1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vợ Uchiha không dễ làm - Tống Mạn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com


      ☆, Chương 25:



      Sasuke bởi vì chuyện tình của Yuzu chịu đả kích, cậu có năng lực bảo vệ Kira, vô luận là đối mặt với người đàn ông kia hay là những người khác, cậu đều có biện pháp bảo vệ an toàn! Cậu cần lực lượng… Cậu phải rời khỏi nơi này!


      Kira cực kỳ ràng Sasuke thay đổi trong khoảng thời gian này, là đến kì phản nghịch, muốn ra ngoài rèn luyện phen thôi!


      Kira cũng muốn ngăn cản Sasuke, sau lại nghĩ, cứ bảo vệ cậu như vậy cũng phải là biện pháp, đến cuối cùng cậu vẫn trưởng thành phải sao? Dứt khoát, cho rằng cái gì cũng phát .


      Trái lại Naruto và Sakura rất khó chịu, ra vẻ Naruto còn trình diễn màn thiên lý truy phu nha? Sau đó Sasuke liền vận dụng lực lượng phù chú hề đẹp mắt kia, biến thành thiếu niên tóc xù… Nghĩ đến kiểu tóc và trang dung đấy, Kira rơi lệ đầy mặt, là, thưởng thức của tên Orochimaru kia chính là thấp kém như vậy!


      “Kira, nếu em rồi, chị có thể chăm sóc bản thân sao?” Sasuke còn nghiêm túc nhìn .


      Kira buông đũa xuống, sau đó giống như khi còn bé, sờ sờ đầu Sasuke, : “Muốn làm cái gì làm , bản thân hối hận là được.”


      Sasuke có trong nháy mắt cảm thấy Kira biết được kế hoạch của cậu, chính là, tôn trọng cậu ra mà thôi…


      Kira bỗng nhiên cười quỷ quyệt: “Đến lúc đó dẫn thêm em dâu trở về nhé!”


      Khóe miệng Sasuke run rẩy, làm sao có thể thông minh như vậy, tuyệt đối là cậu suy nghĩ nhiều, em dâu? Trước khi giết chết người đàn ông kia, cậu có khả năng tìm phụ nữ!


      Nếu cậu giết người đàn ông kia, Kira… hận cậu sao? Quên , cho dù là hận, cậu cũng dừng tay!


      ‘Onii-chan, lợi hại, tương lai em cũng muốn giống như !’


      ‘Ha ha… chờ em! thể lười biếng nha! Phải học tập nhẫn thuật tốt!’


      ‘Vâng! Onii-chan tên gì? Về sau chúng ta còn có thể gặp lại sao?’


      ‘Đương nhiên, gọi là… Uchiha Obito…’


      “Hộc!” Kira thở hổn hển tỉnh lại, đây là… Mộng?


      Cái trán Kira đỗ đầy mồ hôi, nếu là mộng, vì sao cảm động lây như vậy? giống như là từng trải qua?


      Uchiha… Obito… Tobi? Đúng rồi, ngày đó khi Tobi nhìn thấy , vẫn luôn dùng loại ánh mắt quen thuộc nhìn , nguyên bản chỉ nghĩ nhận lầm người, cũng nghĩ đến, hai người quen biết…


      Shura à Shura, rốt cuộc còn có bao nhiêu bí mật hả? Đầu tiên là Jinchuuriki của Shukaku, tại lại cùng Obito nhận thức, ai ya, chiếu theo đạo lý hẳn là nữ chính xuôi gió xuôi nước mới đúng, sao lại chết sớm như thế chứ?


      “Nee-chan! Sasuke bị thủ hạ của Orochimaru bắt rồi!” Sakura ở dưới lầu lo lắng hô.


      Kira mặc áo ngủ xuống lầu, mở cửa ra bị Sakura bắt lấy tay, Sakura vội vàng muốn lôi kéo Kira , mà Kira lại kéo tay bé lại.


      Sakura có chút thể tin được, kêu lên: “Nee-chan?”


      Kira nhìn Sakura, nở nụ cười nhàn nhạt: “Đứa lớn rồi, làm ra quyết định gì phải chị có thể quản.”


      Sakura sững sờ hỏi: “Chị là , Sasuke tự nguyện cùng bọn họ?”


      Kira nhìn bầu trời đêm tối đen, có chút bất đắc dĩ: “Hai em bọn họ đều như vậy, làm chuyện gì, cũng thương lượng với chị, nhưng mà chị lại thể thông cảm…”


      Sakura cúi đầu, có chút tự trách: “Nếu em lại cố gắng thêm chút, Sasuke có lẽ …”


      Kira sờ sờ đầu Sakura, cười : “Em làm tốt lắm, Sasuke, em ấy có lựa chọn của chính mình.”


      Sakura đỏ mắt, hỏi: “Vậy nee-chan cũng như vậy sao?”


      Kira sửng sốt, chưa từng nghĩ đến có ngày có người hỏi như vậy, giây tiếp theo liền cười đùa cợt nhả: “Chị có thể đâu, chị còn muốn kiếm thêm nhiều tiền, sau đó có phiền não sống qua nửa đời sau!”


      Sakura bán tín bán nghi nhìn Kira, mà Kira vẫn luôn cười có kẽ hở, Sakura đành phải buông tha cho vấn đề này, hồi lâu sau, : “Naruto đuổi theo Sasuke.”


      Kira gật gật đầu: “Chị biết. Mỗi người đều có theo đuổi của riêng mình, Sakura à, em cần mãi đuổi theo bước chân của Sasuke, em muốn làm cái gì làm .”


      Sakura ngây người nhìn Kira, Kira duỗi thắt lưng: “Chị muốn ngủ, cao tuổi, thân thể được…”


      Tuy rằng Sakura cảm thấy lời của Kira làm cho người ta có chút gì, nhưng là, trong lòng vẫn cảm kích lời khuyên của , quả cũng nên ngẫm lại mình muốn làm gì…


      “Kakashi, sao cứ thích xông vào phòng tôi như vậy?” Kira trợn trắng mắt.


      Kakashi cười tương đối ôn hòa: “Tôi phải sợ có nguy hiểm sao?” chiếm lấy giường của .


      Kira cũng khách khí ngồi xuống, : “ phải vì đến giám thị tôi?”


      Ánh mắt Kakashi trở nên nghiêm túc, khẩu khí cũng còn cà lơ phất phơ như bình thường: “ biết đêm nay Sasuke ?”


      Kira nhún vai: “ biết là đêm nay.” Chẳng qua là biết cậu muốn mà thôi.


      Nhìn dáng vẻ chuyện liên quan đến mình của Kira, con ngươi Kakashi trở nên thâm trầm, kề sát vào Kira, lát sau Kira mới giật mình thấy tới gần, có chút lưu loát : “Để làm chi… Cách… Cách xa tôi ra chút!”


      Kakashi ép vào vách tường, hỏi: “Kira, em tính qua đời như với Sakura sao?”


      Kira ngây người nhìn Kakashi, bỗng nhiên cười có chút lưu manh: “Như thế nào, Kakashi coi trọng tôi sao? xinh đẹp như tôi, quả rất dễ dàng trêu chọc người thích…”


      Kakashi kìm chặt tay , còn : “Quả là coi trọng.”


      Lúc này Kira mơ hồ rồi, theo bản năng liền mở miệng: “Kakashi, đầu bị cửa kẹp?”


      Kakashi híp mắt, chậm rãi kề sát vào Kira, dáng người Kakashi vốn là cao lớn, tuy rằng Kira cũng cao 1m68, nhưng chỉ có thể khéo léo bị ôm ở trong lòng Kakashi, hai người gần như có thể cảm nhận được hô hấp của lẫn nhau, Kira có thể cảm thấy hương vị của Kakashi qua hơi thở, tựa hồ hai người chỉ cần vừa động liền hôn lên, ánh mắt Kira trở nên lãnh đạm, phảng phất như Kakashi chỉ là người xa lạ nào đó, đây là Kakashi chưa từng thấy qua.


      Kakashi buông lỏng ra, : “ xin lỗi, em… bài xích tôi?”


      Kira nhu nhu cổ tay, có chút mỏi mệt: “Chưa tới bài xích, kỳ tôi chỉ xem như trai.”


      Kakashi nửa nửa giả hỏi: “ suy nghĩ ở cùng tôi?”


      Kira cũng lấy lại tinh thần, phảng phất như vừa rồi hai người chỉ vui đùa mà thôi, : “Tôi là người phụ nữ có chồng, câu dẫn tôi như thế, tựa hồ thể nào nổi…”


      Kakashi cũng thay đổi giọng điệu: “Hôn nhân của em cũng chỉ danh nghĩa.”


      Kira đối với Kakashi nở nụ cười trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Kakashi, trong nhân sinh của tôi chỉ có góa chồng.” có ly hôn.


      Kakashi trầm mặc lâu, cuối cùng vẫn gật gật đầu.


      Kira có chút tò mò : “ biết là vị nhân huynh nào có thể thuyết phục đến cưới tôi? Đây giống tác phong của .”


      Thời điểm Kakashi tới cửa, có chút bất đắc dĩ : “ thể xem như tôi tự nguyện?”


      Kira ngây người chút, : “ mù sao, coi trọng tôi.”


      Kakashi suýt nữa ngã xuống thang lầu, có chút hắc tuyến quay đầu lại: “Em cần phải tự tổn hại mình như vậy…”


      Kira lắc đầu: “Lời .” nặng mấy cân mấy lượng, chính mình ràng.


      Kakashi chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, chờ ra khỏi cửa, trong lòng vẫn có chút buồn phiền, nhìn lên cửa sổ lầu hai, Kira đứng ở đó cực kỳ vui vẻ phất tay với , Kakashi cũng đáp lại bằng động tác tay, sau đó xoay người rời , chỉ lần muốn hỏi Kira, vì sao lại thể tin nghiêm túc?

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com




      ☆, Chương 26:



      3 năm sau


      “Kira-sama, người bị thương nhiều lắm, thể chữa trị kịp…”


      “Đừng hoảng hốt, còn có Hokage-sama ở… Chúng ta làm tốt việc của mình là được!”


      “Vâng! Kira-sama!”


      Mấy năm nay Kira đảm đương bác sĩ thiên sứ , cũng phải bởi vì có nhân cách cao thượng gì, hệ thống ra nhiệm vụ làm cho cứu trị 500 Ninja, có thể làm sao?


      Bất quá lâu như vậy, cũng làm ra chút thành tựu, tối thiểu tỉ lệ tử vong giảm ít, cũng từ cấp cứu sư nho biến thành Kira-sama.


      Vì cái lông gì gọi Uchiha-sama? Ai yo, gia tộc Uchiha bị diệt, lớn làm phản, em cũng đu theo, ai còn dám ra ba chữ Uchiha này nữa! Konoha cao tầng cũng chỉ là xem trúng năng lực, cùng với thân thể yếu đuối của , bằng , nửa phút sau bị ám sát!


      “Thân thể chịu được sao?” Bên tai truyền đến thanh Kakashi.


      Kira lau lau bàn tay tràn đầy máu tươi của mình, nở nụ cười: “Vẫn ổn, sao lại trở về?”


      Kakashi chỉ cười nhợt nhạt: “Mang về ít tin tức.”


      Kira hơi hơi sửng sốt, sau đó hỏi: “Về Sasuke?”


      Kakashi nhìn hồi lâu, gật gật đầu, sau đó bỏ thêm câu: “Còn có Uchiha Itachi.”


      Thân thể Kira cứng ngắc trong nháy mắt, há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn hỏi ra được, Kakashi chỉ nhìn như vậy, tựa hồ chờ đợi vấn đề của .


      Lát sau, Kira nở nụ cười: “Tôi đói bụng, sao?”


      Kakashi lắc lắc đầu: “Tôi phục mệnh trước.”


      Kira gật gật đầu, sau đó rất là mỏi mệt lắc lắc tay, về nhà mình, xem ra gần đây lại yên ổn rồi…


      Kakashi nhìn phương hướng Kira rời , xem ra cũng biết hành động của Itachi, cũng may là biết, bằng , nên như thế nào báo cáo cấp ?


      Ma xui quỷ khiến, Kira có trực tiếp trở về phòng mình, mà là đến nơi ở cũ của gia tộc Uchiha… luôn cảm thấy có chuyện gì phát sinh…


      Cầm ngọn đèn, chậm rãi tiêu sái vào, kỳ cũng phải xác định nơi này có người ở.


      Con đường này rất dài, Kira lâu mà còn chưa thấy được cuối đường, bỗng nhiên, đằng trước xuất ánh sáng, Kira hít sâu vài lần, mới từ từ vào.


      “Ba…” Nơi cổ hơn thanh Kunai, Kira có phản kháng.


      Hơi thở quen thuộc truyền đến phải Uchiha Itachi là ai… Kira cười sáng lạn: “Itachi, lâu gặp.”


      buông Kunai xuống, ôm Kira vào lòng, hỏi: “Vì sao lại đến đây?”


      Kira dựa vào , cười cười: “Ai biết, chắc nhờ trực giác của phụ nữ.”


      Uchiha Itachi trầm mặc gì, Kira cũng từ từ nhắm hai mắt lại hưởng thụ yên tĩnh khó được, kích động sao? có khả năng, người phụ nữ nào có thể bình tĩnh được, chính là, thời gian ở bên nhau của hai người bọn họ là quá ít…


      “Khụ khụ khụ…” Itachi buông ra, tay che miệng lại.


      Kira vội vàng xoay người đỡ lấy , nhìn khuôn mặt trắng bệch của , trong lòng trận khó chịu: “Qua bên kia ngồi …”


      Uchiha Itachi có cự tuyệt, ở ghế bình ổn lại hô hấp, có chút chua sót mở miệng: “ xin lỗi.”


      Kira chịu đựng ướt át nơi hốc mắt, nở nụ cười: “ xin lỗi cái gì, em… Là vợ của mà…”


      Lời này cỡ nào yếu ớt vô lực, càng biết, thời gian của Itachi còn nhiều lắm, hôm nay, cũng là ngày chết của !


      Uchiha Itachi dùng bàn tay có dính máu khác xoa xoa hai má của Kira, cười ôn hòa: “Thành thục ít.”


      Kira nắm chặt tay , nước mắt chảy xuống như mưa: “Đều qua nhiều năm như vậy, đương nhiên… Thành thục…”


      xoay mặt , đành lòng xem nước mắt của , giọng lộ ra bất đắc dĩ: “Kira, hối hận sao?”


      Kira rất muốn giữ lấy quát: “Em hối hận! Em hối hận lúc trước có ngăn cản ! Em hối hận có cố gắng càng nhiều, thể chữa khỏi bệnh của ! Em hối hận tại khắc này cứu được !”


      Môi run run, cuối cùng vẫn ra ba chữ: “ hối hận.”


      Itachi cười lên ấm áp, Kira chưa từng thấy qua tươi cười như vậy, ngũ quan của cũng có biến hóa gì, chỉ là càng thêm thành thục, Kira tự hào, đây là ông xã , người đàn ông so với ai khác đều thiện lương…


      kéo Kira vào trong lòng, hạ xuống nụ hôn , Kira nếm được mùi máu tươi trong miệng , nhưng quan tâm, thầm nghĩ muốn ở bên lâu… Kira gắt gao cầm lấy quần áo , nước mắt theo chảy xuống, Itachi tràn ngập áy náy hôn , qua nụ hôn thắm thiết hai người đều có thể cảm giác được đối phương có bao nhiêu tuyệt vọng…


      hồi lâu sau, Itachi buông ra, ngón tay vuốt ve cánh môi sưng đỏ của , nghiêm túc : “Kira, phải sống tốt nhé.”


      Kira ngừng lắc đầu, muốn, muốn tiếp tục sống như vậy…


      Giọng của có chút cầu xin: “Đáp ứng .”


      Ủy khuất cùng tuyệt vọng nơi đáy lòng Kira lập tức bạo phát: “Uchiha Itachi cực kỳ tàn nhẫn! Vì sao luôn muốn em đáp ứng , thể đáp ứng em sao? quyết đấu với Sasuke được ? Được ?”


      Uchiha Itachi chỉ bình tĩnh nhìn , thừa nhận cảm xúc tiêu cực của , sau đó ôm vào lòng: “Em và Sasuke là hai người quan trọng nhất trong cuộc đời của , biết… Thua thiệt em, có biện pháp để trả…”


      Kira cắn lên bờ vai ngụm, nghẹn ngào : “Về sau trả, còn có cơ hội…”


      Itachi như là an ủi , ngừng vuốt ve mái tóc , còn có cơ hội sao? Đáp án là có, thân thể của , biết rất , chính là đối mặt với yếu ớt của , mở miệng được.


      Uchiha Itachi giọng : “Kira, lần cuối cùng, tha thứ cho .”


      Thân thể Kira cứng đờ, vừa định đẩy ra, nơi cổ truyền đến trận đau đớn, gục xuống.


      Trước khi ngất xỉu chỉ có ý tưởng: Uchiha Itachi, cần buông tha cho.


      Lại mở mắt lần nữa, trước mắt mảnh hư vô, liền ngồi như vậy, đau đớn trong lòng thể tán , nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống… Uchiha Itachi… là đồ trứng thối!


      nhóc, sao lại khóc?” Ông cụ bỗng nhiên xuất .


      Kira làm sao cũng nhịn được, gào khóc lên: “Ông cứu ấy có được ? Tôi muốn nhìn thấy ấy chết! Đối với ông, ấy chính là nhân vật nhị thứ nguyên, thế nhưng đối với tôi mà , ấy sống ở bên cạnh, tôi muốn ấy chết…”


      Ông cụ bất đắc dĩ thở dài: “Mệnh cách của cậu ta là như thế, thay đổi được…”


      Kira rơi lệ ngừng, thào : “Khẳng định có biện pháp… Khẳng định có biện pháp…”


      Ông cụ ngừng lắc đầu, ông đây là hảo tâm làm hỏng chuyện, nguyên bản là muốn chơi, tại chơi ra cảm tình … Làm sao mới tốt đây!


      hồi lâu sau, ông cụ mở miệng: “Biện pháp là có, bất quá cần phải trả cái giá đắt…”


      Con ngươi Kira sáng hẳn lên, lau nước mắt, kiên định : “Tôi nguyện ý, chỉ cần có thể cứu ấy!”

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com



      ☆, Chương 27:



      Nằm trong lòng Itachi, Kira vẫn bị vây trong trạng thái mê man, chỉ có thể gắt gao ôm lấy , sợ lại xảy ra chuyện gì, Itachi đánh giá xung quanh, quá quen thuộc với kiến trúc nơi này, tòa nhà ở đây dị thường tinh xảo, thậm chí có thể là to lớn, thân thể của khỏi bắt đầu đề phòng, cảm thấy được nơi này rất nguy hiểm…


      Bỗng nhiên, phía sau xuất bóng dáng , con ngươi Itachi trở nên lạnh lùng, ôm lấy Kira, giơ chân lên, chút khách khí đá bay bóng dáng kia !


      Bóng dáng kia tuy rằng bị đá trúng, nhưng nhờ vào hai tay chống đỡ vẫn có thể tiêu giảm được ít lực chấn động, trượt ra khoảng cách dài mới dừng lại, cậu trừng lớn cặp mắt mèo, người này, rất mạnh!


      Cậu lạnh lùng nhìn người đàn ông phía trước, tự hỏi phải ra tay như thế nào…


      Itachi đánh giá cậu nhóc con kia, kinh ngạc với tốc độ và lực công kích của cậu, nhóc ấy hẳn là mới 6 tuổi? Itachi khỏi tán thưởng nhìn đứa kia cái.


      “Illumi, con đánh lại cậu ta, lui ra.” Thanh hùng hậu truyền đến.


      Itachi lui ra sau bước, sát khí mạnh! Người đàn ông này… Là chủ nhân nơi này sao?


      Cậu bé trai cung kính kêu tiếng: “Ba ba.”


      Người đàn ông gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Itachi: “Có thể cho tôi biết vì sao cậu lại xuất ở hậu viện nhà tôi được ?”


      Itachi ôm chặt lấy Kira, sau đó mở miệng: “Tình huống lúc đó phức tạp, khi tỉnh lại tôi ở nơi này.”


      Người đàn ông nhíu mày, sau đó đánh giá người phụ nữ trong lòng Itachi chút, bộ dáng của ta trái lại chút lực công kích nào, nhưng cũng thể phòng bị.


      Người đàn ông mở miệng: “Tuy rằng biết cậu làm sao vào đây được, nhưng là, gia tộc Zoldyck phải là nơi cậu muốn vào vào muốn ra ra!”


      Itachi cũng nhíu mày, xem ra thể tránh được trận chiến, Itachi nhắm hai mắt lại, lúc mở mắt ra, trong con ngươi trở thành mảnh dã, người đàn ông rất nhanh lui về phía sau, đôi mắt người này biến sắc, khí tràng chung quanh cũng thay đổi!


      vừa định quay đầu làm cho Illumi rời trước, hoàn cảnh chung quanh lại đột nhiên thay đổi, thân thể của thể động đậy! Mà người đàn ông kia lại xuất ở trước mắt , còn nghiêm túc : “Xâm nhập nơi ở của phải là bổn ý của chúng tôi, có lỗi.”


      nhìn thân thể của chính mình bị cắm đầy vật tắc tĩnh mạch màu vàng, hoàn toàn thể động đậy, đau đớn thân thể cũng làm cho có phản ứng tốt gì, nắm chặt quả đấm, vùng vẫy trong chốc lát, chút do dự giãy khỏi trói buộc, người, tay, chân đều là máu… Nhưng tia bận tâm, bày ra tư thế khai chiến…


      “Phụ thân!” Tiếng kêu của Illumi làm cho lấy lại tinh thần.


      cau mày hỏi: “Làm sao vậy, Illumi?”


      Illumi mặt chút thay đổi trả lời: “Người vẫn đứng ở nơi đó thể động đậy.”


      nhíu mày, người thế nhưng có xuất bất kì miệng vết thương nguyên bản nên có nào, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ vừa rồi chỉ là ảo giác?


      Itachi cũng có chút kinh ngạc, người này nhanh như vậy liền có thể phá giải ảo thuật của , tuy rằng chỉ là ảo thuật bình thường, nhưng là… Cũng phải tùy tùy tiện tiện liền có thể phá giải… Người này, quả nhiên tầm thường…


      “Silva, cần đánh trận cần thiết, nhiều bằng hữu tốt sao?” người đàn ông trung niên ra, người còn treo theo tấm vải ngày giết.


      “Phụ thân.” Silva cung kính gọi.


      Người nọ gật gật đầu, hướng tới Itachi : “Ta xem cậu cũng muốn đánh nhau với Silva, người phụ nữ của cậu cũng cần điều trị.”


      Itachi cũng có chần chờ, hỏi câu: “Điều kiện.”


      Người nọ tán thưởng nhìn Itachi, sau đó : “Chờ người phụ nữ của cậu tỉnh lại rồi sau, bây giờ mà điều kiện là chiếm tiện nghi của cậu, gia tộc Zoldyck khinh thường làm chuyện như thế!”


      Itachi cũng hơi thả lỏng, gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.


      Illumi nghiêng đầu nhìn : “ rất lợi hại.”


      Itachi có loại cảm giác như nhìn thấy Sasuke khi còn bé, cũng tự giác cười nhạt.


      Ai ngờ câu tiếp theo của Illumi lại là: “Chờ tôi mạnh hơn, tôi giết !”


      Itachi có chút đau đầu, câu này phải là của Sasuke sao? Chẳng lẽ trẻ con đều ghét như vậy à?


      Itachi nhìn Kira giường, thần sắc con ngươi khỏi dịu dàng, nắm tay Kira, nhớ lại những chuyện mà làm, tốt, còn có cơ hội bồi thường cho


      Nhớ lại


      “Itachi!” dường như nghe được giọng của Kira.


      Nhưng mà thân thể của mỏi mệt, tầm nhìn cũng trở nên rất mơ hồ, Kira, phải sống tốt nhé…


      “Itachi, là tên trứng thối! muốn em thủ tiết mới vừa lòng sao!” nghe oán giận, trong tâm lại vạn phần bất đắc dĩ.


      “Chị… Chị sớm biết ấy muốn làm như vậy có phải hay ?” Sasuke sững sờ nhìn về phía Kira hô.


      Kira ôm thân thể Itachi lệ rơi đầy mặt, nghẹn ngào : “Chị biết, chị biết ngay từ đầu! Chính là… Chị thay đổi được gì cả…”


      Sasuke nhìn , vô lực từ vách tường trượt xuống, thào : “ có khả năng… có khả năng…”


      Kira lau nước mắt, hít hít cái mũi, giọng ở bên tai Itachi : “Itachi, chỉ cần có thể cứu , em có thể cần thân thể của mình…”


      Ý thức của lập tức trở nên ràng, nghe được cái gì, cần thân thể của mình? Đó là ý gì? rất muốn ngăn cản chuyện sắp sửa làm, nhưng thân thể lại động đậy được!


      Kira rất là lưu luyến nhìn thoáng qua Sasuke, sau đó nở nụ cười: “Sasuke, em lợi hại hơn chị, chị vẫn là người nhu nhược, dám thay đổi cái gì, bây giờ lại hối hận muốn chết, bất quá, lúc này đây chị có thể làm chuyện tuyệt đối hối hận, em hãy chăm sóc bản thân tốt nhé, bé Sakura kia cũng tệ, nhớ đến trước mộ chị thắp nhiều thêm nén nhang nhé!”


      Sasuke ngây người nhìn Kira, giây tiếp theo cậu liền hiểu được muốn làm gì, cậu giãy dụa đứng lên: “Uchiha Kira, chị dám chết! Đời này em tha thứ cho chị! Chị mau dừng lại!”


      Nước mắt Kira theo khóe mắt chảy xuống, cười khẽ: “Tha thứ cho chị, Sasuke.”


      tay tụ tập lượng lớn Chakra, Kira có chút đắc ý hướng về phía thi thể Itachi : “Itachi, xem xem, đến cuối cùng em vẫn phải tự tử! cũng chưa từng nghe qua lần thỉnh cầu nào của em, tại xứng đáng cho chết an lòng!”


      Trạng thái hồn phách Itachi nhìn hành vi của Kira, trong lòng gấp, trăm ngàn lần cần làm chuyện ngốc gì đấy!


      có chần chờ gì, Kira đem lượng Chakra lớn tay kia đánh vào trong thân thể của chính mình, trong nháy mắt, bụng của liền ra lỗ thủng lớn, Kira ‘Oa’ chút liền hộc ra thiệt nhiều máu, hướng về phía thi thể Itachi : “Vốn muốn chết đẹp chút, thế nhưng ông già kia lại hủy thân thể được… em tại giống tang thi hay ?”


      ghé vào thi thể , hơi thở mỏng manh : “ thiếu em rất nhiều, phải bồi thường, biết ?”


      Trạng thái hồn phách Itachi thể ức chế được khóc hô ra tiếng, nghĩ đến Kira quyết tuyệt như vậy, từ trước đến nay đều hề hối hận về lựa chọn của mình, nhưng nhìn ngã vào thi thể như vậy, lòng đau đến sắp nát rồi, hối hận… hối hận…


      “Kira! Kira! Chị cần ngủ! Ngay cả chị cũng rồi… Vì sao…” Tiếng khóc kêu của Sasuke cũng tùy theo mà đến.


      “Nếu hối hận, hãy đối xử với ấy tốt, bắt đầu cuộc sống mới của cậu .” thanh già nua truyền đến.


      Itachi còn kịp hiểu những lời này, thân thể liền giống như bị người xé rách, đau đến ngất , bên tai lại vẫn lờ mờ nghe được lời của ông lão: “Nhãn thuật, nhẫn thuật, thể thuật của cậu, ta đều bảo lưu cho cậu, đương nhiên, nguyền rủa Sharingan cũng còn tồn tại nữa, nhưng là… Mệnh cách đời này của cậu đều buộc chặt với người phụ nữ này, tử sinh nhất thể.”


      Tử sinh nhất thể sao? Khóe miệng khẽ cong, nếu là như vậy… vui vẻ chịu đựng, tình thiếu , đời này đều trả hết…

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com




      ☆, Chương 28:



      Kira cau mày mở mắt ra, là đau chết rồi, tự bạo mất hồn như vậy, đúng là dám khen tặng, nếu phải vì cứu Itachi đại thần, mới làm như vậy đâu!


      Nhìn bài trí chung quanh chút, ừm, đồ vật đại, xem ra nơi này là nhà của kẻ có tiền… Bé trai đứng ở cửa nhìn đúng là đáng , cặp mắt mèo kia xinh đẹp… Chờ chút… Tóc đen, mắt mèo… Đậu móa! Này phải là Illumi phiên bản sao?!


      Đây phải là , phải là … Đúng, nhất định là xuất ảo giác…


      “Chồng của chị chút nữa trở lại.” Cậu chớp chớp ánh mắt.


      Kira giương lên nụ cười mấy gì đẹp mắt, hỏi: “Nhóc tên gì?”


      Cậu bé trai nghiêng đầu hồi, : “Illumi. Zoldyck.”


      Ầm ầm ầm… Kira cảm thấy thế giới của chính mình bắt đầu sụp đổ, đều mang theo toàn bộ gia sản cùng ông xã xuyên , như thế nào lại cho xuyên đến thế giới nguy hiểm như vậy!


      Kích thích này là quá lớn, Kira chịu thua kém bị dọa ngất rồi.


      Illumi lén lút đến gần Kira, người phụ nữ này yếu, so với người đàn ông kia hoàn toàn phải cùng cấp bậc, vì sao người đàn ông kia coi trọng người như ? Nếu là cậu, khẳng định lựa chọn có năng lực tương xứng với mình, mà phải là quả hồng mềm… phải, là cái bánh hồng mới đúng.


      ấy vừa tỉnh lại?” Phía sau Illumi lặng yên tiếng động xuất người.


      là khủng khiếp! Illumi chưa từng nghĩ đến có người thần biết quỷ hay cách cậu gần đến thế! Thân mình nhắn cứng ngắc, cậu mở miệng: “Hỏi xong tên của tôi liền ngất rồi.”


      Itachi gật gật đầu, đem cánh tay lộ ở bên ngoài của Kira cẩn thận để lại vào trong chăn.


      Illumi hỏi ra nghi ngờ trong lòng: “Vì sao tìm lợi hại? ấy xem ra yếu.”


      Itachi sửng sốt, sau đó cười khẽ chút: “Ta cần ấy cường đại, chỉ cần bình an là tốt rồi.”


      Illumi hiển nhiên ý nghĩ nội tâm của Itachi, cậu nhìn nhìn Kira, lại nhìn nhìn Itachi, sau đó liền có vẻ đăm chiêu rời khỏi, cậu cần cùng phụ thân thảo luận nghiên cứu về vấn đề này chút.


      Itachi nhàng vuốt ve hai má của , nếu đoán sai, Kira khẳng định hiểu biết thế giới này, cũng có lẽ như phỏng đoán, thế giới này thể an toàn hơn thế giới nguyên lai.


      hồi lâu sau, mới từ từ tỉnh lại, chống lại cặp con ngươi dã kia.


      cười rộ lên: “Itachi đại thần.”


      Cặp mắt kia lóe lóe, sau đó truyền đến thanh ôn hòa: “Vì sao nghe lời?”


      Thanh này cực kỳ ôn nhu, thế nhưng bằng vào bản năng Kira liền phát giác ra nguy hiểm, than thở câu: “Nếu em nghe lời, phải chết rồi sao.”


      đầu hơn bàn tay to ôn nhu, bị ôm vào trong lòng ngực rộng lớn của : “Em có biết xem đến màn kia có bao nhiêu thống khổ sao?”


      Kira níu lấy áo , rầu rĩ : “Em đây nhìn chết đau khổ sao?”


      Cánh tay ôm siết chặt lại, đỉnh đầu truyền đến thanh kiên định của : “Chúng ta bắt đầu lần nữa.”


      Kira cười khẽ chút: “ hối hận?”


      Itachi dịu nhàng nâng cằm lên, còn nghiêm cẩn trả lời: “ hối hận.”


      nụ hôn hạ xuống, Kira cũng nhắm hai mắt lại, hơi thở vương vấn lẫn nhau, hé mở cánh môi, đón ý hùa theo đầu lưỡi của , hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập, Itachi đặt lên chiếc giường mềm mại, bàn tay trượt vào trong áo


      “Khụ khụ khụ…”


      Bỗng nhiên xuất thanh đánh gãy thời khắc kích tình giữa hai người bọn họ, Kira đỏ mặt đẩy Itachi ra, Itachi sửa sang lại quần áo, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nhìn người tới.


      “Cùng đến phòng khách .” Kira nhìn người nọ, lập tức ngây người, đậu móa, người này phải là ông nội của Killua sao! Dấu hiệu ngày giết, còn có bản tính cực độ tiền.


      Làm sao bây giờ, gặp được đồng loại! cần phải tính toán tốt để đạt được càng nhiều lợi nhuận.


      Zeno cũng cảm thấy cực kỳ quái dị, cụ thể còn ràng lắm.


      “Gia tộc Zoldyck nuôi người nhàn rỗi, nếu muốn ở lại nơi này, nhất định phải trả cái giá tương ứng.” Silva mở miệng.


      Itachi gật gật đầu: “Tôi giết người vô tội.” cầu của rất đơn giản.


      Silva tán thưởng nhìn Itachi cái: “Cậu có biết chúng ta làm nghề gì?”


      Itachi vuốt đầu Kira, trả lời: “Trước khi giao thủ tôi liền phát người dày đặc sát khí, người bình thường nên có.”


      Zeno rất là hài lòng: “Ta cực kỳ coi trọng cậu, cậu tên gì?”


      Itachi sửng sốt, sau đó dời tầm mắt về phía Kira, lúc đầu Kira còn nguyên do, sau đấy lại hiểu được, mở miệng: “ ấy gọi Itachi, tôi gọi là Kira.”


      Zeno nhíu mày, có dòng họ? Chẳng lẽ hai người bọn họ bỏ trốn? Nếu là như thế này, bằng trực tiếp lưu lại.


      Zeno uống ngụm trà: “ bằng gia nhập Zoldyck , trở thành con trai thứ hai của ta.”


      Kira sửng sốt, sau đó nhìn nhìn Silva, mẹ của tôi ơi, tại Silva vẫn phi thường trẻ tuổi, còn chưa trở thành gia chủ của tộc Zoldyck đâu! Kira tựa hồ nghe thấy thanh bàn tính của Zeno…


      Kira dịu dàng mỉm cười: “Chú hai, nếu muốn nhận con trai, bỏ ra ít lễ vật là được đâu, nếu chuyện này thành, tôi là con dâu thứ hai của chú, có phải cũng cần ít quà gặp mặt hay ?”


      Kira trừ bỏ đối với Itachi còn giữ lại ít thể diện ra, đối với những người khác, có thể biết xấu hổ liền biết xấu hổ! Thể diện có thể kiếm tiền sao? thể! thể còn giữ thể diện để làm gì!


      Trái tim Zeno tạm dừng nhịp, con nhóc này tựa hồ dễ lừa gạt, Zeno cong lên nụ cười: “Đều là người nhà, cần so đo nhiều như vậy.”


      Kira cười đến thiên chân vô tà: “ em ruột còn tính toán ràng, tôi đồng chú đồng.”


      Zeno lạnh mặt quát: “Con nhóc kia, chán sống?”


      Kira cũng thu hồi tươi cười: “Đời người vừa mới bắt đầu, làm sao có thể chán chứ? giống như chú hai, qua nữa đời người.”


      Zeno hừ lạnh: “Vậy tiền thuê nhà, tiền điện, tiền nước, tiền ăn, đều cần trả tiền sao!”


      Kira nghiêng đầu, sao cả : “Mấy thứ này đương nhiên cần tính, con cá, người ăn cũng là ăn, ba người ăn cũng là ăn, chú đừng keo kiệt như vậy chứ.”


      Zeno nhịn xuống xúc động muốn bóp chết nghiến răng nghiến lợi : “Tiền thù lao nhiệm vụ chia 4:6, ta 6 4.”


      Kira cũng khách khí cãi lại: “Chú nằm mơ giữa ban ngày sao, chia 2:8, tôi 8 chú 2!”


      Zeno ném cái chén, hô to: “Con nhóc thối vô dụng, cũng phải làm nhiệm vụ!”


      Kira cũng nhìn trái bầu vẽ cái gáo đập bể cái chén, rống giận: “ ấy là của tôi! Mọi thứ người ấy đều là của tôi, tiền đương nhiên cũng là của tôi! Chú đồ già nên nết, chính mình làm việc, còn muốn áp bức mềm yếu như tôi!”


      Zeno hô hấp dồn dập: “Ai áp bức ! thô lỗ như vậy, mềm yếu chỗ nào chứ!”


      Kira xoắn tay áo lên nắm râu của , cười hồn nhiên mắng: “Ông già, râu của chú đều bạc hết cả rồi! Ánh mắt cũng còn sáng nữa phải !”


      Zeno rất muốn bóp chết nhóc thối này, nhưng hết lần này đến lần khác lại thể động đến ! hối hận rồi! Vì cái lông gì lúc con nhóc này hôn mê, bắt lấy người đàn ông kia chứ! là thất sách mà! Thất sách mà!


      “Phụ thân lâu vui vẻ như vậy rồi.” Silva. [ xác định là vui vẻ sao?]


      “Vợ của tôi cũng thế, khó được trẻ con như vậy.” Itachi. [ xác định ấy từng thành thục sao?]


      “Tiền thù lao nhiệm vụ chia như thế nào?” Silva.


      “Chia 5:5 , nhưng tôi có thêm điều kiện, bảo hộ an toàn của ấy.” Itachi.


      Silva trầm tư hồi, hỏi: “Vì sao lại đề ra điều kiện này, lấy năng lực của cậu thành vấn đề.”


      Itachi nhìn tranh cãi đến mặt đỏ tai hồng, cười khẽ: “Tôi muốn xảy ra ngoài ý muốn.”


      Silva gật gật đầu, sau đó : “Về sau cậu chính là em trai tôi.”


      Itachi vẫn thản nhiên cười, tán gẫu vài câu với Silva.


      “Itachi! cười như hoa nở làm chi! Có phải làm gì sau lưng em ?” Kira buông Zeno ra, nhìn chằm chằm Itachi.


      Itachi vẫn là bộ dáng nghiệt kia, ôn nhu : “Cẩn thận thân thể.”


      Kira nhất thời bị thu phục, ngoan ngoãn làm cho Itachi sờ sờ đầu, cảnh này ở trong mắt Zeno thấy thế nào cũng hài hòa, bỗng nhiên, đầu Zeno cũng nhiều thêm bàn tay, thanh già nua truyền đến: “Ngoan nha…”


      Khóe miệng Zeno run rẩy, rống giận: “Phụ thân, người làm gì!”


      Chỉ thấy ông cụ cười cực kỳ hiền lành: “Ta cảm thấy con cũng hy vọng ta làm như thế.”


      Zeno vung ống tay áo, lập tức rời khỏi nơi này, là xuất sư bất lợi! Bị xảo trá, già ghét bỏ…

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Edit + Beta: Bạch Bạch


      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com


      ☆, Chương 29:



      “Illu, con cười cái cho dì út xem .” Tâm tình tốt lắm Kira niết niết khuôn mặt nhắn béo mập của Illumi.


      Bị sỗ sàng bé trai cau mày : “ cần!”


      Kira rất là tiếc hận hỏi: “Vì sao chứ? Hai ngày trước ta còn nhìn thấy con cười với Itachi mà!”


      Illumi nhu nhu khuôn mặt nhắn của chính mình, hừ lạnh : “Nếu dì lợi hại như chú út, con liền cười cho dì xem!”


      Hứ… đáng mà, Kira bức thiết muốn biết Itachi dùng biện pháp gì làm cho Illumi cười? Chờ chút… Vì cái lông gì Itachi phá lệ chú ý Illumi hử, chẳng lẽ… Bệnh cuồng em trai lại tái phát?


      Illumi cảm nhận được ánh mắt quá mức khác thường của Kira, cậu chút khách khí : “Chú út đúng, dì út luôn thích suy nghĩ lung tung!”


      Kira vừa nghe liền xù lông, trầm hỏi: “Itachi còn ta cái gì?”


      Illumi nghiêng đầu hồi, sau đó nâng lên khuôn mặt tươi cười đáng : “ cho dì.” Rồi bỏ chạy nhanh như chớp.


      Khóe miệng Kira run rẩy, chờ Itachi đại thần trở về tuyệt đối phải bắt quỳ bản giặt đồ! Nhìn xem dạy Illumi thành cái dạng gì! Phúc hắc giả dối y chang ! Bán đứng sắc tướng đều biết đối với người nào sử dụng!


      Vì sao phải nhàm chán ngồi ở nơi này? Vô nghĩa, người đàn ông nhà ra ngoài kiếm tiền rồi! Tuy rằng Itachi đại thần mới hai ngày thôi, nhưng sao lại có chút nhớ thế này?


      “Em dâu! Em xem xem bộ quần áo này được ?” Tiếng thét chói tai này, trừ bỏ Kikyou ra còn ai vào đây nữa? Đương nhiên, tại ấy vẫn là mỹ nhân tuyệt sắc, còn chưa có bị Killua rạch phá mặt đâu, chỉ là nhiệt tình đến mức làm cho Kira chống đỡ được.


      Kira hướng tới Kikyou hô: “Chị dâu.”


      Kikyou phen ôm Kira vào trong ngực, hưng phấn : “Ai ya, mỗi lần nghe em gọi chị như vậy, chị đều cực kỳ hưng phấn nha!”


      Em sắp bị bộ ngực của chị đè ngộp chết rồi, mẹ nó, khi nào mới có thể có được bộ ngực như vậy! Bánh bao chưng nhiều năm như thế hẳn là phải béo thêm chút chứ, vì cái lông gì vẫn như vậy!


      Kira vùng vẫy chút, hỏi: “Chị dâu, chị ra ngoài làm nhiệm vụ sao?”


      Kikyou ôm Kira mãnh cọ, than thở: “Em dâu là xấu, ràng trưởng thành, khuôn mặt vẫn y như đứa …”


      Khóe miệng Kira run rẩy: “Chị dâu, em…”


      “Ai ya, chúng ta thử quần áo !” Kikyou căn bản nghe Kira giải thích!


      Kira liền như vậy bị tha , bỗng nhiên, Kira nhìn thấy Illumi núp đằng sau cái cây, lập tức liền hiểu được thằng nhóc này vừa rồi vì cái gì trốn nhanh như vậy! ra là mẹ nhóc đến đây, nhóc muốn biến thành búp bê! Cho nên liền đẩy chết thay!


      Đậu móa, Illumi, có phải Itachi đại thần dạy hư con ! Có phải !


      Illumi nghiêng đầu nhận lấy ánh mắt lên án của Kira, sau đó khóe miệng nhàng cong lên, kỳ có thêm dì út cũng rất tốt, tối thiểu có thể phân tán lực chú ý của mẹ.


      bao lâu sau, cậu lại bắt đầu nhíu mày, bởi vì cậu nhớ lại lời từ biệt ‘ôn nhu’ của chú út nhà mình.


      “Illumi, trong khoảng thời gian ta ra ngoài làm nhiệm vụ, con phải chăm sóc dì út con tốt, nếu để ta biết con khi dễ ấy… Ta cho con ở trong thế giới Tsukuyomi hưởng thụ vài ngày.” Illumi thề lúc chú út cậu ra những lời này, ngữ khí vô cùng ôn nhu.


      Nhưng vì cái lông gì nội dung lại khủng bố như vậy! Illumi cảm thấy chú út cậu sát thủ đứng đầu, bằng làm sao lại có thể dễ dàng hù dọa cậu như thế!


      Ở Illumi gà con mổ thóc cam đoan, Itachi mới rời .


      đến kỹ năng Tsukuyomi này, Illumi đúng là lĩnh giáo qua lần, sau đó nhìn đến Itachi liền y như chuột thấy mèo, sợ muốn chết! Thử hỏi, nếu giam bạn trong gian bị N cá nhân, cầm N bả đao, hề ngừng nghỉ đâm vào rút ra là loại cảm giác gì? Dù là Illumi cũng bị chỉnh đến khóc, đương nhiên, Itachi vẫn vô cùng thủ hạ lưu tình đâm cậu nửa giờ mà thôi, thời điểm giải trừ ảo thuật, Illumi hôn mê rồi.


      Sau đó, cả nhà đều cho rằng Illumi là quá yếu, liền giao cho Itachi huấn luyện.


      Lại sau đó, nhân sinh của cậu bắt đầu u ám, thân thể bị chú út tàn phá, tinh thần bị dì út tàn phá, trong nhà còn người đồng tình cậu!


      Cậu vẫn là lấy lòng dì út trước , bằng chờ chú út trở về, cậu lột tầng da là được! Hạ quyết tâm, cậu phải chuẩn bị lễ vật, nhớ mang máng phụ nữ rất thích động vật lông trắng… Ừm, kiếm con ở đâu đây!


      Khi Kira đổi xong bộ quần áo cuối cùng, cả người đều muốn tê liệt, ham mê thay đổi quần áo của Kikyou rất nghiêm trọng!


      Bất đồng cho Kira hấp hối, Kikyou có vẻ hài lòng, : “Em dâu à, chị đem những bộ quần áo mới bỏ vào trong tủ của các em rồi, cái tủ này quá , ngày mai chị đổi cái mới cho các em!”


      Kira nhìn tủ đồ lớn kia, khóc ra nước mắt, phải ngăn tủ , là Kikyou hở tí liền thêm quần áo cho bọn họ, đúng, là bọn họ… đơn giản là quần áo của Kira, còn có Itachi! Bất quá ánh mắt Kikyou vẫn tương đối tốt, chọn quần áo đều thích hợp mười phần, nếu có thể đối với tiến hành tàn phá thân thể tốt rồi!


      “Ai ya, trở lại, em dâu, chút nữa chị lại đến!” Kikyou nhấc váy lên liền chạy vội mà , là, tiểu biệt thắng tân hôn cũng cần ngọt ngấy như thế chứ?


      “Gâu!” con chó lắc lư chao đảo chạy tiến vào, tuyết trắng tuyết trắng, chỉ là hơi tí.


      Kira nhất thời hưng trí, ngồi xổm xuống đất đùa nó, nhóc con này cũng thích Kira, thẳng vẫy vẫy đuôi, Kira híp mắt lại, rất rộng rãi cho cái thơm môi.


      Illumi vừa thấy tình thế tốt, lập tức ra : “Dì út, đây là quà con tặng dì.”


      Kira nhướng mi: “Sau đó?”


      Illumi giọng : “Dì… thể cáo trạng với chú út.”


      Kira nghi hoặc hỏi: “Cáo trạng cái gì?”


      Illumi bĩu môi: “Ném dì cho mẹ thử quần áo…”


      “Thử quần áo hửm…” Phía sau Illumi truyền đến giọng từ tính, ở cậu nghe ra hoàn toàn chính là ác ma triệu hồi!


      Illumi cứng ngắc quay đầu, khóe miệng có chút run rẩy: “Chú… Chú út…”


      Itachi vẫn là dáng vẻ trai tốt kia, sau đó ôn hòa : “Đến hậu viện làm nóng người.”


      Kira thề chính mình thấy được giọt nước mắt nho trong ánh mắt của Illumi, có chút đành lòng : “Itachi, Illu tặng em con chó , đáng ? cần lại huấn luyện nhóc…”


      Con ngươi dã của Itachi lóe lên ý cười, xoa xoa đầu con chó , lại hôn hôn cái trán Kira chút, giọng : “Em vui vẻ là tốt rồi, cún con có chút bẩn, em ôm nó tắm …”


      Mặt Kira phiếm hồng, sau đó nghe lời ôm lấy con chó vào phòng tắm.


      Cái gì kêu là bị người bán còn giúp người khác đếm tiền? Kira chính là điển hình! Nhìn xem này, Itachi vừa mới câu liền khiến trở nên thành , làm sao còn quan tâm đến chết sống của Illumi?


      Đôi mắt Itachi lạnh dần, mở miệng: “Nhặt con chó ở đâu?”


      Thân thể Illumi lập tức thẳng tắp, chú út của cậu có phải có thiên lý nhãn hay ! Bằng làm sao biết nhiều như vậy! Cậu giọng : “Trong rừng…”


      Ánh mắt lãnh khốc của Itachi làm cho Illumi khó chịu, hồi lâu sau, vẻ mặt mới hòa hoãn lại, : “Đến hậu viện .”


      Illumi co cẳng bỏ chạy, cho dù bị đánh cũng đỡ hơn bị nhìn chằm chằm như vậy!


      Zeno rất là vừa lòng nhìn phương thức huấn luyện của Itachi, hổ là con thứ hai của ! Con lớn nhất để làm chi? Vô nghĩa! Đương nhiên là tạo bé con rồi! Người thừa kế còn có sinh ra đâu!


      tắm rửa cho cún Kira bỗng nhiên nhớ tới Illumi, lẩm bẩm : “Mình giống như quên mất Illumi, cũng biết nhóc đó có thể bị Itachi chỉnh khóc hay ?”


      “Gâu?” Con chó ướt sũng nhìn .


      Kira cười khẽ chút: “ mày, ngoan ngoãn tắm rửa, lát nữa cho mày ăn ngon!”


      Đôi mắt cún con nhất thời sáng ngời, có câu như thế nào nhỉ, loại người gì nuôi ra loại chó đó! Nhìn cái! Hoàn toàn chính là cùng đức hạnh!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :