liền ngã xuống, trong trung ngừng vang vọng tiếng thét chói tai của Kira: “A a a a…”

      Itachi bất đắc dĩ thở dài, lần sau vẫn là tìm trò chơi có tính khiêu chiến .

      “Hức… Ô… Ô…” Kira chấm chấm nước mắt.

      Nhân viên công tác nóng nảy: “Tiểu thư, xin hãy buông dây an toàn ra!”

      Kira gắt gao níu lấy quần áo Itachi, hoàn toàn nghe vào lời nào khác, Itachi lưu loát tháo dây an toàn của ra, ôm an ủi: “Lần sau còn chơi trò này sao?”

      Kira ôm cổ Itachi, gào khóc: “ bao giờ chơi nữa…” Thời điểm ngã xuống cảm thấy mình sắp chết… Mẹ nó, rất khủng bố!

      Itachi nhìn nhìn nơi nhảy Bungee, ừm, nếu lần sau nghe lời liền dùng trò này để trừng phạt. [ Này! được !]

      Trở về phòng trăng mật Kira cuối cùng cũng sống lại từ ác mộng vừa rồi, ca hát, xem kịch truyền hình, rất thích ý.

      Tắm rửa xong Itachi nhìn giường, con ngươi trầm xuống.

      ngồi vào cạnh , ôm lấy thắt lưng , mặt Kira ửng hồng, : “… Nếu sấy khô tóc trước ?”

      Giọng có chút khàn khàn của Itachi quanh quẩn bên tai : “Bây giờ có vẻ muốn ăn em hơn.”

      Kira vừa xoay đầu liền chìm đắm trong nhu tình kia, hai người từ từ tới gần, môi truyền đến trận ướt át, Kira chậm rãi nhắm mắt lại, răng môi dây dưa gắn bó để cho tự giác hừ vài tiếng.

      Quần áo bị rút , hai thân thể cực nóng nương tựa cùng chỗ.

      “Em… Em sợ đau…” Đột nhiên toát ra câu sát phong cảnh.

      Chống lại con ngươi có chút sợ hãi của , Itachi cũng phóng động tác, nhàng liếm mút cổ , đến chốc lát, liền quên hết tất cả, mười ngón tay kết chặt, hai người đều dồn dập thở gấp.

      Nhưng vừa động, Kira dưới thân lập tức nức nở hô: “Trứng thối… Đều sợ đau…”

      Itachi dừng lại động tác, khẽ dỗ dành: “Ngoan, nhịn chút.”

      bao lâu, liền truyền đến tiếng khóc hu hu của Kira, nhưng nếu lắng nghe kỹ, trong thanh kia hỗn loạn áp lực sung sướng…

      “Ryoma, Kira và Itachi đâu?” Rinko có chút kỳ quái .

      Ryoma vô cùng tức giận ăn dưa hấu: “ ra ngoài qua thế giới hai người rồi!”

      Rinko buồn cười nhìn Ryoma, : “Có phải Ryoma cũng muốn tìm bạn ?”

      Ryoma lập tức lắc đầu, khẳng định : “Tuyệt đối cần!”

      Vì sao? Cậu muốn kiến thức qua tốc độ thay đổi sắc mặt của Kira! là làm cho cậu mở rộng tầm mắt, hơn nữa cậu đúng là kiên nhẫn dỗ dành.

      “Nó phải cần, là tìm được bạn !” Đây là giọng đáng đánh đòn của Nanjirou.

      Ryoma ném dưa hấu, hô: “Mẹ, ba giấu rất nhiều tạp chí ở dưới sàn!”

      Nanjirou vừa định giáo dục nhóc con nhà mình, bỗng nhiên cảm giác sau lưng có trận gió lạnh! vừa quay đầu liền chống lại khuôn mặt đen sì của Rinko, Nanjirou nuốt nuốt nước miếng: “Thân mến… Nghe… Nghe giải thích a… A!”

      Sau đó nhà Echizen liền truyền ra tiếng quát tháo thống khổ…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :